1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 121






      Lời của Tư Đồ Viêm làm cho Hách Sa Sa dừng động tác , thể tin được tâm muốn giúp đỡ mình , nhưng cũng lập tức hành động mà lại lộ ra do dự .



      Thấy Hách Sa Sa chậm chạp bất động , Lâm Khả Tâm đoán được là Hách Sa Sa khônng yên tâm nên mới mở miệng : " Sa Sa , lấy nước để cho chị , em ở đây cùng Cố Ca Ca ."



      "Vâng , cám ơn Khả Tâm Tỷ." Thời điểm câu này , Hách Sa Sa khẩn trương nhìn chằm chằm khuôn mặt của Cố Thiếu Kiệt , ánh mắt thuỷ chung rời .



      Sau đó , Lâm Khả Tâm tìm người phục vụ lấy nước cà chua , mà Hách Sa Sa theo Tư Đồ Viêm tới phòng nghỉ .



      Tới phòng rồi , Tư Đồ Viêm nhàng để Cố Thiếu Kiệt ghế , sau đó chuyển hướng sang Hách Sa Sa : " ấy ngủ rồi đừng gọi ấy , để cho ấy nghỉ ngơi chút."



      Hách Sa Sa lên tiếng nhưng rồi chính là tảng lớn trầm mặc , lát sau , biết Tư Đồ Viêm nghĩ gì , chỉ thấy bỗng nhiên mở miệng , nhàng : " Thực xin lỗi."



      Tư Đồ Viêm nhìn Hách Sa Sa , thái độ vô cùng chân thành . Mang theo vài phần kinh ngạc , Hách Sa Sa trừng to mắt nhìn Tư Đồ Viêm



      Kỳ quái? Vừa rồi người ép bức Thiếu Kiệt Ca Ca uống rượu phải sao? Cớ gì tại chẳng những giúp đỡ Cố Thiếu Kiệt vào phòng , lại còn chân thành xin lỗi? Nhất là bộ dáng áy náy kia tuyệt đối thể giả vờ , nhưng nếu là áy náy sao còn ép buộc Thiếu Kiệt Ca Ca uống rượu? Chẳng lẽ. . . . . .



      "Chẳng lẽ biết Thiếu Kiệt Ca Ca thể uống nhiều rượu?"



      Mà điều làm cho Hách Sa Sa ngoài ý muốn chính là Tư Đồ Viêm cư nhiên phủ nhận: " , có thể nhìn ra , người khí chất ôn nhu giống Cố Thiếu Kiệt chắc canh có khiếu uống rượu."



      Bởi vì có ai trước mặt nên Tư Đồ Viêm cũng giả vờ khách khí nữa , trực tiếp đem cách xưng hô từ 「cố huynh 」 thành 「 Cố Thiếu Kiệt 」



      nghĩ tới Tư Đồ Viêm lại thành trả lời , Hách Sa Sa càng lúc càng nghi hoặc: " Nếu như cố ý ép ấy uống , vậy tại sao còn áy náy lời xin lỗi? phải nên cao hứng sao?"



      Đối với câu hỏi của Hách Sa Sa , Tư Đồ Viêm chỉ trầm mặc , gì , thấy như vậy , Hách Sa Sa biết muốn nên cũng hỏi thêm gì , liền đổi chủ đề: " trả lời cũng sao , bất quá tôi còn cái vấn đề." Hít hơi , Hách Sa Sa nhìn Tư Đồ Viêm hỏi: " ép bức Thiếu Kiệt Ca Ca uống rượu là vì Khả Tâm Tỷ sao? Bởi vì ấy từng thích Thiếu Kiệt ……..A?"



      nửa , Hách Sa Sa liền bịt miệng , như vậy ràn glà lộ ra hết ảo não của , ai ngờ Tư Đồ Viêm phản ứng kịch liệt hơn.



      " phải ! Này . . . . . ." Chữ 「 」 còn chưa ra , liền dừng lại .



      Ý thức được chính mình ra chân tướng , Tư Đồ Viêm bật người khôi phục biểu tình bình tĩnh , thay đổi tiếp: " ra chuyện Khả Tâm thích Cố Thiếu Kiệt , ấy cho biết , bất quá chuyện đó chỉ là quá khứ , tại Khả Tâm bên cạnh , còn so đo cái gì?"



      Nghe Tư Đồ Viêm vậy , trong lòng Hách Sa Sa cũng hơn nhiều , ra lúc trước còn để ý chuyện Lâm Khả Tâm thích Cố Thiếu Kiệt nhưng tại nghĩ lại Tư Đồ Viêm rất đúng , Khả Tâm Tỷ cùng chổ với Tư Đồ Viêm , mà chính cũng đính hôn với Thiếu Kiệt Ca Ca , còn lo gì nữa?



      Nghĩ thông suốt điểm đó , tức giận của Hách Sa Sa giảm nhiều , kia lại bị nghi hoặc thay thế . Tư Đồ Viêm , rốt cuộc là người thế nào?



      Ngay tại lúc Hách Sa Sa nghi ngờ , biểu tình của bỗng nhiên thay đổi , tiếp giây theo , Hách Sa Sa giả vờ khờ dại hỏi: " Tư Đồ Ca Ca , đẹp trai như vậy , chắc nhiều người thích lắm?"



      "Tàm tạm. . . . . ."



      "Quả nhiên Khả Tâm Tỷ hạnh phúc nha , cư nhiên tìm được bạn trai như , em hâm mộ ! Bất quá , Khả Tâm Tỷ xinh đẹp như vậy , con người cũng thiện lương , tay nghề lại tốt . . . . . .đúng rồi , từng ăn đồ ăn của Khả Tâm Tỷ nấu chưa? Chị ấy nấu được lắm nha"



      "Ừ"



      "Kia. . . . . ."



      Hách Sa Sa còn hỏi Tư Đồ Viêm , kia bộ dáng chờ mong giống tiểu nương hâm mộ tình trong truyện , mà dù sao cũng có gì làm nên liền trả lời , bì những câu hỏi của Hách Sa Sa là những câu , vấn đề , đến lúc sau bất động đầu óc , nghĩ nhiều liên tiếp trả lời .



      Nhưng ràng Tư Đồ Viêm coi thường con người của Hách Sa Sa , nên khi từ bỏ phòng bị , Hách Sa Sa nắm chặt thời cơ ném quả bom hẹn giờ " Tư Đồ Ca Ca , vậy thực rất Khả Tâm Tỷ ?"



      Vì câu hỏi này quá đột nhiên , theo bản năng Tư Đồ Viêm định mở miệng nhưng ngay tại lúc sắp đáp án , bỗng dừng lại , nhếch môi , sắc mặt cũng trở nên khó xem , Hách Sa Sa còn tưởng tức giận nên : " thực xin lỗi , có phải em hỏi chuyện nên hỏi?"



      Nhưng Tư Đồ Viêm còn có trả lời Hách Sa Sa mà dùng thanh hờn giận ra phía sau: " em ra đây cho ."



      Theo ánh mắt Tư Đồ Viêm , Hách Sa Sa quay đầu , liền thấy Lâm Khả Tâm từ sau cửa bước ra.






      Ꮺ Chương 122






      " , em nghe lén bao lâu rồi?" Tư Đồ Viêm chất vấn Lâm Khả Tâm .



      Vì chột dạ , cúi đầu , nhát gan trả lời: " có lâu , em chỉ vừa tới liền phát . . . . . ."



      Đối với lí do thoái thác của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bày ra thái độ bán tín bán nghi , nhưng cũng có chứng cớ dối , nên tiếp tục chất vấn: " Vậy tại sao em phải nghe lén?"



      "Em phải nghe lén , chỉ là thấy và Sa Sa chuyện vui vẻ nên em muốn quấy rầy thôi. . . . . ." Lâm Khả Tâm lắc ly nước trong tay , vẫn như cũ dám ngẩng đầu



      " sao?" Nếu như câu trả lời vừa rồi làm cho bán tín bán nghi , câu trả lời lần này của Lâm Khả Tâm làm cho chút cũng tin



      Đúng lúc này , Hách Sa Sa chủ động tiến lên , tiếp nhận ly nước trng tay Lâm Khả Tâm: " Khả Tâm Tỷ , cám ơn chị giúp em lấy nước , nơi này có em chiếu cố là tốt rồi , chị và Tư Đồ Ca Ca trở về ."



      Hách Sa Sa vừa dứt lời , Tư Đồ Viêm cũng tiếp tục lên án công khai Lâm Khả Tâm , chỉ liếc nhìn cái rồi ra ngoài phòng nghỉ , mà Lâm Khả Tâm hướng ánh mắt cám ơn đến Hách Sa Sa , cũng theo rời ra ngoài.



      Sau khi ra ngoài , Lâm Khả Tâm nhìn theo bóng dáng Tư Đồ Viêm , muốn mở miệng nhưng lại dám , chỉ có thể theo sát , vốn tưởng hôm nay nháo đủ rồi nên hẳn phải về nhà nhưng ai biết lại hướng khác .



      "Cai kia , phải về nhà sao?" Lâm Khả Tâm cẩn thận hỏi, nhưng Tư Đồ Viêm chính là trả lời .



      Bỗng nhiên , mấy đại thúc tới trước mặt Tư Đồ Viêm , cầm ly rượu : " Có thể gặp được TƯ Đồ Tổng Tài ở đây quả là duyên phận , biết Tư Đồ Tổng Tài còn nhớ tôi ?"



      Lâm Khả Tâm vốn tưởng kiên nhẫn , ai ngờ tiếp giây theo liền thay khuôn mặt tươi cười " Đương nhiên nhớ , tôi thế nào quên Hoàng Tổng đâu?"



      " xem , tôi trí nhớ của Tư Đồ Tổng Tài rất siêu , chỉ cần gặp qua lần quên:" Người bên cạnh đại thúc , chút cũng kiêng dè vỗ vỗ Tư Đồ Viêm .



      Cứ như vậy , bị đám người vây quanh chuyện xã giao với nhau.



      Lâm Khả Tâm biết mấy người đó có thể tham gia tiệc như hôm nay cũng phải là những người giàu có , nhưng nhìn nhóm người trước mặt này , cảm thấy tự nhiên .



      Tuy rằng mấy đại thúc đó đều là Kim Lĩnh nhưng thế nào lại có bộ dạng đẹp? Nhìn người răng hô , người đầu hói , so với Tư Đồ Viêm quả như 2 dạng người , hơn nữa nếu trưởng thành khẳng định chọn trạm mặt với Tư Đồ Viêm , vốn đẹp , làm vậy còn xấu hơn !



      Nhưng bọn người này hiển nhiên muốn rời , bọn họ gắt gao bao quanh Tư Đồ Viêm cứ như sợ rời .



      "Tư Đồ Tổng Tài , vừa rồi thấy uống ly rượu to như vậy , tại tình gì cũng có , làm cho người ta bái phục ! đến đến , trước tôi kính ly"



      "Lão Hoàng như kẻ trộm , cư nhiên muốn mình uống rượu với Tư Đồ Tổng Tài , được , tôi cũng muốn kính ly"



      "Tôi cũng vậy , tôi cũng vậy" đắm người tranh nhau kính rượu mà Tư Đồ Viêm cũng cự tuyệt



      bên cầm ly Whiskey " Tôi khách khí" xong , uống sạch hơi



      "Tư Đồ Tổng Tài là ngay thẳng ! Đây , ly nữa"



      Cứ vậy , bọn họ kính 1 ly rồi 1 ly , mà Tư Đồ Viêm cũng uống hết , lát sau uống 5 ly , tuy rằng Lâm Khả Tâm biết mình có quyền lợi can thiệp nhưng thấy uống nhiều vyậ vẫn là nhịn được tiến lên khuyên nhủ " Viêm , hôm nay uống nhiều rồi , đừng uống nữa"



      Lâm Khả Tâm xong định đoạt ly rượu trong tay Tư Đồ Viêm nhưng lại đẩy sang phía khác làm dành được



      Để Lâm Khả Tâm gần sát mình , Tư Đồ Viêm giọng "Lâm Khả Tâm , em phải vừa rồi còn giúp Cố Ca Ca đối phó tôi sao? Như thế nào bây giờ mới lo lắng cho tôi?" Dừng chút , ánh mắt và ngữ khí của cũng lạnh hơn rất nhiều - " Em đừng giả nhân giả nghĩa nửa , tôi ghê tỏm".



      Nghe Tư Đồ Viêm chính mình ghê tỏm , Lâm Khả Tâm như bị người khác tạt nước lạnh vào mặt , từ đầu đến chân lạnh thấu , muốn chính phải giả vờ mà lòng quan tâm nhưng lời đó như dính vào trong cổ họng như thế nào cũng ra được .



      thúc thúc chen vào : " U , vợ chồng son thầm gì với nhau? ngọt ngào a~"



      Tư Đồ Viêm đứng thẳng người , mỉm cười trả lời " có gì , tôi chỉ ấy cần lo cho tôi thôi."



      Quả vậy nhưng chỉ là cách khác nhau thôi , mà mấy người đại thúc cũng nghĩ nhiều ngược lại khuyên Lâm Khả Tâm : " Đúng vậy , tửu lượng của Tư Đồ Tổng Tài tốt như vậy , cần lo lắng."



      Lâm Khả Tâm ngăn khoé miệng , gật gật đầu , vì vậy nhóm người lại vây quanh Tư Đồ Viêm, làm đứng bên.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 123






      Tuy rằng đứng cách xa khoảng nhưng ánh mắt của Lâm Khả Tâm có rời khỏi , theo lý thuyết , vừa rồi quá đáng như vậy có thể tức giận rời mình trở lại xe , nhưng chính là vô dụng như vậy , cho dù chính mình thế nào vẫn yên lòng bỏ lại .



      Nhìn thấy trong quá trình uống rượu vẫn mỉm cười , Lâm Khả Tâm chút cũng vui , vì biết đó chỉ là nụ cười bên ngoài thôi , thậm chí có thể nhìn ra được lúc này thập phần vui hơn nữa lúc nâng ly cứ như kiểu tìm cầu phần giải thoát .



      Nhưng biết có ích gì? thể giúp giải quyết phiền não , mà người như cũng để giúp đỡ , chỉ vậy cảm giác mình vô dụng thôi.



      Chậm rãi , nhóm đại thúc cũng phát Tư Đồ Viêm đúng , làm ơn , người bình thường làm sao có thể liều mạng như vậy , dù tửu lượng có tốt cũng thể uống quài như thế? được , nếu như cứ bồi Tư Đồ Viêm uống xong , căn bản là lấy sinh mệnh của mình ra đùa giỡn !



      "Tửu lượng của Tư Đồ Tổng Tài tốt , nhưng tôi bỗng nhớ có chút việc phải . "



      "Ai , từ từ , tôi và cùng nhau ."



      "Tôi cũng vậy."



      Cả nhóm đại thúc làm bộ có lỗi , đám lui tràng , đến cuối chỉ còn lại mình Tư Đồ Viêm.



      Bất quá dù ai mời Tư Đồ Viêm uống rượu nữa nhưng vẫn cứ uống , guống như chứng minh mình uống lợi hại từ bỏ.



      Rốt cục , Lâm Khả Tâm nhịn được nửa , lên , giật cái ly trong tay , mà vì uống nhiều nên hành động cũng chậm , lúc này tránh động tác của Lâm Khả Tâm



      chỉ thế , đương lúc muốn đoạt lại ly rượu thậm chí còn làm được , híp mắt , dùng ngón tay run run chỉ vào Lâm Khả Tâm: " Lâm Khả Tâm , đưa ly rượu lại cho tôi."



      "Đủ rồi , Viêm , uống nhiều lắm rồi , đừng uống nữa." Lâm Khả Tâm cắn răng cự tuyệt



      " Lâm Khả Tâm , em lại lần nữa dám đối nghịch với tôi ! Em. . . . . ." Tư Đồ Viêm vừa vừa mại bước chân đến phía Lâm Khả Tâm , nhưng vừa được 2 bước sẫy bàn chân , trong nháy mắt ngã sấp xuống.



      "Cẩn thận." Lâm Khả Tâm bỏ ly rượu bàn , nhanh chân chạy đến dùng chính thân thể của mình đỡ lấy .



      "Đủ rồi , uống nhiều lắm rồi , đừng uống nữa." Lâm Khả Tâm gầm lên .



      " Lâm Khả Tâm , em đừng đụng tôi ! Tránh xa tôi tra chút , đừng giả vờ hảo tâm nữa , cút cho tôi , tìm Cố Ca Ca , cút" mỗi câu của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy khí lực còn , nhưng vẫn cắn răng , cố gắng đỡ .



      "Viêm , say rồi , , chúng ta về nhà."



      Lâm Khả Tâm xong , định đỡ lên xe nhưng còn chưa động bị đẩy ra , mà cũng vì mất thế liền té xuống đất: " Tôi , đừng đụng tôi , tiện nhân."



      Biểu tình chán ghét mặt thể ràng hơn , điều này làm cho Lâm Khả Tâm thể thở được , cái gì còn khổ hơn so với việc chính mình bị người mình chán ghét?



      "Được , em , em . . . . . ." xong , Lâm Khả Tâm xoay người hướng ra ngoài cửa , mà Tư Đồ Viêm nhìn theo bóng dáng khỏi nắm chặt tay.



      làm sao dám. . . . . .Làm sao là bỏ ngay như vậy? Mặc kệ là ai cho phép , cũng cho phép , trận trò chơi này chỉ đến khi chán rồi mới có thể rời , là của !



      Ngay tại lúc Tư Đồ Viêm muốn đuổi theo , lại thấy Đại Vĩ sốt ruột chạy vào: " Tổng Tài , tôi đến đỡ "



      Đại Vĩ xong , đỡ Tư Đồ Viêm đứng lên , sau đó hướng ra bãi giữ xe .



      "Đại Vĩ , là ấy kêu cậu tới?" Tuy Tư Đồ Viêm là ai nhưng Đại Vĩ hiểu 「 ấy 」 chính là Lâm Khả Tâm .



      "Đúng vậy , vừa rồi Lâm Tiểu Thư chạy tới khí lực quá thể đỡ tôi nhanh đến giúp , Tổng Tài , Lâm Tiểu Thư đối với thực. . . . . ." Đương lúc Đại Vĩ quay đầu , Tư Đồ Viêm ngủ rồi.



      Bên trong xe , Lâm Khả Tâm ngồi phía sau , có chút lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ cho đến khi thấy Đại Vĩ đỡ Tư Đồ Viêm , mới yên lòng , giúp Đại Vĩ mở cửa xe , cẩn thận đặt Tư Đồ Viêm nằm đằng sau , mà đầu gối lên đùi của Lâm Khả Tâm .



      Nhìn thấy Tư Đồ Viêm ngủ , Lâm Khả Tâm khỏi vươn tay , giúp sửa lại chút tóc hỗn độn , đúng , vô dụng , cho dù làm khó dễ bằng mọi cách thậm chút còn đuổi , cút , nhưng vẫn thể khoanh tay đứng nhìn khi lúc cần nhất . . . . . .






      Ꮺ Chương 124






      Huống gì lời của Tư Đồ Viêm làm cho cảm động như vậy lại càng nhẫn tâm , tuy rằng cũng nghe được ít nhiều cuộc đối thoại giữa và Hách Sa Sa , lúc ấy định đem nước vào lại nghe Hách Sa Sa hỏi có phải vì mà mới bỏ qua cho Cố Thiếu Kiệt?



      Lâm Khả Tâm vốn định vào ngăn lại , với Hách Sa Sa là do Hách Sa Sa suy nghĩ quá nhiều nhưng nghe đến Tư Đồ Viêm liền quyết liệt phủ định , câu 「 phải 」 của làm ngây người , biết nên đối mặt thế nào với , cũng biết nên đối mặt như thế nào với đáp án mình nghe được , càng biết như thế nào đối mặt với phiền lòng và xấu hổ.



      Nhưng còn chấp nhận được đau khổ đó , chợt nghe Tư Đồ Viêm lại 「 bây giờ Khả Tâm bên cạnh , còn so đo cái gì 」 đau khổ liền được chữa khỏi ..



      Tư Đồ Viêm , . . . . . .nghĩ vậy sao?



      Lâm Khả Tâm vỗ vỗ ngực của mình , thậm chí bây giờ vẫn cảm thụ được rung động kia , rất hiểu , phải loại người thích ra vẻ ân ái , ngược lại còn phủ nhận , thậm chí ngẫm lại , có lẽ vì thói quen này nên mới phủ nhận là vì mới ép Cố Ca Ca làm vậy ?



      Bất quá cũng vì thế , Lâm Khả Tâm khẳng định 10 phần câu kia là giả , chính là sau khi phát ra núp đằng sau ra đáp án



      Nhưng nếu là vậy , cớ gì lúc nãy chán ghét khi nhìn thấy ? Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm khỏi cảm giác cánh tay có chút đau , lúc nãy đẩy quá mạnh , tuy ngã xuống nhưng lại đụng phải cạnh bàn , nhưng đối với , đau đớn bên ngoàinày chẳng thể so sánh với nỗi đau bên trong khi chán ghét nhìn như vậy.



      Vì sao luôn thay đổi? Làm cho người ta rốt cuộc biết nghĩ gì? Cuối cùng với , xem là gì?



      Theo bản năng , Lâm Khả Tâm quay đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm.



      Đây là lần đầu tiên có thể nhìn lúc ngủ , vẻ mặt này rất an nhàn , hề lạnh lùng như mọi khi , Lâm Khả Tâm bị hấp dẫn , liền lẳng lặng nhìn đường về nhà.



      Trở lại nhà , Đại Vĩ giúp Lâm Khả Tâm mang Tư Đồ Viêm đến phòng ngủ , sau đó liền rời .



      Thấy bộ dáng ngủ say như chết của , Lâm Khả Tâm định vươn tay giải khai cúc áo , sau đó mang theo chúc thẹn thùng đưa tay kéo khoá quần xuống , đúng lúc này , Tư Đồ Viêm đột nhiên lấy tay trụ tay lại , mở to mắt , doạ nhảy dựng .



      " làm gì?"



      "Em thấy uống say , định giúp cởi quần áo , nếu ngủ mà thoải mái." Giả vờ giúp cởi đồ nhưng mặt của Lâm Khả Tâm nóng lên .



      Tư Đồ Viêm bỏ tay Lâm Khả Tâm ra , sau đó dùng ngữ khí chán ghét : " Tôi đừng đụng vào người tôi."



      Chết tiệt , rốt cuộc Lâm Khả Tâm nhịn được nữa: " Cuối cùng em làm sai cái gì? Tại sao đối xử với em như vậy?"



      Vấn đề này từ lúc xe muốn hỏi , mặc kệ là làm sai gì ít nhất cũng phải cho biết chứ? Chẳng lẽ chết rồi mà cũng hiểu?



      Mà Tư Đồ Viêm chỉ là khinh thường nhếch miệng " Làm cái gì? còn hỏi tôi làm cái gì? Đừng vừa rồi đối nghịch với tôi cũng phải là làm? có thể nào muốn cho tôi biết có khuất mắt?"



      Hiểu giận vì giúp Cố Thiếu Kiệt , nên cũng phát cáu , cũng đúng , ràng mới là chồng , nhưng chính lại giúp Cố Ca Ca đối nghịch với , đổi lại là người khác cũng tức giận.



      "Thực xin lỗi." Lâm Khả Tâm cúi đầu , ngoan ngoãn giải thích : " ra em cũng muốn đối nghịch với , nhưng là Cố Ca Ca thể uống , mà ấy là bạn nhiều năm của em , cho nên em. . . . . ."



      "Bạn? Tôi nghĩ là tình nhân mới đúng ?" Tư Đồ Viêm đánh gảy lời của Lâm Khả Tâm , châm chọc .



      Rốt cuộc chịu nổi hoài nghi của , Lâm Khả Tâm phản bác : " Tư Đồ Viêm , em cùng , em còn thích Cố Ca Ca nữa , người tại bây giờ em , , Cố Ca Ca bây giờ đính hôn với Sa Sa rồi , em thế nào cũng mơ tưởng đến chồng của kế muội mình , mong đừng làm nhục nhân cách của em."



      Nghe vậy , Tư Đồ Viêm khởi động thân mình: " A? Người như còn cần tôi phải sỉ nhục nhân cách sao?"



      " vậy là ý tứ gì?" Lâm Khả Tâm khơi mào bên lông mi hỏi.



      " Lâm Khả Tâm , nếu như mơ ước đến Cố Thiếu Kiệt , như vậy tại sao thân thủ giả tạo giúp ta tránh kiếp? có biết , nếu giúp , có lẽ tôi làm ta dễ chịu hơn nhưng cư nhiên chọn lựa cách vì đối nghịch cùng tôi? Cho nên Cố Thiếu Kiệt có nhiều đau khổ cũng là do ban tặng thôi , còn nữa nhớ kỹ ta là vị hôn phu của kế muội , Hách Sa Sa chưa liền định lên giúp Cố Thiếu Kiệt rồi? Này phải giọng khách át giọng chủ sao?"



      Nghe Tư Đồ Viêm vậy , Lâm Khả Tâm khỏi trầm mặc , quả lúc trước chỉ lo giúp đỡ , hoàn toàn nghĩ những điều này , tại ngẫm lại đúng là từng làm như Tư Đồ Viêm

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 125






      Thấy Lâm Khả Tâm gì , Tư Đồ Viêm lại tiếp tục châm chọc " gì nữa sao? Xem ra , cam chịu a. . . . . . Quả nhiên tôi đoán sai là day dưa tình với Cố Thiếu Kiệt , làm ơn , dùng đầu óc nghĩ lại xem , người có điều kiện như Cố Thiếu Kiệt sao lại coi trọng ? Mà chẳng những có biết lượng sức , ngược lại còn biết xấu hổ câu dẫn người ta trong tiệc đính hôn , là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga , Lâm Khả Tâm , cũng nhìn xem chính mình là đức hạnh gì?"



      " đủ chưa?" Lời của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm giận đến phát run



      Nhưng vẫn bộ dạng lạnh nhạt: " Đủ? làm nhiều chuyện đê tiện vậy , tôi thế nào mà đủ?"



      Chết tiệt, Lâm Khả Tâm nhịn được cả người run rẩy." Tư Đồ Viêm , có thể tin rằng em nhưng thể vu tội em câu dẫn Cố Ca Ca."



      "Vu tội?" Tư Đồ Viêm khinh thường nở nụ cười: " làm nhiều chuyện biết xấu hổ , chẳng lẽ còn ngại ngùng thừa nhận? làđánh chết cũng chịu sửa ha. Tôi phải bái phục đó."



      " Tư Đồ Viêm , hỗn đản." Bất chấp hậu quả gì , Lâm Khả Tâm ra câu , mà nụ cười mặt Tư Đồ Viêm liền biến mất.



      "tốt lắm , tốt lắm. . . . . ." Tư Đồ Viêm bên đứng dậy bên vỗ vỗ tay đến trước mặt Lâm Khả Tâm.



      " nghĩ tới Lâm Khả Tâm lại có lá gan lớn vậy , chẳng lẽ vì hôm nay giúp Cố Thiếu Kiệt nên liền xem ta là chỗ dựa? Tôi cho biết , đừng nằm mơ" xong , Tư Đồ Viêm liền đem Lâm Khả Tâm bổ nhào lên giường .



      " Tư Đồ Viêm , làm cái gì?Buông"



      "Tôi chỉ muốn cho xem , rốt cuộc Cố Thiếu Kiệt có thể giúp ? Ví dụ như tại" Vừa dứt lời , Tư Đồ Viêm hung hăng cắm ngụm lên vai Lâm Khả Tâm.



      .."Đau quá , Tư Đồ Viêm , điên rồi" Lâm Khả Tâm đau đến nước mắt liền nhanh chảy ra



      " mắng tôi điên? cho biết tôi có thể điên cuồng hơn thế này nữa." xong , liền túm lấy tay Lâm Khả Tâm , sau đó dùng phương thức tàn bạo cởi bỏ đồ người .



      Lâm Khả Tâm muốn đẩy ra nhưng tay bị đặt phía sau , căn bản thể phản kháng , chỉ có thể cầu xin : " cần , hôm nay là kì nguy hiểm"



      Nhưng Tư Đồ Viêm như nghe lời , nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo người , sau đó cúi thân , thỉ thủ " phải tôi sao? Vậy sinh cho tôi đứa con để chứng minh tình của ."



      " , đứa phải là được sinh ra trong tình , nhưng em , tại chỉ là giận cá chém thớt , như vậy đứa sinh ra hạnh phúc , cho dù hận em đứa cũng là vô tội." Lâm Khả Tâm nhớ , rất thích có con nên tưởng vì vậy mà tha cho , nào ngờ tiếp nhận lại chỉ thêm tuyệt vọng thôi .



      "Kia thế nào? Có phải may mắn có dòng máu thấp hèn của sao?" xong , thậm chí để có thời gian phản ứng , liền mạnh mẽ tiến nhập vào trong cơ thể của , điên cuồng mà đoạt lấy .



      Biết tất cả đều thể ngăn lại , Lâm Khả Tâm phản kháng mà chỉ lựa chọn chấp nhận.



      Lúc Tư Đồ Viêm phóng xuất ra toàn bộ tình cảm , thoả mãn nằm ngủ , Lâm Khả Tâm lặng yên đứng dậy , vào phòng tắm tẩy rửa chất lỏng hỗn hợp người, sau đó mới ra giường nằm ngủ.



      Là ai , người trở nên bé trong toàn thế giới? Mà người bé như chỉ có thể chờ mong đêm nay qua , rồi mọi thứ khôi phục lại bình thường.



      Đáng tiếc Lâm Khả Tâm còn biết cái gì gọi là 「bình thường 」, bất quá là chọn biểu tình cam chịu , ngay tại lúc nhắm mắt , dần tiến vào giấc ngủ , Tư Đồ Viêm bên nỉ non nhất thời đánh lui tất cả ủ rũ của Lâm Khả Tâm .



      " Sa Sa. . . . . ."



      Sa Sa? Hách Sa Sa? Lâm Khả Tâm thể tin vào những gì mình nghe , thậm chí cảm thấy mình nghe lầm nhưng câu tiếp theo liền phủ định nghi ngờ của



      " cần gả cho Cố Thiếu Kiệt . . . . . . cần. . . . . ." (ha, ra là vậy.!!!!!! Thúi cho chị Tâm!



      Kia trong nháy mắt , cả người Lâm Khả Tâm trở nên cứng ngắc ... cần gả cho Cố Thiếu Kiệt. . . . . .Người Tư Đồ Viêm phải Hách Sa Sa lài ai nữa?



      Lâm Khả Tâm chậm rãi quay đầu nhìn Tư Đồ Viêm nằm cạnh , chỉ thấy cau mày , nhìn thoạt rất đau khổ , giống như uống rượu điên cuồng lúc nãy .



      Lâm Khả Tâm cảm thấy mình hiểu được cái gì đó nhưng cũng phải quá , Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa? có khả năng , chỉ là vừa quen biết Hách Sa Sa? Bất quá cũng hẵng , dù sao Sa Sa rất hay cùng Hách Thúc Thúc ra ngoài tham gia tiệc , có lẽ từng gặp qua Hách Sa Sa sao .



      Tuy rằng nhiều suy nghĩ lên trong đầu , nhưng căn bản cũng có lòng dạ mà lo lắng , bây giờ chỉ có điều tràn ngập trong đầu chính là —— Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa.






      Ꮺ Chương 126






      Lâm Khả Tâm chỉ biết là Cố Ca Ca thích Sa Sa , nghĩ tới ngay cả Tư Đồ Viêm cũng thích Hách Sa Sa , vì cái gì thích ai cũng chỉ là kết quả như vậy?



      Nhìn hồi lâu , nước mắt cũng theo hốc mắt tràn ra . . . . . .chỉ cần nghĩ Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa , lòng đau , đau như muốn liệt phế .



      Ở trong yên lặng tự khóc thầm , khóc lâu lâu. . . . . . .



      Buổi sáng hôm sau , lúc Tư Đồ Viêm tỉnh lại thấy Lâm Khả Tâm ở bên cạnh.



      Nhưng cũng có để ý , mặc quần áo vào ra phòng khách , quả nhiên liền thấy ôm Tiểu Bối , ngơ ngác ngồi sofa.



      "Như thế nào thức dậy sớm vậy?" Tư Đồ Viêm bên cúi đầu chỉnh cà-vạt , bên thuận miệng hỏi.



      Mà Lâm Khả Tâm vẫn nhúc nhích nhìn phía trước , mặt chút biểu tình.



      "Em có vấn đề muốn hỏi "



      "Vấn đề?"



      Ý thức được ngữ khí đúng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngẩng đầu , nhìn về phía , vẻ mặt bình thường ôn hoà , hoạt bát giờ phút này trầm trọng thể hơn.



      Tuy rằng biết Lâm Khả Tâm muốn hỏi gì nhưng cũng đoán được là vấn đề thoải mái , vì thế cự tuyệt : " Hôm nay tôi có việc bận , có gì để tôi về sau."



      xong , định rời nhưng Lâm Khả Tâm liền gọi lại: " Chờ chút"



      Tư Đồ Viêm vẫn là quay đầu , dùng mõm kiên nhẫn : " Tôi có chuyện gì đợi tôi về sau."



      Chính là Lâm Khả Tâm muốn lại bị lừa nữa , buông Tiểu Bối sau đó đứng dậy chạy đến trước mặt , chặn đường lại.



      Thấy cảnh này , Tư Đồ Viêm nhíu mày: " Lâm Khả Tâm, điếc hay là choáng váng? Sáng sớm có gây với tôi vui sao?"



      "Em chỉ có 1 vấn đề." Vì khóc hơn nửa buổi tối , nên nhìn có chút tiều tuỵ , vì vậy Tư Đồ Viêm có rời mà chỉ đứng tại chỗ , trầm mặc chờ hỏi.



      Lâm Khả Tâm hít sâu hơi , rồi hỏi: " Người có phải Hách Sa Sa?"



      giây trước , biểu tình của Tư Đồ Viêm là kiên nhẫn , giây sau , vẻ mặt biến thành khiếp sợ , đúng vậy , Lâm Khả Tâm đoán đúng , quả thích Hách Sa Sa.



      thế nào lại biết chuyện này? Cái này trừ bỏ , có ai biết mới đúng . . . . . .Chẳng lẽ vì tối hôm qua uống say nên sảng?



      Tuy rằng trong lòng có lắm khiếp sợ nhưng bình phục tâm tình , ra vẻ sao cả : " Thực buồn cười , Lâm Khả Tâm , tôi hiểu gì."



      Mặc dù ngữ khí rất bình tĩnh nhưng nhìn biểu tình của Lâm Khả Tâm đoán sai , mà kia cho đáp án: " phủ nhận."



      Mang theo mất mác , Lâm Khả Tâm giọng lại làm cho Tư Đồ Viêm thêm bất an.



      "Tuỳ nghĩ sao cũng được , tôi muốn làm , đừng cản đường."



      Tư Đồ Viêm lấy tay đẩy Lâm Khả Tâm ra , sau đó tiếp tục bước nhưng vừa được 2 bước lưng liền có lực ôm lấy là —— Lâm Khả Tâm ôm từ đằng sau .



      "Vấn đề tôi trả lời xong rồi , lại làm gì đây?" Khẩu khí của Tư Đồ Viêm thập phần tốt nhưng cũng tiếp tục bước



      "Em còn vấn đề cuối cùng nữa , hỏi xong , em còn quấy rầy ." Lâm Khả Tâm gắt gao ôm từ phía sau , cứ như sợ buông ra rời mãi mãi.



      "."



      Ngữ khí của Tư Đồ Viêm lạnh như băng làm cho Lâm Khả Tâm thất vọng đau khổ nhưng vẫn cố gắng lấy hi vọng cuối cùng: " Viêm , có bao giờ thích em dù chỉ là chút ?"



      gian trầm mặc , xấu hổ bao trùm lên căn nhà , cả thế giới như cũng yên lặng theo , thậm chí Lâm Khả Tâm có thể nghe cả hơi thở của .



      Qua lút sau , Tư Đồ Viêm mở miệng: " Nhàm chán."



      xong , Tư Đồ Viêm đẩy tay Lâm Khả Tâm ra , sau đó quay đầu lại liền ra cửa , trong nhà chỉ còn lại Lâm Khả Tâm trố mắt đứng tại chỗ .



      Khoảng khắc cửa đóng lại , còn tưởng như tim nổ mạnh , lòng của như bị xé ra làm mảnh lớn , vắng vẻ , khó chịu thôi.



      vốn định nếu trả lời có kia để ý những chuyện trước đây mà tiếp tục làm vợ của , hi vọng mỗi ngày tốt hơn , nhưng nếu , kia liền cầu buông tha , đừng để càng thêm lún sâu .



      Nhưng đáp án kia coi như là gì? Nhàm chán? Này tính là gì đây? Rốt cuộc có thích hay ? Vì sao trái tim của ai bắt được?



      Bất quá , khẳng định được điều tuyệt đối chính là thích Hách Sa Sa.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 127 :






      Nhưng từ khi nào Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa? Nếu trước khi gặp thích Hách Sa Sa , kia khi biết lúc thổ lộ với Cố Thiếu Kiệt , lại phản ứng thế nào?



      Bất quá nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm củng đủ hiểu tại sao rất phản cảm khi và Cố Thiếu Kiệt ở gần nhau , dù sao Hách Sa Sa cũng đạ chọn Cố Thiếu Kiệt , nên muốn thấy cứ gần gũi với Cố Thiếu Kiệt



      Còn nữa , có thể hay Tư Đồ Viêm sớm biết mối quan hệ giữa , Cố Thiếu Kiệt, và Hách Sa Sa , nhưng giả vờ biết?



      Đúng vậy , như thế cũng có thể giải thích lần đầu tiên khi Tư Đồ Viêm gặp Cố Thiếu Kiệt liền tỏ vẻ địch ý . . . . . .Nhưng tại sao phải làm vậy?



      Bỗng nhiên , Lâm Khả Tâm nhớ tới tư liệu của mình khi thấy trong phòng làm việc của Tư Đồ Viêm



      Chẳng lẽ sớm điều tra tư liệu về nên cố ý tới gần rồi thông qua mà tiếp cận Hách Sa Sa? Nhưng bởi vì Hách Sa Sa đính hôn cùng Cố Thiếu Kiệt nên trong tiệc mới vui như vậy?



      đúng, nếu thích Hách Sa Sa , kia tại sao còn muốn lấy làm vợ? còn muốn lưu lại năm? Nếu Hách Sa Sa biết 2 người phát sinh quan hệ như vậy theo đuổi Hách Sa Sa sao?



      Hơn nữa , theo tính cách của Tư Đồ Viêm muốn gì phải có được , cần gì phải dùng biện pháp này? Huống chi trong bữa tiệc ràng là Hách Sa Sa mới quen biết , và là lúc trước cũng có hành động gì với Hách Sa Sa , này phù hợp với tính cách của .



      Tuy rằng , Lâm Khả Tâm tính toán thế nào , nhưng 2 chuyện ngày đó khẳng định có chút liên quan , vả lại chừng , tại cuộc sống của bị tay an bài. . . . . .



      Buổi tối . . . . . .



      "Phanh"



      tiếng đóng cửa mạnh truyền đến , Lâm Khả Tâm liền vội vàng đứng dậy chạy ra cửa , có nhiều điều muốn hỏi cho ra lẽ .



      "Viêm về. . . . . ." Nhưng vừa được nửa , liền cứng người.



      Thoe ánh mắt nhìn lại , trong lòng ngực của ôm người phụ nữ rất xinh đẹp , cảm thấy đầu óc như "pong" tiếng.



      Người phụ nữa này là ai? Tại sao lại ôm chặt lấy như vậy? Vì cái gì mở miệng giải thích cùng chút? Vì cái gì thậm chí cũng nể mặt ? Cư nhiên mang phụ nữ khác về nhà? Đây phải nhà chỉ có sao?



      Thấy Lâm Khả Tâm mở miệng , người phụ nữ mặc áo đỏ , móng tay vẽ vẽ lên xương quai xanh của Tư Đồ Viêm , con ngươi dài mang theo địch ý , liếc xéo Lâm Khả Tâm .



      "Viêm , ta là ai?" Người phụ nữ mở giọng ** , chỉ nghe thôi , là đủ làm người khác tê dại.



      Tư Đồ Viêm thậm chí nhìn Lâm Khả Tâm , liền : " ta là người chút nữa hầu hạ chúng ta."



      Nghe Tư Đồ Viêm vậy , người phụ nữ nở nụ cười , bất quá rất nhanh hồi phục , tuy rằng có thói quen khi phát sinh quan hệ với người bên cạnh , nhưng cũng biết Khả Tâm có mối quan hệ gì với Tư Đồ Viêm nên lòng ghen tị cũng hạ xuống.



      "Viêm , tốt." Người phụ nữ đó , miệng nở nụ cười mị hoặc .



      Nhưng Lâm Khả Tâm chút cũng thể cười , hầu hạ? Đây là ý gì? Hay là lúc hai người lên giường , bên cạnh bưng trà chuyển nước?



      tại , chỉ nghĩ đến cảnh tượng ghê tởm đó, cũng thấy 「tốt đẹp 」 gì .



      "Em cự tuyệt." Lâm Khả Tâm lớn tiếng phủ quyết , nhìn thấy người quay cuồng giường với phụ nữ khác , tuyệt đối làm được .



      " Tư Đồ Viêm , đây là nhà của em , hãy để cho người phụ nữ này " Dùng dũng khí cuối , Lâm Khả Tâm mở miệng .



      Nhưng lời của lại làm biểu tình của Tư Đồ Viêm lạnh lẽo , lạnh như mấy chục độ C



      "Nhà của ? Lâm Khả Tâm , cần tuỳ tiện vậy , bất quá chỉ là có quan hệ hợp đồng , nơi này có tới lượt ."



      Bởi vì Tư Đồ Viêm tức giận rất đáng sợ nên chỉ Lâm Khả Tâm mà người phụ nữ trong lòng ngực của cũng trở nên run rẩy.



      Cảm nhận được người phụ nữ phát run , Tư Đồ Viêm ôn nhu vỗ vỗ sau lưng ta: " cần sợ , em , đừng khẩn trương như vậy."



      Nhìn thấy Tư Đồ Viêm ôn nhu với người phụ nữ khác , Lâm Khả Tâm lúc này mới phát , ngay cả lúc ôn nhu cũng là vũ khí đáng sợ .



      Người phụ nữ cười duyên , Tư Đồ Viêm liền mang ta vào phòng ngủ , chỉ nghe : " Còn sửng sờ ở đó làm gì? theo ?"



      "Em "Có chút yếu ớt , Lâm Khả Tâmcự tuyệt



      đem chính người chồng của mình tặng cho nữ nhân kia giường , vì sao còn buông tha ?



      Chính là cho như ý nguyện.






      Ꮺ Chương 128






      " Lâm Khả Tâm , chẳng lẽ quên hậu quả của việc đối nghịch tôi rồi? Thừa dịp tôi còn chưa nỗi giận mau lại đây."



      còn cách nào , Lâm Khả Tâm chỉ còn hướng đến phòng ngủ , nhưng chân lại như sắt , bước rất nặng nề.



      vào phòng ngủ , Tư Đồ Viêm đứng bên giường , mà nữ nhân kia nằm ở tư thế cực kì xinh đẹp



      "Như thế nào lại chậm vậy , qua đây." Ngữ khí lạnh lùng của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm có chút tư vị gì , trầm mặc , .



      "Như thế nào , miệng câm , đừng với tôi ngay cả lổ tai cũng bị điếc nha?"



      ". . . . . . có" Lâm Khả Tâm vô lực hồi đáp



      "Nếu có , lại đây." Nghe vậy , Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn đứng sau , mà nhìn về người nữ nhân , trêu đùa: " Em có gì cần ta làm ?"



      Người phụ nữ nghĩ nghĩ , sau đó hấp dẫn túm cavạt Tư Đồ Viêm , bên túm tới gần mình , khoảng cách chỉ còn lại mấy mm



      "Em chỉ muốn ." Nữ nhân dùng thanh khàn khàn .



      " như em mong muốn" Tư Đồ Viêm dùng thanh to như là cố ý cho Lâm Khả Tâm nghe , sau đó quay đầu nhìn về phía Lâm Khả Tâm.



      chỉ cúi đầu , nhìn bọn họ , trong mắt thấy tình tự .



      "Ai cho cúi đầu? Ngẩng đầu lên , tôi muốn phải nhìn chúng tôi từ đầu tới cuối." Tư Đồ Viêm lần nữa ra lệnh .



      Lâm Khả Tâm chậm rãi ngẩng đầu , trong mắt còn mang theo lệ quang , mà biết từ lúc nào tới trước mặt .



      " nghe được lời chúng tôi chưa?"



      "Nghe được"



      "Lặp lại lần nữa"



      ". . . . . .. . . . . ."



      "Tôi , lặp lại lần nữa"



      Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , ánh mắt có chút phẫn nộ , bi thương , vốn những lời đó nghe 1 lần thôi như dao cắt vào tim rồi , huống chi là lập lại lần nữa?



      Nhưng Tư Đồ Viêm vẫn vậy , ngoại trừ lặp lại còn lựa chọn nào khác?



      " ấy , ấy muốn "



      xong , Lâm Khả Tâm nghiêng đầu về hướng khác , nhăn mặt cố nén nước mắt



      Tư Đồ Viêm lấy tay nắm cằm của Lâm Khả Tâm , đem mặt đối diện với : "Tôi rồi , tôi muốn nhìn chúng tôi."



      "Em. . . . . . biết." Lâm Khả Tâm xong , vùng khỏi tay .



      "Nghe được ấy muốn tôi , kia còn giúp tôi cởi quần áo?"



      "Em sao?" Nữ nhân xinh đẹp chu môi đỏ mọng , khiêu khích nhìn .



      Tư Đồ Viêm thay đổi sắc mặt , cố ý làm trò trước mặt Lâm Khả Tâm: " Quần áo của em đương nhiên là cỡi rồi , như thế nào lại giao cho người khác?"



      Nghe được đáp án mình muốn , nữ nhân đắc ý nở nụ cười , sau đó khiêu khích nhìn về phía Lâm Khả Tâm nhưng 「Xem , đối với tôi tốt , còn cái gì cũng 」.



      Về phần Tư Đồ Viêm , quay đầu nhìn Lâm Khả Tâm: "Sao còn đứng yên ở đó? Đứng ở đó giống cái đầu gỗ làm gì?"



      Đối với cầu của , tuy rằng muốn -" có tay tự chính mình cởi được sao"- Nhưng tại đây phải lúc , vì vậy vươn tay , cởi áo cho .



      Đầu tiên là áo khoác , rồi đến sơ mi , sau đó là quần , Lâm Khả Tâm vốn tưởng rất đơn giản nhưng tế giống nghĩ .



      Đương lúc giúp cởi bỏ nút áo sơ mi , đây là lần đầu quan sát gần gũi lòng ngực của , mùi hương người làm cho tim đập nhanh hơn , thậm chí mỗi cút áo , mặt liền nóng hơn chút.



      Lúc cái nút cuối được cởi ra , nhìn thấy lòng ngực kiên cố cân xứng của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm khõi nghĩ đến chút nữa thân hình hoàn mỹ này day dưa giường với nữ nhân khác , mà tay cũng run run .



      "Em làm được." Lâm Khả Tâm lui 2 bước , hoàn toàn đầu hàng .



      Tư Đồ Viêm vốn định tiếp tục làm khó Lâm Khả Tâm nhưng lại nghe người phụ nữ giường kêu: "Viêm , so đo với ta làm gì ? Người ta chờ kịp rồi~"



      Tư Đồ Viêm dùng nửa con mắt nhìn Lâm Khả Tâm " Lâm Khả Tâm , nể mặt ấy lần này tôi so đo cùng , nhưng nếu nửa đường dám chạy , liền xong đời."



      xong , dùng tư thế cực kỳ khêu gợi cởi bỏ khoá quần , lưu loát cởi quần ra rồi chậm rãi hướng người phụ nữ đó đến.



      Thấy mỗi lúc xa hơn , Lâm Khả Tâm thiếu chút nữa nhịn được liền chạy đến ôm , cầu đừng làm vậy , nhưng biết nếu làm vậy hậu quả chỉ tệ hơn .



      Dù sáo chính sáng nay cũng hỏi có thích , tối liền đem người phụ nữ khác về , muốn để hiểu thích , phải sao?



      Ý thức được điểm ấy , Lâm Khả Tâm có vươn tay ngược lại gắt gao nắm chặt , để tránh hèn mọn trong lòng.

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 129



      Người phụ nữ hơi hơi chuyển động thân , khiêu khích nhìn Tư Đồ Viêm , mà nằm ngườicô ta, chậm rãi cởi khoá kéo , sau đó xốc váy lên . . . . . .hết thảy đều như trong phim tình cãm lãng mạng , mang theo hương vị tốt nhất.



      Nhưng Lâm Khả Tâm cho rằng như vậy , vì tay nắm lực quá lớn nên móng tay ghim vào thịt , tay cũng thiếu máu mà trắng bệch , dù là vậy , vẫn khỏi đau đớn trong tâm .



      Đụng chạm , vuốt ve , hôn môi. . . . . .Nhìn màn ảnh quen thuộc này , khỏi dở khóc dở cười , tuy rằng trước đây nhìn vào những điểm phun tào trong hợp đồng nhưng khi đó chỉ là tưởng tượng tuỳ tiên 5, ngờ cư nhiên bây giờ lại xảy ra.



      Hơn nữa lúc đó ước gì mỗi ngày ở bên ngoài lăng nhăng bừa bãi , chỉ cần đụng là được rồi , nhưng lúc này đây khi thấy cảnh cùng chỗ với người khác , lại hy vọng người trong lòng ngực của chính là .



      "A. . . . . .A" Cùng với tiếng rên rĩ củacô , tiến nhập vào trong cơ thể của ta , nhiệt tình mà tàn sát luật động , tuy rằng thân kinh bách chiến nhưng đây vẫn là lầy đầu kịch liệt quan hệ vậy , tiếng ta thở gấp , sau đó tiếng " ba . . . . . .ba" , nhưng ràng những thanh đó đâm vào lổ tai của Lâm Khả Tâm , cũng là đâm vào tim .



      cần , nên nhìn cảnh tượng tàn nhẫn như vậy , này phải , phải. . . . . .Này nhất định nằm mơ , phải tỉnh lại ...



      Lâm Khả Tâm nhất thời cảm thấy những cảnh trước mắt tối sầm , sau đó "Bịch" tiếng , té xỉu mặt đất.



      . . . . . .



      Mở mắt ra , trần nhà tái nhợt thu vào mắt của Lâm Khả Tâm , giật giật phá dưới thân phải khuynh hướng cảm xúc , mà ngược lại nằm giường .



      Kỳ quái , nhớ chính mình té mặt đất , chẳng lẽ nằm mộng? Nhưng những hình ảnh khỏi quá chân ?



      Vì muốn biết mình ngủ bao lâu nên Lâm Khả Tâm hướng nhìn lại , đối diện lại là ánh mắt của Tư Đồ Viêm .



      Ánh mắt của vẫn như trước lạnh như băng , nhưng Lâm Khả Tâm cảm thấy trong đó có vẻ lên tia lo lắng.



      "Viêm , về lúc nào?"



      Tư Đồ Viêm hơi hơi nhếch miệng: " sớm trở về."



      Nghe vậy , Lâm Khả Tâm vội vàng ngồi dậy:" vậy chắc chưa ăn cơm , em nấu cơm cho ."



      Lâm Khả Tâm định xuống giường , nhưng thấy toàn thân loả lồ trong nháy mắt rụt về: " , thế nào lại mặc quần áo?"



      Tư Đồ Viêm vội trả lời , mà chỉ lấy tay đặt Lâm Khả Tâm giường , dùng ánh mắt con mồi nhìn " Em giúp tôi cởi , em quên rồi sao?"



      Lời của làm cho Lâm Khả Tâm trừng to mắt , sợ hãi nhìn : " vậy vừa rồi em nằm mơ? và người phụ nữ kia . . . . . ."



      Tư Đồ Viêm gật gật đầu: "Đúng , tôi và ấy lên giường , hơn nữa tại tôi muốn em."



      Nghe thế , Lâm Khả Tâm gần như điên cuồng từ chối :" vừa đụng người phụ nữ khác , đừng đụng tôi."



      Chỉ cần tưởng tượng đến bộ dạng dây dưa của Tư Đồ Viêm và người phụ nữ khác , liền cảm thấy ghê tởm .



      Nhưng lại gắt gao áp chế Lâm Khả Tâm: " Đó là chuyện có khả năng."



      Tư Đồ Viêm hiểu được Lâm Khả Tâm ngại bẩn nhưng càng làm vậy càng phải dứt khoát có được .



      " Lâm Khả Tâm , muốn trách trách vừa rồi em té xỉu , tôi rồi , tôi muốn em nhìn chúng tôi từ đầu đến cuối , em làm được đây là trừng phạt của em."



      xong , Tư Đồ Viêm bá đạo mở hai chân của Lâm Khả Tâm , dùng sức tiến vào bên trong , động tách rành mạch , lưu loát , bá đạo .



      Bởi vì chuẩn bị , ma xát mãnh liệt làm cho Lâm Khả Tâm khỏi nhíu mày . Ô ! Đau quá !



      rất muốn kêu đau nhưng chính mình tự cố nén vào trong .



      Thấy Lâm Khả Tâm nhíu mày , Tư Đồ Viêm hề thương hoa tiếc ngọc mà ngược lại còn dùng lực mạnh hơn , thậm chí so với lúc trước kịch liệt hơn nhiều , giống như bị ngược đãi , đau đớn làm Lâm Khả Tâm khóc ra.



      Ngoại trừ nỗi đau bên ngoài , thể chịu được , huống gì vừa rồi cùng người phụ nữ khác quan hệ trước mặt , tại lạnh bá đạo muốn ..



      chán ghét , nhưng có cách nào cự tuyệt , đây có lẽ là số mệnh của sau khi gặp Tư Đồ Viêm. . . . . .



      Sáng sớm hôm nay , chờ lúc Lâm Khả Tâm tỉnh lại ở nhà .



      ngồi dậy nhìn thấy dấu vết loang lổ ra giường , khỏi nhớ tới chuyện phát sinh hôm qua , dạ dày nhất thời trận ghê tởm .



      Lâm Khả Tâm vốn định tự mình giặt ra giường nhưng nghĩ cái ra này có dấu vết của người phụ nữ khác , kia trực tiếp né xuống , bước vào phòng tắm , dội nước từ đầu đến chân phen , giống như kỳ vọng có chuyện gì xảy ra nữa.



      Chính là ban đêm , Tư Đồ Viêm lại dẫn thêm người phụ nữ khác về , chỉ vậy , mà cảm giác như hôm qua chưa chịu đủ kích thích , nên lần này mang người phụ nữ mà hề muốn thấy ——Tần Hiểu Linh.






      Ꮺ Chương 130






      Tần Hiểu Linh trang điểm như bức trang nồng đậm , quần áo mặc còn ngắn hơn lúc trước , lộ ra cánh tay gắt gao ôm lấy người của Tư Đồ Viêm , bất quá tuy rằng chỉ ôm lấy nhưng cũng đủ làm cho Lâm Khả Tâm thở ra hơi .



      Thấy Lâm Khả Tâm trầm mặc gì , Tần Hiểu Linh đắc ý nở nụ cười :" Ai nha , ai nha , này phải Lâm Khả Tâm sao? Thế nào mà mặt xám mày tro vậy? Vẻ kiêu ngạo của lần trước chạy đâu rồi?"



      Kiêu ngạo?



      Nhưng Lâm Khả Tâm cũng gì , vì hiểu Tần Hiểu Linh có thể làm trò trước mặt Tư Đồ Viêm , mà im lặng có nghĩa là ngầm đồng ý để cho Tần Hiểu Linh làm vậy.



      Ý thức được điểm này , tim Lâm Khả Tâm lại đau nhói , khỏi nhớ lúc xưa , khi Tần Hiểu Linh khi dễ , Tư Đồ Viêm còn vì giúp mà mắng Tần Hiểu Linh , rồi còn cấm ta đến nhà gây , khi đó quan tâm làm cho cỡ nào cảm động.



      Nhưng là lúc này đây , Tư Đồ Viêm chẳng những bảo vệ ngược lại còn ngầm đồng ý để Tần Hiểu Linh khi dễ , mà này ai có thể đoán được đâu?



      "Tần Tiểu Thư , tôi biết thích tôi nhưng cũng sao , tôi biến mất trước mặt các người , miễn ảnh hưởng đến hưng trí của các người"



      muốn tiếp tục ở đây chịu đựng khi dễ của Tư Đồ Viêm nên Lâm Khả Tâm chủ động rời .



      Nhưng có đáp ứng: " Ai có thể rời ?”



      “Nếu rồi ai hầu hạ tôi và Tư Đồ Ca?" Tần Hiểu Linh hùa theo



      Lời của Tần Hiểu Linh làm cho Tư Đồ Viêm nhíu mày , ra cho Tần Hiểu Linh chuyện Lâm Khả Tâm hầu hạ khi cùng người khác phát sinh quan hệ , nhưng giờ Tần Hiểu Linh nhắc tới kia phỏng chừng Lâm Khả Tâm nghĩ sai rằng với Tần Hiểu Linh như vậy.



      Nhưng Tư Đồ Viêm cũng định giải thích , dù sao mục đích mang phụ nữ trở về cũng là muốn làm cho Lâm Khả Tâm đau khổ , mà Tần Hiểu Linh coi như giúp phen.



      Về phần Tần Hiểu Linh , lúc nhìn thấy Lâm Khả Tâm xấu hổ , ta cười sáng lạn.



      Tuy rằng chuyện qua rất lâu nhưng Tần Hiểu Linh nhớ , lúc trước Tư Đồ Viêm vì che chở Lâm Khả Tâm mà quở trách , thậm chí áp chế chính được quyền đến đây tìm Lâm Khả Tâm gây chuyện , mà hết thảy chuyện này làm cho Tần Hiểu Linh hận Lâm Khả Tâm thôi.



      Tần Hiểu Linh muốn , là quen biết với Tư Đồ Ca trước , ràng thích lâu như vậy , cũng đuổi biết bao tình địch , dựa vào cái gì mà Tư Đồ Ca bị người con có gì trong tay cướp ?



      Huống chi diện mạo gia thế mọi thứ của Lâm Khả Tâm bằng mình , tại sao Tư Đồ Ca lại sủng Lâm Khả Tâm như vậy?



      Vô luận thế nào cũng phục , chỉ có vậy , trong lòng Tần Hiểu Linh còn tự khuyên mình : Tư Đồ Ca luôn đào hoa , bên ngoài ngừng thay đổi phụ nữ bên cạnh , căn bản có ai cho phải lòng , tuy rằng lần này đối xử rất tốt với Lâm Khả Tâm nhưng phỏng chừng chỉ là vì thấy đồ mới mẻ thôi chờ sau khi hết hứng thú ta cũng bị từ bỏ.



      Hơn nữa dù cho 2 người kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn , huống gì Tư Đồ Ca có đem chuyện kết hôn ra ngoài , phỏng chừng cũng vì cho tiện ly hôn , nên chỉ cần nhẫn nại chút có ngày trả thù được .



      Tới ngày nào đó , cũng đuổi Lâm Khả Tâm như những người phụ nữ trước , bất quá lúc này đây , để Lâm Khả Tâm thoải mái như vậy , trong lòng Tần Hiểu Linh sớm thề ngày nào đó đòi lại nhục nhã lúc trước mình chịu , làm cho Lâm Khả Tâm đối nghịch với mình



      Nên Tần Hiểu Linh vẫn lẳng lặng chờ đợi , quả nhiên lâu sau Tư Đồ Viêm chủ động tìm , thậm chí còn bên cạnh cả buổi tối



      Nhưng lúc đó Tần Hiểu Linh cũng lập tức tìm Lâm Khả Tâm , vì chú ý đến trầm tư của Tư Đồ Viêm lại trở thành ôn nhu khó thấy , nên Tần Hiểu Linh kết luận Tư Đồ Viêm suy nghĩ đến Lâm Khả Tâm , mà điều này làm cho ghen tị càng nghiêm trọng hơn.



      Cho đến hôm nay , Tư Đồ Viêm chẳng những chủ động đến tìm mà còn mời về nhà , biết thời cơ của mình tới.



      Ở lúc trước khi vào cửa , Tần Hiểu Linh mực lo lắng , có nên làm trò khi dễ Lâm Khả Tâm trước mặt Tư Đồ Viêm hay , nếu lúc đó lại sinh khí , phải mất nhiều hơn được sao?



      Nhưng lại tưởng tượng nếu Tư Đồ Viêm muốn để cho Lâm Khả Tâm dễ chịu mời về nhà , dù sao lúc trước cũng vì từng đả thương Lâm Khả Tâm mà Tư Đồ Viêm cấm được tới gần Lâm Khả Tâm , huống chi theo biết Lâm Khả Tâm suốt ngày ở nhà , mà Tư Đồ Viêm mang về chứng tỏ muốn để cho Lâm Khả Tâm nhìn thấy.



      Nghĩ đến vậy , Tư Đồ Viêm nếu bảo vệ Lâm Khả Tâm nữa , như vậy còn dễ dàng ức hiếp Lâm Khả Tâm hơn?



      Tuy rằng , Tần Hiểu Linh hiểu vì sao Tư Đồ Viêm làm vậy nhưng ý thức được Tư Đồ Viêm ghét Lâm Khả Tâm làm cho cao hứng , nhất là sau khi thấy bộ dạng tiều tuỵ của Lâm Khả Tâm , khẳng định suy đoán của là đúng.



      Nên Tần Hiểu Linh mới kêu Lâm Khả Tâm ở lại hầu hạ 2 người , vì biết đối với người phụ nữ việc làm đó là có biết bao nhiêu tàn nhẫn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :