1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. apoteeny

      apoteeny New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      Waiting
      OrchidsPham thích bài này.

    2. apoteeny

      apoteeny New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      Drop truyen nay roi ha mn
      OrchidsPham thích bài này.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      tiếp người đẹp iu oi. Truyện hay quá, hồi gay cấn
      OrchidsPham thích bài này.

    4. HienPham238

      HienPham238 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      sao mình ko vào đọc được, cầu được nhảy hố.
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 10
      Editor: OrchidsPham


      Vui đùa phen khiến tâm trạng của Trương Tư Ninh tốt lên rất nhiều, hỏi: “ vẫn chưa ăn cơm chiều sao?” tại hơn 8 giờ, cũng tính là sớm. Vệ Cẩm Huyên nghĩ muốn làm phiền mình, liền giải thích : “Mới rời khỏi bàn rượu, chỉ ăn vài miếng đồ ăn.” Nghĩ đến việc trúng độc rượu lần trước, Trương Tư Ninh hơi tức giận : “ đừng có mà lành vết thương quên đau, vẫn nên uống ít rượu hơn!”


      Cũng nghĩ đến chuyện lần trước, biết có ý tốt, khóe môi Vệ Cẩm Huyên nhịn được khẽ cong lên, dịu dàng : “Về sau cố gắng uống ít.”


      Trương Tư Ninh cũng biết thân phận như Vệ Cẩm Huyên chắc chắn phải xã giao rất nhiều, thể nào uống rượu được, lại cũng chỉ làm hết nghĩa vụ bạn bè mà thôi, chẳng có quyền gì can thiệp vào tự do của người ta cả.


      Nhưng lúc này muốn ra ngoài, lại muốn phụ ý tốt của người ta, nghĩ nghĩ liền đề nghị, “Nếu ăn ở nhà tôi , cơm tôi nấu vẫn có thể ăn được.”


      Đối với câu “Cơm tôi nấu vẫn có thể ăn được” của , Vệ Cẩm Huyên cảm thấy vô cùng nghi ngờ, nhưng cũng phản đối mà vui vẻ đồng ý.


      Trương Tư Ninh ở tại lầu 2, từ thang lầu trong tiệm hoặc thang máy bên ngoài cửa tiểu khu đều có thể tới. Tình trạng của Vệ Cẩm Huyên khá đặc biệt, thang lầu chân tiện, bảo ra ngoài vòng vào thang máy, hoặc trực tiếp chờ dưới lầu đợi bê đồ ăn xuống lại có vẻ quá đả thương người. Nếu là những người khác có thể thấy khó xử, nhưng Trương Tư Ninh lại cảm thấy chuyện này cũng cần che che dấu dấu, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nhìn chân liền trực tiếp hỏi: “ muốn lên lầu hai vào nhà tôi ngồi chút hay là đợi tôi làm tốt đồ ăn rồi bê xuống dưới?”


      Vệ Cẩm Huyên thích nhất hào phóng thẳng thắn của , từ sau tai nạn xe thấy quá nhiều ánh mắt khác người nhìn mình. Mặc kệ là ý tốt hay ý xấu, đều cảm thấy chán ghét, chỉ là gãy chân mà thôi, cũng đâu phải bị phá sản, làm gì mà như thể là người đáng thương nhất đời thế chứ. Có gì nấy giống như Trương Tư Ninh, cần băn khoăn cảm nhận của ngược lại càng làm cảm thấy thoải mái hơn.


      để ý tôi lên nhà em ngồi chút chứ?” dùng giọng vui đùa .


      Dĩ nhiên là Trương Tư Ninh ngại, phát ra mình cũng rất thích ở chung chỗ với Vệ Cẩm Huyên, có lẽ là do hơn nhiều tuổi, dễ khiến cảm thấy tin cậy; cũng có lẽ là do thân phận địa vị hai người kém xa nhau, có xung đột về lợi ích; càng có lẽ là do luôn luôn đối xử với tốt đẹp, đầy thiện ý và thành ý. Giống như chuyện chỉ vì câu vui đùa hôm qua mà hôm nay cố ý chạy tới tặng điểm tâm, đặt vào thân phận như đúng là khó mà làm được.


      , . Tóm lại là cũng có lòng phòng bị , tình cảm thấy đáng tin, cho nên tuy rằng mới quen biết lâu nhưng việc mời tới nhà mình cũng khiến cảm thấy đây là hành vi cảm tính, cẩn thận.


      thang lầu hay ra ngoài thang máy?” Trương Tư Ninh hỏi.


      Vệ Cẩm Huyên đáp: “ thang lầu .” còn yếu đuối đến mức đó.


      Hôm qua vừa mới nhồi đầy tủ lạnh, cho nên nguyên liệu nấu ăn trong nhà Trương Tư Ninh cũng coi như phong phú. hỏi Vệ Cẩm Huyên có ăn kiêng thứ gì , Vệ Cẩm Huyên đáp có, tỏ vẻ bản thân kiêng ăn, Trương Tư Ninh liền : “Vậy chúng ta ăn cơm, thêm thịt xào tiêu xanh, mướp đắng xào trứng, gà kho, cuối cùng thêm nồi canh cá được ?”


      Đều là những món ăn rất thông thường, đối với trình độ nấu ăn của , Vệ Cẩm Huyên cũng chẳng có cầu cao, chỉ cần phải thể nuốt nổi là được, vì thế gật đầu đồng ý. Sau đó Trương Tư Ninh bắt đầu bận rộn, phòng khách và phòng bếp nhà thông nhau, phong cách trang trí cũng giống cửa hàng dưới lầu, khiến người ta cảm thấy thoải mái ấm áp.


      Nhiệt độ trong phòng hơi cao, Vệ Cẩm Huyên cởi bớt áo vest ra, trong nhà Trương Tư Ninh chỉ có hai đôi dép lê của nữ, cho nên tại đôi dép nữ màu lam của , nhìn có vẻ hề hợp với bộ vest thủ công giá trị xa xỉ người , hai cấp bậc đối lập.


      Trương Tư Ninh cắm cơm xong, ngẩng đầu thấy ung dung ngồi ghế salon trong phòng khách, sợ thấy nhàm chán liền qua bật TV lên, thuận tiện rót cho ly nước lọc, : “ có thể tùy tiện thăm quan nhà tôi, nhưng mà phòng ngủ của tôi được vào.” Sau đó chỉ vào hai gian phòng khác , “Gian kia là thư phòng, còn kia là phòng hoạt động.” xong lại làm việc, cũng từ chối đề nghị giúp đỡ của , khi nấu ăn thích có người bên cạnh mình, chỉ thích mình chiếm lấy phòng bếp.


      Vệ Cẩm Huyên cũng kiên trì, có hứng thú xem TV, liền chống gậy đứng lên, tính thăm nhà .


      Thư phòng có gì nhiều, tường dán giấy hoa, hai bên tường là hai giá sách màu trắng, bên bày đầy sách vở rực rỡ muôn màu, chủng loại có vẻ tạp nham, tiểu thuyết, tạp chí, các tác phẩm nổi tiếng trong ngoài nước, còn có hơn trăm bản sách cổ, Nhị thập tứ sử, Tư trị thông giám, Cảnh thế hằng ngôn gì gì đó, còn vài cuốn sách về gieo trồng hoa cỏ. Bàn đọc để trước tủ sách, cũng là chiếc bàn trắng theo phong cách Tây Âu, bên bày chiếc máy tính màu trắng. Rèm cửa là hai lớp vải màu hồng nhạt, bên ngoài cửa sổ sát đất là xích đu màu xanh nhạt, ra nữa là ban công. Vệ Cẩm Huyên đẩy cửa sổ ra mới phát ra đó là ban công lớn, nối liền với hai phòng khác, hai phòng kia cũng là cửa sổ sát đất.

      -Nhị thập tứ sử: là tên gọi chung của 24 bộ sử thư do các triều đại phong kiến Trung Quốc biên soạn

      -Tư trị thông giám: là cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc, với tổng cộng 294 thiên và khoảng 3 triệu chữ. Tác giả chính của cuốn sử này là Tư Mã Quang – nhà sử học thời Tống

      -Cảnh thế hằng ngôn: bộ Tam Ngôn gồm các quyên Dụ thế minh ngôn, Cảnh thế thông ngôn và Tỉnh thế hằng ngôn của Phùng Mộng Long


      qua ban công mà ra khỏi thư phòng, bỏ qua phòng ngủ, đẩy cửa phòng hoạt động ra. Vốn tưởng đây là gian phòng tập thể thao, lại thấy bên trong bày đàn dương cầm, đàn tranh, còn có bức tranh phong cảnh dở dang giá vẽ, cảm thấy hơi kinh ngạc về đa tài đa nghệ của , nhưng nhớ đến khí chất nhàn nhã khó toát ra từ người , quả là phải dựa vào những thứ nghệ thuật thế này mới hun đúc ra được.


      Thăm hết hai phòng cũng tốn bao nhiêu thời gian, lúc trở lại phòng khách Trương Tư Ninh bắt đầu xào rau. Vệ Cẩm Huyên cũng có việc gì, ngồi trở lại ghế salon xem TV, nhớ đến lái xe vẫn chờ bên ngoài, liền gọi điện thoại bảo lão Trịnh ăn khuya trước, lát sau tới đón .


      Lão Trịnh cúp điện thoại xong sửng sốt nửa ngày, theo trực giác cảm thấy quan hệ của ông chủ và chủ Tiểu Trương này bình thường lắm, mới có bao lâu mà đến mức chạy tới nhà người ta ăn cơm rồi?! Lúc nãy rời khỏi tiệc rượu, chạy chuyến tới Nam Viên lấy điểm tâm đưa tới đây, ông cảm thấy giữa hai người này có gì ái muội rồi.


      Tốc độ nấu ăn của Trương Tư Ninh chậm, hai bếp cùng hoạt động, bên hầm canh, bên xào rau. Đợi đến khi bê đồ ăn lên bàn cơm, bới cơm xong, Vệ Cẩm Huyên tự giác tới.


      Bàn ăn là loại bàn dài dành cho 6 người ăn, hai người ngồi đối mặt nhau, Trương Tư Ninh đưa đũa thìa qua, lại giúp múc canh, sau đó cười : “Đều là món ăn thông thường, nếm thử .”


      Hương vị món ăn khác suy nghĩ của Vệ Cẩm Huyên, rất bình thường, vô cùng bình thường. Tuy rằng Trương Tư Ninh là người phía nam nhưng đồ ăn làm ra tuyệt đối có chút hương vị phía nam nào, mùi vị nặng, dầu muối cũng nhiều, may mà cũng khó ăn lắm.


      Theo thường lệ, Trương Tư Ninh liền hỏi có thể ăn , Vệ Cẩm Huyên giống hệt với canh xương hôm qua, dối lòng rằng ăn ngon. Trương Tư Ninh nghe xong cũng rất vui vẻ, cảm thấy người này rất biết giữ thể diện cho mình, liền nhiệt tình đẩy đồ ăn về phía gần hơn chút: “Vậy ăn nhiều chút, trăm ngàn đừng khách khí nhé.”


      Vệ Cẩm Huyên thực kiêng ăn, tuy bình thường vào miệng chỉ toàn là món ăn cao cấp, nhưng đồ ăn Trương Tư Ninh làm ra cũng rất nể tình mà ăn ít, ba món thức ăn bát canh gần như đều vào bụng .


      Thu dọn bát đũa cũng đến lượt làm, Trương Tư Ninh nhanh nhẹn thu dọn sạch . Vệ Cẩm Huyên nhìn đồng hồ thấy còn sớm, cảm thấy người đàn ông như mình ở đây quá khuya cũng tốt, liền chủ động chào ra về, Trương Tư Ninh cũng giữ lại, lần này ra trước cửa hàng, có thể dùng thang máy, cần tiếp tục thang lầu.


      Cửa hàng bán hoa mở thêm ngày, đến 30 tết Trương Tư Ninh tiếp tục buôn bán nữa, chủ yếu là do bà chủ của siêu thị cách vách quá nhiệt tình, thích hỏi đông hỏi tây, thấy đến 30 tết chỉ có mình, lại muốn sang hỏi thăm gì đó cũng nên. đơn giản bớt việc, liền ở trong nhà vẽ chút, tranh thủ vẽ cho xong bức tranh còn dang dở kia, để đem xuống trang trí trong tiệm.


      Buổi chiều Kim Giai Di gọi điện tới hỏi có muốn tới nhà ấy mừng năm mới hay , ba mẹ ấy đều chào đón nhiệt tình. Lễ mừng năm mới là ngày đoàn viên, người ngoài như tới làm gì chứ, người ta tự nhiên mà bản thân cũng thoải mái. Cho nên Trương Tư Ninh liền uyển chuyển từ chối, lấy cớ là có hẹn với người khác, chẳng biết có phải dó bình thường Trương Tư Ninh khiến người ta cảm thấy mình rất ngoan hay mà Kim Giai Di cũng nghi ngờ gì. Chỉ vô cùng bà tám hỏi là hẹn với ai, có phải soái ca gì đó hay . Trương Tư Ninh tạm thời giữ bí mật, mơ hồi ứng phó vài câu liền cúp máy.


      Trời vừa mới tối, bên ngoài liền vang lên tiếng pháo liên tiếp. Lễ mừng năm mới ở Vũ Lăng thể thiếu pháo được, dù sao cũng là năm mới, ngày hôm qua Trương Tư Ninh còn chạy chuyến tới chợ nông sản mua gà mua cá, còn có thịt hun khói linh tinh gì đó, còn bánh bao giáo tử, bánh trôi, còn cố ý làm mấy món thức ăn, ngồi trong phòng khách vừa ăn vừa xem xuân vãn. Bên ngoài tiếng pháo vang trời, càng lộ ra yên ắng ngột ngạt trong phòng, Trương Tư Ninh cũng có hứng ăn gì cả, thuần túy là bày ra cho có.


      9 giờ tối, di động vang lên, là tiểu ở nhà cũ gọi tới. Trương Tư Ninh do dự lát mới nghe máy: “Alo, Tiểu .” Lới còn chưa dứt, đầu bên kia truyền đến tiếng gầm: “Trương Tư Ninh, con ranh chết tiệt này! Cuối cùng cũng chịu tiếp điện thoại của rồi hả! Ta gọi cho mi nhiều như thế cũng thèm nghe lần, nhắn tin cũng chẳng nhắn lại, mi muốn làm gì hả? Có biết mọi người ở nhà lo lắng thế nào hay ? Ông nội mi lo lắng tới mức suýt nữa phải vào bệnh viện! Sao mi có thể hiểu chuyện như thế hảm, nghĩ mình còn là đứa bé 3 tuổi hay sao!”


      Trương Tư Ninh mím môi nghe, cũng gì, nghe thấy đầu bên kia truyền đến tiếng của ông nội mình: “Con mắng con bé làm gì, mắng con bé làm gì, mau đưa điện thoại cho cha…” Nghe vậy, nước mắt kiềm được mà rơi xuống, vô cùng khổ sở.


      “Alo, Tư Tư, là ông nội đây.” Nghe được tiếng già nua quen thuộc của ông nội, Trương Tư Ninh nghẹn giọng hô “Ông nội…” Sau đó liền khóc ô ô, vô cùng ấm ức. Mấy ngày nay, chỉ cần là điện thoại từ nhà cũ gọi đến, đều nghe, tin nhắn cũng đọc mà trực tiếp xóa , phải ác tâm, rất hận, muốn có chút liên hệ nào với người trong nhà! Nhưng hôm nay nghe thấy tiếng của ông nội – người thương từ đến lớn, Trương Tư Ninh đau lòng, đau đến thể chịu nổi!


      “Tư Tư, con đừng khóc, đừng khóc, ông nội biết con ấm ức, mẹ con cũng ấm ức, ông nội cũng muốn mà, con đừng giận ông nội được , ông nội lớn tuổi rồi, sống lâu nữa, coi như nghĩ đến ông nội thương con từ , trở lại thăm ông nội chút, được ?”
      Last edited: 9/5/17
      Iluvkiwi, levuong, ATranh18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :