1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác Ma Tổng Tài! Anh Hỗn Đản - Thủy Trường Hựu (161/ 161 chương) - HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 89.






      Tư Đồ Viêm bị câu hỏi của Lâm Khả Tâm làm cho sửng sốt , sau đó nhếch miệng nở nụ cười: " Lâm Khả Tâm , nếu em cho rằng tốt là vì bỏ tiền ra dẫn em chơi này nọ có thể cho em biết em lại suy nghĩ quá nhiều rồi , đối với mỗi bạn đều vậy , dù sao chính là người có tiền mà."



      cố ý với giọng bạc tình bạc nghĩa , nhất là 「Mỗi người bạn 」 , cái cụm từ này làm cho Lâm Khả Tâm chói tai , tuy rằng thừa nhận nhưng cũng hiểu như .



      Mặc dù nhìn qua người ta có thể chỉ thấy tiêu tiền vì nhưng thực tế mà chính là cảm nhận được ôn nhu che chở của đối với mình .



      Bất quá Lâm Khả Tâm cũng hiểu , dù cho đem những gì nghĩ mà ra cũng thừa nhận , vì vậy trực tiếp bản phác mà chỉ thay đổi phương pháp chút :" Chỉ là vậy sao? Chẳng lẽ có lý do khác?"



      Thấy ánh mắt mong chờ của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm thở dài: "Có" , dừng chút: " Khả Tâm , em là bà xã của Tư Đồ Viêm , nếu như để cho người ta biết em là vợ mà ăn mặc cổ hủ như vậy , còn mặt mũi nào nhìn đời? vậy em hiểu ?"



      Lâm Khả Tâm nghĩ tới , ra trong ánh mắt của , chính chỉ là đồ đạc làm nền , cái đó và quần áo có gì khác nhau?



      "Thực xin lỗi , em hiểu. . . . . ." Lâm Khả Tâm lắc lắc đầu " Em hiểu rốt cuộc xem em là gì?"



      Nhìn ánh mắt nước của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm khỏi có chút khẩn trương: " Em khóc?!"



      Lâm Khả Tâm liên tục lắc đầu: " , tại sao chỉ vì việc này mà em phải khóc ?" vừa xong , liền nở nụ cười tỏ vẻ như chính mình sao nhưng nụ cười kia bao lâu liền vụt mất: " Em chỉ là cảm thấy , mình tự đa tình , thực buồn cười quá . . . . . ."



      Nhìn thấy biểu tình mất mác của , trong lòng Tư Đồ Viêm mềm nhũn ra , kìm được " ra phải tự em đa tình , hôm nay quả cũng muốn đối xử với em tốt chút."



      nghĩ tới thừa nhận , Lâm Khả Tâm ngạc nhiên trừng to mắt.



      "Vì cái gì?"



      "Vì chuyện lần trước em giữ chó mà hiểu lầm em , nên phải bồi thường cho em chút." Trong lúc Tư Đồ Viêm lời này , Lâm Khả Tâm cẩn thận nhìn vào ánh mắt của , để biết được hay .



      biết vì sao , tuy rằng thừa nhận muốn đối xử tốt với nhưng trong lòng càng nghe càng hụt hẫng.



      ra chỉ là muốn bồi thường cho thôi sao? còn tưởng rằng. . . . . . Lâm Khả Tâm cúi đầu , nở nụ cười khổ sở , nếu sớm biêt là nguyên nhân này thà hỏi tốt hơn , cuối cùng vẫn là tự đa tình . . . . . .Về phần Tư Đồ Viêm , lấy chỉ số thông minh của cũng có thể hiểu vì sao lại như vậy , biết , Lâm Khả Tâm , nên mới vì đáp án mà lo được lo mất , bất quá dù cho có muốn đáp án lòng , vẫn thể ra ..



      Nhìn thấy biểu tình mất mác của Lâm Khả Tâm , trong lòng Tư Đồ Viêm bỗng có tiếng vọng ra: lẽ là Khả Tâm sao?



      Đối với vấn đề này , Tư Đồ Viêm lập tức phủ nhận , trố mắt nhìn , giống như là tìm ra đáp án , , Lâm Khả Tâm bất quá chỉ là con mồi ti tiện rơi vào bẫy của , hướng chi chính sớm có người trong lòng , nên vĩnh viễn thể Lâm Khả Tâm !



      Nghĩ vậy chút , Tư Đồ Viêm quyết định an ủi , chỉ ra câu: " Ăn thôi." Ngữ khí của lạnh như băng , làm cho mọi thứ xung quanh cũng đều băng giá theo .



      Lâm Khả Tâm bắt đầu ăn , mặt chút thay đổi , tuy rằng đồ ăn rất ngon đáng với giá trị mà Tư Đồ Viêm nhưng sớm còn tâm tình ăn uống ..



      "Ngày mai em chuẩn bị tốt chút , tối theo dự tiệc."



      "Dự tiệc?" Lâm Khả Tâm dừng nĩa tay: " Chính là , có phải đột ngột quá hay . . . . . ."



      Tư Đồ Viêm bỏ dao nĩa cầm tay xuống bàn, động tác mạnh nhưng thanh lại vang dội , chặn lời của Lâm Khả Tâm: " Lâm Khả Tâm , đừng vì tốt với em mà quên thân phận của mình , nơi này có chỗ cho em có quyền lựa chọn , quyết ngày mai em phải ."



      "Được. . . . . ." Lâm Khả Tâm cúi đầu , có chút tinh thần nào.



      Ngày hôm sau , Lâm Khả Tâm chọn trang sức , quần áo mà Tư Đồ Viêm mua cho , mặc vào , đứng trước gương nhìn bản thân mình , ruy rằng quần áo quá rực rỡ nhưng đều toả sáng thêm cho thân thể của , thoạt nhìn ngươi thiên kim tiểu thư xinh đẹp ...



      Lâm Khả Tâm nghĩ trước kia đâu có mặc những trang phục thế này , khó trách Tần Hiểu Linh nghĩ là người hầu của Tư Đồ Viêm .



      Lúc này , mở cửa ra vào phòng. . . . . .






      Chương 90






      Bị Tư Đồ Viêm làm cho hoảng sợ , Lâm Khả Tâm lấy lại tinh thần vội vàng hỏi: " Nhất định phải sao?"



      Sau khi thấy ăn mặc , trang điểm , Tư Đồ Viêm khỏi trố mắt , nhưng vài giây sau đó liền bật người hồi phục lại trạng thái lạnh lung: " Kêu em chuẩn bị chút , ai ngờ lâu như vậy , thôi nếu trễ." xong liền xoay người ra ngoài cửa , Lâm Khả Tâm theo sát , mặt có các cơ cứ như bị đông cứng.



      Aicha , lại hung hăng nữa rồi . . . . . .Còn tưởng khen câu chứ. . . . . .



      Ngoài cửa , Đại Vĩ thân mặc tây trang mang giày da đứng đợi: " Mời Tổng Tài , Lâm Tiểu Thư lên xe." bên vừa , vừa mở cửa.



      Đúng vậy , vì lo lắng tối nay Tư Đồ Viêm lại uống rượu nên Đại Vĩ hôm nay lái xe , ngồi ở ghế lái , thông qua mặt kiếng , Đại Vĩ có thể thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tư Đồ Viêm , còn Lâm Khả Tâm biểu tình cũng vui vẻ gì , hơn nữa còn là chuyện liên quan đến Tư Đồ Viêm.



      khí trong xe ngột ngạt , Đại Vĩ chủ động trêu ghẹo : " Lâm Tiểu Thư , hôm nay xinh đẹp nha , vậy chắc Tổng Tài bị làm mê hoặc ?"



      Lời của Đại Vĩ đụng tới nỗi đau trong lòng của Lâm Khả Tâm , cười gượng sau đó phủ tay " Tôi có đẹp gì đâu? Đại Vĩ , đừng đùa. . . . . ."



      "Tôi đâu có đùa , tin hỏi Tổng Tài , ấy cũng nghĩ vậy đúng ?"



      Nghe Đại Vĩ vậy , Lâm Khả Tâm quay đầu nhìn Tư Đồ Viêm , muốn biết xem có nghĩ vậy , nhưng điều làm cho thất vọng chính là Tư Đồ Viêm chỉ nhìn Đại Vĩ , lạnh lùng nghiêm túc : " Đại Vĩ , chuyên tâm lái xe , đừng nhảm nhí nữa."




      "Vâng, Tổng Tài"



      Nghe giọng vui của , Đại Vĩ cũng dám đùa giỡn nữa , chỉ tập trung lái xe , mà Lâm Khả Tâm thấy phủ quyết , trong lòng lại thêm mất mác , những ngày qua hai người ở chung , ràng quan hệ thân hơn rất nhiều , thậm chí hôm qua hai người còn ăn chơi rất vui , như thế nào chỉ chút thời gian trong nháy mắt , lại biến thành như xưa?



      Lâm Khả Tâm cúi đầu , nhàng thở dài , vì ngồi bên cạnh , nên Tư Đồ Viêm nghe được thở dài , nhưng cũng an ủi , chỉ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ ... nhíu mày thầm nghĩ , lạ vì sao nghe được thở dài , lòng ngực lại căn thẳng , rầu rĩ như vậy? Chẳng lẽ làm vậy là sai sao?



      Cứ như vậy , đường , hai người ai với ai câu nào



      "Tổng Tài , chúng ta đến rồi." Đại Vĩ dừng xe , sau đó chủ động xuống xe mở cửa dùm Lâm Khả Tâm



      "Cám ơn." Lâm Khả Tâm bước xuống , nhìn toà cao ốc trước mặt có ghi là 「Xí Nghiệp Tư Đồ 」.



      "Xí Nghiệp Tư Đồ ? Nơi này là công ty của sao?"



      Lâm Khả Tâm quay đầu kinh ngạc nhìn Tư Đồ Viêm , tuy rằng sớm biết là Tổng Tài nhưng nghĩ công ty của lại có quy mô lớn như vậy



      Với ánh mắt kinh ngạc của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm trong lòng cảm thấy đắc ý , mà này cũng làm cho ngữ khí của tốt hơn: " Hoan nghênh em , thăm công ty chút , thôi." xong ôm eo của Lâm Khả Tâm vào bên trong đại sảnh.



      Ngay tại lúc Tư Đồ Viêm cùng Lâm Khả Tâm tiến vào , bên trong đều im lặng , chỉ còn lại thanh của nhạc , cơ hồ ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về bọn họ ..



      Đầy đủ giới truyền thông , các phóng viên thấy Tư Đồ Viêm lại thay đổi bạn liền chạy đến tranh nhau phỏng vấn 2 người , đối với trường hợp này , thể trách , cũng mặc kệ là mục tiêu của mọi người , huống chi đêm nay là do tổ chức nên sớm đoán được điều này , nhưng Lâm Khả Tâm có thích ứng được như , cảm giác mồ hôi đổ ra trong lòng bàn tay , tim cũng đập nhanh hơn .



      Các phóng viên tranh nhau mở miệng hỏi: "Xin quấy rầy chút Tổng Tài , nghe ngài tổ chức bữa tiệc này là có chuyện muốn tuyên bố , mà hôm nay ngài dẫn bạn mới đến , chẳng lẽ tuyên bố chuyện đính hôn sao?"



      " phải." Tư Đồ Viêm dứt khoát.



      "Vậy ngài và vị tiểu thư này có quan hệ thế nào?" Người phóng viên lại vội vàng truy vấn .



      Nếu là trước kia , Tư Đồ Viêm chắc chắn giận tái mặt và chấm dứt đề tài , nhưng bây giờ lại ngoài ý muốn : " Vấn đề này , các người có thể trực tiếp hỏi Lâm Tiểu Thư."



      Lời của làm Lâm Khả Tâm cả kinh , vậy ràng là đem bỏ vào hố lửa rồi !



      Các phóng viên nghe vậy , liền ngửi được cỗ hương vị , vì thế bọn họ thay đổi ánh mắt hướng mirco về phía Lâm Khả Tâm , vốn khẩn trương , tại lại đối mặt với nhiều người như vậy , khỏi có chút mộng ảo.

    2. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      Chương 91.






      "Xin chào Lâm Tiểu Thư , chúng tôi có thể hỏi chút , có phải và Tư Đồ Tổng Tài nhau hay ?"



      " phải." Lâm Khả Tâm chút suy nghĩ liền trả lời , làm cho đám phóng viên thất vọng , sắc mặt của Tư Đồ Viêm cũng khỏi thay đổi.



      Cái gì , cư nhiên phủ quyết mối quan hệ của ? xem tồn tại sao?



      Lúc này , Tư Đồ Viêm càng làm trò trước mặt truyền thông , dùng lực ôm chặt Lâm Khả Tâm , nhìn tư thế này , người phóng viên bật người mở miệng: " Í, Tư Đồ Tổng Tài và Lâm Tiểu Thư thân mật như vậy , thế nào lại có quan hệ? Lâm Tiểu Thư gạt chúng tôi sao?"



      Mà Tư Đồ Viêm dường như còn chưa đùa đủ , ghé sát vào người Lâm Khả Tâm: " Đúng vậy , cần thẹn thùng , em cho mọi người biết , tột cùng quan hệ của chúng ta là gì "



      Bởi vì tò mò , ánh mắt đều tập trung lên người Lâm Khả Tâm , mà cắn chặt môi , bối rối biết nên làm sao ...Này này này , quan hệ kia ... làm cho ra thế nào đây?



      Biết rằng cố ý làm khó mình , nhưng vẫn quay đầu nhìn về phía mà cầu cứu .



      Thấy ánh mắt cầu cứu của Lâm Khả Tâm , bất đắc dĩ nở nụ cười , ra nguyên bản muốn mở miệng thừa nhận là chồng nhưng cái này xem ra có khả năng rồi , vì mềm lòng .



      Tư Đồ Viêm thanh tằng hắng: " các vị , hôm nay tôi tổ chức buổi tiệc này chính là muốn tuyên bố tin vui của Xí Nghiệp Tư Đồ , hi vọng mọi người đừng chú ý quá người bạn bên cạnh tôi."



      xong , ôm eo Lâm Khả Tâm bước , tuy rằng tất cả phóng viên ai cũng rối mờ nhưng cũng dám ngăn cản bước chân của Tư Đồ Viêm .



      Sau khi được 2 bước , bỗng nhiên dừng lại cước bộ , lạnh lùng quét mắt qua mọi người cái.



      "Còn nữa , tôi hy vọng các vị quấy rầy thanh tĩnh của người bạn đứng cạnh tôi , nếu như ngày mai tôi thấy được tin tức gì mà có liên quan đến ấy , tôi nghĩ Xí Nghiệp Tư Đồ ngại phát thư thưa kiện tạp chí nào đâu."



      Nghe thấy uy hiếp , tất cả những người phỏng vấn Lâm Khả Tâm lúc nãy có chút hốt hoảng , dù sao chỉ là tin tức , có gì mà để khủng bố đến vậy?



      Nhìn thấy tất cả lo lắng , Tư Đồ Viêm nở nụ cười , quay đầu lại , tiếp tục ôm lấy Lâm Khả Tâm bước , đợi cho đến lúc ra khỏi góc , nụ cười của Tư Đồ Viêm liền biến mất :" Tại sao em thừa nhận quan hệ của chúng ta?"



      Tuy rằng ngữ khí Tư Đồ Viêm vui nhưng cả tâm tình của Lâm Khả Tâm biết bay đâu "Em còn muốn hỏi tại sao chỉa hướng sang kêu em trả lời kìa , làm sợ chết."



      Thậm chí bây giờ cũng thoát khỏi cảm giác khẩn trương lúc nãy , đối với vấn đề của , Tư Đồ Viêm cũng trả lời , muốn ra là thuộc về , mang theo tia chờ mong : " Lâm Khả Tâm , khi nào em có thể hướng đến vấn đề của ? , tại sao thừa nhận? Chẳng lẽ làm vợ Tư Đồ Viêm làm em mất mặt sao?"



      mãnh liệt của Tư Đồ Viêm , làm cho Lâm Khả Tâm nhíu mày: " Van đó , đừng bá đạo như vậy được ? phải em được chuyện chúng ta cho bất kì ai biết sao? định ra rồi bây giờ quên?"



      Tuy rằng ra nguyên nhân phải là căn bản nhất nhưng biết được cự tuyệt tình nguyện , điểm ấy làm cho lòng Tư Đồ Viêm thư thái rất nhiều.



      (TT : ôi mấy cái chương này , từ ngữ có chút lộn xộn , lập lập lại , mong mọi người đọc có dở cũng thông cảm dùm mình :"3)



      Cũng đúng , thế nào lại quên cầu đặt ra?. . . . . . Tư Đồ Viêm trầm mặc lát , sau đó mở miệng: " Cái điều khoảng đó từ hôm nay trở coi như thành phế thải , về sau có ai hỏi , em phải là vợ của Tư Đồ Viêm , em nghe chưa?"



      "Trở thành phế thãi? Có thể sao?" Lâm Khả Tâm trừng to mắt , kinh ngạc nhìn .



      " chính là người định ra , có gì mà thể?" Tư Đồ Viêm trả lời đúng lý hợp tình



      Lâm Khả Tâm cười ngượng chút: " A , có thể , có thể. . . . . ."



      Đừng cái thành phế thãi , nếu tất cả đều trở thành phế thãi còn tốt hơn nữa là ...~



      Đúng lúc này , ngọn đèn bỗng nhiên chíu đến thân thể của hai người , sau đó nghe giọng của Đại Vĩ sân khấu truyền đến: " Mời Tổng Tài Tư Đồ Viêm lên sân khấu ,xin tràng vỗ tay."



      "Bốp bốp bốp. . . . . ."



      Cùng với nhiệt liệt vỗ tay của mọi người , ánh mắt đều dồn về phía Tư Đồ Viêm .



      "Ở. trong này đó đồ ngốc , được tuỳ tiện lung tung , nếu chút nữa xuống thấy em em chết chắc" xong , Tư Đồ Viêm nở nụ cười đắc ý , mọi người cũng nhìn chăm chú , kia bộ dáng giống vương giả .



      Nhìn theo bóng dáng của , Lâm Khả Tâm học ngữ khí của " Nếu như tí nữa tìm thấy em em chết chắc . . . . . .Xí , dù em chạy thế nào?" cũng tin đem huỷ diệt ...



      Nhưng Lâm Khả Tâm còn chưa hừ xong bản thân liền ngây ngẩn cả người . . . . . .






      Chương 92.






      Mạnh miệng mềm lòng ... chính lại cư nhiên bắt đầu ca ngợi ? Lâm Khả Tâm chậm rãi ngẩng đầu , nhìn theo khuôn mặt tươi cười của sân khấu , bỗng nhiên phát biết từ lúc nào còn chán ghét nữa . . . . . .



      sân khấu , Tư Đồ Viêm đắc ý công bố thành quả sau khi công tác: " Theo mọi người biết , Tần Lão và tôi vẫn là bbạn bè , mặc kệ là trong việc làm ăn có người lén lút lui tới , từ lúc Tần Lão bệnh nguy kịch , cổ phần của Xí Nghiệp Tần Thị bị rớt xuống , cả xí nghiệp cũng vì mất ông chủ mà nhân viên hoang mang rối loạn.. Bản thân tôi là bằng hữu của Tần Lão , vì muốn tâm huyết nhiều nắm của Tần Lão trôi về biển đông , nên tôi —— Tư Đồ Viêm tuyên bố , Xí Nghiệp Tư Đồ mua 30% cổ phần của Tần Thị , mà tôi chính là cổ đông , cũng dẫn dắt Tần Thị ra khỏi hố sâu , ngoại trừ Xí Nghiệp Tư Đồ , đó là kì tích của người làm ăn."



      Lời của Tư Đồ Viêm vừa xong , dưới sân khấu liền vang lên trận vỗ tay ầm ầm , các phóng viên đều ghi lại lời của , rồi tranh nhau mà chụp ảnh , bất quá , dưới sân khấu có 2 người vỗ tay , trong số đó là người thừa kế của Xí Nghiệp Tần Thị ——Tần Hữu Minh.



      Tuy rằng , sân khấu Tư Đồ Viêm nghe có vẻ như là tương trợ nhưng ra thủ đoạn của Tư Đồ Viêm Tần Hữu Minh quá hiểu ..



      Cái gì mà muốn cho tâm huyết nhiều năm của Tần Lão trôi về biển đông? Hừ , ràng chính là Tư Đồ Viêm phái người thầm ngăn lại , bệnh tình nguy kịch của Tần Lão , tuỳ thời mà điều khiển , bằng có ai hoang mang rối loạn , làm cho cổ phiếu của Tần Thị hạ giá như thế !



      Bằng hữu Tần Lão? Giao Tình sâu?



      Tần Thị chính là vì mới rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm , nào có ai là bạn bè mà dùng thủ đoạn tàn ác như vậy?



      ra , lúc Tư Đồ Viêm mua lại cổ phiếu Tần Hữu Minh nhìn ra mục đích của Tư Đồ Viêm , biết , Tư Đồ Viêm muốn đợi lúc cổ phiếu của Tần Thị hạ giá , rồi từ từ mua lại và thâu gôm toàn bộ Xí Nghiệp Tàn Thị ..



      Vì ngăn cản Tư Đồ Viêm tới mục đích , Tần Hữu Minh quyết định trả thù , nên sau khi Tư Đồ Viêm đem tài chính đầu tư vào hạng mục , Tần Hữu Minh liền hối lộ người phụ trách muốn để cho Tư Đồ Viêm nếm mùi thua lỗ .



      Nhưng nào ai biết được , Tư Đồ Viêm những giải quyết vấn đề nhanh gọn lẹ mà còn nhân cơ hội này áp chế Tần Hữu Minh đưa ra 5% cổ phiếu của mình , nếu tố cáo Tần Hữu Minh hối lộ ...



      Để tránh việc ngồi tù trong tương lai cuối cùng Tần Hữu Minh thoả hiệp mang cổ phiếu đưa cho Tư Đồ Viêm , mỗi khi nhớ tới chuyện này , Tần Hữu Minh đều hận thấu xương tuỷ.



      Vì cái gì mà Tư Đồ Viêm thành công còn tiền mất tật mang? rốt cuộc có gì bằng Tư Đồ Viêm?



      Nhưng hận là hận , Tần Hữu Minh cũng phải người dễ đối phó , biết khi nào nên giả vờ ngoan , thi nào lật mặt , phân đắc ràng , bằng được ngồi vào vị trí Tân Tổng Tài tạm định của Tần Thị .



      ..



      Sau đó , khi Tư Đồ Viêm bước xuống sân khấu , Tần Hữu Minh liền chủ động lên chúc mừng Tư Đồ Viêm: " Chúc mừng Tư Đồ Tổng Tài có được 30% cổ phần công ty của chúng tôi ! Cứ như vậy , coi như là Tổng Tài của nửa Tần Thị rồi , chắc chắn dẫn dắt chúng tôi ra khỏi hố sau".



      con sói , Tư Đồ Viêm như thế nào biết giả vờ của Tần Hữu Minh? Nhưng cũng cười đáp lại: "Nào có , tôi nên chúc mừng Tần đệ lên vị trí Tổng Tài mới đúng hơn ! Tôi ngờ , là thân phận con nuôi mà lại có vị trí như bây giờ , như vậy nhất định rất đáng kính ?" châm chọc của Tư Đồ Viêm chọc thẳng vào nổi đau của Tần Hữu Minh



      Đúng vậy , Tần Hữu Minh phải là con ruột của Tần Lão mà chỉ là con nuôi . . . . . .



      Bởi vì có quan hệ huyết thống , nên khi Tần Lão sinh bệnh chính liền thành phó tổng tài của Tần Thị nhưng được quyền để giải quyết những vấn đề chính mà chỉ 「làm bù nhìn 」 công ty , có rất nhiều người làm lâu năm sai rót nước và nhiều việc lạp tạp khác . . . . . .



      chỉ vậy mà ngay cả ở nhà , cũng phải cam chịu tính tình thất thường của Tần Hiểu Linh , người hầu trong nhà đều ,cười nhạo là đồ bất tài ..



      Nhưng dù cho bị người khác khi dễ , Tần Hữu Minh vẫn nhịn nhục chịu đựng , nghe theo mỗi sắp xếp của Tần Lão , cho dù công ty cũng giả vờ ra bộ dáng hiếu thuận , khiêm tốn.



      Rốt cuộc , Tần Hữu Minh thông qua thảo nghiệm , sau khi Tần Lão bị bệnh , luật sư của công ty liền tuyên bố an bài của Tần Lão , mà Tần Hữu Minh cư nhiên nhảy lên làm Tổng Tài công ty .. Mọi người biết vậy kinh ngạc thôi , nhưng lại nở nụ cười đắc ý .



      ra , Tần Hữu Minh biết tất cả là Tần Lão rèn luyện , dù sao sức khoẻ của ông ta càng lúc càng giảm , mà thân sinh ngoại trừ Tần Hiểu Linh cũng chẳng có ai , nên Tần Lão đành dùng cách này để khảo nghiệm Tần Hữu Minh .



      Tần Hữu Minh giả trang cũng rất giỏi , biểu lúc nào cũng khiêm tốn , trung thành giống chó , để lấy tín nhiệm của Tần Lão.



      Những ngày hèn mọn này Tần Hữu Minh muốn đối mặt , mực yên lặng nhẫn nại chính là chờ đợi ngày hôm nay ,ngày mà còn cái gì có thể ngăn cản !



      Đáng tiếc , Tần Hữu Minh cao hứng quá sớm , bởi vì thế giới này còn có người tên là Tư Đồ Viêm tồn tại.

    3. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      【Chương 94】






      Bị Tư Đồ Viêm nhắc tới thân phận con nuôi , Tần Hữu Minh khỏi phát hoả nhưng vì thể trút giận lên người Tư Đồ Viêm nên Tần Hữu Minh chỉ có thể tiếp tục nhịn nhục , bất quá nụ cười còn: " Tư Đồ Tổng Tài , chuyện quá khứ rồi ngài còn nhắc lại làm chi? Phải hiểu rằng bây giờ tôi là Tổng Tài của Tần Thị , vì hợp tác vui vẻ của chúng ta , có số việc nên nhắc lại làm gì"



      Buồn cười , Tần Hữu Minh dám lấy vài ngày mới được bổ nhiệm chức vụ Tổng Tài mà uy hiếp Tư Đồ Viêm sao? Huống chi tay của nắm cổ phần cũng thua gì Tần Hữu Minh , theo quy định , coi như là nửa Tổng Tài của Tần Thị rồi , vậy mà Tần Hữu Minh cư nhiên ép ? A , xem ra lúc trước còn quá mềm lòng , đáng ra nên lấy hết cổ phần của Tần Hữu Minh đúng hơn ,để xem bây giờ Tần Hữu Minh còn dám vậy ?



      Mặc dù trong lòng ưa nhưng Tư Đồ Viêm thản nhiên nở nụ cười: " y , Chú Em uy hiếp tôi sao?"



      Tư Đồ Viêm cố ý thêm hai chữ 「chú em 」 , để nhấn mạnh thân phận của Tần Hữu Minh lúc nào cũng thấp hơn , mà Tần Hữu Minh nghe thấy vậy , biết bây giờ chọc giận Tư Đồ Viêm cũng có lợi gì , nên liền phẩy tay: " dám , dám , Tư Đồ Tổng Tài suy nghĩ nhiều quá rồi , ngài là ân nhân của Tần Thị chúng tôi , chú em như tôi đây nào dám làm vậy chứ?"



      "Ừ , này cũng tệ lắm , cậu. . . . . ." Tư Đồ Viêm nửa , biểu tình bỗng nhiên cứng lại .



      Tần Hữu Minh nhìn theo ánh mắt của Tư Đồ Viêm , lại thấy đôi nam nữ chuyện phiếm , mà người phụ nữ chính là bạn Tư Đồ Viêm mang theo , về phần nam là người còn lại vỗ tay —— Cố Thiếu Kiệt .



      "Thực xin lỗi , tôi thể tiếp cậu nữa." Tư Đồ Viêm xong liền vội vàng tới chỗ bọn họ , mặt mang theo phẫn nộ ..



      Tần Hữu Minh đăm chiêu nhìn theo bóng dáng Tư Đồ Viêm , đây là lần đầu thấy Tư Đồ Viêm vì người phụ nữ mà biểu như vậy , vì vậy Tần Hữu Minh liền nhìn Lâm Khả Tâm , chừng người này có thể dùng tới .



      Về phần Lâm Khả Tâm đứng bên kia , nguyên nhân vì Cố Thiếu Kiệt xuất 「sứt đầu mẻ trán 」 ( * ý chỉ người bị công kích nặng nề)



      Vốn vừa rồi Lâm Khả Tâm còn chú tâm nghe Tư Đồ Viêm đứng sân khấu chuyện , lúc đó , cảm giác có người vỗ vỗ vai của mình , liền quay người thấy Cố Thiếu Kiệt .



      "Khả Tâm , là em sao?" Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt , Lâm Khả Tâm còn kinh ngạc hơn , thậm chí phản ứng hơn nữa ngày mới nhớ ra ba chữ vô cùng quen thuộc.



      "Cố. . . . . .Ca Ca . . . . . .Sao lại ở chỗ này?" Lâm Khả Tâm cơ bản nghĩ hôm nay gặp lại Cố Thiếu Kiệt , nếu biết sớm tới đây rồi



      " ra chỉ là , mà tiệc lần này và Sa Sa đều được mời." Tuy rằng ngữ khí của Cố Thiếu Kiệt đứt đoạn nhưng vẫn làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh .



      Sa Sa? ấy cũng đến đây? Thảm rồi , nếu như để và Sa Sa gặp mặt hay ? Nghĩ đến mối quan hệ phức tạp giữa 3 người , Lâm Khả Tâm bỗng muốn tránh né.



      Cảm giác được khẩn trương , Cố Thiếu Kiệt đỡ lấy bờ vai của , an ủi : " Đừng lo , hôm nay thân thể của Sa Sa thoải mái nên có đến , chỉ đến mình thôi. Nhưng ra lúc nãy còn hoài nghi biết có phải nhìn nhầm người , cho đến khi Tư Đồ Tổng Tài lên chuyện mới biết mình lầm , Khả Tâm , sao em lại ở đây? Mà còn chỗ với Tư Đồ Tổng Tài nữa?"



      Bị Cố Thiếu Kiệt hỏi , Lâm Khả Tâm cảm giác đầu lưỡi thắt lại: " Em. . . . . . ấy…" Lâm Khả Tâm cúi đầu , thậm chí từ cũng ra được.



      Nên làm cái gì bây giờ? phải giải thích cho Cố Ca Ca như thế nào về mối quan hệ của và Tư Đồ Viêm? Trước Tư Đồ Viêm cho phép , nhưng giờ cho phép chính cũng chẳng biết giải thích làm sao , hơn nữa dù Cố Ca Ca khinh bỉ thôi .



      Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm bối rối , bên tai của truyền đến thanh quen thuộc .



      "Khả Tâm."



      Lâm Khả Tâm biết , người xử dụng ngữ khí lạnh như băng mà vô cùng thân thiết gọi chỉ có người duy nhất ... Lộp bộp , cảm thấy tim mình đập mạnh , thảm , vốn gặp Cố Thiếu Kiệt làm cho phát rầu mà bây giờ Tư Đồ Viêm cũng đến đây giúp vui , cái này làm sao bây giờ a?



      Thấy Lâm Khả Tâm lên tiếng , Tư Đồ Viêm ngược lại mở miệng cười: " Khả Tâm , vị này là. . . . . .? Sao em giới thiệu chút cho biết nhỉ?"



      Tư Đồ Viêm vừa vừa choàng lấy bả vai của Lâm Khả Tâm , làm ra bộ dạng hai người vô cùng thân thiết , nhưng nụ cười mặt kia lại mang theo khiêu khích .



      Lời của làm cho Lâm Khả Tâm nhíu mày . Hả. . . . . .Giới thiệu Cố Thiếu Kiệt cho Tư Đồ Viêm? Điều này phải giới thiệu làm sao? Chẳng lẽ với Tư Đồ Viêm đây là Cố Thiếu Kiệt người em thầm mến 9 năm , rồi quay sang với Cố Thiếu Kiệt đây là Tư Đồ Viêm , là ông xã của em? Trời ạ , có thể đùa vậy sao?



      Lâm Khả Tâm do dự nửa ngày khôg biết nên thế nào cho xuông , lúc này đây , Tư Đồ Viêm cũng thúc giục mà chỉ như xem kịch vui , chờ coi thế nào mà giải thích.






      【Chương 95 】






      Bất quá Cố Thiếu Kiệt nhìn ra khó xử của Lâm Khả Tâm , biết chắc có nỗi niềm khó nên chủ động mở miệng , giải thoát phiền toái cho Lâm Khả Tâm: " Xin chào Tư Đồ Tổng Tài , tôi nghe danh lâu , tôi là Cố Thiếu Kiệt , và cũng là bạn từ của Lâm Khả Tâm." Cố Thiếu Kiệt xong , lễ phép vươn tay ra , nhưng Tư Đồ Viêm cũng vội vàng bắt tay lại , đợi vài giây mới bắt .



      "Xin chào , vui khi được quen biết ." Tuy rằng ngoài miệng Tư Đồ Viêm là vui nhưng trong ánh mắt hề có tia vui vẻ nào mà còn có chút chán ghét.



      Sau đó , Cố Thiếu Kiệt chúc mừng Tư Đồ Viêm vì lấy được cổ phần của Tần Thị , hai người cùng nhau cười ha ha Tư Đồ Viêm ra câu: " Cùng Cố Huynh chuyện phiếm vui , nếu như Khả Tâm sớm giới thiệu với tôi tốt quá. . . . . .Đúng rồi , nhắc tôi mới nhớ , và Khả Tâm là bạn từ , tại sao tôi chưa từng nghe ấy qua?"



      Tư Đồ Viêm xong , lộ ra vẻ lơ đãng nhìn Lâm Khả Tâm cái , làm cảm thấy cỗ áp lực , nghi hoặc nhìn về phía Tư Đồ Viêm , biết vì cái gì mà cứ cảm thấy tin rằng và Cố Thiếu Kiệt là bạn bè từ .



      Nhưng còn chấp nhận nghi hoặc của , Cố Thiếu Kiệt nhìn về phía : " ? Khả Tâm em có kể qua với Tư Đồ Tổng Tài sao?"



      "Thực xin lỗi." Lâm Khả Tâm nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , trong ánh mắt mang theo áy náy.



      Đúng lúc này , dường như Tư Đồ Viêm còn chưa thấy vui đủ , lại thêm câu: " Xem ra quan hệ của hai người cũng thực bình thường thôi."



      Nghe thế , nụ cười của Cố Thiếu Kiệt lại càng ràng , lạ khí giữa ba người khỏi lúng túng , Lâm Khả Tâm cắn môi dưới , mồ hôi cũng đổ ra .



      Tư Đồ Viêm đúng phiền ! được , nếu lại công kích Cố Ca Ca thảm . . . . . .đúng , phải nhanh rời nơi này .



      Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm vội vàng nắm tay Tư Đồ Viêm làm nũng : " à, thân thể em có chút khoẻ , muốn trở về nghĩ ngơi . . . . . .Chúng ta có thể trở về ?"



      Đây là lần đầu tiên làm nũng với , nhưng phát ra lúc nắm tay Tư Đồ Viêm nụ cười mặt Cố Thiếu Kiệt liền cứng đờ .



      Khả Tâm chẳng những chủ động nắm tay Tư Đồ Viêm , mà còn làm nũng chuyện , rốt cuộc quan hệ của bọn họ là gì?



      Ngay tại lúc Cố Thiếu Kiệt nghi hoặc , Tư Đồ Viêm mở miệng : " Như vậy sao được? Hai người lâu gặp rồi , tại em nhanh vậy , Cố Huynh thất vọng... Tôi có đúng Cố Huynh?"



      dùng chiêu 「Mượn đao giết người 」 , chính mình cự tuyệt mà để cho Cố Thiếu Kiệt từ chối Lâm Khả Tâm , cứ như vậy , Lâm Khả Tâm trách mình thấu tình đạt lý , rồi chuyện của và Tư Đồ Viêm sớm bị phát .



      Nghe Tư Đồ Viêm vậy , Lâm Khả Tâm nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , mà Cố Thiếu Kiệt cũng có nhiều việc mù mịt muốn hỏi , nhưng thấy ánh mắt cầu xin của cố , Cố Thiếu Kiệt vẫn là mềm long: " sao , nếu Khả Tâm khoẻ vậy các người trước ".




      Nghĩ đến kế 「phép khích tướng 」 của mình vô dụng , Tư Đồ Viêm tiếc nuối nhiều , thông qua việc này cũng hiểu tính cách của Cố Thiếu Kiệt hơn .



      Xem ra Cố Thiếu Kiệt trong lời hoàn toàn giống nhau , là người cực kỳ ôn hoà , khiêm tốn , bất quá Tư Đồ Viêm cảm thấy tuy rằng lương thiện là đức tính tốt nhưng ở trong phương diện gạt người lòng dạ đàn bà mới là độc.



      "Cố Huynh , lần sau gặp lại." Tư Đồ Viêm kéo tay Lâm Khả Tâm , nở nụ cười đắc ý như vừa thắng trận .



      "Tư Đồ Tổng Tài , hẹn gặp lại." Cố Thiếu Kiệt nở nụ cười với bọn họ , sau khi bọn họ rời nụ cười đó biến thành nổi sầu lo .



      Tuy rằng đây là lần đầu tiên Cố Thiếu Kiệt gặp mặt Tư Đồ Viêm , nhưng lúc trước ba của Cố Thiếu Kiệt có kể cho nghe rất nhiều việc liên quan đến Tư Đồ Viêm , mặc kệ là gì , nếu Tư Đồ Viêm chưa đạt được mục đích từ bỏ , tốc độ đổi phụ nữ giống như quần áo , vì vậy mà Cố Thiếu Kiệt khỏi lo lắng cho Lâm Khả Tâm , bởi vì hai người từ là bạn , nên đơn độc , tinh khiết , lương thượng của Lâm Khả Tâm là hiểu nhất , nên sợ Tư Đồ Viêm lừa gạt cảm tình của Lâm Khả Tâm , và bị đùa bỡn như con rối . . . . . .



      Cố Thiếu Kiệt vốn tưởng rằng Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm là tình nhân , xem ra như rất sợ Tư Đồ Viêm , nghĩ vậy , Cố Thiếu Kiệt khỏi chau mày ...



      Khả Tâm , em và Tư Đồ Viêm rốt cuộc là quan hệ gì?



      Trở lại xe , Lâm Khả Tâm thở phào nhõm , tình huống vừa rồi nguy hiểm , còn tưởng chính mình thiếu chút nữa lâm vào bi kịch rồi ! Mang theo lo lắng , lén nhìn về phía Tư Đồ Viêm , chỉ thấy sắc mặt lạnh lùng , trầm mặc , giống như pho tượng.

    4. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      【Chương 96 】






      T.uy rằng lúc trước cũng có thấy lạnh lùng , nhưng sắc mặt của bây giờ làm cho thập phần bất an , thà là còn hơn im lặng , im lặng này làm cho người khác khỏi sợ hãi



      "Viêm , suy nghĩ gì?" Lâm Khả Tâm mở miệng , thử hỏi han .



      Tư Đồ Viêm liếc nhìn Lâm Khả Tâm cái , sau đó lại nhìn về phía trước: " suy nghĩ về Cố Thiếu Kiệt , người đó làm cho cảm thấy thú vị."



      Tuy rằng ngoài miệng vậy , nhưng biểu tình của lại như trước , lạnh lùng doạ người ...



      Nghe lần nữa nhắc đến Cố Thiếu Kiệt , trong lòng Lâm Khả Tâm khỏi lo lắng , có phải nhận ra cái gì rồi ?



      Ngay sau đó , Lâm Khả Tâm : " Viêm , em và Cố Ca ... À , Cố Thiếu Kiệt là bạn bè từ , em muốn hoài nghi. . . . . ."



      " Lâm Khả Tâm , em đừng suy nghĩ nhiều , bất quá em chỉ là vợ danh nghĩ thôi , còn quan hệ giữa hai người , quan tâm đâu." Tư Đồ Viêm biểu ra bộ dạng thèm quan tâm ..



      Mặc dù , hỏi coi như thoát được kiếp , nhưng nghe rằng chỉ là vợ danh nghĩa , trong lòng cảm thấy khó chịu , nghĩ rằng , mặc dù chính là vợ danh nghĩ nhưng hôn nhân giữa 2 người cũng là pháp luật làm chứng , thử hỏi có người đàn ông nào quan tâm quá khứ của vợ mình ? Huống chi , và Cố Thiếu Kiệt đơn giãn chỉ là bạn bè! Trừ phi , Tư Đồ Viêm đối với chút tình cảm cũng có . . . . . .



      Lâm Khả Tâm nhíu nhíu mày , buồn cười , chuyện thích phải lẽ thường sao? Từ ngày đầu gặp mặt , thái độ của đối với giống vậy rồi , vì sao tại cảm thấy mất mác?



      Bất quá , đạo lý chỉ là đạo lý , nhưng hiểu được đạo lý cũng làm cho lòng người khác dễ chịu hơn , Lâm Khả Tâm cảm thấy càng buồn hơn , mặt mày nhăn nhó thẳng đến nhà cũng giãn ra ...



      Thoạt nhìn như Tư Đồ Viêm chỉ thuỷ chung nhìn về phía trước , nhưng ra dư quang đều để ý đến biểu tình của Lâm Khả Tâm , nhìn thấy mặt mày cau có gì , còn tưởng nhớ Cố Thiếu Kiệt , vì vậy mà càng trở nên lạnh lùng hơn .



      Chờ sau khi xe chạy đến nhà , Đại Vĩ chủ động mở cửa xe cho Lâm Khả Tâm , bước xuống xe , rồi quay đầu lại nhìn Tư Đồ Viêm , vẫn nhúc nhích như pho tượng ngồi xe .



      "Em vào nhà , đêm nay có việc bận , về." Lúc ra lời này , Tư Đồ Viêm vẫn nhìn về phía trước , ngay cả liếc nhìn cũng có .



      Lâm Khả Tâm " Ừ" tiếng , Đại Vĩ liền hạ chân ga , chạy xe ...Bước vào nhà , Lâm Khả Tâm vòng , bỗng cảm thấy mua nhà lớn phải chuyện tốt , lúc chỉ có người trong nhà trống rỗng.



      Như là nghe được nội tâm của , Tiểu Bối từ trong chạy ra , chủ động tới trước mặt Lâm Khả Tâm .



      "Tiểu Bối~" Lâm Khả Tâm bế chú chó con lên: " Cục Cưng noan , ba ba con công tác rồi , đêm nay chỉ có hai chúng ta ở nhà thôi , nếu có người xấu con phải bảo vệ mẹ a."



      Tiểu Bối như đáp lại lời của liền sủa lớn tiếng " Gâu" , Lâm Khả Tâm nở nụ cười , cao hứng hôn Tiểu Bối , sau đó ôm nó ngồi sofa: " Vẫn là Tiểu Bối tốt nhất , luôn nhiệt tình với mẹ , giống ba con , cho dù động đất cũng lạnh như băng . . . . . .Aizz. . . . . ."



      Nghĩ đến Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm khỏi thở dài. ra hiểu được có công việc phải làm nhưng nếu bận vậy tổ chức tiệc này nọ , thẳng ra chỉ là cái cớ mà muốn về nhà thôi ...Nhưng tại sao lại muốn về nhà?



      Lâm Khả Tâm nhìn theo góc độ suy nghĩ ra đáp án , nhưng phải huống chi ý nghĩ của người ta đâu dễ suy đoán được , mà rốt cuộc muốn thế nào?



      Quả , tính tình của dễ thay đổi , đúng là người quái dị ! Nhưng tại sao ở nhà lại cảm thấy nhớ ?



      Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm ngẩn người , Tiểu Bối chạy đến liếm liếm mặt của " Ngứa quá , ngứa quá. . . . . ." Lâm Khả Tâm khỏi cười đến chảy nước mắt ..



      Vì muốn dừng lại động tác của Tiểu Bối , liền ôm nó giơ lên , rồi đăm chiêu " Hay là . . . . . .Tiểu Bối , con muốn dùng phương pháp này để an ủi mẹ? Muốn mẹ cười lên sao?"



      "Gâu. . . . . ." Tiểu Bối lắc lắc cái đuôi , làm ra dáng đắc ý , khiến Lâm Khả Tâm thể nhịn liền bật cười



      "Tiểu Bối , cám ơn con nha." Lâm Khả Tâm ôm Tiểu Bối trong lòng ngực , sau đó tự an ủi chính mình " Đúng , mẹ thể sầu bi như vậy , ba ba về nhà thôi , có gì đặc biệt đâu? Cho dù có, mẹ cũng có Tiểu Bối bên cạnh , như vậy mẹ vẫn có thể vui."



      xong , Lâm Khả Tâm liền ôm Tiểu Bối mở TV xem , lúc xem TV mệt mỏi rơi vào giấc ngủ lại khỏi mớ như vẫn suy nghĩ về :" Tư Đồ Viêm , tại sao về nhà? đơn quá. . . . . ."



      Đây là chuyện dù cho nhiều người bạn cũng thể lấp đầy khoảng trống này . . . . . .






      【Chương 97 】






      Cùng lúc đó , tại văn phòng làm việc Tổng Tài của Tư Đồ Xí Nghiệp .



      "Hắt xì" Tư Đồ Viêm hắt xì cái ...



      Đại Vĩ ở bên trêu ghẹo : " Tổng Tài , xem ra có người nhắc rồi."



      "Đại Vĩ , có gì đừng đùa , bằng ngày nào đó đầu lưỡi của cậu liền đứt , cậu còn cơ hội để mở miệng nữa." Tư Đồ Viêm lạnh lùng cảnh cáo .



      Nghe vậy , Đại Vĩ liền nghiêm túc lại , nhưng trong lòng cũng khỏi nghi ngờ , kỳ quái rốt cuộc Tổng Tài bị làm sao vậy? Tại sao từ lúc tiệc về mặt chỉ khư khư lạnh lùng , chẳng lẽ ai đụng đến Tổng Tài sao? Hơn nữa nếu ai dám đụng đến Tư Đồ Viêm , kết cục chắc chắn thảm rồi . . . . . . Nhưng người tại thảm tối nay là , vất vả mới thở phào vì xử lý xong chuyện , nhưng vì tâm tình của Tổng Tài tốt liền kêu tăng ca , chọc hay gây với ai sao?



      "Đại Vĩ,." Tư Đồ Viêm bỗng nhiên mở miệng , doạ Đại Vĩ giật bắn người



      Đại Vĩ bên cung kính : " Vâng , Tổng Tài có chuyện gì phân phó sao?"



      Tư Đồ Viêm nhìn nhìn văn kiện tay , cũng ngẩng đầu liền : " Cậu về , cần tăng ca với tôi."



      " có gì , tôi phiền luỵ." Đại Vĩ sờ sờ cái đầu của mình



      "Thôi , đừng giả vờ nữa , biểu tình của cậu sớm bán đứng cậu rồi." Tư Đồ Viêm ngẩng đầu , liếc mắt cái: " Tốt rồi , về nhà , tôi cũng muốn ở mình."



      Lời của Tư Đồ Viêm khỏi làm cho Đại Vĩ cảm khái , tuy rằng bình thường Tổng Tài lạnh như băng , đối đãi với người bao giờ lưu tình nhưng thân là thư kí của , Đại Vĩ hiểu Tư Đồ Viêm vẫn là đối xử với người thân rất tốt , nhưng muốn biết được điều này phải là người rất thân với Tư Đồ Viêm mới phát ra.



      Mang theo tia cảm kích , Đại Vĩ cúi người: " biết Tổng Tài , tôi trước."



      "Ừ , nhớ giữ cửa."



      Sau khi Đại Vĩ rời , Tư Đồ Viêm tiếp tục đọc văn kiện tay , nhưng thế nào cũng tập trung được bởi vì trong đầu toàn suy nghĩ về Lâm Khả Tâm , tại làm gì? Ở nhà mình có sợ hay ? có nhớ ? Hay là nhớ Cố Thiếu Kiệt?



      Tuy rằng chính mình lúc gặp Cố Thiếu Kiệt , Lâm Khả Tâm vẫn đưa lưng về phía , nhưng vẫn cảm giác được khẩn trương của , nhất là khi nắm tay , toàn thân đều run trận ..



      Nghĩ đến Cố Thiếu Kiệt , Tư Đồ Viêm nhíu mày , nhìn thấy tình nhân cũ kích động vậy sao? Hừ. . . . . .



      Hơn nữa , điều làm cho Tư Đồ Viêm mất hứng nhất là , lúc muốn giới thiệu và Cố Thiếu Kiệt , cư nhiên chọn trầm mặc? Này muốn để cho Cố Thiếu Kiệt biết quan hệ của hai người , hay vẫn còn hy vọng gì đối với Cố Thiếu Kiệt sao? Hay là do dặn được chuyện giữa 2 người cho ai biết nên bây giờ lại tìm cớ này mà làm vậy?



      Tư Đồ Viêm nghĩ nghĩ , rồi nheo mắt lại , tốt lắm , Lâm Khả Tâm phải muốn cho Cố Thiếu Kiệt biết chuyện sao? càng làm vậy , càng tìm cách để cho Cố Thiếu Kiệt biết !



      ***********************



      Ngày hôm sau , khi Tư Đồ Viêm trở về nhà Lâm Khả Tâm còn ngủ sofa , tiến lên , nhàng lay .



      "Viêm , về. . . . . .Hô. . . . . ." Lâm Khả Tâm ngáp ngáp , còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn .



      Tư Đồ Viêm bỗng đem điện thoại trước mặt :" Gọi điện thoại."



      "Sao?" Vốn chưa tỉnh ngủ nghe vậy ,càng làm cho Lâm Khả Tâm thêm mơ hồ: " Gọi cho ai?"



      "Đưa số điện thoại Cố Thiếu Kiệt đây." Tư Đồ Viêm đem điện thoại nhét vào trong tay Lâm Khả Tâm: " cho ta biết quan hệ của em và "



      "Cái , cái cái cái gì?!" Bị Tư Đồ Viêm doạ trận , Lâm Khả Tâm liền tỉnh ngủ ngay .



      "Tại sao làm vậy?" nghi hoặc nhìn , đồng thời ánh mắt có chút khẩn trương , chẳng lẽ biết chuyện của và Cố Thiếu Kiệt sao?



      Mà Tư Đồ Viêm chỉ lạnh lùng : " Vì muốn em làm vậy."



      Mồm mép của như là được xía vào , Lâm Khả Tâm nhìn điện thoại trong tay , sau đó lại nhìn , cười mỉa mai : " Nếu gọi cho Cố Thiếu Kiệt quan hệ của chúng ta phải làm cho người nhà em mạc danh kỳ diệu sao? Hay là thôi , ha hà. . . . . ."



      Thấy Lâm Khả Tâm tìm cớ , sắc mặt của Tư Đồ Viêm lại như pho tượng: " ra lệnh cho em , gọi cho ta, ngay lập tức"



      "Nhưng mà. . . . . ." Lâm Khả Tâm cúi đầu , phát sầu , chân mày cứ chau lại.



      "Nhưng mà?" Tư Đồ Viêm cười lạnh , sau đó vươn tay túm Lâm Khả Tâm đứng dậy.



      " , em do dự cái gì? Tại sao dám cho ta biết quan hệ của và em? Có phải hai người lại bí mật làm chuyện gì ?"



      Bị Tư Đồ Viêm truy vấn , Lâm Khả Tâm liên tục lắc đầu : " có , cái gì cũng có."



      "Vậy tại sao dám gọi cho ta , hả?" Tư Đồ Viêm dùng lực nắm chặt Lâm Khả Tâm , ngữ khí mãnh liệt làm cho có đường lui .

    5. uyenphuong

      uyenphuong Active Member

      Bài viết:
      641
      Được thích:
      62
      【Chương 98 】






      Lâm Khả Tâm trừng to mắt: " Em. . . . . .Em , chỉ là em sợ mẹ biết . . . . . .Sức khoẻ của mẹ em tốt , nếu như bà biết chúng ta kí hợp đồng hôn nhân chừng bệnh tim tái phá.t"



      Mặc dù Lâm Khả Tâm rất có lý nhưng chính là Tư Đồ Viêm cũng tính toán nhận lý do của huống chi đối với 「 tiểu tam như mẹ Lâm 」 là cực kỳ có hảo cảm.



      " Lâm Khả Tâm , em còn cho rằng tôi tin tưởng lý do của em sao? Chẳng lẽ em nghĩ tối hôm qua tôi phát ra điều gì? Tôi khuyên em vẫn nên thẳng thắng bằng tôi còn kiên nhẫn đâu , mau , em và Cố Thiếu Kiệt có quan hệ gì?"



      (TT : thay đổi cách xưng hô chút , cho đúng theo trường hợp nha =D ^^ )



      chất vấn của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cảm thấy mệt mỏi , đừng lúc nào cũng làm cho người ta khó chịu mà còn so đo những việc đâu , nghĩ đến tối hôm qua còn chẳng bận tâm về mối quan hệ này cảm thấy rằng mình chẳng có gì phải lo , ở trong lòng tổng cảm thấy nhất định biết gì bằng phản ứng kịch liệt như vậy .



      còn cách nào , Lâm Khả Tâm đành " ra em và Cố Ca Ca chỉ là bạn từ như ấy , vào đêm em gặp , đó là lúc em vừa thổ lộ với ấy . . . . . ." Dừng chút , tiếp: " Bất quá đừng hiểu lầm , em bị ấy từ chối nên tại em và ấy có gì hết. . . . . ."



      Lâm Khả Tâm xong , thử nhìn về phía Tư Đồ Viêm , chỉ thấy trầm mặc , biểu tình gì cũng có , cũng biết suy nghĩ gì , sợ tin tưởng mình , lại thêm câu: " Những gì em đều là , là đó."



      Về phần Tư Đồ Viêm , bởi vì sớm điều tra tư liệu của Lâm Khả Tâm nên biết những gì , mà sở dĩ ép tự chính miệng ra là vì muốn để cho biết biết điều đó , bằng biết mưu với .



      Nhưng nếu làm chuyện này sáng tỏ về sau nếu gặp lại chuyện có liên quan đến Cố Thiếu Kiệt cũng chỉ sinh hờn dỗi , mà lại phải nén giận? cho nên buộc phải ra : " Lâm Khả Tâm , ý của em là em từng thích Cố Thiếu Kiệt? Nếu vậy tôi cũng thể nghĩ rằng em muốn với ta bởi vì em sợ sau khi ta biết rời xa em? Và em còn cơ hội nào nữa?"



      " , , , phải như thế" Lâm Khả Tâm hươ tay : " Ngày mà Cố Ca Ca cự tuyệt em ấy chuyện của ấy cùng Hách Sa Sa —— kế muội của em ở cùng nhau rồi , nên tại em làm sao còn hi vọng xa vời gì nữa chứ?"



      Tuy rằng Lâm Khả Tâm liều mạng giải thích nhưng Tư Đồ Viêm chỉ thản nhiên liếc cái: " Làm sao tôi biết được? tại tôi còn hoài nghi biết em còn thích Cố Thiếu Kiệt nữa là. . . . . .Hừ "



      "Em ——" Lâm Khả Tâm á khẩu , cúi đầu , trong lòng cũng tự hỏi câu giống vậy , bây giờ còn thích Cố Ca Ca sao?



      xoa xoa lòng ngực của mình , chẳng bao lâu sau nhớ đến Cố Thiếu Kiệt nhưng cảm giác này chẳng còn giống như là rung động của tình nam nữ nữa , mà điều kinh ngạc hơn chính là từ lâu lắm rồi còn nhớ đến Cố Thiếu Kiệt .



      Vì cái gì lại trở nên như vậy? Lâm Khả Tâm tự hỏi chính mình nhưng cũng chưa tìm ra đáp án Tư Đồ Viêm còn bình tĩnh thúc giục :" Lâm Khả Tâm em choáng váng sao? Nhanh cho tôi biết đúng hay là ?"



      Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn , chậm rãi lắc đầu: " , em còn thích ấy. . . . . ."



      Ngữ khí của có chút hoảng hốt , dù sao khi ý thức được điểm đó vẫn là người kinh ngạc hơn ai hết , phải biết rằng từng lặng lẽ thích Cố Thiếu Kiệt trong vòng 9 năm , ban đầu còn tưởng dùng cả đời cũng bao giờ quên được Cố Thiếu Kiệt , nhưng ngờ chỉ mất chưa đến 1 tháng tình cảm này liền nhạt phai , 1 tháng đổi lấy 9 năm , thứ tình cảm này liệu có phải là ?



      Tuy rằng biết Lâm Khả Tâm nhưng Tư Đồ Viêm còn muốn dùng hành động để chứng minh " Nếu phải vậy coi như nể mặt tôi liền gọi cho ta ngay lập tức."



      Tư Đồ Viêm ném điện thoại vào tay Lâm Khả Tâm , nhìn điện thoại do dự chút , rốt cục hạ quyết tâm: " Được , em gọi."



      Lâm Khả Tâm nghĩ muốn thừa lúc cơ hội này chính thức từ biệt với Cố Thiếu Kiệt , coi như là dấu chấm hết cho tình cảm này , cần tra , ấn 11 con số , kia là dãy số điện thoại của Cố Thiếu Kiệt mà ghi nhớ trong lòng , mà điều này cũng làm Tư Đồ Viêm chú ý đến .



      "Ha Hả , nhớ số điện thoại của đối phương như vậy tôi thế nào có thể tin rằng em còn thích ta đây?"



      Lâm Khả Tâm liếc nhìn cái , kiên định : " Em chứng minh cho xem."



      Qua vài giây , điện thoại gọi được .



      "Alo?"



      Bên kia truyền đến giọng của Cố Thiếu Kiệt , làm cho Lâm Khả Tâm nhất thời xúc động lạ thường .



      "Alo , Cố Ca Ca , em là Khả Tâm"



      Nghe giọng của , Cố Thiếu Kiệt bật người biến giọng: " Khả Tâm? Lúc nãy có đến ký túc xá tìm em nhưng bạn của em em tạm nghỉ học hơn nữa tháng rồi , rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Khả Tâm , tại sao em phải tạm nghĩ học?"






      Chương 99






      Cố Thiếu Kiệt hỏi lèo câu hỏi làm cho Lâm Khả Tâm thể thở được:: " Cố Ca Ca , chuyện này hơi phức tạp , chuyện trong điện thoại cũng thể giải thích được , còn nữa sao tự nhiên đến ký túc xá tìm em làm chi?"



      Cố Thiếu Kiệt nghe vậy , liền thở dài " Là hôm nay đến nhà của em dì Lâm có lâu rồi em về nhà , còn em bận rất nhiều việc nên muốn xem em bận chuyện gì , nhưng có ai ngờ em tạm nghĩ học , hơn nữa chuyện lớn như vậy sao em cho Dì Lâm biết tiếng?"



      Nghe Cố Thiếu Kiệt nhắc đến mẹ Lâm , Lâm Khả Tâm vội vàng : " Đúng , mẹ em còn chưa biết chuyện này nhưng Cố Ca Ca em cầu xin đừng cho mẹ em biết , sức khoẻ của mẹ em tốt nếu biết chuyện này sinh bệnh".:



      Tuy rằng Cố Thiếu Kiệt biết chuyện này cũng nghiêm trọng cho mẹ Lâm biết cũng được nhưng nghe đến ngữ khí lo lắng của Lâm Khả Tâm khỏi mềm lòng " Được , đáp ứng em nhưng em phải cho biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"



      "Cố Ca Ca , có số việc trước em thể cho biết , để về sau em giải thích , tại em chỉ có thể em sống rất tốt , cần lo." Lâm Khả Tâm vậy chủ ý muốn trấn an Cố Thiếu Kiệt , chứ ra trong lòng cũng rối mờ rối mịt.:



      Nhưng lời của những thể trấn an Cố Thiếu Kiệt mà ngược lại còn đề cao giọng " cần lo lắng cho em? Khả Tâm , chúng ta cùng nhau lớn lên , xem em như em của mình , như thế nào lại lo lắng cho em đây? Bây giờ em ở đâu? Có phải ở cùng chỗ với Tư Đồ Viêm ?"



      Nghe Cố Thiếu Kiệt chỉ xem như em , Lâm Khả Tâm ít nhiều có chút nhõm cũng chẳng còn cảm giác lòng dạ đau đớn tan nát như lúc trước , cũng tốt nếu Cố Ca Ca xem là em kia chính cũng cần do dự gì nữa , đem tình hình ra là được.



      Lâm Khả Tâm thoáng nhìn qua Tư Đồ Viêm , sau đó hít sâu hơi :" Cố Ca Ca , đúng , tại em ở cùng chỗ với Tư Đồ Viêm , hơn nữa ấy bên cạnh em."



      Nghe thấy Lâm Khả Tâm vậy , trong lòng Cố Thiếu Kiệt trở nên căng thẳng , vì thế vội vàng hỏi: " Khả Tâm , em. . . . . phải là em ở chung nhà với Tư Đồ Viêm chứ?"



      " chỉ ở chung , ra em và ấy kết hôn luôn rồi." xong câu đó , Lâm Khả Tâm thở phào nhõm , nhưng bên điện thoại bên kia Cố Thiếu Kiệt lại cảm thấy ngực đau thắt lại .



      " Em em và Tư Đồ Viêm kết hôn? Sao lại có thể? Em và ta bất quá chỉ vừa quen biết vài ngày , Khả Tâm nhất định em bị lừa rồi , em hãy nghe nè. . . . . ."



      Cố Thiếu Kiệt định tiếp Lâm Khả Tâm liền giành trước: " Cố Ca Ca trước hết nghe em , em hiểu tất cả là do quan tâm em , nhưng xin yên tâm , em bị ai lừa cả em cũng đủ lớn hiểu mình làm gì , huống chi em đủ tuổi kết hôn rồi , em có thể chịu trách nhiệm về hành động của mình , tin tưởng em."



      "Nhưng mà. . . . . ."



      Cố Thiếu Kiệt vẫn thể chấp nhận , ngày hôm qua khi thấy Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm đứng bên cạnh nhau , chỉ hoài nghi biết có phải 2 người ở chung chỗ với nhau chứ nghĩ tới chuyện kết hôn .



      Bất quá dù cho Cố Thiếu Kiệt có chấp nhận hay khôg Lâm Khả Tâm cũng thêm gì: "Cố Ca Ca , em còn có việc , trước em cúp máy đây. . . . . .à , đúng rồi giúp em chăm sóc mẹ em dùm và ngàn vạn lần đừng để mẹ em biết chuyện này , phải giữ bí mật đó. " xong , Lâm Khả Tâm liền cúp điện thoại , miễn Tư Đồ Viêm làm phiền .



      Cúp xong , Lâm Khả Tâm trả điện thoại lại sau đó nhìn về phía Tư Đồ Viêm hỏi: " vừa lòng chưa?"



      , Tư Đồ Viêm hề nghĩ tới Lâm Khả Tâm chuyện kết hôn cùng cho Cố Thiếu Kiệt biết nhất là nghĩ trách nhiệm đều đổ lên bản thân mình , hoàn toàn hề chuyện hãm hại bách bức .



      Lâm Khả Tâm lại lần nữa làm cho Tư Đồ Viêm nhìn với con mắt khác xưa , nhưng bên ngoài chỉ thản nhiên đáp: " Có cái gì vừa lòng hay vừa lòng?"



      "Chứng minh đó, em chứng minh mình thích Cố Thiếu Kiệt rồi còn gì , phải rất muốn xem sao?" Lâm Khả Tâm nghi ngờ trừng to mắt nhìn , hoài nghi rốt cuộc có phải bị bệnh lãng trí của người già hay ?



      "Tôi xem cái gì? Huống gì trong lòng em thích ai chỉ có em là nhất , có hà tất phải chứng minh cho tôi xem đâu?" Tư Đồ Viêm bộ dạng quan tâm làm cho Lâm Khả Tâm tức giận muốn hộc máu



      Sớm biết như vậy gọi điện rồi ! tại tốt lám , Cố Ca Ca nghe trở thành vợ của Tư Đồ Viêm liền phản ứng lớn như vậy năm sau lại cho biết rời khỏi người này mắng mới là lạ. . . . . .



      Nghĩ đến cảnh tượng kia , Lâm Khả Tâm cảm thấy nhức đầu , hung hăng trừng mắt nhìn Tư Đồ Viêm cái: " Trở mặt giữ lời. . . . . . .Tránh ra , em làm điểm tâm." Dừng chút , Lâm Khả Tâm bổ sung thêm câu: " Còn nữa có phần của , hừ ." xong , hùng hổ vào phòng bếp , lại thấy Tư Đồ Viêm ở phía sau lộ ra nụ cười vừa lòng ..



      Càng ở chung với , càng cảm thấy này tính tình cũng rất khả ái a !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :