1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Cái khúc rút máu này kéo dài đấy
      Hoa Hong Xanh _16 thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      nương với chả nương, 1 đám ăn hại, lúc cần k thấy, chết quả đất
      Tiểu Huân thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 165: Kế vị !


      Nguy cơ giải trừ, Trang Thư Tình mới ra hiệu cho Chu Tề mang ngự y tiến vào.


      Người đến đều là những gương mặt quen thuộc.


      Viện sử Vinh Chính, Tả hữu viện phán, sau đó cũng có vài vị nàng từng cùng hợp tác ở Nam Đài phủ.


      Chu Tề coi như có tâm, Trang Thư Tình dựa nhờ Chỉ Cố đứng lên, “Những chuyện trước , các ngươi mau tới bắt mạch cho hoàng thượng.”


      Mắt Vinh Chính dán lên mấy cái chai trong phòng dứt ra, nghe thấy lời này liền buông mắt tiến lên phía trước.


      đường đến Chu Tề sơ qua cho bọn họ tình huống đại khái, đổi máu, đem máu từ cơ thể người này truyền vào cơ thể người khác, vòng vòng lại cho đến khi máu đổi mới hoàn toàn, cách này thế nhưng có thể làm được.


      “Viện sử.” Chu Tề thấp giọng nhắc nhở câu, Vinh Chính mới thu thần xem mạch, vội, nghe Chu Tề Trang đại phu phải người hẹp hòi, chừng sau này có thể hỏi kĩ hai.


      Ngự y luân phiên tiến vào xem mạch, Vinh Chính trước lui ra bên người trang Thư Tình, mày nhíu lại, “Trang đại phu, mạch tượng lúc này sao lại kỳ quái như vậy, hoàng thượng ràng rất suy yếu, nhưng mạch tượng lại rất hữu lực, nên là trạng thái hoàng thượng nên có lúc này.”


      Trang Thư Tình uống ngụm trà, “Chờ mọi người xem mạch mạch xong ta giải thích.”


      Vinh Chính thấy nàng mệt mỏi đến hai mắt đều đỏ bừng, thức thời lui ra phía sau bước, cúi đầu chờ.


      Đám người xem mạch xong, Trang Thư Tình phái Chu Tề đến bên giường trông chừng, đem tình huống của hoàng thượng nhất nhất ra, “Độc này chính là cổ quái như vậy, từ lúc sáng đến bây giờ vẫn mực thay máu, theo lý mà phải đổi hết toàn bộ, nhưng độc vẫn còn dư lại, chỉ có thể tiếp tục đổi, ta nghĩ có thể thương lượng với mọi người chút về cách giải độc, như vậy kéo dài nữa thân thể hoàng thượng bị tổn hại rất lớn.”


      “Đây là trách nhiệm của ta.” Vinh Chính nâng mắt hỏi, “Trang tiểu thư sao có thể xác định được máu trong cơ thể hoàng thượng đổi hết?”


      “A?” Trang Thư Tình hơi ngừng chút, lập tức hiểu được thắc mắc chuyện gì, rất sảng khoái giải thích cho , “Khi tình trạng cơ thể ở mức bình thường, thể trọng máu trong cơ thể của người được ước tính là 8/100, đánh giá chút thể trọng của hoàng thượng là có thể đoán được.”


      Vình Chinh có tiếp tục truy vấn sao nàng lại biết được ràng như vậy. Khom người cúi chào, sao đó liền cân nhắc phương thước.


      “Chiêm Nhi…”


      Sắc trời tối dần, hoàng đế rốt cuộc có thể mở miệng chuyện. Vinh Chính bước lên phía trước bắt mạch, mạch tường yếu , nhưng so với lúc trước dần ổn định.


      “Trang đại phu, hoàng thượng tốt lên rất nhiều.”


      Nhìn nhìn bình máu cơ hồ sắp hết, Trang Thư Tình nhìn về phía Chỉ Cố, “Cho người gọi Thanh Dương Tử trở về, máu vẫn có thể chống đỡ được hồi nhưng độc phải nhờ kết luận của .”


      Rút kinh nghiệm từ vị cung phi trước, lúc này Trần Nguyên cho hai người trông chừng ở cửa, bằng bên người Bạch Chiêm có ai cũng yên tâm lấy máu.


      Vừa phân phó người, Trang Thư Tình lại đưa cho lượng máu.


      Bạch Chiêm hiểu ý, nương ánh sáng bên ngoài cẩn thận phân biết, “Chất nhũ màu trắng rất ít.”


      “Vậy là tốt rồi, hôm nay nhất định phải loại bỏ hoàn toàn độc tố, hoàng thượng có thể chuyện chứng minh rằng độc tố yếu rất nhiều, đủ để ảnh hướng đến ngài…” Trang Thư Tình lập tức im lặng nhìn về phía giường, hành động của nàng khiến người khác cũng phản ứng kịp.


      Vinh Chính nhanh chóng quỳ xuống thỉnh tội, “Hoàng thượng thứ tội!”


      Trong phòng, bao gồm toàn gia Chu Tri Sâm đều quỳ xuống.


      Có phải nàng cũng nên quỳ hay ? Trang Thư Tình có chút luống cuống nhìn về phía Chỉ Cố.


      Bạch Chiêm tiến lên, đạp vào ghế con bên giường đỡ nàng ngồi xuống, nửa điểm cũng muốn để nàng chịu ủy khuất, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía người giường. Chỉ qua thời gian hai ngày, thoạt nhìn như già mười tuổi, mặt xuất nếp nhăn, tóc cũng bạc nhiều.


      “Nếu ngài mang dạng này gặp nương ta, nàng chắc chắn nhận ra.”


      Tâm tình phúc tạp của hoàn đế bỗng dưng đến tan thành mấy khói, nhất thời biết gì mới tốt, dứt khoát nhìn .


      “Đều đứng lên , hoàng hậu, ngồi bên người trẫm.”


      Hoàng hậu đỏ bừng hốc mắt nhưng hề có chút thất thố, chỉ vững vàng ngồi ở mép giường, bảo vệ uy nghiêm của hoàng hậu.


      Hoàng thượng nhìn về phía Trang Thư Tình, ngữ khí nhu hòa trước nay chưa từng có, “Vất vả ngươi.”


      “Ta là đại phu, cho dù ngài là hoàng thượng, ta cũng cứu.”


      Hoàng thượng nhìn nàng cười cười, lại nhìn lão tam và lão út, lời nào, nhưng trong mắt lại hiền hòa.


      Nhất nhất nhìn mỗi người trong phòng, đều là những gương mặt quen thuộc, nhìn lại lòng tràn đầy cảm khái.


      Cuối cùng ánh mắt dừng lại người Bạch Chiêm, cần hỏi cũng biết, cục diện muốn ổn định, nhất định phải cần .


      “Chiêm Nhi, kế vị .”


      Bạch Chiêm căn bản để ý đến , cúi đầu hỏi Hữu Phong, “Phụ thân bị thương đến đầu sao?”


      Trang Thư Tình biết tình huống lúc này của Bạch chiêm, đừng là kế bị, sợ là còn có cái phiến toái lớn hơn, nhưng trước mắt hoàng thượng, tình huống lúc này phải ai quản cũng được, mà Đại Chu, thể ngay cả người quản cũng có.


      Đau đầu suy nghĩ, Trang Thư Tình nhìn về phía hoàng thượng: “Chỉ Cố tạm thời mặc kệ chuyện này.”


      Thấy thái độ của hai người bọn họ chỉ dừng lại ờ hai chữ tạm thời, hoàng thượng hài lòng cho lắm, định hỏi lại, khóe mắt lại nhìn thấy Ôn Đức lắc đầu với , liền dừng lại, đem lời nuốt xuống.


      Thanh Dương Tử rất nhanh liền tiến vào, Trang Thư Tình nhanh chóng đem tình huống trước mắt cho , Thanh Dương Tử hai lời liền tiến lên rút máu, sau đó bỏ toàn vào trong nước chanh đựng trong chén trà, tinh tế xem xét hồi,ngẩng đầu lên,ánh mắt sáng quắc, “ nhiều, nhưng càng gần đến cuối độc càng phát tán nhanh, phải cẩn thận chút.”


      Hai mươi bình máu bị vỡ bình, còn dư lại cũng đủ dùng, Thanh Dương Tử cũng vội lấy máu lưu lại tham khảo phương thuốc cùng đám ngự y, bỏ thêm hai loại dược vào thang thuốc, đám người bụng đói kêu vang kéo nhau ăn cơm chiều.


      Đèn trong cung đều đốt sáng, hành lang và đường có cung nữ và nội thị lại, nếu phải trong khí còn ngửi thấy mùi máu tươi Trang Thư Tình kém chút cho rằng nơi này vẫn luôn yên ổn như trước.


      “Buổi tối trời lạnh, sao lại ra.” Bạch Chiêm đem áo choàng đưa cho nàng, là chiếc áo lúc trước nàng khoác.


      ra ngoài hít thở chút khí.” Lúc trước thần kinh buộc chặt, nhất thời buông lỏng xuống, nếu ra hóng gió nàng nghỉ là mở mắt được mất.


      Dựa vào cái ôm ấm áp phía sau, Trang Thư Tình nhìn về phía hư , “Chỉ Cố, chàng… có tính toán gì ?”


      Bạch Chiêm ôm chặt lấy nàng, có dấu giếm, “Chuyên nơi này xong ta tính Tây Vực chuyến, nàng cùng ta.”


      Đề nghị này đúng là khiến nàng động tâm, nếu nàng có thể ít cố kị chút, gật đầu cái là được rồi, nhưng chuyện gì nàng cũng có thể để ý, duy chỉ có sức khỏe của Chỉ Cố là điều nàng thể chú ý.


      Thở dài, Trang Thư Tình khoát tay lên người , “Ta cũng muốn , nhưng lần này được, Tây Vức quá xa, ta có khả năng tự bảo vệ mình, mang theo ta liên lụy đến chàng, sau này . Thân thể của chàng tốt lên chuyện gì cũng có thể thương lượng.”


      Bạch Chiêm hận thể thời thời khắc khắc đem người nhét dưới mí mắt của , chỉ là lúc này biết bản thân thể tùy hứng được, tình huống của tại thể ra tay, bằng sợ là hậu quả thể chịu đựng nổi, nhưng khi ra ngoài có rất nhiều thứ thể biết được, căn bản thể đem Hữu Phong giao cho người khác.


      Ôm chặt người hơn, đáy lòng Bạch Chiêm có chút cam.


      Trang Thư Tình vén tóc của lên, màu trắng chiếm hơn phần nữa.


      “Ngày mai liền .”


      Bạch Chiêm lắc đầu, “Phải hai ngày, có số người vẫn thành , nàng ở chỗ này chờ ta, ta thể để bọn họ có cơ hội nhằm vào nàng.

      “Nhưng mà…

      “Tin ta, ta để mình có chuyện.”


      “Được rồi, tin chàng, tin chàng còn có thể tin ai.” Trang Thư Tình vuốt vuốt mặt , cảm giác được nam nhân cọ cọ lòng bàn tay nàng, nàng chỉ càm thấy xót xa đến được.


      Vì sao nàng vốn tưởng cuộc sống của mình có thể thuận lợi lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy?


      Nếu Chỉ Cố Tây Vực nhưng vẫn thể giải quyết nàng phải làm thế nào đây?


      Nếu khoảng thời gian Chỉ Cố ở kinh đô lại xảy ra biến cố phải làm sao đây?


      " phải sợ."


      Sao nàng có thể sợ, Trang Thư Tình cười khổ, ngầng đầu nhìn về phía ngôi sao sáng nhất bầu trời, lại nhìn kĩ, phát có rất nhiều đốm phát sáng.


      “Công tử.” Ôn Đức ho tiếng, thể quấy rầy thế giới hai người bọn họ.


      “Chuyện gì?”


      Ôn Đức đem vật trong tay đưa lên, Bạch Chiêm cũng tiếp, nhìn tay cái liền thu hồi tầm mắt, hề gợn sóng : “Có rất nhiều người muốn là quan.”


      “Vâng, lão nô biết phải làm gì.” Ôn Đức khom người lại : “Lão nô muốn mượn người của công tử chút.”


      cần bọn họ, tìm Vệ Hàm.”


      “...Vâng.” Ôn Đức cảm thấy đáng tiếc công tử nhà quá mức thông mình, nhưng công tử lại hề cho hoàng thượng môt chút cơ hội.


      đêm, kinh đô mất bảy vị quan, hai võ tướng, năm văn thần.


      Biết Bạch Chiêm chùn tay trong chuyện này, những quan nhân khác nhất thời đều trở nên thành , Bạch công tử phải hoàng thượng, giờ khắc này bọn họ nhận thức ràng.


      Đêm nay Trang thư Tình vẫn có lên giường ngủ, nghiên cứu với Thanh Dương Tử lượt sau liền dựa vào lòng Bạch Chiêm thiếp .


      Rạng sáng, giờ sửu qua nữa, Nghi Thiên điện đứng đầy người.


      Trang Thư Tình vận dụng mọi thức hết mức có thể nhất, tay chỉnh nước muối, tay bắt mạch, chỉ chờ có gì xảy ra liền lập tức truyền máu.


      Thanh Dương Tử bên kia cách khác lại lấy giọt máu, đặt lên mũi ngửi, quan sát kĩ càng, mọi người, bao gồm cả hoàng thượng cũng gắt gao nhìn chằm chằm hai người.


      Chu Tri Sâm nhịn được hỏi, “Như thế nào? Độc có giải được ?”


      Hai người cũng thèm để ý đến .


      còn muốn hỏi, hoàng hậu kéo chút mới miễn cưỡng nhịn xuống.


      hồi lâu, Thanh Dương Tử mới thở ra ngụm trọc khí, “Máu sạch.”


      Hoàng hậu tiến lên bước hỏi, “ sao? cần truyền nữa?”


      “Tạm thời là như thế, nhưng mà các người cũng đừng sớm vui mừng, chỉ máu bên trong sạch, mạng được cứu về mà thôi, muốn xuống giường, qua nửa năm mới có thể, càng đừng muốn lập tức khôi phục như ban đầu, qua năm có thể khôi phục đến tám phần rất tốt.”


      So với chết, đây là kết quả tốt nhất, nhưng người đều nghĩ theo hướng tốt, Ôn Đức vội vàng : “Trong cung có dược liệu tốt nhất, có thái y viện , còn có Trang đại phu và Thanh đạo trưởng tương trợ, cũng phải nữa năm mới có thể xuống giường, năm mới có thể khôi phục được tám phần?”


      “Ừ.” Thanh Dương tử vô cùng buồn ngủ, ném câu liền tìm giường.


      Trang Thư tình tiếp, “Dưỡng tốt chút, hoàng thượng lúc này phải tỉ mỉ chăm sóc.”
      hargane187, Layla06, tart_trung34 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 166: Chuyện tiếp theo.


      Cho dù có như thế nào, thời điểm khó khăn nhất cũng qua, cuối cùng mọi người có thể ngủ giấc an ổn.


      Những người nên cũng cáo lui ra ngoài, Trang Thư Tình cũng thèm để ý, dựa vào người Bạch Chiêm ngủ đến thiên hôn địa ám.


      “Nghỉ ngơi ở đây luôn , Ôn Đức, ngươi tìm bộ quần áo mới cho nàng.” Dừng chút, hoàng đế lại : “Chiêm Nhi, Đại Chu thể có con, con biết điều đó.”


      “Nếu còn sống trở về, chuyện này lại bàn tiếp.”


      Hoàng đế nâng nữa người lên, “Có ý gì?”


      Bạch Chiêm ôm lấy người trong lòng rời .


      Hoàng đế vấn muốn truy vấn cẩn thận chuyện này, Ôn Đức giành : “Hoàng thượng chuyện này lão nô có biết.”


      Hoàng hậu đỡ tay ma ma, ôn nhu : “Hoàng thượng, nô tì về đổi xiêm y trước.”


      “Cũng tốt, nàng cũng mệt mỏi, trở về rồi nghỉ ngơi nhiều chút, đừng quá nhiều.”


      “Vâng.”


      Căn phòng vừa rồi chật ních người, bây giờ cũng chỉ còn lại chủ tớ hai người.


      , sao lại vậy, Chiêm Nhi bị thương?”


      “Cũng phải như thế.” Ôn Đức tiến lại gần chút, thanh đề thấp, “Công tử luyện công xảy ra vấn đề, lão nô nghe được tình trạng đến độ rất nguy hiểm, đêm qua lão nô nhìn thấy công tử từ nóc nhà xuống, còn phun ngụm máu, lão nô tìm Thanh đạo trưởng hỏi thăm, nhiều lời, chỉ Bạch gia công pháp có nguồn gốc từ Tây Vực, công tử phải nhanh chóng tìm căn nguyên vấn đề, vậy nên công tử mới ,…”


      Quả là như thế! Tim hoàng thượng đập mạnh cái, lúc sau mới hỏi, “Trang Thư Tình cũng biết?”


      “Vâng.”


      Hai người này quả là rất tín nhiệm lẫn nhau. Thân thể hoàng đế có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi hồi mới hỏi lại. “Trẫm mê man bao lâu?”


      “Hôm nay là buổi tối ngày thứ hai.”


      “Chút thời gian như vậy sao Chiêm Nhi có thể lập tức tới kịp?”


      “Hồi hoàng tượng, theo tin tức lão nô biết được, Trang tiểu thư trước là bị người bắt cóc, lão nô đoán là người của ngũ hoàng tử phái tới, vì muốn rời lực chút ý của công tử, công tử đoán được chỉ có người ở kinh đô mới có lá gan động đến người của nên cơ bản cần tìm, trực tiếp chạy đến kinh đô đòi người, kết quả liền đụng phải tình huống tại. Trang tiểu thư nhờ có mãnh thú cứu trợ nên trốn thoát, đến trễ nửa ngày so với công tử.”


      “Đúng rồi, lão nô quên mất, Trang tiểu thư dẫn theo mấy trăm con mãnh thú đến kinh đô, hẳn là khi đó nàng biết thân thể công tử xảy ra vấn đề, sợ ở kinh đô xảy ra chuyện gì nên mới gấp rút như vậy, may mà có bầy mãnh thú này mới có thể đối trọi được với đội quân của ngũ hoàng tử và Chử gia, tiến vào hoàng cung cứu ngài. Sau lại có mấy vị hoàng tử liên hợp động thủ, cũng may có dã thú bảo hộ hoàng cung, sau đó được Trang tiểu thư dẫn tham chiến, người của công tử rất lợi hại, đám người kia tổn thất nặng nề.”


      Ý trong lời hoàng đế nghe được rất ràng, nhưng về tình về lý, trong khoảng thời gian hôn mê, nếu có hai người bọn họ, cục diện này chỉ dựa vào Ôn Đức chắc chắn thể nào đứng vũng.


      Sau chuyện này, Trang Thư Tình cũng ngồi vững cái ghế phù thủy này, ngẫm lại cũng cảm thấy may mắn bản thân phải là vị quân chủ dung được bất cứ mầm mống nào có thể lay chuyển đến ngôi vị hoàng đế, lời đồn vừa ra liền cho người lấy mạng nàng, nếu làm như vậy, cơn sóng dữ này, người nào có thể ngăn được.


      Quả , mỗi cử chỉ hành động, đều do thiên định.


      “Lão nô còn quên mất chuyện, người cứu ngài trước tiên là Lục hoàng tử, lúc đó lão nô tuy rằng cảm thấy thích hợp nhưng họ phòng lão nô rất gắt, lão nô sợ thảo kinh xà, dám vọng động, biết tại sao lục hoàng tử lại có được manh mối nên tìm mọi cách cứu ngài ra, nghe Thanh Dương Tử , nếu ngài ngửi hết lưu hương kia, Sợ là mãi mãi tỉnh.”


      “Lục Nhi a…” Nhi tử cơ thể trọn vẹn kia của đều thu mình nhiều năm, nhiều năm qua cũng rất ít để ý tới, nghĩ đến bản thân cũng là nhi tử này cứu ra, tất nhiên thể đối xử lãnh đạm với con trai, nhưng bộ dáng kia, cho dù cho Lục Nhi quyền lực cũng thể, triều thần thể chấp nhận vị hoàng đế có thiếu khuyết.


      “hoàng thượng, Trang tiểu thư xem qua tay cho Lục hoàng tử, là có thể loại bỏ ngón tay dư thừa .”


      Hoàng thượng liền vui vẻ, “ sao?”


      “Vâng, lão nô dám lựa gạt hoàng thượng.”



      “Tốt, tốt, tốt.” Liên tục ra ba chữ tốt, ý cười mặt hoàng đế càng lúc càng dày, “Trang Thư Tình này chính là phúc tinh của trẩm… , chỉ là của trẫm, mà còn là của toàn bộ hoàng thất.”


      Ôn Đức cũng cười theo, thành tâm thành ý : “Lão nô cũng cảm thấy Trang tiểu thư là người vô cùng nhân hậu.”


      Hai người cao hứng hồi, thể tranh khỏi đồng thời nghĩ đến chuyện bọn họ vẫn mực tránh .”


      giống như ngài nghĩ, công tử ngày từ đầu đều lưu tình với bọn họ, Lương quý phi và ngũ hoàng tử bây giờ vẫn chỉ bị giam giữ, đại hoàng tử, nhị hoàng tữ và tứ hoàng tủ bị công tử cảnh cáo từ sớm, nhưng bọn họ vẫn cố tình động thủ khiến công tử chỉ có thể ra tay ngoan độc, ba vị hoàng tử lúc đó căn bản nghĩ tới công tử dám giết bọn họ, bọn họ cho rằng cho dù chuyện bại cũng sao, nhiều nhất cũng chỉ bị ngài phải bế môn trong phủ mà thôi, nhưng công tử thể tiếp tục nhân nhượng bọn họ lần nữa.”


      Dừng chút, Ôn Đức nhìn vẻ mặt có chút sững sờ của hoàng thượng, lại : “Lão nô tự mình xem, tòa nhà kia cực kì phô trương, dát bằng vàng nguyên, bố trí hết sức xa hoa, nghe thủ hạ của công tử là Hướng Tả , tòa nhà kia chắc chắn còn có mật thất, chỉ là lúc đó có thời gian để ý những chuyện này nên lão nô cũng tra kĩ càng.”


      Chuyện như vậy có thể làm được đến đây cũng là cố sức, hoàng đế nghĩ, nguyên tưởng rằng lão ngũ hại mất nửa cái mạng bị Chiêm nhi sử lí, nhưng ngờ người trước lãi là ba người kia.


      Giống như bọn họ đoán, nếu để xử trí, chỉ đơn giản là bế môn, nhưng cũng tuyệt đối quyết đoán ra tay lưu loát được như Chiêm Nhi, ‘vương tử phạm tội, trị như thứ dân’ lời này, cho tới bây giờ vẫn chưa hề tồn tại, thể nhẫn tâm như Chiêm Nhi.


      Cũng tốt, như vậy… cũng tốt.


      Chết chết , còn dư lại… cũng nên mau chóng xữ lý.


      Coi như trừ bỏ khối u ác tính.


      Chỉ là nghĩ tới bảy đứa con trai vừa ngủ dậy mất bốn, tính cả sinh mạng chết yểu là năm, trong lòng liền hiểu có chút kinh hoàng.


      “A Đức, ngươi gọi Tam hoàng tử đến chuyến.”


      “Hoàng thượng, bây giờ còn sớm, tam điện hạ vẫn còn trong cung, trời sáng nhất định có thể thấy…”


      giải quyết xong chuyện trong lòng, trẫm ngủ được, thôi.”


      Chu Tri Sâm tới rất nhanh,ánh mắt ảm đạm, quần áo nhăn, giống như chưa có thoát y, mặc bộ như vậy trực tiếp ngủ.


      “Nhi thần tham kiến phụ hoàng.”


      Nếu người gọi là Chiêm Nhi, chỉ sợ nhận lại ánh mắt lạnh, chứ phải cái hành lễ, mấy năm nay, Chiêm Nhi chưa bao giờ hành lễ đứng đắn với .


      “Đứng lên, ngồi ở đây.”


      Hoàng thượng chỉ mép giường, Chu Tri Sâm nháy mắt thanh tỉnh, trong lòng bắt đầu bồn chồn, biết phụ hoàng muốn gì với .


      “Sâm Nhi, phụ hoàng muốn truyền ngôi hoàng đế cho Chiêm Nhi, con có cam ?”


      Chu Tri Sâm phải là kẻ ngu dốt, chuyện này cũng dối, lời , “Trong lòng nhi thần lúc mới đầu cũng có chút cam, nhưng sau này lại cảm thấy trong đám hoàng tử, so với bất kỳ ai đều thích hợp, nhi thần cảm thấy vấn đề lớn nhất phải là nhi thần nghĩ thế nào, mà là làm thế nào để khiến gật đầu, người khác ai cũng muốn trèo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng Bạch Chiêm, căn bản là trướng mắt.”


      Hoàng đế cười khổ, “Con có thể nghĩ thoáng là tốt rồi, Sâm Nhi, phải là con tốt, mà là Bạch Chiêm thích hợp với ngôi vị kia, con, càng hợp làm vị tướng quân dũng, chỉ có Chiêm Nhi mới có thể xé bỏ vách tường vô hình mà thế gia đại tộc dựng nên, đề bạt người chân chính có bản lĩnh, phụ hoàng phải biết tình huống của Đại Chu, chỉ là dám động thủ, càng dám động vào, bước tốt, Đại Chu liền xong, phụ hoàng dám cược, măc kệ trong huynh đệ các con người nào làm hoàng thượng, cũng chỉ có thể kéo dài được cục diện như vậy, bị quản chế khắp nơi, trơ mắt nhìn tình huống càng ngày càng trở nên hỏng bét mà chỉ có thể bất lực làm được gì, Đại Chu, tràn ngập nguy cơ.”


      Lời sâu sắc như vậy khiến Chu Tri Sâm nghe mà lưng ứớt mồ hôi, có chút lời, là chuyện thể nghe, trừ phi, là người cuối cùng ngồi vị trí kia.


      Nhưng mà lời của phụ hoàng phải tiếp, “Phụ hoàng, có lẽ ngài còn chưa biết, có bảy vị quan viên bị cắt chức, Bạch Chiêm ‘Thà giết lầm, chứ bỏ sót’ lời này, truyền khắp kinh đô, , lúc trước ít người nhìn vừa mắt, lời này vừa ra, khí kinh đô lập tức nóng lên, khiến cho chuyện tạo phản hoàn toàn bị đè cuống, giống như vậy, sợ có người dùng, chỉ là người kia có nguyện ý vì sở dụng.”


      Thà giết lầm còn hơn bỏ xót, lời này ra có vẻ ngu ngốc, nhưng mà, nghe lại vô cùng thống khoái.


      Ngồi ngôi vị hoàng đế vài thập niên, vẫn chưa từng thống khoái như vậy.


      Chu Tri Sâm đứng dậy quỳ xuống bên giường, vẻ mặt của chưa bao giờ nghiêm cẩn như vậy, “Phụ hoàng, lúc trước nhi tử quả có để ý đến vị trí kia, nhưng nhi tử cũng biết câu , thượng vị giả, người người tin phục, lời này chính là để Bạch Chiêm, nhi tử, tin phục.”


      “Đứng lên , phụ hoàng tin con.” Hoàng đế vỗ vỗ vai , “ còn sớm, con dâu của trẫm sợ là cũng lo lắng, trở về .”


      “Vâng, nhi thần cáo lui.”


      Lão tam còn để tâm tới ngôi vị hoàn đế là , hoàng thượng xác định xong điểm này tâm cũng liền để xuống, chỉ là Chiêm Nhi…


      Chiêm nhi nếu có thể trở về mới bàn tiếp, trong khoảng thời gian này làm sao bây giờ?


      tinh lực tốt, lão tam mặc dù có chút năng lực nhưng cũng thể giám quốc, quyền lực khi dính tay, tất nhiên thể dễ dàng buông ra, Lục Nhi… tâm rất mềm, bản thân lại tuổi , căn bản là thể lo lắng chu toàn, làm sao bây giờ?


      Nghĩ nghĩ, hoàng thượng liền ngủ, trong lúc mơ màng, trong đầu lên khuôn mặt kia của Trang Thư Tình.


      Ngày kế tỉnh lại nhìn thấy nàng, trong lòng liền nhớ lại tối hôm qua trước khi ngủ suy nghĩ đến chuyện gì, nhưng càng nghĩ lại càng thấy khó hiểu, chưa đến nàng và Chiêm Nhi vẫn chưa thành thân, nhiều nhất tại chỉ là người khác họ, càng chủ yếu là, nàng là nữ nhân.


      Tuy rằng nữ nhân này quả thực có chút bản lĩnh.


      Trang Thư Tình căn bản nghĩ tới có người tính toán mình, ra ngoài rút máu với Thanh Dương Tử, lát sau liền tiến vào xem xét, “Tin tức tốt, độc tái phát.”


      Thanh Dương tử hỏi Vinh Chính phương thước ngày hôm qua, sạn lại hai vị thuốc, lại bỏ thêm hai vị, những thứ khác cũng hơi sửa lại chút liều lượng, “Theo như cái này bốc.”


      Biết là đệ tử duy nhất của Hữu Vọng chân nhân, ở phương diện này, người nào dám xen vào, huống chi có bản lĩnh.


      Vinh Chính nhìn phương thuốc hoàn toàn thay đổi, tinh tế quan sát chút, hai mắt liền sáng rực lên, diệu, tuyệt diệu! Thết nhưng lại có thể phối được như vậy! hổ là đệ tử truyền nhân của Hữu Vọng chân nhân!


      “Chiêm Nhi đâu?”


      Trang Thư Tình đến từ sớm thêm nước muối cho hoàng thượng, thuận miệng trả lời: “Các đại thần đến, gặp.”
      Layla06, tart_trung, hauyen280337 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      đào tạo cho bạn lục lên cái ngôi vị người người thèm chỉ bạch chiêm ghét đấy là đc mà, bạn lục này nghe vể cũng rất thông minh lại ngoan lại có hiếu, bao nhiêu năm k đc cha quan tâm nhưng lại k sinh lòng thù hận, bồi dưỡng tốt, có bạch chiêm với thư tình chỉ bảo là đc mà

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :