1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Peony130884

      Peony130884 New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      3
      ơi, cn, cn rùi. Sao chưa cóa chương mới

    2. Quynhquang82

      Quynhquang82 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      Vẫn biết các bạn editor rất rất là bận, nhưng mà mình vẫn hy vọng các bạn nhớ tụi mình trông ngóng, chờ đợi các bạn vào thứ 4 và chủ nhật hàng tuần nha:Cheerleader::Cheerleader:.
      Moon MỡBánh bao 15 thích bài này.

    3. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Mình phải luyện lăng ba chạy bộ để nuốt hăm mấy chương, rồi xin phép để lại dấu răng. đời người ta bẩu: ko sợ lưu mah chỉ sợ lưu mah có văn hoá. Mình bẩu: ko sợ lưu manh có văn hoá, chỉ sợ cái thằng lưu manh có văn hoá còn biết làm thơ...:027::029: Xem tới đây là mình đón đc kết cục dòi đó, HE cho Hạ (lưu) Nhiên, SE cho Tích Tích, nguyên nhân: hẳn là chớt vì sướng :dead::dead::10::10::xitmau::xitmau:. God bless for u Tích ơi :runintears::014:. Còn Lục Bình trôi kênh à, né qua bên thôi, nhìn , xxx của cưng chắc còn chả cứng bằng bắp chuột bị rút của Đào ngọc ngà aka Đào thẳng như thước đâu, ham ham háp háp quài, đừng so với cơ bụng Hạ (lưu) Nhiên chi, ko có cửa đâu, xía lỗ chó cũng bị bít dòi đó :hoho::030:

    4. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      Chương 26: Sức công phá của mẹ vợ

      Khi Giản Tích đọc tin này, cảm thấy sau mông lại ê ẩm đau .

      Hạ Nhiên lại gửi đến tin nhắn khác: [ Nếu em ở nhà thôi, đừng chạy tới chạy lui, trưa mai tới đón em cùng ăn cơm. ]

      Giản Tích nghĩ nghĩ, gửi tin trả lời: [ Được. ]

      Sau đó quay đầu, chọn siêu thị mua chút sữa và hoa quả, trở về Nha Đề Lộ.

      Hạ Nhiên ở nhà xem tivi cùng bà ngoại, có cảm giác mình sắp bị cái nội dung phim truyền hình chiếu kia chỉnh cho sắp phát điên rồi.

      "Vì sao cứ đến cảnh nam nữ chính nhau say đắm, trời mưa lớn?"

      Bà ngoại xem quá nhập thần, ngừng lầm bầm lầu bầu theo nội dung phim: “Tạo nghiệt mà, con bé tốt biết bao, nữ phụ đó đúng là xấu xa quá mà!”

      Nghe được Hạ Nhiên , quát lớn , “Thằng quỷ, con mà biết cái gì, trời mưa đó là tượng tự nhiên, người ta quay phim còn phải chọn thời tiết, quá khổ rồi."

      Hạ Nhiên đúng alf nghẹn lời: “Mưa trong phim người ta dùng vòi phun đó bà ơi.”

      "Con nhiều quá." Bà ngoại mới tin, " xem tránh ra, chớ quấy rầy bà."

      Hạ Nhiên đứng lên, "Ngây thơ quá."

      cầm gói thuốc cùng cái bật lửa, chuẩn bị qua bên cửa sổ làm vài ngụm. Vừa mở cửa sổ ra, liền nghe được tiếng gõ cửa.

      Bà ngoại khoảng cách gần, vội nhanh chân đến mở cửa, đôi chân ngắn ngủn bước nhanh như ông lật đật, "Đến ngay, đến ngay. Nhất định là Tiểu Yến cách vách đưa bột hồ tiêu đến đây."

      Hạ Nhiên hề để ý, cắn điếu thuốc chuẩn bị đốt lửa.

      "Ủa, ai thế." Kéo cửa ra, bà ngoại luôn miệng hỏi.

      Giản Tích đắm mình trong bóng đêm cùng gió lạnh, đứng ở cửa cười chào hỏi: “Con chào bà ngoại, xin hỏi Hạ Nhiên có nhà ?"

      "Có có, mau vào nhà."

      Giản Tích mang theo hoa quả cùng sữa, "Đây là mua cho ngoại."

      "Tới chơi được rồi, còn mang quà theo làm gì, cháu đừng khách sao."

      Điếu thuốc trong miệng Hạ Nhiên thiếu chút nữa rơi ra khỏi miệng, "Sao em lại tới đây?"

      Nhiệt độ trong nhà và bên ngoài chênh lệch rất xa, Giản Tích chà xát hai tay cho nóng, "Em đến thăm bà ngoại."

      “Đến đây ngồi, chỗ có chậu than." Bà lão nhiệt tình chào mời, sắc mặt vui mừng, vòng qua đến phòng bếp.

      "Lạnh ?" Hạ Nhiên tới, cầm tay , "Mẹ nó, muốn đóng băng luôn rồi"

      Đem tay chậu than, còn ôm thả, "Đừng nhúc nhích."

      Hạ Nhiên hỏi: " phải đến sao ?"

      "Đến kiểm tra bất ngờ được à?" Giản Tích thầm, cười quyến rũ nhìn .

      Hạ Nhiên cười, "Khẩn trương thế cơ à? cần kiểm tra, từ xuống dưới của thân thể đều cho em toàn quyền sử dụng."

      Giản Tích nghe được trong lòng đắc ý, chăm chú nhìn phòng bếp, "Bà ngoại làm gì thế?"

      "Tám phần là muốn làm gì ngon cho em ăn." Hạ Nhiên trêu ngừng: "Bác sĩ Giản, buổi tối khuya em chủ động đến nhà gặp người lớn, có phải thích đến chết được rồi hay ?"

      Giản Tích cực kỳ ngượng ngùng, véo mạnh vào mũi : “Đúng, đúng, đúng, em chết mất, hài lòng chưa?"

      "Chưa hài lòng." Hạ Nhiên bắt được tay đặt ở bên môi, đầu lưỡi liếm liếm từng đầu ngón tay thon "Tối hôm qua lúc làm từ phía sau, em nhất quyết phản kháng, vừa khóc vừa la, làm dám dùng sức gì hết.”

      Giản Tích nhanh tay bịt miệng lại: , " xong chưa?"

      "Sao có thể xong được?" Ý cười trong mắt Hạ Nhiên giống như đốm lửa cháy sáng lấp lánh: “Cả đời cơ.”

      Lời này như vết mèo cào, làm cho trong lòng Giản Tích vừa nhột vừa như tan chảy, hôn nhanh lên mặt Hạ Nhiên ột cái.

      Hạ Nhiên ngẩn người chốc lát, mới kịp phản ứng lại: "Mẹ kiếp, lại bị em cưỡng hôn."

      Giản Tích hất hất cằm, rất đắc ý, "Sao."

      bao lâu, bà ngoại mang sang chén cơm rượu, "Đến đây, đến đây, uống nhân lúc còn nóng cho ấm người."

      Giản Tích chạy nhanh đến đón, "Cám ơn bà ngoại, bà đừng làm nữa ngồi xuống nghỉ ngơi ."

      " làm, làm nữa." Bà đem Hạ Nhiên đẩy ra, nhất quyết ngồi kề bên Giản Tích mới chịu, cười ha hả hỏi: "Từ đâu tới đây?"

      “Gần tòa thị chính ở thành phố."

      "Rất xa, có mệt hay ?"

      " mệt ạ." Giản Tích nhai viên gạo nếp, "Bà ngoại bà làm ăn ngon ."

      "Thích ăn thường đến đây, bà mỗi ngày làm cho con."

      Hạ Nhiên nhìn bà ngoại của vui đến mức như mọc cánh bay lên, xem ra bà vô cùng hài lòng đối với Giản Tích.

      của rất ngoan, diện mạo cùng lời đều khiến người lớn thích, ngừng làm cho bà ngoại vui vẻ cười cả buổi.

      Hạ Nhiên thấy hai người phụ nữ trò chuyện đến mặt mày hớn hở, có chút ghen tị: "Cuộc hội đàm có thể kết thúc ở đây chưa? Các người toàn mấy chuyện của phụ nữ, làm ơn chú ý cảm nhận của người đàn ông duy nhất ở đây được ?"

      "Được, được, được, xem bà đây hồ đồ chưa, thôi bà để hai đứa trẻ chúng bây ở đây chơi đó." Bà ngoại lại quay đầu nhìn Giản Tích, "Ngày mai tới nhà ăn cơm, bà làm con gà đãi cháu."

      Bà ngoại thấp giọng, nghiêm túc nháy mắt với , "Về sau chân gà đều giữ lại cho cháu."

      Giản Tích nhịn cười, nâng tay làm động tác cam đoan, "Tuân lệnh, cháu nhất định ăn hết."

      Đem Giản Tích vào phòng ngủ của mình, Hạ Nhiên cảm thán, "Sao có cảm giác em mà tới nhà phát, là địa vị của trong gia đình này tụt dốc phanh nhỉ."

      "Vậy sau này em đây tới nữa."

      "Em phải tới, bằng có người chết."

      Giản Tích cười ý, "Ai chết?"

      Hạ Nhiên tiến bước đến gần , đem người ép đến vách tường, cho đường thối lui, bắt đầu giở trò lưu manh. Tay Giản Tích bị cầm, kéo dần xuống dưới, cuối cùng đừng lại ở nơi nhô cao cao dưới đũng quần, "... Nó."

      Giản Tích cũng giống như lửa tưới thêm dầu, trong cơn kích động, bàn tay kiềm được bóp mạnh cái.

      "Trời ạ!" Hạ Nhiên kêu đau, “Giản Tishc em làm gì thế? Muốn chơi trò kéo co với thằng em của sao?”

      Giản Tích cười ngất, chút áy náy, "Khu phụ khoa nam ở bệnh viện bọn em cũng rất có tiếng, ngày mai mang khám."

      "Khám cái mông ấy." Hạ Nhiên vì đau còn nhíu mày, "Buổi tối em liếm liếm cho nah mới bỏ qua, nếu để em yên đâu!”

      Giọng Giản Tích bỗng, " Được, để em yên làm gì được em nào?”

      Hạ Nhiên nâng cằm lên, "Gan lớn nhỉ? Huh? sợ ? Phải ?"

      Giản Tích nga tiếng, "Vậy cứ cho là sợ ."

      Hạ Nhiên cũng giận, tay ôm cũng từ sống lưng xuống, ngón trỏ đâm đâm vào mông của , "Vậy tối nay chúng ta thử ở chỗ này.”

      Giản Tích đầy mạnh ra: “Lão lưu manh!"

      Hạ Nhiên thấp giọng, vừa cười vừa cảnh cáo, "Lần sau dám ngang bướng với nữa thử xem."

      Giản Tích chịu thua, giọng lẩm bẩm, " ra, mấy tư thế mới đó, rất thoải mái."

      "Mẹ kiếp" Hạ Nhiên giống như uống phải thuốc tăng lực, cả người máu như sôi lên, này, mẹ kiếp, chuyện gợi tình đến chết được.

      Giản Tích ở trong phòng ngủ nhìn vòng, cái giường, cái tủ sách, chỉ dùng mắt nhìn có thể thấy được mười phần đơn giản. Góc tường có tủ quần áo, ban ngày bà ngoại đẩy ra cho gió lùa vào, tầng là đồ lót được xếp chỉnh tề, phía dưới treo mấy cái áo khoác.

      Hạ Nhiên từ phía sau lưng ôm , "Bác sĩ Giản, mời tận tình thị sát lãnh địa."

      "Địa bàn có chút, có gì mà thị sát.” Giản Tích bật cười, "Rất sạch , cũng giống chỗ đàn ông ở."

      Lời này, Hạ Nhiên nhíu mày, "Em còn xem qua phòng của đàn ông khác?”

      "Rất nhiều." Giản Tích cất cao giọng: “ có ý kiến cũng phải chịu.”

      "Con nhóc chết tiệt này." Hạ Nhiên ở bên hông dùng sức bấm cái, trầm giọng hỏi: "Đêm nay đừng về, được ?"

      Mũi Giản Tích cay cay, " được."

      "Đừng được ?" Hạ Nhiên thổi hơi vào vành tai của .

      "Bà ngoại ở nhà, đừng làm loạn." Giản Tích né tránh.

      "Bà ngoại rất thoáng." Hạ Nhiên : "Nhất là với cá tính vô liêm sĩ của làm sao bà biết chứ?”

      "Sáng sớm ngày mai em còn phải làm nữa." Nơi này cách xa bệnh viện, bị ép buộc vài lần trong đêm, sáng mai bảo đảm muộn. Giản Tích mới mắc lừa.

      Hạ Nhiên cười : "Em ở lại, tìm người khác."

      "Ai cấm đâu?" Giản Tích : "Cứ việc tìm, để em đánh giá xem sức hút của nhạy đến đâu.”

      "Mẹ kiếp." Hạ Nhiên thấp giọng, "Vì ghen chút chết à"

      Giản Tích xoay người, ngửa đầu nhìn , " , em là ngươi thứ mấy của ?"

      Hạ Nhiên cau mày, lúc lâu sau mới thở dài: “Sao? Điều tra lí lịch?”

      "Mười ngón tay đủ đếm ?" Giản Tích trêu .

      Hạ Nhiên làm ra vẻ rất nghiêm túc, ngồi ngẫm nghĩ rất cẩn thận, trịnh trọng : "Cực kỳ nhiều."

      Mặt Giản Tích có chút suy sụp.

      Hạ Nhiên cũng nhẫn tâm trêu nữa, vuốt cái lên sóng mũi , "Sao lại thế này, đùa vài câu mặt dán đầy chữ rồi.”

      Giản Tích thầm, "Chữ gì ?"

      "Ghen." Hạ Nhiên thoải mái, sau đó quyết định vẫn nên ràng với , " từng có phụ nữ là giả, từng có ý nghiêm túc trước kia chỉ . Nhưng chuyện qua rất nhiều năm rồi, đâu giống tên Lục Hãn Kiêu, mẹ nó cả ngày chơi cách mù quáng. giữ mình cực kỳ trong sạch."

      Giản Tích hé răng.

      Hạ Nhiên cong miệng lên, "Làm tình với em đâu cần kinh nghiệm thực tế làm gì, xem vài phim sex đủ.”

      Giản Tích dở khóc dở cười, đập cái, "Có phải nên khen thiên phú bẩm sinh trong lĩnh vực này hay ?"

      "Thiên phú bẩm sinh liên quan cái đếch gì ở đây, chủ yếu là vừa nhìn thấy em cứng hết cả lên."

      Ánh mắt Giản Tích sáng lấp lánh, liếc mắt cười tình với .

      Hạ Nhiên run người, "Đệch, dám dùng ánh mắt tràn ngập tình đó nhìn , muốn sướng chết phải ?”

      Giản Tích lại đột nhiên nhón chân lên, thầm vào bên tai .

      "Hạ Nhiên, em rất thích ."

      Chỉ sáu chữ đơn giản, nhàng như nước, lại có thể giải được cơn khát trong lòng của người đàn ông.

      Giản Tích, mười năm trước, thuận như gió xuân ấm áp. lòng dạ trao hết tuổi ngây thơ cho người.

      Hạ Nhiên, mười năm trước, cuồng vọng kiêu ngạo, tài sản vô số, cũng mang đầy ước mơ với tình cùng kỳ vọng.

      Và rồi sau đó, trải qua phản bội, nghèo túng, mất mát, muốn có mà lại được.

      Lại có thể gặp nhau, đúng người, đúng thời điểm. Nhưng đắng cay chua chat của cuộc đời, đều chỉ là tảng đá lót đường. Khi gặp Giản Tích, từ đó về sau, chỉ có Ngọt mà thôi.

      Hốc mắt Hạ Nhiên hơi đỏ: "Bác sĩ Giản, hôm nay em ngang ngạnh quá."

      Giản Tích lại hôn lên vành tai của , " được sao?"

      Hạ Nhiên ôm , "Đương nhiên được, nhưng chỉ xin em điều."

      giữ chặt tay Giản Tích đặt lên lồng ngực, nơi có nhịp tim đập dồn dập của mình, : “Xin em hãy ở nơi này của mà hoành hành ngang ngược cả đời."

      Tiếng điện thoại di động vang lên vừa đúng lúc, ngăn lại nước mắt đoanh tròng như sắp rơi xuống của Giản Tích. Hạ Nhiên lấy điện thoại ra nhìn, là Lâm Gia.

      " Nhiên, ở đâu thế? Bọn Lão Diêu đua xe, tới xem ?"

      Hạ Nhiên nhấn vào loa ngoài, nhìn Giản Tích.

      Giản Tích cảm thấy rất hứng thú, nhìn gật gật đầu.

      "Được, lát nữa tới." Hạ Nhiên hứa.

      "Chỗ cũ, Nhiên, lát nữa gặp."

      xong điện thoại, Giản Tích đuổi theo hỏi, "Đua xe gì thế? Xe máy? Nhiều người ? Kích thích ?"

      Hạ Nhiên cười đến tủ quần áo, lấy đôi bao tay da ra, "Lúc ‘Làm’ em, sao thấy em kích thích như vậy ."

      Giản Tích mặc kệ , đem khăn quàng cổ quấn quanh, " thôi."


      - - -

      Trận đua xe mô tô diễn ra ngay tại Nha Đề Lộ, là cuộc đua mang tính chất cá độ của thế giới ngầm. Quy mô cuộc đua hôm nay khá lớn, đua ba vòng, chín xe. Đến gần đường đua là nghe thanh kéo ga gầm rú vô cùng ồn ào.

      Hạ Nhiên là người quen cũ, thế nên gặp chào hỏi ít người.

      Giản Tích bị nắm tay, cảm thán : " ở giới này đúng là có tiếng tăm.”

      Hạ Nhiên nắm tay rất chặt, "Lạnh ?"

      Giản Tích : "Có nắm tay em nên lạnh nữa.”

      "Hôm nay em rất ngoan." Hạ Nhiên giơ ngón tay cái lên khen , "Về nhà ‘thưởng’ em nhiều.”

      Lão Diêu ở đằng xa hướng ngoắc, " Nhiên."

      Phía sau đám người, cũng đồng loạt kêu theo

      Hạ Nhiên qua lần lượt chào hỏi: "Mấy giờ bắt đầu?"

      "Khoảng mười phút, đến ngay đây.” Lão Diêu thấy Giản Tích, cười ha hả, "A! Em chào chị dâu!”

      Giản Tích ôn hòa vươn tay, "Xin chào."

      Hạ Nhiên tách hai người ra, vội vàng kéo lão Diêu, ", , , qua bên."

      Kết quả đám người kia đồng loạt hô lớn, "Chúng! Em! Chào! Chị! Dâu!”

      Ai má ơi, mặt Giản Tích sắp nổ tung rồi.

      Hạ Nhiên cười mắng, "Cái đám nhóc này."

      Hai người chạy đến khu vực thi đấu, nhìn xuống tên tay đua cùng giới thiệu, hỏi , "Chơi ? Đặt cược cái."

      Người cá độ đặc biệt nhiều, vây quanh người phụ nữ mặt váy ngắn, chân dài đặc biệt khêu gợi ba bốn vòng,

      Giản Tích hỏi: "Ai giỏi nhất?"

      Hạ Nhiên chỉ vào người thứ hai, ", tay đua mới, trình độ tệ."

      Giản Tích móc bóp ra, vọt tới trong đám người, vừa nhảy vừa đưa tiền cho người chủ trì, "Đặt số 2, đặt số 2!"

      Hạ Nhiên ngây người nhìn theo nhún nhảy như chú thỏ vừa khỏi lồng.

      Giản Tích trực tiếp đặt ngàn, có chút do dự, quay đầu nhìn Hạ Nhiên : "Chỉ cần là , em đều tin vô điều kiện."

      bé ngốc" Hạ Nhiên cảm thấy cả người đều khoan khoái, nắm quanh hông nhấc lên: "Em có muốn thể nghiệm thử ?"

      "Thể nghiệm cái gì?"

      "Trận đấu."

      Chỉ thấy Hạ Nhiên sải hai bước đến bàn thi đấu, giống như gì đó với người quản lí, bao lâu, liền trở lại, ", mang em hóng gió chút."

      Chọn chiếc xe máy dự bị, dáng vẻ rất ngầu với màu bạc ánh kim, Giản Tích cực kỳ hưng phấn, "Được ? muốn chở em? có thể lấy giải nhất sao?"

      Hạ Nhiên thẳng: "Đương nhiên thể, chạy mình có thể liều mạng lấy giải nhất, nhưng chở em, nhất định phải bảo vệ em tốt.”

      Hưng phấn đè bẹp cảm động, Giản Tích đội mũ bảo hiểm chuyên dụng, "Em ngầu ?"

      Hạ Nhiên cũng đội, " ngầu bằng ."

      Giản Tích ngồi lên phía sau, ôm hông của , lớn tiếng: "Em sợ!"

      Hạ Nhiên cười chết, "Ai hỏi em có sợ . Yên tâm , đội chúng ta chắc chắn giành giải bét, mục đích chỉ là thỏa mong ước của em thôi, tuyệt đối vượt qua sáu mươi km/h đâu."

      “Ảnh hưởng chất lượng trận đấu ?”

      " sao, chỉ cần có em đủ khán giả thong cmar mọi thứ rồi." Hạ Nhiên xoay người lại, hai tay ôm lấy má : “Bà xã nhà ai đẹp thế này!”

      Giản Tích dùng mũ bảo hiểm của mình đụng cái vào mũ bảo hiểm của Hạ Nhiên, đụng đến khi có tiếng vang ra, lớn tiếng hơn, "Nhà Hạ lão đại!"

      Thanh tan theo gió hòa mình vào đêm đen.

      Như chui thẳng vào lòng Hạ Nhiên gây nên cơn bão lớn.

      Ready!!!

      Súng báo hiệu hai phát "Bang bang", lập tức, tiếng gầm rú của xe mô tô vang vọng phía chân trời. Hàng loạt tay đua vọt lên giống như tên rời cung, nháy mắt thấy hình bóng.

      Tiếng kêu la, những tiếng thét bén nhọn, đem cái rét lạnh của mùa đông đêm nay xua tan hết.

      Hạ Nhiên chở Giản Tích, vững vàng thong thả chạy ở cuối cùng.

      Chỗ nào bọn họ qua, tiếng cười đùa vang dội.

      Đội mũ bảo hiểm thể chuyện, Giản Tích chỉ biết đem Hạ Nhiên ôm chặt.

      Giống như ngay thời khắc đó, ôm toàn bộ thế giới.

      Cách mỗi năm trăm thước, có điểm đèn báo hiệu. Những bóng người mờ ảo vun vút lui ngược về phía sau , bên tai có tiếng gió, có tiếng xe đua gầm rú, còn có tiếng tim đập cuồng nhiệt của người đàn ông.

      Giản Tích nhắm mắt lại, trong lòng như pháo hoa nở rộ.

      Trong tia sang chói lòa đó, dường như nhìn thấy tương lai.

      hề ngoài ý muốn, hai người bọn họ là người đến đích cuối cùng.

      Lấy nón bảo hiểm xuống, chung quanh đều vang lên tiếng cười đùa ồn ào.

      Lão Diêu: " Nhiên, xin lỗi, là em, em cũng muốn đặt thắng, nhưng lương tâm có chút đau."

      Lâm Gia: "Em rất sùng bái nha trai, có thể đem xe mô tô đua chạy như xe đạp dành cho trẻ em, can đảm chết được.”

      Còn có người kêu la: " Nhiên, khi nào thỉnh hàng xóm láng giềng uống rượu mừng đây!"

      Giản Tích cảm thấy vui đến mức như bay bổng, ra cảm giác hạnh phúc vỡ òa là như thế này.

      "Giản Tích."

      "Dạ?"

      ngẩng đầu, nghênh đón nụ hôn.

      Bên tai bùng nổ, tâm cũng bùng nổ, khắp toàn thân đều bùng nổ.

      Giản Tích nghe thấy toàn thân như muốn vỡ tung ra vì hạnh phúc, trong mắt giờ, chỉ có hình bóng của Hạ Nhiên.

      Niềm vui đầy ngọt ngào này, kéo dài đến bao lâu cũng chán.

      Khi hai người rời môi Giản Tích theo bản năng ôm cổ của .

      Hạ Nhiên trầm giọng, "Siết chặt thế, sợ à?"

      "ừ" tiếng, giống như móng vuốt mèo cào cào trong lòng, ghé vào lỗ tai thầm, " hôn đủ."

      Hạ Nhiên cười đến thân thể khẽ run, "Vậy đêm nay em còn về ? Huh ?"

      Giản Tích cúi đầu, khẽ vào tai câu.

      Hạ Nhiên sửng sốt, khi tỉnh táo lại cảm thấy mình sớm muộn cũng chết trong tay này.

      giữ chặt cái ót Giản Tích, dùng sức lại áp người càng gần sát với mình hơn.

      “Vậy chúng ta mướn phòng, em cứ rên cho thỏa thích, có bản lĩnh rên cho bắn…”

      Giản Tích liếm liếm môi, vùi đầu vào vai .

      "Di động em reo kìa, nghe trước ." Hạ Nhiên vỗ vỗ .

      Giản Tích từ trong túi lấy ra nhìn, sắc mặt khẽ nghiêm túc.

      nhận cuộc gọi: "Mẹ?"

      Động tác cầm điều thuốc của Hạ Nhiên dừng lại, lẳng lặng nhìn.

      Thanh Đào Khê Hồng lạnh lùng bình tĩnh, "Tiểu Tích, con ở đâu?"

      Giản Tích đáp: "Ở bên ngoài."

      Đầu kia im lặng, lên tiếng. Lặng lẽ lạ thường.

      Giản Tích nhíu mày, giống như loại trực giác.

      chậm rãi quay đầu.

      Trong đêm tối, chiếc xe hơi đậu bên kia đường, kiếng xe được quay xuống, ở đằng sau tay lái ánh mắt của Đào Khê Hồng lạnh lẽo như sương đêm.
      Last edited by a moderator: 11/5/19

    5. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Tem! Lần đầu tiên đc bóc tem. Tem trước r đọc sau:ex10::ex10:
      Đỗ Thuỳ Tranglevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :