1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ÁI THIẾP CỦA TÀ THẦN - Đường Quyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 8.1

      *******************
      【 chương thứ tám 】

      Sáng sớm hôm sau, lúc San San rời giường tới phòng ăn, lại phát bàn cả bữa ăn sáng ràng có ai chạm đến, xem ra Lãnh Diệp đến công ty rồi.
      cứ như vậy chán mình, ngay cả bữa ăn sáng đều khinh thường muốn ăn cùng nàng sao? biết tại sao, trong nội tâm nàng tràn đầy bi ai.
      ràng là nên chán , nhưng hành động của lại làm cho tâm tư nàng phập phồng yên! San San đột nhiên giật mình vì điểm này.
      Thời gian ước định còn chưa tới, chẳng lẽ nàng chịu thua sao?
      Lắc lắc đầu, San San muốn thừa nhận mình thay đổi.
      Bắt buộc mình rầu rĩ ăn xong bữa ăn sáng, San San trở lại phòng khách đọc sách. biết qua bao lâu, nhận được điện thoại của thư ký gọi.
      "Đào tiểu thư, tổng tài muốn tôi báo cho , mời chuẩn bị chút, tham gia dạ vũ tối nay." Thư ký khách sáo cho San San tin tức này.
      " Dạ vũ gì?" San San hiểu ra sao, hiểu được nàng cái gì.
      "Tối nay, Cảnh tổng - tổng trưởng của hiệp hội doanh nhân Châu Á có mở buổi dạ vũ, tổng tài “mãnh liệt” hy vọng cùng tham gia.” Thư ký giải thích: "Tổng tài còn dặn dò, nếu như có lễ phục thích hợp, tôi lập tức cùng Đào tiểu thư mua." " cần, tôi có lễ phục rồi." San San lạnh lùng .
      Chỉ là là buổi dạ vũ, San San cho là mình có thể ứng phó được, , ngược lại để cho Lãnh Diệp là mình chột dạ.
      "Vậy tốt quá, sáu giờ tối, tổng tài trở về đón Đào tiểu thư , xin hãy chuẩn bị trước." Thư ký sau khi xong, ngay sau đó cúp điện thoại.
      Xế chiều nàng liền bắt đầu tắm, trang điểm, sáu giờ tối, là San San chuẩn bị xong, Lãnh Diệp cũng đúng hẹn về nhà đón nàng.
      " thôi!" Lãnh Diệp thay lễ phục, nhàn nhạt mở miệng .
      Mà San San cũng là lạnh như băng gật đầu, chút cùng chuyện tâm tình cũng có.
      Khi họ đến đại sảnh của buổi dạ hội tại khách sạn năm sao cao cấp, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
      Rất nhiều mỹ nữ ăn mặc những trang phục sang trọng nhìn Lãnh Diệp chằm chằm, giống như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhưng tối nay là trường hợp đặc biệt long trọng, phải là buổi dạ vũ tư nhân, cho nên bọn họ chỉ có thể ra vẻ căng thẳng đứng ở bên, dùng ánh mắt quyến rũ ra sức chờ đợi chiếu cố của Lãnh Diệp.
      Trong buổi dạ hội của giới thượng lưu có quy định, các chỉ có thể ưu nhã đợi chờ nam nhân săn thú, thể giống như hàng đại hạ giá nhào đầu đến tranh nhau.
      Chỉ những thuộc hàng thấp kém mới làm chuyện như vây.
      "Vị tiểu thư xinh đẹp này rất quen mặt, hình như tôi gặp qua... Nếu như nhớ lầm, hẳn là thiên kim tiểu thư của Đào thị đúng ?" người đàn ông trung niên bước đến chào hỏi bọn họ.
      " Chào chú, cháu chính là Đào San San." San San lễ phép giới thiệu mình.
      " ra Đào tiểu thư là bạn Lãnh tổng tài sao? đôi trai tài sắc." Người đàn ông như chợt hiểu .
      "Chúng tôi... đúng là bạn tốt." Lãnh Diệp cười cười, thân mật choàng qua vòng eo nhắn của San San.
      " Đúng, bạn tốt, bạn tốt." Nghe được lời mập mờ ràng của Lãnh Diệp. Đám đàn ông đứng bên cạnh lập tức hiểu ý cười to.
      Vẻ mặt San San cứng đờ, nhưng vẫn là kiên nhẫn chịu đựng, nàng dù sao cũng là tiểu thư của Đào Thị, nhất định để ba ba phải mất thể diện.
      Sau đó, Lãnh Diệp lập tức bị tổng trưởng của hiệp hội doanh nhân Châu Á mời sang bên, bắt đầu thảo luận việc liên doanh thiết kế đầu tư bách hóa ở khu vực Châu Á.
      San San nhìn rời , liền đến quẩy bar định tìm ly nước uống.
      Bất chợt, nàng cảm nhận phía sau lạnh toát, cảm thấy có đôi mắt kì quái lén theo dõi nàng… Lúc trước nàng dạo phố, cũng từng có cảm giác như vậy.
      Cho nên nàng nhanh chóng xoay người, nhưng lại phát bất kỳ người kỳ quái nào nhìn nàng.
      "Đào tiểu thư." giọng của đàn ôngvang lên, hù dọa nàng kêu to tiếng."Tôi có thể cùng nhảy điệu này ?"
      San San quay đầu lại nhìn, nàng quen người đàn ông này. Nhưng mà vẻ mặt hào hoa phong nhã, giống như là người xấu.
      " Được" San San gật đầu mỉm cười, ngay tại lúc này tiếp nhận mời khiêu vũ, là nghi thức xã giao rất bình thường.
      Cho nên nàng lễ phép tiếp nhận lời mời, khiêu vũ cùng vị tiên sinh này.
      San San nhanh chóng khiến cho rất nhiều người đàn ông chú ý. Hết người này đến người khác mời nàng khiêu vũ, những thanh niên ngừng mời nàng cùng nhảy.
      Đến khi Lãnh Diệp quay trở lại, nàng bị đám đàn ông vây xung quanh như vị nữ vương.
      Ở giữa có thanh niên true ghẹo San San, làm cho San San nhịn được liên tục cười khẽ.
      Thấy San San nở nụ cười ngọt ngào, trong lòng Lãnh Diệp đột nhiên lại nổi lên cơn tức giận tên.
      " ra cũng chịu nổi đơn." Lãnh Diệp vừa mở miệng, những thanh niên vây quanh San San lập tức bị dọa đến mức dạt ra tán loạn .
      thể kiềm chế chút nào sao? Chỉ lời đùa vô vị của người đó, cũng có thể chọc cho cười tươi đến vậy?” Lãnh Diệp khách khí giễu cợt nàng.
      Ý của muốn , nàng biết tự kiềm chế khi gặp đàn ông sao? Bị ám chỉ là loại phụ nữ như vậy, San San thể tiếp nhận.
      " còn cách nào khác, ở chung chỗ với quá nhàm chán , cho dù là đùa vô vị, cũng có vẻ thú vị." Nàng cũng cãi lại .
      "Nhàm chán? Tôi nhớ được, em hợp tác với tôi rất ăn ý giường mà." Lãnh Diệp nhắc nhở nàng, phản ứng nhiệt tình ban đêm của nàng.
      "Đây chẳng qua là phản xạ, hề có ý nghĩa gì khác." San San giận dỗi, ngược lại lòng mình.
      "Nếu tôi ở giường cùng người đàn ông khác chắc hợp tác càng vui hơn."
      " Em dám , em đối với tôi hề có bất kỳ cảm giác nào khác?" Lãnh Diệp tức giận gầm .
      " có!" San San ương bướng ." Tôi rồi, loại người như , có đánh chết tôi cũng thích !"
      Lãnh Diệp ánh mắt mị hoặc, nguy hiểm nhìn nàng. San San mặc dù có chút sợ, nhưng vẫn là cao ngạo ngẩng đầu, chịu yếu thế...

      ☆☆☆

      Quảng Hằng: Cảnh báo aaa!!!!! Hot...h..o..t...Độ Hot vô cùng nóng a! Đề nghị chap sau những ai đủ tuổi đừng nên vào, còn những ai yếu tim đau đầu, hay thiếu máu cũng nên cẩn thận. Và những ai có máu BT xin hãy bảo vệ màn hình nghiêm ngặt tránh nước dãi làm hư màn hình....
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 8.2 (18+)

      Cảnh báo: H...o..t... đề nghị mọi người ai chưa đủ tuổi đừng nên vào, còn ai đủ tuổi nên cẩn thận tí, những ai có máu BT xin hãy bảo vệ màn hìn cẩn thận, tránh nước dãi dây ra bàn phím.

      ***********************

      ☆☆☆



      đường về nhà vẻ mặt Lãnh Diệp lạnh lùng nghiêm túc lái xe, San San cũng ngồi ở bên cạnh tiếng nào.



      Lên đến tầng cao nhất, San San bước vào phòng trước, mở tủ áo chuẩn bị bộ quần áo sạch thoải mái tắm, phía sau vang lên tiếng của Lãnh Diệp cũng tiến vào phòng.



      San San để ý tới , tiếp tục tìm kiếm y phục. Khi nàng tìm được quần áo, đóng cửa tủ quần áo, quay người lại phát Lãnh Diệp trần truồng đứng ở sau lưng nàng!



      ", làm cái gì?" San San giật mình, ánh mắt né tránh, dám trực tiếp nhìn thân thể tráng kiện của .



      "Làm chuyện mà tôi muốn làm." Lãnh Diệp dùng ánh mắt thu hút, nhìn vẻ mặt xấu hổ nàng.



      Đột nhiên kéo khóa lễ phục của San San xuống, lễ phục lập tức rơi xuống đất, nàng mặc bộ quần áo lót màu trắng tinh lập tức ra ở trong khí.



      "A! --" San San cả kinh kêu ra tiếng, còn kịp phản ứng nữa, bị tay ôm lấy ném giường.



      San San chưa kịp hiểu chuyện gì bị Lãnh Diệp nằm đè lên người nàng làm nàng nhúc nhích nổi.



      Tiếp theo, bàn tay to của chút khách khí sờ soạng, ngón tay cái thô ráp của vuốt lên gò đất nhô cao của nàng, còn ngón giữa lòn xuống khe hẹp mê người bên ngoài quần lót vỗ về đùa nghịch…



      Chết tiệt, dưới quần lót của San San bị trêu chọc làm tiết ra chất mật thấm ướt, nàng xấu hổ và giận dữ vặn vẹo muốn né tránh, nhưng Lãnh Diệp nhanh chóng kéo quần lót của nàng xuống, đầu ngón tay lập tức thọc vào tiểu x co dãn dứt của nàng.



      "A -" đột nhiên xuất xâm nhập, làm cho San San nhịn được kêu ra tiếng.



      Những cảm xúc cứ nối tiếp nhau, đôi gò ngực của nàng giống như trái đào chín mọng căng tròn, cũng bắt đầu ngừng rung động.



      "Phản ứng tệ." Lãnh Diệp mỉa mai phản ứng nhạy cảm của nàng.



      " Ôi đừng. . ." muốn mở miệng phản bác, San San đột nhiên cảm thấy miệng của mình bị vật gì cứng nóng trám vào.



      "Ngậm nó!" Giọng thô ráp vang lên, Lãnh Diệp đưa vật cứng nóng trơn trượt của vào miệng nàng, bắt đầu nhịp điệu ra vào.



      "Ưm... Ưm..." Vật thô to kia, làm cho San San cảm thấy khó chịu, nhưng Lãnh Diệp nắm sau gáy nàng, để cho nàng chạy trốn, nàng cũng chỉ có thể vâng lời phun ra nuốt vào ...



      Sau hồi rút ra đưa vào, Lãnh Diệp gầm tiếng, ở trong miệng San San bắn ra nhiệt lưu, sau đó nghiêng người hút lấy cái miệng của nàng.



      " , tôi --" đôi môi đỏ mọng phát run, San San thể tin được nhìn chằm chằm Lãnh Diệp."A -- "



      Toàn thân nàng cứng đờ, giống như là bị luồng sét đánh trúng, bởi vì tay Lãnh Diệp đột nhiên bắt đầu đùa bỡn, kéo kéo đài hoa nhạy cảm của nàng.



      Rất nhanh hai mảnh hoa làm ướt đẫm mảng, lúc mở lúc đóng ngừng co thắt. Miệng tiểu x lại càng ngừng chảy xuôi ra chất mật.



      Ánh mắt Lãnh Diệp tối sầm lại, cúi đầu ngậm nụ hoa sưng phồng kia, đầu lưỡi cũng linh hoạt liếm láp miệng tiểu x ào ạt chảy ra chất mật, tình dục tăng cao làm cho tiểu x của nàng liên tục ẩm ướt, sẵn sàng chờ đợi.



      San San cách nào thừa nhận cảm xúc nhanh như vậy, nàng nhẫn nhịn chịu đựng muốn rên rỉ ra tiếng, nhưng đột nhiên tiểu x của nàng kịch liệt co rút lại, lúc mở lúc đóng hút chặc đầu ngón tay của Lãnh Diệp.



      "A nha --" nàng nhịn được rên lớn.



      Lãnh Diệp nhìn thấy tất cả, dùng lửa nóng cứng rắn của đặt bên ngoài tiểu x co thắt của nàng ngừng cọ xát, tiểu x được kích thích, càng ngày càng chảy ra nhiều chất mật.



      Hạ thân nóng rát, giống như là bị lửa thiêu đau đớn, đầu vú cũng căng cứng khó chịu, San San bất lực uốn cong người, muốn van xin nhiều hơn nữa.



      "Muốn sao?" Lãnh Diệp mỉm cười xấu xa nhìn nàng.



      "Muốn... Cho em..." rơi sâu vào trong kích tình, San San ý thức mê loạn thầm.



      " tôi, tôi thỏa mãn cho em." Lãnh Diệp lại dùng vật cứng rắn của ngừng chà vào tiểu x để thăm dò nàng.



      Muốn dùng động tác để gợi ý cho nàng, chỉ cần nàng chịu ra, là có thể đạt đến cái gọi là cực khoái.



      "Ưm..." San San đầu tiên là cắn môi dưới, ương ngạnh chống cự, song thân thể từ từ phản bội nàng.



      "Em... ..." Nàng rốt cục chịu đựng nổi, lớn tiếng kêu lên. Lãnh Diệp mặt nở ra nụ cười chiến thắng, động thân cái, liền đem lửa nóng cứng rắn đâm thẳng vào nàng.



      "A --" cảm giác vô cùng thỏa mãn làm cho San San vui sướng thét chói tai.



      Lãnh Diệp chuyển động mãnh liệt, bắt đầu nhịp điệu càng lúc càng nhanh ra vào nơi chặt khít ôm sát lấy .



      "A -- "



      Theo động tác mạnh mẽ ra vào của , San San trong miệng cũng bật ra từng tiếng kiều, hưởng thụ luồng sóng khoái cảm ập đến.



      "A. . ." Đột nhiên, cảm xúc giống như nước lũ tràn tới, lan tỏa khắp toàn thân của San San, khiến nàng cả người co quắp cách nào tự kiềm chế.



      Lãnh Diệp gầm tiếng, đem tất cả những tinh lực nóng ấm của bắn vào trong cơ thể nàng, sau vài lần co giật, mới rời khỏi thân thể nàng, lăn sang bên nằm nghỉ ngơi.



      San San kéo chăn xoay người, muốn nhìn thấy vẻ mặt thắng lợi đầy thỏa mãn của .



      Vô số những giọt nước mắt từ trong mắt nàng chảy xuống, làm ướt mảng gối.



      Nàng rồi, nàng dễ dàng thốt ra khỏi miệng. Chuyện này tuyên bố là nàng thua! Thua hoàn toàn.



      Nhưng, làm cho nàng rơi lệ cũng phải là bởi vì thảm bại, cũng phải là bởi vì lấy lại được cổ phần.



      Đó là bởi vì nàng phát – lời kia phát ra từ nội tâm của mình...

      ☆☆☆
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 8.3

      ***************************

      ☆☆☆



      San San đêm ngủ.



      Hôm sau, nghe được Lãnh Diệp rời giường, nhưng nàng rời giường. Chỉ là lẳng lặng nằm ở giường, nghe tiếng Lãnh Diệp mặc quần áo .

      Nằm ở giường giả bộ ngủ, nàng cảm giác được, Lãnh Diệp sau khi ăn xong bữa ăn sáng, còn đứng bên giường nhìn nàng chăm chú lúc lâu, sau đó mới rời khỏi nhà để đến công ty.



      Có lẽ là nhìn tư thế ngủ của người thất bại ! San San tự giễu cợt mình, trong lòng lại chợt nhói đau .

      Nếu như là San San kiêu ngạo kia chắc chắn nhảy dựng lên đem gối đánh vào gương mặt đắc ý của , nhưng nàng bây giờ chỉ có thể kiên nhẫn nằm im, để mặc cho nước mắt rơi xuống.



      Sau khi xác định chắc chắn rời , San San mở to đôi mắt đỏ hồng vì khóc, bắt đầu sắp xếp lại hành lý của mình.



      Mặc dù thời hạn tháng còn chưa tới, nhưng như từng qua, chỉ cần có người nhận thua, đối phương, thắng bại lập tức quyết định, mà trò chơi cũng tuyên bố ngưng hẳn.

      Nàng thua, bây giờ cũng là thời điểm rời ...

      Sắp xếp lại mọi thứ xong, San San cầm lấy hành lý, lưu luyến rời nhìn quanh, lần cuối cùng.

      Cho dù đến tháng, nhưng nơi này lại quen thuộc thân thiết đến như vậy. Nàng nghĩ tới, lại có thể nảy sinh tình cảm với nơi này, lại càng nghĩ tới mình chủ nhân nơi này.

      Còn làm cho mình nếm thử mùi vị thống khổ của tình .

      Chúc mừng. Tôi báo cho luật sư đem cổ phần chuyển giao cho .’

      Sau khi để lại tờ giấy này giường, San San lặng lẽ đóng cửa lại, rời khỏi nơi này...

      ☆☆☆

      Trở lại Đào thị, San San lập tức liên lạc với luật sư, muốn ông ta nhanh chóng đem hai mươi lăm phần trăm cổ phần, chuyển cho Lãnh Diệp.

      Sau đó, nàng giống như người gỗ, ngồi ở văn phòng tổng giám đốc cũ ngơ ngác trầm tư .

      Chú Minh đột nhiên đẩy cửa ra, bước vào.

      "San San, sao cháu lại kêu luật sư đem cổ phần của cháu chuyển cho Lãnh Diệp?" Chú Minh thể hiểu được, vội hỏi: "Lần trước phải cháu , coi như tạ lễ, cho chút cổ phần là tốt, cần gì cho nhiều như vậy."

      "Chú cần phải lo, những cổ phần đó là cháu tự động muốn tặng cho ấy."

      " Cháu phải muốn tới chỗ của cậu ấy học kinh doanh? Sao lại trở về trước thời hạn?"

      " học xong , cho nên trở lại." San San tránh ánh mắt dò hỏi của chú.

      "Sắc mặt của cháu được tốt lắm, bị bệnh à?" Chú Minh quan tâm hỏi.

      San San miễn cưỡng cười cười." Cháu có bệnh, chú đừng lo lắng."

      Chú Minh cũng phải là lão hồ đồ, nhìn ra được San San sắc mặt tốt lắm , như chợt hiểu : "Chẳng lẽ cháu và cậu ấy phát sinh tình cảm rồi?"

      "Chú đừng hỏi nữa, mọi chuyện kết thúc rồi."

      "Cái gì kết thúc? Nếu như nó dám khi dễ cháu, dù liều cái mạng già của chú, chú cũng phải liều mạng với nó!" Chú Minh mặt đỏ lên, tức giận .

      "Chú đừng tức giận, chúng cháu đều là người lớn, thích đến, thích tách ra. Chỉ đơn giản như vậy, chú đừng nghĩ mọi chuyện quá nghiêm trọng." San San cố gắng thuyết phục chú Minh.

      "Nhưng là..."

      "Đừng nữa. Chúng cháu gặp lại. Cổ phần cho ấy cũng là chuyện đương nhiên, dù sao ấy giúp công ty việc lớn như vậy, tương lai ấy có hai mươi lăm phần trăm cổ phần, chắc càng thêm quan tâm tình trạng hoạt động của công ty, đây cũng là chuyện tốt, cứ coi như chúng ta đặt cọc trước.”

      San San tỉnh táo , ánh mắt nhưng ra tia đau xót.

      Bỗng nhiên ngưng chút, San San tiếp: "Đúng rồi, nếu công ty có chuyện gì, cháu muốn trở về Mỹ sớm chút, chuẩn bị học lại.”

      " Vậy sao? Vậy cũng tốt..." biết bọn họ rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhưng chú Minh có thể nhìn thấy, San San cố giấu thương tâm.

      Nếu như trở về Mỹ sớm chút, có thể làm cho San San tâm tình khá hơn chút, ông cũng ngăn cản nàng.

      Tuy nhiên, tốt như vậy sao? Nhìn San San, Minh thúc nhịn xuống thở dài...

      **********************

      Hết Chương 8

      Quảng Hằng: À hôm nay ta cố gắng post cho xong Tà Thần, hoàn cho rồi, bộ này kéo dài lâu quá. ^^
      Last edited by a moderator: 3/12/14
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 9.1

      ***************************

      【 chương thứ chín

      ‘Chúc mừng. Tôi bảo luật sư đem cổ phần chuyển giao cho .

      biết là lần thứ mấy, Lãnh Diệp cầm lấy tờ giấy này, muốn xé nát nó, nhưng cho đến bây giờ nó vẫn nguyên vẹn hề sứt mẻ

      Nàng tuần lễ.

      Trong tuần lễ này, Lãnh Diệp cũng nhận được những giấy tờ hợp pháp của cổ phần Đào thị do luật sư chuyển giao, luật sư còn thuận miệng nhắc đến chuyện nàng sắp trở về Mỹ.

      Đào San San người lãnh đạm. , thèm lời từ biệt. Chuyện này chứng minh nàng đối với chút cảm giác cũng

      Nhưng mà, phải thắng sao?

      nhận được cổ phần, nhận được thân thể xinh đẹp của San San, để cho kẻ kiêu ngạo như nàng phải chính miệng nhận thua, như vậy cần gì phải quan tâm phản ứng của Đào San San

      nên mở tiệc ăn mừng, nhưng chút vui mừng Lãnh Diệp cũng có.

      chỉ cảm thấy tức giận, bởi vì ngoài mặt có vẻ như là thắng, nhưng biểu của nàng, dường như lên nàng mới là người chiến thắng.

      Nếu như nàng khóc sướt mướt cầu trả lại cổ phần, hoặc là chính miệng thừa nhận nàng thương , như vậy có lẽ suy nghĩ giữ nàng ở cạnh bên .

      Phụ nữ phải ai nấy đều như vậy sao? Chỉ biết sử dụng hết tất cả các thủ đoạn để đạt được những gì mà họ mong muốn. Những thứ ấy bao gồm vàng bạc, châu báu, nhà cửa, biệt thự cao cấp...

      Nhưng nàng lại gì, chỉ ngoảnh mặt ra , làm cho  Lãnh Diệp cảm thấy đây là thất bại đầu tiên trong cuộc đời của .

      Đem tờ giấy vò thành cục, dùng sức nắm ở trong lòng bàn tay, tâm tình Lãnh Diệp cũng có nhiều nếp nhăn giống như trang giấy.

      cách nào phủ nhận, từ sau khi San San ,căn nhà vốn thoải mái giờ trở nên trống rỗng.

      Cho dù ở cùng nhau trong khoảng thời gian rất ngắn, cũng lười, thèm bận tâm tìm hiểu thêm về nàng, chỉ là tận tình hưởng thụ lạc thú giường cùng nàng.

      Nhưng bây giờ, lại bắt đầu nhớ đến, dáng vẻ của nàng lúc ngồi ăn điểm tâm cách lặng lẽ, vẻ mặt lúc tức giận của nàng, nét kiêu sa của nàng, nhớ lúc nàng ở giường kích tình rên rỉ….

      Tức giận giáng đòn nghiêm trọng xuống mặt bàn, mắng chính mình vô dụng vì nhớ nàng!

      Lãnh Diệp thể xác định cảm giác của mình đối với  nàng là gì, nhưng có thứ gì đó thúc giục , muốn tạm biệt San San lần cuối.

      ☆☆☆

      Hôm sau phải đáp máy bay trở về Mỹ , hành lý San San cũng chuẩn bị gần như đầy đủ.

      Nàng còn gì lưu luyến, việc duy nhất khiến nàng lo lắng chính là Đường Lê Nhi.

      Lê Nhi giống như mất tích, biết chạy đến chỗ nào, từ sau lần chia tay trước, vẫn có về nhà. Cũng sợ chị Băng Nhi mắng...

      Mà nàng ngày mai phải trở về Mỹ, sợ rằng trước khi trở về, nhất định gặp được Lê Nhi. San San thở dài, trong lòng khỏi cảm thấy tiếc nuối.

      Nếu lần sau nàng có trở về, chỉ sợ rằng phải chờ tới tốt nghiệp đại học ...

      Ngồi ở trong phòng tổng tài, nhìn bàn có ảnh chụp chung cả nhà, San San nhớ tới trước kia khi mọi chuyện chưa phát sinh, trong lòng ấm áp vô cùng.

      Lúc nàng còn , trong nhà có cha, mẹ, hai, nhà bốn người, cuộc sống luôn luôn hoà thuận vui vẻ. Sau khi mẹ qua đời vì bệnh nặng, tiếp theo nàng sang Mỹ du học, sau đó ba ba qua đời, chuyện thay đổi trong mấy năm nay làm cho nàng khiếp sợ.

      Nếu như có thể trở về như trước, là tốt biết bao nhiêu! Nàng trở lại thành Đào San San buồn lo, trai  có lẽ  cũng có thể cần lâm vào hoàn cảnh ‘ trâu bắt chó cày’ gánh trọng trách công ty. ( trâu bắt chó cày: ngoài khả năng; bất đắc dĩ ,câu này ngụ ý buộc người ta làm việc hợp khả năng, gây khó dễ cho người ta)

      Nàng vì công ty nảy sinh khủng hoảng mà trở về gấp, cũng vì vậy mà quen biết Lãnh Diệp.

      Ở trong trò chơi này, mình là hoàn toàn thất bại, chẳng những thua thân thể, còn thua tâm, bây giờ có thể đoán được Lãnh Diệp hưởng thụ thắng lợi thõa mãn như thế nào?

      Sau này, ngày nào đó trong tương lai, nhà của người phụ nữ khác tiến vào...

      Nhớ tới Lãnh Diệp, San San cảm giác trong lòng phức tạp, đủ loại mùi vị và cảm xúc, làm cho nàng khó chịu muốn khóc.

      "Cộc, cộc." Tiếng đập cửa vang lên, tiếp theo chú Minh vào.

      " Chú Minh, có chuyện gì sao?" Thấy chú Minh, San San cố làm ra vẻ tươi cười, nhưng miễn cưỡng cười vui kết quả lại làm cho nét mặt của nàng lộ ra có chút mất tự nhiên.

      Thấy mấy ngày qua bộ dáng của San San gầy gò cách rệt, chú Minh trong lòng cũng vô cùng khổ sở.

      Ông biết, San San cùng Lãnh Diệp trong lúc đó xảy ra chuyện gì, nhưng mà nỗi đau của San San chắc chắn là có liên quan đến cậu ta.

      Biết San San từ mới ra đời, cho đến khi lớn lên, San San giống như con ruột thịt của ông. San San giả vờ như có chuyện gì xảy ra, cũng thể gạt được đôi mắt tinh tường của ông 

      " Chú đến là để hỏi thăm con, chuẩn bị đồ đạc xong chưa?" Chú Minh quan tâm hỏi nàng.

      " Chỉ có hai kiện hành lý. Lần này cháu trở về, cũng mang theo gì nhiều." San San đứng lên, về phía chú.

      "Vậy ngày mai chú đưa con đến phi trường." Chú Minh hiền từ .

      Nghe được lời của chú, San San lắc đầu, tỏ vẻ cự tuyệt.

      " cần, chú à. Để con tự mình đến phi trường, nếu chú đến tiễn con sợ là con nỡ rời ." Nàng đùa, vẻ mặt lại có vẻ đau thương.

      "Là nỡ rời chú, hay trai con... Hay là những người khác?" Chú Minh thử hỏi, vừa quan sát vẻ mặt của San San.

      " Chú đừng đùa, con nỡ người nào, con có ai để lưu luyến đâu? Dĩ nhiên chỉ có chú và trai thôi!" San San định đến bên cửa sổ, giả vờ như thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ.

      Mặc dù thanh nghe rất bình tĩnh, chú Minh lại thấy bả vai San San rung động, có thể thấy được trong lòng nàng kích động.

      "Đừng tưởng rằng chú già rồi, nên cái gì cũng dấu diếm chú. Chuyện giữa cháu và Lãnh Diệp, nên cho chú hiểu, nếu chú Minh đến chết cũng an lòng."  Chú Minh cảm thán lắc đầu, hy vọng San San có thể ra rốt cuộc xãy ra chuyện gì.

      San San trả lời câu hỏi của chú. Chỉ chăm chú nhìn mấy con chim bay ngoài cửa sổ, bộ dáng vui đùa ung dung nhàn nhã của chúng làm cho nàng rất hâm mộ.

      Nếu như có thể giống như những con chim kia, lo nghĩ là tốt quá, nàng cũng bị bất cứ chuyện gì ảnh hưởng.

      "San San..." Chú Minh chưa từ bỏ ý định hỏi tới.

      " Cháu vốn là muốn làm cho chú lo lắng, " Thở dài, San San chậm rãi xoay người nhìn chú Minh.

      "Nhưng cháu cũng muốn dấu diếm chú nữa..."

      Cho nên San San bình thản, đem chuyện nàng vì cứu vãn công ty, mà cùng Lãnh Diệp giao dịch ra toàn bộ.

      " Đứa cháu ngốc nghếch này, vì công ty mà phải hi sinh như thế sao!"

       Chú Minh nghe xong lời của San San, giờ mới hiểu được tại sao Lãnh Diệp lại đứng ra giúp giải quyết vấn đề. Nhưng cho dù nàng đơn giản nhưng chú Minh cũng hiểu , giao dịch của bọn họ đơn giản chỉ có như vậy.

      "Chuyện này nên cho trai cháu biết, ấy luôn luôn đơn thuần, cháu muốn ấy vì vậy mà tự trách." San San nhàn nhạt .

      Đứa bé ngốc này, vậy còn quá dũng cảm, vai gánh vác chuyện của công ty, bị ít ủy khuất.

      Nghĩ đến đây, chú Minh chỉ có thể ngừng rơi nước mắt, vừa : "Đứa..."

      "Nhưng mà công ty được giúp đỡ phải sao?" San San : "Chỉ cần công ty có chuyện gì, cháu liền cảm thấy vui vẻ. Hy sinh mọi thứ cũng đáng giá."

      "Làm sao đáng giá? Công ty làm sao có thể so sánh với cháu, cháu quan trọng hơn! Chú tin ba ba chết của cháu cũng có cùng ý nghĩ giống như chú!" Chú Minh vừa kích động vừa .

      Quả   ở trong lòng của ông, San San và Đào Kinh Minh là hai bảo bối của ông a

      " Chú Minh..." Nghe được lời của chú, San San nhịn được quay đầu lại, ôm lấy người chú thương nàng giống như ba ba, ở trong lòng ngực của ông khóc nức nở.

      Chú Minh vỗ nhè lưng San San, an ủi nàng, hy vọng có thể làm cho tâm tình nàng dễ chịu chút ít.

      biết qua bao lâu, San San mới rời khỏi vòng tay ấm áp của chú Minh .

      Lau khô hết nước mắt, nàng gượng cười : “ Chú xem, con lớn như vậy , mà vẫn còn khóc nhè. Nhưng mà, con rất kiên cường, mọi chuyện nhanh chóng qua hết thôi.”

      " Đứa này..." Chú bất đắc dĩ nhìn San San.

      " Đươc rồi chú à. Con còn có chút chuyện bận, chú cũng trở về phòng làm việc , nhớ trông chừng trai cháu nhé ! Tránh cho ấy làm những chuyện quái lạ." San San thúc giục chú Minh xem chừng trai của mình.

      "Được rồi. Để chú Minh . Con phải nhớ kiểm tra hành lý lần nữa, xem có còn thiếu thứ gì hay ."

      Nhớ tới Đào Kinh Minh - quả bom nổ chậm này, chú cũng đầy lo lắng, cho nên chú rời khỏi phòng làm việc, chuẩn bị giám sát Đào Kinh Minh

      Sau khi chú Minh , San San vẫn ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, tâm tình thể lập tức bình phục lại.

      biết qua bao lâu, đèn hiệu của máy nội bộ đột nhiên sáng lên, đồng thời truyền đến giọng thư ký.

      "Đào tiểu thư, Lãnh tiên sinh tìm đến , có muốn cho ông ấy vào ?" Thư ký chần chờ hỏi.

       Ngây ngốc, San San trong lúc nhất thời biết trả lời thế nào. tới làm cái gì

      Nàng quên, xấu hổ nhớ lại kỷ niệm của đêm trước khi chia tay. Nhớ đến chỉ biết nhắc nhở nàng, nhạo báng nhiệt tình và tủi nhục của mình.

      muốn gặp , San San cơ hồ muốn mở miệng từ chối. Nhưng khi nhớ tới, kiếp nầy chỉ sợ gặp được nữa, nàng lại thay đổi chú ý.

      "Mời ta vào." San San cố gắng làm giọng có ra vẻ tự nhiên, bình tĩnh, nhưng tâm lại bắt đầu cuồng loạn.

      Nàng vội vàng lấy tay sửa sang lại đầu tóc chút, Lãnh Diệp liền đẩy cửa bước vào.

      vẫn giống như tuần trước đây, lộ ra vẻ tự tin, tiêu sái, tuấn mỹ làm cho người ta thể rời ánh mắt, vẫn giống như lần trước, vừa tiến đến liền tự động ngồi vào ghế sa lon.
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quinn & Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 9.2

      ***************************

      【 chương thứ chín

      " Hôm nay đến có chuyện gì ?" San San mở miệng hỏi .

      "Nghe phải trở về Mỹ?" Trầm mặc vài giây sau, rốt cục cũng lên tiếng.

      Ánh mắt vững vàng nhìn thẳng  San San, chú ý tới sắc mặt của nàng có chút tái nhợt, nguyên nhân có thể là bởi vì vất vả thu xếp lại hành lý

      "Đúng vậy a, ngày mai lên máy bay." San San khách khí trả lời.

      " Thế nào? Sau khi đạt được mục đích muốn chạy về Mỹ? Kế hoạch của   là sạch gọn gàng." Lãnh Diệp mở miệng châm chọc nàng.

      "Lời này của là có ý gì?" San San cứng ngắc hỏi lại .

      Chẳng lẽ hôm nay Lãnh Diệp tới đây, chính là để châm chọc nàng, sẵn tiện  tuyên dương thắng lợi của ?

      "Phụ nữ tôi gặp rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp người tham lam như ." Lãnh Diệp lãnh đạm cười.

      "Mặc dù dùng thân thể để giao dịch vì lợi ích của công ty, nhưng khi đạt được mục đích liền vui vẻ rời , dây dưa bẩn thỉu, cũng bày ra sách này nọ, là khiến người ta bội phục."

      " được quên, ở cùng tháng, là do đưa ra... Lúc đầu tôi chỉ đồng ý cho cổ phần." Khuôn mặt tái nhợt của San San nghiêm lại, thống khổ thừa nhận lời vô tình của .

      "Tôi quên, cho nên tôi mới đến để khen , biết tận dụng cơ hội, để đòi hỏi tôi thêm vài thứ. nào mà như thế? Bắt được cơ hội tận tình vơ vét, giống như sói vậy." Ở trong mắt Lãnh Diệp, tất cả phụ nữ đều là tham lam như nhau.

      Bị đem ra so sánh là loại con thấp kém này, San San tức giận, phản bác : " nên so sánh tôi cùng với những khác. Tôi phải là loại phụ nữ đó.

      " như nhau sao? Đúng vậy, chỉ muốn cứu nguy công ty. Nhưng thực chất bên trong cũng đều giống nhau, chỉ biết dùng thân thể để trao đổi lợi ích." Lãnh Diệp sắc bén , chút cũng lưu tình.

      "Tùy muốn như thế nào, nếu như hôm nay đến đây để làm tổn thương tôi. Vậy xin lỗi, tôi phải là loại phụ nữ yếu ớt như vậy." San San cố hết sức giữ bình tĩnh , nàng biết, nàng biểu càng kích động, càng làm cho Lãnh Diệp đắc ý. Lãnh Diệp lạnh lùng nhìn San San, lời.

      " được quên, cũng là cổ đông của Đào thị, trong tương lai phải có trách nhiệm đối với  Đào thị." Cuối cùng, San San nhắc nhở trách nhiệm của .

      "Tôi rồi, cổ phần của Đào thị là gì đối với tôi cả." Lãnh Diệp lười biếng .

      San San hoài nghi hỏi ." có ý gì?"

      " Tôi tự mình quyết định, nên xử lý vấn đề của Đào thị như thế nào." Lãnh Diệp xấu xa vừa , vừa thưởng thức vẻ mặt tái nhợt  của San San.

      " --" San San muốn tiếp tục cãi lại, nhưng nghĩ lại hay là nên buông tay.

      Cổ phần cũng là của , nàng cũng có quyền can thiệp vào nữa.

      "Tùy ." San San nhàn nhạt .

      Phản ứng bình tĩnh của nàng hơi ngoài dự đoán của , Lãnh Diệp cho là San San phẫn nộ, cùng tranh chấp mới phải...

      "Chúc lên đường bình an." Đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi .

      "Cám ơn." San San nhàn nhạt đáp lời.

      Hôm nay Lãnh Diệp đến đây, chỉ là vì muốn tổn thương nàng, quan hệ của bọn họ từ trước đến giờ có bất kỳ thay đổi nào, chẳng qua là làm cho nàng đối với càng thêm hết hy vọng.

      Dù sao Lãnh Diệp được tất cả mọi thứ muốn, nàng cũng còn thứ gì để có thể cho thêm .

      Trước khi từ giã, khí tràn ngập lúng túng, hai người đều còn lời nào để

      "Gặp lại sau." Cuối cùng, thản nhiên , mặt có bất kỳ biểu gì, sau đó đứng lên, từ từ rời khỏi ánh mắt của San San.

      Khi cánh cửa đóng lại, nước mắt San San lần nữa rơi xuống, thế giới trở nên mơ hồ trước mắt nàng.

      Đau lòng... Đúng là, đời này còn có người đàn ông nào, có thể tổn thương nàng đến vậy...

      ☆☆☆

      Sáng sớm hôm sau, chú Minh và Đào Kinh Minh đến Đào Gia để tiễn San San.

      " cần chú đưa ra sân bay sao?" Chú Minh hỏi lần nữa. San San , cho phép bọn họ đưa đến sân bay, nếu chú Minh chắc muốn cùng nàng.

      " cần, con sợ con khóc ở sân bay." San San rất kiên trì cự tuyệt.

      Chú thở dài, biết cách nào thuyết phục San San." Con sang Mỹ chỉ có mình, nên cẩn thận nhiều hơn.”

      "San San, em ở Mỹ ráng học, tốt nghiệp rồi phải nhanh chóng trở về." Đào Kinh Minh lưu luyến rời nhìn em , trong lòng rất quan tâm đứa em duy nhất này.

      San San trợn mắt nhìn trai."Biết rồi. ở công ty phải nghe lời của chú Minh, nên tùy tiện làm loạn. Nếu em trở lại xử lý ."

      Lúng túng cười cười, Đào Kinh Minh vội vàng gật đầu đáp ứng.

      Lầm rầm rầm..." Từ xa nghe thấy tiếng xe đến gần.

      San San phỏng đoán , có thể là xe taxi đến đón nàng đến sân bay, cho nên nàng rưng rưng hướng chú Minh và trai lời từ biệt.

      " Em phải , và chú phải bảo trọng. Nhất là chú Minh , chú lớn tuổi, phải chú ý vấn đề sức khỏe của mình." San San nghẹn ngào .

      "San San..." Chú Minh cố gắng dằn nước mắt xuống, dùng ống tay áo chùi chùi khóe mắt.

      San San vội cúi đầu vào túi xách tìm kiếm khăn tay, muốn đưa cho chú Minh, nghĩ tới vừa ngẩng đầu, nàng bị hai gã đàn ông đột nhiên xuất kèm chặt.

      "A! Các muốn làm gì?" San San thét chói tai, vàng vẫy.

      Đào Kinh Minh và chú Minh bị chuyện ngoài ý muốn này làm giật mình, phản ứng kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn San San bị hai gã đàn ông lôi lên xe.

      ☆☆

      Rời khỏi Đào thị, Lãnh Diệp trở về nhà mình, ngược lại đến nhà Nhu Nhã, cả đêm uống rượu giải sầu.

      "Đừng uống nữa . Đối với  thân thể tốt." Nhu Nhã nhớ nổi, đây là lần thứ mấy mình khuyên .

      Nàng biết tửu lượng của Lãnh Diệp rất tốt, ngàn chén say, chỉ là lo lắng uống rượu nhiều ảnh hưởng tốt đến sức khỏe của .

      Lãnh Diệp trả lời, chẳng qua là uống hết ly rượu mạnh này đến ly rượu mạnh khác.

      "Nếu như hối hận, hãy đuổi theo bảo ấy ở lại." Thở dài, Nhu Nhã khuyên

      "Hối hận cái gì?" Lãnh Diệp cười lạnh, muốn thừa nhận bất kỳ phản ứng nào trong lòng mình.

      Tâm tình bây giờ rối rắm phức tạp, hận đem cổ của mình bẻ gảy được.

      Nếu như có đầu óc, nên theo quy tắc trò chơi, nhận lấy cổ phần, tiếp tục cuộc đời của , đem Đào San San ném qua bên. Mà cần phải luyến tiếc ngó đến nàng lần nữa.

      Kết quả, như tên ngu ngốc, tìm San San. Còn những lời làm tổn thương nàng..

      Nghĩ đến vẻ mặt của San San lúc đó, Lãnh Diệp vô cùng hối hận.

      bao giờ cho phép hối hận xuất trong cuộc sống của mình , cũng sớm hiểu những bóng hồng vây xung quanh , toàn là những tham tiền cầu lợi, xứng đáng làm cho quyến luyến quay đầu lại.

      Giống như tình giữa Đằng Lệ cùng Tâm Đồng, chẳng có thể gặp gỡ, thể cầu phép lạ.

      Lãnh Diệp cho là mình, có thể may mắn gặp gỡ xứng đáng để -- nhưng Đào San San có ý nghĩa gì với ? Tại sao vì nàng phá lệ hết lần này đến lần khác?

      phải là loại đàn ông biết phân biệt tốt xấu, thế nhưng lại quay đầu để tổn thương người phụ nữ? Chẳng lẽ biến thái đến mức thích thưởng thức vẻ mặt thống khổ của phụ nữ?

      Uống cạn ngụm rượu, vẻ mặt Lãnh Diệp tràn đầy ảo não trước nay chưa có, chính cũng thể giải thích được.

      Nhu Nhã muốn tiếp tục thêm gì nữa, nhưng điện thoại di động của Lãnh Diệp lại đột nhiên vang lên.

      " Alo. Tôi là Lãnh Diệp." Lãnh Diệp cầm  điện thoại di động lên, vẻ mặt vốn lạnh nhạt, lại đột nhiên biến sắc.

      "San San có việc?" Nhu Nhã lập tức phát tình huống bình thường.

      Cắt điện thoại, Lãnh Diệp đứng lên, nhìn Nhu Nhã cách đơn giản:

      " Chú Minh gọi điện thoại, bảo ấy trước khi ra sân bay, bị người ta bắt cóc . Mặc dù bọn họ báo cảnh sát, nhưng nếu chỉ dựa vào cảnh sát, phải mất mấy ngày."

      Sau khi dứa lời, Lãnh Diệp gọi điện thoại cho Nham Hổ, đơn giản giới thiệu thân phận San San, cũng muốn Nham Hổ lập tức đều tra, xem rốt cuộc là người nào bắt San San .

      Nham Hổ hổ là Nham Hổ, mặc dù chỉ có chút ít manh mối. Nhưng mạng lưới tình báo của chỉ trong vòng 3h liền đều tra ra được tin tức.

      "Tình hình như thế nào?" Lãnh Diệp hỏi thăm .

      " Tôi cùng lúc phái ra sáu hướng truy tìm, chỉ cần có liên quan đến người của Đào gia đều phải điều tra cẩn thận. Nhưng loại bỏ hết tất cả những điều có thể." Nham Hổ tỉnh táo đem tin tức tra được ra.

      "Ngoài ra tất cả các băng nhóm lớn nhất ở Đài Loan cũng trở về báo cáo, bọn họ tra xét tất cả những con đường gần đó, nhưng cũng tra ra có ai liên quan đến bắt cóc tống tiền lần này."

      "Shit! Mạng lưới tình báo của cậu đúng là lũ vô dụng ? chút tin tức cũng có!" Lãnh Diệp rốt cục nhịn được, chửi ầm lên với bạn tốt của mình.

      " Cậu bình tĩnh chút. Trước mắt, người khả nghi duy nhất chính là người cho cho Đào thị vay tiền, tổng tài ngân hàng Gia Bảo - Vương Hồng Ngọc, hành động của ta có chút bất thường." Nham Hổ ra tin tức trọng điểm

      "Bất thường như thế nào?" Lãnh Diệp tiếp thu tin tức cách nhạy bén.

      " Đứa em trai duy nhất của ta, ba ngày trước tự sát chết, nhưng hai ngày nay ta lại mướn người trang trí về để trang hoàng lại ngôi biệt thự ta mới mua cho em trai của mình..."

      Tuyệt đối người bình thường nào có làm chuyện như thế này!

      Ánh mắt Lãnh Diệp buồn bã, hỏi tiếp: "Biệt thự ở chỗ nào?

      " Cách nhà Nhu Nhã xa, chỉ lái xe khoảng hai mươi phút. Là đường Vịnh Bắc Sơn, có tòa biệt thự duy nhất --" Nham Hổ còn chưa hết câu, Lãnh Diệp ngắt điện thoại, chạy nhanh ra ngoài.

      Chỉ còn mình Nhu Nhã sốt ruột đứng tại chỗ kêu to: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì..."

      Hết chương 9
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :