1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá
      Thank nang

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      lần này cho mi chết k toàn thây, ác độc
      dám tính toán đầu thái tuế hả

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 103: Bạch Chiêm tức giận


      "Bay lên cành cao, trở thành phượng hoàng? Có chỗ dựa vững chắc?"


      Bạch Chiêm bước rất chậm, ngữ khí cũng rất nhàng, nhưng Đổng Minh Đức lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, Bạch Chiêm về phía trước bước, liền lùi lại đằng sau bước, đối với vị chủ nhân này, dám chống lại


      tới là để hoàn thành nhiệm vụ được giao, chứ phải đến để trở mặt.


      Nếu để vị kia biết mình đắc tội với vị chủ nhân trước mắt, sợ là lập tức bị đóng góp đưa đến trước mặt Bạch công tử mặc người chém giết, lúc này đây Đổng Minh Đức chỉ cầu có thể nguôi giận.


      Ánh mắt liếc về phía Trang Thư Tình, hy vọng nàng có thể niệm tình huyết thống mà giúp câu.


      Nhưng Trang Thư Tình đến ánh mắt cũng thèm liếc nhìn Đổng Minh Đức, đối với những người dám tính kế nàng và Thư Hàn, có cũng như .


      "Người tới."


      "Công tử."


      "Đưa người cho Thanh Dương Tử, trong thời gian ngắn nhất ta muốn biết tất cả mọi chuyện liên quan."


      "Vâng."


      Đổng Minh Đức muốn cầu tình, nhưng miệng chưa kịp mở bị lôi , trừ nước miếng, nửa lời cũng phun ra được.


      " cho Trần Nguyên, trước trời tối phải moi hết thông tin, tại tiến hành ."


      "Vâng."


      Xử lý xong Đổng Ming Đức nhưng cỗ lửa giận trong lòng Bạch Chiêm vẫn cách nào tán , nôn nóng qua lại, hận thể lập tức bay đến kinh đô bóp chết cái tên dám khơi mào chuyện này.


      Người của , bọn họ cũng dám đánh chủ ý đến! Bọn họ cư nhiên dám!


      Thấy Bạch Chiêm như vậy Trang Thư Tình liền đến trước mặt Bạch Chiêm giữ lấy tay . "Có liên quan đến vị hoàng tử nào sao?"


      "Trừ bọn họ ra ai còn có lá gan này." Nắm tay Thư Tình, tâm tình Bạch Chiêm tốt hơn chút, " cần lo lắng. Dù cho bọn họ có nắm được toàn bộ kinh thành trong tay như thế nào, phế vật vẫn mãi chỉ là phế vật."


      Trang Thư Tình bị ngữ khí của chọc cười, thân thể nghiêng về phía trước, để trán lên lưng nam nhân, "Chỗ của phụ thân chàng... Nếu như chàng có xung đột với bọn họ, hoàng thượng giúp ai?"


      "Người lấy đại cục làm trọng, những mà đến cuối cùng chỉ có thể giúp ta. Nếu như tùy ta xử lý, sợ là nửa kinh thành bị lật ngược." Nhớ tới chuyện năm đó, Bạch Chiêm cười lạnh, "Nếu như quên giáo huấn cũa, vậy để bọn họ nếu thử lại lần. Thử xem lần này là bọn họ tiến bộ hay là ta lại cao tay hơn bậc.


      Ngẩng đầu, Trang Thư Tình nhìn , "Chàng từng náo ra chuyện rồi sao?"


      "Mạc danh kỳ diệu nhiều ra vị huynh đệ muốn cùng bọn tranh giành sủng ái của hoàng đế, tranh giành vị trí kia với bọn họ, bọn họ còn có thể nhịn sao? Người có chút đầu óc dùng ám chiêu sau lưng, bao giờ tự mình động thủ, kẻ đầu óc chạy đến trước mặt ta kêu gào, niệm chút mặt mũi của phụ thân, ta cũng làm quá đến mức lấy tính mạng của bọn họ. Chỉ cho người đến đánh sập phủ hoàng tử của bọn họ, đen người xâu thành chuỗi ném đến trước mặt phụ thân là được."


      Trang Thư Tình nghĩ đến hình ảnh kia, nhịn được cười, "Rất nhiều người nhìn thấy sao?"


      "Đương nhiên. Lúc đó là thời gian phụ thân vào triều."


      "Các hoàng tử khác đều thấy hết?"


      "Chỉ có đại hoàng tử là có, đến từ sớm, lúc đó hẳn về phủ, đóng cửa từ chối tiếp khách."


      Trang Thư Tình cười vài tiếng lại tiếp tục hỏi, "Lúc đó là tháng mấy?"


      "Tháng mười hai." Bạch Chiêm thấy nàng vui vẻ, bản thân cũng vui vẻ hơn chút. "Thân thể tốt nên bị bệnh mấy tháng, kém chút mất mạng."


      "Thái độ của hoàng thượng như thế nào?"


      "Mặc kệ là thái độ gì. Người chọc đến ta đều phải nhận chút giáo huấn, có bản lĩnh đến tìm ta đầu, nếu có khả năng nên quản tốt bản thân, nên đến trêu chọc ta."


      Hoàng đế có đứa con như cũng bắt đắc dĩ, Trang Thư Tình vừa cười vừa nghĩ, tức giận trong lòng cũng tiêu tán ít.


      "Có hai người phục, sau này liền liên thủ muốn đối phó với ta, lập tức liền bị ta ném đến quặng than lao động ba tháng."


      Hoàng tử lấy quặng than? ! !


      Trang Thư Tình kinh ngạc nhìn Bạch Chiêm, có chút lắp bắp hỏi , "Chàng, chàng có quặng than?"


      "Ừ, có." Nhìn thấy Thư Tình ỷ lại dựa vào người , Bạch Chiêm trong lòng cao hứng, vốn cũng hy vọng Trang Thư Tình có thể hỏi thêm những chuyện về , nhất định gạt nàng, những cho tới bây giờ Trang Thư Tình vẫn hỏi câu, tại vất vả mới hỏi chút, nửa phần cũng dấu diếm.


      "Giáp với Đại Chu có hai nước, là Võ Quốc, là Cúc Quốc, Võ Quốc có chút quan hệ với ta, khi nào nàng muốn đến đó chơi ta mang nàng , ở nơi đó giống với Đại Chu, nàng thấy nhất định thích, còn quan hệ của Cúc Quốc với Đại Chu vẫn luôn tốt, năm mười lăm tuổi ta nghe ở Cúc Quốc có vị võ sĩ rất lời hại, đến xem thử thấy cũng quả có chỗ hơn người, nhưng mà vẫn bị ta đánh ngã, lúc đó hai bên đãi đánh cuộc, phần tiền cược trong đó chính là quặng sắt nằm ở ranh giới giữa hai nước, mỏ đó có trữ lượng rất lớn, còn có thể khai thác nhiều năm.


      "Quặng sắt phải là tại sản của quốc gia sao? Đối phương cũng dám nguyện ý đem đánh cược?" Trang Thư Tình lập tức thắc mắc hỏi


      "Vậy cũng phải xem bọn họ có gan dám đến đoạt đồ với ta , lại nơi đó cho bọn họ bọn họ cũng giữ được lâu, lúc đó ta cũng lấy quặng đồng làm tiền đặt cược, tranh trách bọn họ thắng được ta."


      Chỉ sợ nguyên nhân phía sau mới là điều quan trong nhất , ranh giới giữa hai nước trước giờ đều hỗn loạn, mà trước giờ đều là kẻ mạnh vi tôn, nếu triều đình nhúng tay vào, càng bị phản tác dụng, nếu như xuất động quân đội, Cúc Quốc cho phép khởi binh sao?


      Về phần quặng đồng gì đấy, Trang Thư Tình lựa chọn có nghe thấy.


      "Phụ thân chàng ký cũng rất tinh tường, chàng thế nào cũng là con của , nắm ở trong tay con mình dù sao cũng tốt hơn trong tay địch nhân, chuyện khai thác quặng sắt xử lý thế nào?"


      "Người của ta khai thác."


      Trang Thư Tình bị ngữ khí đương nhiên của đả bại, phải là nên bán giá thấp cho triều đình sao? Hoàng đế có khúc mắc trong lòng sao? Nguyên quặng sắt, lại là quặng sắt có trữ lượng lớn, mỗi năm như vậy có thể làm ra bao nhiêu vũ khí chứ?


      "Phụ thân chàng cũng đồng ý?"


      Bạch Chiêm cười tiếng bổng , "Cho dù cứng rắn muốn đoạt ta cũng sợ, nhiều nhất là rời khỏi Hội Nguyên Phủ, thiên hạ rộng lớn, ta đâu mà được, những điều cần là mượn ta để áp chế ít người, nhất là cái đuôi to ngoại thích kia, nếu phải còn có vài phần khả năng, đem bọn ngoại thích áp chế xuống, tại thiên hạ này còn chưa biết mang họ của ai, nhưng dù sao , đối với ta cũng có vài phần chân tâm, bằng ta xũng tùy ý để mượn thế."


      Sờ sờ đầu nàng. Động tác ôn nhu như đối đãi với đứa , Bạch Chiêm : "So với ai cũng đều ràng, ta có hứng thú với vị trí kia, nhưng mà cũng lo lắng nếu người ngồi ở vị trí kia phải là ta, sợ là chứa chấp nổi ta, nhưng ta tất nhiên là cần phải bận tâm.


      "Vị trí kia có cái gì tốt? đơn mình, quyền lực cho dù có lớn, nhưng được nhiều mất cũng càng nhiều, đưa ra bất kỳ quyết định nào cũng có người nhảy ra ngươi làm tốt chỗ này, phải chỗ kia. Còn phải cân bằng thế lực ở khắp nơi, sơ xảy chút, cả thế cờ hoàn toàn bị hủy, Nghĩ đến thôi cũng thấy mệt, muốn sống cuộc sống như vậy mặc , ta muốn tham gia."


      "Ừ, như bây giờ là tốt rồi."


      ràng lời đồn đãi bên ngoài vẫn còn sôi sục, biết bao nhiêu người thảo luận lời đồn này. Nhưng hai người ỡ đây vẫn yên tĩnh cùng chuyện đôi lúc còn khẽ phát ra tiếng cười, Trang Thư Tình lúc này hiểu được, nam nhân này rằng sợ bất luận kẻ nào phải chỉ để an ủi nàng, nàng lại ngời được khi còn bằng tuổi nàng lại có thể làm được nhiều chuyện như vậy, nhiều chuyện trong số đó đến chính nàng cũng có khả năng làm được như vậy, hơn nữa cũng hiểu được tại sao có nhiều người vẫn khăng khăng mực trung thành theo .


      Những người ở đây đều bộc tùy theo chủ, mấy người thấy bọn họ để chuyện này vào mắt nên cũng quá lo lắng, ngược lại đám đều vô cùng hưng phấn, bởi vì sắp có chuyện để họ làm.


      Trần Nguyên muốn phá hỏng bầu khí tốt đẹp trong phòng. Môt mực vẫn đứng ở ngoài cửa dám tiến vào, tuyệt dám chọc giận công tử, tại công tử được Trang tiểu thư xoa dịu, nếu có mắt dám phá hỏng...


      "Tra được cái gì sao?"


      "Vâng." nghe được lời của công tử, lúc này Trần Nguyên mới bước vào, "Tòa nhà kia xác thực có chút cổ quái, ở thư phòng có cửa nối thẳng đến tòa nhà ở con phố khác, thuộc hạ tra được, nơi đó là tòa nhà của Trương phủ, nhưng trong ngày thường thấy Đổng Minh Đức tiến vào Trương phủ. Hai người cũng chưa từng chạm mặt, thuộc hạ cho người tiếp tục điều tra, mong công tử cho chúng thuộc hạ thêm chút thời gian."


      Lúc Trần Nguyên tiến vào Trang Thư tình kéo Bạch Chiêm ngồi xuống bên cạnh, thấy vậy liền thuận thế hỏi: "Có phải Trương phủ cũng giống như tòa nhà của Đổng Minh Đúc, có cửa thông đến tòa nhà kia, hay tòa nhà nào khác?"

      Trần Nguyên và Bạch Chiêm nhìn nhau, "Thuộc hạ tra ngay."


      Trang Thư Tình trừng mắt nhìn về phía Bạch Chiêm, "Ta chỉ bừa ."


      "Khả năng xảy ra là rất lớn." Bạch Chiêm cười, người coi trọng, cho tới bây giờ phải là nữ tử có đầu óc, người khác thấy hai người bọn họ liền tự cho rằng Thư Tình là muốn với cao, nhưng lại biết rằng mới là người nhặt được bảo vật độc nhất vô nhị.


      "Tỷ tỷ!" Trang Thư Hàn từ bên ngoài tiến vào, tuy rằng vẫn nỗ lực vẫn duy trì dáng vẻ quá kích động, nhưng trong mắt vẫn lỗ ra hoàng mang.


      Trang Thư Tình định tiến lên, liền nhìn đến thấy phía sau Thư Hàn còn có người.


      Người phía sau Thư Hàn phải Tô Văn còn là ai!


      Bạch Chiêm đối với cũng coi như thân cận, nhứng cao mi hỏi, "Sao lại đến ?"


      "Tiểu từ này nghe được lời đồn liền đứng ngồi yên, ta yên tâm để mình về nhà nên liền theo." Tô Văn khẽ gật đầu với Trang Thư Tình, mặt tất cả đều là thiện ý.


      Trang Thư Tình trong lòng ấm áp, cúi đầu chào hỏi, "Thư Tình tạ tâm ý của tiên sinh, tiên sinh mau vào trong nhà ngồi."


      Tô Văn nhìn Thư Hàn: "Học tỷ tỷ của con chút, tâm tĩnh còn kém xa."


      Trang Thư Hàn cúi đầu thi lễ đáp lại, "Tỷ tỷ vốn lợi hại hơn đệ tử rất nhiều."


      "Ngươi còn kiêu ngạo ." Tô Văn chán nản, lười lại nhìn , tiểu tử này bình thường rất trầm tĩnh khiêm tốn, nhưng có chuyện gì liên quan đến tỷ tỷ là liền lập tức nóng vội, nhưng mà đáy lòng cũng vui mừng, đệ tử vừa có tài vừa có đức, tiền đồ sau này cho dù lớn cũng ngại, Thư Hàn chẳng những có đức mà còn vẹn toàn, là vô cùng vừa lòng.


      Ngửi hương trà, Tô Văn cũng biết loại trà bảo bối này ở Trang gia có nửa điểm hiếm lạ, trừng mắt liếc đệ tử cái, có đồ tốt lại giấu sư phụ, sau đó oán khí mười phần nhìn về phía Bạch Chiêm.


      Bạch Chiêm thấy biểu tốt, tâm tình khoái trá mỡ miệng, "Lát nữa cho ngươi bao."


      "Nhiều chút, giờ mới tháng năm, bao sao có thể uống đến cuối năm."


      đợi Bạch Chiêm cái gì, Trang Thư Tình liền nở nụ cười, "Trong nhà ta còn chút, coi như là Thư Hàn hiếu kính tiên sinh ."


      Chiếm tiện nghi của tiểu bối phải hành vi của quân tử, Tô Văn muốn cự tuyệt, nhưng hai phiến môi như dính lại cách nào tách ra, chính là thể từ chối được, cũng dám nhìn Bạch Chiêm, cuối cùng ho khan tiếng : "Ta đây liền khách khí ."


      Trang Thư Tình nhìn hai người, nở nụ cười.


      Bị chính người thân của mình tính kế, còn nháo lớn như vậy, có thể khó chịu sao? Tất nhiên là khó chịu, lo lắng sao? Tất nhiên cũng lo lắng, nhưng ngày này của nàng, trôi qua lại rất yên bình.


      Hoạn nạn thấy chân tình, nàng quả nhận thấy được, bởi vì biết nàng phải chỉ có người, nàng bị mọi người vứt bỏ, cho nên nàng mới có thể càng thêm dũng cảm.


      Mặc kệ kế tiếp phải đối mặt với sóng gió gì, nàng cũng tuyệt đối lui về phía sau.
      phương1311, Hale205, hargane18747 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 104: Giá trị


      Tô Văn đến đây cũng chính là cho mọi người thấy lập trường của , gặp được người rồi cũng nên ngồi ngốc quá lâu, lát liền ôm bảo bối của cáo từ, còn cho Thư Hàn nghỉ ba ngày.


      Đưa người rồi, Bạch Chiêm : "Có ra mặt, có nhóm người liền dám tham dự vào."


      "Văn nhân?"


      "Ân, chỉ cần bọn họ thêm phiền, việc này nhấc lên sóng gió quá lớn." Sắc trời gần đến hoàng hôn, hai người sóng vai đứng ở trong sân, đôi bóng, kéo dài về sau quấn quýt lấy nhau, "Sinh lão bệnh tử, đời này ai dám mình có bệnh, càng có bất cứ người dám đối mặt với cái chết mà sợ hãi, mặc kệ có phải phù thủy hay , chuyện ngươi có thể cứu sống người là , người quanh năm sống nhờ thuốc nay nhờ ngươi mà có thể khỏe mạnh sống sót, là phù thủy sao, rất nhanh thôi thấy được kết quả Như Tình, nàng cần đánh giá quá cao lòng người, giết nàng bọn họ càng chiếm được chút lợi ích nào, tại dám bức tử nàng, về sau, chừng về sau dựa vào chút lòng nhân ái này mà được đền đáp, ai lại muốn hào phóng phen, buổi tối nàng nghe Trần Nguyên hồi báo biết, cuối cùng, người nàng cần đối mặt phải dân gian, mà chỉ là triều đình..."


      "Phụ thân biết nàng thân bất do kỷ, những người khác chừng lâm vào sợ hãi, huống chi mục đích tại của bọn họ rất ràng, là muốn thu nàng về phe của cọn họ để tùy bọn họ sở dụng, thứ hai là muốn dời lực chú ý của mọi người, tiện cho bọn họ ra tay xử lý nơi truyền ra lời đồn đãi, nhất tiễn song điêu, nhưng mà kết quả còn phải xem ta có đồng ý hay , ta cảnh cáo bọn họ từ sớm, đừng có chọc ta, chọc, tự gánh lấy hậu quả."


      Trang Thư Tình vừa kéo trở về phòng vừa hỏi, "Chàng tính toán làm như thế nào?"


      "Tất nhiên là phải hồi báo hậu hĩnh lại cho bọn họ." Bạch Chiêm chưa đến chuyện doanh trại ở Giang phủ nay là loại tình huống gì. Cùng càng cho nàng biết tình huống này cũng có chuẫn bị viện thủ, ngược lại rút toàn bộ người về, chỉ tuy cho bệnh tình phát tán ra. Chờ đến phạm vi bệnh truyền ra càng rộng, đến thời điểm thể nào tiếp tục che dấu, lại bồi thêm kích, xem ai còn có bản lĩnh đánh chủ ý đến người của !


      Đây chính là phương thức xử của , trị quốc cũng giống như phương pháp chữa bệnh của thư Tình, nơi nào xảy ra vấn đề, lập tức liền hạ ngoan tay. đao bổ xuống, cắt đứt nơi đó, triệt để chặn đứt nguyên nhân phát sinh vấn đề.


      Việc này nếu lại nhàng bỏ qua. Lần sau biết bọn họ còn dám đánh chủ ý nào lớn hơn nữa, nếu đổi lại là , sớm đem đám người này chém hết còn mống.


      Hỏi làm như vậy cục diện triều đình như thế nào?


      Chê cười, Đại Chu lớn như vậy. Mỗi kỳ thi có rất nhiều tiến sĩ thi đậu, tùy tiện tìm người đặt vào chỗ trống, tự phải biết làm sao để bảo vệ vị trí kia, cũng chỉ là lấy thê tử thôi nhưng còn phải xem là người nào có thể vào được trong mắt , ngoài vị ở bên cạnh, có người thứ hai.


      Trang Thư Tình cũng tiếp tục truy vấn tính đáp trả thế nào, nang chỉ cần biết, người này thực đem chuyện này để trong lòng là được rồi.


      Nhìn thấy đệ đệ tiến vào, Trang Thư Tinh liền kêu người dọn cơm, lại cho người gọi Thư mẫn và tiểu đệ Thư Cố, tuy rằng trong lòng có chuyện. Những bữa cơm này trôi qua vô cùng yên ổn.


      "Công tử, thuộc hạ tra được tòa nhà cách Trương phủ xa bình thường ít có người ra vào. Gần đây liền có người tiến vào, người này sử dụng xe ngựa, biết là nam hay nữ, tối nay thuộc hạ tra xét phen.


      "Mang theo nhiều người ."


      "Vâng." Tính tình công tử Trần Nguyên rất ràng, lời này của công tử cũng biểu đạt là quan tâm, "Đây là động tĩnh gần đây của quan viên trong thành, còn có đây là chút dị động của các gia tộc. Mong công tử xem qua."


      Tùy tiện lật lật vài cái, Bạch Chiêm liền đưa cho Trang Thư Tình."Nhìn thử xem."


      Đây là phần danh sách, ngay cả tiểu đội nha dịch dần nhất làm gì đều ghi vào, xấp hạng đầu tiên chính là Trương Hoa, thành chủ Hội Nguyên Phủ.


      "Tra những thứ này có thể khiến Trương Hoa cảnh giác hay ?"


      "Nếu như chút chuyện này mà còn làm được sao ta dám giữ lại bên người, Trường Hoa xuất thân từ Trương gia ở kinh thành, tổ tiên là công thần khia quốc, Trương Hoa có người tỷ tỷ vào cung làm phi, sinh hạ tứ hoàng tử, xem ra có chút tâm tư, chỉ là quá mức tham lam, tay với quá dài, lúc này liên lụy đến tất cả người có liên quan."


      "Phía sau Đổng gia có phải tứ hoàng tử hay ?"


      "Có khả năng này, cho dù phải cũng khôn thoát khỏi quan hệ." Bạch Chiêm chống đầu lường biếng , hề đem bọn họ để vào trong mắt, triệt để coi thường, quả xem trọng nổi những người đó, những thứ nên biết phải biết, phòng bị vẫn phải phòng bị, đây là lời nương dạy từ .


      "Ầm vang!"


      Trang Thư Tình ngẩng đầu nhìn ngoài phòng, "Sắp đổ mưa ?"


      Buổi chiều còn nắng, sao thời tiết lại thay đổi nhanh như vậy?


      Nhắc tới mùa mưa năm này của Hội Nguyên Phủ khéo còn kéo dài đến tối.


      Trần Nguyên ra ngoài quan sát sắc trời chút, "Nổi gió, lát nữa khả năng có mưa."


      Nghĩ đến tình huống ở doanh trại, Trang Thư Tình sao còn có thể xem những sổ sách này, "Nếu như xử lý tốt, nước mưa là con đường truyền nhiễm, cho người đến doanh trại của Từ tướng quân nhắc nhở chút, chỉ cần là ở trong doanh trại, nhất dịnh phải mặc áo và đeo giày kín, mặc kệ là nước rữa mặt hay bất cứ nước nào cũng thể đổ lung tung, phải tiếp tục đun rượu, thời tiết này bọn họ đun nhiều chút."


      Dừng lại lát, Trang Thư Tình nhíu mày, "Bạch Chiêm, ta tin những nới khác có chuyện gì, nếu nhiễm bệnh cho người dân phải làm sao bây giờ? Bệnh này tuy nguy hiểm đến mạng người những rất dễ lây nhiễm, dễ dàng mắc bệnh, trị liệu cũng khó khắn... Sao làm nhìn ta như vậy?"


      "Bọn họ còn đồn nàng là phù thủy, nàng quản sống chết của bọn họ làm gì?"


      "Ta mặc kệ lời đồn, những thứ đó ta đẻ tâm, thấy khó chịu thay ta sao?" Trang Thư Tình cười đến dịu dàng, nhường nhân nhìn liền cảm thấy còn người nàng từ trong ra ngoài đều mềm, vô cùng mềm mại.


      "Ta biết, làm như vậy bị rất nhiều người dòm ngó, bị ỷ lại, bị người khác phó thác sinh tử, nhưng nếu bản thân ta hữu dụng, ta còn cảm thấy cực kỳ vui vẻ, người khác thích thế nào kệ bọn họ, cho dù cho rằng ta là phù thủy, ta hại bọn họ, vậy lần sau có bệnh đừng tới tìm ta, ta cũng đến cửa cầu xin bọn họ để ta chữa trị, nhiều người như vậy, có người hiểu biết, cũng có người ngu muội,ta muốn chui rúc làm người ngu muội, cũng muốn sống quá ích kỷ, điều ta muốn là sống thẹn với trời, chết thẹn với đất, ta muốn bình thản đứng bên cạnh chàng, mà phải tự bản thân cảm thấy thấy mình ô uế, xứng với chàng,"


      Bạch Chiêm mím miệng tươi cười như trẻ con, liếc mắt nhìn Trần Nguyên cái.


      Trần Nguyên nhìn Trang Thư Tình kỹ, mang theo kính ý Trang Thư Tình nhìn hiểu, xoay người ra ngoài an bày.


      Trang Thư Tình nhìn về phía Bạch Chiêm, "Vừa rồi ta có cái gì đúng sao? Sao lại nhìn ta như vậy?"


      " tâm phục ." Nếu trước kia Trần Nguyên kinh Thư Tình là vì , như vậy kể từ bây giờ, kính nể nàng đơn giản bởi vì nàng là Trang Thư Tình .


      Thằn sắc trong mắt Bạch Chiêm giấu được kiêu ngạo, người xem trọng, chính là tốt như vậy.


      Hơn nữa nàng còn là vì có thể đứng ở bên cạnh , dùng ánh mắt nghiêm cẩn như vậy nhìn ra lời dễ nghe như vậy, là... khiến cho tim của đập nhanh.


      Mưa đến, mau hơn so với đoán trước, Trang Thư Tình ở trong nhà đứng ngồi yên, nhìn bầu trời tối như mực ở bên ngoài, lại nghĩ đến hậu quả sau trận mưa này.


      Trần Nguyên rất nhanh từ bên ngoài vào, đặt ô ở ngoài cửa, , "Người mà tại Từ tướng quân có thể sử dụng nhiều, thuộc hạ cho mang theo người giúp, tình huống tại coi như là trong phạm vi chế, Từ tướng quân hi vọng ngày mai Trang tiểu thư có thể đến xem quân doanh."


      "Lúc này sợ nàng là phù thủy?"


      "Từ tướng quân cũng làm cái gì, Từ tiểu thư có đồng ý cũng đến lượt ta." Trang Thư Tình nhìn về phía Trần Nguyên, "Có đại phu ở đó trực đêm ?"


      "Có, Trình Kha là người gác đêm nay."


      Trong lòng Trang Thư Tình vẫn cảm thấy yên, nhưng nàng cũng biết, việc nàng có thể làm rất có hạn, hơn ba vạn người, vốn dễ quản lý, huống chi những người ở đây chưa từng được cung cấp kiến thức đầy đủ để phòng tránh bệnh, ít người biết chữ, trước khi gia nhập quân ngũ, bọn họ cũng chỉ làm nông dân quanh năm làm ruộng, đây cũng là việc rất bình thường, căn bản là ai muốn thay đổi.


      Cho dù nàng làm cũng vô dụng


      Bạch Chiêm đứng dậy, "Chuyện này ngày mai lại tiếp, còn sốm, nghỉ ngơi trước ."


      Nguyên tưởng rằng cơn mưa này chỉ trong lát ngừng, nhưng tại thời điểm khó khăn này mưa chẳng những ngừng, mà càng thêm lớn hơn nữa.


      Trang Thư Tình nhìn trời liền biết việc nghiêm trọng, lập tức khoác áo mở cửa, nhìn màn mưa bên ngoài, tâm trầm xuống.


      "Tiểu thư, có gió." Bảo Châu mang theo nước ấm tiến đến, thấy thế liền vội vàng đóng cửa lại.


      "Thu thập chút, ta muốn ra ngoài."


      "Vâng."


      Nguyên tưởng rằng nàng tới sớm, đến nhà ăn mới thấy nàng mới là người đến trễ


      Trang Thư Cố tiến lên nắm lấy tay nàng, sau được chăm sóc đoạn thời gian, sắc mặt đứa này bắt đầu hồng nhuận, rất chọc người thích, hai tỷ đệ nhìn còn có chút giống nhau, người biết tuyệt nhận ra được hai người phải thân thích.


      Bạch Chiêm chậm chạp tiến vào, rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Thư Tình


      Đây là chỗ trống cuối cùng, có thể thấy được, người trong nhà vô cùng quen thuộc có mặt của , hoàn toàn coi như trong những chủ nhân của Trang gia.


      Trầm mặc ăn điểm tâm, đợi Thư tình mở miệng, Bạch Chiêm trước: "Đều dàn xếp xong xuôi, thôi."


      Trang Thư Hàn thấy tỷ tỷ đứng dậy cũng vội vàng đuổi kịp, Trang Thư Tình lắc đầu, "Đệ ở nhà ."


      "Tỷ, đệ cũng muốn , chuyện tỷ muốn làm, đệ cũng phải xem thử chút, để biết được, tỷ tỷ của đệ có bao nhiêu lợi hại."


      "Để , chuyện này cũng nên biết, về sau có lợi cho ." Bạch Chiêm xong liền kéo người ra ngoài.


      Trang Thư Tình cũng quá đặt nặng chuyện nắm tay, giữa hai người bọn họ có tiếp xúc rất nhiều, năm tay căn bản tính là chuyện gì lớn.


      Nhìn trời mưa, lại nhìn đôi giày bản thây , Trang Thư Tình nhớ ra bao tay nàng để trong hộp giải phẫu, bao tay y tế có thể làm được, vậy giày mưa chắc hẳn cũng thành vấn đề.


      "Bạch Chiêm, bao tay giải phẫu của ta chàng làm ra nó có dễ ?"


      "Ừ? Tốn chút công sức, thế nào?"


      "Từ chất liệu đó có thể làm ra loại sản phẩm khác được ?"


      " khó." Bạch Chiêm vừa vừa bước , "Muốn làm thứ gì?"


      "Ừ, làm chút đồ mưa hẳn là được, giày thế nào? Dùng để làm giày mưa khẳng định là rất có ích, so với giày vải bị mưa làm ướt tốt hơn nhiều."


      "Ta bọn họ làm thử xem." Tiếp nhận ô hạ nhân đưa tới, tay Bạch Chiêm ôm bổng Trang Thư Tình lên, trực tiếp tiến vào xe ngựa.


      Trang Thư Tình hề bị dính giọt nước mưa, nhưng trước trán Bạch Chiêm lại có hơi ẩm ướt.


      Cầm khăn giúp lau khô, lại sửa lại tóc cho chút, Trang Thư Tình giống như hề cảm thấy, khí giữa hai người có chút ăn ý và thân mật, nhìn đôi giày bên ngoài liền liên tưởng đến giày mưa.


      Giày trong mưa phải , hơn nữa người bình thường cũng có thể sử dụng, nếu giày mưa có thể được sử dụng thông dụng...
      phương1311, Hale205, hargane18747 others thích bài này.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thích cặp đôi này quá
      soonsun89 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :