1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ra chương thường xuyên nha nàng
      T hay quá
      OrchidsPham thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      hai nguoi nay cu ra duong la gap duoc nhau
      OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 25
      Editor: OrchidsPham


      Buổi tối Vệ Cẩm Huyên uống hơi nhiều, vốn ngồi trong xe nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, lại nghe lão Trịnh : “Là xe của chủ Trương.” Gần như phản xạ có điều kiện, đôi mắt nhắm chặt của lập tức mở ra, liền thấy chiếc suv trắng ở gần phía trước quẹo vào trạm xăng, ở nơi này, vào thời gian này mà lại gặp được Trương Tư Ninh, chuyện này vô cùng kỳ quái. Vệ Cẩm Huyên nhíu mày, ý bảo lão Trịnh lái xe tới nhìn xem.


      Trương Tư Ninh vô cùng kinh ngạc khi tình cờ gặp Vệ Cẩm Huyên, ngừng xe bên, để Hứa Dương ở trong xe chờ lát, bản thân nhảy xuống xe chui vào trong chiếc Bentley ngồi cạnh Vệ Cẩm Huyên.


      Trong xe tràn ngập mùi cồn, Trương Tư Ninh nhăn mặt nhăn mũi, cười như cười: “Uống ít phải ?”


      Vệ Cẩm Huyên hơi bất đắc dĩ, cười cười : “ uống bao nhiêu.” xong, tính tiếp tục dây dưa ở mấy chuyện lặt vặt này, trực tiếp hỏi: “ trễ thế này sao em còn chạy bên ngoài?”


      Trương Tư Ninh nghe xong lập tức than thở, kể lại chuyện của Trần Bình Bình cho xong, sau đó hỏi: “ có phải Trần Bình Bình xảy ra chuyện gì rồi ? Trong lòng tôi đặc biệt lo lắng, biết tiếp theo nên làm gì nữa, người nhà ấy mới gọi điện 3 giờ đêm nay có thể tới Vũ Lăng, vừa nghĩ đến lúc đó có mấy người xa lạ chen chúc trong tiệm, Vệ Cẩm Huyên, tôi hơi sợ hãi.” Những lời này cũng chỉ có thể với , Hứa Dương vẫn còn là con nít, cả đêm mặt đều trắng bệch, còn bằng nữa.


      Những thời điểm này, chỗ tệ hại của việc ở bên ngoài mình có người thân liền ra, gặp chuyện có người giúp, hơn nữa bạn bè nhiều lắm, ngoài Vệ Cẩm Huyên ra đúng là chẳng có ai có thể dựa vào được. ra dù hôm nay có gặp được cũng tính ngày mai gọi điện thoại xin giúp đỡ.


      Nghe ra sợ hãi và lo lắng trong lời của , Vệ Cẩm Huyên đưa tay vuốt ve đầu , dịu dàng an ủi : “Đừng sợ, tuy rằng trị an nay quá tốt nhưng vẫn chưa đến mức biết trời đất là gì. Tôi có quen mấy người bạn bên cảnh sát, hẳn là có thể giúp đỡ vài việc. Còn nữa, đừng cho người nhà của Trần Bình Bình tới tiệm của em.” Đột nhiên nghĩ đến cái gì, còn : “Quên , hôm nay em cần trở về, tại chuyện gì cũng chưa , mình em cũng an toàn, tới nhà tôi trước được ?”


      Trương Tư Ninh nghe ra lo lắng trong lời của , ra cũng lo lắng, chỉ là khó ra lời mà thôi. Dù sao có phòng có xe, trong mắt người bình thường cũng tính là kẻ có tiền.


      “Tới nhà … nếu tôi ở khách sạn hôm?”


      Vệ Cẩm Huyên lại lẳng lặng nhìn : “Tư Ninh, nghe lời.”


      Bốn chữ đơn giản, Trương Tư Ninh lại thể ra lời từ chối. chỉ đành gật đầu ừ tiếng: “Vậy tôi đưa Hứa Dương trở về trước.”


      Vệ Cẩm Huyên : “Cũng đâu phải là trẻ, sao em phải đưa tận nơi, bảo cậu ta gọi taxi trở về là được rồi.” xong liền ấn cửa sổ xe xuống, gọi lão Trịnh ở bên ngoài: “ đón chiếc taxi.”


      Người này sao lại gió thành mưa luôn thế chứ, Trương Tư Ninh bất đắc dĩ, chạy nhanh xuống xe với Hứa Dương chút, lấy 100 tệ trong ví ra đưa cho cậu trả tiền xe. Hứa Dương cần, Trương Tư Ninh phụng phịu cứng rắn nhét vào tay cậu cậu mới nhận lấy.


      Tiễn Hứa Dương xong, Vệ Cẩm Huyên bảo đậu xe ở bãi đậu xe khách sạn gần đó, trực tiếp ngồi xe . Trương Tư Ninh nghĩ ngày mai còn cần dùng tới xe, đến lúc đó lại tới lấy rất phiền phức nên đồng ý. Vệ Cẩm Huyên cũng cho phép phản đối: “Từ trưa đến giờ em chạy xe hơn 6 tiếng liên tục, hơn 6 tiếng đấy, Tư Ninh, đừng tùy hứng.”


      Trương Tư Ninh bĩu môi, lúc bảo nghe lời, lúc lại bảo đừng tùy hứng, coi là trẻ con 3 tuổi đúng


      Cuối cùng cũng dừng xe ở bãi đỗ xe khách sạn cách đó xa. Lúc tiến vào xe của Vệ Cẩm Huyên, gọi điện thoại, Trương Tư Ninh nghe được : “Khoảng 3 rưỡi chiều ngày 20 xin phép rời … bình thường bên người luôn mang theo cục pin đầy và sạc dự phòng… đúng, người nhà ấy nghe thấy có người thân nào muốn tới Vũ Lăng…. ừ, vậy lão Mạnh, lát nữa tôi gửi địa chỉ còn số thẻ căn cước, số di động của ấy cho cậu, làm phiền cậu…”


      Lúc cúp điện thoại, Trương Tư Ninh lấy bản lý lịch của Trần Bình Bình trong túi xách ra, xem xét soạn lại tư liệu cơ bản của Trần Bình Bình rồi gửi đến điện thoại của Vệ Cẩm Huyên. Vệ Cẩm Huyên nhận được tin nhắn, nhìn cái, lại đưa tay sờ sờ tóc rồi gửi lại tin nhắn cho lão Mạnh.


      “Lão Mạnh là cảnh sát hình , có tin tức rất nhanh thôi.”


      “Ừm, Vệ Cẩm Huyên, cảm ơn .”


      Vệ Cẩm Huyên cạo cạo chóp mũi : “Sao hôm nay lại khách khí vậy?”


      Trương Tư Ninh nhìn , chân thành : “Bình thường tôi cũng rất khách khí mà!”


      “Khi ép tôi uống loại rượu đỏ 8 tệ 9 sao thấy em khách khí nhỉ?”


      Trương Tư Ninh trừng : “Tôi chỉ hỏi hai câu mà thôi, đó gọi là ép sao?! Lại cuối cùng cũng có uống đâu!”


      Vệ Cẩm Huyên cười trầm thấp, nhịn được lại cạo cạo sống mũi kiêu ngạo của .


      Trương Tư Ninh vẫn cho rằng với thân phận của Vệ Cẩm Huyên nơi ở chắc chắn có vị trí tốt, diện tích cực kỳ rộng lớn, trang hoàng cực kỳ xa hoa, đặc biệt hào khí, đặc biệt phù hợp với những phú ông. Nhưng nhìn bộ biệt thư hai lầu bình thường đến mức thể bình thường hơn trước mắt… còn cả phong khách trang hoàng khô khan như căn phòng mẫu bên trong, Trương Tư Ninh hơi cảm thấy thất vọng.


      Tuy rằng khu dân cư này cũng tệ, mấy nhà xung quanh cũng đều là người có tiền nhưng thấy sao cũng hơi bình thường. Còn bằng cái biệt thự của nhà giàu mới nổi như cha ruột nữa!


      Trong nhà Vệ Cẩm Huyên có người giúp việc, thím Tào gần 60 tuổi, dáng người mập mạp, gặp người liền cười, nhìn thấy Trương Tư Ninh theo Vệ Cẩm Huyên tiến vào cười đến mức sắp thấy mắt đâu, đặc biệt nhiệt tình.


      Vệ Cẩm Huyên : “Đây là Tư Ninh, đêm nay ấy ở lại đây, thím Tào, thím dọn dẹp lại phòng khách ở lầu hai chút .”


      “Tốt tốt, Vệ tiên sinh, đêm nay ngài lại uống ít rượu đúng , tôi có nấu canh giải rượu, ngài uống trước chén .”


      Vệ Cẩm Huyên vội, bảo bà thu dọn phòng khách trước.


      Đêm nay lão Trịnh cũng về, là đợi người nhà Trần Bình Bình tới ông cùng Tần Chu ra mặt tiếp đón, sắp xếp khách sạn để họ ở lại trước, có chuyện gì chờ sáng mai sau. Vốn dĩ Trương Tư Ninh muốn vậy, cảm thấy về tình về lý mình đều nên ra mặt gặp người ta trước. Vệ Cẩm Huyên uống canh giải rượu, nghe xong ý , đặt chén lên bàn ăn, phát ra tiếng kêu thanh thúy, tiếng động lớn nhưng lại khiến lòng người cảm thấy căng thẳng.


      Vệ Cẩm Huyên chỉ vào ghế dựa bên cạnh ý bảo ngồi xuống.


      Trương Tư Ninh cũng chẳng hiểu lại thấy hơi căng thẳng, nhưng vẫn chậm rãi tới ngồi xuống.


      Thấy cúi đầu mím môi, yên lặng, rất có tư thế im lặng là vàng, hiên ngang bất khuất, mắt Vệ Cẩm Huyên cong cong, khóe môi khẽ rướn lên thành nụ cười , đưa tay xoa đầu hai cái, gần đây thỉnh thoảng luôn đụng chạm vào như vậy, Trương Tư Ninh cảm thấy cũng có ý gì xấu cho nên bình thường cũng để ý tới mấy hành động này.


      “Tư Ninh, em là .” mở miệng .


      Trương Tư Ninh nghĩ, lời này chẳng phải là vô nghĩa hay sao.


      “Em biết hạng người gì là dễ bắt nạt nhất ?” Vệ Cẩm Huyên nhìn , giọng điệu thản nhiên: “Chính là vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp như em.”


      Thấy muốn há miệng phản bác, nâng tay ý bảo hãy nghe xong , “Trần Bình Bình là nhân viên cửa hàng em, ấy mất tích vốn có quan hệ gì với em cả, nhưng mà Tư Ninh, tuy rằng đời có rất nhiều người biết phân phải trái nhưng càng nhiều người càn quấy hơn. Em là bà chủ, ở trong mắt số người, em nên vì điều đó mà chịu trách nhiệm, cần chỉ trích người khác phân phải trái, có số việc thể phân phải trái được, hơn nữa trẻ tuổi như em, bên cạnh lại có người thân, tuy chúng ta thể nghĩ mọi người đều xấu xa nhưng dù sao cũng cần phòng ngừa vạn nhất. Vạn nhất tìm được Trần Bình Bình, người nhà ấy càn quấy bắt đền em sao? Em làm sao bây giờ? có? Người ta có thể chặn ở cửa tiệm của em! Báo cảnh sát? Cảnh sát có thể quản được họ mấy lần?”


      “Có câu là khinh hiền sợ ác, muốn về sau có thể bị người khác bắt nạt đầu tiên phải bày ra khí thế, đến lúc đó để Tần Chu và lão Trịnh ra mặt, tôi muốn để những người đó biết rằng phải muốn gặp là có thể gặp được em, đầu tiên, phải cho họ có tâm lý sợ hãi với em, cảm thấy em có chỗ dựa lưng vững chắc.”


      “Hơn nữa, lúc này chính là lúc người nhà Trần Bình Bình lo lắng hãi hùng nhất, nhìn thấy em, nhỡ người ta kích động phát tiết cảm xúc lên người em phải làm sao? Đẩy em chút, ôm em vừa khóc vừa kể, đến lúc đó em gì? Em nghĩ tới những điều đó chưa?”


      Trương Tư Ninh hoàn toàn trầm mặc, quả nghĩ nhiều như thế, chỉ là cảm thấy Trần Bình Bình mất tích, người nhà ấy đến, là chủ hẳn là phải gặp gỡ lại tình hình, căn bản suy nghĩ tới những điều Vệ Cẩm Huyên vừa .


      Đâu chỉ là nghĩ tới, căn bản cho rằng chuyện này có quan hệ gì với , tích cực giúp đỡ như thế chẳng phải là vì xuất phát từ đạo đức làm người và tình nghĩa ở chung mấy tháng sao? Những giả thiết Vệ Cẩm Huyên vừa nghe sao cũng thấy là buồn lo vô cớ, nhưng thể phủ nhận rằng những lời này dọa sợ .


      “Tư Ninh, em còn quá trẻ, gặp chuyện còn quá ít, những giả thiết mà tôi vừa mới đều là những điều tôi thấy tận mắt, có khi là tự mình trải qua, so với tôi, em còn có chút ngây ngô thư sinh.”


      Trương Tư Ninh rầu rĩ lên tiếng: “vậy đều nghe theo .” Dừng chút, còn : “Nhưng mà tôi cảm thấy người nhà Trần Bình Bình phải như thế, đừng… ừ, bắt nạt người thành .”


      Vệ Cẩm Huyên nghẹn cười, híp mắt nhéo nhéo gương mặt non nớt trắng noãn của : “Cho dù tôi có bắt nạt người ta chẳng phải cũng vì em hay sao? Bạch nhãn lang.”


      Trương Tư Ninh bĩu môi, vuốt vuốt tay : “Dù sao cũng đừng dọa họ, con nhà người ta thấy rồi, đáng thương.”


      Hơn 3 giờ đêm, di động của Trương Tư Ninh vang lên, là cha của Trần Bình Bình gọi tới, tới khu vực Vũ Lăng, muốn Trương Tư Ninh qua đón. Trương Tư Ninh ậm ừ, hỏi cụ thể nơi họ dừng lại rồi cúp điện thoại, sang gõ cửa phòng Vệ Cẩm Huyên, ở ngay phòng bên cạnh.


      Vệ Cẩm Huyên mở cửa rất nhanh, người là áo ngủ màu xanh đậm, chống gậy chống, tóc hơi rối loạn, gương mặt tuấn mĩ còn có chút mơ hồ chưa tỉnh.


      Biết người tới, mang Trương Tư Ninh đến ngồi ở phòng khách lầu 2, gọi điện thoại kêu lão Trịnh lên.


      “Có bảy người tới, chiếc xe màu trắng, ở cửa nam công viên trung ương.”


      Từ lúc Vệ Cẩm Huyên nghe đối phương muốn như Trương Tư Ninh đón người lúc 3 giờ sáng sắc mặt tốt, trầm ngâm lát rồi với lão Trịnh: “Ông đón Tần Chu trước, gọi cả tiểu Lý tiểu Triệu , sắp xếp người ở 3 phòng khách sạn Cẩm Giang.”
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, mylien196116 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196125 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Đêm nay bão về, chắc mất điện, mấy ngày tới ko có chương mới nhé các nàng :yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      Lại mọi người thấy 2 ng này xác nhận quan hệ đương rồi có nên đổi xưng hô thành ' - em' ? Sao ta cứ thích Vệ Cẩm Huyên xưng là 'tôi - em' nhỉ, chắc ngày xưa xem mấy phim dân quốc hay xã hội đen lắm bị nhiễm, cứ thấy 'tôi - em' nghe nó oai oai :yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Last edited: 18/8/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :