1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      დ Chương 110






      Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm: "Hôm nay là tiệc gì? Trang trí đẹp , vậy chắc tốn nhiều tiền lắm?"



      Trước khi trả lời , Tư Đồ Viêm từng bước đến trước mặt Lâm Khả Tâm , nhưng thấy khoé miệng nở nụ cười lạnh lung: " Chờ chút nữa em liền biết."



      " là , còn thừa nước đục thả câu. . . . . ."



      Oán giận rất nhiều , Lâm Khả Tâm cũng chờ mong , chậm rãi đuổi theo Tư Đồ Viêm .



      Thấy Tư Đồ Viêm đến , người phục vụ liền vội vàng nghênh đón: " Hoan nghênh ngài đến dự , Tư Đồ Tổng Tài."



      Người phục vụ vừa vừa mở cửa , lúc mở cửa , Tư Đồ Viêm bỗng ôm eo của Lâm Khả Tâm , điều đầu tiên là sửng sốt , sau đó cảm thấy ngọt ngào , khỏi cúi người rồi lén lút nở nụ cười.



      Bất quá nụ cười này tồn tại bao lâu , đương lúc thấy 2 người khách đó xa , nụ cười của còn nữa , nhưng Tư Đồ Viêm lại nhếch miệng .



      "Khả Tâm tỷ?!"



      Gương mặt xinh xắn phát ra giọng ngọt ngào , từ từ chậm rãi tới trước mặt Lâm Khả Tâm , đúng vậy , chủ nhân của giọng động lòng người này chính kà —— Hách Sa Sa , kế muội của .



      "Hey , Sa Sa. . . . . ." Lâm Khả Tâm nở nụ cười ngượng ngạo , sau đó chẳng biết nên gì cho tốt.



      Thấy Lâm Khả Tâm xấu hổ gì , Hách Sa Sa chủ động mở miệng: " Khả Tâm tỷ , dì Lâm gần đây có liên hệ với chị , mà Cố Ca Ca cũng chị rất bận tới tham gia tiệc đính hôn của bọn em , nên em nghĩ chị đến đây." Hách Sa Sa cầm tay Lâm Khả Tâm , kích động .



      "Đính. . . . . .Hôn?" Lời của Hách Sa Sa làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh .



      Cố Ca Ca cùng Sa Sa đính hôn sao!?



      Tuy rằng Lâm Khả Tâm còn thích Cố Thiếu Kiệt nhưng biết được tin này lòng của vẫn có vài giây khổ sở , mà điều làm cho khó tin chính là Tư Đồ Viêm biết đây là tiệc đính hôn của Hách Sa Sa và Cố Thiếu Kiệt , lại càng hiểu bị tổn thương nhưng vẫn cố ý mang đến đây .



      làm vậy có gì tốt sao? Là muốn để cho hoàn toàn hết hi vọng với Cố Thiếu Kiệt hay muốn cho nhận ra chính bản thân mình có bao nhiêu ngu ngốc và nực cười? Hay muốn bị người khác chê cười? Hỗn đản !



      tại cũng chẳng còn thời gian đau khổ , bằng tốc độ nhanh nhất nhìn quanh vòng , khi xác định mẹ Lâm ở gần đó liền thở phào nhõm.



      Biểu tình phức tạp của Lâm Khả Tâm làm cho Hách Sa Sa nhíu mày :" lạ , chẳng lẽ Thiếu Kiệt ca ca cho chị biết chuyện này sao?"



      Hách Sa Sa xong , liền vẫy vẫy tay với Cố Thiếu Kiệt đứng đó xa: " Thiếu Kiệt Ca Ca , lại đây lại đây,"



      Thấy Hách Sa Sa ngoắc ngoắc , Cố Thiếu Kiệt đến , nhưng khi thấy Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm đứng đó , Cố Thiếu Kiệt khỏi kinh ngạc.



      Khả Tâm? Tư Đồ Viêm?bọn họ sao lại ở đây? Chẳng lẽ Khả Tâm biết chuyện và Hách Sa Sa đính hôn? Nên kêu Tư Đồ Viêm mang đến? Nhưng ai cho biết?



      Mang theo nghi hoặc , Cố Thiếu Kiệt chậm rãi bước tới , mà Tư Đồ Viêm thấy Cố Thiếu Kiệt tiến lên , lại càng dùng lực ôm trụ eo của Lâm Khả Tâm làm cho đứng gần hơn , mặt cũng nở nụ cười đắc thắng.



      Về phần Lâm Khả Tâm , giờ khắc này tay của như trước ở eo nhưng thấy nụ cười kia của Tư Đồ Viêm , trong lòng còn cổ ấm áp như trước nữa.



      A , còn tưởng xuất phát từ tấm lòng muốn che chở , ra chỉ muốn bá đạo tuyên bố là vật riêng của .



      Thấy Lâm Khả Tâm bị Tư Đồ Viêm ôm chặt , trong lòng Cố Thiếu Kiệt khỏi sinh ra cỗ đau xót khó hhiểu , nhưng cảm giác đó rất xa lạ khiến cho Cố Thiếu Kiệt quên chào hỏi chỉ ngơ ngác đứng đó .



      Nhìn Cố Thiếu Kiệt gì , Hách Sa Sa phen ôm cánh tay của , oán trách : " Thiếu Kiệt Ca Ca , gạt em , còn với em là chị Khả Tâm rất bận nên đến đây , nhưng căn bản là chị ấy hề biết chuyện chúng ta đính hôn ! , sao lại cho chị Khả Tâm biết?"



      "Này. . . . . ."



      Cố Thiếu Kiệt biết nên giải thích thế nào , nếu chuyện Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm kết hôn liền bị phơi bày , nhưng nếu giải thích phỏng chừng Hách Sa Sa nổi giận .



      Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt vì chính mình mà khó xử , Lâm Khả Tâm liền chủ động mở miệng: " Cái đó , Sa Sa , Cố Ca Ca lừa em , em nghĩ xem nếu ấy bây giờ sao chị lại có thể đến đây?"



      " ?" Hách Sa Sa hoài nghi nhìn Cố Thiếu Kiệt , sau đó quay đầu về phía Lâm Khả Tâm: " Nếu Khả Tâm tỷ biết tại sao lúc nãy chị lại kinh ngạc như vậy?"



      "Này. . . . . ." Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ , sau đó ánh mắt sáng ngời :" Đều do Cố Ca Ca , lúc đó ấy cho chị biết là yến tiệc gì , chỉ đến đây biết , chắc ấy muốn cho em kinh hỉ thôi?"



      "Là vậy sao?" Hách Sa Sa nhìn về cố Cố Thiếu Kiệt , gật gật đầu , vì vậy Hách Sa Sa chu cái miệng nhắn, cả người dính người Cố Thiếu Kiệt.






      დ Chương 111






      "Hắc hắc , Thiếu Kiệt Ca Ca thực biết cách giấu diếm nha , em còn phát ra . . . . . . bất quá kinh hỉ này em rất thích."



      "Em thích là tốt rồi." Trong giọng của Cố Thiếu Kiệt tràn đầy sủng nịch , sau đó liếc nhìn Lâm Khả Tâm cái , ánh mắt cảm tạ cùng áy náy , mà chỉ là mỉm cười đáp lại.



      Thấy hai người trao đổi ánh mắt , Tư Đồ Viêm còn rét lạnh hơn trước.



      Người phụ nữ này phải thích nối dối sao? Như thế nào bây giờ lại dối dùm Cố Thiếu Kiệt? Còn với có gì với Cố Thiếu Kiệt? Vô nghĩa ! Lấy chính mình ra làm trò trước mặt Cố Thiếu Kiệt , thấp hèn ! Nhìn trở về có 「dọn dẹp 」 chút hay .



      Về phần Hách Sa Sa , sau khi trong lòng tìm được câu trả lời thuyết phục lúc này mới nhớ tới chuyện khác: " Đúng rồi Khả Tâm Tỷ , vừa rồi em quên hỏi chị , vị đại soái ca bên cạnh chị là ai? Có phải bạn trai của chị ?"



      " ấy. . . . . ." Lâm Khả Tâm phát ra chỉ cần Hách Sa Sa mở miệng là cứ như bom hẹn giờ làm cho người khác á khẩu thể gì.



      Lâm Khả Tâm phát sầu nhíu mày , nên giải thích thế nào với Hách Sa Sa về mối quan hệ của và Tư Đồ Viêm? lúc người khác hỏi nên thành ra nhưng nếu ra cho Hách Sa Sa biết kia phải mẹ Lâm cũng biết sao?



      Thấy Lâm Khả Tâm do dự , biểu tình của Tư Đồ Viêm lại trở nên xấu hơn , do dự cái gì? Chẳng lẽ quên dặn dò gì sao? Vẫn là tại sao khi người khác hỏi lại nên lời? A , nếu ngượng ngùng để dùm cho .



      Nhưng Tư Đồ Viêm còn chưa mở miệng Cố Thiếu Kiệt liền giành trước: " Sa Sa , vị này chính là Tổng Tài Tư Đồ Viêm của Tư Đồ Xí Nghiệp , là bạn trai của Khả Tâm."



      Nhe Cố Thiếu Kiệt vậy , Hách Sa Sa nhảy dựng lên , miệng kìm được tiếng cười khẽ: "Nha , em đoán trúng rồi sao? là bạn trai."



      Hách Sa Sa nhìn nhìn Tư Đồ Viêm sau đó lại nhìn Lâm Khả Tâm , có chút hoài nghi vì lời của Cố Thiếu Kiệt .



      "Khả Tâm Tỷ có bạn trai sao lại cho em biết? Chị là gian xảo." Hách Sa Sa bỉu môi trách cứ , mặt nụ cười ràng .



      "Bọn chị chỉ vừa nhau , cũng cho ai khác biết , Cố Ca Ca biết cũng vì lúc trước tham gia tiệc mà gặp thôi. . . . . ." Dừng chút , Lâm Khả Tâm bổ sung: " Đúng rồi Sa Sa , mẹ chị muốn chị đương nên chị ra , làm ơn , em nhất định phải giúp chị giữ bí mật nha."



      Hách Sa Sa nghe vậy , gật gật đầu.



      "Bình thường Dì Lâm thương chị như vậy , em nghĩ dì lại cầu nghiêm khắc với chị , cũng cho phép chị đương. . . . . .Bất quá chị yên tâm , em giữ bí mật dùm chị dù sao từ lúc đầu em và Thiếu Kiệt Ca Ca cũng là lén lút , cũng với ai ! Hì hì." Hách Sa Sa thập phần đắc ý , nhưng mặt Cố Thiếu Kiệt và Lâm Khả Tâm lộ ra vài phần xấu hổ .



      Đúng vậy , nếu lúc trước phải Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa bí mật nhau Lâm Khả Tâm cần phải tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt , kia cũng xuất loạt chuyện tình tiếp theo .



      Lâm Khả Tâm chỉ biết cười ngượng : " Cám ơn em , Sa Sa."



      Về phần Hách Sa Sa , hỏi Lâm Khả Tâm xong liền chuyển ánh mắt tới người Tư Đồ Viêm.



      "Tư Đồ Ca Ca , cho biết nha , em và Khả Tâm tỷ là từ lớn lên cùng nhau , nên em rất hiểu chị ấy , nhiều năm qua chị ấy ai , xem ra là mối tình đầu của Khả Tâm Tỷ rồi , nên nhất định phải đối xử tốt với chị ấy đó."



      nhắc nhở của Hách Sa Sa làm cho trong lòng của Lâm Khả Tâm trở nên hổn lộn , cảm khái khi Hách Sa Sa mong nhớ đến hạnh phúc của chính , lại khỏi tiếc hận nhắc nhở của Sa Sa chỉ là uổng phí , mà điều quan trọng khiến cho Lâm Khả Tâm lo lắng đó chính là Tư Đồ Viêm trả lời thế nào? Nếu cự tuyệt quan hệ của 2 người , hoặc là nhìn lạnh lùng cái cớ trước kia phải đều lòi ra?



      Lâm Khả Tâm nhìn về phía Tư Đồ Viêm , trong lòng cầu nguyện có thể giúp giấu diếm chuyện này , nhưng điều chờ mong của lại làm cho cười lạnh ...



      Hừ , tại mới nghĩ đến ? vừa rồi còn hát đệm cho Cố Thiếu Kiệt sao nhớ còn đứng bên cạnh ?



      Tuy rằng giờ phút này Tư Đồ Viêm thập phần vui nhưng cũng vạch trần , ngược lại vô cùng thân thiết , hướng đến Hách Sa Sa cười : " Yên tâm , nhất định làm cho người mình hạnh phúc." Dừng chút , bổ sung thêm: " Cho dù từ thủ đoạn nào."



      Lời bá đạo cùng sủng nịch của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cả người ngây ngẩn , trong lòng "bùm bùm" khiêu khích , tim đập lộn xộn , điều này vừa làm vui vừa làm lo lắng.



      Rốt cuộc lúc Tư Đồ Viêm những lời này suy nghĩ cái gì? Là thiệt tình hay chỉ đùa giỡn? Hay cũng thích ? Cũng có thể tự lại đa tình , bên tình nguyện mà thôi?



      Theo bản năng , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm , mà vẻ mặt như rất lòng , lại làm tim chạy loạn xạ lần nữa.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 112






      Thậm chí ngay cả Hách Sa Sa cũng bị lời của Tư Đồ Viêm làm cho rung động , quay đầu nũng nịu nắm tay của Cố Thiếu Kiệt : " Thiếu Kiệt Ca Ca có nghe thấy chưa? Tư Đồ Ca Ca quả là người rất lãng mạng , em hâm mộ Khả Tâm Tỷ ! So sánh mà , Thiếu Kiệt Ca Ca biết sủng người gì cả , chừng nào có thể với em được như những lời này?"



      Đối mặt với làm nũng của Hách Sa Sa , Cố Thiếu Kiệt sủng nịch đáp: " Được được , là tốt , lần sau em muốn nghe gì cứ , cho em nghe được chưa?"



      Hách Sa Sa nghe vậy , liền tựa đầu san bên: " Nhưng mà những lời đó phải từ chính cảm giác của mình sao? có ý nghĩa. . . . . ."



      Thấy Hách Sa Sa đùa giỡn , Cố Thiếu Kiệt theo thói quen định vươn tay sờ sờ đầu của để làm cho nguôi giận nhưng nghĩ đến Lâm Khả Tâm đứng trước mặt , vừa vươn tay liền dừng lại .



      quay sang nhìn Lâm Khả Tâm , chỉ thấy nhìn cánh tay của , biểu tình giống như từng quen biết .



      Trong lòng Lâm Khả Tâm khỏi cảm khái : khi chính mình vui , Cố Ca Ca cũng dùng cách này để an ủi , qua được bao lâu tất cả đều thay đổi , xoay ngoạch 108 độ .



      Ánh mắt của mang theo thương tiếc , Cố Thiếu Kiệt dừng tay sửa lại vỗ vỗ vai của Hách Sa Sa: " Thôi , là đúng , Sa Sa đừng giận , huống chi chúng ta làm vậy trước mặt Tư Đồ Tiên Sinh cũng hay , dẫn bọn họ vào trong rồi tiếp."




      ra , Hách Sa Sa có tức giận , chỉ là muốn nhân cơ hội cho Cố Thiếu Kiệt dỗ dành mình thôi , dù sao cũng chính là chiêu độc quyền của con khi .



      Nghe vậy , Hách Sa Sa gật gật đầu , dẫn Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm vào bên trong.



      Tuy rằng tay kéo Hách Sa Sa nhưng trong lòng Cố Thiếu Kiệt thuỷ chung thể rời khỏi ánh mắt của Lâm Khả Tâm , ngay cả chính cũng hiểu vì sao mình lại như vậy , thậm chí còn hoài nghi , sỡ dĩ cho Lâm Khả Tâm biết chuyện và Hách Sa Sa đính hôn là vì đáy lòng của khỏi sợ hãi , sợ Lâm Khả Tâm thấy đính hôn còn hi vọng gì về nữa .



      Nghĩ vậy , Cố Thiếu Kiệt quay đầu nhìn Lâm Khả Tâm , chỉ thấy cúi đầu suy nghĩ chuyện gì , còn Tư Đồ Viêm ngược lại bình thản nhìn Cố Thiếu Kiệt , nở nụ cười , nụ cười kia mang theo châm biếm làm cho Cố Thiếu Kiệt thấy tự nhiên .



      Vì muốn che dấu xấu hổ của mình , Cố Thiếu Kiệt mở miệng chỉ cái bàn cách đó xa : " Tư Đồ Tổng Tài , hai người ngồi ở đó , vị trí đó tốt lắm."



      Còn chờ Tư Đồ Viêm đáp ứng , Hách Sa Sa giành mở miệng trước: " Sao lại để Khả Tâm Tỷ ngồi ở đó? Em còn muốn mang chị ấy đến bàn nhất , để gần chúng ta hơn."



      Nghe Hách Sa Sa vậy , Lâm Khả Tâm liên tục lắc đầu: " cần phiền toái đâu Sa Sa , chuyện em và Cố Ca Ca đính hôn lớn như vậy , hôm nay chắc có nhiều khách quý tới , chỗ đầu tiên là của nhân vật quan trọng , nếu bây giờ bọn chị ngồi chẳng phải giành chỗ của người khác sao? Để bọn chị ngồi đây là ổn rồi."



      Bởi vì nhiều năm qua sống cuộc sống ăn nhờ ở đậu khiến cho Lâm Khả Tâm thập phần hiểu được cái gì quan trọng và cái gì quan trọng , huống chi cũng chẳng muốn ngồi ở vị trí đầu , tuy rằng bây giờ mẹ Lâm có ở đây nhưng khi nào đến cũng chẳng biết , nếu để mẹ thấy cùng chỗ với Tư Đồ Viêm , kia phải giải thích làm sao?



      Nhưng Hách Sa Sa mở miệng : " Nếu vậy xem ra Khả Tâm tỷ lo lắng vô ích rồi , hôm nay vừa vặn có hai dãy cho vị trí đầu tiên." xong , Hách Sa Sa nhìn Lâm Khả Tâm , mặt lại là biểu tình định lại thôi .



      "?" Lâm Khả Tâm nghi hoặc nhìn Hách Sa Sa .



      "Khả Tâm Tỷ. . . . . ." Hách Sa Sa nhìn Lâm Khả Tâm cái , sau đó mang theo chút do dự : " Trước mấy tiếng khi tiệc bắt đầu , bệnh tim của dì Lâm bỗng tái phát phải vào bệnh viện , mà ba ba bởi vì lo cho dì nên bây giờ ở đó , phỏng chừng đến."



      Lời của Hách Sa Sa như sấm sét giữa trời , đánh thẳng vào người Lâm Khả Tâm , làm cho mất thần



      Nghe chính mẹ của mình vào bệnh viện , Lâm Khả Tâm hận thể bật người chạy đến với bà nhưng độ mạnh yếu lưng của nhắc nhở thể làm vậy , trong lòng hiểu nếu bội ước chẳng nhửng phải trả hết nợ cho Tư Đồ Viêm mà chuyện của mẹ Lâm cũng biết , mà bây giờ bệnh tim của mẹ tốt , làm sao chịu nổi đả kích này? Nên chẳng muốn mẹ Lâm gặp chuyện mà phải nén lại , bởi vì cách này mới là cách tốt nhất .



      Lâm Khả Tâm phục hồi tinh thần , thấy Cố Thiếu Kiệt lo lắng nhìn , kia ánh mắt quan tâm quen thuộc làm cho thiếu chút nữa khóc oà ra .



      "Khả Tâm Tỷ , dì Lâm xảy ra chuyện như vậy , căn bản chúng ta nên đến bệnh viện nhưng tiệc đính hôn báo cho tất cả khách khứa , mọi thứ cũng bày trí xong nên chúng ta cũng thể thay đổi . . . . . .Chị trách bọn em chứ?" Hách Sa Sa nhìn về phía Lâm Khả Tâm



      Mà Lâm Khả Tâm chỉ lắc đầu : " sao , chị hiểu."



      "Em dẫn hai người lên chỗ đằng trước." Hách Sa Sa xong định tiếp tục bước nhưng bị Lâm Khả Tâm gọi lại.






      Ꮺ Chương 113






      " cần đâu , mấy ngày nay Viêm rất bận , chừng nữa đường bọn chị rời , nếu bây giờ ngồi ở vị trí đầu lát nữa có muốn cũng được."



      "Như vậy à. . . . . ." Hách Sa Sa cắn môi dưới , bày ra bộ dạng mất mác.



      Thấy Hách Sa Sa như vậy , trong lòng Lâm Khả Tâm nhất thời áy náy , vì để chính mình cũng có lo lắng , Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Tư Đồ Viêm: " Có phải hay , Viêm?"



      Tư Đồ Viêmnhìn thẳng lại , sau đó nhếch miệng nở nụ cười , có lẽ người ngoài xem nụ cười này của để trong lòng nhưng vì ở chung với thời gian rồi nên đối với biểu tình này Lâm Khả Tâm rất hiểu .



      Vì vậy lúc nhìn thấy cười , lập tức cảm giác cả người lạnh run.



      Thấy Lâm Khả Tâm khẩn trương , Tư Đồ Viêm quay đầu nhìn Hách Sa Sa , nở nụ cười ấm áp hiếm thấy: " ra cũng nhất định phải rời ."



      "?!?" Lời của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm và Hách Sa Sa cả kinh , bất quá Hách Sa Sa là kinh hỉ còn Lâm Khả Tâm là hoảng sợ.



      " sao?" Hách Sa Sa che chút gì sung sướng mặt của mình.



      "Đúng." Tư Đồ Viêm gật đầu: " , dù sao em cũng là em của Khả Tâm , mà hôm nay là ngày trọng đại của em nên chúng tôi đến đây về nửa chừng".



      "Viêm , vậy công việc của . . . . . ." Lâm Khả Tâm mang theo hi vọng cuối cùng , nhưng lựa chọn giúp .



      Tư Đồ Viêm tiếp tục nhìn Hách Sa Sa : " Công việc lúc nào làm cũng được , nên nóng lòng , yên tâm , với nhân viên , để bọn họ gọi điện làm phiền cho đến khi tiệc đính hôn chấm dứt."



      Tư Đồ Viêm xong , sắc mặt Hách Sa Sa liền cảm kích , ôm lấy :" Cám ơn Tư Đồ Ca Ca."



      Bởi vì hành động của Hách Sa Sa quá đột ngột nên trong nháy mắt Tư Đồ Viêm mang theo chút phức tạp thần sắc , Hách Sa Sa ôm vài giây sau liền buông. Sau đó hướng đến Lâm Khả Tâm lè lưỡi: " Lời của Tư Đồ Ca Ca làm em rất vui , em có chút kích động , Khả Tâm Tỷ đừng ghen nha."



      " có việc gì , chị ăn dấm chua."



      xong , Lâm Khả Tâm cúi đầu , trong lòng tự : huống gì ngay cả quyền lợi ghen cũng hề có ... nhưng dù hiểu như vậy vẫn thể giải thích cay đắng , bất an như là có chuyện gì sắp xảy ra.



      muốn thoát khỏi Tư Đồ Viêm , thoát đau khổ này , nhưng lại rồi luyến tiếc .



      Nước mắt của Lâm Khả Tâm rơi xuống tay của Tư Đồ Viêm , bỗng cảm thấy đó phải là cái ôm mà chỉ là xiềng xích , cầm tù bên cạnh .



      Lâm Khả Tâm khỏi nghĩ tới tư liệu của trong văn phòng làm việc của , nhất là tình cảnh càng lúc càng làm mịt mờ hơn , đương lúc nghĩ lòng quan tâm mình lại phát chỉ mượn như đồ vật ; đương lúc nghĩ vạch trần mình lại giúp nối dối ; đương lúc chờ mong cứu khi nhìn cảnh nguy hiểm sắp rơi xuống vực nhưng kết quả lại chọn thấy chết mà cứu.



      Rốt cuộc , Tư Đồ Viêm muốn làm gì? Đây là điều Lâm Khả Tâm có nghĩ cũng ra , huống chi đáp án đó nếu là chuyện tàn nhẫn cũng chẳng muốn biết làm gì.



      Cứ như vậy , Lâm Khả Tâm mặc cho Tư Đồ Viêm kéo , theo Hách Sa Sa tới vị trí đầu , sau đó Hách Sa Sa và Cố Thiếu Kiệt đón tiếp người khác .



      Trước khi , Hách Sa Sa nắm tay Lâm Khả Tâm : " Đúng rồi , Khả Tâm Tỷ hôm nay chị mặc quần áo xinh đẹp , hơn nữa cái váy này của chị lại giống chiếc váy em thích nhất ! Sớm biết , em mặc giống vậy để chúng ta chính là hai chị em."



      "Đúng đó , đáng tiếc." Lâm Khả Tâm nở nụ cười ngượng ngùng .



      Quả nhiên , biết Hách Sa Sa phát ra quần áo giống nhau ,may mắn, Sa Sa nghĩ nhiều bằng lúc này trở nên mất hứng , dù sao hai người cùng thích món hang giống nhau.



      "Khả Tâm Tỷ , em trước , chị nhất định phải ở đây đến cuối bữa tiệc nha."



      "Ừ , chị ."



      Nghe được Lâm Khả Tâm đáp ứng , Hách Sa Sa hài lòng bật cười sau đó quay người nhàng như chú nai chạy đến Cố Thiếu Kiệt đứng đó xa.



      Chưa đợi hai người rời khỏi ánh mắt của Lâm Khả Tâm , chợt nghe Tư Đồ Viêm bên lạnh lùng : " A , người ta rồi vẫn còn nhìn rời , em luyến tiếc khi người ta sao? Lâm Khả Tâm , bây giờ người ta đính hôn rồi , đừng mơ mộng viễn vong nữa."



      Ngữ khí châm chọc của Tư Đồ Viêm ràng chỉ trích Lâm Khả Tâm đê tiện , cảm thấy khó chịu , hít sâu hơi quay đầu nhìn : " Tư Đồ Viêm , rốt cuộc muốn làm gì?"



      "Tôi muốn làmgì? Tôi hiểu em quái gì?" Tư Đồ Viêm nhún nhún vai , ra vẻ vô tội , nhưng Lâm Khả Tâm cũng ngốc , tuy rằng biết mục đích của là gì nhưng biết chắc chắn có mục đích.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 114






      "Em đúng , tôi sớm biết tiệc đính hôn của Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa , cũng nhận được thiệp mời của họ , nhưng này lại thế nào? Tôi nghĩ khi tham gia cái tiệc gì cũng đâu cần đồng ý của em , phải Lâm Khả Tâm?"



      ". . . . . ." Lâm Khả Tâm cắn chặt môi dưới , chung quy thể phản bác lại , dù sao cũng đúng , trong hợp đồng quyết định là , cho dù có biết trước tiệc đính hôn của Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa nhưng Tư Đồ Viêm kiên quyết muốn đến vẫn phải đến.



      Chỉ là Lâm Khả Tâm cảm thấy phục: " Đúng , cần trải qua đồng ý của em , nhưng cũng thể tuỳ tiện làm tổn thương em."



      Tư Đồ Viêm hơi nhướn chân mày:" A? Em gì? Tôi làm gì mà tổn thương em?"



      Lâm Khả Tâm tiến lên bước: " Chỉ cần dựa vào chuyện vừa rồi , chẳng những nhìn lấy giúp đỡ của em ngược lại còn đá em xuống giếng , cố ý làm trái lại , bây giờ tốt rồi , em ngồi ở vị trí đầu và xem đầu đủ màn trình diễn đính hôn . . . . . . vì cái gì cố ý làm vậy? cần giả vờ vô tội , phải có khả năng biết em thể ngồi ở vị trí đầu tiên."



      Đối với nổi giận đùng đùng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm chỉ thản nhiên liếc nhìn cái: " Ý em là em trách tôi giúp em dối?"



      Tuy rằng có ý như vậy , nhưng 2 từ “ dối”này tràn ngập nghĩa xấu , Lâm Khả Tâm nhất thời cảm nhận biến thành sai lầm , thể thừa nhận cao tay khi dùng chiêu này: " Em cũng muốn dối nhưng em còn cách khác sao? cũng thừa hiểu quan hệ của 3 người có bao nhiêu xấu hổ?"



      Bởi vì ảo nảo , ngũ quan xinh xắn của Lâm Khả Tâm trở nên tối sầm.



      "Xấu hổ? Xấu hổ như thế nào? Sao tôi lại biết?"



      Tư Đồ Viêm bên , bên kề sát Lâm Khả Tâm , ánh mắt thâm thuý mang theo chút đùa cợt .



      Bị nhìn đến sợ hãi , Lâm Khả Tâm thể tránh né , vì vậy hơi khom người xuống, ghé sát bên tai , thấp giọng : " A đúng rồi , tôi nhớ rồi , có người nào đó cư nhiên chính bạn trai của kế muội mình . . . . . . Lâm Khả Tâm , em xem nếu tôi đem chuyện hôm nay truyền , có phải là màn chấn động hay ?"



      xong , Tư Đồ Viêm ngồi thẳng dậy , nụ cười châm biếm mặt chói mắt , mà Lâm Khả Tâm bên chết lặng tại chỗ , chậm chạp gì .



      Qua nửa ngày , mới được vài chữ: " . . . . . .Hỗn đản"



      "Cám ơn em khen , tôi sớm biết điều đó rồi."



      Tư Đồ Viêm đối với 2 chữ “hổn đản” thừa nhận e dè , thậm chí chẳng có gì áy náy , Lâm Khả Tâm sớm biết có công phu cao ngạo như , nhưng cũng muốn mình thua như thế.



      Trong lòng uỷ khuất cùng bất mãn , Lâm Khả Tâm nắm chặt tay hướng về ánh mắt của Tư Đồ Viêm: " cho em biết , làm tổn thương em để vui sao?"



      Lúc thời điểm hỏi câu này , trong lòng Lâm Khả Tâm thầm cầu nguyện : Tư Đồ Viêm , cầu , cho em biết muốn làm tổn thương em , cho em biết cố ý làm vậy , cho em biết hết thảy là em hiểu lầm , van cầu !



      Đáng tiếc , ánh mắt Tư Đồ Viêm vẫn lạnh như trước , làm tổn thương chờ mong cuối cùng của Lâm Khả Tâm: " Nếu em nghĩ vậy , là vậy ." Lạnh lùng những lời này , Tư Đồ Viêm xoay người ngồi vào chỗ mà hề nhìn sắc mặt của Lâm Khả Tâm.



      vậy. . . . . .Là thừa nhận làm tổn thương mới vui sao?



      Đối với này , Lâm Khả Tâm rất lâu thể chấp nhận , cũng tình nguyện chấp nhận .



      Chỉ thấy hai vờ bai bé của run nhè , đôi môi tái nhợt , liền ngay ánh mắt cũng bị che bởi lớp sương mù , mà Tư Đồ Viêm trước mắt bởi vì vậy trở nên đúng .



      "Tại sao. . . . . ." Lâm Khả Tâm vừa định hỏi , đèn ở trong hội trường tắt , chỉ còn lại lượng sân khấu.



      Người MC đến sân khấu , tuyên bố nghi thức đính hôn sắp bắt đầu , làm cho mọi người nhanh chóng ổng định lại chỗ ngồi , v..v



      Lâm Khả Tâm ngồi tại chỗ , tuy rằng Tư Đồ Viêm ngồi cạnh nhưng trải qua đoạn chuyện lúc nãy , câu “Tại sao?...” đột nhiên khó mở miệng , vì vậy cũng hỏi lại , thậm chí dám nhìn về phía , chỉ ngồi yên nhìn thẳng về trước.



      sân khấu , người Mc blabla đống vô nghĩa , sau đó mới mời 2 nhân vật chính hôm nay ra là —— Cố Thiếu Kiệt , Hách Sa Sa .



      ngọn đèn chiếu rọi vào họ , hai người nhìn nhau cười , Cố Thiếu Kiệt kéo tay Hách Sa Sa , chân thành tới trung tâm nhận tràng pháo tay chúc phúc của mọi người , ngay sau đó , người Mc khôi hài hỏi vài vấn đề của 2 người , nào là hai người quen biết thế nào , hiểu nhau ra sao , mọi thứ mở ra trước mặt mọi người .



      Nghe Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa về tình cảm của họ , trong lòng Lâm Khả Tâm khỏi nhớ trước đại học , tuy rằng khờ dại tin tưởng quan hệ giữa 3 người có gì thay đổi , nhưng ra , bây giờ chuyện cá nhân 3 người sớm biến thành "2+1" chuyện xưa , chính là quá vô ý nên nhận biết được thôi. . . . . .



      Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt sân khấu ôn nhu nở nụ cười , Lâm Khả Tâm cảm thấy chói mắt , mặc kệ thế nào , vẫn là mối tình đầu thích 9 năm , tuy rằng tình cảm đó bây giờ cũng chẳng còn nữa nhưng thấy người mình từng thích biến thành vị hôn phu của người khác , khỏi luyến tiếc , hơn nữa chuyện cũ màn xuất trong đầu , càng làm cho Lâm Khả Tâm tăng sầu não.



      Cho nên Lâm Khả Tâm muốn ngồi gần quá với bọn họ , ràng mắt chứng kiến tất cả từ đầu đến cuối là tra tấn với , đó cũng là nguyên nhân, Lâm Khả Tâm mới muốn ngồi ở dãy đầu.



      Mà điều đáng buồn chính là , có quyền lợi lựa chọn . , phải đúng hơn từ lúc gặp Tư Đồ Viêm có quyền lợi để lựa chọn.






      Ꮺ Chương 115






      ". . . . . .Ngay sau đó , điều quan trọng với chúng ta , cũng là màn động lòng người nhất —— hai vị Kim Đồng Ngọc Nữ trao đổi nhẫn đính hôn , mọi người vỗ tay hoan nghênh."



      "Ba Ba Ba. . . . . .. . . . . .. . . . . ." Bốn phía vỗ tay như thuỷ triều dâng lên , mà Lâm Khả Tâm sớm chết lặng , chỉ vỗ tay theo bản năng giống mọi người .



      Trong lúc mọi người vỗ tay , Cố Thiếu Kiệt cầm tay Hách Sa Sa rồi mang nhẫn vào , đem nhẫn nằm ở ngón giữa của Hách Sa Sa , Cố Thiếu Kiệt bỗng nhiên lại do dự , mà Hách Sa Sa cũng chú ý đến điều đó , Sa SA nhìn mắt Cố Thiếu Kiệt , trong ánh mắt là lo lắng.



      Nhưng Cố Thiếu Kiệt cũng do dự bao lâu , tràng vỗ tay dưới đài thúc giục , làm cho còn cơ hội mà chần chờ , liền mang nhẫn vào tay cho Hách Sa Sa , Hách Sa Sa cũng vì vậy lấy lại hơi thở , mặt đổi về thần sắc ngọt ngào như trước .




      "Chúng ta hãy chúc mừng đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này."Người Mc kéo hạ chương trình , dưới đài vỗ tay càng nhiệt liệt , mà Hách Sa Sa chủ động kiễng chân hôn lên mặt của Cố Thiếu Kiệt .



      Dưới đài , Lâm Khả Tâm nhìn thấy vậy , khỏi hân hoan, trước đây từng ảo tưởng đến cảnh này , có lẽ được vậy khóc vì vui sướng , nhưng bây giờ khi thấy cảnh bọn họ như thế lại phát mình hề khổ sỡ như từng nghĩ.



      Tuy rằng vẫn có tiếc hận nhưng ít nhất khóc , này cũng lên buông tay Cố ca ca ?



      chỉ như thế , nhìn thấy người chính mình từng nhân thành thân với muội muội của mình , lòng lại bị khí trong hội trường cuốn hút , khỏi hạnh phúc thay cho bọn họ , nhưng trong hạnh phúc đó , lại có chút đơn.



      Người thân của đều hạnh phúc , còn sao? Hạnh phúc của ở nơi nào?



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm quay đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm , bởi vì nãy giờ cứ mãi nhìn lên sân khấu nên mới phát chẳng những Tư Đồ Viêm vỗ tay mà cả lông mày cũng cau lại ..



      —— là hạnh phúc của sao?



      Theo bản năng , Lâm Khả Tâm định nâng tay muốn vuốt khuôn mặt nhưng tay còn đụng tới mặt liền bị nắm trụ .



      "Định làm gì?" Ánh mắt Tư Đồ Viêm vui



      "Em. . . . . ." Lâm Khả Tâm có chút nghẹn lời: " Em thấy cau mày , cho nên. . . . . ."



      "Cho nên em quan tâm tôi? A , như thế nào? còn hy vọng với Cố Thiếu Kiệt quay sang tìm tôi?"



      Tư Đồ Viêm khơi mào bên lông mi , trong giọng tràn đầy châm chọc làm cho Lâm Khả Tâm nhất thời cảm thấy nhục nhã .



      " Tư Đồ Viêm , cần xấu em , em sớm cho biết , em còn thích Cố Ca Ca nữa."



      "Cố Ca Ca? Nếu muốn tôi tin , ít nhất em cần gọi ta vô cùng thân thiết như thế."



      Lâm Khả Tâm biết tin , khi vậy thêm cũng được lợi gì đâu?



      "Quên , nữa." Lâm Khả Tâm xong , định quay đầu lại nhưng Tư Đồ Viêm bên cũng buông tha .



      "Thế nào? Chột dạ? còn gì sao?"



      "Tôi còn gì để ?" Lâm Khả Tâm quay lại , căm tức nhìn .



      Tư Đồ Viêm vẫn nhìn về phía trước , chút cũng quan tâm tới phẫn nộ của Lâm Khả Tâm: " Em chột dạ cái gì em ràng nhất."



      " ——" Lâm Khả Tâm trừng to mắt , nếu phải lúc này là tiệc đính hôn , cũng phải là ngồi hàng đầu chừng liền cãi nhau với .



      "Tuỳ muốn ." Lâm Khả Tâm tức giận , chỉ được câu , sau đó quay đầu hạ quyết tâm để ý đến Tư Đồ Viêm nữa.



      Lâm Khả Tâm là giận nhưng ra cũng có uỷ khuất , nên sau khi xoay đầu lâu cơn giận liền biến mất , mà cảm giác đau khổ trong lòng lúc nhiều , thậm chí khổ hơn so với cảnh thấy Cố Thiếu Kiệt , Hách Sa Sa đính hôn cùng nhau .



      Chết tiệt , hoàn toàn hiểu rồi chứ , chính mình còn thích Cố Thiếu Kiệt nữa mà lại thượng Tư Đồ Viêm —— cái người đàn ông được coi là ác ma .



      Chính là hiểu rồi sao? chẳng những chưa từng tin tưởng có tình cảm với , mà còn nhiều lần hoài nghi , cười nhạo chính . . . . . .



      Nghĩ đến những điều đó , Lâm Khả Tâm bỗng nhiên suy nghĩ rang hơn: đúng , cùng với chuyện tin , đại ra là khinh thường tình cảm của . . . . . .



      Bởi vì thương , đúng vậy , cho dù Tư Đồ Viêm là người đàn ông của nhưng phải là người phụ nữ của .



      Cũng phải là —— hạnh phúc thuộc về , suy nghĩ cẩn thận điểm đó , Lâm Khả Tâm cúi đầu , giọt lệ rớt xuống váy , nhưng ai thấy tới.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 116






      Ở trong tiếng nhạc du dương , nghi thức đính hôn chấm dứt , Cố Thiếu Kiệt kéo tay Hách Sa Sa từ sân khấu bước xuống , mọi người dưới đài chủ động tiến lên , chúc mừng đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này



      Tuy rằng kính rượu , nhưng vì tửu lượng của Cố Thiếu Kiệt tốt , mà Hách Sa Sa lại là nữ nhân ngoan ngoãn , nên hai người chỉ nhấp chút , mọi người ai cũng vui vẻ nhận ngoại trừ người.



      m thanh của Tư Đồ Viêm từ phía sau truyền đến , tuy rằng lớn nhưng mang theo uy lực của vua chúa , làm cho người ta thể bỏ qua , chỉ thấy tất cả mọi người dừng động tác tay , hướng về phía Tư Đồ Viêm mà nhìn , cầm ly rượu , tới Cố Thiếu Kiệt .



      Tuy rằng rất từ từ nhưng mỗi bước làm cho người ta cảm giác nặng nề nghìn cân , cũng như thế , mọi người né ra để cho , ai ai cũng nhìn chằm chằm vào , mang rượu đến trước mặt Cố Thiếu Kiệt: " Hôm nay là ngày tốt của Cố Huynh , tôi muốn mời Cố Huynh ly , coi như chúc mừng , mong rằng Cố Huynh từ chối cầu nho này của tôi ?"



      Thái độ của Tư Đồ Viêm khác lạ , lời nghe rất khách khí , nhất là 「 cầu nho 」 4 chữ rất đơn giản nhưng lại cho Cố Thiếu Kiệt có cơ hội cự tuyệt.



      Nhưng cự tuyệt là chuyện , đáp ứng lại là chuyện khác , nhìn ly rượu tay Tư Đồ Viêm , Cố Thiếu Kiệt khỏi xấu hổ .



      Tửu lượng của Cố Thiếu Kiệt tốt , huống chi làm sao chỉ là 「 ly 」? Tư Đồ Viêm cầm ly lớn như vậy , dù là bia còn uống được huống gì là rượu? Chính là Tư Đồ Viêm vậy , nếu uống là đồng nghĩa với việc nể mặt Tư Đồ Viêm , mà Tư Đồ Viêm lại là nhân vật thể chọc , biết có mượn đề tài để làm nháo nhào hay ?



      Ngay tại lúc Cố Thiếu Kiệt hết sức do dự , Tư Đồ Viêm lại đột nhiên mở miệng.



      "Cố Huynh do dự cái gì? Chẳng lẽ mặt mũi của Tư Đồ Viêm tôi đủ lớn nên Cố Huynh khinh thường chịu uống cùng tôi ly?"



      Tuy rằng ngoài miệng Tư Đồ Viêm tự hạ thấp mình nhưng ở đây mọi người đều nhận ra : dùng thân phận để chèn ép Cố Thiếu Kiệt .



      Đối mặt với bước bức bách của Tư Đồ Viêm nữa , cái này Cố Thiếu Kiệt tốt cự tuyệt: " Tôi làm sao dám xem thường Tư Đồ Tổng Tài? Nhưng mà tửu lượng của tôi tốt , hy vọng Tư đồ Tổng Tài thấu hiểu và bỏ qua."



      Nhưng đối với cự tuyệt của Cố Thiếu Kiệt , Tư Đồ Viêm lại giống như nghe , đem ly rượu nhét vào tay Cố Thiếu Kiệt , sau đó ra vẻ tiêu sái : " Cố Huynh cần khiêm tốn , tôi tin tưởng bao nhiêu đây thành vấn đề với , huống chi còn cần gì khách khí với tôi? Đúng ?"



      Cái này tốt lắm , cự tuyệt chính là nể mặt mũi của Tư Đồ Viêm , khinh thường Tư Đồ Viêm , Cố Thiếu Kiệt lấy lí do tửu lượng tốt mà từ chối , điều này làm phải lao đao , chỉ có thể theo đường của Tư Đồ Viêm " Được , nếu vậy tôi chỉ có thể liều mình bồi quân tử."



      Cố Thiếu Kiệt xong , đem ly rượu giơ lên chờ Tư Đồ Viêm rót , nhưg Tư Đồ Viêm lại ra vẻ vô tội : " Ôi , đừng như vậy , nếu Cố Huynh vậy giống như tôi bức bách Cố Huynh . . . . . .Hay cách khác , chẳng lẽ trong lòng Cố Huynh xem tôi vậy sao?"



      Ở đây người nào nghe những câu đó là tán dương của Tư Đồ Viêm , thậm chí ngay cả Hách Sa Sa cũng hiểu được : Chẳng những Tư Đồ Viêm cố ý làm khó Cố Thiếu Kiệt mà còn để cho Cố Thiếu Kiệt thể oán giận mà phải cam tâm tình nguyện chịu đựng , cho dù trong lòng Cố Thiếu Kiệt có khoh6ng vui nhưng nghe Tư Đồ Viêm vậy cũng chỉ có thể nở nụ cười , kia nếu như Cố Thiếu Kiệt cam tâm uống ly rượu đó , mà Tư Đồ Viêm dùng biện pháp bức bách này . . . . . . là mưu kế hay .



      Ý thức được điểm đó , Hách Sa Sa lo lắng nhìn Cố Thiếu Kiệt , quả nhiên ngoài dự đoán , Cố Thiếu Kiệt cười ngượng : " Đây là chính Cố Thiếu Kiệt tôi vui vẻ uống , như thế nào lại tính là Tư Đồ Tổng Tài bức bách đâu? Tư Đồ Tổng Tài đừng quá lời."



      Nghe được đáp án chính mình mong muốn , khoé miệng Tư Đồ Viêm nhếch lên: " Được , Cố Huynh vậy , chúng ta cạn ly."



      xong , Tư Đồ Viêm giơ chai rượu đế trong tay , định đổ vào ly của Cố Thiếu Kiệt .



      Ngay tại lúc đó , lại có thanh truyền đến :" Chờ chút."



      Người ở đây theo hướng thanh nhìn lại , chỉ thấy Lâm Khả Tâm đến , trong tay cầm bình Whiskey , hẳn là vừa rồi nhờ người phục vụ đem tới.



      Lâm Khả Tâm chen vào trong đám người , tới trước mặt Tư Đồ Viêm và Cố Thiếu Kiệt .



      "Khả Tâm , em cầm rượu tới đây làm gì? Nếu bị bể, tốt đâu , nhanh để lại chỗ cũ ." Ngữ khí ôn nhu của Tư Đồ Viêm hỏi Lâm Khả Tâm , nhưng ràng là răn dạy đừng nhiều chuyện.



      Bất quá , quen thuộc với ánh mắt đó , nghĩ đến kết quả của mình sau khi làm chuyện này , Lâm Khả Tâm khỏi co rúm lại , nhưng do dự chút cuối cùng vẫn cắn chặt răng tiếng đến: " Viêm , nghe , em thế nào lại cẩn thận như thế ?"



      Lâm Khả Tâm cười duyên oán trách nhìn Tư Đồ Viêm , nhưng nụ cười này thể che đậy khẩn trương của , sau đó nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa : " Cố Ca Ca , Sa Sa , hôm nay là ngày vui của hai người , nếu Viêm phải kính các người ly , tôi theo mà uống giống vậy ràng có đạo lý ,có đúng ?"



      Nghe lời của Lâm Khả Tâm , tất cả mọi người đều trố mắt ra.






      Ꮺ Chương 117






      Ngay từ đầu , mọi người thấy Lâm Khả Tâm hừng hực xuất còn tưởng tới là ngăn cản Tư Đồ Viêm , ai ngờ có ngăn cản mà còn muốn cùng Tư Đồ Viêm kính rượu? Điều này sao có thể làm cho người ta kinh ngạc? Thậm chí ngay cả Tư Đồ Viêm cũng có chút ngoài ý muốn.



      Thấy biểu tình trố mắt của mọi người , Lâm Khả Tâm làm bộ nghi hoặc trừng to mắt , sau đó quay đầu sang phía Tư Đồ Viêm hỏi: " Viêm , xem em đúng ?"



      Bị Lâm Khả Tâm dùng cánh tay khều , Tư Đồ Viêm phục hồi lại tinh thần: " A , đúng , em rất đúng."



      Tuy rằng ngoài miệng vậy nhưng trong lòng Tư Đồ Viêm vẫn hoài nghi : Rốt cuộc Lâm Khả Tâm trong đầu là gì? Cho dù đúng ra giúp Cố Thiếu Kiệt cũng nên giúp khi dễ Cố Thiếu Kiệt. . . . . .Chuyện này khẳng định có vấn đề



      Nhưng làm nhiều trò trước mặt mọi người , Tư Đồ Viêm cũng vạch trần , chỉ có thể theo: " Cố Huynh , xem , cái này nếu mặc kệ , liền có vẻ càng đủ nghĩa khí ?"



      Nghe Tư Đồ Viêm nhắc đến tên mình , lúc này Cố Thiếu Kiệt mới thu hồi ánh mắt người Lâm Khả Tâm , ngờ có ngày chọn cách giúp người khác mà phải là bên phe , chẳng lẽ trách lựa chọn Sa Sa mà lựa sao?



      Cảm giác chua xót lan tràn trong lòng , Cố Thiếu Kiệt hận thể cầm ly rượu uống cạn để xoá chua xót kia .



      Chỉ thấy Cố Thiếu Kiệt cười trả lời , nụ cười kia mang theo vài phần đơn " Đúng vậy , nếu Khả Tâm vậy , tôi đây thế nào lại uống?"



      tới này , Tư Đồ Viêm lại giơ bình rượu trong tay , nhưng còn chưa rót cho Cố Thiếu Kiệt liền bị Lâm Khả Tâm gọi lại: " Từ từ , Viêm."



      "?!?"



      Tư Đồ Viêm quay đầu , trong ánh mắt cũng khỏi nghi hoặc , sớm đoán được Lâm Khả Tâm lòng giúp , nếu như vậy muốn nhìn xem định diễn trò gì? Nhưng mặc kệ làm trò gì chỉ cần là đối thủ của kết cục chỉ là chữ 「Thua 」.



      Ở lúc mọi người chăm chú nhìn , Lâm Khả Tâm cười mỉa :" Viêm , trường hợp long trọng như hôm nay , hết thảy đều phải làm cho đúng tông chút , nên các người lấy cốc có chân xứng hơn , huống chi 「Champange 」 hài như 「 kính trọng lẫn nhau 」 , ngụ ý hai người sau khi kết hôn hoà thuận , cũng phù hợp cho việc đính hôn hôm nay phải ?"



      Vì biểu tận lực chân , Lâm Khả Tâm cố gắngcười tươi, nhưng vì quá dùng sức nên nụ cười của mất tự nhiên , mà nghe vậy , nên mọi người hiểu ra nguyên lai Lâm Khả Tâm muốn đổi rượu mạnh thành Champange , như vậy tuy rằng thể miễn cưỡng Cố Thiếu Kiệt uống , nhưng nồng độ giảm bớt hơn.



      Nhưng điểm cẩn thận đó của Lâm Khả Tâm mọi người ai cũng có thể nhìn ra , huống chi là Tư Đồ Viêm? Nhưng khi tất cả chờ đợi thay đổi biện pháp mọi người liền bị làm cho ngoài ý muốn phen .



      "Em vậy , còn có thể thêm gì nữa?" Tư Đồ Viêm sỡ dĩ vậy vì thấy được nhãn hiệu bình rượu tay Lâm Khả Tâm , tuy rằng ghi là Whiskey nhưng cũng có 40% độ , cũng kém bao nhiêu so với rượu mạnh , dù sao tưởu lượng của Cố Thiếu Kiệt tốt, uống thứ này cũng vậy.



      Lâm Khả Tâm muốn nhận giúp Cố Thiếu Kiệt , kết quả là vẫn như trước đem Cố Thiếu Kiệt bỏ vào hố lửa , hừ ~



      Dừng chút , Tư Đồ Viêm bổ sung : " Whiskey cũng được , bất quá tôi có cầu."



      " cầu gì?" Sợ hãi phá mưu kế của mình , Lâm Khả Tâm có chút khẩn trương hỏi.



      Tư Đồ Viêm nở nụ cười tà mị: " Sau khi uống xong , em phải hôn cái coi như thưởng." vô cùng thân thiết xong , sắc mặt Lâm Khả Tâm liền biến đổi , lúc này Tư Đồ Viêm liếc nhìn Cố Thiếu Kiệt , chỉ thấy Cố Thiếu Kiệt nhếch môi , trong nháy mắt có vui vẻ mà ngược lại có chút ghen tị , mà đây chính là kết quả Tư Đồ Viêm muốn —— muốn cả thể xác và tinh thần của Cố Thiếu Kiệt thoải mái .



      Nhưng Lâm Khả Tâm căn bản khá hơn , nghe thấy Tư Đồ Viêm đáp ứng , khỏi đỏ mặt , vội vàng nâng bình rượu trong tay , vui vẻ rót cho hai người .



      Cố Thiếu Kiệt cúi đầu , nhìn chất lỏng trong ly rượu , tự giác nhếch môi cười khổ , tuy rằng tửu lượng tốt nhưng nếu uống hết ly này mà làm cho lòng thoải mái cũng đến nỗi.



      Nghĩ vậy , Cố Thiếu Kiệt giơ ly đemmột ngụm uống vào , trong khi nuốc vào , Cố Thiếu Kiệt và Tư Đồ Viêm đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.



      Này . . . . . .Đây là. . . . . .Mang theo chút kinh ngạc cùng cảm kích , Cố Thiếu Kiệt ngẩng đầu nhìn Lâm Khả Tâm , mà lúc này làm bộ như cái gì cũng biết , cúi đầu nhìn dưới đất .



      "Ha Hả , là hảo tửu ."



      Tuy rằng ngẩng đầu nhưng Tư Đồ Viêm lạnh lùng cười ra tiếng , lại cho Lâm Khả Tâm nghĩ đến bộ dạng sinh khí của , mà tất nhiên biết sinh khí vì cái gì , trước khi thấy Tư Đồ Viêm ép Cố Thiếu Kiệt uống rượu , tự nhiên sốt ruột thôi , cùng lúc hận thể đoạt bình rượu mạnh trong tay Tư Đồ Viêm , về mặt khác cũng hiểu được chính mình ngàn vạn lần thể tiến lên ngăn cản Tư Đồ Viêm .



      Nếu như làm mất mặt trước mọi người , kia chẳng những thành công mà Tư Đồ Viêm cũng có thể đánh lại đem chuyện từng thích Cố Thiếu Kiệt ra . . . . . .Như vậy nên làm gì mới đúng?

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Ꮺ Chương 119






      "Chính là thôi , tôi sốm biết Cố Huynh khiêm tốn , xem , tôi uống này có chút choáng váng rồi , nhưng cố Huynh lại rất bình thường , có thể thấy được tửu lượng của là tốt thế nào?" Trong lời của Tư Đồ Viêm tuy là khích lệ nhưng Lâm Khả Tâm cảm thấy đúng chỗ nào.



      Đúng rồi , chính cho bọn uống bất quá chỉ là bia , như thế nào mà Tư Đồ Viêm lại cảm thấy choáng? . . . . . . tốt ! Khẳng định lại có quyết định khác rồi .



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm vội vàng tiến lên , túm lấy tay áo Tư Đồ Viêm: " Viêm , say rồi , chúng ta về nhà thôi"



      Nhưng Tư Đồ Viêm nào có thể bỏ qua dễ dàng như vậy , huống chi Lâm Khả Tâm lại giúp Cố Thiếu Kiệt , điều này làm khó chịu hơn , để ý bỏ qua cánh tay của Lâm Khả Tâm: " Có thể để em 「quan tâm 」 như vậy , hạnh phúc." Tư Đồ Viêm xong , đắc ý nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt " Bất quá em yên tâm , còn thể kiên trì , huống chi còn chuyện phải làm đâu?"



      Quả nhiên , Lâm Khả Tâm biết có mưu kế tiếp , man theo khẩn trương , liền hỏi " Viêm , chỉ chính là việc gì?"



      Lâm Khả Tâm hi vọng biết chuyện làm tiếp theo , để nhanh chóng tìm ra phương pháp giải quyết , mà chỉ là giơ giơ ly rượu tay " còn muốn cùng Cố Huynh uống thêm ly nữa"



      "Cái gì?" Lâm Khả Tâm kinh ngạc nhìn Tư Đồ Viêm , thậm chí thể tin vào những gì mình nghe



      ràng lúc nãy , chỉ uống với Cố Ca Ca ly , hơn nữa cũng đáp ứng đổi rượu đế thành champange , như thế nào bây giờ lại thay đổi?



      Tuy rằng trong lòng vui , nhưng Lâm Khả Tâm biết đây phải lúc cãi nhau với Tư Đồ Viêm , vì vậy tiến lên bên cạnh , dùng ngữ khí oán trách " Viêm , uống nhiều rồi , xem vừa rồi cụng ly cùng Cố Ca Ca , nếu tin , có thể hỏi mọi người ở đây ."



      Lâm Khả Tâm dùng chữ 「 uống rượu 」 để tìm lối ra , miễn cho Tư Đồ Viêm mất mặt , nhưng căn bản là khin thường điều thừa thải đó: " Mặc dù có chút choáng nhưng đâu có mơ hồ đến mất trí nhớ , nhưng xem ra Khả Tâm có điểm mơ màng , phải là do bị hôn nên say chứ?"



      Tư Đồ Viêm xong , Lâm Khả Tâm liền đỏ mặt , như vậy thực vài phần mê say.



      Lâm Khả Tâm ngượng ngùng dậm chân: " Ai nha , Viêm , gì đâu. . . . . .Em làm sao hôn mê?"



      "Em choáng vì sao em quên? Em vừa rồi cùng kính rượu? tại uống xong rồi , tất nhiên là đến em." Tư Đồ Viêm nhắc nhở làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh.



      Thảm , vừa rồi chỉ lo cản Tư Đồ Viêm căn bản nghĩ tới lỗ hổng trong lời của mình , hơ nữa , ai ngờ tinh như vậy , cư nhiên biết bắt lấy lỗ hổng của người khác . . . . . .



      đúng , cùng với ngôn ngữ của xảy ra vấn đề , bằng hoà giải đối nghịch với Tư Đồ Viêm là sai lầm lớn của .



      Thấy Lâm Khả Tâm trầm mặc gì , Tư Đồ Viêm quay đầu nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , nguyên bản nở nụ cười nhưng lại giả vờ biểu tình áy náy: " Cố Huynh cũng nghe tôi rồi , ra tôi cũng muốn để cho hôm nay uống nhiều như vậy nhưng nếu Khả Tâm nhiệt tình như thế cũng nên đáp lại coi như là chúc phúc của ấy cho 2 người , tôi đây cũng thể cự tuyệt đúng ? Nên chỉ có thể vất vả tái uống thêm ly , tôi tin tưởng làm cho Khả Tâm mất hứng?"



      Tư Đồ Viêm đem toàn bộ lỗi đổ lên người Lâm Khả Tâm , thôi đắc còn mảnh , chỉ thế , còn bổ sung them: " Vả lại , tửu lượng của Cố Huynh tốt như vậy , uống thêm ly chắc hẳn thành vấn đề , ngược lại tôi có chút choáng , phỏng chừng uống nữa Khả Tâm đỡ tôi lên xe."



      Cái này đúng là , ra Tư Đồ Viêm giả vờ yếu đuối, về phần Lâm Khả Tâm , nghe vậy , trong lòng oán nhưng nghĩ đến phương pháp giải quyết.



      Nếu lấy chính ra nguỵ trang kia chỉ cần thu hồi cầu trước phản đối?



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm liền đáp ứng :" Đúng vậy , Viêm nếu uống say , em còn phải đỡ lên xe , xem em bé thế này chắc thể đỡ nổi đâu , cho nên bằng đừng uống nữa , cần vì em mà làm thương bản thân mình."



      Đáng tiếc , Tư Đồ Viêm là kẻ dễ dàng đối phó vậy sao?



      " Khả Tâm , em cần lo lắng , cho dù em đỡ nổi Đại Vĩ để ở đâu? Hơn nữa , nếu đáp ứng với em nhất định phải làm cho bằng được , bằng rất nhiều người ở đây lại nghĩ giữ lời , —— Tư Đồ Viêm từ nay về sau làm sao có thể sống yên ổn thương trường nữa?"



      Lời của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm á khẩu , ngay cả Cố Thiếu Kiệt bên kia cũng hiểu được áp lực rất lớn , nếu chính mình uống rượu với Tư Đồ Viêm kia chỉ là vấn đề mặt mũi của Tư Đồ Viêm mà còn biến thành tội nhân trong tương lai của , điều này làm sao mà đảm đương nổi?



      Lâm Khả Tâm cắn chặt rang: " Nếu vậy , em tìm rượu cho 2 người" Vừa rồi đoán rượu kia 2 người uống sai biệt lắm , tuy rằng Tư Đồ Viêm biết giở trò nhưng chỉ cần tiếp tục ngụ ý 「Tương kính như tân 」 , tin thể gì .



      Nhưng Tư Đồ Viêm lại ngăn Lâm Khả Tâm lại.






      Ꮺ Chương 120






      " cần tìm rượu mới , tay phải còn bình rượu đế sao? Nếu em nữa làm sao hai chúng ta có thể kính rượu?"



      "Nhưng mà ngụ ý kia. . . . . ." Lâm Khả Tâm định liền bị Tư Đồ Viêm đánh gảy.



      "Chẳng qua chỉ là 「Tương kính như tân 」, cho dù là bạn bình thường cũng có thể , huống chi em xem , rượu đế bạch cửu còn có ý nghĩa 「 Bạch đầu giai lão , thiên trường địa cửu 」 , chẳng phải rất tốt?"



      nghĩ tới Tư Đồ Viêm cư nhiên tài năng lại nghĩ ra cái ngụ ý khác , Lâm Khả Tâm cảm thấy khâm phục khẩu phục , rốt cục còn gì để



      Tư Đồ Viêm trước rót rượu vào ly của mình , sau đó đem rót vào ly của Cố Thiếu Kiệt , biên biên : " Theo lý thuyết , ly vừa rồi là tôi kính , còn này hẳn là Khả Tâm cùng Sa Sa uống nhưng dù sao nữ hài tử tửu lượng có nên chén này tôi kính giúp Khả Tâm , mà Sa Sa xinh đẹp động lòng người như vậy , tin tưởng Cố Huynh cũng tiếc khi để ấy uống ?"



      Còn đợi Cố Thiếu Kiệt đáp lời , Hách Sa Sa đứng dậy: " có gì , em uống." xong , Hách Sa Sa cầm ly rượu tay Cố Thiếu Kiệt



      Cố Thiếu Kiệt thấy vậy liền ngăn Hách Sa Sa lại: " cần nháo , bình thường em uống rượu được , cái này rượu đế lại nhiều , sao em chịu được? Vẫn là uống ."



      "Nhưng mà Thiếu Kiệt Ca Ca , uống ly lớn , nếu uống nữa làm sao?" Hách Sa Sa lo lắng , đến nước mắt đều nhanh ra.



      Cố Thiếu Kiệt lắc lắc đầu: " có gì , Tư Đồ Tổng Tài còn có ý lùi bước sao có thể lùi bước đây?"



      Có lẽ vì màn hôn vừa rồi mà trong lòng Cố Thiếu Kiệt bỗng có cảm giác muốn ganh đua với Tư Đồ Viêm



      "Được , Cố Huynh đủ thẳng thắn, tôi đây liền thay mặt Khả Tâm uống ly." xong , Tư Đồ Viêm ngửa đầu , hơi cạn sạch , mà Cố Thiếu Kiệt cũng chịu lùi bước , nâng ly rượu lên từng ngụm từng ngụm nuốt xuống.



      Người chung quanh là lần đầu gặp có người uống rượu đế mạnh như vậy nên khi bọn họ buông ly , tiếng vỗ tay lại lần nữa vang dội , đối với Tư Đồ Viêm mà tràn vỗ tay này như hoan hô tanhg lợi của , vì vậy khỏi đắc ý nhếch miệng lên , nhưng còn Cố Thiếu Kiệt thư thái như vậy



      Phải biết rằng , uống ly rượu đế vượt qua cực hạn của Cố Thiếu Kiệt , cho nên lúc buông ly , trước mắt liền tụ thành mảnh mờ mịt , bóng người trở nên trùng điệp.



      Cố Thiếu Kiệt lắc lắc đầu muốn cho mình thanh tỉnh chút nhưng cồn trong rượu làm cho buồn nôn .



      Thấy Cố Thiếu Kiệt khó chịu , Lâm Khả Tâm theo bản năng tiến lên , nhưng Hách Sa Sa lên trước , đúng vậy , SaSa mới là vị hôn thê của Cố Ca Ca , biết sao còn lại làm vậy? Hoàn hảo là phản ứng kịp lúc nếu người ta chê cười .



      Trong lòng Lâm Khả Tâm cảm thấy may mắn , nhưng dù cho động tác của vậy cũng thoát khỏi tầm mắt của Tư Đồ Viêm , nghĩ đến muốn tiến lên quan tâm Cố Thiếu Kiệt , nụ cười mặt của còn nữa , mà Hách Sa Sa đứng bên lo lắng như sắp khóc ra .



      "Thiếu Kiệt Ca Ca , sao rồi? Có phải rất khó chịu hay ?"



      Vì khó chịu nên Cố Thiếu Kiệt nhất thời trả lời , Hách Sa Sa liền phẫn nộ trừng mắt với Tư Đồ Viêm: " Tôi vốn nghĩ là người tốt nhưng ngờ đối xử với Thiếu Kiệt Ca ca như vậy? Thiếu Kiệt Ca Ca uống được , còn bắt buộc ấy , là hơi quá đáng."



      Cố Thiếu Kiệt vốn định lắc đầu có gì nhưng bây giờ dạ dày của làm cho buồn nôn , vì ói ra được nên khoát khoát tay.



      " nên trách Tư Đồ Tổng Tài , là do muốn uống."



      "Nhưng mà nếu ta. . . . . ." Cố Thiếu Kiệt đánh gảy lời của Hách Sa Sa: " Sa Sa , em cần khẩn trương như vậy , chỉ choáng chút , phỏng chừng nghỉ ngơi sao."



      Xem ra tại việc cấp bách phải là cùng đôi co với Tư Đồ Viêm mà là nhanh chóng đến phòng nghỉ ngơi , bằng Cố Thiếu Kiệt nôn ra , mất mặt trước mọi người?



      Tuy rằng cam lòng , nhưng Hách Sa Sa vẫn ứng tiếng :" Được , được , em đỡ nghỉ ngơi" xong , Hách Sa Sa bên ôm cánh tay của Cố Thiếu Kiệt , bên " tại tôi dẫn Thiếu Kiệt Ca Ca nghỉ ngơi , thể tiếp mọi người nữa , đồ ăn ngay bên kia , nếu mọi người muốn ăn chút gì cứ ăn , cứ tự nhiên là được , có lỗi chúng tôi trước."



      Ngay tại lúc Hách Sa Sa ôm Cố Thiếu Kiệt rời , Tư Đồ Viêm lại đột nhiên mở miệng: " giúp em đỡ ấy vào trong."



      Hách Sa Sa liếc nhìn Tư Đồ Viêm cái , cự tuyệt :" cần."



      Dù sao nếu phải Tư Đồ Viêm ép bức Cố Thiếu Kiệt cũng thành bộ dạng bây giờ , hơn nữa ai biết có phải Tư Đồ Viêm là lòng muốn giúp đỡ ?



      Nhưng Tư Đồ Viêm xem cự tuyệt của Hách Sa Sa , lên tiếp nhận Cố Thiếu Kiệt rồi dìu vào trong hậu trường .



      "Tôi cần giúp đỡ , mau buông Thiếu Kiệt Ca Ca ra." Hách Sa Sa đứng đằng sau dùng tay đánh đánh Tư Đồ Viêm , nhưng cũng có ý dừng lại .



      "Đợi đến hậu trường thả ấy ra , huống chi nếu như mặc kệ , lấy sức lực của em so với đàn ông có thể mạnh hơn sao? Hơn nữa , nếu đường , cứ dừng lại dừng lại chỉ càng làm dạ dày của ấy khó chịu thôi , nên bây giờ thay vì dùng sức đánh , em nên pha ly nước chanh cho ấy giải rượu ."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :