1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Lửa Mùa Đông - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 436: Lo lắng cho nhau, nghĩ vì nhau (7)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Ngày hôm qua, thời điểm hai ngươi thân thiết triền miên.

      Hoàng Phủ Diệu Dương đến học viện trình diễn chuyện tình cũng muốn lan truyền khắp nơi, đêm qua trở thành tin tức đầu tiên của đài truyền hình, tiếp theo ngay cả Lãnh Tiểu Dã nháy mắt cũng muốn trở thành nhân vật tiêu điểm.

      Theo sáng sớm hôm nay, có nhóm phóng viên lớn đuổi tới học viện, chuẩn bị vào tìm kiếm tin tức của Lãnh Tiểu Dã.

      Biết hôm nay trời lạnh đám sinh viên khoa của Lãnh Tiểu Dã về học viện lấy phiếu điểm, mọi người đành ờ lại học viện ôm cây đợi thỏ.

      Bởi vì lo lắng Tu La xuất lần nữa, Hoàng Phủ Diệu Dương cũng là an bài người đề phòng trước tiên, cho nên tự nhiên cũng biết tin tức trong học viện.

      Nghe vậy, Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhíu mày.

      Lãnh Tiểu Dã nghe xong, vẻ mặt cũng kinh ngạc, khỏi áy náy nhìn về phía Hoàng Phủ Diệu Dương.

      "Thực xin lỗi a, nghĩ tới có phản ứng lớn như vậy!"

      Lúc ấy thời gian cấp bách, cũng vốn có nghĩ nhiều, nào nghĩ tới nháo ra ngoài độn tĩnh lớn như vậy.

      Thân phận của mẫn cảm như vậy, gây ra tin tức như vậy khẳng định đối với có ảnh hưởng.

      "Cái này cũng phải là lỗi của em." Hoàng Phủ Diệu Dương quay mặt, "Chuẩn bị xe, chốc lát ta cùng với Tiểu Dã."

      Lãnh Tiểu Dã nhíu mày, " tại phóng viên đều đó, như vậy phải là trực tiếp đương đầu với nguy hiểm sao?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương sắc mặt bình tĩnh, " sao."

      theo đuổi của mình, là điều có sai, tại sao phải che giấu ?

      Hơn nữa, chuyện mấu chốt bây giờ tình là tình huống của .

      điều tra được tin tức gì, điều này cũng chứng minh nữ sát thủ kia còn sống, cũng đồng nghĩa với việc còn gặp nguy hiểm, có khả năng cho mình vào học viện.

      Lãnh Tiểu Dã buông đồ ăn, "Hoàng Phủ Diệu Dương?"

      ngước mắt nhìn qua, "Em kiên trì chút."

      "Diệu Dương!" Lãnh Tiểu Dã nghiêm nghị quay sang, "Nếu chuyện này bị công khai , sinh hoạt của chúng ta cũng chịu ảnh hưởng."

      Nếu hai người cùng xuất , Lãnh Tiểu Dã nhất định bị nghi ngờ, nhưng chịu ảnh hưởng lớn nhất đương nhiên vẫn là Hoàng Phủ Diệu Dương.

      Điểm này, Lãnh Tiểu Dã rất ràng.

      Nếu muốn quyết định cùng ở chung chỗ, chuẩn bị tất cả, Lãnh Tiểu Dã há là người để ý tới ngôn luận của người khác?

      Bất quá, nếu có khả năng, vẫn tận lực hy vọng có thể giảm bớt tác dụng phụ của .

      Biết tính cách của , nếu ngay mặt khuyên can, chắc chắn đồng ý, Lãnh Tiểu Dã đành phải tự mình kiềm chế .

      "Đúng vậy, bá tước tiên sinh, nếu chuyện này truyền ra bên ngoài,đối với tiểu thư quả chút ảnh hưởng tốt." Ông quản gia cũng là giúp Lãnh Tiểu Dã khuyên nhủ, "Tiểu thư có thể bị nghi ngờ rất lớn, hay là trước ngài nên xuất ở trước mặt giới truyền thông."

      Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ cau mày, rốt cuộc vẫn là đáp ứng, "Vậy được rồi."

      Lãnh Tiểu Dã thầm thở hơi, lập tức liền tươi cười, " yên tâm , em mặc áo chống đạn, cẩn thận đề phòng , mấy tên kia đừng mơ tưởng đụng tới em."

      Hoàng Phủ Diệu Dương rốt cuộc vẫn là yên lòng, " đưa đến người đến bảo vệ em."

      Lúc này đây, Lãnh Tiểu Dã có cự tuyệt.

      Vì thế, sau khi ăn xong, lại lần nữa trang bị đầy đủ ngồi xe, Hoàng Phủ Diệu Dương dẫn theo cận vệ đưa đến học viện, Lãnh Tiểu Dã liền từ cửa sau chạy vào học viện.

      Lãnh Tiểu Dã đường chạy vào phòng học, cũng có người nhận ra , ngồi vào bên cạnh An Điền Tú Tử , thầm thở hơi.

      Cùng danh nhân đương đúng là phiền toái, làm con ông cháu cha nhiều năm như vậy, đều có lén lút như vậy.

      Lãnh Tiểu Dã vừa mới ở ghế ngồi vào chỗ của mình, tháo cái mũ đầu xuống, người liền chạy tới trước mặt .

      là ai khác, mà người đó là Lisa.

      Chương 437: Lo lắng cho nhau, nghĩ vì nhau ( 8 )

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      An Điền Tú Tử vốn chuẩn bị cùng Lãnh Tiểu Dã chuyện, nhìn đến Lisa đột nhiên đến trước bàn hai người, vẻ mặt lập tức đề phòng đứng lên.

      Nhật Bản lúc nào ôn nhu, vậy mà lúc này đây, sắc mặt có chút nghiêm trọng.

      " lại muốn làm gì?"

      Lãnh Tiểu Dã ngồi ở ghế, cũng nhìn Anna

      đứng ở trước bàn, có trang điểm nhiều, con mắt sưng đỏ như hai quả đào lớn, bên trong tơ máu dầy đặc.

      Ngày hôm qua bị đánh vào mặt, lúc này ràng sưng đỏ, vốn dĩ ngày thường khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lúc này chỉ có vô cùng thê thảm.

      Nhìn đến cái bộ dáng này của Lisa, trong mắt Lãnh Tiểu Dã lên vẻ kinh ngạc.

      Tiếng bước chân vang lên, theo sát ở phía sau lại tới vài người.

      Cầm đầu là người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi mặc âu phục, ở phía sau còn theo hai cái nam nhân cao lớn.

      Nhìn đến Lisa, ba nam nhân đều tớ ở bên cạnh dừng lại.

      Ánh mắt người đàn ông trung niên mặc âu phục dừng ở người Lãnh Tiểu Dã, sau đó liền quay mặt nhìn về phía Lisa, "Chính là ta sao?"

      Lãnh Tiểu Dã thấy thế, trong lòng khỏi căng thẳng.

      Điệu bộ này, xem ra là tới trả thù .

      đợi Lisa chuyện, Lãnh Tiểu Dã muốn ghế dựa đứng dậy, nâng lên cánh tay phải đem An Điền Tú Tử đẩy sang bên.

      "Ngày hôm qua người đánh Lisa là tôi, cùng người khác quan hệ, mấy ngừơi nếu như muốn trả thù, hướng đến tôi đây!"

      Tên người đàn ông trung niên kia nghe xong, lập tức hướng xoay người lại, " chính là Lãnh tiểu thư?"

      Ngữ khí của đối phương cũng giống như Lãnh Tiểu Dã tưởng tượng trong lòng là kiêu ngạo cùng bá đạo, nghe qua tựa hồ còn có chút lấy lòng.

      Lãnh Tiểu Dã chút cũng dám thả lỏng, chỉ là đem An Điền Tú Tử lại đẩy sang bên.

      "Đúng vậy, chính là tôi, xin hỏi ông có gì chỉ giáo?"
      Nam tử trung niên mặt lập tức ra ngoài biểu tình nịnh hót, " dám dám, chúng tôi lần này tới là hướng đến tiểu thư xin lỗi."

      Vừa , ông ta nhìn về phía Lisa, "Lisa!"

      Lisa tiến lên bước.

      Bùm!

      Ở trước mắt mọi người nhìn, Lisa hai đầu gối mềm nhũn, quỳ trước mặt Tiểu Dã.

      "Sunny, thực xin lỗi, chuyện ngày hôm qua đều là tôi tốt, tôi tại chân thành hướng xin lỗi, xin tha thứ cho tôi !"

      Lãnh Tiểu Dã nhìn Lisa quỳ dưới đất, trong lúc nhất thời cũng kịp phản ứng.

      Cái kia Lisa luôn luôn kiêu ngạo vô cùng, ngày hôm qua ràng muốn mệt của , hôm nay thế nhưng... Quỳ mặt đất hướng xin lỗi.

      "Lãnh tiểu thư, chuyện lần này đều là Lisa tốt, còn có tôi dạy con chu toàn, thỉnh tỉêu thư nhất định phải cho nó lần cơ hội." Người đàn ông trung niên xoay người, từ phía sau tiếp nhận trợ lý trong tay cái hộp, mở nắp hộp ra, hai tay dâng đến trước mặt Lãnh Tiểu Dã, "Đây là, tôi làm ba Lisa hướng tiểu thư tỏ vẻ áy náy, mong tiểu thư nhất định phải nhận lấy."

      Trong hộp, đó là cái vòng cổ kim cương chói mắt, điểm nhấn là cả viên to hình ngọc xanh, thấy ràng đó là thứ có giá trị xa xỉ.

      Lãnh Tiểu Dã nhìn sợi giây chuyền kia, lại ngước mắt nhìn xem người đàn ông trung niên, càng phát ra kinh ngạc.

      Trách được, thấy đối phương cùng Lisa có cái gì đó rất giống, ra ba của .

      Phụ thân Lisa, Lãnh Tiểu Dã cũng được nghe , là trùm điền sản New York, thời gian hoàn toàn là có, thế nhưng cũng tự mình hướng tới xin lỗi,rồi lại hướng tặng quà.

      Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề!

      Lãnh Tiểu Dã có đón cái hộp kia, "Thực xin lỗi, Đức Thụy Ti tiên sinh, lễ vật này tôi thể nhận."

      "Tiểu thư... vui sao?" Phụ thân Lisa, Đức Thụy Ti tiên sinh sắc mặt ràng có chút tái nhợt.

      Lisa quỳ dưới đất đột nhiên ngẩng mặt, "Cái kia nhưng mà có giá trị mấy ngàn vạn châu báu, Sunny, còn muốn thế nào?"
      Last edited: 22/7/17
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    2. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 438: Lo lắng cho nhau, nghĩ vì nhau (9)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Bốp!

      cái tát hung hãn ở mặt Lisa vang lên, người đánh dĩ nhiên phải là Lãnh Tiểu Dã, mà là Đức Thụy Ti tiên sinh.

      "Thành xin lỗi!" Đức Thụy Ti tiên sinh thu hồi dây chuyền trong tay, "Nếu tiểu thư thích cái này , hay là...Ở trung tâm thành phố tôi có khu nhà trọ, ở chính giữa công viên gần đại học X, dưới tầng cao nhất X, tổng cộng có hơn ba ngàn thước vuông... Gần đây mới tu sửa xong, phong cảnh khá vô cùng, tiểu thư có thể bên bơi lội, bên nhìn xuống phong cảnh công. Nếu tiểu thư thích, tôi có thể lập tức làm cho luật sư giúp tiều thư làm thủ tục sang tên. Đương nhiên, nếu tiểu thư thích khu đất đó, ở gần Hawaii, tôi còn có cái đảo , hoặc là tiểu thư thích vào trong đó hít thở chút gió biển để thư giãn..."

      Giá trị con người trùm điền sản vô giá, thế mà mang theo giá trị mấy ngàn vạn châu báu đến tìm , thậm chí chủ động đem chính trung tâm thành phố, siêu cấp khu nhà cấp cao, đảo trong biển đều đưa cho ... Lãnh Tiểu Dã cho là mình có như vậy mị lực.

      Dùng đầu ngón chân ngẫm lại, cũng là bởi vì Hoàng Phủ Diệu Dương.

      Mặt Đức Thụy Ti lập tức trở nên tái nhợt như tờ giấy, tại hơn giờ chiều, khoảng cách ngân hàng buổi chiều tan làm còn đến ba giờ.

      Nếu ông thể để cho Lãnh Tiểu Dã hài lòng, nhất định phải còn phảiđến ngân hàng vay lấy bảy triệu đô la trả nợ cho Hoàng Phủ Diệu Dương.

      Bảy triệu a, nếu trả trong ba năm còn xong, nhưng bây giờ thời gian ngắn vậy, ông làm sao có thể trả được.

      Nếu ông thể làm Lãnh Tiểu Dã vừa lòng, công ty ông phá sản, mất tất cả, lưng đầy nặng nề , cho dù là cả nhà đều làm kỹ nữ cũng trả xong.

      vậy, còn bằng chết cho thống khoái!

      Thở sâu, vị trùm điền sản này cũng là giống con quỳ trước mặt Lãnh Tiểu Dã.

      "Lãnh tiểu thư, tôi cầu xin , vô luận như thế nào cũng tốt... Thỉnh tiểu thư nhất định phải tha thứ cho tôi, nếu , tôi bị phá sản... chỉ có như thế, toàn bộ công ty của chúng tôi, cao thấp mấy trăm người đều thất nghiệp, tôi biết, tiểu thư nhất định là người thiện lương, ngẫm lại xem, mỗi người bọn họ đều có người nhà, khi bọn họ thất nghiệp, người nhà của bọn họ cũng mất nguồn kinh tế... Tôi van cầu tiểu thư, chỉ cần tiểu thư tha thứ tôi cùng con của tôi, tôi có thể làm chuyện gì...Tiểu thư cho tôi làm như thế nào cũng được..."

      Người trong lớp đều là trợn mắt há hốc mồm, Lisa vốn tưởng rằng Lãnh Tiểu Dã nhìn đến trang sức, khu nhà cấp cao nhất định rung động, bây giờ nhìn thấy thờ ơ, cũng là sợ hãi đứng lên, hướng khóc cầu xin tha thứ.

      "Sunny, van cầu , hãy bỏ qua cho tôi, tôi muốn làm ăn mày, tôi muốn a... Sunny..."

      Nhìn hai người ở trước mặt mình khóc lóc nức nở, Lãnh Tiểu Dã chỉ là nhíu mày.

      Hoàng Phủ Diệu Dương a Hoàng Phủ Diệu Dương, vì sao mỗi lần đều như thế này, chuyện chỉ cần đến nơi vẫn là biến thành long trời lỡ đất.

      "Hai người đứng lên ."

      "Lãnh tiểu thư, tiểu thư... Tiểu thư là tha thứ cho tôi sao?"

      Hai người đều là vẻ mặt mong đợi nhìn qua.

      Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, ra phía trước đem Đức Thụy Ti tiên sinh từ đất kéo dậy, "Ông yên tâm , ông phá sản, tại mong ông mang theo con cùng trang sức của ông trở về !"
      "Tiểu thư... Tiểu thư cam đoan tôi phá sản sao?" Mặt Đức Thụy Ti đầy nước mắt nước mũi nhìn qua.

      Chương 439: Lo lắng cho nhau nghĩ vì nhau (10)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Lãnh Tiểu Dã đưa tay che trán, "Nếu ông trong vòng 5 phút thể biến mất ở trước mắt tôi, tôi phải cân nhắc thay đổi quyết định của mình."

      "... Tuyệt đối nên!" Đức Thụy Ti kéo con lên, "Chúng tôi lập tức , quá 5 phút, tuyệt đối quá 5 phút."

      Vừa , ông vội vàng kéo con vọt ra phòng học như chạy trốn .

      trò khôi hài thế này xem như tuyên bố chấm dứt.

      "Oa!" An Điền Tú Tử lần nữa ngồi xuống ghế, vẻ mặt sợ hãi nhìn về phía Lãnh Tiểu Dã, "Tiểu Dã, mình nghe vị Hoàng Phủ tiên sinh kia là bá tước đại nhân của nước A phải , là lợi hại!"

      Lãnh Tiểu Dã cũng là có nửa điểm khoái trá, cái tên kia phong cách làm việc vĩnh viễn đều như vậy .

      cũng biết là vì , nhưng phương thức trả thù như vậy , Lãnh Tiểu Dã cũng thích.

      "Đây là thế nào?" Bella tiểu thư trong tay cầm xấp văn kiện tới

      Mọi người biết phải phát phiếu điểm , lập tức đều tự trở về vị trí cũ, lần nữa ngồi xuống.

      Bella tiểu thư cười nhìn mọi người xung quanh , "Chúc mừng mọi người, năm nay 29 học sinh có 28 người thông qua cuộc thi thiết kế lần này ."

      Trừ Lisa có tham gia biểu diễn tác phẩm , tất cả mọi người thông qua cuộc thi.

      "Oa!"

      Toàn trường hoan hô.

      Bella tiểu thư dựng thẳng tay phải lên, " tại, tôi muốn đặc biệt chúc mừng Sunny cùng Tô Phỉ, chúc mừng hai người, bởi vì biểu xuất sắc nên được cấp toàn bộ học bổng đến sang năm cùng ngàn đô la thiết kế tài chính của học viện."

      "Chúc mừng , Tiểu Dã!"

      "Chúc mừng!"

      Trong lớp lập tức vì hai người vỗ tay.

      Lãnh Tiểu Dã khẽ cong khóe môi, đứng lên hướng mọi người gật gật đầu, xem như lời cảm tạ.

      Bella tiểu thư bắt đầu phát phiếu điểm, hướng mọi người tỏ vẻ chúc mừng, mọi người liền sôi nổi xuống bậc thang, cùng nhau chụp ảnh chung.

      Này tiết thông qua đầy lo lắng, cũng bao hàm ý tứ bọn họ về sau có khả năng cùng học giờ của Bella tiểu thư, ở cái học kỳ ,vị lão sư khôi hài chính trực này nhận được của mọi người tán thành cùng tôn trọng.

      Chụp ảnh xong, mọi người chia nhau rời , Bella tiểu thư cố ý để Lãnh Tiểu Dã ở lại, đem xấp danh thiếp dày đưa đến tay .

      "Những cái này là do ngày hôm qua nhận được danh thiếp, có đến từ ít công ty thiết kế, còn có đến từ người mẫu công ty cùng nhiếp ảnh gia mới, bọn họ đều tỏ vẻ đối với trò vô cùng hứng thú, nếu trò cũng có hứng thú, có thể liên lạc với bọn họ."

      "Cám ơn." Lãnh Tiểu Dã đem danh thiếp nhận được trong tay, tùy ý quăng vô ba lô.

      Bella tiểu thư mặt có vài phần tò mò, "Trò dường như... có hứng thú?"

      Lãnh Tiểu Dã cười nhún nhún vai, "Là như vậy, con muốn hoàn thành toàn bộ bài vở và bài tập sau, rồi quay về của đất nước con. Con cảm thấy đất nước chúng con có nhiều trang phục mốt ưu tú, con hy vọng có thể đưa bọn họ đẩy ra, làm nên đẳng cấp của mình, cho nên... Con muốn đến công ty nào nhậm chức."

      Bella tiểu thư gật gật đầu, "Sunny, ta thưởng thức trò, ta tin tưởng, trò nhất định thành công."

      "Cám ơn lão sư cổ vũ, con cố gắng lên!" Lãnh Tiểu Dã chân thành lời cảm tạ.

      Đối phương muốn hướng đưa cánh tay qua, cười cùng Bella tiểu thư ôm, sau đó liền cáo từ rời .

      Kéo mũ lên đầu, Lãnh Tiểu Dã gở mắt kính ngăn trở ánh mặt trời chói chang xuống , nhìn chung quanh vòng, thấy bên ngoài phóng viên ngó dáo dác.

      Từ bị ba ba huấn luyện,việc này tự nhiên làm khó được .

      theo sau người nam sinh cao lớn, ra khỏi Giáo Học Lâu, nhanh chóng ngồi vào xe của mình, nổ máy xe lái ra cửa học viện , lập tức liền hướng địa chỉ lúc trước Thẩm Ninh cho chạy tới.

      ...

      ...
      Last edited: 22/7/17

    3. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 440: Lần đầu tiên (1)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Theo địa chỉ mà Thẩm Ninh gửi tới , Lãnh Tiểu Dã rất thuận lợi tìm được phòng khám của nhà trung y đó, nơi này người tới mát xa, xem bệnh cũng ít, đợi hồi lâu mới đẩy vào.

      Lão thầy thuốc Đông y để chòm râu dài, có vài phần tiên phong đạo cốt, khách sáo mời đến ngồi ghế, " , thoải mái chỗ nào a?"

      "Vâng, tôi có!" Lãnh Tiểu Dã cười cười, "Là bạn trai của tôi , buổi tối cứ mất ngủ mãi, tôi nghe nơi này của ngài có thể ấn huyệt tai, tôi muốn cùng ngài học ít."

      " Học? !" Lão thầy thuốc cười rộ lên, " , cũng phải là sớm chiều là có thể học được nha!"

      "Tôi biết, tôi muốn cho ngài biết, dù có bai nhiêu cái huyệt vị, tôi chỉ học duy nhất chiêu trị mất ngủ là được." Lãnh Tiểu Dã vẻ mặt thành khẩn nhìn đối phương, " Tình huống bạn trai của tôi có chút đặc biệt, ta tới được."

      "Này..." Lão thầy thuốc nghĩ nghĩ, kéo ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra cái mô hình lỗ tai dùng để dạy học , "Nếu như vậy , tôi đưa cái huyệt vị trị mất ngủ này cho , chú ý đây, chỉ cần đem mấy cái huyệt vị này tìm đúng là được."

      " cám ơn ngài." Lãnh Tiểu Dã lập tức cười, cám ơn.

      Lão thày thuốc đơn giản cho biết vài cái huyệt vị, bên tai khuông nhất nhất địa tiêu ra, Lãnh Tiểu Dã cầm cái lỗ tai kia xin phép ngồi qua bên, tìm cái gương nhìn vào lổ tai của mình mà tìm huyệt vị.

      Túi sách tay tùy ý để bàn bên cạnh, bên trong di động mấy lần đổ chuông, bởi vì cảnh vật xung quanh ồn ào, hơn nữa tập trung nhấn vào nơi huyệt vị vừa tìm được, vì vậy có nghe được.

      Từng điểm từng điểm đối với lỗ tai mà tìm, thử cảm giác ở lổ tai của mình , thẳng đến thời điểm chính mình có thể đem từng cái huyệt vị xác định được tám chín phần mười , mới từ nơi lão thầy thuốc mua mát xa cầm tay chuyên dụng cùng miếng dán lỗ tai ...Xong việc mới xuống lầu ra phòng khám .

      Vừa mới tới vị trí xe của mình , thấy chiếc xe vội vàng xông lại đối diện, cách chỗ xa dừng lại.

      ngẩng mặt lên nhìn lại, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương bước xa cái, theo xe nhảy xuống cả người liền vọt tới trước mặt .

      "Hoàng Phủ Diệu Dương? !" Lãnh Tiểu Dã vẻ mặt kinh ngạc, "... sao lại tới đây?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương cao thấp liếc mắt đánh giá cái, xem hoàn toàn bị thương, mới thầm thở hơi.

      3 giờ rưỡi về nhà, lo lắng gặp chuyện may, trước giờ đến ngoài học viện, đợi nửa giờ thấy bóng người, cố ý cho người ta vào trong học viện hỏi, lại biết được, lên lớp sớm về.

      lập tức liền gọi điện thoại cho , gọi điện thoại hơn mười cuộc, cái cũng còn nghe.

      Hoàng Phủ Diệu Dương chỉ lo lắng có việc, lập tức chính mình phát động tất cả lực lượng tìm , tìm hai giờ, mới lợi dụng Thiên Võng tìm đến xe của rồi tìm tới nơi này.

      Lãnh Tiểu Dã cũng có ý thức được của tức giận, cười hướng anhn lắc lắc trong tay mát xa chuyên dụng cầm tay , hào hứng , "Hoàng Phủ Diệu Dương, xem cái này chơi đùa vui ..."

      "Chơi?" vừa mới được phân nửa, Hoàng Phủ Diệu Dương đột nhiên giơ tay lên, tay lấy vật ở trong tay đem đánh rớt , "Em cảm thấy như vậy chơi rất vui sao?"

      ở khắp nơi lo lắng muốn chết, lại chạy đến nơi này chơi đùa? !

      Lãnh Tiểu Dã có phòng bị, trong tay cầm mát xa chuyên dụng cầm tay cùng miếng dán lỗ tai (dùng để dán vào các huyệt vị khi châm cứu)...Tay cầm các vật này nọ đều rớt xuống đất, mấy dụng cụ châm cứu huyệt vị lỗ tai nháy mắt rơi đầy.

      Xem xem bản thân tay trống , lại cúi mặt nhìn xem mát xa chuyên dùng cầm tay rơi mặt đất , tầm mắt dừng ở khuôn mặt tràn đầy tức giận của Hoàng Phủ Diệu Dương .

      Lãnh Tiểu Dã hồi lâu mới phản ứng được, cúi mặt nhìn mấy dụng cụ châm cứu huyệt vị lỗ tai đầy đất, lòng của lập tức đầy ủy khuất.

      Chương 441: Lần đầu tiên (2)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Đặc biệt vì mà đến phòng khám này, vì giúp tìm huyệt vị nê đem lổ tai của mình đều ấn đau muốn chết luôn...... thế nhưng xoá sạch mọi công sức của ? !

      Yết hầu ra lời, cước đem lỗ tai trước mặt đá văng ra, xoay người rời .

      "Tiểu Dã!" Nhìn bóng lưng của , Hoàng Phủ Diệu Dương đột nhiên ý thức được mình thất thố, vội vàng đuổi theo, giữ chặt cổ tay , "Thực xin lỗi, Tiểu Dã... ... vừa rồi quá xúc động."

      " buông ra!" Lãnh Tiểu Dã phen hất tay của ra, "Em muốn chuyện với !"

      lại lần nữa đưa tay qua giữ chặt cánh tay , Lãnh Tiểu Dã bị kéo xoay người, nhìn ánh mắt sáng trông suốt, tay chân Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức liền luống cuống .

      "Tiểu Dã, em... Em tại sao lại khóc?"

      "Em mới có khóc, buông ra!"

      Mở bàn tay ra, Lãnh Tiểu Dã uốn người muốn , Hoàng Phủ Diệu Dương bước nhanh đuổi theo, lại bắt được cánh tay của , đem xoay người lại.

      "Có phải hay ... Đánh trúng tay em ...Có phải đau lắm hay ? ! Thực xin lỗi... ... phải là muốn đánh em ... ... Chính là ... cũng biết là mình mới làm ra chuyện gì ... ... Bằng , em đánh ? ... Tiểu Dã, em đừng khóc a, Tiểu Dã..."

      Bá tước đại nhân luôn luôn gặp chuyện khuất nhục đều bình tĩnh, vậy mà bây giờ lại khẩn trương biết cái gì cho phải.

      Muốn giúp lau nước mắt, vừa sợ chỉ cần để tay xuống chạy trốn, nhìn ánh mắt sáng lên, lại nhịn được mà đau lòng .

      Lúc này Hoàng Phủ Diệu Dương, chỉ hận mình thể mọc thêm hai tay.

      Thời gian trôi qua, bốn phía có vài chiếc xe dừng lại, lão quản gia cùng trợ lý bọn người là sôi nổi theo xe nhảy xuống, đám cầm súng chạy tới bên cạnh hai người.

      Nhìn hai người, mọi người đều là ngây ngẩn cả người.

      "Tiểu thư, ... có việc gì chứ?" Lão quản gia biết bây giờ là cái tình huống gì, lo lắng dò hỏi.

      Lãnh Tiểu Dã liếc mọi người bốn phía cái, chỉ là ngẩn ra, khóe mắt dư quang chú ý tới sắc trời dần tối, đột nhiên phục hồi lại tinh thần .

      "Mấy giờ rồi?"

      Trợ lý xem đồng hồ, "5 giờ 32 phút."

      "5 giờ? !" Lãnh Tiểu Dã cả kinh.

      Vừa rồi chỉ lo chuyện nghiên cứu huyệt tai, vốn có ý thức được thời gian qua lâu như vậy.

      Thời điểm trước khi học viện, từng cho Hoàng Phủ Diệu Dương biết đại khái ba giờ rưỡi về.

      Chính là nghĩ từ học viện đến nơi đây, vốn chỉ cần nửa giờ đủ, nào nghĩ tới thế nhưng cần tới hai tiếng.

      Vừa thấy bộ dạng này của mọi người, khó khăn lắm nghĩ vừa rồi nhất định là tìm như người điên .

      Trách được, tính tình hung dữ như vậy .

      " Đúng... Thực xin lỗi a!" Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên nhìn về phía Hoàng Phủ Diệu Dương, "Em... Em phải cố ý, di động khi học chỉnh im lặng vì thế em... Em có nghe được điện thoại của ... Hoàng Phủ Diệu Dương, ... đừng nóng giận được ?"

      bây giờ nơi nào còn có sức sống, đau lòng còn hết, Hoàng Phủ Diệu Dương thở hổn hển, đưa tay đem giam giữ ở trong lòng.

      Ông quản gia nhìn bộ dáng hai người , đưa tay hướng mọi người nhàng quơ quơ , mọi người biết điều thối lui.

      Đưa tay cầm khuôn mặt nhắn của , nhàng mà giúp lau lau khóe mắt, "Tiểu Dã, lần sau đừng như vậy, ... sợ hãi... Nếu em muốn chơi, cho biết, cùng em chơi, hoặc là làm cho cận vệ cùng em, được ?"

      "Em... em chơi nữa, em là..." đến đây , Lãnh Tiểu Dã đột nhiên nghĩ tới việc, "A... Lỗ tai của em !"

      Vừa , vội vàng trong lòng ra, lập tức liền chạy tới bên đường vừa rồi , cúi người xuống cẩn thận tìm kiếm, nhìn đến mô hình lỗ tai bị đá bên tường, vội vàng cẩn thận nhặt lên, thổi bụi trần đất xuống.
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    4. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 442: Lần đầu tiên (3)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Lúc này, Hoàng Phủ Diệu Dương cũng chạy lại đây, nhìn xem lỗ tai trong tay , nghi ngờ ngồi xổm xuống.

      "Đây là cái gì?"

      Lãnh Tiểu Dã nhặt từng cái dụng cụ châm cứu đất, "Đừng hỏi, mau nhặt giúp em, mấy thứ này nhưng mà ở nước Mỹ rất khó tìm ."

      Nhìn xem trong tay cây kim nho , Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn chung quanh chút, lập tức đứng lên.

      "Tới trợ giúp!"

      Ôn quản gia cùng trợ lý và bọn vệ sĩ vội vàng tới, mọi người cùng nhau lượm hồi lâu, mới nhặt hết mấy dụng cụ châm cứu rơi đầy đất kia, đưa đến trong tay Lãnh Tiểu Dã .

      Đem những mầm móng kia gói to cẩn thận cất vào, Lãnh Tiểu Dã thầm thở hơi.

      "Nhiều như vậy, đợt điều trị cũng đủ rồi."

      Đợt trị liệu? !

      Hoàng Phủ Diệu Dương lại khẩn trương lên, "Em... Bị bệnh?"

      " có a."

      "Vậy em đợt trị liệu gì?"

      " cái này hả?" Lãnh Tiểu Dã hướng lắc lắc cái túi trong tay, "Đây là cho dùng, phải hay mất ngủ sao, mà mát xa cầm tay chuyên dùng này, trị mất ngủ có hiệu quả rất tốt... Bản nhân vừa mới còn học qua a, lần này muốn đem bệnh mất ngủ của lần trị nốt lun."

      Hoàng Phủ Diệu Dương xem xem mô hình lỗ tai trong tay ghi nhớ, nhìn nhìn lại phát sinh hồi nãy, "Em vừa rồi... Chính là học này?"

      "Chứ còn gì?" Lãnh Tiểu Dã lườm cái, "Chẳng lẽ em ở đây theo dõi trai đẹp? !"

      "Thực xin lỗi."

      Trong giọng của càng phát ra thêm mấy phần xin lỗi.

      " Được rồi, chuyện này cũng thể trách , em cũng có sai !" Lãnh Tiểu Dã đưa tay sờ bụng cái, "Em biết đường phía trước có nhà hàng Trung Quốc, làm món ăn Trung Quốc rất ngon, chúng ta cùng ăn cơm chứ ?"

      " Được."

      Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay cầm lấy vật trong tay , quý trọng nhét vào trong túi tiền mình, theo cùng nhau về phía trước.

      Trợ lý cùng bọn vệ sĩ vội vàng cùng lại đó, nhìn hai người vào nhà ăn, ông quản gia lập tức bảo mọi người dừng bước, sau đó liền vẫy vẫy tay .

      Bọn vệ sĩ dừng lại ở ngoài cửa , ông quản gia liền tới, đứng ở phía sau Hoàng Phủ Diệu Dương cách khoảng mấy bước.

      ảnh hưởng đến cùng Lãnh Tiểu Dã dùng cơm, lại có thể tùy ý nghe sai bảo.

      Bên cạnh bàn.

      Nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương đối diện , Lãnh Tiểu Dã nhấp mím môi, "Hoàng Phủ Diệu Dương, thực xin lỗi a... Về sau thời điểm em chỗ nào đều thông báo cho tiếng."

      Vốn là muốn cho kinh hỉ, lại thiếu chút nữa làm hoảng sợ, tại suy nghĩ kỹ chút, Lãnh Tiểu Dã cũng biết, lần này là bản thân cân nhắc chu toàn.

      tại thời khắc vô cùng mẫn cảm, cũng khó trách thảo mộc giai binh.

      "Em có sai, tính tình nên hung dữ như vậy, về sau học cách khống chế tính tình mình ." Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay kéo tay trái của qua, cẩn thận nhìn, "Đánh có đau ?"

      " còn rồi!" Lãnh Tiểu Dã quay qua cười với , ngón tay liền hơi hơi khép lại, cầm ngón cái của , "Hôm nay cũng có sai, em cũng có sai, chúng ta coi như huề nhau."

      là chưa từng có thói quen hướng người khác báo cáo hành tung của mình , hôm nay cũng đúng là có nghĩ đến điểm này.

      từ bị người khác dạy, sớm dưỡng thành tính cách ưu việt, làm việc luôn bá đạo **, có đôi khi khó tránh khỏi khống chế được.

      Thẩm Ninh đúng, hai người bọn họ đều là có tính tình giống nha, cần phải chung đụng để hiểu nhau hơn.

      "Em giận sao?" Hoàng Phủ Diệu Dương có chút xác định hỏi.

      "Dĩ nhiên tức giận, bất quá... tại đều muốn biến mất." Lãnh Tiểu Dã hướng dựng thẳng ngón tay, " cho biết cái tin tốt, em được cấp toàn bộ học bổng còn có tiền thưởng thiết kế ngàn đô la , cho nên... Hôm nay em trả tiền!"

      hơi nhíu mày, " có thói quen để cho nữ sinh trả tiền ."

      "Vậy liền đem lần đầu tiên này giao cho em." Lãnh Tiểu Dã giơ bàn tay lên, "Phục vụ , gọi món ăn!"

      ...

      ...

      Sao, bốp

      Chương 443: Lần đầu tiên (4)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Lãnh Tiểu Dã khép lại thực đơn trong tay , "... Lát những món này, mỗi món đem lên ba phần !"

      "Ba phần? !" Nhân viên tạp vụ có chút xác định hỏi.

      Chỉ hai người bọn họ liệu có thể ăn nhiều được như vậy? !

      "Đúng vậy, ba phần!" Lãnh Tiểu Dã hướng hai cái bàn bên cạnh chỉ chỉ, " Hai cái bàn kia, chúng ta cũng muốn."

      Nhân viên tạp vụ đáp ứng rời , Hoàng Phủ Diệu Dương liền nhàng nhíu mày, nhìn nhìn bàn trống bên cạnh , có chút ý của .

      Lãnh Tiểu Dã cũng giải thích, chỉ là hai tay chống má nhìn về phía Hoàng Phủ Diệu Dương.

      "Hoàng Phủ Diệu Dương, hỏi cái vấn đề."

      "Vấn đề gì?" Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn hỏi.

      Lãnh Tiểu Dã dùng ngón tay nhàng mà gõ mặt mình, "Chính Lisa nha, chuẩn bị đem bọn họ xử lý thế nào?"

      Buổi sáng ngày mai ngân hàng đóng lại tất cả tài sản của ông ta, sau đó tất cả sản nghiệp, cổ phiếu, quỹ, cổ phiếu trái phép của ông ta ... Đều bị ngân hàng thu về. tuần sau, cả nhà bọn họ còn nhà để về. Lisa cũng cần vì thư của dùng mắc kẹt trả tiền, làm như người trưởng thành, có hai lựa chọn, là ngồi tù, hai là nghĩ biện pháp mau chóng kiếm được tiền trả nợ... Nhưng, có ý định cho ta cơ hội ."

      Hoàng Phủ Diệu Dương bình tĩnh bâng quơ lúc muốn quyết định kết cục người nhà Lisa kéo từ thiên đường xuống địa ngục .

      Lãnh Tiểu Dã mím mím môi, đáp án của so với tưởng tượng còn ác hơn.

      vốn cho là nhiều nhất là làm cho bọn họ phá sản, nghĩ tới lại tính toán đến đầu bản thân Lisa.

      cho Lisa cơ hội quay mình, vừa muốn phải trả nợ ... Cái kia luôn luôn sống trong sung sướng, thế nào cũng bị ép đến điên.

      phải thánh mẫu, dễ dàng tha thứ những người thương tổn , nhưng, chuyện này cũng đến mức nghiêm trọng như thế.
      Đưa bàn tay qua , cầm ở tay , Lãnh Tiểu Dã nhàng lắc lắc ngón tay .

      "Dừng ở đây, được ?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương có chút cam lòng cầm ngón tay , rốt cục vẫn phải giơ bàn tay lên, ông quản gia lập tức tới, đứng ở bên người .

      hít hơi, thấp giọng mở miệng.

      "Chuyện gia đình Lisa ... Dừng ở đây."
      Ông quản gia ngước mắt nhìn nhìn Lãnh Tiểu Dã, gật đầu cung kính đáp ứng, " Dạ, bá tước tiên sinh."

      Lúc này, nhân viên tạp vụ đem điểm tâm bữa tối bưng lên .

      Lãnh Tiểu Dã ngẩng mặt lên nhìn về phía quản gia, "Ông quản gia, kêu tất cả mọi người vào , tối hôm nay tôi mời khách!"

      Ông quản gia có chút do dự nhìn về phía Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tiểu Dã liền mở miệng lần nữa, "Nhìn ta làm gì, là tôi mời khách, cũng phải ta bỏ tiền, nhanh !"

      Hoàng Phủ Diệu Dương lúc này mới hiểu ý nghĩa việc gọi nhiều phần bữa ăn tối như vậy, lúc này nhàng xua tay, ông quản gia lập tức ngay đến ngoài cửa, đem bên ngoài cận vệ sắp bị đông lạnh gọi bước vào, ở bàn bên cạnh hai người ngồi xuống.

      lát, đồ ăn lên bàn, tràn đầy đồ ăn ba cái bàn.

      "Oa, thơm quá!" Lãnh Tiểu Dã khoa trương cúi đầu xuống, ngửi thức ăn bàn, "Được rồi... Chúng ta nhanh ăn , bá tước tiên sinh!"

      ở trong này ăn, làm cho những người hộ vệ ở bên ngoài kia bị lạnh cóng, là băn khoăn.

      tại mọi người đều ngồi ở trong này ăn cơm, liền có thể an tâm hưởng thụ bữa ăn tối.

      Xem tất cả mọi người ăn no liền đũa xuống, Lãnh Tiểu Dã theo trong bao lấy ra ví tiền, móc ra thẻ tín dụng để trả tiền.

      Thời điểm cùng Hoàng Phủ Diệu Dương ra khỏi phòng ăn, vẫn quên quay mặt lại hỏi, "Thế nào, bá tước tiên sinh, cảm giác lần đầu tiên được nữ sinh mời ăn cơm như thế nào?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay giúp kéo lại áo khoác, "Tiền trong thẻ tài khoản của em quá ít, ngày mai giúp em làm tấm thẻ tín dụng."
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    5. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 444: Lần đầu tiên (5)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Lãnh Tiểu Dã ngẩn ra.

      Bất quá chỉ là nhìn thoáng qua tiền trong tài khoản của thôi, thế nhưng nghĩ xa đến như vậy?

      Trong lòng Lãnh Tiểu Dã có chút cảm động, lại cố ý đem mặt trầm xuống, " em mời ăn nhà ăn cấp bậc quá thấp chứ gì?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương vội vàng giải thích, " phải có ý đó, chỉ là sợ em tới thời điểm cần phải mua thứ gì nhưng đủ tiền!"

      "Em là chọc chơi thôi !" cười khẽ tiếng, đưa tay tới chế ngụ cánh tay của , quay mặt hôn chút, "Bất quá, tâm ý của em nhận, thẻ tín dụng cũng cần, nếu em có cái gì mua nổi, em lấy thẻ của trả tiền."

      ...

      ...

      Đoàn người trở lại biệt thự, Hoàng Phủ Diệu Dương hướng ông quản gia an bài chuyện kế tiếp chút, Lãnh Tiểu Dã liền ôm lấy tiểu tuyết cầu ghế sa lon, lên lầu vào phòng ngủ.

      Sau lát, Hoàng Phủ Diệu Dương lên lầu, Lãnh Tiểu Dã lập tức liền ra lệnh tắm rửa, đem tiểu tuyết cầu xuống dưới lầu giao cho người hầu chiếu cố, đem mấy dụng cụ châm cứu cùng miếng dán... Đem chuẩn bị tốt.

      Đợi cho tắm rửa xong ra, lập tức liền vỗ mép giường, ý bảo ngồi xuống.

      "Lại đây, dùng miếng dán lổ tai."

      Hoàng Phủ Diệu Dương xem xem tay miếng dán hình vuông vức được cắt thành nho , khẽ nhíu mày.

      "Muốn làm bao lâu?"

      " lần làm vòng, đợt điều trị tháng." Lãnh Tiểu Dã ngồi xếp bằng đến bên người , "Yên tâm , chỉ có hai cái huyệt vị, tuyệt đối ảnh hưởng hình tượng huy hoàng của ."

      Giơ bàn tay lên đỡ lấy lỗ tai của , Lãnh Tiểu Dã vừa hướng chiếu cái mô hình mát xa chuyên dùng kia, vừa dùng ngón tay nhàng thử thăm dò huyệt vị của .

      Dù sao cũng là lần đầu tiên giúp làm, cũng xác định huyệt vị có chuẩn xác hay .

      Tìm lâu trận, mới giúp tìm đúng huyệt vị, cầm lấy lỗ miếng dán lỗ tai đến cẩn thận nhắm ngay huyệt vị của làm tốt, liền dùng ngón tay ngăn chặn miếng dán lỗ tai kia, nhàng ấn nhu.

      "Có cảm giác gì cho em, ví dụ như cảm thấy đau hoặc là ê ẩm... thoải mái......"

      Cảm giác tay bé của ở mép lỗ tai nhàng sờ, ấn , hô hấp của cũng dần dần căng lên.

      "Thế nào, có cảm giác sao?"

      Lãnh Tiểu Dã vừa giúp kìm miếng dán lỗ tai bên hỏi.

      " Ừ."

      "Cảm giác gì?"

      "Trướng, đau..."

      "Đau lắm hả?"

      "Rất đau."

      "Chẳng lẽ là em dùng sức quá lớn?"

      Lãnh Tiểu Dã nghi ngờ nhìn xem ngón tay mình, đúng nha, cũng có dùng sức nhiều a? !

      nhíu mày nhìn lỗ tai dán ba cái miếng dán, đúng vậy nha, chẳng lẽ đem huyệt vị nhấn nhầm?

      "Là nào huyệt vị nào đau?"

      Huyệt vị? !

      Hoàng Phủ Diệu Dương cau mày cái, " biết huyệt vị này kêu gì."

      "Vậy chỉ cho em biết là nơi nào!"

      bắt lấy của tay , phóng tới giữa hai chân mình , "Nơi này."

      Lãnh Tiểu Dã mặt lập tức liền nóng, "Em là hỏi lỗ tai !"

      Lỗ tai? !

      Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn , đôi mắt màu lam lý tràn đầy mờ mịt, " có cảm giác đau!"

      Lãnh Tiểu Dã gì, ép buộc lâu như vậy, giằng co vất vả như thế.

      cũng nghiêng người, hướng lại gần, đưa tay đỡ lấy mặt , môi liền hướng hôn đến.

      lần liền vén váy của chui vào, địa phương quen thuộc liều lĩnh mà tiến vào thành công .

      Rất nhanh, bị chơi đùa đến đầu hàng.

      Khoảng khắc buông ra, Lãnh Tiểu Dã khẽ thở gấp nhắc nhở, "Còn có cái lỗ tai chưa làm xong đâu ?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương theo ngực của ngẩng mặt lên, "Tiểu Dã, đợi lát nữa lại làm được ?"

      Tên cung, có thể được sao?

      Lãnh Tiểu Dã bất đắc dĩ quăng về cái liếc mắt.

      " được!"

      "Nhưng là thân thể của em muốn chuẩn bị xong."

      Chương 445: Lần đầu tiên (6)

      Editor: Vũ Cát Gia Gia

      Khuôn mặt nhắn của đỏ bừng, "Em mới có."

      cười ôm lấy , bắt chước ngữ khí , " dối như vậy phải đứa trẻ ngoan a!"

      Bàn tay nhàng lôi kéo, liền kéo món quần lót cản trở cuối cùng của xuống

      ...

      ...

      Bởi vì bá tước đại nhân khá minh, buổi chiều quay về nước A định ở thời gian .

      Ở Lãnh Tiểu Dã ngủ đủ thấy qua ăn cơm trưa, đoàn người mới xuất phát hướng về địa điểm nước A trở về .

      Trải qua chuyến dài , người lái thuận lợi đem máy bay rớt xuống tòa nhà của bá tước đại nhân phía sau núi .

      Cùng Hoàng Phủ Diệu Dương xuống máy bay, Lãnh Tiểu Dã nhìn chỗ ngồi quen thuộc ở trang viên này, trong lòng cũng là hơi có cảm khái.

      Mấy ngày trước mạo hiểm cực lớn từ nơi này rời , tại lại chủ động theo trở về, tình thế gian đúng là kỳ diệu!

      Tiểu tuyết cầu trở lại địa phương quen thuộc, lập tức liền theo trong lòng Lãnh Tiểu Dã nhảy ra ngoài, nhảy lên mặt cỏ.

      Ở trong này nó muốn ở rất lâu , đem nơi này trở thành nhà của mình, ngửi được hơi thở quen thuộc chính mình , cũng là có vẻ rất hưng phấn.

      Cách đó xa, có thanh của thú kêu truyền tới.

      Lãnh Tiểu Dã quay sang, nhìn về phía phòng sủng vật ở chân núi .

      "Chúng ta nhìn xem Arthur chứ ?"

      vừa mới mở miệng, Hoàng Phủ Diệu Dương muốn nắm bàn tay của , nhanh hướng dưới chân núi qua.

      Arthur ngửi được hơi thở của , lập tức liền chạy tới, nâng nửa người lên, nằm úp đến thép rào chắn .

      qua, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay qua sờ, để ý để ý lông mao nó, đại gia hỏa ngoan ngoãn giống như mèo, khẽ nhắm mắt, bộ dáng hưởng thụ .

      "Bá tước tiên sinh!" Nhân viên công tác phụ trách chiếu cố Arthur nhanh lại đây, nhìn đến Lãnh Tiểu Dã, trong mắt lóe lên kinh ngạc, cũng dám nhiều, chỉ là cung kính hướng hai người hành lễ.

      "Tình huống nó thế nào?"

      "Mấy ngày nay vẫn là thèm ăn, bộ dáng có vẻ rất nóng nảy ..." Nhân viên công tác tựa hồ còn muốn điều gì, nhìn xem Hoàng Phủ Diệu Dương, lại dừng câu chuyện.

      "Nếu tôi tại đưa nó quay về thảo nguyên, trạng thái của nó có thể tốt lên chứ?"

      Nhân viên công tác nghe được tin tức này, ràng thập phần khiếp sợ,vài giây đồng hồ phản ứng kịp.

      Thẳng đến thời điểm Hoàng Phủ Diệu Dương có chút vui nhìn về phía của ta, ta mới hồi phục tinh thần lại.

      "Đương nhiên, Arthur sở dĩ xuất loại trạng thái này cũng là bởi vì tại nó ở thời kỳ phát tình. Phía sau nếu như có thể đem nó đuổi về thảo nguyên , thể nghi ngờ đó là tình trạng tốt nhất, tại thảo nguyên Phi Châu đúng là mùa khô, khí hậu còn là tốt hơn, nó vừa vặn có thể lợi dụng trước khi mùa mưa đến, mà tới thích ứng chút."

      Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ gật gật đầu, "Vậy cậu chuẩn bị cẩn thận chút, hai ngày này tôi về Phi Châu."

      " Dạ, bá tước tiên sinh." Nhân viên công tác vẻ mặt vui sướng đáp lời, "Thời gian cụ thể là lúc nào, tôi chuẩn bị chút."

      ta nguyên bản chính là học sinh nghiêm cứu động vật, tuy rằng đến bước này, đồng nghĩa ta rất có khả năng được mất phần thù lao phong phú khi chăm sóc con sư tử này, nhưng mà nhiều ngày tiếp xúc như vậy, ta cũng cùng Arthur có cảm tình, biết đưa nó quay về thảo nguyên là lựa chọn tốt nhất cho Arthur.

      con sư tử trưởng thành công , nên bị trói buộc ở trong này , nó hẳn là ở thảo nguyên, hưởng thụ bản năng nên có của bản thân nó.

      Đối với nhân viên công tác biểu vui sướng, Hoàng Phủ Diệu Dương biểu tình nhưng có chút thâm trầm, sờ sờ lông lưng Arthur, chậm rãi thu bàn tay về.

      "Ba ngày sau ."

      " Dạ, bá tước tiên sinh."

      Nhìn nỡ, Lãnh Tiểu Dã tiến lên bước, đứng ở bên người , đưa tay tới cầm ngón tay .

      "Chúng ta về sau còn có thể nhìn nó, chừng, thời điểm lần sau đến, còn có thể nhìn thấy con của nó!"
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :