1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hồly

      Hồly New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      Truyện hay quá lại làm ta phải nhảy thêm 1 chân xuống hố xây :062: Đọc thẳng 1 lèo từ chương 1 tới đây luôn.

      Thanks nàng edit nhé, dù ta chỉ theo dõi chứ hok ủng hộ gì hơn được nhưng vẫn muốn lên tiếng lòng là cám ơn mấy Editor như nàng lắm lắm. Hok có mấy nàng ta hok có truyện hay đọc ah

      *bắt tay làm quen cái* :hi:
      lananhtran51, Tiểu HuânBetty thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      marketing thời đại mà đắt sao được
      lananhtran51, saoxoayTiểu Huân thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 31: Tặng người



      Kiếm tiền rất mệt .

      ngày này, Trang Thư Tình triệt để hiểu được những lời này, nhưng khi thấy đệ đệ cho nàng biết hôm nay kiếm được bao nhiêu, mệt mỏi đều biến mất.

      Trang Thư Hàn vừa cẩn thận đếm lại lần, ngẩng đầu lên lẩm bẩm : "Tỷ tỷ, quả là 273 lượng, đệ đếm sai."

      Trước hôm nay, còn vụng trộm lo lắng cửa hàng có buôn bán tốt, nếu buôn bán tốt hay , tỷ tỷ khổ sở làm sao bây giờ.

      Muốn học tiếp phải có tiền, muốn mua sách bút phải cân2 khoản chi lớn, còn tưởng về sau có phải tiết kiệm nữa hay , tiên sinh thích , nếu mượn tiên sinh, tiên sinh hẳn là cũng cho mượn.

      Nhưng mà tại, lo lắng giống như đều dư thừa, ngày liền buôn bán lời nhiều như vậy, tính toán, tỷ tỷ chỉ cần vất vả năm liền đủ bọn họ mấy năm sinh hoạt sau này.

      Trang Thư Tình búng mi tâm chút, nhìn thấy chỗ đó đỏ lên lại lấy tay nhu nhu, "Đệ còn tưởng mỗi ngày khác đều có thể buôn bán tốt như vậy sao, hôm nay mới khai trương, phát ra nhiều đơn truyền như vậy tóm lại là có thể dùng được, có ai mỗi ngày đều đến mua xiêm y, bất quá cũng là mở đầu tốt, còn có ít người là thanh toán tiền đặt cọc, tự mình chọn hoa văn làm xiêm y, đây mới là đường làm ăn tỷ tỷ muốn hướng đến, bằng làm như thế nào có thể thiết kế được độc nhất vô nhị, tốt lắm, những thứ này cũng phải ngươi muốn đều có thể làm được, biết trong cửa hàng buôn bán kém, ngươi cũng có thể học theo, đừng nghĩ ngợi lung tung nữa."

      Trang Thư Hàn mân mân môi, ràng đều có biểu ra ngoài...

      Đem đệ đệ đuổi ra ngoài, Trang Thư Tình nâng những gói tiền nặng trịch rốt cục lộ nụ cười, đây xem như là khởi đầu phi thường tốt đẹp.

      có ai biết khi những khách nhân từng người từng người tiến vào cửa hàng trong lòng nàng có bao nhiêu bất ổn, vì muốn đem cửa hàng này phát triển lên, chút bạc trong tay nàng có thể chi trả được hết những thứ khác , tiền thuê nhà là việc, tiền công của tú nương mới là trước hết.

      Mấy người Dệt nương là liều mạng giúp nàng đẩy nhanh tốc độ, số lượng rất khả quan, tiền công cũng tương đối khả quan, may mắn là buôn bán tốt

      Có lẽ, nàng có thể hỏi thăm chút nơi nào có thợ rèn tài nghệ tốt.

      Còn có Liễu tam tiểu thư...

      Khi nghĩ đến Liễu gia, Trang Thư Tình liền nghĩ đến Liễu tứ tiểu thư ngày hôm đó khiến hại tỷ đệ bọn họ chịu khổ, muốn hai người này nhà, cửa lớn Liễu gia , nàng đúng là muốn đến.

      Nhưng ngọc bội của nương nàng tất yếu phải cầm lại, nàng chiếm cứ thân thể người ta, thể đến thứ người ta nâng niu cũng giữ được.

      Trong thời gian ngắn nữa thôi, khi nào cần thiết đến cầm lại.

      Dệt nương có được tin tức, ngày thứ hai khi Trang Thư Tình mới mở cửa bao lâu lại tới, cũng biết là nàng sớm ra ngoài.

      "Buôn bán thế nhưng tốt như vậy?" Dệt nương đếm những thứ bên trong cửa hàng thấy cũng chỉ còn lại quần áo liền kinh hô ra tiếng, cả ngày hôm qua nàng đều đứng ngồi yên, chỉ sợ những thứ này bán được, tài lộ của mình chịu ảnh hưởng, tại xem ra nàng là lo lắng vô ích.

      "Cho nên còn phải vất vả Dệt tỷ tỷ, trong cửa hàng nếu thừa những hàng hóa này, sợ chống đỡ nổi hai ngày, đồ hết."

      "Ta đem hàng mấy ngày nay mang đến hết cho muội, sau khi trở về ta lại thúc giục các nàng, biết buôn bán được, các nàng cũng có nhiệt tình." Dệt nương ngụm đáp ứng, biểu so với lúc trước thống khoái ít.

      Trang Thư Tình cũng biết sau này xảy ra chuyện gì, cụng biết các nàng có thể chống đỡ quá ba tháng quy định hay , chỉ sợ bao lâu nữa, có người nghĩ cách ép nàng xuống.

      Người đều là xu lợi, chỉ cần có thể đem người lưu lại, nàng cũng cần phải bước này, chỉ hy vọng các nàng nên coi thường nàng chỉ là đứa .

      Hai người chuyện, người tiến vào cửa.

      Là Bạch Chiêm.

      Như trước thân tử y, đúng là bộ trang phục Trang Thư Tình đưa kia.

      Trang Thư Tình ngẩn người mới hồi mới ra đón người vào, "Bạch công tử."

      Bạch Chiêm từ trong tay tùy tùng tiếp nhận thất vải đưa cho nàng, "Mạn đà la, dùng vải này làm."

      Trang Thư Tình theo bản năng nhận lấy, sau đó mới nhớ lại hỏi, "Phải làm mấy bộ? thất vải này có thể làm được ít ."

      "Có thể làm bao nhiêu làm bấy nhiêu."

      "Hình thêu toàn bộ là mạn đà la?"

      "Ân."

      "Tất cả đều dùng chỉ màu đen thêu lên?"

      "Ân."

      "..." Theo góc bác sĩ xem xét, Trang Thư Tình cảm thấy trong lòng người này có chút vấn đề, có chút chấp nhất.

      Nghĩ nghĩ, Trang Thư Tình thử thăm dò hỏi: " kiện trong đó thử dùng chỉ màu bạc thêu thử xem có tốt ? Ta cảm thấy hẳn là so với màu đen càng đẹp hơn."

      "Dùng màu đen." Bạch Chiêm chút nghĩ ngợi liền phản bác, thấy Trang Thư Tình cái gì nữa trong lòng lại có chút cảm giác gì đó đúng, dừng chút lại : " kiện dùng màu bạc."

      Trang Thư Tình nghĩ tới đồng ý, sửng sốt hồi lâu liền nở nụ cười, xem ra còn phải có thuốc nào cứu được nữa, "Ta tìm tú nương lúc trước làm cho ngươi."

      " thể kém hơn so với cái này ."

      Thấy chuyện tốt như vậy, Trang Thư Tình lá gan càng lớn hơn, trong tiệm này nàng đều dùng loại vải bình thường, có loại ải nào tốt nào để thu hút khách nhân, bằng...

      "Bạch công tử, giá trước ta ưu đãi cho ngài, chờ quần áo làm xong có thể treo lên hai ngày ở trong cửa hàng ta hay ?"

      Bạch Chiêm biết nàng có chủ ý gì, mặt mày thoáng nhướng liền đáp ứng, bất quá phải làm cho hai bộ trước, bộ sau mới có thể treo trong cửa hàng.

      Nàng nhận ra được đây là loại vải gì, nhưng luôn có người biết nhìn hàng, đến lúc đó nhất định mỗi ngày đến cửa hàng, chờ xem đến lúc đó khách nhân là có loại biểu tình gì.

      Có khách tới cửa, Trang Thư Tình thuận thế rời chào hỏi khách khứa.

      Bạch Chiêm trong lòng hiểu sao có chút thoải mái, chờ khách nhân liền ra phía trước hỏi, " thêu thêm người sao?"

      "Tạm thời thuê có chút thích hợp, ta tính mua hai người về."

      "Nam nhân hay nữ nhân?"

      "Xem tình huống ngày hôm qua, ta thấy nam khách nhân cũng thiếu, vậy phải mua nam nhân, cũng thể để nương người ta đo kích cỡ cho nam nhân." động tác Trang Thư Tình dọn dẹp quần áo đột nhiên dừng lại, là, nàng và Bạch Chiêm cái này làm gì a?

      Cũng may Bạch Chiêm sau khi nghe xong liền rời , bằng đúng là biết cái gì nữa mới tốt.

      Dệt nương ở bên nên cuộc đối thoại của hai người cũng nghe được ít nhiều, thấy người rồi liền tiến đến hỏi, "Nhìn công tử này rất có khí phái, muội nhận thức sao?"

      "Có ân với muội và Thư Hàn." Trang Thư Tình nghĩ lại tiếp chủ đề này, thẳng thừng giục người về nhà, "Mau trở về làm việc bằng nghèo rớt mồng tơi ."

      Mới mở cửa lâu liền có khách tiến vào, còn là người đithành đàn, Dệt nương tất nhiên là tin tưởng lời này, cũng ở đây lâu hơn nữa, cuộc sống kiếm được nhiều tiền cũng hơn được.

      Sai khi Bạch Chiêm rời xa, thủ hạ kia biết từ đâu dắt xe ngựa lúc trước Trang Thư Tình từng ngồi.

      Người ngồi ở càng xe là thanh niên ngày đó đưa tỷ đệ hai người về nhà.

      "Công tử."

      "Trở về."

      "Vâng."

      Trang Thư Tình có nghe ngóng được gì về Bạch phủ, kỳ thực phũ ở là ngay trong nội thành.

      Cửa lớn cũng thấp hơn so với bất kỳ nhà nào, có quyền đặt hai tôn thạch sư (sư tử đá) ở trước bậc thềm nhà, ngay cả cửa cũng giống các nhà bình thường khác treo bảng hiệu, người biết nội tình tất nhiên biết đây là Bạch phủ, cũng biết Bạch phủ này có bao nhiêu dễ chọc, người biết căn bản biết ở Hội Nguyên Phủ này còn có Bạch gia như vậy.

      Xe ngựa trực tiếp chạy vào cửa viện phía trước, cho dù là người lúc nãy còn khoa chân múa tay vù vù xé gió cũng đều lập tức ngừng lại, "Công tử về."

      "Trần Nguyên theo ta."

      mẫu thân xuất thân giang hồ, Bạch Chiêm làm việc tất nhiên cũng mang theo thói quen của giang hồ, trong phủ cũng có quy củ sâm nghiêm, nhưng mà cái gì thể làm trong lòng bọn họ cũng đều ràng.

      Chỉ cần phạm vào lỗi thể phạm, người trong phủ sống kỳ thực đều tốt.

      "Ngươi từ trong phủ chọn ra nam hai nữ, nghĩ biện pháp bán cho Trang Thư Tình."

      Thời gian Trần Nguyên theo Bạch Chiêm dài nhất, cũng được tín nhiệm nhất, tất nhiên ràng công tử nhà gần đây làm những chuyện gì.

      Nguyên tưởng rằng công tử là tìm lạc thú mới, cũng vui vẻ được công tử giao việc làm, miễn cho công tử ép buộc bọn họ, nhưng trước mắt tình huống này có chút thích hợp a, công tử có phải có hơi chuyên tâm chút hay ?

      Đem người trong phủ bán cho Trang Thư Tình, thiếu điều quỳ xuống cầu xin đối phương để người của bọn họ đến làm việc cho nàng ?

      Nhưng vấn đề là, công tử hoàn toàn biết việc này có cái gì thích hợp!

      nên nhắc nhở chút hay ?

      Ý niệm này vừa vút qua trong đầu chút bị Trần Nguyên quăng , vẫn là để công tử tự mình hiểu ra , chuyện này ép buộc cũng là loại lạc thú phải sao? Nhưng mà phải hướng người ở trong phủ nhắc nhở tiếng, đối với Trang Thư... , Trang nương về sau phải khép nép quan tâm chút mới được, mặc kệ là lạc thú nhất thời của công tử hay là công tử động tâm, kính chút cũng sao.

      Liên tục bốn ngày liền, Trang Thư Tình là chống đỡ được, thanh khàn đến độ ra lời.

      Trang Thư Hàn câu muốn hỗ trợ vừa đến bên miệng bị Trang Thư Tình liếc cái trừng mắt nhìn trở về, nàng tại muốn nhiều lời chữ!

      "Như vậy được, Thư Tình, ngươi vẫn là nhanh chóng mua hai người , đừng để thân thể mệt muốn chết rồi."

      Trang Thư Tình gật đầu, việc này tất yếu lập tức thực thi.

      Uống ngụm trà, Trang Thư Tình thanh : "Giữa trưa khách nhân ít, ta để Vu nương tử giúp đỡ xem tiệm, ta chọn hai người."

      "Ngươi tìm Chu ma ma, danh tiếng nàng tốt, bán người có vấn đề."

      Chu mama có phải có danh tiếng tốt hay Trang Thư Tình dám cam đoan, nhưng nàng bán người là sai, tới bất quá lát, nàng liền mua ba người trở về, so dự tính nhiều hơn người, nam hai nữ, nam tên là Hướng Tả, còn nữ, người vóc dáng cao tên là Từng Yến, người thấp chút tên là Chu Châu.

      Nàng nguyên bản chỉ tính mua Hướng Tả và Từng Yến, nhưng hai người cầu tình ba người là đồng hương, nàng nhất thời mềm lòng, liền dùng nhiều hơn mười lượng bạc mua ba người học về.

      đường trở về, Trang Thư Tình hỏi, "Thấy các ngươi cũng giống như người cuộc sống khó khăn, làm sao có thể bán đứt chính mình?"

      Ba người kín nhìn nhau, bọn họ cũng nghĩ ra a, công tử câu, bọn họ sao có thể đến, vì để cho bọn họ thoạt nhìn giống người bán mình chút, ba người đều phải nhịn đói hai ngày, cũng cho bọn họ ngủ hai buổi tối, thoạt nhìn cụng giống như người chạy nạn.

      Hướng Tả đáp lời : "Gia hương gặp thiên tai, đệ đệ và muội muội còn , là cả trong nhà đành phải làm việc kiếm ăn, gia chủ yên tâm, chúng ta đều là người chịu khổ được."

      Trang Thư Tình cũng đa nghi, thực tế hôm nay Chu mẹa ma cho nàng xem người cũng quá khó coi, quần áo mặc dù có chút mụn vá, nhưng cũng đều sạch , nếu phải sắc mặc nhìn tốt, cũng mấy khác biệt với dân chúng bình thường .

      Nàng cũng chưa từng thấy qua những người bán mình, tất nhiên cũng biết cái này có cái gì đúng.

      Nghe thấy nam nhân vậy liền cười: "Ta cũng thể cho các ngươi chịu nhiều khổ, cũng có nhiều khổ như vậy, ta mở cửa hàng, bận quá mức mới tính mua hai người đến hỗ trợ, các ngươi ngày thường chỉ cần ở trong cửa hàng hỗ trợ ta là tốt rồi, về sau cũng đừng gọi ta là gia chủ, gọi ta chưởng quầy là được."

      "Vâng, chưởng quầy ."
      Hale205, hargane187, lananhtran5150 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 32: Có tiền



      "Ngoài ra còn có việc, tại ta thuê nhà ở, nơi đó nam nhân ra vào cũng tiện. Cho nên Hướng Tả, ngươi ủy khuất chút, trước tiên cứ ở trong cửa hàng. Qua thời gian ngắn ta lại thuê chỗ ở cho ngươi."

      Trong mắt Hướng Tả xoẹt qua điểm dị sắc thể nhận ra, theo công tử, người nào mà biết, có người đối xử tử tế với hạ nhân, cũng có người lo lắng cho hạ nhân, nhưng có khả năng vì tìm được chỗ ở tốt cho mà gươngmặt lại lên vẻ áy náy.

      Điều này khiến Hướng Tả nhìn chủ tử mới mà công tử sai tới hầu hạ bằng con mắt khác, cũng nhận thấy, nàng đối đãi với như với hạ nhân, hoặc là vì trong nhận thức của nàng, nàng cũng vì bọn họ là hạ nhân mà xem .

      Bất kể như thế nào, người như vậy rất khó khiến người ta thích.

      Hướng Tả nhàng thở ra, nếu như công tử đưa hầu hạ đại tiểu thư điêu ngoa, cũng chỉ có thể chấp nhận, tuy nhiên khi biết được chủ tử mới này là người dễ hầu hạ, vẫn cao hứng .

      Trang Thư Tình nào biết được suy nghĩ của Hướng Tả, có biện pháp, nàng sống gần ba mươi năm ở thế giới kia, luôn nghĩ cả đời suy nghĩ vì các em trai, em trong nhi viện, đột nhiên thân phận lại có thay đổi lớn như bây giờ, quan niệm hình thành từ lâu trong đầu nàng cũng thể bỏ là bỏ.

      Dù nàng biết ở đây, cũng có số nhà có tiền đối với hạ nhân động chút là đánh mắng, coi mạng người như cỏ rác, theo như pháp chế của xã hội nàng sống kiếp trước, đối với xã hội phong kiến lúc này, nàng còn chưa thích ứng được.

      lại ràng chuyện trong cửa hàng xong, lại ở bên cạnh chiếu cố ngày, Trang Thư Tình cứ yên tâm nhàn hạ, tuy rằng hoa văn còn đủ dùng, nhưng mỗi ngày lại giảm bớt, còn ở chỗ mấy dệt nương cũng càng ngày càng giảm , thời gian rảnh của nàng lại càng ngày càng ít.

      "Trách được mưa càng lúc càng lạnh, lát nữa mưa đến, mặc thêm áo chịu nổi ." Trương Tú Nhi cẩn thận bỏ đồ thêu xong vào trong rổ, xoa xoa tay, tuy rằng nàng biết đây là loại vải dệt gì, nhưng cầm ở trong tay tất nhiên biết là vật quý giá, trong ngày thường đều chú ý, sợ làm dơ, làm hỏng.

      Khi tỷ đệ Thư Tình chuyển đến sống, cuộc sống của nàng ngày càng tốt hơn nhiều, chỉ có người làm bạn, sinh hoạt cũng dư dả ít.

      tại Thư Tình lại đem tiền đặt cọc trả cho bộ áo nàng làm, cần nàng làm nhanh, chỉ cần làm tốt, lúc trước dệt nương đồng ý với đề nghị này nhưng nàng hề nghĩ ngợi liền gật đầu, vốn chỉ nghĩ giúp được cho Thư Tình, bất quá mấy ngày trôi qua nàng cũng biết là nàng chiếm tiện nghi.

      Nàng phải người khôn khéo, nhưng cũng biết đạo đạo lí làm người, bạc hàng tháng nàng có thể kiếm ra đều nhiều hơn lúc trước mấy lần.

      Đây ít nhiều đều nhờ Thư Tình.

      Tay Trang Thư Tình cũng có chút cứng, dứt khoát buông bút hoạt động thả lỏng bàn tay, vừa xoa tay vừa : " đến giữa tháng mười, trời ngày càng lạnh, ta tính mua chiếc xe ngựa, Thư Hàn đều học vào lúc sáng sớm như vậy, đúng là thời điểm tốt, nếu vì lạnh mà phát bệnh ta đau lòng."

      "Có dư tiền mua cũng tốt, nhưng mà mã phu ngươi cũng phải thuê người..."

      "Để Hướng Tả giúp ta đưa Thư Hàn đến trường học cũng được, dù sao cũng dùng được bao lâu, cần tiếc số tiền kia."

      Nhớ tới khi nàngmua ba người kia, Trương Tú Nhi cũng cảm thấy chủ ý này sai.

      Trang Thư Tình còn rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, nàng nghĩ muốn nhờ tú nương làm thêm hai cái nữa, còn muốn cố định đội ngũ làm đồ may sẵn, nắm giữ ở trong tay người khác tổng phải như vậy hồi , nhỡ là có người nổi lên ý xấu, nắm chặt lấy nguồn cung cấp này, chịu thiệt vẫn là nàng.

      Vừa ra chủ ý này, Trương Tú Nhi liền vội gật đầu: "Tuy rằng ta hiểu việc này, nhưng cũng biết đạo lý tiền tài động lòng người, cửa hàng của ngươi làm ăn buôn bán tốt, khó tránh khỏi có người đỏ mắt, đến lúc đó chuyện may đến, ngươi chỉ là tiểu nương sao có thể đấu lại với tất cả bọn họ, vẫn nên nắm tốt tất cả trong tay mình."

      "Đúng vậy, về phần những tú nương kia phải nhờ đến Dệt tỷ tỷ hỗ trợ, xem có thể tìm thêm vài người nữa đến hay , mặt khác còn phải tìm vài người đến làm đồ may sẵn, việc này Tú Nhi tỷ có biện pháp gì ?"

      " nương nhà ai cũng đều sống bằng tay kim chỉ, muốn tìm ra mấy người có thủ nghệ tốt cũng khó, cái này ta có thể hỏi thăm chút."

      "Vậy ta khách khí với Tú Nhi tỷ." Trang Thư Tình trêu ghẹo câu, thở dài: "Ta phải là người ở địa phương này, có số việc muốn làm được phải dựa đếnnhững người ở đây, may mắn khi ta đến Hội Nguyên Phủ đều gặp được những người hảo tâm."

      "Mọi người đều như vậy, ngươi đối tốt với người khác người ta mới đối tốt với ngươi, ngươi nếu tốt Thư Thành cũng đưa ngươi đến chỗ của ta, đương nhiên cũng đến những chuyện sau này." Trương Tú Nhi nhìn sắc trời: "Ngươi tiếp tục làm, ta chuẩn bị cơm trưa, lát nữa Từng Yến trở lại."

      Trong cửa hàng có nam nhân, Trương Tú Nhi tiếp tục đến cửa hàng, này hai ngày đều là Từng Yến trở về lấy cơm trưa.

      Trời mưa lớn, nhưng lại mưa liên tiếp ba ngày, ra ngoài vài bước giày liền ẩm , Trang Thư Tình dứt khoát ra khỏi cửa,thấy hoa văn vẽ đủ liền cân nhắc đến việc khác.

      Cửa hàng buôn bán ổn định, tuy rằng có tốt như ngày đầu tiên, nhưng mỗi ngày đều thu vào khoảng 150 đến 200 lượng, như vậy tiền trong tay nàng dư giả, liền có chỗ để dùng.

      Trang Thư Tình theo Trương Thư Thành xem xe ngựa, phu xe cần, nên giá quá đắt, nàng dự đoán khoảng trăm lượng, thấy cũng phải kham nổi.

      Cũng chọn được năm người làm đồ may sẵn, tuy rằng còn hơi ít chút, nhưng là chỉ cần làm ăn phát đạt, khiến các nàng nhìn thấy lợi ích thực tế về sau, bằng hữu mang theo bằng hữu, số người đến cửa hàng nhiều hơn, bây giờ còn có Vu nương tử giúp đỡ bên kia, nàng cũng cần gấp như vậy.

      Chỉ có chuyện tú nương dự tính được thuận lợi này.

      Hội Nguyên Phủ có mười hai tiệm thêu có danh tiếng, tú nương tay nghề tốt sớm bị chia ra mỗi nơi, những người giống như Dệt nương bởi vì nhiều nguyên nhân mà phải làm mình cũng là rất ít, cửa hàng của nàng mới khai trương liền buôn bán thuận lợi như vậy. tại những người cùng nghề sớm để tâm, biết nàng muốn lôi kéo người về, càng cẩn thận đề phòng .

      Tay nghề tốt tú nương cũng thể dùng.

      Thợ may ở nhà hay thợ may ở cửa hàng đều có thể làm được, đông xuân tới, để có lời phải có dạng đồ thêu độc nhất vô nhị, cho dù nàng có là họa sĩ điêu luyện sắc sảo, cũng cần phải có tú nương tay nghề tốt và tài năng, có thể làm đượcnhững đồ thêu bán ra với giá cao nhất.

      "Dệt tỷ tỷ, chỉ cần tỷ có thể giúp ta kéo người về, cần chờ ba tháng sau, ta lập tức lấy đề nghị giống như lúc trước ta với tỷ làm điều kiện trao đổi. Tỷ cũng thấy việc làm ăn buôn bán trong cửa hàng rồi đấy, cần gạt ngươi, ngươi bán hai, ba cáicũng bằng đưa qua tay ta liền có thể bán mười hai. Tuy rằng chia như vậy mà , ngươi chỉ có thể nhận được ba phần như lúc trước, nhưng hoa văn cùng vải dệt đều cần ngươi trả tiền, nhiều hơn, thêm hai cũng được, kiện ngươi làm ra nhiều nhất cũng kiếm được lượng bạc, cũng xem là giá cao, dù là giá gốc cũng được như thế này, bức tranh thêu hoa văn mà bọn họ làm được, nếu như treo ở trong cửa hàng bán mười lượng, ta bán cho khách hàng ít nhất phải hai mươi lượng, nhưng ta từ trong tay các ngươi thu lên, nếu như là giá bình thư như lúc trước, bút trướng này bao nhiêu tiền chắc Dệt tỷ tỷ cần ta nhiều lời chứ."

      Vào ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Dệt nương liền hối hận .

      Sớm biết cửa hàng làm ăn tốt như vậy, ban đầu nàng nên đồng ý đề nghị của Trang Thư Tình, mắt thấy túi tiền to chuẩn bị đưa vào túi của chính mình bị người khác đoạt mất, mấy ngày nay nàng cũng ăn ngon ngủ yên.

      Lại nghe được nàng lên giá định, nàng liền vỗ ngực mở miệng: "Yên tâm, điều kiện của ngươi đương nhiên là tốt, ta cũng cố kiếm đến vài người cho ngươi xem qua, chỉ cần đem đồ thêu này bày lên giá, ta cũng tin có người động tâm muốn mua về."

      Trang Thư Tình cười cong cong khoé mắt, nhìn giống như tiểu hồ ly: " cần làm cho những tiệm thêu khác bất mãn mới tốt, chúng ta chỉ là cửa hàng , đắc tội nổi."

      "Yên tâm, ta như vậy."

      Tiễn người , Trang Thư Tình liền nở nụ cười, có tiền có thể bắt quỷ xay cối, có tiền cũng có thể khiến cho người ta tận tâm tận lực làm việc. Đời trước của nàng tuy phải người làm ăn, nhưng lại bị người ta đào hố, đời này nàng nghĩ rơi vào hố mà người khác đào lần nữa, tất nhiên phải chịu thiệt ăn hơn, chung nếu mắt biết nhìn xa hơn mới uổng công so thiệt hơn cùng người khác.

      Giữa trưa Từng Yến trở về lấy cơm còn thuận tiện câu: "Chưởng quầy, có vị Bạch công tử tìm ngài, là buổi chiều lại tới."

      Đây là muốn gặp nàng ở cửa hàng vào buổi chiều, Trang Thư Tình và Từng Yến cùng đến cửa hàng, có nửa điểm muốn đến làm nghịch ý , người như Bạch Chiêm có chỗ nào cố kị, nàng trước hết muốn giữ thanh danh của Tú Nhi tỷ, thể để cho vào nhà.

      Vừa sắp xếp hoa văn, Bạch Chiêm tới rồi.

      Như trước là kia thân tử y thêu mạn đà la.

      "Bạch công tử tìm ta có việc?"

      "Ngươi đoán xem ta mặc bộ quần áo này mấy ngày rồi?"

      "..." Có quan hệ gì với nàng sao? Cũng thể nào mặc từ ngày đó lấy tới hôm nay .

      "Ta muốn thay đổi."

      Trang Thư Tình ngộ ra, thầm cảm thấy may mắn khi thuận tay đem theo kiện trang phục ngày hôm qua Tú Nhi tỷ vừa làm xong, nghĩ rồi liền vào phòng trong lấy ra đưa cho : "Mới làm được kiện, tốc độ tuy chậm chút, nhưng ta cam đoan là chất lượng tốt."

      Vải dệt thiên tàm ti làm thành xiêm y, cầm ở trong tay cảm giác ràng giống với những loại vải khác, Bạch Chiêm dừng ánh mắt đóa đóa hoa bỉ ngạn, biết vì sao, lại cực kỳ thích loại hoa này, lúc trước chưa từng xem qua hoa.

      "Mượn phòng dùng chút." xong cũng đợi Trang Thư Tình đáp ứng liền thẳng hướng vào trong phòng.

      Hướng Tả vội : "Chưởng quầy, ta vào xem."

      Trang Thư Tình gật đầu, cảm thấy cũng có chút hoài nghi Bạch công tử có phải tự mặc quần áo được.

      Nàng đúng là xem thường Bạch Chiêm, nhiều năm chạy theo mẫu thân ở bên ngoài, còn có thể làm ra những chuyện vượt qua tất cả dự kiến của mọi người.

      Hướng Tả ra liền đóng cửa lại, hành lễ rồi tiến lên giúp đỡ sửa sang lại.

      Bạch Chiêm thân đại gia động tác thoải mái, nhàn nhàn hỏi: "Buôn bán thế nào?"

      "Xem cửa hàng này làm ăn cũng phải quá tệ, mỗi ngày thu vào khoảng hơn 150 lượng, quá nhiều cũng phải quá ít." Chuyển hướng tiếp tục sửa đồ, Hướng Tả thấp giọng : "Chưởng quầy lúc trước hẳn chưa từng buôn bán, rất nhiều chuyện lúc trước cũng nghĩ đến, tại mới bắt đầu đều đem lỗ hổng từng chút từng chút lấp đầy, thuộc hạ sợ khiến nàng hoài nghi, số việc cũng dám xen mồm vào."

      "Việc này các ngươi cần phải xen vào, khiến nàng chịu thiệt chút, khi chịu thiệt tự nhiên có kinh nghiệm." Bạch Chiêm giống như quên ba người này là phái đến, khiến như xem ra gì vậy, trước mắt có tính toán gì?

      Hướng Tả chỉ dám trợn trắng mắt ở trong lòng, cần trần đại tổng quản nhắc nhở cũng tuyệt chọc vào công tử, để công tử tự ép buộc mình tốt hơn đến ép buộc những người đáng thương như bọn họ.

      "150 lượng có đủ để mua bộ trang phục này ?" Bạch Chiêm nhìn người cầm tay áo run lẩy bẩy, hỏi.

      Hướng Tả biết phản ứng sao cho thích hợp nhất, vải thiên tằm ti dù cho có tiền có thể mua được sao? Còn nghĩ dùng 150 lượng để mua bộ?Dù là góc vải tay áo cũng mua được ? !

      Đợi thấy đáp lại, Bạch Chiêm nhíu mày nhìn, lại hỏi, "Có thể hay ?"

      "Công tử, vải thiên tàm ti dù có tiền cũng mua được ..."

      " ra thể." Bạch Chiêm tự mình lý giải ý nghĩa trong lời của Hướng Tả, sinh ý trong cửa hàng phải tốt chút mới được. Mỗi ngày đều bận việc như vậy mà ngay cả bộ quần áo cũng mua nổi, việc buôn bán này sao có thể là tốt. (-_-)


      Last edited: 21/4/15
      Hale205, hargane187, lananhtran5158 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 33: Bạch công tử bất mãn

      Sợ Trang Thư Tình nghi ngờ, hai người thu thập thỏa đáng liền ra ngoài, cầm trong tay xiêm y công tử mặc vài ngày, Hướng Tả vụng trộm ngửi, quả là có chút mùi lạ, xiêm y này công tử rốt cuộc mặc mấy ngày? Đại tổng quản mặc kệ lo sao?

      Là bởi vì chưởng quầy đưa thân quần áo làm tạ lễ, nên mấy ngăn tủ cùng mấy hòm lớn đựng xiêm y cũng có mặc?

      cảm thấy thương cảm cho vị kia hàng năm gần đem nửa xấp vải thiên tàm ti đưa tới cho công tử, khố phòng cũng chỉ thu lại vài thất, bằng theo như bản tính soi mói cùng to gan lớn mật của công tử, sợ là trực tiếp đến khố phòng của vị kia tìm.

      Bất quá nếu như công tử làm như vậy, vị kia ngược lại càng cao hứng , dám ở trước mặt vị kia thể bốc đồng, lại còn đúng lý hợp tình như vậy, đời này chỉ sợ cũng chỉ có mình công tử nhà .

      Hướng Tả suy nghĩ, trong lòng có loại cảm giác ủ rũ, cũng có chút tủi thân nào vì bị công tử bán mà cam lòng, bởi vì công tử càng lúc càng lười hoạt động, người trong phủ đều nhàn đến bệnh, có thể có việc cho làm là tốt lắm rồi.

      Bạch Chiêm trực tiếp đến trước mặt Trang Thư Tình, ngăn trở tầm mắt của nàng, Trang Thư Tình nghĩ làm bộ như thấy cũng được.

      Bất đắc dĩ ngẩng đầu lên hỏi, "Bạch công tử có vừa lòng ?"

      "Vừa người." Nghĩ nghĩ lại thêm câu, "Ba ngày làm bộ có đủ hay ?"

      " đủ, ít nhất phải bảy ngày mới được, đồ án đa dạng như vậy dễ thêu, giá cũng quý hơn so với bình thường." Trang Thư Tình cố ý nhắc nhở nên trả tiền .

      Bạch Chiêm thiếu cái gì chứ thiếu tiền, sảng khoái lấy ra tấm ngân phiếu đưa tới.

      Trang Thư Tình nhận lấy nhìn nhìn, tận lực bảo trì trấn định đẩy trở về, " có lỗi, cửa hàng , có đủ tiền thối trả cho ngân phiếu ngàn lượng của công thử."

      Kì thực trong lòng có tính toán, nàng cũng nghĩ tặng , chỉ tính toán thu hai mươi lượng của , dù sao chính mình chịu thiệt chút, nhiều lắm nhờ Tú Nhi tỷ làm xong nhanh chút, dù sao cũng là ân nhân cứu mạng, nhưng mà người ta vừa ra tay chính là ngàn lượng, đây là muốn với nàng: Đến lấy , mau tới lấy , nàng chống cự lại được cơ hội tốt như vậy sao?

      Nhưng ra Bạch Chiêm chỉ nghĩ, ngày nàng cũng chỉ có thể kiếm được 150 lượng, kiện trang phục nếu đưa ngàn lượng quả hơn rất nhiều, thu hồi ngân phiếu ngàn lượng, lấy tấm ngân phiếu trăm lượng mang theo bên người đưa qua.

      Thổ hào (*), Trang Thư Tình đưa mắt nhìn thầm nghĩ, nhưng lần này là lưu loát nhận lấy, " Tiền công của cả ba kiện trang phục ta thu."

      (*) Thổ hào: Phú hào địa chủ có quyền thế ở nông thôn

      Ba kiện mới có trăm lượng? Trách được kiếm ít như vậy, Bạch Chiêm cảm thấy, nên để số người bỏ ra nhiều tiền hơn chút.

      Có chuyện phải làm, Bạch Chiêm tiếp tục lưu lại, liếc mắt nhìn Hướng Tả rồi ly khai.

      Hướng Tả hiểu ý, thấy người ra ngoài hồi mới làm ra biểu tình vừa nhớ tới mặt, ảo não : " Xiêm y của Bạch công tử còn ở nơi này, chưởng quầy, ta đuổi theo trả lại."

      Trang Thư Tình cũng nghĩ nhiều, vẫy vẫy tay ý bảo nhanh .

      Bạch Chiêm ngay ở con hẻm trước chợ chờ .

      "Công tử có gì phân phó."

      "Những người đó đến cửa hàng, ngươi đem giá nâng lên chút."

      Hướng Tả đương nhiên hỏi những người đó là người nào, bọn họ chỉ có thể là những người có nhiều nhược điểm ở trong tay công tử, tùy thời chờ để công tử thu thập, ngẫm lại người ở Hội Nguyên Phủ này cũng đáng thương, có vị tổ tông như vậy ở Hội Nguyên phủ, dù có ở người nữ nhân mà tiêu dao cũng thể tận tâm, lúc nào cũng phải mở to mắt mà lưu tâm, miễn cho lại bị công tử nắm được thóp.

      Nhưng mà, "Công tử, những thứ trong cửa hàng đều được chưởng quầy định ra giá rồi, nếu vượt qua quá nhiều sợ là tốt lắm."

      "Đó là chuyện mà ngươi phải lo lắng." mặt Bạch Chiêm biểu cảm nhìn , "Làm nguyên ngày mà ngay cả bộ trang phục của ta cũng mua nổi, dọa người."

      "! ! !" Việc này ra là như vậy sao? Công tử có biết cửa hàng bình thường ngày có thể kiếm ra bao nhiêu? cửa hàng này của chưởng quầy ở phía đông chợ này xem như độc nhất!

      Hướng Tả dùng sức nuốt nước miếng cái, biết có cùng công tử phân phải trái cũng vô dụng, công tử cho rằng điều đó đúng bao giờ sai, nhiều hơn nữa đều chỉ có thể chứng minh bản thân mình vô dụng, phàm là người trong phủ đều có nhận thức này, chỉ có thể trước cắn răng sau đáp ứng.

      Bạch Chiêm lúc này mới vừa lòng, tay chống lên xe ngồi lên, nghĩ nghĩ rồi lại nhảy xuống, "Nàng nhờ người mua xe ngựa, ngươi đem cái xe ngựa này cho nàng."

      Hướng Tả tiếp nhận giáo huấn, tiếp tục hỏi nếu chưởng quầy nhận ra xe này làm sao bây giờ, nếu hỏi, công tử lại tiếp tục với câu kia, "Đó là chuyện mà ngươi phải lo lắng."

      rồi Bạch Chiêm chắp tay sau lưng mất, Hướng Tả cầm xiêm y đưa tới cho người ở chỗ tối bảo hộ công tử.

      Đây là người ở kinh đô mà vị kia phái tới, cùng bọn họ nước sông phạm nước giếng, vì nhàn rỗi nên ngầm luận bàn mấy lần với bọn họ, có mà công tử phân phó chuyện hợp tác giữ bọn họ cũng thường xảy ra.

      Mặc kệ vị kia đối với những đứa con khác của là thái độ gì, còn với công tử khác gì người phụ thân bình thường, sợ công tử sống tốt.

      Bọn họ ngầm thảo luận, đều cảm thấy ở điểm này vị kia cũng chỉ là người bình thường, nhi tử càng nghe lời ngài càng để bụng, dù có mắng công tử hai câu cũng đều vì thương, nếu có ai công tử chỗ nào giống vị kia, ngài thực đem vị trí ngài ngồi kia nhường cho người đó ?

      Ở điểm này, người trong phủ đều rất chắc chắn, ngoại nhân biết được, nhưng bọn họ cùng người trong lâu phủ ràng, lúc công tử mười bốn tuổi liền mình đấu với tiểu quốc, đó là quốc gia tôn sùng việc thực vũ lực, đơn giản mà trực tiếp gọi là Võ quốc, tuy rằng có đất rộng của nhiều như đại chu, nhưng luận về vũ lực cá nhân, tùy tiện đem người phụ nữ cũng có thể đánh ngã tráng nam nhân của đại chu.

      Quân vương bọn họ cũng phải thừa kế, mà là ai có nắm tay lớn người đó có thể an vị tại vị trí kia, công tử thắng, đương nhiên chính là vương, nhưng công tử lại có kiên nhẫn để quản việc, cũng chướng mắt vị trí kia, phủi mông liền mất.

      Cái kia tiểu quốc cũng rất lạ, chẳng những để ý công tử bụng dạ khó lường, còn bò xuống lạy người tiếp nhận vị trí kia, đường đuổi theo công tử đến đại chu, công tử bị cuốn lấy tức giận thôi, nhưng mà lúc đó lão phu nhân vẫn còn sống liền quyết định thay , coi như có danh dự là thượng vương, nhưng mọi mặc kệ, vị trí kia vẫn cho người trước ngồi, tất cả tình nên làm như thế nào và phải làm như thế nào cứ như cũ an bày, việc này sau mới lặng xuống.

      cảm thấy việc lão phu nhân luôn nghĩ đến cùng với việc của bọn họ khẳng định là giống nhau: Thực để công tử làm quốc vương, võ quốc bị công tử ép buộc biết thành ra cái dạng gì, vẫn là cần tạo ra cái nghiệt kia.

      Những thứ này vị kia ở kinh đô đương nhiên có khả năng tra được, nếu công tử chỉ kém viết lên trán: “ muốn kinh đô”, đối với vị trí kia chỉ cười nhạt, nhưng càng như vậy, vị kia càng thể yên tâm.

      Nghĩ lâu, Hướng Tả vỗ cái trán, chạy chậm trở về cửa hàng.

      "Đuổi theo?"

      "Vâng, Bạch công tử chậm."

      Trang Thư Tình cũng tiếp tục với chuyện vừa hỏi, lập tức liền chuyển sang đề tài khác, "Ta thấy còn dư lại chút hoa văn, hai ngày nữa định ra những trang phục khác nhau, hoa văn có chút tương đối phức tạp đem trưng bày?"

      "Vâng." Hướng Tả đầu óc vừa động, từ đó mà theo: "Chưởng quầy chớ có trách ta lắm miệng, ta cảm thấy những hoa văn phức tạp này ngài định giá quá thấp, khách nhân nguyện ý tiêu tiền vì những thứ này, khẳng định cũng là bởi vì những thứ đó làm cho bọn họ thích, này cũng là tâm sức của ngài, càng phức tạp càng có thể khiến bọn họ thích, giá cũng là đồng nhất, có số người chừng cũng bởi vì ngài định giá quá thấp khiến cho bọn họ cảm thấy hạ giá mới làm cho việc mua bán thành, Từng Yến, Chu Châu, các ngươi có đúng ?”

      Hai người nhìn thấy ánh mắt , liền khẳng định cùng việc công tử vừa ly khai có liên quan, vội hát đệm theo , "Chưởng quầy, chúng ta cũng cảm thấy như vậy, người xem cái này đơn giản mà đa dạng, ngài nên định giá là mười lượng bạc, nhìn cái này, so với cái vừa rồi kia càng đẹp mắt hơn, cũng phức tạp hơn nhiều, nhưng giá cũng chỉ có mười ba lượng, ta cảm thấy có chút tiện nghi."

      Nàng định giá là quá cao rồi! Tiền của hoa văn này, khách hàng tính tiền khi còn phải nhìn mặt mà liệu tiền kể cả việc đưa tiền công cho tú nương, giá tuyệt thấp.

      Trang Thư Tình nhìn về phía Chua Châu vẫn mực chuyện, "Ngươi cũng như vậy cảm thấy?"

      "Đúng vậy, chưởng quầy, giá ngài định có chút thấp."

      "Đối với cửa hàng chúng ta những thứ ngày bán ra đắt hơn so với những cửa hàng khác."

      "Chưởng quầy, Hội Nguyên Phủ thiếu kẻ có tiền, những thứ này bán được càng quý càng có người mua, chúng ta chỉ làm kẻ có tiền phải bỏ bạc ra.;’

      Trang Thư Tình gì, "Các ngươi sợ đem cửa hàng này của ta làm cho phá sản luôn ."

      Hướng Tả vỗ lồng ngực cam đoan, "Chưởng quầy yên tâm, chắc chắn cửa hàng suy sụp."

      Có công tử ở phía sau chống lưng, dù ngươi muốn cửa hàng sụp cũng được!

      Nhu nhu cái trán, Trang Thư Tình cảm thấy so với việc mua ba người này, bản thân mình kỳ thực căn bản phải là người mua hàng, nhưng bọn họ so với những khách hàng còn càng dễ dàng nắm giữ tốt hơn, mới khai trương lâu tăng giá.

      ràng nàng mới bỏ mặc quan tâm!

      "Chưởng quầy ..."

      Trang Thư Tình xua tay, "Ngươi đừng chuyện , người chết đều có thể bị ngươi thành sống lại, gian cửa hàng này khách vẫn cònđó, có những cải biến tất yếu, ta chấp nhận, ta còn phải gánh vác gia đình, chờ mọi chuyện tốt lên đến lúc đó đem những thứ trong cửa hàng bay biện xa hoa chút, đến khi đó tuỳ ngươi biểu diễn công phu sư tử ngoạm của mình, nhưng dù sao hoa văn cũng là của nàng, dù có tổn thất cũng chịu được."

      Như vậy càng tốt, Hướng Tả nhàng thở ra, "Chưởng quầy yên tâm, nếu cửa hàng có suy sụp, ngài đem ta bán."

      "Ngươi trị giá mấy lượng?" Trang Thư Tình mắt đều muốn trợn trắng, dùng mười lượng bạc mua về, bán nhiều nhất cũng là cái giá này, để đổi lấy cửa hàng?

      "Khụ..." Hướng Tả cũng nhớ tới chính mình là bán thân, đúng là đáng giá bao nhiêu tiền.

      Từng Yến cùng Chu Châu hiểm hiểm nhịn cười, nhìn thấy có khách tới cửa vội lấy cớ tránh ra .
      Hale205, hargane187, lananhtran5159 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :