1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hehe. mặt dày ms gặm đk cỏ non a~~~. quá chuẩn luôn ý. thanks nàng nhaaa
      Vy TửOrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 12
      Editor: OrchidsPham


      Ngày mùng đầu năm, xe cộ đường nhiều lắm, Trương Tư Ninh là người cẩn thận, chỉ cần an toàn cần nhanh, cho nên dù kẹt xe nhưng từ ngoại ô vào trong vòng thứ 3 thành phố cũng mất hơn giờ.


      Xuyên qua rừng cây, qua bảy tám cột đèn đỏ, lại rẽ hai lần, khi về nhà cũng sắp 12 giờ trưa.


      Xe trực tiếp dừng ở gara, hai người thang máy vào nhà, vào cửa đổi giày. Ngày hôm qua khi tới Gia Nhạc Phúc mua đồ, Trương Tư Ninh tiện tay mua đôi dép lê cho nam, ngờ hôm nay liền dùng tới.


      Tiện tay ném túi xách lên ghế salon đơn, Trương Tư Ninh cởi áo khoác, vừa buộc tóc vừa hỏi: “Ngoài món chính và đồ ăn trưa muốn ăn giáo tử hay bánh trôi?” Cuối cùng bỏ thêm câu, “Đều là do tôi tự làm, phải mua ở siêu thị.”

      Bánh cảo- 餃子- giáo tử: Theo truyền thống được ăn ở miền bắc Trung Quốc và thường được hiểu rằng gói nhân vào vỏ bánh nghĩa là gói ghém may mắn rồi ăn vào người để hưởng may mắn.


      Vệ Cẩm Huyên nhướn mày: “Tôi có nên khen em huệ chất lan tâm?”


      Trương Tư Ninh cười, “ cần khen, tôi vốn là huệ chất lan tâm.”

      Huệ chất lan tâm: người mang khí chất của hoa huệ, tâm của hoa lan, thường chỉ người cao nhã, thánh khiết. Nhưng trong trường hợp này, theo ý ta có thể hiểu là người phụ nữ hiền lương đảm , cao nhã thánh khiến có liên quan gì đến ăn đâu.


      cũng cười, sau đó chọn giáo tử, giải thích : “Tôi quen ăn bánh trôi vào buổi tối.”


      Trương Tư Ninh có ý kiến, bảo tùy tiện ngồi, muốn uống nước tự đến máy lọc nước lấy, sau đó vào phòng bếp chuẩn bị.


      gò bó như lần đầu tiên tới đây, Vệ Cẩm Huyên tùy tiện khoác áo lên giá treo ở hành lang, lộ ra chiếc áo lông dê sẫm màu bên trong. Vệ Cẩm Huyên trời sinh là giá áo điển hình, eo hẹp chân dài, người chút sẹo lồi, mặc gì cũng dễ nhìn, dù là áo khoác màu đen cũ kỹ hay là áo lông dê đơn điệu mặc người cũng toát ra phong độ khác thường.


      Trương Tư Ninh chạy tới hỏi: “ muốn ăn nhân thịt rau hẹ hay là nấm cải trắng?”


      Vệ Cẩm Huyên nghĩ nghĩ : “Vậy đều nếm thử .”


      “Vậy ăn giáo tử nước hay giáo tử hấp?”


      “Tôi thích ăn giáo tử nước.”


      Đồ ăn đều được làm từ tối hôm qua, chỉ làm nóng lại cũng dùng hết bao nhiêu thời gian, đến tiếng hơn mười món ăn được bê lên bàn. Trương Tư Ninh bảo Vệ Cẩm Huyên ăn trước, đun nước luộc giáo tử, Vệ Cẩm Huyên cũng khách khí, cầm đũa lên gắp miếng xương hầm.


      Sau khi ăn xong, Trương Tư Ninh đứng ở chỗ rửa bát, thấy tựa lưng vào ghế có vẻ uể oải, hiển nhiên là ăn quá no, Trương Tư Ninh hơi vui sướng khi người gặp họa, cười hì hì hỏi: “Có cần làm thêm chút bánh trôi cho ăn ?”


      Biết chê cười mình, Vệ Cẩm Huyên bất đắc dĩ: “Để lại buổi tối ăn .” cũng coi như liều mạng, được làm được, giúp giải quyết cơm thừa, lúc này đúng là sắp no hỏng người rồi.


      Trương Tư Ninh tỏ vẻ mất hứng: “Buổi tối còn muốn ăn chực sao?”


      Vệ Cẩm Huyên đáp: “Đúng vậy, chào đón sao?”


      Người này… Hoàn toàn là trong ngoài đồng nhất, cái cao lãnh lúc mới quen đâu?! Nhớ cái ngạo nghễ làm cao khi nhận lấy danh thiếp của đâu? Quả nhiên là khoảng cách sinh ra mĩ!


      Thu dọn xong phòng bếp, Trương Tư Ninh muốn ngủ hồi, sáng sớm dậy lái xe qua lại xa như thế cũng thấy hơi mệt mỏi. Vệ Cẩm Huyên bảo tùy ý, tới thư phòng đọc sách, dường như tính ở lại đây ăn cơm chiều.


      Trương Tư Ninh ngủ thẳng đến chiều mới dậy, lúc đó Vệ Cẩm Huyên rời . để lại tờ giấy nhắn bàn trà ở phòng khách, là có việc gấp phải trước, thấy ngủ ngon nên đánh thức. Trương Tư Ninh cầm tờ giấy đọc hai lần rồi tiện tay nhét vào ngăn kéo dưới bàn trà.


      Sau vài ngày, liên hệ lại với , cũng chẳng liên hệ với , hai người cứ thản nhiên như vậy. Gặp mặt, chính là bạn bè, có thể vui đùa trêu chọc, tùy ý ở chung. gặp mặt, cũng chủ động liên hệ.


      Cái gọi là quân tử chi giao đạm như nước, có lẽ cũng chính là trường hợp của hai người bây giờ.


      Qua mùng năm, cửa hàng xung quanh đều bắt đầu buôn bán bình thường. Đầu năm, việc buôn bán của cửa hàng hoa cũng có mấy, Kim Giai Di gọi điện thoại hẹn ra ngoài dạo phố, hôm nay bên ngoài gió lớn, Trương Tư Ninh muốn ra ngoài, muốn trông tiệm. Kim Giai Di lèo nhèo nửa ngày qua điện thoại cũng làm thay đổi ý định, cuối cùng bất đắc dĩ liền tự mình chạy tới tìm .


      Vừa vào tiệm, Kim Giai Di lao đến cho cái ôm chầm, cũng báo cho tin tức tốt: “Công việc của tớ giải quyết xong rồi! Ha ha, để xem mẹ tớ sau này còn dám cười nhạo tớ nữa ! Hừ hừ ~”


      Đây là chuyện gì thế??


      “Cuối năm mà còn có công ty nhận người?” tò mò.


      “Đúng vậy, trong lễ mừng năm mới, lão tổng của công ty chuyên môn phục vụ cho tớ, ha ha!”

      Trương Tư Ninh chịu nổi cái dáng vẻ tự đắc kia của nàng, trắng mắt liếc cái: “ tiếng người!”


      Kim Giai Di cười hắc hắc: “ họ tớ có người bạn vừa ở nước ngoài về, gia đình có tiền, luôn ở nước ngoài, tại chuẩn bị trở về với ôm ấp của tổ quốc. Năm trước vừa đăng ký công ty, đúng là lúc dùng người dùng sức, hôm qua tớ theo họ gặp , bọn tớ cùng nhau ăn cơm, sau đó hỏi ít vấn đề, chị đây đáp vô cùng có thứ tự, vừa rồi họ tớ gọi điện tớ trúng tuyển, ngày mai làm.”


      Trương Tư Ninh tỏ vẻ nghi ngờ: “ phải cậu ngoài 500 công ty đứng đầu vào sao?” Công ty hạng trung nàng này đều để vào mắt, sao lại coi trọng công ty mới có trụ cột gì chứ?


      biết Kim Giai Di nghĩ tới cái gì mà mặt đỏ hồng, cúi đầu, nhăn nhó xoắn tay lại, coi như chút thẹn thùng.


      Cảnh này có gì đúng!


      Trương Tư Ninh cảm thấy lạnh sống lưng, xoa xoa cánh tay, “Thân, cậu như thế tớ cảm thấy rất quen !”


      Kim Giai Di: “Tớ…”


      “Cậu cái gì?”


      “Tớ thích người.”


      ╭[°a°`]╮


      Liên tưởng trước sau, Trương Tư Ninh chớp mắt hiểu ra, “Chính là bạn học kia của họ cậu?”


      Kim Giai Di xấu hổ gật đầu, ngờ em này bình thường luôn sảng khoái mạnh mẽ mà trong chuyện tình cảm lại ngây thơ đến thế, đây là điều mà Trương Tư Ninh bao giờ nghĩ tới. Lúc học đại học, Kim Giai Di cũng chuyện đương, thái độ đối với tình nam nữ của nàng này luôn là đứng từ xa làm bà tám, dễ dàng đụng vào, cũng vì thế mà Trương Tư Ninh luôn nghĩ nàng là nữ đàn ông, qua lại nửa ngày ra cũng chỉ là em tươi mát.


      Đúng là mất hết hình tượng.


      “Cậu là nhất kiến chung tình? Người nọ lớn lên thế nào? Năm nay bao nhiêu tuổi? Nếu tớ nhớ nhầm họ cậu năm nay cũng hơn 30, người kia chắc cũng còn trẻ, phải là người kết hôn đấy chứ?” Trương Tư Ninh tuôn ra đống câu hỏi.


      Đối mặt với chuỗi câu hỏi của bạn tốt, Kim Giai Di hơi nhăn nhó chút, hơi tiến về phía trước giọng đáp: “Dáng vẻ của ấy đặc biệt nhã nhặn, tuổi 33, ly dị, có con trai, nhưng mà con trai ấy theo mẹ sống tại nước ngoài, ở trong nước.”


      Điều kiện… khó , Trương Tư Ninh có ý kiến gì với chuyện này, bỏ qua, trực tiếp hỏi: “Vậy cậu tính khi nào thổ lộ?”


      “Ách, còn chưa có nghĩ xong.” Kim Giai Di hơi khô cằn : “Kế hoạch của tớ là, tiếp cận trước, hiểu biết về ấy, đồng thời cũng để ấy hiểu biết về tớ, sau đó từ từ tính tiếp.”


      Coi như có lý trí, Trương Tư Ninh yên tâm. sợ những thứ khác, chỉ sợ trong lòng nàng này chỉ có người kia, trong lúc xúc động lại làm ra chuyện gì đó tạo thành hậu quả tốt, vậy đúng là nghiêm trọng.


      “Đúng rồi, cậu nhận công việc gì, công ty đó làm ngành nghề gì?”


      “Công ty quảng cáo, công việc là trợ lý tổng giám đốc.”


      Trương Tư Ninh nghe xong liền cười, trêu chọc , “Gần với mục tiêu quá rồi nha.”


      Kim Giai Di liếc cái: “Ôi chao, đừng có về tớ mãi, cậu thế nào, đêm 30 trải qua cùng ai?”


      “Cùng Thượng Đế.”


      “Biến !”


      Trần Bình Bình và Hứa Dương tới cửa hàng vào mùng 7, tiện thể mang cho Trương Tư Ninh rất nhiều đồ ăn, đều là nhà làm, có lạp xưởng, trứng muối, thịt khô, cá muối, còn có mứt quả hồng, bánh nếp, cả đống lớn.


      “Nhiều thế này chị ăn hết.” Trương Tư Ninh bảo hai người lấy lại bớt.


      Trần Bình Bình đẩy trờ lại : “Mấy thứ này đều có thể giữ được rất lâu, bị hỏng, chị Tư Ninh mau nhận lấy , từ từ ăn rồi cũng hết thôi mà, đây là chút tâm ý của nhà bọn em.” Hứa Dương cũng ở bên cạnh gật đầu phụ họa: “Đúng đó, chị cất , cũng chẳng đáng giá gì, chỉ là tâm ý của bọn em thôi.”


      Lại đẩy qua đẩy lại lát, Trương Tư Ninh thấy thể chối từ, liền nhận lấy. Nhưng nhiều đồ như thế, ăn đến ngày tháng năm nào chứ? Hơn nữa cũng quá thích lạp xưởng, luôn cảm thấy hương vị rất quái lạ, cũng chẳng hiểu sao lại có nhiều người thích ăn đến thế.


      Hôm nay là mùng 7, Trương Tư Ninh bảo Trần Bình Bình Hứa Dương ngày mai tới làm, hai người vốn đồng ý, Trương Tư Ninh liền bây giờ còn chưa hết kỳ nghỉ, tiệm cũng có việc gì, 5 giờ đóng cửa.


      Bây giờ sắp 4 giờ, thấy hai người còn chần chừ, Trương Tư Ninh liền mạnh mẽ đẩy hai người , “Còn chần chừ nữa xe chật chỗ đấy, nhớ kỹ sáng mai tới là được.”

      ***


      Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay 15 tháng giêng, công viên nhân dân có biểu diễn pháo hoa, có đốt đèn hoa đăng, Trần Bình Bình và Hứa Dương đều muốn xem, liền khuyến khích Trương Tư Ninh cùng . Trương Tư Ninh thích nhất là đến chỗ quá mức đông vui, nghĩ đến lúc đó người người tấp nập, liền chút hứng thú.


      Nhưng cũng phải bà chủ keo kiệt, tết nguyên tiêu muốn xem hoa đăng cũng phải điều gì quá đáng, vì thế vung tay lên cho hai người tan tầm từ 4 giờ khiến Trần Bình Bình và Hứa Dương mừng đến mức vây quanh hô to gọi vài lần.


      8 giờ tiệm đóng cửa, Trương Tư Ninh về nhà chuẩn bị nấu bánh trôi, đun nước di động vang lên, là Kim Giai Di gọi tới, hỏi có muốn hát Kraoke , Trương Tư Ninh , Kim Giai Di liền giọng trong điện thoại: “Cậu tới , lát nữa bạn của ấy cũng đến, nếu cậu đến lúc đó có mình tớ chẳng quen ai, xấu hổ.”


      Trương Tư Ninh phản ứng rất nhanh, cho dù tên họ, nghe qua cũng hiểu lời bạn tốt , nhưng vẫn trêu chọc nàng: “ ấy? ấy là ai vậy nhỉ?”


      Kim Giai Di kêu tiếng hờn dõi: “ ấy, là nam thần của tớ!”


      “Tốc độ của cậu rất nhanh đấy chứ, mới bao nhiêu ngày mà ra ngoài chơi riêng với nhau rồi?”


      phải như cậu nghĩ đâu, dù sao cậu cũng mau tới đây , Kim Đỉnh ở đường Kim Hải cậu biết chứ? Nhanh lên, chờ cậu đấy, đến nơi gọi điện cho tớ.” xong liền trực tiếp cúp máy, hoàn toàn cho cơ hội từ chối.


      Trương Tư Ninh bất đắc dĩ, chỉ phải tắt bếp, cầm chìa khóa xe tới chỗ hẹn, dù sao cũng rất tò mò với người đàn ông làm nàng kia động lòng.


      Kim Đỉnh cách nơi Trương Tư Ninh ở xa, chỉ lái xe hơn hai mươi phút tới nơi. Vừa dừng xe xong, điện thoại của Kim Giai Di lại gọi tới, Trương Tư Ninh tới, giọng Kim Giai Di ở đầu bên kia vô cùng thục nữ, báo số phòng, bảo tự lên, giọng dịu dàng khiến người ta sởn hết da gà.


      Bình thường trang trí KTV đều lấy màu tối làm chủ đạo, Kim Đỉnh cũng khác biệt, việc làm ăn cũng tệ, quán bar ở lầu chật ních, phòng Kim Giai Di ở lầu ba, vừa từ thanh máy ra, liền nhìn thấy em này chờ ở cửa thang máy.


      phải bảo tớ trực tiếp tới phòng bao sao?” nhướn mày hỏi.


      Kim Giai Di ôm vai cười hì hì: “Cậu là chị em tốt của tớ, dĩ nhiên tớ phải tới đón rồi.”


      Trương Tư Ninh trực tiếp trợn trắng mắt coi thường, phải chỉ muốn biểu tốt trước mặt người trong lòng thôi sao? Xí, cũng lười vạch trần mục đích của nàng.
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196115 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196118 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 13
      Editor: OrchidsPham


      Ông chủ của Kim Giai Di tên là Lương Bân, dáng vẻ nhã nhặn, nho nhã tuấn tú. rất cao, cũng rất gầy, mặc thân tây trang màu trắng xám, tóc dài, chỉ hơi chớm mí mắt chút, khi chuyện với người khác ánh mắt vẽ ra độ cong đẹp mắt, ý cười còn trước lời làm người ta có cảm giác người này tính tính rất tốt, dễ ở chung.


      Kim Giai Di giới thiệu hai người với nhau, sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Trương Tư Ninh chủ động mở miệng, nhìn hai người ngồi đó hỗ động, bản thân ngồi bên uống nước trái cây, nghịch di động, yên lặng làm tốt vai trò bên thứ ba.


      Vừa rồi ở chỗ thang máy hỏi chân tướng việc.


      họ Kim Giai Di làm việc ở cục công thương, cũng có chút quyền lợi. Lương Bân muốn dựa vào gia đình, cho nên việc đăng ký giấy phép kinh doanh cũng làm phiền họ ấy ít, vì tỏ vẻ cảm tạ, liền hẹn hôm nay mời khách ăn cơm. Mà tại Kim Giai Di là trợ lý của , gần quan được ban lộc, dĩ nhiên là cũng bị gọi đến.


      Sau khi ăn xong, thấy thời gian còn sớm, nàng này liền đề nghị hát K. họ có lẽ cũng đoán được tâm tư của em họ mình, cũng gật đầu phối hợp. Hai so với , dĩ nhiên Lương Bân phản đối, nhưng vừa mới tới phòng KTV chị dâu họ nàng liền gọi điện thoại đến, là đứa ở nhà phát sốt, sau đó… tuy rằng Kim Giai Di rất muốn ở mình với nam thần, nhưng có sắc tâm lại có sắc đảm, hơn nữa nam thần cũng gọi bạn bè đến, nàng hơi hoảng, muốn đối mặt với đống người xa lạ, vì thế liền gọi bạn thân đến đây cùng chống đỡ.


      nghĩ bạn thân của mình có thể hạ gục được Lương Bân, tuy rằng mới tiếp xúc, nhưng trực giác với Trương Tư Ninh rằng Lương bân này đơn giản, phải loại người với Kim Giai Di, có lẽ bạn tốt của lại dùng giỏ trúc múc nước, công dã tràng rồi.


      lâu sau, lại có năm sáu người bước vào phòng bao, có nam có nữ, ăn mặc đều rất tốt. Lương Bân lên tiếng giới thiệu mọi người với nhau, xinh đẹp như Trương Tư Ninh dĩ nhiên là đáng chú ý nhất, rất nhanh có người tiến lại gần đây.


      Người này tên là Diêm Hoa, biết đến 30 chưa, diện mạo đoan chính, có chút tự cao, thân hàng hiệu, tóc còn uốn xoăn. Tiến vào chưa đầy năm phút lẻn đến bên Trương Tư Ninh tán tỉnh, nghe Kim Giai Di gọi là Tư Tư, cũng gọi theo, hỏi đông hỏi tây, ầm ĩ thôi.


      Ban đầu Trương Tư Ninh còn ứng phó vài câu, sau đó đơn giản liền câm miệng, làm bộ cúi đầu chơi trò chơi, lời nào. Diêm Hoa cam lòng bị bỏ qua như thế, hơi xích lại gần, bàn tay có kỹ xảo đặt lên sô pha phía sau Trương Tư Ninh: “Tư Tư, trò này chơi có vui ?” xong liền cúi đầu kề sát mặt vào, sắp dán vào tai Trương Tư Ninh đến nơi.


      Trương Tư Ninh hơi tức giận, cũng phải làm tiền, người này cũng quá phận quá rồi! Từ từ đứng dậy khỏi ghế salon, với Kim Giai Di chăm chú nghe Lương Bân hát ở bên kia: “Tớ toilet.” Sau đó bước ra khỏi phòng bao.


      Ra khỏi phòng bao, tạp bị cánh cửa ngăn chặn, bên tai thanh tịnh rất nhiều. tại hơn 10 giờ, ra khỏi toilet, hỏi phục vụ, biết ở cuối hành lang có khu nghỉ ngơi, liền bước tới nơi đó.


      Trương Tư Ninh ngồi xuống ghế salon tiếp tục nghịch di động giết thời gian, sô pha bên cạnh có người ngồi xuống, ban đầu cũng chú ý, sau đó nghe người ta ho khan, liền nghiêng đầu nhìn, kinh ngạc phát ra là Lương Bân.


      Lương Bân thấy chịu nhìn sang, liền mỉm cười, ánh mắt cong cong: “Tuy rằng Diêm Hoa hơi quá phận, nhưng con người xấu, em đừng để ý, tôi thay mặt cậu ta xin lỗi em.”


      Trương Tư Ninh biết đối phương có ý gì, nghĩ tôi bực hay liên quan lông gì đến , xin lỗi cái gì? Nhưng là nam thần của Kim Giai Di, Trương Tư Ninh cũng muốn làm quá mất mặt, dù sao cũng chỉ là việc , liền gật đầu : “Tôi để ý.”


      cười cười: “Tôi nghe Giai Di em mở cửa hàng bán hoa?” Giọng nhã nhặn, có chút quý khí nên lời.


      Trương Tư Ninh còn ở đây dong dài làm gì, liền trả lời có lệ: “Ừm, phải.”


      “Vậy nếu như tiện có thể cho tôi số điện thoại ? Đúng lúc công ty tôi cần ít bồn hoa trang trí.”


      Trương Tư Ninh nhíu mày, chuyện này đúng, cũng phải đồ ngốc, muốn mua hoa để Kim Giai Di tìm là được rồi, cần đến liên hệ sao?”


      “Giai Giai có số điện thoại của tôi, nếu Lương tiên sinh cần gì bảo ấy với tôi tiếng là được.” thản nhiên .


      Chẳng biết là nhận ra nghi ngờ của hay là vô tâm, Lương Bân cũng thêm gì nữa, vuốt cằm : “Vậy được, sau đó tôi để Giai Di liên hệ với em, tôi về trước, em ngồi đây mình nên cẩn thận, ở đây vàng thau lẫn lộn, hơi loạn.”


      Trương Tư Ninh cảm tạ ý tốt của , nhưng vẫn quyết định ngồi ở đây giết thời gian.


      Lúc tan cuộc hơn 12 giờ, Kim Giai Di uống nhiều nhưng chưa say hẳn, ý thức cũng coi như tỉnh táo. Diên Hoa vốn muốn tiễn , Trương Tư Ninh nghĩ uống đến mặt đỏ bừng, chân xiêu vẹo, ai dám cho tiễn chứ? Huống chi cũng có xe!


      Sáng sớm hôm sau, tiệm vừa mở cửa buôn bán, người khách đầu tiên đến là Tiền Thiệu.


      Trương Tư Ninh nhìn thấy thái độ cũng coi như bình tĩnh, lúc trước có nhắn tin cho , là hai ngày này về nước.


      Tiền Thiệu lại bình tĩnh, hơi tức giận : “Điện thoại nhận, tin nhắn trả lời! Trương Tư Ninh, nếu trở lại, có phải em tính cả đời cũng qua lại với ?”


      Lời này nghe có vẻ quen tai, Trương Tư Ninh nghĩ đến hình như lúc trước Tiểu cũng như thế trong điện thoại, hơi bất đắc dĩ: “Tiền Thiệu, hai ta coi như ai quen ai được ?” phải tuyệt tình nhưng loại chuyện này vẫn nên dao sắc chặt đay rối hơn, cứ kéo dài mãi ngừng như thế, chỉ càng lúc càng phiền toái mà thôi.


      Tiền Thiệu hận nhất cái cao cao tại thượng, dáng vẻ phân giới hạn này của ! cũng biết chính mình bị coi thường, đời nhiều phụ nữ như thế, dạng gì mà có, nhưng lại cam lòng! Càng chiếm được càng muốn chiếm lấy, gặp lại cũng thôi, nhưng gặp lại nhau rồi mà bảo cứ thế buông tay, thể nào!


      lại theo đuổi em, em còn gì nữa? Trương Tư Ninh, đừng có dát vàng lên mặt mình nữa. Vốn nghĩ chúng ta chỉ làm bạn bè bình thường cũng được, giờ em càng như thế, càng quấn quýt lấy em! Lần này bỏ qua, lần sau nếu nhận điện thoại của nữa xem xử lý em thế nào!”


      xong ác độc trừng mắt liếc cái rồi xoay người , để lại Trương Tư Ninh đứng trước cửa buồn bực nửa ngày, câu vốn muốn làm bạn bè bình thường của Tiền Thiệu, căn bản tin! phải đa nghi mà có bóng ma tâm lý với Tiền Thiệu.


      Đại học năm thứ ba, Trương Tư Ninh vừa tròn 19 tuổi, lúc ấy Tiền Thiệu theo đuổi gần năm. Thiếu nữ xinh tươi, đối mặt với Tiền Thiệu tuấn nhiều tiền, lại dịu dàng săn sóc, cũng phải ý chí sắt đá, làm sao có thể động lòng? Nếu xảy ra kiện kia, có lẽ và Tiền Thiệu sớm cùng chỗ.


      Ngày đó lớp tự học vừa tan, nhận được điện thoại của Tô Thụy, là muốn chuyện với . Lúc ấy Trương Tư Ninh cũng nghĩ nhiều, mơ hồ ngốc nghếch mình đến phòng thuê ngoài trường của Tô Thụy. Sau đó nhìn thấy màn cả đời khó quên.


      Da thịt trắng bóng, thân thể trần trụi giao hòa, rên rỉ mờ ám… Lúc ấy, Tiền Thiệu nằm ngay ghế salon ở phòng khách, đưa lưng về phía cửa trước, đè lên thân thể Tô Thụy điên cuồng va chạm, Tô Thụy ôm vai, gáy , động tình rên rỉ. Trương Tư Ninh hơi ngẩn ra, đầu óc trống rỗng, chút suy nghĩ mà chạy .


      Sau này chuyện này với ai, chẳng biết là vì sao, chỉ là muốn giấu diếm chuyện này. Tiền Thiệu vẫn lấy lòng trước sau như , Tô Thụy cũng đề cập chuyện kia với , mọi chuyện ngày đó phảng phất như giấc mộng, hoang đường lại buồn cười. Từ đó về sau, mỗi lần nhìn thấy Tiền Thiệu, trong đầu tự chủ được mà ra cảnh tượng ngày đó, vô cùng ghê tởm, thử hỏi như vậy rồi, sao có thể nhận người đàn ông này!


      Hơn 8 giờ, Vệ Cẩm Huyên bước vào cửa hàng bán hoa. Hai người gặp nhau hơn nửa tháng, Trương Tư Ninh mời đến sô pha ngồi xuống, “Muốn uống chút gì ?” hỏi.


      Vệ Cẩm Huyên cần, đưa thứ vẫn cầm trong tay ra, giải thích : “Thời gian này tôi luôn ở nước ngoài, hôm nay mới trở về, đây là quà, em xem có thích hay ?”


      ngờ công tác nước ngoài về còn mang quà cho , Trương Tư Ninh cảm động, cười hì hì mở túi quà tặng, lấy chiếc hộp sẫm màu tinh xảo bên trong ra, mở ra xem, trong hộp là chiếc di động màu trắng mới tinh?!


      Vệ Cẩm Huyên ở bên cạnh : “Đây là di động trí năng mà Bác Lãng nghiên cứu phát minh, còn chưa đưa ra thị trường, công năng tệ. Trước mắt chỉ có hai màu trắng và đen, tôi cảm thấy màu trắng tương đối thích hợp với em.”


      Bác Lãng muốn tiến quân vào ngành sản xuất thông tin?! Trương Tư Ninh hơi kinh ngạc, cầm chiếc di động thưởng thức, màn hình 5,5in, siêu mỏng, thuần trắng, trước sau đều có camera, vẻ ngoài khác lắm so với các dòng điện thoại trí năng nay, chỉ là biết vỏ ngoài làm bằng gì, có cảm giác hơi ram ráp, ánh sáng cũng rất xinh đẹp cân xứng, lộ ra vẻ sáng bóng mượt mà, so với điện thoại dùng xinh đẹp hơn rất nhiều.


      “Chiếc di động này có rất nhiều công năng thực dụng, cung cấp vẽ tranh viết chữ, nhận diện giọng , có thể kết nối network với TV máy tính, pin có thể dùng tuần, còn chút công năng phụ khác, em xem thêm ở bản thuyết minh .”


      Trương Tư Ninh nghe thế ánh mắt sáng long lanh: “Thứ này nếu đưa ra thị trường, chắc cũng rẻ?”


      Vệ Cẩm Huyên cười: “Chúng tôi hướng vào quần thể đại chúng mà đánh vào thị trường người có tiền, cung cấp tư nhân định chế, cho nên giá cả đúng là rẻ, thứ em cầm tay là bản dùng thử, vài chỗ còn cần cải tiến, em cứ dùng trước, nếu phát có vấn đề gì cho tôi biết.”


      Tuy chỉ là bản dùng thử nhưng Trương Tư Ninh vẫn rất vui vẻ, công năng của chiếc di động này cao hơn hẳn so với loại dùng, liền cảm ơn , Vệ Cẩm Huyên : “Tôi còn chưa ăn cơm chiều, muốn cảm tạ em làm vài thứ cho tôi ăn .”


      Đúng là càng ngày càng biết khách khí. Trương Tư Ninh oán thầm, nhưng bắt người tay ngắn, chỉ đành gật đầu, lại hỏi: “ ở đây hay là lên nhà tôi?”


      Vệ Cẩm Huyên : “Tới nhà em , nhưng đóng cửa lúc này có ảnh hưởng đến việc làm ăn của em ?”


      xua tay , “ tại là mùa ế hàng, lúc này cũng có ai mua gì đâu.”
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, 13emap17 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196119 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :