1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Ấm Áp - Giảo Xuân Bính (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      @Oriole5185: Chết với cmt của nàng quá :v Đọc đoạn ấy tui cũng bị ám ảnh cả đêm đó :v :)) ấy rất thích trần như nhộng long nhong :v

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Ổng này sở thích nude, từ k mặc áo khoe múi đến k chịu kéo quần khoe....đầu tiên là bổ mắt sắc nữ, tương lai gần là chị Giản
      Nên hành động và sở thích nude của a rất đáng đc hoan nghênh
      Ốc sên tìm chỗ trú mưaHale205 thích bài này.

    3. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      À mà @RVNT0105 ơi, chị có kiến nghị là để con cái gọi là Bố hoặc là Ba. Chứ Ba Ba là chị nghĩ ngay đến món ba ba rang muối hoặc ba ba hồng xíu :v
      Hale205, Minh Hồng, Hằng Lê2 others thích bài này.

    4. RVNT0105

      RVNT0105 Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      4,172
      CHƯƠNG 11: Tắm Ở Nhà Bác Sĩ Giản


      Giản Nghiêm Thanh cảm thấy có chút bất ngờ, nhấc tay ra hiệu: “Đến văn phòng chờ ba.”

      Đem chuyện dở dang giải quyết cho xong, rồi nhanh chóng ký duyệt các văn kiện khẩn cấp khác, mới nhìn sang thư ký : “Hôm nay đến đây thôi, hội nghị ngày mai cứ tổ chức như kế hoạch.”

      Giản Tích đợi 15 phút, trong lúc đó thư ký cũng đưa đến cho ít trái cây.

      Giản Nghiêm Thanh trở lại văn phòng, nới lỏng caravat, “Sao hôm nay có thời gian rảnh đến thăm ba vậy?”

      Giản Tích đặt tách trà nóng xuống, đứng lên thẳng: “Ba, con đến là muốn nhờ ba giúp chuyện.”

      “Uh?” – Giản Nghiêm Thanh vòng qua bàn làm việc, bưng ly trà bàn lên nhấp ngụm, “Con .”

      Giản Tích đại khái đem đầu đuôi câu chuyện kể lượt, lời ít mà ý nhiều, tất nhiên cũng đề cập đến chuyện Hạ Nhiên cho đứng ra làm chứng.

      Giản Nghiêm Thanh nghe xong, lúc lâu cũng chưa lên tiếng. Giản Tích cũng cảm thấy có chút khẩn trương, vừa muốn mở miệng thêm thấy Giản Nghiêm Thanh cầm di động ra ngoài gọi điện thoại.

      ………..

      Ngoại thành, phía bắc thành phố.

      Trong phòng thẩm vấn ở đồn cảnh sát, Hạ Nhiên tay chân đều bị còng lại để tra khảo ghế. Đèn chân chói lóa được chỉa thẳng vào mắt .

      “9 giờ sáng ngày 18 tháng 12, đến nhà trói nạn nhân bắt , xong việc, gọi điện thoại cho cha bé để uy hiếp có đúng ?”

      Đối diện bàn thẩm tra, giọng điệu của nhân viên cảnh sát cực kì cứng rắn, vẻ mặt thập phần nghiêm túc.

      Hạ Nhiên cười tiếng vô cùng : “Chó má chứ .”

      Vừa , người đàn ông phía sau ấn bả vai bị thương của xuống, Hạ Nhiên đau đến nỗi đổ mồ hôi trán: “Trời ạ, mẹ kiếp tụi mày!”

      Người nọ lại cầm gậy vung lên: “Cho mày ngông cuồng này!”

      Cả người Hạ Nhiên ghế liền bị quật ngã xuống đất, cắn chặt răng, ngẩng đầu trợn mắt: “ Đám trẻ ranh chúng mày, tốt nhất đừng để ông đây còn sống mà ra ngoài, có tin tao kiện chết đám cặn bã bọn mày hay !”

      “Ồ, miệng còn cứng gớm, cấp , lần này mày chết chắc rồi.” Ánh mắt người đàn ông hung ác, vừa nâng chân lên vừa định đạp xuống bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.

      người đàn ông mặc thường phục vội vã chạy vào, sau khi vào liền chạy đến chỗ tên thẩm vấn giọng gì đó bên tai .

      mặt tên kia lập tức lộ vẻ khẩn trương, chỉ vào Hạ Nhiên gấp gáp ra lệnh: “Thả người!”

      Tên đánh người thể tin nổi, “Cái gì? có lầm vậy? Sở trưởng các ràng….”

      “Tôi là thả người.” – lướt qua bàn gỗ, vội vàng tháo còng tay cho Hạ Nhiên, đồng thời hạ giọng cảnh cáo gã mới vừa đánh người còn líu lo oán trách: “Sở trưởng lớn hay thị trưởng lớn? Vừa rồi ngài thị trưởng mới đích thân gọi đến!”

      Hạ Nhiên thu lại đau nhức phía dưới, nghe vậy sắc mặc cũng thoáng chần chờ.

      ôm chặt bả vai, bước chân chậm rãi ra ngoài, đêm khuya sương giá, gió thổi vù vù.

      Thủ đoạn của Gia gia quả nhiên trước sau như hề thay đổi. Hạ Nhiên nhìn riết cũng quen rồi, liếm liếm răng cửa, phun ra ngụm bọt máu.

      Còn chưa hết mấy bậc thang ở cửa đồn cảnh sát, thấy chiếc xe màu trắng chạy tới chặn đường .

      Mắt Hạ Nhiên lóe lên, Giản Tích hạ kính xe xuống, lạnh nhạt nhìn , hai người đối diện. Ánh mắt Hạ Nhiên từ kinh ngạc đến bình tĩnh, cuối cùng nở nụ cười nhạo báng.

      Giản Tích bị nhìn chằm chằm đến nổi trận lôi đình, tức giận : “ Tôi chỉ muốn đến xem thử tay gãy hay chưa thôi.”

      Hạ Nhiên nghiêng đầu, ra vẻ ủy khuất: “Tay bị gãy rồi.”

      “Đáng đời!” –Giản Tích quay đầu, ngón tay móc vào tay lái.

      Hạ Nhiên cũng gấp, cũng trầm mặc theo, khó khăn lấy từ trong túi ra điếu thuốc đưa lên miệng.

      Giản Tích khẽ thở dài tiếng, bất đắc dĩ quay đầu lại : “ Còn lên xe.”

      Hạ Nhiên nhíu mày ngồi lên ghế lái phụ, vết thương bị đấm ở ngang hai bên má càng làm tăng thêm vài phần tính cách lưu manh của .

      Giản Tích chuyển động tay lái, gò má rất đẹp nhưng nhìn cũng rất lạnh lùng. Hạ Nhiên đem điếu thuốc bỏ lại vào bao, dựa lưng vào ghế nhắm mắt : “Thấy tiệm thuốc cho tôi xuống, tay tôi đau quá, phải mua ít thuốc.”

      Giọng của Giản Tích lạnh như băng: “Đau chết đáng lắm.”

      Hạ Nhiên hơi thở gấp, chịu đựng đau nhứt vai áy náy : “ xin lỗi, luôn hung dữ với em. Nhưng tôi , loại tình huống đó em nên ra mặt. Người hại tôi như vậy phải loại người tốt lành gì đâu.”

      “Tôi nhìn cũng biết phải tốt lành gì!” – Giản Tích mặc dù vẫn chưa tiêu tan tức giận, nhưng vừa giải thích, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn chút.

      Vết thương người Hạ Nhiên , lên tiếng nữa, vẻ mặt có chút căng thẳng, cứng rắn: “Cho tôi xuống tiệm thước trước mặt, em cũng nên về sớm

      Tốc độ xe của Giản Tích vẫn đổi, nhấn mạnh chân ga chạy vụt !

      Hạ Nhiên: “…”

      “Alo, chủ nhiệm Trần, tôi là Tiểu Giản” – Giản Tích gọi điện thoại, vừa cười vừa . “ trễ thế này còn quấy rầy thực ngại quá. Phải rồi, tôi có người bạn bị thương ở tay, muốn nhờ kiểm tra giùm chút. Tốt quá, mười lăm phút sau tôi đến.”

      Cúp điện thoại, vẻ mặt lại trở nên lạnh nhạt.

      Hạ Nhiên cười nhạo: “Em từng đến Tứ Xuyên học đóng kịch phải ? Kỹ thuật thay đổi sắc mặt đúng là đạt tới đỉnh giới cao nhất. Còn giúp tôi cửa sau? Aiz, bác sĩ Giản, ra em cũng đâu phải thích tôi, đúng ?”

      Giản Tích mất khống chế nắm chặt tay lái, kìm nén nhịp tim bỗng nhiên đập loạn của mình lại, lạnh lùng : “Chẳng qua tôi thèm chấp mấy chuyện nhặt với .”

      Hàng mày rậm của Hạ Nhiên nhếch lên cao cao, trong lòng vui sướng giống như nắp coca bật tung lên, kéo theo vô vàn bọt khí tràn ra.

      hơi ngồi thẳng dậy, đầu dựa về hướng Giản Tích, hơi thở nóng hổi phả lên cổ : “Bác sĩ Giản quả là lương y như từ mẫu nhỉ!”

      Da Giản Tích nổi lên trận tê dại, hô hấp cũng muốn rối loạn theo.

      Hạ Nhiên khôi phục vẻ đứng đắn, hắng giọng cái: “Phía trước đường trống mà, em đạp thắng gấp làm gì thế?”

      Giản Tích: “Câm miệng!”

      Hạ Nhiên nghĩ nghĩ trong đầu, hẳn là thẹn quá thành giận rồi!

      ……..

      Bệnh viện, khoa chỉnh hình.

      Hạ Nhiên chụp x-quang xong, sau lại bị bác sĩ kiểm tra phen nữa, cuối cùng cầm theo túi thuốc rời .

      cửa sau quả nhiên thoải mái hơn nhiều, đừng là buổi tối, cho dù đến khám vào ban ngày, phải xếp hàng đợi hai giờ là may” – Hạ Nhiên xách bọc thuốc, phía sau Giản Tích. “ Tôi này, em thể chậm chút sao, mới vừa khen em lương y như từ mẫu xong đấy.”

      Giản Tích dừng lại, hai tay khoanh ở trước ngực: “, …”

      “Tôi nhìn lầm người” – Hạ Nhiên cắt lời , cách hai thước ngắn ngủi, ánh mắt của trở nên dịu dàng: “Mạnh miệng, mềm lòng lại thiện lương, chân dài eo đủ thương…”

      Giản Tích ngẩn người, sau đó dở khóc dở cười, cách khen của người đàn ông này đúng là giống người thường mà.

      Còn gieo vần làm thơ nữa chứ!

      Hai người cứ nhìn tôi, tôi nhìn , trong đêm xảy ra nhiều chuyện vui như vậy, đối mắt nhìn nhau, yên lặng cứ dần lan tỏa.

      Giản Tích mím môi, : “ thôi, tôi đưa về”

      Hạ Nhiên tới nhìn , mang theo lời xin lỗi: “Thực xin lỗi, vốn đến đón em tan việc. Kết quả lại thành ra như vậy.”

      Giản Tích: “ cần phải xin lỗi, tới hay đều sao cả.”

      Hạ Nhiên chậc tiếng: “Em… này, sao cứ thích lời trái lương tâm thế nhỉ.”

      Giản Tích lắc lắc chìa khóa xe: “Nhân lúc tôi còn chưa đổi ý, lên xe.”

      “Bà ngoại ở nhà, tôi bộ dạng này trở về có thể dọa bà phát bệnh tim mất.” Hạ Nhiên : “Em , tôi tự tìm chỗ ở tạm đêm cũng được.”

      Giản Tích siết chặt chìa khóa xe, hỏi: “ có mang tiền?”

      Hạ Nhiên cười: “Bị đám cảnh sát ở đồn tịch thu hết rồi.”

      có tiền đâu thuê phòng?”

      “Mấy buồng ATM cũng có thể tránh gió.”

      Giản Tích từ chối cho ý kiến, lời về phía trước, Hạ Nhiên nhìn bóng lưng nhắn của , giống như trăng rằm, từng chút, từng chút thu bé lại.

      rũ mắt, mũi giày dùng sức chà chà mặt đất hai cái, chuẩn bị rời -----

      “Này!” – là Giản Tích.

      Hạ Nhiên quay lại, Giản Tích đứng từ đằng xa, nhưng thanh lại cực kì ràng, “ Nhà tôi ở gần đây. ngủ ở sô pha.”

      Mười chữ, bình tĩnh, lãnh đạm, nhưng lại làm cho trái tim của Hạ Nhiên kích động ngừng, bình yên cùng thỏa mãn lan tràn khó thể thành lời.

      …………

      “Sô pha hơi , ghép thêm hai cái ghế mà nằm, đây là gối nằm, nếu còn lạnh dùng đỡ thảm lông cừu này .” – Giản Tích dặn dò xong, đem đồ cần thiết để lại ghế sô pha, “À, có xem tivi , điều khiển để ở dưới.”

      Vóc người Hạ Nhiên cao lớn, gian xung quanh giống như bị choáng chỗ hơn phân nửa. Giản Tích cực lực giảm cảm giác tồn tại của , trở về phòng ngủ.

      “Bác sĩ Giản.” – Hạ Nhiên hỏi: “Tôi có thể mượn phòng tắm nhà em được ?”

      “Có thể.” – Giản Tích : “Chờ chút, tôi lấy khăn lông cho .”

      Lúc quay trở về phòng ngủ, mới có dịp đánh giá chỗ này chút.

      Căn nhà này khoảng năm sáu chục mét vuông, người ở đủ. Trang trí cũng còn rất mới, gọn gàng, tinh tế. bức tường bên trái còn treo vài bức ảnh, ba bức hình đều là ảnh Giản Tích cùng người con trai.

      “Đó là em trai tôi.” – Giản Tích từ phòng ngủ ra, tay còn cầm theo cái khăn màu lam, “ hơn tôi ba tuổi.”

      Hạ Nhiên dời mắt: “Tình cảm của hai chị em rất tốt.”

      “Bị buộc thôi. Rất phiền phức.” Giản Tích theo thói quen châm chọc: “Như trẻ con.”

      “Ý em là đầu óc hay thân thể?” – Hạ Nhiên nhận lấy khăn lông, cười bắt chuyện.

      “Xấp xỉ , cũng mét tám hơn. “ – Giản Tích cũng cười.

      Hạ Nhiên nhíu mày: “Giống là cao vượt chuẩn rồi.”

      được 1m88 à?” – Giản Tích nhìn cái.

      Hạ Nhiên rất vui: “Ánh mắt gì đấy, tin à? Đến đây, đến đây, so thử xem.”

      giống, tôi xem nhiều nhất chỉ 1m85 thôi.” – Giản Tích qua, ở bên tay trái cùng đầu mình khoa tay múa chân đo thử, “ xem, chỉ cách hơn bàn tay chút, nếu đổi lại là Đào Tinh Lai ….”

      Giản Tích ngừng lại, phát ý cười mặt Hạ Nhiên mỗi lúc lan rộng, tuyệt đối có ý che giấu trước mặt .

      Quá gần! Khoảng cách của hai người bọn họ lúc này quá gần! Chỉ cách nhau bằng nắm tay, giống như giây tiếp theo bị ôm vào lòng.

      Giọng Hạ Nhiên trầm thấp ấm áp, hơi thở cùng thanh cứ thế thoảng phớt qua tai , “Bị em phát rồi, tôi ra chỉ có 1m85 thôi. Bác sĩ Giản…Em lợi hại .”

      Giản Tích mạnh mẽ lui về phía sau, gì.

      Hạ Nhiên khóe miệng khe khẽ cong lên: “Tôi tắm.”

      Giản Tích nhắc nhở theo bản năng: “ nhớ khóa cửa kỹ!” chỉ sợ lại phát điên gì nữa ấy!

      “Sao vậy?” Hạ Nhiên nghiêng người qua, vẻ mặt thâm trầm: “Sợ khống chế được bản thân à?”

      Giản Tích mù mờ: “Cái gì?”

      khống chế được mà muốn nhìn cơ thể tôi.” Hạ Nhiên : “ sao đâu, nếu em muốn nhìn, cứ tiếng, tôi bày ra đủ 18 loại tư thế cho em nhìn thỏa mãn, có thu tiền đâu!”

      Giản Tích dở khóc dở cười: “!”

      “Em cười là tốt rồi.” Giọng Hạ Nhiên ôn hòa, thanh cũng bình tĩnh lại: “ muốn thương em, nhưng lại luôn kéo theo đống chuyện hư hỏng làm em vui.”

      Cách biểu lộ tình cảm của luôn thế, thẳng thắn, bình thản và trực tiếp, giống như thể nó là chuyện bình thường.

      Bình thường, dùng từ ngữ hoa mỹ, cũng có lời ngon tiếng ngọt, nhưng đầy vẻ chân thành, làm cho cảm thấy…thoải mái.

      như rơi vào trầm tư gì đó, hề phản bác như ngày thường, làm cho Hạ Nhiên khẽ nở nụ cười: “Giản Tích.”

      ngẩng đầu: “Uh?”

      Hạ Nhiên trong lúc thất thần cởi áo, từng vết xanh tím của vết thương cùng bắp thịt cơ bắp hòa lẫn vào nhau như bàn tiệc đủ sắc thái bày ra trước mắt.

      cười đầy ý, mặt là nhàn nhạt dịu dàng cùng tự tin.

      ra em cũng muốn tôi, đúng ?”

      ---------------------------
      P/S:
      Tình hình là bà con ạ, em mới edit đến chương lần đầu có thịt của hai chị ấy, có đoạn đối thoại đại loại thế này làm em bấn quá:

      "- định làm gì đấy?
      -Xuy, yên nào, để hôn bảo bối của bảo bối nào."

      Theo bà con bảo bối đó là gì ạ?? =D

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Super lưu manh
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :