1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ÁI THIẾP CỦA TÀ THẦN - Đường Quyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần


      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn


      Tác giả: Đường Quyên

      Chương 2.1


      【 chương thứ hai 】

      Vì cứu nguy cho tình trạng quẫn bách của Đào thị, kế hoạch đầu tiên của San San là kiếm ngân hàng để vay vốn.

      Quả đêm đó ở trong buổi tiệc, nàng thuận lợi gặp được Vương Gia Bảo, cũng lợi dụng lúc khiêu vũ cùng ướm thử khả năng vay tiền cho công ty.

      nghĩ tới nàng ngay cả làm nũng cũng cần, Vương Gia Bảo lập tức đáp ứng điều kiện cho Đào Thị vay tiền.

      Kế hoạch kia có xem như là thành công ? Vậy phải xem lại.

      Vương Hồng Ngọc dù sao phải là nhân vật đơn giản, nàng vì thỏa mãn cầu của em trai, đồng ý cho Đào thị vay tiền. Nhưng nàng chỉ đồng ý cho vay khoản đầu tư ngắn hạn -- cũng chính là chỉ cho Đào thị vay tiền trong ba tháng, mà Đào thị dĩ nhiên cũng phải đóng lãi đúng định kì.

      Vay tiền đóng lãi là chuyện đương nhiên, chỉ cần ngân hàng Gia Bảo đồng ý cho Đào Thị vay tiền nàng mừng còn kịp.

      Nhưng nàng biết số tiền kia chỉ dùng để chữa cháy tạm thời. Sau ba tháng Đào thị lại lâm vào tình thế nguy hiểm như cũ.

      Nhưng mà từ đó đến nay Vương Gia Bảo thường hay đến viếng thăm nàng bất ngờ mà hề hẹn trước.

      Vừa mới bắt đầu San San cảm thấy Vương Gia Bảo người tốt, cho nên khách khí cùng hàn huyên. Nhưng mấy lần gặp mặt sau nàng cảm thấy dường như có chút bệnh hoạn, ánh mắt quái dị, tinh thần trạng thái cũng được ổn định cho lắm.

      Nàng bắt đầu có chút bất an, thể làm gì khác hơn là bảo người giúp việc lừa gạt Vương Gia Bảo rằng nàng trở về nước Mỹ để tiếp tục học. May là, sau mấy lần tới tìm mà gặp mặt nàng, Vương Gia Bảo cũng nản lòng lui tới nữa.

      San San thở phào nhõm, ở nhà bắt đầu tập trung tinh thần để suy nghĩ phương pháp vực dậy Đào thị.

      Rất may, phải là vô cùng may mắn là trai của nàng ở biệt thự riêng, nếu San San biết mình có thể chịu được cuộc sống cùng a miêu a cẩu của trai mình được bao lâu.

      buổi sáng đẹp trời, nàng gọi điện khẩn tìm bạn thân là Đường Lê Nhi bảo mang đủ loại tài liệu, đến Đào gia cùng bàn đối sách.

      Đường Lê Nhi là bạn tri kỉ tri tâm học chung với San San hồi cấp hai, lúc nàng vẫn còn ở Trung Quốc. Nguyện vọng lớn nhất của Đường Lê Nhi là làm kí giả lớn viết về ngành kinh tế tài chính, nên trong tay nàng nắm ít thông tin của giới thượng lưu.

      nhắn xinh đẹp Đường Lê Nhi ôm xấp tài liệu đến Đào gia, lập tức được San San nhiệt tình ôm hoan nghênh, còn cộng thêm nước trái cây bánh ngọt, xoa bóp hầu hạ.

      "Làm gì đó? Ân cần như vậy nhất định có quỷ kế a." Đường Lê Nhi đẩy đẩy mắt kiếng đeo mặt , tức giận .

      " có quỷ kế, tuyệt đối có quỷ kế ! Chẳng qua là được đại ký giả nhiệt tình hỗ trợ, ôm nhiều số liệu như vậy tới đây, rất cảm động thôi!" San San cười cười, còn nhân tiện hướng về phía Đường Lê Nhi làm mặt quỷ.

      Cho tới nay, ngoại trừ Đường Lê Nhi, nàng có  người bạn thân nào khác.

      Đối với  San San mà , khi tiếp xúc với những người khác nàng chỉ đối xử với họ theo phép tắc xã giao bình thường, chỉ có ở trước mặt người nhà và Đường Lê Nhi nàng mới thả lỏng tâm tư ung dung thoải mái.

      "Á..." Cười xấu hổ, mặt Đường Lê Nhi thoáng lên nét đỏ ửng mất tự nhiên.

      "San San a! Mình nhớ lần trước ở trong điện thoại với cậu, mình làm ký giả của tuần san Tài Chính và Kinh Tế đúng ?" Đường Lê Nhi thử hỏi.

      "Đúng rồi! Mơ ước của cậu trở thành , mình còn thay cậu mà cảm thấy vui mừng đến mấy ngày đó!" San San suy nghĩ cười .

      Nàng tâm mừng cho người bạn thân tìm được công việc mà mình mơ ước, phải ai cũng có thể thực được nguyện vọng của mình.

      "Ách... Cám ơn." Đường Lê Nhi chột dạ cúi đầu, giả vờ lật lật tài liệu.

      ra tình cảnh của Đường Lê Nhi trạng cũng rối rắm ít, nhưng chuyện nhà của San San cấp bách hơn, cho nên nàng muốn nhắc đến chuyện của mình để San San lại tăng thêm lo lắng.
      Tiểu Ly 1111hanh dau thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần


      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn


      Tác giả: Đường Quyên

      CHƯƠNG 2.2

      "Đúng rồi, cậu muốn mình mang những tài liệu này tới  đây để làm cái gì?" Đường Lê Nhi tò mò hỏi nàng. San San muốn nàng mang đến ít tư liệu của những doanh nhân thành đạt, và những ông trùm của giới kinh doanh.

      "Ai! Cậu thấy tình trạng công ty của ba ba mình là thế nào rồi đấy. Cho dù có ngân hàng cho vay tiền,  cũng chỉ có thể ứng phó tạm thời, nhưng còn vấn đề của trai mình cần phải nhanh chóng giải quyết !" San San mặt mày nhăn nhó, thoạt nhìn sơ qua nàng như còn là nữa, mà trưởng thành hẳn rồi.

      Gật đầu tỏ vẻ hiểu, Đường Lê Nhi tiếp tục hỏi: "Cậu nghĩ vấn đề kia nên giải quyết như thế nào?"

      trai mình là người tốt nhưng lại ngây thơ đơn thuần, nuôi mèo chó được, nhưng ấy có năng lực để vực Đào Thị sống lại. mình thể để  tâm huyết cả đời của ba ba bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, cho nên..." San San nhìn bạn tốt.

      “ Mình thà tìm người kinh doanh giỏi để cùng hợp tác, để cho tiếp quản Đào thị cũng sao cả. Điều kiện duy nhất là tuyệt đối được thay tên Đào Thị, và trai mình vẫn là tổng giám đốc công ty dù chỉ là danh nghĩa.”

      Đây là lần đầu tiên mà Đường Lê Nhi nghe đến kế hoạch như thế này, nàng nghiêng đầu nghi ngờ hỏi: “ Nghe qua thấy rất đặc biệt, nhưng hình như đối phương đâu có được lợi gì… có người đồng ý sao?"

      "Mình nguyện ý đem tặng hai mươi lăm phần trăm cổ phần cho ."  San San thản nhiên , nhưng trong ánh mắt lại lên nước mắt trong suốt.

      "Có tiền hay , có cổ phiếu hay , đối với mình mà quan trọng, chỉ cần tên công ty thay đổi, tâm huyết của ba ba vẫn còn tồn tại là được." San San kiên định , nàng có quyết định.

      "San San..." Đường Lê Nhi cảm nhận được tình cảm thương vô bờ bến của San San đối với  người cha quá cố , nên cũng kìm chế được cảm động.

      "Cho nên xin cậu giúp mình tìm người kinh doanh giỏi, để cho cứu vãn cơ ngơi sắp sụp đổ của Đào thị, để cho Đào thị có thể sống lại."

      Đối mặt với nhu cầu khẩn thiết của bạn thân, Đường Lê Nhi chân nhiệt tình cho dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn là hai lời liền gật đầu đáp ứng.

      "Phải là siêu cấp thiên tài mới cứu được Đào thị nha..." Nhìn đống tài liệu xếp chồng trước mắt, lại nghĩ đến nguy cơ mà Đào thị gặp phải, có người nào có thể cứu giúp được Đào thị ? Đường Lê Nhi cảm thấy buồn rầu, tâm đau xót.

      Trong lúc đó, bỗng dưng trong đầu nàng lóe lên hình ảnh, đem tài liệu trong tay buông rơi xuống mặt đất, hưng phấn kêu lớn thành tiếng."Biết rồi! Chính là Tà Thần!"

      "Tà Thần? Là ai vậy?" Tên kì dị, San San vừa nghe qua thấy có hảo cảm.

      “ Thiên kim đại tiểu thư của tôi ơi, cậu quả là kiến thức nông cạn.” Đường Lê Nhi trợn trắng mắt: “ Cậu chưa từng nghe đến danh xưng “Ngũ Nhân Bang (năm người giúp) à?”

      "Ngũ Nhân Bang? Cậu đến Đảng Cộng Sản bốn người giúp trước kia sao?" Vẻ mặt San San hiểu gì cả, yên lành Lê Nhi nhắc đến bốn người giúp làm gì?

      " phải đâu! Cái gọi là “ Ngũ Nhân Bang ", chính là lấy Minh Vương cầm đầu, bao gồm ác ma, Tà Thần, Nham Hổ, Hỏa Ưng năm người này. . . Đúng rồi, những thứ này chẳng qua là danh hiệu mà thôi! Bọn họ đều là người lãnh đạo các sản nghiệp nổi bật, chẳng những giàu có lớn mạnh, còn giống nhau ở  bề ngoài mỹ mạo, hấp dẫn ít phụ nữ, khiến họ phải say mê, nhưng mà, phụ nữ đối với bọn họ mà , tựa như đáng giá hơn món đồ chơi, cho nên mọi người thầm đặt tên cho bọn họ là “ Vô Luân Bang “ nữa!" Đường Lê Nhi than thở .

      "Theo cậu , bọn họ thần kỳ như vậy sao? Vậy mình chọn người trong số bọn họ là được rồi!" San San chần chờ .

      ", , . Có thể cứu vớt Đào thị chỉ có duy nhất mình Tà Thần - Lãnh Diệp, ngoài ra ai có thể giúp đuợc , ta chẳng những tiêu tiền như nước, nhưng cũng là nổi tiếng sửa dở thành hay, chỉ trong đêm có thể làm cho sản nghiệp sắp sửa tan như bọt biển có hồi sinh, hóa cũ nát thành, ta rất am hiểu trò chơi này, là người rất đáng sợ, cho nên mọi người đều gọi ta là Tà Thần " Đường Lê Nhi trong mắt lấp lánh ánh nhìn sùng bái.

      "Có ?" Nghe Đường Lê Nhi dùng những từ ngữ thần kì để giới thiệu về như vậy, San San cũng bắt đầu đối với  phát sinh lòng tin đối với Lãnh Diệp. Vậy mình phải làm thế nào mới có thể gặp được ta?"

      " là dịp may hiếm có, ngày mai mình có lời mời tham dự lễ hội do Lãnh Diệp tổ chức, đến để thu thập thông tin về Nham Hổ. Cậu với mình nhất định gặp được ta." Đường Lê Nhi lòng tin tràn đầy vỗ ngực .

      "Tà Thần? Lãnh Diệp?" Lẩm bẩm nhớ tới tên của , San San trong mắt lấp lánh tia hy vọng .

      biết có thể giống như Vương Gia Bảo hay , sảng khoái đáp ứng cầu của mình?

      HẾT CHƯƠNG 2


      Tiểu Ly 1111hanh dau thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần


      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn


      Tác giả: Đường Quyên

      chương 3.1

      【 chương thứ ba 】

      Theo dự tính rằng nàng có té ngã cùng lắm là đau đớn chút thôi, chắc chắn đến mức phải ngất xỉu

      Ngược lại, nàng phát mình an toàn rơi vào vòng tay ấm áp thơm lừng mùi nước hoa của nam giới.

      Nàng... có chuyện gì sao?

      Mở đôi mắt nhắm chặt, San San kinh hoàng mở mắt lập tức thấy đôi mắt đen sâu thẳm.

      ai dự đoán được từ trời rơi xuống cái gì?”

      Ánh mắt Lãnh Diệp tràn đầy hứng thú, nhìn thẳng vào mỹ nữ trong ngực.

      Sống mũi cao thẳng, tinh tế nhu hòa, bộ mặt trái xoan, mắt phượng dài xinh đẹp tràn đầy kinh hoàng, còn có vài sợi tóc rối, rơi lòa xòa gương mặt trắn mịn màng như tuyết của nàng, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, gợi lên hứng thú cho người khác.

      Căn cứ vào những kinh nghiệm phong phú trước đây của , bảo bối mềm mại tay , có thể đoán được này thân hình mỹ miều đến thế nào. Mỹ nữ có vòng eo nhắn, bộ ngực tròn căng đầy sức sống, chẳng những hoàn mỹ về dáng vóc thanh nhã thướt tha, mà còn biểu nhiệt tình cuồng dã khi ở giường.

      Bất thình lình bị tình trạng vừa rồi dọa cho sợ hãi, trong lúc nhất thời San San quên giãy dụa , chỉ có thể lặng người dựa vào lòng ngực .

      “ Đây là phần thưởng cho dũng khí muốn nổi bật của .” Lãnh Diệp đầu tiên là ôm sát San San, tiếp theo nhanh như chớp hôn lên đôi môi mọng đỏ, mềm mại của nàng.

      " --" còn chưa kịp hỏi như thế là có ý gì, đôi môi nhắn của San San bị ngăn lại.

      Đôi môi ấm áp của dán sát lên môi nàng, tinh tế nhấm nháp hương vị mềm mại do đôi môi nàng mang lại, đầu lưỡi ẩm ướt của nhiệt tình chui mạnh vào tìm kiếm trêu chọc cái lưỡi thơm tho chút kinh nghiệm của nàng.

      Cảm giác lạ lùng chưa từng trải qua dâng lên não làm San San ngu ngơ, cả người mềm nhũn, gương mặt đỏ bừng giãy dụa tránh né đôi môi để tìm dưỡng khí.

      Thưởng thức mãi vẫn chưa đủ, nhưng cảm giác được giai nhân trong lòng mình nghẹt thở, Lãnh Diệp khó khăn lắm mới buông được hương vị ngọt ngào của nàng, vẫn còn lưu luyến đôi môi đỏ mọng mê người của nàng.

      "Tên em!" Lời của thốt ra giống câu hỏi, ngược lại giống như ra lệnh hơn.

      "Thả tôi xuống!" Rốt cục có thể hít thở khí, sau đó San San nhanh chóng khôi phục tinh thần, bắt đầu giãy dụa ngừng trong đôi tay rắn chắc của .

      Chết tiệt! Đây cũng là nụ hôn đầu của nàng, lại bị người đàn ông này tùy tiện cướp lấy! San San quả thực muốn hét to lên tiếng!

      Cau mày cúi đầu nhìn xuống người con đẹp cố gắng giãy dụa, lo lắng nàng tự làm mình bị thương, Lãnh Diệp tiếc nuối buông nàng ra.

      Đứng vững mặt đất, San San mới bắt đầu chú ý đến đám đông vây xung quanh mình, chỉ trỏ, thầm . cảm giác nhục nhã dâng lên dường như muốn đốt cháy nàng.

      "Tên khốn!" Nàng giơ tay giáng cái tát mạnh vào mặt gã đàn ông đắc ý kia, sàn nhảy lập tức ngưng bặt thanh , chỉ vang lên tiếng động của tay nàng khi chạm vào mặt .

      nhạc ngưng hẳn, sàn nhảy vốn dĩ huyên náo bây giờ lại yên tĩnh lạ thường, tất cả mọi người đều quan sát từ đầu tới cuối chuyện này, ngay cả thở cũng dám thở mạnh.

      ai dám tin lại có người, nhất là người phụ nữ, lại dám ra tay tát Tà Thần Lãnh Diệp – Ngay cả Lãnh Diệp cũng tưởng tượng được.

      Năm ngón tay in ràng mặt , nụ cười tươi gương mặt tuấn mỹ của tan biến, mặt lúc này là cỗ nguy hiểm, đen tối và lạnh như băng.

      San San nổi nóng nhưng cũng bị ánh mắt của làm cho hoảng hốt, nàng sợ hãi lui về sau mấy bước, vén váy chật vật chạy lên thang lầu, nhanh chóng rời trường.

      Lãnh Diệp chỉ lạnh lùng nhìn San San chạy trốn, cũng hề ngăn cản quyết định của .

      " nhạc." Lãnh Diệp chỉ mở miệng những lời này.

      Khi nghe Lãnh Diệp , chỉ huy dàn nhạc giống như vừa tỉnh mộng , đôi mắt nơm nớp lo sợ, vội vàng chỉ huy thành viên dàn nhạc tiếp tục trình diễn.

      Tiếng nhạc lại vang lên lần nữa, mọi người cũng thức thời, giả vờ như có chuyện gì xảy ra, bắt đầu khiêu vũ. Nhưng sàn nhảy tràn ngập khí ngượng ngập lúng túng.

      Lãnh Diệp nhàng bước lui vào góc, đưa mắt ra hiệu, lập tức có thanh niên bước đến cung kính cúi đầu.

      “ Trước sáng mai, tôi muốn biết ta là ai.” Lãnh Diệp ra lệnh, trong giọng đầy vẻ uy nghiêm sắc bén.

      "Dạ, Lãnh tiên sinh." Gã thanh niên tuân lệnh, nhanh chóng rời . Lúc này Lãnh Diệp vẫn đứng yên, mặt bỗng nở ra nụ cười thần bí…

      ☆☆☆

      Mang tức giận về đến nhà, việc đầu tiên San San cần phải làm là đem miệng mình rửa cho sạch, sau đó tắm cho trôi xui xẻo bám người.

      Sau khi dùng hết phân nửa tuýp kem đánh răng, nhìn thấy trong kính đôi môi đỏ mọng hơi sưng lên, nàng mới tâm cam tình nguyện, rời khỏi phòng tắm.

      Nằm chiếc giường nệm bằng lông vũ mềm mại, nghĩ đến chuyện xảy ra lúc tối, San San lăn trái lăn phải vẫn vào giấc ngủ được.

      Gã đàn ông đó tự tin đến đáng hận mà! Dám xem thường phụ nữ, tên đàn ông đáng ghét! Dám chiếm tiện nghi của nàng, tên đàn ông chết tiệt! Nhớ đến đôi tay rắn chắc mạnh mẽ cùng mùi nước hoa thơm ngát quyến rũ, San San bất giác đưa tay sờ lên đôi môi của mình, cảm giác khác thường bắt đầu lan tỏa khắp toàn thân.

      Trước khi hôn nàng gì nhỉ?

      Đây là thưởng cho dũng khí muốn nổi bật của !

      Có thể nào cho là thương nhung nhớ, muốn tranh giành tình nhân nên mới từ lầu nhảy xuống?

      "Đàn ông thối!"  Tưởng tượng đến bản thân bị người ta hiểu lầm là người phụ nữ nông cạn, San San lại tức giận trong lòng.

      Nhưng trước mắt có đối tương để nàng phát ra cơn bực tức, đành phải liều mạng đánh mạnh vào gối cho hả giận. Đánh lát cơn giận của nàng dường như cũng vơi ít nhiều.

      Tiện nghi đều bị chiếm, nàng có thể làm gì được, chỉ có thể thầm nghĩ xem như mình bị xui xẻo , dù sao cũng tát cho cái, coi như là huề nhau.

      Nhưng mà…… Đột nhiên San San mới nhớ đến mục đích lớn nhất của khi đến tham da buổi dạ hội là tìm Lãnh Diệp để thương lượng việc cứu vớt Đào Thị!

      Nhưng mà chuyện xảy ra tối nay chắc chắn Lãnh Diệp tuyệt đối giúp đỡ. Nghĩ đến đây trong lòng San San cảm thấy có chút hối hận vì nóng nảy.

      Vốn dĩ thành viên của "Ngũ Nhân Bang" ai cũng có thể giúp đỡ Đào thị,  nhưng những người này đều là bạn của Lãnh Diệp, chỉ sợ bọn họ đồng ý giúp đõ nàng.

      Bây giờ phải làm sao đây? Hay là dứt khoát quay lại tìm Lãnh Diệp để giải thích rồi cùng bàn lại chuyện của Đào Thị? Suy nghĩ chút, San San kiên quyết lắc đầu.

      "Ta, Đào San San phải là người con thiếu khí phách như vậy!" Nàng hướng về phía trần nhà hét lớn.

      Quyết định đem chuyện vui gác qua bên, San San gọi điện thoại đến Đường gia muốn tìm Lê Nhi, nhưng điện thoại ai bắt máy.

      Trong lòng thầm nghĩ chắc Lê Nhi chưa về đến nhà, cho nên San San quyết định ngày mai gọi đến, nhờ Lê Nhi tìm giúp nàng người khác.

      Cúp điện thoại, San San thử ngủ. Cho dù có cố gắng cách nào nàng vẫn lăn qua lăn lại khó chìm vào giấc ngủ, đây là lần đầu tiên nàng phiền não đến vậy…


      Tiểu Ly 1111hanh dau thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần


      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn


      Tác giả: Đường Quyên

      chương 3.2

      Hôm sau, mở to đôi mắt gấu mèo, sáng sớm San San đến tòa cao ốc của Đào Thị, đến phòng tổng giám đốc cũ để làm việc—Từ sau khi trở về nước đến giờ, dùng nơi này làm văn phòng tạm thời của mình.

      Trong lòng bất an, lại muốn tìm Lê Nhi, cho nên lại thử gọi điện thoại lần nữa. May mắn chuông reo được vài tiếng có người bắt máy.

      Người nghe là chị lớn của Lê Nhi- Đường Băng Nhi.

      "Alo, chị Băng Nhi à ? Chị khỏe , em là San San, nhờ chị gọi Lê Nhi nghe điện thoại." San San lễ phép .

      Đối với ông trời đánh của San San mà Đường Băng Nhi lớn hơn mười tuổi, bởi vì cha mẹ sớm qua đời nên chị ấy lãnh trách nhiệm nuôi nấng đứa em ăn học thành tài, vì vậy luôn luôn kính trọng chị Băng Nhi.

      "A? Gần đây nó bề bộn nhiều việc, trở về nhà?" Nghe Băng Nhi trả lời như vậy, San San nhịn được kêu lên: " ấy giở trò quỷ gì a? điều tra cơ mật quốc gia sao?"

      Ở đầu dây điện thoại bên kia Đường Băng Nhi cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể hướng San San xin lỗi.

      ", , . Em   tức giận, chỉ có chút lo lắng về bạn ấy." San San lòng.

      Trao đổi vài câu thăm hỏi với Đường Băng Nhi, San San bất đắc dĩ cúp điện thoại.

      Ngày hôm qua Đường Lê Nhi muốn điều tra tư liệu của Nham Hổ, hôm nay lại thấy bóng dáng, lại còn bảo với chị mình tạm thời trở về nhà?

      Rốt cuộc là ấy làm cái gì vậy? Thân là bạn tốt San San nghĩ muốn vỡ đầu, cũng nghĩ ra.

      Bây giờ làm sao đây? Bản thân phải điều tra những tư liệu khó khăn này sao?

      San San thở dài, xoa bóp hai bên Thái Dương, nhớ tới người trai làm việc cách nàng bức tường, và những giọt nước mắt già nua của chú Minh, nàng cảm thấy cả người vô lực.

      "Cốc, cốc." Lúc này, ngoài cửa vang lên hai tiếng gõ mạnh mẽ.

      Nàng còn chưa kịp mời vào, thấy người thể tin nổi ung dung tự tại bước vào, còn tự nhiên ngồi ghế sô pha.

      Giống như gặp quỷ, San San kinh hoảng đứng lên, ngón tay nhắn run rẩy chỉ vào đối phương.

      ", làm sao ..." phải là đến để trả thù cái tát hôm qua chứ?

      Khác xa so với cách ăn mặc long trọng của tối hôm qua, Lãnh Diệp hôm nay mặc bộ trang phục săn màu vàng nhạt, trông như dạo phố hay nhận lời mời uống trà chiều vậy.

      Ngón tay dài thanh nhã lướt đùi phải, Lãnh Diệp vừa lộ ra chiêu bài mê hoặc nụ cười, làm cho người ta đoán ra ý nghĩ của .

      “Xin hỏi có gì chỉ giáo?” San San hít hơi sâu, trấn tĩnh bản thân, sau đó mở miệng hỏi.

      Có thể trong đêm có thể điều tra ra thân phận của mình, San San hiểu rằng, Lãnh Diệp cũng phải là người dễ trêu chọc.

      "Tôi mới muốn hỏi tiểu thư Đào San San có gì chỉ giáo. có thư mời, vì sao tối qua lại đại giá quang lâm?" Lãnh Diệp rất có hứng thú  hỏi.

      "Chuyện này... Tôi cùng người bạn đến đó chơi chút. Còn những thứ khác cần phải…. trả lời ." San San trả lời thẳng thắn hùng hồn.

      là quang minh chánh đại mà đến, chứ phải là nhập cư trái phép vào !

      "Chỉ đơn giản như vậy?" Nhướng  lông mày, Lãnh Diệp phải là loại người dễ dàng qua loa tắc trách như vậy .

      “ Trước khi đến đây, tôi có đến phòng của tổng giám đốc thăm hỏi trai . A, ta xem ra rất thú vị, là người rất đặt biệt. trai , và người gọi là chú Minh của dường như cũng rất quan tâm, biết chúng ta làm sao quen nhau được….” Lãnh Diệp cố ý ám chỉ San San, ngầm nhắc nhở chuyện xảy ra tối hôm qua.

      San San nắm chặt quả đấm, muốn làm cho chú Minh lo lắng, đành phải thèm đếm xỉa đến lời của !

      "Tối hôm qua, tôi vốn là muốn tìm để bàn về việc hợp tác, nhưng mà tôi thay đổi chú ý ." San San lạnh lùng .

      "Hợp tác chuyện gì?" Lãnh Diệp cũng rất muốn biết, San San có thể cùng bàn việc hợp tác gì.

      “Thẳng thắn cho biết, bởi vì Đào thị đầu tư thất bại, trước mắt gặp phải nguy cơ . Cho nên tôi tới tìm , là hy vọng ra tay trợ giúp , cứu vãn Đào thị..." San San ngừng chút, mới tiếp tục chuyện

      "Nếu như đồng ý thay tên công ty, cho tôi tiếp tục đảm nhiệm danh nghĩa tổng giám đốc, tôi đồng ý tặng hai mươi lăm phần trăm cổ phần của Đào Thị vô điều kiện.”

      Nghe xong lời của San San, Lãnh Diệp chỉ nhướng mày, mang vẻ mặt kì lạ khi nghe nàng trình bày ý nghĩ của nàng.

      Đúng là kiểu thiếu nữ điển hình sống trong giấc mơ màu hồng, chút thực tế cũng có.

      "Công ty thay tên, kẻ kinh doanh đổi người, đổi lấy Đào thị hai mươi lăm phần trăm cổ phần?" Lãnh Diệp sắc bén : "Nghe chút lực hấp dẫn cũng có."

      "Muốn cứu vớt nguy cơ hiểm nghèo của Dào Thị, có biết cần bao nhiêu tiền để đầu tư vào đó ? Đây là số tiền khổng lồ mà thể nào tưởng tượng được."

      "Mặc dù có thể nhận được hai mươi lăm phần trăm cổ phần Đào thị, theo giá cổ phiếu Đào thị nay... cho là tôi làm việc kinh doanh lỗ vốn như vậy sao?"

      Nge được ý định dứt khoác trong lời của , San San biết là thể hy vọng cho nên lạnh lùng : “ Việc hợp tác kinh doanh có người làm, nhọc lòng bận tâm. Tôi tìm người có thiện ý giúp đỡ.”


      Tiểu Ly 1111hanh dau thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Ái thiếp của Tà Thần


      Edit : Quảng Hằng

      Beta: Quinn


      Tác giả: Đường Quyên

      chương 3.3

      "À? Nghe được rồi, đem tên tôi gạt bỏ bên ngoài?" Lãnh Diệp cười cười, nhìn thẳng vào người nổi nóng: Đào San San. muốn đáp lời, San San chẳng qua là cong lên cái miệng nhắn, hai tay khoanh trước ngực, trừng mắt nhìn Lãnh Diệp.

      Nhìn San San ra dáng phòng thủ như sắp chiến đấu, Lãnh Diệp cười : "Hy vọng có thể thuận lợi tìm được người nguyện ý tiếp nhận cục diện rối rắm này ."



      Thoải mái đứng lên, từ trong túi áo móc ra tờ danh thiếp, đặt bàn trà.

      "Nếu như tìm được người, ta xem xét, xem xét cùng “ Hợp tác”." Lưu lại câu mập mờ này, Lãnh Diệp xoay người sải bước rời .

      Cửa bị đóng lại cái rầm. Bên trong phòng lại yên tĩnh như ban đầu, chỉ có danh thiếp bàn xem ra chướng mắt, cường điệu giống y như chủ nhân của nó.

      Giận nhìn chằm chằm tấm danh thiếp kia, San San câu: trong lòng thầm thề phải tìm được người đồng ý hợp tác, cho tên Lãnh Diệp tự đại kia mở to mắt mà nhìn!

      ☆☆☆

      Tìm được Lê Nhi, tất cả tin tức bản thân đều phải tự mình tìm kiếm .

      Dựa vào ít thông tin cùng với những lượm lặt báo, tuần lễ nay, San San ít cũng thăm hỏi dưới hai mươi vị gọi là "Kinh doanh kỳ tài" .

      Chỉ tiếc mặc dù những người này đối với thanh nhã, xinh đẹp của San San đều rất niềm nở khách khí, nhưng khi vừa nhắc tới tình trạng quẫn bách của Đào thị, những người đó rối rít rút lui có trật tự.

      Đủ mọi lí do để chối từ, đùn trái đùn phải, , cùng San San ăn cơm là việc vui vẻ mừng rỡ, nhưng sau khi vào vấn đề ...

      tóm lại, người nào đồng ý khi San San đưa ra điều kiện trao đổi.

      Đúng như dự đoán của Lãnh Diệp, ý nghĩ của San San thực quá mức kỳ lạ, hoàn toàn thích hợp cho cách kinh doanh thực tế ở ngoài xã hội.

      Sau khi bị vị thứ hai mươi mốt kinh doanh kì tài từ chối, San San mệt mỏi trở lại văn phòng, ngồi ghế da nghỉ tạm.

      Sau khi nhàng uống ngụm trà, cho thông cổ họng, cảm giác vô lực thất bại lại bắt đầu nảy lên trong lòng.

      Chẳng lẽ để cho Đào thị sụp đổ như vậy sao? Từ ngày đầu tiên về nước đến giờ vẫn cố quyết tâm để suy nghĩ, tìm đủ mọi cách để cứu sống Đào thị, nhưng cho đến hôm nay cảm giác bất lực làm cho San San muốn khóc.

      "San San mau đến xem nè, Molly sinh được ba con chó !" Đào Kinh Minh cao hứng chạy đến, báo cáo cho em , ... tin tốt là chú cún sinh nở thành công.

      " rảnh! Em mới cần và đám chó vô dụng của !" định thèm quan tâm đến trai, San San rốt cục nhịn được thét to.

      hy vọng mình cũng có thể vô tâm vô tư giống trai của mình, chuyện gì cũng quan tâm. Chỉ cần thuận lợi hoàn thành bài vở và bài tập đại học, nàng còn có thể bình an sống tốt cuộc sống của mình.

      Thấy sắc mặt em được tốt lắm, Đào Kinh Minh dám cãi, thể làm gì khác hơn là sờ sờ mũi rời , quay về chăm sóc những chú cún đáng mới sinh của mình.

      Sau khi Đào Kinh Minh khỏi, chú Minh cũng vừa bước đến.

      " nên trách trai , nó phải là cố gắng làm việc, chỉ là có đầu óc kinh doanh giỏi." Chú Minh khuyên San San.

      "Tiền vay ngân hàng cũng sắp đến hạn phải thanh toán rồi. Cho dù thể cứu vãn tình thế của công ty, chỉ cần tuyên bố Đào Thị phá sản là ổn. Về phần trai của , cũng đừng lo lắng quá. Chú Minh có hướng giải thích với cổ đông, ra tất cả những dự án đầu tư cũng là do chú đứng ra chỉ đạo, muôn kiện bọn họ cứ kiện chú!" Chú Minh vỗ vỗ lên vòm ngực gầy yếu, như quyết định hy sinh lãnh tất cả mọi trách nhiệm.

      "Làm sao có thể như vậy? Con tuyệt đối đồng ý để cho mình chú gánh vác tất cả mọi hậu quả." San San lập tức phản đối đề nghị của chú Minh.

      " sao, chú cũng già rồi, sống được mấy năm nữa. Nếu có khả năng, chú tình nguyện để cho cháu và trai cháu được sống bình an vui vẻ trong suốt quãng đời còn lại." Đôi mắt già nua lại ngấn lệ, chú hiền từ nhìn San San đầy vẻ thương .

      Từ đến lớn, chú Minh giống như người cha thứ hai luôn chăm sóc cho hai em , ở trong lòng ông thực tâm xem hai em như con ruột của mình rồi.Nước mắt tràn đầy cả hốc mắt, nhưng San San mạnh mẽ chống cự để cho nó rơi xuống.

      Chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng còn cách lựa chọn nào khác, chỉ còn lại con đương duy nhất.

      " Chú Minh à, chú đừng lo lắng. Con tìm được người đồng ý cùng hợp tác rồi, Đào thị có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, trai con cũng có thể bình an vô ."

      Cho dù dùng bất cứ biện pháp gì, nhất định phải để công ty của ba tiếp tục tồn tại!

      Nhất định! San San trong lòng thầm thề.

      HẾT CHƯƠNG 3

       
      Tiểu Ly 1111hanh dau thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :