1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 207: tìm bùa hộ mệnh


      Ngày tiếp theo, hai người cùng mang luật sư đến Tân Giang lâu để ký hợp đồng .


      “Hợp tác vui vẻ.”


      “Hợp tác vui vẻ,Tôi khẳng định đối tác khiến có thể yên tâm nhất từ trước đến giờ.”Trang Thư Tình đùa giỡn , chợt đổi đề tài, “ biết Từ bộ trưởng có thể cho tôi thời gian nửa giờ hay ?”


      Tươi cười mặt lưu Bác cứng lại, “Nếu là vì hợp tác của chúng ta…”


      “Phải, nhưng cũng phải.” Trang Thư Tình đứng dậy kéo cửa sổ lên, hơi nóng từ bên ngoài truyền vào, át cái lạnh của máy điều hòa, khiến cho nàng cảm thấy thoải mái hơn chút, “Tôi có phần lễ vật muốn tặng cho Từ bộ trưởng, nhưng mà, nếu như Từ bô trưởng có thời gian,Tôi cũng bắt buộc.”


      phương thuốc nữa!


      Lưu Bác cơ hồ có thể lập tức đoán được, nàng có thể lấy ra 3 phương thuốc cổ truyền, chưa chắc có phương thuốc thứ tư.


      Chỉ là nếu như lấy phương thuốc cổ truyền để mang tặng lễ, hồ đồ rồi sao?


      Nhưng mà, bất kể là vì lý do nào, cũng có đạo lý đem đồ tốt như vậy đẩy ra bên ngoài.


      “Chờ lát.”


      Cửa đóng lại, Trang Thư Tình cũng quay đầu.


      Rất nhanh, cửa lại lần nữa được mở ra, “ông ngoại chờ ở trong phòng.”


      Hiểu được câu trả lời ở bên trong, Trang Thư Tình quay đầu , “Trịnh luật sư, chuyện tôi nhờ luật sư làm, tôi hi vọng có thể xong trong vòng 2 ngày.”


      Trịnh Ninh gật đầu, hai lời, là tức đứng dậy rồi , lúc đóng cửa khỏi nhìn vị nữ tử đứng ở bên cạnh cửa sổ nhiều hơn mấy lần, tóc ấy bị gió thổi bay.


      Tính của trước giờ luôn luôn ôn hòa, phủng cao đạp thấp, ỷ thế bức người, cho dù, nghề nghiệp của là luật sư.


      cảm thấy may mắn bản thân vì nàng tuổi trẻ nên khinh mạn, hoặc là , từ khi nàng vừa mới xuất trước mặt , liền thể sinh ra nửa điểm tâm tư khinh mạn, cứ như vậy biểu đạt tôn trọng, hơn nữa là toàn tâm toàn ý, tận tâm hết sức có thể để đạt đến cầu của nàng.


      cũng nhận được hồi báo vô cùng lớn, hơn nữa còn vẫn luôn nhận được hồi báo, .


      Nơi Từ gia ở là nơi rất bình thường.


      Sau khi được thông báo, tầng tầng kiểm tra mới được phép bước vào.


      Từ trưởng phòng cũng có làm khó nàng, khi nàng vào nhà, ông từ thư phòng xuống.


      Tầm mắt hai người chống lại, Trang Thư Tình hề né tránh, nàng chầm chậm đến gần tựa như nhà mình vậy, vươn tay về phía đối phương, “Xin chào Từ bộ trưởng, tôi là Trang Tình.”


      Ánh mắt từ Từ bộ trưởng khẽ nhúc nhích, tư thái này, hoàn toàn đem nàng đặt ở vị trí ngàng hàng.


      Đưa tay bắt lấy tay nàng, sau đó buông ra, “Trang tiểu thư, mời ngồi.”


      Dáng ngồi của Trang Thư Tình rất tự nhiên, hai chân khép lại, bài tay xếp lại đặt lên đùi, ánh mắt bình hòa, có bất kì ý công kích, nhưng cảm giác tồn tại vô cùng mạnh mẽ khiến ai có thể bỏ qua.


      Lưu Bác vừa nhìn, trong lòng liền sáng tỏ. Mấy lần trước ở chung, Trang Tình chưa lần nào đặt ở vị trí ngang hàng, cho nên tư thái như vậy chưa từng xuất .


      Trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.


      “Thời gian của Từ bộ trưởng vô cùng quý giá, tôi cũng nhiều lời vô nghĩa, phiền ngài đưa giấy bút cho ta.”


      Bảo vệ lập tức tiếp được ánh mắt của Từ bộ trưởng, lập tức lấy giấy bút ra.


      “Những người khác ra ngoài.”


      Thái độ hoàn toàn đảo khách thành chủ! Hơn nữa còn làm vô cùng tự nhiên.


      Mà bảo vệ thậm chí giống như bản năng nghe theo lời của nàng, tới cửa mới phản ứng lại, nhất thời ai nấy vẻ mặt đỏ bừng.


      Thú vị. Từ bộ trưởng cười, “ ra ngoài, canh giữ cửa.”


      Trang Thư Tình lưu loát viết ra từng phương thuốc, buông bút xuống, nhưng chưa đưa qua, “Đây là loại phương thuốc dùng để điều trị cho hoàng đế, tôi dùng thứ này, giao dịch với trưởng phòng.”


      “Nếu tôi tặng , sợ là Từ bộ trưởng cũng dám lấy.”


      Quả như thế, ở vị trí này của ông, giao dịch so với lễ vật càng khiến ông dễ tiếp thu hơn, Từ bộ trưởng dựa người ra sau, “ muốn lấy được thứ gì từ chỗ của ta.”


      “Tôi nhất định khiến ngài phải khó xử.” Đem phương thuốc đặt bàn trà, Trang Thư Tình nâng chung trà lên uống ngụm, tự giác toái ra tư thái phải tuổi tại của nàng có.


      “Xuất thân của ta như thế nào chắc là Từ bộ trưởng sớm điều tra xong, cầu của ta chính là, chỉ cần ngày Từ gia chưa rơi khỏi đài, ngài phải bảo vệ cho nhi viện, phải thứ gì cũng có thể đưa người vào nhi viện, viện trưởng sau này phải là người hưu ái, có tâm nhẫn nại, nhũng thứ khác, quỹ của ta dành cho nhi viện cũng mong rằng Từ gia có thể bảo vệ, được phép để bất cứa người nào nhúng tay vào, quỹ này, về sau có thể khuếch đại rất lớn, chỉ là của mỗi nhi trong viện của tôi, nhưng tôi hi vọng quỹ này có thể bảo vì sạch và tương đối độc lập, bất kì là ai, cũng được phép nhúng tay vào.”


      Chuyện này đói với Từ gia là quá mức đơn giản, đơn giản khiến cho Từ bộ trưởng thể tin được, nhưng ràng là có thể nhìn , đó là tất cả những yếu cầu của nàng.


      “Sao tôi lại cảm thấy Trang tiểu thư vì muốn ta dễ dàng tiếp nhận phần lễ vật này nên mới đề ra cầu đơn giản như vậy.”


      Đơn giả sao? Đối với Từ gia đương nhiên là đơn giản, nhưng đây là cuộc buôn bán lâu dài, là việc nàng dùng phương thuốc hết sức bình thường đối với nàng để đổi lấy yên ổn ít nhất là trong hơn hai mươi năm cho nhi viện.


      nhi viện nuôi nàng trưởng thành, đây là việc nàng nên làm.


      “Vậy Từ bộ trưởng ngài có đồng ý hay ?”


      “Tôi có lý do để cự tuyệt.”


      Trang Thư Tình cầm bút lên lần nữa, hoàn thiện phương thuốc, ghi ràng từng tác dụng và cách phối phương của từng loại nguyên liệu, sau đó mới đẩy về phía đối diện.


      Từ bộ trưởng cầm lên xem, cho dù ông ngồi ở vị trí này nhiều năm bàn tay cũng nhịn được run rẩy.


      như vậy, Từ bộ trưởng quen biết ít người có quyền trong giới Trung y, toa thuốc này có tác dụng hay , bọn họ chắc chắn biết.”


      Từ bộ trưởng nắm chặt tờ giấy trong tay, ý tứ thể rất ràng, cũng bởi vì phần lễ vật này quá nặng, thái độ của ông hòa hoãn hơn, “Xem ra, trong cuộc giao dịch này, tôi là người chiếm tiện nghi.”


      “Đó cũng là tôi cam nguyện,.” Từ Trăn là cán bộ cao cấp, người bình thường như nàng là thứ gì trong mắt , nhưng sau khi tiếp xúc, ông mới cảm thấy này đơn giản.


      cầu của nàng coi là chuyện lớn, cho dù đối phương là loại người nào chắc chắn đều đáp ứng, mà nếu như ông là người có lòng tham đáy, vậy nàng chưa chắc có thể đưa ra phương thuốc có ích tuyệt đối, mà tùy tiện viết ra bản để qua loa tắc trách.


      Mà Từ Trăn này, cho nàng cảm quan rất tốt.


      người tùy tiện nhận hết thứ tốt về mình, cố kị là điều đương nhiên, cũng luôn có giới hạn cuối cùng.


      Tác dụng của phương thuốc này phải ở chính bản thân người dùng, mà phải cùng chung, về phần người nào muốn cùng chung, trong lòng tại sớm biết.


      Về phần có phải thực giúp nâng cao bước hay


      Khóe miệng Trang Thư Tình câu lên, nàng làm tất cả nhũng thứ nàng có thể, sau này mọi chuyện đều vô can đến nàng.


      Trang Thư Tình đứng dậy, chủ động vươn tay như khi nàng tiến vào, “Hi vọng con đường làm quan của Từ bộ trưởng có thể trải dài bằng phẳng, cũng mong rằng Từ bộ trưởng có thể ghi nhớ lời mà ngài ngày hôm nay.”


      Từ Trăn cũng đứng dậy cùng bắt tay với nàng, dáng người cao lớn, vẻ ngoài trải qua gió sương khiến thoát nhìn càng lộ vẻ uy nghiêm, “Nếu có thể được như lời của Trang tiểu thư âu cũng là nhờ phúc của Trang tiểu thư, Bác Nhi, con thay ta đưa Trang tiểu thư ra ngoài.”


      Lưu Bác vẫn mực đứng bên cạnh lúc này mới lên tiếng, Từ Trăn đưa người tới cửa, nhìn xe xa rồi mới trở lại phòng, mở phương thuốc ra nhìn lúc lâu, sau đó lập tức gọi điện thoại.


      “Lão viên, ông đến đây chuyến, tôi có thứ tốt muốn cho ông xem.”
      Last edited: 3/4/17
      hargane187, tart_trung, hauyen280326 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 208: Tìm đường trở về


      Từ gia muốn sử dụng phương thuốc kia như thể nào Trang Thư Tình cũng tiếp tục chú ý, cũng đến cửa hàng thú cưng nữa, sau khi thương lượng thỏa đáng với Trịnh Ninh và đoàn luật sư xong, nàng trả lại căn phòng thuê, mang theo hành lý đơn giản trở về nhi viện.


      “Tình tỷ tỷ về rồi!” Hôm nay người gác cửa là em , rất có lễ phép tiến lên cầm giúp nàng túi xách. Trang Thư Tình tránh , xoa đầu nàng, ôn nhu cười : “ với Tiểu Mẫn, lát nữa có người đưa đồ ăn đến, mọi người đều có phần, để Tiểu Mẫn mọi người chuẩn bị.”


      “Vâng!” Em trả lời giòn tan, chạy như bay .


      Trang Thư Tình tìm viện trưởng.


      Viện trưởng đeo kính lão, lúc này xem gì đó, ngẩng đầu lên thấy nàng tới liền cười, vẫy tay : “Tới đúng lúc, mau giúp ta xem phần tư liệu này.”


      “Là tư liệu gì vậy ạ?” Trang Thư Tình nhận lấy xem qua lần, là văn kiện của chính phủ.


      là quốc gia muốn giúp đỡ nhi viện, cũng biết lại là vị quan nào muốn văn vẻ.” Chuyện như vậy luôn thường có, nhiều năm qua viện trưởng sớm thành thói quen, chỉ cần nhi viện có thể nhận được lợi, nàng so đo với nhũng người luôn mang nhi viện ra để chuyện.


      Trang Thư tình lại biết lúc này chưa hẳn là quan viện ra vẻ, Từ gia làm việc mau, xem ra là xác nhận được phương thuốc đó là , biết bọn họ có thể nhìn ra mấy phần trong đó.


      Đó quả là phương thuốc dùng cho hoàng đế, cũng bởi vì phương thuốc này là mới có thể khiến nàng càng thêm tin tưởng, tất cả mọi thứ đều phải là giấc mộng hoang đường.


      “Nhìn ra cái gì? Lúc này lại muốn làm gì?”


      Trang Thư Tình phục hồi lại tinh thần rất nhanh, nhìn lai, cời : “Thứ này phải thùng rỗng kêu to, cho dù là lợi ích gì, ngài chỉ cần cầm là được, dù sao chúng ta cũng thiệt gì cả.”


      “Đúng vậy, bọn họ dám cho, ta cũng dám cầm.” Viện trưởng tháo kính xuống, xoa xoa đôi mắt, “Nhưng mà lâu trước đó ta nhận được tin tức, khối đất của nhi viện chúng ta cũng , hình như là có người muốn đánh chủ ý đến, nếu như thực bị thu hồi lại, biết phải mang bọn nơi nào.”


      Nếu như là trước đây, Trang Thư Tình sớm sốt ruột đến tá hỏa, nhưng lúc này nàng lại bình thản như nước, trước có Từ gia chống lưng, cho dù đến nông nỗi ấy, số quỹ nàng vừa lập cũng có thể đủ đảm bảo cho cọn .


      Dù sao bây giờ chỉ là tin đồn, muốn truyền ra ngoài sợ là cũng nhanh được như vậy, xưởng thuốc có sẵn, cuối năm có thể chia hoa hồng.


      Những chuyện này, tất cả nàng đều lo đến.


      “Đúng rồi, Tiểu Tình, hôm nay cũng phải chủ nhật, sao con lại đến đây?”


      "Nhớ viện trưởng nên con tới ."


      Viên trưởng vỗ mặt nàng chút, “ , có phải xảy ra chuyện gì hay ? Sao dạo này lại gầy nhiều như vậy?”


      có việc gì, lúc trước con trực ban giúp người trong cửa hàng, tại trong cửa hàng có việc gì nên xin nghỉ ngày.”


      có việc gì?”


      “Thời tiết mùa hè có chút khó chịu nên bị sụt kí, viện trưởng đừng lo lắng.”


      Viện trưởng biết nàng nhưng cũng tiếp tục hỏi, ít đứa sau khi lớn lên dọn ra ngoài nhi viện đều có tâm đối với nơi này, nhưng tận tâm nhất chính là Trang Tình.


      Tiền lương của nàng tại thấp, nếu hai năm qua tiết kiệm cũng có thể là dư giả, nàng lại là người rất biết tiết kiệm, nhưng lại có dư bao nhiêu, bởi vì tiền nàng tiết kiệm được đều gửi đến nhi viện cho mấy đứa .


      Có đôi khi nàng cũng thường xuyên suy nghĩ cho bà lão này, chỉ là mỗi lần bản thân nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của nàng những lời này rốt cuộc cũng ra được.


      Đứa nàng nuôi lớn nàng biết, khuyên được.


      Ngủ lại tối ở nhi viện, Trang Thư Tình chơi đùa với bọn hồi sau đó yên lặng rời .


      tạm biệt với bất kì ai, bởi vì gặp lại.


      Đứng ở trước cửa bệnh viện, Trang Thư Tình suy nghĩ nhìn những người đến người , chỗ này, thời điểm nào chăng nữa cũng vẫn náo nhiệt.


      Bác sĩ hẳn là nghề nghiệp bị thất nghiệp.


      “Trang Tình? Sao lại đến đây?” Người mặc áo choàng trắng ra cửa nhận điện thoại, nhìn thấy nàng, khỏi kinh hô lên tiếng, vội bàng cúp điện thoại tới.


      “Thân thể có chút thoải mái nên đến xem.” Trang Thư Tình cười nhạt, giống như nhìn thấy đắc ý trong mắt của người đối diện.


      Người này tên là Tần Mân, là trong những người càng vào bệnh viện cùng thời điểm với nàng, cũng khoa, hướng phát triển cũng khác lắm, có chút dè chừng nàng.


      Nhưng thao tác cùng lý thuyết cơ bản nàng đều nắm chắc, lại rất ra sức, thời gian Tần Mân trang điểm và hẹn hò nàng đều dùng để đọc sách, hiểu biết tất nhiên là nhiều hơn nàng, bác sĩ chủ khoa cũng thích nàng, bình thường luôn hướng dẫn cho nàng. Sau khi nàng gặp chuyện may, người cười lớn nhất chính là Tần Mân.


      Nàng cho rằng bản thân biết hay sao? Nhưng bệnh viện nhiều bác sĩ và y tá như vậy, ít người có quan hệ tốt với nàng, hai vị sư huynh cùng trường với nàng cũng làm việc ở trong này, nàng sao có thể biết.


      Nếu hôm nay tự mình đưa đến cửa, nàng khách khí.


      Tần Mân lôi kéo nàng đến cửa, vẻ mặt giống như nơi này là địa bàn của nàng, nàng mới là chủ nhân, “ thoải mái chỗ nào, tớ mang cậu xem.”


      “Tim đập có hơi nhanh.” Trang Thư Tình giữ chặt lấy nàng, chỉ vào nơi đăng kí : “Ta đăng kí trước.”


      Tần Mân cười, “Cậu làm như vậy quá khách khí, đừng coi mình là người ngoài, đăng kí gì chứ, trực tiếp qua để Hứa phó viện trưởng khám cho là được.”


      “Như vậy hợp quy củ.”


      Trang Thư Tình càng vậy, Tần Mân càng thêm hăng hái, trong lòng khỏi đắc ý nghĩ, lúc trước ngươi lợi hại thế nào, tại phải cũng là người bệnh, đến bệnh viện phải thành đăng kí hay sao? Mà ta, là bác sĩ mổ chính.


      Nàng quên, lúc Trang Tình rời khỏi bệnh viện cũng là bác sĩ mổ chính.


      Còn nàng, phải dùng mấy năm mới có thể đuổi kịp.


      Nhìn Trang Tình còn do dự, Tân Mân trực tiếp kéo người về phía thang máy, “Còn nhớ khoa nội ở đâu ?”


      “Đúng là có chút thể nhớ , lầu bốn hay lầu năm?”


      “Trí nhớ này của câu nha, là lầu bảy.” Thang máy đến, khó có khi thấy thang máy có người.


      Hai người trước sau tiến vào thang máy, thang máy chậm rãi lên, Tần Mân nhìn về phía Trang Tình, thấy nàng gầy giống như tờ giấy, lòng nàng càng thêm đắc chí, “Nghe cậu làm thú y?”


      “Ừ, tiền lương cũng cao hơn chút.” mặt trong thang máy là thủy tinh trong suốt, Trang Thư Tình qua hai bước, dựa gần vào nhìn xuống phía dưới, giống như biết rằng bởi vì câu của nàng chặn mất vẻ đắc ý mạt của đối phương, khiến ta thể được lời nào.


      Thu nhập của bác sĩ cao hơn cả thú y, lời này khiến lòng người sao có thể cân bằng!!


      Tần Mân cam lòng hỏi, “Làm thú y dễ kiếm tiền như vậy?”


      “Cậu nghĩ gì vậy? Nếu như chỉ vì tiền đương nhiên là làm động vật nhanh hơn, ừ, lời này cũng phải hoàn toàn chính xác, tại hẳn là cậu lên làm bác sĩ mổ chính, thu nhập hẳn là sai.”


      “Ừm, cũng được.” Nếu phải nàng lén thu tiền ngoài, sao còn có thể mua được hàng hiệu, Tần Mân còn muốn , lầu 7 đến.


      đường thế nhưng lại có quá nhiều người.


      Tần Mân nhanh hơn nàng bước tiến đến cửa văn phòng, nhìn qua hồi, tìm được người, vô cùng quen thuộc về phía văn phòng chuyên gia, cũng thấy.


      Hỏi y tá vừa mới đến nhận được câu trả lời, “Hôm nay Hứa phó viện trưởng nghỉ.”


      Tần Mân xem thời gian biểu chút, Hứa Hạo quả nghỉ.


      Hôm nay phải là chủ nhật, sao có thể xin nghỉ?


      Nàng biết, nhưng Trang Thư Tình lại nhớ , Hứa Hạo nghỉ vào chủ nhật, mà nghỉ cố định vào thứ tư, năm nào cũng vậy.


      Cho nên nàng mới chọn thứ tư để đến.


      Tần Mân tại thể xuống đài được, sắc mặt tất nhiên là quá tốt, muốn giúp nàng đổi thầy thuốc, ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt cười như cười của Trang Tình, giống như… mấy năm trước vậy.


      Đầu óc nóng lên, lời lập tức liền thốt ra, “Hứa phó viện trưởng là bác sĩ khoa tim tốt nhất bệnh viện. Bằng , tớ giúp cậu đăng kí, cậu nằm viện trước?”


      “Như vậy có phải là tốt lắm? Tớ nhớ là giường ở khoa tim phải lúc nào cũng có đủ.”


      “Việc , cứ để đó cho tớ.”


      Thấy nàng xử lý, Trang Thư Tình cười đến ý vị thâm trường, vẫn dễ xúc động và hư vinh như trước, chút cũng hề thay đổi, tốt.


      Nàng nghe tại Tần Mân cấu kết với người kia cùng nhau làm việc xấu.


      bao lâu, Tần Mân mang vẻ mạt tươi cười tới, với trưởng y tá đứng ở bên: “ lát nữa người của tớ đến đây, tìm cái giường ngủ, vị trí tốt chút.”


      Y tá trưởng tra xét máy tình chút, “Giường thứ sáu , đó là giường lớn cho hai người, tại chưa có ai.


      “Được, quyết định giường đó.”


      Cho dù là bệnh nhân ở hành lang cũng được, bệnh viện cũng phải có giường ngủ, mà có ít giường, phải tình huống đặc biệt, thể đặt, nhất là bệnh viện cao cấp như ở đây, Trang Thư Tình biết vấn đề này, nàng nghĩ tới có kinh hỉ ngoài ý muốn.


      Nếu trong phòng bệnh còn có bệnh nhân khác, như vây nàng chết ở nơi đó sợ là dọa đến người, tình huống trước mắt vô cùng hợp với tâm ý của nàng, nếu như tình có thể thành trong tối nay, vậy lão thiên gia cũng đứng bên cạnh nàng.


      “Cậu nghỉ trước , tớ làm thủ tục đăng kí, gần đây bệnh viện tra rất nghiêm.”


      “Tần Mân.” Trang Tình xoay người gọi lại Tần Mân chuẩn bị muốn , mắt cong cong cười : “Cám ơn.”


      Tần Mân nhất thời cảm thấy xương cốt mền , tiêu sái dương dương tự đắc : “Việc , khách khí là gì?”


      “Là nên cám ơn.”


      Phòng bệnh chỉ có mình nàng có vẻ quá mức ảm đạm, Trang Thư Tình có mở máy điều hòa, ngược lại mỏ cửa sổ ra cho có chút khí, điều hòa ở trung ương bệnh viện đủ dùng.


      tình cùng dự kiến của nàng quá giống, nhưng như vậy càng hợp với tâm ý của nàng.


      Nếu có thể thông qua Tần Mân đem người kia kéo vào, vậy càng tốt.


      Tần Mân làm xong thủ tục nhập viện thỏa đáng, vội vội vàng vàng đem người cần nhập viện đưa trở về phòng, người bên kia giục điện thoại mấy lần.


      Đóng cửa lại, sau đó tự mình kiểm tra hồi, Trang Thư Tình nằm lên giường.


      Nàng cảm thấy mệt mỏi, loại mệt mỏi này phải từ cơ thể mà từ tinh thần.


      Nếu ngày ngày đêm đêm đều có chuyện để nàng làm hết, nàng nghĩ, bằng chết cho lành.


      Xong hết mọi chuyện ,mỗi ngày cũng cần chịu tra tấn như vậy.


      Trang Thư Tình càng ngày càng khó vào giấc ngủ, lúc này tâm nguyện xong, hôm nay nàng ngủ rất nhanh, mà lúc này, vừa đúng hoàng hôn.


      Hoàng hôn là thời khắc gặp ma.


      Trang Thư Tình cảm thấy như mình bay, thoải mái, giống như hòa vào làm với gió, thùy thời đều có thể biến thành gió, tự do tự tại bay khắp trời đất.


      Nàng muốn tránh thoát trói buộc, nhưng đáy lòng cũng có thanh với nàng, nàng quên chuyện, quên mất người, người kia rất quan trọng với nàng, nàng cũng rất quan trọng đối với người đó.


      Tự do là đáng quý, nhưng để làm việc này nàng phải gạt bỏ tự do, Chỉ Cố đâu? Chỉ Cố làm sao bây giờ?


      Đúng rồi, Chỉ Cố!


      Chỉ Cố ở nơi kia chờ nàng!


      Gió ngừng lại, Trang Thư Tình chậm rãi mở mắt ra.
      Last edited: 4/4/17
      hargane187, tart_trung, hauyen280328 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 209: Trở về


      Đỉnh nhà quen thuộc, hơi thở quen thuộc, người… quen thuộc.


      trở lại.” Bình thản xong lời này, nàng liền cảm thấy tầm mắt nóng bỏng nhìn về phía nàng, sau đó ôm chặt lấy.


      dùng sức như vậy, giống như khi vừa nơi lỏng, nàng biến mất.


      Trang Thư Tình muốn ngồi dậy ôm lấy , an ủi , cho rằng nàng trở lại, nhưng cơ thể giống như phải là của nàng, chịu nghe theo sai khiến của nàng, muốn chuyện, nhưng vừa hé miệng lại thể được lời nào.


      Nàng có chút hoảng.


      “Trang thí chủ cần sốt ruột, thần hồn và thân thể lần nữa dung hợp cần phải có chút thời gian.” vị hòa thượng tiến vào tầm mắt của nàng, “Lần này dung hợp, Trang thí chủ thể ly khai, ngài có hối hận ?”



      Nàng hối hận.


      Đây là biện pháp nàng nghĩ ra, giải quyết tất cả ràng buộc mới có thể trở về nơi này, nàng sao có thể hối hận.


      Vị hòa thượng cười vô cùng hiền hòa, “Bần tăng thay mặt cho nơi này đa tạ Trang thí chủ.”


      Vì sao?


      Vì sao a, Phúc Nguyên nhìn về phía Bạch Chiêm, cả người đều nhu hòa xuống, đương nhiên là vì nam nhân khiến ngài ném bỏ tất cả mọi ràng bộc để trở về nơi này.

      .

      Bạch Chiêm đột nhiên mở miệng, "Trận pháp có thể bỏ hay ?"


      Phúc Nguyên lắc đầu, "Với tình huống tại của Trang thí chủ ở trong hoa sen trận có lợi cho nàng."


      Chỉ cần có lợi cho Hữu Phong, Bạch Chiêm tất nhiên lời nào, sờ sờ mặt nàng, thanh tự nhiên mà ôn nhu, “Nàng ngủ lát .”


      Trang Thư Tình lắc đầu, nàng dám ngủ, sợ ngủ rồi, sau khi mở mắt nàng lại trở về phòng bệnh có trần nhà màu trắng,


      Phúc Nguyên như biết suy nghĩ của nàng, “ cần lo lắng, Trang thí chủ thể trở về.”


      Trang Thư Tình dám tin.


      Bạch Chiêm nằm xuống bên người nàng, ôm lấy nàng, "Ngủ."


      Hơi thở quen thuộc, ôm ấp ấm áp. Tình thần Trang Thư Tình vốn có chút suy nhược lúc này cũng thể chống đỡ bao lâu liền ngủ mất


      "Bạch công tử cũng nên an tâm ."


      Bạch Chiêm chuyện, nhìn người trong lòng. Nhắm mắt lại nhưng có nửa điểm buồn ngủ.


      Mười ngày, Hữu Phong rời mười ngày.


      Trong thời gian mười ngày qua, đêm nào có thể chợp mắt yên ổn, lúc này mới cảm thấy mệt mỏi, nhắm mắt lại nằm xuống, sau đó cứ như vậy qua ngày.


      cảm thấy bản thân có mệt hơn nữa cũng sao, chỉ biết cả đời này, lần đầu tiên biết được, như thế nào là sợ hãi.


      sợ Hữu Phong thể quay về.


      sợ hãi Hữu Phong có người thương, nàng bỏ qua , bao giờ trở về.


      Ai đối tốt với nàng, nàng hồi báo gấp trăm lần, ân sinh dưỡng của ha mẹ, nàng sao có thể bỏ xuống?


      Ân dạy dỗ của sư phụ, nàng sao có thể báo?


      Trong mười ngày qua, có lúc nào mà sợ, lo lắng.


      Vạn hạnh, nàng trở lại.


      .


      Trước kia hiểu hạnh phúc là cảm giác gì, tại thiết thực cảm nhận được, hạnh phúc, chính là khoảnh khắc tại, khi có nàng.


      Sắc trời càng lúc càng tối, sao giăng đầy trời.


      Phúc Nguyên nhìn thấy sát tinh biến mất, phúc tinh lóe sáng vô cùng, lại tính thêm lần, cảm thấy yên lòng.


      Trăm năm sau xảy ra chiến , thiện hạ hạnh phúc.


      ◇◇◇◇◇◇


      Trang Thư Tình vừa ngủ, liền ngủ đến giữa trưa.


      Trong khoảng thời gian này nàng sớm hình thành thói quen, vừa mở mắt liền quan sát hình dáng nóc nhà.


      Sau khi xác nhận là trần nhà khắc hoa, nhất thời thở dài hơi, còn ở nơi này, tốt.


      ! ! !


      Nàng trở lại!


      Chỉ Cố đâu? Trang Thư Tình muốn ngồi dậy tìm, thanh quen thuộc đến tận xương truyền vào trong tai, “Ngủ ngon ? Có thoải mái hơn chút nào ?”


      Trang Thư Tình cảm thụ chút, tri giác của cơ thể dần hồi phục, nhưng nếu muốn xuống giường sợ là được, Trang Thư Tình thử thăm dò , “Chỉ… Cố…”


      Thanh lớn, cũng lắm, nhưng Bạch Chiêm lại nghe , ôm lấy người chặt hơn, “Ta ở đây, vẫn luôn ở đay.”


      Trang Thư Tình dùng sức cọ cọ cổ , vẫn luôn ở, tốt.


      Nếu phải tận lực nghĩ biện pháp, nàng muốn trở về là chuyện vô cùng khó.


      Hai người, ai cũng chuyện, ôn nhu lưu luyến giữa hai người bắt đầu lưu chuyển, cảm giác ấm áp khiến ai nỡ quấy rầy.


      Phúc Nguyên tuy là người ngoài, nhưng cũng có tâm thành toàn cho hai người kia, đợi hồi lâu mới mở miệng, “Bạch công tử, xin cho bần tăng nhìn xem tình huống của Trang thí chủ.”


      Trong phòng còn có người!


      Mặt Trang Thư tình có chút nóng lên, ôm ấp trước mặt người ngoài, nàng vẫn chưa từng làm bao giờ!


      Nghĩ đến trời còn nóng nhưng nàng lại bị bao kín mít, nhất thời có chút hoảng hốt, nàng trở lại? biết thế giới kia có bị người phát hay , người còn sống, bệnh viện cũng khác trước.


      Tần Mân mỗi sáng đều xem phòng bệnh, cửa khóa, nghĩ là người rồi nên cũng để ý, trở về phòng.


      giờ sau quay trở lại, phát cửa vẫn khóa trái.


      hỏi y tá qua, thấy phát có người ra vào.


      Sắp đến mười giờ nhưng bên trong vẫn thấy có động tĩnh gì, trong lòng Tần Mân hiểu sao có chút hoảng hốt.


      Y tá có chìa khóa phòng bệnh, vừa tìm được chìa khóa lập tức mở cửa ra, Tần Mân và y ta trưởng liền nhìn về phía người nằm trong phòng bệnh số sáu, hai tay đặt lên bụng, tư thế ngủ quy củ nhất.


      Nhưng bởi vì quá mức yên tĩnh, Tần Mân càng cảm thấy bất an.


      Đẩy y tá trưởng chút, “ qua gọi người dậy.”


      Y tá trưởng cũng cảm thấy thích hợp, nàng phải do Tần Mân quản, tất nhiên là sợ nàng, “Tôi gọi Hứa phó viện trưởng đến đây.”


      Đứng ở cửa chỉ còn lại mình Tần Mân.


      Nàng cũng muốn , nhưng chân nàng mềm đến thể nhúc nhích, chỉ dám đứng ở chỗ gọi càng lúc càng lớn tiếng, “Trang Tình, Trang Tình, Trang Tình…”


      tỉnh, người vẫn tỉnh.


      Động tỉnh ở nơi này khiến cho những người khác chú ý, có vài người bệnh đưa mắt qua xem.


      Nhưng có ai dám vào cửa.


      Khoa tim thiếu người chết.


      “Tần Mân, sao lại như vậy?” Hứa phó viện trưởng khoảng năm mươi, khí chất tao nhã, danh tiếng ở bệnh biện vẫn luôn rất tốt, nhìn thấy đến, người bệnh đều tự giác tránh ra.


      Vẻ mặt Tần Mân kinh hoảng quay đầu, “Hứa phó viện trưởng, ngài mau nhìn tình huống của Trang Tình, chính là Trang Tình lúc trước từng làm việc ở bệnh viện chúng ta.”


      Hứa Hạo vừa nghe là Trang Tình, bước chân của nhanh hơn mấy phần, bọn họ tuy rằng khác khoa, nhưng chuyện của Trang Tình lúc trước náo rất lớn, sao có thể biết.


      Đến gần, Hứa Hạo dò xét hơi thở, tâm liền trầm xuống, lại sờ mặt của nàng, lạnh như băng, thời gian tử vong ít nhất là tám giờ.


      “Thông báo cho bệnh viện… Đợi chút, ta tự minh .”


      Tần Mân nếu ngốc cũng thể đậu vào trường y, nàng biết mình xong rồi, cho dù Trang Tình chết hoàn toàn liên quan gì đến nàng, nhưng Trang Tình nhập viện là do nàng giúp làm thủ tục, hơn nữa còn là nàng an bày phòng bệnh.


      Nếu Trang Tình là có ý muốn trả thù chuyện vài năm trước, nàng là người xui xẻo đầu tiên, nếu Trang Tình tử vong ngoài ý muốn, chuyện này tra xét xuống, nàng phải đứng ra chịu trách nhiệm.


      Trang Tình, ngươi nhất định là cố ý!


      Phải nhanh chóng với Trần phó viện trưởng, đúng, để làm chuyện này, Trang Tình là nhi, ai làm chỗ dựa cho nàng, tốn chút tiền là có thể giải quyết, nàng có chuyện gì, nhất định .
      Last edited: 4/4/17
      hargane187, tart_trung, hauyen280330 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      quá, đọc sướng mắt luôn,thanks nàng @Tiểu Huân
      Đáng đời mấy kẻ gian ác,hại ng để rồi xem bh chay đâu?
      Tiểu Huân thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Ta mới check lại chương 206 thấy có lỗi, ta sửa lại rồi nha, xin lỗi vì để ý :th_21:. Tuần trước máy tình nhà ta bị hư nên đăng được nên tuần này đăng bù. Bởi vì cũng sắp hết rồi nên ta đẩy mạnh edit, được chương nào ta đăng lên luôn.:tungtung:

      Nhân đây cũng cám ơn tất cả mọi người ủng hộ ta trong suốt từ đầu truyện đến tận bây giờ. :038:
      Bản thân ta cũng cảm thấy mình còn nhiều thiếu sót, vì đây là bộ edit đầu tay của ta nên ta biết bản thân edit vô cùng tệ, nhất là những chương đầu. Cám ơn tất cả những bình luận góp ý của mọi người, nhờ có những bình luận đó mà ta kiên trì edit được đến ngày hôm nay (mặc dù tốc độ có vẻ chậm) nhưng ta drop. :021:

      Có thể sau khi hoàn thành bộ truyện ta sửa lại mấy trang đầu (h ta mà đọc lại cảm thấy rất là 'chuối').:nosepick:

      Cảm ơn các beta, mọi người cũng giúp ta rất nhiều.:th_18::th_18:

      :yoyo45:THANK YOU!!! I LOVE YOU ALL :yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :