1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      lần này phải đánh cho ả tả tơi k ra hồn ng nữa mới hả dạ chứ
      lananhtran51 thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 72: Bái Tế

      Cúi đầu lộ ra chiếc gáy trắng tuyết, Trang Thư Đình giả yếu ớt, mà thể bộ dáng quật cường, "Muội biết tỷ hận muội cướp phụ thân, nhưng đó cũng là phụ thân muội, muội sai."

      Trang Thư Tình lười so đo với hạng người này, "Bạch Chiêm, mục tiêu của nàng là ngươi, ngươi tự xử lý ."

      " nữ tử biết liêm sĩ dù là gia đình bình thường cũng khó chấp nhận, xách giày cho ta còn đáng, chúng ta trở về phòng thôi, lần sau nàng muốn ra ngoài nhớ nhắc ta xem lịch."

      "Được." Hai người nhìn cũng thèm nhìn, lướt qua Trang Thư Đình mà .

      Trang Thư Đình ngẩng đầu, nàng có thể tưởng tượng biểu tình đắc ý của Trang Thư Tình lúc này, nàng nên nhìn, muốn nhìn!

      thể như vậy, thể,đối mặt với nàng, nam nhân làm sao còn để ý Trang Thư Tình? Mọi ngườiđều nàng đẹp nhất Lãnh Sơn huyện, Trang Thư Tình là cái gì!

      Nhất định vì nàng bộc lộ quá ràng làm Bạch công tử khó xử, đúng, chính là như vậy!

      Trang Thư Đình ngẩng đầu lên, đem lọn tóc gạt qua sau tai, mặt bình tĩnh đến quỷ dị.

      Trang Thư Tình, tỷ muội tốt của ta, cứ chờ xem.

      Xem thử cả đời này, là ngươi có bản lĩnh hay ta có bản lĩnh, ngày ta đem ngươi dẫm nát dưới chân!

      "Phốc..." xa, Trang Thư Tình rốt cục nhịn được cười ra tiếng.

      Bạch Chiêm thấy nàng cười đến bả vai đều run, hai má ửng đỏ, nhịn được đưa tay lên vuốt má nàng.

      Tay phủ phàng bị đẩy ra, Trang Thư Tình vất vả nhịn cười, mang theo ánh mắt ấm nóng, lộ ra thần thái sáng lạn, quả nhiên vẻ đắc chí.

      "Cao hứng như vậy?"

      "Đương nhiên. Vì mẫu thân ta xuất thân cao quý, khí chất hơn người, những kẻ kia chỉ có thể ghen tị, học xong, cầu được, nên Trang Thư Đình hận thể đoạt hết mọi thứ của ta biến tất cả thành của nàng. Ở trước mặt ta diễn muội muội quật cường lại bị ngươi mắng biết liêm sĩ, ngươi thấy nàng giận đến phát run sao? Nàng vui, ta liền vui. "

      "Nàng lo ta để người khác vào mắt ?"

      "Hạng nữ nhân này mà ngươi có thể vừa mắt, thê thiếp sợ sớm thành đàn ." Đôi mắt Trang Thư Tình mang theo ý cười, "Ta tin ánh mắt ta kém như vậy."

      Ý tứ trong lời này...

      Bạch Chiêm dừng bước, giữ chặt tay Trang Thư Tình, "Là ý tứ mà ta nghĩ sao?"

      Trang Thư Tình vô tội nháy mắt."Ý tứ nào cơ?"

      "Nàng coi trọng ta."

      "..." Nàng sai rồi, so độ dầy da mặt với người này. Nàng kém xa.

      "Nàng trả lời ta . " Bạch Chiêm có chút vội vàng, lúc trước là tự đa tình, Thư Tình chán ghét xa lánh là chuyện thiên ân vạn tạ, vất vả mới đợi được câu như vậy, có câu trả lời ràng cam tâm.

      Hạ nhân Trang gia nghe đến đây ào ào né tránh nhưng lỗ tai đều dựng lên.

      Trang Thư Tình bất đắc dĩ, "Chúng ta về phòng rồi , được ?"

      Bạch Chiêm rốt cuộc vẫn nỡ để nàng khó xử.

      Chăm sóc thương thế cho người thú, lại xem chuyện học hành của Thư Hàn chút, rốt cuộc thể trốn nữa, Trang Thư Tình thầm mắng bản thân lanh mồm lanh miệng, khiến bây giờ thể đối mặt.

      Bạch Chiêm, là người tốt, gia thế cao, có bản lĩnh, trân trọng, quan tâm, thương nàng lòng, là chỗ dựa đáng suy nghĩ, chỉ mỗi tội quá bướng bỉnh.

      "Ngươi quá tốt..."

      Bạch Chiêm lập tức ngắt lời nàng."Đừng ta tốt, đây phải câu trả lời ta cần, nàng muốn lãng tránh, ta chấp nhận."

      "..." Bạch Chiêm cố chấp, thời đại này vẫn chưa có chuyện tự do đương, lại khăng khăng mực, còn tự suy nghĩ lung tung, nàng chưa xong mà.

      Thấy nàng im lặng , Bạch Chiêm thực hiểu sai ý nàng, nhất thời trầm mặt.

      phải làm thế nào nàng mới hiểu, thân phận địa vị, cái gọi là môn đăng hộ đối chẳng quan tâm, gia thế là cái gì, có thể quan trọng hơn tình cảm chân của sao?

      Ngay cả phụ thân là hoàng đế cũng thể xen vào chuyện của ,vậy vì sao nàng nhất định để ý?

      "Ta muốn phải ý này. "

      "Sao?"

      Trang Thư Tình cười cười. Hơi có chút ngượng ngùng, " Ý tứ của muội là, muội phải muốn cự tuyệt huynh, chỉ là tại thời gian và địa điểm thích hợp... Bạch Chiêm, ngày mai huynh cùng muội thắp nén hương cho nương ."

      Bạch Chiêm lần này hiểu , nàng còn có hai năm hiếu kỳ, tại phải lúc chuyện này, mà có cũng thể ở Trang gia, nhưng nàng nguyện ý dẫn thắp nén hương bái tế mẫu thân.

      Việc này có nghĩa gì, cần cũng biết.

      Bạch Chiêm ôm bổng nàng xoay vòng, mặt mày phấn chấn tươi cười rạng rỡ như nắng ấm mùa xuân.

      Trang Thư Tình ôm cổ , yên lặng dung túng .

      Ngày hôm sau, bái tế trừ hai người còn có Trang Thư Hàn và vị đệ đệ mới tiến vào gia phả của Trang gia Trang Thư Cố.

      "Ở trong này." Lúc đó Thư Hàn là người đưa tiễn linh cữu, nên nhớ vị trí, trước dẫn đường.

      Đây là khu mộ của dòng tộc Trang gia, được bảo hộ khá tốt, cỏ mọc quá dày mộ.

      Trần Nguyên dọn cỏ tươm tất, bày biện tế phẩm, Trang Thư Tình dẫn người quỳ xuống.

      Nhìn thấy công tử nhà quỳ lưu loát như vậy, Trần Nguyên suýt nữa rớt cằm, công tử ngay cả lão gia tử cũng chưa từng quỳ đó!

      "Nương, nữ nhi chiếu cố đệ đệ rất tốt, người hãy yên tâm an nghỉ, vài ngày nữa đệ đệ tham gia huyện thử, đệ ấy nhất định làm rạng rỡ tổ tông khiến mẫu thân vui lòng..."

      Rải rác những câu chuyện , Trang Thư Tình kể từng chuyện, giọng nàng rất nhàng, giống như mẫu thân nàng ngồi bên cạnh nghe con ngoan của mình an ủi, tâm , khoe thành tích tốt đợi mẫu thân xoa đầu, ôm vào lòng cỗ vũ.

      "Mẫu thân, đây là Bạch Chiêm, chàng đợi nữ nhi qua hiếu hỳ, nếu như hai năm sau chàng còn có thể cùng nữ nhi đến thăm người, nữ nhi cho chàng biết, nữ nhi của mẫu thân là người thế nào."

      Bạch Chiêm thắp hương, quỳ bái, bưng chén rượu, rót xuống tế mộ, “Bá mẫu an tâm, hai năm sau, con nhất định đến."

      Trần Nguyên thấy thế, biết đối với công tử việc này còn gì có thể thay đổi, dẫn những người khác đều quỳ bái.

      Trang Thư Tình nhìn, cũng ngăn cản.

      "Thư Hàn, đệ trò chuyện với nương ."

      "Đệ rồi." Ở trong lòng, rất nhiều.

      Thư Tình cũng thêm, ôm Trang Thư Cố cúi đầu bái mẫu thân.

      Sau đó đoàn người đến phần mộ của Trang Tứ gia bái tế Đổng thị.

      Hành động này cơ hồ chiêu cáo toàn bộ Trang gia quan hệ của nàng và Bạch Chiêm, người nhảm tất nhiên có, vài người còn thầm mắng nàng bất hiếu.

      Trang Bình Chí trách cứ nàng hai câu, rốt cuộc cũng thêm lời nặng gì, còn cảnh cáo người khác được ra vào.

      Thời gian bình bình ổn ổn trôi, rất nhanh đến mười lăm tháng hai.

      "Sắp đến ngày dự thi, ta cho người trước chuẩn bị chút, miễn cho khi Thư Hàn đến nơi lại tìm được chỗ trọ. "

      " cần đâu tổ bá phụ, Bạch công tử phái người an bày." Trang Thư Tình cười trấn an, thoạt nhìn lão gia tử này so với người làm tỷ tỷ là nàng còn quan tâm việc thi cử của Thư Hàn hơn.

      "Nếu người lo lắng, vậy hãy cùng chúng con thị trấn, dù sao cũng gần, đường cũng quá bất tiện.

      Trang Bình Chí suy nghĩ hồi vẫn lắc đầu." Bộ xương già của ta, nếu thêm phiền, con chiếu cố tốt Thư Hàn, đừng để phân tâm."

      "Tổ bá phụ yên tâm, con ghi nhớ."

      " Ta chờ kết quả tốt của các con, được rồi, chuẩn bị tốt đừng trì hoãn, Hàn tiểu tử, vì nương của con, cũng vì tỷ tỷ, con phải cố gắng."

      Trang Thư Hàn mím môi gật đầu, bất kì lời cam đoan nào, tất cả quyết tâm đều rực sáng trong mắt .

      Trang Thư Diệu nắm chặt tay, cam lòng, bị bắt ở trong phòng cho phép ra cửa bước, sắc mặt cực xấu.

      Bạch Chiêm híp híp mắt, ngoắc ngón tay với Thanh Dương Tử.

      " Khiến những kẻ kia rảnh gây phiền hà cho người khác. "

      Thanh Dương Tử nhếch miệng."Công tử, người cứ tin tưởng ta."

      Phía bên kia, Chu thị dặn dò nữ nhi, "Con theo Tình nhi rồi, phải mạnh mẽ, nên sợ hãi nhu nhược ngay cả câu cũng dám , nương dõi theo con. Thư Tình tâm xem con là tỷ tỷ, nàng để con bị người khác khi dễ, nếu Bành gia còn dám gây chuyện, con cứ đem tức giận lúc trước phát tiết ra hết, nhưng Mẫn nhi à, chính bản thân con phải cố gắng, ai cũng thể giúp con cả đời, con nên học hỏi Tình Nhi, nàng tự mình thoát ra khỏi gia đình của Thất thúc, vẫn có thể vững vàng mà sống, so với nàng, con có điều kiện tốt hơn biết bao nhiêu lần, chút cực khổ ấy con chắc chắn có thể vượt qua."

      Trang Thư Mẫn dùng sức gật đầu, hốc mắt hồng hồng, nhưng khóc.

      Chu thị nhìn con, cũng yên tâm phần nào.

      Nàng cũng là có chút tư tâm, nữ nhi của nàng nhốt mình trong phòng khổ sở như vậy, Tình nhi chủ động dẫn Mẫn nhi thoát ly nhất định chiếu cố nữ nhi tốt, có được Thư Tình quan tâm về sau đối với Mẫn Nhi chắc chắn có lợi, nàng mong nữ nhi có thể hạnh phúc, vui vẻ mà sống, có tương lai tươi sáng, cần bị ép chết ở Khê Thủy Trấn này.

      Lúc rời , đội ngũ nhiều hơn ít.

      nhà Trang Trạch Lương cũng đợi đến lúc này mới khởi hành Hội Nguyên Phủ.

      Trang Bình Chí cho thêm vài thiếu niên mười hai mười ba tuổi vào, là muốn theo Thư Hàn học tập, Trang Thư Tình thể cự tuyệt, chỉ đành phải mang theo, hơn nữa còn thêm chiếc xe ngựa của chủ tớ Trang Thư Mẫn.

      đội ngũ mênh mông cuồn cuộn, khiến người của Khê Thủy Trấn xem mút tầm mắt.

      Đến thị trấn, đám người thuê khách sạn, ở tại chỗ tính quá lớn, nhưng trong huyện là căn nhà .

      "Nơi này cách trường thi rất gần, giờ mẹo phải vào trường, thiếu vài bước chân có thể ngủ nhiềumột lát."

      "Lo lắng sao?" Đối với nàng tốt nàng khách khí đáp lại, nhưng nếu đối tốt với Thư Hàn, khiến trong lòng Trang Thư Tình thực cảm động.

      Bạch Chiêm vụng trộm nhướng nhướng mày, quyết định thưởng cho Trần Nguyên, đúng là càng ngày càng được việc.

      An bày Trang Thư Mẫn ngay cạnh phòng mình, những người khác Thư Tình xen vào, lôi kéo Thư Hàn ra cửa.

      "Tỷ tỷ, chúng ta đâu?"

      "Lúc trước còn chưa có tính ở trong huyện, nếu đến , tất nhiên phải chào hỏi Cao đại phu, những ngày này đệ học đủ rồi, để đầu óc nghỉ ngơi chút ."

      Cao Tử Lâm nghĩ hai tỷ đệ đến, nhất thời ngay cả đứng dậy cũng quên.

      Đợi hai người đến trước mặt mới phục hồi tinh thần, vội vàng kêu đại phu khác đến thay rồi dẫn hai người vào phòng trong.

      Cũng giống nửa năm trước, hai lần gặp gỡ, tâm tình Trang Thư Tình lại nhớ về hồi ức.

      "Mấy hôm trước chợt nghe được các ngươi trở lại, là trở về tham gia thi cử, ?"

      "Đúng vậy." Trang Thư Tình cười, " nghĩ tới tỷ đệ chúng ta cũng trở thành đề tài."

      "Cũng có gì, lúc mọi người bàn tánta còn tưởng bọn họ nhớ lầm người." Xem khí sắc hai người đều tốt, Cao Tử Lâm mới buông xuống tâm , nhìn tình cảnh hai người lúc rời , lo lắng yên.

      "Y quán này của Cao đại phu buôn bán có tốt ?"

      " Huyện thành , được hay vẫn vậy, cũng khác lúc trước bao nhiêu." Cao Tử Lâm nhìn tỷ đệ hai người trêu ghẹo , "Thế nào, các ngươi là đến báo ân sao?"

      "Ân tình này thể dùng tiền bạc đong đếm, cũng phải chỉ cần cảm ơn hai ba câu là được,nếu như đưa tấm ngân phiếu, ngược lại là bất kính với Cao đại phu, đạo lý này ta hiểu." Trang Thư Tình tùy tay cầm lấy tờ giấy bàn viết địa chỉ của mình, giao cho Cao Tử Lâm, chân thành : "Ta chỉ có thể cho Cao đại phu lời hẹn, nếu như ngày Cao đại phu có tâm muốn phát triển ở Hội Nguyên phủ, ta nhất định giúp người tay."
      Hale205, hargane187, lananhtran5153 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 73: Thi Cử

      Rời khỏi Hồi Xuân Đường, Trang Thư Hàn liền hỏi, "Tỷ tỷ, sao tỷ lại muốn cùng Cao đại phu mở y quán ở Hội Nguyên phủ?"

      "Ta có chút tư tâm." Trang Thư Tình tỉ mỉ, "Cũng có gì quan trọng, đệ cần suy nghĩ nhiều, tỷ tự có chủ ý, có muốn dạo đâu đó trước khi trở về ?"

      "Dạ , chúng ta trở về ." Mặc dù sống nơi này gần mười năm, nhưng chẳng có gì khiến lưu luyến, Hội Nguyên phủ còn cho cảm giác thân thuộc hơn.

      Khoa cử là chuyện đáng sợ, chỉ làm thí sinh căng thẳng, còn khiến người nhà lo lắng yên.

      May mắn Trang Thư Tình từng trải qua kỳ thi tuyển sinh khủng bố kiếp trước, nên có chút kinh nghiệm.

      Chưa tới giờ Dần (3g-5g sáng), vài căn phòng thắp thoáng ánh sáng ngọn đèn.

      Cửa mở, người trong phòng bước ra.

      "Mẫn tỷ tỷ, trời còn chưa sáng, tỷ ngủ ."

      "Nơi nào còn có thể ngủ, hôm nay là ngày Thư Hàn thi, được chậm trễ, tỷ đến phòng bếp giúp tay."

      Thấy nàng tinh thần phấn chấn, Trang Thư Tình ngăn cản, kiểm tra cẩn thận những thứ cần thiết cho việc thi cử của Thư Hàn trong tay Nguyệt Minh, xác định có vấn đề mới an tâm.

      Trước kia nàng là thí sinh, tại là phụ huynh, vậy mà so với khi làm thí sinh còn khẩn trương hơn, trách được mỗi kỳ thi tuyển đều rầm rộ như vậy.

      "Trong trường thi ta để người chuẩn bị rồi, ai gây khó dễ cho đệ, vị trí cũng tốt nhất, đệ chỉ cần vào thi, ai dám khiến đệ chịu thiệt." Bạch Chiêm lười biếng tựa vào tường , dáng vẻ chẳng khác chi xương.

      Có lời này, tâm tình Trang Thư Tình mới an ổn.

      Nàng dám xem trí tuệ cổ nhân, càng hiểu những thứ đen tối trong khoa cử, minh thương dể đỡ, ám tiễn khó phòng, có Bạch Chiêm sắp xếp ổn thoả mọi thứ, nàng cần lo trước lo sau.

      "Đệ khiến mọi người thất vọng ."

      Bên ngoài trường thi, người đến, người dứt, khí rộn ràng trong trật tự, từng gương mặt đều khẩn trương, lo lắng.

      Thấy Trang Trạch Lương, Trang Thư Tình cần nghĩ cũng biết, mục đích của quá ràng, chỉ cần là nơi có thể biểu , bỏ lỡ.

      Trang Thư Hàn cho cơ hội, nhìn thấy tới chỗ mình liền mang theo bút nghiên bước vào trường thi.

      Trang Trạch Lương có chút lúng túng, nhưng tức giận, lâu nay tỷ đệ bọn họ đều là thái độ này, quen.

      "Tình nhi, con..."

      " trước bước." đợi xong, Trang Thư Tình liền đánh gãy lời , nhàn nhạt vén áo thi lễ rồi xoay người lên xe ngựa.

      Trang Trạch Lương nhìn xe ngựa, trong lòng càng vững vàng, kiên định.

      Đại Chu tuy rằng khác trước, nhưng vẫn có người quản chế, Bạch Chiêm dám dùng loại xe ngựa quy cách này, lên điều mà vẫn nghĩ, người như vậy coi trọng Tình nhi, giống như việc tốt từ trời rơi xuống, còn rơi ngay trước mặt , trời cho món lợi lớn có thể buông bỏ sao?

      Đừng nữ nhi, dù thêm cũng cầu. Luận dung mạo, Đình nhi kém trưởng nữ, nam nhân kia có thể cự tuyệt chuyện tốt thế này sao.

      Chỉ là, trước tiên cần tìm cơ hội có thể tiếp xúc với đối phương.

      Càng nghĩ càng thấy chủ ý này tốt, Trang Trạch Lương vội vàng về nhà.

      Trang Thư Tình vén góc rèm xe, nhìn theo bóng hơi hơi nhăn mày.

      Bạch Chiêm dựa vào gần, đầu để vai nàng cùng nàng nhìn ra bên ngoài, "Lo lắng chuyện gì?"

      "Trang Trạch Lương phải có đầu óc, bằng đậu Cử nhân. đem toàn bộ tâm tư đặt người muộivà Thư Hàn, vậy cũng phiền toái." Đẩy người bên cạnh ra khỏi đầu vai, Trang Thư Tình buông màn, ngồi xuống.

      "Còn có Trang Thư Đình, cũng phải người dễ dàng bỏ qua cơ hội,kể từ ngày đó, nàng có chút động tĩnh, muội ngược lại lo lắng nàng làm chuyện khiến người khác thể ngờ."

      "Nàng ta ngay cả đến gần muội còn được, sao có thể làm gì, nếu muội yên tâm, ta cho người thu thập nàng ta,khiến nàng ta ngay cả xuất môn cũng dám, được ?"

      Trang Thư Tình trầm tư suy nghĩ, sau lúc vẫn lắc đầu, "Tạm thời nên tạo nghiệp, chờ Thư Hàn tham gia khoa khảo xong rồi ."

      Trang Thư Hàn là người ra khỏi trường thi sớm nhất, lúc lên nộp bài bị ánh mắt của đám người tò mò nhìn ngắm, ngay cả lúc ra cũng vậy.

      Nếu phải trưa, Trang Thư Tình yên lòng đợi ở nhà, nôn nóng đến chờ bên ngoài trường thi, sợ là khi đệ đệ ra thấy nàng.

      "Sao lại nhanh như vậy? Đệ đói bụng chưa? , chúng ta về nhà."

      "Tỷ tỷ đừng lo lắng, đề thi rất dễ, đệ làm xong lâu, muốn ngây ngốc trong đó nên mới ra."

      "Thi xong rồi đừng nghĩ ngợi nhiều, tỷ tỷ tin tưởng đệ, chỉ vài ngày có kết quả."

      "Hai ngày sau có, tỷ tỷ, đệ rất tự tin."Trang Thư Hàn biểu bình tĩnh, như , đề này với quả khó.

      "Tỷ tin đệ nhất định đạt kết quả tốt, vất vả lâu rồi, tỷ phải đem đệ về bồi bổ cho mập ra mới được."

      "Thời gian hai ngày rất nhanh, tỷ tỷ, chúng ta cùng chờ tin chiến thắng."

      "Được. Về nhà thôi!"

      vậy, nhưng hai ngày này cả hai tỷ đệ đều nôn nao khôn tả, Bạch Chiêm nhìn mà bất đắc dĩ, hơn nửa đêm chạy chuyến đến huyện nha, trở về liền cam đoan, "Thư Hàn chắc chắn đậu, cần nôn nóng, an tâm chờ kết quả là được."

      Trang Thư Tình chỉ cho rằng trấn an mình, mặt biểu trầm tĩnh chút, trong lòng lại khấp khởi yên.

      Thẳng đến ngày kế, tận mắt nhìn thấy Thư Hàn và bốn mươi tám người xuất bảng tên, tâm mới triệt để an ổn .

      Vài ngày thi cử, Trang Thư Hàn tĩnh dưỡng rất tốt, đến ngày thứ tư tinh thần rạng ngời, sắc mặt sáng rỡ.

      Giống như Khê Thủy trấn, tại Lãnh Sơn huyện, Bạch Chiêm vẫn để Trần Nguyên chuẩn bị nhưng lộ thân phận, chỉ đến tiến cử Trang Thư Hàn là hiền tài có khả năng đậu Giải Nguyên năm nay, đồng thời tuy Thư Hàn tuổi nhưng tài năng và biểu xuất sắc khiến huyện lệnh có ấn tượng khắc sâu.


      Việc là tiểu đệ tử mới thu nhận của Tô Văn truyền ra ngoài, nên từ khi bắt đầu chuẩn bị đến lúc thi, mấy đại nhân ở đây biết lai lịch Trang Thư Hàn, chỉ cảm thấy nể phục khi biểu ổn trọng cùng bản lĩnh hơn người, khiến người khác nhìn liền cảm mến, chỉ muốn đem thu về môn hạ.

      Tuy rằng bị khéo léo từ chối, nhưng ấn tượng tốt đối với Trang Thư Hàn vì vậy mà mất chút nào.

      Bên ngoài huyện nha, người người đông nghịt.

      Giờ Mùi, tất cả thí sinh tới đông đủ, hồi hộp, xôn xao chờ đợi kết quả được công bố.

      Hai nha dịch đem bố cáo đỏ thẫm niêm yết, sau đó canh giữ hai bên, để đám người đến xem vì kích động mà náo loạn.

      Tên của Trang Thư Hàn viết ở chỗ cùng dễ thấy nhất, cần cố sức cũng có thể xem ràng.

      Trang Thư Tình có chút choáng ngợp, là trúng đầu bảng,khả năng củađệ đệ vượt quá mong đợi của nàng, nàng ban đầu chỉ cần đệ đệ đứng giữa là được.

      Nhìn người trước mắt ràng thực, thực cao hứng, còn cố tình làm vẻ mặt điềm tĩnh, Trang Thư Tình nhéo nhéo hai má ," Đệ đệ của tỷ, rất, rất giỏi."

      Trang Thư Hàn tâm tình tất cả đều là vui sướng, chính là đốc hết toàn lực để thi, chỉ có chút ngờ lại là nhất bảng.

      khiến tỷ tỷ thất vọng, tiên sinh nếu biết nhất định rất vui mừng.

      "Hàn nhi, con thực đứng đầu bảng!" Trang Trạch Lương hô to, hướng tất cả tầm mắt lại đây, mọi người đều muốn nhìn chút, người đứng đầu bảng là ai!

      Đến khi nhìn thấy chỉ là đứa đều cho rằng bản thân nhìn lầm, nhưng khinam nhân kia đến gần đứa gọi Hàn Nhi, bọn họ đều thể tin !

      Đứng đầu Lãnh sơn huyện năm nay, cư nhiên là đứa nhóc!

      Trang Trạch Lương rất cao hứng, Hàn Nhi đứng đầu bảng thực làm nở mày nở mặt, năm đó dù là người giỏi nhất trong gia tộc nhưng cũng chỉ ở giữa mà thôi.

      Trang Thư Hàn nhìn , khóe miệng gợi lên độ cong trào phúng, "Đúng, ta đỗ đầu, nhưng việc này có quan hệ gì với ngài? Là mẫu thân dạy ta học vỡ lòng, dù ở giường bệnh cũng chưa từng buông lỏng, là tỷ tỷ vất vả kiếm tiền nuôi ta ăn học, là bản thân ta ngày đêm vất vả học tập để thi cử, cái vị trí đầu bảng này, can hệ gì ngài?"

      Trang Trạch Lương lúc này hối hận, xen lẫn áy náy.

      Nhưng dù hối hận hay áy náy, cũng thể trở về đượctrước kia, tại phải làm thế nào còn trai mới quay về bên ?

      muốn mở miệng, Trang Thư Tình cắt ngang : "Muốn xong lần, về sau, ngươi còn cơ hội tiếp cận chúng ta."

      "Tình nhi, ta biết ta có lỗi với ba mẹ con, ta rất hối hận, nhưng dù hối hận hơn nữa mẹ con thể sống lại, chúng ta đừng đem chuyện này dây dưa mãi, ta dù sao cũng là phụ thân các con, có lúc các con cần đến ta, cần gì phải chuyện khó nghe như vậy."

      " cần nữa. Thư Hàn, chúng ta về thôi."

      Bạch Chiêm xoay người đuổi theo, cũng quên phân phó, "Về sau, được để đến gần nửa bước."

      "Vâng."

      "Nhi tử ưu tú như vậy lại do phụ thân dạy dỗ, chuyện đời cái gì cũng có thể xảy ra."

      "Lại là người sủng thiếp diệt thê, trách được người ta nhận ."

      "Đúng vậy, ta nếu cócon trai như vậy, quý nó còn hơn bảo bối."

      Đủ loại thanh nghị luận lọt vào tai, Trang Trạch Lương tức giận nhưng lại bất lực thể làm gì, ở lại chỉ để người ta mỉa mai, đành ôm bụng uất khí trở về nhà.

      Trần Kiều Nương cũng có chút khôn ngoan, thấy sắc mặt lão gia khó coi, tránh còn tránh kịp, đừng tới gần, giả vờ câm điếc, hỏi nữa câu.

      Trang Trạch Lương trực tiếp tới phòng mẫu thân.

      Từ khi hai tỷ đệ đào tẩu, lão thái thái càng ít , đối với Trang Thư Đình và Trang Thư Diệu cũng thân cận như trước, nhưng nếu bà hối hận, chẳng thể nhìn ra, cái nhìn vẫn gây gắt trước sau như .

      "Thế nào?"

      "Đỗ đầu bảng."

      Lão thái thái mở to mắt, " chịu thua kém so với ngươi."

      "Đúng vậy, đứa con này hơn hẳn nhi tử." Lời Trang Trạch Lương đúng ra là chuyện đáng mừng, nhưng cố tình đứa con này lại tiếp nhận người phụ thân là .

      "Mẫu thân có chuyện muốn hỏi con."

      "Người hỏi ."

      "Mẹ con Trần di nương trở về Khê Thủy trấn, đúng phải do con bảo các nàng ?"

      " phải nương cho các nàng sao?" Lời vừa thốt ra khiến mẫu tử hai người đều thay đổi sắc mặt.

      "Tốt, rất tốt, thủ đoạn này ta xem trước kia cũng sử dụng ít." Lão thái thái hừ lạnh, "Mấy ngày nay ta suy nghĩ, làm sao ta lại chán ghét Đổng thị như vậy, đúng là vừa nhìn liền cảm thấy chướng mắt, tại vẫn nghĩ, nhưng lại nghĩ ra được nàng có điểm nào thỏa đáng, còn có hai tỷ đệ kia, quy cũ nửa điểm thiếu, cũng chưa từng bất kính với ta, ta thế nào ngay cả lời ôn tồn cũng chưa , ngay cả vừa ý cũng chưa? Ừm! Con thử giải thích nghi hoặc giùm ta.”

      Trang Trạch Lương chợt nghĩ tới bản thân mình.

      là từ lúc nào bắt đầu đâm dao lên ngực Uyển Như, lại còn xát muối lên vết thương ấy? Lục trong ký ức, thế nhưng tìm ra hình ảnh ở chung với hai tỷ đệ kia, tất cả đều là thanh mềm mại của Đình nhi gọi phụ thân, bộ dáng Diệu nhi đọc sách cho nghe.

      "Tỷ đệ bọn họ nhận con, con hãy với bọn họ, cái nhà này, thể cho phép chuyện đó xảy ra." Lão thái thái đứng dậy, " cái lão thái bà như ta tự mình tới cửa xin lỗi, để ta xem bọn nó có thể quyết tâm ngoan tuyệt đến đâu, Tình nha đầu nếu thông minh, nhất định để đệ đệ đứng đầu bảng của nó chịu thanh danh bất hiếu ."

      ----
      Tiểu Huân: Bạn beta cho bộ này vì có chút việc riêng nên tại ko thể tiếp tục beta tiếp... Ai có ý muốn hợp tác với ta nhắn tin cho ta nhé! CẦU BETA!!!!
      Last edited: 12/12/15
      Hale205, hargane187, lananhtran5154 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ôi, khúc hay mà k có ng beta biết làm sao?
      mụ già, mụ nghĩ mụ là ai, rồi để mụ phải tức hộc máu mà chết, thấy có thể dựa dẫm lại muốn nhận người, có cửa đâu
      lananhtran51 thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 74: Thành Toàn

      Trang Thư Tình lúc nghe thông truyền liền tức chịu nổi.

      "Nàng muốn gặp đừng gặp, ta kêu người đuổi họ ."

      ", chàng hiểu." Trang Thư Tình dùng sức chịu đựng để rùng mình, "Bà ta chính là biết muội dám làm như vậy mới có thể thông truyền muốn vào cửa gặp mặt."

      Bạch Chiêm vừa nghĩ, liền hiểu, "Là cái danh bất hiếu kia."

      "Muội tuyệt cúi đầu trước loại người này, nhất định ." Chỉ cần qua lần này, có thể yên tâm cả đời, muốn nàng thỏa hiệp với đám người hạ lưu kia, còn bằng giết nàng !

      "Được, muộimuốn thế nào."

      Trang Thư Tình đứng dậy, "Chúng ta ra ngoài gặp bà ta, muội muốn nhìn thử những người kia làm sao đổi trắng thay đen."

      Vừa ra khỏi phòng, liền thấy Trang Thư Hàn chạy tới, cơn tức đầy người, "Tỷ tỷ, đệ cũng ."

      Đại môn từ từ mở ra.

      Nơi này vốn phải địa phương hẻo lánh, tin tức tân khoa bảngở đây sớm lan truyền, ít người tò mò vây chung quanh nghe ngóng khi thấy trước cửa phủ có người cố ý gây khó dễ, hơn nữa người càng lúc càng đông.

      Trang Thư Hàn trước, Trang Thư Tình sau, Bạch Chiêmtheo sát.

      "Nghe lão phu nhân nhất định đòi gặp, bằng cho mọi người biết tội danh bất hiếu của chúng ta?"

      " phải, chỉ là tổ mẫu muốn gặp tôn nhi giải thích ràng khúc mắc trong lòng các con."

      Làm bộ làm tịch, tốt lắm, trong lòng Trang Thư Tình thầm thay đệ đệ mắng lão thái bà này ngàn lần,vạn lần!

      Lão thái thái nét mặt lộ ra chút buồn bã lại tiếp, "Ta là tổ mẫu của các con, con trở về mấy ngày vẫn chưa đến thăm hỏi thỉnh an, ta rất nhớ các con."

      "Tổ mẫu? Lão phu nhân chớ giỡn, hai tỷ đệ chúng ta có bất kỳ quan hệ gì với cả nhà Trang Trạch Lương, toàn tộc Trang gia có thể làm chứng, lão phu nhân nếu có thể đến hỏi bất cứ lúc nào, đại bá phụ Trang Trạch Dân của ta trả lời cặn kẽ giải toả hiểu lầm cho lão phu nhân."

      "Dù thoát ly môn hộ các con vẫn là cháu của ta, trong người chúng ta cùng chảy dòng máu, huyết thống thể chối bỏ."

      Trang Thư Hàn tức giận nở nụ cười, "Lúc trước khi vứt bỏ tỷ đệ ta, lão phu nhân có nghĩ tới chúng ta là cùng chung huyết mạch?

      Đợi khi ta đỗ đầu bảng mới nhắc đến hai chữ thân tình, đời có việc tốt như vậy sao?"

      Gương mặt lão thái thái vẫn điềm tĩnh, hề bị ảnh hưởng bởi lãnh ý của Trang Thư Hàn, cũng vì những lời to xung quanh mà chột dạ."Chuyện qua, ai đúng ai sai ta muốn nhắc nữa, nhưng mà Thư Hàn, con nghĩ đến bản thân, cũng nên nghĩ cho tỷ tỷ, có phụ mẫu làm chủ,chuyện chung thân đại ai lo liệu, cả đời này của tỷ tỷ, con đành bỏ lỡ sao?"

      "Lão phu nhân cần lấy ta làm cớ, ta dù cả đời gả cũng phiền lão phu nhân lo nghĩ, vả lại gả hay gả là chuyện của ta, can hệ cả nhà lão nhân gia ngài."
      Trang Thư Tình từ tốn tiếp lời:"Cái gì gọi là nam hôn nữ gả phụ mẫu làm chủ, ta chỉ có mẫu thân mất nhiều năm, còn người tên Trang Trạch Lương kia xứng đáng làm phụ thân sao?
      Ta quên được hình ảnh nương cười trước khi lâm chung dặn dò chúng ta phải nên người, hiếu thảo phụ thân, kính trọng tổ mẫu, phải sống vui vẻ để mẫu thân nơi cửu tuyền được an lòng.
      Ta có thể quên sao ngày đưa tiễn mẫu thân người được gọi là phụ thân rơi giọt nước mắt, mẫu thân bệnh liệt giường lần thăm hỏi, lúc mẫu thân nhắm mắt chẳng thấy bóng dáng.
      Tổ mẫu từ tâm đáng kính trọng thế mà tỷ đệ chúng ta áo rách quần mỏng giữatrời đông giá rét ai người hỏi han? Tổ mẫu sao? Người ấy bận rộn châm chút quần là áo lụa cho muội muội, đệ đệ thứ xuất quý của ta.
      Đêm giao thừa chúng ta ăn lạnh, uống lạnh, áo đủ ấm, cơm đủ no, thương nhớ mẫu thân, vừa tủi vừa buồn, ai người quan tâm? Người nhà các người cười rộn ràng, hạnh phúc quây quần, món ngon rượu ấm, tất niên vui vẻ, năm mới đủ đầy.
      Ta càng thể quên di nương kia kiêu ngạo thế nào, số phận ta trước mặt người đó còn thua cả con kiến, kiến có thể cắn trả còn ta chẳng chút khả năng phản kháng có thể tự do bày bố, muốn dẫm đạp thế nào liền có thể tùy ý. Nếu ta vẫn chưa thể thoát ly căn nhà đó, bây giờ có lẽ ta được gả cho tên vô lại ở thành đông, hoặc gã què thành tây như lời Trần di nương hiền lành, rộng lượng của Trang Trạch Lương.
      Cầu lão phu nhân giúp ta thông suốt, người tổ mẫu ấy, phụ thân ấy có gì để kính, đại cả đời nên để những người này an bày? Mái nhà như thế có thể bình yên, vui vẻ mà sống?"

      Lão thái thái nhất thời thể phản bác, Trang Thư Tình lại lãnh đạm : "Lúc đó Thư Hàn vì muốn có thể xem được nhiều sách hơn nên tới thư phòng phụ thân để tìm, là ai cầm nghiên mực liệng lên đầu , cả đời cũng chẳng thể có tiền đồ, cũng may ta kịp thời đỡ thay dù trán va đập chảy máu ta vẫn cảm thấy may mắn, nếu để Thư Hàn còn như vậy phải chịu lực đạo đó, chừng cả mạng cũng còn.

      tại đệ đệ ta có tiền đồ, mấy người quên hết rồisao? Hay là ký ức bị lương tâm ăn mất rồi? Chỉ có còn ký ức các người mới nhớ lúc trước tỷ đệ chúng ta bị đối xử thế nào, lão phu nhân, ngài sống lâu như vậy, năm tháng chỉ cho ngài bản lĩnh phải trái bất phân thôi sao?

      Các người tại còn tư cách chúng ta bất hiếu? Có thể thẹn lương tâm mà giảng giải đạo lý? Ta lỗi đạo làm người, nơi này của ta hoan nghênh lão phu nhân đại giá quang lâm, cả nhà Trang Trạch Lương đừng mong bước qua ngưỡng cửa này nửa bước, suốt đời cũng đừng mơ tưởng."


      "Tình nhi..."

      "Ngươi có tư cách gọi ta Tình nhi!"

      Trang Thư Tình quyết tuyệt đánh gãy lời Trang Trạch Lương, "Nương từ bỏ tất cả theo ngươi, ngươi đối xử với nương thế nào? Cả nhà ngươi ghen ghét mẫu thân ta xuất thân cao quý, lại vì người còn địa vị mà bỏ bê. Ngươi theo đuổi danh lợi, học đòi văn vẻ, mặc nương mình chèo chống gia đình, lao tâm lao lực, dốc hết tâm tư, tài phú gây dựng Trang gia của ngươi ngày sung túc, an lạc,vậy mà ngươi lấy gì để hồi báo người, sủng thiếp diệt thê, bội bạc vô tình?"

      Nàng thể nhẫn nhịn, càng muốn nhẫn nhịn, nếu nàng tức giận công tâm phải làm lợi cho những kẻ đó sao?

      Lồng ngực Trang Thư Tình phập phồng kịch liệt, nàng thể khắc chế cảm xúc lúc này, mặc dù cơ thể phải của nàng, nhưng nàng lại cảm thấy uất khí tức nghẹn,vô cùng khó chịu, sao đời lại tồn tại loại người vong ân phụ nghĩa mà toàn lời nhân nghĩa đạo đức biết ngượng miệng, là mặt dày,vô sĩ! Có là người tốt sống thọ, kẻ xấu sống ngàn năm? Sao những kẻ này chết hết cho khí trong lành!

      Bạch Chiêm đem người bảo hộ trong vòng tay ấm áp của , từng chút từng chút vỗ lưng nàng, Thư Tình chôn mặt chặt vào lòng , luôn đúng lúc nàng cần cho nàng chỗ dựa, cho nàng cảm giác bình yên, nàng luyến tiếc, càng thương cảm, đau lòng nhưng tim nàng lại có chút gì đó nghẹn nghẹn, chút gì đó khó nên lời chỉ khi được ôm chặt vào lòng cái cảm giác đó mới từng chút, từng chút lắng dịu.

      Nếu phải có Trang Trạch Lương đỡ, lão thái thái đứng cũng vững, biết hai tỷ đệ này oán hận bọn họ, nhưng nghĩ lại hận sâu như vậy!

      nương nhà ai phải thành thân, gả rồi vẫn cần nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, có bất mãn cũng dám làm quá, nhưng Trang Thư Tình mặc kệ mọi thứ, triệt để xé rách da mặt trước bàn dân thiên hạ, nàng cần hậu thuẫn, cần đường lui.

      Lão thái thái nhìn nam nhân phía sau Trang Thư Tình, người này từ đầu đến cuối nửa lời, chính là Bạch công tử màĐình nha đầu đề cập, trong ý ngoài lời đều là coi trọng, bộ dạng tuấn tú như vậy, cũng khó trách.

      Lão thái Trang gia vẫn cam lòng," Thư Tình, ngươi thà nương tựa nam nhân này cũng quay về với gia đình sao? còn đáng tin hơn cả người nhà?"

      "Lão nhân gia ngài là gì ta nghe hiểu, thứ nhất ta bằng chính đầu óc và đôi tay vất vả kiếm tiền tự nuôi sống bản thân thẹn lương tâm, thứ hai ta được ai quan tâm, chăm sóc, thậm chí sau này ta thành thân với ai cũng liên quan bất kỳ ai trong các người, thứ ba các người tuyệt tư cách xưng hai chữ người nhà."


      Trang Thư Tình cũng sợ ai bàn luận, Lãnh Sơn huyện này còn gì để nàng quan tâm,nàng chỉ muốn mắng cho thống khoái, giải tỏa hết bức xúc, phẫn hận trong lòng, phát tác hết cả người thần thanh khí sảng.

      "Các người nên nhớ , tại lúc có được phần đồ cưới nương ta lưu lại, các người còn chút quan hệ nào với tỷ đệ chúng ta, nếu cứ mãi dây dưa dứt, ta khách khí như hôm nay."

      "Trang Thư Đình, ta biết ngươi luôn muốn có được tất cả mọi thứ của ta, nhưng ta khuyên ngươi bỏ ý định đó , mọi việc đời đều được định sẵn, cái gì của ngươi thuộc về ngươi, phải của ngươi cầu cũng được."

      Người vây quanh theo hướng nhìn của Trang Thư Tình ào ào tránh qua, chỉ còn lại mình Trang Thư Đình.

      Thời khắc này, nàng hận, Trang Thư Tình giữa đám đông lời như thế phải muốn làm bẩn thanh danh của nàng sao? Lại còn ngầm cảnh cáo nàng đừng tơ tưởng Bạch công tử, thời gian trả lời tất cả, để xem đến cuối cùng ai là người chiến thắng.

      Trang Thư Đình cái gì cũng , thẳng lưng tiến đến đỡ tổ mẫu xoay người rời , lối ra vì mọi người vừa nãy dạt qua hai bên nên rất trống trải,cực kì thong dong.

      Trang Thư Tình nhàn nhạt với Bạch Chiêm:" Ngày mai chúng ta liền rời ." Bạch Chiêm nhàng gật đầu.

      Ngày mai liền rồi? Nghe được lời này Trang Thư Đình khỏi dừng bước, sao nhanh như vậy!

      Kế hoạch của còn chưa kịp thực !

      Nàng còn chưa nhìn thấyTrang Thư Tình mất tất cả!

      Trang Thư Đình quay đầu, sắc mặt đỏ bừng, hốc mắt rưng rưng, " Tỷ tỷ, muội biết chuyện lúc trước làm tỷ rất hận mọi người, nhưng đó là việc của trưởng bối, muội có tội gì?

      Muội định im lặng trở về, nhưng càng nghĩ càng cam lòng, muội muốn tỷ muội chúng ta về sau gặp lại chỉ có thể mặt lạnh nhìn.

      Tỷ tỷ, muội hiểu tại sao tỷ lại muội như vậy, trước giờ muội chưa từng cố ý cướp đoạt bất cứ thứ gì của tỷ, muội cũng chưa thực làm điều gì có lỗi với tỷ, sao tỷ lại ghét muội như vậy?

      Dù tỷ coi muội là muội muội nhưng muội chưa từng bất kính với tỷ, duy nhất muội cảm thấy có lỗi là thầm ngưỡng mộ Bạch công tử, muội biết là muội nên, nhưng muội có sai, muội biết tình cảm của mình được đáp lại, nhưng muội cam nguyện, hối hận."

      "Thích? Ngươi thích ta, vì sao thích ta?"

      Thấy Bạch Chiêm tiếp lời, Trang Thư Đình mừng thầm, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, " biết, muội chỉ cảm giác là thích, nếu có thế được ràng, muội cũng cần thống khổ như vậy."

      "Ngươi nhưng ta lại , thiên tằm y, tử quan, thanh ngọc bội, xe ngựa... Những thứ này mới là cái ngươi thích ."

      Bạch Chiêm từng bước chầm chậm đến gần nàng, "Đương nhiên, khuôn mặt này của ta cũng là nguyên nhân, nhưng mà những thứ này vẫn phải toàn bộđúng ?"


      "Khi người, thíchmọi thứ thuộc về người đó, mặc kệ là tốt hay xấu, đều trân trọng."

      "Ta cho ngươi cơ hội."

      "Chỉ cần cho muội cơ hội, công tử hiểu tình cảm của muội."

      Bạch Chiêm nhìn về phía Thư Tình, hai người cách nhaukhông xa, ánh mắt lại ôn nhu lưu luyến, "Ta và người nhà của ngươi, ngươi chọn ai."

      "Nhưng mà..."

      " có nhưng mà."

      Trang Thư Đình cắn răng, nàng làm sao nhìn ra bản thânđang bị người khác tính kế, nếu chấp nhận tức là chặt đứt quan hệ với người nhà, về sau còn đường lui, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội này, nàng sợ nàng còn đường nào thắng Trang Thư Tình.

      Diện mạo tuấn tú, khí thế bất phàm, vừa nhìn liền biết quý nhân, người như vậy, dù làm thiếp của nửa đời còn lại cũng cần lo.

      So với vinh hoa phú quý, Trang gia tầm thường có đáng gì.

      Được, nàng cược lần, nàng tin mình lại thua kém Trang Thư Tình, nàng đoạt trái tim Bạch công tử từ tay nàng ta.

      "Vì công tử, ta nguyện ý đánh đổi tất cả."

      "Đình nhi!"

      Trang Thư Đình quay đầu về phía phụ thân, nước mắt đến là đến, "Cha, nữ nhi bất hiếu, con thích Bạch công tử, xin người thanh toàn cho nữ nhi."

      Trang Trạch Lương tức giận sắc mặt tái xanh, ngu xuẩn, nàng sao có thể nhìn ra nam nhân này đùa giỡn nàng?

      Bạch Chiêm lúc này trở về bên cạnh Thư Tình, trận gió thổi tới, theo bản năng mở áo choàng che chắn cho người trong lòng, lạnh nhạt với Trang Thư Đình "Ngươi chọn sai rồi."

      Trang Thư Đình phút chốc như rơi từ thiên đường xuống địa ngục, mặt trắng bệch nhưng vẫn trấn định truy vấn, "Vì sao?"

      "Nếu ngươi chọn gia đình, ta còn có thể liếc mắt nhìn ngươi, nhưng ngươi vì danh lợi lập tức dứt khoát từ bỏ người nhà, người như ngươi chút tình thân cũng có, sao có thể biết tình là gì, còn dám thích ta?

      "Đại nương có thể vì tình vứt bỏ cả gia tộc, vì sao ta thể..."

      Bạch Chiêm châm chọc nhếch miệng, "Ngươi xứng so sánh với bá mẫu sao? Ngươi có thân phận gì, bá mẫu là thân phận gì? Người vứt bỏ mọi thứ theo Trang Trạch Lương, đó là gả cho, hoàn toàn triệt để gả cho , ngươi muốn học bá mẫu? Có thể, ta thành toàn ngươi, Trần Nguyên."

      "Có thuộc hạ."

      " hỏi cho nàng hôn tốt."

      "Vâng."

      ", ." Trang Thư Đình thấy tình huống đãchuyển biến đến mức thể khống chế, nàng phát nam nhân này lãnh tâm!

      "Ngươi thể làm hại ta như vậy, ngươi có tư cách này, cha, cha, con muốn về nhà, mau, chúng ta về nhà."

      " thích ta? Vừa rồi phải còn nguyện ý vì ta vứt bỏ tất cả? Ngươi nghĩ chuyện đáp ứng ta có thể thu hồi sao?"

      Trang Thư Đình thực sợ, vừa lắc đầu vừa lui về sau, hận thể lập tức biến mất khỏi tầm mắt nam nhân này.

      Mọi người vừa rồi còn có chút đồng tình với nàng nhưng nhìn tình cảnh giờliền hiểu được, cái thích này khỏi quá giả tạo.

      "Nếu ta hỏi Thư Tình vấn đề kia, nàng căn bản cần suy nghĩ, chút do dự lựa chọn người nhà, vì người nhà, đừng nam nhân, ngay cả mạng,nàng cũng nguyện đánh đổi, tình thân với nàng là quan trọng hơn cả, mặc dù tại trong lòng nàng, ta sánh bằng người nhà, nhưng khi ta là người trong lòng nàng, nếu ta gặp nguy hiểm nàng cũng ngần ngại dùng mạng đổi mạng, đây mới gọi là tình, Trang Thư Đình, ngươi lấy gì để so sánh nàng? Luôn miệng thích, lại từ miệng ngươi ra lời bẩn thỉu dẫm lên hai chữ tình cảm."

      Trang Thư Đình còn muốn biện giải, nhưng nghe đến đây chỉ có thể ngậm chặt miệng.

      Trời nổi gió, Bạch Chiêm tiếp tục đả kích người nữa, dìu Trang Thư Tình xoay người về phòng.

      Trang Thư Đình vừa cảm thấy tai qua nạn khỏi, định thở hơi, liền nhìn thấy người nam nhân gọi là Trần Nguyên kia đến trước mặt nàng cười tủm tỉm : "Ta làm việc luôn hướng đến hiệu suất, hai ngày sau, Trang tiểu thư chuẩn bị làm tân nương tử ."

      "!"

      "Lời của công tử nhà ta chính là lời vàng ý ngọc, thể thay đổi, việc này, thành kết cục được định, nương hãy nhận mệnh ."

      Trang Thư Đình trợn mắt, hôn mê bất tỉnh.
      phương1311, Hale205, hargane18760 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :