1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ÁI THIẾP CỦA TÀ THẦN - Đường Quyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 5.2

      Nếu có thể ra ngoài dạo phố, San San quyết định phải từ sáng sớm đến tối mịt mới trở về.

      Cho nên nàng vào phòng lấy bộ quần áo trong túi hành lý ra thay, sau đó vui vẻ ra ngoài “ dạo phố”.

      Nàng định trở về Đào Thị xem chút, nhưng lại sợ chú Minh hỏi thăm này nọ, khéo lại lộ chuyện. Cho nên San San cũng dám trở về.

      ra dạo phố phải là hứng thú của nàng, lúc còn học ở Mỹ, rảnh rỗi nàng thường ở tai sân trường để đọc sách, chút hứng thú ra ngoài cũng có.

      Vì vậy mấy hôm sau, nàng buộc mình phải vào viện bảo tàng xem triển lãm, dạo ít các siêu thị, trầm tư ở các quán cà phê, uống ít số cà phê vào bụng.

       

      Mỗi lần luôn là dạo đến tối, nàng mới bằng lòng trở về Lãnh gia, ăn xong bữa tối, nàng nằm bẹp giường vào giấc ngủ.

       

      Sau đó nửa đêm, nàng lại bị Lãnh Diệp đánh thức, cầu nàng phải phục vụ ham muốn vô độ của .

      Cứ như vậy trôi qua, nàng càng ngày càng mệt mỏi.

      Cho nên đến ngày thứ tư, mặc dù có dự định gì, nhưng trời còn chưa tối nàng muốn trở về Lãnh Gia, vì cả ngày hôm nay nàng luôn có cảm giác bất an dường như có ai rình rập theo dõi nàng.

      Trở lại tòa cao ốc của Lãnh Gia, nàng phát thư kí còn làm việc ngoài văn phòng của tổng tài. Như vây Lãnh Diệp vẫn còn bận?

       

      Nhưng San San hoàn toàn quan tâm , tốt nhất là bận rộn đến chết !

      Vào đến nhà, San San thấy bàn của phòng ăn chuẩn bị đầy đủ thức ăn. Bụng réo nàng phải ngồi vào bàn,nàng cũng muốn chờ ăn cùng với Lãnh Diệp.

      Nàng quyết định mình phải ăn no, sau đó tắm rửa thoải mái.

       

      Sau khi tắm xong thời gian vẫn còn sớm, San San muốn tìm việc gì đó làm để giết thời gian, nàng chợt nhớ đến dàn thanh trong phòng khách của Lãnh Diệp, hưởng dường như tệ, thử đáng tiếc.

       

      Cho nên nàng tới phòng khách, lục tìm những CD được cất trong tủ, chuẩn bị thưởng thức nhạc.

      Tìm mãi, nàng ngoài ý muốn phát ra Lãnh Diệp có vô số bộ sưu tập những tuyển tập của các nhà soạn nhạc thiên tài.

       

      Nàng cho là Lãnh Diệp là người chỉ biết kiếm tiền, thiên tài về kinh doanh và đùa giỡn phụ nữ, nghĩ tới lại có sở thích về nhạc như vậy-- điểm này khiến cho San San cũng có chút ngoài ý muốn.

       

      Chọn ra mấy đĩa CD, đặt vào ổ đĩa. San San thư giãn nằm ghế sa lon, lắng nghe cả phòng tràn ngập tiếng đàn tuyệt diệu.

       

      Kỹ thuật đánh đàn của Tiêu Bang là xuất quỷ nhập thần, mượt mà biến hóa kì ảo khôn lường. Khi ôn nhu nhàng, khi trầm bổng mênh mông, tiếng đàn du dương dần dẫn dắt San San, từng bước chìm vào mộng đẹp.

      Đêm khuya, khi Lãnh Diệp trở về, đầu CD vẫn còn vang lên điệu nhạc, mà San San nằm ghế sa lon ngủ say, mặt  nở ra nụ cười ngọt ngào.

      Trong giấc mơ, nàng rong chơi trong sân trường đại họcPittsburgh, ngồi dưới tàng cây đọc những tác phẩm vô vị nuốt nổi của các tác gia nổi tiếng.

       

      Đột nhiên nghe tiếng chim hót chiêm chiếp líu lo, đón nhận những làn gió mát mơn man , nàng rất thích cuộc sống trong sân trường này, bình yên, có những phiền não vô vị.

      Nhìn nàng ngủ ngây thơ như thiên sứ, hề có mùi thuốc súng, có công kích, nhìn im lặng dễ gần.

       

      Lãnh Diệp phủ nhận,nàng là người phụ nữ đẹp nhất mà từng gặp qua, là người phụ nữ đầu tiên dám khiêu khích , cũng là người phụ nữ  có thể khơi mào dục vọng của cách nhanh nhất ở giường.

      Trước khi trò chơi kết thúc, có thể cùng nàng hưởng thụ cũng có gì sai trái.

       

      Lúc này, San San đột nhiên trở mình, thiếu chút nữa từ ghế salon rơi xuống, may mà có Lãnh Diệp nhanh tay lẹ mắt đón được nàng.

      Mặc dù thiếu chút nữa ngã xuống thảm, nhưng nàng vẫn ngủ say, hề có chút cảnh giác nào.

       

      "Ngủ ngon a." Lãnh Diệp cười cười, cúi người ôm lấy thân hình mảnh mai của San San, nhàng mang nàng đặt lên giường.

      Mơ mơ màng màng ngủ thẳng đến nửa đêm, San San mới từ trong mộng tỉnh lại.

       

      A? Mình phải là nằm ghế sô pha nghe CD sao? Tại sao lại chạy lên giường? San San có chút nghi ngờ, nhưng thấy Lãnh Diệp ngủ say bên cạnh, nàng mới chợt tỉnh ngộ.

       

      phải là Lãnh Diệp ôm nàng vào phòng sao? nghĩ tới cũng làm chuyện ôn nhu như thế.

       

       
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 5.3

      Nhìn thấy đường nét gương mặt của Lãnh Điệp ràng, sống mũi cao thẳng, trong lúc ngủ say mà vẫn đẹp trai, tuấn.
      Bỗng dưng San San nổi lên ý nghĩ muốn sờ mặt của . Cho nên nàng len lén đưa tay tới...

      nghĩ tới Lãnh Diệp đột nhiên trở mình, làm cho San San sợ quá liền nhanh chóng rụt tay về, nàng cũng nhanh chóng nhắm mắt lại làm bộ ngủ.
      Giống như bé trộm kẹo chút nữa là bị bắt quả tang, tim San San đập dồn dập.
      May mà có tỉnh lại, nếu nguy rồi. chừng còn hoài nghi mình muốn bóp chết đây!
      Nhớ đến lần trước trong mơ nàng đè chết , San San ngược lại có chút buồn cười, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn chút.
      .
      ra chỉ cần chịu giúp đỡ Đào Thị nàng cũng nên quá chán ghét .
      Dành thời gian dạo, chi bằng mình thử tính toán xem có cách nào thắng được trò chơi này để lấy cổ phần của Đào Thị về hay ít ra cũng giảm bớt được ít thiệt hại.

      Càng nghĩ càng cảm thấy có thể được , San San trong lòng bắt đầu tính toán phải như thế nào, mới có thể thắng được trò chơi này...

      ☆☆☆
      sai! Chính là phải làm người phụ nữ ngoan ngoãn, trước tiên phải chiếm được cảm tình của , để bớt đề phòng, sau đó Lãnh Diệp nhất định nàng!

      Suy nghĩ suốt cả đêm, cuối cùng San San cũng ra được kết luận.

      Vào buổi sáng lúc ăn điểm tâm, San San cố ý phá tan khí yên lặng, cùng Lãnh Diệp tán gẫu.

      "Đúng rồi! Tôi có chuyện muốn hỏi , đối với tình trạng của Đào Thị có biện pháp gì hay ." San San khách sáo hỏi thăm .
      " giải quyết." Lãnh Diệp vẫn cúi đầu xem báo.

      "Giải quyết?" Cho là mình nghe lầm, San San xác định lại lần nữa.
      "Chúng ta đến chuyện của Đào Thị! giải quyết như thế nào ? Vẫn chưa tới tuần."

      Lãnh Diệp gấp lại tờ báo, thả vào bên bàn." xử lý công việc từ trước đến giờ cần đến tuần."

      "Vậy… giải quyết như thế nào ?" Đối với câu trả lời của , San San vẫn còn bán tín bán nghi." trai của tôi cũng phạm sai lầm ít."
      Chuyện của Đào Thị rắc rối nhiều như vậy, làm sao có thể ở trong tuần giải quyết xong!

      “ Em về những dự án đầu tư siêu cấp thất bại sao?" Lãnh Diệp hớp ngụm cà phê. ."Chỉ cần phân tích tin tức kỹ càng tỉ mỉ, muốn giải quyết chuyện này ra rất đơn giản."
      "Còn về chuyện trung tâm giảm béo ở Châu Phi, chỉ cần thay đổi chút chủ đề kinh doanh, đem nó sửa thành " Spa -Trung tâm dưỡng da thiên nhiên ở Châu Phi”, lại thêm vài chiêu tuyên truyền quảng cáo, chỉ cần chú trọng vào chất lượng phục vụ, tự nhiên thu hút du khách Châu Âu sang thôi.”
      Thấy San San tỏ ra kinh ngạc, lại tiếp: “ Về phần trung tâm mua sắm đại ở sa mạc còn dễ giải quyết hơn, cho người điều tra, phát ở bên dưới khu mua sắm đó, có mỏ dầu chất lượng cao chưa ai khai thác. Tin tức vừa được truyền ra ngoài lập tức thu hút ít giớ kinh doanh tham gia đấu giá, dễ dàng bán mảnh đất kia với giá cao ngất ngưởng tận mây xanh.”
      ( Quảng Hằng: Ye…… Soái Ca của lòng ta, *tung hoa*, *mơ màng* Biết bao giờ mình mới gặp được nhỉ?)
      “ Còn đảo ở phía Nam Thái Bình Dương? phải lại là có mỏ dầu hay quặng kim cương chứ?” San San mở to đôi mắt, nghi ngờ hỏi.

      "Dĩ nhiên thể nào có những thứ đó. Nhưng mà, đảo này hoàn cảnh địa lý tương đối tốt, đảo lại có số phong cảnh thiên nhiên vô cùng xinh đẹp. Vì vậy có thể mở thành khu du lịch sinh thái, thành lập khu du lịch ngắm cảnh ở Nam Thái Bình Dương. Trước mắt đảo tiến hành xây dựng, nhưng có rất nhiều tập đoàn muốn tham gia đầu tư.” Lãnh Diệp cặn kẽ trả lời San San.
      ( Fan gờ: Oa…. Mắt sáng như sao***)

      Nghe được giải thích của , San San quả thực thể tin được, tất cả đều là .

      Lãnh Diệp hổ là Tà Thần trong truyền thuyết, có năng lực thần kỳ sửa dở thành hay! Đào thị hầu như sắp phá sản, thế nhưng khi vào tay chưa đầy tuần, thay da đổi thịt của nó, giúp nó hồi sinh….

      San San hết sức cao hứng, muốn thét lên, hai tay dâng tặng cổ phần cho .

      "Đừng quên, trò chơi chúng ta còn tiến hành. Trừ phi có người nhận thua, trò chơi mới kết thúc trước thời hạn... Em nếu như đổi ý muốn rời , lập tức đem Đào Thị kéo xuống." Lãnh Diệp lạnh lùng nhắc nhở, khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của San San.
      Chỉ câu của Lãnh Diệp, lập tức dập tắt niềm cảm kích vừa mới dâng lên trong lòng San San.
      Mặc dù có quyền thế, muốn làm gì cũng được, nhưng cũng là kỳ tài trong giới kinh doanh.
      Thực chất còn là tên vô tình, bại hoại, dâm loạn hay trêu chọc phụ nữ.
      đâu! Vì để cám ơn nhọc tâm giúp đỡ, em quyết định tối nay tự mình xuống bếp nấu cơm chiêu đãi .” Nhớ đến quyết định ban sáng của mình, cho nên San San vội vàng nở ra nụ cười ngọt ngào giả tạo.

      "Tùy em." Lãnh Diệp có ý kiến nhún nhún vai, nhìn nàng nở nụ cười thể nắm bắt được, liền rời khỏi phòng ăn.
      Để lại San San mình ngồi đó, hận đến nghiến chặt răng, trong lòng nàng thầm thề, nhất định phải cho tên kiêu ngạo kia quỳ dưới váy nàng, lấy lại cổ phần mới có thể tiêu tan cơn giận của nàng!
      *****************************
      Quảng Hằng: Thông páo với pà kon, do số lượng độc giả cầu Nộ Bảo Chủ nhiều quá, tối nay Quảng Hằng cũng ráng lê lết thêm chap ( Sở dĩ lê lết là vì vừa mới ốm dậy.) Đa tạ pà kon nhiệt tình iu quí Long Khiếu Thiên ca ca của ta *hụp xuống né đạn lạc*. Hoàn thành xong Nộ Bảo Chủ ta thăng ít hôm...Vì sức già cạn kiệt!!!!
      Quảng Hằng chấp bút!!!
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 5.4

      ☆☆

      Người ta thường hay muốn nắm lấy trái tim của người đàn ông, trước tiên phải khống chế bao tử của ?

      người đàn ông cho dù vô tình, nhưng khi thấy cực khổ chế biến thức ăn ngon lành, trong lòng nhất định rất cảm động, tiện đà đối với nàng sinh ra ý nghĩ - thương. ( Quảng hằng: Hic, tội , em thấy chị này quá mức ngây thơ.)

       

      Vì vậy, trước tiên phải nắm chặt bao tử của , đó là San San thầm tính toán,

      Lãnh Diệp là thuộc tuýp người rất biết thưởng thức, đương nhiên là phải làm bò bít tết và rượu vang phục vụ .

       

      Nhưng mà, ở phòng bếp ngây người hồi lâu, San San vẫn là biết nên làm như thế nào?

       

      Nàng là thiên kim tiểu thư của Đào gia, cho dù đến nước Mỹ du học, cho đến bây giờ cũng chưa từng nấu nướng qua. ngày ba buổi cơm đều ăn ở căn tin của trường học.

      Cũng thầm trách mình vừa bảo thím Vương buổi tối cần tới nấu nướng. Nếu cũng có thể hỏi bà ấy cách chế biến thịt bò.

       

      "Cho nên có đôi khi,  phải những lời ra lúc nào cũng có thể thực hết được." San San vung dao vào khí.

      “ Hay là mình ra ngoài mua vài món, sau đó gạt bảo là mình tự nấu?” San San lẩm bẩm tự ." được! Nếu lỡ bị phát , ấn tượng ở trong lòng ngược lại còn xấu hơn.”

      San San rất là buồn rầu, vô lực lục lọi tủ lạnh...

      Trong lúc tìm kiếm, mắt nàng bất chợt sáng lên. ."Hắc! Có trứng, có cà rốt, dứt khoát cơm chiên là được! Dù sao cơm chiên rất đơn giản, chỉ cần đem tất cả mọi thứ trộn lại, sau đó xào lên là xong!"

       

      "Mặc dù thể so sánh với thịt bò cao cấp, nhưng biết đâu món cơm chiên đơn giản này lại làm cảm động vì thành ý của mình sao?” Quyết định xong, San San lập tức bắt tay vào chế biến nguyên liệu.

       

      Nấu cơm đơn giản rồi, ở nhà nàng từng thấy người giúp việc nấu qua. Cắt cà rốt cũng có vấn đề, mặc dù hình dáng có chút kỳ quái, nhưng chỉ cần cắt trúng tay coi như là OK!

       

      Nhưng là động tác đánh trứng đơn giản lại làm khó San San.

      Có lẽ là dùng sức quá mạnh, nàng đập trứng lẫn lộn cùng vỏ trứng. Cho nên San San thể làm gì khác hơn là từ từ đem vỏ trứng lựa ra, lựa xong hết làm nàng đau thắt lưng, xương sống.

      Nhưng mà, sau khi chuẩn bị xong tất cả nguyên vật liệu, cuối cùng nàng cũng đến bước quan trọng đó là chiên cơm.

      Nhưng vừa mới bật lửa lên, cẩn thận lửa phựt làm phỏng bàn tay trái của San San, nhưng những việc còn lại về sau lại rất thuận lợi.

      Rất nhanh, tuy hai dĩa cơm lớn lắm, nhưng hương thơm bay ngào ngạt khắp phòng bếp.

       

      Đắc ý nhìn đại tác phẩm của mình, San San tin tưởng Lãnh Diệp nhất định hết sức cảm động, chỉ tưởng tượng mà San San vô cùng nôn nóng trở về.

       

      Thời gian cũng còn nhiều lắm , nhưng khi nàng mới rót được hai ly rượu đỏ điện thoại đột nhiên reo lên.

       

      San San vội vàng bước đến máy điện thoại nội bộ trong nhà bếp."Alo?"

       

      "Đúng, tôi là Đào San San." Thư ký gọi điện thoại tới.

       

      "Cái gì? Lãnh Diệp về ăn cơm? Muốn sang nhà Nhu Nhã tiểu thư để dùng cơm?” Nghe thư kí , San San tức kêu to. “ Nhu Nhã tiểu thư kia cũng là bạn của ?”

       

      có kiên nhẫn nghe xong thư ký liên tục  xin lỗi, San San tức giận cúp điện thoại.

       

      Cái tên khốn kiếp, làm cho nàng bận rộn cả ngày, thế nhưng lỡ hẹn, chạy đến nhà khác?

       

      Nhìn dĩa cơm chiên bàn còn bốc khói nghi ngút, trong lòng San San chợt dâng lên ý muốn giết người...

      HẾT CHƯƠNG 5

      (Quinn: sao San San giống mềnh thế nhỉ, lúc nổi điên lên là muốn giết người )

      (Quảng Hằng: Cầu Chúa phù hộ cho ai ở gần Quinn lúc nổi điên >"<!)

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 6.1


      <img class="alignnone size-full wp-image-1134" title="[wallcoo]_book_cover_man_b530" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/04/wallcoo_book_cover_man_b530.jpg" alt="" width="590" height="442" />


      ☆☆

      【 chương thứ sáu 】

       

      Trước khi tan sở, Lãnh Diệp nhận được điện thoại của Nhu Nhã, là Đằng Lệ và Tâm Đồng du lịch ở Châu Âu hơn nửa năm nay trở về, muốn cùng họp mặt.

      Trong lòng vẫn nhớ lời hứa xuống bếp của San San, nhưng Lãnh Diệp đành bảo thư kí gọi điện thoại báo với nàng rằng mình trở về dùng cơm, sau đó lái xe đến nhà Nhu Nhã.

      Tại ngôi nhà màu trắng ở vùng ngoại ô, Nhu Nhã đứng tại cửa chờ .

      Nhiều năm trước Nhu Nhã là trẻ mồ côi, nàng được Minh Vương và Đằng Lệ mang về từ Ý.

       Lãnh Diệp nhớ năm ấy nàng khoảng chừng mười tuổi, bé dáng người gầy gò nhắn, đáng thương run rẩy.Tay luôn nắm chặt góc áo của chính mình, cúi đầu dám chuyện.

       Nhưng những năm gần đây, Minh Vương, Đằng Lệ, Nham Hổ, Hỏa Ưng, còn có cũng xem Nhu Nhã như người em mà tận lực bảo vệ, tuyệt đối cho phép nàng bất kỳ sơ xuất gì xảy ra với nàng.

      Dưới chăm sóc cẩn thận của bọn ,Nhu Nhã dần dần sinh ra cảm giác an toàn, biến thành xinh đẹp, đầy tự tin.

       Hơn nữa nơi này cũng là nơi mà "Ngũ Nhân Bang" mỗi tháng tụ hội lần, khắp nơi xung quanh đây đều có những bảo vệ tinh của Nham Hổ đến bảo vệ an toàn cho chủ nhân ngôi nhà này.

      Lúc này toàn thân Nhu Nhã mặc bộ quần áo trắng như tuyết, tóc búi lên cao, thoạt nhìn ưu nhã xinh đẹp.

      Chỉ có những trai như bọn họ mới có thể biết dưới lớp mặt nạ thanh tao lịch kia là em Nhu Nhã tính tình cổ quái đến thế nào.

       "Lãnh Diệp, đến rồi?" Nhu Nhã nở nụ cười tinh nghịch, tháng này Lãnh Diệp bề bộn nhiều việc, cho nên phá lệ tham gia cuộc họp thường mỗi tháng của "Ngũ Nhân Bang".

       "Bọn họ đến hết rồi chưa?" Lãnh Diệp đến chính là vợ chồng Đằng thị.

       Nhu Nhã nháy mắt mấy cái." đợi lâu lắm rồi đó!"

       Nhu Nhã thân mật quàng tay ngang khuỷu tay của Lãnh Diệp, cùng cùng vào trong phòng.

       Trải qua mấy hành lang gấp khúc, tới bên trong phòng khách, ác ma Đằng Lệ cùng vợ của Tâm Đồng, ngồi ở ghế sô pha chờ bọn .

       "Trễ như thế mới tới ?" Đằng Lệ lạnh lùng nhìn Lãnh Diệp .

       Hai người lâu gặp, nhưng tính tình Đằng Lệ vẫn luôn ngoan cố như trước, cho dù thấy bạn tốt, sắc mặt cũng khá hơn bao nhiêu.

       "Tâm Đồng, lâu gặp? Như thế nào? Châu Âu chơi có vui ? Đằng Lệ lúc ở Châu Âu có đánh em hay ?" Lãnh Diệp làm như nghe Đằng Lệ hỏi.

      bước đến ngồi vào ghế sô pha bên cạnh Tâm Đồng, thân mật hỏi thăm nàng.

       Nghe Lãnh Diệp hỏi đùa, Tâm Đồng chẳng qua là e lệ cười khúc khích, biết nên làm sao hưởng ứng. Nàng mặc dù cũng rất thích Lãnh Diệp, nhưng thường biết được câu nào câu nào giả.

      Ngồi bên cạnh nàng,  Đằng Lệ nhàng nắm lấy tay vợ, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Diệp cái.

      " Dám châm biếm tôi. có gì đáng cười cả." Đằng Lệ ánh mắt tràn đầy ý cảnh cáo

      "A a a... Ai mà ngờ được ác ma Đằng Lệ lại người phụ nữ đến thế?"

       Thấy bộ dáng Đằng Lệ nắm chặt tay vợ của , Lãnh Diệp vẫn dai dẳng trêu chọc."Đây là ác ma lạnh lùng nổi danh sao?"

      Tất cả mọi người bên ngoài đều sợ hãi Đằng Lệ ba phần, chỉ có duy nhất thành viên của "Ngũ Nhân Bang" là Tà Thần mới có thể trêu đùa ở trước mặt của ác ma.

       " Được rồi, đừng đấu nữa. Tất cả mọi người lâu gặp rồi." Nhu Nhã ra mặt hòa giải, quả nhiên vẻ mặt Đằng Lệ cũng dịu rất nhiều.

       "Nham Hổ tới?" Lãnh Diệp biết Minh Vương, Hỏa Ưng có ở trong nước, nhưng Nham Hổ tại sao tới, điều này làm cho có chút ngoài ý muốn.

       " ấy có việc bận, lần sau đến." Nhu Nhã giải thích , vừa nhìn về phía Tâm Đồng."Hôm nay là có tin tức tốt, muốn cho biết."

       "Chuyện gì?" Lãnh Diệp nghi ngờ hỏi.

      Nhưng ánh mắt linh hoạt của lập tức nhìn theo ánh mắt của Nhu Nhã, thấy vẻ mặt đỏ bừng của Tâm Đồng, lập tức hiểu ý trong lời của Nhu Nhã.

      "Tâm Đồng... Mang thai? !" Lãnh Diệp kinh ngạc nhìn bụng Tâm Đồng gò lên.

      Tâm Đồng xấu hổ gật đầu, nhưng ngay sau đó đem mặt giấu ở trong ngực Đằng Lệ.

       "Chúc mừng hai người." Lúc này, trong nội tâm Lãnh Diệp vì bọn họ mà cảm thấy vui mừng.

       " ra , lúc ở Pháp phát ấy mang thai, vốn là nên trở lại sớm chút. Nhưng Tâm Đồng kiên trì muốn sang Châu Âu chơi, cho nên bây giờ mới trở về." Đằng Lệ vẻ mặt giả vờ bình thản, nhưng vẫn phảng phất nét vui sướng của kẻ sắp làm cha.

      " nghĩ tới cũng có phụ nữ chịu sinh con cho ác ma?" Lãnh Diệp vừa , trong đầu hiểu sao lại lên gương mặt thanh tú của San San.

      " phải cũng có cơ hội?" Nhu Nhã cười yếu ớt, trong mắt lóng lánh tia sáng xảo trá. Từ khi Lãnh Diệp vừa đến đây, nàng cũng cảm giác được có chút vấn đề.

       Nàng vừa như thế, ánh mắt của Đằng Lệ cùng Tâm Đồng lập tức tập trung ở người Lãnh Diệp.

       Hai người bọn họ cũng biết Nhu Nhã có năng lực cảm ứng. Nàng phát thấy Lãnh Diệp có điều khác thường... lẽ cũng có người phụ nữ mang thai với ?

       Bối rối chỉnh lại tư thế ngồi, Lãnh Diệp lên tiếng phủ nhận." Em gì, hiểu."

       "Đúng a! Em cũng hiểu." Vô tội nháy mắt mấy cái, nhưng trong lời Nhu Nhã có ý, ngược lại để cho khí lộ ra vẻ càng thêm mập mờ.

      “ Đừng những lời khó hiểu đó nữa, chúng ta đến đây phải để hỏi thăm tình trạng của những người khác trong thời gian gần đây sao?” Lãnh Diệp cau mày, muốn xoay sang vấn đề khác.

       Nhu Nhã cười cười, cũng thuận theo ý tứ của , bàn về vấn đề đó nữa. Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu, nàng cũng muốn làm cho Lãnh Diệp xấu hổ.

       Vì vậy bốn người bắt đầu hàn huyên về những người bạn của họ, và hỏi Đằng Lệ về chuyến du lịch ở Châu Âu phát sinh chuyện lý thú...

      Qua hai tiếng đồng hồ sau, Lãnh Diệp liền bảo ngày mai công ty có việc nên vội vã về trước.

      sớm phát Lãnh Diệp tối nay đứng ngồi yên, nhất định là có nguyên nhân, Đằng Lệ nhướng mày với Nhu Nhã.

      Nhu Nhã , chỉ là len lén cười.

       Sau đó nàng nháy mắt mấy cái, hướng Tâm Đồng : "Tâm Đồng, ngày mai chị có hứng thú xem "Chuyện"chúng ta hiểu hay ?"

      ***************************
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Ái thiếp của Tà Thần

      Edit & Beta:Quinn &  Quảng Hằng

      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 6.2



      Liếc nhìn chồng dò hỏi, hiểu ý mặt chồng, Tâm Đồng chỉ biết gật đầu mạnh.

      ra tâm tư nàng đơn thuần, vẫn chưa ý trong lời của Nhu Nhã!

      Lúc này, sau khi rời khỏi nhà của Nhu Nhã, Lãnh Diệp lái ô tô nhanh chóng về nhà.

      Nghĩ đến chuyện tối nay Tâm Đồng mang thai, làm cho liên tưởng đến chuyện San San, làm khỏi nở nụ cười lạnh.

       

      Đào San San bất quá chỉ là trò chơi của , sao lại có ý nghĩ buồn cười như vậy?

      quên chuyện San San công khai tặng cái tát, cũng quên nàng dùng thân thể mình để cứu vãn Đào Thị.

       

      Nàng và những người phụ nữ khác cũng có khác biệt, mặc dù hấp dẫn hơn, kiêu ngạo hơn, nhưng vẫn giống nhau ở chỗ chỉ cần dùng tiền là có thể mua được.

       

      Cho đến lúc trở lại Lãnh gia, Lãnh Diệp vẫn ngừng nhắc nhở trong đầu mình những này.

       

      ☆☆☆

       

      Giết người? Đương nhiên có thể.

      Ngẫm lại, đáng để phạm pháp? Đào San San nàng cũng ngốc đến như vậy, vì hai cái dĩa cơm chiên mà giết người? Hmm!

       

      Nàng chẳng qua là oán hận nhìn chằm chằm cơm chiên cả đêm, cho đến lúc chúng còn bốc ra hơi nóng nữa.

       

      Tên khốn kia hại nàng bận rộn cả ngày, nhưng lại chạy sang nhà khác, trở về ăn cơm, phá hư hết tất cả kế hoạch nàng dày công thiết kế tỉ mỉ.

      Cầm lấy hai dĩa cơm chiên đứng lên, định bỏ vào thùng rác, nhưng suy nghĩ chút, San San quyết định nên lãng phí công sức của mình.

       

       

      Tội gì hành hạ mình? Lãnh Diệp trở lại sao, nàng có thể ăn hết cơm chiên! Vì  đây cũng là thành quả ngày mình cực khổ đây!

       

      San San giận dỗi đem từng muỗng cơm chiên nguội lạnh đưa vào miệng, nuốt xuống, ngay cả mùi vị cũng chưa kịp thưởng thức.

       

      Cho dù là cẩn thận ăn phải vỏ trứng , nàng vẫn oán hận cắn nát nó, nuốt vào. Dù sao người ăn vỏ trứng cũng chết.

      Sau khi liều mạng cắn nuốt xong hai dĩa cơm chiên,nàng lại đem hai ly rượu đỏ sóng sánh uống hết, giọt cũng chừa cho Lãnh Diệp.

      Sức ăn của San San từ trước đến giờ nhiều, sau khi cơm nước xong cảm thấy có chút thoải mái, nhưng vẫn cố gắng đem hai dĩa cơm rửa sạch, sau đó mới trở về phòng để nghỉ ngơi.

       

      Nằm ở giường lăn qua lộn lại, bụng nàng trướng lên khó chịu, mơ hồ có chút cảm giác đau đớn.

       

      Nàng bắt đầu có chút hối hận do mình nóng nảy. Sớm biết như vậy cũng đừng có giận dỗi ăn hết cơm chiên, làm cho mình cực kỳ khó chịu.

       

      Dạ dày càng ngày càng khó chịu, sắc mặt San San trắng bệch, thân thể cuộn trròn lại. Trong lòng là hận đến chết tên đầu sỏ Lãnh Diệp khốn kiếp!

       

      Trong mơ hồ, dường như nàng nghe thấy tiếng Lãnh Diệp vào phòng. Nhưng mà nàng còn sức để ngồi dậy mà chỉ trích lỡ hẹn với nàng.

       

      Lãnh Diệp nhìn thấy San San nằm ở giường cuộn lại như tôm luộc, còn tưởng rằng nàng ngủ. Cho nên nhún nhún vai, cởi quần áo ra, vào phòng tắm.

      Tắm rửa xong, chỉ mặc cái quần ngủ, thoải mái nằm yên lặng ở giường, định tắt đèn ngủ ở đầu giường, mới phát vẻ mặt đau khổ của San San, dáng vẻ dường như rất khó chịu.

       

      "Em sao vậy? thoải mái sao?" Lãnh Diệp hỏi nàng.

       

      "..." Cắn răng, vốn là muốn trả lời nhưng San San vẫn đáp ." Em đau dạ dày ."

       

      "Đau dạ dày?" Lãnh Diệp nhíu mày lại." Em ăn thứ gì sạch sao?

       

      " có, chỉ ăn cơm chiên..." Tạm thời ngừng lại, San San vừa lúng túng vừa ủy khuất tiếp tục : "Hai dĩa mà thôi."

       

      "Hai dĩa? Khẩu vị em hôm nay tốt như vậy sao?" Theo như quan sát gần đây của , sức ăn của San San được nhiều, hôm nay tại sao ăn nhiều như vậy, làm cho Lãnh Diệp tò mò nhướng mày.

       

      "Cũng là do làm hại! Ai kêu trở về ăn cơm!" luồng khí giận  dâng trào, San San tức giận chỉ trích , nhưng ngay sau đó đau khổ co quắp lại ngã xuống giường.

       

      Là lỗi của ! Nếu như đúng hẹn trở về nhà ăn cơm, mình cũng bị đau dạ dày!

      ****************************

      Quảng Hằng: Dạo gần đây vì nhiều lý do tâm trạng ta được tốt lắm, nên có những bạn com hỏi về truyện đôi khi ta trả lời được, mong các bạn đừng buồn, vài ngày tới tâm trạng ta chắc tốt hơn, nếu các bạn có gì thắc mắc ta lập hộp thư góp ý, các bạn vào đó đặt câu hỏi ta trả lời.
      Tiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :