1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      truyện quá hay!!!!

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 189: Động đất (4)


      Kéo lại tinh thần, Trang Thư Tình lại hỏi, “Chỗ của thái tử tình huống như thế nào? Thư Hàn đâu?”


      “Thái tử và công tử đều sao, nhưng mà tình huống của Từ tiểu thư và Liễu tiểu thư lại quá thuận lợi, y quán cam nguyện đưa dược liệu vào tay người khác, thầm sử dụng ít thủ đoạn, sau đó lại có thêm dư chấn, nên thương vong vô cớ tăng thêm.”


      “Bọn họ cũng phải đồ ngốc, biết sau khi qua động đất phải cần rất nhiều dược liệu, việc này thể dung túng, mềm được phái cứng rắn với bọn họ, cho bọn họ, sau khi trưng thu dược liệu chiết bạc cho bọn họ.”


      "Vâng."


      “Bây giờ phải lấy lương thực làm trọng, đến thời điểm tất yếu, ngươi phối hợp với Tam Tử, chỉ cần dân chúng đói , kinh đô nổi loạn, Đổng gia và Từ gia có thương tích gì ?”


      “Trước khi đến đây hạ quan đến xem qua, Đổng gia còn tốt, có lão gia tử chỉ huy gánh vác, chỉ cần ra lệnh tiếng là xong, Từ gia chỉ có mấy người bị thương, tiểu thư cần quá lo lắng, bị thương cũng nghiêm trọng.”


      Đây chính là khác nhau của gia tộc có người đứng đầu và có người đưng đầu, Trang Thư Tình thở dài, : “Về phía từ gia ngươi cho người hỗ trợ chút, ta thể thất tín với Từ tướng quân .”


      "Vâng."


      Lúc này, ngự hoa viên càng thêm rối loạn, hoàng thượng thiếp , nhưng lông mày vẫn còn nhăn, dáng ngủ yên lòng. Trang Thư Tình chỉ có thể với hoàng hậu, “Chỗ này trông có vẻ , lúc nãy ta ra ngoài xem xét quảng trường trong cấm hành là nơi lớn nhất,Ta cho người dựng mấy cái lều tránh mưa ở đó, nương nương dẫn mọi người qua, những việc nhặt khác lúc này đành mong nương nương ra mặt thay.”


      “Ta biết.” lúc này hoàng hậu trong cũng có vẻ chật vật, nhưng vẫn duy trì uy nghi của vị hoàng hậu, vội vàng an bày.


      “Ôn công công, ngươi cõng Hoàng Thượng qua, người chuẩn bị chăn mền, thân thể hoàng thượng tại rất yếu, thể bị bệnh lần nữa.”


      "Lão nô tuân mệnh."


      Những thứ quan trọng có thể lấy ra được. Cũng đều chuyển đến quảng trường, đặt cái bàn xuống, các bộ cách đó rất gần, Trang Thư Tình cũng ở gần đó, gọi tiếng là có thể nghe được.


      Nhưng mà, cũng có ai dám gọi.


      đường chuyển đến quảng, trường hoàng đế tỉnh lại, tình thần ràng có chút uể oải, cho đến khi tất cả được dàn xếp xong xuôi cũng chưa lời nào, chỉ thường nhìn về phía Trang Thư Tình liên tục bận rộn.


      Lúc này, có người lục tục lên tấu chuyện.


      Động đất lớn như vậy, cho dù Trang Thư Tình sớm nhắc nhở cũng có khả năng hoàn toàn có thương vong.


      Lúc này người cung kính bẩm tấu là chủ phủ kinh thành, Doãn Dụ.


      được lưu trữ thi thể, phải mau chóng thiêu hủy, tránh cho việc phát sinh bệnh dịch, nhớ phải làm tốt các công tác thông kê. Giang Hải, mời Vinh viện sử đến.”


      Mọi người tụ tập ở chỗ cũng có cái lợi, lời vừa dứt lâu, Vinh Chính liền đến.


      “Vinh viện sử, bộ dụng cụ dùng trong lần truyền nhiễm lúc trước có còn hay ?”


      Vinh Chính lập tức gật đầu, “Có, vẫn luôn giữ kỹ.”


      “Tốt lắm, cứ dựa theo lời ta lúc trước, cho người tiêu độc trong phạm vi lớn, dự phòng dịch bệnh,mặt khác.” Trang Thư Tình đứng lên, hai tay đỡ lấy bàn để cố định lại thân thể, “Cho dù sau này có còn dư chấn hau tại, tất cả người của ngự y viện, thái y viện đều phải được điều ra ngoài, nếu người bị thương càng kéo dài thời gian trở thành người chết.”


      “Vâng, hạ quan lập tức an bày.”


      “Mang bản đồ kinh thành đến cho ta, Trang Thư Tình chỉ vào mấy chỗ : “Những chỗ này là nơi trọng điểm cần phải chữa bệnh, treo bảng lên, ngự y đủ trưng dụng đại phu, theo tình huống tại chủ yếu là ngoại thương, toàn bộ dược liệu dùng để trị ngoại thương phải mang hết, thái y viện, gióng trống khua chiêng ra ngoài.”


      Vinh Chính cung kính cúi thấp đầu thi lễ. “Hạ quan tuân mệnh."


      “Dụ đại nhân, ngươi phái người đến từng ngõ hẻm của kinh đô để nhắc nhở mọi người, nếu nguồn nước có gì lạ lạ nhất định thể uống, cho dân chúng biết, người của công bộ điều tra , sau đó tìm đám trẻ con, dạy cho chúng bài đồng dao này, bọn đến chỗ nào cũng đều phải hát, nhất định phải để tất cả mọi người nghe lọt lỗ tai.”


      “Vâng.”


      “Tiếp sau đó có khả năng lớn còn có dư chấn lần nữa, cho tất cả mọi người rời xa những nơi nguy hiểm, lấy an toàn làm trọng, .”


      "Vâng, hạ quan cáo lui."


      Tiếp tục phân phó cho mấy người, cổ họng Trang Thư Tình có chút đau nghẹn lại, hoàng đế sai Ôn Đức đưa chén trà qua cho nàng, nàng nữa điểm cũng khách khí, hơi uống sạch.


      "Trời đổ mưa !" biết là ai kêu tiếng, trong thanh thoáng có chút hốt hoảng.


      Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Trang Thư Tình, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầy trời, là nàng nhắc nhở mọi người rằng có động đất, cũng là nàng đoán trước được trời đổ mưa, phù thủy, quả nhiên giống bình thường.


      “Sổ sách giấy tờ đều phải bọc mấy tầng vải chống nước, được để ướt, được xếp quá cao, nếu lại có động đất ổn.”


      Thanh cung kính trả lời vang lên từ bốn phương tám hướng.


      Chu Quân, người vừa được thăng lên làm tứ vệ thống lịnh nhanh chóng tiến lên bẩm báo, “Khởi bẩm Trang tiểu thư, có gần bốn mươi người mượn chuyện này gây náo loạn, là du côn có tiếng đứng đầu kinh đô, ngài xem…”


      “Bọn họ có cần gì?”


      Chu Quân do dự chút mới : “Bọn họ cầu mở kho lương.”


      “Hoang đường.” Trang Thư tình cười lạnh, “Lúc trước ta , người dám náo loạn lúc này, giết tha, bọn họ cho rằng ta dám giết người sao, Chu thống lĩnh, điều tra ai là kẻ đứng sau bọn họ, giết, những người khác, giam tất cả vào ngục, chuyện này qua lập tức vấn tội.”



      "Mạt tướng tuân mệnh." Tâm Chu Quân lập tức buông lỏng, thầm cảm thấy may mắn chuyến này là hoàn toàn chính xác, giết toàn bộ những người này chút ảnh hưởng đên đại cục, chừng còn có thể giết gà dọa khỉ, nhưng từ trong lòng, được Trang tiểu thư mang ơn, muốn thanh danh của Trang tiểu thư bị đạp bẩn.


      Người nào cũng biết, mưa vào lúc này chỉ khiến cho tình huống càng trở nên hỏng bét, nhất là vào đêm sau.


      Trời đất đảo loạn! Dư chấn, lại tới nữa!


      “Tất cả ngồi xổm xuống!” Trang Thư Tình hô to, theo bản năng chạy về phía hoàng thượng, giúp Ôn Đức đỡ người ngồi vào đống chăn mền, trận gió lạnh thời tới, Trang Thư Tình động tác nhanh chóng, cầm lấy chăn phủ lên người hoàng thượng.


      “Hoàng thượng, ngài phải cố gắng, bệnh dù , nhưng xảy ra người ngài lúc này cũng là chuyện lớn, ngài cũng thấy đấy, tại lúc này con thể gánh thêm ngài, Vinh Chính và mọi người trong thái y viện đều được phái ra ngoài, ngài nhất định phải chống đỡ qua lần này, đừng thấy rằng tại bọn họ bị con sai tới sai lui sau này cũng tiếp tục nghe con điều khiển, tất cả đều là vì có ngài ở đây, nếu ngài có chuyện gì xảy ra, bọn họ chắc chắn để con vào mắt.”


      Hoàng đế biết nàng cứng, vừa rồi nàng đỡ , nhiệt độ người nàng còn cao hơn rất nhiều.


      Vỗ vỗ tay nàng, thanh của hoàng đế nhu hòa hơn bất kì lúc nào, “Trẫm gây thêm phiền toái cho con, con cũng phải cố gắng, mau uống thuốc, trẫm ngã xuống còn có con, nếu như con ngã xuống, còn có thể có ai bây giờ?”


      Trang Thư Tình sờ sờ cái trán, cũng cậy mạnh, “Còn chỉ là chú ý đến, chuyện cần phải xử lý quá nhiều, hộp thuốc của Thanh Dương Tử con vẫn giữ, chờ sau khi hết ba lần động đất này còn lập tức uống thước.”


      Uy lực của dư trấn càng lúc càng , thời gian cũng dài như trước, trải qua hai lần trước nên đến lần này mọi người cũng cảm thấy sợ hãi như lúc trước.


      Ở chỗ này nghe thấy tiếng phòng ốc bị sập, lo lắng trong lòng Trang Thư tình cũng mãnh liệt như trước.
      hargane187, Layla06, tart_trung26 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 190: Ngày sau đó


      Tuy rằng Trang Thư Tình dùng phương pháp này để mang mọi người tránh khỏi phòng ở, khiến cho con số thương vong giảm đến mức tối đa nhất, nhưng người bị thương vẫn ít.


      Đối mặt với tai nạn như vậy, cho dù là người tự nhận rằng mình sống lâu đến thành tinh cũng phải kinh hoàng, càng cần đến những người trẻ tuổi.


      Người dễ bị kích động có, người oán trời trách đất có… Đại Chu màng phấp phỏng.


      Nhưng khi bọn họ nhìn thấy hoàng thái tử thân mình về phía căn phòng sắp bị sụp đổ để cứu lấy đứa , vừa ân cần hỏi thăm lão nhân, vừa nhớ phải đem đứa bảo vệ trong lòng, sau đó cấm quân được điều ra để trợ giúp dân chúng trong thành, trợ giúp những người bị thương, bắt người có ý định làm loạn, gõ chiêng đánh trống cao giọng hát đồng dao, dạy cho trẻ hát đồng dao báo cho mọi người biết thể uống nước lung tung, ngự y và thái y bình thường chỉ có chữa bệnh cho quan lại quyền quý nay lại ào ào xuất cung đưa thuốc cứu người…


      Dân chúng hoang mang lo sợ như tìm được tâm phúc, bọn họ chưa thời khắc nào có thể sâu sắc nhận thấy quan tâm che trở của quốc gia đối với bọn họ như lúc này, tình cảnh như vậy khiến số người nhịn được lệ nóng quanh tròng.


      Dân chúng là cỏ đá, dân chúng trước giờ vẫn luôn luôn cúi thấp đầu, cho nên bọn họ trước giờ cũng chưa từng kỳ vọng đến cái gọi là dân như con, tại đột nhiên được đặt ở trong lòng, bọn họ vẫn có chút dám tin.


      Có người đầu dẫn dắt, có phương hướng ứng đối, nhân tâm tất nhiên trở nên yên ổn.


      Người có ý nghĩ nổi loạn trong đầu phần lớn đều trở nên an phận lại, còn dư lại số khác, đến thời khắc quyết định, chính là trừng phạt khắc nghiệt nhất.


      Trang Thư Tình bình thường rất dễ chuyện, nhưng là tùy thời tùy chỗ, nhất là lại trong tình thế này, nàng tuyệt nhân nhượng.


      Vào thời khắc này, nếu nội bộ rối loạn, Chu Quốc, đứng dậy nổi.


      Dư chấn vẫn còn, nhưng thời gian lần sau so với lần trước càng lúc càng dài, chấn động cũng càng ngày càng , nhưng mà, mưa lại càng lúc càng lớn.


      vào ban đêm.


      Lều tranh mưa được bọc ba mặt vải dầu, gió vào được, nhưng mọi người lại vẫn cảm thấy lạnh.


      May mắn, là tháng năm.


      Hoàng thượng ở ngay lều đối diện Trang Thư Tinh.


      Ôn Đức mang chén sứ đến, “Trang tiểu thư, hoàng thượng mệnh lão nô đến đưa canh cho ngài.”


      “Thay ta cám ơn hoàng thượng.” Bảo Châu tiến lên đón lấy. Trang Thư Tình giọng hỏi, “thân thể hoàng thượng thế nào? Liệu có bệnh trang gì ?”


      “Lão nô nhìn thấy ngài ấy vẫn tốt lắm.Lúc trước lão nô xem thử mạch cho hoàng thường, vẫn bình thường có gì khác.”


      Trang Thư Tình nhàng thở ra, “Vậy là tốt rồi, ngươi yên tâm, ta phải hù dọa các ngươi, cơ thể hoàng thượng bị thương đến gốc, bây giờ thể tiếp tục bị bệnh thêm nữa, đối với người thường mà chỉ là bệnh , nhưng đối với hoàng thượng có thể là trí mạng.”


      Đáy lòng Ôn Đức thở ra ngụm khí lạnh, quả cho rằng Trang tiểu thư dọa hoàng thượng…


      “Lão nô lập tức trở về, thể rời khỏi hoàng thượng quá lâu.”


      Bảo Châu tiến lên, “Tiểu thư, canh còn nóng, tiểu thư nhân lúc còn nóng hãy mau uống .”


      Đầu óc căng thẳng quá lâu, hơn nữa người còn mang theo hơi lạnh, lúc này Trang Thư Tình quả cũng mệt mỏi, miễn cưỡng uống xong bát canh, lại nằm gường nghỉ lạt nhưng lại chút buồn ngủ. “Ngươi hỏi xem thái tử và Thư Hàn ngủ chưa.”


      Bảo Châu trở về, mang theo hai người bọn họ


      Cho dù cách xa, nhưng nếu mặc đồ tranh mưa người bị ướt.


      “Lúc này thể tùy ý như vậy.” Trang Thư Tình vội ngồi dậy, mắng hai người câu. Sau đó, nhanh chóng để Bảo Châu tìm khăn cho hai người lau, “Mau lau , nếu bị bệnh phải rút nhân thủ ra chiếu cố hai đệ.”


      Hai người đều ngoan ngoãn lau khô tóc.


      Trang Thư Hàn trước đến giờ luôn là người tuân theo chủ nghĩa ‘việc của mình, tự mình làm’, tại Chu Tri Tiếu cũng dần dần có thói quen như vậy.


      “Tri Tiếu, có suy nghĩ gì về chuyện hôm nay hay ?”


      Động tác của Chu Tri Tiếu rất chậm, nghe thấy Thư Tình hỏi, có nghĩ nhiều liền trả lời, lời cũng chầm chậm, “Kỳ thực… dân chúng rất an phận, ngay từ đầu bọn họ cũng chưa từng ôm bất kỳ hy vọng gì với triều đình, thậm chí có thể là chưng từng nghĩ đến. Cho nên khi nhìn thấy đệ, nhìn thấy có đại phu đến chẩn bệnh cho bọn họ, mới có thể có rất nhiều người kích động đến khóc. Khi đó ta nghĩ, nếu tại, nhưng nước láng giềng thừa dịp Chu Quốc bị thiên tai mà tiến đến nhặt tiện nghi, những người này nhất định cầm bất kì thứ gì có thể được ở trong nhà đế bảo vệ Chu quốc, bão vệ nhà của bọn họ, mặc dù tại phần lớn đều bị đổ…”


      Chu Tri Tiếu cúi đầu ngượng ngùng cười, “Trang tỷ tỷ, kỳ thực đệ suy nghĩ rất nhiều, nhưng đệ nên lời, biết phải như thế nào.”


      “Đệ có thể được những lời như vậy, tỷ rất vui mừng, thứ dân chúng họ muốn rất ít, bọn họ cũng rất dễ an ủi, chỉ cần cho bọn họ chút xíu,bọn họ trả lại cho đệ rất nhiều nhiệt huyết, trong lịch sử phải là chưa từng xảy ra thiên tai, nhưng thời gian dùng để khôi phục nguyên khí vô cùng dài, vì sao?”


      Trang Thư Tình cần bọn họ trà lời, trực tiếp đưa ra đáp án, “Bởi vì vào thời điểm đó, những người nắm quyền luôn suy nghĩ rằng làm thế nào để bảo vệ tốt cho chính mình, làm dưới theo, quan viên bên dưới tất nhiên là cũng nghĩ như thế, ai còn có tâm quản sống chết của dân chúng.”


      “Cho nên ngay từ đầu Trang tỷ tỷ mới mệnh lệnh bọn họ kẻ nào được tự tiện rút khỏi chức vị, gửi lại tất cả mọi người.” Chu Tri Tiếu biết, Trang tỷ tỷ dạy cho những thứ này vô cùng quan trọng, lúc chuyện, ánh mắt đều tỏa sáng, nghĩ, ai có được phúc khí như , có thể được người như vậy dốc hết lòng dạy dỗ.


      Trang Thư Tình kéo chặt lại áo choàng, nhìn về phía đệ đệ cảu mình, “Đệ sao? Quan sát thấy được cái gì?”


      Trang Thư Hàn mân miệng, “Những khốn khổ của người dân được miêu tả trong sách vỡ cũng thể nào bằng được việc tận mắt chứng kiến, đệ nghĩ, nếu như đệ là chủ phủ kinh hành đệ nên làm thế nào, nếu là tứ vệ thống lĩnh làm thế nào, hoặc giả như là lục bộ sao… Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, đệ mới phát rằng, dù là vị trí nào đệ cũng khó có thể hoàn toàn xác định rằng mình làm tốt, thay vì đọc nhiều sách, còn bằng ra ngoài quan sát.”


      “Đúng là uổng tỷ đệ các đệ ra ngoài quan sát, hai đệ đều học được chút, ngày mai tiếp tục , thái tử, phải ổn định nhân tâm cho tốt, đây chính là nền móng của đệ.”


      Chu Tri Tiếu có chút do dự, tại người giám quốc là Trang tỷ tỷ, cũng là người trực tiếp ngồi vị trí kia, nhưng lại… có phải hay có chút quá nhanh?


      Nhìn được do dự trong mắt , Trang Thư tình bật cười, trong lòng cũng có nhàn nhạt lo lắng, chuyện gì cũng nên ràng chút, dù sao cũng tốt hơn là dưỡng ra thành bạch nhãn lang, “Đệ có bản lĩnh, nếu tại lập tức có thể để đệ thay thế ta ngồi lên vị trí này, ta cầu còn được, cố gắng nỗ lực rèn luyện bản thân, ta ngóng trông ngày kia có thể tới nhanh chút.”


      "Trang tỷ tỷ..."


      “Đừng làm nũng.” Trang Thư Tình liếc mắt nhìn đệ đệ, cái liếc mắt này, bao hàm rất nhiều thư nàng thể thành lời, chỉ lúc này,cho dù là về sau nàng cũng thể , có số việc, người khác nhiều cũng có ích gì, chỉ có thể từ bản thân tìm tòi mới có thể ngộ ra được.


      nghỉ ngơi , thời gian kế tiếp rảnh rõi.”


      “Vâng.” Chu Tri Tiếu phía trước, quay đầu nhìn lại cũng nghĩ là Thư Hàn quay đầu lại trước, nhìn vị nữ tử cúi người ho khan vài cái, nhìn nàng như vậy, giống như có chút bé .


      người bé như vậy, lại có thể xử lý ngọn ngàng ngăn nắp được rất nhiều chuyện vô cùng khó khăn, nàng biết rằng có bao nhiêu người bội phục nàng, nàng biết, bội phục nàng đến nhường nào.


      Trang Thư Tình quả ho khan, cũng biết có phải dược liệu Thanh Dương Tử để lại có thực tốt như vậy nhưng bệnh cảm của nàng dường như tốt hơn rất nhiều.


      Nam Châu cầm hộp thuốc lại, “Tiếu thư trong hộp thức có loại dược nào ngài có thể uống được ?”


      “Đưa cái chai kia cho ta.” Đổ ra hai viên thuốc nuốt vào, Trang Thư Tình : “Chuẩn bị cho ta chút nước nóng, uống nhiều nước là tốt rồi.”


      Ngày hôm sau, mưa cả ngày dứt, lục tục có người được cứu ra, cũng có thi thể được đào ra ngoài, văng vẳng có tiếng khóc truyền đến, cảm xúc bi thương lan tràn, toàn bộ người trong kinh giống như bị bao trong tầng bụi mỏng.


      ngày này, lại trải qua thêm hai lần dư trấn, lần này độ rung cũng lớn.


      Tới ngày thứ ba, việc giải quyết lương thực chính là vấn đề lớn nhất, cũng là vần đề bức thiết nhất cần giải quyết.


      “Choang choang choang choang…” Tiếng chiêng đồng dày đặc vang lên, người đến truyền lời hắng giọng kêu lớn, “Xung quanh cửa thành đều có nơi phát cháo, còn có cả nước sạch, mọi người gần cửa thành nào đến cửa thành đó! nên gấp gáp tranh giành, mọi người đều có phần!”


      Nới phát cháo hiển nhiên là đủ, sau đó lại phải bổ xung thêm mấy cái khác, có quan binh duy trì trật tự, cũng gây ra bất kỳ nhiễu loạn nào.


      Trang Thư Tình phái người hướng dẫn dân chúng dọn dẹp đơn giản trong thành, ăn uống no đủ, làm việc củng có sức.


      Chỉ bằng thời gian ba ngày, kinh thành lại lần nữa sáng sủa gọn gàng.


      Mưa cũng bắt đầu ngừng lại, tuy rằng vẫn còn có người bị thương, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục kéo dài, mọi người vẫn ở trong lều trại, mỗi ngày đều có người đến để làm công tác phòng chống tiêu độc, ai đào ra được thi thể cũng lập tức thông báo, cho dù là người nhà cũng có ai hiểu chuyện đừng ra ngăn cản cho thiêu thi thể.


      Có thể dẫn đường dân chúng đến như vậy, đây là chuyện mà bất cứ ai cũng thể ngờ tới.


      Tất cả mọi thứ đều ngay ngắn trật tự.


      biết là bắt đầu từ ngày nào, hộ trong thành dẫn đầu, những thế gia đại tộc trong thành cũng dựng trại phát cháo, tuy rằng gạo được dùng để nấu cháo đa số là gạo cũ, nhưng lúc này có để lót đầy bụng, có người nào dám soi mói, thực tế, trong lòng dân chúng cũng tồn tại lòng cảm kích.


      Người sống đười, thiên tai có thể chịu vài lần, nhưng chưa lần nào giống như lần này, trong lòng bọn họ có thể nắm chắc tin tưởng có thể khôi phục lại được như trước.


      Cảm giác e ngại đối với quý tộc cũng bất tri bất giác đổi thành tôn kính.


      Hoàng cung cũng bắt đầu được trùng kiến.


      Nếu là dĩ vãng, xảy ra chuyện như vậy, hoàng cung chính là nơi quan trọng nhất, sửa chữa lại hoàng cung cho tốt, có ai quản người khác.


      Nhưng lần này, Trang Thư Tình chỉ cần trùng kiến lại nghi thiên điện và hai cung điện của hoàng hậu với hai vị cung phu khác, những thứ khác để sau, tại phần lớn lực lượng đều được điều ra ngoài trùng kiến kinh đô.


      “Nghi thiên điện lớn, trước đây thái tử ở nơi này, ta chỉ cần chiếm căn phòng là đủ rồi, Lan Chỉ Hiên trước mắt cứ để đó, hoàng hậu phải chiếu cố ba đứa , thể quá ảnh hướng đến bọn ,đành phải ủy khuất các vị nương nương ở chung với nhau đoạn thời gian.”


      Người trong cung đều thành tinh, vài vị hoàng tử lúc trước tạo phản, lại thêm vị quý phi kia lập mưu hại hoàng thượng, cộng thêm trước đó Bạch Chiêm vung tay giết chết vị phi tử, những người khác đều thu liễm khí diễm của mình lại, dám lớn lối trước mặt Trang Thư Tình.


      Huống chi, thái độ của hoàng thượng cũng đặt ở đó.


      Ngày thường trù hoàng hậu ra, các nàng muốn gặp mặt dễ, tại có cơ hội này, đương nhiên là muốn chọc cho hoàng thượng vui, lập tức liền ào ào đồng ý.


      Trang Thư Tình cảm kích cười với mọi người, thanh cũng trở nên ôn hòa, “Lúc trước làm nhiều như vậy, nhân cơ hội này ta muốn bình ổn dân tâm, dân tâm an ổn Chu Quốc mới an ổn.”


      Hoàng thượng chỉ nhìn, lời.
      hargane187, Layla06, tart_trung28 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 191: Xem mình là nam nhân


      Trời, rốt cục trở nên trong.


      Trang Thư Tình cũng có thể rút thời gian ra ngoài xem tình huống.


      Từ khi động đất đến nay là năm ngày, nhưng đây mới là lần đầu tiên nàng xuất cung.


      đến trước nới phát cháo quan sát, sau đó lại đến nơi thái y chẩn bệnh.


      Nơi này, do Lưu Cư An phụ trách.


      thân quan phục còn sạch , nhưng mặt vẫn mang theo nụ cười, thái độ làm việc vô cùng đoan chính.


      “Lúc trước bản quan bị thương đến xương, vết thương này cần phải tĩnh dưỡng, trong khoảng thời gian ngắn nhất định thể làm việc nặng, nếu như còn lần sau, các ngươi cần phải đến đây nữa, nếu vị trí xương lại bị lệch… Trang tiểu thư!”


      Lưu An Cữ lập tức đứng dậy, nghĩ tới lời vừa rồi của mình, mặt nhất thời vừa ngượng ngùng vừa lúng túng.


      Trang Thư Tình hề có ý trách cứ , chỉ : “Lời của đại phu mọi người phải nghe theo, đại phu hại các ngươi, thương gân động cốt, chỉ cần làm tốt sau này phải hối hận.”


      Trang tiểu thư là ai, trước kia có lẽ còn có người biết, nhưng sau trận động đất này, ai là biết.


      Thê tử của vị nam nhân trung niên kia kích động thôi, nam nhân giãy giụa muốn đứng lên lạy xuống, sau khi bị ngăn cản có chút ngượng ngùng xoa xoa tay : “Thảo dân cũng nghị là gây thêm phiền thoái cho đại nhân, chỉ là nhà già trẻ lớn bé đều chen chúc trong lều, nếu nhanh chóng thu thập lại nhà cửa, trận mưa trút xuống nữa, người chịu tội là lão nhân và trẻ , cho nên thảo dân mới…”


      Đầu Lưu An Cư nóng lên, tiếp tục kiên trì, cũng ngồi xuống.


      Trang Thư Tình lại hỏi nam nhân kia, “ tại ngũ quân trong thành phải buông binh khí trùng kiến kinh đô rồi hay sao? có người đến trợ giúp ngươi?”


      “Có, có, bọn họ làm việc vô cùng dụng tâm. Chỉ là thảo dân thể bởi vì có người hỗ trợ mà ỷ lại ngồi nhìn, vết thương ở chân hơn rất nhiều người rồi, tiểu dân chúng, thể cứ như vậy.”


      “Phải nghe lời đại phu mới tốt được.” Trang Thư Tình cười cười, tiếp tục hỏi đến chuyện này.


      Rất nhanh, tin tức Trang tiểu thư xuất cung lập tức được lan truyền ra ngoài, cho dù là nàng đến chỗ nào cũng có người vừa liếc mắt liền nhận ra được, người quỳ lạy càng lúc càng nhiều, Trang Thư Tình quả chịu nỗi lễ nghi như vậy, dứt khoát tới Từ gia.


      Phòng ốc Từ gia cơ hồ bị đổ gần hết, phòng chính có việc gì, tinh thần của Từ phu nhân nay dã tốt lên ít.


      Trang Thư Tình nhanh chóng tiến lên bắt mạch cho nàng, cười : “Tích tụ trong lòng của Từ phu nhân giảm rất nhiều, thân thể càng ngày càng tốt lên.”


      “Người từng trải mới có thể nhớ kĩ, người sống vẫn phải tiếp tục sống, lão gia và Binh Nhi, Thắng Nhi chinh chiến bên ngoài, lão thần phải chăm sóc tốt cho cái nhà này, chờ bọn họ khải hoàn trở về.” Lão phu nhân vén vén mái tóc nhiễm trắng của mình, nhìn về phía Trang Thư Tình, “Nhưng mà Trang tiểu thư, lão thần thấy nương nhìn như gầy rất nhiều, nương chịu trách nhiệm lần thiên tai này, sức khỏe là quan trọng nhất, thể gục ngã.”


      “Ta biết, nhọc Từ phu nhân quan tâm.” Trang Thư Tình uống ngụm trà, “chuyện của Giai Oánh, từ phu nhân chớ có trách ta.”


      “Trang tiểu thư đừng nhắc đến lời này, ngày là thầy, cả đời là thấy, đừng là Trang tiểu thư muốn tôi luyện nàng, cho dù khiến nha đầu kia chịu chút đau khổ cũng là vì tốt cho nàng, lão thân phải là người biết phân biệt.”


      Nhìn như là làm chuyện đắc tội với ngươi, nhưng tình qua , lợi ích nhận được còn lớn hơn rất nhiều so với chút trả giá ấy.


      Đây chính là cái lợi khi có sư phụ tốt, Oánh Nhi, cần nàng phải lo lắng.


      Trang Thư Tình lại an ủi Từ phu nhân mấy câu liền rời .


      Cửa lớn Đổng gia so với lần đầu tiên nàng đến có gì thay đổi, nhưng nàng biết, so sánh với khi đó, Đổng gia bây giờ hoàn toàn gì sánh nổi.


      vệ tra , người đứng ra cầm đầu chuyện phát cháo trong đám quan lại chính là ngoại tổ phụ nàng. Việc này do ngoại tổ phụ làm chủ, chữ nàng cũng chưa từng .


      “Biểu tiểu thư đến!” Mạnh bá đứng chỉ huy người chuyển gạo đến trại phát cháo, nhìn thấy người đến vội vàng qua, mồ hôi trán cũng thể che dấu được vui vẻ trong mắt .


      “Mạnh bá.” Trang tiểu thư qua, nắm lấy bao trong đám bao gạo mở ra quan sát, là gạo cũ trộn với gạo mới.


      Mạnh bá vội thay lão gia chuyện, “Phát gạo phải chỉ là sớm chiều, lâu như vậy số gạo mới trong kho sắp chống đỡ được nên mới trộn chút gạo cũ vào, bằng tồn trữ của Đổng gia, phát gạo khoảng hai tháng cũng thành vấn đề.


      “Như vậy là tốt lắm rồi, mọi người mau làm , ngoại tổ phụ ở chỗ nào?”


      “Lúc này hẳn là trong thư phòng, biểu tiểu thư có thể tùy thời đến.”


      Lúc này Đổng gia được thu thập chỉnh tề sạch , những nơi bị sụp cũng được thu dọn, đường thằng đến phòng chính, hành lang đến đường đến cũng bị sụp đoạn, nhưng mà được dọn dẹp tốt, có thể thẳng qua, cần phải vòng đường khác.


      Vừa đến phòng chính, lão thái thái cùng với Lưu thị chuyện, hai người vừa giương mắt liền nhìn thấy nàng đến, vẻ mặt vô cùng cao hứng, bước nhanh đến đón.


      “Rốt cục cũng thấy được con, nếu phải cậu con rằng con vẫn còn tốt, ta còn muốn đưa thiếp mời vào cung cầu kiến.”


      Lão thái thái kéo người đến trước mặt đánh giá vòng, nết nhăn mặt đều nhún vào nhau, “Hoàng cung cho con ăn uống hay sao? Mỗi lần gặp mặt liền thấy con gầy ít?”


      đợi Trang Thư Tình giải bày cho ngự thiện phòng hai cầu, lão thái thái liền phân phó con dâu: “Nghiên Nhi, con phòng bếp nhìn xem có thứ gì có thể bồi bổ cơ thể, làm nhiều mấy món, Tình Nhi hôm nay ở lại ăn trưa.”


      Lưu thị nào dám ngỗ nghịch mẹ chồng, chỉ là giọng nhắc nhở, “Nương, chuyện lần này kinh đô thể thiếu Tình Nhi…”


      thể thiếu nàng cũng cần phải ăn cơm, con mau .”


      Lưu thị nháy mắt mấy cái cho Trang Thư Tình, ý bảo nàng mau dỗ Từ phu nhân, sau đó nhanh chóng về phía phòng bếp.

      Trang Thư Tình tiếp lên kéo tay ngoại tổ mẫu nhàng : “Đều nghe theo ngoại tổ mẫu, hôm nay con ở lại đây dùng cơm, hoàng cung cho dù làm đồ ăn có ngon nhưng cũng thể thoải mái được bằng ở nhà.”


      Lão thái thái lập tức cười giản cả mặt mày, liên tục vô tay nàng gật đầu, “Nếu phải lão thái gia cứ lải nhải bên tai ta, làm như vậy thích hợp, ngoại tổ mẫu a, mỗi ngày đều muốn cho người mang cơm đến cho con.”


      Nếu làm như vậy, mặt của hoàng thượng bị ném đến nơi rất xa mà ai có thể tìm thấy, Trang Thư Tình tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, trong lòng có chút xấu xa cười cười, “Ngoại tổ mẫu đừng vì con mà mệt mỏi, , hoàng thượng còn trông chờ con có thể giải quyết được thiên tai lần này, mỗi ngày đều phân phó ngự thư phòng làm rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng cho con, nhưng chuyện phải làm nhiều quá, nên người liền gầy , chờ lần này qua là tốt rồi.”


      “Chuyện cứ từng cọc từng cọc xảy đến, làm gì có như con , sao có thể xong nhanh chóng như vậy được.” Lão thái thái biết lời này thể quá lớn tiếng, than thở câu liền dẫn người , “Được rồi, ngoại tổ mẫu ngăn cản con, ai, cũng biết con như vậy có phải là phúc khí hay nữa.”


      Nếu có thể nàng cũng muốn như vậy a, còn phải bị buộc sao?


      Nàng chỉ có thể làm được đến mức này là may mắn rồi, xem lại hình như chưa từng có chuyện gì nàng thu thập được.


      “Nếu như Bạch Chiêm dám ghét bỏ con, xem con làm thế nào thu thập , người có tư cách ghét bỏ con chính là .”


      đánh tay nàng cái, lão thái thái sẵn giọng : “ nương gia có thể những lời này sao, phải thẹn thùng, phải ý tứ.”


      có cách nào a, ngoại tổ mẫu, mấy ngài nay con đều coi mình là nam nhân, sắp chuẩn bị quên mất ta cũng là nữ nhân.”
      hargane187, Layla06, tart_trung27 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 192: Bộ tộc Mộc Hạ


      Vừa mới bước đến phòng chính, lão gia tử liền nghe thấy lời này của nàng, trong lòng có chút chua xót.


      Tuy rằng là ngoại tổ phụ, chính là người thân, nhưng đối với việc này cũng chỉ có thể nhìn chứ thể làm, hiểu quá , đối với chuyện này nên hành động như vậy, điều đó chỉ mang đến phiền toái cho nàng.


      Giống như lão thê , tiểu nương như vậy, có thể đứng vị trí kia, biết có phải là phúc khí của nàng hay .


      Đẩy cửa ra, nhìn thấy cháu , lão gia tử liền hiểu vì sao lời của thê tử đều mang theo đau lòng, “Lại gầy như vậy còn nhìn thế nào được nữa, còn có thể chịu đựng được?”


      “Lúc này cho dù chịu được cũng phải liều.” Ngồi xuống đối diện ngoại tổ phụ, Trang Thư Tình cười cười, “Ngài yên tâm, lúc trước có chút khó chịu, sau này sao rồi.”


      Chuyện phát sinh ở trong cung, mỗi mệnh lệnh nàng thông báo, tam nhi về nhà liền cho biết, trong lòng thể kiềm chế được kiêu ngạo, nhưng đồng thời cũng vô cùng lo lắng, mượn cối giết lừa cũng phải là chuyện hiếm thấy, tuy tại nhìn thái tử coi như tốt, nhưng về sau biết có thể dung được nàng hay , dù sao, uy vọng tại của nàng rất cao, chuyện này đối với bất kỳ người kế vị nào mà cũng đều là uy hiếp.


      phải bất cứ ai đều tin tưởng nàng có dã tâm.


      Nhưng mà cũng chỉ có thể lo lắng trong lòng, những lời này thể ra.


      “Chuyện lần này con làm rất tốt, từ trước đến giờ, mỗi chuyện con làm đều rất tốt, bất luận người nào ngồi lên vị trí kia cũng thể làm tốt hơn con.”


      Miệng Trang Thư Tình hơi mở, ý cười ngưng mặt.


      Nàng nghĩ tới nhận được lời khen ngợi như vậy từ ngoại tổ phụ, bằng tính tình của ngoại tổ phụ, có thể tiếng tốt chứng minh được nàng làm sai, nhưng vừa rồi, ngoại tổ phụ chỉ chữ tốt!


      tán thành này, khiến nàng nhất thời được lời nào.


      Giống như người làm xiếc trong bóng đêm, ai biết được ngươi làm gì, lúc này lại đột nhiên có vệt sáng, người đứng trước vệt sáng đó : Ngươi rất nỗ lực, ngươi làm rất tốt. Nàng nghĩ, cho dù là ai cũng đều cảm thấy thỏa mãn.


      Lão gia tử như nhận thấy được cảm xúc của nàng, làm như có việc gì, uống ngụm trà sau đó hỏi, “Con số thương vong thống kê ra chưa? Có bao nhiêu?”


      “Chết hơn hai ngàn, bị thương có hơn hai vạn.”


      Con số này tính là , nhưng lão gia tử lại liên tục gật đầu, mặt vui vẻ, “Kinh thanh có hơn ba mươi vạn người, nếu có mười tiếng chuông kia, người chết có thể còn nhiều hơn như vậy, chết hơn mấy vạn cũng là bình thường. nhiều ngày rảnh rỗi ta có xem chút sách sử, trong đó có ghi lại mấy trận động đất, gần đây nhất là ở hai mươi lăm năm trước, ở Thanh Châu phủ, trong đó có ghi lại số người tử vong là bảy vạn người, trước đó nữa là năm mươi hai năm trước, người chết là mười vạn, bây giờ chỉ có hai ngàn người, so với những con số kia là gì cảm sách sử nhớ công của con.”


      Nếu có mười tiếng chuông dẫn mọi người ra khỏi phòng, nhân số ở kinh đô nhiều như vậy, chỉ cần phát sinh động đất số người tử vong vô cùng kinh khủng, hơn ba mươi vạn người, nếu có thể còn lại nữa, số người bị thương cũng chiếm phần lớn.


      “Cũng may là Niệm Niệm kiên trì muốn ở bên cạnh con, con cũng có thể nghe hiểu ý nó, bằng , cũng có đủ thời gian, đến cùng cũng là vận số của Chu Quốc chưa hết, dân chúng có thể tránh kiếp nạn lần này.”


      Lão gia tử biết Niệm Niệm là tên của ngân sói, nghe vậy cũng cảm thấy may mắn thôi, “Mười tiếng chuông kia, hoàng thượng có ?”


      “Hoàng thượng , cho dù con có gõ đến tiếng thứ mười hai ngài ấy cũng trách con.”


      Tuy là như thế, nhưng nàng cũng phạm vào điều kiêng kị, lại đúng lúc hoàng thượng suy yếu, trong lòng của có chút lo sợ diềm xấu. Tránh được tốt, Trang Thư Tình nhìn chuyện rất ràng. tại nàng là lúc có uy vọng nhất, nhưng dù sao cũng phải họ Chu, cung phải con trai hoàng thượng.”


      Đừng đến chuyện nàng chưa gả vào Chu gia, cho dù thành thân với Chỉ Cố, nàng cũng chỉ là con dâu, con dâu có quyền quản gia, chứ tuyệt có quyền chưởng quản quốc gia đại .


      Lão gia tử suy nghĩ hồi, cũng cố nhắc nhở câu, “Chú ý nhiều chút, tóm lại là được làm việc xảy ra lỗ hổng, con bây giờ còn mang họ Trang, chưa phải con dâu nhà họ Chu.”


      “Vâng, ngoại tổ phụ,con để ý.”


      Lão gia tử khẽ gật đầu, “Bạch công tử còn chưa có tin tức truyền về sao?”


      đến chuyện này, tâm tình Trang Thư Tình liền thấp xuống, “ có, Tây Vực bên kia vô cùng xa lạ, chàng ấy đưa tin cho người lạ truyền đến chỗ con, con cũng cần đưa tin, chỉ cần nhanh chóng trở về là được.”


      Nhìn về phía giá sách, Trang Thư Tình lẩm bẩm : “Con đem hết khả năng để có thể làm được tốt nhất, nếu tại lại xảy ra cố nào, con chắc có thể tiếp tục ứng phó thêm nữa hay .”



      Lão gia tử hỏi cái gì, áp lực của nàng tại rất lớn, nhìn cơ thể nàng gầy nhanh chóng trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng có thể biết được nàng phải vất vả như thế nào, hỏi nhiều hơn cũng thể giúp được nàng cái gì, còn mang chuyện này ra hỏi làm chi, biết lòng nàng yên còn ra, đúng là.


      Trang Thư Tình vừa ăn vừa có người gắp cho nàng, sau khi xong bửa trưa, Trang Thư Tình mang cái bụng tròn vo rời khỏi Đổng phủ, tiếp tục hồi cung bán mạng.


      Phá hoại là chuyện trong nháy mắt, nhưng trùng kiến lại mất rất nhiều sức lực, cũng may là mùa mưa qua, thời tiết càng ngày càng nóng, thời gian ban ngày cũng kéo dài, thời gian làm việc cũng tăng lên rất nhiều, đoạn thời gian trôi qua, những chỗ cần trùng tu dần được trùng tu xong, kinh thành đại khái khôi phục rất nhiều.


      Trang Thư Tình lúc này mới nhớ tới đám hoàng thân quốc thích bị nàng ném vào thiên lao. Hoàng thượng biết việc này để nàng xử lý cũng tốt, muốn để nàng khó xử nên liền gọi thái tử đến, “Muốn làm thể nào bản thân con cứ an bày, việc này, chỉ có con mới có thể quyết định, được đưa đến tay Thư Tình.”


      Chu Tri Tiếu lúc này sớm phải lục hoàng tử hiểu chuyện, sau khi theo Trang Thư Tình lăn lộn thời gian, liếc mắt cũng biết ý tứ của phụ hoàng, trân trọng của đối với Trang tỷ tỷ cũng hề ít hơn bất luận người nào, phụ hoàng vừa xong, lập tức liền gật đầu đáp ứng.


      Thái tử vừa , hoàng đế liền cười, “ là làm khó nàng, trong khoảng thời gian ngắn có thể dạy Tiểu Nhi được thành như vậy, ván cược kia trẫm sợ là thua mất.”


      Trong mắt Ôn Đức cũng lên ý cười, “Trang tiểu thư rất dụng tâm chỉ dạy cho thái tử, nghe lần động đất này, cho dù làm việc mệt mỏi nhưng nàng vẫn gọi điện hạ và Trang công tử đến trước mắt hỏi bọn họ ngày hôm nay có thể ngộ ra được điều gì, đúng là hao hết tâm tư,hơn nữa Tô thái phó cũng dạy theo phương thức bình thường, mấy ngày nay, ai mà thể nhận ra được thái tử điện hạ ngày càng xuất sắc, đây cũng là phúc khí của Đại Chu ta.”


      “Đúng vậy, là phúc khí của Đại Chu.” Hoàng đế cười đến thích ý gồi đầu nằm xuống, nếu Chiêm Nhi có thể mau chóng trở về, như vậy càng là phúc khi, đứa kia, mấy ngày nay gầy rất nhiều.


      Bạch Chiêm, người được mọi người nhớ thương, lúc này động thủ đánh người.


      Đám người Trần Nguyên ở chỗ xa đứng chờ, trong lòng tuy rằng sốt ruột, nhưng lại thể tiến lên.


      “Cảm giác thể nào?” Giọng người có chút cỗ quái, nhưng vẫn có thể khiến người nghe hiểu, bộ dạng người kia khác với người Trung Nguyên,có hoa văn gương mặt, ngũ quan thâm thúy, hơn nữa còn mặc trang phục khác lạ.


      Hiển nhiên, đây là người Tây Vực.


      Bạch Chiêm nhìn gầy chút, nhưng vẻ mặt vẫn như lúc trước, “Còn kém chút, tiếp tục .”


      Người đối diện liên tục xua tay, “ luyện nữa, hôm nay đến đây thôi, mệt.”


      thực tế ngày mai cũng muốn đánh nhau với tên này, nhưng tộc trưởng lại nhận là tộc nhân lưu lạc bên ngoài, cũng đem nhiệm vụ giúp tên này đột phá giao cho , vì vậy, tháng ngày cực khổ của liền bắt đầu.


      Người này lợi hại như thế nào chứng mắt nhìn thấy, hẳn là dũng sĩ lợi hại nhất của Mộc Hạ bộ tộc, hơn nữa đột phá đến tằng thứ sáu, thế nhưng lại đánh lại tên còn chưa đột phá này, như vậy mặt của còn để ở chỗ nào nữa chứ!


      Mày Bạch Chiêm nhăn lại, trong lòng có chút bực bội.


      tìm được bộ tộc Mộc Hạ mười ngày, đại khái bởi vì họ Bạch, tên của Bạch gia có được ghi lại trong bộ tộc, hơn nữa biết lý do rồi , tộc trưởng dễ dàng liền tiếp nhận , biện pháp đột phá tầng thứ sáu cũng dấu giếm.


      Lại tiếp, kì thực muốn đột phá cũng rất đơn giản,thậm chí có thể là rất đơn giản, chính là dùng sức mạnh để đột phá.


      Tuy rằng toàn tộc đều luyện công pháp này, hơn nữa cũng biết phương pháp để đột phá, nhưng trong đám người trẻ tuổi, cũng chỉ có Bạch Trạch Nhi là đột phá, mà vị tộc nhân lưu lạc bên ngoài này tuy rằng vẫn chưa đột phá, nhưng lại có thể đánh ngã Bạch Trạch Nhi, đây cũng là trong những nguyên nhân bộ tộc Mộc Hạ tiếp nhận .


      Cường giả, đến nơi nào cũng có thể nhận được tôn trọng.


      “Bạch huynh đệ, ngày mai ta lại tới tìm ngươi.”


      Bạch Chiêm lại ngời, ngày mai phải tìm tộc trưởng.


      Nam nhân Mộc Hạ bộ tộc gương mặt đều có lên hoa văn, tộc trưởng cũng ngoại lệ, chỉ là hoa văn mặt đường nét rất ràng, cho dù tộc trưởng già, nhưng mắt hề đục ngầu.


      Vị lão nhân này dễ chọc.


      “Bạch Chiêm Nhi, có chuyện gì ?”


      Đám người Trần Nguyên đứng phía sau, gương mặt bọn họ có chút vặn vẹo, công tử bọn họ là người uy phong như vậy nhưng lại thêm chữ Nhi đằng sau tên nghe có vẽ vô cùng mềm mại,bọ họ quen.


      Nhưng mà có cách nào, người của bộ tộc đều như vậy.


      mặt Bạch chiêm có vẻ gì biến hóa, thong dong ngồi xuống đối diện tộc trưởng, “Bạch Trạch Nhi quá yếu, thể giúp ta, mong tộc trưởng phái người khác đến giúp ta.”


      Mộc Hạ tộc trưởng gọi là Bạch Thực Nhi, đừng nhìn tên của mềm đến vô lực như vậy, thực chỉnh là người mạnh nhất bộ tộc, chỉ thân thủ, mà đầu óc cũng vô cùng tốt.


      chưa từng hỏi đến thân phận thời của Bạch Chiêm, cũng cần hỏi, đôi mắt sắc bén, nhìn ra được vị tộc nhân lưu lạc ở bên ngoài này có bao nhiêu bất phàm.


      Bạch Trạch Nhi là người trẻ tuổi đáng được chú ý nhất tộc nhưng cũng thể đánh lại Bạch Chiêm Nhi, cho dù là chống lại bảy trong tám tên thuộc hạ của , trừ người là đại phu ra, cũng thấy được có mấy phần thắng.


      Bộ tộc Mộc Hạ là cường giả ở Tây Vực, rất ít có địch thủ, nhưng đến Bạch Trạch Nhi, kỳ thực cũng yếu, chỉ là thiếu ma luyện sát khí chiến trường,mà Bạch chiêm và vài tên thuộc hạ kia của , người nào cũng phải lương thiện.


      may là Bạch Chiêm Nhi trở lại lúc này, những người trẻ tuổi, thực lực mạnh mẽ, lúc này chìm xuống rất nhiều.


      Cho dù thực có suy nghĩ muốn trấn hưng bộ tộc, nhưng trong lòng tộc trưởng cũng rất biết ơn.


      “Ta an bày.” Bạch Thực Nhi nhìn , “Người rất vội vàng muốn trở về?”


      Bạch Chiêm khó có khi nhiều hơn hai câu, hơn nữa vẻ mặt của vô cùng ôn nhu, đại khái cũng bởi vì quá mức tưởng niệm, “Nhà của ta tại thể tử phải trông nom, nàng vất vả.”


      Bạch Thực Nhi nửa nửa giả cười, “Ta thực tò mò thân phận ở Trung Nguyên của ngươi.”


      “Hoàng tử Chu Quốc.” Bạch Chiêm vô cùng thoải mái trả lời, bộ thân phận này cũng có gì quan trọng lắm, lời ra vô cùng sảng khoái, “ phải ngươi vẫn luôn quan sát sao? nhìn ra?”


      “Tình huống ở Trang Nguyên ta cũng hiểu đại khái, hoàng tử Chu Quốc, hẳn là họ Chu.”


      “Ta theo họ mẹ.” Đây là lời nhiều nhất trong ngày hôm nay của , xong liền đứng dậy, “Ngay tối hôm nay , càng nhanh càng tốt.”
      hargane187, Layla06, tart_trung27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :