1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      chị làm vc quá lí trí rồi, nhưng có lẽ cũng vì thế mới làm a động lòng.
      lananhtran51Tiểu Huân thích bài này.

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      T đọc 1 mạch đến tận h luôn, tks nàng đã edit, lâu lâu ms có 1 bộ hợp ý t ntn, t sẽ ủng hộ chăm chỉ :2one:
      lananhtran51Tiểu Huân thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 37: Thoả thuận hai bên



      Trương Tú Nhi cười: "So với lúc trước mỗi ngày qua như nước nhạt nhẽo, tại biết tốt hơn bao nhiêu lần, ta biết bây giờ Thư Tình ngươi phải mua nổi tòa nhà , nhưng ngươi vẫn nguyện ý ở nơi này... Ngươi có biết ta vui vẻ biết bao nhiêu ."

      Đè nén lệ chảy ra ở khóe mắt, Trương Tú Nhi vừa cười: "Ta ước gì mỗi ngày trong nhà có thể náo nhiệt, nếu bị ép buộc, ai lại muốn mỗi ngày ngay cả người để chuyện cũng có, chỉ cần người đến phải là nam nhân, ngươi muốn cho ai tới hay bảo ai cũng cần phải cố kị ta."

      Trang Thư Tình có thể tưởng tượng được trước kia Tú Nhi tỷ sống qua ngày như thế nào. Ở xã hội này, nữ nhân hoàn toàn ở tầng thấp nhất, mặc dù là thiên kim tiểu thư ương ngạnh kiêu ngạo cũng chỉ có thể mặc cho người khác sắp xếp vận mệnh, thể tự mình làm chủ chuyện hôn nhân. Sau khi lập gia đình, hết thảy đều phải phụ thuộc vào nam nhân mà mình được gả.

      Càng cần phải tới người bị mất trượng phu, lại có đứa để cậy vào, chưa đến Tú Nhi tỷ có cha mẹ chồng để hầu hạ, bằng cuộc sống càng dễ chịu.

      Càng như vậy, Trang Thư Tình càng cảm thấy bản thân tuyệt đối thể lập gia đình, nhìn tình huống tại của nàng, gả cho ai cũng chỉ có thể bị người khác khi dễ, nàng vẫn nên chịu cái tội ấy.

      Vì Thư Hàn, làm cái gì nàng cũng đều cam tâm tình nguyện, những người khác muốn ép nàng cả đời trở mình được, dựa vào cái gì?

      "Vậy phiền toái Tú Nhi tỷ tiếng với Trương đại ca, mời vài người này đến để ta gặp mặt."

      Trương Tú Nhi cao hứng, liên tục gật đầu, chợt lại nghĩ đến cái gì, vội hỏi: "Sau đây? Để bọn họ tự làm ở nhà bản thân hay giống những nơi khác, mời người đến rồi vừa làm vừa sống cùng nhau?"

      "Tốt nhất là mời tất cả đến, tú nương cũng như vậy, nhưng có lẽ dễ dàng."

      "Vậy nên định ra các quy củ, muội cứ cấp tiền công cao hơn so với các cửa hàng thêu khác, các nàng cũng chưa hẳn đồng ý, nhưng mà tất cả đều tập trung đến lúc, nơi này của ta sợ là hơi ."

      Nếu phải nơi này , tất nhiên Trang Thư Tình do dự mà đồng ý lập tức, biện pháp tốt nhất là thuê chỗ lần nữa, có thể mua luôn là tốt nhất, tại trước mắt nàng thiếu bạc...

      Nhưng vấn đề này cũng thể làm phiền Trang Thư Tình nhiều.

      "Ta nghe , ngươi lặp lại lần nữa."

      "Hôm nay tổng cộng thu được 533 lượng." Giọng trấn định lập lại lần, cũng đem bạc đưa qua, Chu Châu đem hai tráp bạc còn lại hai tay dâng lên.

      Làm sao có thể...

      Trước để Chu Châu đặt tráp qua bên, Trang Thư Tình tiếp nhận trướng bạc, nhìn kỹ, nhưng trừ bỏ khách nhân đến nhiều hơn chút, hơn nữa bán ba kiện xiêm y quý nhất trong cửa hàng, cũng gì khác thường.

      Thu vào cư nhiên lại gấp hai lần so với ngày khai trương, đây là do thời thế xoay chuyển sao?

      Cứ tưởng rằng điều này chỉ là ngẫu nhiên chút, Trang Thư Tình trừ việc vô cùng cao hứng phen cũng nghĩ nhiều. Nhưng ngày thứ hai ngày thứ ba, thậm chí đến tận ngày thứ bảy, mỗi ngày tiền thu được đều là năm trăm lượng hoặc hơn, nàng liền có chút đứng ngồi yên .

      Có gì đó khác thường, việc này vượt qua khả năng nàng có thể tiếp thu.

      "Hướng Tả, ngươi thành cho ta biết, việc này có liên quan gì tới ngươi hay ?"

      Mấy ngày nay, Hướng Tả luôn bận việc tại cửa hàng ở nội thành, chưởng quầy giao cho lo toàn quyền chuyện này, cửa hàng bên này cũng chú ý, nghĩ dù sao có Từng Yến cùng Chu Châu có việc gì xảy ra, nhưng việc trước mắt đây là có ý gì?

      Đứa ngốc mới nhìn ra là có vấn đề!

      thầm nghĩ nên hồi phủ, đến trước mặt công tử hung hăng cáo trạng, hỏi chút xem việc ngu xuẩn này do ai xử lý!

      Như vậy có khác gì với việc trực tiếp đưa tiền chứ?

      Nhưng mà bây giờ, còn phải che giấu!

      "Chưởng quầy, việc này kỳ thực rất bình thường, chứng minh có nhiều người chú ý tới cửa hàng của chúng ta, này phải chuyện tốt sao? Cũng có thể mua về những bố trí ở cửa hàng mới."

      "Nhưng mà bạc này tới đúng lúc." Trang Thư Tình tựa tiếu phi tiếu (cười như cười) nhìn : "Hướng Tả, tốt nhất ngươi nên cầu cho sinh ý mỗi ngày đều có thể tốt như vậy, bằng chính là tự bê đá đập chân mình ."

      Hướng Tả im lặng, hồi sau mới lại : "Chưởng quầy , ta , dù tính là thực có người ở phía sau giúp ngài tay cũng là tiền bạc hai bên thoả thuận xong, tiền trao cháo múc, chúng ta duyên cớ chiếm tiện nghi người ta, ngài cần gì so đo?"

      Đúng vậy, cần gì so đo người phía sau là ai? nơi mua nơi bán, tiền bạc hai bên thoả thuận xong, Trang Thư Tình cười khổ: "Trong lòng ta bất an, cảm thấy con đường phía trước quá thuận lợi, phía sau có thể là đá sỏi. Cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục, ta từng nếm qua, tất nhiên là hề dễ chịu, mặc kệ người phía sau là ai cũng mong dừng việc này lại, ta rất cám ơn ."

      Lời này, là cho nghe, Hướng Tả biết, nàng tại biểu đạt ràng, sợ làm như vậy là vì tốt cho nàng, nàng cũng thích.

      "Chưởng quầy, ta sai lầm rồi, chuyện như vậy về sau phát sinh."

      Lông mày Trang Thư Tình buông lỏng: "Nếu ngươi nguyện ý cho ta biết người giấu mặt giúp ta là ai, ta càng vui vẻ."

      Hướng Tả lắc đầu: "Đối phương từng dặn, thời điểm ngài nên biết biết."

      "Cũng tốt, tại ta cũngkhông có khả năng báo đáp." Trang Thư Tình vỗ vỗ chỗ bạc kiếm được: "Bạc đủ, cửa hàng mới nên mua gì mua cho xong , chỉ mong là có thể buôn bán tốt, bằng nhiều bạc như vậy thả trôi sông , còn thiếu công của người ta nhân tình lớn như vậy."

      "Chưởng quầy yên tâm, việc buôn bán nhất định tốt, đúng rồi, còn có tin tức tốt muốn báo cho ngài biết, tin tức của tú nương cũng có, có bốn người nguyện ý làm việc trong cửa hàng."

      " ?" Trang Thư Tình nhất thời mừng rỡ, tú nương là căn cơ của cửa hàng, chỉ cần có tú nương, nhất là tú nương từ trong cung ra, nàng càng có chút vui mừng.

      " dám lừa ngài, qua hai ngày nữa các nàng tới, trước đó, chúng ta phải mang các nàng đến tìm nơi để tá túc.”

      "Cái này khó, ta tìm Trương đại ca hỗ trợ, trong tay còn nhiều phòng chưa ai thuê."

      ... Việc này có cần báo cho công tử biết ? Chưởng quầy giống như rất tín nhiệm cái người Trang Thư Thành kia!

      Nghĩ nghĩ, Hướng Tả liền bỏ qua chủ ý này, trước khi công tử biết được tâm tư của bản thân, tốt nhất nên kích thích ngài ấy.

      "Thuê nơi chỉ là việc ." Trang Thư Tình bấm tay gõ vào ghế dựa: "Ta nghĩ nên thuê nơi lớn chút, người có thể ở lại, cũng có thể có nơi để người ta vừa làm vừa sống. Đến nay cửa hàng mới vẫn chưa được khai trương, tú nương thêu thùa may vá sống cùng với nương tử, việc ai người nấy làm như vậy cũng phải tốt, nếu có người ở giữa gây rối, ta cũng ứng phó được."

      cần giải thích nhiều, Hướng Tả liền hiểu ý tứ của chưởng quầy: cũng đúng, cửa hàng thêu cũng cần phải tập trung người ở cùng nơi, tại nơi làm việc cũng thấy phiền toái, nếu có người có ý xấu, cũng có thể khiến tổn thất xảy ra thấp nhất.

      Đương nhiên, nếu như người có thể nhân cơ hội mà tìm phòng cho thuê này ở gần nơi làm việc càng tốt hơn.

      Thế nhưng chuyện này tuyệt đối thể để công tử nhúng tay, nếu như lại cho công tử biết, người lại đem ba toà nhà với tiền thuê giá rẻ đưa cho trưởng quầy, dù cho chưởng quầy có ý đề phòng người khác cũng tuyệt đối có khả năng tiếp nhận.

      Huống chi chưởng quầy nhìn có vẻ cái gì cũng đều ít quan tâm, mặc cho làm, nhưng kì lòng phòng bị lại rất mạnh, giờ lại càng tin tưởng .

      Sờ sờ mũi, vì công tử, Hướng Tả tạm thời cũng chỉ có thể nhận, chỉ mong về sau chưởng quầy có thể hiểu được: chỉ là người ở giữa nhận sai bảo, tuy nhận mệnh lệnh của công tử mà làm việc, nhưng tại lại lòng ý tính vì toán chưởng quầy.

      "Chưởng quầy, ta có thể tìm được phòng nguyên, người xem có cần phải phiền toái người khác hay ?"

      Trang Thư Tình lắc đầu: "Lời ra, thể có đạo lý thay đổi giữa chừng, Trương đại ca giúp ta vài lần,bây giờ cũng thể quá phận mà chiếm tiện nghi của người ta."

      Việc mua bán nếu thành, Trương Thư Thành thể rút ra chút tiền thuê, đây là lòng biết ơn của nàng, nàng làm là việc đương nhiên, đối phương thu về cũng là đúng lý hợp tình.

      Hướng Tả nghĩ thông suốt tất cả, cũng nửa câu dư thừa, chỉ là vị trí của Trang Thư Tình ở trong lòng lại cao thêm vài phần.

      Nếu như Công tử muốn nhúng tay vào chút chuyện bên trong cũng phải việc khó.

      Bạch Chiêm sau khi nhận được tin tức, chỉ cho Hướng Tả hai chữ: Vô dụng.

      Sau đó liền bắt đầu ép buộc Trần Nguyên, Trần Nguyên bất đắc dĩ, theo như hiểu biết của đối với Trang nương, Tư gia công tử kia có tòa nhà mà Trang nương có thể coi trọng.

      Bạch Chiêm liền vung tay lên, mua! ( Camtusori: ! -_- ! chữ dại làm đầu)

      Nhưng mà cuối cùng, những chỗ mua vẫn bị loại trừ ra ngoài.

      Trang Thư Tình chọn nơi bình thường dành cho dân chúng ở, sân lớn, có năm gian phòng chính, cộng thêm hai gian bên trong, có thêm chín sương phòng, so với nơi ở của Trương Tú Nhi lớn hơn ít, sau này dù có thêm vài người nữa cũng có nơi để an trí.

      Mà nguyên nhân khiến Trang Thư Tình hạ quyết tâm thuê tòa nhà này chủ yếu vì tòa nhà này tuy rằng có chút cũ,nhưng lại gần với cửa hàng và nhà của Tú Nhi tỷ, qua lại rất tiện.

      Bạch Chiêm vừa nhìn qua, mặt liền đen, nhanh tay mua lại chỗ phòng ở kia. Lúc này, Trang Thư Tình vẫn chưa biết, nàng vẫn như trước phải thuê tòa nhà của Bạch đại công tử.

      Người trong Bạch phủ đều thầm bàn tán, đoán xem vị Trang nương này có phải là chủ tử mới của bọn họ hay .

      Trần Nguyên nghe được liền chút do dự mà đè ép lại.

      Nhưng bên trong cũng thầm theo phong trào.

      Mà vị chủ tử duy nhất của Bạch phủ giờ là người duy nhất biết việc này.
      Hale205, hargane187, lananhtran5148 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 38: Tiếp tục nghi ngờ



      Vội vàng dọn dẹp phòng ở phen để mời tú nương đến.

      Lúc trước có gặp mặt người ta, Trang Thư Tình cảm thấy còn có chút yên, là người từ trong cung ra, đối với chủ tử trong cung khúm núm, nhưng khi ra khỏi cung ai cũng được xem trọng hai phần, tư thái đương nhiên giống với người ở bên ngoài.

      Nàng còn tưởng họ là người khó ở chung nên cũng lộ diện, đưa bạc ra liền xong, là người ai cũng thể cưỡng lại chói loá của bạc, nếu như các nàng vừa mắt với số bạc này, cũng tiếp nhận việc làm này.

      Nhưng khi thấy được người, nhìn thái độ của đối phương đối với nàng ôn hòa như gió xuân, phản ứng của Trang Thư Tình liền chậm hai nhịp.

      Quay qua liền nghiêm mặt dàn xếp bốn người xong xuôi, lại đàm phán chuyện tiền tiêu vặt hàng tháng thỏa đáng, sau đó Trang Thư Tình mới vỗ vỗ mặt hỏi Hướng Tả: "Có phải ta có thân phận gì khó lường hay ?"

      "A?"

      "Nếu phải như thế, làm sao Đổng gia lại đem người có khả năng như vậy an bày đến bên ta? Còn có bốn tú nương này, các nàng là người từ trong cung ra,nhưng thái độ các nàng đối với ta giống như ta là chủ tử của các nàng, hay là ta nhớ lầm, các nàng bán mình cho ta sao?"

      Hướng Tả nghe được, mí mắt nhảy lên, dù cho thường ngày mồm mép có nhanh nhẹn nhưng việc này chút cũng tiếp được.

      Trang Thư Tình thể hiểu, việc này rất bất thường, giống như có đôi mắt ở nơi mà nàng biết luôn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của nàng. Nàng cần gì liền đưa cho nàng thứ đó, nhưng lại cho nàng biết tại sao, nhưng việc tốt như vậy, nàng cũng dám tiếp nhận.

      Nàng thủy chung tin tưởng đời này có bữa ăn nào mà phải trả tiền.

      Vấn đề là, nàng lăn qua lộn lại cũng thể nào suy nghĩ được bản thân mình có cái gì mà người khác mơ ước!

      chừng là người biết nàng từ đâu đến, muốn ở người nàng lấy ra chút đồ của thế giới kia?

      Ngẫm lại cũng khiến cho người ta rét mà run.

      hồi lâu, Hướng Tả mới thốt ra câu : "Chưởng quầy, người trong cung xuất ra cũng thể nào tốt như tưởng tượng của ngài đâu, ra cung, lại là người cũng còn trẻ, đến nhà cũng có chỗ dung thân, các nàng cũng cần phải ăn cơm ."

      Nhu nhu thái dương, Trang Thư Tình cảm thấy đầu có chút đau: "Tạm thời cứ tiếp thu lí do thoái thác của ngươi, dù sao ta cũng thể đuổi các nàng , trong thời gian này ngươi vất vả, sau này khai trương cửa hàng ngươi mỗi buổi sáng đưa các nàng đến chủ thành, tối lại đưa các nàng trở về."

      "Vâng."

      Để tú nương nghỉ ngơi ngày, ngày hôm sau, Trang Thư Tình đem mấy bức hoa văn đến tìm các nàng: "Tuy rằng những thứ này là do ta tự vẽ ra, để mọi người tự thêu, nhưng trong cửa hàng cũng phải có vài món xiêm y làm chủ chốt. Các ngươi chọn ở chỗ ta vài bức hoa văn, mỗi người làm kiện, tốt nhất là có thể khiến người khác vừa nhìn mắt liền sáng ngời, dùng màu sắc lớn mật chút cũng sao, cũng có thể lấy nét mộc mạc làm sở trường, mai lan trúc cúc, luôn có dạng có thể vào mắt."

      Bốn người nhìn nhau, có bất kỳ lời dư thừa nào, từng người chọn bức rồi chú tâm làm việc.

      Đại tổng quản , bạc tiêu hàng tháng trong phủ đều tính theo bản lĩnh, nếu cửa hàng buôn bán thuận lợi, bạc của các nàng tất nhiên cũng theo đó mà tăng, tương đương là tháng có thể lĩnh hai phần tiền tiêu vặt hàng tháng, điều kiện quyết định là phải dụng tâm làm việc, công tử nhìn vào bọn họ!

      Trang Thư Tình lại cảm thấy các nàng nghe lời có chút hơi quá.

      Nếu Trần Nguyên biết suy nghĩ trong lòng nàng cũng chỉ có thể thở dài, chỉ cần là chuyện công tử phân phó xuống, dù là có đôi khi cũng phải dùng sức mới có thể qua được! Huống chi là những người khác.

      Tuy rằng việc trong lòng đè nặng, nhưng chuyện nên làm Trang Thư Tình cũng hàm hồ, tú nương làm đồ may sẵn, còn tất cả nương tử đều mời vào bên trong nhà, vải dệt này do nương tử từ cửa hàng vải của Vu nương tử đưa tới.

      Tự làm ở cửa hàng, nhất thời mọi người thích ứng, xem ra tháng có thể kiếm hơn bình thường hai lần, thậm chí càng nhiều hơn nữa cũng quy củ nhận .

      Mặt khác lại thuê phụ nhân đến nấu cơm quét dọn, bên này do Chu Châu làm quản , chuyện bên này tạm thời nàng cũng cần phải lo lắng .

      Trang Thư Tình đem tâm tư đều đặt ở cửa hàng mới bên kia.

      Làm xiêm y cho các công tử tiểu thư, loại vải dệt bình thường tất nhiên là được. Dùng thời gian hai ngày, Trang Thư Tình mới quyết định chọn xưởng dệt thường nhập vải vào cung, hơn nữa giấy trắng mực đen còn viết cầu của nàng và những hậu quả của đối phương, rồi trịnh trọng ấn dấu tay.

      Sau đó còn tìm các loại vật phẩm có thể bài trí, thể quá quý, cũng thể là phế vật, nhìn đến mắt đều mỏi, lầu lầu dưới tính lên tính xuống, qua mấy ngày mới miễn cưỡng chọn đủ.

      "Ba mặt tường dùng vải dệt xanh da trời, nóc nhà cũng nên phô ra, nhưng tốt nhất là đổi màu sắc khác, vải dệt cũng phải chọn loại vải tốt chút. Đến lúc đó ngươi xem xem màu gì là thích hợp nhất, cần bố trí tường dày như vậy, để chúng vừa phải, rời rạc ít, nhàng phất phới theo gió đẹp mắt hơn, phía có thể đặt thảm, cảm giác giống như bên trong cửa hàng ở đâu cũng có thể nhìn thấy..."

      Trang Thư Tình càng càng cảm thấy đau lòng, thảm quý a! Những vật khác cũng đều phải giá bình thường có thể mua được! Nếu như đông khách, nàng phải làm bao nhiêu mới có thể hồi lại vốn chứ?

      Điều kiện tiên quyết là phải có khách đến!

      Thở ra hơi, Trang Thư Tình vẫy vẫy tay: "Trước cứ như vậy , hôm nay về trước."

      Hướng Tả nhịn cười đóng cửa, nhìn chưởng quầy mua những thứ này có ý tứ, biết công tử có phải cũng nghĩ như vậy hay , có nhìn thấy công tử vài lần.

      Vào lúc ban đêm, Hướng Tả bị công tử triệu trở về.

      "Ước chừng khi nào giao hàng?"

      "Thời gian còn chưa định, chưởng quầy đến cuối mới bày trí mấy thứ kia, cho nên xem đồ tốt đều phải đặt tiền cọc."

      Bạch Chiêm duỗi thẳng chân dài, nâng tay tựa đầu lên, tiện tay lấy bạch ngọc quan ném lên bàn, vài sợi tóc rối tung xuống, ràng là bộ dáng khiến người khác thoạt nhìn nhu hòa nhưng ở người Bạch Chiêm lại càng hiển ra sắc bén lãnh liệt: "Tra xem người đứng đầu mấy cửa tiệm kia là ai, biết vậy mà vẫn ra cái giá kia ở trước mặt nàng, tốt nhất là đem người đưa ."

      Trần Nguyên hít hơi sâu, cảm thấy công tử nhà nên vừa nhìn liền thích quá nhiều người, nếu như chuyện này xảy ra, tiền a, biết thâm hụt đến mức nào.

      "Công tử, nhà trong đó là của ngài."

      "Vậy càng tốt, trong phủ có cái gì thích hợp đều đưa qua ."

      biết vì sao, Hướng Tả cảm thấy rất muốn cười, tận lực nhịn xuống nụ cười chuẩn bị bật ra ở khoé miệng, : "Công tử, đây đều là vật phẩm mà chưởng quầy tự mình chọn, dù có thay đổi cũng có khả năng bị phát . Trước hết bằng thay đổi hết những thứ có thể thay đổi, còn những thứ khác vẫn cứ đưa , việc chọn mua số thứ là nô tài chọn, tự mình với chưởng quầy, trong cửa hàng chỉ cần có phần tư trân phẩm cũng đủ rồi."

      "Khó có lúc ngươi thông minh ra chút." đợi Hướng Tả nhàng thở ra, Bạch Chiêm lại : " phần tư hình như còn thiếu, ngươi tưởng mấy người ở thành này đều là người mù hay sao? Ít nhất phải có ba phần tư trân phẩm, nếu có thể thay đổi toàn bộ là tốt nhất."

      Hướng Tả mang vẻ mặt cầu xin nhìn về phía đại tổng quản, việc này khó khăn quá lớn! Người trong nội thành phải là người mù, chưởng quầy cũng phải a! Nếu thay đổi hơn phân nửa, chưởng quầy làm sao có thể nhìn ra được!

      Công tử chính là muốn để cho chưởng quầy nhìn ra ! Bằng thế nào mỗi lần đều khiến làm việc có trăm ngàn chỗ hở!

      Trần Nguyên dứt khoát bỏ qua bên, chuyện công tử quyết định có khi nào thương lượng mà tìm được đường sống? Lúc này đem hết chuyện đổ cho Hướng Tả cũng là buông tha cho .

      "Làm được?"

      nếu trả lời làm được, công tử như thế nào?

      "Đổi người khác đến..."

      "Công tử, thuộc hạ nhất định làm được!"

      Hướng chiêm vừa lòng, "Tự mình khố phòng chọn, thấy cái gì thích hợp lấy cái đó."

      "Vâng."

      Trần Nguyên đồng tình liếc mắt nhìn Hướng Tả, nhìn công tử tính toán vội vàng chính : "Công tử, thuộc hạ có việc bẩm báo."

      "Quyền hạn ta cho chưa đủ lớn hay sao?" Bạch Chiêm đứng dậy, cao hơn Trần Nguyên nửa cái đầu, mặt buông bộ dáng giống như người ở cao nhìn xuống.

      Trần Nguyên căng thẳng trong lòng, giống như vừa rồi rời rạc nhàn nhã, mà trịnh mà trọng : "Quyền hạn công tử cho thuộc hạ đương nhiên rất lớn, nhưng thuộc hạ lại phải là công tử."

      Bởi vì phải , cho nên có số việc cũngkhông thể tự tiện thay quyết định, Bạch Chiêm lý giải ý tứ trong lời của , giận dữ cũng dịu : "Việc của Võ quốc?"

      "Vâng, công tử minh, thái sư võ quốc gởi thư tới, từ tháng tư tới nay Võ quốc liên tục gặp thiên tai, mùa đông sợ là phải chịu khổ sở, mong ngài đưa ra chủ ý, dẫn dắt Võ quốc qua cửa ải khó khăn này."

      Địa vị Thái sư Võ quốc ở võ quốc tương đương với quốc vương, thậm chí quốc vương còn bằng, thái sư còn giỏi hơn cả quốc vương. Nhưng từ trước tới nay trong lịch sử của Võ quốc chưa bao giờ có phát sinh việc thái sư soán vị, bọn họ an vị vị trí kia tận tụy cẩn trọng làm việc bọn họ nên làm.

      Năm đó cũng là ông dẫn đầu tới tìm Bạch Chiêm, muốn Bạch Chiêm phải ngồi kia vị trí kia, dù cho sau này Bạch Chiêm biết thân thế của mình, hơn nữa có nửa phần giấu diếm cho biết, thái độ cũng có cải biến.

      Trần Nguyên kỳ thực rất bội phục lão nhân kia.

      Bạch Chiêm hiểu: "Việc này có liên quan gì tới ta? Ta phải sớm cần để ý tới chuyện Võ quốc sao? Chẳng lẽ nếu ta mặc kệ bọn họ khiến cho Võ quốc bị diệt vong sao?"

      Đương nhiên có khả năng, Trần Nguyên thể là do mình có chút mềm lòng, hàng năm Võ quốc đưa tới cho công tử nhiều hiếu kính như vậy, dù cho ngài ấy tại vị cái tâm ý này thể xem .

      [​IMG]
      Bất quá việc có thể làm cũng chính là ra chút thôi, công tử , mặc kệ là ai cũng thể có biện pháp.

      Khoan! Đợi chút!
      Hale205, lananhtran51, Layla0645 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 39: Hiểu biết


      Linh quang chợt lóe, Trần Nguyên liếc mắt nhìn công tử, quyết định thử lần, "Công tử, nghe Trang nương mỗi ngày đều mang theo Tiểu sói con kia ra ngoài."

      Bạch Chiêm nâng nâng cằm, "Ngươi muốn cái gì."

      Trần Nguyên kiên trì : "Thuộc hạ nhớ ngày ấy Trang nương ràng lên xe ngựa, lại đột nhiên ra ngoài nhìn lượt xung quanh, cuối cùng phát ở trong tay hộ vệ Liễu gia có con sói con bị thương, thuộc hạ hiểu, lên xe ngựa tại sao nàng lại biết con sói kia bị thương? Chẳng lẽ là có cảm ứng?"

      "Vậy sao?"

      Nuốt nước miếng cái, Trần Nguyên tận lực để mình có thể đứng thẳng, "Nếu như Trang nương biết Võ quốc gặp tai hoạ..."

      "Nàng biết." ánh mắt Bạch Chiêm nhìn Trần Nguyên có chút lạnh, "Đó là do nàng ở đường cứu giúp tiểu cẩu thôi, vì cuộc sống của bản thân sau này nàng quản mấy việc như vậy, ngươi cho rằng nàng là người quá thiện lương vì người khác mà bỏ qua cuộc sống của mình."

      Như thế nào...

      ràng là vào thời điểm này tiếp tục ra tay cứu giúp sao? như thế nào lại liên quan đến con sói của Trang nương? Con người chịu khổ sao có thể thờ ơ? Đây là cái đạo lý gì?

      Bạch Chiêm gợi lên môi mỏng, đúng là khó có khi nở nụ cười, "Hội Nguyên Phủ mặc dù phồn hoa, nhưng phải có những đứa trẻ làm khất cái đường, lại càng phải có người sống nổi, nàng mỗi ngày ra bên ngoài sao lại nhìn thấy điều đó, nhưng nàng có làm gì? có, nàng lòng dạ sống qua ngày tháng của chính mình, biết Hướng Tả thể tín nhiệm nhưng vẫn dùng như thường, biết phía sau có người giúp nàng, nàng cũng truy cứu quá mức, việc này đủ để thuyết minh nàng có chủ kiến của chính mình cùng với loại dũng khí phải người thường có thể có được, nàng biết ngoài mình ra ai có thể trông cậy vào, cho nên khuất phục số phận mặc cho trời quyết định, cũng vì thế mà mềm lòng với những đứa trẻ mồ côi, Trần Nguyên, ngươi đừng xem thường nàng, nàng nếu là nữ tử bình thường như vậy, ta có vài phần kính trọng đối với nàng."

      Trong đầu Bạch Chiêm Lúc này tất cả đều là cái nhăn mày, nụ cười của Trang Thư Tình, mà tự biết rằng vẻ mặt mình bây giờ dần trở nên nhu hòa, "Nàng giống như nương, có nguyên tắc đối nhân xử thế của chính mình, nàng, rất giống nương."

      Công tử dường như lâu rồi chưa có nhiều như vậy, Trần Nguyên hoàn toàn quên mất việc trọng điểm, nghe thấy công tử đề cập đến lão phu nhân, khỏi đem Trang nương cùng người so sánh, mới phát nguyên lai hai người có nhiều chỗ tương tự như vậy.

      Tuy rằng trang nương chỉ là tiểu nương, lại có thân thủ tốt như của lão phu nhân, nhưng cách nàng làm việc rất giống, dù là tính tình cũng cực giống, trách được công tử đột nhiên chú ý tới người chưa từng gặp mặt, lại cũng biểu như người ham mê nữ sắc.

      vẫn là xem Trang nương, nhưng nhờ công tử cho biết, Trần Nguyên liền thay đổi thái độ, "Thuộc hạ hiểu."

      Tâm tình Bạch Chiêm lúc này rất tốt, khó có thể vì việc của Võ quốc mà ban ra chỉ thị, "Người trong phủ phải đều nhàn muốn mốc meo sao? nhìn xem ai có thể đến đó giúp tay điều chuyến, miễn cho khi mọi chuyện ổn định lão nhân kia lại đến trước mặt ta khóc lóc, phiền."

      Trong phủ có người nguyện ý Võ quốc, có biện pháp, đó là nơi rất nóng, nam nhân hay nữ nhân đều đen hơn người của Đại Chu rất nhiều, ai chẳng muốn nhìn mỹ nhân trắng trắng non mềm, người nào lại nhìn cục than đen, tuy rằng ngẫu Nhiên cũng có thể nhìn thấy mỹ nhân da đen, cũng có thể xem là cảm giác tươi mới, nhưng quan niệm thẩm mỹ của đại đa số người đại chu cũng sai biệt lắm.

      Biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp lấy danh nghĩa công tử hạ lệnh, bằng làm gì có người nào thích nhảy vào lửa để thiêu thân, Trần Nguyên suy nghĩ vừa chuyển lại nhớ đến kiện khác, vội vàng bẩm báo lại cho .

      "Bây giờ là tháng mười , theo như bình thường, lão gia tử hẳn là vài ngày sau tới, công tử xem có cần chuẩn bị những thứ gì, để mọi người trong phủ an bày."

      " cần, nên làm thế nào làm như thế đấy." Đột nhiên nhảy ra vị phụ thân, lại là vị phụ thân có thân phận bình thường, Bạch Chiêm cũng quá xem trọng, đối với người kia khác gì người bình thường, cũng chỉ là bàn cơm nhiều hơn người cùng ăn với , đến đến, , quá quan tâm.

      Cho người đưa đồ tới đều thu tất cả, ngẫu nhiên có vài thứ vừa mắt đem trả lại cung, bất quá chuyện như vậy năm đều khó tránh được lần như vậy.

      biết là như vậy có cái gì đúng, vị ở trong cung kia cũng cảm thấy nhi tử dù chỉ chút cũng có gì sai, hai phụ tử mực lấy phương thức như vậy để ở chung, ai cũng nghĩ muốn sửa.

      Những người liên quan trong phủ đều cảm thấy vị kia cũng chỉ giống như vị phụ thân bình thường.

      Tiết trời vào tháng mười có chút lạnh, xác định Thư Hàn mặc thêm áo Trang Thư Tình mới để cho ra ngoài.

      Đối với việc nhất định chịu ngồi xe ngựa đến trường, Trang Thư Tình tuy rằng đau lòng chịu khổ, nhưng cũng cưỡng cầu, phàm là việc Thư Hàn quyết định nàng đều tận lực tiếp thu, đây là quá trình trưởng thành của nam hài, nàng tận tình phối hợp, khiến ngày càng trở nên tự tin, xuất sắc.

      Hiệu quả ràng.

      So với cái lạnh khi ở Lãnh Sơn huyện, tại Trang Thư Hàn cần phải cảm nhận lần nữa, bây giờ khi chuyện đều nhìn thẳng vào mắt đối phương, giờ trở thành tiểu thanh niên tuấn tú, khi vui vẻ gương mặt nhắn còn hơi mang theo ý cười, bây giờ là bộ dáng quân tử ôn nhuận như ngọc.

      Trang Thư Tình nhìn lớn lên từng ngày từng ngày , cảm thấy so với việc sắp khai trương cửa hàng mới còn khiến nàng vui mừng hơn.

      Hướng Tả đúng giờ xuất tại cửa lớn ngoài viện, tận lực để bản thân thoạt nhìn có chút tâm tư gì, "Chưởng quầy, trực tiếp chủ thành hay là chợ trước?"

      " chủ thành."

      "Vâng." Hướng Tả vung roi, ở trong lòng thầm cầu nguyện chư vị thân tiên, chưởng quầy nhất định thể nhìn ra được mới tốt.

      Mấy ngày nay đều ở nhà dụng tâm vẽ hoa văn, đây cũng là lần đầu sau khi cửa hàng bố trí tốt nàng mới quay lại đây.

      So với tưởng tượng của nàng tốt hơn rất nhiều!

      Giấy màu lam tường thời còn, nóc nhà màu tím nhạt, vải dệt buông xuống dưới chút, khiến cho gian phòng ở thoạt nhìn rộng hơn chút, hơn nữa thảm màu vàng nhạt, bàn trà bằng gỗ cùng với bộ tách trà hình hoa lê thanh nhã, nhìn chung giống như là phòng khách thoải mái mà phải cửa hàng, đem khí của thương nhân giảm đến mức thấp nhất.

      Mấy ngăn tủ lớn lúc trước đều giữ lại, các vật phẩm trang sức được bày biện ở vị trí thích hợp, những vật trưng bày đều được an bày thoả đáng trong cửa hàng, những thước vải dệt được chà lau sạch dựa song song vào tường, số được treo lên, màu sắc phối hợp tốt, chẳng những dư ra nhiều, còn khiến cho màu của căn phòng càng nổi bật.

      Trang Thư Tình dạo qua vòng ở chính giữa, rất vừa lòng với việc bố trí như vậy.

      " lên lầu nhìn xem."

      Hướng Tả theo ở phía sau lặng lẽ ôm lấy đầu, dưới lầu là mặt tiền cửa hàng, tất cả bài trí đều cầm ra từ khố phòng của Bạch phủ, vì muốn thu hút cái nhìn của các công tử, tiểu thư.

      Những người đó dựa vào thân phận đem thương nhân để vào mắt, nhưng chỉ cần làm cho bọn họ nhìn thấy những thứ này liền biết phía sau cửa hàng có người chống lưng, chỉ cần bọn họ có mắt muốn đến tìm phiền toái mục đích có thể thành.

      Theo như phân phó của Trang Thư Tình, lầu có hai gian phòng , cách nhau bức tường, nơi cho tú nương sống, dùng để đo kích cỡ cho khách nhân.

      Cửa sổ và cửa chính của hai gian đều treo rèm châu, cửa đặt hai tượng hình rồng , phòng trong đặt tất cả đồ thêu chuyên dụng, nơi ở sát cửa sổ đặt ghế quý phi, khi tú nương mệt mỏi có thể thay phiên nghỉ chút.

      Ngăn tủ tường đặt đầy các vật bài trí, ở nơi này Trang Thư Tình chỉ xem sơ qua lượt, những thứ này có hợp ý hay , có bao nhiêu tốt, là chất liệu gì cũng quan tâm, ánh mắt đảo qua cũng dừng lại lâu.

      Cho đến khi xuống lầu, Hướng Tả mới xác định chưởng quầy nhìn ra được cái gì, tâm treo cao vài ngày rốt cục cũng hạ xuống.

      Vì để cho chưởng quầy nhìn ra được cái gì, đem khố phòng công tử lật ngược cả lên, cuối cùng tìm ra vài thứ trưởng quầy và những người bình thường liếc mắt nhìn đều lưu lại ấn tượng giống nhau, những thứ này trước đều đặt tại chỗ sáng, nhìn, hẳn là có thể lừa dối được .

      Trang Thư Tình quả cái gì cũng đều nhìn ra, đối với bày trí như vậy của cửa hàng mới cảm thấy vô cùng vừa lòng.

      "Ta xem xong, ba ngày sau cũng có gì kiêng kị, mấy ngày sau liền khai trương ."

      Hướng Tả định việc này với chưởng quầy, nghe vậy liền cười : "Nửa tháng sau mới có ngày lành, nếu như chờ đến lúc đó phải hoãn thời gian lại, ba ngày cũng đủ đem nhựng thứ trong cửa hàng sắp xếp xong, phải chuẩn bị thích hợp nhất, nhưng mà chưởng quầy, người nghĩ có phải nên mua thêm người? Chu Châu làm việc ở cửa hàng mới, cửa hàng bên kia cũng phải giúp tay, sợ là đủ người làm việc ở cửa hàng."

      Trang Thư Tình nhìn về phía Hướng Tả, "Vậy phải nên mua thêm mấy người về?"

      Hướng Tả quay đầu , ho tiếng : "Chưởng quầy, chúng ta phải tùy tiện mua liền có thể mua được." Nhưng mà chỉ cần công tử nghĩ, nhất định có thể đưa tới rất nhiều người giống như vậy .

      "Đó là tốt nhất, ngươi dù khiến ta bớt lo, nhưng cũng cách nào khiến ta yên tâm." Trang Thư Tình đến gần ngăn tủ bên trong, nơi đặt pho tượng phật Di Lặc bằng bạch ngọc rất dễ thấy, nàng cũng nhớ mình lại nhìn trúng pho tượng có dạng như vậy, đặt ở trong cửa hàng thực thích hợp?

      Bất quá mua rồi thôi, nàng cũng nghĩ phải tiêu tiền tiếp.

      "Ngày mai ta mua hai nương tính tình thành làm việc trong cửa hàng, ngươi coi như là quản bên cửa hàng này ."

      "Vâng."
      Hale205, hargane187, lananhtran5157 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :