1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hay mà,huhu.cứ cắt ngay khúc gay cấn như này biết làm sao.
      Lần này cho các ngươi biết tnao là phù thủy nhé,chỉ mong các e thú thú đáng k đứa nào bị thương

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 153: gặp nhau!


      Nàng trực tiếp đạp phá cửa thành, mang theo hàng đội ngũ tiến đến


      Tiếng kinh hô cùng tiếng thét vang lên mảnh, người trong thành kinh hoảng tránh né, tướng sĩ thủ ở phía thành đông muốn đóng cửa thành lại nhưng động tác bọn họ lại chậm bước, cửa chưa kịp khép, người liền bị đẩy ngã xuống đất.


      đường đến đây nàng dặn dò bọn chúng, có thể đả thương người nhưng thể giết người, nàng lo chính mà, cho Chỉ Cố, và cho tất cả những người tham dự vào đường lui, áp chế tình trong phạm vi có thể chế.


      Hiển nhiên, những động vật này đều nghe nàng, thu móng vuốt lại, hại đến nhân mệnh.


      Vừa vào thành, tiếng thét càng cao thấp nối tiếp, ngựa khống chế được chạy loạn tứ tung, xa phu cũng kép lại được.


      Cửa hàng dùng tốc độ nhanh nhất đóng lại, người thể trốn trong nhà đều run run trốn ở nới nào đó, chỉ mong mình nên bị phát .


      Nhưng thiên tính của con người đều rất tò mò, dù đóng kín cửa cũng mở hé cửa sổ nhìn ra bên ngoài.


      bầy mãnh thú, cảnh tượng như vậy đúng là trăm năm khó gặp.


      Trang Thư Tình quản được nhiều như vậy.


      Tính tình của Chỉ Cố như thế nào năm nay nàng sớm ràng, chỉ cần chọc nổi giận, người đó liền chết thể nghi ngờ, nhưng nàng phải người của Đại Chu, cũng được đại gia tộc huấn luyện, học y nhiều năm, vì có thể cứ được càng nhiều tính mạng, đối với sinh mạng nàng vẫn mang theo thái độ kinh sợ.


      Từ trong đáy lòng, nàng muốn Chỉ Cố đeo lưng nhiều tánh mạng như vậy.


      Hơn nữa, nàng càng lo lắng thân thể Chỉ Cố.


      Nghĩ như vậy, trong lòng nàng càng trở nên gấp gáp, "Mau chút nữa."


      "Ngao ô!"


      "Ngao!"


      "Rống!"


      "..."


      Ôm chặt lấy cổ ngân sói để chính mình phải ngã xuống, Trang Thư Tình chôn đầu lông cỗ của con sói, kỳ thực nàng sớm còn bao nhiêu sức lực, chỉ dựa vào chút lo lắng chống đỡ đến đây.


      "Ngao ô!"


      Sói trắng đột nhiên đừng lại, chưa đợi nàng phản ứng kịp, người liền bị ôm xuống lưng sói, rơi vào trong vòng ôm ấm áp, dường như còn mang theo mùi máu.


      Nàng bị ôm rất chặt, xương cốt đều phát đau, Trang Thư Tình cũng chỉ cười. Nếu người này ôm nàng chặt như vậy, nàng sợ là thất thố đặt mông ngồi xuống đất.


      Cổ cứng đến còn cảm giác. Thắt lưng cũng đau đứng thẳng lên được, toàn thân chỗ nào cũng cảm thấy thoải mái. Vòng tay ôm lấy , “Ta sao, Chỉ Cố, ta sao, chút thương cũng có, ta tốt lắm…”


      Hướng Tả chạy đến, mặt che dấu được vẻ kinh ngạc, phải công tử, trong mắt công tử ngoại trừ Trang tiểu thư đường như cũng dung nạp được bất kì ai.


      tại, những dã thú này dã tính vẫn chưa thuần, bọn chúng vây xung quanh hai người, thấy đến liền cảnh cáo lên tiếng kêu.


      Trang Thư Tình thấp hơn Bạch Chiêm hơn cái đầu, mắt chỉ nhìn đến bả vai của , nhón chân lên mới nhìn thấy ràng tình cảnh phía trước, những nàng bất đắc dĩ bị ôm rất chặt, chân lại còn chút lực, chỉ dành vẫy tay với ra hiệu ‘Đừng tới gần’


      Hướng Tả nghe lời tiến đến.


      Đám mãnh thú lúc này cũng ngừng thanh, phòng bị theo dõi .


      “Chỉ Cố, để ta bắt mạch cho chàng trước.”


      Bạch Chiêm ôm người động đậy, tâm tình trống rỗng mấy ngày nay vừa được lấp đầy khiến muốn buông nàng ra.


      “Ta sao.”


      “Ta thích nghe chàng trả lời có lệ, nghe lời, sau này để chàng ôm đủ.”


      Bạch Chiêm muốn buông nàng ra, cũng muốn để nàng xem mạch, vừa tỉnh táo lại liền biết tình huống bản thân tại tốt lắm, giết nhiều người như vậy chẳng nhưng hao tổn nội lực, thế như lại càng tăng trưởng, có cảm giác dường như bản thân sắp tự bạo.


      Nhưng Hữu Phong từ trước đến giờ vẫn dễ lừa gạt.


      Bạch Chiêm nhanh chóng cân nhắc trong lòng chút, buông người ra, tay gắt gao nắm lấy Thư tình.


      “Phụ thân có nguy hiểm, chúng ta tiến cung trước.”


      “Chậm chút cũng sao.” xong, Trang Thư Tình liền bắt lấy tay .


      Hướng Tả thấy như vậy, trong đầu liền nghĩ, nếu đổi lại thành người khác, chết cũng tàn phế.


      Trang Thư tình liền đụng đến mạch của liền biết là chuyện ổn, nguyên khí quá nhiều, thân thể cơ hồ chịu đến đỉnh điểm, nhưng huyết khí lại càng khô kiệt hơn trước, đúng, chuyện này ổn.


      Ngầng đầu muốn liền liếc thấy những sợi tóc bạc pha đen tán loạn đầu , vén lên chút tay nàng liền phát run, “Làm sao có thể… làm sao có thể trắng nhiều như vậy?”


      Bạch Chiêm gỡ tóc ra khỏi tay nàng, “Ta chết.”


      Trang Thư Tình đóng chặt mắt lại, nỗ lực áp chế kinh hoảng trong lòng, lần nữa ngồi lên lưng sói,”Tiến cung trước, Hướng Tả, ngươi dẫn dường.”


      “Vâng.” Đường bị đám mãnh thú chiếm cứ như thấy đầu, Hướng Tả hiểu ý Trang tiểu thư, mang theo người tới cửa cung.


      Bạch Chiêm ở bên cạnh nàng, tốc độ của ngân sói như thể nào liền đuổi theo như thế đó, khắc cũng buông tay.


      Bị ngăn lại là chuyện trong dự kiến..


      Trang Thư Tình nắm chắt lấy tay cho động thủ, “Chàng bảo vệ ta là đủ rồi, phải ta là phù thủy sao? Như vậy hôm nay ta liền thử là phù thủy lần.”


      Trang Thư Tình lên tiếng ra lệnh, tất cả mãnh thú liền ào ào lướt qua nàng tiến lên phía trước, mãnh thú vốn hung mãnh hoang dã, tướng sĩ bình thường sao có thể chịu được, chưa kịp bày ra thế công kích, thể đứng vững.


      Đám người Hướng Tả chỉ dám thu người đứng gọn qua bên.


      Nhìn về phía trước, tuy có người nào còn tốt nhưng cũng mấy người chết, thấy vậy trong lòng liền hiểu.


      “Tiếp tục .”


      đường giết đến cửa cũng, trước cửa đóng chặt, đất chất đầy thi thể.


      Hưởng định trèo tường mở cửa, cửa cung liền mở ra.


      tiểu tướng mặc quân phục cấm vệ quân đẩy cửa cung ta, sau đó đúng ở bên, gì, nhưng ý lại được biểu đạt ràng.


      Hưởng tả tiến lên vỗ vỗ vao , nhớ kỹ người này.


      “Tiến vào .”


      Thi thể trãi rộng trong cung, Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được Chỉ Cố lấy kinh thế như thể nào tiến vào chặn giết người.


      Tiến vào xa Trang Thư tình liền thấy được Tam cữu.


      Đổng Minh Húc vừa lúc quay đầu liền thấy đươc nàng.


      tuy cũng biết chút công phu nhưng dù sao cũng xuất thân từ công tử thế gia, luyện võ quá ra sức, công phu tuy thể là mèo ba chân nhưng cũng coi như vững chắc.


      đường tiến vào người có ít vết thương, cũng may là nguy đến tính mạng.


      Nhìn thấy Thư Tình liền biết thế trận định, làm Đổng gia thất vọng, chuyện của Thư Tình cũng giải quyết.


      ngốc, đến lúc này mà hoàng thượng lại hề truyền ra bất kỳ mệnh lệnh nào, hoặc là hoàng thượng bỏ qua Bạch công tử, muốn lấy mệnh ni tử này, hoặc là, hoàng thượng thân bất do kỷ.


      Chuyện như vậy ở hoàng cung trước giờ thiếu.


      Trang Thư tình dẫn đầu mãnh thú tiến đến trước mặt tam cữu, chỉ là nàng xuống khỏi lưng sói, nếu xuống lần nữa nàng quả nổi.


      “Tam cữu, cữu mau nghỉ , nơi này có con.”


      Đổng Minh Húc liếc mắt nhìn phía sau nàng, nuốt nước miếng cái gật đầu, “Con cẩn thận chút, những bằng hữu này của ta đều là người bản lãnh, con dẫn bọn họ theo.


      “Vâng.”


      Lại vào bên trong, người theo Bạch Chiêm đến Hội Nguyên Phủ đều ở đây, có Tam Tử ở trong đó, Điền Chân cũng có.


      Bọn họ chém giết có chút chùn tay.


      Nhìn thấy người vây quanh bọn họ lần lượt bị mãnh thú quật ngã mới chống đầu gối thờ dốc.


      Tam Tử cảm khái : “Ta thà đánh trận lớn với người người mạnh hơn ta.”


      Mọi người đều hiểu trong lòng, Trang Thư Tình biết cảm thụ của tại như thể nào, cho tới bây giờ bọn họ cũng phải người lạnh lùng, thể giết người như ngóe còn làm như có việc gì, càng là giết người yếu hơn bọn họ gấp nhiều lần.


      Vuốt cỗ ngân sói, Trang Thư Tình gương giọng : “Làm bọn họ động đây nổi là được, nhanh lên trước, người nào cản đường, các người liền quật ngã .



      Tam tử theo bản năng muốn trả lời, chợt phản ứng kịp, Trang tiểu thư hẳn là chuyện với mãnh thú, có người định nhắc chân về phía trước, Tam Từ và Hướng Tả vội kêu lại.


      Bạch Chiêm chỉ nhìn, nắm tay Thư Tình buổng lỏng nữa phần.


      biết tình huống của hoàng thượng tại như thế nào, trang Thư Tình dám tiếp tục trì hoãn, nghe thấy phía trước ngừng truyền đến tiếng kêu liền dẫn người đến: “ thôi.”


      Hôm nay là này hề bình thường, có người nhớ kĩ nhiều năm, thậm chí là cả đời.


      Những mãnh thú ngày thường khó gặp hôm nay những nhìn thấy được, còn chỉ thấy , hai con mãnh thủ


      Mãng xà quấn lấy eo người trườn qua, Sư tử há mồm to như bồn máu cắn bả vai người, khiến bọn họ đau đến chết sống lại nhưng hề hại đến mệnh người, liếc mắt nhìn hổ và sư tử.


      Sói giống chúng, sói là loài vật thiên về tốc độ, nhất là sói trắng, hơn nữa còn đánh sâu vào lực đạo, con sói cõng Trang Thư Tình xông lên trước mở con dường.


      Người ngã xuống rất ít có thể tiếp tục đứng lên chiến đấu.


      phải bọn họ thương quá nặng, dứng lên nổi, mà bởi vì đây là cái cớ thể tốt hơn tránh thoát khỏi cuộc chiến, bọn họ muốn vinh hoa phú quý, nhưng khi đối mặt với cái chết, cũng còn mấy người nguyện ý mang mệnh đổi.


      Tình huống trước mắt, bọn họ đứng lên cũng chỉ chữ chết.


      Áp lực của dám người Hướng Tả lập tức liền rất nhiều, đặc biết tìm mấy người công phu mạnh ra tay, binh lính thường toàn bộ giao cho Trang tiểu thư và đội ngũ mãnh thú kia.


      Chúng mãnh thú khó khi có cơ hội phát uy trước mặt con người, lúc này bọn chúng ai cũng hưng phấn thôi, Đại Chu luôn là nơi lấy uy nghiêm làm trọng, lúc này lại náo nhiệt như sở thú.


      Biết Trang Thư Tình là người nào, ánh mắt mọi người nhìn nàng liền giống bình thường, phù thủy, quả nhiên là phù thủy.


      Trang Thư Tình như hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, cười lạnh : “Gắn cho ta cái tên phù thủy ta liền trở thành phù thủy cho cái ngươi thấy, nhưng nhìn thử coi, người lúc này muốn tạo phản phải là ta, mà chính là các ngươi, hoặc là tiến lên chiến đấu, hoặc là lập tức rời khỏi trận chiến, bây giờ rời , vinh hoa phú quý khẳng định còn, nhưng có thể khiến các ngươi lưu lại tánh mạng.”


      Lời này vừa ra, dám người Tam tử liền cảm giác được động tác của bọn họ trở nên chần chờ rất nhiều, lực đạo cũng hơi buông lỏng, hiển nhiên là tâm rối loạn.


      Nhìn nhau, tất cả bọn họ liền thối lui đến bên người Trang tiểu thư.


      cần biết các ngươi vì cái gì, chỉ cần cản đường ta liền giết.”


      cần chờ lâu, cấm vệ quân từng người từng người lui ra, giống như nhận được tín hiệu, những người vốn dao động ào ào lui về phía sau, trong nháu mắt, phần lớn người rút khỏi chiến tranh.


      Những người kiên trì còn lại bị đẩy ra sau thể tiến lên.


      Tam tử nhàng thở ra vẫn là Trang tiểu thư làm việc đáng tin, nhiều người như vậy, nếu muốn giết hết cũng biết khi nào.
      hargane187, Layla06, tart_trung30 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 154: Phù thủy, như thế nào?


      Nếu chỉ là con mãnh thú ai làm gì, , khả năng còn có người hùng hùng dũng làm dũng sĩ.


      Nếu là mấy con, chắc chắn gọi bằng hữu đến cùng nhau săn bắn.


      Nếu là mười con, tất nhiên kinh động quân đội trong thành, đem bọn chúng vây bắt.


      Nhưng nếu số lượng mấy trăm, thậm trí còn lên đến ngàn sao? Tất nhiên phản ứng đầu tiên của mọi người là tránh né.


      Ít nhất trước mắt là thế.


      Mà Trang Thư Tình thanh thơi ngồi lưng sói kia, ở trong mắt đám người chính xác là phù thủy.


      Trang Thư Tình tư thế thằng đứng, chớp mắt mình về phía trước.


      Làm ra chuyện như vậy nàng sớm nghĩ tới tất cả hậu quả có thể xảy đến, dù sao sinh hoạt của nàng ở kinh đô, nàng sợ người khác e ngại nàng, nàng cũng muốn lui tới với nhiều người.


      Nàng hông sợ.


      Nàng là đại phu, trong lúc sinh tử cấp bách, chắc chắn có người cần nàng.


      Bàn tay nắm nàng đột nhiên siết lại, chặt đến nỗi nàng cảm thấy có chút đau.


      Quay đầu lại nhìn Chỉ Cố, “Làm sao vậy?”


      Bạch Chiêm nhìn nàng hồi, lắc đầu.


      Trang Thư Tình cũng nghĩ nhiều, thân thể nàng sắp chống đỡ được, chút tỉnh tảo này phải giữ lại, nếu đến lúc cần ra mặt lại thể.


      Lúc này, động tĩnh bên trong đột nhiên lớn lên, Tam Tử thả người nhảy lên trước, rất nhanh liền dẫn theo người đến.


      Là Ôn Đức, thân dũng khí hùng hùng, chút nào giống hoạn quan.


      Nhìn thấy Bạch Chiêm liền quỳ xuống dập đầu, thanh nghẹn ngào, “Công tử, tìm thấy hoàng thượng.”


      Mắt Bạch Chiêm trở nên sắc lạnh, “Chu Tri Đức đâu?”


      “Được Chử gia che trở trốn mất rồi lão nô duổi theo, xác định hoàng thượng ở đó lập tức liền quay lại Hà Phi điện, nhưng vẫn thấy hoàng thượng.”


      “Tìm kĩ chưa?”


      “Có, tìm tìm lại rất nhiều lần nhưng vẫn thấy.”


      Bạch Chiêm muốn chuyện, Trang Thư Tình mở miệng trước, “Phiền Ôn công công tìm đồ vật mà hoàng thượng thường hay dùng lại đây, quần áo hay bất cứ thứ gì cũng có thể, tiểu gia hỏa này chừng có thể giúp được.”


      “Ân?” Rất nhanh Ôn Đức liền hiểu được, lập tức chạy vội lấy.


      “Đừng vội, người bị mang tức là vẫn ở trong cung.” Trang Thư Tình vỗ vỗ đầu sói, “ lên trước xem thử.”


      Đại khái cũng biết rằng chủ tử bọn họ chạy, nhưng người đối kháng cũng nản chí bỏ cuộc, nằm gục đất động đậy, mưu phản là tội gì, ngay từ đầu bọn họ sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng trong lòng vẫn tồn tại phần may mắn.


      Kém chút nữa bọn họ cho rằng chuyện thành, nhưng rốt cuộc vẫn thua bước.


      Bọn họ lôi Bạch công tử vào nhưng lại ngờ tới, Trang tiểu thư là phù thủy, hơn nữa còn có thể điều khiển vạn thú.


      bước sai lầm, thua, là kết cục định.


      cam lòng? Đương nhiên là cam lòng, nhưng quy luật trước giờ, thắng là vua, thua làm giặc, nhiều hơn nữa cũng vô dụng,.


      Rất nhanh Ôn Đức liền trở lại, tay cầm long bào của hoàng thượng.


      Ôn Đức sợ những vật khác sót lại đủ hơi thở của hoàng thượng nên cầm long bào hôm nay hoàng thượng lâm triều mặc.


      Trang Thư Tình nhận lấy đưa qua : “Các ngươi đến đây , nhớ kỹ mùi này, người ở trong cung, chỉ được tìm người, được thương bất kỳ ai.”


      Tất cả thanh truyền đến, đều đồng ý với nàng.


      Nhìn thấy Bạch Chiêm, Ôn ĐỨc tựa như tìm được tâm phúc, Cho đến lúc này cũng tính lộ ra phần chiếu thư hoàng thượng đưa cho , Lúc ngài viết ở bên mài mực, nội dung nhìn thấy ràng, hoàng thượng hạ quyết tâm để công tử kế vị, cho dù lúc này hoàng thượng thể chống đỡ qua, những thứ khác liền nghe theo thánh chỉ.


      “Ôn công công, hậu phi có tham dự ?”


      Ôn Đức hoàn hồn, gật đầu : “Mẫu phi của ngũ hoàng từ, Lương quý phi thoát khòi liên quan.”


      “Chạy luôn rồi?”


      “Vâng.”


      Trang Tư Tình suy nghĩ, “Những hoàng tử công chúa khác đâu? Là bàng quan hay muốn bảo mệnh?”


      Ôn Đức trầm mặc, tranh đấu trong cung, theo hoàng thượng bao lâu cũng chứng khiến được bấy lâu, nhưng chưa thời khắc nào khiến tim băng giá như lúc này.


      Trang Thư Tình cũng tiếp tục chuyện, nàng ra câu này trong lòng cũng thấy khó chịu, người đều vì chính mình, cho dù là hoàng đế.


      Chỉ Cố vì nàng đến kinh đô, lại bởi vì hoàng thượng gặp nguy mà lo lắng, khác với những hoàng tử công chúa khác, có bất kỳ tâm tư dư thừa nào, quan tâm đến ngôi vị cữu ngũ chí tôn, đơn giản chỉ xuất phát từ lo lắng, vì lo lắng nên bệnh tình của mới trở nên nghiêm trọng như vậy, nàng lo lắng, nếu tiếp tục như vậy, tóc của sợ rằng bạc hết.


      Nhưng nếu tóc của thực bạc nàng dũng ghét bỏ, nhưng nàng đau lòng, càng lo lắng có thể mang đến hậu quả biết trước.


      Lúc này tới Hà Phi điện của Lương quý phi, Trang Thư Tình mang Niệm Niệm và kim hổ đến đây, “Hai ngươi tìm giúp ta, tìm cẩn thận chút.”


      Rốt cục cũng được chia việc để làm, hai tiểu gia hỏa đều vô cùng cao hứng, nhanh chóng chạy tìm.


      Nhưng mỗi khe hở bọn chúng đều tìm kĩ, quả có ở đây.


      “Rống.”



      " qua."


      Theo tiếng hổ gầm, tất cả mọi người đều đến góc trong cung điện, đường làng lúc càng hẹp, thậm chí có chút hoang vắng.


      Thân là đại tổng quản trong cung, Ôn Đức liền biết nơi này là chỗ của vị chủ tử nào.


      “Lão nô khấu kiến lục hoàng tử.”


      Cửa sớm bị hổ đẩy ra, bên trong có hai người ra, tuổi nhìn cũng lớn, ăn mặc cũng quá bần cùng, sạch chỉnh tề, nhưng cũng nên là cuộc sống vị hoàng tử nên có.


      Người trước hai tay vẫn chắp ở sau lưng, thắt lưng rất thẳng, “Ôn công công, phụ hoàng ở nơi này của ta, nhưng ta nghĩ hết biện pháp cũng thể khiến phụ hoàng tỉnh lại, mong Ôn công công lập tức cho truyền ngự y.”


      Lời vừa ra liền thể được cỗ uy phong của vị hoàng từ, Ôn Đức đối với vị lục hoàng tử rất hiếm khi nhìn thấy này lập tức liền sinh ra hảo cảm, định mời ngự y liền chợt nhớ ra bên cạnh vị thần tiên sống, vội xoay người khom lưng, “Trang đại phu, thỉnh ngài xem trước tình huống của hoàng thượng.”


      Trang Thư tình khẽ gật đầu, nhìn về phía Bạch CHiêm, “Chàng ôm ta vào , ta đứng nổi.”


      Bạch CHiêm hai lời liền bết người xuống lưng sói, động tác vô cùng nhàng ôn nhu.


      Thấy lục hoàng tử nhìn hai người, Ôn Đức giới thiệu với : “Đây là Bạch công tử và Trang đại phu.”


      “Ta biết.”Tuy rằng thường ra ngoài, nhưng bên cạnh có mật thám, những điều cần biết cũng biết được ít.


      Hoàng thượng được an trí giường của lục hoàng tử, vẻ mặt an tường, có vẻ thống khổ, liếc mắt nhìn tực như người ngủ, nhưng nhìn thấy như vậy, tuy chưa xem mạch nhưng trong lòng Trang Thư Tình liền sinh ra cảm giác bất an.


      Vừa đụng đến mạch tượng, mày liền nhăn lại, nàng tinh thông phương diện này, hơn năm nay tuy học được ít nhưng so với đồ sộ của y học, nàng vẫn còn kém xa lắm.


      Trình độ của nàng chỉ coi như gà mời, chỉ cảm thấy mạch tượng này có chút giống như Từ Công Mậu và Ngột Đê, chỉ là càng nghiêm trọng hơn so với hai người kia.


      “Bệnh trạng của hoàng thượng có chút giống với hai người ta từng bắt mạch trước kia, Ôn công công, ngươi cũng biết thứ ta am hiểu là gì, mau nhanh chóng an bày hai ngự y dến đây, Hướng Tả, Thanh Dương tử có cùng đến ?”


      Hướng Tả lắc đầu, “Nhưng hẳn là sớm đến đây với Trần Nguyên.”


      Trang Thư Tình nhíu mày, nghĩ chút liền : “Chỉ Cố, chàng phái người với bọn họ, bằng mọi cách phải mang Thanh Dương tử đến đây nhanh nhất có thể, ta lo rằng hoàng thượng chống đỡ được bao lâu.”


      Bạch Chiêm liếc mắt nhìn Hướng Tả, Hướng Tả hiểu ý lập tức an bày.


      Ngự y được người cõng tới, chính là cộng cùng Trang Thư Tình hợp tác ở Nam Đài Phủ.


      Nhận được người, Trang Thư Tình vội nhường vị trí, “Chu ngự y, ngài mau đến xem.”


      Chu Tề vộ vàng cúi chào nàng, kịp lời nào liền nhanh chóng xem mạch.


      “Như thế nào?”


      “Là trúng độc, Trang đại phu xem mạch trước, ngài thấy như thế nào?”


      “Ta cũng cảm thấy như vậy, Chu ngự y có khả năng giải .”


      “Trước tiên phải biết được căn nguyên, biết là loại độc nào mới có khả năng giải được.”


      Trang Thư Tình ngẩn ra, “ phải chỉ cần phân tích máu liền biết là loại độc gì sao?”


      Chu tề cười khổ, “Ta có bản lĩnh kia.”


      Cho nên là nàng xem Thanh Dương Tử sao?


      “Sư phụ Thanh Dương Tử là Hữu Vọng chân nhân.”


      “Hữu Vọng chân nhân?” Chu Tề thất thố kinh hô mộtt iếng, Trang Thư Tình biết Hữu Võng chân nhân là ai, nhưng cũng biết rất ít người có thể mang được hai chữ ‘chân nhân’, “ biết bao nhiêu người muốn bái là thầy nhưng suốt đời chĩ lấy vị đệ tử” Cho nên Thanh Dương Tử chính là…


      “Nếu có thể được đệ tử Hữu Vọng chân nhân trợ giúp, độc này chừng có thể giải.”


      Hai người chuyện này dường như quên mất người nằm giường là vua nước, nhưng may mắn Ôn Đức vẫn quên, vội vàng chen vào lời của hai người, “Vậy tại phải làm thế nào? Khố phòng hề thiếu dược liệu trân quý, có nên mang tới cho hoàng thượng dùng?”


      tại được dùng bất cứ thứ gì, chưa biết độc này là gì, thể dùng loạn.” Trang Thư Tình chuyển mắt qua trong lúc vô ý thấy được bàn tay sau lưng của lục hoàng tử, tay của có sáu ngón, “Chu ngự y, ngươi cẩn thận xem mạch, có biến hóa gì lập tức với ta.”


      “Vâng.” Chu Tề đối với Trang Thư Tình vô cùng tin phục, chỉ , nhưng người từng trở thanh cộng với nàng ai mà tin phục, cho dù trở về cung nhiều tháng, mọi người vẫn thường hay tới nàng.


      Trang Thư Tình cẩn thận xoa hai chân của bản thân, vẫy vẫy tay với Lục hoàng tử, “Lại đây.”


      Lục hoàng tử có chút ngây người, chưa từng có người nào tự nhiên đối diện với như vậy, giống như phải là hoàng tử, mặc kệ có được sủng ái hay , nàng vẫn đối đãi với như người bình thường.


      Thân thể phản ứng nhanh hơn đầu óc, tới.


      Trang Thư Tình ôn nhu nhưng kiên định kéo tay phải của .


      phản ứng kịp, sắc mặt nhất thời liền thay đổi, hơi dùng sức, muốn đem tay của mình ra trước mặt người khác.


      Ấn tượng của đối với Trang Thư Tình lền biến mất, chỉ cảm thấy sao người này lại đáng giận như vậy.


      “Ta có thể trị được.” Chống lại ánh mắt thể tin của , Trang Thư Tình cười gật đầu, “Chỉ nhiều ra ngón thôi, cắt là được, cho dù nội tạng trong cơ thể bị thương tổn ta cũng có thể mổ bụng khâu lại, chỉ ngón này tính là chuyện lớn.”


      tự giác, lục hoàng tử liền thả lỏng lực đạo, Chu Tề lập tức dời tầm mắt, chuyện trong hoàng cung rất nhiều, thể biết hết.


      Nhưng từ lời của Trang đại phu, cũng biết vì sao lục hoàng tử là hoàng tử ít tuổi nhất nhưng lại mình trong cung ra ngoài.


      Ôn Đức cũng biết, ngay từ đầu hoàng thượng thất vọng, sau này cũng quên mất còn nhi tử có mẫu phi che trở, chính cũng giấu diếm, khiến ngài nhớ nổi vị hoàng nhi này.

    4. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      cám ơn chương mới của bạn nhé. hay quá , mọi chuyện rồi tốt đẹp thôi. nam chính nữ chính và người tốt có kết thúc đẹp.
      mau có chương mới nha bạn

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      Nghi ngờ bạn lục này sẽ lên làm vua

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :