1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh bao 15

      Bánh bao 15 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      Siêu siêu cảm động

    2. anh8877

      anh8877 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      đọc xong chương này mà muốn khóc quá, co được duỗi được thế mới là đàn ông chứ :runintears:

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Chòi ôi cảm động qué huhu:-((( đàn ông quá ôi đau tim quá man:-((

    4. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      Chương 29 : Năng lực của bạn trai maximum

      Hạ Nhiên xong câu đó, lại bắt đầu ngủ mê mang.

      Giản Triết cầm lấy bệnh án của ra ngoài tìm bác sĩ trực ban hỏi tình huống, nhờ trông chừng và chăm sóc Hạ Nhiên nhiều hơn, chạy về phòng.

      "Em cứ yên tâm , bạn trai của em chính là bạn trai của , có chăm sóc, bảo đảm cậu ta ngọc thể an khang." Lục Hãn Kiêu dùng giọng điệu thoải mái trấn an tâm trạng của Giản Triết, "Nhanh làm ."

      Đám người rồi, Lục Hãn Kiêu mới trở lại bên cạnh Hạ Nhiên, ngồi ở ghế gỗ bắt chéo chân.

      "Được rồi, tỉnh ."

      Vài giây sau, người đàn ông giường bệnh mở to mắt, bởi vì hô hấp dồn dập mà lồng ngực nhấp nhô ngừng.

      Lục Hãn Kiêu : "Đêm nay nếu dưới hai lít rượu chắc chắn đem cậu tệ đến tình trạng này, cậu muốn tìm việc, vì sao tới tìm tôi?"

      Hạ Nhiên quay đầu nhìn y, sắc mặt trắng nhợt, đôi mắt dường như đen lại, "Cậu dùng địa vị quen biết để giới thiệu giúp tôi sao? Người khác nể mặt mũi của cậu, nhưng những điều này chỉ là nhất thời, hơn nữa cách chơi của cậu rất phóng túng, tôi muốn theo hướng này."

      kiểu đó tớ muốn ‘f**k’ cậu chết cho rồi Lục Hãn Kiêu có chút tổn thương, "Cậu có thể khinh thường bản thân tớ, nhưng tuyệt đối được khinh thường tiền của tớ.”

      Hạ Nhiên chậm rãi quay đầu, mắt nhìn trần nhà, "Cậu giống tôi được, cậu muốn chơi thế nào cũng đều có hậu trường chống lưng, nhưng tôi lại . Nếu tôi xảy ra chuyện, cho dù cậu có thể bao bọc tôi, nhưng món nợ ân nghĩ cũng có hai ba loại, khi nhờ người ta bản thân cậu cũng khó xử.”

      hít sâu hơi, bình tĩnh : "Bạn tốt, có Giản Triết, tôi chịu thua."

      Lục Hãn Kiêu trầm mặc ngậm miệng.

      Trong phòng cấp cứu, chỉ còn lại thanh dịch truyền thong thả rơi từng giọt từng giọt.

      "Được rồi, cậu có người nên gì cũng có lí cả, còn tôi gì cũng chỉ là ghen tị mù quáng." Lục Hãn Kiêu phủi phủi đầu gối, thở dài tiếng vô cùng , "Cậu tìm công ty rách nát gì thế, khi về tôi cho người điều tra thử xem.”

      Hạ Nhiên trả lời đề tài này, chỉ : "Cậu cũng trở về ."

      "Tôi , tôi phải giúp cậu đổi bình truyền dịch."

      " cần, tôi có thể tự rung chuông."

      Lục Hãn Kiêu lập tức đưa tay đem chuông ở đầu giường đưa ra xa, "Cậu với tới."

      Hạ Nhiên: "..."

      "Hãy cho tôi cơ hội để bảo vệ cậu, mấy A Kiều, Tiểu Lệ, Mân Côi nhà tôi ai thèm quan tâm đến cậu, tôi quan tâm cậu lại đuổi tôi. Đừng e thẹn thế chứ, bạn thân của cậu ngoại trừ có tiền ra, còn có nghĩa khí nữa." Lục Hãn Kiêu khi bắt đầu nhảm huyên thuyên dứt.

      Huyệt thái dương của Hạ Nhiên giật giật ngừng: “Mẹ kiếp nhà cậu, tôi uống rượu chết, nhưng sắp chết vì bị cậu ầm ĩ rồi.”

      Truyền xong sáu chai nước, gần hai giờ sáng.

      Hạ Nhiên ngủ giấc, người cuối cùng cũng đỡ mệt chút. Lục Hãn Kiêu ngồi ở đó chơi game, thấy tỉnh, : "Tôi xem qua rồi, Tiểu Triết còn ở phòng giải phẫu đỡ đẻ, trời sáng chắc ra được. Cậu thực muốn về? ở viện thêm hai ngày?"

      Hạ Nhiên ngồi dậy, "Tôi sao, vẫn còn chịu được, kêu bác sĩ đến đây ."

      Được Lục Hãn Kiêu đưa về đến Nha Đề lộ, Hạ Nhiên rón rén mở cửa, sợ đánh thức bà ngoại ngủ.

      Kết quả khi mở cánh cửa ra làm giật bắn mình, "Ai! Khuya rồi sao bà ngủ, còn ngồi ở phòng khách làm gì thế?"

      Vẻ mệt mỏi mặt bà ngoại lập tức biến mất, hăng hái nhanh nhảu đứng lên, "Đồ ranh con, ngày đầu tiên làm cũng về nhà đúng giờ, bà còn tưởng con bán hàng đa cấp chứ."

      Hạ Nhiên vào nhà đổi giày, đến cửa cười : "Có thời gian bà nên đến quảng trường khiêu vũ, đừng nghĩ ngợi lung tung mãi."

      "Bà còn lười chẳng thèm nghĩ gì đấy chứ, mau tới đây sưởi ấm, trong nồi còn có thịt viên hấp rượu, bà hâm nóng chút cho con."

      Bà ngoại khoác áo bông lớn vào phòng bếp.

      Hạ Nhiên nhìn bóng lưng của bà, cười lẩm bẩm: “Càng già càng nghĩ đâu đâu, lo lắng cả đời rồi vẫn chưa đủ hay sao?”

      "Công việc được ? Lãnh đạo nhìn như thế nào? Nên kiềm chế tính nết được đánh nhau nghe ."

      Hạ Nhiên nhận thức ăn khuya nóng hổi, ngồi nghe bà ngoại lẩm bẩm ngừng.

      bưng lên uống hớp lớn, lung bùng : " tại làm trợ lý của công ty sản xuất xe điện, công việc lắm, yên tâm, yên tâm."

      "Vậy cũng tốt." Bà ngoại ngừng gật đầu, "Trợ lý rất hay, công việc đứng đắn, có tương lai.”

      Hạ Nhiên cúi đầu, thìa chạm vào thành chén, : "Như thế được xem là có tương lai?”

      "Đương nhiên rồi!"Giọng của bà cao vút tràn đầy đắc ý, "Công việc trước kia của con tuyệt đối tốt chút nào, đừng thấy bà già rồi, nhưng trong lòng bà biết hết đấy, tiền kiếm nhanh có ích lợi gì, tiền vào dễ, nhưng có xài được đâu ai biết.”

      Hạ Nhiên yên lặng gì, chỉ dùng giọng mũi ‘Ừm’ tiếng.

      "Ăn xong phải tắm rửa, bà rót cho con ly nước mật ong để tỉnh rượu, ra ngoài làm việc đúng là dễ, dễ chút nào." Bà ngoại chỉ vào chồng quần áo sạch sô pha, "Bà để sẵn cho con rồi đó.”

      Phòng khách chỉ có ngọn đèn chiếu sáng, ánh đèn vàng vọt chiếu mờ mờ lên chiếc bàn ăn cũ.

      Hạ Nhiên tắm mình trong ánh sáng dịu dàng đó, khổ sở cúi đầu.

      - - -

      Bảy giờ ngày hôm sau, Hạ Nhiên thay bộ âu phục ngày hôm qua, mặc chiếc áo vét ngắn đến công ty báo danh.

      Tên công ty rất bình thường, gọi là ‘Xe điện thiên lý mã’ nằm ở khu trung tâm Tam Hoàn, vị trí cũng coi như rất tiện lợi. Hạ Nhiên đón chuyến xe điện ngầm sớm nhất, sớm chờ ở phòng nhân .

      Công ty này diện tích lớn, thuê tầng lầu để làm văn phòng, quản lý nhân phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi, mọi người đều gọi là chị Tiếu. Thấy Hạ Nhiên chị ta cực kì nhiệt tình.

      "Đây là thẻ làm việc, thẻ vào cổng, cương vị trợ lý hàng tháng được trợ cấp thêm trăm đồng tiền điện thoại. Thời gian thực tập là ba tháng, sau khi chuyển qua chính thức cậu có thể nhận đủ quyền lợi của nhân viên chính thức.”

      Hạ Nhiên gật đầu cảm ơn, kiêu ngạo siểm nịnh, tâm tư cũng tia nịnh bợ sợ hãi.

      Thẳng thắn và bình tĩnh có thể làm tăng thêm khí chất của người đàn ông tăng giá trị, lại thêm diện mạo Hạ Nhiên tuấn tú, vai rộng thắt lưng hẹp phẳng lì, đôi chân dài mạnh mẽ, dù đặt ở đâu cũng hút mắt người nhìn.

      Rất nhanh, tin tức đại soái ca đến công ty làm việc trở thành đề tài chuyện của nữ nhân viên trong công ty.

      Tối qua vị Vương tổng kia uống quá nhiều, nên cả ngày hôm nay cũng chưa tới công ty, Hạ Nhiên được thanh nhàn đúng giờ tan sở.

      ra cửa công ty gọi điện thoại cho Giản Triết, "Em ở đâu?"

      Giản Triết nhận điện thoại rất nhanh, giọng đầy ý cười, " quay đầu lại ."

      Hạ Nhiên quay người lại, lập tức nhìn thấy Giản Triết, người mặc bộ y phục vải kaki màu trắng, đứng ở bên kia đường vẫy tay về phía .

      Đèn xanh sáng lên, Hạ Nhiên liền khó nén sốt ruột chạy tới.

      Giản Triết nhìn từ xa chạy đến, vươn tay, " Nhiên, em muốn ôm cái!"

      Trái tim của Hạ Nhiên như tan thành nước, chạy nhanh đến bế lên quay vòng: “Gọi là gì? Hửm?”

      Giản Triết bị xoay quanh bật cười khanh khách, "Hạ Nhiên, lão Hạ, Nhiên Nhiên, Nhiên, Hạ lão đại."

      "Bác sĩ Giản hôm nay ngoan? " Hạ Nhiên làm ra vẻ hung dữ, véo ngực cái.

      Giản Triết vừa đau vừa buồn cười, nhanh chóng sửa miệng: “Đau quá à, ông xã ơi…”

      Lỗ tai Hạ Nhiên như nổ tung, toàn thân như có dòng điện chạy qua, lại nghe thấy Giản Triết thầm: “Ôm ôm vẫn đủ, phải hôn hôn mới chịu.”

      khẽ chu môi, vành môi cong công xinh đẹp, chờ Hạ Nhiên đến lấp đầy.

      Vừa cúi đầu, cả thế giới như dừng lại nơi đây.

      “Ui, đừng cắn lưỡi của ."

      Đầu lưỡi của Hạ Nhên bị mút mạnh, run lên, "Đệch, nóng bỏng như sa mạc thiếu nước hả cục cưng.”

      Giản Triết ôm lấy mặt , cười cong cong ánh mắt: “Đây là quà tặng cho ngày đầu tiên làm.” Sau đó nhón chân lên, khe khẽ thầm: "Đêm nay tới nhà của em, về có được ?"

      Hạ Nhiên trêu , "Em chuẩn bị dùng cái gì giữ lại đây?"

      Giản Triết cúi mặt xuống, bước ngang người đến chỗ tay lái, nhàng bỏ lại câu: “ muốn ăn em như thế nào, cũng được."

      Hạ Nhiên ngây người, cười mắng tiếng, " tinh."

      Sau khi lên xe, Giản Triết : "Em mua rất nhiều đồ ăn, về nhà nấu cơm ."

      Hạ Nhiên liếc người ra ghế sau nhìn thấy hàng loạt túi ni lông đựng đầy nguyên liệu nấu ăn, còn có chai rượu chát.

      "Em xuống bếp?"

      "Có thể, nhưng em nấu món cầu kì đâu, chỉ vài món xào đơn giản, được chê đó." Vừa vặn gặp đèn đỏ, Giản Triết lấy ra chai sữa từ tủ đựng đồ.

      "Cho làm gì?” Hạ Nhiên đưa tay ra đón, xem nhãn hiệu là sữa ngôi sao dành cho trẻ em.

      Giản Triết quay đầu nhìn cười, "Chúc mau ăn chóng lớn!”

      Hạ Nhiên hận thể hôn đến chết luôn cho rồi, đưa tay véo véo mặt , "Được, được , được, ban ngày cố gắng làm việc, buổi tối ra sức hầu hạ em, để đáp tạ chai sữa này của em.”

      Giản Triết dở khóc dở cười, "Em lời to rồi.”

      Hạ Nhiên dùng ống hút ghim vào chai sữa, đưa tới bên miệng , "Há mồm."

      Giản Triết đưa miệng đến gần, ngậm ống hút uống sữa ừng ực.

      Đèn xanh , Hạ Nhiên thu tay, tiếp tục uống nửa chai sữa còn dư của , chắc lưỡi hít hà tiếng, "Sữa của bà xã là ngon nhất!”

      Giản Triết sửng sốt, vừa muốn nổi giận.

      Hạ Nhiên như tên trộm nhanh chóng sửa đúng, "Sữa được bà xã uống qua, là ngọt nhất!"

      Lời này nghe đúng là có gì biến thái, nhưng Giản Triết thần sắc phức tạp nhớ lại hình ảnh Hạ Nhiên mút lên ngực mình, cả người lập tức nóng bừng lên, ngón tay siết chặt tay lái.

      Trở lại nhà trọ, Giản Triết trước khi đón tan sở chuẩn bị sẵn vật dụng, hành tỏi, gừng đều được thái xong, vừa vào cửa liền bước vào phòng bếp bận rộn.

      Hạ Nhiên đem người chặn ở cửa, ôm ngang bướng cho : “Bụng đói, em đút ‘em trai ’ ăn no trước .”

      Giản Triết nghiêng đầu trốn nụ hôn của , " lại chơi trò lưu manh."

      Tay Hạ Nhiên vói vào áo , hơi thở bắt đầu nặng nề, "Lưu manh là ai thế, đâu quen nó, chơi nó đâu, chỉ chơi bà xã thôi.”

      quấn quýt thể rời, chuông điện thoại di động vang lên cách vô duyên.

      "Trời ạ." Hạ Nhiên chửi thề, lấy ra nhìn, là Vương tổng.

      buông Giản Triết ra, qua bên nghe. Vương tổng thẳng vào vấn đề, "Tiểu Hạ à, cậu đến nhà ăn Bảo Sơn chút, chúng ta làm tiệc ‘tẩy trần’ cho Từ tổng, cậu đón xe , nửa giờ sau phải có mặt, nhớ lấy hóa đơn để phòng tài vụ chi nhé.”

      Hạ Nhiên nhìn Giản Triết, mặt vẻ lúng túng.

      " sao, ." Giản Triết thoải mái cười , bước đến véo véo tay , "Cơm chiều ăn được rồi, em giữ lại để ăn khuya vậy.”

      Hạ Nhiên gật gật đầu, ánh mắt đầy áy náy.

      Giản Triết cũng chần chờ, mặc áo khoác, mang giày vào: “Chỗ này khó đón xe lắm, ở đâu, em đưa đến đó, cho , được áy náy, được cảm thấy em thiệt thòi.”

      ngồi xổm mặt đất, tóc rũ đến đầu gối, "Em là tài xế riêng của , taxi Triết Triết chỉ dành riêng cho Hạ lão đại."

      Và cứ thế, Hạ Nhiên với đôi mắt dõi theo của Giản Triết, bước vào nhà hàng đèn đuốc rực rỡ.

      dừng ở cửa quay đầu lại, cách tiếng ồn ào của đám đông, Giản Triết quay kiếng xe xuống nhưng vẫn còn chưa . Nhận được ánh mắt của , ánh mắt của lập tức trở nên sáng rực, vẫy vẫy tay với , ý bảo đừng dừng lại.

      Rất nhanh, Giản Triết nhận được tin nhắn.

      [ Lái xe chậm chút, chờ ông xã về, ngoan. ]

      - - -

      Vương tổng chuyên phụ trách tiêu thụ của công ty, nhưng gã là người đáng tin chút nào. Đây là nhận xét của Hạ Nhiên khi theo gã dự hai buổi tiệc, nhìn thấu tính cách nịnh nọt, bợ đỡ biết điều của . Hoàn toàn biết chút liêm sỉ, tính cách như con buôn xấu tính.

      Khách hàng hôm nay nghe có lai lịch lớn, trong tay nắm quyền sinh sát của những đơn hàng từ vài triệu. Vương tổng gần như đem mặt để làm ghế ngồi cho đối phương, ngừng nịnh nọt mời rượu từng người.

      Hạ Nhiên nhún nhường giả vờ làm người thành , đòi gì có nấy: “Nhân vật có tiếng tăm trong giới kinh doanh này, tôi nghe danh tiếng lâu, hôm nay rất vui, lấy rượu thịt thay cho lòng ngưỡng mộ.”

      chuyện rất xuôi tai, đến lúc cần, khí chất hào phóng dũng cảm trượng nghĩa có sẵn trong xương tủy lập tức triển lộ bỏ sót.

      Khách hàng bị dỗ đến mức vui vẻ thôi, cười híp mắt nhìn Vương tổng : "Cậu tìm được trợ thủ đắc lực rồi, tinh mắt .”

      Vương tổng rất đắc ý, "Đương nhiên rồi, trong mấy trăm bản hồ sơ xin việc, tôi vừa nhìn thấy cậu ta chọn ngay.”

      Sau khi kết thúc bữa cơm, Vương tổng lại dẫn người lên lầu được đặt sẵn phòng. “Đều là người mới, chân dài mượt mà, quấn quanh eo ngài nhất định làm cho ngài thoải mái."

      Khách hàng ngà ngà say, mặt đỏ như tôm, hiểu ý cười tủm tỉm.

      Vương tổng lại vỗ vỗ vai Hạ Nhiên, "Biểu tệ, chọn người , đừng chọn người xinh đẹp nhất, để lại cho khách hàng."

      Loại chuyện thế này, Hạ Nhiên nhìn thấy quá nhiều, khách sáo từ chối: “Sếp à, chơi vui là được, tôi ra ngoài hút điếu thuốc, có việc cứ gọi tôi.”

      "Ê? Như vậy sao được!" Vị khách hàng kia nghe thấy thế, lập tức vui, tay chỉ thẳng vào mặt Hạ Nhiên, "Phải chơi, lão Vương, hợp đồng lần này của chúng ta có thành công hay phải do đôi bên thể thành ý.”

      Ý trong câu đó rất ràng, Vương tổng nhanh chóng ra hiệu cho Hạ Nhiên, "Nghe , nhanh lên, đừng chần chờ nữa.”

      Bọn họ ở đại sảnh, động tĩnh coi là , chung quanh toàn là người. Hạ Nhiên ngẩng đầu lên, trong lúc lơ đãng nhìn thấy bóng dáng bước về phía thang máy dường như có chút quen quen.

      có thời gian nghĩ nhiều, quản lí mang sáu bảy em tiếp viên đến, người người son phấn rất nặng.

      Em tiếp viên được sắp xếp cho Hạ Nhiên, trong lòng thầm mừng như điên, chỉ cần là chàng đẹp trai, chơi thế nào họ cũng chịu.

      Vị khách hàng đó đặc biệt nặng khẩu vị, trái ôm phải ấp hai em vào phòng.

      Vương tổng cũng đem Hạ Nhiên đẩy vào bên trong, "Đừng làm khách hàng vui, đây là trách nhiệm của cậu, do dự cái gì! vào!"

      Hạ Nhiên muốn gây chuyện, thuận theo vào phòng.

      vào bên trong, em tiếp viên lập tức bước đến muốn cởi khóa quần của , bị Hạ Nhiên trừng mắt dọa sửng sốt, chỉ năm chữ, đó là trao đổi duy nhất đêm nay giữa hai người bọn họ.

      "Cách tôi xa chút!"

      giờ sau, hộ khách bên kia xong việc, Hạ Nhiên đấu địa chủ cũng đánh được đứng đầu bảng.

      "Về sau loại xã giao như thế này khó tránh khỏi, nhiều người muốn mà còn được, tôi cũng chiều khách hàng thôi.” Vương tổng vỗ vỗ vai Hạ Nhiên, như tranh công: “Tiểu Hạ à, cậu phải cố gắng thêm nữa, cống hiến nhiều cho công ty tương lai mới chào đón cậu!”

      “Vâng.” Hạ Nhiên gật đầu thành , mở cửa xe giúp bọn họ, cười nhắc nhở: "Sếp, lên xe."

      "Cậu ở đâu thế? Nếu phải chật chội qúa tôi đưa cậu về nhà rồi." Giọng điệu của Vương tổng đầy giả dối, hai chân dang rộng ngồi ở ghế sau lại hề nhúc nhích.”

      Hạ Nhiên bình tĩnh thong dong, " dám làm phiền sếp, tự tôi có thể về được.” Sau đó dặn dò tài xế. “Bạn à, lái chậm chút, nhất định phải đem Vương tổng bình an đưa về tận nhà."

      Mùi rượu thịt tan theo làn khói xe, Hạ Nhiên thu hồi mặt nạ khéo léo kia, cúi đầu dùng mũi giày, nghiến những viên sỏi mặt đất.

      Sau vài giây đỡ đẫn ngắn ngủi, dừng lại lâu, chuẩn bị đón xe về nhà.

      Vừa bước tới mấy bước, liền nhìn thấy có chiếc xe ở đằng xa nhấp nháy đèn chiếu vào mắt .

      Hạ Nhiên đưa tay lên cản: “Mẹ kiếp, muốn lên trời ở à.”

      vừa mới chuẩn bị nổi giận, tiếng kèn xe vang lên, thanh có chút quen, Hạ Nhiên sửng sốt, thể tin lại ngẩng đầu lên.

      Đèn xe nhấp nháy nữa, thân xe màu trắng giống như làn gió ôn nhu chậm rãi lái tới.

      Giản Triết xuống xe, xoa ánh mắt mệt mỏi, "Taxi Triết Triết, Hạ lão đại, ủng hộ chút nha."

      Hạ Nhiên thiếu chút nữa ngã xuống đất, "Em, em, sao em..."

      Cắt ngang lời lắp bắp của bắp , Giản Triết : "Em đến đón tan tầm, chắc canh có uống rượu, em lo lắng cho , em ở nhà đợi được."

      Đêm đông gió lạnh, thổi từng đợt làm hốc mắt Hạ Nhiên cay xè.

      Giản Triết nghiêng đầu, nhìn cười, đứng ở nơi đó giang hai tay ra, "Lại đây cho bà xã ôm nào."

      Hạ Nhiên chạy tới, sải những bước dài nhất có thể, dùng hết tất cả sức lực đem ôm vào trong ngực.

      Cho dù bị siết chặt đến thể thở nổi, Giản Triết cũng cảm thấy hạnh phúc đến cực điểm.

      giọng : "Vừa rồi muốn khóc đúng ?"

      Hạ Nhiên hé răng.

      Giản Triết muốn ngẩng đầu, lại bị tay giữ chặt gáy, trầm giọng : "Đừng nhúc nhích."

      Giản Triết rất ngoan, nhàng : " là đàn ông, lúc muốn khóc chỉ có thể đến nơi."

      Hạ Nhiên đè xuống cảm xúc, cười hỏi: "Đến đâu?"

      Dưới ánh sáng mờ ảo của những chiếc xe chạy vụt qua, gió đem thanh của trôi như xa như gần.

      Giản Triết vỗ vỗ vai Hạ Nhiên, : "... Trong lòng em."
      Last edited by a moderator: 11/5/19

    5. Peony130884

      Peony130884 New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      3
      Tem, quá hay luôn ơi. Hóng chương tiếp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :