1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Lửa Mùa Đông - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 416: Bá Tước Tiên Sinh Giá Lâm
      Là người biểu diễn cuối cùng, điều này cũng đồng nghĩa Lãnh Tiểu Dã có nhiều thời gian chuẩn bị hơn, hơn nữa là người cuối cùng, ắt để lại ấn tượng sâu đậm cho giáo viên cùng các khách quý lưu lại.

      " sao, thời gian lên sân khấu cũng quan trọng." Lãnh Tiểu Dã an ủi vỗ vỗ cánh tay của , "Tác phẩm của cậu rất tốt, nhất định lấy được thành tích ưu tú, cố lên ."

      An Điền Tú Tử cười cười, nhìn gật đầu, "cùng nhau cố lên."

      Tại hậu trường, công việc của tất cả mọi người rất bận rộn.Có người đem quần áo do chính mình thiết kế lấy ra giúp người mẫu mặc thử, tiến hành chỉnh sửa theo số đo thân thể của người mẫu, có người cùng thợ trang điểm giúp người mẫu hóa trang phong cách....

      Hai người cùng đến hậu trường, Lãnh Tiểu Dã liền tạm biệt An Điền Tú Tử, tìm người mẫu của mình. tìm là người mẫu da trắng, ngũ quan cùng dáng người tỉ lệ đều rất được, nhất là mái tóc dài màu vàng kim, cùng quần áo của rất hợp.

      Lisa cùng Anna lấy mẫu ngẫu nhiên là mã số 12 với 20, hai người cũng bận rộn, ngang qua Lãnh Tiểu Dã, Lisa chỉ lạnh lùng hừ tiếng. chọn là người mẫu da trắng, ngũ quan cùng tỉ lệ dáng người đều rất được, nhất là mái tóc dài màu vàng kim, phối hợp cùng quần áo của rất tốt.

      Lãnh Tiểu Dã rất vừa ý người mẫu của mình, cùng đối phương chào hỏi, liền lập tức lấy quần áo mình làm giúp thay.Người mẫu có chút hơi gầy, Lãnh Tiểu Dã lập tức lấy kim chỉ ra, giúp ấy điều chỉnh 1 chút ở vùng thắt lưng.Lúc này, người thợ trang điểm tới, Lãnh Tiểu Dã lập tức đem người mẫu đỡ đến bàn kính, nhìn người thợ trang điểm ra cầu của mình.

      "Trang điểm càng trong sáng càng tốt, mắt phải trang điểm nhiều màu bóng mắt, màu phải cùng tong với quần áo của tôi tóc làm xõa tung gợi cảm…." Thợ trang điểm đánh giá nhìn quần áo người người mẫu, tán dương gật đầu.

      "Được, tôi thích quần áo của , tôi cố gắng làm tốt."

      "Cám ơn." Lãnh Tiểu Dã khách sáo lời cảm tạ.Thợ trang điểm bắt đầu trang điểm cho người mẫu, liền ở bên cẩn thận nhìn chăm chú, lại đưa ra ít cầu .

      An Điền Tú Tử hết việc bận của mình, lúc tới, Lãnh Tiểu Dã giúp người mẫu sửa sang lại làn váy, nhìn người mẫu mặc trang phục người, An Điền Tú Tử kinh hô thành tiếng."Trời ạ, cái váy này đẹp quá!"

      Lúc này, mọi người gần như đều hoàn thành công việc của mình, nghe được An Điền Tú Tử cảm thán liền xoay lại nhìn qua.Nhìn đến tác phẩm của Lãnh Tiểu Dã, mọi người đều lộ ra vẻ hâm mộ.

      Tác phẩm của luôn luôn rực rỡ lại mất vẻ tinh tế, tác phẩm thiết kế hằng năm khiến cho các học viên khác sợ hãi cảm thán.

      Lần này cũng ngoại lệ. Sắc mặt Lisa căng thẳng, vốn dĩ với tác phẩm của mình ta rất có lòng tin, nhưng mà tại thời điểm nhìn thấy tác phẩm của Lãnh Tiểu Dã , Lisa liền biết mình lần này lại thua bởi Lãnh Tiểu Dã.

      "Hừ, có gì để nhìn, khác gì vẩy sơn lên người." Anna cho là đúng bĩu môi. Nghe được ý trong lời của Anna, khóe môi Lisa khẽ cong lên, hướng lỗ tai Anna giọng thầm vài câu, Anna nghe xong lập tức cười khẽ tiếng.

      "Bốp bốp!" Xa xa truyền đến tiếng vỗ tay của tiểu thư Bella, "Nào các em, còn 5 phút, chuẩn bị cho người mẫu của các em lên sân khấu."Mọi người vừa nghe, đều lập tức trở lại vị trí của mình, cùng người mẫu tiến hành kiểm tra công việc lần cuối.

      Trước sân khấu, khách quý các nơi cũng đến đông đủ.Người phụ trách học viện lên sân khấu, bắt đầu hoạt động đọc diễn văn.Mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều cảm thấy khẩn trương.

      Phải biết rằng, lần triển lãm này có thể ảnh hưởng đến công việc, cuộc sống của bọn họ, ai có thể khẩn trương chứ?!

      Chương 417: Bá tước tiên sinh giá lâm (3)

      "Còn có 1 phút, tác phẩm số 1, tác phẩm số 2 xếp hàng chuẩn bị."

      Giáo sư Bella dùng loa phóng thanh lớn tiếng hướng dẫn, chọn người mẫu ngẫu nhiên trong số đàn em của đến lối vào hậu trường.

      Lãnh Tiểu Dã liếc mắt đánh giá người mẫu của mình lần cuối, vừa lòng gật đầu, hướng thợ trang điểm dựng thẳng ngón tay cái.

      "Đúng là hiệu quả tôi muốn, quá tuyệt vời."

      "A!" vừa dứt lời, chợt nghe cách đó xa tiếng thét thất thanh chói tai, quay sang nhìn thấy An Điền Tú Tử ngã ra mặt đất, Lãnh Tiểu Dã vội vàng cất bước đến gần, "Tú Tử? !"

      Mọi người đều quay mặt lại, nghi ngờ nhìn về phía An Điền Tú Tử.

      "Sao lại thế này? !"Giáo Sư Bella cũng tới.

      " ta cẩn thận đạp phải chân tôi, tôi chỉ là nhắc nhở ta đừng làm bẩn giầy của tôi." Lisa hất càm .

      An Điền Tú Tử cau mày, "Tôi có, ràng là ta cố ý..."

      " có ý gì, chẳng lẽ tôi cố ý đem chân đưa tới cho đạp sao?" Lisa nâng giầy của mình lên, "Đây chính là kiểu giầy hôm qua tôi mới mua để tham gia cuộc thi hôm nay, lập tức lau sạch cho tôi!"

      Lisa ở trong lớp luôn vênh váo tự đắc, giáo sư Bella đương nhiên cũng biết tính cách của ta, biết lần này rất có thể là ta cố ý gây , lập tức vui giận tái mặt.

      "Được rồi, tại, tất cả mọi người đều bận chuyện của mình, nếu lại có người cố ý gây rắc rối, tôi đánh giá điểm A!

      Lisa hừ lạnh tiếng, lui qua bên.

      Lãnh Tiểu Dã liền vỗ vỗ bờ vai của An Điền Tú Tử an ủi, " sao, thả lỏng chút."

      "Cám ơn mọi người!" An Điền Tú Tử cảm kích hướng mọi người cúi người thi lễ, ngẩng mặt nhìn đến người mẫu đứng phía sau của Lãnh Tiểu Dã cách đó xa , đưa tay phải lên, run rẩy chỉ vào người mẫu, môi đều run rẩy, "Tiểu... Tiểu... Tiểu Dã? !"

      Vừa mới bình tĩnh trở lại, bây giờ sắc mặt An Điền Tú Tử nháy mắt như tờ giấy trắng nhợt.

      Lãnh Tiểu Dã nhìn ra biểu tình của An Điền Tú Tử đúng, quay sang nhìn về phía ngón tay chỉ .

      Nhìn cái, trong đầu của cũng thấy choáng váng.

      Chỉ thấy vẻ mặt kinh ngạc của người mẫu cũng nhìn về phía chính mình, mà bộ váy dài xinh đẹp như tiên nữ mà người mẫu mặc người chẳng biết lúc nào làn váy có 1 mảng lớn dầu mỡ dính vào.

      Vốn dĩ là bộ váy đẹp đẽ giờ lại giống như chiếc khăn lau bẩn thỉu.

      Lãnh Tiểu Dã hốt hoảng chạy tới, cầm làn váy lên xem, lập tức ngửi thấy mùi vị tinh dầu hoa hồng .

      "Sao lại thế này?" cau mày hỏi.

      "Tôi..." Người mẫu cũng mang vẻ mặt mờ mịt, "Tôi cũng biết."

      Mới vừa rồi váy còn tốt, đột nhiên là mảng lớn quần áo dính dầu mỡ, nếu phải An Điền Tú Tử chỉ về phía xem, ngay cả chính người mẫu cũng hề phát .

      Lãnh Tiểu Dã quay sang, liếc mắt nhìn chung quanh bốn phía.

      "Ai làm?"

      váy là tinh dầu hoa hồng dùng để dưỡng thể, nếu có người cố ý làm, váy người người mẫu cũng có khả năng dính nhiều như thế

      ai lên tiếng.

      Ánh mắt Lãnh Tiểu Dã cũng dừng ở mặt Anna .

      "Là , đúng ?"

      Vừa rồi Lisa cố ý gây phiền toái cho An Điền Tú Tử , tại y phục thiết kế lại bị dính dầu mỡ, cần nghĩ, chắc chắn là Anna thừa dịp mọi người hỗn loạn, lặng lẽ làm.

      Lisa ung dung thong thả vén tóc, "Sunny, FBI bắt người còn phải có chứng cứ, cũng nên vu oan hãm hại Anna."

      " Đúng vậy !" Anna cũng mang vẻ mặt cho là đúng, "Con mắt nào của thấy tôi làm thế, sợ thiết kế của mình quá khả quan, cố ý như vậy hãm hại người khác, thú vị lắm sao?"
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 418: Bá tước tiên sinh giá lâm (4)

      Lãnh Tiểu Dã liếc mắt nhìn bốn phía, dùng khăn giấy từ trong thùng rác nhặt ra cái bình tinh dầu hoa hồng.

      "Là mùi hương tinh dầu hoa hồng mới sản xuất của nước Pháp." Lãnh Tiểu Dã hướng mọi người lắc lắc cái bình, "Nếu tôi nhớ lầm, Lisa tiểu thư mới vừa rồi còn ở dưới hậu trường khoe khoang mọi người rằng ta có lọ tinh dầu hoa hồng đắt giá. Xem ra, lần này là hai người bắt tay muốn hại tôi? !"

      Tinh dầu hoa hồng thế giới là tinh dầu đắt tiền nhất, thelxinoe lại là số 1 trong các tinh dầu hoa hồng.

      Lisa luôn thích khoe khoang về giàu có của mình, vừa rồi lúc ở bên ngoài, quả từng khoe khoang với mấy bạn cùng học giới thiệu qua chai tinh dầu này.

      ta làm sao cũng nghĩ đến, Lãnh Tiểu Dã lại khôn khéo như thế.

      "Đúng vậy, vừa rồi quả ấy có giới thiệu qua với chúng ta, chính là lọ này."

      "Tôi cũng nhìn thấy, ấy còn , chai tinh dầu này còn chưa có chính thức đưa ra thị trường, ấy là thông qua quan hệ mới lấy được!"

      ...

      Lập tức, có ít đứng chỉ ra và xác nhận.

      Lisa ở trong lớp được bạn bè thích, sớm mất lòng nhiều người, ngay lúc xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên là có những nữ sinh bị ta khi dễ đứng ra chủ động làm chứng giúp Lãnh Tiểu Dã.

      Nhân chứng vật chứng đều có, Lisa cùng Anna đều im lặng gì được.

      Giáo sư Bella giận dữ giận, "Lisa, Anna, hai người các lập tức xin lỗi Sunny."

      Lisa sắc mặt trắng nhợt, "Dựa vào cái gì?"

      Cho dù là ta làm thế nào, bây giờ Lãnh Tiểu Dã có thể làm gì ta? !

      "Chỉ bằng tôi là giáo sư của các , nếu hai người các xin lỗi, như vậy... Triễn lãm tốt nghiệp lần này các cần thi nữa, đồng nghĩa với việc học lại chương trình học lần này.

      Anna vừa nghe liền tái mặt, học lại giờ học thiết kế, đây phải là muốn mạng của ta sao?

      Anna trong lòng sốt ruột, vội vàng lay cánh tay Lisa, Lisa lấy tay hất tay ra.

      "Bảo tôi xin lỗi ta, đừng hòng. Cùng lắm đuổi học tôi!"

      Nhà Lisa giầu có nên sợ hãi, Anna lại có kiêu ngạo được như ta, vất vả lắm mới thi được vào học viện, nếu như bị đuổi học, cuộc sống của ta liền xong đời.

      "Lisa, bị đuổi học, tôi làm sao bây giờ?"

      Lisa tâm trạng tốt, làm sao cho thái độ tốt.

      " liên quan đến tôi!"

      Xem thái độ để ý của Lisa, trong lòng Anna hối hận muốn hộc máu.

      Bạn bè gì, ngay lúc có chuyện xảy ra, Lisa hoàn toàn mặc kệ ta, ta còn bảo vệ này làm gì.

      "Sunny, thực xin lỗi... Cái đó đều... Đều là chủ ý của Lisa, tôi... Tôi cũng là bị ta ép, mong... Mong tha thứ cho tôi." Anna cứ thế đem tất cả tội lỗi đều đổ lên người Lisa.

      " dám bán đứng tôi? Tốt... Đúng vậy, chính là tôi làm." Lisa trừng mắt liếc Anna cái, kiêu căng nhìn chăm chú Lãnh Tiểu Dã, "Tôi thừa nhận, vậy thế nào? Tôi trả phí giặt quần áo cho , muốn bao nhiêu? ngàn đôla? Mười ngàn đôla... Cho con số !"

      Lãnh Tiểu Dã giật khóe môi, hướng đưa tay lên, " cái tát."

      "Năm mươi ngàn đôla?" Lisa cười lạnh, "Quả nhiên là tham lam..."

      "" chữ còn có ra khỏi miệng, bàn tay Lãnh Tiểu Dã đánh vào mặt ta.

      Lisa đứng vững, trực tiếp lảo đảo rồi té ngã ra đất.

      "... dám đánh tôi? Tôi... Tôi muốn kiện !"

      Lãnh Tiểu Dã vẫy vẫy bàn tay, "Xin hỏi, có ai nhìn thấy tôi đánh Lisa ?"

      "Tôi nhìn thấy." An Điền Tú Tử đầu tiên.

      "Tôi cũng có." bé khác cũng .

      "Chúng tôi cũng nhìn thấy." Lần này là giọng của giáo sư Bella

      "Anna!" Lãnh Tiểu Dã lắc lắc bàn tay, nhìn về phía Anna đứng ở bên, sắc mặt kinh ngạc, " thấy tôi đánh Lisa sao?"

      "Tôi..." Anna nhìn Lisa đất, lại nhìn nhìn bàn tay Lãnh Tiểu Dã , "Tôi... Tôi cũng... thấy."



      Chương 418: Bá tước tiên sinh giá lâm (5)

      Lisa giận điên lên, "Tôi... Tôi muốn kiện các người, các người... tất cả các người..."

      "Mọi người mau chuẩn bị lên sân khấu, tất cả cố gắng kéo dài thời gian chút." Giáo sư Bella vỗ tay, liền tới trước mặt Lãnh Tiểu Dã, "Sunny, có biện pháp nào khắc phục được ."

      Lãnh Tiểu Dã có để ý tới Lisa, xoay người nhìn xem cái váy người mẫu mặc, chau mày lại.

      Bộ váy dính dầu mỡ dính tới gần thắt lưng, cần phải cắt bỏ toàn bộ phần phía dưới. như vậy toàn bộ bộ váy cơ bản đều hỏng rồi.

      "Giáo sư Bella, có thể giúp em tranh thủ chút thời gian hay , em còn có bộ thiết kế may xong, nhưng có mang lại đây, em có thể nhờ người ta đưa tới."

      "Cần thời gian bao lâu?" Giáo sư Bella hỏi.

      "Đại khái nửa giờ."

      Giáo sư Bella gật đầu, " tại vừa xong tác phẩm của số 9, phía trước em còn có hai mươi người, thời gian chắc đủ, em lập tức làm ."

      Lãnh Tiểu Dã gật đầu, vẻ mặt cảm kích, xoay người muốn , lại quay trở về giữ chặt Bella tiểu thư, "Em còn cần thanh niên làm mẫu."

      "Người mẫu nam? !" Bella tiểu thư nhíu mày, "Để tôi gọi điện liên hệ người mẫu, xem có thể điều nam sinh lại đây hay ."

      " Vâng, cám ơn giáo sư."

      Lãnh Tiểu Dã hướng tiếng cám ơn, xoay người chạy về hướng cửa.

      hốt hoảng chạy ra cửa, phía trước chỉ thấy người bóng người cao lớn, trong nhất thời tránh kịp, liền trực tiếp va vào người đối phương.

      "Xin... xin lỗi..."

      Lãnh Tiểu Dã vội vàng đứng thẳng lời xin lỗi, lời còn chưa dứt, cảm thấy thắt lưng căng thẳng, muốn bị đối phương ôm chặt vào lòng.

      Mùi đàn hương quen thuộc, lồng ngực quen thuộc, dám tin ngẩng mặt lên, quả nhiên thấy khuôn mặt tuấn của Hoàng Phủ Diệu Dương.

      "Hoàng Phủ... Diệu Dương? !" Lãnh Tiểu Dã mở to mắt, "... Sao lại tới đây?"

      Nhìn thấy khuôn mặt nhắn của tràn đầy kinh ngạc, ánh mắt vui mừng, Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ cong khóe môi.

      "Tác phẩm của Tiểu Dã triển lãm, đương nhiên phải đến để cổ vũ."

      Hoàng Phủ Diệu Dương nhắc tới tác phẩm triển lãm, Lãnh Tiểu Dã lập tức nhớ lại, thấy mình khẩn cấp, lập tức liền rời khỏi vòng tay của , nhìn về phía sau thấy Trần luật sư, "Luật sư Trần, mau... Mau gọi điện thoại về biệt thự, bảo người mang cho tôi túi giấy đặt ở mép giường... Bên trong chứa bộ quần áo nam. Mau mau mau, cần gấp lắm!”

      "Sao lại thế này?" Xem vẻ mặt vội vàng, Hoàng Phủ Diệu Dương nghi ngờ hỏi.

      Lãnh Tiểu Dã cau mày, " lời khó hết, tóm lại... Nếu sau nửa giờ, em lấy được bộ quần áo kia, công sức học 1 năm qua đều biến mất. Hoàng Phủ Diệu Dương, mau... Mau nghĩ biện pháp giúp em."

      Buông tay ra, Hoàng Phủ Diệu Dương xoay mặt nhìn về phía luật sư Trần, "Gọi điện thoại bảo bọn họ dùng máy bay trực thăng đưa tới."

      " Dạ, bá tước tiên sinh."

      Luật sư Trần lập tức lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại.

      " cần lo lắng." Hoàng Phủ Diệu Dương giơ bàn tay lên, an ủi sờ sờ khuôn mặt nhắn của ,

      "Máy bay trực thăng lại đây, nhiều nhất 15 phút, làm lỡ chuyện của em được."

      " sao?" vẫn còn có chút lo lắng.

      " cam đoan!" nghiêm nghị gật đầu.

      Lãnh Tiểu Dã lập tức thở phào nhõm, lúc này giang đôi tay lên, ôm lấy cổ của .

      "Hoàng Phủ Diệu Dương, tới rất đúng lúc... quả thực là mưa rào khi nắng hạn, cứu tinh lớn, thiên sứ may mắn... Thưởng cho !" Hôn mạnh lên mặt cái, Lãnh Tiểu Dã buông ra, xoay người lại chạy trở về, "Trời ạ, em phải lập tức tìm Bella tiểu thư, xem ấy giúp ta tìm được nam người mẫu chưa!"
      levuongDunghyt97 thích bài này.

    3. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 420 :kinh diễm toàn trường (1)



      Nghe đằng sau có nhiều tiếng bước chân lớn, Lãnh Tiểu Dã vội vàng dừng bước lại.

      "Bảo bọn họ ở lại bên ngoài."

      Nhiều người như vậy theo đến hậu trường, ngẫm lại đều thấy điên rồi.

      Hoàng Phủ Diệu Dương hướng mọi người ở phía sau giơ bàn tay lên, "Các người lưu lại, khi đồ đưa đến lập tức cầm vào cho tôi."

      Những hộ vệ khác đều dừng lại, ông quản gia cùng hai gã cận vệ vẫn theo hai người cùng lên lầu.

      Ý bảo hai người hộ vệ lưu ở ngoài cửa, ông quản gia theo hai người vào hậu trường.

      Lãnh Tiểu Dã trong lòng sốt ruột, vội vàng chạy tới bên cạnh người Bella tiểu thư.

      "Bella tiểu thư, thế nào rồi?"

      "Quần áo lấy được chưa ?" Bella tiểu thư hỏi.

      "Lập tức đưa tới, người mẫu đâu?"

      "Tôi vừa mới liên hệ rồi người mẫu ở bên kia giáo sư, giáo sư an bài người mẫu lại đây." Bella tiểu thư an ủi ôm lấy bờ vai của , "Sunny, chớ khẩn trương, mọi chuyện thuận lợi."

      Lãnh Tiểu Dã nghe người mẫu muốn liên hệ tốt, thầm thở hơi.

      Lúc này, Bella tiểu thư chú ý tới phía sau tồn tại cảm mười phần bá tước đại nhân, ánh mắt liền tò mò dời qua.

      "Vị này là..."

      "Nga, ta là bạn của em..."

      "Bạn trai." Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức sửa đúng.

      "Đúng vậy, bạn trai." Lãnh Tiểu Dã nhàng bĩu môi, giúp hai người giới thiệu, "Đây là giáo sư thiết kế của em ,Bella tiểu thư, vị này là Hoàng Phủ Diệu Dương."

      tên tiếng của Hoàng Phủ Diệu Dương, vì sợ trái tim của tiểu thư Bella chịu nổi kinh ngạc .

      "Xin chào." Hoàng Phủ Diệu Dương lễ phép bắt tay với Bella tiểu thư.

      Lúc này, cách đó xa An Điền Tú Tử cũng muốn chạy tới, nhìn đến Hoàng Phủ Diệu Dương, lập tức liếc mắt cái hoa si, hai tay nắm ở trước ngực.

      "Nga, ông trời của tôi, quả thực rất hoàn mỹ! Tiểu Dã, cậu từ nơi nào tìm được người mẫu này? Mình quả thực tìm thấy từ thích hợp để hình dung..."

      Người mẫu?

      Lãnh Tiểu Dã biết hiểu lầm, lập tức khoát tay.

      " phải rồi, ta phải người mẫu, ta là bạn của mình..." Ý thức được chính mình sai, vội vàng sửa đúng, "Bạn trai."

      Cằm của An Điền Tú Tử thiếu chút nữa rơi xuống đất, vài giây sau mới hồi phục tinh thần lại, hướng Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn sâu cái.

      "Cáo lỗi, vừa rồi thất lễ, xin thứ lỗi, tôi An Điền Tú Tử, là bạn tốt của Sunny, xin chiếu cố nhiều."

      " sao."

      Hoàng Phủ Diệu Dương chỉ là thản nhiên quét mắt liếc cái, ánh mắt lại lần nữa trở xuống người Lãnh Tiểu Dã .

      "Số 17 , chuẩn bị lên đài!"

      Nhân viên công tác báo ra dãy số, An Điền Tú Tử vội vàng đáp ứng chạy tới.

      Hậu trường là mảnh bận rộn, Lãnh Tiểu Dã vội vàng đem Hoàng Phủ Diệu Dương kéo đến trước bàn làm việc của mình , lại kéo cái ghế dựa cho , ý bảo ngồi xuống, liền dò hỏi, "Người chừng nào tới được, em cần nhanh!"

      "Cùng người chuyện điện thoại xong sau."

      Hoàng Phủ Diệu Dương có ngồi vào chỗ, mà là đưa tay đỡ lấy hông của , đem đỡ đến trước mặt mình, tỉ mỉ mấy lần quan sát từ đầu đến chân .

      Cuối cùng giơ bàn tay lên, nhàng mà cầm lên lọn tóc của .

      Lọn tóc phía trước bị cắt đứt vào thời điểm cùng Tu La đánh nhau ,so với những chỗ tóc khác đều ngắn đoạn, vô cùng ràng.

      nhàng mà sờ lọn tóc kia của , nhấc tay cái, đem giam giữ đến trong ngực, chặt ôm lấy.
      Chương 421: kinh diễm toàn trường (2)

      Thân thủ của Lãnh Tiểu Dã, Hoàng Phủ Diệu Dương biết rất ràng, lấy thủ đoạn như vậy, đối phương còn có thể làm đứt tóc của , có thể nghĩ tình huống lúc đó hung hiểm đáng sợ đến cỡ nào .

      quả thực dám nghĩ tới, nếu lúc ấy con đao kia hướng về mấy cm, rất có khả năng liền mất .

      Cho dù đây chỉ là loại giả thiết, vẫn như cũ làm cho sinh ra loại đau điếng người.

      " bao giờ cho loại tình này phát sinh, bao giờ nữa, bao giờ nữa..."

      Bàn tay to đem đầu của đặt tại chính ngực mình, bốn chữ kia, giống như là an ủi , ngược lại càng giống như là thề.

      Bên tai, trái tim của đập có chút nhanh .

      Cảm giác được tâm tình của , Lãnh Tiểu Dã đưa hai cái tay bé ở lưng vỗ vỗ an ủi.

      " có việc gì a, em phải là sợi tóc cũng còn... phải, chỉ ít vài cọng tóc thôi sao!"

      Hoàng Phủ Diệu Dương hít hơi sâu, hơi buông ra, bàn tay to ôm lấy mặt .

      "Em chết, người của em cũng chết... Đừng lo lắng, để cho bất luận kẻ nào thương tổn em."

      "Em biết rồi, về sau em liền theo bá tước đại nhân lăn lộn." Lãnh Tiểu Dã cười khẽ vỗ vỗ lồng ngực của , cười híp mắt mở miệng, "Diệu Dương thân mến, muốn bảo bọc em a!"

      Thấy còn cười được, bây giờ nhớ lại đều nghĩ mà sợ.

      Nhìn vẻ mặt dáng vẻ sao cả, Hoàng Phủ Diệu Dương tâm tình thoáng yên tâm, lại thấy thêm mấy phần đau lòng.

      Tay duỗi ra, càng làm ôm tới.

      Lãnh Tiểu Dã ở trong lòng cười cười, tay cũng đưa tới ôm lấy hông của .

      "Sunny!" Bella tiểu thư mang theo người đàn ông cao lớn tới, "Người mẫu của em đến đây."

      Lãnh Tiểu Dã vội vàng buông ra Hoàng Phủ Diệu Dương, xoay mặt nhìn về phía cùng người mẫu tới

      Chỉ nhìn thoáng qua, mày liền nhíu lại.

      " ta... ta có hai mươi tuổi sao?"

      Người mẫu trước mắt vóc dáng lùn, so với Hoàng Phủ Diệu Dương cũng kém mấy cm, dáng người cũng tệ.

      riêng về tướng mạo đến xem, cũng là rất có tinh thần, nhất là đôi màu xanh nhạt, ánh mắt rất trong cũng rất được.

      Chàng trai này, tổng thể cho người cảm giác chính là thiếu niên mà phải đàn ông trưởng thành.

      Khí chất như vậy cũng phải thể , chẳng qua, phải cảm giác mong muốn.

      Người mẫu chỉ để mặc quần áo mà cũng là linh hồn của quần áo.

      Rất nhiều nhà thiết kế đại tài khi tới thời điểm đều chỉ định chọn người mẫu, người mẫu cần tiến hành chọn lựa nghiêm ngặt, vì phải làm cho khí chất của người mẫu cùng trang phục của mình hòa hợp.

      Mỗi người đều có mỗi hương vị khác nhau, bộ quần áo này của hoàn toàn là dựa theo Hoàng Phủ Diệu Dương mà thiết kế, mà chàng trai này cùng kém nhiều lắm.

      đủ thô bạo, đủ nam tính...

      có xuất thân quân đội, thân thể cường tráng, càng tao nhã trời sinh như Hoàng Phủ Diệu Dương ...

      Lãnh Tiểu Dã giơ ngón tay lên, vuốt ve cằm.

      " Em hài lòng?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn ra tâm tình của .

      "Bella tiểu thư, còn có lựa chọn khác ?" Lãnh Tiểu Dã áy náy liếc mắt nhìn cậu trai kia, "Mong cậu chớ để ý, tôi phải vừa lòng cậu, mà là đồ của tôi cùng khí chấtcủa cậu ... hợp."

      "Như vậy a!" Bella tiểu thư khẽ nhíu mày, thân là giáo sư tạo mẫu, đương nhiên cũng có thể hiểu được cảm nhận của Lãnh Tiểu Dã, "Em... Nghĩ muốn người mẫu như thế nào?"

      "Thân thể cường tráng chút, tốt nhất là thành thục chút..." Lãnh Tiểu Dã nghĩ nghĩ, sau đó kéo lại Hoàng Phủ Diệu Dương, "Tựa như ta như vậy!"

      Bella tiểu thư nhìn xem Hoàng Phủ Diệu Dương, cười rộ lên, "Sunny! Này chỉ sợ tôi cũng phải bất lực."
      levuong thích bài này.

    4. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 422:Kinh diễm toàn trường


      Nhiều năm lăn lộn trong giới giải trí này, những nam người mẫu nổi danh, Bella nhìn thấy quá nhiều.

      Giống Hoàng Phủ Diệu Dương, hòa lẫn tính quý tộc tao nhã, với ngũ quan tinh xảo và thân thể cường tráng, đồng thời lại tràn đầy nam tính như thế bà lần đầu nhìn thấy, làm sao có thể mang đến người mẫu như vậy đến đây cho .

      Lãnh Tiểu Dã cũng biết, cầu của bản thân có chút quá đáng, nắm nắm tóc, nhún vai.

      "Được rồi, vậy chọn cậu ta , thợ trang điểm..." vội vàng đem thợ trang điểm mời theo, nhìn gương mặt cậu con trai, "Trang điểm cho da cậu ta nâu hơn chút, sau đó... Tóc... Ông trời của tôi... Cắt tóc bớt chút... Cố hết sức làm cho thân thể cậu ta có vẻ cường tráng chút..."

      Thợ trang điểm gật gật đầu, bắt đầu hóa trang đặc biệt cho người mẫu.

      Lãnh Tiểu Dã phải dựa vào bàn, nhìn gương mặt nam hài trong gương, đưa tay che trán.

      Vẫn còn kém nhiều lắm, hoá trang quả tạo ra biến hóa thần kỳ, nhưng mà khí chất cùng khí thế trời sanh, làm sao có thể hoá trang tạo ra được .

      Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn ra của thất vọng, "Có cần giúp gì hay ?”

      " cần, còn kịp rồi." Lãnh Tiểu Dã cau đôi mày nhọn, "Bộ quần áo đó, vốn dĩ là làm cho , có ai có thể mặcvàocó khí chất giống như thế được…”

      Làm cho ?

      "Đây có phải là tác phẩm mà em triển lãm ?"

      "Dĩ nhiên phải, tác phẩm triển lãm xảy ra chút vấn đề, cho nên mới lấy quần áo của đến để cứu vãn cục diện..."

      Nhắc tới bộ quần áo kia, Lãnh Tiểu Dã xoay mặt nhìn về phía cửa, nhìn thấy luật sư Trần mang theo túi lớn bước nhanh tới, lập tức thẳng người lên, bước nhanh đến đón, nhận chiếc túi giấy từ trong tay ta.

      Trở lại trước mặt Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tiểu Dã lấy bộ quần áo kia đưa đến trước mặt

      "Vốn muốn cho ngạc nhiên, đáng tiếc kế hoạch lại thay đổi như vậy. Hay … cứ xem như là người đầu tiên nhìn thấy nhé! Lát nữa nếu sửa xong, cũng mặc vừa."

      cầm y phục trong tay, là bộ nam phục màu trắng dành cho nhân vật chính.
      Bộ y phục đó nghiêng về thiết kế hoa lệ của Trung Quốc, áo khoác lại có chút bất quy tắc, phía dưới phối hợp là chiếc quần đùi.

      Màu sắc của cả bộ quần áo được dùng từ màu vẽ để phối hợp, tạo ra vẻ đẹp của màu nhuộm vô cùng hiệu quả.

      Màu sắc sáng rực, nhưng làm người khác có cảm giác quái dị, chỉ càng tăng thêm vẻ hiên ngang tự tin.

      "Sunny, còn hai người nữa là tới em."

      Đằng xa, có nhân viên công tác nhắc nhở.

      " Được, chỗ của em chuẩn bị sắp xong rồi."
      Lãnh Tiểu Dã đáp tiếng, đem bộ quần áo đến cho nam người mẫu trước mặt.

      "Cậu vào trong mặc thử , tôi nghĩ có lẽ cần sửa chút.”

      Quần áo hoàn toàn là lấy số đo của Hoàng Phủ Diệu Dương để làm, vóc người của cao hơn phái nam bình thường, người mẫu nam này mặc vào nhất định hơi rộng, nên việc sửa chữa lại là thể thiếu được.

      Người mẫu nam nhận quần áo, chuẩn bị thay.

      Hoàng Phủ Diệu Dương đứng ở bên, hơi híp đôi mắt màu lam nhìn bộ quần áo kia.

      Nhìn người mẫu nam cởi áo ra, đưa tay cởi áo khoác, Hoàng Phủ Diệu Dương đột nhiên mở miệng.

      "Buông quần áo của tôi ra." Người mẫu nam dừng động tác lại, xoay mặt nhìn về phía , "Ngài là tôi sao?"

      "Đúng vậy." Hoàng Phủ Diệu Dương cất bước tới, đưa tay qua, nhận lấy bộ quần áo kia, "Đây là của tôi, cậu thể mặc!"
      Ông trời con này, lúc nào rồi, còn bá đạo giữ của như thế chứ?

      "Hoàng Phủ Diệu Dương!" Lãnh Tiểu Dã vội vàng tới, cầm bàn tay , "Dù sao cũng mặc, sau này em may cho bộ đẹp hơn, hai bộ, à ,… Mười bộ luôn... Chỉ cần để em thuận lợi hoàn thành tác phẩm triển lãm lần này, muốn thế nào cũng được..."

      ...
      ...

      Chương 423 kinh diễm toàn trường (4)


      Lần này Lãnh Tiểu Dã chỉ cần qua môn học cuối cùng này, những môn học khác cũng đạt điểm A, chỉ cần thông qua lần triển lãm này chỉ cần học thêm nửa học kì nữa là có thể thuận lợi tốt nghiệp học viện.

      Cho dù là hôm nay người mẫu triển lãm thể đạt tới hiệu quả tốt nhất, nhưng theo biểu của , Bella như thế nào cũng phải cho điểm B.

      Học bổng gì đó chút cũng cần, chỉ cần có thể thuận lợi thông qua cuộc thi cũng thỏa mãn.

      Thấy khẩn trương, Hoàng Phủ Diệu Dương đưa tay đỡ lấy bờ vai của .

      " cố hết sức."

      "Ách..."

      Lãnh Tiểu Dã hiểu chớp chớp mắt.

      cố hết sức là có ý gì?

      Hoàng Phủ Diệu Dương liếc mắt nhìn bốn phía, "Phòng thay đồ ở đâu?"

      "Bên kia..." Lãnh Tiểu Dã chỉ góc cách đó xa, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vươn tay giữ chặt lấy , lắp bắp mở miệng, " ... ... mặc... Bộ quần áo này?"

      Nhìn kinh ngạc, Hoàng Phủ Diệu Dương giơ tay lên đỡ lấy mặt , dùng lòng ngón tay nhàng mà vuốt ve môi của , "Qua đây giúp thay đồ."

      cầm lấy quần áo treo giá về hướng phòng thay đồ, Lãnh Tiểu Dã ở nguyên chỗ ngây người vài giây mới phản ứng được, theo cùng tới phòng thay đồ.

      " ... giúp em mặc tác phẩm trình diễn?"

      Hoàng Phủ Diệu Dương xoay người, đứng vững trước mặt , cánh tay dài duỗi ra đem cửa phòng thay quần áo đóng kỹ.

      " Nếu , làm gì có ai thích hợp làm người mẫu hơn ?"

      Lãnh Tiểu Dã nhìn , xác định phải đùa, khuôn mặt nhắn lập tức liền lộ ra nụ cười.

      "Hoàng Phủ Diệu Dương, em chết mất!" đưa tay nắm lấy nút áo , "Em dám cam đoan, khi mặc bộ quần áo này vào..."

      Đưa hai tay ra, đỡ lấy bờ vai của , Hoàng Phủ Diệu Dương nghiêm nghị hỏi, " Em mới vừa cái gì?"

      " mặc bộ quần áo này vào tuyệt đối..."

      " phải câu này, câu phía trước."

      giúp cởi bỏ cúc áo âu phục, "Phía trước? Phía trước em gọi tên ... À, đúng rồi, còn câu, em chết mất, câu này tiếng Trung phải mắng người, chính là tỏ vẻ rất vui, rất thích, đừng hiểu lầm."

      ra, chỉ là tỏ vẻ rất vui vẻ, còn tưởng rằng "" chính là .

      Hoàng Phủ Diệu Dương hơi có chút thất vọng.

      Tay Lãnh Tiểu Dã cũng đưa tới, đẩy cà vạt của ra, lại giúp cởi cúc quần.

      Cảm giác ngón tay cách lớp vải mỏng vuốt qua làn da, môi lưỡi của ạn lập tức như bốc cháy

      Nâng cằm lên, cúi đầu liền hôn lên môi của .

      Phòng thay đồ hẹp, chỉ hơi dùng sức, lưng của dán lên tường.

      Ôm cả người , quấn quýt vui vẻ với cái lưỡi thơm tho, vội vàng liếm mút, giống như người khát lâu ngày đột nhiên được chén nước, chỉ hận thể ngụm đem nuốt vào.

      chỉ muốn hôn cái, nhưng tại hôn , rất nhanh liền mất khống chế.

      tay vịn lên người của , bàn tay của phủ lên hông của .

      phải là đường cong mềm mại như trong tưởng tượng của , mà là cảm xúc mạnh mẽ về vật liệu cứng rắn.

      Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ thở gấp buông ra, " Em mặc gì thế?"

      "Áo... Áo chống đạn!" Lãnh Tiểu Dã thở hổn hển, "Mau... Mau thay quần áo , bằng , lát nữa đến lượt... còn kịp rồi."

      Giúp cởi bỏ khuy tay áo, Lãnh Tiểu Dã cúi mặt xem ở đũng quần nhô cao cao.

      " ... Có cần ở riêng lát ?”

      Hoàng Phủ Diệu Dương ngước mắt liếc nhìn cái, thanh khàn khàn.

      "Đừng ở chỗ này dụ dỗ , lấy chai nước suối lại đây."

      Ai dụ dỗ ai chứ?

      ràng là gọi bước vào giúp thay quần áo, tại ngược lại thành dụ dỗ .
      Dunghyt97 thích bài này.

    5. Vũ Cát Gia Gia

      Vũ Cát Gia Gia Member

      Bài viết:
      46
      Được thích:
      97
      Chương 424: Kinh diễm toàn trường (5)

      Lãnh Tiểu Dã quay lại liếc mắt nhìn cái, rồi kéo cửa ra ngoài.

      Trong lòng đột nhiên có chút cảm kích Trần luật sư.

      May mắn hôm nay mặc áo chống đạn trong người, bằng nếu vừa rồi có thể thể chế ngự chính mình biết chuyện gì xảy ra.

      Cách hôn của ràng chính là cách ăn thịt người. ( hôn như là nhai nuốt vậy).

      Lãnh Tiểu Dã cầm chai nước suối, lúc quay trở lại đẩy cửa phòng thay quần áo ra, Hoàng Phủ Diệu Dương mặc xong áo sơ mi và quần, khoác lên áo khoác.

      "Nước đây !".

      Đem đưa cho , Lãnh Tiểu Dã đưa tay giúp sửa sang áo khoác lại.
      Liếc nhìn lượt từ xuống dưới, liền lập tức vừa lòng cong môi lên.

      " là đẹp trai!"

      Hiệu quả so với tưởng tượng của còn muốn tốt hơn, người này chuẩn như ma nơ canh, quần áo cũng vừa y, kim đều cần sửa chữa có thể trực tiếp lên sàn diễn.
      Tuy nhiên, hình như còn thiếu điểm gì đó.

      "Chờ em chút!"

      Lãnh Tiểu Dã xoay người chạy ra khỏi cửa, Hoàng Phủ Diệu Dương vừa tò mò vừa ra khỏi phòng thay đồ.

      Lúc này, các học viên cùng với các người mẫu cũng lần lượt trở lại hậu trường, nghe Lãnh Tiểu Dã tìm được người mẫu để thay bộ nam trang, mọi người đều ngạc nhiên, tò mò muốn biết người đó là bộ dang gì nên chờ ở bốn phía.

      Lúc Hoàng Phủ Diệu Dương bước ra đến đây, tất cả mọi người đều nín thở.

      Bốp!

      nữ học sinh nắm trong tay cái kéo, thả tay rớt xuống đất.

      Người đàn ông kia, chỉ tùy ý nhét tay vào túi quần, tùy ý đứng ở đó, lại giống như mang theo cả vầng hào quang.

      Bộ quần áo kia cơ bản rất đặc biệt rất xuất sắc, rất dễ dàng thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Nhưng Hoàng Phủ Diệu Dương mặc vào người quần áo cũng chỉ làm nền mà thôi.

      Hoàng Phủ Diệu Dương đặt ai vào mắt, chỉ bước về phía trước. liếc mắt nhìn bốn phía.

      "Tiểu Dã?"

      "Em ở chỗ này!".

      Lãnh Tiểu Dã ở phía sau thẳng người lên, lách qua mọi người tới, tay cầm theo túi giấy lấy ra bông hoa tường vi đỏ thắm.

      Tối hôm qua lấy bông hoa tường vi này trong phòng ăn mang theo, lúc ấy chẳng qua cảm thấy bông hoa cùng với quần áo rất hợp, vốn muốn cho người mẫu nữ cài vào tóc.

      Vừa rồi gặp chuyện may, còn chưa kịp lấy hoa ra nữa, tuy nhiên may mắn là túi giấy bọc hoa được đăt trong góc, bông hoa vẫn còn tươi mới như trước.

      " cầm cái này lên !"

      Lãnh Tiểu Dã đưa bông hoa tới tay , Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn hoa rồi đưa tay tiếp nhận, cầm ở ngón tay.
      "Sunny, đến lượt em!"

      Nhân viên công tác lên tiếng nhắc nhở.

      "Em đến đây!" Lãnh Tiểu Dã lên tiếng, đỡ cánh tay của rồi dẫn vào cửa vào hậu trường " chỉ cần giống như bình thường vẫn vậy, cứ bình thường. đến lúc đến điểm trung tâm kia, dừng lại chờ em, em ra và cùng về đây. cần khẩn trương..."

      Khẩn trương? Loại tình huống này còn chưa tới mức đó.

      Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ cong khóe môi:"Em yên tâm , lệch chút nào đâu."

      Đem tay sửa lại tóc rối của chút, cất bước lên bậc thang, vào cửa hậu trường.

      Bella tới, tự tay đem micro đến tay Lãnh Tiểu Dã để giải thích về bộ đồ của mình.

      "Sunny, cố lên nhé!"

      "Sunny, là giỏi nhất, cố lên!" Cách đó xa, Điền, Tú Tử lớn tiếng cổ vũ cho .

      Hướng với các bạn cười, Lãnh Tiểu Dã tiếp nhận micro, cất bước lên bậc thang.

      sàn catwalk, vì Lãnh Tiểu Dã trì hoãn chút thời gian, nên có khoảng trống ngắn. Phía dưới, khách quý cùng các phóng viên cũng có chút nghi ngờ, nhìn về phía cửa vào hậu trường.

      Bỗng chốc tại lối vào đèn sáng lên, bóng người cao lớn xuất trước mắt của tất cả mọi người.

      Đó là nam nhân, người ta là bồ đồ công sở màu trắng rất cá tính, vạt áo bên trái và quần được nhuộm từ màu vẽ, tạo nên vẻ đẹp lạ thường.

      Bàn tay trái xỏ vào trong túi áo, tay phải cầm đóa tường vi nở rộ.

      Chương 425: Kinh diễm toàn trường (6)

      Ngọn đèn sân khấu ánh lên người , cũng chiếu lên bông tai màu đỏ bên tai trái.

      chậm rãi về phía trước, tựa như thiên thần dạo chơi trong vườn hoa nhà, tùy tay ngắt đóa tường vi. Lại như là quốc vương ngao du trong lãnh địa của mình, bông hoa tường vi kia là quyền trượng của .

      ai dám hoài nghi là con cưng của thượng đế phái tới, bởi chính là vậy.

      Các phóng viên biết bao nhiêu lần bấm máy, riêng có hai vị đến từ công ty thời trang Châu Âu cao cấp lại đồng thời thu hồi ánh mắt, đều nhìn thấy trong mắt nhau kinh ngạc.

      Người này...Chẳng phải là ông chủ Bá tước tiên sinh của bọn họ sao, làm sao có thể...Ở trong này sàn catwalk?

      Đương nhiên, trừ hai người này, mọi người trừ lúc kinh ngạc ban đầu ra, cũng chuyển chú ý tới bộ quần áo mặc người kia.

      Bộ quần áo này là kiểu âu phục dùng áo sơ mi có phá cách, phía sử dụng màu vẽ cũng là dùng tranh Trung Quốc tạo thành, hơn nữa còn can đảm dùng màu sắc, tạo ra hiệu quả xinh đẹp của màu nhuộm.

      Tổng quan rất đẹp, cũng rất tỉ mỉ, chi tiết. Cho dù là vạt áo có đường cong bên dài bên ngắn, nhưng mặc lên người Hoàng Phủ Diệu Dương, kết hợp giữa đóa hoa tường vi đỏ rực và bông tai màu đỏ người , làm các chi tiết càng trở nên hòa hợp. kêt hợp giữa nhu và cương, nhàng và rực rỡ... hết ra bên ngoài người mỹ nam.

      Dưới đài, dù già hay trẻ, các vị khách đều liên tục gật đầu.

      Hoàng Phủ Diệu Dương đến cuối sàn catwalk, dừng lại.

      Sau đó vang lên thanh của Lãnh Tiểu Dã.

      "Bộ quần áo này hoàn toàn là ý tưởng đột xuất, giống như là... Đột nhiên tôi gặp được người, muốn cùng ta thảo luận câu chuyện tình ." Từ lối vào hậu trường, chậm rãi tới. Lãnh Tiểu Dã đường hướng về phía Hoàng Phủ Diệu Dương, đồng thời ra với mọi người ý tưởng thiết kế của mình. "Ở bộ quần áo này, tôi dùng màu vẽ tranh củaTrung Quốc, vẽ ra bộ giống như mùa xuân. Tôi vẫn cảm thấy, nam phục chỉ thể thân thể cưởng tráng, cũng còn thể vẻ đẹp ôn nhu. Tây cách lý phu. Tát buông từng viết qua như vậy câu thơ, Inmethetigersniffstherose(trong lòng ta có mãnh hổ ở ngửi sắc vi), nhân tính kiên cường cùng ôn nhu. Tôi cảm thấy, nam nhân lúc luôn có biểu rất ôn nhu. cho dù là nam tử cường ngạnh lúc gặp người cũng ra khuôn mặt ôn nhu. Cho nên, tác phẩm này của tôi được đặt tên là Encounterlove( tình hẹn mà gặp)."

      Nghe lời của , Hoàng Phủ Diệu Dương khỏi lộ ra vẻ xúc động.

      Màu đỏ của hoa tường vi, đại diện cho thời điểm rực rỡ nhất của mùa xuân, cũng đại diện cho tình cuồng nhiệt, lại vừa phù hợp với buổi trình diễn thời trang có chủ đề mùa xuân.

      Mùa xuân là mùa vạn vật nảy mầm, cũng là mùa tình , trong khí đều xao động hương vị của nội tiết tố.

      Lúc ban đầu, quần áo chỉ là vật có chức năng che thân thể, phát triển đến bây giờ, quần áo trở thành loại ngôn ngữ thứ hai của loài người.

      Tựa như chim sẻ khỏe mạnh có bộ lông chim sinh đẹp, chim khổng tước vì hấp dẫn con khác phái cũng xòe ra bộ lông vũ xinh đẹp nhất... Cũng như người con tỉ mỉ chuẩn bị cho buổi hẹn hò, nam nhân lúc cũng muốn biểu ra mặt tốt nhất của bản thân vậy.
      levuong, Dunghyt97Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :