1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ồ tỷ nghe hiểu dc tiếng động vật sao?
      lananhtran51Tiểu Huân thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 27: Lại gặp nhau



      Tìm chút vải sạch , lại lau qua nước ấm, đem vật cẩn thận thu thập sạch , đắp chút thuốc lên miệng vết thương, đem chỗ bị gãy xương bên chân trái cố định tốt bằng ván gỗ .

      Trong quá trình này hẳn là đau, vật đều khẽ run run, nhưng có mảy may di động, ngẫu nhiên hừ hừ hai tiếng, khiến Trang Thư Tình càng thêm đau lòng.

      Tìm bộ quần áo cũ lấy ra làm chỗ ở cho nó, Trang Thư Tình nhu nhu đầu của nó, "Có thể nghe hiểu được ta lời hay ?"

      Vật cọ cọ lòng bàn tay nàng, "Rống rống."

      Cái này Trang Thư Tình liền xác định chính mình phải sinh ra ảo giác, nàng có thể nghe hiểu nó lời , nó 'Thơm thơm'.

      "Ta rất thơm?"

      "Rống."

      Nghe được câu trả lời khẳng định, Trang Thư Tình có chút hiểu, động vật rất thông minh, ai là tâm đối đãi nó, ai có thiện tâm, ai mềm mại dễ khi dễ, loại người này khi chúng nó gặp mặt gần, nếu có thể tạo cho chúng nó cảm giác an toàn, dù đối phương có vẻ mặt hung ác chúng cũng chẳng sợ.

      Tương phản, có số người có gương mặt thiên sứ, nhưng tiểu động vật lại hề thân cận, bởi vì đông vật có loại cảm giác phát ra từ người bọn họ, bán đứng bản tính của họ.

      Đời trước nàng mặc dù nghe hiểu lời của chúng nó, nhưng đối với tập tính chúng nó cũng có thể lí giải, khi nàng bị người hãm hại ngã xuống đáy cốc, là chúng nó phụng bồi nàng, giúp tâm trí nàng bình tĩnh, cũng bởi vì như thế, tâm thái nàng mới xảy ra biến hóa, lại là vì sinh tồn, vì nhiều kiếm tiền mới làm thú y, phải vì trong lòng lúc nào cũng mong ngày có thể lại trở thành bác sĩ, mà là từ đáy lòng tiếp nhận nghề nghiệp mới của chính mình, dần dần mới thoải mái.

      Thói quen bị động vật ngày ngày vây chung quanh, sau khi đến nơi này nàng có chút tiếc nuối, cũng nghĩ qua ít hôm nữa an ổn rồi nuôi đám tiểu miêu tiểu cẩu, tại có thể thực trước, cũng tốt.

      Nàng từng nhờ vào hiểu biết tập tính của chúng nó mới có thể hiểu được ý tứ mà chúng nó muốn biểu đạt, tại có thể nghe hiểu lời chúng nó thế càng tiện, về phần những thứ khác, nàng tạm thời còn chưa nghĩ nhiều như vậy, có hại cũng phải.

      Nhưng mà việc này thể để người đời kì thị nàng khác người.

      "Tỷ tỷ, ta vào được ."

      Sờ sờ đầu vật , "Vào ."

      Trang Thư Hàn bưng chén nước cơm bốc hơi nóng tiến vào, liếc mắt nhìn vật , đặt chén đến trước mặt nó.

      Bát hơi cao chút, Trang Thư Tình thử độ ấm, đem vật để ở tay đưa vào miệng bát, vật ngửi mùi hương, khẩn cấp há to mồm để uống, nếu phải Trang Thư Tình phản ứng mau, kém chút cả người đều lăn vào trong chén.

      " có ai tranh với ngươi, chậm chút." Trang Thư Tình vừa buồn cười lại đau lòng, xem bộ dạng này là đói thảm.

      "Tú Nhi tỷ cái bát này về sau để cho nó dùng." Trang Thư Hàn nhu nhu đầu vật , "Tỷ tỷ, chúng ta muốn nuôi nó sao? Bạch công tử kia... Có phải đến đây hay ?"

      "Ngươi là lo lắng đến đây mang đến phiền toái cho chúng ta, hay là muốn ta cùng tiếp xúc?"

      Trang Thư Hàn buông tầm mắt xuống, "Tỷ tỷ dù sao cũng là nữ tử..."

      Cổ nhân tư tưởng chính là như thế, nam nữ thụ thụ bất thân, ngầm thể lui tới, bằng chính là lỗ mãng, là hỏng thanh danh, thứ này nàng đều hiểu, nàng thích ứng, hơn nữa tận lực làm theo quy củ này.

      chút tránh được tiếp xúc với nam tử, tỷ như Trương Thư Thành, lại tỷ như cái người Bạch Chiêm mời mà đến kia.

      "Thư Hàn, đệ phải biết rằng tỷ tại phải là đại tiểu thư Trang gia, cửa lớn ra, cửa sau gần, quy củ chúng ta muốn giữ, lại thể giữ đến chết được, vẫn là ngươi cảm thấy chúng ta lúc trước sống ở Trang gia ngày qua ngày tốt hơn so với tại sao?"

      Trang Thư Hàn đương nhiên có ý đó.

      "Ta biết ngươi là vì tỷ tỷ, sợ thanh danh tỷ tỷ bị bôi xấu, còn nhớ lời mà tỷ tỷ qua ? Tỷ tỷ muốn gả cho người khác, thanh danh có hay cũng trọng yếu như vậy, Bạch công tử kia đối với chúng ta có ân cứu mạng, nếu nếu muốn đến, chúng ta cũng thể ngăn cản... được, ta là hồ đồ."

      Trang Thư Tình vỗ cái trán, nàng đúng là hồ đồ, quên Tú Nhi tỷ là goá phụ, nếu như có nam nhân xa lạ tiến vào, mấy bà ba hoa kia còn biết nàng như thế nào nữa.

      Trang Thư Hàn còn tưởng rằng tỷ tỷ là suy nghĩ cẩn thận, vội vàng ngẩng đầu nhìn nàng.

      "Bạch công tử tuyệt đối thể tới nơi này, đến lúc đó sợ là chỉ có thể đưa vào trong cửa hàng, hai ngày này mau chút đem cửa hàng dọn dẹp tốt."

      Trang Thư Hàn đầu lại buông xuống.

      Trang Thư Tình nhìn thấy buồn cười, vỗ đầu chút, "Tuổi còn , nghĩ nhiều làm gì, đệ chỉ cần biết rằng miệng người khác thể che lấp, làm người phải để cho bọn họ có cơ hội đến thuyết tam đạo tứ chúng ta, nếu ngươi có tiền đồ, bọn họ chỉ cảm thấy ta làm tỷ tỷ tốt, bội phục ta, tự nhiên có người này kia, cường giả là người đặt ra quy tắc, kẻ yếu là người phục tùng quy tắc, ngươi muốn làm cường giả hay là kẻ yếu?"

      Đương nhiên là cường giả.

      Trang Thư Hàn liền định ra mục tiêu cho chính mình.

      Cũng là từ hôm nay đến hết về sau, bao giờ dùng quy củ này tới cầu tỷ tỷ, ràng thể nhận hết che chở của tỷ tỷ còn muốn cùng những người bình thường bên ngoài thuyết tam giảng tứ đối với tỷ tỷ, lời như vậy thành con dao cứa vào lòng tỷ tỷ.

      Cùng Bạch Chiêm tuy rằng chỉ có gặp mặt lần, Trang Thư Tình lại có thể khẳng định đó là người là làm, hai ngày sau đến liền nhất định đến.

      Tuy nàng nghĩ tới đối phương thế nhưng sáng sớm tới rồi, là lúc Trang Thư Tình đưa đệ đệ ra cửa.

      Bạch Chiêm lười biếng ngồi dựa xe ngựa, thân tử như trước, " chào đón?"

      "Đương nhiên phải." Trang Thư Tình nghĩ chậm trễ thời gian học đệ đệ, đối giao cho : "Ở đường để ý chút, nép vào bên."

      "Ta biết, tỷ tỷ." Từ ngày đầu học muốn nhọc tỷ tỷ đưa đón, hôm nay biết tỷ tỷ có việc, tất nhiên là càng thêm hiểu chuyện, tuy là trong lòng còn có lo lắng, nhưng cũng hướng Bạch Chiêm cúi người thi lễ rồi cáo từ rời .

      Bạch Chiêm có chút tò mò tiểu nương này làm thế nào dạy đệ đệ, còn tưởng rằng tiểu gia hỏa kia đối với ngàn phòng vạn phòng, nghĩ tới thế nhưng liền rồi.

      Có chút ý tứ.

      "Thỉnh Bạch công tử chớ trách, cũng phải ta biết lễ tiết, ngăn đón khách nhân được vào cửa, mà do tỷ đệ chúng ta thuê phòng ở trong này, chủ phòng nơi này là phụ nhân ở goá, nếu như ta cố ý khiến nàng bị người khác nghi ngờ đó là lỗi lầm của ta, ta ở phía trước có mở cửa hàng, tuy rằng chưa có khai trương, nhưng cũng là nơi có thể , biết Bạch công tử có thể đến đó hay ?"

      Bạch Chiêm là loại người nào, từ lúc hai tỷ đệ mới ra khi liền biết bên trong còn có người thể lộ diện, nguyên lai là goá phụ.

      "Vậy liền thôi."

      "Thỉnh công tử chờ." Vén áo thi lễ, Trang Thư Tình xoay người vào cửa.

      Trương Tú Nhi phen lôi kéo nàng tránh xa nhà của Lí tẩu, cảm thấy cách được đủ xa mới giọng : "Thư Tình, ai vậy? Ngươi khi nào nhận thức? Ta thấy người này thế nào có chút nguy hiểm?"

      thể để Bạch Chiêm đợi lâu, cũng thể an ủi Trương Tú Nhi bất an, Trang Thư Tình dứt khoát : " lúc trước giúp ta cùng Thư Hàn đại ân, phải là người xấu, trở về ta lại cùng tỷ tỷ chuyện tỉ mỉ."

      Trương Tú Nhi có ngàn vạn cái lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể thả người rời .

      Trang Thư Tình trở về phòng vật được nàng đặt tên là Niệm Niệm nhanh chóng được ôm lên, lại lấy thêm chút bạc để người, rồi nhanh chóng ra cửa.

      " để công tử đợi lâu."

      Bạch Chiêm đối với xe ngựa nâng nâng cằm, " sao. lên."

      Nam nhân này rất bắt mắt, với cùng chỗ bị người qua đường nhiều lần nhìn lên xe ngựa, Trang Thư Tình có cách nào chỉ lựa chọn làm như thấy.

      Bạch Chiêm vừa lòng chính mình có liệu sai.

      Tận lực bỏ lại đám thủ hạ để ra ngoài, tự nhiên chỉ có thể chính mình lái xe, vung roi ngựa, ngựa nghe lời về phía trước.

      "Ở đâu?"

      "Phía đông chợ."

      Sau đó, hai người đều trầm mặc xuống dưới.

      Đợi cho tiếng người ồn ào đường cái Bạch Chiêm mới quay đầu nhìn nàng cái, liếc mắt nhìn vật trong lòng bàn tay nàng xác thực , "Còn sống?"

      "Bị thương vốn tính là nghiệm trọng, những nơi khác đều là bị thương , bôi chút thuốc tốt rồi, chỉ có xương ở chân trái phía trước bị nứt, phải dưỡng lâu chút mới có thể tốt."

      So với bộ dáng suy yếu ngày đó, hôm nay nhìn quả có tinh thần hơn, Bạch Chiêm thay đổi dáng ngồi thoải mái, tà tà dựa vào xe ngựa, chân này gác lên chân kia tự nhiên cúi xuống, bộ dáng nhàn nhã tự tại hơn nữa có tướng mạo tốt như vậy biết đưa tới bao nhiêu ánh mắt.

      "Rống rống."

      Trang Thư Tình thu hồi tầm mắt cúi đầu, Niệm Niệm hướng trong lòng nàng chui vào.

      cần nó nàng cũng biết nam nhân này rất nguy hiểm, mà lúc này, nếu phải nàng cũng muốn trêu chọc đến người như vậy.

      đường trầm mặc đến chợ, xe ngựa ở trước cửa hàng liền dừng lại.

      Vừa lúc Vu nương tử ở cách vách tiễn khách nhân ra ngoài, nhìn thấy nàng cùng nam nhân sóng vai đến tuy có hơi do dự chút, nhưng vẫn đến chào hỏi, "Đến ."

      "Nương tử sáng sớm liền buôn bán tốt như vậy, hôm nay nhất định kém."

      Làm buôn bán đều thích nghe lời tốt như vậy, Vu nương tử nghe vậy liền tươi cười rạng rỡ, "Ngươi có thừa lời tốt, chỉ có cái miệng khéo như vậy, về sau làm ăn buôn bán chắc chắn kém đâu."

      Dừng chút, Vu nương tử theo lễ phép hỏi chút, "Vị này là..."

      "Đây là..."

      Bạch Chiêm thú vị chờ xem nàng thế nào giới thiệu chính mình.

      "Đây là Bạch công tử, từng có đại ân với tỷ đệ chúng ta."

      Vu nương tử giật mình, "Nguyên lai là ân nhân, ngươi thế nào lại mời ân nhân vào trong cửa hàng, ngay cả trà nóng đều có, hồi ta để tiểu nhị đưa tới cho ngươi."

      "Đa tạ nương tử."

      Vu nương tử vẫy vẫy khăn, tiến vào trong cửa hàng.

      Trang Thư Tình tự mình mở cửa.

      Bạch Chiêm dường như có xương cốt hai tay ôm ngực dựa vào ván cửa, "Ngươi đối ai đều thành thực như vậy?"

      "Công tử cảm thấy ổn?"

      "Có chút ngoài ý muốn, ta cho rằng người thành thực đời này đều chết hết rồi."

      "Chính là công tử chưa tiếp xúc tới thôi." Vào cửa, cố sức đem tấm ván gỗ từng khối lấy xuống, Bạch Chiêm nhìn, ép xuống suy nghĩ muốn tiến lên hỗ trợ.

      thậm chí có chút ngứa tay, muốn thử xem này tấm ván gỗ này có thực rắn chắc hay .

      lát sau liền mở ra rất nhanh.

      Cửa liền mở ra, Bạch Chiêm vào, nguyên tưởng rằng cửa hàng chưa khai trương lộn xộn, vào mới phát trong phòng cái gì cũng đều có, cũng giống như cửa hàng.

      Trong phòng càng lúc càng sáng, lúc này tường đặc biệt liền nhìn ra.

      "Cũng là cửa hàng mới, ngươi tính toán bán cái gì."

      "Đồ may." Vỗ vỗ tay, Từ cửa trước ôm Niệm Niệm tiến vào căn phòng sạch , lại vào phòng bên trong đem hai chiếc ghế ra, "Địa phương đơn sơ, mong công tử bao dung."

      Bạch Chiêm cũng là có gì cố kị, dùng chân câu ghế lại tùy ý ngồi xuống.

      Nếu Liễu tứ tiểu thư ở trong này, đại khái hận thể lột tàn ti ngàn năm người làm thành xiêm y, miễn cho bị đạp hư như vậy.

      Vu nương tử trong thời gian này để tiểu nhị nhấc ấm nước sôi qua đây, còn có thêm hai tách trà, trong chén thả lá trà, tuy rằng lá trà rất thô ráp, nhưng có trà này dù sao cũng là thứ quý giá, bình thường chính mình cũng luyến tiếc uống, có thể để Trang Thư Tình cầm đến đãi khách xem như coi nàng thành người thân thiết.
      Last edited: 7/6/16
      Hale205, hargane187, lananhtran5155 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 28: Báo ân



      Từ sau khi đến thế giới này, đây là lần thứ hai Trang Thư Tình nhìn thấy lá trà.

      Làn thứ nhất là ở nhà đại bá, nàng cùng Thư Hàn uống qua loại trà người ta dùng trà lá bọt để nấu.

      Tuy trước mắt lá trà này cũng là rất tốt, nàng đời trước thích uống trà, có cơ hội liền khẩn cấp đem nước sôi rót vào trong chén, còn theo quán tính cực kì lưu loát tẩy sạch trà.

      Bạch Chiêm xem động tác này của nàng liền biết là người quen uống, mặc dù trà này tuy thô cũng phải loại thượng hạng gì, thấy nàng còn phải thuê chỗ ở, liền biết phải là người dư dả, tuy rằng nàng nhìn cũng phải tiểu nha đầu xuất thân nghèo khó.

      Nhưng nàng xuất thân ở gia đình lớn, lại có tiểu thư nhà nào sống giống nàng như vậy, cũng ít có này lưu loát kìm được, ở mặt ngoài xem nàng đều theo quy củ, nhưng muốn nàng thực coi trọng, cũng chưa hẳn.

      Trước mắt hai người ở chung liền có chút hơi ngại, là tùy tâm sở dục, còn nàng ? Nữ tử thế gia có bao nhiêu người có thể sống như nương tự tại như vậy, đây người khác sao?

      Muốn nàng là hạng người tâm cơ thâm trầm, mượn việc đến đây để leo lên giường ... Có thể khiến nhìn ra nửa phần, phải là người có thủ đoạn cao như thế nào? tin tiểu nương này có bản lãnh đó.

      Bất kể như thế nào, nàng có gan lớn là , điểm ấy rất giống nương.

      Trang Thư Tình lần nữa đem hai cốc đều nhúng vào nước sôi, ly đưa cho Bạch Chiêm, ly tự mình bưng lên, ngửi hương trà nhàn nhạt, cảm thấy toàn thân đều thoải mái .

      Thấy đối phương chậm chạp chuyện, Trang Thư Tình chỉ có thể chủ động mở ra đề tài, "Đáng lẽ nên là tỷ đệ chúng ta tới cửa lời cảm tạ, đối với chúng ta, ở Hội Nguyên Phủ này chỉ biết ít người, dù có hỏi thăm cũng ai biết Bạch phủ ở đâu..."

      "Hoài nghi ta đưa cho ngươi là giả danh?"

      " thay tên, ngồi đổi họ, câu này chính là người như Bạch công tử vậy, ta chưa bao giờ từng chất vấn qua điểm ấy." Nhàn nhạt làm ướt miệng trà, cảm giác lá trà nhàn nhạt ở trong miệng tản ra, Trang Thư Tình mới lại : "Ta chỉ nhận biết dân chúng, mà Bạch công tử lại phải dân chúng bình thường, đương tự nhiên biết cửa lớn Bạch phủ ở hướng nào, ra cũng chỉ là nghĩ muốn cho Bạch công tử biết, Bạch công tử có ân cứu mạng tỷ đệ chúng ta, việc đó trong mắt công tử xem ra gì, tỷ đệ chúng ta cũng phải loại người có ân báo, nếu như Bạch công tử có cầu gì, chỉ cần làm được, tỷ đệ chúng ta tuy rằng phải người làm được việc lớn, nhưng cũng tận lực làm được."

      Mở miệng tiếng là ân cứu mạng, nghe xong Bạch Chiêm muốn ê răng, chuyện tốt quả nhiên làm được.

      "Ta cái gì cũng cần, ở chỗ các ngươi lại có cái gì?" Nhìn chung quanh chút, " phải sắp khai trương cửa hàng thêu sao? Ngươi sau khi khai trương liền đưa đến cho ta kiện trang phục việc này chúng ta liền huề nhau ."

      Buông ngụm trà, Bạch Chiêm đứng dậy ra ngoài, hôm nay nhất định là đầu óc ràng mới có thể cố ý bỏ ra ngoài tìm người như vậy để chuyện, giống như hiệp ân đến báo đáp, tuy rằng vốn cũng phải là cái người tốt gì.

      Nhưng vì sao hôm nay liền cảm thấy có chút nghẹn khuất ?

      Bạch Chiêm được đoạn khá xa, mới có chút giật mình, lát sau khi bị cái ân cứu mạng này làm cho kích động, cảm giác thích hợp hoàn toàn rút , Bạch Chiêm tỉnh táo lại.

      Tiểu nương kia dùng lời này để đuổi , kỳ thực căn bản là muốn gặp lại , bởi vì là ân nhân cứu mạng của tỷ đệ các nàng, nàng lại thể vong ân phụ nghĩa, cho nên mới xuất ra chiêu như vậy...

      Chỉ hai lần gặp mặt nàng liền nắm chắc tỳ khí của chính mình, hơn nữa lần gặp mặt này lại dùng phép khích tướng, lấy việc này chặt đứt lui tới, cư nhiên đúng liền dễ dàng lọt bẫy như vậy, ha ha, này cũng có ý tứ.

      Trang Thư Tình đứng ở ngoài cửa nhìn theo xe ngựa xa, thở ra ngụm dài.

      Nàng sợ báo ân, chỉ sợ ràng có ân ở phía trước nhưng cách nào báo.

      Có thể sống được tự cao tự đại như vậy, Bạch Chiêm xuất thân nhất định bất phàm, cũng nhất định là sống qua những ngày tháng trôi chảy, cho nên nàng mực đem ân cứu mạng treo ở ngoài miệng, nếu đối phương da mặt cũng liền thôi, nhưng phàm là người tự phụ nghĩ nhiều, cảm thấy nàng đối với đối phương chỉ là báo đáp lại hiệp ân, muốn đối phương có thể vào thời điểm này đưa ra cái cầu, tình liền giải quyết.

      Kết quả quả nhiên liền như nàng suy nghĩ.

      Ân cứu mạng là , lại vì kiện trang phục liền có thể triệt tiêu, sử dụng chiêu như vậy cũng là cấp bách nên đành bất đắc dĩ, tỷ đệ các nàng tại nơi nương tựa, ai đều thể trêu vào, càng thể gặp phải người như vậy, cho dù là giao hảo cũng được, nếu cứ để người tuỳ tiện mà đến tất nhiên phiền toái.

      Đối phương có chỗ nào cố kị, nàng lại được, nàng cũng biết, cùng nam nhân kia nhiều câu như vậy là phạm vào bao lỗi lớn, nhưng vì Thư Hàn, nàng cũng thể khiến thanh danh quá mức hỏng bét, ảnh hưởng đến tiền đồ của .

      Ân tình này nàng ghi ở trong lòng, nguyện chúc cho ân nhân mạnh khỏe.

      Đem Niệm Niệm ôm vào trong ngực, Trang Thư Tình nhu nhu đầu của nó, "Ta có phải có chút vô sỉ hay ?"

      Niệm Niệm cọ cọ nàng, nó hiểu vô sỉ là có nghĩa gì, chỉ nhìn ra được là chủ nhân khổ sở.

      "Vô sỉ vô sỉ , đệ đệ mới là trọng yếu."

      "Rống..."

      "Ta có khổ sở." Lại nhu nhu đầu của nó, "Mới sinh ra hẳn là bộ dạng rất nhanh lớn, ngươi thế nào lạikhông lớn lên vậy? Phải mau lớn, vóc dáng như vậy, như thế nào trông nhà trông cửa."

      "Rống rống..."

      " lớn lên a, kia cũng phải lớn nhanh chút mới được."

      người thú chuyện cao hứng, Trang Thư Tình cuối cùng đem phần áy náy trong lòng này đè ép xuống, làm đều làm, biểu như vậy là cho ai xem! Có số việc, trong lòng nhớ kỹ là tốt rồi.

      dụng tâm vẽ hoa văn, ở chỗ Vu nương tử chọn ra tơ lụa quý nhất, Trang Thư Tình giao cho Trương Tú Nhi.

      Lúc này, Trang Thư Tình liền có chút may mắn cửa hàng lớn, bằng ngày ấy khai trương sợ là chống đỡ được.

      Còn có bảy ngày trước khi khai trương, nàng thuê thợ mộc tới theo cầu mà làm những thứ cần thiết.

      Có những ngăn tủ lớn đều, có cái cao, còn có chút kỳ kỳ quái, khiến cho người xem đều hiểu nó là cái gì.

      "Cái này dùng làm cái gì?" Vu nương tử cầm thứ được tạo ra từ gậy trúc đưa qua xem.

      Trang Thư Tình ngẩng đầu nhìn thoáng qua, "Dùng để treo quần áo , nương tử biết dùng cái này so với dùng dây thừng treo nhìn tốt hơn sao?"

      Vu nương tử làm cái nghề này, nghe nàng vừa liền hiểu, khoa tay múa chân gật đầu : "Đúng là tốt hơn nhiều, xiêm y hình dạng còn ở đây, như vậy mỗi kiện trang phục đều có thể treo chỉnh tề, lúc nhìn cũng nhàng khoan khoái, Thư Tình, cái đầu này của ngươi sao lại nghĩ ra được những thứ này?"

      Nàng đâu có cần phải nghĩ nhiều, người đại nhà ai giặt quần áo mà phải dùng giá phơi, nàng nguyên bản là vẽ mấy kiểu khác nhau đưa cho thợ mộc làm, lại đem tác dụng ra, thợ mộc kia dùng gậy trúc hiệu quả càng tốt, nàng cũng tưởng tượng ra được, dùng gậy trúc làm giá áo ba cạnh, quần áo treo ở hai cạnh có thể tạo ra độ cong, chỗ ở bả vai kia cũng bị biến hình.

      đến cùng, cổ nhân cũng quá ngu xuẩn, đại hết thảy đều là do cổ nhân tích lũy được mới có .

      "Thư Tình, thứ này trong nhà cũng dùng được ."

      Trang Thư Tình cười, "Đương nhiên, chính là nhân tiện còn muốn làm ngăn tủ treo quần áo mới được."

      Nghĩ đến còn có thể phải chi thêm, Vu nương tử liền tạm thời thu lại ý niệm, làm cái ngăn tủ cũng phải rẻ, nàng vẫn là ngẫm lại.

      Thợ mộc lại làm ra những cái giá có độ dày bằng bàn tay, cách đoạn liền có móc câu tấm ván gỗ, khi Trang Thư Tình khoa chân múa tay cố định ở ba mặt tường cùng, sau đó lại tính toán khoảng cách ở bên trong rồi đóng đinh loạt.

      Vu nương tử nhìn nhìn giá phơi trong tay, bỗng chốc liền hiểu.

      Tưởng tượng chút cửa hàng này khi dọn dẹp có bộ dáng gì, ngẫm lại những cửa hàng may chính mình từng vào, Vu nương tử nở nụ cười, nàng tại tin tưởng cửa hàng này nhất định có thể náo nhiệt rực rỡ.

      Cách ngày khai trương chỉ còn hai ngày, Dệt nương cùng mấy người đều cùng nhau trực tiếp tới cửa hàng.

      "Ta hồi lâu liều mạng như vậy rồi, Thư Tình, cửa hàng kia của ngươi nhất định buôn bán náo nhiệt, vài người chúng ta cũng liều sống liều chết giúp cho ngươi."

      Trang Thư Tình nhất thời có áp lực, "Ta tận lực để các ngươi thất vọng."

      Dệt nương cười, " mời chúng ta vào nhìn cái?"

      Trang Thư Tình nhanh chóng tránh thân ra, nàng mấy ngày nay cũng có chút sốt ruột, chỉ sợ hết thảy đều chuẩn bị tốt , thợ may cũng đủ để mở cửa tiệm, nhìn đến các nàng vài người lại đây, nàng này tâm mới an ổn xuống dưới.

      Dệt nương nhìn hoàn toàn cùng tưởng tượng của bản thân bất đồng cửa hàng, sạch , cảm giác cũng thoải mái, nhưng là có phải quá mức... Quá mức sạch hay , nhìn cũng giống như cửa hàng thêu.

      Mấy người khác cũng nghĩ như vậy.

      Trang Thư Tình nhìn ra các nàng nghi hoặc, hỏi, "Đồ may Tú Nhi tỷ mang đến chưa?"

      ", đều ở xe ngựa."

      "Các ngươi giúp ta cái, đều chuyển hết vào."

      Vốn chính là đưa thành phẩm tới, mấy người đều thêm gì, giúp đỡ chuyển mấy chuyến.

      Trang Thư Tình lấy ra cái trúc giá đem mỗi kiện áo dài treo tốt, lại dùng y xiên dài đem treo lên cái móc câu tấm ván gỗ, gió tiến vào, vạt áo nhàng vẫy vẫy.

      "Như thế nào?"

      Dệt nương nhìn hồi lâu, "Ta đều muốn mua về hết." xong chính mình cũng cười "Nhanh chóng treo tất cả lên nhìn xem."

      Mấy người cùng nhau bận việc, rất nhanh đem ba mặt tường đều treo đầy, vạt áo phía dưới kia cách mặt đất chút khoảng cách, cũng cần lo lắng vạt áo bẩn.

      (Tác giả) PS: Cửa hàng này là tương đối trọng yếu thu vào nơi phát ra, cho nên viết ít chút.
      Hale205, hargane187, lananhtran5152 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 29: Bạch Chiêm



      Trang Thư Tình đứng ở trong gian phòng vừa nhìn vừa giơ móc treo quần áo, đổi vị trí cho xiêm y, cho những xiêm y cùng màu xếp cùng chỗ, như vậy nhìn tất nhiên rối mắt.

      " ràng nơi này có ít là do ta làm được, nhìn thế nào lại cảm thấy tốt như vậy?" Dệt nương thở dài , trước lúc nàng đến trong lòng nàng còn có chút lo lắng, tại lại chỉ cảm thấy giữa người với người thế nào lại có khác biệt lớn như vậy.

      Bất quá tiểu nương mười bốn tuổi, thế nào có thể nghĩ được nhưng chuyện mà người khác đều thể tưởng được như vậy?

      "Sợ là khi ngươi khai trương đến mấy ngày, ít cửa hàng khác đều học làm theo ngươi."

      " ngại, bọn họ thể đem tất cả mọi thứ trong đầu ta đều học hết."

      Dệt nương gật đầu, đúng vậy, Thư Tình lời này là có tính toán trước.

      "Dệt tỷ tỷ, còn có các vị tỷ tỷ khác, kế tiếp phải vất vả, lại phải tay thay ta đưa ra ít công sức, nếu làm tốt khiến cửa hàng chặt đứt mối buôn bán làm ăn."

      "Có chuyện có thể kiếm bạc, chúng ta đương nhiên dụng tâm, bất quá ngươi từng qua hoa văn cũng có thể dùng, nơi này của ta còn mấy trương..."

      "trong khoảng thời gian này ta vẽ ít, đều để ở nhà, các ngươi cùng ta lấy."

      Đem cửa hàng đóng lại, Trang Thư Tình theo mấy người cùng nhau lên xe ngựa, thấy được ở chỗ cách nàng xa chiếc xe ngựa ngừng lại, người trong xe ngựa, nàng biết.

      Đây phải Bạch Chiêm từ sau ngày đó bây giờ mới gặp lại sao, tâm tình cũng là thể hồi liền bình tĩnh.

      Nếu tra về nàng theo như biểu của Trang Thư Tình, tuyệt nghĩ đến nàng từng có những ngày như vậy.

      Ánh mắt nàng yên bình, có oán hận, cam lòng, giống như căn bản đem việc đáng thương hại này để ở trong lòng, cũng biết vì thoát ly cuộc sống như vậy mà phải trả giá đại giới, chính nàng có cục diện như thế nào?

      Nàng thông minh như vậy, lại như thế nào có thể biết.

      Ở điểm này, nàng cùng nương rất giống nhau.

      Nương năm đó cũng biết chưa cưới mà sinh con đưa mình vào loại hoàn cảnh khó khăn như thế nào, nhưng người vẫn nghĩa vô phản cố (*) đưa sinh hạ ra, hơn nữa từ đầu đến cuối đều cho toàn bộ quan ái (**), tuy rằng mười bảy năm qua biết cha mình là ai, nhưng trong lòng cũng chưa từng có oán hận, bởi vì sống được khoái hoạt, thậm chí còn có thể là tiêu dao.

      (*) Nghĩa vô phản cố: Làm việc nghĩa chùn bước

      (**) Quan ái: Tình thường + quan tâm

      Chẳng sợ nương biết phải người trời sinh tính tình thuần lương, vẫn cũng chưa từng đánh , mang ý nghĩ cải biến , nàng chỉ nhìn, thời điểm thích hợp kéo phen, cho biết cái đường kia thể , việc kia thể làm, phần lớn thời gian là để thuận theo tâm ý của bản thân mà làm việc.

      Phụ thân bởi vì áy náy, đối càng là muôn vàn dung túng, thứ tốt đều đưa đến nơi này cho , mặc kệ có dùng hay .

      Bốn năm đều mực như thế.

      Biết bản tính của liền cho rằng trở nên ngày càng vô pháp vô thiên, chuyện xấu đều làm hết, nhưng lại ngoài dự đoán mọi người có thành như vậy.

      phải vì đột nhiên thông suốt, cũng cũng phải lành bệnh, chỉ vì thủy chung nhớ ánh mắt của nương trước khi qua đời, nương lo lắng , dù nàng sắp chết cũng vẫn nhớ, nhưng chưa từng bao giờ ra miệng, chưa từng lấy bản thân mình kiềm kẹp nhi tử, bắt phải thay đổi.

      Bởi vì nàng biết vậy khiến người con như sống được những ngày tháng vui vẻ, cũng bởi vậy, nàng mới có thể để nhi tử gặp nam nhân kia, chỉ cần che chở nhi tử, dù là nhi tử làm ra chuyện gì sai cũng còn có người có thể che chở .

      Chẳng sợ việc sai kia có bao người người oán trách, việc đó so được với việc nhi tử hảo hảo còn sống.

      Nhưng lại tự trói buộc chính mình.

      Trừ bỏ nương bên ngoài người nào biết trời sinh tính tình có chỗ thiếu hụt —— có năng lực phân biệt thị phi.

      biết chính mình làm ra chuyện gì khiến nương chết cũng an tâm hay , biết nếu nương còn sống, có phải khi làm chuyện sai giữ chặt lấy hay , cho nên chỉ có thể làm những việc khi nương còn sống từng làm qua, mà nương có ngăn cản, chẳng sợ cuộc sống như vậy khiến sống ý nghĩa, cũng chỉ là mỗi ngày đều sống qua như vậy.

      Trang Thư Tình xuất tựa như viên đá được ném vào mặt nước làm gợn lên những đợt sóng nho , kể từ khi bốn năm nay, , là từ khi có ký ức tới nay lần đầu tiên đối với người cảm thấy hứng thú.

      Cho nên sai người tra xét nàng.

      Tra được kết quả khiến bất ngờ.

      Thỉnh gia tộc tự mình thoát ly khỏi môn tường, dù là dân chúng nhà bình thường cũng muốn cưới nữ tử như vậy, nàng đối với mình lại có thể nhẫn tâm như thế?

      Nàng ràng là lấy cớ kinh đô tìm ngoại tổ phụ để rời Trang gia, cuối cùng lại ở Hội Nguyên Phủ dàn xếp mọi thứ, mà phải tìm người thân thích mà leo lên, cần bọn họ có bao nhiêu tuổi, dù có là người lớn hơn bọn họ vài thập niên cũng đưa ra loại quyết định như vậy.

      dù chưa sống tại kinh đô, nhưng cũng biết kinh đô có Đổng gia, người nhà như vậy đều là mặt mũi lớn hơn trời, nếu như đôi tỷ đệ này đến tìm, chưa cần đối tốt bọn họ như thế nào, áo cơm lo là khẳng định, ít nhất cần xuất đầu lộ diện ở bên ngoài kiếm ăn.

      Nếu như đệ đệ kia của nàng chịu thua kém cũng liền thôi, nàng còn có thời gian xoay sở, nhưng mà phải, nàng liền đem cả đời này trả giá, người có khả năng thể tưởng được, vẫn là , nàng đối với Trang Thư Hàn thực có tin tưởng lớn như vậy?

      Nhưng chỉ có người như vậy, nàng lại có thể vào mắt .

      Sau khi biết nàng từng bước thận trọng như thế nào rời khỏi Trang gia, liền cảm thấy nàng mạnh mẽ hơn so với phần lớn những người này.

      Nương qua có mất mới có được, nàng trả giá thanh xuân của mình, mới có thể có được đứa con, khi chết cũng cảm thấy vui vẻ, bởi vì vậy nàng cam tâm tình nguyện trả giá đại giới, cho nên nàng cả đời sống so với đại đa số người đều thoải mái hạnh phúc.

      Mà Trang Thư Tình còn có thể buông tay với số đồ cưới của nàng, để có cơ hội rời cái vũng bùn kia, nhìn ra được, nàng bây giờ, cũng rất hạnh phúc.

      Nếu nương còn sống, nhất định thích nàng .

      đêm trước khi khai trương, Trương Tú Nhi xuất ra tay nải .

      "Ngươi cả ngày ôm Niệm Niệm ra ra vào vào, phải làm chút gì cũng có tiện, ta xem bộ dạng nó cũng có bao lớn, liền làm cái cái này, chính là nó lại lớn lên chút làm cái khác cũng được."

      bao màu tím, dây lưng dài, bên ngoài thêu đồ án tinh xảo, Trang Thư Tình nhìn kỹ, cư nhiên là mạn đà la.

      "Ta cảm thấy này hoa rất đẹp mắt, chiếu theo tử y ngươi , thêu lên bông hoa màu đen đẹp mắt, chính là rất đẹp đẽ quý giá, người bình thường ai dám mặc như vậy, cho nên bao này ta thử dùng màu tím nhạt làm chủ, chỉ màu tím để thêu hoa, có phải rất đẹp hay ?"

      Trang Thư Tình mơn trớn hoa màu tím, cũng mạn đà la phải màu tím cũng phải màu đen, nhấc lên khuôn mặt tươi cười : "Tú Nhi tỷ tay thực khéo, hoa này thêu đẹp, Thư Hàn, đem Niệm Niệm ôm vào ."

      Niệm Niệm đương nhiên là có thể nghe hiểu lời , cũng thích hương thơm người Trang Thư Tình, nhưng mà nàng bận quá mức, Trang Thư Hàn là người thứ hai nó có thể tiếp thu.

      Lúc này nó liền ghé vào đùi Trang Thư Hàn.

      Nghe vậy cũng cần người ôm, nâng lên đôi chân nhắn tự mình lăn vào trong bao.

      Đối với nó mà có thể mỗi ngày ở cùng bên cạnh chủ nhân là tốt nhất .

      Trang Thư Tình điều chỉnh vị trí cho nó, đeo lên lưng, rất tốt, rất vừa vặn cũng nặng, cũng quá, có cảm giác tồn tại.

      "Ta tại chỉ hi vọng ngươi lớn chậm chút, nếu lớn quá nhanh ta cõng nổi ngươi."

      "Rống rống..."

      Trang Thư Tình ngừng động tác chút, gia hỏa này nó vốn lớn nhanh! Nàng cùng Thư Hàn lúc trước còn phải trông cậy vào nó có thể giữ nhà, vóc dáng như vậy, thực dùng để giữ nhà hộ viện bị người giẫm chết cũng biết .

      Búng cái trán của nó, thấy nó trốn tránh, nếu ra vài người cũng bị nó chọc cười, gia hỏa này, là quỷ linh tinh .

      "Tỷ tỷ, ta xin phép tiên sinh rồi, ngày mai ta cửa hàng giúp ngươi."

      "Ngươi thế mới học vài ngày liền nghỉ học." Trang Thư Tình cũng búng cái trán của chút, "Lúc này tính, nhưng chuyện như vậy lần tới phải thương lượng với ta."

      Xem tỷ tỷ tha cho dễ dàng như vậy, Trang Thư Hàn nhất thời càng vui vẻ, "Ta giúp tỷ tỷ thu tiền."

      "Nếu thu sai , xem ta thế nào thu thập ngươi."

      Trang Thư Hàn cười, khiến nàng cũng trụ được, ý cười theo trong mắt đều lộ ra, Trương Tú Nhi nhìn, trong lòng tất cả đều là lo lắng.

      "Ngày mai cần vội, đều nghỉ ngơi sớm chút, ta cửa hàng giúp muội được, ngày mai ta làm tốt đồ ăn đưa đến cho tỷ đệ hai người."

      Trang Thư Tình ước gì Tú Nhi tỷ có thể ra cửa nhiều chút, làm gì có ai ngăn cản, nhưng nàng vẫn vội vàng đáp ứng .

      Ngày kế, ba người đều thức dậy khi trời mới tờ mờ sáng.

      Nghĩ chính mình cùng Thư Hàn có cửa hàng, Trang Thư Tình hảo hảo đem hai người dọn dẹp phen, chẳng những mặc thân quần áo mới, nàng còn khó có lúc dùng chút trang sức, phải thứ quý trọng gì, chỉ cần khuôn mặt nhắn tinh xảo này nhưng cũng phá lệ xuất sắc.

      "Thư Tình nhà chúng ta chính là lớn lên tốt, Thư Hàn cũng tuấn." Trương Tú Nhi nhìn cái này lại nhìn cái kia, ánh mắt kia giống như là nhìn đứa của chính mình, khiến Trang Thư Tình trận lúng túng, nếu tính ra, nàng còn lớn hớn Trương Tú Nhi mấy tuổi.

      Khi hai tỷ đệ đến chợ cũng chỉ có mấy cửa hàng mở cửa, tiệm vải cách vách cũng còn chưa mở cửa.

      Nhưng trước cửa lại có chiếc xe ngựa, người trong xe này có phải đến nhầm chỗ hay ?

      Bạch Chiêm nhảy xuống xe ngựa, "Còn chưa mở cửa?"

      Trang Thư Tình cảm thấy đuổi người là nên, vậy liền mở cửa, lúc này, Bạch Chiêm cuối cùng cũng hỗ trợ mở ván cửa .

      "Bạch công tử, ta tự mình làm là tốt rồi."

      Bạch Chiêm tay mang khối để qua bên, dùng khẩu khí nghiêm cẩn lại: "Kỳ thực ta muốn thử xem quyền có thểkhiến nó hoàn toàn làm vỡ nát hay , nếu quyền của ta cụng thể chịu, đề phòng cướp thế nào."

      Trang Thư Tình chuyện nữa, nàng cảm thấy chính mình cùng người kia tần suất não hoàn toàn bất đồng, được câu .

      Đợi cửa mở, chuyện thứ nhất Trang Thư Tình làm chính là đem quần áo làm cho Bạch Chiêm cầm vội tới đưa cho , "Đây là kiện trang phục đáp ứng tạ lễ cho Bạch công, so được với những bộ công tử thường mặc, nhưng cũng là thứ tốt nhất ta có thể làm được, công tử chớ ghét bỏ."

      Trời còn chưa sáng hẳn, Bạch Chiêm đem bụi vuốt xuống, cầm tới cửa xem trước xem sau.

      Trường bào này Trang Thư Tình tốn nhiều tâm tư , qua vải dệt liền mất của nàng sáu lượng bạc, chính là mạn đà la kia mỗi đóa đều dụng hết mọi hình thái, nhụy hoa mỗi bông đều có điểm bất đồng.

      Trương Tú Nhi có đôi tay khéo, đem hoa mạn đà la này thêu giống như vật .

      "Đây là hoa gì?"

      "Mạn đà la." Trang Thư Tình điển cố của mạn đà la, cũng tại sao nàng ở quần áo dùng tới mạn đà la, là vì nàng cảm thấy này nam nhân ngày đó khi cứu tỷ đệ bọn họ mặt lộ ra ôn nhu biểu tình giống như lời về hoa mạn đà la này: Ác ma ôn nhu.

      "Mạn đà la a." Bạch Chiêm vô ý thức theo câu, trầm mặc hồi : "Màu tím là ta màu sắc nương ta thích, màu đen, là ta thích ."
      Hale205, hargane187, lananhtran5152 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 30: đông xuân đến



      Bạch Chiêm giống như là sáng sớm cố ý tới bắt nàng tạ lễ, đồ lấy tới tay ngây ngốc hồi lâu liền rời .

      Trang Thư Tình trong lòng thoáng có chút cao hứng, ném lý do tại sao, tập trung vào việc cửa hàng.

      Trang Thư Hàn vẫn mực gì đột nhiên mở miệng, "mẫu thân của khẳng định cũng mất."

      Thấy tỷ tỷ nhìn phía , tiếp tục : " vừa rồi biểu tình giống như khi tỷ tỷ hoài niệm mẫu thân, ta cũng nhớ kỹ nương thích ăn cái gì, nương thích mặc cái gì quần áo màu sắc nào, nương thường hát dân ca ta ngẫu nhiên cũng hát vài câu ở trong lòng, ta rất sợ quên những thứ này, giống như nêu quên hết liền quên nương ."

      "Ân, chúng ta đều nhớ kỹ nương." Nhìn đỏ hốc mắt, Trang Thư Tình vỗ vỗ lưng cho , đỡ lấy bờ vai của đem xoay người sang chỗ khác, "Chúng ta sống được tốt nương liền an tâm, trước nghĩ những thứ này nữa, mau cầm cái chổi lông gà quét bụi, nhớ kỹ canh thời gian, giờ lành vừa đến phải đem khăn đỏ trùm bảng hiệu kéo xuống, đệ là nam nhân trong nhà, việc này đều do đệ làm."

      Trang Thư Hàn đứng lên ưỡn ngực, trước khi giờ lành trước đến liền chạy ra cửa nhìn hồi, chỉ sợ sai canh giờ.

      Đem đệ đệ đuổi ra ngoài, Trang Thư Tình thở dài ngụm, trong lòng đề phòng đối với Bạch Chiêm đột nhiên liền còn nặng như trước.

      người có thể bởi vì mẫu thân thích màu tím mà thủy chung mặc thân tử trang, dù là người tốt cũng hoàn toàn là người xấu như vậy.

      Nàng nghĩ biểu của giống người thường, cũng mực trói buộc chính mình làm việc trong quy tắc, tuy nàng thủy chung phải người ở thế giới này, thứ nàng tiếp thu phải quan niệm cùng giáo dục ở đây, người mẫn cảm tất nhiên là cảm giác được, Bạch Chiêm có thể nhìn ra nàng là người dị thường tuyệt chút kỳ quái.

      Tuy người khác muốn nàng sống giống như các nương tiểu thư khuê các ở cổ đại... Nhưng nàng có điều kiện như vậy, cũng có người dạy nàng sống thế nào để giống như cổ nhân.

      Chợ càng ngày càng đông, khi thời gian đến, khăn đỏ vừa mở, người chợ nghe thấy tiếng động đều kéo đến cửa hàng đề tên là ‘cửa hàng thêu đông xuân đến’, cùng các cửa hàng khác bất đồng là, bảng hiệu còn có hàng chữ : Trang phục độc nhất vô nhị.

      Ở trước cửa có động tĩnh gì, Hội Nguyên Phủ đường phố hôm nay so với ngày thường còn muốn náo nhiệt vài phần.

      đám trẻ con quá mười tuổi, mấy tiểu tử bất quá mới bốn năm tuổi hỗn độn trong đám người, cầm trong tay chồng giấy, ngăn đón những người đường phát tờ giấy trong tay, mặt luôn tươi cười, đem tờ giấy bỏ vào trong tay người này rồi lại bỏ chạy tìm mục tiêu kế tiếp, mặc dù là người ít khi nóng giận cũng là tức giận đứng dậy được.

      Nếu như có vận khí tốt mới đọc xuống tới năm dòng kế tiếp, tất cả đều là dạng chữ viết cùng nội dung duy nhất: Muốn độc nhất vô nhị sao? Chợ đông 140 hào cửa hàng thêu ‘đông xuân đến’ nhất định có thể thỏa mãn ngươi, mong hạ cố quan lâm.

      Chỉ cần có chút nhàn lại có chút tiền, người đều muốn nhìn chút đó là cửa hàng như thế nào, dám dõng dạc độc nhất vô nhị, phải biết rằng người có địa vị đều người đặc biệt tới cửa cầu xiêm y mỗi mùa, đây mới là độc nhất vô nhị.

      Khi vào trong cửa hàng bọn họ mới biết được cái gọi là độc nhất vô nhị là chuyện gì, cửa tiệm chân này chính là bán xiêm y dạng thêu.

      Trong cửa hàng sạch nhàng khoan khoái, xiêm y chỉnh tề treo tường, nhìn lại vừa xem liền hiểu ngay, hơn nữa những thứ thêu lên y phục cũng giống nhau, nếu như kiện bị người khác mua , cái dạng thêu này liền bao giờ có nữa, đây mới là nguyên nhân cửa tiệm dám chính mình độc nhất vô nhị.

      Vào trong cửa hàng người đến càng ngày càng nhiều, hỏi cũng càng lúc càng đông, "Ta thích cái này, nhưng kiện này ta mặc vừa, có thể sửa ?"

      biết là lần thứ mấy hỏi qua vấn đề này, Trang Thư Tình vẫn chịu khó giải thích : "Quần áo tất nhiên là có thể sửa, nhưng dù là sửa lớn hay là sửa đều khẳng định có đẹp mắt như tại vậy, ở cái dạng thêu này mọi thời điểm đều có tú nương chỉnh thể lo lắng, ở vị trí này thêu đẹp mắt nhất, sửa lớn sửa vị trí liền thay đổi, ta cũng dám cam đoan nhất định còn có thể hợp tâm ý ngài như tại."

      "Cái dạng thêu này ta thích, ta mua nhưng mặc, ngươi ấn theo số đo của ta làm ra kiện như thế này cho ta có được ?"

      "Chỉ cần hai kiện ngài đều trả tiền, tất nhiên là có thể."

      "Có phải là ta muốn dạng thêu như thế nào ngươi đều có thể làm ra cho ta hết?"

      "Nếu vẽ ra dạng thêu đẹp mắt phải có lời cuối cùng mới được, từ trong cửa hàng ta ra, ta thể lấy chiêu bài nhà mình."

      "Nơi này của ngươi có dạng thêu cho ta lựa chọn hay ?"

      "Có, bất quá ngài phải chờ, vị khách nhân này, cả quần áo lẫn hoa văn lại cho ngươi."

      "..."

      Trang Thư Tình biết phát truyền đơn nhất định có hiệu quả, đối với cổ nhân mà rất thích những thứ mới mẻ, tuy nàng nghĩ tới đưa đến nhiều người như vậy, nam nhân đứng bên, nữ nhân đứng bên, phân biệt ràng, hơn nữa sau khi tiến vào xem qua có hứng thú lớn như vậy, liền vận dụng hồi công phu, người trong cửa hàng đông hơn phân nửa.

      Vu nương tử thấy thế liền nhanh chóng lại đây hỗ trợ, Trang Thư Tình lúc này mới có thời gian vào phòng trong lấy quần áo cùng giá áo ra treo lên tiếp.

      Sau đó lại là vòng vấn đề mới.

      có năm khách nhân hỏi có hoa văn lựa chọn để lựa chọn hay , Trang Thư Tình lền dẫn người đến bên, lấy ra xấp hoa văn dày, "Vài vị có thể nhìn xem có thích những thứ này , ta có thể cam đoan những thứ này thị trường có ."

      "Như thế nào cam đoan?"

      Trang Thư Tình chỉ chỉ đầu chính mình, "Đây đều là ta vẽ ra, ta bán ra bên ngoài, đương nhiên là có ."

      Năm khách nhân đều là nữ tử, có phụ nhân cũng có cả những nương tuổi cập kê, "Đây đều là ngươi vẽ?"

      "Đúng, vài vị chậm rãi xem."

      Hoa văn đều là trương mỏng manh, nếu như muốn giấu cũng phải là việc khó, nhưng Trang Thư Tình là biểu phá lệ tin tưởng các nàng, nên khi nhóm người đối mặt với nàng, nàng lại quay , nhưng mà thời gian đưa lưng về phía các nàng lâu như vậy cũng quay đầu lần.

      Năm cái người nhìn nhau, đối với lão bản nương này ràng sinh ra vài phần hảo cảm, cảm giác được người tín nhận luôn luôn rất tốt.

      Ứng phó xong vị khách nhân, Trang Thư Tình khóe mắt dư quang phiêu du nhìn ra bên ngoài, người đều muốn mặt mũi, mặc dù năm người này bên trong đều có cái ý tưởng kia, cũng đề phòng bị những người khác từ toạc ra ở trước mặt nhiều người như vậy, chính mình khó khăn, nhưng mà người ở Hội Nguyên Phủ đều muốn được sống yên ổn.

      Biết được khớp xương trong đó, nàng mừng rỡ giả bộ hào phóng.

      "Tiểu chưởng quầy, cái này bán bao nhiêu?"

      Trang Thư Tình thu liễm suy nghĩ này, tiếp tục bận việc.

      là giữa trưa tháng mười, Trang Thư Hàn lúc này trán cũng ướt mồ hôi, chỉ muốn thu tiền, nhưng vì tỷ tỷ bận quá mức lại còn phải chào hỏi khách khứa, lúc này liền thầm may mắn chính mình xin phép đến hỗ trợ, hơn nữa dùng thời gian buổi sáng đem giá cả đều nhớ kỹ, bằng chỉ bằng người là tỷ tỷ ở đây biết vội thành dạng gì.

      Năm người bên kia đều chọn được hoa văn tốt, Vu nương tử dẫn người vào buồng trong đem số lượng kích cỡ đưa cho các nàng, nhất nhất nhớ kỹ, nhận lấy tiền đặt cọc sau giao cho Thư Tình, các nàng mười ngày sau tới lấy đồ may.

      buổi sáng này nàng cũng mệt đến ngất ngư, nhớ tới trong cửa hàng của mình nàng cũng lâu rồi vội qua như vậy, hy vọng khi nào cũng có thể có vài ngày được như vậy.

      Trương Tú Nhi giữa trưa đến đưa cơm, đứng ở ngoài cửa hồi lâu dám tiến vào, trong lòng cũng lên lo lắng, trong tiệm này nam khách quá nhiều.

      Cũng may là buổi trưa, bao lâu khách nhân liền tán ít nhiều.

      "Tú Nhi tỷ, ngươi đến rồi." Trang Thư Tình sớm đói đến nỗi ngực dán vào lưng, nhìn thấy người ánh mắt đều sáng, khiên hư Hàn trước nhìn, liền lôi kéo người vào buồng trong.

      "Vu nương tử, ngươi cũng mệt mỏi buổi sáng, bây giờ cùng chúng ta ăn trước chút, buổi chiều tránh được còn nhờ nương tử đến hỗ trợ."

      Vu nương tử vẫy vẫy cánh tay, " bữa cơm nghĩ muốn sai ta? Tiền công có phải cũng nên cấp chút hay ."

      "Cấp, đương nhiên phải cấp, nhưng cơm vẫn phải ăn." Trang Thư Tình đem đồ ăn lấy ra, cũng may Trương Tú Nhi chuẩn bị số lượng lớn, hơn nữa nàng cũng ăn, chỉ mình ở nhà ăn rồi, còn có đưa phần cho tên tiểu gia hoả kia.

      "Muội tử làm đồ ăn này thực ngon." Vu nương tử tuy rằng là thương nhân thông minh lanh lợi, nhưng làm người cũng cực kì lanh lẹ, chưa đến hồi liền cùng Trương Tú Nhi đối đáp mấy câu.

      Cũng vì thế mà đến lúc này nàng mới biết được cái tiểu nương đem việc buôn bán làm được đến phong sinh thủy khởi (*) này dĩ nhiên là thuê phòng ở lại, hơn nữa là phụ nhân ở cái tuổi này còn trẻ như vậy phải thủ tiết.

      (*)phong sinh thủy khởi = gió nổi nước lên: gió khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc

      Trách được ngày đó có ân nhân đến cũng là phải đến cửa hàng, lo lắng được như vậy cũng làđã chu toàn.

      Thỉnh thoảng vẫn có khách đến, hai tỷ đệ thay nhau ăn cơm, chút nghỉ nơi cũng có, Trương Tú Nhi cao hứng trong cửa hàng buôn bán tốt, lại lo lắng Thư Tình ăn như vậy tiêu.

      Hôm nay còn có Thư Hàn ở bên cạnh, trong cửa hàng có người đến hỗ trợ, nhưng Thư Hàn còn phải đến trường, người khác cũng có khả năng mực hỗ trợ, trong tiệm này trong ngoài đều bận việc sao chỉ có thể có người là Thư Tình, thân thể thế nào chịu được.

      "Tú Nhi tỷ, tình huống trong cửa hàng ngươi cũng thấy đấy, bận quá mức, ngươi có hay biết người nguyện ý làm việc để kiếm phần tiền?"

      Thừa dịp này khách nhân còn nhiều, Trang Thư Tình lôi kéo Trương Tú Nhi hỏi.

      "Nữ nhân cũng được?"

      "Trong cửa hàng son phấn cũng phải là có tiểu nương làm tiểu nhị sao? Ta muốn là ở trong cửa hàng thuê mấy nam nhân, còn biết phải mời đến người nào?"

      "Tuy trong cửa hàng ngươi cũng có nam khách nhân, làm đồ may sẵn khó tránh khỏi có thời điểm cần người bên cạnh đo lường kích cỡ, dùng tiểu nương cũng thích hợp ."

      Trang Thư Tình xoa đầu, này đúng là chuyện phiền toái, "Tuổi còn cũng sao đâu? Khoảng mười tuổi, cũng thể còn truyền ra lời này nọ lung tung."

      "Khó , ta đến hỏi Thư Thành, tiểu nương khó tìm, cũng có tiểu nương trong nhà muốn ra ngoài tìm việc làm, ở trong cửa hàng làm so với bán mình làm nô tì tốt hơn nhiều." Trương Tú Nhi thanh tú cau mày, "Trong tay muội phải còn chút bạc nào sao? Nếu được mua hai người, nam nữ đều được, có tầng quan hệ chủ tớ này ở đây, ai cũng được gì."

      Trang Thư Tình liền thấy hiểu ra, nàng thế nào quên đó là có thể mua người a, nàng làm địa chủ, mua để trong cửa hàng cũng là tốt.

      "Nhìn ánh mắt này của ngươi sáng lên này." Trương Tú Nhi khỏi bật cười, "Ta rồi trở về, buổi tối nên về quá muộn."

      "Trễ xong, phải hạn chế bán mới được, bằng đồ trong cửa hàng đều phải bán ra." Trang Thư Tình chỉ vào ngăn tủ kia , "trữ hàng toàn ở nơi đó , Tú Nhi tỷ ngươi cho Dệt tỷ tỷ cái tin, khiến các nàng gia tăng người làm, ngày mai trước cứ đưa ít đến đây cho muội."

      "ừ, ta biết." Xem có khách vào cửa , Trương Tú Nhi lại nữa, cầm theo rổ cúi đầu rời .
      Hale205, hargane187, lananhtran5157 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :