1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 38: Nơi duy nhất để






      Bất quá nhận thua cũng thể chối bỏ từ Cố Thiếu Kiệt chính là người trong mộng của , vẫn ảo tưởng có ngày mình và Cố Thiếu Kiệt đứng trong giáo đường ... tại nguyện vọng này phải được thực , bất quá nghĩ đến thân phận tỷ tỷ xuất theo đạo lý , vừa rồi chỉ nhìn thấy sủng nịch của Cố Thiếu Kiệt đối với Hách Sa Sa mà phát điên rồi huống chi bây giờ “chú rễ “ trong mộng của lại dắt tay chính em cùng cha khác mẹ ?



      Hơn nữa , phiền toái nhất là , Hách Sa Sa biết chuyện tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt , còn hoài nghi có ý với , như vậy hai người mà đối mặt xấu hổ thôi , khhông chừng Hách Sa Sa còn có thể nghĩ muốn cướp Cố Thiếu Kiệt , rồi sinh ra hiểu lầm chán ghét , vậy nên làm gì đây?



      Tuy rằng có thể với Hách Sa Sa chuyện tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt chỉ là đùa giỡn cho vui , cũng có thể lúc Hách Sa Sa kêu Cố Thiếu Kiệt là 「Thiếu Kiệt Ca Ca 」 giả vờ như có gì , nhưng giả bộ thể cả đời , nếu lỡ ngày nhìn cảnh hai người ngọt ngào chịu được khóc oà ra sao?



      Nghĩ tới nghĩ lui , cũng đưa ra kết luận cuối là thể về nhà , càng thể quay về trường học, bởi vì lúc trước liều mạng nộp hồ sơ vào trường đại học là vì Cố Thiếu Kiệt học ở đó , cho nên cố gắng thi vào để mỗi ngày đều gặp Cố Thiếu Kiệt.



      Mà lúc đó , cũng nghĩ đến , mỗi ngày gặp Cố Thiếu Kiệt khó chịu , dù sao mỗi ngày đều gặp Hách Sa Sa , làm khó mà bỏ được , đúng vậy phải hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt , như vậy mới đoạn tuyệt tình cảm tròng lòng của mình được !



      Nhưng rốt cuộc làm sao mới có thể hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt? Lâm Khả Tâm ngừng suy nghĩ , nhưng lúc này bỗng nhiên khuôn mặt của Tư Đồ Viêm xuất trong ý nghĩ của , tuy rằng muốn thừa nhận nhưng nơi mà có thể giúp hoàn toàn rời xa Cố Thiếu Kiệt chỉ có nhà của Tư Đồ Viêm , nghĩ đến khuôn mặt lãnh khóc của , khỏi sinh ra cảm giác mâu thuẫn , nhất là chuyện tối hôm qua , lại làm khó chấp nhận.



      Nhưng nghĩ , Tư Đồ Viêm biết trường học nên nếu trở về trường học mà trốn chừng vì 600 vạn mà tới trường tìm , lúc đó chuyện bị làm lớn rồi người ta biết hợp đồng giữ , kia còn mặt mũi nào ở trong trường? Mà vài năm gần đây bệnh tim của mẹ lại tốt , nếu như mẹ Lâm lại tức giận bệnh tái phát.






      Chương 39 : quan tâm chính mình?






      còn cách nào , tuy rằng tình nguyện nhưng xem ra chỉ còn con đường —— là quay về nhà của Tư Đồ Viêm



      Lâm Khả Tâm nhìn thời gian , phỏng chừng lúc này dậy , có lẽ phát trốn rồi , cho nên nếu quay về tránh được cơn bão của



      Thôi tìm cái cớ , siêu thị mua chút đồ ăn , làm bộ ra ngoài mua đồ ăn chứ phải trốn , vậy chắc lừa được ..



      Quả nhiên sau khi trở về , Tư Đồ Viêm nhìn mấy túi đồ ăn trong tay liền tin lời , nhân dịp đó Lâm Khả Tâm vờ như xảy ra chuyện gì vào bếp nấu ăn , đem đồ ăn để lên bàn



      "Đồ ăn xong rồi , lại ăn ". Nhìn đồ ăn bàn , Lâm Khả Tâm ý tứ đón tiếp Tư Đồ Viêm .



      Tư Đồ Viêm theo mùi vào phòng ăn , nhìn những món ăn bàn khỏi giật mình



      Lúc trước khi thấy làn da trắng nõn của , bộ dạng tinh xảo , còn tưởng ở Hách Gia được cưng chiều từ bé chắc biết nấu ăn , nghĩ là chẳng những nấu cơm mà còn làm cả những món ăn này



      Tư Đồ Viêm cầm đũa định ăn rau , lại ý thức được gì nên dừng động tác , ngẩng đầu nhìn về phía .



      Vì đợi thưởng thức tay nghề của mình , nên bên chờ mong thậm chí quên mất việc phải ngồi xuống .



      "Đứng làm gì? Ngồi xuống "



      "À..." Nghe được vậy ngoan ngoãn ngồi xuống



      Tuy rằng cái miệng của lúc nào cũng ra lệnh làm khó chịu nhưng cũng nghi ngờ : Chẳng lẽ , vừa rồi thay đổi thành quan tâm sao?



      Nhưng giây tiếp theo liền đánh gãy ý nghĩ này của . Như thế nào có thể? Tên máu lạnh như cho dù sắp đói hoặc sắp chết cũng liếc nhìn cái , phỏng chừng đây chỉ là thói quen trong lúc ăn mà thôi , ừ , chắc là thế



      Về phần Tư Đồ Viêm , chú ý những món ăn trước mặt , tuỳ khởi gắp vài món bỏ vào miệng , tinh tế nhấm nháp



      "Như thế nào? ăn ngon ? Nhìn thấy gì , Lâm Khả Tâm khẩn trương dò hỏi , thậm chí chuẩn bị tốt mọi thứ



      Nhưng chỉ gật gật đầu :" Ừ , tồi , so với tôi nghĩ tốt hơn chút" , nghe được tán dương từ nội tâm , trong lòng miễn bàn hiếm có



      "Vì những món ăn này , tôi dùng hết năng lực."



      " phải sinh viên sao? Học nấu cơm từ lúc nào?" Tư Đồ Viêm vừa ăn , vừa thuận miệng hỏi



      Bị hỏi như vậy , Lâm Khả Tâm có chút xấu hổ , nụ cười trở nên ngượng ngùng.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62

      Chương 40 : Nhà của chúng ta giống nhau







      ra Lâm Khả Tâm cũng muốn trả lời câu hỏi của , vì thích nhắc đến tình huống của gia đình mình , bất quá lo lắng thân phận vợ chồng trong năm cũng nên cần hiểu biết nhau , vì vậy Lâm Khả Tâm liền



      "Là bởi vì. . . . . .nhà của chúng ta giống nhau . . . . . . Ba tôi chết sớm , mẹ lại bước nữa nhưng cũng thể là tái giá , bởi vì chú tôi còn có vợ và con mà tôi và mẹ tôi lại ở nhà bọn họ . . . . . . có thể hiểu được ?" Lâm Khả Tâm mang theo vẻ mặt khó khăn , nếu có thể , muốn cho ai biết chuyện của gia đình mình , vì tin nếu họ biết họ khi dễ mẹ Lâm , nhưng điều làm cho ngoài ý muốn là Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời: "Ừ," tiếng , giống như những gì lo lắng .



      Dù sao Tư Đồ Viêm thông qua tư liệu cũng biết hết , tất nhiên có gì ngạc nhiên , chẳng qua Lâm Khả Tâm biết thôi



      Lâm Khả Tâm còn tưởng ghét bỏ vì thân phận của , vì vậy cũng có dũng khí tiếp: " Bởi vì vợ của chú tôi thích tôi và mẹ tôi , nên cho mẹ và tôi ngồi chung bàn ăn , đồ ăn đều do người làm mang đến , nhưng cũng vì thân phận mà người làm đối xử tốt với mẹ tôi , có đôi khi rất trễ mới cho chúng tôi ăn cơm , càng đáng giận hơn chính là trong đồ ăn còn có đinh . . . . . .Bất quá bác đầu bếp cũng tốt , chú ấy thấy người làm khi dễ mẹ và tôi thỉnh thoảng cho mẹ tôi táo , còn làm rau xào nữa ... dần dần , cũng đỡ hơn nhiều." Nghĩ đến chuyện cũ , con ngươi của Lâm Khả Tâm trở nên ảm đạm hơn nhiều.



      Nghe được lời của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm có chút bất ngờ.



      Ở trong ấn tượng của , phụ nữ chính là làm trời làm đất , đánh rớt rắn nuốt khổ sừng vào bụng , cho nên nghĩ Lâm Khả Tâm là con của Hách Thiểu Hoa cũng ra vẻ Đại Tiểu Thư này nọ , ngờ cũng chỉ như người bình thường , kìm lòng nổi , Tư Đồ Viêm sinh ra cỗ thương tiếc , bất quá dù là vậy cũng như trước ghét thứ tiểu tam ..



      Nghĩ đến Lâm Khả Tâm là tiểu tam , vốn định an ủi nhưng ương ngạnh mà nuốt vào



      Thấy Tư Đồ Viêm gì , Lâm Khả Tâm còn tưởng thích nghe nên vội vàng : " Quên đừng chuyện khổ sở nữa , mà bây giờ chúng ta chuyện vui được chứ? Ví dụ như. . . . . ." Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ



      "Đúng rồi đúng rồi lúc tôi học trung học tôi có tham gia cuộc thi nấu ăn nha , lúc đó còn được giải 2 , khi đem cúp về mẹ tôi rất vui."






      Chương 41: Khổ Trung Mua Vui






      Có lẽ cảm thấy Lâm Khả Tâm có chút đáng thương , nguyên bản Tư Đồ Viêm im lặng liền mở miệng: " Vậy mẹ của có từng thử qua món nấu chưa?"



      "Có ~ Hơn nữa tôi ngừng nấu cho mẹ , mà còn rất nhiều bạn bè thưởng thức bento nữa ! Đối với tay nghề của tôi ai cũng nhất trí tán thưởng nhất là Cố Ca ca. . . . . ."



      đến ba chữ Cố Ca Ca , Lâm Khả Tâm tự nhiên ngừng lại , đều do chính mình lộp chộp mà bậy , tự nhiên nhắc tới Cố Ca ca cái này thảm ...



      cảm thấy Tư Đồ Viêm là người tính cách mạnh mẽ , nếu để cho biết người vừa rồi nhắc tới là người kết quả thảm . . . . . .Dù sao đêm qua Tư Đồ Viêm cũng mấy câu, liền. . . . . .



      Trời ơi , hy vọng phát ra , nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn , chỉ thấy biết từ lúc nào dừng đũa lại , mặt tỏ vẻ vừa lòng.



      Cố Ca Ca? Tư Đồ Viêm vui nhíu mày , còn nhớ , đêm đầu tiên , cũng gọi tên này , hơn nữa bây giờ cũng như lúc đó ba chữ này làm khó chịu



      Người phụ nữ này trước mặt chồng mình lại nhắc đến tên người đàn ông khác? Hơn nữa người đàn ông đó là chồng của em mình? là hèn hạ



      Tư Đồ Viêm mặt lạnh lùng nhìn lướt qua Lâm Khả Tâm , sau đó hung hăng đập đũa xuống , thanh lớn làm cho Lâm Khả Tâm khỏi run rẫy chút



      " mất hứng ! ăn nữa." xong , Tư Đồ Viêm đứng dậy quay đầu liền làm.



      m thanh cửa đóng truyền đến , biết , Lâm Khả Tâm cả người mềm nhủn



      "Hô. . . . . ."



      Lâm Khả Tâm cảm thấy bộ dáng vừa rồi của Tư Đồ Viêm như muốn giết người thậm chí nhớ lại hai chân của mềm nhũn ra . Bất quá , tại sao tự nhiên lại mất hứng?. . . . . . hay là , biết chuyện thích Cố Ca Ca?



      Trong lòng Lâm Khả Tâm cả kinh , biểu tình mặt cũng cứng đờ , nhưng rất nhanh liền lắc lắc đầu , đúng đúng , căn bản chuyện Cố Ca Ca cho nghe , hơn nữa nếu có biết an ổn ngồi ở đây. . . . . .



      Ừ , đúng , cũng phải do nhắc đến Cố Ca Ca mà tâm tình tốt? Dù sao là người có cảm xúc mà .



      Lâm Khả Tâm tự an ủi mình , sau khi ăn xong , thu dọn chút rồi ra phòng khách xem TV .



      cần kinh ngạc thích ứng nhanh như vậy chẳng qua hiểu , tại ngoại trừ việc cùng làm vợ trong 1 năm còn con đường khác , mà nếu phải nhận sao khhông tự làm cho mình vui? Dù sau cũng hiểu khổ trung mua vui ..Cứ như vậy mà Lâm Khả Tâm nhàn nhã coi TV.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 42: trở lại






      Rất nhanh trời cũng tối , Lâm Khả Tâm nhìn đồng hồ , liền lấy đồ ra làm cơm tối nhưng làm xong cũng ăn mà bên ngồi xem TV , bên chờ Tư Đồ Viêm trở về , làm như vậy thực có vài phần giống Tư Đồ Thái Thái ....



      Lâm Khả Tâm tưởng lâu nữa về nhưng đợi mãi thấy gì , chán ghét , rốt cuộc đâu a? Chẳng lẽ biết đói sao? Cho dù biết nhưng có , ít nhiều cũng nên gọi điện thoại về nhà chứ?



      Vì vừa đói vừa khát , trong lòng Lâm Khả Tâm vui nén giận , nhưng vẫn ăn mà tiếp tục ngồi ở sofa đợi về , mấy tiếng trôi qua , giận hờn trong lòng biến thành lo lắng ..



      Kì lạ , giờ này trễ rồi còn chưa về , xảy ra chuyện gì chứ? Tuy rằng bình thường hay chửi nhưng chỉ cần nghĩ gặp chuyện may hối hận thôi .



      Lão Thiên Gia , những lời con nguyền rủa ngày trước đối với Tư Đồ Viêm chỉ là giỡn , mong ngài đừng để nó thành , trong lòng Lâm Khả Tâm cầu nguyện



      Nhưng tiếp giây theo , Lâm Khả Tâm bỗng phản ứng lại : A? phải rất ghét Tư Đồ Viêm sao? Tự dưng bây giờ lại cầu phúc cho ? Hơn nữa nếu xảy ra chuyện gì tự do , phải rất tốt sao?



      Nhưng cũng ngẫm lại , vẫn hy vọng xảy ra chuyện gì , muốn thừa nhận mối quan hệ đó nên tìm lời giải thích hợp lý —— bởi vì rất lương thiện nha.



      Lâm Khả Tâm vừa đứng dậy định đem đồ ăn hâm nóng , nhưng lúc xoay người cửa liền mở ra , nghe được thanh mở cửa , quay đầu thấy Tư Đồ Viêm đứng ngay cửa , thoạt nhìn mệt mỏi ...



      " trở lại?"



      "Ừh" Tư Đồ Viêm bên trả lời , bên cởi nút áo ra , sau đó tuỳ tiện tháo ca-vat cổ , xương quai xanh khiêu gợi trước mắt của Lâm Khả Tâm



      nỏi nuốt nước miếng cái , ách , Tư Đồ Viêm ràng nam tính , nhấc tay nhấc chân đều toả ra mị lực . . . . . .này chính là tai hoạ ...



      Nhìn thấy Lâm Khả Tâm trố mắt , Tư Đồ Viêm khỏi giơ khoé miệng lên. . . . . .






      Chương 43 】 nhìn cái gì?!






      nhịn được vẫn muốn chọc chút



      Bị Tư Đồ Viêm hỏi vậy , Lâm Khả Tâm nhất thời có chút bối rối " Ách , tôi có nhìn gì đâu. . . . . .Tôi. . . . . .Đúng rồi , tôi làm cơm cho rồi , ăn nha? Tôi làm nóng lại." Lâm Khả Tâm giả vờ đánh trống lãng



      " cần." Tư Đồ Viêm đến sofa ngồi xuống: "Lúc nãy tôi gặp khách ăn rồi”



      Lời của tuỳ ý của làm cho nhất thời phẫn nộ , cái gì mà thôi? bên ngoài ăn uống no nê , cú điện thoại cũng gọi? Làm hại chờ mà đến giờ vẫn chưa ăn gì , quá đáng.



      Tuy rằng Lâm Khả Tâm muốn trút giận ra ngoài nhưng vì sợ hãi nên nhịn xuống: " A , tôi biết rồi." Giọng mang theo chút vui , mất mác , nhưng những tình tự nho này Tư Đồ Viêm cũng bỏ qua.



      Ngay lúc , Lâm Khả Tâm quay người , bỗng gọi lại: " nhà ăn làm cái gì? Lại đây ngồi xuống chúng ta tán gẫu."



      muốn hỏi , rốt cuộc vì sao cao hứng , ra cho biết ..



      Lời của làm Lâm Khả Tâm dừng cước bộ , nhưng quay đầu lại mà thầm tự xem thường . Có lầm hay ? chuyện phiếm với sao? có thời gian rỗi đâu , bây giờ ăn chắc chết đói mất ...sau đó , Lâm Khả Tâm thêm gì , tiếp tục bước đến phòng bếp.



      Tư Đồ Viêm ngờ lại làm trái mệnh lệnh của , ngồi thẳng , mày cũng hơi hơi nhíu lại :" Lâm Khả Tâm , tôi gọi lại đây chuyện phiếm chẳng lẽ nghe thấy sao?" chút che dấu hờn giận trong lời



      Bình thường mặc kệ việc gì , lần ai dám làm trái ý , cho nên đủ khách khí với Lâm Khả Tâm , nếu như nghe đừng trách ..



      Chính là Lâm Khả Tâm dừng bước chân , nhưng vẫn có ý lại :" ngại nha Tư Đồ Đại Gia , lời của tôi có thể nghe được , cũng rất muốn đáp ứng mà chuyện phiếm với , nhưng nếu tôi quay lại mà chuyện chắc tôi xỉu vì đói , bây giờ tôi cần bổ sung năng lực , thứ lỗi tôi tiếp ." xong , liền vào phòng bếp.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 44 : Tôi thế nào lại cam lòng hại chết em đâu ?






      Bất quá , cự tuyệt của Lâm Khả Tâm cũng làm cho giận , ngược lại còn trố mắt lát , trễ như thế này sao lại chưa ăn gì?. . . . . . Chẳng lẽ , chờ trở về sao?



      Ý thức được điều đó , trong lòng Tư Đồ Viêm cảm thấy ấm áp hơn , mà này với là chuyện rất hiếm thấy , đứng dậy , chậm rãi vào nhà ăn.



      Trong phòng bếp , Lâm Khả Tâm đưa lưng về phía Tư Đồ Viêm , tuy rằng thấy mặt của nhưng theo bóng dáng có thể nhận ra được giờ phút này “ngấu nghiến thức ăn” bao nhiêu , mặc kệ cả hình tượng của mình.



      Bất quá nhìn thấy dáng vẻ của , hề chán ghét mà lại trong lòng lại mỗi lúc ấm áp them.



      nhịn được , đến choàng tay ôm từ đằng sau , bởi vì đột ngột nên Lâm Khả Tâm trong lòng cả kinh , thiếu chút nữa mắc nghẹn miếng thịt gà mà chết rồi.



      "Khụ. . . . . .khụ khụ khụ khụ khụ khụ. . . . . ." Lâm Khả Tâm ho khan , bên vỗ vỗ ngực của mình.



      Mà Tư Đồ Viêm thấy vậy cũng buông ra , lấy tay đập đập sau lưng , sau lát , còn ho nữa , chuyện đầu tiên làm là xoa người . . . . . .thần tình ai oán nhìn Tư Đồ Viêm



      Trời , rốt cuộc chọc ai mà để tự chuốt lấy vậy? chỉ ăn bữa cơm tử tế thôi mà cũng khó khăn vậy sao?



      "Tư Đồ Đại Gia , tôi chỉ là ăn chút đồ thôi chứ có ý cự tuyệt đâu , đừng có mang thù trong lòng rồi dùng cái chiêu này hại chết tôi nha".



      Đối với dùng từ 「mưu sát 」 chỉ ảm đạm cười , sau đó dùng tay ôm vào trong lòng ngực: " Tôi thế nào cam lòng hại chết em đâu?" (TT : hừm , cái này đổi xưg hô xíu ~~)



      Đúng vậy , trò chơi này chỉ vừa bắt đầu , còn chưa đùa đủ mà ...



      Hành vi của Tư Đồ Viêm làm cho nhất thời cứng đờ , vì cẩn thận đề phòng , nên xiêu vẹo , ánh mắt cũng khẩn trương: " . . . . . . làm gì?"



      Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bỗng có tâm tình đùa giỡn " Em thử em tôi định làm gì , hả?" vừa , vừa bổ nhào đến , sau đó vùi đầu vào cổ của .



      " thơm a~. . . . . ."



      Ý thức được thanh rất gần , nên Lâm Khả Tâm khỏi đỏ mặt , lúc lo lắng sợ làm gì câu tiếp theo liền tạt nguyên xô nước vào trong mặt : "Em đừng nghĩ nhiều , tôi thức ăn bàn thôi."






      Chương 45 : Vậy ý em là gì?






      Tuy rằng Tư Đồ Viêm thêm gì nhưng kia ý ràng là đa tình , cảm thấy vừa thẹn vừa giận , chuyện cũng dẫn theo cơn tức: " Vô nghĩa , tôi đương nhiên biết đồ ăn , nhưng có nên phải câu giải thích ?"



      "Có." Tư Đồ Viêm dừng chút , đứng thẳng người nhìn , nở nụ cười mị hoặc: " Bởi vì em cũng rất thơm."



      Cái này chết , làm Lâm Khả Tâm hoàn toàn đỏ mặt , mở mắt ngượng ngùng nhìn : " , này làm gì? lại uống say à?"



      Lâm Khả Tâm thuận miệng nghĩ hồi đáp: " Ừ , có uống chút nhưng tính là nhiều."



      Kinh ngạc khi nghe vậy , lúc này mới phát người có mùi rượu.



      uống rượu? Như vậy. . . . . . có thể đối xử với giống tối hôm qua hay . . . . . . Đừng a!



      Tưởng tượng đến chuyện hôm qua , cả người Lâm Khả Tâm cứng đờ , cảm giác được tự nhiên , Tư Đồ Viêm đại khái cũng biết nghĩ gì , dù sao là người đơn giản , nghĩ gì biểu lên mặt , nên để muốn biết được cũng khó.



      "Yên tâm , đêm nay tôi bắt buộc em."



      Nghe vậy , Lâm Khả Tâm mới thở phào nhõm , nhưng ngượng ngùng thừa nhận chính mình lo lắng “chuyện kia” , vì thế tự nhiên : "Ê , ai tôi lo lắng cái đó? Tư Đồ Viêm , nghĩ nhiều quá."



      Lâm Khả Tâm khẩu thị tâm phi làm cho Tư Đồ Viêm nheo mắt lại. " A , tôi đây cũng có ý tứ lý giải , em sở dĩ phản bác lời của tôi ra vì em hy vọng tôi muốn em?" Ngữ khí của Tư Đồ Viêm làm cho khiếp sợ , nên vội vàng xua tay : " , tôi có ý đó."



      "Vậy ý em là gì?" Như là cố ý khiêu khích Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm tiếp tục ép hỏi.



      Trong nháy mắt , khuôn mặt Lâm Khả Tâm đỏ bừng , qua lúc sau , mới giọng : " Nhưng mà , nhưng mà ngay từ đầu ý là chuyện đó. . . . . . Được rồi được rồi , đừng quấy rối tôi nữa , tôi còn muốn ăn cơm."



      xong , Lâm Khả Tâm nhàng đẩy Tư Đồ Viêm ra , sau đó xoay người chúi đầu vào ăn cơm , chẳng qua lúc này đây , có để ý hình tượng thậm trí trong lúc ăn cũng rất căng thẳng.



      Đối với , Tư Đồ Viêm là kẻ khó mà đoán được bước tiếp theo làm gì , nên vẫn tự mình phòng bị tốt hơn.



      Sau đó , Tư Đồ Viêm cũng tiếp tục trêu chọc Lâm Khả Tâm nữa , mà ngồi xuống cẩn thận quan sát ăn cơm.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 46 : muốn làm gì?!






      Thấy bộ dạng thống khổ ăn uống của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngược lại cảm thấy đáng ..



      Đáng ? Tư Đồ Viêm sửng sốt chút , rốt cuộc bị gì vậy? Từ trước đến giờ chưa bao giờ dùng từ này với phụ nữ cả , bởi vì phụ nữ bên cạnh toàn vì tiền mà bán thân ...



      Tuy rằng nghĩ là vậy , nhưng Tư Đồ Viêm vẫn : " Tôi quấy rầy em , em cứ bình thường mà ăn uống , chứ bộ dạng em lúc này khiến người ta khó chịu."



      Nghe được vậy , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , ánh mắt hoài nghi nhìn , vẻ mặt ràng “ vậy sao?”..



      Mà Tư Đồ Viêm trực tiếp trả lời nghi hoặc của : " đó , hơn nữa nếu em cứ làm bộ dạng thần nghi quỷ ngờ này , đồ ăn nguội hết."



      Thấy cam đoan , Lâm Khả Tâm mới thở phào nhõm , giống như trước vùi đầu ăn uống , sau khi no say , tựa lưng vào ghế , vỗ vỗ cái bụng của mình: " Ôi , ăn ngon , đáng tiếc cái người nào đó có lộc ăn , hừ! "



      Biết “người nào đó” mà chính là mình , Tư Đồ Viêm khỏi cười , rồi đứng dậy , vỗ vỗ vai của Lâm Khả Tâm: " thôi."



      "? đâu?" Lâm Khả Tâm tò mò xoay người hỏi



      Tư Đồ Viêm nhún vai , tuỳ ý trả lời: " muộn rồi đương nhiên phải về phòng để ngủ."



      "What? Nhưng mà bức bách tôi mà? Tư Đồ Viêm là đàn ông , thể giữ lời nha." Lâm Khả Tâm xong , co rụt người lại , ánh mắt nhìn rất sợ hãi.



      Đối với lý giải của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bất đắt dĩ nhíu mày: "Lâm Khả Tâm , em làm ơn , tôi khi nào bức bách em? Tôi ngủ theo nghĩa đúng của nó , em đừng suy nghĩ nhiều được ?"



      "Nha. . . . . .A... như vậy à." Lâm Khả Tâm cuối đầu , ngượng ngùng .



      là , tự suy nghĩ cái gì đâu . . . . . . vậy chả trách được vì sao trong lòng cứ chê cười ?



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn , nhưng vẻ mặt hững hờ : " Thất thần làm gì , còn mau ?"



      "A. . . . . ."



      Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn đứng dậy theo về phòng ngủ , ngồi giường , đưa tay cởi giây nịt . . . . . .



      " , làm gì vậy?!"



      Thấy Lâm Khả Tâm hỏi vậy , Tư Đồ Viêm liếc mắt cái , trả lời , sau đó đứng dậy , quần áo từ từ trượt xuống dưới .






      Chương 47 : cởi quần áo làm chi?!






      "A , cởi quần áo để làm chi? Mau mặc, vô mặc vô." Lâm Khả Tâm bịt mắt , nhưng đáp lại là trầm mặc



      Thấy gì , Lâm Khả Tâm biết chỉ có thể dựa vào lỗ tai của mình , bit mắt , thấy tiếng cởi quần áo xa xa , đợi cho tất cả dừng lại mới tiếp tục hỏi: " mặc quần áo làm chưa?"



      Nhưng Tư Đồ Viêm vẫn vậy gì , này bị câm điếc sao? Như thế nào lại trả lời a. . . . . .



      Trong chốc lát , Lâm Khả Tâm phản ứng lại: " Nếu trả lời , kia chắc hừng đông?"



      Sau đó , Lâm Khả Tâm cắn chặt răng , mở miệng: " Này , tôi mở mắt à , nếu như tôi xem cái gì nên xem đừng trách tôi nha."



      cẩn thận mở to mắt làm cho nhịn được bật cười . Cái gì mà nên nhìn? phải từng thấy qua hết rồi sao? Còn bảo là nên nhìn?



      Nhưng Lâm Khả Tâm cho rằng như vậy , lúc mở mắt thấy chỉ mặc cái quần lót nằm giường , lại tự giác cao giọng: " Nha ! Tư Đồ Viêm đùa giỡn lưu manh à , như thế nào sao mặc quần áo vào?"



      Cái này làm hoàn toàn bất đắc dĩ: "Lâm Khả Tâm , thứ nhất bây giờ tối rồi , mong em đừng náo loạn ảnh hưởng đến người khác , thứ hai , ngủ phải là nên mặc gì sao?Có ai mà mặc trang phục làm ngủ ?" Tư Đồ Viêm lý lẽ , làm cho Lâm Khả Tâm á khẩu



      nghĩ nghĩ cũng đúng , nhưng vẫn thể thích ứng cùng Tư Đồ Viêm 「bộc trực thành khẩn 」.



      "Được rồi , tôi miễn cưỡng mặc quần áo , nhưng tôi phải mặc đồ để ngủ."



      Vì sợ cự tuyệt , thêm câu: " Đừng quên , mạnh bách tôi à."



      Đối với khẩn trương của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm khỏi nhức đầu: " Em muốn sao cũng được , nhưng gây sức ép đủ rồi , em liền nhanh nằm xuống ngủ , phải biết tôi có kiên nhẫn đâu , nếu em cứ loi nhoi như vậy , tôi đổi ý đó."



      Thấy uy hiếp , cũng biết được làm được nên gì , trực tiếp mặc đồ ngủ rồi lên giường ngủ.



      "Vậy là được rồi." Tư Đồ Viêm vừa lòng nhìn Lâm Khả Tâm , sau đó nghiêng người , đưa tay khoát lên vai .



      Về phần Lâm Khả Tâm , muốn tránh đụng chạm của , nên nằm cứng đơ , hơn nữa chạm vào làm như cá nằm thớt vậy: " Tư Đồ Viêm , lại làm gì a. . . . . ."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :