1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác ma chúc phúc - Nhược Thủy Lưu Ly (c130/130)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 123

      Mạc Mạc sau khi thấy tỉnh lại sắc mặt cũng thay đổi chút nào, nhịn được hỏi, “ sợ tôi giết sao ?”

      Nam Cung Liệt thanh lạnh lùng , “ dám giết người sao ?”

      Mạc Mạc hừ lạnh tiếng, vốn tức giận, rất hận thể giết Nam Cung Liệt, nhưng muốn cũng dám giết người, chỉ là muốn Bùi Diệc trở lại bên cạnh mà thôi, “Tôi giết , giết người là phạm pháp. Tôi chỉ muốn rời khỏi Bùi Diệc là được rồi !”

      Nam Cung Liệt mặc kệ , chờ Đoạn Phi Ưng xuất . Đoạn Phi Ưng lợi dụng Mạc Mạc đơn giản là muốn trừ khử để đả kích U Minh Điện.

      Lúc này di động Nam Cung Liệt đột nhiên vang lên nhưng Nam Cung Liệt vẫn nhúc nhích. Tuy bây giờ vẫn còn chút sức lực và… Nhưng bây giờ giữ lại chút sức lực đó vẫn tốt hơn.

      Mạc Mạc muốn động vào vẫn có năng lực đó, cho dù là trong tình trạng này. Nhưng lại biết Đoạn Phi Ưng khi nào đến, tại tình hình của muốn trốn chạy là có khả năng !

      Mạc Mạc lấy điện thoại, nhìn tên mặt điện thoại ngẩn người. Nhìn vẻ mặt của , Nam Cung Liệt liền biết là Bùi Diệc. Mạc Mạc phục hồi tinh thần lại, nhấn nút nghe, còn chưa kịp chuyện liền nghe thấy tiếng rống giận bên kia, “Nam Cung Liệt cái tên khốn kiếp này, mỗi lần trở về đều cho tôi biết !”

      Nam Cung Liệt cũng nghe thấy tiếng rống giận dữ trong điện thoại, khóe miệng khỏi run run. Mạc Mạc siết chặt điện thoại di động, “Diệc…”

      Nghe thấy tiếng của Mạc Mạc, Bùi Diệc sửng sốt chút, có chút dự cảm tốt, “Nam Cung Liệt đâu ?”

      Mạc Mạc có trả lời vấn đề của , cứ thế , “Diệc… đừng ở cùng chỗ với ta được ?”

      Giọng Bùi Diệc trở nên lạnh lùng, “ làm cái gì ?”

      “Em…” đợi Mạc Mạc thêm gì, Bùi Diệc lại đột nhiên cúp điện thoại. Trong lòng Nam Cung Liệt thả lỏng, xem ra chết được.

      Tuy Đoạn Phi Ưng lợi dụng Mạc Mạc làm cho cẩn thận trúng chiêu, nhưng dù sao Mạc Mạc cái gì cũng đều hiểu, chỉ là lấy súng người , những chỗ khác cũng động.

      Mạc Mạc sửng sốt trong chốc lát, đột nhiên nở nụ cười, “Nam Cung Liệt, kỳ ta cũng phải rất !” Nam Cung Liệt bó tay, có chút hoài nghi đầu người phụ nữ này có vấn đề ! [Vũ: em đồng ý]

      Mạc Mạc cứ thế tự mình , “Tôi giết nhưng tôi nhất định cho tiếp tục quấn lấy ta !”

      Nam Cung Liệt muốn để ý tới , nào có quấn lấy Bùi Diệc ? là Bùi Diệc quấn lấy ! Trong lòng tự oán thầm thấy Mạc Mạc mở cửa kho hàng ra, có người đàn ông tiến vào. Nam Cung Liệt nhìn kỹ người đàn ông đó lượt, trong lòng có chút nghi hoặc. Vốn tưởng là người Hắc Diễm bang nhưng người đàn ông này cũng giống người trong hắc đạo !

      suy nghĩ lại cảm nhận được ánh mắt dâm tà của người đàn ông kia, Nam Cung Liệt biến sắc, người phụ nữ chết tiệt này phải là muốn…

      “Hắc hắc… Bộ dạng đáng . Tôi thích !”

      Nam Cung Liệt lạnh lùng nhìn người đàn ông kia, ánh mắt rất khủng bố. Dám đáng ? Còn dám dùng ánh mắt này nhìn ? Nếu bình thường sớm chém tên này thành tám mảnh, nhưng tại có sức lực đó. là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh mà !

      Mạc Mạc nhìn Nam Cung Liệt có chút áy náy , “ xin lỗi. Tôi cũng muốn đối với như vậy nhưng lại cố tình chịu rời khỏi Diệc, tôi đành phải làm như vậy !”

      Nam Cung Liệt có chút nghiến răng nghiến lợi. Bùi Diệc chết tiệt, ai tốt lại phải người phụ nữ điên như vậy ! ta lúc nãy còn giết người là kỷ pháp, ta cho rằng ta làm chuyện này phạm pháp sao ?

      đường đường đường chủ U Minh Điện cư nhiên lưu lạc đến tình cảnh như thế này, ra sợ người ta cười đến rớt quai hàm sao ? Nhiều nguy hiểm đều trải qua lại cẩn thận rơi vào trong tay người phụ nữ điên này, là lỡ bước chân thành thiên cổ hận !

      Bộ dạng người đàn ông kia như bức tranh thô tục, cũng biết Mạc Mạc tìm người như vậy ở chỗ nào. Lúc này người đàn ông kia chính là hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Nam Cung Liệt, ràng đối với rất vừa lòng.

      Nhìn người đàn ông kia càng ngày càng tới gần, sắc mặt Nam Cung Liệt lại càng ngày càng bình tĩnh. Ngay cả sát ý cũng hoàn toàn thu lại. Người đàn ông kia vội vàng nhịn nổi nhào tới kéo quần áo của Nam Cung Liệt, ý lạnh trong mắt Nam Cung Liệt chợt lóe. Sau đó người đàn ông kia đột nhiên dừng lại liền gục lên người bất động !

      Mạc Mạc đợi trong chốc lát, thấy người đàn ông kia có phản ứng gì, trong lòng khỏi nghi ngờ. định qua xem cửa kho hàng lại bị người mở ra. Mạc Mạc quay đầu nhìn lại, nghĩ tới lại thấy Bùi Diệc.

      Về phần Bùi Diệc vì sao đến nhanh như vậy là vì nhà Nam Cung Liệt ở gần đây. Bùi Diệc nghe Nam Cung Liệt trở về, thấy ở trong biệt thự liền đến nhà , nhưng cũng có thấy người cho nên mới gọi điện thoại rầy rà Nam Cung Liệt.

      Lần theo dấu vết vị trí của Nam Cung Liệt, Bùi Diệc liền nhanh chóng chạy đến, thấy tình cảnh bên trong biểu tình mặt có chút khủng bố. Lúc trước Mạc Mạc thiếu chút nữa hại chết Kiều Bối Nhi, có thể là bị người lợi dụng, cũng có ý hại người nhưng bây giờ sao ? Bùi Diệc thể thừa nhận Mạc Mạc sớm còn là nữ sinh quật cường lại thiện lương trước kia, thay đổi rồi !

      cước đá văng người người Nam Cung Liệt ra, Bùi Diệc nhíu mày , “Cậu sao ngốc như vậy ?” Cư nhiên lại cẩn thận mắc mưu Mạc Mạc như vậy.

      Tuy ra lời dễ nghe nhưng thấy Nam Cung Liệt có việc gì mới nhàng thở ra.

      Nam Cung Liệt đương nhiên biết cậu lo lắng cho , trừng mắt liếc cậu cái, “Tôi là bị ai làm hại ?” Còn phải ánh mắt cậu quá kém rước lấy phiền phức sao !

      Nhìn thể nhúc nhích, Bùi Diệc lo lắng hỏi, “Có khỏe ?”

      có việc gì, chỉ là có sức !”

      “Diệc…” Mạc Mạc đột nhiên chạy tới ôm Bùi Diệc khóc , “Diệc… Em biết sai rồi, tha thứ cho em được ? Chúng ta bắt đầu lại lần nữa !”

      Bùi Diệc sắc mặt trầm, chợt đưa tay bóp cổ , “Biết sai rồi ? Vậy tại làm cái gì ?” Cho dù ta có ý định muốn mạng của Nam Cung Liệt nhưng cũng làm chuyện tổn thương Nam Cung Liệt. Hơn nữa nếu phải cậu đúng lúc gọi điện thoại cho Nam Cung Liệt, chờ người Hắc Diễm bang đến, Nam Cung Liệt còn mạng ở đây sao ?

      Cho dù đoán cũng biết lúc này ai ra tay với Nam Cung Liệt vì Mạc Mạc có khả năng tìm được nơi như vậy, cũng có khả năng có được thuốc này.

      “Em…” Cảm giác hít thở thông làm cho Mạc Mạc cảm thấy khó chịu, đưa tay muốn đẩy tay cổ ra lại như thế nào cũng đẩy ra được. Mạc Mạc trong lòng có chút sợ hãi, nhìn biểu tình khủng bố của Bùi Diệc có chút tin đối với như vậy. Khó khăn mở miệng , “Diệc… em đúng ? Vũ Văn Lạc cũng em !”
      AikoNguyen thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 124

      Sắc mặt Bùi Diệc lại trở nên khó coi, “Là Vũ Văn Lạc bảo làm như vậy ?”

      Nam Cung Liệt cũng sửng sốt chút, vốn tưởng là người Hắc Diễm bang lợi dụng Mạc Mạc, nghĩ tới Vũ Văn Lạc cũng chen chân vào !

      Bùi Diệc trong lòng có chút hiểu được tình hình tập đoàn Vũ Văn tại duy trì được bao lâu, có lẽ Vũ Văn Lạc muốn làm cho lão đại vì chuyện U Minh Điện mà phân tâm, cho cậu ta cơ hội để thở.

      Sắc mặt Mạc Mạc có chút tốt, nước mắt rơi xuống, khó khăn mở miệng,“Vũ Văn Lạc … là em… chỉ là tạm thời bị mê hoặc mà thôi… Chỉ cần Nam Cung Liệt rời khỏi , trở lại bên cạnh em… ta là em của , ta đều là đúng ?”

      Nam Cung Liệt hết chỗ rồi. Bùi Diệc bị mê hoặc ? còn xem cậu thành hồ ly tinh sao ? Trừng mắt nhìn Bùi Diệc cái, sao cảm thấy sau khi cùng cậu ta chỗ liền luôn xui xẻo vậy ? [Vũ: ủng hộ chia tay *tung hoa*]

      Nhìn hai mắt Mạc Mạc chờ đợi, sắc mặt Bùi Diệc càng lạnh hơn. Lúc trước đối với Mạc Mạc còn có chút áy náy, dù sao lúc trước là trêu chọc nhưng bây giờ chút áy náy này còn sót lại chút gì, “Là Vũ Văn Lạc dạy làm như vậy ? Thuốc cũng là cậu ta đưa cho , phải ?”

      Mạc Mạc chỉ ngây ngốc nhìn , “Diệc…”

      Động tác tay Bùi Diệc thả lỏng ít, còn tiếp tục như vậy Mạc Mạc chết. muốn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Chuyện này Hắc Diễm bang hẳn là cũng có tham dự nhưng vì sao lâu như vậy người Hắc Diễm bang còn chưa xuất ?

      “Em… Em cho biết… Sau đó chúng ta bắt đầu lại lần nữa được ?”

      Nam Cung Liệt nhíu mày, bây giờ cũng lo người Hắc Diễm bang xuất , Bùi Diệc khẳng định thông báo cho người U Minh Điện. đến quả thực có chút kỳ quái, cậu cho rằng cậu tỉnh lại hẳn thấy người của Hắc Diễm bang nhưng cũng ngờ cư nhiên chỉ có Mạc Mạc. Bây giờ cảm xúc Mạc Mạc ổn định, thậm chí có chút điên cuồng, chẳng lẽ là trong khoảng thời gian này chịu đả kích rất nhiều nên chấp nhận được, thần kinh xảy ra vấn đề ?

      Nhưng Nam Cung Liệt lập tức liền bác bỏ suy nghĩ này, suy nghĩ của Mạc Mạc vẫn rất ràng.

      “Diệc… Em biết trước kia là em tốt, em sửa, chuyện lần này em biết em nên làm như vậy. Nhưng em muốn mất , ràng em như vậy nhưng vì sao lại nhanh thay lòng đổi dạ như vậy ? đừng cùng ta chỗ được ?”

      Nam Cung Liệt nhàng huých Bùi Diệc cái, khóe mắt Bùi Diệc liếc mắt cậu cái, sau đó nhìn về phía Mạc Mạc gật đầu, “Được !”

      Mạc Mạc sửng sốt chút, ánh mắt lộ ra tia vui sướng, có chút tin hỏi, “ sao ?”

      Bùi Diệc gật đầu, “Uhm, cũng biết là tôi thích phụ nữ !”

      “Vậy… Vậy sao có thể cùng ta chỗ ?”

      Bùi Diệc cười khổ , “Lúc trước tín nhiệm tôi, tôi rất khó chịu, uống rất nhiều rượu cho nên…” Lời này cũng hết, câu sau có ý gì cứ việc tưởng tượng.

      Ánh mắt Mạc Mạc lộ ra tia sáng tỏ, nhìn Nam Cung Liệt cái rồi , “Cho nên ta lợi dụng lúc gặp khó khăn ?”

      Nam Cung Liệt đầu đầy hắc tuyến. Cậu biết Bùi Diệc muốn cho ta nghĩ rằng rượu vào loạn tính, kết quả người phụ nữ này lại còn cái gì lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, giống như cậu luôn muốn có Bùi Diệc dường vậy. Làm ơn ! Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn là Bùi Diệc được ?

      Mạc Mạc nghĩ như vậy cũng có đạo lý của . Lúc trước Nam Cung Liệt sợ Bùi Diệc bị tổn thương cho nên muốn thấy , nhưng lại cho rằng là Nam Cung Liệt sớm có ý với Bùi Diệc cho nên đối với , tình địch này là cố ý.

      Khóe mắt Bùi Diệc lướt đến vẻ mặt của Nam Cung Liệt, thiếu chút nữa phá hỏng công sức mà bật cười. Cố gắng đem ý cười bên miệng nghẹn nuốt về, cười khổ , “Tuy là cậu ta lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn nhưng chuyện xảy ra rồi, tôi cuối cùng cũng phải chịu trách nhiệm.”

      Khóe miệng Nam Cung Liệt co rút mãi, cậu ta còn dám !

      Mạc Mạc đột nhiên kích động đứng lên, “Diệc… vậy phải lỗi của , cần chịu trách nhiệm. Hơn nữa… Nếu chịu trách nhiệm với sao, còn em làm sao bây giờ ? Em thể , hơn nữa là em a !”

      “Tôi…” Bùi Diệc trầm ngâm nhìn Mạc Mạc hồi lâu, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Nam Cung Liệt, vẻ mặt áy náy , “Liệt, xin lỗi. Tôi biết cậu rất tôi nhưng tôi…”

      Nam Cung Liệt quay đầu nhìn , trong lòng xem thường. là mọi nơi mọi lúc đều quên chiếm chút tiện nghi của cậu !
      AikoNguyen thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 125

      Nhưng bây giờ Bùi Diệc lại Vũ Văn Lạc là kẻ thù của làm khỏi có chút lo lắng mục đích của Vũ Văn Lạc rốt cuộc là gì.

      Bùi Diệc nhìn hỏi, “Ngoại trừ Vũ Văn Lạc còn có những người khác đến tìm ? Vũ Văn Lạc có nhắc tới cái gì khác ?”

      Mạc Mạc nhíu mày suy nghĩ, do dự , “ có… Đúng rồi, sau khi em đáp ứng Vũ Văn Lạc Vũ Văn Lạc gọi điện thoại ta cần ít thuốc. Đối phương hình như là hỏi ta muốn làm gì, ta bảo đối phương đừng để ý. ta còn , dù sao đối với bọn họ chỉ có lợi chứ có hại !”

      Trong mắt Bùi Diệc xẹt qua tia trầm tư, sắc mặt càng lạnh hơn. Xem ra người trò chuyện với Vũ Văn Lạc chính là Hắc Diễm bang, nghĩ tới người bày ra chuyện này cư nhiên phải Đoạn Phi Ưng, mà là Vũ Văn Lạc !

      Kỳ nơi này là do Vũ Văn Lạc cho người ta tìm ra, chuyện này Hắc Diễm bang quả biết. Vũ Văn Lạc biết Nam Cung Liệt nếu rơi vào trong tay Hắc Diễm bang chắc chắn phải chết là thể nghi ngờ. Cậu ta tại chỉ là nghĩ tạo ra chút chuyện cho U Minh Điện để cho cậu ta có cơ hội để thở. Cậu ta biết Bùi Diệc và Nam Cung Liệt có quan hệ, cậu ta cũng biết Tuyệt Thế đều do Bùi Diệc làm chủ, nếu Nam Cung Liệt xảy ra chuyện gì Bùi Diệc nhất định có tâm trạng tiếp tục đối phó tập đoàn Vũ Văn. Kỳ cậu ta cũng hy vọng Nam Cung Liệt chết , như vậy U Minh Điện tất bị đả kích, Hắc Diễm bang thừa dịp cơ hội đối phó U Minh Điện, có lẽ U Minh Điện biến mất, Tư Minh Dạ vĩnh viễn có ngày trở mình. Nhưng cậu ta lại nhớ đến tình cảm trước kia của mình và Bùi Diệc. Tuy Bùi Diệc lén gạt cậu ta về quan hệ của Tư Minh Dạ và Kiều Bối Nhi nhưng bọn họ đều tự có lập trường, cũng thể hoàn toàn trách Bùi Diệc. Lúc trước bọn họ cũng là tình đối xử với nhau cho nên cậu ta liền bảo Mạc Mạc đem Nam Cung Liệt đến kho hàng này, về phần Mạc Mạc đối phó Nam Cung Liệt như thế nào vậy mặc cho số phận ! Cậu ta cũng coi như làm thất vọng Bùi Diệc, sau đó liền xem như hoàn toàn là kẻ thù rồi !

      Sắc mặt Bùi Diệc u lạnh lẽo, Vũ Văn Lạc ! Nam Cung Liệt nhìn hỏi, “Lam Tư đâu ?” Cậu như vậy rất khó chịu a !

      Bùi Diệc đưa tay kéo cậu ta vào trong lòng, , “Tôi sớm thông báo cho Lam Tư, hẳn là nhanh đến !”

      Nam Cung Liệt nhàng gật đầu. có sức làm động tác cong môi kiêu ngạo, cũng có bảo Bùi Diệc buông cậu ra, tựa vào trong lòng Bùi Diệc so với nằm đất lạnh như băng vẫn tốt hơn !

      Mạc Mạc nhìn hai người lại gần gũi thân thiết, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, “Diệc… gạt ta…” Mạc Mạc ngừng lắc đầu, trong mắt đều là thể tin. , Diệc nhất định phải gạt , ta chỉ là tội nghiệp Nam Cung Liệt. Đúng, nhất định là như vậy !

      Bùi Diệc nhìn về phía , trong mắt mang theo tia sát ý. Mà Mạc Mạc đắm chìm trong suy nghĩ nên có phát giác.

      Đột nhiên người đàn ông té mặt đất hề có động tĩnh chợt nhúc nhích. Bùi Diệc nhíu mày, “ sao còn chưa chết ?”

      Nam Cung Liệt nhìn đồng hồ cổ tay, nhíu mày , “Hình như là sức của tôi đủ nên ấn sai rồi. Hẳn là kim gây mê !”

      “Kim gây mê ?” Bùi Diệc biến sắc. Nam Cung Liệt kỳ quái nhìn , “Làm sao vậy ?”

      Biểu tình Bùi Diệc có chút quái dị, may mắn , “Cũng may tôi đến đây !” Nhìn ánh mắt dò hỏi của Nam Cung Liệt, Bùi Diệc yếu ớt , “Tôi quên cho cậu biết kim gây mê kia có thể có chút vấn đề !”

      “Vấn đề gì ?”

      “Khụ khụ… Chính là… Tôi cẩn thận làm đổ cái chén…”

      Nam Cung Liệt kỳ quái nhìn , làm đổ cái chén và kim gây mê có quan hệ gì ? liền thấy tên đàn ông thô tục kia lảo đảo tới. Ánh mắt Bùi Diệc lạnh lùng, tên đàn ông thô tục kia dừng lại, có chút sợ hãi, dám tới gần nữa nhưng lại nhìn Nam Cung Liệt thèm dãi. Sắc mặt Bùi Diệc lại khó coi.

      Nam Cung Liệt nhìn phản ứng của tên đàn ông thô tục kia, bộ dáng hưng phấn ràng chính là trúng thuốc nào đó, liên hệ đến Bùi Diệc làm đổ cái chén, sắc mặt Nam Cung Liệt có chút quái dị nhìn về phía Bùi Diệc, “Diệc, cậu …” Còn trẻ như vậy lại được sao ? Cần ăn loại thuốc này ?

      Khóe miệng Bùi Diệc run rẩy, “Cậu nghĩ cái gì vậy ?” cũng thể vốn là muốn chỉnh cậu ta ! Kết quả bởi vì cậu ta đột nhiên xuất nên cẩn thận làm đổ cái chén. Sau đó bởi vì có chuyện xảy ra bị cắt ngang nên ngày hôm sau quên chuyện đó, cho nên liền trực tiếp đem mấy cây kim châm kia cất vào đồng hồ, cũng là mới nhớ tới.

      Nam Cung Liệt hình như ý thức được cái gì, ánh mắt nguy hiểm nhìn . Bùi Diệc lấy lòng cười cười, phải là hạ thủ thành sao ?

      “Diệc…” Mạc Mạc hoảng sợ lên tiếng cắt ngang vẻ mặt đưa tình của hai người, hóa ra tên đàn ông thô tục kia dám tới gần Nam Cung Liệt nên liền xoay qua đuổi tới Mạc Mạc.

      Bùi Diệc quay đầu nhìn thoáng qua, biểu tình rất lạnh lùng. Đột nhiên cảm giác cổ tay siết chặt, quay đầu liền thấy biểu tình mặt Nam Cung Liệt có chút thống khổ, trong lòng cả kinh, “Liệt……”

      “Diệc… Cứu em…” Mạc Mạc né tránh tay vươn đến của tên đàn ông thô tục kia nhưng quá mức hưng phấn, lực mạnh rất dọa người, vốn đẩy ra.

      Nhìn khóe miệng Nam Cung Liệt tràn ra giọt máu tươi, Bùi Diệc biến sắc, “Liệt…” Tại sao có thể như vậy ? phải mới vừa còn tốt lắm sao ? Bùi Diệc quay đầu nhìn về phía Mạc Mạc, biểu tình mặt có chút dữ tợn, “ rốt cuộc hạ thuốc gì hả ?”

      Nhìn ánh mắt Bùi Diệc hận thể giết , trong lòng Mạc Mạc lạnh như băng, cũng quên giãy dụa. vốn có nghĩ muốn hại chết Nam Cung Liệt, thuốc kia là Vũ Văn Lạc đưa cho , Vũ Văn Lạc chỉ là thuốc làm cho người ta sau khi hôn mê toàn thân vô lực mà thôi.

      Nam Cung Liệt cầm lấy tay Bùi Diệc, có chút khó khăn mở miệng “ có việc gì…”

      Nhìn người đàn ông đuổi theo , trong lòng trận ghê tởm. Lại nhìn Bùi Diệc, nếu như vậy bọn họ cùng chết !

      Bùi Diệc như có cảm giác ngẩng đầu nhìn cái, sau đó cũng trốn, chỉ là ôm Nam Cung Liệt chuyển hướng, chắn cho Nam Cung Liệt. Tay Mạc Mạc run lên, nước mắt lại từ khóe mắt trào ra. Lúc trước có thể để ý tánh mạng cứu , bây giờ lại vì người khác làm như vậy.

      Nam Cung Liệt thiếu chút nữa bị Bùi Diệc tức chết, “Bùi Diệc, cậu điên rồi ! Tôi còn chưa có chết đâu ! Khụ khụ…” Lần này là hộc máu, chỉ là biết bị chọc tức hay là vì tác dụng của thuốc.

      …” Súng tay rơi xuống mặt đất, Mạc Mạc nhìn vết máu tay giống như chút cảm giác đau cũng có. Chỉ là ngẩn ra, vì sao ? chỉ muốn ở cùng chỗ mà thôi, vì sao được ? Ngay cả chết cũng được sao ?

      làm sao vậy ?” Phạm Bảo Nhi sốt ruột chạy tới, nhìn bộ dáng Nam Cung Liệt rất lo lắng, “Tiểu Tư !”

      Lam Tư tiến lên xem xét lượt, nhét viên thuốc vào trong miệng Nam Cung Liệt, sắc mặt ngưng trọng , “Lập tức bệnh viện !”

      Bùi Diệc cũng là mất bình tĩnh, hoàn toàn rối loạn, nếu cũng sớm đưa Nam Cung Liệt đến bệnh viện. Tình huống như vậy, đến bệnh viện cứu như thế nào ? Tuy y thuật của cậu có chút quỷ dị nhưng cũng có thần kỳ giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, có thể trực tiếp cho Nam Cung Liệt viên thuốc giải độc là xong việc !
      AikoNguyen thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 126

      Nhìn bốn người vội vàng rời , Kiều Bối Nhi vuốt bụng móm miệng , “Dạ, chúng ta cư nhiên bị coi thường !” Vốn Tư Minh Dạ muốn đến, dù sao cũng có chút nguy hiểm nhưng Kiều Bối Nhi lại muốn cho cục cưng thêm kiến thức.

      Tư Minh Dạ cười hôn lên tóc , “Tình hình của Liệt tốt lắm !” Tuy như vậy nhưng cũng lo lắng. Có Lam Tư ở đó, Nam Cung Liệt xảy ra chuyện gì.

      Kiều Bối Nhi nhìn Mạc Mạc ánh mắt dại ra, giống như mất hồn phách lắc đầu , “Lúc nên cầm lấy dám cầm, lúc nên buông tay lại chết sống chịu buông, này phải tự chống đối với mình sao !”

      Mạc Mạc cũng xem như là tự làm tự chịu !

      Ánh mắt Mạc Mạc lóe lên, hình như cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại. Thấy Kiều Bối Nhi, trong mắt đều là oán hận, “Đều là ! Nếu phải , tôi và Diệc làm sao có thể chia tay ?”

      Ánh mắt Tư Minh Dạ lạnh lùng, vốn nể mặt Bùi Diệc mới tha co ta mạng, nghĩ tới ta cư nhiên oán hận lại bé cưng, như vậy liền thể giữ lại !

      Kiều Bối Nhi hết cách, chuyện gì liên quan tới ? Sờ sờ bụng, Kiều Bối Nhi thở dài , “Cục cưng, con sau này nhất định thể học dì này a, biết sai nên sửa, cầm lên được cũng có thể bỏ xuống được, biết ?”

      Tư Minh Dạ nhìn dồn tâm trí nắm lấy cơ hội giáo dục cục cưng trong bụng đưa tay sờ bụng của , ánh mắt càng thêm dịu dàng. Kiều Bối Nhi ngửa đầu nhìn về phía hỏi, “Dạ, tên đàn ông kia khi nào mới xong việc a ?”

      Tư Minh Dạ nhìn thoáng qua, thản nhiên , “ trúng dược, hẳn là phải đợi dược tính trôi qua mới có thể dừng lại !”

      Kiều Bối Nhi nhìn máu tươi chảy mặt đất, vậy cũng chỉ là máu tay Mạc Mạc, lắc đầu , “ là thô bạo !” Mạc Mạc hẳn là lần đầu tiên cho nên mới thảm như vậy, nhưng tình hình tại của ta chỉ sợ ngay cả đau đớn cơ thể cũng có cảm giác !

      Tư Minh Dạ xoay đầu lại, “Đừng nhìn, dạy hư cục cưng !”

      Kiều Bối Nhi vô tội trừng mắt nhìn, “Nhìn có dạy hư ! Nếu chờ lúc cục cưng cưới vợ biết làm sao bây giờ ?” Tuy còn phải chờ thời gian nữa mới có thể siêu là trai hay , nhưng nhận định con trong bụng là con trai.

      Vẻ mặt Tư Minh Dạ bất đắc dĩ. Kiều Bối Nhi nhìn bộ dáng bất đắc dĩ cúi đầu cười trộm, ôm cọ cọ sau đó đột nhiên , “Dạ, cục cưng khẳng định rất lợi hại !”

      “Em làm sao mà biết ?”

      Kiều Bối Nhi đương nhiên , “Em ngửi được mùi máu tươi có nôn, chứng tỏ cục cưng thích hương vị này !”

      Tư Minh Dạ nhíu mày, là chú ý, cũng may có nôn ! “Chúng ta trở về !”

      Kiều Bối Nhi gật đầu, “Chúng ta bệnh viện xem Nam Cung Liệt !”

      Tư Minh Dạ thấy mặt có vẻ mỏi mệt mới gật đầu , “Được !” Lại nhìn Mạc Mạc cái.

      Còn chưa chờ cái gì, Kiều Bối Nhi vừa kéo chạy lấy người vừa , “Tân Vũ, cho chơi đùa !” cũng phải là người tốt gì, Mạc Mạc oán hận cũng biết. Nếu mặc kệ ta, khó bảo toàn ta nghĩ hại , bây giờ cũng phải là người !

      Tư Minh Dạ thấy vậy cũng thêm gì nữa.

      Chờ bọn họ chậm rãi đến bệnh viện, Nam Cung Liệt có việc gì, nhưng mặt rất tái nhợt, nhìn qua rất suy yếu. Vẫn còn hôn mê.

      Kiều Bối Nhi nhìn bộ dáng Nam Cung Liệt, vô cùng đồng tình, sao liên tiếp gặp chuyện may đều là ta chứ ? Hơn nữa lần này cư nhiên lại rơi vào trong tay Mạc Mạc ! Nhưng Bùi Diệc cũng tội, luôn lo lắng liên tục, tiếp tục vài lần nữa chỉ sợ trái tim cũng sắp dọa rớt ra ngoài a !

      Tư Minh Dạ lạnh giọng hỏi, “Là Hắc Diễm bang ?”

      Bùi Diệc nắm tay Nam Cung Liệt có chút lạnh lẽo, vẻ mặt lãnh, “Là Vũ Văn Lạc, thuốc cũng là cậu ta tìm Hắc Diễm bang !”

      Kỳ Vũ Văn Lạc cũng biết thuốc này còn có thể chết người. Lúc trước cậu ta tìm người Hắc Diễm bang lấy thuốc, với bọn họ chỉ có lợi chứ có hại nên Đoạn Phi Ưng liền đoán cậu ta hẳn đối phó với người bên cạnh Tư Minh Dạ, hoặc là người U Minh Điện. Vốn muốn điều tra thêm Vũ Văn Lạc muốn làm cái gì nhưng bất đắc dĩ người U Minh Điện để ý quá chặt, bọn họ tại nên có nhiều hành động cho nên liền đưa thuốc cho Vũ Văn Lạc để cậu ta ra tay, nếu là người U Minh Điện chết vẫn tốt hơn.

      Về phần vì sao muốn dùng loại thuốc độc mãn tính này là vì tình hình tại của Hắc Diễm bang cũng lạc quan, muốn sau này hoàn toàn trở mặt với Vũ Văn Lạc. Vũ Văn Lạc muốn loại thuốc này Đoạn Phi Ưng đoán cậu ta là muốn đạt được gì đó từ người đối phương, cũng có lẽ là muốn lấy đối phương làm con tin trao đổi cái gì. Nên dùng thuốc độc mãn tính có thể khiến cho Vũ Văn Lạc có thời gian đạt được mục đích của mình, lại có thể loại trừ người U Minh Điện.

      Kiều Bối Nhi nhíu mày, “Tập đoàn Vũ Văn có phải lập tức chống đỡ nổi nữa hay ?”

      Bùi Diệc gật đầu. Mục đích Vũ Văn Lạc xuống tay với Nam Cung Liệt quá ràng ! Kiều Bối Nhi nhìn về phía Tư Minh Dạ, “Dạ, chúng ta có thể gặp Kiều Tịch Nhan !”

      Tư Minh Dạ nhíu mày, có chút lo lắng Kiều Tịch Nhan cũng có quan hệ với Hắc Diễm bang. Hơn nữa tại Kiều Tịch Nhan gả cho Vũ Văn Lạc, dám đảm bảo này phải chủ ý của Vũ Văn Lạc.

      Kiều Bối Nhi ôm , “Nếu là người của Hắc Diễm bang đúng lúc có thể đưa bọn họ lưới bắt hết !”

      “Uhm, vậy ngày mai !” cần chuẩn bị tốt chút.

      Tư Minh Dạ cũng hiểu bày ra tai hoạ ngầm này phải chuyện tốt nhưng bây giờ bụng Kiều Bối Nhi bắt đầu to lên, hy vọng bất cứ lúc nào cũng bị vây trong nguy hiểm. Ít nhất trong lúc mang thai này nên có chuyện gì. Sau này, Kiều Bối Nhi tự có năng lực bảo vệ mình, cần lo lắng.

      Khi quyết định, Kiều Bối Nhi cầm điện thoại gọi thông báo cho Kiều Tịch Nhan, nếu Hắc Diễm bang có tham dự nên chuẩn bị tốt để ngày mai đối phó Tư Minh Dạ.

      Bởi vì muốn dẫn Kiều Bối Nhi nên Tư Minh Dạ luôn có chút lo lắng, vì bảo đảm vạn nhất nên riêng gì U Minh Điện, ngay cả người Ám Dạ cũng được điều động. Nếu Hắc Diễm bang thực tính thừa cơ hội này toàn lực đánh khẳng định kéo theo toàn quân !

      Ngày hôm sau Nam Cung Liệt mới tỉnh lại, vừa giật mình Bùi Diệc liền tỉnh lại, “Liệt, còn có chỗ nào thoải mái ?”

      Nhìn Bùi Diệc dáng vẻ khẩn trương, Nam Cung Liệt thở dài , “Tôi sao !” cảm thấy lần này rất dọa người !

      Nhìn bộ dáng Bùi Diệc trầm mặc , Nam Cung Liệt có chút lo lắng, “Diệc…”

      Bùi Diệc đột nhiên bóp cổ cậu giận dữ hét, “Nam Cung Liệt, cậu là tên ngốc sao ? Cư nhiên dễ dàng bị người ta hạ thuốc như vậy ! Cậu…”

      Nam Cung Liệt sửng sốt chút, sao cảm thấy động tác này quen thuộc như vậy chứ ? Mắt thấy Bùi Diệc tính tiếp tục rống, Nam Cung Liệt vội vàng lên tiếng cắt ngang , “Đau quá !”

      “Làm sao đau ?”

      Ánh mắt Nam Cung Liệt lướt qua vòng, hỏi, “Sao cũng có ai đến thăm tôi ?” như thế nào cậu cũng vừa từ quỷ môn quan về chuyến, sao mỗi lần đều chỉ nhìn thấy Bùi Diệc ? Như vậy có phải rất quan tâm cậu hay ?
      AikoNguyen thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 127

      “Nam Cung Liệt !” Cư nhiên dám lừa !

      “Khụ khụ… Tức giận lắm tốt !”

      Bùi Diệc hừ lạnh tiếng, đưa tay ôm cậu vào trong lòng nhưng hề dịu dàng. Nam Cung Liệt thở dài , “Lần sau tôi cẩn thận !”

      “Cậu chờ bị tiên thi !”

      Nam Cung Liệt đầu đầy hắc tuyến, “Tôi còn chưa chết đâu !”

      “Vậy tiên nhân !”

      “Diệc, đầu đau quá !”

      “Đau chết cũng đáng !”

      “…”

      Mấy chiếc xe dừng lại ở biệt thự nhà Vũ Văn, Kiều Tịch Nhan vui mừng ra đón, “Bối Nhi…”

      Kiều Bối Nhi tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, gật đầu với ta. Ánh mắt An Thụy ra hiệu liền có vài người mặc y phục đen dẫn đầu vào biệt thự. Kiều Tịch Nhan nhìn mấy người này liền nhíu mày hỏi, “Bối Nhi, làm gì vậy ?”

      Kiều Bối Nhi cười cười, “Chị cũng biết em mang thai, có chút mùi em thể ngửi được, nếu nôn đến chóng mắt. Cho nên trước để cho bọn họ kiểm tra chút !” Có trời biết bao lâu chưa có nôn !

      Có Kiều Bối Nhi ở đây Tư Minh Dạ tự nhiên đặc biệt cẩn thận, bọn họ gọi điện thoại báo trước cho Kiều Tịch Nhan biết bọn họ hôm nay muốn tới. Nếu ta có quan hệ với Hắc Diễm bang dám đảm bảo người Hắc Diễm bang bố trí bom trong biệt thự. Đương nhiên phải kiểm tra trước.

      lát sau vài người ra. Trong đó có người thầm ở bên tai An Thụy, An Thụy hơi câu môi, nhìn Tư Minh Dạ rồi gật đầu.

      Khóe miệng Tư Minh Dạ giơ lên lại mang theo tia lạnh. Sau đó nhìn về phía Kiều Bối Nhi, dịu dàng , “Mệt ? Chúng ta vào thôi !”

      Kiều Tịch Nhan phục hồi tinh thần lại, vội vàng dẫn bọn họ vào. Khi cúi đầu trong mắt xẹt qua tia ngoan.

      Ngồi xuống sô pha, Kiều Bối Nhi tựa vào người Tư Minh Dạ, nhìn về phía Kiều Tịch Nhan hỏi, “Chị, chị có chuyện gì ?”

      Kiều Tịch Nhan trong lòng hừ lạnh, biết còn cố hỏi ! mặt cũng là cười rất dịu dàng, “Bối Nhi, em hẳn là biết tình hình tại của tập đoàn Vũ Văn tốt lắm !” xong còn liếc mắt nhìn Tư Minh Dạ cái.

      Vẻ mặt Kiều Bối Nhi nghi ngờ hỏi, “ vậy sao ?”

      Kiều Tịch Nhan cắn chặt răng, trong lòng hừ lạnh, mày cứ giả vờ ! Dù sao mục đích hôm nay của cũng phải vì tập đoàn Vũ Văn, tin Vũ Văn Lạc có thể xử lý tốt chuyện công ty.

      “Ân, chị nghĩ Tư tổng hẳn là rất . Bối Nhi, nể mặt chị, em có thể với Tư tổng bỏ qua cho tập đoàn Vũ Văn ?”

      Phạm Bảo Nhi ấn Lam Tư đứng, , “Người phụ nữ này nhìn đáng ghét !”

      Kiều Bối Nhi vẻ mặt khó xử, nhìn Tư Minh Dạ, cẩn thận kêu tiếng, “Dạ…”

      Tư Minh Dạ nghiêm mặt phun ra hai chữ, “ được !” Kiều Bối Nhi ủy khuất rút tay về, như muốn khóc nhìn về phía Kiều Tịch Nhan.

      Kiều Tịch Nhan trong lòng cười lạnh, xem ra Tư Minh Dạ đối với nó cũng tốt lắm !

      Tiếng động cơ ô tô bên ngoài truyền đến, Kiều Tịch Nhan nhíu mày, chẳng lẽ là Vũ Văn Lạc trở về ? Lúc này ta phải nên ở công ty xử lý việc sao ?

      Chỉ chốc lát sau, Vũ Văn Lạc vào phòng khách. Vừa rồi ở bên ngoài thấy nhiều chiếc xe, nghĩ tới cư nhiên là Tư Minh Dạ. Híp mắt, Vũ Văn Lạc trầm giọng hỏi, “Tư tổng tới nhà của tôi làm gì ?”

      Kiều Tịch Nhan có chút sốt ruột, nghĩ tới Vũ Văn Lạc lại trở về. Khóe miệng giật giật, , “Lạc, là em nhớ Bối Nhi cho nên mới mời em ấy đến nhà chơi.”

      Vũ Văn Lạc nhíu mày nhìn ta cái. Vừa ngồi xuống bên cạnh vừa nhìn Tư Minh Dạ cười lạnh , “Tư tổng mang nhiều người đến như vậy biết còn tưởng là hắc đạo sống mái với nhau đâu !”

      Cũng đúng, Phạm Bảo Nhi, Lam Tư, An Thụy, Diệp Hạm đều đến, còn có mấy tên thủ hạ. Tuy cũng coi như nhiều người lắm nhưng nhìn qua đúng là như lão đại hắc đạo gặp mặt. Vũ Văn Lạc biết là càng nhiều người hơn còn ở bên ngoài.

      Thấy Tư Minh Dạ vốn để ý tới , trong mắt Vũ Văn Lạc khỏi dâng lên tia tức giận, mắt loạn chuyển đến Kiều Bối Nhi lại khỏi có vẻ mặt phức tạp.

      Có Vũ Văn Lạc ở đây, Kiều Tịch Nhan đột nhiên trầm mặc, cũng biết suy nghĩ cái gì, nhìn qua có chút lo lắng. Kiều Bối Nhi cũng có hứng thú bắt chuyện cho nên trong đại sảnh nhiều người như vậy, cư nhiên dị thường im lặng.

      *****

      “Lần này tôi nhất định phải làm cho Tư Minh Dạ chết !” Đoạn Phi Ưng vẻ mặt ngoan, nghĩ đến toàn bộ Phi Ưng bang của đều bị Tư Minh Dạ phá hủy lại muốn đem Tư Minh Dạ bầm thây vạn đoạn.

      Tức Mặc Diễm nhíu mày , “Tư Minh Dạ khó đối phó, lại có Lam Tư cùng An Thụy ở đây, chúng ta vẫn là cẩn thận chút !”

      Đoạn Phi Ưng cũng còn chưa có mất lý trí, tuy tại Tư Minh Dạ là cá nằm trong chậu nhưng kia là Tư Minh Dạ. Bọn họ lần này chính là liều mạng toàn bộ, khi sơ suất, bọn họ có thể thể trở mình !

      Đoạn Phi Ưng trầm mặc trong chốc lát, trong mắt xẹt qua ý cười lạnh như băng, “Tư Minh Dạ giống như rất coi trọng vợ trước của Vũ Văn Lạc !”

      Tức Mặc Diễm vẻ mặt nghiêm nghị, “Nghe người phụ nữ kia mang thai, Tư Minh Dạ tấc cũng rời, xem ra là rất để ý người phụ nữ kia. Nhưng người phụ nữ kia bây giờ ở cùng Tư Minh Dạ, chúng ta phải xuống tay như thế nào ?”

      Đoạn Phi Ưng cười , “ tại chúng ta cần bắt người phụ nữ kia tới uy hiếp Tư Minh Dạ, chỉ cần ả ta xảy ra chút việc Tư Minh Dạ hoảng, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn đối phó được mấy người bọn họ sao ?”

      Tức Mặc Diễm nhếch môi, hiển nhiên rất đồng ý.

      khí quá mức trầm mặc làm cho người ta được tự nhiên. Kiều Tịch Nhan lén liếc mắt nhìn Vũ Văn Lạc cái, sau đó cười , “ là ngại quá, tôi cũng quên chuẩn bị đồ uống cho mọi người !”
      AikoNguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :