1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác Ma Mỉm Cười - Đường Quyên

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit & Beta: Quinn vs Quảng Hằng
      Chương 4.1

      <img class="aligncenter size-full wp-image-1837" title="13000967821583847719_574_574" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/05/13000967821583847719_574_574.jpg" alt="" width="430" height="430" />


      Đằng Lệ thêm gì nữa, nhặt chiếc điện thoại rơi mặt đất lên, với Nhu Nhã mấy câu.

      Sau khi xong, bình tĩnh gác điện thoại, lạnh lùng ra lệnh cho Ái Mạn Đạt đứng ở bên cạnh với vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, bảo ta phải canh giữ Tâm Đồng cho cẩn thận, sau đó vẻ mặt trầm rời khỏi phòng.

      Giấy thể gói được lửa, bí mật chôn sâu trong lòng cuối cùng cũng bị người ta vạch trần. Tâm Đồng vô lực ngồi mặt đất bên cạnh giường, biết nên làm thế nào cho phải.

      Đằng Lệ biết bí mật này! đối phó với kẻ dối, giả mạo em như thế nào đây?

      Nhớ tới truyền thuyết về "Ác ma Đằng Lệ", Tâm Đồng thể run rẩy, nàng biết nên làm sao để đối mặt với tất cả mọi chuyện sắp xảy ra………..

      "Tôi sớm biết có vấn đề. ràng chỉ là kẻ lừa đảo, thế mà dám giả mạo em của Đằng tiên sinh." Ái Mạn Đạt kinh thường nhìn chằm chằm Tâm Đồng.

      có l‎ý do gì để phản bác lại lời lên án của Ái Mạn Đạt, Tâm Đồng chột dạ cúi đầu. Nàng quả chỉ là kẻ lừa đảo, giả mạo thân phận của người khác.

      "Cũng may là tôi phát thái độ kỳ lạ của , nên mới nhắc nhở Đằng tiên sinh đưa ra nước ngoài du học. Hừ! nghĩ tới làm như vậy lại khiến cho lộ ra dấu vết?"

      Cả đêm Ái Mạn Đạt ngừng châm chọc, quở trách Tâm Đồng. Mà Tâm Đồng lại giống như con búp bê ngồi ở bên, hề lên tiếng trả lời.

      Đến cuối cùng Ái Mạn Đạt mắng mệt, mà lại biết được Đằng Lệ đâu, được cho phép của , dám để cho Tâm Đồng rời khỏi tầm mắt, vì thế trong lòng khỏi tức giận.

      Vì sợ Tâm Đồng lợi dụng cơ hội bỏ trốn, ta đến bên giường, ôm lấy mền gối trải ở trước cửa phòng, ngủ ngay mặt đất.

      Nhìn bộ dạng cảnh giác của Ái Mạn Đạt, ngược lại Tâm Đồng lại cảm thấy có chút buồn cười.

      Tuy rằng trong lòng sợ hãi, nhưng nàng bỏ trốn, nàng nhất định chờ Đằng Lệ trở về, muốn xem xử trí như thế nào?

      Bởi vì nàng quả là kẻ lừa đảo, thể trách người khác…………

      Ngồi dưới đất, dựa đầu vào nệm, Tâm Đồng cũng mệt mỏi vào giấc ngủ. Đợi cho đến khi nàng tỉnh lại, ngoài cửa sổ trời vẫn còn tối, nhưng Ái Mạn Đạt nằm chắn ở trước cửa chẳng biết đâu.

      Nhưng điều làm cho nàng sợ hãi chính là, Đằng Lệ ngồi ghế trước bàn trang điểm hút thuốc, vừa đăm chiêu lại vừa chăm chú nhìn nàng.

      " to gan." Đằng Lệ lạnh lùng mở miệng, trong giọng chút ấm áp "Cũng dám gạt tôi? Chưa từng có người nào dám làm loại việc như vậy?"

      khinh thường hừ lạnh, mặt tràn đầy vẻ chán ghét.

      " xin lỗi, xin lỗi……." Tâm Đồng chỉ có thể thào xin lỗi.

      "Tại sao làm như vậy? Vì tiền?"

      "! Ngay từ đầu em chỉ là rất hâm mộ khi thấy ấy có người nhà đến tìm thôi! Sau đó……..Trong lòng em nghĩ, em rất muốn có gia đình, hoàn toàn có ai muốn nuôi dưỡng đứa nhi như em………Cho nên em mới làm như vậy." Lảng tránh ánh mắt khinh thường của , Tâm Đồng giọng giải thích.

      Lắc đầu tin, Đằng Lệ là người đàn ông từng trải qua sóng to gió lớn. tuyệt đối tin tưởng những lý do đơn thuần lại vớ vẩn của người phụ nữ này.

      "Em quả là bị ma đưa lối quỷ dẫn đường nên mới lừa dối , nhưng xin hãy tin tưởng em, em phải vì tiền nên mới tiếp cận ." Dù có xảy ra chuyện gì, Tâm Đồng chỉ hy vọng Đằng Lệ có thể hiểu được điểm này.

      Nàng muốn trong lòng Đằng Lệ nghĩ mình là kẻ lừa đảo tham tiền .

      " làm cách nào để giả mạo em của tôi?" truy hỏi.

      "Hôm ấy ở trong phòng hồ sơ, em vô tình phát hồ sơ của em có ảnh chụp………. Liền đem ảnh của chính mình dán lên." Tâm Đồng ảo não .

      Đổi ảnh? Đơn giản như vậy sao? Nhưng ra Đằng Lệ cảm thấy có chút ngoài ‎ý muốn.

      Em của tôi đâu?"

      Tâm Đồng lắc đầu, tỏ vẻ biết. "Em cũng biết ấy là ai, hồ sơ của nhi viện có ảnh chụp, cũng có tên tuổi."

      "Hừ! sao, tôi có thể phái người điều tra ra." Nếu xác định em vẫn còn ở trong viện, Đằng Lệ tin chắc có thể tìm được người.

      "Về phần – " nheo mắt lại, giọng tràn ngập uy hiếp, ý tứ hàm xúc: " muốn tôi xử trí như thế nào?"

      "Em quả lừa , có thể giết em, em tuyệt đối có nửa câu oán hận………."Tâm Đồng run rẩy, có lấy dũng khí cho hết lời, xong trong lòng cũng thở phào hơi nhõm.

      Lời nàng chính là lời . Tuy rằng tưởng tượng đến kết cục như vậy khiến nàng phát run, nhưng đây là do nàng tự làm tự chịu.

      cho cùng, có thể gặp được Đằng Lệ, vài ngày sống trong cảm giác có người thân, nàng cảm thấy rất hạnh phúc.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit & Beta: Quinn vs Quảng Hằng
      Chương 4.2


      <img class="aligncenter size-full wp-image-1841" title="5421f6fcge3427ed763c1&690" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/05/5421f6fcge3427ed763c1690.jpg" width="341" height="407" />



       “Giết ? nghĩ xứng đáng làm dơ tay tôi sao?” Ném điều thuốc tay, Đằng Lệ khinh miệt châm biếm: “Tôi giết , nhưng tôi cũng muốn nhìn thấy mặt , lập tức thu dọn quần áo, cút ra khỏi nhà cho tôi.”

      Giận dữ vì bị người khác lừa gạt làm cho Đằng Lệ thể nhẫn nại, muốn trừng trị người phụ nữ này thích đáng, nhưng Nhu Nhã lại giúp cho nàng, nếu phải vì Nhu Nhã, dễ dàng buông tha cho nàng.

      Nhu Nhã cũng giống như em của , giết người phụ nữ này, khiến con bé phải đau lòng.

      giết em? Muốn em cút …” Lặp lại lời của Đằng Lệ, Tâm Đồng chưa kịp vui vì tránh được kiếp nạn, kết quả này, ngược lại làm cho nàng càng thêm kinh hoả

      “Nhưng em thể quay về nhi viện, em cũng có nơi nào có thể !”

      “Chuyện này liên quan đến tôi.” Đằng Lệ lãnh khốc trả lời, đứng lên muốn rời khỏi phòng.

      Kinh ngạc nhìn bóng dáng sắp rời của Đằng Lệ, cũng biết dũng khí từ nơi nào chạy ra, Tâm Đồng đột nhiên xông lên phía trước, ôm chặt ống quần Đằng Lệ.

      “Buông ra!” đoán trước được nàng lại có hành động như vậy, Đằng Lệ thản nhiên nhíu mày.

      ! Van xin đừng đuổi em , em có thể ở lại hầu hạ .” Tâm Đồng tuyệt vọng kêu lên. “ muốn em làm gì cũng được, em nhất định ngoan ngoãn nghe theo!”

      Từ ngày Tâm Đồng quyết định ở lại Đằng gia, nàng dự tính rời . Lý‎ do rất đơn giản, bởi vì trong lòng nàng sớm có bóng dáng của Đằng Lệ, dù có xảy ra chuyện gì nàng cũng nghĩ rời xa .

      Nhìn thấy người phụ nữ bé quỳ rạp dưới chân, Đằng Lệ nheo hai mắt lại, việc phát triển đến mức này làm cho cảm thấy khó xử: “ biết bản thân cái gì ?” Người phụ nữ dối này, tình nguyện dâng hiến thân thể chính mình, cho dù chết cũng muốn ở lại, lại còn phải vì tiền sao? Còn chưa lấy được đồng nào, cho nên cam lòng rời đ

      “Biết.” Tâm Đồng cắn môi dưới cho đến khi nó chảy máu “Em cung cấp thân thể chính mình cho , chỉ xin cho em ở lại.”

      Tâm Đồng có thể trả giá tất cả, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh .

      Mặc kệ có phải làm tình nhân của hay , cung cấp phục vụ giống như điều kiện để trao đổi cũng được, hoặc coi như chuộc tội cũng tốt, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh , nàng liền cảm thấy rất thỏa mãn.

      có thể cung cấp phục vụ gì cho tôi?” Đằng Lệ tàn nhẫn : “Tôi thiếu phụ nữ, thậm chí ở dưới lầu còn có người chờ sẵn.”

      Phụ nữ có rất nhiều, hoàn toàn cần người phụ nữ dối, lừa đảo làm bạn tình của mình.

      “Em, em làm cho vừa lòng…” Tâm Đồng cắn chặt môi dưới, từ dưới chân đứng lên.

      Nàng cúi đầu đến bên giường, thử cởi bỏ nút áo bộ âu phục màu lam của mình, nhưng chỉ mới mở được hai cái, bàn tay run rẩy có cách nào thuận lợi cởi nút ra.

      Nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của nàng, Đằng Lệ khinh thường hừ lạnh, trực giác cho biết nàng muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, diễn cũng đẹp mắt.

      ì thế bước bước dài đến bên giường, đột nhiên áp đảo Tâm Đồng lên giường cách tàn nhẫn.

      “A—“ Sức nặng của làm cho Tâm Đồng nhịn được kêu ra tiếng.

      “Tôi muốn xem thử có thể cung cấp loại phục vụ gì?” Đằng Lệ cười lạnh, bàn tay to di chuyển xuống dưới, kéo váy của Tâm Đồng lên đến hông, sau đó kéo quần lót của nàng ra.

      phản kháng, cũng thể phản kháng, bởi vì đây là lựa chọn của chính mình. Tâm Đồng khỏi khẩn trương nắm lấy drap trải giường bên người.

      có tinh tế, vuốt ve cũng có tiến hành theo trình tự âu yếm, bàn tay của Đằng Lệ suồng sã nắm đóa hoa giữa hai chân nàng, làm cho luồng điện đột nhiên từ nơi trung tâm riêng tư lan truyền khắp toàn thân Tâm Đồng…

      “A—”

      phải vẫn còn là xử nữ đó chứ?” Giọng điệu Đằng Lệ có vẻ tin tưởng, cười nhạo phản ứng của nàng, ngón tay lại tiếp tục chà xát nhụy hoa mềm mại kia.

      thừa nhận, người phụ nữ giở thủ đoạn bịp bợm này vẫn còn là xử nữ.

      “Vâng… Ưm…” Đôi tay bé của Tâm Đồng đặt trong lòng ngực khỏe mạnh của Đằng Lệ, dám phát ra tiếng phản bác, nhưng vẫn nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ.

      Vừa nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngàoàng, dục vọng của Đằng Lệ nhanh chóng bùng nỗ dữ dội, vật cứng như lửa nóng ngừng rung động, giương nanh múa vuốt kêu gào muốn được thỏa mãn.

      Gầm tiếng, xé rách u phục người Tâm Đồng xuống tới hông, lộ ra thân hình trần trụi trắng nõn của nàng. Ngay sau đó, tách cặp đùi tuyết trắng của Tâm Đồng ra—–

      Hai cánh hoa màu hồng phấn ướt đẫm chất mật, khép mở ngừng rung động, nơi tiểu huyệt cũng ngừng chảy ra chất mật, dáng vẻ vô cùng mê người.

      Nheo mắt lại, đột nhiên Đằng Lệ cúi đầu ngậm lấy nhụy hoa sưng phồng, đầu lưỡi linh hoạt hút hết chất mật tiết ra ào ạt từ tiểu huyệt, càng tiến vào bên trong huyệt khẩu, phản ứng thăm dò, liếm mút càng tăng…

      “A nha…” Tâm Đồng được nhịn nỗi mà kêu lên.

      Cảm giác hưng phấn cuồn cuộn ngừng, làm cho nàng cảm thấy xấu hổ, nhắm mắt lại, nàng tại sao bản thân lại mẫn cảm, lại dâm đãng như vậy…

      Nhưng mà lại bất mãn nắm chặt hàm dưới của nàng, buộc nàng phải mở mắt ra nhìn thẳng vào .

      được nhắm mắt lại! Kỹ nữ có quyền được nhắm mắt!”

      Lời tàn nhẫn của khiến sắc mặt Tâm Đồng trở nên trắng bệch, nhưng Đằng Lệ hoàn toàn hề quan tâm đến việc mình có làm tổn thương nàng hay ?

      gác đùi nàng lên vai, sau đó nâng mông lên, đem vật cứng như lửa nóng của thúc vào tiểu huyệt chặt khít của nàng.

      “A—–”

      Tiếng thét chói tai vì đau đớn của Tâm Đồng vang lên quanh quẩn bên trong căn phòng.

      Hiểu được bản thân đột phá được chướng ngại vật gì, Đằng Lệ cứng đờ dừng lại chút, rồi lập tức rút ra, sau đó dùng sức tiến vào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng, lửa nóng ngừng chuyển động trong tiểu huyệt chặt khít co rút của nàng.

      Cho dù nàng đúng là xử nữ, cũng thể thay đổi nàng là kẻ lừa đảo.

      Đằng Lệ vô tình di chuyển liên tục, làm cho tiểu huyệt co rút giữa hai chân nàng ngừng chảy ra nước mật, phát ra thanh cực kỳ tục tĩu…

      Bên dưới vừa đau đớn vừa hưng phấn co rút lại, gây ra khoái cảm mà từ ngữ nào có thể miêu tả được. Thân thể tinh khiết hưng phấn dẫn dắt tất cả giác quan nhận thức của Tâm Đồng, làm cho toàn thân ngừng run rẩy, uốn éo.

      Hai tay dùng sức chà xát nhào nặn hai bầu nhũ hoa đầy đặn mềm mại, Đằng Lệ thô lỗ tách cặp đùi tuyết trắng của nàng ra, rồi tiếp tục nhịp điệu ra vào cuồng dã của .

      Đột nhiên, Đằng Lệ thở gấp tiếng, thể khống chế mà đem nhiệt lưu bắn vào trong cơ thể của nàng, sau trận rung giật đó, dứt ra khỏi tiểu huyệt vẫn còn co rút của nàng, thẳng vào phòng tắm.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit & Beta: Quinn vs Quảng Hằng
      Chương 4.3

      <img class="aligncenter size-full wp-image-1844" title="Art_paintings_of_girls_b763" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/05/art_paintings_of_girls_b763.jpg" width="590" height="354" />


      Hô hấp dồn dập thể lập tức bình phục, Tâm đồng chỉ biết vô lực thở dốc. Nàng giống như con búp bê bị phá hỏng nằm chăn đệm hỗn độn, khí lạnh ngừng xâm nhập vào thân thể nóng hổi của nàng.

      Lúc này Đằng Lệ trần trụi đột nhiên trở lại bên giường, từ cao nhìn xuống nàng.

        dám nhìn thẳng cơ thể cường tráng của , Tâm Đồng xấu hổ đấu tranh tư tưởng, muốn mặc lại quần áo chỉnh tề, lại phát âu phục người bị xé rách, thể mặc được nữa.

      “A---” Ẩm ướt giữa hai chân là cho nàng theo phản xạ muốn khép chặt hai chân.

      cho phép nhúc nhích.” Đằng Lệ kiên định ra lệnh, để cho nàng có cơ hội kháng cự.

      Lúc này Tâm Đồng mới phát Đằng Lệ cầm cái khăn lông ướt, lau chùi hỗn hợp chất lỏng và máu giữa hai chân mình.

      , cần………”  Cảm giác lúng túng pha lẫn xấu hổ làm cho Tâm Đồng biết nên làm như thế nào?

      “Vừa rồi để cho tôi nếm thử hết, bây giờ còn thẹn thùng sao?” Đằng Lệ ám chỉ nàng chuyện vừa mới xảy ra.

      Cười , vươn tay trái thâm nhập vào bộ âu phục bị xé rách của Tâm Đồng, nắm lấy đầu vú xíu màu hồng phấn bên trái của nàng, vuốt ve suồng sã.

      “Ưm…..A……”

      Tim Tâm Đồng đập càng thêm cấp tốc, nhưng nàng chỉ có thể bất lực phát ra thanh rên rỉ kiều.

      Đằng Lệ thổi hơi vào bên tai người trong lòng, giọng với nàng rằng làm cho nàng thoải mái như thế nào.

      Tiếp theo đột nhiên di chuyển thân mình, làm cho nàng nằm úp xuống, quỳ gối giường, đem lửa nóng cứng rắn cọ xát vào mông nàng, cũng từ phía sau thô lỗ vuốt ve đầu vú đỏ tươi săn cứng của nàng.

      Tâm Đồng cắn môi dưới, toàn thân ngừng run rẩy.

      “Ô…….” Nàng cảm thấy đầu vú mình nóng rát, đau đớn như bị lửa thiêu.

      Đằng Lệ di chuyển ngón tay xuống dưới, chà xát vào miệng tiểu huyệt của nàng, rất nhanh làm cho hai cánh hoa ướt đẫm mảnh, hai cánh hoa khép mở ngừng run rẩy.            

      Đầu ngón tay của cũng tiến lên, lần nữa tiến vào trong tiểu huyệt ướt đẫm của nàng, ngừng di chuyển ra vào bên trong vách tường trơn trượt. Đột nhiên vách tường trong tiểu huyệt của nàng co rút kịch liệt, hút lấy đầu ngón tay của Đằng Lệ.

      “A….Đừng mà…….” Tâm Đồng chịu được khóc ra tiếng. Chưa bao giờ trải nghiệm qua khoái cảm như vậy làm cho nàng thể tiếp tục chống đỡ được.

      Nàng giãy dụa muốn né ra phía trước, nhưng Đằng Lệ nhanh chóng nắm lại cái mông tuyết trắng của nàng, cho nàng có cơ hội thoát .

      Ngay sau đó nhanh chóng đem đỉnh đầu của lửa nóng tiến vào tiểu huyệt hãy còn co rút của nàng----

      “A----” Tâm Đồng nhịn được thét chói tai.

      Đằng Lệ bắt đầu di chuyển bên trong tiểu huyệt chặt khít, ngừng co bóp vật cứng nam tính của ………..

      Động tác ra vào liên tục làm cho miệng nàng cũng tự chủ được mà phát ra thanh rên rỉ kiều, bắt đầu hưởng thụ khoái cảm đánh úp mình.

      Đột nhiên cao trào lên đến đỉnh điểm, giống như nước lũ tràn đê, tẩy rửa toàn thân Tâm Đồng, khiến cả người nàng rung động thể kiềm chế.

      Cuối cùng Đằng Lệ gầm tiếng, đem tất cả tinh hoa bắn vào trong cơ thể nàng, sau khi run rẩy qua , ôm lấy thân thể Tâm đồng, làm cho nàng nằm sấp giường.

      nhàng vuốt ve tấm lưng trần trụi, bóng láng, mềm mại của nàng. Chết tiệt! Đằng Lệ bất mãn chú ý tới da thịt của nàng, quả là rất đẹp.

      “Van xin …….Đừng đuổi em , để cho em ở lại bên cạnh …….” Cho dù trong lúc vô ý thức, Tâm Đồng vẫn ngừng thào những lời này.

      Ánh mắt buồn bã, đáy mắt thâm sâu khó dò của Đằng Lệ lên tia dịu dàng như có như …….


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit & Beta: Quinn vs Quảng Hằng
      Chương 5.1

      <img class="aligncenter size-full wp-image-1912" title="5421f6fcga351aeb794ef&690" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/05/5421f6fcga351aeb794ef690.jpg" width="400" height="400" />


      Ánh mặt trời từ cửa sổ xuyên vào, có thể thấy được hôm nay là ngày trời trong nắng ấm, thời tiết là tốt.

      Nằm mềm nhũn giường, đau đớn ỷ từ dưới than truyền đến, làm cho Tâm Đồng cảm giác có chút khó chịu thể ra lời.

      ra là châm chọc, sau đêm qua, thân thể của nàng từ vị trí em của Đằng Lệ, biến thành người tình của Đằng Lệ!

      Nhớ tới hành động cần thứ gì lấy thứ đó của Đằng Lệ tối hôm qua, Tâm Đồng nhịn được xấu hổ, ửng hồng hai má. Cho đến tận bây giờ nàng thể tin nổi  mình lại có những biểu dâm đãng đến thế.

      Nhìn giường ngủ bên cạnh trống rỗng, Đằng Lệ thực xem nàng như loại giấy vệ sinh dùng lần rồi bỏ, chút cảm tình cũng có.

      Nhưng mà, những chuyện này đều do mình tự tìm lấy, ai bảo nàng chẳng những lừa Đằng Lệ, còn sẵn sang dâng hiến thân thể cho , chỉ cần đuổi mình . . . . .

      Từ nhi biến thành kẻ lừa đảo, rồi lại từ kẻ lừa đảo biến thành người đàn bà dâm đãng. . . . . . Cho tới giờ phút này nàng cũng   nghĩ tới bản than lại biến thành như vậy.

      Tâm Đồng thầm thở dài cam chịu số phận, bắt buộc thân mình đau đớn phải ngoan ngoãn xuống giường.

      Sau khi rửa sạch thân thể bằng nước ấm, tẩy những vết dơ bẩn người, thân thể dường như còn cảm thấy đau đớn như vừa rồi nữa.

      Vì thế Tâm Đồng thay bộ quần áo sạch , chuẩn bị xuống lầu đối mặt với thân phận mới của nàng, đối mặt -- Đằng Lệ.

      nghĩ tới nàng vừa mới xuống cầu thang, bị vẻ mặt tồi tệ của Ái Mạn Đạt ngăn chặn đường .

      "Ai da! Để tôi xem là ai xuống tới lầu rồi?" Vẻ mặt của Ái mạn Đạt giống như ăn dấm chua.

      "Đêm qua hầu hạ Đằng tiên sinh, ông ấy có vừa lòng ?"

      Đêm qua sau khi Đằng Lệ trở về, liền lập tức đuổi ra khỏi phòng, Ái Mạn Đạt phải kẻ ngốc, cũng biết cả đêm qua, bọn họ làm chuyện tốt gì.

      muốn nghe Ái Mạn Đạt càng càng dùng những lời lẽ bẩn thỉu, Tâm Đồng vờ như nghe thấy, bước qua ta, muốn rời .

      Đáng tiếc nàng muốn nhịn, nhưng đối phương lại chịu để yên, Ái Mạn Đạt vươn tay nắm chặt lấy bả vai của Tâm Đồng, cho nàng .

      có thể cởi bỏ lớp ngụy trang vẻ mặt thanh khiết vô tội kia xuống được rồi. Tôi biết rất những trò kỹ xảo của .”

      Ái Mạn Đạt nhổ nước bọt, khinh bỉ  : "Đầu tiên là giả mạo làm em người ta thành, kế hoạch đầu tiên thất bại ….lại tiếp tục áp dụng kế hoạch thứ hai, đem thân thể chính mình tặng miễn phí cho người ta? ra,  mục tiêu lớn phía sau của chính là muốn câu con cá vàng kia?"

      "Chị cái gì, tôi hiểu."

      " hiểu?" Móng tay bén ngót của Ái Mạn Đạt bấu chặt vào bả vai của Tâm Đồng, làm cho nàng đau đến đổ mồ hôi lạnh." Tôi ,   là cố ý muốn câu con cá vàng Đằng Lệ!”

      "Tôi phải đến với ấy vì tiền." Tâm Đồng cãi lại.

      "Buồn cười, phải vì tiền vì cái gì? Vì kỹ thuật làm tình cao siêu của ấy? tưởng tôi tin những chuyện ma quỷ của sao?” Ái Mạn Đạt cười nhạo báng nàng dối.

      ta tuyệt đối tin người phụ nữ nào có thể từ chối hấp dẫn của tiền tài, cho nên tin tưởng vào những lời của Tâm Đồng.

      "Nếu tôi có nghe lầm, tôi nghĩ đến kỹ thuật làm tình cao siêu của Tôi !" biết Đằng Lệ xuất ở phía thang lầu khi nào, vẻ mặt lạnh lùng, từ cao nhìn xuống hai người phụ nữ.

      "Đằng…. Đằng tiên sinh." Vội vã buông cánh tay kiềm chế Tâm Đồng ra, Ái Mạn Đạt nở nụ cười giả dối. “ Tôi định mời ngài xuống dùng bữa sáng đây!”

      Đằng Lệ vững vàng, gọn gàng bước xuống lầu, cũng thèm liếc mắt nhìn đến bọn họ.

      Khi bước ngang qua người của Ái Mạn Đạt, đột nhiên quay đầu lại : “ Hôm nay thu dọn đồ đạc chuyển đến khu vực phòng ở phía sau nhà này .”

      "Nhưng, những phòng ở phía sau là nơi ở của những người hầu.” Cho rằng Đằng Lệ quên, Ái Mạn Đạt lắp ba lắp bắp giải thích.

      "Là tôi nghe lầm hay là hiểu lầm?" Đằng Lệ lãnh khốc đáp lời." vốn dĩ là quản gia do tôi mời đến, quản gia phải người hầu sao?"

      "Nhưng, nhưng mà. . . . . ." Ái Mạn Đạt chưa từ bỏ ý định, còn muốn cò kè mặc cả với Đằng Lệ .

      kiên nhẫn liếc ta cái, Đằng Lệ thích người phụ nữ nhiều lời. Huống chi Ái Mạn Đạt từ lúc theo đến giờ nhận được ít ưu đãi, cũng nên biết thỏa mãn.

      "Nhà của tôi chỉ cần người tình. . . . . . Tôi đủ ràng chưa?"

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit & Beta: Quinn vs Quảng Hằng

      Chương 5.2


      <img class="aligncenter size-full wp-image-1914" title="[wallcoo_com]_sweet_girls_illustration_on_romance_novel_cover_bi41336" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/05/wallcoo_com_sweet_girls_illustration_on_romance_novel_cover_bi41336.jpg" width="354" height="300" />



      Giọng của tràn ngập quyền uy làm cho người khác thể kháng cự, Ái Mạn Đạt dám lên tiếng, đành phải oán hận quay đầu lại nhìn chằm chằm Tâm Đồng.

      Chờ xem, tuyệt đối bỏ qua cho người phụ nữ này!

      Lảng tránh ánh mắt oán hận của Ái Mạn Đạt, Tâm Đồng biết nên làm thế nào, đành bước đến phòng ăn.

      Xem như cũng biết được vô tình của Đằng Lệ đối với phụ nữ, mà năng lực ở giường của chính mình có thể làm cho vừa lòng được bao lâu? Nàng chút tự tin cũng có a…

      Dưới ánh mắt oán hận của Ái Mạn Đạt, Tâm Đồng ăn bữa sáng cách thống khổ.

      Nàng còn nhớ lần đầu tiên ăn bữa sáng phong phú như thế này, nàng vui đến mức muốn hét lên. Nhưng hôm nay dường như có điều gì đó làm nàng cảm thấy thức ăn này thực vô vị.

      “Hôm nay em theo tôi đến công ty .” Ăn xong bữa sáng, Đằng Lệ đột nhiên mở miệng với Tâm Đồng.

      “Công… công ty?” Tâm Đồng hoàn toàn bất ngờ, nàng theo đến công ty có thể làm cái gì?

      “Em phải là người tình của tôi sao? Bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu cũng phải sẵn sàng phục vụ nhu cầu của tôi khi tôi cần, em nên làm tròn trách nhiệm của người tình !”

      Đằng Lệ châm chọc nàng.”Có thể ở gần bên cạnh để phục vụ, đó phải chính là nguyện vọng của em sao?”

      Lựa chọn nghe hiểu hàm nghĩa trong lời của Tâm Đồng vâng lời gật gật đầu.

      Nàng sớm biết Đằng Lệ để cho nàng có cuộc sống thoải mái mà. Nhưng đây là lựa chọn của nàng, thể trách ai được.

      Nàng hối hận, chỉ hi vọng thời gian trôi qua, Đằng Lệ có thể hiểu nàng phải là người phụ nữ xấu như vậy, hiểu được tình cảm mà nàng dành cho

      Vào buổi trưa hè nóng nực, ánh mặt trời cao dường như muốn trốn tránh người nào vậy, từng trận gió Nam rét buốt buồn bã xua độ ấm, trong khí tràn ngập hương thơm tự nhiên của hoa cỏ.

      bé đáng , nằm dài bãi cỏ xanh mát, hé mắt nhìn bầu trời màu lam đỉnh đầu và những đám mây muôn hình vạn trạng ngừng biến hóa.

      Mặc kệ chú chó lông xoăn tít, ngừng chạy nhảy vui đùa bên cạnh bé, bởi vì mãi bận nhìn biến hóa của những đám mây cao kia, mãi đến khi có cảm giác đau nhói từ ngón tay bé của truyền đến, làm nhịn được vươn cánh tay mũm mĩm nhắn đùa với chú cún bé đáng .

      Vì con chó rất bé, lại luyến tiếc dám nựng nó mạnh tay nha! Nếu có người nào muốn khi dễ chú cún của , chắc chắn khóc.

      “Tiểu Bạch hư quá! ngoan chút nào hết…” giọng quở trách chú cún ngoan kia, nhưng trong lời lại tràn đầy thương trìu mến.

      xong, đôi mắt bé đột nhiên sáng lên, bởi vì ngửi được hương thơm của bánh ngọt từ trong phòng bay ra.&gt;

      Nhất định là mẹ làm món bánh ô mai nướng làm món điểm tâm rồi. Đợi đến lúc ba tan sở trở về, mọi người có thể cùng nhau ăn được ăn bánh ngọt a!

      Nghĩ đến đây, bé nở nụ cười hạnh phúc.

      Đúng vậy, có căn nhà xinh xắn để ở, có chú cún đáng vui đùa cùng , còn có cha mẹ thương, chăm sóc bé…

      Đây là khát vọng mà luôn mơ ước từ lâu.

      Đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, nở ra nụ cười làm rung động lòng người, gương mặt trắng noãn của , nở ra nụ cười hạnh phúc dào dạt…

      “Thức dậy, Tâm Đồng.” Bỗng nhiên có giọng nam trầm thấp dễ nghe kêu to nàng.

      Thanh kia gần gần tựa như để sát vào tai nàng.

      Cố gắng mở to đôi mắt còn mờ mịt vì ngái ngủ, chớp chớp hàng lông mi, cố gắng tỉnh dậy, từ trong cơn mơ ý thức Tâm Đồng dần dần trở về, ngạc nhiên khi phát mình ngồi trong xe Limousine sang trọng, và lúc này chiếc xe dừng lại, trước mắt còn có người đàn ông nhìn nàng có chút đăm chiêu.

      Khẩn trương ngồi thẳng dậy, Tâm Đồng sợ hãi khi người đàn ông mặc âu phục láng bóng, ngồi ở trước mặt mình, đồng thời lại đưa mắt ra nhìn bầu trời đầy nắng ngoài cửa sổ.

      ra là chỉ mộng a… nghĩ tới lên xeược bao lâu, mà nàng lại ngủ?! Đều là bởi vì đêm qua giấc ngủ đủ, nghĩ đến tối hôm qua, Tâm Đồng khỏi đỏ bừng mặt, lén liếc nhìn Đằng Lệ cái.

      ”Đến công ty rồi.” Đằng Lệ thản nhiên .

      Nghe thấy lời của , nàng liền nhìn về phía ngoài cửa sổ, Tâm Đồng chỉ nhìn thấy quảng trường lớn, mà ở phía sau quảng trường là tòa cao ốc cực kỳ to lớn, thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng và áp bức, nhưng ra lại vô cùng hợp với hình tượng ác ma của Đằng Lệ.

      Kỳ lạ chính là, hai bên quảng trường có sắp xếp hai hàng nhân viên bảo vệ có trang bị vũ khí. Bên ngoài đám bảo vệ đó, nàng còn phát đám đông ngồi chồm hổm ở quảng trường, trong đó có ít người già, phụ nữ và trẻ em.

      Đằng Lệ dẫn theo Tâm Đồng nhàng lướt qua nhân viên bảo vệ, mặc dù vóc dáng Tâm Đồng xinh, nhưng khi đường lại có thể nghe thấy tiếng người cầu khẩn truyền đến bên tai.

      “Đằng tiên sinh, van xin ông, hãy trả lại công ty cho tôi…” người biết tên lên tiếng.

      “Ông hãy mở lòng từ bi …” người phụ nữ kêu khóc.

      “Xin ông nhất định phải mua công ty của tôi, nếu chúng tôi rất tuyệt vọng!” Giọng cầu xin vô cùng đau khổ của người già, sau đó truyền đến tiếng khóc nỉ non của đứa bé bên cạnh.

      Đối mặt với những lời cầu xin đó, Đằng Lệ vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chút mềm l

      Nhưng Tâm Đồng lại thấy có chút đành lòng, muốn dừng chân lại, bước đến an ủi đứa bé khóc kia, bị Đằng Lệ thô lỗ kéo lấy cánh tay của nàng, mặc kệ nàng có đau hay , kéo lê nàng tiến vào tòa cao ốc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :