1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 3
      Editor: OrchidsPham


      Cuộc sống của Trương Tư Ninh cũng được coi là có quy luật, gần như mỗi ngày đều ngủ lúc 11 giờ đêm và thức dậy vào 8 giờ sáng ngày hôm sau, đến 9 giờ mở cửa hàng bắt đầu buôn bán. Vì sau cửa hàng hoa có cánh cửa dẫn đến cầu thang nối thẳng lên nhà Trương Tư Ninh ở lầu hai nên đưa chìa khóa cửa hàng cho ai cả. Trần Bình Bình và Hứa Dương còn chưa quá quen thuộc, đến cả bạn thân Kim Giai Di cũng đưa, Trương Tư Ninh là người thiếu cảm giác an toàn.


      Hôm nay, Trương Tư Ninh lại đột nhiên dậy sớm, vừa qua sáu giờ mười tỉnh giấc, ngay cả mặt cũng chưa rửa, chỉ thay xong quần áo, dùng dây cột tóc lên xong lập tức xuống lầu, từ bên trong đẩy cánh cửa của tiệm ra ngoài.


      Đêm qua Vũ Lăng bắt đầu có tuyết rơi, đến tận lúc này vẫn chưa ngừng lại, đường cái ít tuyết đọng, nghe những tiếng động ở bên ngoài dường như công nhân môi trường bắt đầu thu dọn tuyết đọng rồi. Ngoài cửa, Trần Bình Bình và Hứa Dương đứng cạnh nhau, chiều cao của hai người cách biệt quá lớn, đều khoảng mét bảy, đầu vai hai người đều có tuyết đọng.


      “Lạnh lắm đúng , ăn sáng chưa?” Trương Tư Ninh vừa nghiêng người cho hai người vào trong vừa hỏi. Tính tình rất tốt, bình thường lúc chuyện đều dịu dàng nên sau hai tuần làm chung, Trần Bình Bình và Hứa Dương cũng còn khách sáo như lúc đầu nữa. Trần Bình Bình cọ cọ chân vào miếng thảm chùi chân trước cửa, sau đó trả lời: “Ăn rồi ạ, chị Tư Ninh, chỗ em ở có cửa hàng bán đồ ăn sáng mở cửa khá sớm.” Hứa Dương cũng gật đầu tỏ vẻ giải quyết bữa sáng rồi.


      “Vậy hai người ngồi ghế nghỉ ngơi, uống nước nóng cho ấm người trước , chắc xe cũng sắp tới rồi, chị lên lầu lấy chút đồ.” Làm bà chủ, được là bản thân còn chưa rửa mặt, thấy rất mất thể diện.


      Cửa hàng bán hoa của Trương Tư Ninh mới mở lâu, việc buôn bán này với cũng như dâu mới về nhà chồng lần đầu, chưa hiểu được nhiều điều, vẫn còn ở giai đoạn học tập. Sở dĩ lúc trước mở cửa hàng hoa, hoàn toàn là do tâm huyết dâng trào, có tiền để , lại muốn miệng ăn núi lở cũng chẳng tinh thông việc gì, ngày bé lại theo mẹ học được đôi điều về hoa cỏ, cho nên sau khi trở lại Vũ Lăng, liền mua căn hộ hai tầng ở mặt tiền, lầu mở cửa hàng, lầu hai trang trí lại để mình ở, đem sở trường duy nhất của mình ra để kiếm tiền.


      Lí do hôm nay dậy sớm như vậy hoàn toàn là vì chiều hôm qua nhận được điện thoại của vườn ươm, là đám cây trồng Trương Tư Ninh đặt hàng được đưa tới cửa hàng trước bảy giờ sáng. Vì mới quen biết nên Trương Tư Ninh cũng đặt nhiều lắm, lại thân thiết gì nên người ta vừa thời gian hàng đến nơi xong liền cúp máy, Trương Tư Ninh cảm thấy cần thiết phải dây dưa với người khác về vấn đề thời gian nên gọi hẹn lại. Ngày hôm qua trước khi tan làm nhắc để hôm nay Trần Bình Bình và Hứa Dương tới sớm chút, phát thêm 2 giờ tiền lương cho họ.


      Mười giờ sáng, Kim Giai Di ủ rũ vào cửa hàng bán hoa. Lúc đó, Trương Tư Ninh bàn bạc với Trần Bình Bình và Hứa Dương xem nên đặt những bồn hoa vừa mới nhập về vào chỗ nào trong tiệm cho đẹp. Nghe được tiếng chuông cửa vang lên, lại thấy dáng vẻ nản chí của bạn tốt, Trương Tư Ninh hiểu ngay ra là buổi phỏng vấn ở Bác Lãng có kết quả tốt rồi.


      Quả nhiên, hai người vừa ngồi xuống, Kim Giai Di bắt đầu phun trào, “Quá đáng, là quá đáng! Chẳng phải tớ chỉ muốn đến Bác Lãng làm việc thôi sao, thế mà nhân chết tiệt kia lại sỉ nhục tới!! Ô ô, tớ còn mặt mũi đâu mà gặp người khác nữa!”


      “Sỉ nhục?” Trương Tư Ninh kinh ngạc, cảm thấy công ty lớn như Bác Lãng hẳn là làm ra cái chuyện mất uy tín thế chứ?


      Nhìn qua Kim Giai Di cũng đau lòng, tội nghiệp, “nhân chết tiệt kia tớ phù hợp với điều kiện tuyển dụng của họ, lần này đối tượng thông báo tuyển dụng của bọn họ là Thạc sĩ, cậu biết được cái giọng điệu và vẻ mặt lúc chuyện của đâu, tớ ngần này tuổi rồi mà chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế!”


      Ách… bảo phải sao trong trường hợp này chứ? Trương Tư Ninh nỏi: “Trước đó cậu biết việc này sao?”


      “Tớ biết cái rắm!” Kim Giai Di có vẻ kích động, đập mạnh tay lên bàn trà, động tác hơi thô lỗ, vì buổi phỏng vấn hôm nay cố ý mặc bộ âu phục thẳng thớm, lúc này vì động tác mạnh bạo của lên rất nhiều nếp nhăn, “Vì cơ hội lần này mà tớ còn đặc biệt mua biếu họ tớ hai cây Trung Hoa! Ô ô, làm sao đây Tư Tư, chuyện này tới thể biết xấu hổ mà với ba mẹ tớ được! Sáng nay lúc ra khỏi nhà tớ rất hùng hồn nhất định đậu, nếu họ biết tớ lại thất bại chắc chắn cằn nhằn tớ!”


      Cho nên ý nghĩa của cuộc đối thoại này ra phải là để phỉ nhổ kẻ phỏng vấn khinh người mà là biết nên về với cha mẹ thế nào?


      Trương Tư Ninh cảm thấy bạn tốt ở trong hạnh phúc mà biết quý trọng, có cha mẹ quan tâm như thế là tốt! Vì thế khuyên: “Chuyện này dù sao cũng giấu được, lại đâu thể trách cậu, là do họ cậu cầm đồ của người ta mà làm tốt chuyện được nhờ mà, phạm vi thông báo tuyển dụng của người ra ràng là hợp với điều kiện của cậu, cậu được gọi phỏng vấn làm tớ thấy thần kỳ rồi đấy!”


      Kim Giai Di than thở, cũng được gì, cứ thế lắp bắp nhìn chằm chằm lát, nhìn đến mức Trương Tư Ninh cũng cảm thấy ngại, sau đó ấy đột nhiên chắp hai tay thành hình chữ thập, vẻ mặt cầu xin, “Tư Tư thân ái, tớ có thể trốn nhờ ở chỗ cậu vào ngày ? Cùng lắm 3 ngày là được, để hai vị phụ huynh của tớ bình tĩnh lại trước, nha nha, cho tớ ngủ nhờ ở sô pha cũng được!”


      Trương Tư Ninh chớp mắt được câu gì, đúng là gió thành bão, thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, ra đây mới là mục đích cuối cùng của nàng… nhưng mà đến thế rồi, còn có thể từ chối được sao?


      Sau khi ăn xong bữa trưa, Kim Giai Di liền ra ngoài, là muốn đánh giết thẳng đến cơ quan của họ đòi tiền hai cây thuốc, còn cả đền bù tổn thân tinh thần về, nhân tiện mua hai bộ nội y để tắm rửa. Trương Tư Ninh quen với tính cách của bạn, đến cũng nhanh mà cũng lẹ, lúc nãy còn lòng đầy căm phẫn cảm thấy mất hết thể diện mà giờ giương nanh múa vuốt tìm người tính sổ được, điển hình của gió thành mưa. Nhưng mà tính cách của vốn mẫn cảm, rất thích giao tiếp với những người thẳng thắn như Kim Giai Di, bớt lo suy nghĩ đoán ý nhiều.


      *****


      Vệ Cẩm Huyên ngồi xe, hơi nới lỏng cà vạt cổ, tựa đầu vào ghế sau xe nhắm mắt nghỉ ngơi, lão Trịnh lái xe và trợ lý Tần Chu cũng dám lên tiếng, lão Trịnh vốn muốn hỏi lại chuyện mua hoa mà sáng nay Vệ Cẩm Huyên , nhưng nhận được ánh mắt của Tần Chu, ông lập tức im lặng, tâm trạng của ông chủ tốt!


      cửa hàng bán hoa.” Cuối cùng người đánh vỡ im lặng vẫn là Vệ Cẩm Huyên, giọng trầm thấp nghe ra chút dao động nào, là tâm trạng tốt!


      Trong lòng Vệ Cẩm Huyên cảm thấy có chút bực bội, gần đây tổng công ty bên nước Pháp càng lúc càng manh động, ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển của công ty trong nước. Chiến lược phát triển năm nay của Bác Lãng vốn được lên kế hoạch từ lâu, trọng điểm chính là tiến vào ngành sản xuất điện tử, khai phá sản phẩm điện tử thương hiệu Bác Lãng. Nhưng mọi thứ chuẩn bị xong bên nước Pháp lại ngừng có những hành động cản trở, tuy rằng cuối cùng cũng ảnh hưởng gì đến toàn cục, Vệ Cẩm Huyên có năng lực giải quyết hết những chuyện đó, nhưng vẫn khiến cảm thấy ghê tởm như nuốt phải ruồi bọ, hơn nữa nghĩ đến sắc mặt của người cùng cha khác mẹ kia tâm trạng lại càng tốt.


      Tuy tâm trạng tốt nhưng hôm nay là ngày phải đến bệnh viện, nhất định phải mua hoa. Em – Trân Trân rất thích hoa hôm trước, dĩ nhiên hôm nay cũng phải đến mua ở cửa hàng đó rồi.


      Lúc này là 8 giờ tối, Kim Giai Di mới gọi điện họ ấy là phúc hắc, mời ấy ăn tiệc lớn thế mà lúc ăn lại gọi mẹ ấy tới, sau đó… ấy cũng chỉ có thể về nhà. Trương Tư Ninh nghe xong mà dở khóc dở cười, cảm thấy cả nhà bạn tốt đều rất hài hước, rất thú vị.


      Bình thường cửa hàng bán hoa đóng cửa vào 9 giờ tối, có khi là 10 giờ tối tùy vào tâm trạng của Trương Tư Ninh. Nhưng bình thường chưa đến 8 giờ cho Trần Bình Bình và Hứa Dương tan tầm rồi, nơi Trần Bình Bình ở là khu nhà trọ vùng ngoại ô, cách nội thành 5 trạm xe bus, tuy rằng có xe đêm nhưng người ở khu nhà trọ đó đa số là dân ngoại tỉnh, thành phần rất phức tạp, là nơi thường xuyên xảy ra các vụ án, như Trần Bình Bình ở đó mà lại về khuya rất an toàn. May mà Hứa Dương cũng ở đó, hai người có thể bảo vệ lẫn nhau đường về.


      Hôm nay, Trương Tư Ninh cho họ về từ 7 giờ, bên ngoài vẫn có tuyết rơi, đường hầu như có người lại, buôn bán cũng kém , nên vừa hết việc cho họ về.


      Nghe được tiếng chuông báo, Trương Tư Ninh ngẩng đầu cười theo thói quen. Ấn tượng Vệ Cẩm Huyên để lại trong quá sâu sắc, ngày đó thấy nhận danh thiếp cũng có vẻ miễn cưỡng như thế, còn tưởng quay lại đây nữa chứ.


      “Chào buổi tối.” Trương Tư Ninh tới, nhìn xuyên qua cửa kính thấy người đàn ông giơ cao dù, vẻ mặt cung kính đứng bên ngoài, tiến vào trong. Lại thấy chiếc siêu xe xa xỉ đậu ở ven đường, nhìn nhìn chân trái của người trước mặt, à, hiểu.


      Vệ Cẩm Huyên chống gậy chống, nhìn vẫn xinh đẹp như hoa trước mặt, nét mặt hơi giãn ra: “Chào buổi tối.” , “Xin giúp tôi bó bó diên vĩ, cảm ơn.”


      Trương Tư Ninh mỉm cười, “vẫn giống như lần trước sao?”


      “Đúng, vẫn bó như lần trước,” Lại “bó thêm 10 cành.”


      Vệ Cẩm Huyên từ chối lời mời ngồi xuống ghế ở khu tiếp khách của Trương Tư Ninh, chỉ lặng lẽ đánh giá mấy thứ hoa cỏ mới xuất thêm trong tiệm, nhìn thấy cây hoa tím trồng trong chậu sứ trắng, lại gần quan sát lát, “Đây là cây cát cánh sao?”


      Trương Tư Ninh chọn hoa, nghe hỏi thế khẽ quay đầu nhìn phải, “Hôm nay vừa mới chuyển về.”


      Sau đó nghe thấy người ta thêm gì, Trương Tư Ninh cũng để ý đến nữa, trong lòng chắc đến 8 phần về thân phận người này. Nhưng thiếu tiền, hai có gì cầu xin ta, ba cũng chẳng muốn đến công ty của ta làm, cho nên vẫn đối xử như với khách hàng bình thường, chuyện nịnh nọt lấy lòng hoàn toàn cần thiết, thậm chí còn cảm thấy may mắn khi Kim Giai Di bị mẹ ấy túm về nữa, nếu chắc chắn được sống yên nữa!


      Bó hoa diên vĩ xong, Vệ Cẩm Huyên nhận lấy rồi chỉ tay vào chậu cây cát cánh bên kia , “Tôi mua cả chậu cây kia nữa.”


      Trương Tư Ninh hơi tiếc nuối, lắc đầu từ chối: “Chậu hoa kia đường vận chuyển gặp nhiều xóc nảy, có mua về trồng cũng nuôi sống được, nếu muốn mua nửa tháng nữa hãy quay lại được ?” cảm thấy mình đúng là người có lương tâm, rất thà.


      Vệ Cẩm Huyên nhíu mày, cũng là muốn hay mà trực tiếp thanh toán, Trương Tư Ninh muốn quẹt thẻ lại nghe , “Tính cả bồn cát cánh kia nữa, nửa tháng sau tôi cho người đến lấy.”


      Vệ Cẩm Huyên đẩy cửa ra ngoài rồi, Trương Tư Ninh nhìn thấy người đàn ông đứng ngoài cửa nhận lấy bó hoa diên vĩ trong tay , chiếc ô cũng hoàn toàn che hết đầu , biểu điển hình của boss và cấp dưới. Có lẽ do tuyết rơi nên đường khá trơn trượt, lúc Vệ Cẩm Huyên tới gần bãi cỏ hơi lảo đảo chút, tuy rằng nhanh chóng đứng vững lại nhưng vẫn khiến người ta kinh sợ. Trương Tư Ninh cảm thấy đại boss trong truyền thuyết này là kỳ quái, thời tiết như thế này, đến người bình thường cũng phải đứng cẩn thận hơn chứ đừng là chân có tật như ta; chuyện mua hoa có thể giao co người khác làm, vậy mà ta còn tự mình chạy vào mua.
      Last edited: 9/5/17
      Iluvkiwi, ATranh, 13emap27 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196132 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      mua hoa là phụ...... ngắm người đẹp là chính nhỉ.... hehe
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Oặt, vô đọc com của @linhdiep17 mà đập vào mắt là lỗi đánh chữ cuối Pic, đắng ko hề >:O
      Cho chừa cái tội đọc lướt lười soát chính tả :yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      Xin lỗi các ... :yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      Minhnguyen18, lyly, Hươg2 others thích bài này.

    5. bội phương

      bội phương Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      56
      Hóng chương mới nha bạn , thấy facebook cqh đọc comment chắc truyện hay lắm
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :