1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Quà mừng năm mới của Tiểu Huân hoành tráng quá. Thanks
      Chris thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 193: đột phá!


      Cuối thắng năm đầ háng sáu, đây là khoảng thời gian mà thời tiết dễ chịu nhất.


      Trời đêm trăng thanh gió mát, lấp lánh đầy sao, vô cùng đẹp.


      Bạch Chiêm mình mình đúng chỗ, tứ phương xung quanh đứng bốn người, trong đó có người là bộ trưởng bộ tộc Mộc Hạ, Bạch Thực Nhi.


      “Muốn đột phá, quan trọng nhất là phải chuẩn bị tinh thần, ngươi phải trải qua những chuyện mà ngươi chưa từng nghĩ đến…” Bạch Thự Nhi đột nhiên ngừng lại, chút sau lại nở nụ cười,”Nhưng mà, lo lắng ho ai cũng cần lo lắng ngươi.”


      Bạch Chiêm khẽ gật đầu với , hề có chút khách khí nào, “Bắt đầu .”


      Bốn người nhìn nhau, sau đó nhanh chóng tản ra, bọn họ vô cùng thưởng thức Bạch Chiêm Nhi, nhưng đối với vị hậu bối cuồng vọng như vậy, bọn họ cũng nên cho chịu chút giáo huấn.


      Bạch Chiêm cho tới bây giờ phải là người bị động để kẻ khác đánh, lúc bốn người kia bắt đầu hành động sớm chuẩn bị, Bạch Chiêm đánh thẳng về phía người lạ mặt nhất trong bốn gương mặt kia, trong bốn người, người này là mạnh nhất.


      Nhưng, ngại.


      tin là trong thiên hạ có lẽ có người lợi hại hơn , nhưng nhất định phải đối thủ của .


      Trận đánh này sau khi bắt đầu, chớp mắt mất hơn nửa buổi tối.


      Nhưng Bạch Chiêm vẫn chưa có đột phá.


      Lúc này vẻ mặt bốn người da khó nén mệt mỏi, bọn họ cảm thấy kinh ngạc bởi vì Bạch Chiêm đột phá, khiến bọn họ kinh ngạc là có thể kiên trì được lâu như vậy.


      Lúc trước Bạch Trạch Nhi đột phá chỉ cần hai người trong số bọn họ, hơn nữa chỉ cần tốn canh giờ là da đột phá, đương nhiên, đó là vì sau mấy lần đột phá thất bại mới có thể thành công.


      Nhưng lần này là bốn người, chỉ thế, bọn họ đánh nhau gần ba canh giờ nhưng đối phương vẫn chưa kiệt sức, đây mới chỉ là chưa đột phá, nếu như đột phá… Ai còn có thể là đối thủ của ?


      Bốn người nhìn nhau, từng người thối lui, Bạch Thực Nhi giương giọng : “Bạch Chiêm Nhi, kích cuối cùng, nếu thành, chỉ có thể để lần sau, nhưng mà ngươi nhất định phải biết rằng, đây là bốn người chúng ta cùng liên thủ đánh, thế gian này, ít có địch thủ.”


      Bạch Chiêm ngừng tay gió thổi xiêm y của bay phấp phới, lúc này khí huyết của nổi cuồn cuộn, thân thể chống đỡ đến cực hạn, nhưng biế, sắp đến rồi!


      “Đến!”


      Trần Nguyên đột nhiên hay đôi săc mặt, phen túm lấy Thanh Dương Tử nhanh chóng chạy ra xa, “Nhanh chong lui ra.”


      “Ầm!”


      Bạch Chiêm bị văng ra khỏi chỗ, búng máu phun ra giữa trung.


      Bốn người Bạch Thực Nhi cũng tốt hơn , người nào cũng bị Bạch Chiêm phản kích thương đến nội phủ.


      Lau vết máu dính khóe môi, bạch Thự Nhi , “Nếu còn được, sau này đành phải thêm hai người đấu với .”


      Trong lòng mấy người đều cam thấy bọn họ bị nghẹn cục tức, nhịn được : “ mới bao lớn? Sao lại lợi hại đến như vậy, nếu đến tuổi này của chúng ta… haiz, ta có thể tự mình hiểu lấy, ta phải đối thủ của , Bạch Trúc Nhi, ngươi sao?”


      Bạch Trúc Nhi chính là người lạ mặt mà Bạch Chiêm nghĩ, hăn cực ít xuất trước mắt người khác, bời vì còn phải luyện công, là lực lượng cốt lõi của bộ tộc khi đối mặt với kẻ thù.


      Bạch Trúc Nhi nhìn Bạch chiêm bị thuộc hạ vây quanh, “Ta cũng thể. Tộc trưởng, lưu lại.”


      lưu được, là hoàng tử Chu Quốc.”


      “Quốc gia ở trung nguyên cho tới bây giờ thiếu hoàng tử.”


      Bạch Thực Nhi bắt đắc dĩ nhìn về phía vị đường đệ cố chấp của , “ phải đám hoảng tử vô dụng kia, rất mạnh, thuộc hạ của cũng rất mạnh, nga cả vị hôn thê của cũng rất lợi hại, nữ nhân lại có thể nắm giữ đại cục khi nam nhân của mình vắng mặt, đừng là bộ tộc Mộc Hạ, ngay cả nhưng bộ lạc khác, ngươi có từng nghe tới nữ nhân nào có khả năng như vậy sao?”


      “Mãn phụ bộ lạc đều là nữ nhân.”


      “Thế nhưng khi thế cục cân bằng của các bộ lạc bị đánh vỡ, bộ lạc chịu thiệt đầu tiên chính là các nàng.” Bạch Thực Nhi đối với Mãn Phụ bộ lạc trước tới nay chưa từng có hảo cảm, nhưng biết có thể lọt vào trong mắt Bạch Chiêm, hơn nữa còn được giao phó trọng trách lớn như vậy, nhất định kém.


      Bạch Trúc Nhi thu hồi tâm mắt nhìn về phía dường huynh, “Người rất xem trọng ?”


      “Hăn là hoàng tử Chu Quốc,” Lưu lại câu như vậy, Bạch Thực Nhi về phía Bạch Chiêm.


      Ba người còn lại nhìn nhau, hiểu được ý trong lời của .


      Mộc Hạ bộ lạc rất cường đại, chính bởi vì bọn họ bị giói hạn hoàn cảnh sinh tồn do đó buộc phải mạnh mẽ, nếu bọn họ cường thịnh trở lại có những thứ thể chiếm được, bởi vì nơi này căn bản là có.


      Chỗ này có nhưng trung nguyên dồi dào như vậy, sao có thể thiếu!

      ra là vậy!


      Ba người cũng cùng theo.


      “Cảm giác như thế nào?”


      Trần Nguyên thầm lui về sau bước đề cao phòng bị, “Công tử vẫn chưa tình lại.”


      Bạch Thực Nhi làm người lâu đến sắp thành tinh, sao có thể nhìn ra mấy người bọn họ phòng bị , cũng tiến lên nữa, với : “Ta trở về trước, các ngươi bảo vệ cho tốt, thao nguyên có sói.”


      “Đa tạ tộc trưởng báo cho biết.”


      Nếu phải biết đám người này trung thành tuyệt đối với Bạch Chiêm, muốn dụ dỗ bọn họ ở lại đây, Bạch Thực Nhi vô cùng tiếc nuối lắc đầu, chắp tay sau lưng rời .


      Sau khi xác định người xa, Trần Nguyên mới thấp giọng họi Thanh Dương Tử, “Như thế nào rồi?”


      Ngũ quan của Thanh Dương tử nhăn thành nhúm, “Mạch tượng có chút cổ quái, giống lúc trước, công tử… có thể là đột phá.”


      Trần Nguyên nhất thời chấn động, “Thanh Dương Tử, ngươi lưu lại bên người công tử, nhưng người khác tản ra bảo vệ.”


      "Vâng."


      Thời gian Bạch CHiêm hôn mê vừa đúng hai đêm.


      Buổi sáng ngày thứ ba, Bạch Trạch Nhi tiến đến, ôm cái giỏ trúc to như hai ngày trước, bên trong toàn là đồ ăn.


      “Vẫn có động tĩnh gì?”


      Trần Nguyên tiến lên tiếp nhân cám ơn, “Vẫn như vậy.”


      “Đây là cơ thể bắt đầu thích nghi với quá trình đột phá, nhưng mà trước giờ thời gian đột phá cũng lâu lắm, dùng tối với nửa ngày là xong, thời gian của lâu như vậy, Bạch huynh đệ sau này nhất định vô cùng lợi hại.”


      Đó là đương nhiên, công tử nha ta chưa đột phá có thể thoải mái đánh ngã ngươi, sao có thể lợi hại, Trần Nguyên vừa ăn đồ ăn của người ta vừa thầm khinh bỉ người ta trong lòng.


      Mãi cho đến ngày thứ năm Bạch Chiêm vẫn chưa thức dậy, chờ đến khi Trần Nguyên gấp đến độ đứng ngồi yên, Bạch Chiêm mới thở dài hơi mở mắt ra.


      Thanh Dương Tử lập tức chạy đến bắt mạch cho , chưa kịp hỏi gì, đám thuộc hạ xung quanh thấy Thanh Dương Tử cười thấy răng thấy mắt, “Công tử, ngài đột phá!”


      “Ừ, đột phá.” Bạch Chiêm khó có khi nở nụ cười khi Trang Thư Tình ở bên cạnh, “Mấy ngày?”


      “Năm ngày.”


      chuẩn bị, nên về nhà.”


      “Vâng.”


      Về nhà, từ này vô cùng dễ nghe, ngay cả Thanh DƯơng Tử người hề có cái khái niệm này cũng cảm thấy cả người hăng hái.


      Bạch Thực Nhi nhìn đám người trước mắt cùng với Bạch Chiêm mang theo vô hạn sức sống khỏi cảm khái, nếu có thể lưu lại hậu bối như vậy…


      Lắc lắc đầu, Bạch Thực Nhi cũng biết lại vọng tưởng.


      nhanh như vậy? Ngươi mới vừa đột phá thôi, nếu ngải lưu lại chút rồi hãy .”


      cần.” bạch Chiêm nhìn thẳng Bạch Thực Nhi, “Thứ Mộc Hạ bộ tộc cần ta co người đưa tới, mặt khác, ta lưu lại người, phụ trách liên lạc giữa ta và Mộc Hạ bộ tộc.”


      Bạch Chiêm vì sao cần liên lạc, nhưng Bạch Thực Nhi nghe liền hiểu, đây quả là cái bánh nhân thịt từ trời rơi xuống, đoán chắc với tính tình của Bạch Chiêm Nhi tất nhiên mang đến ưu việt cho bộ lạc, nhưng nghĩ rằng có thể làm việc triệt để như vậy.


      Được, tốt lắm.


      Bạch Thực Nhi gật đầu, “ta cụng nhiều lời vô nghĩ, Mộc Hạ bộ tộc vịnh viễn hoan nghênh ngươi, nếu có chỗ nào cần Mộc Hạ bộ tộc hỗ trợ, chúng ta nhất định nghĩ bất dung từ.”
      hargane187, Layla06, tart_trung29 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 194: Lời đồn nổi lên!


      Tháng sáu là lúc thời tiết thay đổi tất thường, khác trước mặt trời vẫn còn gay gắt, khác sau, cơn mưa lớn đột nhiên đổ xuống, chỉ cần chậm bước ướt như chuột lột.


      Thời tiết lên.


      Kinh đô gần đây xây lại rất nhiều tòa nhà, bụi đất trong khí rất nhiều, trần mưa trút xuống, khí liền tươi mát hơn rất nhiều.


      Tiếng vó ngực vang lên từ xa.


      Tiểu binh mặc quân phục lưng ngựa đều khiến người chú ý, người nào cũng biết tiền tuyến giao chiến, vừa nhìn thấy tiểu binh, trong lòng mọi người khng6 khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ là tiền tuyến phát sinh chuyện gì.


      Trang Thư Tình đầu tiên thấy người, đưa cho ấm nước uống nhuận họng, sau khi uống xong tiểu binh lập tức đem chuyện trình tấu lên .


      Nhận lấy tấu chương.


      Trang Thư Tình đọc xong nhanh như gió, ánh mắt nàng dần dần lạnh lẽo.


      Trang Trạch Lương, ngươi khiến Trang gia mắt mặt, Trang Thư Đình cũng thực có vài phần bản lạnh, thế như khiến nàng tìm được chỗ của Trang Trạch Lương.


      Cuộc đời này thể thoát khỏi nhà này, Trang Thư Tình từ đáy lòng cảm thấy chán ghét.


      Trang Thư Tình lúc này liền biết phong thư cho Từ Công Mậu, cho người nhanh chóng ra roi thúc ngựa truyền cho , người kia, sớm phải phụ thân của nàng và Thư Hàn.


      Quả nàng ngờ, chuyện này lại vẫn chưa kết thúc.


      Qua bảy tám ngày sau, kinh đô liền nổi lên lời đồn.


      “Trang tiểu thư tư thông với Cúc Quốc? Chuyện này sao có thể? Nàng cấu kết với Cúc quốc có thể được cái gì? tại trừ ngôi vị hoàng đế là nàng chưa ngồi lên ra quyền hành tất cả phải đều nằm trong tay nàng hay sao?” Người chuyện lén lút đè nặng giọng, “Ai phải chứ? Nhưng chuyện chính là truyền ra như vậy, phụ thân của nàng làm quan ở Cúc quốc, nghe hoàng đế Cúc quốc còn phong tước vị cho , hưởng hết vinh hoa phú quý.”


      “Trang tiểu thư là người thông minh, chắc chắn nàng làm việc ngốc nghếch như vậy, chỉ cần nàng có hơi chút lỏng tay, Trang gia phải trở nên phú quý hay sao?Nhưng mà giống như cũng nghe nàng có xếp người Trang gia vào triều đình, Đổng gia cũng chỉ có tam lão gia có thể thượng vị. Những người khác đều bị đè nặng xuống, người như vậy khó có được.”


      “...” Người truyền lời đồn nghẹn muốn phun búng máu, phải muốn truyền đạt ý này a!


      chừng cũng là bởi vì có an bày khác nên cần đến Trang gia sao? Mặc kệ ngươi tin hay . Dù sao ta nghe được chính là chuyện như vậy.”


      “Ta vẫn là quá tin tưởng Trang tiểu thư làm ra chuyện như vậy, tin tức của ngươi từ đâu đến? Lại hỏi thăm chút , thôi, để ta tự mình .”


      Lời đồn nào chỉ cần có liên quan đến Trang tiểu thư được truyền với tốc độc cực kì mau, chưa đến nửa ngày, cả thành đều biết.


      Trang Thư Tình tất nhiên cũng nhận được tin tức.


      Muốn là trong lòng thoải mái tuyệt đối là có khả năng, nhưng trừ bỏ trầm mặc ra, chuyện gì nàng cũng thể làm.


      Nếu như nàng làm nhiều chuyện như vậy, trả giá nhiều như vậy nhưng vẫn bằng lời đồn vô căn cứ, nàng nghĩ, nhưng mệt mỏi khổ sở mấy ngàu qua, nàng là nhận .


      Quốc gia nàng dùng hết tâm tư để bảo vệ này, đáng để nàng trả giá nhiều như vậy.


      “Trang tỷ tỷ!” Chu Tri Tiếu nhanh chóng chạy vào, hơi thở có chút gấp, phía sau là Thư Hàn, chắc là cũng nghe được lời đồn đãi, sắc mặt vô cùng khó xem.


      “Trang tỷ tỷ, nhưng lời này ta tin, cho dù tất cả mọi người đời ngươi phản quốc ta cũng tin, đây là quỷ kế của Cúc Quốc!”


      Trong lời còn mang theo lo lắng, ấm áp khiến lòng Trang thư Tình cảm thấy thoải mái hơn rât nhiều. “Các người cũng nghe được? là, việc tốt ra tới cửa, việc xấu truyền ngàn dặm.” Trong mắt trang Thư Tình mang theo ý cười, “Cho nên các đệ cứ vậy bỏ mặc Tô thái phó chạy đến đây?”


      Chu Tri Tiếu cũng cảm thấy hành động có chút lỗ mãng, mặt lộ ra đỏ ửng.


      “Nhưng mà ta rất vui.” Trang Thư Tình cười tủm tỉm nhìn , “Vô cùng, vô cùng vui vẻ, những người khác có tin ta hay cũng quan trọng, nhưng người thân cận với ta nếu tin, ta thương tâm.”


      Chu Tri Tiếu nhanh chóng đáp lại nàng, “Tan tin, Trang tỷ tỷ.”


      Trang Thư Tình cười nhìn đệ đệ vẫn luôn tầm mặc, “thư Hàn, cần để ý những người liên quan, Trang Trạch Lương sớm còn quan hệ gì với chúng ta.”


      “Nhưng mà lại khiến tỷ tỷ thêm phiền toái, lại còn khiến tỷ mất mặt, muốn đưa tỷ vào chỗ chết.” Trang Thư Hàn mím môi, mặt thiếu niên vẫn chưa có góc cạnh, nhưng lại lộ ra ít lãnh khốc, hận ý mất rất lâu mới có thể nguôi ngoai nhưng vừa nghe thấy lời đồn lại bùng lên từ tro tàn, Trang Trạch Lương, sao có thể! có biết rằng tỷ tỷ phải vất vả như thế nào hay , có biết rằng để có được nagy2 hôm nay tỷ tỷ phải trả giá như thế nào hay !


      muốn đâm chết bọn họ! Muốn mạng của bọn họ!Bọn họ sống chỉ mang đến phiến toái cho tỷ tỷ, chỉ có chết, tỷ tỷ mới có thể thoải mái!


      Đúng, cứ làm như vậy, muốn đến đó, muốn tận mắt nhìn bọn họ tắt thở! tận mắt thấy, hận ý lòng thể giải!


      Trang Thư Tình đứng dậy tiến đến, ôm lấy thiếu niên ngừng phát run, giống như an ủi đứa , nhàng vỗ về lưng , từng xuống dưới từng chút, từng chút .


      Đợi đến khi thân thể thả lỏng, thở cũng gấp như trước, Trang Thư Tình mới : “Tỷ tỷ biết đệ hận , tỷ cũng hận kém gì đệ, nhưng tỷ thể bởi vì hận mà khiến bản thân thoải mái, đệ xem, vào lúc trời nóng chỉ cần có cơn gió mát thổi qua là chuyện rất hạnh phúc, lúc đói bụng co` thể ăn được đồ ăn mình thích cũng cảm thấy thỏa mãn, nhớ tới những chuyện vưởng bận chỉ khiến cho bãn thân lo lắng, có tưởng niêm, con người mới cảm thấy ngột, khi kết giao được vị bằng hữu hợp tâm ý, khi biết được có người lặng lẽ trả giá vì mình, khi người khác tâm lời cảm ơn với mình, khi cảm giác được người khác cần mình, rất nhiều nữa, cũng hạnh phúc.”


      “So sánh với thời khắc tốt đẹp này, hận ý có là gì chứ? Dựa vào cái gì mà ta thể thường xuyên nhận được những thứ tốt đẹp này, mà lại để hận ý bao rùm bản thân? Nếu hận , phải khiến bản thân sống tốt hơn , cho dù là bất kỳ phương diện nào cũng có thể đè nặng chỉ , mà mấy cái đầu, khiến cả đời dù sống trong nghèo cũng nhưng so ra vẫn kém đệ, chỉ có thể ngưỡng vọng đệ, Thư Hàn, đây mới là trả thù, hủy bản thân mình để trả thù người khác, đó là việc làm ngốc nghếch, bởi vì kẻ thù đau lòng khi đệ hủy bản thân, người đau lòng là người quan tâm đến đệ, người đau lòng đệ tuyệt đối khiến đệ vùi lấp bản thân mình, đệ xuất sắc như vậy, mới mười tuổi có thể đỗ ba giải nguyên, đệ là niệm kiêu ngạo của tỷ tỷ, đệ nhất định đảnh lòng thấy tỷ khổ sở, có phải hay ?”


      Trang Thư Tình dùng sức ôm chắt lấy tỷ tỷ của , bây giờ nàng thấy hơn ít, dùng sức đem những giọt nước mắt bốc đồng của chôn trong cổ của tỷ tỷ.


      Chu Tri Tiếu hâm mộ nhìn Thư Hàn ôm lấy Trang tỷ tỷ khóc rống, dụng tâm nhớ kỹ những lời này trong lòng, muốn khắc sâu vào tâm trí, để lúc nào cần có thể lấy ra nghiền ngẫm, coi chúng thành… những lời khuyên giải của Trang tỷ tỷ dành cho .


      Tô Văn đứng ở ngoài cửa tiến vào.


      cũng lo lắng thái tử điện hạ, vẫn mực dẫn đường, hơn nữa có ảnh hưởng từ Thư Tình nên lời đồn này căn bản nhắc lên sóng gió gì.


      lo lắng là tiểu đệ tử này của .


      Cũng mà là trước đến giờ Trang Thư Tình vẫn vô cùng để bụng vị đệ đệ này, luôn luôn dẫn đường cho .


      Haiz, chỉ là, nếu như nàng khổ sở, biết ai tới để an ủi nàng.


      Lúc nhìn thấy đến, Ôn công công liền thi lễ với , sau đó rời , hai tay dựng hành lang của buông thõng xuống, trước kia cảm thấy hoàng thượng quá nhân từ, tại lại cảm giác may mắn hoàng thượng nhân từ, tuy ngài hợp làm hoàng đế, nhưng là trưởng bối, hoặc là làm thái thượng hoàng lại rất phù hợp.


      May mắn, số phận của Chu Quốc chưa tận.
      hargane187, Layla06, tart_trung31 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 195: thực

      Thời tiết như vậy nên người hoàng đế phải che thêm chiếc chăn mỏng.

      tại mỗi ngày đều xuống giường lại chút, như phần lớn thời gian vẫn là ở giường.

      Kéo chăn lên , thanh hoàng đế vẫn ôn hòa như trước, “Trẫm lâu quan tâm đến chuyện triều chính, coi như là ủy quyền triết để, lúc này mọi chuyện đều do Trang Thư Tình xử lý, ngươi đưa vệ cho nàng dùng.”

      “Vâng.”

      Thờ dài hơi, hoàng đế khỏi cảm khái, nhà người khác là nhi tử, nữ nhi nên thân, còn nhà nàng lại là phụ thân nên thân, biết so sánh hai chuyện này chuyện nào mới càng đáng thương hơn.

      Kinh thành yên, Khê Thủy Trấn lúc này cũng mất bình tĩnh thường ngày.

      Từ sau tin Trang Thư Tình giám quốc truyền đến, Trang gia luôn là cái đích để mọi người chú mục, phàm là người có quan hệ, ngay cả huyện lão gia ngày thường bọn họ có đến cửa cầu kiến cũng thấy nay lại tự mình đến hàn huyên hồi, càng cần phải xung quanh Trang gia dạo này dựng lên biết bao nhiêu tòa nhà, tại, mua tòa nhà ở Khê Thủy trấn là chuyện hề dễ.

      Thời điểm ban đầu, Trang gia cũng có chút đánh đồng theo, những người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn trong tộc sớm đánh mất dáng vẽ thư hương, uống rượu nháo chuyện khiến người khác chê cười.

      Cũng may Trang gia có , hoặc là còn có mấy vị trưởng gia còn suy nghĩ thanh tỉnh, chưa bị tình huống tại làm cho đầu óc mụ mẫn.

      Tộc trường Trang Bình Chi tự thân dùng đến gia pháp, mấy người kia tại đều đóng cửa cấm tục, mỗi ngày chỉ đưa ba cái bánh ngô và hai chén nước vào cho, còn có mấy trang giấy, mỗi ngày đều phải chép gia pháp, từ sáng sớm đến tối muộn, ai dám cầu tình.

      Trang Trạch Dân gắt gao nắm chặt phong tư vội vã tiến vào phòng của phụ thân, “Phụ thân, Thư Tình gửi thư đến.”

      Trang Bình Chí vội buông chén trà nhận lấy thư, đọc nhanh như gió, sau đó còn nhìn lại hai lần.

      “Phụ thân, Thư Tình cái gì?” Đợi hồi, Trang Trạch Dân nén nổi hỏi ra.

      Trang Bình Chí đưa thư cho nhi tử, mặt mày giãn ra. “Ta lúc trước còn lo lắng nàng ngồi ổn vị trí kia, xem ra là ta lo lắng vô ích, nàng nếu như chỉ có chút tài năng, cũng được hoàng thượng trao quyền giám quốc.”

      Trang Trạch Dân cẩn thận nhìn thư, sau đó liền hiểu được tại sao phụ thân lại như vậy.

      Ai cũng muốn quyền, muốn phú quý, muốn gia tộc hương tịnh suy, tất nhiên cũng ngoại lệ.

      Sau khi xác định lời đồn là , phải có ý nghĩ kia, huyện lệnh tự mình đến phủ, chuyện nở mặt nở mày như vậy, thái độ còn hận thể đem nữa quyền lực của Lãnh Sơn huyện giao cho .

      Sau này chủ phủ Hội Nguyên Phủ cũng phái thân tín đến, còn rằng bọn họ chỉ cần gật đầu cái, con cháu Trang gia cần phải vất vả tham gia khoa khảo cũng có thế có con đường tốt để , còn là công việc có được thực quyền.

      đương nhiên động tâm.

      Nếu phải có phụ thân kịp thời đánh thức

      Sau này mực có nhận được thông tin chính xác từ Thư Tình, trong lòng cũng phải có khúc mắc, cảm thấy nàng quá lạnh tình, nghĩ kế vì gia tộc.

      Nhưng sau khi lá thư này tới, nàng giải thích rất ràng nguyên nhân tại sao dùng Trang gia.

      Cũng đúng, nàng có thể lấy thân phận nữ tử, bằng tuổi như vậy có thể nắm quyền chưởng quản quốc gia, tại sao ngay cả chút suy tính ấy cũng có.

      Nàng có thể cho Trang gia khởi điểm tốt, khiến Trang gia còn là gia tộc hề có tiếng tăng gì, nhưng nàng thể cho Trang gia thực quyền, thể để người của Trang gia dùng năng lực của bản thân mà muốn trèo lên vị trí cao. có tài năng gì mà có thể được đến hết thảy, nàng biết, người bất tài đứng càng cao, khi ngã xuống càng thêm thê thảm.

      Trang gia nếu muốn xa, nhất định phải ổn. Chỉ cần người cầm lái của Trang gia vững vàng ổn định, lại có nàng nâng đỡ, Trang gia phải lo sau này thể nổi danh.

      Ưu thế vững nhất Trang gia chiếm đó là Trang Thư Tình tại còn trẻ như vậy, sau này còn có thể tương trợ Trang gia rất lâu.

      Nàng họ Trang, tuy rằng thân cận với nhà ngoại, nhưng họ của nàng có chữ Đổng. Đổng gia cũng chỉ có người ở trong triều. Về phương diện này, nàng suy nghĩ vô cùng cẩn thận, làm việc thận trọng giống như lão nhân suy nghĩ ngàn lần vạn lần những chuyện như thế này.

      Cảm giác kiêu ngạo tràn đầy lồng ngực thể che dấu được, mặt Trang Trạch Dân đều vui vẻ phấn chấn, “Phụ thân, con hồi cho Thư Tình, cho nàng rằng những chuyện nàng lo lắng tuyệt đối phát sinh.”

      Trang Bình Chỉ suy nghĩ, lắc đầu, “Thư để ta viết, con dọn dẹp chút , dẫn theo thê đến Hội Nguyên Phủ nhìn xem Mẫn nha đầu nơi đó có xảy ra chuyện gì hay , Lãnh Sơn huyện nho nay cũng được yên tĩnh, ta lo lắng chỗ của nàng xảy ra chuyện gì.”

      "Phụ thân là ..."

      Mấy ngày nay thân thể lão nhân cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như là cảm giác được có chuyện gì hay, nhưng nay thư đến khiến tâm trạng vui vẻ, chỉ ho vài tiếng, cũng có gì ổn, “Tình nha đầu là nữ nhi, đây là tử huyệt của nàng, người Trung Nguyên từ xưa đến nay đều có tật xấu, có chuyện gì trước tiên đều nghĩ rằng kết thân mới là lời đám bảo chắc chắn nhất, quốc thái dân an, người an phận, coi như là phòng ngừa chút rắc rối có thể xảy ra , đề phòng chút cũng sai.”

      Trang Trạch Dân rùng mình, cúi đầu xác nhận, buông lá thư xuống, cúi đầu ra ngoài.

      Nhi tử rồi, Trang Bình Chí lại nhìn thư thêm mấy lần.

      rằng kiêu ngạo là giả, Chu Quốc có bao nhiêu người, cố tình lại xuất quý nhân trong nhà .

      Nhưng vui mừng phát điên như nhà khác, chuyện gì chỉ cần dính dáng đến hoàng quyền, cho tới bây giờ đều là mầm tai vạ.

      vẫn luôn biết, đôi tỷ đệ kia chắc chắn có tiền đồ, chỉ là vẫn cho rằng về sau hẳn là nổi danh, hoặc là , người có cơ hội làm quan vinh danh gia phả là Thư Hàn, nghĩ tới, Thư Hàn còn chưa lớn lên, Tình nha đầu có thể tới trình độ này.

      biết nàng bước này như thế nào, cũng biết nàng trải qua những gì, thừa nhận bao nhiêu, trả giá bao nhiêu, nhưng biết, có chuyện tự nhiên có cái bánh nhân thịt từ trời rơi xuống, Trang gia thể giúp nàng chuyện gì, chỉ có thể tận hết khả năng gây thêm phiền toái cho nàng.

      Giống như Đổng gia vậy.

      Trang Bình Chí lấy ra cái tráp hình chữ nhật, bên trong nằm lẳng lặng phong thơ.

      Đây là lá thư Đổng lão gia phái người thúc ngựa đưa tới sớm nhất, từng chuyện từng chuyện đều ràng, những từng câu từng chữ đều biểu đạt ý: được túm chân sau của Thư Tình, được gây thêm phiền toái cho nàng.

      Đối với chuyện này, thái độ của hai nhà đều giống nhau.

      chỉ là thể lo lắng, Tình nha đầu nàng đứng cheo leo vách núi, biết nàng có thể đứng vụng được hay .

      Vào thời điểm đó, biết là người muốn đẩy nàng xuống nhiều hơn nay muốn giúp đỡ nàng nhiều hơn, cũng biết,số phận Trang gia rồi như thế nào.

      Trang Thư Tình và Trang gia, trước đến này đều đứng chung thuyền, chỉ cần cần thận, xương cốt bị đánh nát bấy, cả gân cũng còn.

      Lúc này, lời đồn đãi mới còn chưa truyền đến nơi này, lão nhân còn biết, người suy nghĩ, kẻ kéo chân sau của Thư Tình, đánh gãy xương sống của gia tộc, cũng chính là người Trang gia.

      Lời đồn càng truyền càng .

      Cho dù là triều đại nào, dân chúng đều rất dễ dàng kích động nhất, cho dù phần lớn người đều tin tưởng Trang tiểu thư, nhưng lời đồn càng truyền càng nhiều, phần tín nhiệm này cũng dần giảm .

      Chân chính khiến lời đồn này trở thành , chính là tin tức truyền từ tiền tuyến đến.

      Tướng lĩnh xuất trinh, bao gồm cả chiến đòan được cử tham gia trận chiến, cho dù xuất thân từ gia tộc có tiếng tâm, như bọn họ đều có con đường truyền tin của bọn họ, sau khi nhận được xác thực, phụ thân của Trang Thư Tình, Trang Trạch Lương quả trở thành trong số những gia tộc có tiếng của địch quốc, kinh thành đều yên lặng xuống.

      Bầu khí còn nóng như trước, người nhắc tới Trang tiểu thư cũng càn thành kính như trước.

      Con người, chính là như vậy.
      Last edited: 19/2/17
      hargane187, Layla06, tart_trung28 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 196: Nhận được tâm.


      Kỳ quái là, nhân gian đồn đến như thế, như trong triều lại có nửa điểm gợn sóng.


      Sau khi nghị xong, Lâm Tri ở cuối cùng.


      Trang Thư Tình ngẩng đầu, “Lâm đại nhân còn có việc?”


      Lâm Tri nhìn về phía Trang Thư Tình, nàng vẫn trầm tĩnh thong dong như trước, trong lòng khỏi bội phục thôi, nếu muốn nàng phản quốc, đừng , cho dù là vị đại thần trong triều ưa nàng nhất cũng tin.


      Nếu người muốn phản quốc cũng có thể làm việc liều mạng như vậy, phí tâm tư như vậy, cũng mong có thêm nhiều người nữa giống như vậy xuất .


      “Trang tiểu thư xin bảo trọng thân thể, lão thần và mọi người đều tin ngài, Chu Quốc thể thiếu Trang tiểu thư, cho dù số người đáng giá để ngài mang đến che trở cho bọn họ, nhưng mong Trang tiểu thư tin tưởng, có số người dù họ trầm mặc nhưng cũng phải họ tin tưởng ngài phản quốc, có thể là bọn họ đều… đau lòng cho ngài, ngài thể lựa chọn phụ mẫu cho mình, phải tội của ngài, nhưng ngài cũng chỉ có thể thừa nhận, hơn nữa cũng vô lực biện giảii, bọn họ chỉ là muốn khiến cho bầu khí trở nên càng thêm trầm trọng, khiến ngài càng thêm khó chịu.”


      Là như vậy sao? Trong mắt Trang Thư Tình lộ vẻ mê hoặc.


      Nàng càng ngày càng ít lộ diện ra bên ngoài, lời đồn cũng càng truyền càng , sau này nàng cũng tận lực bớt chút thời gian ở lại trong cung, kí hiệu xe ngựa cũng thay đổi, tránh cho có người vây xem nàng.


      Nàng cho rằng, bọn họ trầm mặc chính là tin tưởng lời đồn.


      Nhưng lúc này có người cho nàng phải như thế, nàng… có thể tin sao?


      Trang Thư Tình khó có khi lộ ra cảm xúc bình tĩnh trước mặt người khác, lúc này Lâm Tri cũng mới giật mình nhận ra, nương này, nàng cũng chỉ mới mười sáu tuổi thôi, những nương khác, vào tuổi này họ làm gì? Hẳn là sớm định ra chung thân, chuẩn bị lập gia đình, hoặc là gả ra ngoài rồi.


      Mà nàng sao?


      Nàng còn có rất nhiều tấu chương chưa kịp phê, trong mắt Lâm Tri có chút xót xa, sau đó lại đột nhiên sinh ra hận ý mãnh liệt với Trang Trạch Lương, hận ý xảy ra bất ngờ đến nỗi có chút kịp phòng ngự.


      Làm người sao có thể đẩy nữ nhi của mình vào hố lửa, uổng làm cha!


      Lâm Tri khom người xuống sâu, “Mong Trang tiểu thư bảo trọng.”


      Tình huống của Trang Thư Tình nay tuyệt đối thể là tốt, thậm chí nàng còn sinh ra ý nghĩ muốn bỏ chạy lấy người.


      Lòng nhiệt tình của mình lại bị người ta hắt cho gáo nước lạnh, đây chính là cảm giác của nàng mấy ngày nay.


      Mà lúc này, bới vì mấy câu của Lâm Tri, nàng cảm thấy giống như nguyên khí chậm rãi khôi phục.


      “Đa tạ Lâm đại nhân.”


      Lâm Tri ra ngoài chưa được mấy bước, liền nhìn thấy mấy vị đại nhân xuất trước mắt . Lúc bọn họ thấy nán lại, nhất thời mọi người cũng ào ào dừng bước chờ .


      Trương Hải là người đầu tiên đè nặng thanh mở miệng, “Như thế nào?”


      Lâm Tri liếc mắt nhìn hỏi lại, “Cái gì mà như thế nào?”


      Trương Hải cắn răng, “ phải ngài hỏi nàng hay sao? Trang tiểu thư tính ứng phó với tình huống trước mắt như thế nào?”


      “Trương đại nhân vì sao phải hỏi lời này? Họ thích đồn họ đồn, mình tin tin, chuyện có thể thế nào được? Hay là , ngài tin chuyện này? Tính mang theo mũquan của ngài về quê sao?”


      “Ngươi coi ta là đồ ngốc sao! ?” Trương Hải tức giận đến vểnh râu trừng mắt nhìn , cho dù phụ thân của Trang Thư tình phản quốc, nhưng việc này cũng ảnh hưởng đến nàng, muốn nàng phản quốc, trừ những người có dụng tâm kín đáo ra, ai tin?”


      Lại , Trang Thư Tình và Trang Trạch Lương sớm cắt đứt quan hệ, ở kinh đô phàm là người có chút quan hệ ai mà chẳng biết? Nếu là thân thích, đặt ở người khác đó là tội chu di, nhưng Trang Thư Tình phải những người khác.


      Nàng chỉ là vị hôn thê mà Bạch công tử đích thân đứng ra nhận định. Nàng còn có được toàn bộ tín nhiệm của hoàng thượng, từ xưa đến nay, chưa từng ai có thể lấy thân phận nữ tử chấp quyền giám quốc, thái tử cũng do nàng tự thân chỉ bảo. Từ lúc phát sinh lời đồn đến nay, thái độ của hoàng thượng cũng hề có chút biến hóa nào, chỉ bằng như vậy đủ lên, nàng phải người thường.


      Cũng chỉ có đám tuồng ngoài kia, nghĩ rằng chỉ cần nhảy lên nhảy xuống là bọn họ có thể thành công.


      Lâm Tri chắp hai tay về phía trước, chậm rì : “ tin cứ làm tốt công việc của mỗi người là được, cần gì phải để ý chuyện này.”


      Trang Hải lại phản bác được.


      Những người khác thấy thế đều ào ào trách ra nhường đường cho , thầm cảm thấy may mắn lúc này bản thân xúc động mở miệng trước.


      Miệng của Lâm đại nhân trước giờ luôn bôi toàn độc.


      Sao hôm nay Trương đại nhân lại quên mất chuyện này rồi? Chậc!


      Hai hàm răng của Trương Hải nghiến lại với nhai, thầm nhớ lấy lần này, sớm muộn gì cũng phải khiến tên độc mồm này ngậm miệng.


      Nhưng mà xem bộ dáng này của Lâm Tri, Trang tiểu thư sao rồi.


      Nếu trong nhà của nữ nhi như vậy, bắt đổi mười đứa con trai cũng chịu, ngoài ra còn phải thắp thêm ba nén nhang cho tổ tiên. Làm sao dám nỡ bức nàng vào chỗ chết.


      "Trang tỷ tỷ."


      Vừa lúc Trang Thư Tình phê xong bản tấu chương cuối cùng, buông bút xuống xoa xoa cổ tay rồi : “Hôm nay có vẻ sớm hơn mọi ngày.”


      “Vâng. Thái phó lưu Thư Hàn lại rằng muốn khảo chút, vì vậy đệ liền đến đây trước.”


      Trang Thư Tình bật cười, Tô tiên sinh đúng là chịu lãng phí thời gian, cũng sợ có người làm khó .


      Nhìn Chu Tri Tiếu bắt đầu tự giác lật xem tấu chương, trong lòng Trang Thư Tình đột nhiên dâng lên xúc động, nghĩ nhiều mà lập tức thốt ra: “Thái tử, ngày mai đệ lên triều nghị .”


      Chu Tri Tiếu hết hồn, tấu chương trong tay đều rơi xuống đất, “Trang tỷ tỷ, đệ vẫn chưa được…”


      “Có được hay , phải thử mới biết được, tỷ bên nhìn, nếu có chỗ nào ổn, tỷ giúp đệ.”


      "Trang tỷ tỷ..."


      “Lúc trước khi nghĩ phải đứng trước mặt triều thần trong lòng tỷ cũng cảm thấy hoang mang, trước đó tỷ chưa từng tiếp xúc với quốc gia địa , lúc đó tỷ có lý do để từ chối, nhưng ta làm như vậy, chăng phải bây giờ Trang tỷ tỷ vẫn làm được đó sao, hơn nữa còn được mọi người tán thành, nếu lúc trước tỷ bước này, tỷ cũng cảm thấy rằng bản thân mình thể làm được, nhưng chứng minh lực chọn của tỷ là đúng, còn đệ sao? Có dám tiến lên bước này hay ?”


      Tim Lâm Chi đập rất nhanh, cảm thấy bản thân làm được, biết chỉ kém chút, mà là rất nhiều, nhưng biết bản thân thể cự tuyệt.


      Trang tỷ tỷ rất mệt mỏi, loại mệt mỏi này chỉ hôm nay nàng bận rộn nên mệt mỏi, mà là do tháng ngày tích lũy, trong lúc vô tình lộ ra vẻ mỏi mệt.


      biết có bao nhiêu người nhìn ra, nhưng biết, chỉ cần có thể giúp nàng tay, có thể khiến nàng quá mệt mỏi, bức bản thân phải bước ra ngoài đối mặt có làm sao!


      Chu Tri Tiếu đứng dậy tiến đến gần nàng, trang Thư Tình lúc này mới phát , vị thiếu niên này, trong khoảng hời gian gần đây cao hơn tất nhiều, cao hơn nàng gần nửa cái đầu.


      Ánh mắt nàng chuyện đến tay phải của , ngón tay cái có vết sẹo mới, thịt non màu hồng nhạt mới kéo ra, người biết chuyện đều hiểu được xảy ra những gì, nhưng lúc này tay của cần phải giấu , bàn tay bằng phẳng bình thường, khiến những người có thành kiến về đều phải câm miệng.


      Đây chính là tiến bộ dễ dàng thấy được từ nhất.


      Địch nhân lớn nhất, trước đến giờ đều là bản thân.


      “Trang tỷ tỷ, đệ có thể làm được.”


      “Tỷ tỷ biết, đệ nhất định đồng ý.” Trang Thư Tình cười, khi nàng mở miệng hỏi câu kia, nàng biết nhất định trả lời như vậy, đó là trong những nguyên nhân cho thấy bản thân tự tin vào chính mình, lúc cuộc sống của trôi qua tốt, cho nên khi nàng đối tốt với như vậy, liền hồi báo nàng rất nhiều.


      Khi có quyết định, Trang Thư Tình lập tức tới chỗ của hoàng thượng.


      nghĩ tới lúc này người lại gặp.


      Ôn Đức khom người : “Hoàng thượng rằng, tất cả mọi chuyện Trang tiểu thư cứ ra quyết định là được.”


      Trang Thư Tình có chút ngoài ý muốn, hoàng thượng lại gặp nàng? Bởi vì lời đồn ảnh hưởng nên muốn gặp nàng?


      Nhưng nhìn giống như vậy nha, nếu bị ảnh hưởng, phải trước tiên là thu hồi quyền lực sao?


      Ôn Đức như là biết được suy nghĩ trong lòng nàng, cười : “Hoàng thượng , công tử dễ chọc.”


      “...” Cho nên ý của hoàng thượng là sợ khi Chỉ Cố trở về tìm gây chuyện?


      Mặc kệ như thế nào cũng sao, chỉ cần kết quả như nàng muốn là được.


      Ngày kế, Trang Thư Tình mang theo Chu Tri Tiếu cùng lâm triều.


      Nàng sớm Giang Hải đặt thêm cái ghế dựa bên cạnh.


      Trước cái nhìn chòng chọc của triều thần, Chu Tri Tiếu tự động đem ghế dựa chuyển ra sau chút, biểu đạt thái độ ràng, cùng ngồi vị trí ngang bằng với Trang Thư Tình.


      Trang Thư Tình cảm thấy ấm áp trong lòng, ho tiếng : “Từ hôm nay, thái tử làm chủ các buổi thượng triều, có việc gì lập tức tấu .”


      đám đại thần hai mặt nhìn nhau, ý của Trang tiểu thư là gì… muốn trao quyền?


      Đây là ý của nàng hay là ý của hoàng thượng?


      Đổng Minh Dương nghĩ rằng hoàng thượng bởi vì lời đồn lần này mà có cái nhìn tốt đối với nàng, gấp đến độ hận thể bỏ lại hết thảy mọi việc, phóng ngựa qua Chu Quốc làm thịt tên họ Trang chết tiệt kia,nhưng vừa nhấc đầu, liền chống lại tầm mắt nhàn nhạt của Trang Thư Tình, nàng hơi lắc đầu.


      Lòng liền cảm thấy an tâm chút.


      “Chư vị hôm nay có chuyện gì để nghị sao?” Ánh mắt Trang Thư Tình đảo qua, trong lòng cũng có chút an ủi, cũng may, có người nào mong nàng rớt xuống đài, “Thái tử sớm hay muộn cũng phải tham gia việc triều chính, tại ta còn có thể để cho thái tử từ từ thích ứng, tìm ra những thiếu sót của thái tử, dù sao cũng tốt hơn đột nhiên ném tất cả cho thái tử, các ngươi nên biết, Bạch công tử tuyệt đối chính là người như vậy.”


      Bằng cái tính kiêng nể gì của Bạch công tử, sau khi biết còn có người có thể thay vị trí này cho , tuyệt đối ném hết lại mọi chuyện cho người kia, nghĩ như vậy, bọn họ cũng có chút hiểu được vì sao Trang tiểu thư phải phòng ngừa chu đáo.


      Nhưng mà…



      Rất nhiều người đều bị Trang Thư Tình nhắc đến chuyện này mà lập tức nghĩ tới, cho dù là chuyện động đất lúc trước lớn như vậy, hay là lời đồn tại nổi lên bốn phía, Trang tiểu thư đứng ở cục diện bất lợi như vậy nhưng bạch công tử lại vẫn chưa xuất , hay là… Bạch công tử sớm rời khỏi kinh đô?


      Nhưng tại sao lại phải rời !


      Từ lời đồn cũng có thể nhận ra được Bạch công tử có bao nhiêu ái mộ thương tiếc Trang tiểu thư, nhưng sao lại giao trọng trách nặng như vậy cho nàng, mà lại mất tích thấy bóng người?


      Là Bạch công tử vì cứu hoàng thượng mà xảy ra chuyện gì hay có có biến có gì khác?


      Ý niệm trong lòng ngừng xoay vòng, nhưng cũng có người nào dám quét thể diện của thái tử, tất cả đều làm như bình thường bắt đầu nghị .


      Gần đây có chuyện gì lớn xảy ra, Trang Thư Tình nguyên buổi chiều vẫn câu nào.


      Cho dù có lúc thái tử đột nhiên biết phải trả lời làm sao nhìn về phía nàng, nàng cũng luôn trầm mặc.


      hồi cứ như vậy, Chu Tri Tiếu sớm ướt hết cả lưng.


      Nhưng tinh thần lại rất phấn khởi.


      Cho đến khi còn chuyện để bàn, trang Thư tình mới , “Cứ làm theo lời thái tử.”


      Lâm Tri chau mày, thái tử xử dù sao cũng vẫn còn non nớt, nếu như từ Trang tiểu thư ra quyết định, chuyện an bày như vậy.


      "Thái tử."



      Chu Tri Tiếu đứng dậy, "Vâng."


      “Vừa nãy mọi chuyện đều làm theo lời đệ, kết quả như thế nào cũng quan trọng, cho dù là tệ nhất cũng thể hỏng được đến cốt lõi, nhưng đệ cứ về suy nghĩ lại quá trình, sau đó đến cho tỷ biết, chỉ định của đệ có phải thích hợp nhất hay , nếu có thể ra quyết định lần nữa, đệ làm như thế nào, chắc chắn thái phó sớm cho đệ biết, lời của đệ có ảnh hưởng lớn như thế nào, tỷ tận mắt cho đệ thấy hậu quả, hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, khi xuất khẩu thể đổi lại được, có số việc cho dù sai lầm cũng ảnh hưởng đến đại cục, nhưng có số chuyện, khi sai bao giờ có thể sửa lại được.”


      "Vâng."


      Lâm Tri suy nghĩ lại những chuyện vừa rồi nghị , cho dù làm theo quyết định của thái tử cũng ảnh hưởng đến quốc gia đại , cũng liền nuốt vào lời phản đối của mình.


      Nhưng mà vị Trang tiên sinh này, đúng là kiểu người làm việc chịu bám vào khuôn mẫu.
      Last edited: 19/2/17
      hargane187, Layla06, tart_trung32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :