1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 8:Ác có ác báo






      ra lúc Lâm Khả Tâm đến quán bar , Tư Đồ Viêm cũng có quan tâm gì , bởi vì phụ nữ bên thiếu , búng tay cái có rất nhiều người tự vây quanh , nhưng qua lúc , vô tình lướt qua , liền thấy Lâm Khả Tâm đập mấy vỏ chai rượu trước mặt , có lẽ biểu tình khổ sở của đánh tiếng lòng của , nên tầm mắt của dừng lại khuôn mặt nhắn kia , lâu cũng rời .



      Cho nên khi người đàn ông đáng khinh bỏ thuốc vào ly rượu XO cho , cũng thấy .



      Bị Tư Đồ Viêm trúng tim đen , người đàn ông đáng khinh bắt đầu chột dạ: " Tôi .. tôi biết gì."



      "A, ?" Tư Đồ Viêm xong , liền dùng bàn tay chế trụ hai cổ tay của gã đàn ông đáng khinh , sau đó móc từ túi của ra mấy viên thuốc ..



      Ngay lúc mọi người còn chưa biết phản ứng thế nào Tư Đồ Viêm liền dùng tay mở to họng của người đàn ông ra rồi nhét toàn bộ thuốc vào .



      Xong xuôi tất cả , Tư Đồ Viêm mới thả lỏng cổ tay của gã ta , chỉ thấy gã ta quỳ mặt đất , cố gắng móc họng ói hết thuốc ra nhưng đáng tiếc thất bại .



      Sắc mặt của gã ta trở nên tái nhợt - Thảm .. thảm... cư nhiên lần uống nhiều X thuốc như vậy , cái này khả xong rồi..



      Vì quá khiếp sợ , người đàn ông đáng khinh tên viên thuốc ra , mà lúc biết được muộn .. Mọi người nghe đến "X thuốc" liền bật người hiểu được mọi chuyện ..



      "Tôi người này nhìn qua giống người tốt , quả nhiên lại hạ dược nữ sinh."



      Mọi người vây quanh bàn tán , giờ phút này , người đàn ông đáng khinh kia hận có cái hố để chui xuống .



      Thậm chí ngay dọn vệ sinh của quán bar nhịn được liền : " biết có bao nhiêu bị gã ta dùng thủ đoạn hạ lưu này hại rồi , đúng là yểu thọ a ! Cũng may hôm nay bị vạch mặt , nếu chẳng biết được gã ta làm gì với này . . . . . ."



      Nghe xong , mọi người càng tức giận , người đàn ông tinh tráng đứng ra : "Đúng đúng , người này quá đáng , vô cùng phẫn nộ ! Đến , các em , chúng ta cùng nhau giáo huấn chút , coi như giúp này trút giận."



      "Được , đánh nó." Trong đám người ngừng đồng thanh , người đàn ông đáng khinh sợ tới mức muốn nhanh chốn nhưng vì dượu phát tát nên câu cũng chẳng ra , chỉ tuỳ ý để mọi người đấm , người đá mà thôi.



      Thấy bị trừng phạt , Tư Đồ Viêm vốn tính vậy mà rời , nhưng trước đó , nhịn được liếc Lâm Khả Tâm cái ,cũng chính cái liếc đó mới làm cho tổng cảm thấy nên để mình trong quán bar nữa.






      Chương 9: Nóng quá. . . . . .







      Chỉ thấy Lâm Khả Tâm vô lực nằm quầy bar , nước mắt từ từ theo hai gò má ửng hồng cứ trào ra ngưng ..



      màn như vậy , Tư Đồ Viêm bỗng cảm giác trái tim của mình bị cái gì đó làm cho xúc động , vì thế bước tới ôm lấy Lâm Khả Tâm hai người cùng nhau rời khỏi quán bar .



      Chờ lúc lên xe , mới nhận biết được chính mình bất thường .. Ông trời , hôm nay rốt cuộc làm sao vậy? Như thế nào lại rung cảm trước người phụ nữ quen? xem như tự an ủi mình , tìm cái cớ ...



      Nếu người phụ nữ này bị người ta hạ dược , chắc chắn thể để tiếp tục ở đây ? Cho dù gã đàn ông kia bị người khác trừng phạt rồi ai đảm bảo có người thứ hai , người thứ ba giống vậy?Quên , lần này coi như làm chút chuyện tốt ..



      Ngay sau đó , Tư Đồ Viêm lấy chìa khoá xe , chuẩn bị phát động xe để đưa về mới phát chẳng biết nhà ở đâu .



      "Này , tỉnh tỉnh lại , nhà ở đâu?" Tư Đồ Viêm vỗ vỗ vai của Lâm Khả Tâm , ý đánh thức dậy , nhưg chết tiệt , chút động đậy cũng chẳng có.



      "Ô. . . . . .Nóng quá , khó chịu. . . . . ." m thanh của Lâm Khả Tâm như là rên rỉ , làm cho Tư Đồ Viêm nhất thời căng thẳng.



      "Này , đừng giả ngu với tôi , mau cho tôi biết nhà ở đâu?"



      Bởi vì phải kiềm chế dục vọng của mình mà ngữ khí của Tư Đồ Viêm bắt đầu kiên nhẫn .



      Đáng tiếc . . . . . .



      "A. . . . . .a"



      Giờ phút này Lâm Khả Tâm hoàn toàn ý thức được gì , thậm chí biết bản thân ở cạnh nhân vật cực kỳ nguy hiểm ..



      Thấy hỏi vài lần đều trả lời , nếu vậy chỉ còn có thể mang về nhà của , lúc này Tư Đồ Viêm đạp chân ga , hướng chạy về chính ngôi nhà của mình ....



      Ngay sau đó , chuyện hôm qua trong đầu của Lâm Khả Tâm : chai , chai rượu , rồi có người đàn ông tiến đến bên cạnh với ý đồ tốt , bị Tư Đồ Viêm mang về nhà , hai người thân thể trần trụi quấn lấy nhau , thậm chí còn ngừng thốt ra: "Tôi muốn. . . . . ."



      Nghĩ nghĩ , sắc mặt của trở nên ửng đỏ , trời ạ , ngày hôm qua cư nhiên cầu xin ta , còn những lời biết liêm sĩ nữa .. mất mặt thôi ..



      Cùng bữa tối , liền mất hai việc , việc quan trọng nhất chính là —— trinh tiết của bản thân mà thầm muốn dâng cho Cố Ca Ca.



      Phát giác khi mình làm ra chuyện xấu , trong lòng của Lâm Khả Tâm nhất thời nổi lên cỗ cảm xúc thể khóc ra nước mắt . . . . . .Vì thế tự ôm lấy mặt mình , khóc rống trận ..

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 10: biết xấu hổ






      Lúc này , ngay ngoài phòng khác . . . . . .



      "Tổng Tài , đây là tư liệu cần." Đại Vĩ , bên cung kính đưa tư liệu về Lâm Khả Tâm cho Tư Đồ Viêm .



      Qua đêm , tất cả tư liệu mà Tư Đồ Viêm cần Đại Vĩ đều chuẩn bị xong , cũng coi như hiệu suất làm việc rất tốt nên mới có thể công tác bên cạnh Tư Đồ Viêm lâu như vậy ..



      "Ừ." Tư Đồ Viêm lạnh lùng trả lời , sau đó lật lật tài liệu để xem.



      Đại Vĩ đứng bên , lẳng lặng chờ đợi Tư Đồ Viêm phân phó , tuy rằng trong lòng cảm thấy rất kì quái , cũng chẳng hiểu sao Tổng Tài lại tìm hiểu bình thường như vậy? Nhưng Đại Vĩ biết , là thuộc hạ được can thiệp vào chuyện của Tổng Tài , nên cũng thêm gì ..



      Nhìn tư liệu trước mắt , Tư Đồ Viêm khỏi nhíu mày , ngờ có người lại sống cuộc sống bình thường như thế , chỉ có vài tờ tư liệu , bất quá bên trong , vẫn có chỗ khiến cho giật mình - Cha qua đời sớm , mẹ thêm bước nữa cùng với trùm phòng điền sản ——Hách Thiểu Hoa.



      Hách Thiểu Hoa? Nhìn đến tên này , nhịn được ninh mày lên , phải biết cái tên này rất quen thuộc với Tư Đồ Viêm , thậm chí thương trường vài lần tranh đấu cùng Hách Thiểu Hoa , đối với xảo quyệt của Hách Thiểu Hoa , Tư Đồ Viêm rất có ấn tượng.



      "Tôi như thế nào lại biết Hách Thiểu Hoa từng ly hôn?" Nhìn thấy này , Tư Đồ Viêm bỗng hỏi câu



      "Báo cáo Tổng Tài , Hách Thiểu Hoa có ly hôn , lúc trước mẹ của Lâm Khả Tâm làm vợ bé gả cho Hách Thiểu Hoa , cũng gọi là bà hai".



      ra lúc điều tra Đại Vĩ cũng có chút kinh ngạc , dù sao Hách Thiểu Hoa cũng hay xuất cùng vợ lớn , thoạt nhìn hai người rất hạnh phúc nghĩ tới Hách Thiểu Hoa cư nhiên còn có đoạn chơi bời trăng hoa , tấm tắc , người giàu có cuộc sống là lộn xộn .



      Nghe được Đại Vĩ vậy , Tư Đồ Viêm ánh mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ chán ghét , mẹ của Lâm Khả Tâm chẳng biết xấu hổ câu dẫn chồng của người khác , cũng khó trách có người con ái dâm đãng y như vậy .



      Nghĩ xong , Tư Đồ Viêm cảm thấy chút gì có lỗi với Lâm Khả Tâm , hoàn toàn chán ghét , xem thường , xem xong lúc , Tư Đồ Viêm liền đề cập đến toàn bộ có liên quan đến Lâm Khả Tâm .



      "Đại Vĩ , cậu xác định đây là những gì tư liệu có của Lâm Khả Tâm sao?"



      "Đúng vậy , xin hỏi Tổng Tài còn gì nữa ?" Đại Vĩ bên cung kính đáp



      Bởi vì rất hiểu năng lực làm việc của Đại Vĩ nên Tư Đồ Viêm cũng thêm gì , chỉ phất phất tay cho Đại Vĩ rời .



      "Được rồi , cậu , có chuyện gì tôi gọi sau."



      "Được , Tổng Tài." xong , Đại Vĩ liền ra cửa.






      Chương 11 : Kế Hoạch Tà Ác






      Lúc tới cửa , Đại Vĩ bỗng nhiên nhớ đến cái gì , liền quay đầu lại với Tư Đồ Viêm: "À , đúng rồi Tổng Tài , nghe Lâm Khả Tâm còn thầm thương trộm nhớ Cố Thiếu Kiệt nhiều năm , ngày hôm qua ấy tỏ tình bị Cố Thiểu Kiệt cự tuyệt , biết chuyện này là hay giả?"



      Đại Vĩ xử lý chuyện luôn luôn là nhanh gọn , tuy rằng tin tức này chỉ là tin hành lang nhưng có người trong gia đình chính mồm ra cho Đại Vĩ biết, dù sao cũng chỉ là người lại , nên Đại Vĩ ghi vào tư liệu của Lâm Khả Tâm .



      Nghe được Đại Vĩ vậy , sắc mặt Tư Đồ Viêm bỗng trở nên lạnh lung: " Cố Thiếu Kiệt? phải ta đính hôn cùng Hách Sa Sa sao?"



      Mặc dù hiểu vì sao Tư Đồ Viêm lại hỏi vậy , cũng biết nghe từ đâu , nhưng Đại Vĩ vẫn cung kính hồi đáp: "Đúng vậy , Tổng Tài"



      "A, khó trách. . . . . ." Tư Đồ Viêm bỗng nhớ đến đêm qua khi Lâm Khả Tâm thốt ra câu "Cố Ca Ca" , bây giờ xem ra người đó chắc chắn là Cố Thiếu Kiệt.



      Bị Cố Thiếu Kiệt cự tuyệt sao?Aida , giống loại người với mẹ của !



      Mẹ của Lâm Khả Tâm phá huỷ gia đình của người khác , mà cũng y chang mẹ , loại biết xấu hổ , ngay cả bạn trai của em cùng mẹ khác cha của mình cũng muốn đoạt?



      Nghĩ vậy , trong đầu của Tư Đồ Viêm khỏi nhớ lại chính bi thương của mẹ , đó là cái bóng ma mà thể đuổi được , đột nhiên lúc này nghĩ đến mẹ biến thành khuôn mặt của Hách Sa Sa , vẻ mặt khổ sở giống nhau ....



      được , để chuyện này xảy ra lần nữa , vì vậy mà kế hoạch tà ác nảy ra trong đầu .



      "Tổng Tài , xin hỏi làm sao vậy?" Đại Vĩ thể lý giải , vì sao Tổng Tài vẻ mặt lại trở nên đáng sợ thế.



      " có gì , Đại Vĩ , chuyện tình còn lại cần cậu xen vào , "



      Tư Đồ Viêm cũng tính đem ý nghĩ của cho ai biết , muốn bí mật tiến hành mình.



      " biết , Tổng Tài." Đại Vĩ xong liền rời khỏi biệt thự của Tư Đồ Viêm , đường , Đại Vĩ khỏi lo lắng thay cho Lâm Khả Tâm , phải biết rằng Đại Vĩ rất quen ánh mắt này của Tư Đồ Viêm , hy vọng rằng Lâm Khả Tâm gặp bất trắc gì ..




      Trong ngôi biệt thự , Tư Đồ Viêm ngồi trước máy tính , đánh đánh gõ gõ , lúc sau , ấn「enter 」 , bản hợp đồng liền được in ra .



      Bên trong phòng , Lâm Khả Tâm khóc xong cũng dần dần chấp nhận xảy ra , cẩn thận đứng dậy , lượm áo quần mặc vào.



      "Hắt xì. . . . . ." Lâm Khả Tâm mở cửa ra , nghe được tiếng mở cửa , Tư Đồ Viêm theo bản năng nhìn , vừa lúc chống lại ánh mắt của .



      "Lâm Tiểu Thư , rốt cuộc cũng tỉnh rồi?" Giọng lạnh như băng của Tư Đồ Viêm mang theo chút cảm tình .



      "Ừ , phải. . . . . ." Bị Tư Đồ Viêm nhìn thấy , Lâm Khả Tâm cảm nhận tim mình đập nhanh , biết tại sao nhưng lại có cảm giác ánh mắt nhìn là vô cùng chán ghét cùng đầy hận thù? ý thức được có gì đó thích hợp. . . . . .



      "A , như thế nào lại biết tôi họ Lâm?" Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm khỏi có chút phòng bị với Tư Đồ Viêm.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 12 : Cho tôi xem tôi cũng hứng thú






      "À , tôi chẳng những biết là họ Lâm , mà tôi còn biết là sinh viên ở trường đại học XX." Tư Đồ Viêm vừa vừa nhìn về hướng bộ ngực của Lâm Khả Tâm



      Ý thức được nhìn mình nên lấy tay che ngực lại , nhưng phản ứng đó làm cho cười lạnh: " Lâm Tiểu Thư , đừng nghĩ quá nhiều , tôi chỉ là thấy thẻ sinh viên trong túi áo thôi."



      Nghe vậy , Lâm Khả Tâm phát chính mình tự chuyện bé xé thành to , định giải thích nhưng câu kế tiếp của làm giận phát điên .



      "Hơn nữa , cái gì nên xem hôm qua cũng xemrồi , bộ ngực như sân bay của nếu tự nguyện cho tôi coi chưa chắc tôi có hứng thú đâu."



      Tư Đồ Viêm vừa , ánh mắt cũng lộ ra vẻ khinh thường .



      " ——" Lâm Khả Tâm nhất thời đỏ mặt , đỏ như trái cà chua



      " tại còn vấn đề gì sao?" để ý đến Lâm Khả Tâm kháng nghị , Tư Đồ Viêm tự biên tự diễn .



      Đối với câu hỏi của chỉ có thể ngoan ngoãn lắc đầu .



      "Nếu vậy ăn thôi. " Tư Đồ Viêm xong liền xoay người về phía nhà ăn



      Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn đứng tại chỗ : ." , cần , tôi về nhà ăn là được rồi"



      xảy ra chuyện hôm qua , còn có thể ở đây sao? Bây giờ hận thể nhanh mà trốn khỏi nơi này , chạy ở đâu càng xa càng tốt .



      chuyện , nhưng vấn đề là Tư Đồ Viêm đồng ý từ chối của .



      "Tôi rồi , đến đây ăn cơm." Ngữ khí của bá đạo cho con đường nào cự tuyệt .



      Cuối cùng , bất đắc dĩ đành phải nghe theo , ngoan ngoãn sau lưng vào bếp.



      "Ngồi xuống" Tư Đồ Viêm vỗ vỗ cái bàn , Lâm Khả Tâm liền ngồi xuống.



      "Cái kia. . . . . ." Do dự nữa ngày , cũng mở miệng : "Xin hỏi ở đây là đâu?"



      Nếu như hỏi đây là đâu bất tiện cho việc quay về nhà .



      "Thế nào? muốn tố giác tôi?" Tư Đồ Viêm nheo con ngươi lại nhìn Lâm Khả Tâm , ngữ khí trào phúng làm cho tự nhiên .



      "Tôi , tôi có ý đó. . . . . ." Nếu báo nguy phải báo gì? báo cảnh sát rằng mình muốn cấp 「đêm đầu tiên 」 cho người khác sao ?



      Lâm Khả Tâm cúi đầu , thanh càng lúc càng .



      Tư Đồ Viêm tay chống cằm: " A? Vậy ý là gì?"



      thể hiểu vì cái gì mà nhìn bộ dáng khổ sở của , liền nhịn được muốn chọc chút .



      Lâm Khả Tâm dám ngẩng đầu nhìn , tiếp tục cúi đầu , giọng đáp "Tôi chỉ muốn biết ở đây là đâu , để xem có thể kiếm phương tiện mà về hay thôi . . . . ."






      Chương 13 : đúng là người quái dị






      Bởi vì thời điểm hôm qua ra ngoài quá đột ngột nên Lâm Khả Tâm cũng mang theo nhiều tiền , nếu nhà của cách xa biết nên lấy gì mà về nhà đây?



      "Yên tâm , chuyện về nhà cần lo , chút nữa tôi lái xe đưa về." Tuy rằng ngoài miệng Tư Đồ Viêm vậy nhưng đây phải là ý của .



      Quả , cần phải quan tâm chuyện về nhà , vì vốn dĩ dễ dàng cho .



      Nghe vậy , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , lo lắng xua xua tay : " cần làm phiền , tôi tự về là được"



      Chuyện tối hôm qua đó , để bây giờ ở lại ăn với là đủ tra tấn rồi , muốn tiếp tục có những điều liên quan đến đâu.



      Huống gì nếu bị người khác nhìn thấy , hỏi tại sao lại theo đuôi đàn ông về nhà? Hai người có quan hệ gì? Kia phải thảm cho sao?



      Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương , cự tuyệt của Lâm Khả Tâm , trong lòng Tư Đồ Viêm có chút mất hứng nhưng biểu ra ngoài chỉ than nhiên :"Tuỳ "



      Dù sao tin rằng , cuối cùng Lâm Khả Tâm cũng thể thoát khỏi bàn tay của , Tư Đồ Viêm xoay người , lấy hộp sữa trong tủ lạnh ra rót vào ly đưa cho Lâm Khả Tâm: " uống , tôi lấy chút bánh mì."



      xong , Tư Đồ Viêm hướng đến phòng khách ra , Lâm Khả Tâm định cần , chính là tới cửa nên thêm gì chỉ ngoan ngoãn cầm ly sửa lên uống ..



      Uống vào , tổng cảm thấy có chút thích hợp . Kì lạ nha , bánh mì phải trong bếp là có sao? đến phòng khách làm gì?



      Vốn tò mò , nên Lâm Khả Tâm nhìn nhìn xung quanh , vừa vặn đem bánh mì quay lại nên lùi về tiếp tục uống sữa , ngờ đem bánh mì đặt trong phòng khách , đúng là người quái dị ...



      lát sau , hai người trầm mặc ăn xong điểm tâm , dừng lát , Lâm Khả Tâm đứng dậy , đối với Tư Đồ Viêm mà : " Cái kia . . . . . . Nếu ăn xong rồi , tôi trước."



      "Ừ" Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời , có ý ngăn cản .



      Lâm Khả Tâm nhíu nhíu mày , cái người này quái dị nha , bá đạo kêu ở lại dùng điểm tâm với , hoàn toàn quan tâm ý kiến của người khác , nhưng lúc cự tuyệt để chở về lại kiên trì giữ lại. . . . . .



      Tuy rằng , trong lòng có nhiều nghi hoặc nhưng Lâm Khả Tâm cũng muốn thêm gì , điều duy nhất bây giờ muốn nhất chính là chạy thoát khỏi nơi này , càng xa càng tốt . . . . . .



      Vì thế , Lâm Khả Tâm liền xoay người ra cửa ... , nhìn theo bóng dáng của , trong lòng Tư Đồ Viêm im lặng tự đếm ngược : 3,2,1



      Vừa dứt , liền nghe "a ——" tiếng , Lâm Khả Tâm cảm giác như chính mình bị vướn cái gì , sau đó liền nghe thanh đồ vật vỡ tan , còn hung hăng té quay mặt đất.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 14 : 600 vạn ?!







      Nhớ tới thanh vừa rồi , quay nhìn lại , chỉ thấy bên phải là đóng thủ tinh vỡ vụn , thoạt nhìn nó có dạng cái chai , chết , khỏi hô to trong lòng



      Trời ạ , thế nào lại như vậy? Ngay cả đường cũng xảy ra vấn đề? Thảm Thảm ! biết người đàn ông kia có tức giận hay ? Còn hi vọng đừng làm khó xử. . . . . .



      lúc Lâm Khả Tâm suy nghĩ , từ sau lưng truyền đến thanh phẫn nộ của Tư Đồ Viêm: " biết phạm vào chuyện gì rồi ?"



      Ý thức được đại ổn , Lâm Khả Tâm liền quay đầu giải thích: " xin lỗi , xin lỗi ! Tôi có cố ý. . . . . ." Ngoài miệng ngừng giải thích nhưng trong lòng cũng khỏi nghi ngờ , lúc nãy khi vào nhà ăn đâu có thấy cái chai này? Như thế nào bây giờ lại ở đây?



      Nhưng còn chưa nghĩ được thêm gì , Tư Đồ Viêm liền cười lạnh: " Hừ, chỉ câu “ cố ý” xong việc sao? phải nghĩ quá đơn giản chứ?"



      Bị ngữ khí của đả kích , Lâm Khả Tâm chút nghĩ ngợi liền : "Vậy muốn gì? Đồ cũng vỡ rồi phải sao? Cùng lắm . . . . . .Cùng lắm tôi bồi thường tiền cho là được thôi"



      Lâm Khả Tâm vừa ra , liền cảm giác trong lòng lo lắng , xem ra cái này phải làm công để trả tiền nhiều rồi .



      "Bồi thường?" Nghe được Lâm Khả Tâm vậy , Tư Đồ Viêm khinh thường liếc cái .



      "Được rồi , bình hoa này xuất từ chuyên gia nổi tiếng Chi Tác, giá thị trường là 600 vạn nhân dân tệ , hi vọng Lâm Tiểu Thư có thể bồi thường cho tôi."



      "600 vạn?!" Lâm Khả Tâm vừa nghe được , khỏi kinh hô ra tiếng , thể tin vào cái lỗ tai của mình , để cho dùng 600 vạn bồi thường cái bình hoa? Này ràng là cướp bóc !



      Tư Đồ Viêm cũng cho Lâm Khả Tâm nghe , đây là bình hoa mua từ trước , lúc đó giá thị trường là mấy chục vạn nhưng những năm gần đây , bởi vì bình hoa này được làm từ nhà nghệ thuật gia nổi tiếng , nên giá cả cũng theo chủ nó mà lên , mà giá là giá sau thị trường ...



      "Thế nào? Lâm Tiểu Thư hối hận sao?" Tuy rằng , mặt Tư Đồ Viêm có biểu tình gì nhưng Lâm Khả Tâm cũng có thể xác định ngữ khí của chính là khinh bỉ .



      Tưởng tượng đến mức giá khổng lồ đó , Lâm Khả Tâm khỏi khó xử , phải biết rằng dù cho đem bán cũng đủ 600 vạn a!



      Ngữ khí của Lâm Khả Tâm yếu rất nhiều :"Cái kia. . . . . . có thể dàn xếp chút ?" vừa , vừa nhìn về phía Tư Đồ Viêm



      Chỉ thấy khoé miệng nhếch lên , lạnh lùng ra hai chữ ——"Mơ Tưởng"






      Chương 15 : năm phải trả hết nợ cho tôi







      Nghe được vậy , Lâm Khả Tâm nhất thời thể thở , xoa xoa thắt lưng , rất thục nữ :"Này , tôi tôi có cố ý , thể bỏ qua cho tôi sao? Bất quá chỉ là cái bình hoa nát vụn , bây giờ nó làm gì còn giá trị như lúc đầu nữa." càng , ngữ khí càng thương tâm , nhịn được lại rươm rướm nước mắt.



      Thấy những giọt nước mắt của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm tự dưng mềm lòng , nhưng ý thức được bất thường của mình vội vàng khôi phục lại lạnh lùng như trước :" thu hồi lại mấy giọt nước mắt , đừng tưởng giả vờ khóc lóc tôi tính , huống gì tại so với thị trường bên ngoài giá “lần đầu tiên” thế nào cũng hơn 600 vạn."



      Lời của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm trừng to mắt , cái gì? Chẳng lẽ nghĩ những giọt nước mắt của là lừa đồng cảm sao? Dùng tiền để mua lần đầu tiên của người khác . . . . . .Có phải quá đáng ?



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm quật cường lau nước mắt "Hừ , ai ai , muốn đồ bại hoại như đồng tình? Tiền này tôi nhất định trả lại cho , chẳng qua tại tôi cần chút thời gian."



      Lâm Khả Tâm ngẫm nghĩ , cùng lắm liền đánh cả đời này công để đền bình hoa cho ... nhưng cũng định dễ dàng buông tha .



      " được , tôi có kiên nhẫn chờ , này 600 vạn phải trả hết cho tôi trong vòng năm."



      "Cái gì?" Lâm Khả Tâm thể tin người đàn ông này cư nhiên lại đưa ra cầu vô nhân đạo như vậy , 600 vạn chứ phải 600 đồng , làm gì có chuyện trong vòng năm kiếm ra 600 vạn?



      " có khả năng , tôi có biện pháp kiếm ra nhiều tiền vậy đâu." có cách nào , Lâm Khả Tâm đành lòng



      Kia , tư thế rất là – Tiền có , mạng cái.



      Thấy Lâm Khả Tâm bất đắt dĩ , Tư Đồ Viêm cảm thấy có chút ngoài ý muốn , quái phải biết rằng đới với Hách Thiểu Hoa mà 600 vạn chỉ là số , chỉ cần với ông ta câu phải ông ta hổ trợ sao? khi vậy cần gì quật cường kiên trì? Chẳng lẽ đầu ốc của này có vấn đề? quên chính mình có người cha dượng giàu có sao?



      thực thế , Lâm Khả Tâm cũng ngốc , biết có thể tìm Hách Thiểu Hoa để giúp nhưng muốn làm vậy , sau khi mẹ tái giá với Hách Thiểu Hoa , mẹ con bị vợ lớn của Hách Thiểu Hoa ——Mao Tú xa lánh , ngay cả người làm trong nhà cũng lấy lòng Mao Tú , đối xử với mẹ con hay làm khó dễ , trí nhớ thời thơ ấu trở về , vì muốn người khác to , từ rất ít khi dùng tiền của Hách Thiểu Hoa cho , có thấy món đồ chơi nào thích cũng chẳng dám ra , chỉ có thể im lặng hâm mộ nhìn những đứa trẻ cùng trang lứa chơi mà thôi.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 16 :Mắc Câu


      Lâm Khả Tâm biết , nếu như dùng tiền của Hách Thiểu Hoa chắc chắn Mao Tú cùng người trong nhà chỉ trỏ mẹ của , mà mẹ của tình cảnh càng thêm khổ , vì muốn liên luỵ đến mẹ mình , Lâm Khả Tâm quyết định dùng phân tiền nào của Hách Thiểu Hoa , tự kiếm việc mà trả nợ , đáng tiết , dứt khoát suy nghĩ thế nào , Tư Đồ Viêm câu liền đánh vỡ quật cường của :"Lâm Tiểu Thư , có vẻ hiểu vấn đề , thiếu nợ trả tiền , đạo lý hiển nhiên trong cuộc sống , làm vỡ bình hoa của tôi , làm tôi tổn thất , vậy phải tôi mới là người gia hạn trả tiền nợ sao? Hơn nữa , nếu trong vòng 1 năm trả hết tiền chỉ là 600 vạn. . . . . .Tóm lại bất luận thế nào , sang năm tôi chỉ cần thấy đem 600 vạn trả cho tôi , còn những thứ khác tôi quan tâm."



      Tư Đồ Viêm mặc kệ Lâm Khả Tâm làm thế nào , điều muốn chính là ép vào đường cùng .



      Cái này chết , Lâm Khả Tâm phát hoảng , rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Cùng tiếp tục tranh luận? Chính là chỉ ở khí thế , Lâm Khả Tâm liền xa xa bại bởi tay rồi , nhưng nếu cùng tiếp 「đá chọi đá 」 hậu quả phải là thể quỵt nợ sao?



      Cùng tiếp xúc với Tư Đồ Viêm thời gian , Lâm Khả Tâm liền khẳng định chính là tên máu lạnh , tuyệt tình , vậy có thể dùng thêm nhiều chiêu vô lại với ...



      Hay là hung hăng đánh cái rồi bỏ chạy? Trời ạ , chỉ cần nhìn thân thể biết có cửa đánh lại rồi , mà nếu chuyện có có thể xảy ra người gặp thượng đế ...



      Nếu tất cả biện pháp đều được chỉ có thể trơ mắt lựa chọn cuối ——thoả hiệp .



      " còn đường sống nào để thương lượng sao?" Lâm Khả Tâm nản lòng nghiêm mặt , tội nghiệp nhìn , kia biểu tình giống quả bóng cao su.



      Lúc này , Tư Đồ Viêm bước đến gần: " ra là có , chẳng qua. . . . . ." cố tình úp mở để cho càng thêm lo lắng . . . . . .



      "Chẳng qua cái gì?" Lâm Khả Tâm trừng to mắt , khẩn trương chờ đợi



      "Chẳng qua sợ muốn thôi." Tư Đồ Viêm lại tư thế lạt mềm buộc chặt , đợi Lâm Khả Tâm mắc câu .



      Quả nhiên , lời vừa ra , Lâm Khả Tâm liền bật người :" có , chỉ cần tôi có thể vấn đề gì."



      Thấy cá mắc câu , ánh mắt của Tư Đồ Viêm lướt qua tia gian xảo , bước đến kệ sách lấy ra tờ hợp đồng: "Được , ký vào hợp đồng này , nợ nần của chúng ta liền xoá bỏ."






      Chương 17 : Hai cái tôi điều chọn






      "Hợp đồng?" Lâm Khả Tâm nghi hoặc cầm lấy tờ giấy trong tay Tư Đồ Viêm , chẳng những đoán được nội dung bên trong mà còn thể lý giải vì sao người đàn ông này lại chuẩn bị tốt mọi thứ vậy?



      Nhưng đợi lúc Lâm Khả Tâm mở hợp đồng ra , nội dung bên trong làm cho nghi hoặc của thành khiếp sợ: "Cái gì?!" thể tin , trong nội dung của bản hợp đồng là muốn làm bà xã của , lại còn trong vòng 1 năm?



      "Cái kia . . . . . .Xin hỏi phải đưa sai đồ cho tôi rồi chứ?"



      Trong lòng Lâm Khả Tâm tự an ủi chính mình , nhất định đưa sai hợp đồng cho . là người đàn ông tuấn tú , khí phách lại có tiền muốn dạng phụ nữ nào chẳng được? Như thế nào lại coi trong tiểu nha đầu bình thường như đâu?



      Nhưng lời của Tư Đồ Viêm lần nữa đánh tan hy vọng của : " Những gì xem có sai." Ngữ khí của lạnh lung: "Nếu năm liền trả tôi 600 vạn , chọn 1 trong 2."



      Tuy rằng , nhìn bên ngoài có vẻ Tư Đồ Viêm cho Lâm Khả Tâm con đường sống nhưng đó chẳng có con đường sống nào dành cho Lâm Khả Tâm cả , điều nào cũng có lợi cho cũng là người chịu thiệt.



      Nhìn thấy vẻ mặt 「 thương lượng đường sống 」 của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm run rẩy : " —— ràng là ăn cướp trắng trợn."



      Này làm sao gọi là trả nợ? ràng là bán thân thôi !



      Bởi vì quá tức giận , trong nháy mắt mặt trở nên đỏ bừng , nhưng đề ý , ngược lại còn thập phần đồng ý :"Đúng nha , tôi chính là ăn cướp trắng trợn."



      Tư Đồ Viêm bày ra bộ dạng 「em có thể lấy tôi , thế nào 」.



      Nếu sợ hãi người đàn ông trước mắt làm ra hành động đê tiện với mình Lâm Khả Tâm muốn đem bản hợp đồng xé nát , sau đo hung hăng đập vô mặt ...



      Bất quá điều cố kỵ phải là thoả hiệp , Lâm Khả Tâm tính ngoan ngoãn phối hợp cùng , trong lòng giận , sau đó khhông chút nào sợ hãi: " Cả 2 điều kiện tôi đều chọn"



      "A?Hay muốn quỵt nợ?" Tư Đồ Viêm nheo mắt lại , nghiền ngẫm nhìn chằm chằm Lâm Khả Tâm.



      Nhìn thấy bộ dạng nhẫn nhịn chịu đựng , a dua xu nịnh của phụ nữ Tư Đồ Viêm thể thừa nhận quật cường của Lâm Khả Tâm chinh phục dục vọng của .



      Tuy rằng muốn thoả hiệp nhưng dù sao cũng chính mình làm bể bình hoa của người ta , lại nghe trong lòng lo lắng thôi: "Tôi tính toán , này 600 vạn tôi nhất định trả lại nhưng cho tôi chút thời gian , nếu đồng tình tố cáo tôi cũng được , cuộc sống này đều có công lý , tôi tin pháp luật chỉ đứng về phía nhà giàu."



      xong , Lâm Khả Tâm lại ra cỗ cảm giác hiên ngang lẫm liệt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :