1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      rat thich hai nguoi nay .
      mot nguoi trung trai ,mot nguoi ngay tho
      OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 30
      Editor: OrchidsPham


      Trương Tư Ninh biết phải người bắn tên mục đích, nếu Vệ Cẩm Huyên vậy nhất định phải có đạo lý của , chỉ là vẫn có chút hiểu được suy nghĩ của người nhà họ Trần, so với việc làm bực bội như thế sao lấy lòng , làm đồng tình, như thế phải có hiệu quả tốt hơn ư?


      Dĩ nhiên đây chỉ là ý tưởng của mình mà thôi, vì Vệ Cẩm Huyên lại tiếp tục : “ở trong mắt người nhà họ Trần, về tình về lý em đều phải trả tiền, điều đáng cân nhắc chỉ là nhiều hay ít tiền mà thôi, tang của Trần Bình Bình chỉ là hòn đá thử thôi, nếu em đồng ý trả tiền làm đám tang, vậy lên rằng em mềm lòng dễ bắt nạt, họ có thể đòi nhiều chút, nếu em đồng ý, có nghĩa là em có chút khó tính, đòi ít chút. Chỉ cần nắm chắc điều này đến mức xé rách da mặt.”


      Đến cái tuổi như Vệ Cẩm Huyên rồi tiền tiền tài, thân phận, địa vị đều thiếu, kinh nghiệm trải qua nhiều, kiến thức rộng lớn, ánh mắt cực độc, hành động của người nhà họ Trần trong mắt chẳng khác gì thằng hề nhảy nhót, nghe hiểu mười, tùy tiện suy nghĩ cũng đoán được tám chín phần mười ý tứ của người nhà này.


      Trương Tư Ninh cũng phục: “Bọn họ muốn tiền đến phát điên rồi sao? Dựa vào cái gì mà về tình về lý tôi đều phải trả tiền? Đây là cái đạo lý gì thế? Dáng vẻ tôi rất giống kẻ coi tiền như rác sao?” vừa phải hung thủ giết người, vừa phải người nhà hung thủ, chẳng chút quan hệ gì với vụ án mạng này, người nhà họ Trần có vô sỉ hơn nữa cũng thể bịa đặt đúng ?


      Cho nên em còn non nớt lắm.


      Vệ Cẩm Huyên nghĩ vậy nhưng cũng ra, chỉ : “Tư Ninh, em phải biết rằng đời này có số người số việc là thể phân phải trái, nhất là mạng người. Cho dù là công ty lớn như Bác Lãng, nhân viên ngoài ý muốn chết công ty cũng nhất định phải bồi thường khoản, đây là vấn đề đạo đức.”


      “Tôi là hộ cá thể, là công ty, tình huống của chúng ta giống nhau.” phản bác.


      “Em chưa từng nghe trăm sông đổ về biển à?”


      Trương Tư Ninh trợn trắng mắt: “Buổi tối hôm đó cũng đâu có như vậy?” Đêm hôm đó cố ý sắp xếp bốn người lão Trịnh đón người nhà họ Trần, cho người ta thấy dễ bắt nạt, sao mà mới vài ngày khác rồi?


      Vệ Cẩm Huyên để ý tới phục của , tiếp tục : “Tôi với em những điều này là muốn em hiểu rằng đứng trước lợi ích, có người nào phân phải trái với em đâu. Phải biết rằng nhà họ Trần mất con , trong mắt người ngoài bọn họ chính là kẻ yếu, tuy rằng cái chết của Trần Bình Bình có quan hệ gì với em nhưng nếu gặp kẻ phân phải trái, người ta đổ đến cửa tiệm của em khóc hai nháo ba thắt cổ tiền này em muốn cũng phải cho, báo cảnh sát cũng ăn thua, công chúng luôn đồng tình kẻ yếu, có lẽ đến cảnh sát cũng khuyên em bỏ tiền tiêu tai.”


      Thấy há mồm muốn , giơ tay ngăn lại: “Đừng tin, em có phòng có xe, trong mắt người ngoài em chính là kẻ có tiền, đừng em bỏ số tiền này ra người ta nghĩ em keo kiệt, chỉ bằng việc người thường thích suy diễn, nhà họ Trần đến làm náo loạn người ta nghĩ nếu có quan hệ gì với em, sao người nhà người chết lại tìm đến em gây náo loạn? Người Trung Quốc thích có lửa làm sao có khói, lời này rất có lý nhưng đôi khi cũng tốt, có câu ba người thành hổ có lẽ cũng do đó mà ra. Cho nên sau này gặp những chuyện tương tự em cần phải lưu ý hơn, đừng luôn nghĩ đến việc phân phải trái với người khác, nếu em gặp phải người thèm phân phải trái em hoài mãi chẳng phải rất buồn cười sao?” xong đưa tay xoa xoa mi tâm nhíu chặt của , giọng dịu xuống, lại dịu dàng dỗ dành : “Về phần người nhà họ Trần em đừng xía vào, giao cho tôi xử lý.”


      Ngôi chùa mà thím Tào đề cử nằm ở phía đông thành phố, rất lớn, mười mấy điện lớn phân bố chằng chịt, cổ kính, tường vàng ngói đỏ, nhìn vào chỉnh thể rất có khí thế. Lúc trước Trương Tư Ninh nghe thím Tào qua rằng những điện lớn này đều là tín đồ Phật giáo góp vốn xây dựng, đất xây dựng cũng là thôn ủy địa phương miễn phí quyên tặng.


      Trương Tư Ninh cùng Vệ Cẩm Huyên đến nơi cũng sớm, nhưng hôm nay phải mùng cũng chẳng phải rằm, lại kiện Phật giáo gì tiến hành cho nên trong chùa cũng có nhiều người, hòa thượng cũng ít.


      Cuộc chuyện trong xe đả kích tự ái của Trương Tư Ninh khiến hơi vui, nhưng cũng phải người biết đúng sai, tuy muốn thừa nhận nhưng ở rất nhiều khía cạnh Vệ Cẩm Huyên hiểu xa hơn nhiều, chỉ là kẻ đơn thuần tự cho là đúng mà thôi.


      Thắp nhang, xin bùa bình an, còn dùng 2 ngàn tệ mời đại sư niệm kinh siêu độ, đại sư chỉ cần liên tục tụng niệm 7 ngày kinh văn chắc chắn vong hồn lên trời, lưu lại nơi trần thế nữa. Trương Tư Ninh cũng biết là hay giả nhưng tính mấy ngày này đều chạy tới đây, chỉ mong được an tâm.


      Đợi đến lễ tang của Trần Bình Bình, Trương Tư Ninh cố ý dậy sớm, tay bộ vest nữ màu đen, tóc búi cao, nhìn qua có vẻ chín chắn hơn nhiều.


      Trong tang của người Trung Quốc, thích đơn thích kép. Giống như mọi người làm tuần đầu, ba tuần, năm tuần, Trần Bình Bình chết đột ngột, vì điều tra vụ án bắt hung thủ linh tinh mà đám tang bị chậm lại, cho nên lễ tang liền sắp xếp ở thời điểm ba tuần sau khi chết.


      Việc cúng bái làm lễ ở chùa xong từ mấy ngày trước, liên tục thắp nhang 7 ngày ở chùa, nghe xong bảy bảy bốn chính hòa thượng niệm kinh, cũng chẳng biết có phải là do tâm lý tác dụng , dù sao Trương Tư Ninh cũng cảm thấy đột nhiên kinh sợ cũng hốt hoảng nữa, ngoài việc lúc ngủ vẫn mở cửa ra những chuyện khác tốt lên nhiều rồi.


      Hôm nay Vệ Cẩm Huyên thể cùng , tổng công ty bên nước Pháp cử hai nhân viên cao cấp tới, cần tự thân đón tiếp. Nhưng Vệ Cẩm Huyên vẫn cố ý ở lại dùng bữa sáng với Trương Tư Ninh.


      bàn cơm, Trương Tư Ninh hỏi bên nhà họ Trần thế nào, là giao cho xử lý mà vài ngày rồi vẫn chưa thấy kết quả cho . Vệ Cẩm Huyên à tiếng, giống như giờ mới nhớ tới việc này, rất tùy ý : “Bên nhà họ Trần tôi giải quyết rồi, yên tâm, họ dám gây đâu.”


      Trương Tư Ninh chú ý tới dám’ … đó là từ rất cứng rắn rất mạnh mẽ, cảm thấy có lẽ Vệ Cẩm Huyên dùng thủ đoạn gì đó, nhưng nhìn nhàng bâng quơ như vậy, dường như muốn nhiều lời nên chỉ nhún vai, hỏi thêm, chỉ biết.


      Vệ Cẩm Huyên thả dao nĩa trong tay xuống, hơi ngã người về sau tựa lưng vào ghế dựa, nhìn im lặng ăn sáng trước mặt, ánh mắt cong lên. nghĩ đôi khi Trương Tư Ninh khôn khéo như tiểu hồ ly, biết lúc nào nên cái gì, cũng biết cái gì nên hỏi cái gì nên hỏi, giống như chuyện này, nếu hỏi cũng , nhưng hỏi càng làm vừa lòng hơn, dù sao lúc xử lý nhà họ Trần đúng là đủ quang minh chính đại cho lắm, luôn muốn giữ vững hình tượng người tốt chính trực vô hại trước mặt .


      Lúc ra khỏi cửa mới hơn 6 giờ, Vũ Lăng có hai đài hỏa táng, cái ở phía đông thành phố, cái ở phía tây, đều thuộc vùng ngoại thành. Người nhà họ Trần làm đám tang ở đài hỏa táng phía đông, nơi đó cách nội thành rất ra, Trương Tư Ninh biết đường nên tối qua lên mạng tìm hiểu, biết có mấy chỗ sửa đường cần vòng, lái xe nhanh nhất cũng mất hai tiếng.


      Vốn dĩ Vệ Cẩm Huyên tính để tiểu Trịnh theo nhưng Trương Tư Ninh đồng ý, cảm thấy đài hỏa táng chẳng phải nơi tốt lành gì, tiểu Trịnh có quan hệ với nhà họ Trần, ngoài miệng ra nhưng ai biết trong lòng người ta có thích chạy tới đó hay chứ? Cần gì phải gây khó dễ, cũng đâu phải biết lái xe?


      Di thể của Trần Bình Bình được chuyển đến đài hỏa táng từ tối hôm trước. Vệ Cẩm Huyên giúp tìm chiếc xe chở hai mươi mấy người nhà họ Trần tới đài hỏa táng.


      Trương Tư Ninh lái xe đón Hứa DƯơng trước rồi mới tới đám tang, đường Hứa Dương hỏi chuẩn bị lúc nào mở cửa hàng bán hoa buôn bán lại, Trương Tư Ninh còn chưa nghĩ xong, liếc mắt nhìn cậu cái: “ phải cậu có gì cần với chị đấy chứ?” Bắt đầu từ khi lên xe cậu bé đều mang dáng vẻ muốn lại thôi.


      Hai tay Hứa Dương đặt đầu gối, nghe hỏi vậy hai tay lại nắm thành quyền, cúi đầu lời, cũng chẳng biết suy nghĩ gì.


      Đúng lúc gặp đèn đỏ, Trương Tư Ninh dừng xe, hơi nghiêng người: “Hứa Dương, phải cậu định từ chức muốn làm ở chỗ chị nữa đấy chứ?” Giọng của rất bình thản, vì chuyện này cũng khó đoán, nếu là cũng tiếp tục làm nữa, dù sao Trần Bình Bình chết rất thảm, tuy làm ở chỗ lâu nhưng trong tiệm cũng có rất nhiều ký ức về ấy, so với việc nhìn cảnh nhớ người, buồn đau khổ sở chi bằng trực tiếp rời , bắt đầu lại ở chỗ khác.


      Hứa Dương phản bác, cũng ngẩng đầu, chỉ thấp giọng : “Chị Tư Ninh, xin lỗi.”


      Trương Tư Ninh lơ đễnh: “ có gì cần xin lỗi cả, ra gần đây chị cũng suy nghĩ có phải nên đóng cửa cửa hàng bán hoa, đổi sang làm việc khác hay .” thiếu tiền, mở tiệm bán hoa chỉ là hứng thú, tại có bóng ma tâm lý với cửa hàng hoa, cũng muốn tiếp tục nữa, thậm chí còn muốn bán quách cả cửa hàng hoa lẫn phòng ở cho xong chuyện.


      Hứa Dương nghe thế, mạnh mẽ ngẩng đầu, hai mắt sáng rực, “Chị Tư Ninh, nếu chị kinh doanh cửa hàng bán hoa nữa vậy em vẫn theo chị làm , chị làm gì em đều theo chị, tiền lương ít chút cũng sao.”


      Lời này đúng là muốn người ta tức giận cũng được mà cười cũng xong, Trương Tư Ninh vỗ đầu cậu cái nhưng cũng trách móc, Hứa Dương là cậu bé thành , ấn tượng của Trương Tư Ninh với cậu tệ, trực tiếp gật đầu đồng ý, dù sao sau này cũng cần tuyển người mà.


      Lúc đến đài hỏa táng sắp 9 giờ, khó khăn lắm Trương Tư Ninh mới tìm được vị trí dừng xe.


      Trương Tư Ninh cũng xa lạ với đài hỏa táng, bà nội và ông bà ngoại , cả mẹ nữa đều là hỏa táng, tuy rằng ở địa phương khác nhau nhưng đài hỏa táng trong nước đa số đều có cùng kết cấu, vĩnh viễn cần lo có việc nào, ở nơi này tùy tiện có thể thấy được người để tang, gào khóc.


      Bình thường trước khi hỏa táng đều lễ truy điệu , nhưng người nhà họ Trần giảm bớt bước này, trực tiếp hỏa táng luôn, Trương Tư Ninh bỏ phong bì 3 ngàn đồng tiền hương hoa, chị Trần Bình Bình nhận lấy khách khí lời cảm ơn, cũng đề cập chuyện khác, chỉ là ánh mắt né tránh dám nhìn thẳng vào . Cũng chẳng biết Vệ Cẩm Huyên làm cái gì nữa.


      Trước khi rời đài hỏa táng, Trương Tư Ninh mua pháo để Hứa Dương xuống xe đốt, đây là quy củ, hình như là để trừ tà gì đó, cũng hiểu lắm nhưng mọi người đều làm thế nên cũng làm theo.


      Giữa trưa, Vệ Cẩm Huyên gọi điện cho hỏi có thuận lợi hay , Trương Tư Ninh giản lược kể lại cho chuyện buổi sáng, tro cốt Trần Bình Bình tạm thời gửi ở đài hỏa táng, người nhà họ Trần tính đợi phiên tòa phán xét hung thủ xong đưa tro cốt Trần Bình Bình về quê cũ để chôn cất.


      Vệ Cẩm Huyên thèm để ý chuyện này, nghe thấy bên có tiệng động ồn ào liền hỏi: “Em ở đâu, sao ồn vậy?”


      Trương Tư Ninh là ở nhà ăn, sau tang lễ người nhà mở tiệc chiêu đãi coi như cảm ơn bạn bè em, đây cũng là quy củ, truyền đời từ trăm ngàn năm rồi.


      Vệ Cẩm Huyên từng tham gia ít lễ tang bản địa, biết có chuyện này, cũng nhiều lời, chỉ dặn dò cần uống rượu, về sớm chút, lái xe cẩn thận.
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, 13emap24 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196129 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 31
      Editor: OrchidsPham


      Nếu quyết định, Trương Tư Ninh cũng ràng, hôm sau liền tìm đến đại lý bất động sản treo biển bán phòng. Đợi đến tối Vệ Cẩm Huyên trở về, nghe muốn bán phòng liền chỉ vào sô pha bên cạnh ý bảo ngồi xuống đó, còn : “Lại đây tâm .”


      Trương Tư Ninh nghĩ, chuyện tôi bán phòng có gì mà trò chuyện với ? Mặc dù nghĩ thế nhưng cũng thả tranh thêu chữ thập trong tay xuống, ngoan ngoãn tới ngồi xuống.


      Đêm nay Vệ Cẩm Huyên uống rượu, nhưng về cũng sớm, tại là hơn 11 giờ đêm. Thím Tào ở phòng bếp nấu bữa ăn khuya, TV trong phòng khách chiếu tiết mục giải trí của đài truyền hình, thanh xao động. Trương Tư Ninh thấy gương mặt chút biểu cảm của Vệ Cẩm Huyên, nghĩ nghĩ, chủ động lấy điều khiển từ xa tắt TV , trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh.


      Vệ Cẩm Huyên dựa lưng vào sô pha, vừa thuận tay cởi cà vạt cổ vắt lên ghế sô pha vừa thuận miệng hỏi: “Em mở cửa hàng bán hoa nữa, sau này có tính toán gì ?”


      Tuy rằng giọng điệu rất tùy ý nhưng chẳng hiểu sao Trương Tư Ninh lại cảm thấy dám trả lời qua loa cho xong, thành trả lời: “Còn chưa có nghĩ xong.” Gây dựng nghiệm nghe rất dễ nhưng làm được lại rất khó, lựa chọn mỗi ngành sản xuất đều làm người ta rối rắm, mở cửa hàng bán hoa là vì hứng thú, sau đó làm gì? Dù sao cũng thể dựa vào hứng thú mãi được, tuy biết chút về đánh đàn vẽ tranh, nhưng đó đều là sở thích cá nhân, có năng lực mở lớp dạy cho người khác, cũng tính toán đến chuyện đó.


      Vệ Cẩm Huyên liếc nhìn cái: “Còn chưa nghĩ xong bán tiệm rồi?”


      Trương Tư Ninh cảm thấy giữa hai việc này đâu có quan hệ gì đâu, nhún vai : “Làm từng việc , đem tiệm xử lý xong rồi làm chuyện khác, việc này vội được.”


      “Sao lại vội chứ?” đưa tay nhặt sợi chỉ dính tóc xuống: “Việc buôn bán phải có thủy có chung, làm người thể chỉ nghĩ trước mà lo sau. Cửa hàng bán hoa của em mở cửa chưa đầy 5 tháng, em tính tính thử xem trừ phí sửa sang trang trí còn có tiền lương cho nhân viên linh tinh em có kiếm được đồng nào ? Thương nhân đầu tư, tốn nhiều tâm sức như vậy mà ngay cả chi phí cũng chưa kiếm lại được, bán liền bán, làm bà chủ thú vị ?”


      Trương Tư Ninh muốn tôi thiếu tiền, nhưng trề miệng cái lại nổi, ra trong lòng cũng hiểu nếu lời này ra mới là quá mất mặt.


      Vệ Cẩm Huyên lại : “Cửa tiệm của em có vị trí vô cùng tốt, xung quanh gần như có ai cạnh tranh với em, nếu cứ tiếp tục nghiêm túc buôn bán, tính tiền thuê nhà, chỉ tính tiền trang trí và lương nhân viên bỏ ra hết năm nay có thể bắt đầu có lợi nhuận.” như vậy, giọng điệu cũng dần dần dịu xuống, đưa tay khẽ xoa nắn mũi : “Tư Ninh, con đường phía sau của em còn rất dài, thể chỉ vì chút suy sụp mà thay đổi ước nguyện ban đầu được, lần này là cửa hàng bán hoa, lần sau có lẽ là chuyện khác, làm việc tối kỵ là bỏ dở nửa chừng, nhất là việc làm ăn.”


      cảnh báo cho .


      Tâm trạng Trương Tư Ninh hơi phức tạp, làm việc phải có thủy có chung, đạo lý dễ hiểu này ngay cả học sinh tiểu học cũng biết nhưng người làm được lại rất ít, cái gì là chung? Gặp được suy sụp mà buông tha có thể tính là “chung” , buôn bán thua lỗ muốn đóng cửa cũng là loại “chung”, bỏ dở giữa chừng sửa đổi ý muốn ban đồng cũng là “chung”… Giống như , thấy bản thân thiếu tiền, muốn làm gì làm, thích sao làm vậy, đóng cửa liền đóng cửa, bán phòng liền bán phòng, đây cũng là ‘chung, cũng là loại ‘chung’ bỏ dở giữa chừng.


      Mà ‘chung’ theo lời , chính là tròn đầy, dùng hết khả năng cố gắng đạt tới kết quả cuối cùng, mặc kệ là tốt hay xấu.


      Trương Tư Ninh mím môi , Vệ Cẩm Huyên nghĩ có lẽ mình quá nặng lời, làm tổn thương tự ái cửa , lại mềm giọng dỗ : “Nếu muốn mở tiệm hoa nữa cũng sao, tôi với em những điều này chỉ là hy vọng em hiểu được, cũng phải muốn can thiệp vào quyết định của em.”


      Đợi xong, lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn , trong đôi mắt đen láy như lóe lên tia sáng, tràn đầy sức sống, xán lạn lóa mắt. giọng hỏi: “Vệ Cẩm Huyên, thích tôi phải ?”


      Hôm nay, Trương Tư Ninh bất chấp tất cả, vốn muốn chủ động ra, nhưng đối xử với quá tốt, cứ giả giả như vậy, chỉ sợ rằng bản thân chìm quá sâu, nhỡ sau này có vấn đề gì, lo lắng bản thân thể rứt ra được, chẳng bằng tại tìm câu trả lời chắc chắn, nếu phủ nhận, cũng có thể quay đầu lại là bờ.


      Đối mặt với vấn đề đột ngột xuất của , Vệ Cẩm Huyên kinh ngạc nhưng cũng đến mức khiếp sợ, lấy lại tinh thần còn hứng thú hỏi: “Sao đột nhiên lại hỏi cái này?”


      Trương Tư Ninh thấy mặt lộ ra ý cười chút để ý, cảm thấy thái độ của đủ nghiêm túc hơi bực mình, giọng của cũng cứng rắn hơn: “ quản nhiều như thế làm gì, trả lời câu hỏi của tôi trước .” Vô cùng khí thế.


      Đây là phản ứng của nên có sao? Vệ Cẩm Huyên bật cười: “Thích thế nào, thích lại thế nào?” Dường như cố ý lảng tránh , cho đáp án chính xác, mi tâm Trương Tư Ninh càng nhíu chặt, vốn dĩ chủ động đề cập chuyện tình cảm với người khác phái cần phải có dũng khí rất lớn, tình huống tại chính là tình huống khó xử nhất của từ trước đến giờ, lại có thái độ như thế khiến Trương Tư Ninh vừa khó xử lại vừa tức giận, cảm thấy có lẽ tự mình đa tình rồi, vì vậy trực tiếp đứng dậy khỏi ghế sô pha, bỏ lại câu: “Thích chuyện đương, thích liền cả đời qua lại với nhau!” xong cũng chờ trả lời, xoay người muốn .


      Chỉ là chân còn chưa kịp bước có người túm lấy cổ tay dùng sức kéo về, trực tiếp kéo vào trong lòng ôm chặt lấy.


      Tuy rằng Trương Tư Ninh giận dữ nhưng thấy phản ứng như thế liền biết đáp án là gì, đáy lòng thở phào hơi nhưng mặt cũng biểu gì, chỉ bĩu môi giãy dụa: “ làm gì động tay động chân chứ, buông ra!”


      cười khẽ bên tai : “Bé ngốc khẩu thị tâm phi.”


      Trương Tư Ninh vui, muốn cãi lại hai câu lại thở dài: “Tư Ninh, tôi sợ tương lai em hối hận.”


      Hối hận?


      Trương Tư Ninh còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận tiếp tục : “Tôi lớn hơn em 13 tuổi, từng kết hôn, cắt đứt chân, mặc dù có công ty nhưng lại chỉ là công ty con, trong nhà còn có người trai cùng cha khác mẹ đối nghịch với tôi, em duy nhất lại là cái dạng đó, mẹ chết bệnh, tôi cũng chẳng thân thiết với cha, điều kiện như tôi xứng với em.”


      Lúc những lời này, giọng điệu rất bình thản, thậm chí còn có chút tự giễu. Trương Tư Ninh nghe xong lại có chút chua xót trong lòng, cảm thấy đáng thương. nhịn được mà đưa tay ôm lấy eo , rầu rĩ : “Em chuyện đương với , đâu phải điều kiện chứ, sao lại lề mề vậy hả?”


      “Tôi sợ tương lai em hối hận.”


      “Vậy chắc chắn là do đối xử với em tốt, nếu rất tốt với em, sao em phải hối hận chứ?”


      “Em chê tôi từng ly hôn, quan hệ gia đình quá phức tạp sao?”


      Trương Tư Ninh bĩu môi: “Chỉ cần sau này ngoại tình là được, về phần quan hệ gia đình của , đâu có liên quan gì đến em, em lại thiếu tiền, chỉ cần ngoan, cho dù chỉ có hai bàn tay trắng, cùng lắm về sau em nuôi .”


      Đúng là lời rất trẻ con, Vệ Cẩm Huyên cũng coi lời . Trong mắt còn rất trẻ, theo đây chỉ là nhất thời xúc động của trẻ mà thôi, khi gian nan thực tế ập đến, có lẽ hối hận vì chủ động ngày hôm nay.


      ra, càng nguyện ý cứ vậy tiếp tục mối quan hệ này, mờ ám nhưng đủ gần gũi, cứ giữ khoảng cách nhất định như thế, làm bạn tốt tri kỉ, đều thích hợp với hơn.


      Nhưng cứ thế thẳng ra, bất ngờ, nên buông tay từ chối, nhưng lại cam lòng, cho nên chỉ có thể cứ thế tiếp tục. Vệ Cẩm Huyên nghĩ, nếu sau này hối hận vậy thả , còn tại, luyến tiếc.


      Tuy rằng chính thức , nhưng mọi người đều trưởng thành, im lặng thắng lời , cần cố ý hứa hẹn điều gì, cho nên Trương Tư Ninh và Vệ Cẩm Huyên liền xác định quan hệ đương.


      Nụ hôn đầu tiên của hai người xảy ra vào buổi sáng sớm ngày hôm sau khi xác lập quan hệ.


      Lúc ấy Trương Tư Ninh còn chưa tỉnh, ngủ đóng cửa, Vệ Cẩm Huyên cứ thế hào phóng bước vào. Trước kia còn chú ý nam nữ khác biệt, tại cũng cố kỵ nữa.


      Trong phòng kéo rèm, từ đêm qua trời bắt đầu mưa, đến giờ còn chưa có dấu hiệu tạnh mà ngược lại càng lúc càng mưa lớn.


      Vệ Cẩm Huyên tỉnh rất sớm, từ lúc mở mắt ra bị vây trong trạng thái cực kỳ hưng phấn, biết lí do, tuy rằng chưa tới 6 giờ nhưng cũng muốn nằm ở giường nữa. Đeo chân giả, thay xong quần áo, đánh răng rửa mặt liền tới nơi này.


      Tư thế ngủ của Trương Tư Ninh ra rất tốt, cũng xoay ngang xoay ngửa, mặt vùi vào gối đầu, người đắp chiếc chăn mỏng, mái tóc vuốt ra phía sau hé ra gương mặt trắng nõn xinh đẹp, lông mi rất dài, vừa dày vừa cong, gò má trắng nõn lộ ra màu hồng khỏe mạnh, mũi cao thẳng, môi hồng đầy đặn, có lẽ cảm thấy hơi khô, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi.


      Sau đó…


      Sau đó bị dụ hoặc, hề có cảm giác giật mình vì làm trò mờ ám, ngồi xuống bên giường, xay người, cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp. Ban đầu chỉ đơn thuần cọ xát, sau đó lấy đầu lưỡi miêu tả môi , lại sau đó… đầu lưỡi mò vào khoang miệng, cuốn lấy đầu lưỡi của , làm nụ hôn sâu sắc hơn…


      Cảm giác thỏa mãn từ tận đáy lòng đột nhiên ập tới, nhồi đầy nội tâm trống rỗng của . Vệ Cẩm Huyên hôn bên dưới, vô cùng chăm chú. Mà khi Trương Tư Ninh mở mắt ra, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là đôi mắt gần trong gang tấc, đôi mắt nhắm chặt vì chăm chú chìm đắm vào nụ hôn.


      Trương Tư Ninh: …. -_-


      Nhận thấy người dưới thân đẩy đẩy, Vệ Cẩm Huyên mở mắt, nhưng rời khỏi môi , đôi mắt cong lên, tay đưa lên che đôi mắt trợn tròn vì ngạc nhiên của , tay luồn ra sau ót , tiếp tục làm nụ hôn càng thêm sâu sắc, cho phép từ chối, cho phép phản kháng, bá đạo khiến người ta còn chút sức lực.


      bàn ăn, Vệ Cẩm Huyên thản nhiên ăn bữa sáng, Trương Tư Ninh bĩu môi rầu rĩ vui, thỉnh thoảng dùng ánh mắt sắc như dao lườm tên ngồi đối diện.


      “Ăn nhanh lên, đừng tùy hứng.” Vừa vừa tao nhã gắp bánh bao sữa bỏ vào đĩa của , giọng điệu của Vệ Cẩm Huyên lạnh nhạt, nghiêm trang như Trương Tư Ninh là đứa bé cáu kỉnh.


      Trương Tư Ninh giận, buồn tao nam, giả đứng đắn. Sáng sớm ra liền đột nhiên tập kích, nụ hôn đầu tiên gìn giữ gần 24 năm liền mất như thế, tuyệt đối lãng mạn, chút ý nghĩa kỷ niệm đều có, nghĩ lại cảm thấy vô cùng ấm ức. Nhưng Vệ Cẩm Huyên lại vô cùng vui vẻ, biết bản thân là người chiếm lấy nụ hôn đầu tiên của bé con, tâm trạng vô cùng tốt, cho dù bên ngoài trời còn mưa cũng có cách nào ngăn cản tâm trạng tốt đẹp của .
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, 13emap24 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196129 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :