1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Nghe Thư Tình mắng mà sướng tai dễ sợ
      lananhtran51 thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      kích thích quá ,nàng cho đọc có chút, k ghiền tí nào
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 75:Hối! Hận! Quá!


      Ba người ra ngoài, hai người bị nâng về, Trần Kiều Nương gấp đến độ cả người run lên, vội cho người mời đại phu, còn chưa tới kịp hỏi ràng chuyện gì xảy ra lại nghe được hạ nhân đến bẩm báo Trang Thư Diệu lại ngất .


      "Sao lại thế này, phải đều tốt lắm sao?"

      Trần Kiều Nương lúc này cũng muốn ngất xỉu , mấy ngày trước Diệu Nhi khổng hiểu làm sao luôn bị ngã xuống ngất , nhờ đại phu đến tìm ra được nguyên nhân chứng bệnh, nhưng mỗi ngày đều cảm thấy choáng váng, biện pháp gì đều dùng hết, các loại được liệu quý giá cũng uống ít, mắt thấy bệnh lắng được hai ngày, từ ngày hôm qua đến hôm nay cũng chưa có phát bệnh, bây giờ sao lại...


      "Còn thất thần làm gì, nhanh mời đại phu."


      Tiểu súc sinh Trang Thư Hàn kia trúng đầu bảng, ba người nhà mình lại ngất , Trần Kiều Nương trực tiếp quy tội cho , cảm thấy hai tỷ đệ kia và mẹ con ba người các nàng trời sinh tương khắc, tốt nhất là cả đời cũng cần có liên lụy, cả đời qua lại với nhau, lợi ích gì giúp đỡ cái gì nàng đều cần.


      Những thứ kia dù cho có đem đến nhiều lợi ích, cũng thể so sánh được với bỉnh an của nhi tử và nữ nhi mình.


      Nước mắt rơi xuống, muốn chuyện với lão gia, vừa nhấc mắt lại thấy được sắc mặt lão gia lúc này nàng liền cảm thấy khiếp đảm, hai tiểu súc sinh kia làm thế nào lại chọc đến lão gia?


      Trang Trạch Lương lại đột nhiên mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Trần Kiều Nương, ánh mắt hung ác, hoàn toàn có ôn nhu như quá khứ, "Sau khi Uyển Như chết, vì sao ngươi lại phải đối với tỷ đệ bọn họ như vậy? Cho bọn ăn cơm thừa canh cặn, để bọn họ quần áo rách rưới, ngươi là độc phụ, như thế nào có thể nhẫn tâm như vậy, ngươi chỉ cần đối tốt với con của Uyển Như chỉ bằng hoặc hai phần so với Đình nhi và Diệu Nhi, hận ý của bọn họ lớn như vậy. Độc phụ, độc phụ!"


      Huyết sắc mặt Trần Kiều Nương nháy mắt mất hết, nhưng việc nàng làm. Chẳng lẽ phải do mẹ chồng và trượng phu tiếng động mà tiếp tục duy trì hay sao? Ở dưới cùng mái hiên, bọn họ có sống được tốt hay , người làm phụ thân nếu như có tâm sao có thể nhìn thấy.

      tại lại muốn đổ tất cả lên đầu nàng ?


      Cố gắng đứng lên lấy thêm dũng khí, Trần Kiều Nương nén giọng hỏi lại, "Lão gia, ngài lời này cảm thấy rất vô lý hay sao? Ta làm hết thảy những chuyện này là vì ai, ta là vì ai mà từ thê trở thành thiếp. Tình nguyện theo người ta hơn mười năm, ta là vì ai!"


      Trang Trạch Lương lười dây dưa cùng nàng."Ta chiếu cố mẫu thân, Đình nhi và Diệu Nhi ngươi hảo hảo chiếu cố, chờ khi Đình nhi tỉnh dậy, ngươi mau tiễn nàng ."


      "Tiễn nàng? Đưa nàng đâu? Lão gia. Rốt cuộc là phát sinh chuyện gì, vì sao Đình nhi lại ngất xỉu, ngài còn muốn đưa nàng ?"


      đến chuyện này, Trang Trạch Lương càng thêm tức giận, phất tay lên liền cho nàng cái tát, "Ngươi dưỡng ra nữ nhi tốt, trước mặt nhiều người như vậy thích nam nhân, còn nguyện ý vì nam nhân kia mà vứt bỏ gia đình, kết quả bị người ta hung hăng nhục nhã. Mặt mũi Trang gia đều bị nàng vứt hết , đưa nàng , chẳng lẽ chờ đến khi bị người biết hết, thể lập gia đình nữa sao?" Đời này Trần Kiều Nương chưa bị người ta động qua đầu ngón tay. Vuốt nửa bên mặt nóng bừng hồi lâu mới tiêu hóa lời này, cũng bất chấp mà khóc lóc om sòm, đau đớn đều ném sang bên, liên tục hỏi, "Có phải vị Bạch công tử kia hay ? Vì sao lại có ép buộc gả nàng cho người khác? Nếu như gả cho Bạch công tử, đây chính là chuyện rất tốt..."


      "Thối lắm!" Trang Trạch Lương hận thể tiếp tục tát cho nàng cái. Nghĩ đến từ khi Uyển Như qua đời, trong nhà càng ngày càng lụn bại. Tiền bạc cũng phải giám sát chặt chẽ, phải hối hận , nếu có thể đối với Uyển Như tốt điểm, nếu Uyển Như còn sống...


      Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng cảm thấy là Trần Kiều Nương này hủy hết thảy, cơn tức của Trang Trạch Lương lớn hơn nữa, "Bạch công tử kia là loại gia đình gì, làm sao có thể coi trọng loại nữ nhân tự động đưa đến cửa, ngươi cho là nữ nhi của ngươi là Thiên Tiên, ai đều muốn cướp hay sao? Cái gì mà đệ nhất nữ nhân của lãnh sơn huyện, nếu như ra khỏi nơi bé như lãnh sơn huyện này, nàng tính là cái gì? Còn muốn gả qua cho người ta, ngươi cũng ngẫm lại nàng còn mệnh để hưởng hay !"


      Trần Kiều Nương có lẽ là người có ngàn vạn khuyết điểm, nhưng đối với nữ nhi của mình, nàng tuyệt đối là mẫu thân tốt nhất!


      Nữ nhi bị người ta hạ thấp như vậy, nàng sao còn chịu được, nghe thấy lời nhục mạ như vậy liền mở miệng , "Đúng, Đình nhi tính cái gì, vậy còn Trang Thư Tình tính là cái gì ? Nàng còn phải là từ thiếp lên? Bằng Bạch công tử khí phái như vậy sao có thể để ý đến nàng? Nương chết cha đau, nàng còn có thứ gì..."


      "Pằng!" tát này đánh vào mặt Trần Kiều Nương, nhưng cũng như là đánh vào mặt của Trang Trạch Lương, nương chết cha đau, cũng chỉ là nương chết cha đau, người làm cha như có thể cho nữ nhi được cái gì? Tựa như Hàn nhi , có thể có được ngày hôm nay, là do có Uyển Như dạy, có tỷ tỷ trân trọng, tự bản thân dụng công ngày đêm học tập, duy độc chỉ mình có chút liên quan gì.


      "Lão gia, ta sai rồi, thiếp thân phải là cái ý kia, thiếp thân chỉ là... Quá gấp nên hồ đồ ." Trần Kiều Nương phục hồi tinh thần lại bất chấp đau đớn mặt, lên qua ôm lấy Trang Trạch Lương khóc.


      Chỉ là, hai bên gò má bị thũng xuống khiến nàng và câu “hoa lê đái vũ” chẳng liên quan gì với nhau.


      Khuôn mặt này, có nếp nhăn, đúng rồi, nàng còn lớn hơn nửa tuổi so với Uyển Như.


      Từ khi Uyển Như gả cho đến lúc chết, vẫn từ dung, ưu nhã, ánh mắt rất bình tĩnh, nhìn ra là , cũng nhìn ra được là hận, Trang Trạch Lương đột nhiên muốn biết khi đó Uyển Như nghĩ cái gì, có phải là hối hận hay ? Hối hận vì vứt bỏ hết thảy theo , hối hận bản thân mình nhìn lầm người...


      Tiểu thư Đổng gia a, đó là thiên kim tiểu thư chân chính!


      Trang Trạch Lương nhắm mắt lại giấu đí cảm xúc khó chịu xông lên, khi mở mắt ra chút nào lưu luyến đem Trần Kiều Nương đẩy ra, đến phòng chính.

      Trần Kiều Nương lảo đảo lui về phía sau, nhờ có nha hoàn đỡ lấy mới ngã nhào lên mặt đất.


      Lúc này nàng như là mất hồn, ánh mắt vừa rồi của lão gia... ánh mắt vừa rồi...


      "Phu nhân, đại phu đến ."


      Đúng rồi, tại nàng là Trang phu nhân, đù cho trong lòng lão gia đối với nàng có bất mãn cũng có khả năng hưu nàng, nàng có , còn có đôi nhi nữ, lão gia thể bỏ nàng.


      Vén tóc qua thái dương, Trần Kiều Nương quay lưng thu thập dung chút nhan mới ra cửa, tại việc nàng phải làm, chính là làm thế nào để chăm sóc tốt cho đôi nhi nữ của nàng.


      Ở bên kia, Trang Thư Tình chậm rãi uống xong chén trà nóng, trong lòng lạnh như băng mới dần dần thối lui.


      Ngẩng đầu cười cười với hai người lo lắng cho nàng kia, "Tỷ sao."


      "Đệ còn cho rằng trong lòng tỷ tỷ có hận ý lớn như vậy..."


      "Lúc trước tỷ tỷ cũng cho rằng như vậy, nhưng cũng là tỷ xem thường chấp niệm trong lòng." Loại hận ý này làm tràn từ tứ chi bách hải ra ngoài, khiến nàng thể khống chế nổi.


      Tính cách của thân thể này khiếp nhược, nhưng tất cả mọi thứ nàng đều biết, chuyện nhớ kỹ cũng nhớ rất kỹ, chỉ là nàng quá yếu, biết phải làm như thế nào mới có thể phát tiết hận ý trong lòng, lúc này rốt cục có cơ hội, Trang Thư Tình cảm thấy, bộ dáng khi đó của mình nhất định rất dọa người.


      "Bạch Chiêm, chàng thực tính bắt Trang Thư Đình lập gia đình sao?"


      Bạch Chiêm tay chống đầu, ‘Ừm’ tiếng.


      có giải thích, cũng biết cái này có gì ổn.


      Trong đầu Trang Thư Tình chuyển qua mấy ý niệm, dứt khoát mặc kệ, loại nữ nhân tình nguyện vứt bỏ gia đình cũng muốn lên, đáng thương là những cảm xúc của nàng ta thể đều lãng phí.


      Huống chi, kỳ thực nàng cũng thấy đáng thương cho nàng ta, nếu như Bạch Chiêm là tên ăn chơi trác táng, chừng nàng thực thành công, đến lúc đó Trang Thư Tình nàng liền trở thành chuyện cười, khi nàng ta quyết định chuyện này từng nghĩ đến có thể xay ra như vậy sao?


      Nhưng trong lòng nàng ta chắc chắn khẳng định là xảy ra, chỉ cần bản thân mình sống tốt, cần gì quản người khác sống hay chết, đây mới là Trang Thư Đình.

      khi như vậy, mà gánh vác hậu quả.


      " có người Khê Thủy Trấn báo tin vui , ngày mai chúng ta có thể trở về, tổ bá phụ phỏng chừng mở từ đường cúng tổ tiên, chúng ta nhanh chóng trở về."


      "Được, Trần Nguyên, ngươi chỉ có thời gian hai ngày, mau chọn ngươi sớm, nên chậm trễ."


      Trần Nguyên khom người xác nhận, dư quang khóe mắt đảo qua tỷ đệ hai người cũng có nhiều thâm lời, trong lòng cảm thấy thoải mái thôi.


      Bọn họ luôn ngóng trông có người có thể thay thế được lão phu nhân, nhưng người kia thể là người quá dơn thuần mà có điểm mấu chốt, tính tình công tử, dù có sống cả đời cũng khó có khả năng trở thành người tốt trong miệng người khác, nếu như có người có thể dẫn dắt công tử tìm ra phương hường, tình khẳng định tốt hơn nhiều.


      tại xem ra, có ai thích hợp hơn Trang tiểu thư.


      Sáng sớm hôm sau, đoàn người xếp hành lý trở về Khê Thủy Trấn.


      Xe ngựa chuẩn bị xuất phát từ sớm, chưa đến nơi nghe thấy tiếng pháo ầm ĩ truyền đến ngừng, tuy rằng ngựa được huấn luyện, nhưng nhìn tình huống trước mắt này Trang Thư Hàn cũng muốn tiếp tục ngồi trong xe ngựa.


      Xe ngựa ngừng lại, Trang Thư Hàn liền bước xuống, tiếng pháo dù lớn cũng thể che được thanh nghị luận ồn ào lọt vào tai, khiến cho tim đập có chút nhanh.


      Thanh Dương Tử dắt con ngựa đến, Trang Thư Hàn nhận lấy dây cương, quá thuần thục xoay mình lên ngựa, cũng may là có trở ngại gì lớn.


      Trang Thư Tình vén rèm lên đệ đệ tại ngồi ngựa chút, thân thể ràng cứng ngắc nhưng vẫn cố gắng ra vẻ tự nhiên, nên nhịn được cười : "Hẳn là hôm nay ta nên cho đệ ấy mặc thân hồng bào."


      " ngày kia." Hồng bào người, cưỡi ngựa hồi gia, chỉ cần tiểu tử kia cố gắng, chưa hẳn là đợi được có ngày như thế.


      nhà Trang Trạch Lương kia vẫn phải chú ý, nếu bọn họ càng có nhiều chủ ý đánh lên người Thư Hàn, Thư Hàn càng nỗ lực khiến cho bọn họ hối hận đến chết.


      Cửa lớn Trang gia được mở ra, Trang Trạch Dân dẫn đám nam đinh trong nhà chờ ở dưới bậc.


      Sau khi nhận được tin tức từ hôm qua, Trang Bình Chí liền tự mình đốc thúc hạ nhân đem tất cả cửa, cầu thang, mỗi chỗ đều tẩy rửa sạch , sáng sớm hôm nay lại quét dọn thêm lần, ngay cả bụi cũng sờ thấy mới hài lòng gật đầu. Nghe động tĩnh càng ngày càng gần, Trang Trạch Dân có chút đứng ngồi yên.


      Đỗ đầu, đứa mười tuổi đỗ đầu bảng, nghe được tin tức này, cả đêm ngủ , buổi sáng khi thỉnh an phụ thân, nhìn vẻ mặt của phụ thân nhìn như cũng giống như .


      Nhưng trong lòng cũng lo lắng, chỉ sợ Thư Hàn còn quá , tâm tư có chút tự kiêu, như vậy, về sau thể thăng tiến, cứ như vậy tiền đồ của bị huỷ


      Nhìn thiếu niên cưỡi ngựa tới. Thần thái của tiểu thiếu niên rất phấn khởi, ánh mắt lộ ra vẻ cao hứng, có tự tin, nhưng có kiêu ngạo tự đắc, đứa này, so với suy đoán của bọn đều vượt xa hơn nhiều.


      Trang Thư Hàn xoay người xuống ngựa, tiến lên ôm tay vái chào, "Đại bá, tiểu tử có khiến ngài thất vọng."


      Trang Trạch Dân dùng sức vỗ vỗ vai , vừa lòng thôi, "Hảo hài tử, làm tốt lắm, con thực giúp cho Trang gia chúng ta nở mặt nở mày."


      Nhìn đến hai người từ xe ngựa bước xuống, Trang Trạch Dân lại vỗ vỗ bả vai hai cái rồi qua.


      "Ngày hôm qua báo tin vui đến gia tộc, cha rất cao hứng, thẳng ra chính Thư Hàn chịu thua kém, sáng sớm giám sát mọi người thu don từ đường, chờ đợi hai con."


      Đến bái từ đường cũng có chuyện gì cho nữ nhân làm, Trang Thư Tình cười dịu dàng , "Vậy trì hoãn , Thư Hàn, đệ mau theo đại bá ."


      "Ý tứ của tổ bá phụ ngươi là cũng muốn ngươi theo."


      Trang Thư Tình ngẩn người, chợt lắc đầu, "Tâm ý của tổ bá phụ và đại bá con nhận, chỉ là cần thiết phải làm như vậy, Thư Hàn là trưởng nam trong gia đình, có đệ ấy là đủ rồi."
      phương1311, Hale205, hargane18751 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      quá hay , ngày tàn của mẹ con nhà kia đến rồi, cứ dần dần mà hưởng thụ
      lananhtran51 thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 76: Ngươi cứ việc mắng, ta nhận!


      Mặc kệ Trang Trạch Dân có thuyết phục như thế nào cuối cùng Trang Thư Tình cũng vẫn là . Tuy rằng quy củ lập nên là để phá vỡ, nhưng phải phá vỡ cánh đáng giá, chút việc này, quá trọng yếu. So với ít ngày trước nàng ở đây, Trang Thư Tình ràng cảm giác thái độ của mọi người trong gia tộc đối với nàng giống nhau.


      thể là bọn họ xu lợi, nhưng mà xu cát tị hung (*) chính là bản tính của nhân loại mà thôi, cái này nàng nàng có thể lý giải được, nhưng mà nàng cũng muốn dung túng, trước mắt liền thấy ba tộc thẩm bị Nam Châu khéo léo từ chối ngoài cửa.


      (*) tránh hung tìm cát: tìm điều lợi, tránh điều hại


      Khi Trang Thư Hàn trở về sắp đến trưa .


      Giữa trưa Trang gia có mở tiệc.


      Căn bản là còn có người đề nghị phải mở tiệc mời khách khứa đến chúc mừng nhưng Trang Thư Tình lại đồng ý, , "Nếu như Thư Hàn có thể đỗ Trạng Nguyên, việc mở tiệc lớn mời khách khứa có gì là sai, nhưng tại, đệ ấy còn kém rất xa."


      Tất nhiên là bây giờ ai dám coi trọng lời của nàng, cuối cùng cũng chỉ mở tiệc ở Trang gia, người nhà cùng ăn với nhau.


      "Tổ bá phụ, đại bá, chúng con ngày mai ở đây thêm ngày nữa, sau đó trở về Hội Nguyên Phủ ."


      "Nên trở về, nên trở về." Trang Bình Chí liên tục gật đầu, "Kỳ thi tiếp theo phải đến tháng tư, thời gian còn nhiều, Hàn tiểu tử, con phải giữ vững khí thế như tại, bây giờ còn phải là lúc có thể thả lỏng."


      "Con biết."


      Trang Thư Tình đứng lên rót rượu, "Sau khi thi phủ chính là thi viện, mặc kệ kết quả như thế nào, con cũng cho người về báo tin cho ngài, nếu như phải có tình gì đặc biệt, trong thời gian ngắn hẳn là tỷ đệ chúng con trở lại, tổ bá phụ, ngài phải bảo trọng nhiều hơn."


      "Ta ." Trang Bình Chí cười mị mắt."Trang gia ta có hai đứa cháu tài giỏi như vậy, ta nhất định nỗ lực sống lâu thêm vài năm nữa, chờ đến khi Thư Hàn đạt được tiền đồ rộng mở. Nhưng mà, Tình nha đầu à, tổ bá phụ có chuyện này muốn cầu ngươi."


      "Tổ bá phụ cứ , vừa lúc con cũng có chuyện này muốn thương lượng cùng với tổ bá phụ đại bá, bằng con trước ?"

      Phụ tử hai người nhìn nhau, " ."


      Trang Thư Tình nâng cốc trà lênn uống ngụm nhuận miệng, : "Trước mắt Thư Hàn vẫn còn , người làm tỷ tỷ như con đây thể thay nghĩ nhiều chút. Nếu như con tốt, nhị vị cũng đừng có giận con."


      "Từ trước đến giờ chuyện ngươi làm đều vì Hàn tiểu từ, chúng ta có tư cách xen vào nửa câu."


      "Vâng, lời này của con, vẫn là vì ." Ôn hòa nhìn đệ đệ. Trang Thư Tình thở dài : "Thư Hàn có thể đỗ đầu, công lao của người làm tỷ tỷ tất nhiên là lớn nhất, cũng là do Thư Hàn dụng tâm cố gắng dùi mài kinh sử, về phần này con thể giúp cái gì, chỉ có thể tận lực giúp cho Thư Hàn có hoàn cảnh học tập tốt nhất, vì tương lai của đệ ấy mà tính toán."


      "Tổ bá phụ ngài muốn gì con cũng có thể đoán được phần nào, nhưng mà con thể đáp ứng, cũng là con niệm thân tình, muốn tốt cho người của gia tộc. Mà ngược lại, hi vọng gia tộc có thể có thêm nhiều người có tiền đồ, càng có tiền đồ càng tốt. gia tộc nếu như chỉ trông cậy vào người, căn bản là ổn ."


      "Vậy ngươi..."


      Trang Thư Tình lắc đầu, "Thư Hàn là đứa có căn cơ nhất mà con từng thấy, nhưng nhiều hơn là vì hoàn cảnh ép buộc phải ngừng tiến tới phía trước, những người khác thể học được. Cho nên, ta thể đồng ý việc tổ bá phụ cho người đến cạnh đệ ấy, như vậy cũng vô ích. Những người khác dù có theo cũng thể học được từ cái gì,nhưng mà ta nguyện ý bỏ vốn để mở kiến tộc học (*)."


      (*) trường dạy học riêng cho người trong tộc


      "Kiến tộc học..." Trang Bình Chí nhắc tới câu này, ánh mắt càng lúc càng sáng, "Giống như những trường học của gia tộc lớn?"


      "Đúng vậy, Trang gia là dòng dõi thư hương, gốc rẽ vốn bền vững, chỉ là thiếu chỉ dẫn, biết nên bỏ sức và theo hướng nào, sau khi trở về Hội Nguyên Phủ con nghĩ biện pháp mời vài tiên sinh có tài đến đây, có thể cải thiện được phần nào."


      Trang Thư Tình đưa tấm ngân phiếu qua.


      " ngàn lượng? ! Từ đâu mà con có nhiều bạc như vậy!"


      "Đây là phần con tích góp được trong nửa năm qua, người có tâm học tập ở trong tộc có thể giúp đỡ chuẩn bị giấy và bút mực cũng như những khoản chi khác, lương dạy học hàng tháng của tiên sinh đều do tỷ đệ chúng con chi trả, nhưng mà có chuyện tất cả phải nhớ kỹ, phái người đến kiểm tra định kỳ, trong tộc chỉ cần tìm nơi để mở trường là được.”


      Trang Bình Chí muốn gì đó, nhưng nhìn tấm ngân phiếu này, cảm thấy dù có cái gì cũng đều là dư thừa .


      Chuyện tốt như vậy, thể đáp ứng.


      phải gia tộc nào cũng có thể có được nha đầu ưu việt như vậy, phải là nàng cho gia tộc thiện ý tốt nhất, đơn giản là nàng muốn gia tộc đặt áp lực quá lớn lên mình Thư Hàn, nàng hiểu ràng đạo lý dục tốc bất đạt.


      "Chỉ cần bọn họ có thể đậu thi huyện bằng chính khả nàng của mình, về khoản phí học sau này hết thảy đều do con phụ trách, chỉ cần con có thể giúp, tuyệt chối từ."


      "Tình nha đầu, này..."


      "Con cũng có cầu của mình."


      "Ngươi ."


      Ánh mắt Trang Thư Tình vốn bình tĩnh đột nhiên trở nên sắc bén, " được đem lòng tốt của tỷ đệ chúng ta tỷ mà lợi dụng, chúng ta vốn có nghĩa vụ này, việc chúng ta làm cần ai phải cảm kích, cũng cần bất kỳ ngoại lệ nào, thứ chúng ta muốn chính là đám người biết phân tốt xấu, là tộc nhân biết nỗ lực tiến tới, là con người có tâm, có thể trở thành hậu thuẫn của gia tộc để tỷ đệ chúng ta có thể dựa vào, nếu như đạt được cầu của ta, chớ có trách tỷ đệ chúng ta từ bỏ Trang gia giống như từng từ bỏ Trang Trạch Lương, tổ bá phụ, lời ta tuy vô tình, nhưng việc ta làm còn có thể vô tình hơn, bạc của ta phải là từ trời rơi xuống , đối với gia tộc, ta tận lực giúp đỡ."


      ngàn lượng, cho dù người trong Trang gia nhiều như vậy nhưng muốn xài hết cũng phải dùng tới ít thời gian, ngàn lượng, cũng đủ để khiến khiến cho người đến đường cũng có thể làm ra chuyện xấu xa, ngàn lượng này, cũng là do nha đầu kia tân tân khổ khổ vất vả kiếm về.


      Trang Bình Chí than thở tiếng, mặc dù biết ngàn lượng này Tình nha đầu kiếm được dễ dàng, nhưng cũng thể đẩy ra, số tiền này này đối với gia tộc mà quá trọng yếu .


      "Lão nhân ta còn sống ngày đem toàn lực trông coi Trang gia ngày, nếu ta chết còn có đại bá ngươi, đời này là có người biết phân biệt nhân tình giống như phụ thân ngươi, nhưng phải tất cả mọi người cũng đều như thế, lời ngươi ta chắc chắn nhớ kỹ, ở trong tộc sau này, phàm là người có tiền đồ, cũng đều nhớ tới ân của ngươi."


      Trang Thư Tình lắc đầu, "Ta làm như vậy có vẻ như là vì gia tộc, nhưng nếu như xét đến cùng hành động này của ta chính là vì Thư Hàn, là ích kỷ cũng đủ, ta bỏ tiền ra chủ yếu chính vì mong muốn về sau có thể có người giúp đỡ cho Thư Hàn, tuổi của đệ ấy còn , nhưng có danh sư chỉ đạo, bên còn có hai vị sư huynh có tiền đồ, ta tin tưởng trong tương lai có ngày thành tài, tại làm chuyện này đúng là có chút sớm. Nhưng để phòng ngừa vạn nhất vẫn nên chuẩn bị chu đáo. Những người khác ở trong tộc có tiền đồ cũng phải là chuyện xấu, chừng về sau tỷ đệ chúng ta còn phải nhờ đến giúp đỡ của mọi người."


      "Nếu thực có ngày ấy, bọn họ báo ân của ngươi ân cũng là việc phải làm." Trịnh trọng đem ngân phiếu giao cho nhi tử, Trang Bình Chí nhìn về phía Trang Thư Tình, "Ta thay mặt mọi người Trang gia đa tạ ngươi, tuy rằng là người làm trưởng bối lại nhận bạc của vãn bối nên, nhưng tình huống trước mắt của Trang gia thực rất tốt. còn chút bạc dư thừa nào để làm việc này, cho nên ta liền vì cái nhà này mà mặt dày nhận lấy."


      xong. Trang Bình Chí đứng dậy xoay người cúi mình với Trang Thư Tình,

      hành động này khiến cho Trang Thư Tình vội vàng nhảy lên, "Tổ bá phụ, ngài làm như vậy là muốn cho ta giảm thọ sao."


      "Tổ bá phụ, nhất định con có tiền đồ." Trang Thư Hàn tiến lên đỡ người ngồi xuống, bình tĩnh, nhưng kiên định.


      Trang Bình Chí vỗ vỗ tay đứa đỡ mình dậy, Trang gia, cuối cùng cũng có thể nhìn ra được hi vọng .


      Ngày kế, khi hai tỷ đệ hai rời cơ hồ tất cả mọi người Trang gia đều ra ngoài tiễn đưa .


      Sáng sớm Trang Bình Chí đem kiến lời hôm qua của Thư Tình cho toàn tộc, ít nhất tại giờ phút này, tất cả mọi người đều nhớ đến ân tình của Trang Thư Tình. Thái đội đối với đôi tỷ đệ này phá lệ khách khí.


      "Tình nhi, Mẫn Nhi ta đành phó thác cho con, con hãy dạy cho nàng. Ta trông cậy vào ngày nàng trở thành người xuất sắc như con, nhưng ít nhất cũng phải can đảm hơn chút, tính tình lanh lợi hơn chút là được, ít nhất cũng thể bị người khác khi dễ."


      "Đây chính là bá nương người đó, đến lúc đó ta gả tỷ ấy ra ngoài người cũng đừng trách ta nhiều chuyện."


      "Ta còn mong con có thể nhiều chuyện thêm chút đây." Chu thị cười cười, khuôn mặt lên nếp nhăn nơi khoé mắt, "Mẫn Nhi theo con. Ta liền cảm thấy yên tâm."


      Trang Thư Tình muốn thêm, chiếc xe ngựa ở bên kia chạy như bay đến. đường cuốn lên rất nhiều tro bụi, Trần Kiều Nương cơ hồ như té từ xe ngựa xuống, tóc tai đều rối mù.


      "Trang Thư Tình! Tiểu súc sinh như ngươi được chết tử tế... Buông ra ta, buông ra ta!"


      Sắc mặt đám người Bạch Chiêm dựa vào xe ngựa ngay lập tức trầm xuống nhìn về phía Trần Kiều Nương bị chế trụ, " được lời bình thường miệng còn giữ lại để làm gì, lập tức khâu lại."


      Thanh Dương Tử lập tức hưng phấn tiến lên, từ khi nhìn thấy Trang tiểu thư khâu miệng vết thương, luôn luôn chuẩn bị bộ kim chỉ tùy thân, tùy thời thi triển thân thủ.


      Đây chẳng phải là, cơ hội tới rồi sao.


      "Buông ra ta, buông ra ta..."


      Chu thị nhàng huých xuống tay Trang Thư Tình, nàng vốn thích vị Trần Kiều Nương này, ngay lúc này Bạch công tử ở cửa lớn Trang gia sao cho người ngăn lại, làm cho thể diện của Trang gia đều mất hết.


      Nhưng chặn lại... Chặn lại như thế nào?!


      Trang Thư Tình vẫn đợi cho đến khi Thanh Dương Tử lấy kim ra bắt đầu chuẩn bị hành động mới mở miệng, "Đợi chút."


      Thanh Dương Tử dừng động tác lại, hơi mất hứng quay đầu lại.


      "Trần thị, có phải ta rất dễ khi dễ hay ?" Trang Thư Tình đến trước mặt Trần Kiều Nương, làm như thấy được nàng bị chế trụ đến thể động đậy, " ràng là ngay cả nợ cũ ta cũng lười tính với ngươi, thầm nghĩ muốn nhắm mắt làm ngơ với ngươi, vì sao ngay cả điểm ấy, ngươi cũng thể nhận ra được?"


      Trần Kiều Nương chật vật chịu nổi quỳ rạp mặt đất, mặt dính bụi, nước mắt chảy xuống trông càng thêm thê thảm, "Là ta sai lầm rồi, ta sai lầm rồi, chuyện trước kia coi như là ta có lỗi với các ngươi, ngươi buông tha cho Đình nhi được ? Nàng lại có muôn vàn phải nhưng dù gì cũng là thân muội muội của ngươi, ngươi buông tha nàng ."


      "Ta chỉ có đệ đệ, có muội muội, còn có điểm,ngươi sai rồi." Trang Thư Tình ngồi xổm xuống nhìn nàng, "Từ đầu đến cuối phải ta phải với nàng, mà là nàng ta đến khiêu khích ta, người nàng đắc tội cũng phải ta, là Bạch công tử, ngươi cầu sai người rồi."


      Trần Kiều Nương hận thể giết chết Trang Thư Tình, thể tưởng tượng những sính lễ trong nhà mới đưa đến hôm qua, sáng sớm hôm nay đều cánh mà bay, người lại bị đánh cho hôn mê rồi ném cho nữ nhi, nàng thể nhẫn nhịn được.


      Nàng thể khiến cho cả đời này của Đình nhi cứ như vậy mà hủy .


      "Thư Tình, ngươi thay ta van cầu Bạch công tử, đồ cưới này của ngươi ta cần, đều để lại cho ngươi hết, cho ngươi tất cả, ngươi thay ta van cầu tình ."


      Bất kỳ người nào nếu có bộ dáng như vậy, Trang Thư Tình cảm thấy xót xa, mềm lòng, nhưng mà nhìn thấy người trước mắt này bị như thế, nàng chỉ cảm thấy xả giận.


      Nàng chẳng phải chưa nghĩ đến chuyện muốn mượn danh Bạch Chiêm đến thu thập toàn gia kia, chỉ là dù có thu thập thế nào cũng thể đụng đến nhân mệnh, nếu như cả nhà đó đều chết hết còn thấy được tiền đồ sau này của Thư Hàn rồi, Thư Hàn càng có tiền đồ, bọn họ lại càng khó chịu, đây mới là trả thù của nàng.


      "Ta cũng từng tuyệt vọng cầu xin ngươi như vậy, lúc mẫu thân mới qua đời nửa năm kia, ta cầu ngươi vài lần, lời ngươi , vẻ mặt lúc đó của ngươi, mỗi khi ta nhớ tới đều cảm thấy rùng mình, tại đến phiên ngươi tuyệt vọng, ta vì sao lại phải cầu tình thay ngươi? Vô tình cũng được, ngoan độc cũng được, ngươi cứ việc mắng, ta nhận."
      phương1311, Hale205, hargane18754 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :