1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác ma chúc phúc - Nhược Thủy Lưu Ly (c130/130)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 98

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Bùi Diệc vỗ vỗ vai cậu, “ là thói quen rồi !” Trong lòng cảm thán, lão đại dịu dàng luôn dọa sợ người a !

      Vân Thiên đột nhiên hỏi, “Nghe cậu tìm bạn ?” Bạn đương nhiên giống khi chơi đùa cùng phụ nữ.

      “Khụ khụ…” nghĩ tới Vân Thiên lại đột nhiên cái này, Bùi Diệc thiếu chút nữa bị sặc. Quay đầu nhìn Nam Cung Liệt thấy cậu ta phản ứng gì cũng đều có, trong lòng có chút yên.

      Thấy lời nào, Vân Thiên tiếp tục , “Khi nào dẫn đến xem xem ? Ta muốn xem xem kia có phải có ba đầu sáu tay hay !” rất ngạc nhiên như thế nào mà có thể làm cho Bùi Diệc hồi tâm.

      Kiều Bối Nhi tựa lưng vào ghế, từ kính chiếu hậu nhìn cảnh ở phía sau, trong mắt đều là hứng thú.

      Bùi Diệc lại nhìn Nam Cung Liệt, “Liệt…” Nam Cung Liệt liếc mắt xem thường, mặc kệ . [Vũ: ghen rồi :))))]

      “Liệt…” Bộ dáng Bùi Diệc ủy khuất như vợ trẻ, đưa tay kéo Nam Cung Liệt.

      Vân Thiên nhíu mày nhìn hai người, là nhìn thế nào cũng thấy quái dị. Nếu biết Bùi Diệc là người như thế nào muốn nghi ngờ hai người này có phải có gian tình hay !

      Xe trực tiếp dừng lại trước tòa cao ốc tập đoàn Tuyệt Thế, Nam Cung Liệt dẫn đầu xuống xe, Bùi Diệc đuổi sát theo. Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ sau khi xuống xe hào phóng đưa xe cho Vân Thiên dùng, dù sao đây cũng là xe của Danny · Rock.

      Vân Thiên khách khí lái xe về Vân Môn, Lam Tư trở về bệnh viện, Phạm Bảo Nhi đương nhiên theo , còn Danny · Rock và Viên Viên cũng vội vã về nước. Chú của Danny · Rock thời gian còn dài nhưng trong khoảng thời gian này Thương Lang bang lại xuất ít vấn đề cần trở về xử lý. Lần hành động này của Danny · Rock có thể là trộm gà thành còn mất nắm gạo, uổng công chuyến. Thương Lang bang xảy ra vấn đề , báu vật kia ngay cả nhìn cũng chưa nhìn đến cái.

      “Liệt… Đợi tôi với…” Bùi Diệc đáng thương đuổi theo Nam Cung Liệt nhưng thấy cậu ta đột nhiên ngừng lại, “Làm sao vậy ?”

      Nam Cung Liệt kéo núp vào, Bùi Diệc nhíu mày. Theo tầm mắt của cậu ta nhìn lại trong mắt đều là kinh ngạc. Đó là An Thụy sao ?

      Nam Cung Liệt cũng trợn mắt, giật mình nhìn An Thụy ôm hôn nóng bỏng, tay đẩy đẩy Bùi Diệc, “Diệc, tôi hoa mắt chứ ?”

      “Tôi cũng thấy !”

      Hai người liếc nhìn nhau, bọn họ cũng bao lâu mà ? An Thụy sao lại bị phụ nữ quyến rũ chứ ?

      “Diệp Hạm !” Kiều Bối Nhi nhìn cảnh tượng trước mắt cũng có chút kinh ngạc, bị An Thụy ôm lại chính là Diệp Hạm sao ?

      Hai người hoàn toàn quên mình đột nhiên kinh động tách nhau ra, Bùi Diệc và Nam Cung Liệt thấy còn cảnh diễn nữa cũng ra. Nhìn đột nhiên xuất bốn người, Diệp Hạm thoáng chốc đỏ mặt cúi đầu, “Đầu… Đầu lĩnh…”

      Bùi Diệc ái muội cười , “Hóa ra băng mỹ nhân thẹn thùng lại xinh đẹp động lòng người như vậy a !”

      An Thụy nhíu mày nhìn cậu cái, “Diệc…” Tuy biết Bùi Diệc có ác ý nhưng vẫn nhịn được lên tiếng ngăn cản cậu làm quấy.

      Chỉ là vừa mới ra chữ liền thấy Bùi Diệc ôm chân kinh động nhảy lên, vẻ mặt ai oán nhìn Nam Cung Liệt. An Thụy nhíu mày nhìn hai người, sao lại cảm thấy hai người kia có chút bình thường ?

      Kiều Bối Nhi sờ sờ cằm cười , “ có việc gì có việc gì ! Ai sát thủ thể đương, An Thụy nhìn qua cũng tệ lắm !”

      Diệp Hạm mặt càng đỏ hơn. Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi vào văn phòng, những người khác cũng theo vào. mặt Diệp Hạm vẫn đỏ ửng như cũ nhưng có quên chính , cần Kiều Bối Nhi hỏi đem những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này ràng.

      “Tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác rất thuận lợi, Tân Vũ cũng có bị phát nhưng Lục Mạn Nhã và Kiều Tịch Nhan luôn lén gây phiền phức cho ấy. Sinh nhật Vũ Văn Liệt sắp tới rồi, Vũ Văn Lạc nhất định dẫn Tân Vũ theo.”

      Sau khi Kiều Bối Nhi nghe xong , “Bảo Tân Vũ trở về ! Bây giờ cần phải trộm truyền gia chi bảo của Vũ Văn gia nữa, Vân Huyên chết rồi, cùng Tân Vũ về Ám Dạ trước !” Hơn nữa truyền gia chi bảo của Vũ Văn gia xem ra quả là giả !

      tại Ám Dạ khẳng định bị Vân Huyên làm cho rối loạn, cần phải nhanh chóng trở lại quỹ đạo mới được.

      Thấy Diệp Hạm lén nhìn thoáng qua An Thụy, Kiều Bối Nhi cười rảnh có thể trở lại đây, với lại An Thụy cũng có thể thăm !”

      Thoáng chốc sắc mặt Diệp Hạm đỏ bừng, thấy vậy Kiều Bối Nhi chậc chậc lấy làm kì lạ, nghĩ tới Diệp Hạm lạnh như băng cư nhiên dễ dàng thẹn thùng như vậy.

      Tư Minh Dạ ra lại mặc kệ những người khá, đưa tay nhéo khuôn mặt nhắn của Kiều Bối Nhi, dịu dàng hỏi, “Có mệt ?” Những người khác tự động lui ra ngoài, bọn họ cũng có chuyện phải làm.

      Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi vào phòng nghỉ. Trong phòng tắm, Kiều Bối Nhi dựa vào trong lòng Tư Minh Dạ tắm nước ấm, có chút mệt mỏi. Thấy bộ dáng Tư Minh Dạ có chút thất thần khỏi hỏi, “Dạ, làm sao vậy ?”

      Tư Minh Dạ hôn lên trán , giọng , “Chỉ sợ Vũ Văn Lạc từ bỏ ý đồ !”

      “Ha ha… Sao ? sợ em bị đoạt sao ?” Kiều Bối Nhi ngửa đầu nhìn , trong mắt mang theo ý cười.

      phải… Chỉ là sợ yên !”

      Kiều Bối Nhi dựa vào cổ của cười , “Nếu đem giao em là được ?”

      Tư Minh Dạ khẽ cắn môi , “Muốn cũng đừng hòng !”

      “Ứ… Vậy cũng chỉ có thể chờ xem náo nhiệt !”

      Tư Minh Dạ đột nhiên nhíu mày hỏi, “Em chừng nào ly hôn với cậu ta đây ?”

      Ách… Thế này Kiều Bối Nhi mới nhớ tới vẫn là có chồng a ? “ cảm thấy Vũ Văn Lạc đồng ý ly hôn sao ?”

      !” vô cùng khẳng định Vũ Văn Lạc từ bỏ ý định, nhưng cho dù cậu ta đồng ý cũng phải làm theo !

      Kiều Bối Nhi cảm thấy hứng thú hỏi, “ tính làm như thế nào ?”

      Tư Minh Dạ đột nhiên ra câu, “ là hỗn hắc đạo !”

      Kiều Bối Nhi sửng sốt chút, cười to ra tiếng. Nhìn ý của phải là lấy thế áp người mà là muốn lợi dụng sơ hở, tóm lại như thế nào cũng có thể làm cho và Vũ Văn Lạc nhanh chóng ly hôn !

      Tư Minh Dạ nhìn cười đến ngã trái ngã phải nhíu mày, đưa tay nắm cằm của , cúi đầu ngăn tiếng cười của lại.

      Vũ Văn gia

      Vẻ mặt Tân Vũ cười đến quyến rũ, muốn cũng phải lưu chút cái gì chứ. Lão thái bà chết tiệt, khi dễ sao ? Tôi khiến cho con của bà liều mạng với bà. Còn có ả đê tiện kia nữa, hừ ! cần phải bọn họ lúc trước khẳng định cũng khi dễ đầu lĩnh như vậy, tuy với năng lực của đầu lĩnh đến mức bị người khi dễ nhưng… Hừ hừ ! Có suy nghĩ đó cũng nên trừng phạt tốt chút !

      thể tính sai, Vũ Văn Lạc liều mạng với Lục Mạn Nhã.

      Vũ Văn Lạc từ công ty trở về nhưng có phát bóng dáng của Kiều Bối Nhi, tìm chung quanh cũng tìm được. Thân hình của Tân Vũ khác Kiều Bối Nhi lắm, hơn nữa thuật dịch dung cẩn thận nên chút Vũ Văn Lạc cũng nhìn ra là hai người khác nhau. Khi trở thành Kiều Bối Nhi, Tư Minh Dạ tự động biến mất, cùng giành Kiều Bối Nhi nữa nên đương nhiên rất cao hứng. Ngay cả khi Tư Minh Dạ đem chuyện hợp tác tùy tiện giao cho nữ nhân lạnh như băng phụ trách cũng chút tức giận, cho nên hợp tác rất thuận lợi.

      Tìm khắp cả tòa biệt thự cũng tìm được người, hỏi qua người hầu cũng có ai nhìn thấy. Vũ Văn Lạc có chút hoảng, rất sợ Kiều Bối Nhi lại giống như lần trước đột nhiên biến mất, cuối cùng cũng tìm thấy.

      “Mẹ, mẹ có nhìn thấy Bối Nhi ?”

      “Ân ?” Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan ở hoa viên nhàn nhã uống trà, nghe thấy giọng sốt ruột của khỏi sửng sốt chút, thấy nha đầu chết tiệt kia ? “ nhìn thấy !”

      Vũ Văn Lạc nhíu mày, phân phó nhóm người hầu cẩn thận tìm. Buồn bực trở về thư phòng muốn điện thoại cho Vân Thiên giúp đỡ nhưng lại phát bàn có ít đồ.

      Máy tính cũng bị mở lên, Vũ Văn Lạc nhìn hình ảnh màn hình máy tính phát sắc mặt càng ngày càng trầm. Tất cả đều là cảnh tượng Lục Mạn Nhã và Kiều Tịch Nhan thừa dịp ở đây mà khi dễ Kiều Bối Nhi.

      Vẻ mặt bình tĩnh mở ra túi văn kiện đặt bàn, nhìn thứ bên trong Vũ Văn Lạc lại giận thể kiềm chế. Này chính là bằng chứng Lục Mạn Nhã bảo người Hồng Bang ám sát Kiều Bối Nhi, nghĩ tới Lục Mạn Nhã cư nhiên làm nhiều chuyện như vậy. Còn có Kiều Tịch Nhan kia nữa, lúc trước nghĩ ta thay đổi nên để cho ta ở Vũ Văn gia lâu như vậy. Sau khi trải qua chuyện bỏ thuốc, nhận bộ mặt của ta nhưng vì nể mặt Lục Mạn Nhã nên có cương quyết đuổi ta . nghĩ tới ta lại cùng Lục Mạn Nhã khi dễ Kiều Bối Nhi, còn vọng tưởng muốn trở thành tổng giám đốc phu nhân của tập đoàn Vũ Văn !

      Vũ Văn Lạc cố nén tức giận cuồn cuộn trong lòng, mở ra phong thư ở bàn.

      “Ông xã, em may mắn nên có chết, nhưng có nghĩa là mỗi lần đều may mắn như vậy. Cho nên suy nghĩ vì mạng của em, em muốn làm phu nhân Vũ Văn nữa, hơn nữa , có người chồng như vậy đúng là có cũng như , chí ít cũng cần lo lắng tùy thời phơi thây đầu đường.”

      Trong mắt Vũ Văn Lạc đều là lửa giận còn có tia áy náy, thư trong tay bởi vì dùng sức quá mức nên có nhiều nếp nhăn.

      Với tay cầm điện thoại bàn liền gọi, “Thiên, giúp tôi tìm Bối Nhi trở về !”

      phải cậu tìm được rồi sao ? Lại mất tích ?” nghe thấy Vũ Văn Lạc trả lời, Vân Thiên thở dài, “Lần này Vân Môn tổn thất nặng nề, tôi lại có nhiều tinh lực để giúp cậu, tôi cố gắng hết sức !” Cố tình gặp phải hai tôn sát thần kia, Vân Môn sụp đổ cũng gặp xui xẻo, hơn nữa sau khi sụp đổ còn có thể báo thù. Cho dù là Ám Dạ hay U Minh Điện, Vân Môn đều đấu lại, huống chi tại hai tôn sát thần kia lại ở cùng nhau, đành phải ngoan ngoãn chọc bọn họ.

      “Cám ơn ! Tôi gửi ảnh qua cho cậu !”

      “Ảnh lần trước vẫn còn !”

      “Lần trước được, dung mạo Bối Nhi khác, tôi gửi cho cậu !”

      Dung mạo thay đổi ? Làm giải phẫu thẩm mỹ sao ? Cũng đúng ! Phụ nữ đều thích xinh đẹp, bộ dáng Kiều Bối Nhi kia quả cần sửa đổi chút. Vân Thiên nghĩ nhìn thấy ảnh Vũ Văn Lạc gửi qua, thiếu chút nữa từ ghế xoay ngã xuống đất, Dạ… Dạ đế ?!

      Nuốt nuốt nước miếng, Vân Thiên cẩn thận hỏi, “Lạc, cậu xác định cậu sai chứ ?”

      Nghe ra Vân Thiên khác thường, Vũ Văn Lạc vội vàng hỏi, “Cậu gặp qua ấy sao ?”

      Vân Thiên biết gì, đâu chỉ gặp qua a ! nghĩ tới Vũ Văn Lạc cư nhiên cưới người vợ khủng khiếp như vậy. Lúc trước dung mạo của Kiều Bối Nhi chắc là ngụy trang, thân phận Dạ đế rất thần bí, ít có người thấy qua gương mặt của là bởi vì thuật dịch dung của vô cùng kỹ càng.

      Nhưng tại Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ ở cùng chỗ a ! Tuy ở chung nhiều nhưng cũng có thể thấy hai người vô cùng ân ái, Vân Thiên biết nên như thế nào cho Vũ Văn Lạc biết vợ của cậu ta hồng hạnh xuất tường rồi đây.
      AikoNguyen thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 99

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Trong lòng thở dài, bây giờ đối với chuyện Kiều Bối Nhi lúc trước dứt khoát như vậy hề cảm thấy kỳ quái nữa. Dạ đế là người như thế nào ? Có thể tùy ý đùa giỡn với ta sao ? vậy lúc trước ta có cảm tình với Vũ Văn Lạc sao ? Nếu Vũ Văn Lạc có khả năng còn sống đến giờ, nhưng bây giờ chỉ sợ là thể vãn hồi rồi. Kiều Bối Nhi ở cùng chỗ với Tư Minh Dạ, cho dù có liên quan đến Tư Minh Dạ, muốn Kiều Bối Nhi tha thứ cho Vũ Văn Lạc chỉ sợ có chút khó khăn. Đó cũng phải là bình thường mà tùy tiện dụ dỗ liền ngoan ngoãn.

      “Thiên…” Thấy Vân Thiên nửa ngày lời nào, Vũ Văn Lạc có chút sốt ruột.

      Vân Thiên do dự , “Lạc, hay là cậu bỏ !”

      Vũ Văn Lạc nhíu nhíu mày, “Có ý gì ? Có phải cậu biết cái gì ?”

      Vân Thiên lo lắng chút nhưng ra thân phận của Kiều Bối Nhi, chỉ thở dài, “Kiều Bối Nhi ở cùng chỗ với Tư Minh Dạ.”

      Sắc mặt Vũ Văn Lạc trầm xuống, sao lại nghĩ tới ? Bối Nhi dính lấy Tư Minh Dạ như vậy, bây giờ rời nhà trốn tìm cậu ta cũng phải chuyện kì lạ gì. Hoàn toàn để ý đến ý trong lời của Vân Thiên.

      “Tôi biết, cám ơn !”

      Vân Thiên còn muốn khuyên cậu ta vài câu nữa nhưng điện thoại lại truyền đến từng tiếng tút tút. Nhịn được nhíu mà, Lạc hiểu ? Ngược lại nghĩ đến chuyện Kiều Bối Nhi là Dạ đế, Bùi Diệc khẳng định sớm biết, hơn nữa xem ra Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ ở cùng chỗ cũng phải ngày , ngày hai nhưng tên kia lại lời nào !

      cũng phải là trách Bùi Diệc, dù sao Bùi Diệc cũng là người của Tư Minh Dạ, cậu ta cũng có lập trường của mình.

      Vũ Văn Lạc vào hoa viên, thấy Lục Mạn Nhã và Kiều Tịch Nhan có chút cao hứng, lửa giận trong lòng càng ngày càng mạnh mẽ, bọn họ cao hứng tìm thấy Bối Nhi sao ?

      “Mẹ, sinh nhật ba cũng sắp đến rồi, hay là mẹ về trước !”

      Lục Mạn Nhã sửng sốt, nó đuổi bà sao ? Giương mắt nhìn sắc mặt Vũ Văn Lạc khó coi, nhíu nhíu mày, “Lạc, phải chỉ là người phụ nữ thôi sao ? cũng rồi, đáng để con khổ sở như vậy sao ?” Ngay cả chuyện đuổi bà cũng làm ra được, nó phải là đau lòng quá độ nên hồ đồ chứ ?

      Kiều Tịch Nhan dịu dàng chen ngàng , “Lạc, bác rất vất vả đến đây chuyến, sao có thể nhanh như vậy đuổi bác trở về chứ ?”

      Lục Mạn Nhã vừa mới cùng bàn bạc ổn thỏa, đúng lúc Kiều Bối Nhi lại ở đây, mấy ngày này nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho Vũ Văn Lạc chấp nhận , sau đó mới có thể trong buổi tiệc sinh nhật của Vũ Văn Liệt tuyên bố chuyện bọn họ đính hôn. Chỉ là nghĩ thôi cũng nhịn được cao hứng.

      Vũ Văn Lạc lạnh lùng nhìn cái, thanh lạnh lùng, “Kiều tiểu thư có phải quên mình là con Kiều gia hay ? Vẫn ở lại Vũ Văn gia chỉ sợ tốt, tôi bảo người hầu thay thu dọn hành lý, Kiều tiểu thư vẫn là sớm trở về chút !”

      Lục Mạn Nhã bỗng dưng đứng lên, tức giận , “Lạc, con gì vậy ? Tịch Nhan là người của con, con sao còn muốn đuổi nó chứ ?”

      Kiều Tịch Nhan cúi đầu lời nào, yên lặng rơi lệ.

      Vũ Văn Lạc lạnh lùng liếc mắt nhìn hai người cái, “Mẹ, con vẫn muốn chọc tức mẹ nhưng cũng ngờ mẹ làm ra chuyện như vậy.”

      Cầm túi văn kiện trong tay ném đến trước mặt Lục Mạn Nhã, Vũ Văn Lạc mặt trầm , “Muốn để cho con chịu trách nhiệm ? Đừng lần lên giường ta có con của con, con cũng cưới ta đâu. Vợ của con chỉ có thể là Kiều Bối Nhi, nếu mẹ muốn khiến con cả đời lưu manh cứ tiếp tục xuống tay với Bối Nhi !” xong cũng quay đầu lại mà rời .

      Lục Mạn Nhã nhìn những thứ kia, mặt liền biến sắc, trầm mặc . Bà biết lần này Vũ Văn Lạc bị chọc giận rồi.

      Kiều Tịch Nhan nắm chặt hai đấm, trong mắt đều là ý hận. Kiều Bối Nhi ! chịu nhiều áp bức và lăng nhục như vậy đều là vì con tiện nhân kia ! Mẹ của nó cướp chồng của mẹ , nó lại đoạt Vũ Văn Lạc, quả nhiên giống y như người mẹ hồ ly tinh của nó vậy !

      *****

      Mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng di động, Kiều Bối Nhi đưa tay sờ sờ. Tư Minh Dạ nhìn tay bé rà qua rà lại ở trước ngực ánh mắt tối sầm lại, vội vàng lấy điện thoại nhét vào trong tay .

      Kiều Bối Nhi sờ soạng rồi ấn nút nghe, “Này…” Giọng mang theo chút giọng mũi, khuôn mặt nhắn cọ cọ trước ngực Tư Minh Dạ, cực kỳ giống con mèo lười biếng.

      Tư Minh Dạ nhìn vai dầy đặc dấu hôn cổ họng căng thẳng, hai tay cũng có chút đàng hoàng. Kiều Bối Nhi nghe hồi mới từ từ mở mắt ra, Miễn cưỡng ngáp cái, “Là việc này a ? Làm sai ! Tôi sớm vừa mắt hai người đó rồi !” Nếu lúc trước phải sợ đả thảo kinh xà sớm động thủ rồi.

      “Cái gì ?” Kiều Bối Nhi đột nhiên kinh hô, Tư Minh Dạ nhìn về phía hỏi lại lắc đầu, ý bảo có việc gì, vẻ mặt có chút dở khóc dở cười.

      “Tùy ! Đây là chuyện của , tôi nhúng tay. Hơn nữa mắt nhìn người của cũng tệ lắm !” nhàng vặn vẹo thân mình tránh tay Tư Minh Dạ càng ngày càng quá đáng.

      Tư Minh Dạ cười như cười nhìn . Kiều Bối Nhi sửng sốt chút, rất nhanh,“Tôi cúp máy !” Di động vừa cúp muốn bỏ chạy.

      Tư Minh Dạ giữ chặt ở trong ngực, khẽ cười , “Bé cưng, em ngủ giấc rồi !”

      Kiều Bối Nhi nhắm mắt lại, mềm mại tựa vào trong lòng ngáp cái, bộ dáng mệt mỏi chịu nổi, chu miệng oán giận, “Người ta còn chưa tỉnh ngủ đâu, mệt mỏi quá.”

      Tư Minh Dạ nhíu mày, nhàng liếm cắn vành tai của , đau lòng hỏi, “ mệt chết sao ?”

      Kiều Bối Nhi mở mắt ra, đáng thương nhìn , gật đầu lại gật đầu nhưng lại thấy độ cong nơi khóe miệng của Tư Minh Dạ dần dần mở rộng. Kiều Bối Nhi sửng sốt chút, đột nhiên kêu tiếng sợ hãi, “A… Sắc lang…”

      Kích tình triền miên lại diễn ra, phòng kiều diễm.

      *****

      Bùi Diệc bận rộn đến sứt đầu mẻ trán đột nhiên nhận được điện thoại của Vũ Văn Lạc, “Diệc, Bối Nhi có phải ở chỗ Tư Minh Dạ ?”

      Bùi Diệc sửng sốt. Bây giờ chị dâu hẳn là ở phòng nghỉ cùng lão đại, nhưng Lạc làm sao mà biết được ?

      Vũ Văn Lạc nghe thấy trả lời tiếp tục hỏi, “Tư Minh Dạ ở công ty sao ?”

      Bùi Diệc cứ thế , “Ờ”

      “Bối Nhi cũng ở đó ?”

      Bùi Diệc do dự chút, hỏi, “Cậu muốn làm gì ?”

      có gì, chỉ là muốn với cậu sắp đến sinh nhật của ba tôi, đúng lúc chúng ta có thể họp mặt !

      Bùi Diệc nhíu mày, chỉ như vậy ? đợi thêm cái gì Vũ Văn Lạc cúp điện thoại. Bùi Diệc nhìn ống nghe trong tay ngẩn ra, luôn cảm thấy Vũ Văn Lạc tính toán gì đó.

      suy nghĩ cái gì ?”

      “A… Liệt, cậu sao lại ở đây ?” Cậu ta phải rồi sao ?

      Nam Cung Liệt ngồi xuống sô pha ở bên cạnh, “Tôi có việc tìm lão đại nhưng tôi dám vào.”

      Bùi Diệc cười cười. Cũng đúng, nếu quấy rầy chuyện tốt của lão đại cũng phải chịu khổ theo ! Bùi Diệc đột nhiên từ phía sau bàn công tác đến bên cạnh Nam Cung Liệt, vẻ mặt cười ám muội, “Nhìn bộ dáng cậu phải rất vội, hẳn phải là chuyện lớn gì nhỉ ? Cậu vội chạy đến phải là muốn tôi ?” [Vũ: amen :))))]

      “Khụ khụ…” Nam Cung Liệt bị nước miếng làm sặc, “Cút !”

      Bùi Diệc hắc hắc cười , “Liệt, cần ngại !”

      Nam Cung Liệt mặt đen cho quyền, “Chìa khóa nhà cậu đưa cho tôi !”

      Bùi Diệc hai lời liền đưa chìa khóa cho cậu. Nam Cung Liệt cầm chìa khóa liền , vốn mặc kệ vẻ mặt cười đến sung sướng của Bùi Diệc ở phía sau.

      Bùi Diệc vất vả làm xong việc, nghĩ về đến nhà có thể thấy Nam Cung Liệt nhưng ai biết cả bóng ma cũng có thấy. Nhưng rượu của lại bị cướp còn chai nào. Bùi Diệc cắn chặt răng, sắc mặt trầm, “Nam Cung Liệt, cậu chết chắc rồi !”

      Mấy ngày nay coi như yên bình, chuyện Kiều Bối Nhi ly hôn giao cho Tư Minh Dạ xử lý. Còn Ám Dạ cũng để cho Diệp Hạm và Tân Vũ xử lý, có việc cũng bảo các tìm Tư Minh Dạ, bản thân vui vẻ đến nhàn.

      Lúc này thừa dịp Tư Minh Dạ có việc, Kiều Bối Nhi ôm Tiểu Hùng ngồi xổm sô pha xem tivi.

      “Ông…” Tiếng di động bên sô pha ngừng vang lên. Kiều Bối Nhi nhíu mày, lấy lại nhìn hình như là di động của Nam Cung Liệt, màn hình ngừng nhấp nháy hai chữ “Bùi Diệc”. Đưa tay ấn nút nghe, còn chưa kịp chuyện nghe bên kia quát, “Nam Cung Liệt, tôi cho cậu biết, trốn được lần đầu nhưng trốn được lần sau đâu !”

      Kiều Bối Nhi cảm thấy hứng thú hỏi, “Sao ? Nam Cung Liệt chọc giận à ?”

      “Chị dâu ? Liệt đâu ?” Bùi Diệc buồn bực, phải giận Nam Cung Liệt a, là sắp bị Nam Cung Liệt chọc tức chết rồi. Cư nhiên sau khi thu dọn hết rượu trong nhà lại biến mất thấy bóng dáng. cũng tính toán những chai rượu đó với cậu ta, làm gì cậu ta lại trốn thấy chứ ?

      Kiều Bối Nhi nhíu mày , “Mấy ngày hôm trước bị Dạ phái về tổng bộ làm việc, tối hôm qua mới trở về. tại nghỉ ngơi.”

      Bùi Diệc lại buồn bực, cư nhiên lại biết ! Hơn nữa tên kia cư nhiên cuộc điện thoại cũng gọi cho , gọi qua có người nghe. Bây giờ trở về cũng gọi cho , nhớ mình có đặc tội với cậu ta a !

      Bùi Diệc buồn bực trong chốc lát, sau mới hỏi,“Chị dâu , buổi tiệc tối nay chị có cùng lão đại ?”

      “Tiệc gì ?”

      “Chị biết sao ? Vũ Văn Liệt mở tiệc sinh nhật có mời chị và lão đại.” từ đầu đến cuối luôn cảm thấy Lạc như vậy mà bỏ qua cho chị dâu .

      Kiều Bối Nhi sờ sờ mũi, đúng là biết. Bây giờ tập đoàn Tuyệt Thế và Vũ Văn quan hệ là hợp tác, mở tiệc mời Tư Minh Dạ cũng được, “Xem Dạ có ? Có muốn tôi giúp tìm Nam Cung Liệt ?” Thấy khéo hiểu ý người a !

      cần, để cho cậu ta nghỉ ngơi !” Về tổng bộ luôn thoải mái, nếu cũng liên tiếp ngay cả thời gian nghe điện thoại của cũng có.

      Kiều Bối Nhi cười cười, nghĩ tới Bùi Diệc lại rất hiểu ý người, “Vậy được rồi !”

      Vừa cúp điện thoại liền thấy Nam Cung Liệt từ lầu hai xuống, hình như còn có chút mệt. Xem ra đường chủ này cũng phải dễ làm như vậy a !

      Kiều Bối Nhi trực tiếp ném điện thoại di động qua, “Bùi Diệc vừa mới gọi điện thoại tìm cậu, nghe cậu nghỉ ngơi nên có quấy rầy cậu !”

      Nam Cung Liệt nhìn di động, khóe miệng giật giật, nhiều lần nghe điện thoại như vậy, chết chắc rồi !

      Kiều Bối Nhi chống cằm thưởng thức vẻ mặt như trời sập xuống của , có lòng tốt , “Bùi Diệc giống như có tức giận lắm !”

      Nam Cung Liệt vẻ mặt khổ sở như cũ. Cho dù biết rất bận nhưng tên kia vẫn tìm tính sổ. được, nếu lại trốn về tổng bộ ? Nhưng đợi đến sau này nhất định thảm hại hơn !

      Kiều Bối Nhi cười tủm tỉm nhìn sắc mặt Nam Cung Liệt ngừng biến hóa, Tư Minh Dạ từ lầu xuống đúng lúc thấy màn này nhíu nhíu mày, “Bé cưng…” Lạnh lùng liếc mắt nhìn Nam Cung Liệt cái, Nam Cung Liệt liền giật mình phục hồi tinh thần lại, “Lão đại…” có làm sai chuyện gì sao ? [Vũ: k ạ, nhưng có người bá đạo lắm ạ]

      Kiều Bối Nhi cười nhào vào trong lòng Tư Minh Dạ, hỏi, “Buổi tiệc có ?”

      Tư Minh Dạ đưa tay ôm lấy eo , nhếch môi, “Nếu được mời đương nhiên phải !”

      Buổi tiệc chiêu đãi đương nhiên đều là những thương nhân nổi tiếng trong giới. Hôm nay là sinh nhật năm mươi tuổi của Vũ Văn Liệt nhưng nhân vật này sắc mặt lại hồng hào, nhìn qua tuyệt đối thấy già.
      AikoNguyen thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 100

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Lục Mạn Nhã ở bên cạnh ông, nụ cười mặt có chút cứng ngắc. Vốn là tính hôm nay tuyên bố Vũ Văn Lạc và Kiều Tịch Nhan đính hôn nhưng tại cái gì cũng hỏng hết, thái độ Vũ Văn Lạc cứng rắn như vậy bà cũng dám ép nữa.

      Kiều gia đương nhiên cũng nằm trong hàng ngũ được mời, như thế nào Kiều gia và Vũ Văn gia cũng coi như là thân gia.

      Lục Mạn Nhã thấy Kiều Tịch Nhan qua liền kéo tay , thở dài “Tịch Nhan, ủy khuất cho con rồi !”

      “Bác , bác đừng như vậy, bác giúp con nhiều như vậy nhưng Lạc thích con cũng đành chịu !”

      Lục Mạn Nhã thấy hiểu chuyện như thế, trong lòng lại đau, “Tịch Nhan, con yên tâm, Lạc nhất định cưới con. Bác chỉ chấp nhận con là con dâu thôi !”

      Kiều Tịch Nhan vẻ mặt cảm động nhìn bà, “Bác …” Trong lòng lại oán giận, nếu phải bà bỏ thuốc cũng làm cho Vũ Văn Lạc chán ghét , nếu phải bà mua người giết người lưu lại chứng cớ Vũ Văn Lạc cũng đuổi ra khỏi biệt thự.

      Trong thư phòng ở lầu, Vũ Văn Lạc nhìn Bùi Diệc hỏi, “Tư Minh Dạ sao còn chưa tới ?”

      Vân Thiên thở dài tiếng. Kiều Bối Nhi ở cùng chỗ với Tư Minh Dạ, nếu là người thường có lẽ Lạc còn có thể dựa vào thế lực để cướp người. Nhưng Tư Minh Dạ là loại người nào ? Nhân vật đầu lĩnh của hắc bạch lưỡng đạo, ai có thể uy hiếp ta ? Nhưng Lạc giống như chút hy vọng cũng bỏ.

      Vũ Văn Lạc thấy Bùi Diệc nửa ngày phản ứng, khỏi lại lên tiếng, “Diệc…”

      Kết quả Bùi Diệc vẫn phản ứng, Vân Thiên dứt khoát đưa tay đẩy đẩy . Bùi Diệc bị hoảng sợ, “Làm sao vậy ?”

      Vân Thiên vuốt cằm tò mò quan sát , “Là chúng tôi hỏi cậu làm sao chứ ? Thất thần đến nhập tâm như vậy, phải là nhớ tới bạn của cậu chứ ? Sao cậu dẫn ấy theo ?”

      xong lại thấy Bùi Diệc hoàn toàn phản ứng, ràng lại bắt đầu thất thần, vốn có nghe thấy cái gì. Vân Thiên nhíu mày, liếc nhìn Vũ Văn Lạc, cả hai đều cảm thấy Bùi Diệc bình thường, xem ra là động tâm a !

      Đột nhiên Bùi Diệc lấy lại tinh thần, lập tức đứng lên, “Tôi có việc trước !” Tằm đến tìm đành phải tìm tằm ! [Vũ: aaaaa ra là nhớ honey Liệt a :))))]

      Vũ Văn Lạc thấy an vội vàng , muốn đột nhiên nghe thấy dưới lầu trận im lặng, trong lòng khẳng định là Tư Minh Dạ, cũng thêm gì nữa mà ra thư phòng. Vân Thiên cùng, là người trong hắc đạo nên muốn giúp vui, chỉ chậm rãi cầm chai rượu trong tay uống từng hớp. Thở dài tiếng mới ra thư phòng, nên trở về nhà lần, biết bây giờ trong nhà thế nào rồi.

      Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi vừa xuất , vốn đại sảnh náo nhiệt trong nháy mắt liền yên lặng. Sinh nhật năm mươi tuổi của Vũ Văn Liệt, Vũ Văn Cận đương nhiên cũng trở về, trong mắt nhìn hai người đều là giật mình. sao có thể ở cùng với người đàn ông khác ? Đảo mắt nhìn vẻ mặt vui của Vũ Văn Lạc từ lầu xuống, cậu rất muốn hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, phải chị dâu của cậu sao ? Sao lại bị ôm trong ngực người đàn ông khác ? Nhớ tới lúc trước miệng luôn Dạ, chẳng lẽ chính là người đàn ông này ? Tư Minh Dạ ? Dạ ? Chắc là ta !

      “Tư tổng…” Vũ Văn Lạc nhìn động tác hai người quá mức thân mật, sắc mặt rất khó coi, “Bối Nhi, lại đây !”

      Kiều Bối Nhi nháy mắt mấy cái, vẫn nhúc nhích mà tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ. Trong đại sảnh khá im lặng, mọi người đều tò mò xảy ra chuyện gì ? Lúc trước tập đoàn Vũ Văn và tập đoàn Tuyệt Thế hợp tác nhưng nửa đường tập đoàn Tuyệt Thế lại đột nhiên hủy hợp đồng. Sau đó lâu lại muốn hợp tác cùng tập đoàn Vũ Văn, hình như bây giờ tiến hành rất thuận lợi nhưng tại hai tổng giám đốc của hai tập đoàn nhìn qua bộ dáng giống là bạn lắm. Tất cả ánh mắt đều dừng người Kiều Bối Nhi, này là ai ? Vũ Văn tổng giám đốc kêu qua nhưng lại được Tư tổng ôm, hai đại tổng giám đốc tranh nhau , xem như là giỏi. Trong lúc, ánh mắt ghen tị của các dường như bao phủ cả Kiều Bối Nhi.

      Kiều Tịch Nhan thấy Kiều Bối Nhi xinh đẹp hận đến nghiến răng nghiến lợi, còn Kiều Nghị và Đồng Uyển Dao vốn có nhận ra Kiều Bối Nhi. Mặc dù Vũ Văn Lạc kêu tên Bối Nhi nhưng bọn họ cách nào xem có khuôn mặt xinh đẹp này gán chung chỗ với Kiều Bối Nhi được. Còn Chung Viện, nơi chính thức như vậy, người tình làm sao có thể tham dự chứ ?

      Vũ Văn Liệt lên tiếng hỏi Lục Mạn Nhã ở bên cạnh, “Sao lại thế này ?”

      Lục Mạn Nhã nhíu mày , “ kia chính là nhị tiểu thư Kiều gia !”

      Thanh của bà tuy nhưng tại đại sảnh chìm trong im lặng những người đứng gần đều nghe rất . Tất cả đều giật mình bắt đầu giọng trao đổi, chỉ chốc lát sau, mọi người trong đại sảnh xem như đều biết thân phận của Kiều Bối Nhi.

      Kiều Nghị sắc mặt rất khó coi. Nếu trong chuyện này vì Kiều Bối Nhi mà khiến người nào mất hứng Kiều thị cũng chịu nổi, hiển nhiên Đồng Uyển Dao cũng có chút lo lắng.

      Phu nhân Vũ Văn tốt thế làm lại chạy làm tình nhân ! Kiều Nghị nghĩ Kiều Bối Nhi tại chính là người tình của Tư Minh Dạ.

      Tuy tập đoàn Tuyệt Thế so với tập đoàn Vũ Văn càng tốt hơn nhưng nếu đắc tội tập đoàn Vũ Văn, Tuyệt Thế giúp ông sao ? Tư Minh Dạ vô tình có tiếng, nhất định người tình mà đắc tội tập đoàn Vũ Văn, tập đoàn Vũ Văn và Tuyệt Thế là quan hệ hợp tác a.

      Xem ra suy nghĩ của ông cũng chuyển lẹ. Tuy tập đoàn Vũ Văn cùng Tuyệt Thế là quan hệ hợp tác nhưng nếu Tư Minh Dạ muốn đắc tội Vũ Văn Lạc làm sao có thể tranh người phụ nữ của cậu ta ? Tranh nhau như vậy hai người cũng trở mặt, còn gì quan hệ hợp tác chứ ?

      Kiều Nghị trong lòng sốt ruột, còn tâm trạng quan tâm khuôn mặt của Kiều Bối Nhi thay đổi, “Nghịch nữ…”

      Ông vừa mới phun ra hai chữ ánh mắt u lạnh lẽo của Tư Minh Dạ đảo qua, thoáng chốc Kiều Nghị cảm thấy lông tơ cả người dựng thẳng, câu kế tiếp muốn cũng nuốt trở về.

      Sắc mặt Vũ Văn Lạc khó coi , “Đa tạ Tư tổng giúp chăm sóc Bối Nhi !”

      Lời này vừa mọi người lại có chút nghi hoặc, chẳng lẽ là bọn họ hiểu lầm vị nhị tiểu thư Kiều gia này và Tư tổng phải là loại quan hệ đó ? Nhưng bộ dáng hai người này cũng tránh khỏi quá mức thân mật.

      Kiều Bối Nhi tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, vẫn duy trì trầm mặc. Khi biết Tư Minh Dạ muốn tới tham gia buổi tiệc luôn tò mò muốn làm cái gì. Cho nên bây giờ chỉ cần xem diễn là được rồi, chuyện khác Tư Minh Dạ đương nhiên xử lý tốt, tuyệt đối lo lắng.

      Tư Minh Dạ nhếch môi, “Chăm sóc bé cưng là đương nhiên !” Dừng chút thêm câu khiến mọi người khiếp sợ đến thẫn thờ, “Tôi chăm sóc vợ của mình, cần Vũ Văn tổng giám đốc cảm ơn !”

      Mọi người nhìn tôi tôi nhìn . Mọi người đều biết Kiều Bối Nhi là phu nhân Vũ Văn, khi nào thành vợ của Tư Minh Dạ ? Chẳng lẽ nhị tiểu thư Kiều này phải là nhị tiểu thư Kiều gia sao ? Dù sao khuôn mặt cũng khác biệt quá lớn, nếu là giải phẩu thẫm mỹ cuộc giải phẫu này rất thành công ! Nhưng lúc nãy Kiều Nghị lên tiếng vị nhị tiểu thư Kiều này ràng chính là nhị tiểu thư Kiều Bối Nhi của tập đoàn Kiều thị.

      Kiều Bối Nhi nháy mắt mấy cái, cũng tò mò nhìn Tư Minh Dạ, khi nào thành vợ của ? Tuy bọn họ nên làm hay nên làm đều làm nhưng còn thiếu tờ giấy chứng nhận. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, khóe miệng run run, vào lúc làm giấy chứng nhận ly hôn mà thuận tiện làm giấy chứng kết hôn luôn chứ ?

      Vũ Văn Lạc sắc mặt rất khó coi, “Tư tổng, lời này đừng lung tung, vui đùa như vậy tổn hại đến danh dự của Bối Nhi. Bối Nhi xem trai vậy cũng thương ấy, đừng nên làm ra chuyện bất lợi cho ấy.

      Mọi người sắp choáng rồi, sao lại biến thành trai rồi ? Lục Vân cũng ở đây, đến bây giờ cậu mới hồi phục tinh thần lại, làm sao có thể là vợ của họ chứ ?

      Tư Minh Dạ thản nhiên , “Tôi đùa, chúng tôi quả là vợ chồng hợp pháp !”

      Kiều Bối Nhi rất muốn cười, xác định hợp pháp sao ? Tư Minh Dạ đưa tay nhéo nhéo lưng , mắc cười lắm sao ? Bọn họ vốn cũng là vợ chồng hợp pháp, cho dù là toà án cũng có ai có thể tìm ra chỗ hợp pháp.

      Sắc mặt Vũ Văn Lạc đen như đáy nồi, “Tư tổng, mọi người đều biết Bối Nhi là vợ của tôi !”

      Vẻ mặt Tư Minh Dạ lại bình tĩnh, thoải mái câu, “Hai người ly hôn rồi !”

      Vũ Văn Lạc bị chọc tới nở nụ cười, “Ly hôn ? Tôi sao biết tôi ly hôn với Bối Nhi rồi ?”

      “Muốn xem sao ? Đúng lúc giấy chứng nhân ly hôn và kết hôn tôi đều mang đến !” Nghe xong lời , Kiều Bối Nhi đột nhiên xoay người đem mặt vùi vào trong lòng , bả vai càng ngừng run run, nhịn được. Dạ là có bản lĩnh khiến người ta tức chết, giờ hiểu tới nơi này là vì muốn chọc tức Vũ Văn Lạc !

      Tư Minh Dạ trong mắt xẹt qua mỉm cười, đưa tay vỗ lưng của . Nhìn qua có chút giống Kiều Bối Nhi khóc vì thương tâm, còn an ủi .

      Sức tưởng tượng phong phú của mọi người khỏi suy đoán chẳng lẽ là nhị tiểu thư Kiều gia này bị Vũ Văn gia chọc giận nên mới khóc thương tâm như vậy, Tư tổng có lòng tốt nên giải cứu sao ? Nghĩ đến bộ dáng lúc trước của Kiều Bối Nhi, nếu Vũ Văn Lạc đối tốt với đúng là làm cho người ta khó có thể tin. Tuy lúc trước đều biết Vũ Văn Lạc rất thương Kiều Bối Nhi nhưng ai biết có phải diễn trò hay ? Việc này với thân phận như bọn họ chẳng còn lạ gì, bề ngoài nhìn qua ân ái nhưng thực chất bên ngoài biết nuôi dưỡng bao nhiêu tình nhân.

      Tư Minh Dạ chút hoang mang từ trong túi âu phục lấy ra tờ giấy, “Đây là bản sao giấy chứng nhận ly hôn và kết hôn, nếu Vũ Văn tổng giám đốc muốn xem cũng được, nhưng tôi hy vọng Vũ Văn tổng giám đốc đừng xé nó !” Nếu Vũ Văn Lạc rất kích động, khẳng định trực tiếp xé thành hai mảnh, cũng muốn lại phiền phức thêm lần.

      Vũ Văn Lạc nhìn cái gọi là bản sao kia trong mắt đều là lửa giận. mơ hồ biết Tư Minh Dạ thế lực đơn giản, làm những việc này vốn khó cho nên vốn có đưa ra cầu muốn xem, xem cũng vô ích.

      “Bối Nhi, em có chuyện để sao ?” Bối Nhi thương , mặc dù mất trí nhớ cũng nên có ấn tượng với mới đúng.

      Kiều Bối Nhi từ trong lòng Tư Minh Dạ ngẩng đầu lên, mặt còn sót vài giọt nước mắt. Đừng nghi ngờ, hoàn toàn là cười mà ra, “ có…” có cái gì để ?

      Vũ Văn Lạc nắm chặt hai đấm, mặt biểu tình rất khủng bố, “Em muốn gả cho ta ?”

      Kiều Bối Nhi vô tội “Giấy kết hôn cũng có, đương nhiên a !”

      Vũ Văn Lạc cắn răng hỏi, “Em thương ta ?” tin, Bối Nhi chỉ là thích dính lấy Tư Minh Dạ mà thôi. Đúng ! Bối Nhi mất trí nhớ cái gì cũng đều biết, làm sao có thể biết cái gì là ? Việc này nhất định đều là Tư Minh Dạ làm ! ta rốt cuộc có mục đích gì ?

      Kiều Bối Nhi còn chưa kịp chuyện Tư Minh Dạ vươn tay giúp lau nước mắt mặt, dịu dàng hỏi, “Đói bụng ?” Bọn họ cũng chưa có ăn cái gì tới đây rồi rồi.

      Kiều Bối Nhi gật gật đầu, thực chút đói bụng.

      Nghe vậy Tư Minh Dạ trực tiếp dẫn đến ngồi ở bên, hoàn toàn nhìn Vũ Văn Lạc. Vũ Văn Lạc so với bụng của Kiều Bối Nhi đương nhiên là bụng của Kiều Bối Nhi quan trọng hơn.

      Mọi người thấy hai người nhàn nhã giống như ở nhà của mình, lại nhìn Vũ Văn Lạc tức giận đến toàn thân phát run. Trầm mặc, lại trầm mặc, phỏng chừng cũng chỉ có Tư Minh Dạ dám chọc giận Vũ Văn Lạc như vậy.

      Kiều Bối Nhi trực tiếp bị bọn họ coi thường. Chỉ là đứa con riêng mà thôi, nếu có Tư Minh Dạ làm chỗ dựa làm sao có thể có gan đắc tội Vũ Văn Lạc chứ ?

      Vũ Văn Lạc cắn chặt răng, “Kiều Bối Nhi !”

      Kiều Bối Nhi mặc kệ ta, thấy Tư Minh Dạ đưa đồ ăn tới hai mắt tỏa sáng. Nhưng đồ ăn vừa mới đưa tới bên miệng Kiều Bối Nhi biến sắc, nghiêng đầu nôn ra trận, “Cái gì vậy a ? là tanh… Nôn… Ghê quá …”

      “Bé cưng…” Tư Minh Dạ vỗ lưng của , sắc mặt rất khó coi. Khẩu vị của Kiều Bối Nhi luôn rất tốt, bây giờ thành dạng này phản ứng đầu tiên của chính là sinh bệnh.

      Cẩn thận ôm lấy , lấy điện thoại ra, “Lam Tư, đến chỗ Vũ Văn gia. Lập tức !”
      AikoNguyen thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 101

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Nhìn Kiều Bối Nhi càng ngừng nôn khan, ngay cả nước mắt cũng chảy ra, Tư Minh Dạ đau lòng ôm trong lòng có chút hoảng. Kiều Bối Nhi vốn có sinh bệnh gì, đột nhiên nôn ngừng lo mới là lạ.

      Kiều Bối Nhi đưa tay vỗ vỗ bàn tay to bên eo,“Em sao…”

      Người chung quanh đều bị lãnh khí người Tư Minh Dạ làm sợ tới mức ngừng lui về phía sau, giành ra khoảng trống cho bọn họ. Nếu còn tiếp tục như vậy mọi người e chạy trốn mất.

      Vũ Văn Lạc nhìn bộ dáng khó chịu của Kiều Bối Nhi cũng quên tức giận, vội vàng kêu người hầu gọi điện thoại kêu bác sĩ gia đình tới.

      Lục Mạn Nhã nhìn trong chốc lát đột nhiên mở miệng châm chọc,“ phải là mang thai chứ ? Cũng biết là của ai !”

      Vũ Văn Lạc vừa nghe sắc mặt trở nên rất khó coi, mang thai ? có chạm qua Kiều Bối Nhi, nếu mang thai thể nào là con của .

      Nhìn sắc mặt khó coi của Vũ Văn Lạc, trong lòng mọi người cũng đoán ra. Xem ra phải là con của tổng giám đốc Vũ Văn, như vậy nếu… Nhìn nhìn Tư Minh Dạ, sắc mặt Tư Minh Dạ cũng dễ coi chút nào, chẳng lẽ cũng phải của ta ?

      Kiều Bối Nhi choáng váng, mang thai ? Nhưng ra rất có khả năng, dù sao bọn họ cho tới bây giờ cũng có làm biện pháp an toàn gì, nhưng mới mười tám tuổi a ! Ô… muốn làm mẹ ! Nhưng trong lòng vì sao lại có chút cao hứng như vậy chứ ? Được rồi. phải chút, là rất cao hứng !

      Kiều Bối Nhi khó khăn lắm mới dễ chịu chút. Tư Minh Dạ vẻ mặt bình tĩnh ôm vào trong ngực, nhàng vỗ lưng cho . Động tác dịu dàng với vẻ mặt trầm mặt hợp nhau chút nào. Bộ dáng vô cùng cẩn thận kia dường như xem là thủy tinh, long lanh dễ vỡ.

      Lam Tư nghe giọng điệu khủng bố của Tư Minh Dạ cho rằng xảy ra chuyện lớn gì nên trực tiếp chạy như bay tới. Đương nhiên Phạm Bảo Nhi làm đuôi cũng theo đến đây.

      “Lão đại, chị dâu chính là mang thai !” Vì để ngừa về sau Kiều Bối Nhi có phản ứng gì lại dọa đến Tư Minh Dạ nên Lam Tư tự động đem phản ứng có của phụ nữ có thai cho Tư Minh Dạ nghe. Nhưng càng , sắc mặt Tư Minh Dạ càng khó coi.

      Kiều Bối Nhi đưa tay vuốt bụng, có cục cưng sao ?

      Mọi người rất khó hiểu vì sao sắc mặt Tư Minh Dạ lại khó coi như vậy. Nếu đứa trong bụng Kiều Bối Nhi thực phải của , Kiều Bối Nhi hẳn là phải hoảng sợ mới đúng, nhưng Kiều Bối Nhi nhìn qua rất cao hứng. Bọn họ hoàn toàn , đứa này rốt cuộc là của ai ?

      Lại nhìn Vũ Văn Lạc, sắc mặt kia muốn bao nhiêu khủng bố liền có bấy nhiêu. làm sao có thể còn ? Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ vốn ở cùng chỗ. Lúc trước bọn họ cư nhiên làm bộ như biết, còn nhận ca ca cái gì, vốn chính là đùa giỡn ! Hơn nữa bộ dáng Kiều Bối Nhi bây giờ vốn ngốc như trước, chỉ sợ ngay cả mất trí nhớ cũng đều là giả !

      Lục Mạn Nhã coi thường nhìn Kiều Bối Nhi. Con riêng chính là con riêng, được dạy bảo. thể ngờ sau lưng chồng lại thông đồng cùng người đàn ông khác ở chỗ, ngay cả con cũng có, nhưng như vậy Lạc hẳn hết hy vọng chứ ?

      Kiều Tịch Nhan cũng là vui sướng khi người gặp họa nhìn Kiều Bối Nhi. Thân là phu nhân Vũ Văn lại có con của người đàn ông khác, Vũ Văn Lạc làm sao còn có thể muốn ta ? Hơn nữa bây giờ các nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh đều ở đây, đều biết Kiều Bối Nhi là dạng người gì, về sau khẳng định cũng ai lấy ta, chỉ sợ Kiều Bối Nhi cũng chỉ có số làm người tình ! đương nhiên cho rằng Tư Minh Dạ lấy Kiều Bối Nhi vì cho rằng Tư Minh Dạ cũng chỉ là chơi đùa thôi. Tư Minh Dạ là thân phận gì, làm sao có thể lấy đứa con riêng chứ ?

      Mọi người cũng giọng nghị luận. Tuy Tư Minh Dạ và Kiều Bối Nhi là hợp pháp vợ chồng nhưng bọn họ vẫn có chút tin. Tổng giám đốc Tuyệt Thế làm sao có thể lấy đứa con riêng từng cưới hỏi chứ, đó là chuyện rất mất mặt. Hơn nữa tại sắc mặt của ta khó coi như vậy, cũng biết đứa trong bụng Kiều Bối Nhi có phải của ta hay .

      “Phá !”

      Tư Minh Dạ đột nhiên lạnh lùng phun ra hai chữ, đại sảnh lại yên tĩnh tiếng động. Chẳng lẽ đứa này thực phải của ta ? Hay là ta cảm thấy Kiều Bối Nhi xứng đáng đẻ con cho ta ?

      Kiều Tịch Nhan càng thêm vui sướng khi người gặp họa. Vẻ mặt những người khác đa phần là hoàn toàn xem kịch vui, có chút mang ánh mắt thông cảm. Đương nhiên cũng thiếu những người vui sướng khi người gặp họa như Kiều Tịch Nhan. Lúc nãy nhìn Tư Minh Dạ và Vũ Văn Lạc tranh Kiều Bối Nhi nên có ít ghen tị, bây giờ nhìn rơi vào kết cục này, trong lòng đương nhiên rất vui.

      Vũ Văn Lạc mặt bình tĩnh đứng ở bên lời nào. Đứa trong bụng Kiều Bối Nhi phải của , đương nhiên hy vọng đứa kia ra đời.

      Lam Tư sửng sốt chút, nhìn sắc mặt Tư Minh Dạ khó coi có chút hiểu. Mà Phạm Bảo Nhi trực tiếp phát hỏa, cũng quản Tư Minh Dạ có phải người đứng đầu hay , có phải rất khủng bố hay mà trực tiếp quát, “Tư Minh Dạ, phải là người a ? Hổ dữ ăn thịt con có biết ? Ngô… Ngô…”

      Lam Tư vội vàng lấy tay che miệng của lại, biết lão đại làm như vậy nhất định có nguyên nhân của . [Vũ: nguyên nhân ]

      Mọi người đều chờ xem Kiều Bối Nhi đau lòng rên rỉ nhưng lại thấy sắc mặt chút thay đổi cũng có, chỉ là nhíu mày, đưa tay sờ mặt Tư Minh Dạ, trong mắt có chút nghi hoặc, “Dạ ?”

      Cánh tay Tư Minh Dạ nắm rất chặt, nhìn lời nào. Kiều Bối Nhi nhíu mày càng chặt, “Vì sao ?”

      Tư Minh Dạ cúi đầu vùi vào sau gáy của , giọng , “Mang thai rất vất vả, hơn nữa…”

      Cảm giác được Tư Minh Dạ ôm càng chặt, Kiều Bối Nhi hiểu những đau lòng thay mà hơn nữa mới là quan trọng nhất, “Hơn nữa cái gì ?”

      Tư Minh Dạ ngửi mùi hương người , thấp giọng ,“Nếu khó sinh làm sao bây giờ ?” thể có việc gì. Nếu muốn mạo hiểm sinh đứa tình nguyện cần đứa . Sớm biết vậy nên cẩn thận chút, cho mang thai tốt rồi.

      Kiều Bối Nhi rút trừu khóe miệng. như thế nào nghĩ đến khó sinh ? Hơn nữa cũng phải cổ đại, sao có thể dễ dàng sinh được mà chết như vậy ?

      Những người khác cũng gì, ai cũng nghĩ đến là nguyên nhân này. Bọn họ rất hoài nghi đầu Tư Minh Dạ cấu tạo có phải giống với người bình thường hay , nào có người biết sắp làm ba chuyện đầu tiên nghĩ lại là có thể khó sinh chứ ?

      Phạm Bảo Nhi cũng choáng váng, vừa mới cảm thấy Tư Minh Dạ lòng lang dạ sói, nghĩ tới nên giáo huấn phen như thế nào, kết quả, bây giờ là tình hình gì đây ?

      Kiều Bối Nhi bất đắc dĩ thở dài tiếng, nhìn Lam Tư, “Lam Tư, dạy bảo cho tốt chút !”

      Lam Tư rất là bất đắc dĩ, nào dám dạy bảo lão đại a ? “Lão đại, tôi cam đoan chị dâu có việc gì !” Lão đại phải là tin y thuật của chứ ? Ai…… Hẳn là rất để ý tiểu tẩu tử mới đúng!

      Trải qua nhiều lần cam đoan của Lam Tư lại thêm cái trừng mắt của Kiều Bối Nhi, vận mệnh trong bụng Kiều Bối Nhi cuối cùng cũng tránh được cái chết tay ba mình. Vũ Văn Lạc nhìn bốn người rời nhưng gì, sắc mặt vẫn khó coi như trước.

      xe, Kiều Bối Nhi đưa tay vòng ôm cổ Tư Minh Dạ, hôn lên mày nhíu chặt của , “Dạ, em có việc gì.” Nhưng mang thai sao khiến cho giống như bị bệnh nan y gì như vậy ?

      Tư Minh Dạ ôm , thở dài tiếng, căn dặn Lam Tư lái xe, “Lam Tư, sau này cậu về biệt thự ở !”

      Lam Tư gì. Xem ra trước khi chị dâu sinh đứa ra đừng nghĩ rời khỏi biệt thự nửa bước.

      *****

      Vũ Văn Lạc lẳng lặng ngồi ở thư phòng, cũng bật đèn mà để cho mình đắm chìm trong bóng tối. Nếu lúc trước đuổi theo đưa Kiều Bối Nhi về, cho mọi chuyện có khác ?

      Đưa tay cầm lấy điện thoại, “Thiên, ra uống rượu !”

      “Tôi ở nhà có việc được !”

      Điện thoại bên kia còn có tiếng phụ nữ chửi rủa, xem ra là có việc,“Vậy quên !” Nghĩ nghĩ, lại gọi cho Bùi Diệc.

      Nghe thấy tiếng chuông di động, Nam Cung Liệt mơ mơ màng màng đưa tay sờ. Bùi Diệc với tay cầm di động, thấy bộ dáng Nam Cung Liệt tỉnh táo có chút buồn cười,“Tìm tôi !”

      “Hở ?” Nam Cung Liệt bỗng nhiên hoảng sợ nhảy lên, cơn buồn ngủ cũng bị dọa chạy mất, “Cậu sao lại ở trong này ?

      Bùi Diệc chua xót , “Tôi sợ nếu tôi xuất có người cũng quên người như tôi mất.”

      Nam Cung Liệt có chút chột dạ,“Khụ khụ… Cái kia… Tôi bận quá…”

      Bùi Diệc nhíu mày, sau đó mới nhớ phải nghe điện thoại, “Lạc ?”

      Nam Cung Liệt thấy có chú ý tới mình nên rón rén chuẩn bị rời . Khóe miệng Bùi Diệc gợi lên độ cong cười như cười, muốn chạy ? chờ Vũ Văn Lạc mở miệng Bùi Diệc dứt khoát ,“Tôi bây giờ rảnh, có chuyện gì ngày mai sau !”

      Sau đó dứt khoát cúp điện thoại rồi vươn tay bắt Nam Cung Liệt lại. Nam Cung Liệt nghiêng người tránh qua, quét chân cái nhưng Bùi Diệc lại dễ dàng tránh thoát. Mắt thấy Nam Cung Liệt còn muốn ra tay, Bùi Diệc đột nhiên nhìn về phía dưới chân cất cao giọng, “Giun kìa !”

      “Oa…” Nam Cung Liệt trực tiếp nhào về phía người nhưng sau đó rất nhanh liền phản ứng lại, trong phòng làm sao có thể có giun ? Nhưng muốn chạy còn kịp rồi.

      Nam Cung Liệt bi phẫn nhìn vẻ mặt Bùi Diệc cười đến gian trá, hừ lạnh , “Ngày mai nhất định tôi đào giun !” cũng tin vượt qua được bóng ma này ! Đúng rồi, còn phải tìm chị dâu huấn luyện chút, thân thủ của sao có thể kém hơn Bùi Diệc chứ ?

      *****

      Vũ Văn Lạc nhìn điện thoại trong tay rồi bất đắc dĩ thả lại. cầm chai rượu lên uống cách từ từ, cứ như vậy mà bỏ qua sao ? cam lòng. Bối Nhi là vợ của , Tư Minh Dạ dựa vào cái gì mà ngang nhiên cướp ?

      Ngày thứ hai. Bùi Diệc công ty sớm, còn Nam Cung Liệt lại là sắc mặt khó coi chờ Kiều Bối Nhi xuống lầu. Nhưng đợi rất lâu cũng thấy bóng người mà lại thấy Lam Tư, “Lam Tư, cậu đến đây khi nào ?”

      “Tối hôm qua ! Cậu có việc gì làm sao ?”

      “Cũng có việc gì làm. Nhưng tôi có chuyện quan trọng hơn !”

      Lam Tư liếc mắt nhìn , “Chuyện gì ?”

      “Tôi cảm thấy thân thủ của tôi quá kém nên muốn tìm chị dâu giúp đỡ !”

      Lam Tư nhíu mày, nghĩ cũng biết Nam Cung Liệt là bị Bùi Diệc kia ăn đến lỗ rồi. Nhưng muốn chị dâu giúp cậu ta huấn luyện ? Cho dù chị dâu đồng ý lão đại cũng chưa chắc đồng ý.

      Lam Tư còn chưa kịp gì, Nam Cung Liệt thấy hai người từ lầu xuống, hai mắt sáng ngời,“Chị dâu …”

      Kiều Bối Nhi nhìn bộ dáng có chút hưng phấn, nhíu mày hỏi, “Có chuyện gì ?” Tầm mắt dừng gáy , ánh mắt có chút ái muội.

      Nam Cung Liệt sửng sốt chút,“Làm sao vậy ?” Đưa tay sờ sờ cổ, sau đó hình như nhớ tới cái gì nên xấu hổ ho khan hai tiếng, song chẳng có ý giải thích hoặc phủ nhận cái gì, quan hệ của và Bùi Diệc cũng phải bí mật, hơn nữa cũng cảm thấy cần thiết phải che giấu. Nhưng mỗi lần bị Bùi Diệc làm nơi nào đó chịu thiệt khiến cho cảm thấy rất ấm ức, chân chó nhìn Kiều Bối Nhi, “Chị dâu , giúp tôi huấn luyện thân thủ chút có được ?

      Kiều Bối Nhi nhíu mày đánh giá phen, dù sao trong khoảng thời gian này cũng có vẻ nhàn, “Có thể !”

      được !” Tư Minh Dạ lạnh lùng liếc Nam Cung Liệt cái, sau đó bất đắc dĩ nhìn Kiều Bối Nhi, “Bé cưng, em mang thai !”

      Khụ… thiếu chút nữa cũng quên. Được rồi, vì cục cưng, chỉ có thể ngoan ngoãn chút.
      AikoNguyen thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 102

      Edit : Phương Thiên Vũ

      “Mang thai ?” Nam Cung Liệt trừng mắt nhìn thẳng bụng Kiều Bối Nhi, chuyện khi nào vậy ?

      Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi ngồi xuống, trực tiếp nhìn về phía Lam Tư “Kiểm tra !”

      Lam Tư rất là tự giác, sớm có chuẩn bị tâm lý. Những ngày tiếp theo nhất định vây quanh chị dâu .

      “Chị dâu , nếm thử cháo em làm, cam đoan chị nôn đâu !” Phạm Bảo Nhi từ phòng bếp bưng ra chén cháo, mắt đầy chờ mong nhìn Kiều Bối Nhi, chính là nghiên cứu cả đêm đấy !

      Nam Cung Liệt thấy Phạm Bảo Nhi cũng kinh ngạc vì nơi nào có Lam Tư nhất định có Phạm Bảo Nhi. Xem ra chị dâu thể giúp rồi. Quên , vẫn là đào giun thôi !

      Kiều Bối Nhi nôn mà ăn rất thoải mái. Bây giờ Tư Minh Dạ đương nhiên có tâm tình để ý tới chuyện khác, Ám Dạ có Diệp Hạm cùng Tân Vũ ở đấy, có chuyện lớn gì nhưng vẫn bảo Lãnh Dạ Bạch chú ý chút. Về phần U Minh Điện dứt khoát ném cho An Thụy, vì Nam Cung Liệt mới trở về tổng bộ mệt nhọc vài ngày cho nên tạm thời bỏ qua cho cậu ta, chỉ cần đưa cậu ta chuyện thuộc bổn phận xử lý tốt là được rồi. Mà Tuyệt Thế sớm hoàn toàn quăng cho Bùi Diệc, cần quan tâm, nhiệm vụ duy nhất bây giờ của chính là bên cạnh Kiều Bối Nhi.

      Vân Thiên mới trở lại Vân Môn lại nhận được điện thoại của Vũ Văn Lạc.

      “Thiên, giúp tôi điều tra Tư Minh Dạ, càng chi tiết càng tốt !”

      Vân Thiên nhịn được nhíu mày, “Lạc, cậu vẫn là buông tay ! Tư Minh Dạ phải người có thể tùy ý trêu chọc !”

      “Như thế nào ? Cậu muốn giúp ?” Vũ Văn Lạc vốn là người kiêu ngạo, chịu thiệt trong tay Tư Minh Dạ nên trong lòng vốn buồn bực mà bây giờ ngay cả em của mình cũng cảm thấy sánh bằng Tư Minh Dạ, trong lòng lại càng bực bội !

      Vân Thiên thở dài, “Lạc, bây giờ Vân Môn còn như lúc trước, tôi muốn nó bị hủy trong tay tôi !” Hai người kia phải có thể trêu chọc, cho dù là Vân Môn trước đây cũng có khả năng chống lại với bọn họ. Hơn nữa Lạc có từng nghĩ tới cậu ta và Tư Minh Dạ trở mặt, Bùi Diệc rất thảm ? Lòng trung thành của Bùi Diệc đối với Tư Minh Dạ rất , nếu Lạc cố ý chống đối với Tư Minh Dạ chỉ sợ cậu ta mất người em này.

      “Tôi hiểu !”

      Vân Thiên nhíu mày nhìn bị điện thoại bị tắt, Lạc xem ra là chưa từ bỏ ý định, cậu ta vốn biết Tư Minh Dạ đáng sợ thế nào.

      *****

      Nam Cung Liệt ngồi xổm trong vườn hoa, tay cầm xẻng, do dự chút rồi nhìn về phía chú chó ngao tàng tuyết trắng ở bên, “King, mày tao có nên đào ?”

      King đương nhiên có khả năng trả lời vấn đề của . Vẻ mặt Nam Cung Liệt rối rắm, đường đường là đường chủ U Minh Điện mà lại sợ giun, quả thực có chút thể nào nổi. Nhưng cũng sợ nhiều năm như vậy, muốn đột nhiên sợ đúng là có khả năng.

      Đột nhiên di động vang lên, Nam Cung Liệt quăng xẻng liền lấy điện thoại ra, ấn nút nghe,“An Thụy…”

      Nam Cung Liệt cẩn thận nghe, sắc mặt càng ngày càng trầm, trong mắt xẹt qua tia lạnh, cười lạnh , “Hắc Diễm bang ? Ngay cả người của ta cũng dám động, biết sống chết !”…

      mặt trẻ con là vẻ mặt lạnh như băng. Hắc Diễm bang động vào thủ hạ của khác nào khiêu khích với U Minh Điện. Địa vị của U Minh Điện trong giang hồ, có bang phái nào mà đỏ mắt ? Bất quá thực lực của U Minh Điện bày ra đó cho nên ai dám xằng bậy, nhưng khi có người thấy được chút cơ hội liền bỏ qua. Bởi vậy bang phái hạ thủ với U Minh Điện cũng phải có.

      “Cái gì ?” Nam Cung Liệt đột nhiên kinh hô ra tiếng, “Cậu Đoạn Phi Ưng còn sống ?”

      An Thụy di chuyển chuột nhìn người màn hình máy tính, trầm giọng , “ là Đoạn Phi Ưng. gia nhập vào Hắc Diễm bang, người chết lúc trước chỉ là thế thân.”

      Lúc trước khi đuổi giết Đoạn Phi Ưng, Đoạn Phi Ưng chạy trốn xe phát nổ rơi xuống biển đương nhiên tìm được thi thể.

      Nam Cung Liệt nguy hiểm híp mắt, “Xem ra tính lợi dụng Hắc Diễm bang để đợi thời cơ trở lại !”

      An Thụy trầm giọng , “Mục đích của quá ràng, cậu báo với lão đại tiếng .”

      Nam Cung Liệt sắc mặt dịu ít, “Tôi cho lão đại biết nhưng chỉ sợ bây giờ lão đại có thời gian để ý tới việc này.”

      “Làm sao vậy ?”

      “Chị dâu mang thai !”…

      An Thụy trầm mặc chút, như vậy chỉ sợ lão đại có thời gian để ý tới việc này. “Vậy cậu vất vả chút rồi !” Hắc Diễm bang mà lại muốn phản động sao ? tại U Minh Điện và Ám Dạ liên hợp, Hắc Diễm bang nho vốn cần để vào mắt nhưng bọn họ cũng khinh địch.

      Nam Cung Liệt thở dài tiếng, “Tôi biết !” Ngày nghỉ của a ! Lại bị hỏng rồi a.

      *****

      Mạc Mạc lưỡng lự trước tập đoàn Tuyệt Thế sau lúc lâu cuối cùng cũng có dũng khí vào, “Tôi tìm Bùi Diệc !”

      Mấy ngày nay suy nghĩ thông suốt, Bùi Diệc đối với rất tốt, chính là vô tâm tin tình cảm của . Cho rằng đối với có mục đích nên luôn làm ra chuyện tổn thương . biết mình rất ngốc, muốn vì thể diện của mình mà cứ như vậy để mất , cho nên mới có thể đến xin tha thứ. muốn cho biết trong lòng , là người quan trọng nhất. lại vì người khác mà tổn thương nữa. [Vũ: haiz, sao biết trân trọng]

      trước quầy tiếp tân nhìn lễ phép hỏi, “Xin hỏi tiểu thư có hẹn trước ?”

      có”

      “Vậy… Vũ Văn tổng giám đốc…” trước quầy tiếp tân làm sao có thể biết nhân vật quan trọng trong giới kinh doanh này.

      Mạc Mạc quay đầu nhìn lại thấy đứng phía sau là người đàn ông thua Bùi Diệc. Đôi mắt hoa đào dài tràn ngập đa tình, đáy mắt thâm thúy lại mang theo tia vô tình, rất mâu thuẫn. Mũi cao thẳng, đôi môi độ dày vừa phải hơi nhếch lên làm cho người ta cảm giác có chút bí hiểm. người tản ra hơi thở chững chạc so với độ tuổi, tóc ngắn đen dày mang theo chút hỗn độn. Có phần ngang bướng trong ổn định, trong trầm ổn lộ ra chút ngang ngạnh.

      Vũ Văn Lạc liếc mắt nhìn Mạc Mạc cái, bộ dáng này giống với bạn của Bùi Diệc. Hơi suy nghĩ chút, đoán này có thể là người làm cho Bùi Diệc động lòng nhưng bộ dáng dường như rất tiều tụy. Chẳng lẽ cãi nhau ? Nhưng xem bộ dáng Bùi Diệc giống a !

      Vũ Văn Lạc với trước quầy tiếp tân, “Tôi tìm Bùi Diệc. Vị tiểu thư này là bạn của phó tổng các .”

      trước quầy tiếp tân lễ phép cười , “Hai vị xin mời !”

      Bởi vì lần trước Kiều Bối Nhi đến công ty bị trước quầy tiếp tân ngăn lại, sau đó Bùi Diệc tránh cho chuyện như vậy tiếp tục xảy ra đặc biệt nhắc bộ phận nhân phải chọn người có năng lực tốt chút. Cho nên trước quầy tiếp tân này biểu tốt cũng là bình thường.

      Mạc Mạc phía sau Vũ Văn Lạc, giọng , “Cám ơn !”

      Vũ Văn Lạc gì, lập tức đến văn phòng của Bùi Diệc.

      “Cốc cốc”

      “Mời vào…”

      Cửa bị mở ra, Bùi Diệc ngẩng đầu nhìn, “Lạc ?” Sau đó nhìn đến người phía sau cậu ta có chút kinh ngạc, “Mạc Mạc ?” Sao bọn họ lại có thể cùng nhau ?

      Vũ Văn Lạc thản nhiên , “Tôi ở dưới lầu gặp ấy nên nhân tiện dẫn ấy tới.”

      Bùi Diệc gật đầu, vươn tay cầm điện thoại bàn, “Hai ly cà phê !”

      “Tìm tôi có việc ? Chuyện công hay là chuyện tư ?” Lúc này mới nhớ tới tối hôm qua Vũ Văn Lạc có gọi cho nhưng lại cho người ta có cơ hội chuyện.

      Mạc Mạc đứng ở bên, có chút mất tự nhiên. Bùi Diệc nhìn cái, lễ phép , “Ngồi .”

      Vũ Văn Lạc nhìn hai người, nhìn ra này có ý với Bùi Diệc nhưng ánh mắt Bùi Diệc nhìn này lại làm cho nghi ngờ. Chẳng lẽ nhìn người ?

      Mạc Mạc nhíu mày ngồi xuống bên, ngực có chút đau vì Bùi Diệc lạnh lùng với . Vì sao đến bây giờ mới có thể nhìn khi nào dịu dàng là , khi nào chính là lễ phép khách sáo ?

      Bùi Diệc đảo mắt nhìn về phía Vũ Văn Lạc, Vũ Văn Lạc mở miệng “Tôi muốn chuyện hợp tác với Tư Minh Dạ.”

      Bùi Diệc nhíu mày, “Chuyện hợp tác tôi có thể toàn quyền phụ trách !”

      Vũ Văn Lạc cũng quanh co lòng vòng mà thẳng, “Tôi muốn gặp Tư Minh Dạ !…”

      Bùi Diệc nhìn thở dài , “Lạc, ấy bây giờ rất hạnh phúc, cậu cần gì phải quấy rầy ấy nữa ?” nhìn ra Vũ Văn Lạc cam lòng nhiều hơn.

      “Cậu bảo tôi đừng quấy rầy ấy ? Bởi vì Tư Minh Dạ ấy ? Cậu vốn nghĩ tới tôi cũng ấy sao ?” Huống chi Bối Nhi là vợ của phải sao ?

      Bùi Diệc nhíu mày , “ phải tôi thiên vị giúp lão đại mà là lão đại so với cậu càng ấy hơn. ấy, cậu chẳng qua là mất người phụ nữ. Mà lão đại là mất toàn bộ thế giới !” Nếu cậu ta chị dâu làm sao có thể để tiểu tẩu tử chịu ủy khuất như vậy ? khi như vậy, vì sao dứt khoát chút buông tay ?

      Nếu cậu ta cố ý nắm chặt buông, người cuối cùng bị thương chỉ có thể là cậu ta ! em với nhau mới có thể tốt bụng khuyên bảo, nhưng Vũ Văn Lạc sao có thể nghe lọt tai ?

      “Cậu cho Tư Minh Dạ biết tôi muốn gặp ta, ta có gặp hay do ta quyết định !”

      Bùi Diệc lắc đầu biết làm thế nào, gọi cho Tư Minh Dạ, “Lão đại…”

      Tư Minh Dạ nghe xong nguy hiểm híp mắt. Xem ra Vũ Văn Lạc vẫn chịu hết hy vọng a ! Kiều Bối Nhi sáp lại đây, “Làm sao vậy ?”

      Tư Minh Dạ khẩn trương ôm vào trong lòng, “Cẩn thận chút !”

      Kiều Bối Nhi hết chỗ rồi, “Dạ, em là mang thai chứ phải bị bệnh nan y, vốn thể bắt em luôn nằm giường động chút cũng cho ?”

      Những ngày như vậy rất khó sống a. Cũng may ở cùng , nếu cũng nhàm chán đến chết mất. Nhưng lâu hoạt động vẫn là cảm thấy cả người khó chịu, rất muốn tìm người đánh trận. Được rồi ! Kỳ cũng lâu, ngày cũng chưa hết nhưng có thể đoán trước khi sinh đứa ra, trải qua những ngày như vậy.

      Bùi Diệc nghe đối thoại bên kia nhịn được trừng mắt nhìn. Chị dâu mang thai ?

      Mạc Mạc vẫn nhìn Bùi Diệc, bọn họ còn có khả năng ? Trong lòng luôn tự an ủi Bùi Diệc nhất định tha thứ cho !

      Tư Minh Dạ lo lắng chút rồi “Bảo ngày mai đến công ty gặp tôi !” Cúp điện thoại, chống lại ánh mắt hỏi của Kiều Bối Nhi giọng , “Vũ Văn Lạc muốn gặp !”

      Kiều Bối Nhi tựa vào trong lòng cười , “ ta có thể dùng tiền mua em trở về hay ?”

      Tư Minh Dạ hôn môi cái, “Dù nhiều tiền cũng bán !”

      Bùi Diệc buông điện thoại, “Lão đại ngày mai đến công ty !”

      Vũ Văn Lạc gật đầu, “Tôi trước !”

      Bùi Diệc cũng có giữ lại, chỉ là nhíu mày nhìn bóng dáng rời .

      “Diệc…”

      Bùi Diệc thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Mạc Mạc, “Có việc gì ?”

      Mạc Mạc hít sâu hơi, nhìn , “ xin lỗi. Em biết em làm sai rất nhiều chuyện, có thể tha thứ cho em ?” Mạc Mạc chờ đợi nhìn , hy vọng đoạn cảm tình này cứ như vậy qua, thương !
      AikoNguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :