1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      đến ngày chị biết đc ngay từ đầu tất cả những gì mình có đều do a sắp đặt k biết chị có phản ứng như thế nào nhỉ?
      Tiểu HuânChris thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 40: Chúc mừng


      Cửa hàng mới yên tĩnh khai trương.

      Trang Thư Tình có sử dụng thủ đoạn như lúc trước, ở cái chợ kia thủ đoạn như vậy hữu dụng, nhưng tại nội thành này, nếu đem sử dụng ngược lại phản tác dụng.

      Kẻ có tiền mỗi người đều có tật xấu, đều có điểm chung, tuyệt thể làm rớt giá trị con người trước mặt bọn họ.

      Khai trương cửa hàng mới ở nội thành, con đường này thường xuyên qua lại có chuyện mà cái liếc mắt cũng có, chỉ cần bọn họ tiến vào, Trang Thư Tình tin tưởng, dựa vào bố trí trong cửa hàng, những xiêm y tinh xảo treo tường, cùng với tài năng ăn của Hướng Tả có thể đem người chết cho sống lại kia, có khả năng buôn bán được.

      Cửa mở lâu, Bạch Chiêm chắp tay sau lưng đến, đằng sau theo vài cái đuôi.

      Ngẩng đầu nhìn chữ viết ở bảng hiệu có chút non nớt,đề là 'Lo lắng', vẻ mặt Bạch Chiêm ghét bỏ với Trang Thư Tình: "Ta viết còn tốt hơn nhiều."

      Bước chân Trang Thư Tình dừng chút, lời muốn ra miệng toàn bộ đều nuốt vào, nhưng vẫn phản ứng nhanh chóng bảo vệ cho đệ đệ, "Cửa hàng ta, ta dùng bản vẽ của đệ đệ ta, cho dù Bạch công tử viết có tốt cũng có quan hệ gì."

      Lần này đến phiên Bạch Chiêm bị nghẹn, Trần Nguyên theo bản năng lui về sau hai bước, những người liên quan phía sau cũng vội vàng lui về phía sau mong rằng có thể tự bảo vệ bản thân, phải biết rằng công tử mở miệng sao, nhưng cứ hễ mở miệng chính là giết người đền mạng.

      "Ngươi nghĩ có quan hệ tới ta sao?"

      Trần Nguyên lại yên lặng lui về sau hai bước, nỗ lực muốn nghĩ tới ý nghĩa trong lời này có bao nhiêu kinh sợ người khác.

      Trang Thư Tình suy nghĩ, lấy tư duy của người cổ đại, nàng tại hẳn là nên phản ứng thế nào mới đúng, sắc mặt trắng bệch bưng mặt muốn chết muốn sống? Nhưng nàng làm sao có tài năng khiến cho gương mặt trắng bệch? Nếu nghẹn đến đỏ mặt ? Đỏ mặt nàng còn có khả năng làm được.

      Bạch Chiêm đến gần nàng, " chuyện."

      Nam nhân cao hơn nàng nửa cái đầu, Trang Thư Tình ngẩng đầu chống lại tầm mắt , lời này khiến nàng nghe có chút phiền não, cũng lười áp chế chính mình.

      "Bạch công tử là dùng thân phận gì tới hỏi ta? Nếu là ân nhân cứu mạng, ân tình ta ghi ở trong lòng, hơn nữa cũng theo cầu của ngài mà tạ lễ, còn nếu là chuyện khác... Thứ cho ta ngu dốt, nghĩ ra được ngoại trừ tầng quan hệ này ta còn có gì liên quan khác đến công tử ?"

      Nơi nàng ở là của ta, cửa hàng nàng thuê là của ta, người nàng dùng là của ta, những thứ nàng trưng bày trong cửa hàng đều lấy ra từ khố phòng của ta... Bạch Chiêm thầm trả lời trong lòng, nhưng dù có đầu óc cũng biết lời này nếu như ra, nữ nhân này nhất định chút do dự đem toàn bộ trả lại cho .

      Như vậy, muốn hắno trả lời vấn đề này như thế nà?

      mặt Bạch Chiêm vẫn luôn bình thản nhưng bây giờ lại lộ ra biểu tình buốn rầu.

      Trần Nguyên thiện ý tiến lên nhắc nhở, "Công tử, đây là lễ vật của ngài sao?"

      Bạch Chiêm ánh mắt sáng ngời, đem vấn đề kia bỏ qua đầu, Trần Nguyên từ trong tay tiếp nhận hộp gấm được đóng gói tinh mỹ, "Cái này cho ngươi, nghe hôm nay ngươi khai trương cửa hàng nên ta đặc biệt đến chúc mừng."

      Nhìn đến ánh mắt đại tổng quản, Hướng Tả lau mồ hôi trán tiến lên phía trước thi lễ : "Chưởng quầy, công tử cũng là đến chúc mừng, vậy nên vào bên trong chuyện ."

      Trang Thư Tình cũng phải là người đạo lý, tương phản, nàng nguyện ý cùng người khác đạo lý, nếu Bạch Chiêm càn quấy, nàng còn có thể đem người từ chối ngoài cửa, nhưng đối phương hạ mình đến đây, thái độ của nàng cũng thể quá xấu, nghiêng người nhượng bộ, dù sao nữa, ân cứu mạng kia là , nàng cũng mau quên như vậy.

      Tâm tình Bạch Chiêm nhất thời tốt hơn nhiều.

      ràng tối qua mới đến xem qua, nhưng này Bạch Chiêm vẫn giả bộ như mới thấy cửa hàng, nhìn đông nhìn tây, khóe mắt sáng lên khi nhìn thấy Trang Thư Tình tự mình châm trà cho , tâm tình rất tốt thong thả bước chân qua ngồi xuống.

      Ghế tựa rất mềm, ngồi rất thoải mái, Bạch Chiêm quyết định sau khi trở về phủ cũng cho người làm bộ như vậy .

      "Ngươi xem lễ vật ta đưa đến sao?"

      "..." Bộ dáng này hình như ngầm có ý chờ mong, là nàng nhìn lầm rồi , giờ này khắc này, Trang Thư Tình cảm thấy nam nhân này kỳ thực cũng có biểu cao lãnh như tưởng tượng, bằng hôm nay cũng xuất ở nơi này.

      Nàng thậm chí đoán là vì cho nàng chỗ dựa mà đến, tuy rằng mặc kệ là nghĩ như thế nào, giao tình bọn họ cũng tốt tới vậy.

      Trong lòng trái lo phải nghĩ, nhưng tay Trang Thư Tình cũng chậm, hai ba động tác liền đem hộp gấm mở ra.

      Bạch Chiêm cũng nhìn theo động tác của Trang Thứ Tình, từ trong hộp gấm lấy ra bức tranh chữ, "Như thế nào, coi như phù hợp với ngày hôm nay ?"

      " Ngôn tất tín hành tất quả (*)." Trang Thư Tình giọng đọc ra, đáy mắt lên ý cười, "Rất thích, cám ơn."

      (*) phải suy nghĩ cân nhắc, hành động phải kiên quyết

      Bạch Chiêm vừa lòng , thích nhìn thấy bộ dáng ày của nàng, giống như con nhím thu hồi gai nhọn đầy mình lộ ra mặt mềm mại, bất quá lời của vẫn đàm đạm như trước nghe ra chút gì, " cần cảm tạ ta, dù sao cũng phải ta viết."

      Trần Nguyên quay đầu đành lòng nhìn tiếp, nếu có thể, muốn đem lỗ tai đều dán lại, ở trong lòng cân nhắc sau nay phải làm như thế nào để thay công tử cứu vãn chút.

      cho Trang nương đây là bản vẽ của hoàng thượng? Nếu cận thận còn ra mối quan hệ của công tử và hoàng thượng, được, rất phiền toái, chưa có mệnh lệnh công tử cũng dám lộ ra.

      Vậy chỉ cần ám chỉ chút về tầm quan trọng của bức tranh chữ này? Kỳ thực chỉ cần để Trang nương nhìn xuống dấu ấn bên dưới bức tranh liền sáng tỏ, cũng cần phải sợ giải thích tốt.

      Trần Nguyên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định giao việc này cho Hướng Tả giải quyết, là người tài phải vất vả nhiều thôi.

      biết chính mình lại bị phái khổ sai, Hướng Tả hai tay nâng bản vẽ lên hỏi, "Chưởng quầy, cái này thu hồi hay là treo trong cửa hàng?"

      "Thu..."

      "Treo ở nơi dễ nhìn thấy." Bạch Chiêm ngắt lời nàng, "Thu hồi làm gì, ta thấy treo lên ở chỗ kia cũng tốt, vừa lúc thu thập cửa hàng, cũng cần thu lại cất ."

      Trang Thư Tình càng thêm dám treo, buôn bán có việc cần chú ý đó là hòa khí sinh tài, nếu vì treo bức tranh chữ này lên mà đưa tới phong ba, nàng vẫn là nên đem gác nó lại.

      Tự mình nhận lấy rồi cuốn lại bỏ vào trong hộp gấm, Trang Thư Tình : "Lễ vậy tất nhiên là phải thu hồi mới thỏa đáng, Bạch công tử còn chưa lầu xem, Hướng Tả, ngươi mang công tử xem ."

      "Vâng, công tử,mời."

      Bạch Chiêm liếc mắt nhìn cái hộp kia cái, rốt cuộc cũng thêm nữa, vốn bản thân cũng biết là thứ này có bao nhiêu trân quý, hàng năm phụ thân đều ở lại, cũng viết ít, với cũng chỉ bức tranh chữ thôi, tự cũng có thể viết, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

      nguyên bản hề nghĩ ngợi nhiều liền đưa vài cái đến, là Trần Nguyên thứ này thời khắc mấu chốt chừng còn có thể dùng được nên mới cầm đến.

      Thu hồi liền thu hồi , địa bàn của cũng dùng được thứ kia.

      Mời người rồi, Trang Thư Tình nhàng thở ra, mỗi khi nhìn thấy vị Bạch công tử này nàng liền cảm thấy lo lắng đề phòng, cũng thấy làm việc luôn có cử chỉ thình lình bất ngờ, so với người khác rất khác nhau, biết là dạng gia đình gì có thể dưỡng ra Bạch Chiêm như vậy.

      Trần Nguyên tiến tới giọng : "Trang nương cần suy nghĩ nhiều, công tử nhà ta cũng ác ý gì."

      Trang Thư Tình ngẩng đầu, "Ánh mắt thuần túy như vậy, nếu như thực muốn giở trò xấu, trực tiếp đem này cửa hàng hủy ta cảm thấy mới hợp với tính tình ."

      Đây là lần đầu tiên có người dùng hai từ thuần túy để hình dung công tử, cẩn thận suy nghĩ quả như thế, đời này còn ai có thể thuần tuý hơn so với công tử? Trần Nguyên sâu thi lễ rối lui về bên.

      Sau khinghe được lời kia từ công tử, Trần Nguyên đối với Trang Thư Tình càng lưu tâm hơn vài phần, cũng càng lý giải được ràng hết ý trong lời của công tử, quả xem thường tiểu nương chưa cập kê này.

      "Lo lắng? Vài ngày lại nhiều ra thêm cái cửa tiệm như vậy, bán cái gì a?" Ngoài cửa truyền đến tiếng người, nghe thấy giọng người đến cửa.

      Hai ngày trước có mua thêm hai vị nương người tên là Dụ Quyên, người tên là Long Diễm Diễm, cần phải nghĩ, này lại là từ Bạch phủ xuất ra, cho dù là Trang Thư Tình thay đổi người bán khác cũng thể thay đổi kết quả.

      Có thể mua được tất nhiên là miệng lưỡi lanh lợi, cũng là người cực có nhãn lực, lúc này Dụ Quyên liền ra nghênh đón.

      " dấu gì tiểu thư, đây là cửa hàng bán y phục và đồ thêu, tú nương đều là người từ trong cung ra, đồ thêu đều là tốt nhất, nơi này của chúng ta còn cung cấp rất nhiều đồ thêu đa dạng để tiểu thư lựa chọn, tiểu thư mời ngồi bên này."

      Ánh mắt Tiểu thư kia đầu tiên là nhìn trần nhà, sau đó là tường, rồi lại nhìn ngăn tủ cách nàng gần nhất kia, ngăn tủ đan xen hợp lí cách nhau mấy ô vuông, mỗi ô vuông đều bày biện vật phẩm.

      Nếu là thứ đồ tầm thường tất nhiên thể khiến cho Trần gia đại tiểu thư lộ ra vẻ mặt kinh sắc như vậy, nhưng nàng thế nào cũng nghĩ tới trong lúc vô tình lại tiến vào cửa hàng có thể nhìn thấy rược nhiều trân phẩm như thế này.

      Giương mắt quan sát chung quanh, dời bước đến từng ngăn tủ phía trước nghỉ chân lát, phát thế nhưng đồ thứ phẩm!

      Đến thư phòng của cha nàng so với nơi này còn kém xa!

      Bất quá chỉ là cửa hàng bán y phục mà có thể phí tổn đến nhường này, người sau lưng rốt cuộc là ai?

      Vừa nhấc đầu, Trần đại tiểu thư triệt để thể bình tĩnh, bước nhanh ra trước đưa tay ra sờ sờ y phục kia, khẳng định suy đoán trong lòng, thế nhưng là...

      "Trong cửa hàng của ngươi có bán tằm ti ngàn năm?"

      Vải dệt trong tiệm này mỗi dạng Trang Thư Tình đều nhận biết được, nàng có thể khẳng định chưa từng nghe đến loại vải tằm ti ngàn năm này, lại thấy vị tiểu thư kia nhìn chằm chằm xiêm y trong tay, liền cảm thấy sáng tỏ .

      Nguyên lai vải này gọi là tằm ti ngàn năm.

      Vẫn mực theo phía sau Trần đại tiểu thư, Dụ Quyên ôn thanh : "Tiểu thư kiến thức rộng rãi, lại có thể nhận biết được vải thiên tằm, nhận biết cũng hiểu được loại vải này thị trường thể bán."

      "Vậy bộ xiêm y này..."

      "Đây là của vị khách nhân, tranh thêu xiêm y là từ cửa hàng chúng ta."

      ra là thế, Trần đại tiểu thư cũng bất giác thất vọng, vừa bắt đầu nàng cũng ôm hi vọng nhiều, bất quá người có loại vải dệt này lại có thể đến đây đặt thêu, cũng đồng ý đem xiêm y treo trong cửa hàng để thu hút khách, đủ để chứng minh cửa hàng này đơn giản.
      Last edited: 7/6/16
      Hale205, hargane187, lananhtran5148 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 41: Hoàn Cảnh khiến con người trở nên bất đồng


      Trong lòng nghĩ như vậy, thái độ trần đại tiểu thư liền tốt hơn rất nhiều, ngồi lại ghế, Long Diễm Diễm thành thạo đến trâm trà cho nàng.

      Lúc này bạch Chiêm từ lầu xuống, cần ai tiếp đón, ném Hướng Tả sang bên rồi tự mình nhìn xung quanh

      Trang thư tình lúc này rảnh để ý đến Bạch Chiêm, lấy là xấp hoa văn đưa cho Dụ Quyên để nàng đem đến cho khách nhân lựa chọn

      Với nàng mà , Bạch công tử cũng chỉ là người quen biết vài lần, trừ bỏ tầng quan hệ kia, trong lòng nàng cũng chỉ coi như bằng hữu

      Đương nhiên, địa vị và thân phận bọn họ có chênh lệch lớn như vậy, nàng tất nhiên vẫn như trước coi khách nhân thường đến cửa hàng

      Trần tiểu thư ở bên kia lúc nhìn thấy trong cửa hàng có nam khách nhân liền có chút được tự nhiên nhưng lại thu được ánh mắt, tầm nhìn thường hướng qua chỗ Bạch Chiêm.

      Bộ dạng của Bạch Chiêm rất tốt, ngại vẻ mặt lạnh nhạt, cũng ngại sinh ra có đôi môi mỏng nhìn bạc tình, chỉ cần gương mặt tuấn tú của cũng đủ để che hết tất cả những khuyết điểm kia.

      Huống chi ở trong mắt những người khác dù là chút khuyết điểm cũng có.

      Dụ Quyên ho tiếng, đưa hoa văn qua, " mời tiểu thư xem, đây là hoa văn trong cửa hàng chúng ta, tuyệt đối là độc nhất vô nhị, chỉ cần tiểu thư quyết định, về sau xuất y phục của người khác"

      Trần đại tiểu thư lấy lại bình tĩnh, nguyên bản bộ dáng của nàng là mấy để ý, nhưng khi nhìn đến những đồ thêu đa dạng xinh đẹp kia gương mặt liền nghiêm cẩn.

      Nàng năm nay mười lăm, nếu như các nương nhà người khác xác định mối hôn tốt chờ ngày để gả, nhưng nàng lại cố tình lại chậm chạp chưa có định xuống, tuy đồ cưới chuẩn bị nhiều năm nàng cũng lưu ý những thứ tốt thị trường được bán ra, nhưng vẫn chưa có thứ nào vừa ý.

      Nàng rất sau khi lập gia đình phải lo lắng chuyện đồ cưới

      Những hoa văn này quả nàng chưa bao giờ gặp qua hơn nữa đều xinh đẹp cực kì nếu có thể mua về...

      "Hoa văn này có bán ?"

      Dụ Quyên sớm được dặn qua, lắc đầu :"tiểu thư thứ lỗi, chúng ta bán hoa văn này chỉ bán thành phẩm."

      "Ta đưa ra giá cao"

      "tiểu thư thứ lỗi cửa chúng ta muốn làm hỏng thị trường" Tiếp nhận xiêm y Long Diễm Diễm đưa tới "tiểu thư người xem đây là thành phẩm do tú nương cửa hàng chúng ta làm ra, ngài là người sáng suốt nhìn ra được phải tú nương tay nghề bình thường có thể làm được"

      Quả là như thế nàng bình thường tự nhận nữ hồng của mình khó có người theo kịp nhưng lúc này thể thừa nhận tay nghề này so với nàng biết tốt hơn bao nhiêu lần.

      Trần đại tiểu thư nhìn bộ xiêm y màu vàng dùng chỉ xanh biếc thêu lên, đồ án ràng đơn giản chỉ là vài cành liễu nhưng lại sống động như bay theo gió.

      Du quyên thấy nàng tâm động lại hạ lời trọng điểm dối gạt tiểu thư thành phẩm và xiêm y trong cửa hàng chúng ta đều là do tú nương trong cung làm ra, các nàng đều ở lầu, hồi nữa tiểu thư lên lầu chọn kích cỡ có thể nhìn thấy các nàng.

      Trần đại tiểu thư mừng rỡ, " là tú nương từ trong cung làm ra?"

      "Người buôn bán chú ý tới chính là thành tín, vạn lần dám dối nữa lời, như vậy huỷ danh dự của cửa hàng."

      Trần gia cũng có đủ tú nương xuất thân từ trong cung, nhưng chỉ có người quanh năm suốt tháng đến phiên nàng cũng chỉ có kiện y phục mùa hè và kiện y phục mùa đông, đồ làm ra tốt bao nhiêu nành tất nhiên biết , chủ cửa hàng dám như vậy, bày biện trong cửa hàng đều là đồ quý giá, nghĩ lát, cảm thấy nên vì mà mất lớn, dù cho là phải tú nương tử trong cung làm ra, nhưng chỉ cần nhìn thành phẩm này liền biết tốt hay .

      Nếu đồ thiêu trong đồ cưới tất cả đều là nhất đẳng, nàng cũng có mặt mũi dùng nhiều bạc chút cũng đáng.

      Nghĩ vậy trần đại tiểu thư cũng do dự , ánh mắt lần nữa dời về phía hoa văn, từ đầu tới cuối ngắm nhìn hai lần, chỉ vào mấy tấm mình thích : "mấy tấm này cũng giống như vậy?"

      "Vâng." Dụ Quyên lưu loát theo hướng nàng chỉ lấy hoa văn qua, "Vải dệt đều ở bên kia, tiểu thư có thể lựa chọn trong cửa hàng của chúng ta, nếu như ngài thấy tốt, lập tức định xuống, cửa hàng làm ra rồi cho người đưa tới cho ngài."

      Thành rồi, Trang Thư Tình áp chế hưng phấn trong lòng, có khởi đầu tốt, tảng đá trong lòng kia cuối cùng cũng rơi xuống .

      Cửa hàng này tốn nhiều bạc và tâm tư của nàng như vậy, bản thân nàng cũng phải là người nhiều tiền, nên nàng cũng hơi lo lắng thể hoàn lại vốn.

      bộ xiêm y ngươi tính giá bao nhiêu?" biết lúc nào mà Bạch Chiêm tới trước mặt nàng, hứng thú đề nghị, " đến ngàn lượng, vậy hẳn nên là tám trăm lượng ?"

      Công phu sư tử ngoạm của người này so với Hướng Tả còn hơn nhiều, Trang Thư Tình thu hồi ánh mắt nhìn về phía , "Định giá cao như vậy, Bạch công tử xác định cửa hàng này của ta còn buôn bán được hay sao?"

      "Đương nhiên." Bạch Chiêm nâng cằm xem nàng, tin ? Hừ, chờ lát cho nàng biết việc buôn bán trong cửa hàng tốt bao nhiêu!

      Trang Thư Tình giật giật khóe miệng, theo khẩu khí của liền biết, đây là người thiếu tiền, ngàn lượng bạc để mua bộ trang phục, chuyện như vậy, có người dám làm sao? có người có thể làm như vậy, việc buôn bán này, nàng còn muốn duy trì lâu dài, làm sao có thể tự cắt đường lui của mình.

      "Môt bộ xiêm y giá bình thường từ 150 lượng đến 300 lượng, quý hơn cũng có, nhưng chất liệu phải quý giá hơn, hoa văn cũng phức tạp hơn nhiều, nhưng dù có quý cũng tuyệt đối vượt qua năm trăm lượng."

      Trang Thư Tình liếc nhìn Bạch Chiêm nhíu mày, "Đương nhiên, nếu như Bạch công tử cảm thấy cái giá này vẫn còn rẻ, phù hợp với địa vị của ngài, vậy ngài trả tám trăm lượng cho kiện trang phục ta cũng nhận."

      "Tốt."

      "! ! !"

      Nhìn thấy Trang Thư Tình trừng lớn mắt, Bạch Chiêm tiếp tục châm dầu vào lửa, : "Tiền trang phục của mấy bộ trước ta nhanh chóng đưa qua."

      "! ! !" Ai tới cứu nàng , nàng là mát đó, nghe hiểu sao?

      tính Trần Nguyên, những người khác đều nỗ lực làm cho chính mình dường như tồn tại, nhất tề lui về phía sau bước.

      "Hướng Tả."

      Hướng Tả muốn lặng lẽ lui ra, nghe vậy chỉ đành dừng bước quay đầu, "Chưởng quầy có gì phân phó."

      "Ta lên lầu nhìn chút, ngươi hảo hảo chiêu đãi Bạch công tử."

      "... Vâng."

      "Bạch công tử xin cứ tự nhiên." đợi người đáp lời, Trang Thư Tình nhanh chóng rời , tiền, nàng ngứa mắt, nhưng bây giờ đối với con người này, nàng là bó tay!

      Bạch Chiêm nhìn ra được Trang Thư Tình trốn tránh, nhưng suy nghĩ kĩ cũng thể hiểu được bản thân mình làm sai cái gì, liền ngay lập tức hỏi người trước mắt, "Vừa rồi ta có lời gì đúng sao?"

      Hướng Tả vô lực nhìn chủ tử nhà mình, rất muốn tất nhiên là công tử người đúng, nhưng dám sao? Trong phủ ai dám việc chủ tử làm là đúng!

      "Công tử, ngài làm cái gì đều đúng."

      "Vậy sao nàng lại muốn né tránh ta?"

      Hướng Tả lén gạt nước mắt trong lòng đân trào xúc động, cảm thấy lúc trước là bọn họ sai lầm rồi, bọn họ nên bỏ mặc công tử , tuy rằng cả đời công tử biết gạo bao nhiêu tiền cân, rượu bao nhiêu tiền chung, đối với những việc sinh hoạt bình thường công tử cũng chưa từng để ý, có người chuẩn bị thỏa đáng, công tử chỉ cần hưởng dụng là tốt rồi.

      Nhưng tại công tử lại động tâm, mà người khiến công tử động tâm lại phải là người cái gì cũng hiểu, phải người chỉ biết nhận của người khác, nàng có chủ kiến, có suy nghĩ và trí tuệ, hơn nữa còn phải tự kiếm tiền nuôi sống chính mình.

      người tùy thời người đều có thể mang theo những loại ngân phiếu với mệnh giá cao, tuỳ ý chi tiêu, còn người khi mua thứ gì cũng phải tính toán, quan niệm của hai người khác biệt quá lớn, dù cho về sau thực ở cạnh nhau, nhưng việc cũng thể khiến cho mâu thuẫn dễ dàng phát sinh, người còn sống đời tất nhiên có sai phạm, nếu sửa, những việc dần chồng chất thành lớn,

      Thấy Dụ Quyên mang theo vài loại vải tốt đưa tới cho khách nhân lựa chọn, Hướng Tả dẫn công tử đến vị trí khác, thanh cũng hơn chút, "Công tử, chưởng quầy phải trốn tránh người, chỉ là biết phải tiếp lời ngài như thế nào."

      "Vì sao."

      Nghĩ nghĩ, Hướng Tả đành phải , "Ngài ở trong phủ mỗi bữa cơm đều phải bỏ ra trăm lượng, những thứ lão gia tử đưa tới càng cần , dù có bạc cũng chưa chắc có thể mua được, tựa như vải thiên tằm, giá so với hoàng kim, mà bữa cơm của chưởng quầy quy thành tiền cũng quá trăm văn, bộ quần áo cũng dùng vải dệt bình thường nhất, vượt qua hai lạng bạc, so sánh cùng ngài chính là khác biệt trời vực, với ngài mà bộ quần áo trăm ngàn lượng bạc bình thường, nhưng với chưởng quầy mà năm trăm lượng trở xuống mới là phạm vi tiếp thu của nàng, bởi vì nô tài kiên trì định cái giá đó ở trong cửa hàng nên nàng mới miễn cưỡng nhượng bộ, công tử, chưởng quầy và ngài là phải là cùng dạng người."

      Bạch Chiêm trầm mặc, mím đôi môi mỏng lại trông càng có vẻ bạc tình, biểu cảm lãnh đạm, đầu Hướng Tả đầy mồ hôi lạnh, nhưng vẫn cắn răng tiếp.

      rất bội phục chưởng quầy, nếu nàng có thể trở thành nữ chủ nhân trong Bạch phủ, so với ai đều cảm thấy cao hứng, nhưng cũng biết chưởng quầy là người có nhiều ngạo khí, dù tại công tử làm việc này vì muốn tốt cho ngài, nhưng chưởng quầy cũng thể tiếp nhận.

      "Chính là chỗ này." Hai người đứng rất gần cửa, nghe thấy có người ở bên ngoài liền nhìn lại.

      Bạch Chiêm mất hứng nhăn mày lại, gọi bọn tới sớm lại đến, thế nào lại kéo dài thời gian tới bây giờ, nếu phải từ đầu có người vào cửa hàng biết phải chờ đến bao lâu mới có khách nhân?

      Những người vừa đến lại nghĩ tới nhìn thấy công tử ở chỗ này, cố nén xúc động muốn xoay người rời , cố gắng bước qua ngưỡng cửa vào trong, muốn hành lễ nghe thấy tiếng ho khan, giương mắt nhìn lại, đại tổng quản Bạch phủ Trần Nguyên hướng nháy mắt.

      nhất thời liền hiểu được, làm như có gì lướt qua người công tử.

      Lúc trước khi nhận được phân phó, bọn họ liền nhận định công tử là vì muốn lấy lòng cái tiểu nương gọi là Trang Thư Tình kia.

      tại mấy nhà bọn họ ai mà chẳng biết công tử coi trọng tiểu nương cái xuất đầu lộ diện ở bên ngoài buôn bán, cửa hàng ở phía đông chợ kia, nhà bọn họ ai mà đến đặt hàng ở đó? quần áo tuy kém, nhưng bọn họ cũng thể mặc.

      tại chạy đến nội thành mở cửa hàng.

      Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, việc công tử lên tiếng chính là bắt buộc phải bỏ tiền ra, nhưng bọn họ nghĩ tới lại gặp phải công tử ở chỗ này.

      Xem bộ dáng đại tổng quản, tiểu nương kia còn chưa biết bối cảnh của công tử? Công tử rốt cuộc là quan tâm hay là chỉ tìm kiếm thú vui?

      Chậc, mấy thứ trong cửa hàng này vừa nhìn liền biết là từ Bạch phủ mang ra, còn có xiêm y treo ở tường kia, ràng là vải thiên tằm ti màu tím chỉ có công tử mới dùng.

      Hoa văn rất đẹp, vậy là công tử đến nhờ cửa hàng này thêu , bọn họ tiếp tục làm việc của mình tùy ý chỉ định vài dạng hoa vân, lại chọn vải dệt, những người tới để sai vặt lại báo kích cỡ của mình, đặt tiền cọc đầy đủ rồi rất nhanh liền rời .

      Từ đầu tới cuối, bọn họ cũng xem trọng Trang Thư Tình, với bọn họ, đây chỉ là niềm vui nhất thời của công tử mà thôi, hết thảy đều từ công tử, chứ bản thân tiểu nương kia có thể làm được cái gì?

      Trang Thư Tình tạm thời biết bản thân bị người khác xem , mà Bạch Chiêm còn căn bản cũng quá để ý, đám người Trần Nguyên Hướng Tả cũng hiểu thế tình, chính là do theo công tử nhiều năm, bọn họ đều lây tính tình tự cao tự đại của công tử, căn bản cũng suy nghĩ sâu xa.

      Trang Thư Tình ở lầu ngây người hồi lâu lại xuống lần nữa, thấy Bạch Chiêm ly khai, nàng cũng nhàng thở ra, lại có chút áy náy, đối phương cũng là có mảnh hảo tâm, nhưng nàng lại để ý đến...

      "Chưởng quầy, có được sáu đơn đặt hàng ."

      Nhận lấy nhìn nhìn, Trang Thư Tình cười, "Về sau nếu như mỗi ngày có sáu đơn đặt hàng như vậy cũng đủ rồi."

      Hướng Tả cũng cười, "Thế này vẫn còn ít, ngài cứ chờ xem sau này."

      đơn lại thêm đơn, việc buôn bán thuận lợi xác minh lời của Hướng Tả, Trang Thư Tình nhìn tấm lại môt tấm hoa văn dần dần giảm bớt liền cười đến mị mắt, trong lòng cân nhắc , ngày mai, có thể Liễu gia.
      Hale205, hargane187, lananhtran5142 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 42: Đến Liễu gia

      Là nơi đứng đầu sáu thành lớn cả nước, Hội Nguyên Phủ cũng thiếu nhà quyền quý, những gia tộc gia truyền có ít nhà, Liễu gia cùng so sánh với những gia tộc khác cũng chỉ có thể xem như danh gia.

      Nhưng bởi vì là lục bộ đường quan, địa vị Liễu gia ở Hội Nguyên Phủ Phủ rất vững chắc.

      thời, thân là Lễ bộ Thượng thư Liễu Gia Hồng từ xuống dưới có bốn con trai, đứa con lớn là Liễu Đại và con trai thứ là Liễu Tứ đậu sĩ đồ, nhưng muốn đến địa vị của lão tử bọn họ phải xem tạo hóa.

      Liễu tam tiểu thư là nữ nhi của Liễu nhị lão gia, Liễu tứ tiểu thư cũng xuất thân từ đại phòng.

      Chuẩn bị đủ tâm lý, Trang Thư Tình mang theo tờ giấy cầm đồ Liễu tam tiểu thư lưu lại và bao lớn gõ cửa đại môn của Liễu gia.

      Liễu gia Hồng ở vị trí lễ bộ thượng thư ngây người vài năm, trị gia cũng cũng coi như nghiêm cẩn, hạ nhân nghe thấy có người bái phỏng Tam tiểu thư liền cảm thấy khó xử, nhưng cũng để nàng chờ trước, rồi nhanh chóng phái người nội viện thông truyền.

      Liễu tam tiểu thư vừa uống thuốc xong, ăn mứt hoa quả còn cảm giác được vị ngọt trong cổ, nghe được thông truyền đầu tiên là sửng sốt, sau liền chợt mở nụ cười, mặt lộ ra hai lúm đồng tiền, "Biết được làm nàng đến, nhưng mà nghĩ tới nhanh như vậy, Thanh Thanh, ngươi nghênh đón nàng."

      "Vâng."

      Thanh Thanh chính là nha hoàn phụng bồi tam tiểu thư Lãnh sơn tìm danh y, ấn tượng đối với vị tiểu nương kia cũng cực kì khắc sâu, nhìn thấy người ngữ khí cũng là nhàng, " nghĩ tới nương lại đến nhanh như vậy, tiểu thư rất cao hứng a, mau theo nô tỳ."

      Trang Thư Tình đối với nha hoàn này rất có cảm tình, lúc đó là nàng săn sóc chuẩn bị cho nàng ngân phiếu và bạc vụn, còn cầu tam tiểu thư chở tỷ đệ các nàng đoạn đường. Tuy rằng cuối cùng nàng khéo léo từ chối, nhưng phần tâm ý này lại nhớ kỹ.

      "Đến đây đoạn thời gian, chỉ là có có đủ bạc nên thể đến gặp tiểu thư ngay được."

      Thanh Thanh cười muốn trả lời, nhưng nhìn thấy người từ hướng đến vội hành lễ, "Nô tì thình an tứ tiểu thư."

      Liễu tứ tiểu thư giơ giơ khăn lên miễn lễ nàng, ánh mắt dừng ở người Trang Thư Tình, cảm thấy nàng nhìn có chút quen mắt, nghĩ nghĩ nhưng lại nhớ ra, liền hỏi."Đây là khách nhân của tam tỷ?"

      "Vâng, nương từng có quen biết với tiểu thư."

      Liễu tứ tiểu thư khẽ gật đầu. muốn quay người rời , nha hoàn bên người lại tiến lên bước giọng hai câu, liễu tứ tiểu thư nhất thời sắc mặt liền thay đổi, quay người "Ngươi là cái nữ nhân ngăn cản xe ngựa của bổn tiểu thư. Hại bổn tiểu thư bị thương?"

      Trang Thư Tình biết đây là việc tránh thoát , ngày thường thắp hương, gặp chuyện lại ôm chân phật, quả nhiên vô dụng, ràng Liễu gia này cũng phải dạng vừa.

      Nàng phải cổ nhân, nơm nớp lo sợ của thường dân khi nhìn thấy quý tộc, nàng cũng muốn giả bộ, vén áo thi lễ, thừa nhận cũng phủ nhận, "Gặp qua Liễu tứ tiểu thư."

      Liễu tứ tiểu thư cũng chút chú ý lời của nàng." vị công tử Ngày ấy cứu các ngươi giờ ở nơi nào? Xuất thân từ đâu?"

      Vì ở trong nhà của mình nên muốn giả bộ sao? Hội Nguyên Phủ Phủ đều rằng Liễu tứ tiểu thư cũng phải là người cả vú lấp miệng em như vậy, Trang Thư Tình trong lòng oán thầm, giải thích đến giọt nước cũng rỉ."Hồi tứ tiểu thư, ta có nhận thức vị công tử kia, ngày ấy kém chút bị thương dưới vó ngựa, là vị công tử kia cứu hai tỷ đệ chúng ta, sau đó liền rời , ta cũng chưa từng hỏi thăm qua xuất thân từ đâu."

      "Thực chưa từng?"

      "Chưa từng."

      Liễu tứ tiểu thư vẫn cam lòng. Ngày ấy sau khi trở về nàng cho người hỏi thăm hồi lâu, cũng thể nào hỏi ra nguyên do vì sao. Nàng thậm chí hoài nghi người kia căn bản phải người ở đây, chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt, trùng hợp xuất ở nơi đó, trùng hợp để nàng nhìn thấy thôi.

      Nhưng mà càng nghĩ như thế, nàng càng tin tưởng đó là duyên phận của nàng.

      Nếu phải như vậy, sao lại cố tình ở loại thời điểm này, lấy phương thức như vậy để cho bọn họ gặp nhau?

      Cho nên tuy nương vài lần đề cập đến việc hôn nhân cùng phủ chủ đại công tử nàng cũng chỉ hàm hồ cho qua chuyện.

      Nàng nghĩ nhất định phải tái kiến nam nhân kia lần, nếu như là duyên phận của nàng, nàng sống chết cầm lấy chứ quyết buông tay, nếu phải, phủ chủ đại công tử là lựa chọn của nàng.

      tại hìn thấy nữ tử này nàng mới nhớ tới, chừng hai người này sau đó có gặp lại, hoặc là hai người có liên quan gì đó...

      Khi nghĩ đến khả năng này, nàng liền quên luôn dáng vẻ đại tiểu thư, cũng quên luôn hình tượng nàng khổ tâm duy trì, chỉ muốn nghe được hai câu về .

      Nhưng kết quả vẫn khiến cho nàng thất vọng.

      Nam nhân kia chẳng lẽ ly khai Hội Nguyên Phủ rồi?

      Thanh Thanh biết trong đó có khúc mắc gì, thấy tứ tiểu thư chuyện nữa liền thử thăm dò : "Tứ tiểu thư người xem, tam tiểu thư còn chờ..."

      Liễu tứ tiểu thư gắt gao nhìn chằm chằm Trang Thư Tình, "Nếu như để ta phát ngươi lừa bổn tiểu thư, đừng trách bổn tiểu thư khách khí."

      Trang Thư Tình bình thản, lựa chon thái độ im lặng ra chút.

      Liễu tứ tiểu thư chỉ có thể thả người.

      Những nương ở Liễu gia, muốn tới người có thể cùng nàng tranh thủ tình cảm, cũng chỉ có mình Liễu tam, bất quá chỉ là người cách nào rời thân khỏi thuốc, trừ tổ phụ để nàng vào mắt, trong phủ ai xem trọng nàng phân, nếu phải chuyện tất yếu, nàng cũng muốn cùng nàng chống đối.

      Đợi xa, Thanh Thanh mới giọng hỏi, " nương gặp tứ tiểu thư rồi sao?"

      Trang Thư Tình đem chuyện gặp nạn ngày ấy ra, "Nếu có vị công tử kia cứu giúp, tỷ tỷ và tam tiểu thư sợ là bây giờ còn có thể thấy ta ."

      " ra là thế, nương cũng là bị tai bay vạ gió, ta còn tưởng rằng..." Thanh Thanh cười cười, đem câu kế tiếp nuốt trở vào, nàng im lặng, người bình thường sao có thể vô cớ va chạm vào xe ngựa Liễu gia.

      "Về sau phải để ý chút, có đôi khi bị thương cũng thể tìm người khác lý, hiểu ?"

      Biết nàng tâm căn dặn, Trang Thư Tình cũng thành tâm tiếp thu.

      Hôm nay thời tiết tốt, Liễu tam tiểu thư ở trong sân tản bộ, nhìn thấy hai người tiến vào cũng để Trang Thư Tình chào liền lôi kéo nàng nhìn chung quanh chút, "Khí sắc tốt hơn nhiều, mặt có thêm chút thịt, nhìn giống như cao hơn chút, xem bộ dáng bây giờ có thể thấy được cuộc sống tốt hơn trước nhiều."

      "Tạ tam tiểu thư quan tâm, ta hết thảy đều tốt."

      Liễu tam lôi kéo nàng cùng tản bộ, "Nhân dịp thời tiết tốt nhiều hơn chút, chờ đến khi trời trở lạnh ta ngay cả xuất môn cũng được, Thanh Thanh, vừa rồi thế nào lại lâu như vậy?"

      Thanh Thanh đem chuyện gặp tứ tiểu thư, cả tình liên quan đều hết, cuối cùng câu, "Nếu như trang nương thực để tứ tiểu thư nhớ đến sợ là có chỗ gì tốt."

      "Nàng nhiều nhất chính là quấy nhiễu ngươi vài lần, trừ chuyện này những thứ khác cũng dám làm gì, vất vả duy trì cái thanh danh tốt như vậy, hảo muội muội kia của ta yên lành lại nâng đá đập chân mình." Liễu tam rất nhàn nhạt, nhưng cũng thấu triệt, sinh ra trong gia đình như vậy, những thứ muốn học cũng phải học được.

      Thanh Thanh bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời yên lòng, ngẩng đầu nhìn sắc trời, : "Tiểu thư, mặt trời hôm nay ấm áp, còn chưa có gió, ngài và Trang nương ra bên ngoài ngồi , nô tỳ chuẩn bị chút điểm tâm."

      "Cũng được."

      Thanh Thanh chỉ huy mấy tiểu nha hoàn vội vội dưới, nhưng vẫn nhớ lấy cái áo choàng mặc cho Liễu tam, Trang Thư Tình nhìn liền cười, "Vừa nhìn liền thấy nàng là nha hoàn tốt biết vì tam tiểu thư suy nghĩ."

      Thanh Thanh ngượng ngùng chạy ra, chọc Liễu tam cũng cười , "Ta bảy tuổi nàng đến hầu hạ ta, lúc đó nàng cũng chỉ mới mười tuổi, nhoáng cái nhiều năm như vậy ."

      Cảm khái xong, Liễu tam nhìn về phía Trang Thư Tình, "Đến Hội Nguyên Phủ bao lâu rồi?"

      "Đến đầy chín tháng hai tuần."

      Liễu tam gật đầu, cũng hỏi thăm lúc đó xảy ra chuyện gì mà khiến nàng trở nên chật vật như vậy, ngược lại hỏi nàng sau khi đến Hội Nguyên Phủ phủ có chuyện gì.

      Trang Thư Tình cũng gạt , "Lúc trước ta có học vẽ tranh, ban đầu bán hoa văn, sau này có người nhắc nhở ta nếu bán nhiều như vậy làm hỏng thị trường, ta liền hiểu được, bản thân tự mình mở cửa hàng làm y phục và đồ thêu, việc buôn bán cũng rất tốt, gần đây trong nội thành có nhà cho thuê, cách Liễu gia xa, tam tiểu thư nếu nhàn rỗi có thể đến xem."

      chuyện, Trang Thư Tình đem bao đồ mở ra, "Đây là hàng do tú nương trong cửa hàng thêu làm ra, tam tiểu thư nhìn xem có thích ."

      Liễu tam có hơi chút kinh ngạc, nàng biết chuyện này nếu xảy ra với nương chắc chắn rất cực khổ, cũng biết bao nhiêu tiểu nương vì những ngày tháng khó khăn mà bỏ cuộc, nhưng nàng lại nghĩ cuộc sống của Trang Thư Tình có thể tốt được như vậy.

      Ở nơi đất khách quê người, nàng nhất định thể nào sống tốt hơn so với những gì nàng có thể làm được.

      Đây là kiện y phục màu vàng, màu sắc tuy là mộc mạc, có gì phức tạp đa dạng, nhưng phía lại dùng chỉ màu xanh nhạt thêu lên ba vòng, những nơi khác cũng dùng chút chỉ khác màu điểm lên cho tươi sáng, quá đa dạng, nhưng lại như rót thêm sức sống vào chiếc váy này.

      " thích." Liễu tam tinh tế nhìn, ngữ khí tăng thêm lại lặp lại lần, " rất thích."

      "Tam tiểu thư thích tốt rồi." Trang Thư Tình cũng nhìn ra được nàng rất thích bộ xiêm y này, đối với người đến tặng lễ mà cũng là loại khẳng định, tươi cười cũng lớn hơn rất nhiều, lại đem hai tấm ngân phiếu đưa qua, "Có người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, có người dệt hoa gấm, có lẽ lúc đó tam tiểu thư chỉ tùy tay giúp phen, nhưng mà đối với tỷ đệ chúng ta mà , người cho chúng ta đại ân, hai chữ cám ơn thực quá , ta hết."

      Liễu tam sảng khoái lấy ngọc bội từ trong hà bao ra, "Vốn là nghĩ muốn đeo lên, nhưng ngẫm lại vẫn nên, người dưỡng ngọc, ngọc dưỡng nhân, ta bệnh như thế này, đến lúc đó bệnh khí bị lây qua ngọc này, ngược lại càng hại người."

      Cầm ngọc bội lại, tâm Trang Thư Tình trấn định hơn rất nhiều, đây là vật duy nhất Đổng thị lưu lại, nàng mực vẫn nhớ tới, chỉ sợ nếu cầm lại được, vậy có lỗi khối thân thể này.

      Thu ngọc bội lại, Trang Thư Tình truy vấn : "Xin hỏi tam tiểu thư, bệnh này của người là bị như thế nào?"

      "Giống như lời khi mới gặp ngươi vậy, là từ trong bụng mẹ bệnh ra, lúc đó nương ta bị kinh hách, ta sinh ra đủ tháng." việc liên quan đến mình, Liễu tam vẫn như trước vân đạm phong khinh ra, "Bất quá là việc này có như thế nào, ai có liên quan, ta là người vô tội lại như thế nào? Hết thảy đau khổ đều là ta chịu, đây là ."

      Trang Thư Tình làm như nghe thấy lời này, "Ta bắt mạch cho tam tiểu thư."

      Chiêu thức ấy nàng phải học ở trong trường, mà là khi nàng làm bác sĩ ở trong bệnh viện được ông lão trung y dạy cho.

      Đường đến tây y vĩnh viễn là người đến người tấp nập, còn đường đến trung y lại vắng vẻ rất nhiều, hơi có chút rảnh rỗi nàng liền đến trung y nghỉ ngơi, thường xuyên qua lại liền nhận thức với ông lão trung y họ Khúc , nghe Khúc lão cũng nhận ra được ít.

      Nàng đối với trung y có hứng thú, tất cả thời gian nghỉ ngơi trong hai năm kia nàng đều cống hiến cho trung y, sau khi gặp chuyện may nàng càng học được ít công phu ở bên lĩnh vực này, cơ hồ giống như nửa đồ đệ của Khúc lão.

      Mấy năm ngưng lại việc học, nếu muốn học tinh thông tất nhiên là có khả năng, nhưng, vọng, văn, vấn, thiết (*) cũng hiểu cơ bản, ở trong này có dụng cụ phụ trợ, xem mạch ngược lại thành biện pháp duy nhất để nàng có thể biết được tình huống cơ thể đối phương.

      (*) phương pháp xem bệnh của trung y.

      Sau lúc lâu, Liễu tam thấy sắc mặt nàng trầm ngâm rất giống như như suy nghĩ đến vấn đề rất quan trọng, vì thế cười hỏi, "Nhìn ra được cái gì?"

      "Ta có mấy vấn đề muốn hỏi tam tiểu thư, mong tam tiểu thư trả lời chính xác."
      Hale205, hargane187, Phong nguyet52 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      mong chị chữa đc cho tiểu thư này
      lananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :