1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma hắc bang dưỡng thê chi sủng - Tử Vy Bạch Sắc (C4.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 29.3:

      Hôn cũng hôn qua, đậu hủ cũng ăn qua ít, nhóc con bị trêu chọc đến thở nổi, mặt mày đỏ bừng, áo sơ mi xốc xếch, mái tóc cũng có chút hổn độn, được rồi cũng chỉ là sờ sờ nắn nắn chút, còn chưa có thực xem là dạo đầu đâu, cũng có chuyện gì thực xảy ra, chỉ có thanh niên nào đó lại tự giác tắm nước lạnh mà thôi, nhưng mà lần này tắm hơi lâu, đến khi bước vào nhóc con ngủ thiếp , nằm xuống bên cạnh rồi, ôm lấy cơ thể mềm mại của Tiểu Thiên, nhóc con cũng tự động rúc vào người . Cúi mặt nhìn gương mặt xinh đẹp trong ngực, Hoắc Minh Long cảm thấy, tư vị cũng tốt lắm. ( Tác giả: Hố hố... có ngày Hoắc thiếu hối hận vì quyết định hôm nay thôi... HMLong: * Ném đến ánh mắt sắt như dao*... Truyện này 3S. )

      --- Phân cách tuyến tình nhân dạo chơi ---

      Sáng sớm, nhóc con tinh thần hưng phấn thức dậy sớm hơn cả những người làm việc trong Hoắc trạch, đại khái là vì lời hứa của Long a. Nhóc con quả thực thích Hoắc trạch lắm, nhưng có ở lì mãi trong nhà cũng thể cảm thấy gò bó, nhớ lần trước ra ngoài chơi là đến biển, từ lúc đó đến bây giờ hơn nửa năm rồi. Mặc dù biển cũng rất vui cũng có thể thu thập vỏ sò, xây lâu đài cát cao cao và to to, thỏa thích bơi lội, còn nhìn thấy rất nhiều cá , nơi đó lại quá vắng vẻ, đúng hơn là chỉ có đám người Mộ thúc thúc, Lôi, nhóc và Long thôi. ( Biển tư nhân )

      Lần này lại giống vậy, nơi mà Tiểu Thiên đến hôm nay sợ là vô cùng vô cùng đông đúc, công viên nước vào ngày cuối tuần phải tràn đầy người sao, mặc dù Tiểu Thiên thực thích nơi nhiều người hỗn tạp lắm, nhưng mà cũng muốn thử cảm giác chơi như những người khác như thế nào. Huống hồ chị nữ hầu , đây là cơ hội rất tốt, theo từ ngữ thông dụng người ta gọi là hẹn hò, có thể giúp Long và nhóc con càng lúc càng thân thiết hơn, Tiểu Thiên quả thực có chỗ hiểu chỗ nhưng mà chỉ cần Long thích nhóc con cũng hào hứng lây.

      Nếu Hoắc Minh Long biết suy nghĩ của nhóc con chắc chắn bị cái ý tưởng dở hơi của Mộ Thắng Vũ kia làm cho nội thương. Tất nhiên đó là chuyện trước khi ta trở về, cũng vì vậy mà ngay ngày đầu tiên về tới ta vội vội vàng vàng đến hỏi cái câu kia, ta còn chưa có thấu triệt như vậy. Nhưng mà quả thực lời của Mộ Thắng Vũ cũng có chút đạo lí, nếu cũng tình nguyện nghe theo. Quan trọng là quan sát biểu nhóc con để còn có thể hay có lần sau.

      Phòng thay đồ cách phòng lớn lớp cửa, nhưng thực ra là có thể vào bằng đường khác, chỉ cần mở cửa tủ đối diện giường ngủ, chường qua lớp quần áo sắp xếp lớp lớp là liền được đến vào trong phòng này. Nhóc con ló gương mặt ra khỏi mớ quần áo treo vào đến bên trong, nhìn qua, nhìn lại, thấy ai, miệng mấp máy gọi. " Chị nữ hầu???."

      " Ở đây." bóng dáng bất thình lình xuất , cũng bước ra từ đám quần áo, có lẽ là lúc chọn lựa trang phục cho nhóc con chơi đây mà. Đến bây giờ nhóc con thực còn chưa biết này là ai đâu nha, hỏi qua Phúc bá, Vương Thẩm, Trần thẩm, Lí thúc thúc làm vườn, nhưng mà ai biết đến người giống như vậy. Tất nhiên là trong lúc hỏi nhóc cũng đâu thể nào ràng được, nhưng mà đại ý vẫn là vậy. Nhóc con chỉ biết đối rất tốt với mình, có lẽ còn có chút vướng bận nào đấy nên mới ở lại đây, mặc dù là hồn ma thôi nhưng nhóc con cũng muốn phải tạm biệt với đâu.

      Vừa xoay mặt qua thấy kia, tay còn cằm bộ quần áo đơn giản, váy xòe với áo thun, nhưng lại được thiết kế vô cùng xinh đẹp, chẳng những khiến cho cảm thấy vướng bận mà hơn hết còn làm toát lên vẻ trẻ trung năng động của nhóc con. Còn có nón lưỡi trai, áo khoát, giày thể thao, số phụ kiện nửa. Nhóc con nhìn nhìn đến ngẩn người, lúc lâu mới phát ra được thanh. " Tranh... Tiểu Thiên..."

      " Thích ? Là làm theo y hệt bản thiết kế của Tiểu Thư đó, còn có của thiếu gia..." Lời còn chưa dứt thấy Tiểu Thiên mắt đỏ hoe nhìn mình, trái lại cảm thấy khó xử. Mặc dù là ma chút công phu này tính là gì, mặc dù đây là lần đầu tiên làm theo bản vẽ của Tiểu Thiên mà làm ra, nhưng ngờ lại giống như đúc mà còn chân thực như vậy. Huống hồ, những năm qua, so với Thuần... bên kia, nhóc con càng thêm có thiên phú trong lĩnh vực này, quả thực là hổ phụ vô khuyển tử* rồi.

      * Đại khái là cha giỏi làm sao lại có đứa con ngu ngốc được.

      Nhóc con vừa ngây ngô vừa cảm thấy hạnh phúc nhiều nhiều lắm, liền nhanh chóng cám ơn hầu nữa, sau đó cười hi hi nhanh chóng đem quần áo tắm còn vui vẻ đặt bộ còn lại lên tủ dâud giường quên để lại mẫu giấy đề. " LONG NHỚ MẶC CÁI NÀY NHA.^^"

      P/s: Sáng giỡ kiểm tra ba môn, toàn bài 1 tiết. Hơi ít chút hôm sau đăng nhiều thêm cho mọi người.
      Chương 30.1: Hẹn hò.

      Thẩn thờ nhìn bản thân trong gương mấy mươi phút đồng hồ, Hoắc Minh Long vẫn đứng im lặng như vậy, có chút kinh ngạc với quần áo rồi trang phục người mình này. từng thấy nhóc con thiết kế qua nhưng ngờ bản thân lại có thể mặc chúng lên người, hoặc chí ít là sớm như vậy. Trong tổ hợp này có áo khoát, áo thun, quần tây jean, vớ, giày dép, đồng hồ thậm chí là cả ví da và mũ lưỡi trai màu xanh sậm nữa.

      Bên ngoài là áo khoát màu lam sẫm có mũ chụp sau lưng, mình vải mai quá dày cũng quá mỏng, màu sắc tinh tế chất liệu vải mặc vào vô cùng thoải mái nóng lạnh. Áo thun bên trong màu xám nhạt phủ bên ngoài lớp áo mỏng để thấm mồ hôi bên trong, loại thun này rộng rãi, thoải mái cảm thấy bị bó tay hay dính vào da thịt, nếu trời có nóng chất liệu cũng tự động hút lấy mồ hôi bị thấm ra ngoài, đường may tinh tế ở giữa in hình cây thập tự cách điệu. Còn quần, sở dĩ đây gọi là quần tây jeans bởi vì chất liệu thực chính là của quần tây, nhưng thông qua cách lên màu và cách may vá mà trông hề khác cái quần jeans tí nào mà lại vô cùng thoải mái khi vận động.

      Vớ trắng viền lam phối hợp với đôi giày thể thao đế mềm ôm khít lấy bàn chân khiến bản thân cảm thấy khó chịu mà còn vô cùng thoải mái, vách của giày còn có chỗ thoát khí khiến cho quá trình di chuyển bàn chân bị nóng hoặc hầm hơi. Ví da màu nâu đơn giản mà tinh tế thiết kế vừa gọn lại vừa có nhiều gian, bên đính cái mề đay màu bạc có khắc chữ ML, đồng hồ màu nâu nhạt có mặt tráng bằng đồng đen, với hình khắc tháp Tokio viền bạch kim, dưới những cây kim chỉ giờ, phút, giây bằng bạc.

      Mái tóc đen tùy tiện chải qua lại, mang chiếc kính gọng lam vào mắt, đem ví bỏ vào túi quần, đầu đội nón mũ trai lên, trông... mới giống như người thanh niên hai mươi tuổi. Chỉ là đổi cái áo sơ mi, áo khoát vét, cái quần tây truyền thống, đôi vớ mộc mạc, đôi giày da thượng hạng, nhưng sao lại khác biệt như vậy. Nhìn thanh nhiên trong gương, ừm, có năng động tuổi trẻ thay cho gương mặt thâm trầm thành thục, có phá cách thay cho biểu tình nghiêm nghị, có tùy hứng thay cho khí tức điềm tĩnh, nhìn tổng thể là hài hòa giữa sức sống và nhiệt huyết.

      " Cạch." Tiểu Thiên hé cửa nhìn vào, thấy Hoắc Minh Long thay đồ xong cả rồi, quần áo cũng rất vừa vặn, mặc người cũng rất hợp, hơn nữa nhìn có gì đó khác khác, mà nhóc con biết khác ở đây là gì, chỉ biết là có dự cảm hôm nay ngày rất rất vui đây.

      Xoay mặt nhìn sang , mặc áo sơ mi cách điệu màu trắng, thêm cái váy gấp đỏ sọc caro, chiếc áo khoát lửng, đôi giày búp bê màu nâu nhạt, đôi tất dài màu đen quá gối, mái tóc đen dài xõa ra sau lưng và cài chiếc kẹp Bunny mái tóc. Mi dài cong cong, đôi mắt trong suốt có chút hào hứng khi nhìn thấy , Hoắc Minh Long nhìn nhóc con cười. " Rất phù hợp." biết là bộ trang phục người mình hay người nữa, hoặc chăng là trang phục của hai người rất hợp với nhau, duy chỉ ràng nhất là tâm tình rất tốt.

      Sau đó bước về phía Tiểu Thiên, nhéo nhéo mũi, quên mang cái kính quen thuộc vào cho nhóc, sau đó mới nắm lấy bàn tay nho . " Được rồi, Tiểu Thiên thôi. Hẳn Lôi đợi bên dưới rồi."

      " Ừm." Nhóc con gật đầu sau đó bước theo Hoắc Minh Long xuống dưới tầng.

      Bên dưới, Lôi đứng cạnh xe đợi sẵn, chiếc Ferrari loại thường đậu ở đó rồi, vì hai người Hoắc Minh Long muốn trải nghiệm cảm giác chơi công viên nước như bao người khác nên từ quần áo đến phương tiện lại đều là bình thường trong bình thường, ngay cả Lôi cũng sắm vai vị tài xế riêng bình thường, mặc áo sơ mi đơn giản, chất liệu vải thông dụng, phối hợp với cái quần tây hơi cũ và bộ dáng có chút tiều tụy. Được rồi, biểu tình này là do gần đây bị Mị bỏ rơi mãi chăm con trai bảo bối cho nên mấy đêm rồi phòng đơn gối chiếc nên mới thành ra thế này.

      Đợi chưa đầy năm phút, Lôi hấy hai người lớn bước xuống, biểu tình lạnh nhạt quen thuộc liền xuất chút chút cứng ngắc, tự nhận bản thân thành quen thuộc với hai người lắm rồi, bên cạnh Hoắc Minh Long nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Lôi cảm thấy ngoài bộ dáng thành thục chững chạc trong những bộ trang phục mắc tiền, giày da thượng hạn, thoắt cái thay đổi trang phục bình thường áo thun giày thể thao cũng khiến người ta phải kinh ngạc phen. Duy chỉ có phần khí tức lạnh lẽo mặc dù thu liễm nhiều lắm nhưng vẫn khiến người ta có chút ngưỡng mộ mà dám vội đến gần.

      Khi thấy bóng dáng của hai người họ gần đến tới, Lôi mới thu lại tầm mắt, nhanh chóng mở cửa cho Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên bước vào. Cho đến khi cánh của đóng sầm lại, Lôi mới nghe câu. " Khụ khụ... mọi chuyện sắp xếp xong, cứ như bình thường là được."

      " ..."

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 30.2 + 30.3:

      Công viên nước là gì? ra Tiểu Thiên cũng ràng lắm, thấy ti vi, có hồ bơi lớn với cầu trượt, máng nước, có khu tham quan hệ sinh quyển, có những mô hình trực quan, có biểu diễn cá heo, có khu bán hàng lưu niệm… nhưng đến khi thực tận mắt nhìn thấy nó, Tiểu Thiên cũng thể lộ ra tia hưng phấn khó tả.

      Hôm nay hai người họ chính là đến công viên nước Tiêu Long nằm cách trung tâm thành phố khoãng hai mươi km, từ Hoắc Trạch đến đó mất khoãng bốn mươi lăm phút. Nơi tọa lạc công viên nước nằm ngay sát bở biển, nép vào sườn núi, khu tham quan sinh quyển được đặt ngay bên dưới lòng đại dương, là dạng kiến trúc ống kính quen thuộc, thiếu ở các khu tham quan dưới biển khác, dọc theo đường ống kính xuống bên dưới còn có số khu vui chơi tích hợp trong nhà, có nhà hàng và khách sạn bên trong, với thiết kế tinh tế mà trang nhã, phù hợp với mọi lứa tuổi. Toàn thẻ công trình, chỉ nhìn phần phía mặt nước to lớn và kì vĩ, mà quần thể kiến trúc bên dưới càng khiến người ta mở mang tầm mắt hơn.

      Nơi này mới hoàn công cách đây lâu, cũng mới mở cửa hơn chừng tháng nay, nhưng sức hút mạnh mẽ của nó đối với ngành du lịch là thể bỏ qua được. Dễ dàng chọn ra trong số tờ báo về du lịch giải trí nay, thể bắt gặp những bài giới thiệu về nơi này, nghe đâu đây là công trình hợp tác giữa công ty xây dựng trực thuộc tập đoàn Thần Long và công ty du lịch và phát triển của tập đoàn thương mại du lịch Tiêu thị, chỉ cần hai cái tên này vừa được công bố, mọi ánh mắt đều nườm nượp đổ về đây.

      Cũng khó trách, Tiêu thị vốn là công ty đứng thứ nhất về mảng chuyên ngành của mình, mà Thần Long lại cũng đứng thứ nhất thời về mặt xây dựng, người phía Đông người phía Tây, bây giờ lại hợp tác với nhau chung tay xây dựng công trình này. Chỉ sợ là xét về mặt danh tiếng của hai tập đoàn lớn này thôi cũng đủ đạp đổ mấy công trình trong nước thời, đó là còn chưa đến thiết kế nội công trình nữa.

      Cho nên khi công viên nước này vừa mở cửa, liền rất nhanh thu hút được số lượng lớn người đổ xô vào mua vé tham quan, chỉ chưa đầy ba ngày đạt đến con số kỉ lục. giống như những địa điểm du lịch tham quan khác, từ thời điểm mở đến bây giờ, sức hút từ nơi này hề giảm sút chút nào, doanh thu những giảm mà ngày càng tăng lên. Tại sao vậy? Tất nhiên trong đó là cả kế hoạch kinh doanh kĩ lưỡng.

      Ngẩng đầu nhìn tòa kiến trúc cao lớn, với thiết kế tinh tế như nửa viên thất sắc bảo thạch áp vào sườn núi, công trình nhìn bên ngoài có cấu trúc hình cầu, toàn bộ đều được bao bọc bởi khung kính cường lực chiều gồm có nhiều màu khác nhau có khả năng hấp thụ và tỏa nhiệt theo điều phối của bộ phận kiểm soát nhiệt độ được đặt giữa hai lớp kính liên tiếp nhau. Du khách vào từ sườn bên trái, nơi đó là địa điểm cổng vào của công viên nước, có bố trí sẳn khu chứa xe nhiều tầng để phục vụ cho việc khách đến đây và tham quan.

      Từng đoàn người vào từ cổng chính, nơi đó có đặt bảy phòng bán vé ứng với mỗi con đường lưu thông vào từng khu vực riêng của khu vui chơi. Tuy vẫn gọi đó là phòng bán vé, nhưng thực tế là hề có vé để bán, người muốn vào trong, chỉ cần dùng thẻ ATM quẹt vào bộ phận tính tiền của khu vui chơi là liền theo lối vào.

      Xe của Lôi đậu vào ngay phía trước cửa nơi đỗ xe của công viên nước, hai người Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên đều đồng thời xuống xe, ta mới cho xe quay lại và rẽ ra bên ngoài sau đó chạy vút . Điều này chứng tỏ việc gì? “ Chúng ta, hai người thôi sao?” Tiểu Thiên nhíu mày hỏi, những lần chơi khác, kéo theo Lôi cũng cần có mấy mặt đồ đen theo, nhưng sao lần này lại chỉ có nhóc con và vậy.

      “ Tiểu Thiên thích sao?” Hoắc Minh Long chút biểu tình hỏi lại, muốn cùng chơi với nhóc con như vậy, bao giờ có người cũng khiến cảm thấy thoải mái lắm.

      Tất nhiên là nhóc con thích rồi, mặc dù cảm giác có chút kì quái, nhóc con nhớ, bạn học Doãn từng về đoạn tiểu thuyết ngọt ngào nào đấy, nam và nữ chính cùng nhau chơi công viên. À đúng rồi là Hẹn hò. “ phải.” nhóc con hiểu sao mặt lại có cảm giác nóng lên, vừa kéo gấu áo của vừa có chút ngốc nghếch . “ Tiểu Thiên thích hẹn hò với Long.” Nhóc con mặt đo đỏ ngẩn lên nhìn , ánh mắt trong suốt trong giây phút đó lộ ra tia sáng làm say lòng người khiến cho cảm thấy bản thân lại thất thần rồi.

      Mấy mươi giây sau, mới ho vài tiếng, rồi nắm lấy tay nhóc. “ Được rồi, chúng ta hẹn hò thôi.”

      Bảy cửa chính vào trong viên nước ( phần nổi ) tương ứng với bảy màu sắc khác nhau của sáu hành tinh gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Trái đất và ngôi sao lớn là mặt trời nằm ở giữa. Đường vào các khu là những con đường riêng biệt, và đến những khu khác nhau với thiết kế nội thất và phong cách cũng khác biệt nốt, cho nên ban đầu lựa chọn lối nào vào thể đến những nơi còn lại được. Nhưng vấn đề ở chỗ, đa phần khách tham quan đều nhận ra điều này, bởi vì với thông minh trong thiết kế và gian bên trong từng khu đều được khai thác triệt để, khiến người ta bước vào liền cảm thấy những rối mắt, mà còn rộng rãi thoáng đãng. Nếu khu Kim là khu vui chơi liên hợp, khi Thủy lại trung tâm giải trí trong nhà, khu Hỏa lại là nơi trải nghiệm các mô hình giả tưởng về biển,… diện tích sánh ngang với khu Tropical Island Resort ( Đức ). ( Tác giả: Chém – ing )

      Nhưng mà đến lúc chọn, Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên lại chọn Trái Đất. Đây là khu phức hợp, có khu lặn biển trong nhà, có khu xem trình diễn cá heo, có bãi tắm biển lộ thiên, bên cạnh đó, còn có trung tâm thương mại, có khu ẩm thực và nghĩ dưỡng liên quan tới biển, quang cảnh tự nhiên, có dừa, có lau, có mấy con còng, cua ,… vì vị trí của khu này chính là nằm ngay bên cạnh bờ biển,

      Hôm nay bờ biển diễn ra kiện do công ty mỹ phẩm The Light tổ chức, công ty này là bạn hàng quen thuộc của Tiêu thị, thường cùng Tiêu thị hợp tác trong các thương vụ làm ăn thương mại, do vậy xuất của công ty này trong chuỗi phân phối của Tiêu thị trong khu công viên nước này cũng là điều hiển nhiên. Nhiều người còn đồn thổi rằng, Tiêu Thị bên kia sợ là có mối quan hệ thân cận mà giới tin tức vẫn còn chưa nắm với công ty này đây. Đây chỉ là suy nghĩ của đại đa số những người chưa biết gì thôi, mà ở đây đại khái là nửa thế giới phía Đông.

      Ở các nước phương Tây, sản phẩm của The Light là vô cùng nổi tiếng, chỉ bởi chất lượng sản phẩm tốt lại đa dạng từ thượng hạng đến bậc trung phù hợp với nhiều loại thành phần và lứa tuổi, mà còn có phương pháp kinh doanh vô cùng năng động và đại, thực tế với khả năng của The Light công ty này hẳn sớm nhen nhóm đến phía bên ngày, nhưng người phụ nữ đứng đầu công ty – Hạ phu nhân lại kiên trì muốn mở rộng thị trường về phía bên này, chuyện vì sao ai , và tại sao bây giờ phu nhân lại thay đổi e chỉ có duy nhất người biết thôi. ( Tác giả: Ôi hệ liệt của ta, để lâu tóa bị xóa mất tiu.. ~[T^T]~ )

      Hai người Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên vừa bước vào trong, trong nhóm phục vụ chương trình liền nhanh chân về phía hai người, vừa cười thân thiện vừa mời. “ Chào hai bạn. biết có thể mời hai bạn tham gia chương trình của công ty chúng tôi được ạ?” niềm nở, nhìn Tiểu Thiên cười, lại nhìn xuống đôi môi đào của Tiểu Thiên tiếp. “ Oa bạn này có đôi môi xinh đẹp, nhưng cũng có thể khiến cho nó xinh đẹp hơn bằng cách thoa son môi. Công ty chúng tôi vừa cho ra mắt sản phẩm cao cấp mới, số lượng có hạn, bạn có muốn được thử ?” Ánh mắt liếc liếc về phía bạn nam đứng bên cạnh, hình như nhiệt độ thời tiết giảm vài độ phải, sao lại cảm thấy lành lạnh thế này.

      Son? Nhóc con nhìn sang phía Hoắc Minh Long, lại thấy nhìn chầm chầm vào mặt mình. “ Tiểu Thiên có muốn chơi ?” Mái đầu hơi nghiêng che khuất khuôn mặt dưới vệt tối của cái nón, nhiệt độ xung quanh được thế tăng lên lại vài độ, mặc dù phục vụ kia nhìn gương mặt , biểu tình đó, nhưng dựa vào lời dễ nghe và dịu dàng với này, chắc chắn đây chính là thanh niên chiều chuộng bạn chính hiệu đây. Do vậy thay vì quan sát biểu của cả hai người, phục vụ liền chuyên chú cười tươi với Tiểu Thiên mong nhận được đồng ý.

      “ Được.” Tiểu Thiên cười hì hì đáp lại.

      Theo đó, dưới dẫn dắt của phục vụ, hai người đến vị trí nằm ngay bãi biển được khoanh vùng lại để làm nơi tổ chức kiện này. Hai người bước vào trong cái vòng được bao lại bằng băng rôn của công ty, bên trong có gần ba mươi nhóm nam nữ đứng, độ tuổi từng cập đôi còn rất trẻ từ mười lăm đến hai mươi tuổi, vài người trong nhóm còn mặc đồ tắm, thậm chí là có hai chàng chung với nhau nữa, chỉ cần nhìn thôi cũng biết chương trình này chỉ dành cho những cặp đôi nhau, chủ đề của cuộc thi còn là ‘Nụ hôn ngọt ngào’ nữa.

      Vừa đứng trong vòng chưa đầy mười phút, thêm cặp đôi khác, giọng của vị MC đứng đài liền cất lên. “ Xin chào toàn thể các bạn. Hôm nay công ty Mỹ phẩm The Light của chúng tôi vừa cho ra mắt sản phẩm mới với tiêu chí là nhằm vào các bạn có tuổi đời còn rất trẻ đây thôi. Và đây là sản phẩm mới của chúng tôi – Sweety.” Lời của vừa dứt, hai người mẫu đứng bên cạnh mẫu vật liền kéo phần sản phẩm trưng bày ra.

      “ Sản phẩm lấy cảm hứng từ những viên kẹo ngọt ngào như những nụ hôn đầy ngây thơ và thuần khiết. Là nụ hôn đầu, hay là những cái hôn bất chợt đầy thẹn thùng, là phút trúc trắc môi hôn,… Và tư vị của những nụ hôn đó chắc hẳn là rất khó quên đúng nào.” Vị MC kia vừa giới thiệu biểu cảm mặt càng lúc càng nhập tâm, người nghe đều nhịn được tia hồi tưởng, tất nhiên cũng có Tiểu Thiên trong đó.

      Nhớ nhớ, Nhóc con hôn Long từ bao giờ nhỉ? Mặc dù bây giờ thường hay cùng Long thân thân qua, nhưng mà hề có cảm giác lần đầu tiên khoa trương vị MC kia , mặc dù mỗi lần hôn đều rất nóng, đều rất ngọt ngào nhưng đúng là giống , hay là vốn dĩ những lần gần đây đều phải là lần đầu tiên??? Nghĩ đến đây Tiểu Thiên nhịn được quay sang phía Hoắc Minh Long hỏi. “ Long với Tiểu Thiên hôn hôn lần đầu là khi nào vậy?”

      Lần đầu sao? Nhớ đến đoạn tiểu tiết nho nào đấy, nhiều năm như vậy, nhưng bây giờ nhớ lại vẫn cảm thấy chút cảm xúc ngon ngọt. Nhưng đó là khi... Biểu tình mặt đột nhiên cứng lại, ánh mắt lộ ra chút lúng túng, được rồi gương mặt ấy mặc mọi tình huống đều có được mấy cái cảm xúc đâu, trong đầu vừa có chút hổn độn lại có chút hạnh phúc. " Năm đó Long 10 tuổi." Bản thân sinh ra chút cảm giác thành tựu. ( Tác giả: Hàng của gia gia đóng tem từ trước chứ giề!!! )

      Tiểu Thiên: "..." Gương mặt đáng xinh xắn của nhóc con lại đỏ lên khiến thanh niên nào đấy muốn tiến lên nếm ngụm.

      Sau khi thuyết trình xong về sản phẩm, vị MC đứng đài mới cười ngọt ngào kết lại câu cuối cùng. " Bây giờ, nhiều bằng thực nghiệm. Chúng ta hãy chơi trò chơi để thử nghiệm sản phẩm nào!!!"

      ----

      Tác giả: * Vỗ ngực tường thành * Thấy ta hứa là giữ lời đàng hoàng đấy!!!!

      Hoắc Minh Long: Đến bao giờ? * Liếc lạnh *

      Tác giả: Aizz... được rồi, đợi lâu vậy rồi... ba năm nữa hén???

      Hoắc băng lãnh: * Mặt lạnh * ... Tại sao?

      Tác giả: Ta là tác giả, ta có quyền.

      Hoắc tản băng: Hửm? * Khí lạnh lan tỏa *

      Tác giả: * Xách dép chạy lần 2 * Hừ hừ!!! Ta cho ăn trái đắng bây giờ... * Mất hút *

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 31: thể nóng hơn. \[^0^]/

      " Hôm nay, trò chơi mà chúng tôi tổ chức gồm ba phần. Phần thứ nhất gọi là KHOẢNH KHẮC NGỌT NGÀO. Phần thứ hai gọi là KÍN ĐÁO THƯƠNG. Phần thứ ba gọi là TÌNH VĨNH CỬU." MC vừa cười vừa đồng thời từ từ bước xuống đài, bên dưới có nhân viên quay phim theo bước chân ấy đến vị trí trung tâm của khu vực khoanh vùng tổ chức chơi.

      Vì sao lại gọi là Khoảnh Khắc Ngọt Ngào? Tất nhiên là do tính chất trò chơi này rồi. Khoảnh khắc ở đây có thể là những giây phút lắng đọng bởi nụ hôn của thiếu nữ dành cho người mình , là những cái hôn bất chợt như chuồn chuồn chuồn nước chạm đến bờ môi của chàng trai rồi vội vã thẹn thùng dời để lại tư vị ngây ngô và thuần khiết xen lẫn nhiệt tình đối với tình thuở ban đầu. Hoặc đó cũng là phút nông nổi của cậu thiếu niên trong buổi chiều đẹp trời, đứng dưới bóng hoàng hôn tỏ tình với mình , mà đáp lại là cái gật đầu đồng ý khiến cậu ta vui sướng đến mức ôm chằm và hôn lấy ấy.

      Dựa theo dòng suy tưởng này, như vậy trong màn có hai phần chơi. Phần thứ nhất là chủ động hôn chàng trai, phần thứ hai chàng trai ngược lại chủ động hôn . Nhưng vì đây là ngọt ngào đột ngột nên khi chơi, nụ hôn của họ xuất vật cản trở.

      Ánh mắt MC liếc về phía hàng nữ nhân viên đứng sẵn hai bên sân khấu, bọn họ liền biết tự động ra, mỗi người đứng cạnh cặp đôi, tay cầm theo thỏi son môi mới, kèm theo hai miếng bìa hình trái tim màu đỏ.

      Lúc này giọng của MC lại cất lên, cười vô cùng ngọt ngào và . " Màn chơi đầu tiên có thể lệ như sau. Mỗi bạn nữ ở đây, mọi người chính là những ứng viên đầu tiên được sử dụng loại son Sweety mới ra này. Màn chính là thời điểm mà các bạn nữ rũ bỏ ngượng ngùng trong khoảnh khắc hôn lấy chàng trai, nhân viên của chúng tôi chính là người cản trở nụ hôn của mọi người bằng cách thả trái tim xuống, chỉ cần môi hai bạn cách ngăn có thể giữ trái tim lại và dấu son in vào trong lòng trái tim điều đó chứng tỏ bạn thành công. Màn thứ hai đến lượt chàng trai hôn , cách thức cũng như vậy. NÀO!!! Thoa son môi lên và bắt đầu!!!" ( Tác giả: Giá mà đoạn này có chút hình ảnh vào tốt.)

      Nhân viên phục vụ hai người Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên chính là ban nãy, mĩm cười nhìn Tiểu Thiên, định bôi son lên môi nhóc con lại bị giật lấy cách gọn gàng, sau đó thỏi son lại rơi vào tay của Tiểu Thiên, nhóc con nhíu mày nhìn , được rồi, mới ngốc hiểu suy nghĩ gì đâu. Môi hơi chu ra, thoa lớp son lên môi, vì lần đầu sử dụng nên nhóc con làm son chệch ra ngoài ít, nhóc con định lấy tay quẹt , nhưng tay chưa kịp giơ lên bạc môi mỏng đột nhiên kề sát...

      " Ngọt." Gương mặt Hoắc Minh Long hé ra nụ cười sau khi làm trò quỷ.

      "..." Ô ô... Từ khi nào Long lại gian xảo như vậy? Hại cảm thấy được tự nhiên.

      phục vụ nhìn đến ngốc lăng, sau lưng lại thầm đổ mồ hôi hột, vừa hưng phấn vừa e ngại. Đây có phải là khí chất Soái ca trong truyền thuyết??? May mà cá cược vào cặp này, chắc chắn phần thắng thuộc về họ thôi, nghĩ đến cảnh đắc ý của mình thắng đám nữ phục vụ kia, liền nở nụ cười càng thân thiện.

      Tất cả mọi người dường như điều chăm chú theo dõi lời của MC ai chú ý đến màn nho bên này. Mắt thấy các đội đều chuẩn bị xong, ấy mới cất giọng. " Mọi đội đều xong. Vậy bây giờ theo hiệu lệnh của tôi, hai bạn trong mỗi đội đứng gần lại tí nào, được chạm vào nhau đâu nha. Lượt thứ nhất bạn nữ hôn bạn nam. Chuẩn bị... 1... 2... 3... HÔN!!!"

      Bên kia phục vụ giơ trái tim lên cao, gương mặt của Tiểu Thiên thoáng lên tia lúng túng, nhưng trong mắt lại ràng chăm chú, lặng nhìn theo động tác thả của phục vục, từng chút khoảnh khắc nó rơi xuống, ngay lúc nó đến chóp mũi của Hoắc Minh Long nhóc con liền nhảy lên môi liền ấn kịp môi lên trái tim, cũng như khiến nó ấn lên môi , sau đó môi miệng liền dời , trái tim rơi vào tay . Lật mặt sau lên, quả nhiên là thành công rồi, nhưng mà trong lòng Hoắc Minh Long lại lên chút vui, sao nhóc con lại chơi chuyên tâm như vậy??? Mất mát mất mát...

      Gương mặt của hơi cứng lại chút, nhưng rồi lại hơi hơi cười, lần sau tới lượt rồi. Lần này lại được động vào nhóc con, dù sao phái mạnh vẫn có quyền chủ động hơn chút. Nhưng khi cúi đầu nhìn xuống nhóc con mới chỉ vừa quá vai mình... lại nhìn sang số thanh niên xung quanh, trừ vài cặp nữ cao gần bằng nam kia, ai rơi vào lúng túng. Chỉ cần bọn họ nghiêng đầu xuống hôn chắc chắc là động đến trái tim ngay và thành công được. Làm sao đây?

      Nhưng biết là họ có tìm ra cách ứng phó mà vấn đề lớn nhất là MC hoàn toàn để họ có thời gian suy nghĩ phương án giải quyết vấn đề này, giọng của ấy lại cất lên. " Mọi người xong chưa? 1... 2... 3... Hôn Thôi!!!"

      Tức thời trái tim từ tay nhân viên phục thả xuống, đôi con ngươi xanh lóe lên tia sáng nhạt, sau đó chỉ thấy ôm lấy bên hông Tiểu Thiên nhàng nâng lên rồi hơi nhướng người hôn lấy, trái tim liền chen giữa bờ môi hai người họ, tia thất vọng lóe lên rồi biến mất. Hai người họ đối mặt nhìn chằm chằm nhau, Hoắc Minh Long có thể nhìn thấy mi dài cong của nhóc hây hây mấp máy, ánh mắt trong suốt, nó luôn luôn như vậy, giống như dòng suối mát lành xoáy vào trái tim ... lúc sau mới hạ nhóc xuống đất, trái tim liền rơi vào tay .

      Vậy là thành công rồi. Hai người nhìn sang xung quanh rất tiếc trong lần này, số nhóm làm được từ ba mươi xuống mười. Như vậy cũng là nằm trong dự tính của công ti tổ chức chương trình này.

      Những nhóm nào thành công cả hai lần đều được vào vòng trong.

      Vòng thứ hai là Kín Đáo Thương, lấy ý tưởng từ đoạn ảnh khá nổi tiếng trong anime Nhật Bản mới ra gần đây. Câu truyện về đôi nam nữ sinh thích nhau ( dạng phim thần tượng có nam chính là No.1 trường thích nữ sinh bình thường ), sau đó tình cảm của họ bị phát giác, những tưởng dễ dàng tan vỡ như những câu chuyện tình thời học sinh khác, nhưng ngờ là nó kéo dài từ những tháng năm học đường đến mười năm sau ngày nhau họ vẫn kiên trì và cuối cùng là cùng nhau bước vào lễ đường. Trong những cảnh của anime đó, hình ảnh được thích nhất là khoảnh khắc cả hai trốn trong hộc hủ của nam chính trốn tránh theo đuổi của những học sinh khác.

      Nhưng mà chỉ đơn giản như vậy chắc chắn thể đem vào trò chơi được rồi. “ Chúng tôi chuẩn bị sẳn những căn phòng bí mật, hơi chật chội tí cho trò chơi này, lấy ý tưởng từ anime Secret Love. Các nhóm bạn nữ vào trước bạn nam vào sau đều bước vào căn phòng này, bây giờ các bạn hãy bước vào trong ạ.” Quả nhiên hai bên trái phải người ta mang ra mấy căn phòng, là căn phòng cũng hơi quá vì chân chính mà đó là cái hộc tủ học sinh bình thường nhưng lớn hơn chút thôi.

      Vậy hai người, nam và nữ vào đó??? Ánh mắt mọi người tham gia khỏi lên tia khó xử. Nhưng mà chơi cũng chơi rồi, chẳng có gì để ngại chứ, càng tiếp xúc gần như vậy là điều kiện tốt để thân thiết với nhau phải sao. Nghĩ đến đó, tất cả các nhóm nam nữ đều lục tục vào trong. Đến khi chân bạn nam đặt vào phòng, đột nhiên nó bị đóng lại. " Cạch cạch. Nữ phục vụ bên ngoài còn tiện tay khóa luôn nhóm nam nữ trong phòng. Bên trong đều tối đen như mực.

      “ Mọi người đừng hoang mang, bây giờ mới là thời điểm bắt đầu trò chơi. Trong mỗi căn phòng, chúng tôi đều có để sẳn chìa khóa để mở từ bên trong, mỗi người trong các bạn hóa thân thành nhân vật nam và nữ chính của anime, tìm cách thoát ra khỏi căn phòng này bằng việc tìm thấy chìa khóa. Mà chìa khóa ở đâu? Nó được mắc cùng với thỏi Sweety. Chỉ khi tìm ra được thỏi son các bạn mới tìm thấy được chìa khóa. Bây giờ bắt đầu nhé!!!” thanh của nữ MC truyền theo loa đến từng căn phòng .

      Tất cả các căn phòng này đều cách với bên ngoài, nhưng mà giữa các phòng lại . Đều đó chứng tỏ, mọi điều mà đôi nam nữ trong mỗi nhóm với nhau đều bị các nhóm còn lại nghe được, chỉ khi cả hai đều cật lực ép bản thân may ra. Phòng của Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên chọn là căn phòng số 3, như vậy bên cạnh đều có người, bên trong tối đen ai nhìn thấy gì.

      thực tế nếu bên trong có ánh sáng việc tìm kiếm khó khăn bây giờ đều chìm trong bóng tối, như vậy phải là càng nan giải hơn sao? Làm sao họ có thể tìm được lối ra trong điều kiện tối tăm vào bức bối như vầy. Hơn nữa loại giam giữ này tiềm khả năng chăm lửa rất cao. Đó chính là mục đích của người chuẩn bị những căn phòng này, giờ muốn tìm được chỉ còn duy nhất giác quan là có thể cảm thấy được đó là xúc giác. Trong điều kiện tù túng này, nhiệt độ mỗi căn phòng đều tăng lên nhanh chóng.

      Hai bên trái phải của phòng số ba, các thanh niên nam nữ bắt đầu sờ soạng lung tung để tìm chiếc thỏi son môi rồi, nhưng mà với diện tích thể này họ hoàn toàn thể xoay người được, bàn tay dao động cũng kiểm soát được, trong trường hợp có mắt như mù vậy chẳng mấy chốc họ chạm phải cơ thể nhau, hơi thở nóng bóng giao thoa với nhau, thở chung bầu khí với nhau, lúng túng đến biết phải làm sao.

      Phòng bên trái, bạn nữ dưới va chạm của bạn nam cùng bật ra tiếng rên khe khẽ. Hôm nay cùng bạn trai đến đây chơi, cả hai đều dự định thỏa thích tắm biển rồi dùng hải sản biển nên đồ mặc người đều rất mong manh, đúng hơn là mặc đồ tắm đến để tốn giờ thay, huống hồ khách sạn họ thuê chính là nằm trong khu này. Bây giờ với tình trạng thực tế, cả hai đều nhịn được sinh ra số cảm xúc, bàn tay bạn nam vòng ra sau lưng bạn nữ để kiểm tra xem có vật gì phía sau hay cũng dần trở thành vuốt ve nhàng, rồi chậm chạp vòng lên phía trước, mà bạn nữ cũng bị đụng chạm da thịt khiến cho toàn thân nóng lên. Cả hai đều bắt đầu thở gấp.

      Phòng bên phải là cặp đôi nam đồng tính, vốn dĩ giữa họ cảm giác động chạm lẫn nhau sẳn là nhạy cảm, bàn tay của bạn Công vừa đặt lên ngực của bạn nam còn lại liền khiến bạn ta bật ra tiếng thở dốc, pha lẫn tiếng rên rỉ trầm thấp, nó càng nhịn được sâu vào trong rồi xuống bên dưới, chuyện sau đó... ai chỉ biết là thanh ám muội truyền đến phòng số ba và phòng số bốn càng lúc càng ràng.

      " Ưm... đừng động..."

      " Á... Tiểu Phong..."

      " Ưm... đau..."

      Vâng đây là Thương Kín Đáo. Từng luồn cảm giác cứ nhộn nhạo trong khí, tiếng rên rỉ cứ truyền từ hai phía bên vách qua khiến cho dây thần kinh của mọi người tham gia chơi đều căng như dây đàn.

      Đối diện nhau, Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên cảm thấy càng lúc càng bất ổn, tất nhiên hiểu bọn họ định làm cái gì, nghe như vậy bản thân cũng nhịn được nóng lên, mà vốn dĩ được huấn luyện qua trong bang, nhìn trong tối nhưng vẫn lờ mờ nhận ra được, với tình trạng của bọn bây giờ chính là cần nhanh chóng thoát khỏi nơi này. Nếu , chỉ bọn họ bất thường, chính cũng bất thường đó, trong nội tâm con sói dần dà hình thành.

      " Tiểu Thiên, Long nhìn được ít, đứng yên để Long tìm được ?" Hoắc Minh Long kề sát vành tai Tiểu Thiên . chỉ sợ là làm loạn đụng chạm qua lại, chạm đến giới hạn chịu đựng của . Nếu thực phóng thích con sói hung ác gào thét đó, có khả năng khống chế mà ăn ngay tại đây được đâu.

      " Ưm." Mặc dù hiểu chuyện nam nữ cho lắm, nhưng thanh nghe đến kì quái, nhiệt độ trong phòng tăng cao, Tiểu Thiên cũng ngu ngốc vọng động mà làm chuyện nên lam được.

      Bàn tay bắt đầu vươn ra mọi ngóc ngách trong căn phòng này mà tìm kiếm, đôi mắt lam cố gắng tìm số vật có hình thù dài dài thon thon như thỏi son, nhưng thấy. Gương mặt nhịn được phải lướt qua cổ hít phải hương thơm ngọt ngào như sữa, biết đó là mùi thơm đặc hữu của , con ngươi khỏi tối lại chút. Ánh mắt cũng dám chần cờ nhìn xuống bên dưới nhưng cũng tìm được gì. Thấy vậy liền áp người sát với cơ thể Tiểu Thiên để tìm kiếm sau lưng nhóc nhưng vẫn sờ soạng được gì, cũng thấy gì. Nó ở đâu vậy chứ?

      Mà nhóc con thấy như vậy, bản thân mặc dù rất ngoan ngoãn tùy ý bị chi phối, nhưng mà cảm thấy động tác của ngừng lại nghĩ đến chắc là tìm thấy được gì liền nhanh chóng áp lấy cơ thể sờ lấy sau lưng . Chẳng mấy chốc hai người dính lấy nhau. " Long ôm Tiểu Thiên lên được , Tiểu Thiên sờ được thứ gì đó." Nhóc con giọng. đoạn Tiểu Thiên nhón người lên đem hai tay choàng qua cổ Hoắc Minh Long, hiểu ý thuận thế đỡ lên.

      " Chút nữa." Nhóc con hô . liền nhấc lên cao thêm khoãng, sau đó liền nhổm người lên phía trước, với được thỏi son môi. Nhưng vậy cũng có nghĩa là đôi khối mềm mại cứ như vậy áp sát vào mặt , hơi thở nóng bỏng của phả lên lớp vải thấm vào đến da thịt non nớt mịn màng bên trong khiến cho thân thể ai đó run lên. " Long...~~~" May mắn là theo sau thỏi son môi chính là chìa khóa, Tiểu Thiên liền vội vã leo xuống người Hoắc Minh Long, tránh cho cái loại cảm giác kì quái đó lại tập kích.

      Cảm giác mềm mại bất giác biến mất khiến cho cảm thấy hụt hẵng, rồi lúng túng. " Khụ khụ... có chìa khóa rồi sao."

      " Ưm." Theo đó, Tiểu Thiên liền nhanh chóng tra khóa vào rồi bước ra ngoài.

      Vẫn còn trò chơi nữa chờ đợi hai người họ...

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 32: Tình vĩnh cửu.

      Phần chơi cuối cùng của chương trình năm nay gọi là Tình vĩnh cửu. Tại sao gọi tên như vậy? Đó là bắt đầu từ truyền thuyết từ xa xưa. Người ta đồn thổi về câu chuyện tình của chàng trai nọ, ta đem lòng thương xinh đẹp nhưng ấy luôn khước từ tình cảm của . đau lòng cầu xin Nam thần tình chỉ lối cho mình, thần hiển linh ban cho phương thức truyền rằng. " Nụ hôn của tình vĩnh cửu là ngọt ngào nhất và là nụ hôn sâu nhất." Ngày hôm sau, lần nữa, ta lại hẹn ra bờ sông và tỏ tình với , sau đó bất chấp bị từ chối vẫn cùng đó hôn lấy.

      Nụ hôn trãi qua rất lâu cho đến khi chàng trai nhận ra bản thân trôi từ sông kia ra đến biển, lúc ấy mới nhìn chàng trai mà rằng. " Vì ta là tiên cá nên thể chấp nhận được tình của chàng." Vào lúc ấy thần tình xuất và với phép màu của mình, ông hóa chàng trai thành tiên cá, hai người nắm tay nhau cùng bơi xuống biển sâu và sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi trong thành phố dưới biển.(*)

      Với việc dựa cốt truyện đó, người tổ chức lên kế hoạch bằng việc tổ chức phần thi thứ ba này, nguyên tắc chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần thoa son lên môi mình sau đó chàng trai trong nhóm hôn lấy bằng nụ hôn sâu, nhóm có thể hôn dài lâu nhất là người chiến thắng.

      Phần chơi thứ hai có vẻ khá khó khăn nên từ đầu là mười nhóm giờ chỉ còn mỗi ba, hai nhóm còn lại ngoài nhóm ba của Hoắc Minh long và Tiểu Thiên, là nhóm 1 và nhóm 10. Do vậy, ba nhóm người đều trở thành trung tâm của chú ý, họ đều được mời lên sân khấu phía .

      Thấy họ đều , hăng hái tinh thần, MC mấp máy môi, cất giọng thuật sơ lại lần câu truyện , sau đó mới hào hứng . " Chúng ta đều biết, nụ hôn chính là chìa khóa của tình , là nơi thăng hoa và cảm xúc hạnh phúc nhất trong tình , đặc biệt là tình đầy nhiệt huyết và nóng bỏng của tuổi trẻ. Vậy bây giờ, ngay tại đây hãy lấy nụ hôn như lời tuyên thệ cho tình của các bạn, hãy trao cho nhau những cái hôn nồng nàn nhất và đâu đó xen lẫn vị ngot ngào và hạnh phúc của tình ." ấy vừa giơ tay lên, sân khấu liền đem ra cái đồng hồ lớn đặt ở giữa, trong khi đám đông dưới đài cất tiếng reo hò. " HÔN !!! HÔN !!!" bàn tay hạ xuống.

      Đây là lần đầu tiên Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên hôn trước rất nhiều người như vậy, mặc dù lúc nãy có giở chút trò lưu manh nhưng mà cảm giác cũng là cơn gió lướt qua, giờ là họ phải thực hôn nhau đó. Nghĩ đến, cơn nóng khỏi khiến gương mặt Tiểu Thiên hồng lên như trái cà chua chín, là ngại ngùng sao? nhóc cũng , chỉ là nửa muốn nửa . Đương lúc suy nghĩ rối rắm, cuối người kề sát vành tai hỏi. " Tiểu Thiên có muốn thắng ?"

      Mà nghe hỏi đột ngột như vậy, nhóc con liền vội đáp cần suy nghĩ. " Có... ưm..." Lời vừa ra tới miệng, bị bạc môi mỏng quen thuộc áp lấy, cánh tay của vòng ra sau đỡ lấy nhóc, tay còn lại chen qua cái cổ xinh đẹp, ôm lấy gáy . Ban đầu có chút ngây ngô, có chút trúc trắc, có chút dịu dàng, cánh môi chỉ lặng lẽ dao động qua lại với nhau, thầm cảm thụ vị ngọt mà biết là của xúc cảm hay là của son môi kia, sau đó sâu hơn, chậm chậm chạp đem cái lưỡi của mình đưa đến, mơn trớn lên bờ môi đào mềm mại, rồi lần tìm đến bên trong, đảo quanh gian ấm áp dịu ngọt, lả lướt qua mọi góc cạnh rồi bắt lấy cái lưỡi thơm tho non nớt, chúng giao triền, cảm nhận mềm mại trơn trượt lẫn nhau, hạnh phúc và ngọt ngào đến mức cả hai chỉ cảm thấy thế giới này chỉ còn mỗi mình họ.

      biết trải qua bao lâu, khi họ dứt ra, Tiểu Thiên yếu xìu tựa người vào trong lồng ngực rắn chắc của người đàn ông phía trước, mà khóe môi của tràn ra tư vị thỏa mãn. khí đều im phăng phắc, ngay cả MC lẫn mọi người đều cứng đờ nhìn số chỉ chiếc đồng hồ ngừng lại, đến mãi vài phút sau mới có người lên tiếng vỗ tay rồi hoan hô nhiệt liệt.

      Hoắc Minh Long và Tiểu Thiên nhìn nhau. "..."

      Mà lúc này MC mới điều chỉnh micro, cất cao giọng . " Wow!!! Chúng ta có những người chiến thắng." về phía họ. " Thời gian là 4 phút 13 giây. Hai người thắng. Chúc mừng hai người." đoạn đem chiếc cúp trao vào tay của Tiểu Thiên, nở nụ cười thể sáng lạng hơn dành cho họ.

      Nhưng như vậy là còn chưa hết, ấy trong bầu khí sôi động của người đứng phía bên dưới sân khấu mà cất tiếng hỏi. " MỌI NGƯỜI CÓ BIẾT NỤ HÔN KÉO DÀI HƠN 4 PHÚT GỌI LÀ GÌ ???"

      Đám người bên dưới đài liền reo lên. " NỤ HÔN VĨNH CỬU!!!"

      " Đúng vậy, khi những đôi tình nhân trao cho nhau tình nồng cháy nhất bằng nụ hôn vĩnh cửu. Thần tình chúc phúc cho họ ' Tình này được ban phước lành gắn hết hai con người lại với nhau mặc cho giới hạn về sinh tử và thời gian, mặc cho cuộc sống sung túc và nghèo nàn, họ mãi mãi sống hạnh phúc bên nhau."

      ----

      Tối đó, Tại Hoắc trạch...

      Bên ngoài gió hây hây thổi, trong phòng xem ti vi, Tiểu Thiên dựa người vào lòng Hoắc Minh Long, nhóc vẫn nhớ như in lời của vị MC đó , vậy ra cảm xúc xa lạ mỗi khi hôn Long là do bản thân Long sao? là gì? bàn tay vô thức đặt lên môi, cảm giác khi hôn đó dường như vẫn còn lưu lại chút cảm xúc, chỉ thấy môi lành lạnh, mang theo chút cưng chiều chút bá đạo xa lạ, hai loại cảm giác đó cứ đan xen lẫn nhau, khiến cho mỗi lần hôn, nhóc đều bị làm cho ngây ngô đến biết nên phản ứng lại như thế nào. Nhóc con và Long sống cùng nhau hạnh phúc đến cuối đời sao? Nghĩ đến chuyện đó, Tiểu Thiên lại cảm thấy ngọt ngào.

      Bàn tay to lớn của người ngồi phía sau đột nhiên tập kích gò má ai đó. " nghĩ gì vậy?" Hôm nay coi ti vi mà tập trung, đầu cúi xuống, hai ta cứ xoắn xít với nhau, môi hơi dẩu, gò má phồng phồng lên chắc chắn là nhóc con lại nghĩ đến số chuyện linh tinh rồi.

      " Long và Tiểu Thiên sống hạnh phúc mãi mãi sao?" Tiểu Thiên Ngẩn mặt hỏi, cuộc sống đó là tốt biết bao, chỉ cần mỗi ngày thức dậy là nhìn thấy Long, ăn chung với Long, chuyện với Long, tối đến lại ngủ cùng Long... nhóc muốn như vậy lắm. Nhưng nhớ đến chuyện ba ba, nhóc con lại thể suy nghĩ viển vông.

      Ngón tay thon dài vuốt vuốt mái tóc nhóc, Hoắc Minh Long dịu dàng . " Ngày đó phải chúng ta hứa rời xa nhau rồi sao? Sau này cũng vậy, còn có, có con của chúng ta nữa." hề thấy đây là loại tẩy não cách có khoa học, bởi vì chỉ cần Tiểu Thiên đủ 16 tuổi, theo luật của nước Y họ có thể kết hôn với nhau được rồi và vài năm sau, con của họ ra đời.

      Con sao? Tiểu Thiên đột nhiên quay người lại, dùng ánh mắt lắp lánh ánh sao nhìn . " Chúng ta có bảo bối , Tiểu Thiên Thiên và Tiểu Long Long sao???" Nghĩ đến tương lai nhóc có con, là những đứa bé xinh xắn dễ thương, mặt búng ra sữa, ê a bập bẹ chuyện, nhóc con liền lộ ra điểm hưng phấn khó tả.

      " Ừm, có." đáp.

      Mà Tiểu Thiên nghe đến liền vui vẻ, chồm lên trước mặt , má phồng lên, môi mím lại năn nỉ . " Long làm sao mới có thể mới có Tiểu bảo bối. Tiểu Thiên muốn có?" Cầu cạnh, cầu cạnh.

      Lúc này mới cảm thấy bản thân như vậy có phải hơi đột ngột , đáng lẽ ra nên đợi đến lúc hai người họ gần kết hôn sau đó nhờ Mị đến qua với nhóc con mọi chuyện nên biết này. Nhưng bây giờ nhìn gương mặt gần ngay gang tấc, lộ ra chút đắn đo suy nghĩ nên như thế nào để hợp lí đây, Hoắc thiếu gia hầu như chưa từng rơi vào tình trạng như thế này, thấy nhóc nhìn chờ đợi đáp án, đành đáp bừa. " Vậy là phải trông vào Tiểu Thiên rồi."

      Mà sau khi nghe , nhóc con chớp chớp mắt, hình như là có chút kinh ngạc, nhưng mà sau đó lại đem mặt mình tiến lại gần mặt , đem môi xinh xinh áp lên môi . Có lẽ, đến cuối cùng, Hoắc Minh Long cũng biết bí mật của nhóc con, nhưng mà thể bí mật này giúp nhóc con nhiều chuyện lắm, giả tỉ như học được cách sống thuần khiết nhất, lại vô tình trở nên quyến rũ đến khó cưỡng, trong đó, còn có nếu muốn vui phải làm gì nữa. Giả tỷ như bây giờ nhóc con muốn có tiểu bảo bối, mà Hoắc Minh Long lại cái câu đó, chẳng khác nào kêu nhóc lấy lòng sao? (Ma nữ hầu: Này này, như ta là ác nhân dạy hư thiếu nữ vậy???)

      Mà cách đây lâu, từ bí mật, nhóc biết được Long thích cái gì, muốn cái gì, nhưng lại biết vì sao Long lại giả vờ thích, hoặc là khước từ nó. Cho nên nhóc con chỉ biết ngây ngô thuận theo những gì thích, giống như thích hôn, nhóc chủ động hôn, thích sờ sờ, nhóc phản đối sờ sờ, trong suy nghĩ của nhóc con, cái gì của mình cũng là của , kể cả bản thân. Do vậy lúc này, nụ hôn còn có thể thỏa mãn cơn dục vọng của , bàn tay to lớn bắt đầu vọng động cơ thể mềm mại của . Nó chậm chạp vuốt ve bên trong lớp áo sơ mi, từ eo chạy dọc lên , tỉ tê vẽ lên da thịt những dòng điện vô sắc sau đó vòng ra trước, vuốt ve cái bụng bằng phẳng.

      Xúc cảm từ bàn tay truyền đến da thịt mịn màng hồng hào khiến cho Tiểu Thiên hơi hơi run rẫy, môi miệng vẫn bị càng quấy, dứt ra được, mà bàn tay kia càng có kìm chế chuyển từ vuốt ve sang ma sát mạnh, trong khi đó bên còn lại của nó cũng tìm đến được cúc áo của chiếc áo sơ mi rộng thùng thình nhóc con mặc, dùng chút sức lực liền đem cúc áo đứt ra, rơi xuống cái ghế sô pha lớn rộng rãi mà họ ngồi, từng cúc từng cúc cho đến khi vạt áo trở nên phong phanh, vai áo sau đó liền bị vạch ra, lộ ra bờ vai trần trắng noãn ngón tay tinh tế rẽ theo hai đường sườn của cơ thể mà xuống sau đó vòng ra sau ôm lấy lưng nhóc con.

      Cùng lúc ấy, thứ xoa bụng Tiểu Thiên cuối cùng cũng dời lên cao hơn...

      phút sau, có thanh niên nào đấy, sau khi vô cùng phí sức khiến nhóc châm lửa ngủ thiếp , liền tiếp tục lần thứ n tắm nước lạnh...

      (*): Truyện này tác giả tự nghĩ ra, đừng dùng mấy truyền thuyết tiên cá bắt chẹt tác giả. Khổ lắm!!! T^T...

      Đôi lời của tác giả: Khả năng viết H của tác giả có thể đạt cấp 4 trong 5 cấp * Khoe mẻ đen tối - ing *. Sì pol chút chíu, khoảng chương 41 - 42 có màn thịt thịnh soạn nhoa... HÌNH NHƯ HÔM NAY TẾT THIẾU NHI. \(@,<)/

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 33: Trùng sinh.

      Những ngày tiếp theo cuộc sống học đường của Tiểu Thiên trãi qua đều rất yên ả, mọi người trong lớp dựa theo thành tích của bài kiểm tra, đều liệt nhóc con vào loại biến thái thiên tài, cũng dám dị nghị trước mặt. Tất nhiên để sót mất thiên tài các thành viên trong lớp đều im lặng thông báo với các gia tộc của mình rồi, việc tìm hiểu thông tin là chuyện của họ. khí trong lớp cũng coi như hòa thuận. Nhưng người thay đổi thái độ nhiều nhất lại chính là Hoa Mỹ Kiều. Ánh mắt của ta thường xuyên nhìn về bóng dáng Tiểu Thiên cũng thôi hạch sách nữa.

      Lặng lẽ nhìn về bóng dáng An Mục Khê chuyện vui vẻ cùng đám bạn của mình, đôi mắt Hoa Mỹ Kiều đột nhiên sáng lên ánh sáng lạnh, nhưng sau đó rất nhanh lại bị dập tắt, nhớ đến đoạn kí ức mà tại vẫn còn chưa xuất trong cuộc sống của mình, đoạn kí ức mang đến từ tương lai, hay đúng hơn là đem trở về quá khứ. Hận? hận sao? Càng hận ta là bản thân lại càng hận mình? Hận bản thân mình làm nhiều chuyện sai trái, hận bản thân mình ngu ngốc, hận bản thân quá kiêu ngạo, cho nên đến lúc chết mới nhận ra mọi điều mình làm thiệt là ngốc nghếch hết sức. Tỏ ra kiêu căng như khổng tước để làm gì, trước mặt có thể có kẻ nịnh mình, có thể xun xoe mình, có thể hùa theo mình, nhưng sau lưng nguyền rủa mình, xấu mình, khinh thường mình.

      Nếu kí ức tàn khốc đó là cơn ác mộng, thà rằng tình nguyện chấp nhận cơn ác mộng đó còn hơn lảng quên nó. Ác mộng về ngày Hoa gia bị hạ bệ, ác mộng về nàng công chúa sống trong nhung lụa bị chà đạp tàn tạ, ác mộng về ngày mà người từng bị rẻ rúng kia lại trở lại đạp lên đầu công chúa, ngày mà tất thảy những điều tốt đẹp đều bị tước . Cơn ác mộng tàn khốc và đáng sợ đó là do chính đôi bàn tay bé, non nớt của có vẻ ngoài thiên sứ gây nên - An Mục Khê.

      Hoa thị sụp đổ. Cảm giác tận mắt nhìn thấy người cha luôn thương mình bị tiều tụy, bị đám chủ nợ đến đòi ráo riết, bị vây chặn của đám kí giả, bị tù đày, bị người ta đánh đập, mất hết mọi uy quyền thời, tiêu điều và xơ xác vẫn cố gắng bảo hộ mình, bảo hộ trong bất lực rồi bị đánh đập đến chết. Còn có người mẹ và người dì mà luôn nuông chiều mình bị hành hạ, bị lăng nhục, bị cưỡng hiếp bởi đám đàn ông nhơ bẩn, và bản thân cũng tránh khỏi kết quả cũng bị lăng mạ cũng bị giày xéo, cũng bị làm nhục, tất thảy đều bị tung lên mạng, tâm lí vặn vẹo do những ám ảnh thuở phải sao? Hoa gia thời huy hoàng đều bị tàn lụi trong chốc lát. Ban đầu có oán hận người đẩy mình vào đường cùng là ta. Hận chứ... nhưng vào thời đó hận cũng chỉ là cảm giác của bản thân, nhưng mình làm được gì.

      Để ta hả hê, sung sướng khi đạp lên thân xác người Hoa gia mà lên, hơn nữa, trước khi chết ta còn để lại cho món quà . Khiến tận mắt thấy cảnh ta cùng người mình thương ân ái bên nhau?

      Nực cười, nực cười con người giả tạo đội lốt thiên sứ, nực cười tất cả mọi người đều bị ta lường gạt, nực cười bản thân từng xem ta chỉ là kẻ dưới thế, nực cười cảm tưởng rằng ta là con thỏ yếu ớt hơn kém. Dằn vặt rằng bản thân sai ở đâu? Bắt đầu sai từ khi nào? Hay bước đầu tiên sai...

      À đúng rồi, ngay từ lúc đầu người đàn ông chủ tịch công ty An Thị với vẻ ngoài chân chất và con mắt nhìn người sâu sắc kia vốn là con ác quỷ, thâu tóm tất cả. Chắc là đến cuối cùng An Mục Khê cũng biết, chính người cha - An Bình, người luôn ôn nhu và chăm sóc cho mẹ con ta cũng như ta sau này, chính là người bày ra tất cả kế hoạch, khiến nhìn thấy cảnh mẹ mình bị cưỡng hiếp đến chết, nghe đám người kia là do An phu nhân làm, vâng, ông ta còn hi sinh cả con , hi sinh vợ cả ba năm chung chăn chung gối và con chính mình, hi sinh luôn đoạn tình cảm ngoài giá thú, chỉ để mục đích duy nhất, hạ bệ Hoa thị, cướp đoạt thị trường của Hoa thị. Danh chánh ngôn thuận trở thành ông chủ của trong ba tập đoàn tài chính lớn nhất cả nước.

      Nhiều chuyện xảy ra như vậy, từ 24 tuổi trở về năm 15 tuổi, cảm giác giống như già rồi, đến khi mỗi sáng nhìn vào gương, khuôn mặt vẫn non nớt vẫn còn thuần khiết và trong sáng, có lúc cảm thấy đó phải mình. Nhưng nếu cho bản thân sống lại, Hoa Mỹ Kiều muốn theo con đường cũ nữa, chết lần cũng hiểu ra rất nhiều điều cũng còn là bông hoa trong nhà kính chỉ biết khoe mẻ xinh đẹp nhưng lại yếu ớt khi ra đến bên ngoài. Là lần sống lại, thể để cho mọi thứ theo vết xe đổ nữa. ( Tác giả: Sản phẩm trùng sinh của ta... )

      Ánh mắt Hoa Mỹ Kiều dời về phía Thuần Hi Thiên, trong con ngươi lộ ra vẻ kiên định, nhưng thói quen vẫn là thói quen, kiêu ngạo khó mà sửa được, lần này là muốn vứt kiêu ngạo và tự tôn cần có của bản thân để làm chuyện mất mặt đó, bàn tay nắm chặt, nếu muốn thay đổi số phận của mình, bước đầu tiên mà cũng làm được chẳng khác nào chưa đánh thua sao. Hoa Mỹ Kiều kiên định, liền đến chỗ của Tiếu Thiên ngồi, mà nhóc con vừa mới chuyện xong với bạn học Doãn ngồi bên cạnh.

      " Bạn học... học Thuần..." run rẩy .

      " Hửm?" Nhóc con ngẩn đầu nhìn. bạn học này hôm nay sao lại ăn lắp bắp như vậy?

      " Mình xin lỗi bạn vì những chuyện mình làm trước đây. Nếu được mong bạn có thể tha lỗi cho mình." hơi, Hoa Mỹ Kiều cũng khó khăn cuối đầu xuống, trong lòng nhẩm n lần. " Là mình làm sai phải xin lỗi, là mình làm sai phải xin lỗi..."

      Nhóc con thấy nắm tay của run run, chứng tỏ là lúng túng lắm đây, liền cười hì hì đáp lại. " Có sao? Tiểu Thiên nhớ?"

      nhớ? Vậy là để ý những chuyện mọn mà trước đây mình làm sao? Trong nhất thời, Hoa Mỹ Kiều liền vui vẻ ra mặt, vội chìa tay ra với Tiểu Thiên. " Cám ơn bạn, sau này chúng ta làm bạn được chứ? Cứ gọi mình là Mỹ Kiều là được." việc mà xin lỗi nếu được người ta tha thứ cũng là điều nằm trong dự tính, chỉ là hiểu sao, khi nhận được đồng ý của bạn này, bản thân Hoa Mỹ Kiều lại cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như gánh nặng của cơn ác mộng tiền kiếp vơi phân nữa. Đúng vậy vơi phân nửa... cách thầm mà ngay cả cũng biết.

      Doãn Thanh Thanh, híp mắt nhìn , trong con ngươi toát lên vẻ phòng bị, thấy bàn tay Tiểu Thiên định giơ ra lại nắm kéo trở về, khẩu ngữ mang đầy dao găm kiếm lục. " Tự nhiên thay đổi tính tình, biết Hoa nhị tiểu thư là có mưu mô gì đây???" Mặc dù những nhơ bận của giới thượng lưu được Doãn ba và Doãn ma ngăn chặn ảnh hưởng trực tiếp đến Doãn Thanh Thanh, nhưng tâm lí phòng hờ bao giờ cũng phải có. Nhất là với hạn người trở mặt như lật sách thế này.

      Thấy hành động của mình quá đường đột, Hoa Mỹ Kiều xấu hổ thu tay về, mới thu được nữa, thấy bàn tay nhắn bắt lấy tay mình, giuơng môi môi. " Tất nhiên, cứ gọi mình là Thiên Thiên." đoạn, xoay mặt về sau nhăn mũi với Doãn Thanh Thanh, thở khì khì, sau đó dùng ngón tay ra kéo gương mặt méo xẹo của bạn học Doãn thành miệng cười.

      Nhìn thấy biểu tình miễn cưỡng của Doãn Thanh Thanh, Hoa Mỹ Kiều cũng nhịn được run rẫy.

      " được cười!" Doãn Thanh Thanh bực bội đứng phắt dậy, khẩu có hơi lớn, mọi người nhìn về phía này, gương mặt nho liền đỏ bừng, vội ngồi xuống, quên liếc về phía Hoa Mỹ Kiều cái, giận tái mặt, nhưng mà nghĩ lại, gương mặt bị Tiểu Thiên biến hóa chắc tức cười lắm, chỉ tưởng tượng thôi mà cũng nhịn được có chút vui, nhưng quên giận dỗi hừ lạnh với nhóc con.

      Trong hoạt cảnh ba người vui vẻ đó, trong góc khác, có con ngươi yên tĩnh theo dõi động tĩnh bên này, trong thầm lóe lên tia sáng lạnh, cùng lúc đó, ánh mắt Hoa Mỹ Kiều đảo qua, nó liền vội vàng thu liễm lại.

      Bên kia, cũng có hai người nhìn chầm chầm về bên này, họ phát ra đoạn mắt đưa mày lại của Hoa Mỹ Kiều, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn về phía của Tiểu Thiên và Doãn Thanh Thanh. Làm việc phòng bị như vậy, mặc dù trong mắt bọn họ Hoa Mỹ Kiều cũng chỉ là tiểu thư tinh nghịch hay chọc ghẹo người này người kia mà thôi, nhưng là người giới thượng lưu, luôn dễ dàng hạ xuống tầng phòng bị như vậy.

      " Đồng học Thuần là ngốc nghếch hay là ngu ngơ đây?" Tuy lời lẽ của Diệp Luân là về Tiểu Thiên, nhưng ánh mắt thủy chung vẫn đặt dính lên người ngồi phía sau nhóc. Cậu ta còn chưa có được mấy lời đâu nghe.

      Thấy đột nhiên cậu ta cất tiếng như vậy, lại về Tiểu Thiên, Tô Khải Phong đột nhiên cảm thấy , khuôn mặt lạnh lại. " phải là cậu đánh chủ ý lên người Đồng học Thuần đấy chứ?" khó ra trong đó có ý uy hiếp ràng, cậu biết, Diệp Luân phải là hoa hoa công tử sao, người như vậy làm sao có thể chú tâm vào lâu được, nhớ mấy lần còn có người bị cậu ta chia tay mà có lí do, nhịn được oa oa khóc lớn, đổi lại cậu ta hoàn toàn quan tâm.

      Nhướng mày, Diệp Luân thu liễm tính tình lại. " được sao? Hai là cậu thích ấy rồi. Chặc chặc, Tô thiếu gia oai phong lẫm lẫm cuối cùng cũng động xuân tâm rồi." Lúc khẩu khí của cậu ta cũng rất lớn, hoàn toàn để ý gương mặt đen thui của Tô Khải Phong.

      "..."

      " Được rồi." đoạn, liền giở giọng khích bác Tô Khải Phong. " Này, Tô gia đại công tử, cậu có tình địch rồi kìa."

      Ngón tay của cậu ta chỉ về phía bên kia. Vì việc lần trước, Thượng Quan Dương còn chưa có cùng Tiểu Thiên qua chuyện thôi miên cách ràng, cho nên tại cậu định hẹn nhóc con hôm nào đấy trống tiết có thể cùng nhau chuyện chút. Tiểu Thiên tất nhiên từ chối, còn hphôngngs cấp cho cậu ta môt nụ cuòi tươi tắn.

      Nụ cười này rơi vào mắt Tô Khải Phong chính là vô cùng chướng mắt. Thấy gương mặt bạn tốt đanh lại, Diệp Luân thầm n lần, vì mục đích cướp được thích về nhà, đừng trách đồng chí Diệp đem cậu trở thành chuột bạch thí nghiệm. " Binh pháp Tôn Tử có câu 'Tiên phát chế nhân' còn có 'Đồng tiền trước là đồng tiền khôn'. Theo kinh nghiệm phong hoa tuyết nguyệt của mình, cậu cứ chuẩn bị cho ấy bất ngờ nho trước ."

      Nghe vậy, Tô Khải Phong nghĩ, cũng cảm thấy hợp lí, liền dự định có bất ngờ gì cho nhóc con đây.

      Tác giả: Ta chết rồi, đừng tìm ta.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :