1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 18 : Tôi ngại làm tiểu nhân


      Nghe được Lâm Khả Tâm vậy , Tư Đồ Viêm bỗng nhiên cảm thấy có vài phần thưởng thức , nhưng điểm thưởng thức này chính là chán ghét trong đáy lòng của , muốn nhìn xem lúc Lâm Khả Tâm quỳ dưới chân mình cầu xin tha thứ còn có thể hiên ngang lẫm liệt vậy ?



      Bởi vì gì , Lâm Khả Tâm nhìn trầm mặt của , đợi chờ đáp án của , thể thừa nhận người đàn ông trước mắt này rất khí suất , nhưng chỉ cần ngĩ đến bá đạo lãnh khốc của hận thể tránh xa càng xa càng tốt .



      Aida , nghĩ đến lần đầu tiên của mình lại giao cho loại đê tiện tiểu nhân này , đúng là có đủ xui xẻo , rủi ro ..



      Bất quá , nửa ngày Tư Đồ Viêm cũng gì , mà Lâm Khả Tâm cũng tính xuống nước , vì thế xoay người thựa dịp chưa phản ứng liền nhanh chân chạy .



      Nhưng Lâm Khả Tâm cũng biết đối với Tư Đồ Viêm , con mồi mà coi trọng làm sao có thể dễ dàng buông tha? Cho nên khi được 2 bước , liền nghe thanh của Tư Đồ Viêm từ phía sau truyền đến: " Đứng lại"



      Nhìn theo bóng dáng của , Tư Đồ Viêm vui nhướn chân mày, nhớ chưa đồng ý cho , hừ !



      m thanh của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh , cước bộ cũng tuỳ vào ngừng lại , trong lòng rất sợ nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bộ dáng bình tĩnh , quay đầu :"Mặc kệ đồng ý hay , tôi rồi , tại tôi phải " . Lâm Khả Tâm xong, lại mại khai bộ tử tiếp tục hướng về cửa lớn mà



      "Kia nếu tôi ,ở đây nơi nào cũng có gắn camera sao?"



      Quả nhiên, lời của Tư Đồ Viêm có tác dụng, vừa nghe đến lời này, Lâm Khả Tâm liền lập tức dừng lại.



      "Ý của là. . . . . . ?"



      Lâm Khả Tâm quay đầu lại, khó tin nhìn Tư Đồ Viêm.



      "Nghe gì nghĩa đó." Tư Đồ Viêm nở nụ cười gian xảo , nhưng nụ cười này cũng mang theo hàm xúc uy hiếp .



      Lâm Khả Tâm tổng cảm thấy như mình tiến vào vết nứt lưng , nhất thời lạnh từ đầu đến chân.



      Cái này thảm , nghĩ tới người kia cư nhiên lắp đặt camera trong phòng? Nếu hề do dự mà rời , nhưng chính là có camera nên những chuyện tối hôm qua của hai người nắm trong tay .



      Lâm Khả Tâm biết , tại giữ yếu điểm của , nên dám đấu lại , bằng đoạn ghi hình của hai người nhanh mà truyền lên mạng ...



      Phẫn nộ cùng kích động tình tự cùng nhau đánh úp lại làm cho Lâm Khả Tâm nhất thời rối loạn tay chân , thậm chí biết nên cái gì mới tốt.



      Qua hồi lâu, Lâm Khả Tâm mới mở miệng ra hai chữ —— "Tiểu nhân!"



      Nghe thấy Lâm Khả Tâm mắng mình , Tư Đồ Viêm thậm chí giận mà ngược lại còn bật cười: "đúng , tôi thừa nhận tôi là tiểu nhân , tôi cũng ngại làm tiểu nhân đâu"



      Dù sao ấy có suy nghĩ tới lui thế nào để lật ngược tình thế , rốt cuộc cũng thoát khỏi quỷ kế của ?






      Chương 19 : Hết thảy đều là kế hoạch của






      Đúng vậy , tất cả những thứ này đều là kế hoạch mà Tư Đồ Viêm sớm định ra , từ lúc quyết định có thể coi là kế với Lâm Khả Tâm liền đem những điều khoản trong hợp đồng chỉnh lại cho tốt , và in ra.



      Cùng lúc đó , còn xem lại đoạn ghi hình tối hôm qua , đoạn phim có 1 bản chính và 5 bản phụ nên dù cho Lâm Khả Tâm có xoá vẫn còn cái uy hiếp .



      Sau đó gặp Lâm Khả Tâm tỉnh lại , liền chủ động kêu dùng điểm tâm , vì để cho hoài nghi mưu nên giả vờ tỏ vẻ thân thiết ....



      Mà trước khi ăn điểm tâm sớm đem bánh mì để ở phòng khách , đợi cho đến khi Lâm Khả Tâm hoàn toàn đề phòng nữa mới ra ngoài phòng khách lấy bánh mì , thuận tiện đặt bình hoa ở ngay con đường duy nhất thông vào nhà bếp , mà lúc vào chưa có đặt nên khi ra mới để ý mà làm bể bình hoa.



      Hơn nữa , Tư Đồ Viêm là người bôn ba thương trường nhiều năm , như thế nào lại chuẩn bị kĩ lưỡng liền đánh? Cho nên dù Lâm Khả Tâm có làm bể bình hoa cũng có biện pháp khác khiến ký vào hợp đồng



      Cuộc sống này người ta 「Thắng làm vua , thua làm giặc 」 , nếu so sánh và Lâm Khả Tâm chắc chắn phải là người đầu tiên giơ cờ đầu hàng .



      "Được , tôi ký." Lâm Khả Tâm cắn chặt môi , liền lấy bút tay của Tư Đồ Viêm , sau đó oán hận ký vào bảng hợp đồng ba chữ to 「Lâm Khả Tâm 」



      Thấy thái độ bút như bay của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bỗng mở miệng giễu cợt "Thế nào? cần xem nội dung bản hợp đồng chút sao? sợ tôi đặt bẫy trong đó à?"



      Nghe được vậy , Lâm Khả Tâm nhịn được trở mình xem thường cái :" Mặc kệ có bẫy hay , tôi có quyền lợi gì rồi , phải sao?"



      " đấy!" Tư Đồ Viêm lộ ra nụ cười đắc ý



      Tuy rằng nụ cười của rất đẹp nhưng Lâm Khả Tâm rất muốn cho quả đấm để biến thành con gấu trúc , nhưng dù sao 「ước mơ chỉ là mơ ước 」 cũng thừa hiểu khả năng của thể .



      "Xong" Lâm Khả Tâm xong , lền đưa hợp đồnng cho Tư Đồ Viêm , sau đó cũng ký tên vào và đưa bản lại cho .



      " tại hợp đồng trong tay có cùng bản nội dung giống bản trong tay tôi , bây giờ tôi phải làm , vừa vặn có thể xung quanh nhìn chút" Tư Đồ Viêm xong liền hướng ra cửa , nhưng khi lướt qua người của Lâm Khả Tâm còn quên bổ sung câu: "Còn nữa , ở nhà nhớ tìm tòi học hỏi chút để biết được thế nào là người vợ có đủ tư cách , có nhiều phương diện, 「kỹ xảo 」 của tốt."



      Nghe ngữ khí của Tư Đồ Viêm giễu cợt , Lâm Khả Tâm nắm chặt tay , tuy rằng chỉ là người phụ nữ yếu đuối nhưng để khi dễ như vậy , mắt thấy tới cửa , nhịn được hô ra :"Tư Đồ Viêm , chờ chút"

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 20: Hay là được?


      Lâm Khả Tâm nhớ nhìn thấy tên hợp đồng là ba chữ Tư Đồ Viêm . Nghe Lâm Khả Tâm gọi tên mình , Tư Đồ Viêm dừng cước bộ: " Thế nào? phải hối hận chứ?" Tuy rằng miệng chuyện nhưng hề nhìn .



      Lâm Khả Tâm nắm chặt tay , quật cường : " yên tâm Tư Đồ Viêm , nếu tôi ký rồi tôi hối hận"



      "A, vậy gọi tôi lại làm gì?"



      "Tôi chỉ là có chút vấn đề nho hiểu thôi , người đàn ông như thiếu gì phụ nữ xung quanh , chỉ cần búng tay là đàn bà vây đến ít , vậy cớ gì muốn tôi làm vợ ? Dù sao thân phận người vợ này cũng phải đùa giỡn "



      Lâm Khả Tâm nhúc nhích nhìn chằm chằm Tư Đồ Viêm , đợi đáp án của , nhưng chỉ thản nhiên :"Cái này cần quan tâm." xong định rời ..



      Gặp trả lời câu hỏi của mình , Lâm Khả Tâm học theo ngữ khí trào phúng của : "Chẳng lẽ vì “được”? Mà lại muốn người ta xem thường nên tìm người vợ để dấu bí mật sao?"



      Lâm Khả Tâm khiêu khích làm cho lần nữa dừng cước bộ , bất quá cho dù ngẩng đầu khiêu khích người thắng cuộc cuối cùng vẫn là : "trải qua chuyện tối hôm qua tôi nghĩ là người hiểu nhất , phải sao nhỉ?!"



      Tuy rằng ngữ khí của thản nhiên nhưng Lâm Khả Tâm lại coi đó như cái núi lớn đè lên đầu , làm cho chính mình chột dạ , thậm chí hận thể cắn đứt lưỡi của mình.



      Đáng chết , rãnh rỗi hay sao mà khiêu khích tên quyền uy như ? Này căn bản phải tự chuốc khổ vào thân sao?



      Lâm Khả Tâm vốn tưởng mọi việc xong , bởi vì hiểu Tư Đồ Viêm là người thế nào , luôn luôn có nguyên tắc “Bạn , ba” , nếu như làm cho tổn hại người đó còn nơi nào trở về .



      Chỉ thấy Tư Đồ Viêm quay đầu , nở nụ cười trêu tức: "A , đúng rồi nếu nhớ chuyện hôm qua cũng sao , tối nay tôi dạy chút kiến thức để biết rốt cuộc năng lực của tôi là thế nào ha~"



      xong , quay đầu liền ly khai biệt thự , mà Lâm Khả Tâm chịu thua nên mặt ửng đỏ ..



      "rầm" cửa biệt thự đóng lại , hợp đồng tay của Lâm Khả Tâm rớt xuống như bông tuyết , mà cũng thẩn thờ ngồi bệt đất .



      Nhớ tới chuyện vừa rồi , hai chân của như nhũn ra , Ông trời ạ , tột cùng làm sai chuyện gì rồi? Sao ông trời cứ trêu đùa số phận của ? ràng hôm qua vừa tỏ tình với Cố Ca Ca , hôm nay lại trở thành vợ người khác?!



      Bởi vì những chuyện này đối với Lâm Khả Tâm là đả kích quá lớn , nên dần dần nước mắt lại chảy xuống. . . . . .






      Chương 21: thể đem tôn nghiêm của mình bại dưới tay






      Lâm Khả Tâm vươn tay sờ khuôn mặt của mình , sau đó mới phát biết từ lúc nào mặt đẫm nước mắt , ra từ lúc ký hạ ba chữ 「 Lâm Khả Tâm 」 vào bản hợp đồng nước mắt tụ lại , việc ký tên vào bản hợp đồng có khác gì bán chính tự do và hạnh phúc của bản thân mình !



      Bởi vì gia đình của hạnh phúc , thiếu ấm áp nên từ Lâm Khả Tâm chỉ còn trông vào cuộc sống sau hôn nhân ,chính là mơ mộng quá nhiều , nghĩ tới người đàn ông mà trở thành chồng lại là người ôn nhu chăm sóc như những đôi vợ chồng khác mà ngược lại còn như ác ma , ma vương !



      tàn khốc như cái roi đánh tan giấc mộng đẹp của Lâm Khả Tâm , đánh cho tới mang đầy thương tích , tuy rằng muốn khóc trận to nhưng Lâm Khả Tâm quật cường cho phép mình làm vậy trước mặt Tư Đồ Viêm.



      Nếu đem tự do của mình giao cho tên ác ma này , chắc chắn đem tôn nghiêm của mình bại dưới tay !



      Cho nên sau khi Tư Đồ Viêm rời , Lâm Khả Tâm mới ngồi khóc trận , khoảng 10phút sau , cũng tập làm quen , chấp nhận .



      Thời thơ ấu trải qua những thứ mấy tốt đẹp nên Lâm Khả Tâm sớm học tính lạc quan kiên cường , tuy rằng thể cự tuyệt những bi kịch sắp tới nhưng có thể lựa chọn nở nụ cười và đối mặt với nó , lúc này , Lâm Khả Tâm bắt đầu nghĩ về khía cạnh của mối quan hệ này tốt hơn ..



      Mặc dù trong lòng Lâm Khả Tâm thập phần hiểu được nếu làm vợ của ác ma cuộc sống sau này của chắc mấy mà dễ dàng , nhưng để cách nhanh nhất để trả 600 vạn chỉ cũng có đường lựa chọn .



      tự khuyên nhủ chính mình dù sao 600 vạn cũng phải số tiền , nếu dựa vào bản thân chắc cả mấy kiếp sau đều trả được , mà nếu vậy làm sao có thể cho mẹ cuộc sống hạnh phúc? cũng thể để cho mẹ cùng trả nợ cả đời được !



      Cho nên , dùng năm đau khổ để đổi lấy cuộc sống sau này phải lo toan nhiều cũng tạm chấp nhận , trải qua những suy nghĩ đó , rốt cuộc Lâm Khả Tâm cũng dịu xuống còn khó chịu như lúc nãy.



      Dù sao cũng chỉ là 1 năm , thời gian trôi qua nhanh thôi , tin chỉ cần mình nhịn chút vượt qua được 1 năm này .



      Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm hít sâu , trấn an lại bản thân , nhặt hợp đồng dưới đất lên sau đó ngồi lên sofa .



      "Cái gì?" Vừa rồi vì bực bội nên Lâm Khả Tâm để ý đến nội dung trong hợp đồng , bây giờ mới để ý những nội dung trong đây rất khắc nghiệt.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 22 : Hợp đồng cái gì !?


      Cái gì mà " Mặc kệ người chồng có cầu gì người vợ đều phải nghe theo?"



      Chẳng lẽ tên ác ma kia kêu chết cũng phải mua khúc vải ba thước để treo cổ tự tử?! Có phải đến lúc đó khóc lóc thảm thiết rồi câu "Tạ Ơn chủ long ân" mới vừa lòng ?



      Rồi còn cái gì mà "Người chồng vô điều kiện có thể đem phụ nữ trở về nhưng người vợ được quyền cấu kết với người đàn ông khác?"



      Này quả thực chính là chỉ cần châu quan phóng hoả , dân chúng được đốt đèn thôi !



      Có phải lúc dẫn người phụ nữ khác về phải hầu hạ hai người bên giường ? Sau đó còn thỉnh thoảng lấy khăn lau mồ hôi cho họ? Như vậy mới vừa lòng sao?



      Rồi thêm gì mà " Này hợp đồng chỉ có đương biết , người vợ thể lộ ra nội dung của bản hợp đồng với bất kì ai"!!!



      Làm ơn , Tư Đồ Viêm bị bệnh tự kỷ sao? tưởng lòng mong muốn gả cho ?



      , dù làm cho đường hoàng , còn ngại đủ thể diện .



      "Nếu được đồng ý của người chồng người vợ cũng được tuỳ tiện trở về nhà của mình và lộ ra cuộc sống sau hôn nhân với người quen."



      phải , chẳng những biến mất năm tung tích gì còn thể ra nguyên nhân cho bất kì ai , như vậy mẹ lo chết sao?



      Nhưng điều đáng giận nhất chính là " Nếu trong năm người vợ có thai hợp đồng kéo dài cho đến khi đứa bé được sinh ra , sau đó liền giải trừ , quyền nuôi đứa bé thuộc về người chồng , bên vợ có quyền đòi đứa , vả lại người chồng cần trả tiền phí bồi thường cho người vợ. "



      Này có đạo lý gì , đứa bé do chính mình mang trong bụng 9 tháng 10 ngày , sinh ra liền ly khai , hơn nữa có quyền đòi lại ? quá tàn nhẫn , hơn nữa nếu Tư Đồ Viêm định nuôi đứa như lời đứa lớn lơn cũng y như .. đáng sợ ...



      Lâm Khả Tâm càng xem càng thấy phần thua thiệt là , mà có lợi là , tuy rằng trong lòng muốn bội ước nhưng hợp đồng có ghi -" Nếu như người vợ làm đúng những điều khoản hợp đồng này trở thành phế thải , người vợ phải trả hết nợ cho Tư Đồ Viêm".



      Làm ơn , những chuyện hợp đồng hôn nhân cũng có xem trong tiểu thuyết nhưng có cái nào quá đáng như cái này cả , tức khắc trả hết nợ? Đây chính là buộc cướp ngân hàng nha ..



      Lâm Khả Tâm cảm thấy , muốn làm sơ hoàng thế nhân bức tử dương bạch lao , thậm chí hoài nghi kiếp trước có phải mắc nợ Tư Đồ Viêm cái gì sao kiếp này lại bức ép vậy?



      Xem tờ cuối cùng khi thấy ba chữ 「 Tư Đồ Viêm 」 làm cho Lâm Khả Tâm chói mắt , thở phì phì ném hợp đồng sang bên quan tâm nữa.






      Chương 23 : chính là người thứ 2






      Xem xong hợp đồng , trong lòng Lâm Khả Tâm khỏi : có lẽ Tư Đồ Viêm muốn người vợ mình gì nhiều , chỉ cần cần cù thà , chịu mệt nhọc , rồi còn tuỳ lúc giúp giải quyết vấn đề sinh lý của người thay thế thôi.



      Bất quá nếu đến nước này dù có giận cũng chẳng thể làm gì ngoài việc chấp nhận , dù sao ai làm cho chính mình hay ho , cố tình đánh nát bình hoa quý giá kia. . . . . .



      Cố hơn cách khác , Lâm Khả Tâm đầu tiên là lo lắng đến mẹ , tuy rằng trong hợp đồng có ghi cho về nhà nhưng cũng có cấm gọi điện thoại, lúc này Lâm Khả Tâm lấy điện thoại ấn hạ số quen thuộc ..



      chuỗi thanh " tit...tit..." , sau đó bên kia liền truyền đến giọng ôn nhu của người phụ nữ: " Alo , xin hỏi ai đấy?"



      "Mẹ , là con. . . . . ."



      Lâm Khả Tâm thanh có chút nghẹn ngào ...



      "Là Khả Tâm sao? , con ngoan của mẹ , giọng con sao vậy? Con khóc sao?"



      Mẹ của Lâm Khả Tâm là Lâm Xảo Như lo lắng hỏi ...



      " có đâu mẹ , con chỉ bị cảm mạo thôi , mẹ nghe lầm rồi" Vì muốn cho mẹ Lâm lo lắng nên Lâm Khả Tâm tìm đại cái cớ ra



      "Cảm mạo? Vậy con phải chú ý đến sức khoẻ nhiều hơn nha." Ngừng chút , mẹ Lâm lại ôn nhu hỏi han: " Đúng rồi Khả Tâm , con ở đại học còn thói quen ngốc nghếch ? Bạn bè trong ký túc xá có ức hiếp con ?"



      Từ tính cách của Lâm Khả Tâm là vậy rồi luôn bị bạn bè ức hiếp nhưng dám gì , nên tới nay , người làm cho mẹ Lâm quan tâm nhất chính là Lâm Khả Tâm ...



      Hơn nữa từ sau khi Lâm Khả Tâm vào đại học rất ít khi về nhà , bởi vì thấy nên mẹ Lâm có thể đoán được ....



      Bất quá cũng nhiều mệt dừng chân , nên mẹ Lâm cũng biết hôm qua , như vậy Lâm Khả Tâm cũng cần lo thêm gì: " , có , mọi người đối xử với con tốt lắm."



      ra Lâm Khả Tâm cũng gặp bạn bè , chuyện có huống chi đến bắt nạt ? Nếu như có cũng là Tư Đồ Viêm mà thôi.



      Nghĩ đến bởi vì năm được về nhà , Lâm Khả Tâm liền : Mẹ , bởi vì con tham gia rất nhiều xã đoàn nên bận rộn , tbình thường con học , chơi . . . . . .cho nên con nghĩ trong năm con hay thường xuyên về thăm mẹ được , mẹ phải tự bảo trọng nha. "



      「Bảo trọng 」 , hai chữ ra cũng là lúc Lâm Khả Tâm nước mắt rơi xuống ..



      "Được , mẹ tự bảo trọng , con ngoan , con cũng phải chú ý đến sức khoẻ của mình nha , có rảnh mẹ đến thăm con."



      nghĩ tới mẹ Lâm cư nhiên định đến thăm nên Lâm Khả Tâm liền cự tuyệt " Mẹ , mẹ cần đến thăm con , khi nào con rảnh con tự về thăm mẹ , cứ quyết định vậy nha."



      Sợ mẹ Lâm thêm gì nên vừa xong Lâm Khả Tâm liền cúp điện thoại

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 24 : Ăn khí lớn lên


      Từ lúc sinh ra tới nay , Lâm Khả Tâm chưa từng nghĩ mình có ngày như hôm nay , dối nhiều như vậy , hơn nữa còn nối dối mẹ của mình , bất quá mẹ Lâm nên mới nhớ đến chuyện học ..



      Đúng rồi , và Tư Đồ Viêm ký kết hợp đồng ấy 1 năm , chuyện học nên làm sao? thể bỏ năm học uổng phí rồi bị nhà trường đuổi , thế nhưng bởi vì điều kiện trong hợp đồng hạn chế nên Lâm Khả Tâm dễ dàng tính toán , còn cách nào đành chờ sau khi về thương lượng lại ...



      Lâm Khả Tâm nhìn xung quanh , dù sao bây giờ cũng nhàn rỗi vô , hãy tự thu thập phòng ốc này nọ chút ..



      Ngay sau đó , Lâm Khả Tâm sửa sang lại chút góc phòng , bởi vì diện tích của biệt thự quá lớn nên chút mà đổ đầy mồ hôi ..



      Lâm Khả Tâm lau cái trán , sau đó hài lòng nhìn thành quả của chính mình



      "Hô. . . . . .Cái phòng lớn như vậy biết bình thường dọn dẹp thế nào?Nhưng giàu như vậy chắc có lẽ mướn người làm dọn dẹp?"



      Ý tưởng này khỏi làm cho Lâm Khả Tâm nghĩ mình có chút may mắn , chứ nếu mỗi ngày đều phải dọn dẹp cái phòng lớn như vậy chắc mệt chết khiếp?"



      Dọn dẹp xong , Lâm Khả Tâm quyết định 「dọn dẹp 」 bản thân chút , ngay sau đó bước vào phòng tắm , mở nước nóng tự mình chui vào .."A~ sau khi đổ mồ hôi được tắm chính là hưởng thụ"- Lâm Khả Tâm nhắm mắt , hưởng thụ an bình tại.



      lát sau , Lâm Khả Tâm kì cọ thân thể , nhưng vừa đụng vào làn da liền nhịn được kêu lên "A. . . . . .Đau quá" cúi đầu nhìn lại , thân thể toàn những vết bầm bầm tím tím , liếc cái liền biết kiện tác của ai rồi .



      Những vết bầm người nhắc nhở Lâm Khả Tâm chuyện tối hôm qua , tưởng tượng mất thân bởi tay ác ma Tư Đồ Viêm , cảm thấy tức giận , biết người uống rượu dễ lạc hướng , cũng khó trách Tư Đồ Viêm khinh thường như vậy ..



      Lâm Khả Tâm vùi mặt vào đầu gối, nước mắt chảy ra , hoà nhập vào làn nước trong bồn tắm . . . . . .



      Rất nhanh , thời gian cũng đến tối , Lâm Khả Tâm định xuống bếp để làm đồ ăn nhưng lúc mở ra phát bên trong tủ lạnh có gì ..



      “Thảm trạng” trong tủ lạnh làm cho nhịn được nhíu mày , khỏi hoài nghi chẳng lẽ Tư Đồ Viêm ăn khí lớn lên sao? Như thế nào chút đồ ăn cũng có?



      Bất quá tắm rửa xong cũng làm tâm tình tốt lên chút , chưa được lâu liền đối mặt với vấn đề khác . . . . . .



      Lâm Khả Tâm nghĩ : Hừ , khó trách phá hư vậy , ra tâm địa đông lạnh như ở Tây Bắc. . . . . .






      Chương 25: Song Đao “Lý Quỳ”






      "Cạch" tiếng , thanh từ cửa truyền đến làm cho Lâm Khả Tâm giật thót , chẳng lẽ Tư Đồ Viêm trở về? Như nếu về đâu có làm ra tiếng động lớn đó? ... Hay là. . . . . . có trộm?



      Trời ạ , trời ạ , muốn chết trng tay của trộm đâu ... vì nóng lòng nên cả ý định chạy trốn đều nghĩ tới nhưng về phía trước bỗng ý thức được vấn đề ..



      "Ai , đúng , nếu bỏ chạy trộm lấy hết sạch đồ trong nhà sao? Mà lỡ xảy ra chuyện đó khi Tư Đồ Viêm trở về phát ra liền thảm. . . . . . Dù sao cũng làm bể cái bình hoa quý của , bây giờ còn để trộm vào nhà 10 kiếp cũng chẳng nổi lên"



      Ý nghĩ này làm cho Lâm Khả Tâm đổ mồ hôi lạnh , vì thế chạy trốn nữa mà vội vàng 「chuẩn bị 」 để hướng ra phòng khách.



      "Ai?!" Lâm Khả Tâm đứng ở phòng khách hô to về phía cửa , suy nghĩ chừng quát như vậy làm cho ăn trộm sợ chạy mất sao?



      Nhưng sau khi nhìn diện mạo người ở cửa , Lâm Khả Tâm nhất thời đơ người hoá đá , chỉ thấy người đàn ông thấp người , kinh ngạc nhìn , mà bên cạnh là Tư Đồ Viêm uống say be bét ..



      Bởi vì giúp đỡ Tư Đồ Viêm nên người đàn ông dùng thân giữ cửa , nghĩ cửa vừa mới mở , còn chưa kịp vào nhà liền bị Lâm Khả Tâm quát nạt là cho phen hú hồn ...



      Hai người dòm tôi , tôi liếc , người đàn ông : " Ùm , là Lâm Tiểu Thư? Có thể phiền lại đây giúp tôi đưa ấy về phòng ngủ ?"



      "A..A?" Sửng sốt chút , Lâm Khả Tâm mới phản ứng lại



      "Được. . . . . ." bên đáp ứng , bên tính bước lên giúp đỡ ..



      Thấy Lâm Khả Tâm bước đến mình càng lúc càng gần , người đàn ông bật người quát bảo: "Từ từ"



      Bị gọi ngược lại , Lâm Khả Tâm khỏi nhíu mày , kì lạ người này rốt cuộc muốn làm gì? Kêu giúp đỡ nhưng lại cho tới gần , hay nghĩ có siêu năng lực?



      Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Lâm Khả Tâm , người đàn ông dùng ánh mắt xem vật trong tay ..



      Theo ánh mắt của , Lâm Khả Tâm nhìn lại tay lúc này mới phát —— tay cầm hai con sao , tư thế như Lí Quỳ vậy ..



      Xuất phát từ phòng bị , nên lúc rời bếp Lâm Khả Tâm mang theo hai con dao , nghĩ thầm nếu là ăn cướp còn có cái phòng thân ..



      Ối trời , cư nhiên lại mang theo dao tiến lên , cũng khó trách đối phương khẩn trương tránh xa như vậy ... Cứ bộ dạng tại đâu có giống hỗ trợ mà là hung hăng giết người đúng hơn. . . . . .



      "A, nếu nhắc tôi tôi quên mình cầm dao rồi . . . . . .chờ tôi chút , tôi lập tức quay lại" . xong , Lâm Khả Tâm liền đem dao mang về nhà bếp , sau đó đến cửa giúp người đàn ông mang Tư Đồ Viêm vào phòng ngủ.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 26: “Nhà “Tổng Tài các người”






      Người uống say nặng hơn so với người bình thường nên sau khi 2 người mang Tư Đồ Viêm lên giường Lâm Khả Tâm mệt với tức giận thôi ..



      "Lâm Tiểu Thư , cám ơn giúp đỡ." Người đàn ông thập phần khách khí



      "Đừng khách khí." Lâm Khả Tâm cũng lễ phép đáp lại ..



      Ngay sau đó hai người trầm mặc hồi ... Lâm Khả Tâm bỗng phản ứng việc: " Đúng rồi , thế nào biết tôi họ Lâm?"



      Từ lúc ban đầu muốn hỏi nhưng vì lúc ấy cố gắng giúp đỡ có thời gian phù hợp để hỏi thôi



      Nghe được Lâm Khả Tâm hỏi , người đàn ông vội vàng đứng thẳng: " Đúng rồi , nhắc tôi cũng quên giới thiệu. . . . . .Xin chào , Lâm Tiểu Thư , tôi là trợ lý của Tổng Tài , có thể gọi tôi là Đại Vĩ , chuyện của và Tổng Tài tôi biết , nếu thích tôi cũng có thể gọi là Tổng Tài Phu Nhân."



      " , cần , gọi tôi là Lâm Tiểu Thư được rồi , tôi đâu có già lắm đâu." Lâm Khả Tâm khua tay, lắc đầu quầy quậy.



      Bất quá lý do Lâm Khả Tâm cự tuyệt gọi là Tổng Tài Phu Nhân phải vì sợ già mà vì thừa nhận mình là vợ của Tư Đồ Viêm..Cho dù Tư Đồ Viêm là Tổng Tài cũng hiếm lạ , nhưng về phương diện khác , khỏi kinh ngạc.



      là Tổng Tài , cùng nhìn khí chất của cũng đoán được phải dạng người hạng thường, thế nhưng có ai biết được thư ký của là đàn ông?



      Lâm Khả Tâm đảo mắt qua đảo mắt lại .. chẳng lẽ đoán đúng rồi? Tư Đồ Viêm kết hôn cùng là vì muốn giấu mọi người căn bản thích đàn ông?



      Bất quá Đại Vĩ có phát ra bất thường của Lâm Khả Tâm , nên lo lắng :" Đúng rồi Lâm Tiểu THư , Tổng Tài làm khó dễ chứ?"



      Đối với câu hỏi quan tâm của Đại Vĩ , trong lòng Lâm Khả Tâm thầm hò hét : "Thế nào lại ? Hơn nữa rất nhiều là khác. . . . . ."



      Phải biết rằng ký hợp đồng , còn bụng muốn trút giận , vừa vặn Đại Vĩ hỏi , hận thể đem bụng tức toẹt ra ..



      "Tôi cho hay , Tổng Tài nhà các , . . . . . ."



      Lâm Khả Tâm vừa nữa chợt nghe Tư Đồ Viêm mở miệng: " Nước , cho tôi nước."



      Nghe được Tư Đồ Viêm , tuy rằng cam lòng nhưng cũng chỉ có thể dừng lại xoay người lấy nước cho ..



      Lúc Lâm Khả Tâm lấy bước , giọng của Đại Vĩ từ phòng khách truyền đến ——"Lâm Tiểu Thư , tôi về trước , Tổng Tài phiền chăm sóc."



      "Ai ai , thế nào lại ? Kia, Tổng Tài ' nhà các người' nên thế nào. . . . . ."



      Lâm Khả Tâm định gọi Đại Vĩ nghe tiếng đóng cửa , còn biện pháp nào đành dựa vào chính mình ..



      Nhưng may mắn cho Lâm Khả Tâm là , bộ dạng vừa rồi của Tư Đồ Viêm bất tỉnh nhân nên phỏng chừng đêm nay ngủ say li bì , căn bản có tinh thần gây sức ép cho , nên cần phát sầu nữa~ Chẳng qua là , Lâm Khả Tâm vui vẻ quá sớm. . . . . .






      Chương 27: phải có chứng vọng tưởng bị hại






      Đợi khi Lâm Khả Tâm quay trở lại phòng cảnh tượng trước mắt làm hoá đá tại chỗ —— Tư Đồ Viêm tỉnh lại , mở to mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào



      Trời ạ , phải bất tỉnh nhân rồi sao? Bây giờ tự nhiên lại tỉnh?



      " , phải uống rượu sao?"



      Tư Đồ Viêm mặt chút thay đổi , thản nhiên trả lời: "Tôi tôi uống rượu khi nào?"



      chính là thân thể có chút thể khống chế , nhưng đầu óc rất tỉnh táo. Nghe được Tư Đồ Viêm vậy , trong lòng Lâm Khả Tâm bỗng cảm thấy ổn.



      Tư Đồ Viêm say rượu? Kia chẳng phải những gì và Đại Vĩ chuyện đều nghe được sao? Xong rồi xong rồi , với tính cách mọn như biết làm gì để trả thù ...



      Lâm Khả Tâm ngu ngơ đứng tại chỗ , mặt biểu tình có chút thay đổi nhưng có biểu thống khổ , mà Tư Đồ Viêm nheo mắt , nhìn chằm chằm vào



      Người phụ nữ này quả nhiên là hồ ly tinh , dám thừa dịp say rượu rồi cấu kết làm bậy với Đại Vĩ ...Nếu phải lẳng lơ như vậy hảo hảo thoả mãn ..



      Nghĩ vậy , Tư Đồ Viêm mở miệng : " Còn đứng sửng sờ ra đó làm gì? phải muốn tôi khát nước chết chứ?" vui nhíu mày , ngữ khí kia cực kì giống mấy lão gia quý tộc trong xã hội phong kiến.



      "A , đây nước của ." Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn tiến lên đưa cho ly nước nhưng trong lòng hề giống biểu bên ngoài , trong lòng 「mong ước 」 rằng Tư Đồ Viêm uống nước và bị sặc chết mới tốt .



      Thấy tiếp nhận ly nươớc , Lâm Khả Tâm vốn định liền như vậy rời nhưng lại bị giữ chặt: " Làm gì mà nôn nóng vậy? Hay là bỏ gì vào ly nước của tôi rồi?"



      Nghe được lời của , quay người liếc cái , tuy rằng cũng muốn làm vậy nhưng cũng đến nổi ngu ngốc ..



      Nhà của nhiều camera , nếu bỏ độc thể trốn tội khỏi Tư Đồ Viêm



      "Làm ơn , Tư Đồ Viêm phải có chứng vọng tưởng bị hại ? Cho dù tôi cũng hiểu đến luật lệ phạm pháp , vì mà tôi phải bỏ mạng sao?" Lâm Khả Tâm xong liền tính toán rời nhưng cổ tay bị giữ lại , chưa được vài bước bị túm trở về.



      " Tư Đồ Viêm , muốn làm gì? Tôi phải đưa nước rồi sao? Cớ gì để tôi ?" Lâm Khả Tâm vui hô to



      " có gì , chẳng qua muốn thử ly nước này trước tôi mới yên tâm nó khhông đó độc". Tuy rằng biết có gan to làm điều đó nhưng làm vậy vì có mục đích riêng .



      Mà Lâm Khả Tâm kinh ngạc thôi , tiếp nhận ly nước trong tay : " Được , tôi uống cho xem". xong liền uống ngụm nước ..



      Nhưng còn chưa nuốt xong Tư Đồ Viêm liền nắm cổ tay đem túm vào trong lòng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :