1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 173: nhân tuyển


      Kinh đô hai ngày nay náo nhiệt vô cùng.


      Những ngày tháng mờ mịt qua, mọi người lại có thể thành thơi bàn tán, mà đề tài nóng hổi nay đều xoay quanh triều đình.


      Mà cho dù là đề tài gì nội dung bên trong cũng chỉ có người, Trang Thư Tình.


      nữ nhân lại có thể làm nhiều chuyện như vậy, hơn nữa còn lên giám quốc, chưa kể đến thuở khai thiên dựng nước, mà ngay cả trong lịch sử cũng cực kỳ hiếm thấy, nhưng đại khái là vì nàng làm nên được quá nhiều đại , thời cơ lại vừa, cũng có nhiều người dám đừng ra thẳng mặt phản đối, ngược ại, bọn họ cảm thấy tò mò.


      Vì vậy khi tin tức quan viên đề bạt nhân tài cùa bộ tài nguyên được lập ra, những người tự nhận có tài giống như trời hạn gặp mưa to, trong lúc nhất thời Trang Thư Tình được phủng lên thần đàn.


      Học thành văn võ chỉ vì bán mạng vì đế vương gia, nhưng con đường đến với đích cuối chỉ có : Tham gia khoa cử.


      Chỉ là cây cầu độc mộc này quá khó , có số người thứ gì cũng tinh thông, chỉ duy độc hiểu bát cổ ngôn luật, vì thế đường ra duy nhất cũng còn.


      tại, Trang đại phu mới chịu trách nhiệm giám quốc bao lâu mở ra cánh cổng lớn như vậy cho bọn họ, sao bọn họ có thể mừng như điên?


      Sau đó, bảng vàng được đề ra.


      Cái bàng vàng này có chút đặc thù, chỉ có bảng.


      Bàng vàng này cũng nhưng lần khác bọn họ nhìn thấy rất khác biệt, đống ô vuông lớn lớn , bên trong viết tên họ, quê quán, cùng với am hiểu.


      Nha dịch đứng hai bên khua chiêng đồng, thanh vô cùng vang dội, “Trang tiểu thư phụng ký thác của hoàng thượng đề ra bàng này, những ai cảm thấy bản thân có thể ra sức làm việc vì Đại Chu đều có thể đến nha môn lịnh tờ giấy như thế này, sau đó điền vào đơn rồi nộp lên, được mang , Trang tiểu thư ra lệnh cho ta đứng ở đây nhắc nhở kĩ càng cho mọi người, phải các ngươi viết cái gì được như thế đó, có người đặc biệt được cử xác minh, nếu như thứ các ngươi viết chỉ là lừa gạt, loại người có phẩm đức như vậy, trọn đời được bổ nhiệm.”


      Cùng lời đó được nhấn mạnh đến ba lần.


      Người nghe được bắt đầu cân nhắc suy nghĩ, sau khi triệt để hiểu được lập tức ào ào chạy đến nha môn, chuyện như vậy mà chiếm trước tiên cơ tuột mất khỏi tay.


      Trong cung, Hoàng đế cũng cẩn thận suy nghĩ, “Nhưng nơi khác cũng dùng biện pháp này sao?”


      “Có thể, nhưng ta kiến nghị việc này nên để bộ tài nguyên làm, được để quan viên địa phương trực tiếp nhúng tay, rất khó quản ý.” Hôm nay ít lời, cổ họng Trang Thư Tình có chút khó chịu, uống ba chén nước, uống xong lại cầm chén trà ra ngoài, Ôn Đức hiểu ý giúp nàng tiếp.


      Việc này thể thành trong thời gian ngắn, nếu muốn khai thác hết nhân tài của Đại Chu cũng phải mất ba năm.” Với thế giới có internet, nàng làm được như vậy là cự hạn, có thể sựu dụng được bộ phận cũng tốt hơn để nhưng nhân tài thi đậu khoa cử dần dần mai .


      Hoàng đế có chút đăm chiêu gật đầu, đưa ra vấn đề khác, “Cúc quốc… ngươi tính để ai xuất chiến?”


      “Từ tướng quân.”


      Hoàng đế ngồi ngay ngắn lại, mặt vừa mừng vừa sợ, “ còn sống?”


      Trang Thư Tình sững sờ chút. Chẳng lẽ nàng vẫn chưa chuyện này với sao? Nghĩ chút cũng thấy chuyện cứ lần lượt xảy đến, quả có thời gian đến chuyện này.


      “Còn sống, trúng độc, tận mắt thấy trưởng tử vì bảo vệ rút lui mà chết ngay trước mắt, treo lại hơi được con thứ hau dùng mọi cách, thiên chân vạn khổ mang về Hội Nguyên Phủ, Chỉ Cố cho người hộ tống bọn họ đến Khi thành, chắc đến trước võ đài.”


      “Đó là bề tôi đắc lực của trẫm!” Hoàng đế hận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu tin tưởng Từ Công Mậu sau có thể thả cho về Hội Nguyên Phủ tĩnh dưỡng, lúc biên cương nguy nan lại nhớ đến đầu tiên!


      chứng minh nhìn nhầm người. Vì bảo vệ giang sơn của trẫm mà ba người con trai giờ chỉ còn lại hai. Đáng tiếc cuối cùng lại…


      Đầu nhất thời choáng váng, hoàng đế nghiêng người qua bên.


      “Hoàng thượng!” Ôn Đức nhanh chóng tiến lên đỡ lấy người, Trang Thư Tình vội đứng dậy bắt mạch, cơ thể thế nhưng lại yếu đến như vậy, trách được Thanh Dương Tử nếu điều dưỡng tốt chỉ còn hai năm.


      hồi sau, hoàng đế mới trở lại bình thường, cười khổ : “Thân thể này có thể chống đỡ được bao lâu.”


      “Là ta quên mất ngài thể tiếp tục chịu kích thích.”


      “Chuyện như vậy sao có thể gạt trẫm, Thư Tình, trẫm biết ngươi thân cận vời Từ gia, thay trẫm suy nghĩ tốt làm như thế nào mới có thể bồi thường bọn họ.”


      “Vâng, ta khiến bọn họ an lòng.”


      Ôn Đức mang trà đến, hoàng đế uống vào hai ngụm, đây là trà điều dưỡng thân thể Thanh Dương Tử dã để ại trước khi , sau đó hoàng đế lại hỏi, “Từ khanh còn có thể lên chiến trường hay ?”


      “Có thể, nhưng ta đồng ý, có cơ hội được lên chiến trường trả thù liều chết tìm mọi cách trả thù cho trưởng tử, hoàng thượng, ta muốn tam hoàng tử xuất chiến, lại cho tổ đến quan sát chiến trường, người Chu Quốc tại cực kỳ thiến thốn đó là vị tường quân chân chính trải qua chiến , để cho bọn họ quan sát để thích ứng hoàn cảnh, chờ cơ hội thích hợp rồi cho bọn họ tham chiến.”


      Hoàng đế lau trán, “Vì có thể sống đến khi Chiêm Nhi trở về, sau này trẫm quan tâm đến triều chính nữa, thời điểm cần trẫm ra mặt ngươi tiếng là được.”


      Đây là giao cho nàng tất cả tín nhiệm?


      lát sau Trang Thư Tình mới gật đầu.


      Thấy hoàng thượng mỏi mệt nhắm mắt, Trang Thư Tình định rời lại chợt nghe : “Gia quyến của lão đại, lão nhị, lão tứ, ba người cũng phải xử trí, việc này thể kéo dài, càng kéo dài càng khó xử lý.”


      Đầu sỏ gây nên chết, thừa lại phòng thê thiếp mất nam nhân, nhi nữ mất phụ thân, “Hoàng thượng… tính toán xử lý thế nào?”


      Lại trận trầm mặc.


      Trang Thư Tình cũng chỉ lẳng lặng chờ.


      Sau hồi khác lâu, thanh của hoàng đế mới truyền đến, “Cấm túc tam phủ, mỗi ngày đưa những cái cần đưa qua, bất luận kẻ nào cũng được xuất nhập.”


      “Đứa vô tội.”


      “Sao trẫm có thể biết đứa vô tội, nhưng đây đều là phụ thân bọn họ tạo nghiệt, làm con cần trả lại, bằng trẫm sao có thể giao phó với nhiều người chết như vậy.”


      Gia quyến của ba người bọn họ Trang THư Tình dã xem qua tư liệu, tổng cộng có tám đứa , bốn nam bốn nữ, lớn nhất là chín tuổi, nhất vẫn còn trong tã lót.


      Nếu như để bọn mực sống trong hoàn cảnh như vậy, nàng thể tưởng tượng được bọn trưởng thành thành cái dạng gì.


      “Hoàng thượng, người của hoàng thất còn nhiều.”


      Ngực hoàng đế cứng lại, “Vậy theo ngươi phải làm thế nào?”


      “Đón đứa vào trong cung nuôi dưỡng, cần giao vào tay phi tần nào cả, để bọn cùng sinh hoạt ở cung, nhờ hoàng hậu chiếu cố, chọn ra người đức hạnh xuất chúng làm tiên sinh của bọn chúng, dạy bọn học tập tri thức và đạo lý làm người, mặc kệ bọn có thành tài hay cũng tốt hơn để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, trẻ rất dễ dạy, chừng có thể nuôi dưỡng ra vài người có tiền đồ.”


      Vinh Chính hận thể biết thân ngay lúc này, biến mất lập túc khỏi phòng, những lời này phải có thể nghe.


      Trong mắt hoàng đế cũng có vui vẻ, cân nhắc chút, càng nghĩ càng cảm thấy đây quả là biện pháp tốt,tuy rằng nhi tử tốt nhưng kia dù sao cũng là tôn tử của , nhiều như vậy sao có thể buông tha hết thảy, sao có thể nhẫn tâm như thế!


      Cường ngạnh chống đỡ thân thể dậy, hoàng đế cũng quên mất lễ nghi quy củ, nắm chặt lấy tay nàng, “Thư Tình, việc này con cứ tự mình xử lý, cần phải mượn tay người khác, trẫm tin con, nhưng thể tin được những người trong cung đó.”


      Trang Thư Tình đối với loại tứ chi tiếp xúc này cũng có phản ứng quá lớn, thấy khí sắc tốt liền tiến lên đỡ người nằm xuống, sau đó mới thuận thế rút tay ra, khẩu khí nhàng giống như an ủi người bệnh, “Yên tâm, con tất nhiên ra sức hoàn thành.”


      biết hoàng đế nghĩ như thế nào, lại thêm câu, “Hoàng hậu nơi đó con cũng phải tự minh .”


      “Vâng.”


      Nhìn nàng, hoàng đế đột nhiên đổi đề tài, “Có phải trong lòng có nhân tuyển hay ?”


      “Vâng.” Trang Thư Tình thẳng, “Lục hoàng tử sai.”


      “Tiếu Nhi?” Hoàng đế nhăn mày lại, “Tính tình của thằng bé này rất mềm lòng, làm người sai như làm hoàng…”


      mềm lòng, hơn nữa làm việc cự kỳ có kết cấu, nếu trong lòng có thông minh và mưu kế, có khả năng có thể cứu được ngài dưới canh phòng nghiêm ngặt của ngũ hoàng tử, ở trong cung có nhiều người tài trợ giúp, chỉ có thái giám cận thân, nhưng lại vẫn có thể trộm được ngài từ trợ thủ của ngũ hoàng tử, bị vắng vẻ mấy năm nay nhưng lại hề oán hận, bị dã tâm khiến thần trí mê muội, vì thân thể trọn vẹn mà cảm thấy bế tắc hay cam lòng, mà có thể trầm tĩnh xem sách và học hỏi tri thức nhiều năm, hoàng thượng, đứa con trai này của ngài so với bất cứ người nào cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần, còn nữa, mới mười bốn tuổi, trụ cột tri thức tốt, phẩm chất tốt, nhưng cái khác đều có thể dạy.”


      “Xem ra con thực coi trọng Tiếu Nhi.” Tâm tình hoàng đế rất tốt, “Trẩm chỉ sợ Tiếu Nhi giống trẫm, đến lúc đó sợ là làm việc bị cản trở.”


      “Chuyện như vậy thể trước, chờ người của con đến kinh thành, con làm phẫu thuật cắt ngón tay thừa cho lục hoàng tử trước, những chuyện khác, từ từ sau.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Ngài nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì muốn làm để Ôn công công lại với con, phải tận lực khiến đầu óc được nghỉ ngơi, được nghĩ nhiều.”


      “Trẫm biết, Ôn Đức, ngươi cho người thu thập Lan Chỉ Hiên cung , về sau Thư Tình ở đó xữ lý công vụ, nếu mệt cũng có nơi để nghỉ ngơi.”


      “Vâng.”


      tại bên người Trang tiểu thư có hai người trong sáng ngoài tối che trở, hô tiếng liền có mãnh thú chung quanh trợ giúp, sau khi rời tâm trạng cũng vô cùng sáng khoái.


      Phủ đại hoàng tử bị bế mấy ngàu hôm nay mới nhìn thấy đoàn người cầm lệnh bài hoàng thượng tiến vào, trong lòng mọi người đều cảm thấy yên, đại hoàng phi gầy yếu rất nhiều, tuy nhiên vẻ mặt lại hề có khiếp nhược,” biết phụ hoàng tỉnh xữ lý gia quyến như thế nào?”


      vội, hoàng phi chờ chút.”


      Thời gian chờ đợi tuy lâu nhưng lại khiến lòng người dày vò, ngay khi đại hoàng phi khẩn trương sắp ngất nhị hoàng phi và tứ hoàng phi đồng thời tới.


      Ba người gặp nhau đều cảm thấy thổn thức.


      “Người đều đến vậy ta liền ngắn gọn, ý chỉ hoàng thượng là phong bế ba tòa phủ đệ của ba vị hoàng tử, nhu cầu vật chất trong phủ mỗi ngày được đưa đến, được bất luận kẻ nào xuất nhập, nếu phát , toàn phủ chịu tội.”


      Xử lý như vây cũng là chuyện trong dự liệu, ba người cũng biết là nhàng thở ra hay vẫn là thất vọng, có bất kỳ kỳ tích nào xuất , tình cũng bởi vì điện hạ chết mà kết thúc,. Trang Thư Tình đem vẻ mặt của ba người thu hết vào trong mắt, lại : “Tam phủ tổng cộng có ba vị hoàng tôn, toàn bộ đón vào cung giáo dưỡng…”


      “Cái gì?” Người thiếu kiên nhẫn nhất là tứ hoàng phi lập tức liền kinh hô ra tiếng, chợt lại che miệng lại, trong mắt nổi lên nước mắt.


      Phá bỏ lệnh cấm trừ phi được hoàng thượng đặc xá, bằng cả đời này các nàng cũng đừng mơ bước ra ngoài bước, các nàng nhận mệnh, ai bảo các nàng có vị trượng phu dã tâm.


      Nhưng các nàng đều có đứa của mình, bọn còn như vậy, trói buộc ở nơi tù túng này sao có thể trưởng thành hoàn thiện, vốn cho là vận mệnh bọn họ sớm định ra như vậy, đột nhiên lại có đường xoay chuyển, các nàng sao có thể kích động.
      hargane187, tart_trung, hauyen280331 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 174: Đường sống trong chỗ chết.


      Trang Thư Tình cho tới bây giờ cũng phải người cứng rắn, chỉ là thực khiến cho nàng thể xây nên lớp vỏ cứng rấn, nhưng cho dù cứng rắn nhưng vẫn như trước là trái tim mềm mại.


      Nàng mềm giọng : “Ta hi vọng các ngươi có thể tự mình đưa hài tử xuất môn, dặn bọn họ nỗ lực tiến lên, cần bắt bọn nhận hết oán hận cùng cam lòng của các ngươi, ta tuyển vị tiên sinh dạy bọn học thức và phẩm đức, chắc chắn dạy bọn nên người, để cho bọn gọi người khác là mẫu thân, hoàng hậu tự thân giáo dưỡng, bọn ở cùng cung, mình đơn trong toàn cung điện.”


      Ba vị hoàng phi, ba vị mẫu thân lúc này rơi lệ đầy mặt, đây là hy vọng xa vời mà các nàng chưa bao giờ nghĩ đến.


      “Chỉ cần bọn lòng tiến tới, về sau có thể có tiền đồ, chưa hẳn thể đón các ngươi ra phủ.” Trang Thư Tình nhìn các nàng, lời thấm thía, “ được để bọn còn đường trước kia của phụ thân chúng, Chu Quốc là thiên hạ của Chu gia, vì nhà của mình góp viên gạch còn tốt hơn hủy trụ cột của chính mình, các ngươi nghĩ thế nào?”


      “Vâng, vâng, chúng ta biết, ta nhất định tốt với bọn , nhất định , nhị đệ muội, tứ đệ muội, các muội có đúng hay ?”


      “Đúng đúng, ta nhất định làm như thế, cho dù hủy bản thân ta cũng thể hủy con ta.”


      Trang Thư Tình nở nụ cười, “Yên tâm, bọn là con cháu Chu gia, hoàng thượng che chở bọn họ, để bọn chịu khi dễ, mấy vị quận chúa có ma ma dốc lòng dạy, về sau nhất định tìm được lang quân như ý.”


      Đại hoàng phi phịch tiếng quỳ xuống, nhị hoàng phi và tứ hoàng phi cũng đồng dạng như vậy, “Ta trước giờ biết phân biệt người tốt kẻ xấu, ân tình của Trang tiểu thư, suốt đời này ta nhớ kỹ, những chuyên khác , người nhà mẹ đẻ ta nhất định khó xử Trang tiểu thư, Chỉ mong đến ngày có thể gặp lại ở bên ngoài.”


      “Đại tẩu chính là ý của ta và tứ đệ muội, Trang tiểu thư gúp chúng ta tìm đường sống trong chỗ chết, chuyện này trước đây ta cũng dám nghĩ, cẩm ơn ngài, cám ơn ngài, cám ơn ngài,…”


      Vì con, cho dù là người kiêu ngạo cũng có thể trở nên hèn mọn, tựa như mẫu thân của nàng, lúc đó chẳng phải vì tỷ đệ bọn họ mà táng mạng ở Trang gia.


      Trang Thư Tình tất nhiên thể chịu đại lễ của các nàng, cũng thích như vậy, nâng đại hoàng phi lên : “Ta ra ngoài trước, ngươi đưa hai tử ra, hai người các ngươii cũng trở về , ta lập tức qua đón bọn .”


      “Vâng, vâng.” Ba người lau lệ chuẩn bị, tinh thần trước giờ chưa từng tốt như vậy.


      Ba nhà, tám đứa , mọi người đều hiểu lần này ly khai rất khó có thể gặp lại nhau, có người hiểu chuyện mếu máo, cũng có người cười đến thoải mái.


      Đưa người đến Ôn Tâm điện, cung nữ và ma ma toàn bộ đều đến, Ôn Đức cũng đến. Trang Thư Tình tiếp xúc nhiều với đám hoàng tôn quận chúa nhiều, nàng còn có nơi phải .


      Hoàng hậu nhìn nàng đến cũng , “Ôn Đức tới, có ý nhắn dùm ý chỉ của hoàng thượng.”


      Nàng ý chỉ là gì, Trang Thư tình cũng hỏi.


      Hai người ngồi đối diện nhau, người là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ, người là nữ tử có quyền lực lớn nhất Đại Chu.


      Nhưng bản thân hoàng hậu biết , nàng kém đôi phương rất nhiều.


      “Thư Tình… ta có thể gọi ngươi thư vậy sao?”


      “Tất nhiên có thể, nương nương là trưởng bối, xưng hô Thư Tình như thế nào cũng được.”


      Hoàng hậu cười, tuy rằng khóe mắt có nếp nhăn nhưng bộ dáng vẫn dịu dàng như trước, khiến Trang Thư Tình nhìn cũng cảm thấy rất đẹp.


      “Ta thực hâm mộ ngươi.”


      “Nương nương ngài có biết đời này có bao nhiêu người hâm mộ ngài? Nhưng ngài vẫn vui vẻ, đây cũng là lý do ngài hâm hộ ta. Có vài thứ chưa hẳn mình muốn là có được.” Trang Thư Tình nhìn cung điện khắp nơi tràn ngập vàng son đẹp đẽ quý giá nhưng lại vô cùng tịch mịch, “Ta cũng có bao nhiêu vĩ đại, giang sơn này là thứ hoàng thượng muốn giao cho Chỉ Cố, cho dù cần, nhưng trước khi trở về ta thể để người khác đạp đổ, kết quả thế nào ta dám đoán trước, nhưng ta tận hết khả năng có thể.”


      “Ngươi a, biết ai là kiếp của ai, lần này đến đây là vì cái gì?”


      Trang Thư Tình cũng quanh co lòng vòng, “Phủ đệ của đại hoàng tử, nhị hoàng tử và tứ hoàng tử bị niêm phong, người trong phủ đều bị cấm túc, tám đứa của ba phủ ta đón vào cung, về sau ở lại Ôn Tâm điện, giao cho nương nương toàn quyền chiếu cố, nương nương là người minh, cũng biết được đây chính là hoàng thượng tín nhiệm ngài.”


      “Ta có kinh nghiệm chiếu cố đứa ...”


      “Chuyện này có người làm, nương nương cụ thể phải làm nhưng gì, như vậy cũng cần ta xen vào.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Trong cung rất tịch mịch, nhiều thanh của đứa chút cũng khiến lòng người vui vẻ, sinh hoạt của nương nương cũng có thểm chút sắc thái.”


      Hoàng hậu hiểu được, dùng sức gật đầu với Trang Thư Tình: “Bàn cung biết.”


      Trang Thư TÌnh vén áo thi lễ, cáo từ rời .


      Ma ma vẫn đứng ở phía sau hoàng hậu tiến lên đỡ hoàng hậu ngồi xuống chầm chậm : “Vị Trang đại phu này cũng phải người bình thường.”


      Nếu như là người tầm thường, há có thể được Bạch Chiêm ưu ái, tại còn nhảy lên phía mọi người, được toàn bộ tín nhiệm của hoàng thượng, thực là có bản lĩnh.


      “Lời như vậy về sau ít , nàng có thiện ý với ta, chúng ta cũng nên báo lại thiện ý, người của Ôn Tâm điện ngươi tự mình quan sát, chi phí ăn mặc cũng tinh tế chút, được để bọn nhọ chịu thiệt, phân phó người Ôn Tâm điện, nếu bọn họ xảy ra bất cứ chuyện gì cũng phải lập tức với ta… Thôi, vẫn là ta tự mình chuyến mới an tâm.”


      Ma ma nhìn hoàng hậu tinh thần sáng láng, trong lòng cũng được trấn an ít, Trang đại phu là tấm gương tốt, hoàng hậu đều treo nàng ở ngoài miệng, làm việc cũng có chút giống nàng, như vậy tốt, dù sao cũng só với tự bản thân bị nghẹn hỏng vẫn tốt hơn nhiều.


      Qua lại mấy nơi đến buổi trưa Trang Thư Tinh mới trở về Lam Chỉ cung, cơm cũng ăn ở đây.


      người ăn cơm có chút hương vị gì, qua loa ăn vài miếng liền buông đũa, vòng qua tấu sớ xem chút.


      Những thứ này nguyên bản là phải qua tay hoàng đế nhưng về sau nàng đều phải làm hết.


      phải cam lòng, nhưng bây giờ nếu nàng chăm chỉ chút, làm tốt chút, tưởng tượng rằng sau khi Chỉ Cố trở về có thể thoải mái chút, nghĩ như vậy nàng liền cảm thấy tốt hơn nhiều.


      biết… Chỉ Cố đến nơi nào rồi.


      "Trang tiểu thư, lão nô cầu kiến."


      "Ôn công công mời vào." Buông sổ con, Trang Thư Tình ngẩng đầu, "Có việc?"


      "Vâng, Trang tiểu thư, đây là Giang Hải, rất quen thuộc chuyện trong cung, nếu ngài cần người chạy việc cứ kêu , nhất định làm việc thỏa đáng."


      Trang Thư Tình hỏi có tin được hay , mà hỏi, “Lúc phát sinh phản loạn ở đâu? làm gì?”


      Ôn Đức gục đầu xuống, “ đúng lúc được hoàng thượng phái ra kinh đô truyền chỉ, ở nơi này.”


      "Lưu lại ."


      "Vâng." Ôn đức ho tiếng, Giang Hải liề niên vào ùy xuống, "Nô tài Giang Hải, tham kiến Trang tiểu thư."


      "Miễn lễ, ngươi tìm Lục hoàng tử, gọi tới gặp ta."


      "Vâng."


      Ôn Đức thấy nàng có phân phó gì khác, cúi người hành lễ, cũng lui ra ngoài.


      bao lâu, Chu Tri Tiếu đến .


      đợi lời nào, Trang Thư Tình chỉ vào cái ghế bên cạnh nàng , “Ngồi xuống đây, những thứ này đệ xem hết lần, hiểu cũng phải nghĩ biện phái để hiểu được nó.”


      Chu Tri Tiếu chưa kịp phòng bị liền bị nàng ném cho thứ, cúi đầu nhìn, là tấu chương, này…


      Trang Thư Tình cũng gì nữa, lần nữa cầm lấy cái tấu chương khác lên đọc.


      Chu Tri Tiếu trong lòng có vô số nghi vấn, còn có chút thể tin cùng chờ đợi, nhưng lúc này chỉ có thể khiềm chế xuống, nghiêm cẩn xem.


      Giang Hải cong thắt lưng tiến vào bẩm báo, “Trang tiểu thư, Trương đại nhân. Đổng đại nhân, Vệ đại nhân của bộ tài nguyên cầu kiến.”


      “Mời vào.”


      “Vâng, ba vị mời vào.”


      Ba người vừa vào cửa liền nhìn thấy bàn tấu chương, cùng với những người kiểm duyệt tấu chương ở sau án.


      Đổng Minh Dương nhất thời cảm thấy mặt vặn vẹo, thiên hạ này rốt cuộc là của ai? Sao ngay cả tấu chương cũng phải do Thư Tình xem? Nếu truyền ra, vốn lời đồn vẫn còn chỉ là gió thổi mây phun cũng lập tức hóa thành cuồng phong thổi bay Thư Tình.


      Đổng tử Trương Hải co rút lại, nhưng mặt vẫn đổi sắc : “Biện pháp của Trang tiểu thư quả tuyệt diệu, chỉ thời gian ngắn như vậy cửa nha môn cũng sắp bị đạp hư, lão phu làm quan vài thập niên mới biết được Đại Chu thế nhưng có nhiều nhân tài có thể sử dụng như vậy.”


      “Chỉ cần đưa người đến vị trí thích hợp, ai cũng đều có thể phát huy tác dụng, đem người lợp ngói khắc hoa, ngươi cũng thể trách làm tốt.” xong cũng ngẩng đầu lên, Trang Thư Tình tùy tay đem tấu chương phê xong ném vào trong tay Chu Tri Tiếu, sau đó mới nhìn về phía mấy người, “Gặp được việc khó?”


      “Vâng.” Người là Đổng Minh Dương, khi ngồi lên vị trí kia, đem tâm thái san cho bằng phẳng, “Trương đại nhân tạm thời điều động bốn người từ Lại bộ đến hỗ trợ, nhưng nhân thủ vẫn đủ, người đăng kí quá nhiều, còn cuồn cuộn dứt, nếu cứ như vậy…”


      “Đây chính là vấn đề các người phải tự mình giải quyết.” Trang Thư Tình xoa xoa cỗ tay, “Bộ tài nguyên chỉ nắm giữ tài nguyên, còn phải hóa giải những vấn đề nan giải, hiến tình trở nên gọn gàng ngăn nắp, hơn nữa có thể tìm được người tài trong vạn người, bây giờ chỉ có kinh đô, về sau chính là cả nước, các ngươi tính thế nào? Cũng phải chỉ kinh đô mới có người tài.”


      Vệ Kiến Hi cười khổ, “Trang tiểu thư, đối với chuyện làm sao có thể đào được chỗ tốt từ người khác ta quen thuộc nhất, nhưng việc này là… Chúng ta cũng cầu gì khác, chỉ cần Trang tiểu thư đứng ra làm mẫu lần, để chúng ta có cái phương hướng.”


      Đúng là cũng ngốc, Trang Thư Tình khóe mắt nhìn thấy Chu Tri Tiếu vệnh tai lên nghe, hơi suy nghĩ chút, cầm ra khối án thư, lại cầm bốn bản tấu chương đặt lên cùng, mỗi bản có chút khoảng cách, “Đây là phương hướng của kinh đô.”


      Sau đó cầm bốn bản đặt phía dưới bản thứ nhất, “Hoặc lại có thể chia theo hướng này.”


      Quét tấu chương lại cùng nhau, Trang Thư Tình lại lần nữa sắp xếp. “Ngoại thành thuộc kinh đô, trong ngoài đều có chia thành nhiều phân khu, mỗ phân khu đều có số nghề nghiệp đặc thù…” Trang Thư Tình nhún nhún vai, tính tổng lại,sau đó bắt đầu chia.


      “Hẳn là có ba mươi sáu nghệ nghiệp, thậm chí là nhiều hơn, các ngươi có thể có lợi, chia làm vài cái thuộc loại, phận loại người, sau đó bỏ vào chỗ…” Nhìn ba người đăm chiêu, Trang Thư Tình biết mình đủ, “ cần làm hoàn toàn theo lời ta , các ngươi tự bản thân cân nhắc xem phương thức nào thích hợp, chuyện này cũng phải sớm chiều là có thể hoàn thành, từ từ đến, nên nóng nảy.”


      Trương Hải chắp tay thi lễ, “Hiểu được, chuyến này đến hoàng cung đúng là uổng công.”
      hargane187, tart_trung, hauyen280335 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 175: Cần các ngươi để làm gì?


      Phê xong tất cả tấu chương, Trang Thư Tình để Giang Hải chuyển đến chỗ của hoàng thượng.


      Hoàng thượng chỉ tùy tay lật xem mấy bản, sau đó cho Ôn Đức đưa về, “Hoàng thượng những chuyện này sau này Trang tiểu thư cứ tự mình phê chuẩn cần phải đưa đến chỗ của hoàng thượng nữa.”


      Ôn Đức nhớ đến khi hoàng thượng liền thở dài : “Lúc đó đưa nàng lên vị trí này cũng vì bất đắc dĩ, lại nghĩ rằng đây chính là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời này của trẫm.”


      Ngày tiếp theo vẫn ngự triều ở nghi thiên điện, mọi chuyện đều phải đặt dưới mắt hoàng đế, đây là chuyện mà Trang Thư Tình nàng kiên trì muốn làm.


      Lần này, Trang Thư Tình chờ những người khác mở miệng trước liền : “Ta cho người điều tra, con số bình quân mỗi ngày các bộ trình lên có khoảng 120 tấu chương, nhưng những chuyện bắt buộc ta phải xử lý, phê duyệt lại vượt quá 100, ta muốn hỏi các vị, nếu như chuyện gì cũng phải giao hết vào tay ta còn cần các ngươi để làm gì? Những chuyện cỏn con đó các ngươi ra mặt giải quyết so với đưa vào tay ta có gì khác nhau? Chức vụ của các ngươi để làm gì? Quyền lực của các ngươi dùng ở đâu?”


      Ý của nàng… là muốn chính bọn họ tự ra quyết sách?


      Trong mắt chúng thần đều có chút hưng phấn, Trang tiểu thư này cuối cùng là nàng hiểu hay quá hiểu?


      Từ bàn cầm lấy quyển tấu chương, “Đây là tấu chương của bộ lễ trình lên, xin chỉ thị là, trang phục và phục sức của ta phải làm như thế nào… Chuyện này các ngươi cần tốn tâm tư, ta chính là ăn mặc như thế này, cũng phải thể ra ngoài gặp người, nghe xiêm y của ta vẫn luôn dùng vải dệt vô cùng tốt, đổi lại là các ngươi làm nhất định tốt như vậy.”


      “Cái này.” Trang Thư Tình lại cầm lấy bản tấu chương lên, “Nếu ban trước còn có thể là xin ý kiến của ta, nhưng cái này… Ngô đại nhân, nếu ngôi nhà trong kinh bị cháy cũng cần phải tấu lên cho hoàng thượng có phải nhà ai mới sinh, người nhà ai mới chết, hoàng thượng đều nhất thiết cần phải biết sao?”


      Ngô đại nhân bị điểm danh mặt đều sắp cúi đến ngực, trong lòng cảm thấy khó chịu. viết tấu sớ như vậy mười năm, bao nhiêu năm trước cũng sao, thế nào hôm này lại được?


      “Cảm thấy ta có việc gì nên kiếm chuyện sao? Hoặc là, cảm thấy ta làm như vậy là vì muốn củng cố quyền lực?”


      Ném tấu chương lên bàn, Trang Thư Tình giương mắt về phía chúng thần. “Kỳ thực ta chỉ muốn khiến bản thân ta thoải mái chút, mong muốn quyền lực trong tay của các ngươi có thể được vận dụng cách triệt để, chuyện gì cũng cần xin quyết định của hoàng thượng cũng thể chứng minh được rằng các ngươi có bao nhiêu tôn kính hoàng thượng, bất quá chỉ là sợ gánh phải trách nhiệm thôi, như vậy, còn cần các ngươi để làm gì?”


      Mấy chục nam nhân trong phòng bị nữ nhân khinh miệt ‘Cần các ngươi để làm gì?’ cơ hồ nháy mắt liền bị kích động, kiên nhẫn lên tiếng, “Hạ quan xin hỏi Trang tiểu thư. Thế phải làm như thế nào mới hữu dụng?”


      “Đơn giản, ngươi là quan viên bộ binh, chuyện gì liên quan đến nội bộ ngươi tự mình đưa ra quyết sách, Binh bộ thượng thư là người lãnh đạo trực tiếp, ngươi cứ xin chỉ thị của mà chấp hành, đây là quyền hạn chức quan của các ngươi, cũng là nghĩa vụ các ngươi cần phải làm, nếu ngươi tài giỏi hơn ngươi khác dựa vào cái gì ngươi có thể làm quan mà người khác thể?”


      Trang Thư Tình nâng cằm. “Chuyện trước kia ta xen vào, về sau cũng có liên quan gì đến ta nhưng tại người giám quốc là ta, tất cả các ngươi làm việc phải dựa quy củ của ta, ta cho các ngươi thời gian để thích ứng, hi vọng ngày mai số lượng tấu chương ta nhìn thấy bàn vượt quá trăm, ngày sau, vượt quá chín mươi, cứ như vậy mà giảm xuống.”


      Mọi người hai mắt nhìn nhau, người lên tiếng.


      Lâm Tri bước ta khỏi hàng, “Lão thần ngu dốt, thể hỏi.”


      Thái độ của Trang Thư Tình với coi như là khá khách khí, “Lâm đại nhân, mời .”


      “Nghe ý tứ của Trang tiểu thư làm muốn phải tự bản thân quyết đoán hết tất cả vụ, lão thần muốn hỏi. Chuyện xử lý có cần bó buộc trong phạm vi nào hay ? Hay là tất cả mọi chuyện đều như vậy, nếu tất cả mọi chuyện ta đều phải tự mình làm chủ, như vậy có phạm vào tội khi thượng(*) hay ?


      (*) Khi thượng: khinh thị người --> ở đây chỉ hoàng thượng


      “Phạm vi xử lý như thế nào chư vị đại nhân đều phải nắm chắc, đó là quyền hạn của các ngươi, các ngươi phải trẻ con, cần tiểu bối như ta cầm tay chỉ từng nét chữ, như vậy là trò cười của người làm quan, cũng là trò cười của toàn thiên hạ, về phần khi thượng… Ta chỉ chuyện do các ngươi quyết định, chứ tất cả mọi chuyện để cho hoàng thượng biết.”


      Lâm Tri chắp tay, lui trở về.


      “Đối mặt với bất kỳ chuyện nào cũng phải đưa ra nhiều phương hướng giải quyết rồi chọn ra phương pháp thích hợp nhất để xử lý, ta cũng muốn nhìn chút, các vị có thích hợp ngồi ở vị trí kia , thời gian mười ngày hy vọng các vị có thể thích ứng tốt, về phần khác, Ôn công công, tuyên chỉ .”


      “Vâng.” Ôn Đức lấy ra thánh chỉ, tất cả mọi người quỳ xuống.


      "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Lã Bách Song, Phan Lập, Trần Như Phi, Cát Hạo bốn người này khi tại vị chưa từng đề ra kế sách giải quyết cùng các vị quan viên trong bộ, có cử chỉ phạm thượng, nay đoạt này chức quan, ra lệnh cưỡng chế bế môn tại gia, có chư khanh ở đây chứng giám, khâm thử."


      Lời ngắn ý giản, tuy là viết trong thánh chỉ, nhưng nghe ngữ khí lại giống như là lời của Trang Thư Tình, Trang Thư Tình cũng phủ nhận, nhìn về phía bốn người sắc mặt xanh mét: “Ngày hôm qua ta cảnh cáo, nếu muốn làm chức quan này, vậy từ , Trương đại nhân, Đổng đại nhân và Vệ đại nhân, các vị hãy mau chóng chọn ra người thích hợp thay vào chỗ trống .”


      “Vâng.”


      Đổng Minh Dương trả lời vô cùng lớn, tiểu nương tự nhiên tùy ý như chốn người này chính là cháu của , nhìn , nàng có bao nhiêu lợi hại, quả thực nữ nhi đúng, uy phong tám phía, cần hỏi thăm nhiều cũng có thể tưởng tượng được, sau ngày hôm nay lời đồn về nàng tăng lên đến mức độ nào.


      cần nữ nhi sùng bái Thư Tình như thế nào, mà ngay cả cũng thể bội phục.


      Hẳn là tất cả thông minh tài trí, cam đảm khí phách của Đổng gia và Trang gia đều dồn hết người nàng.


      Quyền lực cao nhất của quốc gia cứ như vậy được đặt vào tay của nữ nhân, hơn nữa còn là công khai.


      Người hữu tâm bàng quan, cũng người phải muốn nhân cơ hội đảo loạn, nhưng cuối cùng là bị tước mất chức quan, ngay cả thể diện cũng mất sạch .


      Mặc kệ như thế nào, bị nữ nhân điểm danh trào phúng, người hơi có chút tự tôn đều tiếp thục được, cũng có ít người vì tránh chuyện mất mặt này mà làm việc để tâm hơn rất nhiều.


      Chỉ cần để bụng, hiệu suất chắc chắn tăng lên.


      Số lượng tấu chương đưa tới mỗi ngày giảm rất ít, nhưng quả là có giảm, đại nhân các bộ gầy với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, nhưng tinh thần ngược lại rất tốt.


      Có thể là vì dụng tâm làm việc nên có cảm giác thành tựu tràn đầy.


      Ba ngày sau trời liên tiếp mưa, thời tiết sau cơn mưa trở nên trong vắt.


      Tuần cuối của tháng tư, cỏ cây như chứa đầy sức sống, lá còn đọng hơi nước, ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ ra sắc màu xinh đẹp.


      Lệnh cấm của kinh đô được trừ bỏ, thủ vệ chung quanh cửa thành được bổ xung thêm rất nhiều.


      Khi nhìn thấy số lượng lớn xe ngựa chạy đến kinh thành, thủ vệ ập tức thông tri trưởng quan.


      Lúc trước xảy ra phản loạn, thần kinh mọi người vẫn còn buộc chặt, hai tiểu đội nhân mã, mỗi đội mười người lập tức được điều đến.


      Xe ngựa ngừng lại.


      Có người cởi đao xuống cho thuộc hạ dục ngựa tiến lên, chắp tay hướng về phía đoàn người xa lạ, “Bản quan thống lĩnh cấm quân Kim Quý, phụng mệnh hoàng thượng lĩnh người Từ gia lên kinh, đây là quan bài của hạ quan.”


      “Nguyên lai là Kim đại nhân.” Người dẫn đầu tiểu đội tiếp nhân quan bài cẩn thận nghiệm qua, sau khi xác định là lập tức liền thu hồi phòng bị: “Hạ quan Tà Quân, là tướng thủ thành Đông, Trang tiểu thư sớm có truyền xuống mệnh lệnh, Khi đại nhân trực tiếp vào kinh yết kiến, về phần mọi người Từ gia, hoàng thượng ban thưởng phủ đệ, thỉnh mọi người trước trở về phủ đệ nghỉ ngơi, chờ triệu kiến.”
      hargane187, tart_trung, hauyen280328 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 176: Thời kì giáp hạt


      Mặt Kim Quý hề biến sắc, chắp tay : “Phiền Tả đại nhân phái người dẫn đường, bản quan đưa Từ gia về Từ phủ sau đó liền lập tức bái kiến hoàng thượng.”


      Mọi người đều là người thông minh, Tả Quân lập tức an bày, Kim Quý giục ngựa tiến đến chiếc xe ngựa, gõ cửa.


      Rèm xe nhấc lên, lộ ra vẻ mặt Từ Giai Oánh gầy ít.


      “Kim Quý đại nhân.”


      Kim Quý khẽ gật đầu với nàng, “Từ phu nhân, phải vào thành, giống như tin tức lúc trước ta nhận được, tại là Trang tiểu thư giám quốc, Tả quân hoàng thượng sớm chuẩn bị phủ đệ cho Từ gia, có thể thấy được Từ gia an toàn.”


      Từ phu nhân đè nén vài tiếng ho khan, thanh khàn khàn truyền ra, “ đường ít nhiều nhờ có Kim đại nhân chiếu cố, lão thân ghi nhớ trong lòng.”


      “Từ tướng quân là người tại hạ vô cùng khâm phục.” Thấy Tả Quân chờ ở phía trước, Kim Quý đè nằng thanh lời cuối cùng, “Đóng cửa, từ chối tiếp khách, bất kỳ ai.”


      “Đa tạ Kim đại nhân nhắc nhở.”


      đường tới phủ, mặc dù thả chậm tốc độ nhưng thời tiết lại tốt, thường xuyên đổ mưa, Từ phu nhân luân phiên bị đả kích, thân thể vốn kém còn bị ép buộc như vậy nên liền đổ bệnh.


      Mỗi ngày đều có người đưa thuốc đến đúng giờ, nhưng trong lòng có tích tụ nên thân thể lão phu nhân cũng có bao nhiêu khởi sắc.


      Từ Giai Oánh thấy mẫu thân gầy nhiều như vậy, nức nở ôm lấy người : “Nương, có việc gì, Từ gia có việc gì, ngài nhất định phải nghĩ thoáng lên, nếu cha nhìn thấy người như vậy vô cùng tự trách, Từ gia lúc này thể chịu bất kỳ kích thích nào, nương, người thể có việc gì…”


      Vỗ vỗ tay nữ nhi, lão phu nhân thở dài, “Nương biết, nương chỉ là có chút mệt mỏi, nghĩ ngơi mấy ngày tốt lên.”


      Từ Giai Oánh tiếng động rơi lệ, vừa nghĩ có thể lập tức nhìn thấy sư phụ, tâm buộc chặt nguyên đường rốt cuộc cũng buông xuống. Nàng cho rằng đến kinh đô Từ gia phải đối mặt với thác dữ, trong kinh đô Từ gia giao hảo với nhiều người như vậy, ai có thể ra mặt giúp cho bọn họ.


      Nhưng tại nàng vội, có phụ ở đây, sư phụ khẳng định thay nàng suy nghĩ chu đáo mọi chuyện.


      Kim Quý cầu kiến hoàng thượng trước, nhưng hoàng thượng lại cho Ôn Đức trực tiếp đưa đến trước mặt Trang Thư Tình.


      “Từ gia mọi người có khỏe ?’


      Kim Quý dám ngẩng đầu lên, “Nhửng người khác chỉ có chút suy yếu tinh thần, chỉ là lão phu nhân, sợ là có chút tốt.”


      Trang Thư Tình lập tức ngẩng đầu, buông bút hỏi, “Như thế nào?”


      “Từ khi ra khỏi Hội Nguyên Phủ liền ngã bệnh, thuốc do người của Bạch công tử chuẩn bị, Từ phu nhân đường đến đây cũng rất ít xuống xe ngựa, có chuyện gì cũng đều để Tứ tiểu thư truyền lời, hoặc là để Từ gia tam công tử lên xe ngưa chuyện, muốn để mọi người Từ gia biết được, sợ rối loạn nhân tâm.”


      Trang Thư Tình nguyên bản tính khi Từ gia vừa đến lập tức xem bọn họ, tại mỗi tiếng cử động của nàng đều đại biểu cho hoàng thượng, tất cả đều phải cân nhắc, nhưng lúc này nàng cũng bất chấp những thứ này.


      “Giang Hải, người đến thái y viện chuyến, an bày cho Vinh viện sử đến Từ gia.”


      “Vâng.”


      Trang Thư Tình đứng dậy chuẩn bị , lại nhớ đến cần an bày chuyện cho Kim Quý, “Ngươi trở về đúng lúc, nhanh chóng chỉnh lý cấm quân, về sau có thống lĩnh tả hữu, an nguy của hoàng cung giao hết cho ngươi.”


      đường hồi kinh, tin tức liên tiếp truyền đến khiến Kim Quý nhất thời chưa kịp tiêu hóa, nhưng nghe Trang Thư Tình như vậy cũng biết bản thân được coi trọng, mặt tươi cười sáng lạn, chỉ là thoạt nhìn có chút ngốc.


      Trang Thư Tình có vài phần thiên vị với những người như vậy, cười cười, lại : “Cấm quân là bộ phận bị tổn hại nhiều nhất, ngươi mau chóng bổ sung người vào. Nhớ kĩ, trọng chất lượng chứ đặt nặng số lượng, người nhất định phải được sàng lọc chọn lựa, thể lại khiến những người dụng tâm kín đáo trà trộn vào.”


      “Vâng, hạ quan nhớ kỹ.”


      Trang Thư TÌnh vội vàng tới Từ phủ.


      Nơi này lúc trước là toàn nhà của đại hoàng tử, sau khi nàng thu hồi hoàng thượng liền ban cho Từ gia, bởi vì lúc trước đến nên cũng quen thuộc.


      có người gác cổng, nha hoàn và sai vặt mang theo cũng chỉ có mấy người ít ỏi, Trang Thư Tình tiến vào phòng chính mới có người nhìn thấy nàng.


      “Trang tiểu thư!”


      “Người ở nơi nào?”


      Nha hoàn kia vành mắt đỏ hồng vội vàng cúi người thi lễ, sau đó nghiêng người dẫn đường, “Mời ngài theo nô tì, vừa rồi ngự y trong cung đến, tại người đều ở trong phòng lão phu nhân.”


      Cách chỗ của mọi người cũng chưa đến vài bước, rất nhanh Trang Thư Tình liền thấy được mọi người Từ gia.


      Lần gặp mặt này khiến nàng nghĩ đến Dương gia, chỉ là so sánh chút nữ quyến trong phòng yếu hơn rất nhiều so với nữ quyến Dương gia.


      Còn nữa, mệnh của Từ gia cũng tốt hơn Dương gia, tốt xấu gì Từ tướng quân và nhị công tử cũng có thể còn sống trở về.


      phụ!” Từ Giai Oánh vừa quay đầu liền nhìn thấy người đứng ở ngoài cửa, cơ hồ là dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến, ôm chặt lấy nàng khóc đến nỗi kịp thở.


      Từ phu nhân chống giường ngồi dậy, đẩy người bên cạnh ra chút muốn xuống giường.


      Trang Thư Tình vội kéo Từ Giai Oánh lên, “Lão phu nhân tại cần gì hết thân thể ngài quan trọng hơn.”


      “Lão thân ta cám ơn ngài, Trang đại phu, chỉ là tiếng cảm ơn này quá , thi lễ mới khiến thể xác và linh hồn lão thân có thể thoải mái chút.”


      “Ngài thoải mái, nhưng trong lòng của ta cho phép, được rồi, Giai Oánh, đừng khóc, đến đỡ nương nằm xuống, Vinh viện sử, tình huống thế nào?”


      Trước mặt vị này, Vinh Chính cũng chỉ lời tốt, đành thẳng: “Lão phu nhân tuy rằng lúc trước bảo dưỡng tốt nhưng rốt cuộc cũng là người có tuổi, tinh thần bị tổn thương nặng nề, hơn nữa còn bị phong hàn xâm nhập lục phủ ngũ tạng, tĩnh dưỡng vài tháng may ra mới tốt lên được, lão phu nhân nhất định phải an tâm tịnh dưỡng.”


      Cho dù là dưỡng tốt thọ nguyên sợ là vẫn có chút trở ngại, nếu như lại chịu kích thích chừng còn, lời này Vinh Chính chưa .


      Trang Thư Tình cũng qua xem mạch, trong lòng cũng hiểu được, “Mọi người đều nghe được rồi chứ, lão phu nhân cần phải tĩnh dưỡng tốt, có chuyện gì, các người đều phải chịu tội, đừng ép buộc người đến mức còn.”


      Lời này nếu người khác , Từ gia chưa chắc nghe lọt tai, thậm chí còn tâm sinh phản cảm.


      Nhưng bời vì lời này là do Trang Thư Tình , đường quá chịu khổ đều nhờ người của nàng, đến kinh đô cũng nhờ nàng mà được yên ổn, đối với nàng mọi người đều tin phục, tất cả ào ào đáp lời.


      Vinh Chính kê đơn thuốc, sau đó Từ Khang Bình tự mình đưa người ra ngoài.


      Lão phu nhân cầm lấy tay Trang Thư Tình, đôi tay ngày thường được bảo dưỡng thích dắng, thoạt nhìn phú quý trắng nõn, nay lại gầy trơ xương, “Có thể khiến viện trưởng thái y viện đến đây chuyến đều là nhờ mặt mũi của Trang đại phu, người Từ gia khiến ngài thêm phiền toái rồi.”


      “Từ gia vôn làm sai gì, ngài yên tâm, hoàng thượng từng , Từ tướng quân là bề tôi đắc lực của ngài. Từ tướng quân trung tâm, hoàng thường đều hiểu, con đường sau này còn dài, ngài đừng vì chuyện này mà khiến bản thân suy yếu.”


      Nước mắt của Từ phu nhân nhịn suốt đường lúc này liền chảy xuống, “Hoàng thượng thánh minh.”


      Đây là tư tưởng Trang Thư Tình cách nào lý giải, vì hoàng gia mà mất đứa con. Phu quân và đứa con khác còn sống trở về cũng phải nhận hết cực khổ, nhưng bởi vì câu thánh minh của hoàng thượng lại có thể hóa giải khúc mắc trong lòng.


      Nàng tự nhận bản thân làm được.


      Nếu người chiu phải chuyện này là nàng, nàng hận cả đời.


      “Ngũ hoàng tử trảm, những chuyện làm thể giấu giếm, Từ tướng quân chịu oan như đinh đóng cột, tuy tại chuyện Từ tướng quân còn sống chưa người nào biết được, nhưng chờ mọi người an trí tốt sợ là có người đến cửa, tại tốt nhất là nên gặp bất kì ai.”


      Từ phu nhân gật đầu, “Lão thân minh bạch ý của Trang đại phu, Bình Nhi, đóng cửa Từ gia, từ chối tiếp khách.”


      “Vâng, nương.” Từ Khang Bình trả lời mẫu thân, sau đó xoay người bái bái với Trang Thư Tình.


      Trang Thư Tình muốn tránh , Từ phu nhân lại cầm chặt lấy tay nàng, “Lễ này, Trang đại phu ngài nhận .”


      Nữ quyến Từ gia cũng ào ào cúi đầu, Trang Thư Tình thể chịu lễ của mọi người trong phòng, “Mau đứng lên hết .”


      Từ Giai Oánh lạii rớt nước mắt, Trang Thư Tình bất đắc dĩ, “Quần áo ta đều là nước mắt, có thể mang làm muối cho bàn đồ ăn.”


      khóc, Từ Giai Oánh ‘phốc’ tiếng nở nụ cười, vừa khóc vừa cười, chật vật vô cùng.


      “Để nàng khóc , nước mắt nghẹn dường.” Từ phu nhân thương nhìn nữ nhi, bởi vì tùy hứng mà chọn nhầm nam nhân, với tính cách của nữ nhi sợ là phải khiến nàng lo lắng cả đời, nhưng nghĩ đến cũng người được lợi lại là nữ nhi ngốc này.


      May mắn bái được vị sư phụ tốt như vậy, về sau hai mắt nàng đóng lại cũng cần lo nữ nhi bị người bắt nạt. Ít nhất ở Từ gia, về sau ngay cả chút sắc mặt cũng cho nữ nhi xem.


      Hồi cung lâu, Hướng Tả liền đến bẩm báo cho nàng, “Từ tướng quân đến kinh đô.”


      “Rốt cục cũng đến. Trực tiếp mang người đến gặp hoàng thượng , những người khác gặp nhưng người này hoàng thượng gặp.”


      “Vâng.”


      Nguyên tưởng rằng cần đến nàng, nhưng bao lâu Ôn Đức lại đến mời nàng qua. Dặn dò Lục hoàng tử xem xong bàn tấu chương, Trang Thư Tình mới vội vàng theo.


      So với thời điểm mới được cứu, tuy rằng bôn ba đường nhưng tinh thần của Từ Công Mậu tốt hơn trước nhiều, có thể là hồng hào.


      Cũng biết hoàng thượng cho ăn tiên đan thần dược gì.


      Từ Khang Thắng và Lưu Xuân Hiền ở đó.


      Nhìn thấy nàng, hai người nhất tề hành lễ, “Trang đại phu.”


      Trang Thư Tình gật đầu với bọn họ, ngồi xuống ghế Ôn Đức vừa mới chuyển đến.


      Trong mắt Từ Công Mậu nhìn nàng tràn đầy cảm kích, “Trang đại phu, mọi người từ gia… Ít nhiều đều nhờ ngài.”


      “Ta nhận rỗ lễ ở Từ gia, hoàng thượng, ngài tìm ta?”


      Hoàng đế nâng đầu, nhìn tình thần cũng tệ, “Chuyện bây giờ đều là con quản, nên ta an bày con đến chuyện với .”


      Trang Thư Tình hiểu được, “Từ tướng quân ngài còn có thể xuất chinh ?”


      Hoàng đế dở khóc dở cười, như vậy có phải quá trực tiếp hay ? là, ngày cả đường vòng cũng có.


      Từ Công Mậu nghe xong tinh thần run lên, kém chút vỗ án đứng lên, “Trang đại phu ý muốn là hạ quan còn có thể đánh Cúc Quốc?”


      “Có hay ?”


      ! Thù của trưởng tử thể báo!”



      “Từ Khang Thắng vội xin giết giặc, “Trang đại phu, ta cũng muốn .”


      “Có thể, Lưu Xuân Hiền, ngươi có muốn ?”


      Lưu Xuân Hiền miệng khô khốc, lại muốn , nhưng ở trước mặt hoàng thượng nào có thể cự tuyệt, vậy phải là sợ chết sao?


      Lúc này, kỳ thực muốn trở về xem thê nhi hồi, về phần chuyện khác, muốn suy nghĩ, “Nếu như cần ta, ta .”


      Trang Thư Tình vừa lòng gật đầu, “Các ngươi đều có thể , hơn nữa, chỉ các ngươi, tam hoàng tử , được xếp làm tiểu tướng dưới trướng Từ tướng quân, chỉ là tiểu tướng, giống tất cả những tiểu tướng khác.”


      Câu này của nàng khiến Từ Công Mậu nuốt lại lời muốn .


      “Về chuyện khác, còn có thể cử tổ người thích hợp đến quan sát trận chiến, lời như ý, quan sát cuộc chiến chỉ có thể quan sát cuộc chiến.”


      Từ Công Mậu cơ hồ lập tức liền hiểu ý của Trang Thư Tình, dùng sức gật đầu, Chu Quốc tại trong thời kì chiến tranh, nhân cơ hội bồi dưỡng người đợi đến khi nào!
      tart_trung, hauyen2803, lêthanh900931 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hóng lắm luôn, lâu lâu mới lại đc đọc, đc cảm nhận khí thế của bạn TT tuyệt

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :