1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chưa xác định cơ mà sắp rồi, mấy chương nữa thôi nên tính trước :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Thế cứ để tôi-em nhé hờ hờ hờ :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      Chris_Luu, Ngọc Tiamo, quỳnhpinky4 others thích bài này.

    2. trangtruong

      trangtruong New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      4
      Mình nghĩ nên để Tôi - Em ở 1 vài chương đầu mới xác định tình cảm, sau chuyển sang gọi - Em ổn hơn. Thanks
      OrchidsPham thích bài này.

    3. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Mình chưa đọc truyện mà thích tính nữ chính qua reviews quá. Nàng ơi cố lên!! Chờ bạn edit hết rồi mình vào like cả thể
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 26
      Editor: OrchidsPham


      Đợi lão Trịnh rời , Vệ Cẩm Huyên bảo Trương Tư Ninh trở về phòng ngủ trước, chuyện khác cần lo. Trương Tư Ninh làm sao ngủ được, đến bây giờ còn chưa có tin tức gì của Trần Bình Bình, kéo dài lâu như thế khiến người ta thể nghĩ theo hướng xấu nhất được.


      Nhận ra lo lắng của , Vệ Cẩm Huyên dùng đôi mắt xanh đậm xinh đẹp của nhìn , bàn tay vuốt ve đầu như thói quen: “Làm sao vậy? Sợ hãi?” hỏi, trong giọng trầm thấp lộ ra dịu dàng.


      Trương Tư Ninh cũng giấu diếm, cau mày : “Cũng phải sợ, chỉ là trong lòng đặc biệt hoảng hốt, người nhà Trần Bình Bình chưa tới tôi còn chưa có cảm giác gì, vừa rồi nhận được điện thoại của cha ấy tới trong lòng tôi bỗng hoảng hốt, tim đập rất nhanh.”


      Vệ Cẩm Huyên đấu đá thương trường nhiều năm, sớm luyện ra bộ hỏa nhãn kim tinh, biết trường hợp của muốn đối mặt việc, người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm, gặp chuyện dễ suy sụp, trốn tránh là biểu thường thấy nhất, huống chi việc nhân viên cửa hàng đột nhiên mất tích cũng phải việc , buổi tối lại mới chuyện giật gân như thế, dọa sợ cũng là rất bình thường, năm nay bé mới chưa tới 24, trong mắt kẻ giảo hoạt như non nớt như chú chim non.


      Vỗ vỗ sô pha bên người : “Tư Ninh, ngồi sang đây.” Trương Tư Ninh cũng động, chỉ hỏi: “Để làm gì?” Vệ Cẩm Huyên : “Cho em mượn bả vai để dựa vào.”


      Trương Tư Ninh giật mình sửng sốt chút, môi đỏ mọng khẽ mím, lát sau lại yên lặng đứng lên, dịch lại gần sô pha cạnh ngồi xuống, đưa tay ôm vào lòng.


      “Đừng sợ, mọi chuyện có tôi.” Giọng của nhàng chậm chạp, ngữ điệu kiên định, Trương Tư Ninh dựa vào bờ vai tính là cường tráng của , ngửi mùi hương thản nhiên nhàng khoan khoái người , cảm xúc khủng hoảng vốn xao động cuối cùng cũng yên ổn dần.


      Trái tim, trở nên bình yên.


      Hai người im lặng ôm nhau lát, di động Vệ Cẩm Huyên đặt bàn trà lại vang lên, lấy tới nhìn thoáng qua, với Trương Tư Ninh: “là lão Mạnh.” Sau đó đợi tiếp điện thoại.


      Trong lòng Trương Tư Ninh cực kỳ căng thẳng, lão Mạnh là cảnh sát hình , lúc này ta gọi tới nhất định là có tin tức của Trần Bình Bình.


      Di động của Vệ Cẩm Huyên cùng loại với di động của , chính là di động trí năng do Bác Lãng nghiên cứu chưa đưa ra thị trường, tính năng bảo mật của loại di động này rất mạnh, giống như tại, ràng ở gần như thế nhưng cũng chỉ nghe được tiếng động rất truyền tới từ đầu bên kia, nhưng cụ thể nội dung là gì thể nghe được.


      Chỉ nghe Vệ Cẩm Huyên trả lời: “Ừ… hiểu rồi… ừ… cảm ơn… lát nữa gặp…” Đợi cúp điện thoại, Trương Tư Ninh vô thức nắm chặt áo ngủ của , cẩn thận hỏi: “Thế nào, có manh mối?” Nếu sao lại lát nữa gặp? Giờ mấy giờ rồi chứ?


      Vệ Cẩm Huyên lại trả lời ngay, lại đưa tay ôm chặt vào lòng, tay kia cũng siết lấy , “Tư Ninh” lời của thốt ra, lòng Trương Tư Ninh cũng trầm xuống, dự cảm bất an, quả nhiên, chỉ tạm dừng lát liền tiếp tục : “Lão Mạnh gọi điện thoại , bắt đầu điều tra từ chiều ngày 20 khi Trần Bình Bình bắt đầu rời , hôm đó ấy cũng tới bến xe, tới bến tàu hỏa mà là ngồi xe taxi đến khu nhà ở phía nam vòng thứ 3, sau đó thấy trở ra nữa. Khu nhà kia có vẻ cũ, có camera theo dõi, lão Mạnh mất ít công sức mới tìm được Trần Bình Bình…” tới đây, ngừng lại, Trương Tư Ninh cũng thúc giục , im lặng nằm trong ngực , chỉ là hơi thở dồn dập hơn rất nhiều.


      Sau lúc lâu, cuối cùng cũng nốt: “Lúc tìm được tắt thở.”


      Sau đó, là yên tĩnh tuyệt đối…


      lúc sau Trương Tư Ninh cũng phản ứng lại được, cho tới bây giờ đều nghĩ đến bản thân gặp phải lại chuyện thể tưởng tượng này! Trần Bình Bình chết?! Điều này sao có thể chứ?! ràng ngày đó lúc rời còn tốt lắm mà, khi ấy còn cười hì hì vẫy tay tạm biệt , người sống lù lù như thế lại còn?


      Điều này làm người ta phải đón nhận thế nào?!


      Nước mắt ứa ra, mãnh liệt chảy dài chịu khống chế. Trương Tư Ninh nằm trong lòng Vệ Cẩm Huyên khóc hồi lâu, tiếng nức nở ô ô như tiếng rên rỉ của con vật khiến lòng người chua xót.


      Vệ Cẩm Huyên lúc vỗ về đầu , lúc hôn lên tóc , giọng an ủi bên tai .


      lâu sau, tiếng khóc cũng chậm rãi dừng lại, Trương Tư Ninh tùy giúp dùng khăn tay lau nước mắt nước mũi.


      ra sau khi khóc trong lòng cũng còn khổ sở đến thế, giống ban nãy ngay cả thở cũng nổi. Lại , tuy rằng Trương Tư Ninh rất khiếp sợ nhưng dù sao cũng chẳng phải người chí thân với , cũng có tình cảm sâu đậm gì cho nên Trương Tư Ninh cũng mất khống chế, chỉ cảm thấy chuyện này hơi khó tin, mưu sát gì đó sao có thể xuất những người xung quanh chứ, điều này hoàn toàn vượt khỏi phạm vi thừa nhận của , tuy rằng lúc trước cũng nghĩ tới những chuyện xấu, nhưng… đột nhiên phỏng đoán biến thành thực tế tàn khốc lại khiến người ta khó mà chịu nổi.


      “Hung thủ…”


      “Còn chưa bắt được, nhưng xác định được mục tiêu, hẳn là nhanh bắt được thôi.”


      “… ừm”


      “Tư Ninh, lão Mạnh hy vọng bây giờ chúng ta tới đồn cảnh sát chuyến, em nghĩ xem bây giờ nên báo cho người nhà Trần Bình Bình hay là đợi ngày mai cùng ?”


      Lúc này toàn thân Trương Tư Ninh mềm nhũn, có lấy chút sức lực nào, giống như sợi dây đàn căng cứng đột nhiên đứt lìa, vì lúc trước quá căng thẳng cho nên lúc này càng thêm yếu ớt, giống như rút kiệt toàn bộ sức lực, đảo lộn toàn bộ suy nghĩ của .


      Vệ Cẩm Huyên thấy như thế sao hiểu bị dọa sợ chứ, cũng để suy nghĩ mà trực tiếp gọi cho lão Mạnh, là người nhà Trần Bình Bình tới Vũ Lăng, bảo lão Trịnh và Tần Chu đưa họ tới, mà và Trương Tư Ninh sáng mai tới đồn cảnh sát. Sau đó lại gọi điện cho Tần Chu, lại tình huống bảo cậu ta đưa người tới đồn cảnh sát tìm lão Mạnh xử lý những chuyện khác trước.


      Lúc gọi điện thoại, vẫn ôm , chờ dặn dò Tần Chu xong, Vệ Cẩm Huyên cúi đầu nhìn Trương Tư Ninh trong lòng, thấy híp mắt dựa vào mình, hề động đậy, ngoan ngoãn khéo léo.


      “Mệt sao?” khẽ hỏi.


      Trương Tư Ninh lắc đầu, giọng khàn khàn: “ phải, chỉ là có chút thể chấp nhận được, , người sao đột nhiên lại mất như thế chứ?”


      Vệ Cẩm Huyên vỗ vỗ vai an ủi: “Điều quan trọng nhất giờ là mau chóng bắt được hung thủ, còn chu toàn những việc sau này nữa, dũng cảm lên.”


      Trương Tư Ninh phải trẻ con, dĩ nhiên là biết tiếp theo mình phải đối mặt với vài vấn đề, thể trốn tránh, tuy rằng muốn đối mặt với những chuyện đó.


      Vệ Cẩm Huyên cứ vậy ôm Trương Tư Ninh ngồi ở phòng khách lầu hai đến hừng đông. Hai người cũng ngủ chút nào, Trương Tư Ninh là do trong lòng rối loạn ngủ được, Vệ Cẩm Huyên chỉ thức theo , dù sao thân cũng chẳng quen Trần Bình Bình, trẻ tuổi đột nhiên mất , xuất phát từ đạo đức cũng có tiếc nuối nhưng lại chẳng có chút ảnh hưởng nào đến cả.


      Cũng may sáng nay là cuối tuần, Vệ Cẩm Huyên cần làm, xã giao cũng có thể lùi lại. Sáng sớm Trương Tư Ninh gọi điện cho Hứa Dương, cũng với cậu là Trần Bình Bình xảy ra chuyện, sợ cậu bé trẻ tuổi này chịu nổi, dù sao bình thường quan hệ của cậu và Trần Bình Bình cũng rất tốt, chỉ bảo cậu 9 giờ đến đồn cảnh sát XX để lấy khẩu cung.


      Hứa Dương cũng nghĩ nhiều, ghi nhớ địa chỉ, chắc chắn 9 giờ có mặt.


      Thím Tào chuẩn bị bữa sáng rất phong phú, chỉ là tối quan Trương Tư Ninh ngủ chưa đến 2 tiếng, lúc này nhìn hơi tiều tụy, cũng muốn ăn gì. Ngược lại Vệ Cẩm Huyên có vẻ tinh thần sáng loáng, hoàn toàn nhìn ra là mới thức đêm cùng .


      Trương Tư Ninh uống vài hớp cháo liền ăn nữa. Vệ Cẩm Huyên bóc vỏ quả trứng gà cho , “Ngoan ngoãn ăn cơm, lát nữa còn có việc đấy, đừng tùy hứng.”


      ăn vào có dính dáng gì đến tùy hứng chứ?


      Trương Tư Ninh bĩu môi, nhưng vẫn nhận lấy trứng gà luộc ăn từng miếng từng miếng, ăn xong Vệ Cẩm Huyên lại gắp cái sinh tiên bao đặt vào đĩa của , “Ăn.” Hoàn toàn là câu mệnh lệnh, Trương Tư Ninh cũng chẳng biết làm thế nào, đối mặt với khí thế mạnh mẽ của , dám phản kháng, lại im lặng ăn hết sinh tiên bao.


      Sau đó lại bị ép ăn cây xúc xích nướng, nửa cái bánh quẩy, uống hết ly sữa đậu nành, còn nhiều hơn bữa sáng bình thường ăn. Cũng là lúc này mới phát ra, ra lúc cường thế hơi sợ .


      Lão Trịnh vẫn còn ở đồn cảnh sát, Vệ Cẩm Huyên liền gọi lái xe khác tới, trong gara nhà vẫn còn xe khác, Trương Tư Ninh , “Tôi lái là được mà, cần gọi lái xe đâu.”


      Vệ Cẩm Huyên chặn câu của lại: “tối qua em nghỉ ngơi tốt, tôi sợ lúc lái xe tinh thần em tốt, an toàn.”


      Lão Mạnh là người trung niên hơn 40 tuổi, màu da ngăm đen, ngũ quan đoan chính, ánh mắt rất sáng, lúc lời nào có vẻ đáng sợ, khi chuyện tốt hơn chút, quan hệ của ta và Vệ Cẩm Huyên chắc là tệ, chuyện rất tùy hứng, nhìn thấy Trương Tư Ninh ta còn trêu ghẹo Vệ Cẩm Huyên hai câu.


      Trương Tư Ninh theo nữ cảnh sát lấy khẩu cung, Vệ Cẩm Huyên ở ngoài hỏi về vụ án của Trần Bình Bình.


      “Còn chưa có báo cáo khám nghiệm pháp y, phán đoán bước đầu lý do tử vong có lẽ là mất máu quá nhiều, ngực trúng 5 đao, thân thể có dấu vết tính xâm (xâm hại tình dục) và ngược đãi, hung thủ hẳn là 2 người, phải kẻ có kinh nghiệm, trường để lại rất nhiều dấu vết, trước mắt hai người kia bị đuổi bắt, hẳn là bắt được rất nhanh thôi.”


      Vệ Cẩm Huyên nghe xong nhíu mày, tuy thân chẳng quen nhưng nghe đến mấy từ “tính xâm, ngược đãi” vẫn làm nhịn được mà cảm thấy hơi giận dữ.


      Trương Tư Ninh ra rất nhanh, lát sau Hứa Dương cũng ra, cậu biết chuyện xảy ra với Trần Bình Bình, vừa rồi khóc hồi, lúc này ánh mắt vẫn ướt, có lẽ lại vừa khóc tiếp hồi nữa.


      Vệ Cẩm Huyên kể lại tình huống cụ thể vụ án của Trần Bình Bình, sợ hai người trẻ tuổi chịu nổi, nhất là Trương Tư Ninh, sợ kích thích . Hơn nữa những chuyện lão Mạnh với , ngay cả người nhà Trần Bình Bình cũng chưa biết, họ chỉ biết Trần Bình Bình trúng 5 đao, chết do mất máu quá nhiều mà thôi, biết còn có tính xâm và ngược đãi.


      Thi thể của Trần Bình Bình để ở chỗ pháp y, người nhà qua nhận xác, nghe là khóc lóc kêu gào rất rối loạn.


      Lúc này Trương Tư Ninh vô cùng ủ rũ, Hứa Dương cũng chẳng hơn gì, Vệ Cẩm Huyên với hai người: “ gặp người nhà Trần Bình Bình , tại họ ở khách sạn.”


      Trương Tư Ninh ừ tiếng: “vậy thôi.” Lại hỏi, “Cái đó, cảnh sát Mạnh có ?”


      Ba người xe, Hứa Dương ngồi ở ghế phó lái, Trương Tư Ninh và Vệ Cẩm Huyên ngồi ghế sau, lái xe là người trẻ tuổi, là con của lão Trịnh, tiểu Trịnh.


      Vệ Cẩm Huyên vội chuyện mà kéo ôm vào lòng, cằm cọ cọ trán , giọng điệu mềm : “Chết do mất máu quá nhiều, cụ thể còn phải chờ báo cáo khám nghiệm của pháp y.”


      Mặt Trương Tư Ninh trắng bệch, Hứa Dương ngồi phía trước ô ô khóc lên, khí trong xe lập tức trở nên đè nén hơn nhiều khiến ánh mắt của tiểu Trịnh lái xe cũng dám đảo loạn lấy cái.
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, 13emap22 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196127 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :