1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ách Dưong Tình Quanh Co - Cổ Linh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ sáu

      Quà mừng tốt nghiệp của Vân nhi tặng cho pé Nhã

      Edit: Vân nhi

      #ff9900;Beta: Quảng  Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-12473" title="44" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/44.jpg" alt="" width="425" height="602" />


      Cung gia tiêu cục ở Vô Tích, bắt đầu chỉ là tiêu cục tầm tầm bình thường, nhận những tiêu vật bình thường, kiếm được tiền ít cũng nhiều, duy trì cơ nghiệp lớn cũng , ở giang hồ, nghe đến tên đa phần mọi người chỉ là “ Cung gia tiêu cục? Vâng, có nghe qua!” như thế mà thôi. Nhưng từ năm năm trước, bắt đầu từ ngày con của Cục chủ Cung Gia tiêu cục xuất giá, nó bắt đầu trở thành tiêu cục tầm thường chút nào.

      Ngắn ngủi chỉ có vài năm, tiêu cục chỉ mở rộng gấp đôi, thanh danh ở giang hồ cũng được nhiều người biết tới, Cục Chủ của Cung Gia tiêu cục cùng hai con trai đều còn cần phải bảo tiêu nữa, bọn họ chỉ cần nhàn hạ xử lý công việc ở tiêu cục, đem công tác nhận được giao cho các tiêu sư thủ hạ, tài vật họ thu được vạn chỉ thất thoát mà thôi.

      nay, Cung Gia tiêu cục thường xuyên tiếp nhận được những công việc mà các tiêu cục khác dám tiếp nhận. Nhưng  mặc kệ đường có gặp phải quỷ thần nơi nào, xa xa nhìn thấy cờ xí của Cung Gia tiêu cục, bảo đảm biến mất nhanh như chớp còn chút bóng dáng, có đến nửa người dám đánh cướp bọn họ, kể cả chín đại môn phái lục lâm cũng tận lực tránh , bởi vì… họ là Thông gia của Tiếu Diêm La, ai dám động đến họ!!!

      “ Nhạc phụ đại nhân, con rể đến thăm người!!!”

      Độc Tiếu Ngu thực khoa trương vái chào Cung Mạnh Hiền, Cung Mạnh Hiền cười to vui mừng tiến đến đỡ lên.

      “ Tốt lắm, tốt lắm! Tiếu Ngu! cần lần nào đến đây cũng làm bộ dáng khiến cho người ta phải bật cười!”

      “ Nhạc phụ, đây là lễ phải có thôi!”

      Sau đó, Độc Tiếu Ngu cười dài giới thiệu Mộ Dung Vũ Đoạn và Mặc Nghiễn Tâm với Cung Mạnh Hiền.

      ra nàng là muội muội của con!” Cung Mạnh Hiền lẩm bẩm , nàng hề hé răng chuyện, tám phần đó là Ách Tu La rồi!

      “ Sao? Nhạc phụ nhận ra Nghiễn Tâm?”

      “ Nàng đến nhờ ta đưa thư!”

      “ Đúng rồi, con lại quên mất!” Chính là phong thư mà từ đầu đến cuối chỉ có 4 chữ, ngay cả tên người gửi cũng có, làm cho người ta phải trời long đất lở, trời đất tối đen “ Ta còn muốn phải…” còn chưa dứt câu, bị Cung Mạnh Hiền lôi kéo ngồi xuống.

      “ Đến đây, mau cho ta biết, Tuyết Lăng cùng mấy đứa cháu ngoại của ta như thế nào rồi?”

      “ Tốt lắm, tốt lắm! Nhạc phụ, bi thảm chính là con rể đây nè!”

      Cung Mạnh Hiền ngẩn ngơ “ Con? Bi thảm?” Là ai chán sống, dám động vào thất Tu La?

      Độc Tiếu Ngu buồn cười thở dài “ Từ khi Tuyết Lăng lại sinh ra đôi long phượng thai, lão cha cùng với lão nương của con liền đem nàng trở thành trân bảo trong lòng, con trai như con đây liền biến thành của bỏ !”

      Bỏ ?

      Cung Mạnh Hiền bật cười, Cung Trọng Khanh cùng Cung Trọng Thư hề khách khí cất tiếng cười to, mà vợ của Cung Trọng Khanh lại cười đến thiếu chút nữa đem đứa con trong lòng ngã xuống đất.

      có kẻ bỏ như con, Tuyết Lăng cũng sinh được nha!”

      rất đúng!” Độc Tiếu Ngu ủy khuất có con rể như con vất vả cần cù cấy mạ trồng trọt, bọn họ lại có cháu nội để ôm nha!”

      là vất vả cho con ròi!” Cung Mạnh Hiền nghiêm trang , nhưng trong bụng ý cười lại muốn bùng nổ.

      “ Cám ơn nhạc phụ an ủi, vẫn là nhạc phụ hiểu cón nhất!” Độc Tiếu Ngu khụt khịt đưa tay ấn ấn hai khóe mắt “ Đúng rồi, Tuyết Lăng ngàn dặn, vạn dặn, cầu con rể phải nhớ hỏi người, cùng với biểu ca hai người bọn họ có lại gây chuyện làm cho nhạc phụ đại nhân đau đầu ?”

      biết vì sao, Cung Trọng Khanh cùng Cung Trọng Thư hai người liếc mắt nhìn nhau cái, vừa mới ngừng cười lại bỗng nhiên bùng nổ, Cung Mạnh Hiền cũng như vậy nhịn được cười ra tiếng “ Chỉ sợ bọn họ còn có cơ hội để gây chuyện thị phi nữa!”

      “ Sao? Vì cái gì?” Đều chết hết rồi sao?

      “ Từ sau kiện ở Đường Môn, biểu đệ cũng thực an phận thủ thường ở nhà, bất quá, ba năm là cực hạn của rồi. Năm kia lại trêu chọc tai họa lớn cũng ” Cung Trọng Khanh cười “ Lúc này cha liền hai lời, đem cùng biểu đệ trả về cho Lục gia, cầu họ đừng đem phiền toái của Lục gia mang đến Cung Gia. Lời này làm Lục gia thực mất mặt, liền thay biểu đệ cưới vợ…”

      “ Vậy biểu ca thực vui vẻ!” Độc Tiếu Ngu bật thốt lên .

      , rất thảm!” Cung Trọng Thư vui sướng khi người gặp họa tiếp “ Bởi vì Lục gia cưới về cho người vợ nổi danh là cọp mẹ, rất hung hãn, hai mẹ con mỗi ngày cùng nàng ấy đại chiến ba trăm hiệp, đấu thua muốn chạy trốn khỏi Lục Gia đều trốn thoát, cuối cùng thể khuất phục dưới uy thế của cọp mẹ, mỗi ngày đều phải trải qua nước sôi lửa bỏng, kêu trời thấu, kêu đất đất linh, đó mới là bi thảm!”

      “ Cuối cùng cũng có người áp chế được hai mẫu tử kiêu ngạo kia!” Độc Tiếu Ngu lẩm bẩm .

      “ Đúng vậy!”

      “ Vậy còn con của biểu tỷ sao?”

      “ Đưa về Hạ Hầu gia rồi!” Cung Trọng Thư đương nhiên “ Bất luận như thế nào, đó vẫn là con của Hạ Hầu Lam, thể chăm sóc!”

      vậy cũng đúng!”

      “ À, đến đây, muội phu có tin tức gì của biểu muội ?”

      “ …Hoàn toàn có!” Sau hồi lâu chuyện phiếm, ánh mắt của Độc Tiếu Ngu chuyển sang phía Cung Trọng Thư với Cung Trọng Khanh.

      “ Ta muốn hỏi hai vợ gần đây rất rảnh rỗi?”

      phải chỉ gần đây, mà lúc nào cũng thực nhàn rỗi!”

      “ Như vậy, có thể nhờ hai vị chút việc hay …”

      Sau khi rời khỏi Vô Tích, ba người Độc Tiếu Ngu cùng Mộ Dung Vũ Đoạn và Mặc Nghiễn Tâm chia đường mà .

      “ Chúng ta có chút việc nơi khác chút!” Độc Tiếu Ngu , liếc mắt nhìn Quân Lan Chu cùng Phó Thanh Dương cái, hai người liền gật gật đầu, phi thân rời “ Về phần các người, ta có chút việc nhờ các người giúp…”

      “ Đại ca cứ ” Mộ Dung Vũ Đoạn vội .

      “ Ở Trấn Giang phủ có phương thiên kích Tào Hùng, đưa bái thiếp đến! cha làm đại thọ tám mươi tuổi, tuy rằng nhạc phụ cùng chỉ là sơ giao thôi, nhưng phụ tử bọn họ ở giang hồ cũng có chút thanh danh, nhạc phụ thể để ý đến, cho nên…” Độc Tiếu Ngu thảy cho gói nặng “ Nhờ ngươi tiện đường đem phần lễ này đưa đến đó giúp được ?!”

      “ Phương thiên kích Tào Hùng?” Mộ Dung Vũ Đoạn giống như có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức hồi phục tinh thần trở lại “ Đương nhiên được!”

      “ Tốt lắm! sau đó các người liền trực tiếp đến Kim Lăng , ta cùng các người hội họp lại ở đó!”

      Mộ Dung Vũ Đoạn nghe lời như vậy khiến cho Độc Tiếu Ngu mười phần vừa lòng gật gật đầu, rồi vẫy vẫy tay với Mặc Nghiễn Tâm, kéo nàng đến bên cạnh thầm lúc, sau đó hai bên từ biệt lẫn nhau, mỗi người ngã, hướng tây, hướng bắc. Mộ Dung Vũ Đoạn bắt đầu bước lên con đường mới của cuộc sống sau này.

      Mà Độc Tiếu Ngu trải sẵn đường giúp …..

      con đường về phía Bắc, con tuấn mã nhanh chậm phía trước, lưng ngựa, Mộ Dung Vũ Đoạn tay nắm dây cương, tay lại vòng ôm cẩn thận thê tử ngồi ở trước ngực.

      Tuy rằng nghe cha mẹ qua, Mặc Nghiễn Tâm có được thân võ công khiến cho người ta phải sợ hãi, nhưng có lẽ là do được tận mắt nhìn thấy, Mộ Dung Vũ Đoạn căn bản là đem chuyện này để vào trong đầu, ở trong lòng , Mặc Nghiễn Tâm vẫn là tiểu nữ tử nhu nhược, bởi vậy khi bọn lên đường còn đặc biệt cầu Mặc Nghiễn Tâm cưỡi chung con ngựa với , để tránh cho nàng cẩn thận lại bị ngã xuống ngựa !!!

      “ Nghiễn Tâm!” Vẫn tưởng rằng nàng lại hồn bay lên chín tầng mây rồi, nghĩ tới thê tử ở trong lòng vừa nghe tiếng lập tức ngẩng lên khoe đôi má lúm đồng tiền, phảng phất như sớm chuẩn bị hưởng ứng lời của .

      “ Vị Phương thiên kích Tào Hùng đó…” Mộ Dung Vũ Đoạn do dự chút “ … Ta nhớ cha từng nhắc qua, năm đó ông nội từng nghĩ đến muốn đem vợ con giao phó cho bạn hữu thâm giao, để ông có thể toàn tâm toàn ý trợ giúp Mặc gia tránh được kiếp nạn kia, lại dự đoán được, những kẻ ngày thường cùng ông xưng huynh gọi đệ thâm giao bằng hữu đó, ở lúc hết sức nguy nan kia, lại có đến nửa phần ý nguyện đưa tay trợ giúp, phụ thân của vị Phương thiên kích Tào Hùng kia… Là trong số đó…”

      Mặc Nghiễn Tâm nháy mắt cái.

      “ Ta phải đối với Tào gia đó có điều gì oán hận, chí là…” Mộ Dung Vũ Đoạn lại dừng chút “ Ba năm sau khi Mặc gia gặp nạn, Lưu Ly các bắt đầu bị người ta cố ý phá rối, tuy rằng khổ sở chống đỡ được vài năm, nhưng cuối cùng rốt cục hoàn toàn thể tiếp tục giữ được nữa, cuộc sống lâm vào khốn cảnh, lúc ấy ông nội cũng từng lại tìm bằng hữu tốt là nhờ giúp đỡ, nhưng …”

      Mặc Nghiễn Tâm lắc đầu.

      Mộ Dung Vũ Đoạn lộ ra thần sắc chua sót “ Nàng đúng rồi, bọn họ vẫn như cũ hề muốn giơ tay hỗ trợ, ngay cả như vậy, ông nội cũng chưa từng thầm oán trách bọn họ, người bọn họ có nghĩa vụ nhất định phải giúp chúng ta. Nhưng mà, ước chừng là khoảng mười hai năm trước, lúc ấy chúng ta đến Tô Châu được hai mươi năm, ông nội chưa qua đời, Tiết Thanh Minh ông mang bọn ta hồi hương để Tảo mộ, đường có gặp lại người của Tào gia, ông nội có hướng phía chào hỏi, nhưng lại…”

      Mặc Nghiễn Tâm lại lắc đầu.

      Mộ Dung Vũ Đoạn thở dài “ Tình người ấm lạnh, lúc ấy ta quả thực cảm nhận được vạn phần, cha của Tào Hùng chẳng những giả vờ nghe thấy lời chào của ông nội, thậm chí ông ta còn giả vờ như thấy ông nội, cứ như vậy làm như thấy bước ngang qua mặt ông nội, bất quá, ông nội như vậy cũng hề giận qua, người chúng ta phải cảm thông nỗi khổ của người ta…”

      Mặc Nghiễn Tâm gật đầu, cũng lắc đầu, nhưng lần đầu tiên, Mộ Dung Vũ Đoạn nhìn thấy thần sắc cho là đúng ở đáy mắt đạm mạc của nàng.

      “ Cho nên, làm cho ta khó nghĩ là…” “ Lần này đến đó, ta nên dùng thái độ nào đối mặt với cha của Tào Hùng, lấy thân phận vãn bối tiến đến bái phỏng thuận tiện tặng lễ vật hay là lấy thân phận người xa lạ được Cung bá phụ nhờ vả đến tặng lễ vật đây?”

      Mặc Nghiễn Tâm đầu tiên là lắc đầu, sau đó lại gật đầu.

      “ Ý của nàng là…” Mộ Dung Vũ Đoạn chần chờ đoán “ cần dùng thân phận vãn bối, nên dùng thân phận người lạ ư?”

      Mặc Nghiễn Tâm gật đầu.

      Mộ Dung Vũ Đoạn hơi suy nghĩ chút “ như vậy cũng được, nếu Tào Gia muốn có bất cứ liên quan gì đến Mộ Dung gia, ta cũng muốn miễn cưỡng !”

      Mặc Nghiễn Tâm lại trừng mắt nhìn. Mộ Dung Vũ Đoạn giật mình cái.

      “ Ý nàng là , trước đây họ từng cự tuyệt giúp đỡ, khi giáp mặt lại giả vờ như biết chúng ta, ta cũng nên giả vờ như biết bọn họ?”

      Mặc Nghiễn Tâm lại gật đầu.

      Mộ Dung Vũ Đoạn lại suy nghĩ “ Được thôi, nếu bọn họ muốn dính dáng gì đến Mộ Dung gia, ta liền làm cho họ khó xử, dù sao họ đều là trưởng bối.”

      Mặc Nghiễn Tâm lẵng lặng khép mắt nhìn xuống.

      “ Cảm ơn nàng, Nghiễn Tâm! Ít nhiều gì có nàng cho ý kiến, nếu ta luôn cảm thấy khó xử, thể quyết định tốt nhất nên làm như thế nào!” Mộ Dung Vũ Đoạn than “ Từ năm đó trở về sau, trừ bỏ bạn đánh cá ở Thái Hồ, Mộ Dung gia hoàn toàn có bất kỳ bằng hữu nào, đừng là ta, cả cha cũng có bao nhiêu kinh nghiệm  lui tới cùng những nhân vật giang hồ khác, may mắn nàng nhắc nhở ta, đúng vậy, ta nên là đứng ở lập trường của đối phương suy nghĩ mới đúng!!!”

      Người bao dung suy nghĩ cũng luôn bao dung!!!

      Bất quá, bao dung như vậy đối với người ta mà , cũng là báo ứng tự làm tự chịu, những người đó hối hận kịp, cũng còn kịp rồi!!!

      Trừ phi người đó da mặt đủ dày.

      “Đúng rồi, Tào gia chắc là giữ chúng ta qua đêm ?”

      “…”

      “ Nếu có cũng chỉ là khách sáo?”

      “…”

      “ ừ, chúng ta nên lưu lại, miễn cho Tào gia lại khó xử!”

      Phương thiên kích Tào Hung cùng phụ thân là Tào Thắng đều là nhân vật chính phái rất có danh vọng trong chốn võ lâm, bởi vậy, khách tiến đến dự thọ yến Tào lão gia tám mươi mốt tuổi cũng hề ít, còn nếu thể đến dự được ít nhất cũng đưa hậu lễ đến chút mừng.

      Vì thế, Tào Hùng tự mình đứng ở trước nhà đón tiếp khách đến dự tiệc, để tránh làm trò cười cho thiên hạ thí dụ như sắp thiếu chưởng môn phái Thái Sơn ở chỗ của đám hậu bối giang hồ đến giúp vui, hay là lầm đem quản phụng mệnh tiến đến tặng lễ xem là võ lâm tiền bối đối đãi.

      Bởi vì, Tào Hùng có khả năng  đối với người gặp qua ghi nhớ quên, chỉ cần cho gặp mặt lần, thậm chí chỉ là lơ đãng liếc mắt sơ cái, đều quên, hơn nữa cho giao thiệp phong phú với bằng hữu giang hồ, nên cho dù là người chưa từng thấy qua,cũng có thể theo kinh nghiệm phán đoán ra đối phương thân phận là cao hay thấp, mà kết quả luôn đúng đến tám chín phần.

      Cho nên, khi vừa thấy Mộ Dung Vũ Đoạn liền khỏi nhướng mày, lời ra cũng tốt lắm “ Thỉnh giáo vị công tử này có phải là người của Kim Lăng Mộ Dung gia hay ?” cùng Mộ Dung Vũ Đoạn từng gặp mặt qua lần, chính là ở mười hai năm trước kia, tuy rằng Mộ Dung Vũ Đoạn từ thiếu niên trẻ tuổi trở thành nam nhân thành thục, nhưng khuôn mặt cũng thay đổi bao nhiêu, thực dễ dàng nhận ra được. Mộ Dung Vũ Đoạn lập tức nghe ra ý trong lời Tào Hùng nhận ra xuất thân của , nhưng vẫn như cũ kiêu ngạo xiểm nịnh ôm quyền thi lễ.

      “ Tại hạ Mộ Dung Vũ Đoạn, gia đình trước kia đúng là ở Kim Lăng, nhưng chuyển nhà đến Tô Châu lâu!”

      Quả nhiên đúng là người của Mộ Dung gia!!!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 6.2

      Quà mừng tốt nghiệp của Vân nhi tặng cho pé Nhã

      Edit: Vân nhi

      #ff9900;Beta: Quảng  Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-12477" title="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/1.jpg" alt="" width="464" height="581" />

      hai lời, Tào Hùng lập tức thay sắc mặt khác muốn đuổi người “ Thực xin lỗi, nơi này thích hợp để người của Kim Lăng Mộ Dung gia đến, mời trở về !”

      “ Ta biết, ta chỉ…”

      Mộ Dung Vũ Đoạn đem lễ đặt ở bàn, muốn chính là nhận lời ủy thác của người khác đem lễ vật đến, nhưng Tào Hùng chút mặt mũi cũng để cho , trực tiếp đem lễ vật trả lại.

      “ Phần lễ vật này chúng ta nhận nổi, mời công tử lập tức rời , đừng tự tìm xấu hổ!”

      “ Nhưng đây là…” Mộ Dung Vũ Đoạn khó xử đem lễ vật để lại lên bàn, nhận ủy thác của người khác, làm xong việc, cũng dự tính ở lại dự tiệc, nhưng ít ra cũng phải tặng cho xong lễ vật.

      “ Chẳng lẽ Mộ Dung gia các người chỉ hồ đồ, ngay cả lỗ tai cũng điếc rồi?” Tào Hùng giận dữ mắng mỏ “ Chúng ta muốn nhận lễ vật của Mộ Dung gia các ngươi, mời ngươi mang về , người cũng lập tức , cần chờ ta gọi người đến mời , tất cả mọi người đều thấy rất khó coi!”

      “ Nhưng là…”

      “ Phần lễ vật của Kim Lăng Mộ Dung gia các người chúng ta nhận, nghe hiểu sao?” Tào Hùng giận dữ, chưa từng thấy qua người biết xấu hổ như vậy, muốn đuổi , còn cố ý chịu mau, ta muốn làm cho ngươi phải xấu hổ, đừng ép ta cho ngươi mặt mũi!” miệng muốn làm cho người ta xấu hổ, bàn tay to lại thô lỗ vung lên, đem  thể diện của Mộ Dung Vũ Đoạn cùng lễ vật ném xuống đất, tấm vải gói lễ vật lại cũng vì vậy mà bị bung mở ra.

      Lúc này, người ở bốn phía tò mò xúm lại xem càng nhiều, nghe xong vài câu liền hiểu được điều gì xảy ra, vì thế trận tiếng động khinh miệt chút lưu tình hướng về phía Mộ Dung Vũ Đoạn.

      Nhưng mà Mộ Dung Vũ Đoạn mặt thủy chung hề đổi sắc, thản nhiên sợ mà đối diện với ánh mắt khinh thị cùng ngôn ngữ cười nhạo quanh mình.

      Ông nội từng dạy , chỉ cần tâm mình trong sạch, ngay thẳng, cần phải để ý đến ánh mắt khinh thường của người ngoài, điều này vẫn luôn ghi nhớ ở trong lòng.

      “Tào trang chủ, ta chỉ là muốn giải thích chút, phần lễ vật này…”

      “ Đủ!” Tào Hùng kiên nhẫn gầm lên “ Cho ngươi mặt mũi mà ngươi biết xấu hổ, đừng trách ta…”

      “ Chậm !” vị nam nhân trung niên đột nhiên khom người nhặt phong thư rơi ra từ gói lễ vật ở dưới đất lên “Tào huynh, ta nghĩ ngươi tốt nhất nên nhìn xem cái này trước!!!”

      Bởi vì ngữ khí của có cái gì đúng lắm, Tào Hùng đành phải đè xuống tính tình liếc mắt qua nhìn cái…

      “Ông trời ơi!!!” mãnh liệt hít vào ngụm khí, chợt đoạt lấy bức thư đến nhìn kỹ tên người gửi, sắc mặt nhất thời trắng dã “ Này… này, này… Đây là chuyện gì xảy ra?”

      “ Là Cung Bá phụ nhờ ta tặng lễ vật đến!” Mộ Dung Vũ Đoạn rốt cục cũng có cơ hội giải thích ràng rồi.

      “Cung… Bá phụ?” Tào Hùng lẩm bẩm , trán bắt đầu đổ mồ hôi lạnh “ biết Mộ Dung công tử cùng Cung cục chủ là quan hệ gì?”

      “ À, xem như là quan hệ gián tiếp . Đây là …” Mộ Dung Vũ Đoạn nhìn sang Mặc Nghiễn Tâm “ Thê tử ta, xin lỗi, nàng thích chuyện. Đại ca của thê tử ta là con rể của Cung bá phụ, trước đó ta cùng với đại ca thăm Cung Bá phụ, người…”

      Tiếp theo Mộ Dung Vũ Đoạn còn những gì, Tào Hùng sớm hoàn toàn còn nghe thấy, bởi vì trong óc chỉ là mảng rối loạn.

      Thỉnh chờ chút, con rể của Cung Mạnh Hiền là…

      Tiếu Tu La!

      Tiếu Tu La là đại ca của ?

      cách khác, Thê tử của Mộ Dung Vũ Đoạn là muội muội của Tiếu Tu La… thích chuyện…

      Ách Tu La? Hơn tháng trước đơn thân độc mã tiêu diệt Thiên Nhận Đường - Ách Tu La?

      Oanh cái, tâm trí của Tào Hùng nổ lớn chuyển mình, óc văng tung tóe xung quanh, dưới chân tự chủ được thối lui vài bước… Nếu phải phía sau có người ngăn trở , biết còn lui tới nơi nào, sau đó, sắc mặt hoàn toàn chuyển xanh, trán mồ hôi lạnh tuôn ra như tắm.

      Thê tử của Mộ Dung Vũ Đoạn đúng là Ách Tu La?

      Trời ạ, như vậy lại biết sống chết, gặp phải Ách Tu La, dám can đảm đối với phu quân của Ách Tu La ác liệt như vậy, kế tiếp bị Ách Tu La tiêu diệt đúng là Tào gia!!!

      Tào Hùng đời này chưa từng bối rối đến như vậy, bối rối đến trong óc cũng trống rỗng, trong khoảng thời gian ngắn cũng thể nghĩ ra được tiếp theo nên ứng xử như thế nào cho tốt, sau lại thấy Mộ Dung Vũ Đoạn đem lễ vật dưới đất nhặt lên đặt xuống bàn, sau đó quay người bước , sợ tới mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu.

      “ Chờ… Chờ chút…. Mộ Dung công tử, xin dừng bước!!!”

      Mộ Dung Vũ Đoạn kinh ngạc quay đầu “ Tào trang chủ có điều gì phân phó?”

      Phân phó?

      , ai dám phân phó !

      “ Mộ… Mộ Dung công tử!” Tào Hùng cố gắng hé ra gương mặt tươi cười mà nhìn như muốn khóc, lắp bắp “ Đường xa đưa… Tặng lễ đến, là … vất vả, dám mời nhập… Ngồi vào vị trí cao nhất dùng thọ yến…”

      “ Đa tạ hảo ý của Tào trang chủ, bất quá Vũ Đoạn trước có công chuyện quan trọng cần làm, xin cáo từ!!!”  Mộ Dung Vũ Đoạn ôm quyền cáo từ, lại xoay người muốn rời , ý của muốn làm cho đối phương phải khó xử, nhưng Tào Hùng lại nghĩ rằng giận dữ, sợ hãi đến thân toàn mồ hôi lạnh, thiếu chút nữa ngay cả nước tiểu cũng nghẹn ra luôn, cũng muốn trở thành tội nhân mang tội lớn khiến Tào gia bị diệt môn nha!!!

      , !” Dưới tình thế cấp bách, phen hướng tới cánh tay của Mộ Dung Vũ Đoạn muốn kéo lại, chỉ sợ Mộ Dung Vũ Đoạn cứ như vậy mà hôm nay Tào gia chuẩn bị tiệc thọ yến ngày mai phải chuẩn bị tang yến rồi!!!

      “ Mộ Dung công tử, thỉnh cần…”

      Bất quá, tay vừa mới chạm vào ống tay áo của Mộ Dung Vũ Đoạn, liên tục ngừng lui về phía sau, hơn nữa so với vừa rồi lại càng kinh hãi rút lui ngừng, thậm chí cả người chung quanh cũng lui lui lui theo… rời xa khỏi , biểu tình của từng người trong số họ chỉ là hoảng hốt bình thường, mà mặt cũng đều lộ ra dấu chấm hỏi to tướng!!!

      Có nên chạy trối chết hay ???

      Mộ Dung Vũ Đoạn đầu tiên cảm thấy nghi hoặc, bọn họ làm sao vậy? Vì cái gì mà toàn bộ đều mang dáng vẻ giống như vừa mới ăn ngụm thịt phượng hoàng nhưng nuốt vô bụng xong mới phát thứ mình vừa ăn lại chính là thịt chuột???

      phải là thực ăn phải thịt chuột chứ?

      Sau đó, phát ra ánh mắt của mọi người đều kinh hãi nhìn về phía bên cạnh , lúc này mới hiểu ra rốt cục là cái gì dọa bọn họ đến như vậy!!!

      Chỉ thấy gương mặt của Mặc Nghiễn Tâm vốn thanh tú thoát tục với má lúm đồng tiền kiều biết từ khi nào lại lên vẻ lãnh khốc khiến người ta rét mà run, mắt đẹp trong suốt lóe ra hung quang, lộ ra sát khí, tay phải cầm đoản kiếm tinh xảo lợi hại tỏa ra hàn khí rét lạnh thấu xương ở trong tay áo, giống như vô tình thông báo lời tiên đoán chết chóc xảy ra. Tiên nữ lạc xuống hồng trần lại đột nhiên hóa thân thành la sát đoạt mệnh!!! Cho dù có người từng hoài nghi nương tinh tế nhu nhược như vậy có đúng hay là nữ sát tinh tiêu diệt Thiên Nhận Đường, tuy nhiên tại cũng còn có chút nghi vấn nào nữa!!!

      Khó trách mọi người lại sợ tới mức thầm nghĩ nên chạy trối chết!!!

      Bất quá, Mộ Dung Vũ Đoạn bị nàng dọa sợ, chính là cảm thấy thực kinh dị, tiểu thê tử đáng cần lao ôn nhu săn sóc của thực lại có mặt “ Hung hãn” như vậy!

      Thực là thể tin được!!!

      “ Nghiễn Tâm, thể vô lễ như vậy!!!” cúi đầu “ Nơi này là thọ yến, sao có thể rút đao kiếm ra đùa giỡn như vậy! Mau, thu hồi đoản kiếm của nàng, cùng người ta lời xin lỗi, được ?”

      Sau đó, chuyện làm người ta chấn kinh sợ hãi xảy ra.

      Trong nháy mắt, đoản kiếm biến mất, Mặc Nghiễn Tâm thu lại hàn ý trong mắt, hai tay đặt lên thắt lưng, tựa như tiểu nử tử bình thường đối với mọi người thi lễ chút.

      Khách!khách!khách! khách!

      vài người giật mình té xuống đất, những người còn lại mặt mày sửng sốt há hốc miệng, cằm rớt xuống tới đất, sửng sờ ngây ngốc thể tin được! Ách Tu La thế mà lại bắt chước người ta phúc thân? Khó có thể tin, điều đó có khả năng là . phải ánh mắt bọn có vấn đề, mà chính là đầu óc của Ách Tu La có vấn đề!!!

      “ Các vị xin thất lễ, thê tử ta có hơi xúc động, xin các vị thông cảm cho!” Mộ Dung Vũ Đoạn  ôm quyền cúi chào mọi người, sau lại đối với Tào Hùng ôm quyền : “ Tào trang chủ, đa tạ ý tốt của ngươi, nhưng Vũ Đoạn quả thực có công việc quan trọng cần làm, thể cáo từ!!!”

      Dứt lời, dắt tay của thê tử xoay người rời . Sau đó, mọi người còn nghe được “ Trách cứ” thê tử của mình.

      “ Nghiễn Tâm, sau này thể lại xúc động như vậy, nàng biết ?”

      Sau lại thấy thê tử của dịu ngoan gật đầu, vì thế…

      Khách!khách!khách!!!!

      Lại có vài người ngã ngồi đất rồi!!!

      Quá thần kỳ!!!

      hiểu được là mượn lá gan của Ngọc Hoàng đại đế hay là Diêm La vương, dám lời “ Trách cứ” thê tử của . Lợi hại hơn là, chẳng những bị “tiêu diệt”, thê tử của lại còn ôn thuần như thế phục tùng “ giáo huấn” của , ngay cả cổ họng cũng “ dám” phát ra tiếng, đây là thành tựu vĩ đại đến thế nào a!!!

      Quả thực chính là thần!!!

      “ Nghiễn Tâm, nàng… ở giang hồ thực có danh tiếng sao?”

      “ …”

      phải nàng? Vậy là ai?”

      “ …”

      “ Là nhạc phụ, nhạc mẫu cùng mấy vị em vợ?”

      "..."

      " ra là thế, khó trách..."

      Khó trách nghĩ muốn mau chóng chạy đến Kim Lăng đón con trai cùng muội muội và hai biểu đệ về nhà, lại như thế nào cũng được nhanh, hơn nửa tháng rồi thế nhưng chỉ vừa mới tới Long Đàm trấn.

      tượng quái dị bắt đầu từ ngày hôm sau khi họ rời khỏi Tào gia, chợt đột nhiên, nhân vật giang hồ đường nhiều lên, sau đó các nhân vật giang hồ này tất cả đều nhận ra , hơn nữa bọn họ đều nóng lòng đối với rất tốt, phải là mở tiệc mời dự lại là mời về nhà làm khách.

      Tuy rằng cực lực từ chối khóe, nhưng mắt thấy bọn họ biết vì sao lại lộ ra vẻ mặc e ngại sợ hãi, bộ dáng thực đáng thương, rất khiến cho người khác đồng tình, làm cho người ta cảm thấy nếu cự tuyệt bọn họ là phạm vào tội ác ngập trời thể tha được, bất đắc dĩ đành phải cố mà mang thê tử tiến đến dự tiệc, tiến đến trong nhà người ta làm khách. Kết quả, đường phải ghé đông ghé tây khiến cho khi bọn đến được Long Đàm trấn qua hơn nửa tháng rồi. Trấn Long Đàm này lớn quá lớn, nhưng cũng quá . Khách sạn cũng có ít nhất là sáu bảy căn. Bất quá, Mộ Dung Vũ Đoạn cố ý chọn khách sạn yên lặng nhắn để nghĩ qua đêm, chỉ hy vọng là dừng chân ở đây dễ dàng lại bị mời đến!

      May mắn thay, được đêm yên giấc, có bất kỳ kẻ nào đến gõ cửa mời bọn họ dự tiệc, làm khách!!!

      “ Tốt lắm!”

      Mộ Dung Vũ Đoạn đem gương đồng tới đặt vào tay của Mặc Nghiễn Tâm, sau lại lui ra từng bước, nhìn nàng im lặng ngắm nhìn mình trong gương, sau đó hai gò má chợt ửng đỏ, trong lòng khỏi dâng lên cảm giác ôn nhu thỏa mãn.

      Bắt đầu từ khi xuất phát ở Tô Châu, bọn họ đường, có khi nghỉ tại khách sạn, có khi lại ăn ngủ ở vùng hoang vu, nhưng mặc kệ là ở nơi nào, sáng sớm tỉnh lại luôn chải đầu vấn tóc cho nàng, điểm này cũng chưa từng thay đổi qua, tin tưởng về sau cũng thay đổi.

      “ Thu thập hành lý chút là chúng ta có thể khởi hành!”

      xong, tiếp tục nhìn nàng lặng yên thu dọn gương đồng, yên lặng thu dọn hành lý, lại yên lặng nhìn về phía , cảm giác kinh diễm sớm quen thuộc kia lại lên trong lòng .

      Nàng thực rất đẹp, rất thanh tao, rất thoát tục, tựa như tiên nữ dính chút bụi trần!!!

      Ngẫu nhiên cũng nhịn được buồn bực chút, nam nhân trong thiên hạ này đều tùy ý nàng có thể lựa chọn, nàng đến tột cùng là vì lý do gì lại nguyện ý gả cho nam nhân bình thường như đây? Tuy rằng cũng quá để ý đến bề ngoài, nhưng dù sao cũng rất bình thường, đó là . Bất quá để loại nghi vấn này ảnh hưởng đến chính mình, mặc kệ nàng có xinh đẹp bao nhiêu, bất luận có bình thường bao nhiêu, chung quy cũng chỉ là vẻ bề ngoài, ngày nào đó vẻ bề ngoài cũng thay đổi, đẹp hay xấu cũng như vậy mà thôi!

      Mà nàng là thê tử của , là phu quân của nàng, điều này vĩnh viễn bao giờ thay đổi!!!

      “ Thu dọn xong rồi sao?”

      Nàng gật đầu.

      “ Tốt, chúng ta thôi! Rời khỏi khách sạn tìm quán cơm dùng thức ăn sáng rồi chúng ta tiếp tục lên đường!”

      như vậy, bất quá Mộ Dung Vũ Đoạn chỉ mới mở cửa phòng ra, biết kế hoạch của lại phải thay đổi mất rồi.

      “ Mộ Dung công tử, chủ nhân của nhà ta cho mời công tử cùng phu nhân đến phủ chút!!!”

      Ngoài cửa, vị quản gia trung niên cung kính thi lễ với họ, thấy bộ dạng của là biết chờ rất lâu, chừng là cả đêm qua đều chờ ở đây, Mộ Dung Vũ Đoạn khỏi thầm than, trong lòng biết đến tám chín phần là việc gì.

      “ Xin hỏi chủ nhân của ông là ai?”

      “ Cửu Dương Song Đao Tiền Khóa Sơn”

      Quả nhiên, lại là người năm đó cự tuyệt lời nhờ vả viện trợ của ông nội, cũng là trong những “ bằng hữu thâm giao” đối với ông nội xem như nhìn thấy. đường , biết được gặp phải bao nhiêu người rồi, từng người từng người giống như quên mất chuyện cũ của năm đó, liều mình đối với cực kỳ hữu hảo, bấu víu vào giao tình cũ đó, khiến cho biết nên khóc hay nên cười nữa! dự định là thuận theo nguyện vọng của bọn họ, nếu bọn họ muốn có bất kỳ giao tình nào với Mộ Dung gia, cũng giả như biết bọn họ, để tránh cho bọn họ khó xử, nhưng là bọn họ lại tự tìm đến cửa, nên làm thế nào cho phải đây?

      Cũng thể cước đá mất?

      “ Này… Xin nhờ quản gia chuyển lời cho chủ nhân của ông” Lại giống như hơn nửa tháng qua, thử uyển chuyển cự tuyệt, nếu thực biết đời này còn có thể được nhìn nhận lại con trai của mình hay “ Tại hạ nay có chuyện quan trọng cần làm, thể đến được, ngày khác ta …”

      Ai ngờ còn chưa dứt câu, quản gia trung niên kia lại bùm cái quỳ xuống, khiến Mộ Dung Vũ Đoạn nhất thời há hốc mồm

      “ Thỉnh cầu công tử…”

      “ Này, này, này ngươi đứng lên trước !”

      , xin công tử đáp ứng ta trước…”

      “ Nhưng mà…”

      Lại lần nữa, Mộ Dung Vũ Đoạn mới được hai chữ, quản gia kia   bắt đầu dập đầu xuống đất.

      Mộ Dung Vũ Đoạn lại trợn mắt há hốc miệng, có điểm hoài nghi hai mắt của mình, liếc mắt nhìn xem thê tử, thấy nàng vẫn mang vẻ mặt hờ hững, giống như căn bản là nhìn thấy bất cứ điều gì khác thường, hơn phân nửa là nàng lại bắt đầu nằm mộng rồi, lại quay đầu, nhìn quản gia kia còn dập đầu, lại thầm rên rỉ thôi. mến khách đến tình huống này, khỏi quá đáng chứ!!!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương bảy

      Edit: Vân Nhi

      Beta: Khuyên Và Quảng Hằng

      Trước khi rơi vào cảnh nghèo túng, Lưu Ly Các lớn nhất cả nước, là Lưu Ly phường nổi danh nhất cũng thuộc về Mộ Dung gia, cung đình hoàng gia, hoàng lăng cùng các quan lại sử dụng đồ vật Lưu Ly, có đến tám chín phần là xuất phát từ Lưu Ly Các, như vậy có thể đoán năm đó Mộ Dung Gia giàu có đến cỡ nào. Hơn nữa cũng giống như Chu gia, bởi vì lien quan đến công việc, lúc đó Mộ Dung gia cùng quan lại cũng có quan hệ rất thân thiết, chỉ là chủ nhân của Mộ Dung gia cũng hề nghĩ đến việc lợi dụng mối quan hệ này thôi.



      Về sau, Mộ Dung gia vì việc của Mặc gia mà công việc dần dần xuống dốc, hơn mười tòa Lưu Ly Các đều bị người ta thầm hủy hoại, cho dù sửa chữa mấy lần, nhưng vẫn lại bị phá hư như cũ, cho đến khi hoàn toàn thể tiếp tục kinh doanh được nữa, cuộc sống chống đỡ nổi nữa, đành phải bán hết mọi thứ lấy tiền mặt đưa cả gia đình đến Tô Châu sinh sống.

      Trừ bỏ trang viên Nam Giao cũ kỹ, ở Kim Lăng, Mộ Dung gia còn gì cả. Tuy rằng lại cũ nát, cũng giống như hoang phế, nhưng con cháu Mộ Dung gia ai dám bán lấy tiền bạc để tiêu xài, bởi vì đó là sản nghiệp của tổ tiên để lại. Nhưng như thế lại là may mắn, bằng khi Mộ Dung Vấn Thiên dặn dò Mộ Dung Tuyết mang theo đứa chạy nạn biết nên kêu Mộ Dung Tuyết trốn nơi nào mới tốt. Khi Mộ Dung Vũ Đoạn đến Kim Lăng, nhìn thấy chỉ có Mộ Dung Tuyết cùng hai huynh đệ Đỗ Khiếu Phong, mà còn có…

      “Cha, nương, hai người sao lại cũng đến đây?” Mộ Dung Vũ Đoạn kinh ngạc hỏi.

      “Ta còn muốn hỏi con đấy!” Mộ Dung Vấn Thiên tức giận “Chúng ta xuất môn sau các con nửa tháng, lại đến đây sớm hơn các con nửa tháng, các con rốt cục là du sơn ngoạn thủy ở nơi nào đấy?”

      “Chuyện này…” Mộ Dung Vũ Đoạn cười khổ “ ra dài dòng…”

      Vì thế, những việc xảy ra từ lúc vì Cung Mạnh Hiền đưa lễ vật đến Tào gia trang, cho tới lúc đến đất Kim Lăng này, con đường “nhấp nhô” đủ việc xảy ra, Mộ Dung Vũ Đoạn đều kể lại toàn bộ rất tường tận.

      thực ra, con vẫn cảm thấy cực kỳ hoang mang! Mặc dù Nhạc phụ cùng Nhạc mẫu hai người giang hồ quả thực có vài phần uy danh, nhưng mà Tần gia, Triệu gia bọn họ ân cần như vậy, đối với con cực kỳ tốt cực kỳ khách sáo như vậy, thay vì là muốn chuộc lỗi, bằng là…” chần chờ chút “Bọn họ sợ hãi…”

      “Sợ hãi?” Mộ Dung Vấn Thiên nhíu mày suy nghĩ.

      “Đúng vậy, là sợ hãi” Mộ Dung Vũ Đoạn chậm rãi “Giống như là nếu như con nhận lấy chiêu đãi của bọn họ, bọn họ phải rước lấy họa diệt môn vậy!!!”

      “Phải ?” Mộ Dung Vấn Thiên nhịn được liếc về phía Độc Tiếu Ngu cười dài đứng ở bên. Bọn họ đến tột cùng là ai giang hồ đây? Nhưng, dù Độc Tiếu Ngu , ông cũng nhất định là biết, bởi vì Mộ Dung gia lui khỏi giang hồ nhiều năm, phụ thân với ông về chuyện giang hồ cũng nhiều lắm, đều là về những bằng hữu chí giao của phụ thân, cùng với vài chuyện kể về các danh môn đại phái giang hồ mà thôi, những chuyện khác cũng rất ít đến.

      “Như vậy còn cha sao? Sao cha cùng nương lại đến Kim Lăng này?” Mộ Dung Vũ Đoạn hỏi

      “Ta?” Lại đổi sang Mộ Dung Vấn Thiên cười khổ “ , ta cũng hồ đồ giống con thôi, hai vợ chồng các con xuất phát chưa đến mười ngày, vị công tử tên Tư Đồ Nhạc liền tìm tới cửa…”

      “Tư Đồ Nhạc?” Mộ Dung Vũ Đoạn suy nghĩ rồi “Đó có phải là người của Tư Đồ thế gia ở Phượng Dương phủ, là người lúc trước mua Lưu Ly Các, Lưu Ly Phường, cùng với các điền sản khác của Mộ Dung gia ta? Nhớ lúc trước ông nội từng nhắc qua, lúc ấy bọn họ ra giá rất thấp chèn ép chúng ta, nhưng lại cũng chẳng có người nào ra giá khác hơn, bất đắc dĩ ông nội đành phải bán cho bọn họ!”

      “Đúng, chính là bọn họ! Hơn nữa phụ thân của Tư Đồ Nhạc cũng chính là minh chủ võ lâm tiền nhiệm”.

      Minh chủ võ lâm tiền nhiệm?

      biết vì sao, lạicảm thấy trong đó hình như có chứa liên hệ nào đó!

      “Tư Đồ công tử kia tìm đến cha để làm gì vậy?” Mộ Dung Vũ Đoạn lại hỏi.

      mua đem Lưu Ly Các, Lưu Ly Phường cùng các điền sản mà gia gia của mua lại của chúng ta toàn bộ trả lại cho Mộ Dung gia, coi như là bồi thường!”

      “Sao?” Mộ Dung Vũ Đoạn chấn động “Vì sao?”

      …” Mộ Dung Vấn Thiên lại liếc mắt nhìn Độc Tiếu Ngu cái. “Lúc ấy gia gia của có thể xem như là nhân lúc cháy nhà mà hôi của, việc mua bán kia thực quang minh chính đại, muốn sửa chữa lại sai lầm này!!!”

      “À, tuy rằng ông nội cũng từng qua, Lưu Ly Các là tổ nghiệp của Mộ Dung gia, có cơ hội phải thu hồi lại. Nhưng mà…” Mộ Dung Vũ Đoạn nổi lên ánh mắt đồng ý “Dù là giá cả như thế nào, lúc trước dù sao cũng là do ông nội đồng ý tự nguyện bán cho bọn họ, bọn họ cũng trả tiền rồi, tại chúng ta làm sao có thể làm mà hưởng, nhận lấy thứ bọn họ trả lại đây?”

      “Ta cũng với họ như vậy” Mộ Dung Vấn Thiên khen ngợi gật đầu “Vì thế Tư Đồ công tử muốn bán lại giá gốc cho chúng ta. Nhưng ngay cả như vậy, chúng ta cũng có nhiều tiền như vậy, nhưng vẫn cứ kiên trì muốn trả lại cho chúng ta, cứ đến làm phiền ta, ta đành phải tới tìm con để thương lượng chút…!”

      cần thương lượng!” Độc Tiếu Ngu vẫn luôn cười dài rốt cục cũng lên tiếng “Mua lại ngay lập tức !”

      Hai cha con Mộ Dung Vũ Đoạn liếc mắt nhìn nhau cái, chuyện thực là đơn giản mà!!!

      “Nhưng…”

      “Về phần tiền bạc, rất đơn giản…” Độc Tiếu Ngu xoạt mở cây quạt ra, tiêu sái quạt hai ba cái “Ta cho các người mượn trước, các người cứ đưa đồ cưới của Nghiễn Tâm cho ta giữ, sau khi công việc làm ăn vào ổn định, các người lấy tiền lời đến để chuộc lại là được rồi!!!”

      Đồ cưới của Mặc Nghiễn Tâm???

      Hai cha con của Mộ Dung Vũ Đoạn lại liếc mắt nhìn nhau cái, rồi lại rất ăn ý đồng thời quay đầu nhìn về phía Mặc Nghiễn Tâm, sau đó lại quay mắt nhìn về phía đối phương chút, rồi lại hẹn mà cùng lắc đầu!!!

      Quả nhiên là cha con, thực rất ăn ý!!!

      Độc Tiếu Ngu cười thầm. “Vì sao lại được?”

      “Đó là đồ của Nghiễn Tâm, chúng ta làm sao lại có thể…” Chợt im lặng, Mộ Dung Vũ Đoạn hạ mắt xuống nhìn, bàn tay đặt ở khủy tay của , tầm mắt lại giơ lên cao nhìn vào mắt của Mặc Nghiễn Tâm, sau đó lắc đầu “, ta phải có ý đó… đương nhiên phải… ta biết, nhưng… cái đó giống nhau, đó là… này, này… , tự nhiên là cần… có thể nào lại như thế…”

      Do dự lát, than “Được rồi!”

      Khi bọn họ chuyện” cùng nhau, đầu tiên là Mộ Dung Vấn Thiên tò mò chằm chằm nhìn xem bọn họ, sau đó Độc Tiếu Ngu cũng tò mò lại xem bọn họ đến tột cùng là làm như thế nào để “ chuyện” với nhau. Tiếp theo, nguyên là ở bên kia chơi đùa với Thiệu nhi là Đỗ Cầm Nương, Mộ Dung Tuyết và huynh đệ  Đỗ Khiếu Phong cũng tò mò quay đầu nhìn xem. Bọn họ thực là “ chuyện” với nhau nha! Càng xem càng tò mò, sau lại nghe thấy những lời khó hiểu của Mộ Dung Vũ Đoạn, tục ngữ rất đúng, lòng hiếu kỳ hại chết người, mắt thấy hai người kia vất vả rốt cục cũng “ chuyện” xong, nếu đến hỏi cho ràng, bọn họ nhất định vì hiếu kỳ mà chết mất!!!

      “Các người rốt cục là những gì?” Độc Tiếu Ngu khẩn cấp hỏi.

      Mộ Dung Vũ Đoạn đầu tiên là dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Mặc Nghiễn Tâm chút, sau lại trả lời .

      “Nàng hỏi vì sao thể dùng đồ cưới của nàng, có phải xem nàng là người ngoài …”

      “À, cho nên ngươi mới ngươi hề có ý kia phải ?”

      “Sau đó nàng lại hỏi nàng có phải là người của Mộ Dung gia ?”

      “Vô nghĩa, đương nhiên là phải, nàng gả cho ngươi!!!”

      “Nếu nàng gả cho ta, phân biệt lẫn nhau…”

      “Chuyện này là đương nhiên, người nào cũng biết thôi!”

      “Như vậy đồ cưới của nàng cũng chẳng khác nào là đồ cưới của ta…”

      “Chuyện này… mỗi người có cách nhìn khác nhau chứ?”

      “Làm sao lại khác nhau?”

      “À, loại vấn đề này thực biết trả lời làm sao cho tốt… à, à, cho nên ngươi mới có thể nữa ngày ra được vế sau sao?”

      “Chẳng lẽ nàng ở Mộ Dung gia, mặc của Mộ Dung gia, ăn của Mộ Dung gia cũng phải trả tiền cho ta sao…”

      “Thực là buồn cười, đương nhiên là cần!”

      “Nếu là huynh đệ trong nhà cũng muốn tính toán sổ sách cho minh bạch, phu thê cũng phải như vậy…”

      “Vậy là vợ chồng cái gì?”

      khi như vậy, vì sao ta thể sử dụng đồ cưới của nàng?”

      “Đúng, vì cái gì?”

      trận im lặng, mọi người ta xem ngươi ngươi xem ta, cuối cùng nhìn về phía Mặc Nghiễn Tâm, người đó lại hạ mắt mơ màng, tám phần là lại chìm vào cơn mộng nữa rồi.

      Độc Tiếu Ngu đột nhiên bật cười.

      ” rất hay!

      nghĩ tới muội muội ba năm mới câu, khi bắt đầu “ lại sắc bén như vậy, hổ là trong Thất tu la, kỹ năng “” cũng là đứng đầu!

      Tuy nhiên, lợi hại nhất vẫn là muội phu của !

      “Ta , muội phu!”

      “Đại ca?”

      “Ngươi quả nhiên là con côn trùng trong bụng tiểu Tâm nha!”. Mọi người ầm ầm cười to, ngay cả tiểu oa nhi cũng theo mọi người cười khanh khách chảy cả nước miếng, Mộ Dung Vũ Đoạn dở khóc dở cười, có lẽ bị tiếng cười làm cho “tỉnh”, Mặc Nghiễn Tâm cũng ngước mắt nhìn mọi người vòng, lại lập tức hạ mắt xuống, tiếp tục khoái lạc nằm mộng của nàng.

      “Tốt, chuyện này quyết định như vậy , nhưng mà…” Độc Tiếu Ngu tiếp tục phe phẩy cây quạt “Ta có điều kiện nho này…”

       

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương bảy

      Quà mừng tốt nghiệp của Vân nhi tặng cho pé Nhã

      Edit: Vân Nhi

      Beta: Khuyên Và Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-12705" title="3" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/3.gif" alt="" width="298" height="78" />





      “Điều kiện gì?”

      “Tiền mà chi thứ hai của Mộ Dung gia dùng để chuộc lại tổ nghiệp là mượn từ đồ cưới của tiểu Tâm, cùng với chi thứ nhất có chút quan hệ, cho nên cần biết người bên nhà kia như thế nào, các người đều thể chia cho bọn họ, tương lai nếu bất đắc dĩ cần phải bán , cũng chỉ có thể bán cho nhà mẹ đẻ của Nghiễn Tâm, cũng chính là ta, có đồng ý ?”



      Mộ Dung Vũ Đoạn cùng với phụ thân liếc mắt nhìn nhau, hẹn mà cùng gật đầu.

      “Đồng ý!” Bọn họ đều hiểu được sở dĩ Độc Tiếu Ngu đưa ra điều kiện này là có dụng ý.

      Mẫu tử của Mộ Dung phu nhân đều là loại người tiểu nhân, thể đề phòng.

      Nếu chưa từng có chuyện gì xảy ra, bọn họ cũng so đo nhiều như vậy, em họ trong nhà, họ cũng phân ra nhà này hay nhà kia, nhưng kể từ ngày Mộ Dung Nguyệt Phong chút do dự hạ độc thủ đối với Mộ Dung Vũ Đoạn, trái tim của cha con Mộ Dung Vũ Đoạn đều trở nên băng giá, cũng triệt để hoàn toàn cảm nhận được câu : nên có tâm hại người, nhưng phải có tâm phòng bị người khác!!!

      Tư Đồ Nhạc quả nhiên là cực kỳ vội vã muốn đem gia sản của Mộ Dung gia được gia gia của mua, bán trả lại cho Mộ Dung gia, ở trong ba ngày ngắn ngủi hoàn thành giao dịch. Giá lúc trước bán cũng là giá chuộc về lúc này, nhiều hơn phân, cũng ít hào. Sau đó, cha con Mộ Dung Vũ Đoạn bắt đầu vội vàng xử lý sản nghiệp khổng lồ này. Phiền toái là mặc dù năm đó lúc Lưu Ly các và Lưu Ly phường chưa bán , Mộ Dung Vấn Thiên có cùng với phụ thân làm việc vài năm, nhưng Mộ Dung Vũ Đoạn lại biết gì cả, chỉ biết làm thế nào để bắt cá lột tôm thôi.

      May mắn là có Độc Tiếu Ngu, Quân Lan Chu cùng hai huynh đệ của Đỗ Khiếu Phong hỗ trợ, tuy rằng bọn họ cũng hiểu nhưng ít nhất bọn họ là người nhà có thể tín nhiệm, mọi người vừa mò mẫm, vừa học tập, cuối cùng ở trước ngày mồng tám tháng chạp, tất cả đều vào quỹ đạo! Vì thế, Độc Tiếu Ngu cùng Quân Lan Chu liền nhanh chóng trở về Tân Thùy ăn mừng năm mới.

      “Đem Thiệu nhi đưa cho mẹ!”

      Sau bữa ăn tối, người nhà chuyện phiếm lát, tất cả đều tự động trở về phòng, đứa trong lòng Mặc Nghiễn Tâm lại được Đỗ Cầm Nương ôm .

      “Nương như vậy được! Nếu nửa đêm thằng bé tỉnh dậy khóc …”

      “Thằng bé lớn như vậy rồi, nửa đêm rất ít khi tỉnh dậy khóc náo loạn. Huống chi…” Đỗ Cầm Nương thương hôn lên hai má hồng non nớt của đứa cháu . “Nếu nửa đêm nó có tỉnh dậy, ta tình nguyện nó khóc nháo chúng ta, nên quấy rầy đến các con, để khỏi gây trở ngại cơ hội ôm đứa cháu thứ hai của ta!” nghĩ tới mẫu thân ra những lời ràng như vậy, Mộ Dung Tuyết cùng với hai em Đỗ Khiếu Phong lại còn cười to, khiến cho Mộ Dung Vũ Đoạn khỏi xấu hổ đỏ mặt.

      “Nương!!!”

      “Được rồi, quyết định như vậy ! Sau này Thiệu nhi ngủ chung với chúng ta! Được rồi, các con nghỉ ngơi !”

      Đỗ Cầm Nương vừa dứt lời liền cùng Mộ Dung Vấn Thiên trở về phòng nghỉ, Mộ Dung Vũ Đoạn bất đắc dĩ đành phải cùng thê tử trở về phòng.

      “Nghiễn Tâm?”

      Mặc Nghiễn Tâm đem chung trà đặt bàn sách, sau đó đưa mắt nhìn .

      “Ta nghĩ…” Mộ Dung Vũ Đoạn đặt tay lên sách vở, mở ra, trầm ngâm “Đại ca trước khi từng nhắc nhở ta và cha, chúng ta nên thuê vài nô bộc, tỳ nữ đến hỗ trợ. Khi đó ta và cha cũng chưa suy nghĩ tới, bởi vì…”

      Mặc Nghiễn Tâm im lặng nhìn .

      “Ừ, bị nàng đoán đúng rồi!” Mộ Dung Vũ Đoạn có điểm ngại ngùng “Chúng ta có thói quen tự làm tất cả mọi việc, nên cảm thấy cần thiết phải lãng phí tiền thuê nô bộc, cho nên…” Mặc Nghiễn Tâm lắc lắc đầu.

      “Đúng vậy, tình huống nay so với trước kia giống nhau!” Mộ Dung Vũ Đoạn đồng cảm gật đầu. “ tòa nhà lớn như vậy, chỉ dựa vào vài người chúng ta căn bản là thể chăm sóc cho chu toàn…” Ngoài Lưu Ly các cùng Lưu Ly phường ra, Mộ Dung gia cũng đồng thời mua lại số điền sản trước đây, trong đó có Mộ Dung Phủ ở cạnh sông Tần Hoài cực kỳ rộng lớn, ba mặt trong phủ có núi giả, hồ nước, còn có dòng suối chảy qua, có rừng trúc, trang trí cực kỳ thanh lịch, nhưng mà lại có rất nhiều hành lang gấp khúc, người quen thường chỉ cần qua hai hành lang liền bị lạc đường.

      Cái này cũng có thể coi như biện pháp tốt phòng trộm cướp, trộm cướp leo tường vào, vẫn chưa tìm được bảo vật phải bắt đầu kêu cứu rồi.

      Nhưng dù vậy, để chăm sóc tất cả cũng rất là hao tốn công sức, vài người trong nhà căn bản là  thể làm xuể, thế nào cũng phải thuê vài nô bộc cùng tỳ nữ đến hỗ trợ.

      “Trước mắt, chúng ta cũng chỉ có thể sửa sang lại chỗ ở của chúng ta, còn sân lầu cùng vườn tược các nơi khác đều để hoang phế thực là tốt!” Mộ Dung Vũ Đoạn suy nghĩ sâu xa rồi tiếp tục : “Nếu mà có bọn đạo chích lẩn trốn vào, chúng ta biết…”

      Mặc Nghiễn Tâm khẽ quay đầu liếc mắt về phía các phòng ngoài.

      Mộ Dung Vũ Đoạn hiểu ý gật đầu “Đúng vậy, còn có cha cùng mẹ, vất vả hơn nửa đời người, bọn họ cũng nên được hưởng phúc! Nàng cũng vậy, trong hai năm nay, làm khổ nàng. Ở trong phạm vi năng lực của ta, ta cũng hy vọng có thể mang đến cho nàng cuộc sống tốt hơn…” Mặc Nghiễn Tâm lại lắc đầu.

      “Nàng đừng là nàng cần!!!” Mộ Dung Vũ Đoạn vươn tay kéo nàng đến gần, để nàng giống như con mèo nằm gọn ở trong lòng mình, trìu mến ôm nàng khẽ : “Bắt đầu từ ngày nàng gả vào Mộ Dung gia, nàng phải chịu khổ, ta thực cảm kích nàng! Ta cảm thấy mình may mắn mới có thể cưới được thê tử tốt như vậy, nhưng mà ta cũng rất đau lòng! Ta áy náy rằng mình thể cho nàng cuộc sống thoải mái hơn, tại có cơ hội đó, nàng đừng nên lại để ta phải áy náy với nàng, được ?”

      Mặc Nghiễn Tâm ngắm nhìn chút, mắt đẹp hạ xuống, có ý kiến.

      “Cảm ơn nàng!” Mộ Dung Vũ Đoạn thấp giọng, khẽ hôn lên mái tóc nàng, nhàng : “Ngày mai ta chuyện cùng cha!!!”

       Thông báo : Do đây là quà mà Vân nhi tặng cho pé Nhã, nên 3 chương cuối set pass, chỉ là đợi nàng ấy đọc xong bọn mình mở pass ngay, nên các bạn khỏi cmt xin pass nhé)

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương bảy

      Quà mừng tốt nghiệp của Vân nhi tặng cho pé Nhã


      Edit: Vân Nhi

      Beta: Khuyên Và Quảng Hằng

      Ở trong lòng , Mặc Nghiễn Tâm mềm mại dịu dàng, đôi má lúm đồng tiền xinh đẹp tuy vẫn lạnh lùng thay đổi nhưng lại tỏa ra dáng vẻ nữ tính tinh khiết nhu nhược, bộ dáng kiều mị, mê người lạ thượng, nhất thời, khiến Mộ Dung Vũ Đoạn bị câu dẫn đến khó có thể ức chế được dục tình nam nhân của mình.



      “Nghiễn Tâm?”

      “Mặc Nghiễn Tâm ngước đôi mắt đẹp nhìn .

      “Thiệu nhi ở cùng nương, quấy rầy chúng ta…”

      Mặc Nghiễn Tâm chớp chớp mắt, .

      Vì thế Mộ Dung Vũ Đoạn đưa hai tay đem nàng ôm vào lồng ngực, đứng dậy bước nhanh về hướng giường ngủ…

      Đêm đông trời lạnh như băng, trong phòng lại là triền miên ấm áp, xuân sắc vô cùng.

      Lễ Nguyên Tiêu qua , Độc Tiếu Ngu lại đến Kim Lăng Mộ Dung gia.

      “Ngươi là ai?”

      “Chào mừng Độc công tử, nô tỳ là Tĩnh Lan của Tĩnh Nghiên Hiên!”

      “Là tỳ nữ mới tới à, thiếu gia của các ngươi đâu?”

      ở Tĩnh Nghiên Hiên”.

      “Đó là ở đâu nhỉ?”

      “Nô tỳ dẫn đường cho ngài!”

      cần, cho ta biết đến đó như thế nào là được rồi!”

      “Mời Độc công tử theo đường này qua hành lang gấp khúc, rồi qua cái đình kia quẹo trái, sau đó qua Tuyết Nguyệt lâu, rồi…” tỳ nữ còn thêm lúc nữa “… Sau đó qua hành lang cuối cùng là tới!”

      “… Hay là ngươi dẫn ta tốt hơn!” Năm ngoái, cùng gia đình Mộ Dung gia đều ở tại tòa nhà đằng trước, năm sau đến thăm, cả tòa nhà đều được sửa sang lại rất tốt, mọi người đều có khu nhà riêng, biết phải chạy đâu tìm người, tại nhìn thấy tòa nhà này giống như còn lớn hơn thành Kim Lăng!!!

      “A, muội phu luyện võ à?”

      Tại Tĩnh Nghiên Hiên, Mộ Dung Vũ Đoạn thân trang phục nhàng, lặp lại luyện tập bộ chiêu thức võ học phiền phức, còn Mặc Nghiễn Tâm đứng bên “hướng dẫn”.

      biết là nàng làm như thế nào “hướng dẫn” Muội phu đây!

      Độc Tiếu Ngu muốn hỏi Mặc Nghiễn Tâm chút về vấn đề này, nhưng… Quên ! Dù sao nàng có “ cũng “Nghe” hiểu, hỏi cũng như .

      “Đại ca, là Nghiễn Tâm thúc giục ta tập luyện nhiều hơn!”

      “Vậy, ngươi luyện tới đâu rồi?”

      “Vẫn còn ở giữa…” Mộ Dung Vũ Đoạn khiêm tốn , chợt dừng lại, hạ mắt xuống, Mặc Nghiễn Tâm nhàng đặt tay lên tay , hai người nhìn nhau lát, thẹn thùng khẽ ho khụ khụ mấy tiếng “A… Nghiễn Tâm nàng tư chất của ta có thể…” lại hạ mắt liếc nhìn Mặc Nghiễn Tâm chút, nàng liền bóp chặt tay chút “À…cũng tệ lắm… Ưm, tốt lắm… a, là tuyệt hảo…” Mau mau xong chút, nếu cánh tay bị nhéo thành khối xanh tím mất!!!

      Độc Tiếu Ngu suýt chút nữa là cất tiếng cười to “Ta hỏi muội phunè, Tiểu Tâm những gì, đến tột cùng ngươi làm sao hiểu được?” Vẫn là nhịn được lên tiếng hỏi, tuy nhiên  hỏi Mộ Dung Vũ Đoạn, hẳn là có thể nghe hiểu được đáp án chứ!!!?

      “Này… này…” Mộ Dung Vũ Đoạn vẻ mặt khó xử “Ta cũng biết phải giải thích như thế nào, chỉ là…chỉ là… Ta chỉ là biết vậy thôi…”

      được nửa ngày, thế nhưng lại ra cái đáp án như gặp quỷ vậy, Độc Tiếu Ngu khỏi đảo cặp mắt trắng dã của mình.

      chung là ngươi có thể hiểu được, nhưng thể diễn giải được, đúng ?”

      Mộ Dung Vũ Đoạn khẽ gật đầu. “Chính là như vậy!”

      Khá lắm, chính là như vậy!

      Độc Tiếu Ngu nở nụ cười, càng lúc càng cảm thấy muội muội cùng với muội phu đúng là đôi tuyệt phối! “Tốt, vậy cho ta biết, ngươi luyện tập đến đâu rồi? cần khiêm tốn, ta muốn nghe lời !”

      Mộ Dung Vũ Đoạn hơi suy nghĩ chút “Hiểu được tám phần, Thuần thục khoảng sáu phần!”

      “Nhanh như vậy? Thời gian mới bao lâu…” Độc Tiếu Ngu giật mình nhìn về hướng Mặc Nghiễn Tâm, nàng nhìn lại , gật gật đầu. lại kinh ngạc “Xem ra Tiểu Tâm tư chất của ngươi tuyệt hảo, cũng phải là tùy tiện mà ra đâu!”

      Bề ngoài bình thường, nhưng khả năng bên trong tuyệt đối bình thường chút nào!!!

      “Ta chỉ là người có thú vui đọc sách!” Mộ Dung Vũ Đoạn tự nhận mình bề ngoài bình thường, tư chất cũng tương đương bình thường, nhưng từ trước đến nay luôn luôn thích đọc sách, khi nghiên cứu bản sách kia rất tập trung, lại còn chuyên tâm gấp bội, nên tự nhiên là có thể hiểu được nhiều hơn, tin tưởng là như vậy!!!”

      Chuyện này cùng với đọc sách có quan hệ gì??? Độc Tiếu Ngu nghi hoặc trong lòng, tuy nhiên lại ra “Như vậy, cái mà ngươi thiếu chính là kinh nghiệm!”

      Mộ Dung Vũ Đoạn giật mình “Kinh nghiệm cái gì?”

      “Kinh nghiệm về cách xử trong giang hồ” Độc Tiếu Ngu thần bí mím môi cười “Cho nên, muội phu à, ta có vài việc này ngươi có thể giúp ta được ?”

      “Đại ca, xin cứ dạy bảo!”

      “Có vài việc phiền toái, muốn nhờ ngươi giúp ta xử lý chút…”

      Lại lần nữa, hai người lại cùng nhau cưỡi ngựa lên đường. Nhưng lần này, Mộ Dung Vũ Đoạn lại rất yên lòng, rủi cẩn thận, làm tốt liền phải chạy thẳng đến Tây Thùy bái kiến Nhạc Phụ, Nhạc Mẫu đại nhân.

      “Ta mình là được rồi, vì sao đại ca lại kiên trì muốn nàng cùng tachứ? cần thiếtđâu!”

      Hạ mắt xuống, Mặc Nghiễn Tâm lại nhéo cái, bốn mắt nhìn nhau lát.

      “Cái kia đương nhiên, nàng qua giang hồ…” Lại nhéo .

      “Là nàng chạy qua giang hồ, chỉ là theo đại ca, nhị ca rời khỏi nhà, dù vậy, kinh nghiệm giang hồ của nàng so với ta phong phú hơn, nhưng mà ta cũng có ngốc lắm…”

      Lại liếc .

      “Tốt tốt tốt, nàng phải là ta ngốc”. Từ đêm hôm đó, nàng đem nguyên nhân lời nào cho biết xong, liền trở nên rất thích liếc , nhéo khi mà nàng đồng ý với lời , nhưng, cũng ghét, bởi vì nàng nhéo cũng đau, ngược lại lại làm cho người ta có cảm giác thân thiết như là nàng làm nũng. “Nhưng…”

      Hai mắt Mặc Nghiễn Tâm thẳng tắp nhìn .

      , ta phải thích nàng theo ta, chỉ là…” Mộ Dung Vũ Đoạn cực lực phủ nhận “Lần này phải chạy qua rất nhiều nơi, ta muốn nàng theo ta vất vả. Huống chi đại ca nhờ ta giải quyết chuyện rắc rối ở chỗ sơn trại thổ phỉ, Đầu lĩnh thổ phỉ kia chắc võ công cũng ít, ta lo lắng bảo vệ nàng đủ chu toàn, lỡ có sơ xuất gì làm nàng bị thương, ta đây…”

      Nàng lại nhàng liếc chút.

      “Biết, ta biết nàng có võ công, nàng cũng giết người qua rồi”. Mộ Dung Vũ Đoạn thấp giọng .

      “Nhưng ta vẫn thể yên tâm…” Mắt đẹp khẽ nháy cái. Mộ Dung Vũ Đoạn than phải ta khinh thường nàng, cho dù võ công của nàng có đứng số võ lâm, thiên hạ vô địch, ta cũng vẫn lo lắng, ta sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất…”  Đôi mắt hạ xuống, lại giơ lên nhìn .

      Vừa tiếp xúc với ánh mắt của nàng, Mộ Dung Vũ Đoạn liền biết nên khóc hay nên cười, biết nên cái gì cho phải “Nàng… Ta phải là nhiều chuyện, ta lo lắng cho nàng mà!”

      Buông tay xuống, Mặc Nghiễn Tâm nhàng tiến vào trong lòng , còn khép mắt lại, mang dáng vẻ như tiểu oa nhi muốn ngủ.

      Mộ Dung Vũ Đoạn bất đắc dĩ cười khổ “Được rồi, nhưng nàng phải hứa với ta, tất cả đều phải nghe theo ta!”

      Trợn mắt, Mặc Nghiễn Tâm gật gật đầu, lại hạ mắt xuống, nàng muốn phải nghe nhiều” nữa.

      Mộ Dung Vũ Đoạn lắc đầu, thở dài, tay cầm cương, tay ôn nhu ôm lấy nàng để nàng ngủ ngon, chăm chú nhìn khuôn mặt ngủ của nàng, nhịn được hôn lên trán nàng cái.

      thực thương nàng, vì sao nàng thể ngoan ngoãn đón nhận vậy!!!

      Từ ngày gả về Mộ Dung gia cho đến nay, nàng vẫn là tiểu thê tử ôn thuần nghe lời, nhưng thỉnh thoảng, thí dụ như lúc này đây, nàng lại đột nhiên trở nên thực ngoan cố, cực kỳ kiên quyết duy trì ý kiến của mình, cho dù hết lời lẽ cũng thay đổi được quyết tâm của nàng, khiến cho biết phải làm thế nào cho phải!!!

      Lại , từ trước đến nay phải luôn luôn thích chuyện sao? Nhưng tại, thời điểm có những người khác vẫn như cũ trầm mặc ít lời, là nam nhân thích chuyện, nhưng thời điểm chỉ có ở chung với thê tử, lại thường bất tri bất giác biến thành trượng phu hay lải nhải, giống như thê tử ”, thực là nhiều!!! Nhưng, chuyện này cũng thể trách , ai bảo thê tử của nữ nhân chịu chuyệnchứ, thể để nàng , cũng , tất cả mọi người cùng câm điếc hết, tất cả đều trông chờ vào ánh mắt cùng trực giác để hiểu nhau sao!!!

      Nếu hiểu sai ý làm sao bây giờ?

      Ôi… Thực hoài niệm năm đó khi họ vừa thành thân, tuy rằng cuộc sống túng quẫn, mỗi ngày đều phải làm việc vất vả, nhưng đến ban đêm, bọn họ có thể có khoảng thời gian an bình, đọc sách, nàng may vá thêu thùa, …Là nằm mộng. cả hai cùng hưởng thụ loại khí yên tĩnh, cần câu nào, tất cả tâm ý đều ở trong yên tĩnh đó.

      nay, tuy rằng cuộc sống dư dả, nhưng lại mất khoảng thời gian an bình đó, có đôi khi khỏi cảm thấy hoài nghi…

      Đáng giá sao???

      Thông báo : Do đây là quà mà Vân nhi tặng cho pé Nhã, nên 3 chương cuối set pass, chỉ là đợi nàng ấy đọc xong bọn mình mở pass ngay, nên các bạn khỏi cmt xin pass nhé


       

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :