1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác ma chúc phúc - Nhược Thủy Lưu Ly (c130/130)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 64

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Ba người trò chuyện rất vui vẻ, qua lúc lâu Vũ Văn Lạc mới nhớ tới Kiều Bối Nhi, lên tiếng,“Bối Nhi, mau tới đây !”

      Kiều Bối Nhi nghiêng đầu nhìn cái, bĩu môi,“ cần !”

      Thấy ngang bướng như thế, Vũ Văn Lạc khỏi nhíu mày, ngược lại nghĩ đến mất trí nhớ, trong lòng có chút hết cách, dịu dàng dỗ,“Bối Nhi ngoan, đây là mẹ chồng của em, Bối Nhi phải lễ phép !”

      Kiều Bối Nhi trong lòng liếc mắt xem thường, lễ phép ? Ở nhà Dạ cũng cần lễ phép ! Cho nên…

      Lục Mạn Nhã nhịn được nhíu mày, với Kiều Bối Nhi càng thêm bất mãn. Vũ Văn Lạc nhìn biểu tình của mẹ mình có chút đau đầu, cái này chỉ sợ lại càng yên bình rồi,“Mẹ, Bối Nhi mất trí nhớ, cái gì cũng biết !”

      Lục Mạn Nhã hừ ,“Vậy phải giống như con ngốc sao ?”

      “Mẹ…” Vũ Văn Lạc muốn cái gì lại bị Lục Mạn Nhã trừng mắt nhìn lại, trong lòng rất bất đắc dĩ. quản lý tập đoàn cũng có vất vả như khi đối mặt với người mẹ này.

      Lục Mạn Nhã cũng thêm gì nữa, con mình vẫn là mình hiểu. Vũ Văn Cận là thiếu niên nghịch ngợm, mà Vũ Văn Lạc, chỉ cần dồn ép có chuyện gì. Nhưng khi dồn ép khiến nổi nóng, chuyện gì cũng làm được. Tựa như lúc trước ép kết hôn vậy, cho nên bà tại cũng cố gắng làm quá đáng.

      Con ngốc ? Kiều Bối Nhi nguy hiểm híp mắt, sau đó nghiêng đầu, vẻ mặt mờ mịt nhìn Lục Mạn Nhã, trong mắt đều là vô tội,“Mẹ chồng ? Bà mẹ chồng sao ? Tôi thích bà mẹ chồng này !” Nhớ lại giờ lại giả bộ mất trí nhớ, giả như thế nào cũng giống !

      Lục Mạn Nhã tức giận đến thiếu chút nữa phá hủy hình tượng cao quý của mình, ngón tay run run chỉ vào Kiều Bối Nhi,“Đây là thái độ đối với mẹ chồng của mình sao ?” Bà mẹ chồng ? Tuy rằng hai con của bà đều lớn như vậy nhưng bà nhìn qua cũng còn rất trẻ !

      Kiều Bối Nhi giống như bị bà dọa, sợ hãi co người, ôm chặt Tiểu Hùng. Trong mắt nước mắt lăn lăn, ủy khuất móm miệng, lại nhịn xuống khóc ra ngoài
      AikoNguyenChris thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 65

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Nhìn bộ dáng luống cuống, Tư Minh Dạ ánh mắt lộ ra mỉm cười. Kiều Bối Nhi nhịn được run run khóe miệng, khó trách lại dễ dàng để như vậy, hóa ra sớm có chủ ý rồi !

      Che giấu tốt kinh ngạc của mình, Kiều Bối Nhi lau miệng, nhìn Kiều Tịch Nhan đối diện bộ dáng chật vật lúc này, vẻ mặt vô tội hỏi,“Chị, chị làm sao vậy ?”

      Kiều Tịch Nhan nghiến răng ken két, ta cư nhiên còn hỏi làm sao vậy ?

      đợi Kiều Tịch Nhan bùng nổ, Lục Mạn Nhã lên tiếng mắng,“Con riêng chính là con riêng, chút khuôn phép cũng biết !” khó tưởng tượng phu nhân Vũ Văn bình thường cao quý tao nhã lúc này bộ dáng lại chanh chua !

      Vũ Văn Lạc nhịn được nhíu mày,“Mẹ…” Bối Nhi cũng phải cố ý, bà có cần khó nghe như vậy ? Hơn nữa tại Tư Minh Dạ còn ở đây, này giống bộ dáng gì nữa ?

      Tuy rằng Tư Minh Dạ lúc trước có trách nhiệm cầu hủy bỏ hiệp ước nhưng tại đột nhiên muốn cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác, nhưng có gây khó dễ. Hơn nữa nếu theo như lời Lục Vân, là Cận động vào người phụ nữ của ấy mới khiến ấy làm ra chuyện lý trí, cũng có thể hiểu được !

      Lục Mạn Nhã cũng nhớ đến còn có khách ở đây, cái gì nữa, chỉ bảo Kiều Tịch Nhan tẩy rửa. Mà Tư Minh Dạ cố gắng đè nén tức giận trong lòng, nếu phải sợ hỏng chuyện của Kiều Bối Nhi, chỉ sợ trực tiếp súng bắn chết bà già đáng giận kia !

      Kiều Bối Nhi nhìn cái, ý bảo đừng nóng giận. Tư Minh Dạ áp chế tức giận trong lòng, trực tiếp qua ngồi xuống bên cạnh Kiều Bối Nhi, mà Bùi Diệc cho tới bây giờ vẫn ngẩn người. Cậu lúc nãy vẫn còn kỳ quái lão đại tại sao muốn chạy đến đây ở, hóa ra chị dâu ở đây a !

      Nhưng chị dâu làm sao có thể ở đây ? Đột nhiên nhớ tới, dường như Lạc tìm được Kiều Bối Nhi, tính tính thời gian, vừa đúng là thời gian chị dâu mất tích. Đừng cho cậu biết chị dâu chính là Kiều Bối Nhi chứ !

      Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ cư nhiên trực tiếp ngồi bên cạnh Kiều Bối Nhi, nhíu mày cũng gì, chỉ dặn Kiều Bối Nhi,“Bối Nhi, thể biết lễ phép nga !”

      Kiều Bối Nhi có chút mờ mịt gật đầu, giống như căn bản hiểu lời là có ý gì.

      Bùi Diệc rốt cuộc thể lừa mình dối người, ông trời ! Tại sao có thể như vậy ? Chuyện sao có thể trở nên phức tạp như vậy ? người là lão đại, người là em, cậu nên giúp ai a ?

      Kiều Bối Nhi thừa dịp Vũ Văn Lạc cùng Lục Mạn Nhã chú ý, cười như cười nhìn Bùi Diệc cái. Bùi Diệc toàn thân cứng đờ, xong rồi ! Lúc trước trong thư phòng ba người bọn họ cái gì đều bị chị dâu nghe thấy. Theo tính cách chị dâu có thù phải trả, cậu nhất định trốn thoát đâu, đột nhiên nhớ tới lão đại trừng phạt cậu, chẳng lẽ…

      “Tư tổng muốn ăn cái gì ?”

      Tư Minh Dạ thản nhiên ,“Tùy ý !”

      Vũ Văn Lạc dặn dò phòng bếp chuẩn bị, sau đó cũng ngồi xuống theo, có chút kỳ quái nhìn Bùi Diệc,“Diệc…” Cậu ta làm sao vậy ?

      Bùi Diệc mệt mỏi ngồi xuống, xua tay ,“ có việc gì !” Sau đó lại ai oán nhìn Kiều Bối Nhi cái khiến Vũ Văn Lạc thấy rất kỳ quái !

      Người làm lại đây lấy toàn bộ thức ăn bàn dọn , Kiều Bối Nhi bất mãn bĩu môi, còn chưa có ăn xong đâu !

      Chỉ chốc lát sau, từng món thức ăn được đưa lên bàn ăn, lần này là cơm Trung. Kiều Tịch Nhan thay đồ xong mới xuất , làm cho ta hưng phấn là Vũ Văn Lạc ngồi bên cạnh , khiến cho tức giận lúc nãy trong lòng nháy mắt biến mất vô tung, khiêu khích nhìn Kiều Bối Nhi cái.

      Kiều Bối Nhi căn bản mặc kệ ta, còn chưa có ăn no đâu ! Nhìn con tôm lớn mê người đầy mỡ kia, nhịn được nuốt nước miếng, nhíu mày, đặt xa như vậy làm gì ? Nhìn Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cái miệng ăn tao nhã, Kiều Bối Nhi trong lòng suy nghĩ có nên đứng lên gắp , sau đó trong lòng liếc mắt xem thường, có cái gì phải băn khoăn chứ ? Bà già kia nếu muốn làm người đàn bà chanh chua chửi đổng để bà ta mắng là được, dù sao cũng là hủy hình tượng của bà ta, nhưng vạn nhất Dạ kiềm chế được phát cáu làm lộ làm sao bây giờ ?

      Ai… Khi nào ăn con tôm còn phải lo lắng nhiều như vậy ? Kiều Bối Nhi bộ dáng ngẩn ngơ, trong lòng ngừng đấu tranh.

      Đột nhiên con tôm được lột sạch xuất bên miệng, Kiều Bối Nhi hai mắt sáng ngời, há mồm ăn vào, quay đầu liền hôn mặt Tư Minh Dạ cái. Sau đó thân thể cứng đờ, khóe mắt thấy mọi người sắc mặt khác nhau. Vũ Văn Lạc vẻ mặt trầm, Bùi Diệc vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, Lục Mạn Nhã vẻ mặt chán ghét, Kiều Tịch Nhan lại là vẻ mặt cười nhạo, Kiều Bối Nhi rốt cuộc ý thức được mình vì con tôm mà phạm vào sai lầm rất nghiêm trọng.

      Đảo mắt, Kiều Bối Nhi đột nhiên đưa tay ôm lấy cổ Tư Minh Dạ, ngây ngốc cười ,“ trai, Bối Nhi thích nhất !” Trong lòng bất đắc dĩ cảm thán, thói quen đáng sợ !

      trai ? Vũ Văn Lạc có chút nghi ngờ, Tư Minh Dạ sao thành trai Bối Nhi ? Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cũng là vẻ mặt hoài nghi, Bùi Diệc lại cố gắng nghẹn cười. Tuy rằng cậu biết chị dâu muốn làm gì nhưng những ngày kế tiếp hẳn rất thú vị !

      Kiều Tịch Nhan vẻ mặt dịu dàng hỏi,“Bối Nhi, em phải lầm chứ ? Bối Nhi chỉ có chị , nào có trai ?”

      Kiều Bối Nhi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, buồn rầu kéo tóc,“Nhưng ấy ràng chính là trai Bối Nhi a ?” Sau đó nhìn về phía Tư Minh Dạ, chu miệng hỏi,“, đúng ?”

      Vũ Văn Lạc, Kiều Tịch Nhan cùng Lục Mạn Nhã đều nhìn về phía Tư Minh Dạ, chỉ thấy Tư Minh Dạ thản nhiên gật đầu.

      Trong lúc nhất thời nhìn tôi, tôi nhìn , đối với Kiều Bối Nhi bọn họ vẫn biết chỉ có chị , ở đâu ra trai ? Hơn nữa trai này còn là nhân vật lớn như vậy !

      Vũ Văn Lạc nhíu mày nhìn hai người, người Bối Nhi có nhiều bí mật nhưng tại cái gì cũng nhớ . hỏi cũng hỏi ra, khiến người ta điều tra cái gì cũng điều tra được, dường như chưa từng hiểu !

      đúng ! Cho dù Tư Minh Dạ trai Bối Nhi nhưng Bối Nhi ràng cái gì cũng quên, sao có thể nhớ mình có trai chứ ? Vũ Văn Lạc thử hỏi,“Bối Nhi, em khi nào quen biết Tư tổng ?”

      Kiều Bối Nhi rất vô tội ,“Tôi biết ấy a !”

      “Khụ khụ… Khụ khụ…”

      “Diệc ?” Vũ Văn Lạc quay đầu nhìn về phía Bùi Diệc đột nhiên ho khan.

      Bùi Diệc khoát tay áo, khó khăn ,“ có việc gì… Chỉ là bị sặc…”

      Tư Minh Dạ gật đầu, phụ họa ,“Tôi cùng bé cưng rất có duyên, cho nên về sau ất chính là em tôi !” mặt có biểu tình gì, trong lòng lại nghĩ, như vậy, về sau cho dù có chút động tác thân mật cũng khiến người khác hoài nghi.

      Nhìn mặt chút thay đổi, ai cũng hoài nghi dối. Lục Mạn Nhã nhíu mày, Kiều Tịch Nhan lại dấu vết trừng mắt nhìn Kiều Bối Nhi cái, cư nhiên tùy tiện cũng có thể quen biết trai có tiền, biết ta có phải cố ý giả ngu hay !

      Vũ Văn Lạc ngược lại cảm thấy Kiều Bối Nhi quen biết trai Tư Minh Dạ này cũng tệ, có lẽ như vậy Lục Mạn Nhã lại cho rằng Kiều Bối Nhi xứng với !
      AikoNguyenChris thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 65

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Nhìn bộ dáng luống cuống, Tư Minh Dạ ánh mắt lộ ra mỉm cười. Kiều Bối Nhi nhịn được run run khóe miệng, khó trách lại dễ dàng để như vậy, hóa ra sớm có chủ ý rồi !

      Che giấu tốt kinh ngạc của mình, Kiều Bối Nhi lau miệng, nhìn Kiều Tịch Nhan đối diện bộ dáng chật vật lúc này, vẻ mặt vô tội hỏi,“Chị, chị làm sao vậy ?”

      Kiều Tịch Nhan nghiến răng ken két, ta cư nhiên còn hỏi làm sao vậy ?

      đợi Kiều Tịch Nhan bùng nổ, Lục Mạn Nhã lên tiếng mắng,“Con riêng chính là con riêng, chút khuôn phép cũng biết !” khó tưởng tượng phu nhân Vũ Văn bình thường cao quý tao nhã lúc này bộ dáng lại chanh chua !

      Vũ Văn Lạc nhịn được nhíu mày,“Mẹ…” Bối Nhi cũng phải cố ý, bà có cần khó nghe như vậy ? Hơn nữa tại Tư Minh Dạ còn ở đây, này giống bộ dáng gì nữa ?

      Tuy rằng Tư Minh Dạ lúc trước có trách nhiệm cầu hủy bỏ hiệp ước nhưng tại đột nhiên muốn cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác, nhưng có gây khó dễ. Hơn nữa nếu theo như lời Lục Vân, là Cận động vào người phụ nữ của ấy mới khiến ấy làm ra chuyện lý trí, cũng có thể hiểu được !

      Lục Mạn Nhã cũng nhớ đến còn có khách ở đây, cái gì nữa, chỉ bảo Kiều Tịch Nhan tẩy rửa. Mà Tư Minh Dạ cố gắng đè nén tức giận trong lòng, nếu phải sợ hỏng chuyện của Kiều Bối Nhi, chỉ sợ trực tiếp súng bắn chết bà già đáng giận kia !

      Kiều Bối Nhi nhìn cái, ý bảo đừng nóng giận. Tư Minh Dạ áp chế tức giận trong lòng, trực tiếp qua ngồi xuống bên cạnh Kiều Bối Nhi, mà Bùi Diệc cho tới bây giờ vẫn ngẩn người. Cậu lúc nãy vẫn còn kỳ quái lão đại tại sao muốn chạy đến đây ở, hóa ra chị dâu ở đây a !

      Nhưng chị dâu làm sao có thể ở đây ? Đột nhiên nhớ tới, dường như Lạc tìm được Kiều Bối Nhi, tính tính thời gian, vừa đúng là thời gian chị dâu mất tích. Đừng cho cậu biết chị dâu chính là Kiều Bối Nhi chứ !

      Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ cư nhiên trực tiếp ngồi bên cạnh Kiều Bối Nhi, nhíu mày cũng gì, chỉ dặn Kiều Bối Nhi,“Bối Nhi, thể biết lễ phép nga !”

      Kiều Bối Nhi có chút mờ mịt gật đầu, giống như căn bản hiểu lời là có ý gì.

      Bùi Diệc rốt cuộc thể lừa mình dối người, ông trời ! Tại sao có thể như vậy ? Chuyện sao có thể trở nên phức tạp như vậy ? người là lão đại, người là em, cậu nên giúp ai a ?

      Kiều Bối Nhi thừa dịp Vũ Văn Lạc cùng Lục Mạn Nhã chú ý, cười như cười nhìn Bùi Diệc cái. Bùi Diệc toàn thân cứng đờ, xong rồi ! Lúc trước trong thư phòng ba người bọn họ cái gì đều bị chị dâu nghe thấy. Theo tính cách chị dâu có thù phải trả, cậu nhất định trốn thoát đâu, đột nhiên nhớ tới lão đại trừng phạt cậu, chẳng lẽ…

      “Tư tổng muốn ăn cái gì ?”

      Tư Minh Dạ thản nhiên ,“Tùy ý !”

      Vũ Văn Lạc dặn dò phòng bếp chuẩn bị, sau đó cũng ngồi xuống theo, có chút kỳ quái nhìn Bùi Diệc,“Diệc…” Cậu ta làm sao vậy ?

      Bùi Diệc mệt mỏi ngồi xuống, xua tay ,“ có việc gì !” Sau đó lại ai oán nhìn Kiều Bối Nhi cái khiến Vũ Văn Lạc thấy rất kỳ quái !

      Người làm lại đây lấy toàn bộ thức ăn bàn dọn , Kiều Bối Nhi bất mãn bĩu môi, còn chưa có ăn xong đâu !

      Chỉ chốc lát sau, từng món thức ăn được đưa lên bàn ăn, lần này là cơm Trung. Kiều Tịch Nhan thay đồ xong mới xuất , làm cho ta hưng phấn là Vũ Văn Lạc ngồi bên cạnh , khiến cho tức giận lúc nãy trong lòng nháy mắt biến mất vô tung, khiêu khích nhìn Kiều Bối Nhi cái.

      Kiều Bối Nhi căn bản mặc kệ ta, còn chưa có ăn no đâu ! Nhìn con tôm lớn mê người đầy mỡ kia, nhịn được nuốt nước miếng, nhíu mày, đặt xa như vậy làm gì ? Nhìn Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cái miệng ăn tao nhã, Kiều Bối Nhi trong lòng suy nghĩ có nên đứng lên gắp , sau đó trong lòng liếc mắt xem thường, có cái gì phải băn khoăn chứ ? Bà già kia nếu muốn làm người đàn bà chanh chua chửi đổng để bà ta mắng là được, dù sao cũng là hủy hình tượng của bà ta, nhưng vạn nhất Dạ kiềm chế được phát cáu làm lộ làm sao bây giờ ?

      Ai… Khi nào ăn con tôm còn phải lo lắng nhiều như vậy ? Kiều Bối Nhi bộ dáng ngẩn ngơ, trong lòng ngừng đấu tranh.

      Đột nhiên con tôm được lột sạch xuất bên miệng, Kiều Bối Nhi hai mắt sáng ngời, há mồm ăn vào, quay đầu liền hôn mặt Tư Minh Dạ cái. Sau đó thân thể cứng đờ, khóe mắt thấy mọi người sắc mặt khác nhau. Vũ Văn Lạc vẻ mặt trầm, Bùi Diệc vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, Lục Mạn Nhã vẻ mặt chán ghét, Kiều Tịch Nhan lại là vẻ mặt cười nhạo, Kiều Bối Nhi rốt cuộc ý thức được mình vì con tôm mà phạm vào sai lầm rất nghiêm trọng.

      Đảo mắt, Kiều Bối Nhi đột nhiên đưa tay ôm lấy cổ Tư Minh Dạ, ngây ngốc cười ,“ trai, Bối Nhi thích nhất !” Trong lòng bất đắc dĩ cảm thán, thói quen đáng sợ !

      trai ? Vũ Văn Lạc có chút nghi ngờ, Tư Minh Dạ sao thành trai Bối Nhi ? Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan cũng là vẻ mặt hoài nghi, Bùi Diệc lại cố gắng nghẹn cười. Tuy rằng cậu biết chị dâu muốn làm gì nhưng những ngày kế tiếp hẳn rất thú vị !

      Kiều Tịch Nhan vẻ mặt dịu dàng hỏi,“Bối Nhi, em phải lầm chứ ? Bối Nhi chỉ có chị , nào có trai ?”

      Kiều Bối Nhi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, buồn rầu kéo tóc,“Nhưng ấy ràng chính là trai Bối Nhi a ?” Sau đó nhìn về phía Tư Minh Dạ, chu miệng hỏi,“, đúng ?”

      Vũ Văn Lạc, Kiều Tịch Nhan cùng Lục Mạn Nhã đều nhìn về phía Tư Minh Dạ, chỉ thấy Tư Minh Dạ thản nhiên gật đầu.

      Trong lúc nhất thời nhìn tôi, tôi nhìn , đối với Kiều Bối Nhi bọn họ vẫn biết chỉ có chị , ở đâu ra trai ? Hơn nữa trai này còn là nhân vật lớn như vậy !

      Vũ Văn Lạc nhíu mày nhìn hai người, người Bối Nhi có nhiều bí mật nhưng tại cái gì cũng nhớ . hỏi cũng hỏi ra, khiến người ta điều tra cái gì cũng điều tra được, dường như chưa từng hiểu !

      đúng ! Cho dù Tư Minh Dạ trai Bối Nhi nhưng Bối Nhi ràng cái gì cũng quên, sao có thể nhớ mình có trai chứ ? Vũ Văn Lạc thử hỏi,“Bối Nhi, em khi nào quen biết Tư tổng ?”

      Kiều Bối Nhi rất vô tội ,“Tôi biết ấy a !”

      “Khụ khụ… Khụ khụ…”

      “Diệc ?” Vũ Văn Lạc quay đầu nhìn về phía Bùi Diệc đột nhiên ho khan.

      Bùi Diệc khoát tay áo, khó khăn ,“ có việc gì… Chỉ là bị sặc…”

      Tư Minh Dạ gật đầu, phụ họa ,“Tôi cùng bé cưng rất có duyên, cho nên về sau ất chính là em tôi !” mặt có biểu tình gì, trong lòng lại nghĩ, như vậy, về sau cho dù có chút động tác thân mật cũng khiến người khác hoài nghi.

      Nhìn mặt chút thay đổi, ai cũng hoài nghi dối. Lục Mạn Nhã nhíu mày, Kiều Tịch Nhan lại dấu vết trừng mắt nhìn Kiều Bối Nhi cái, cư nhiên tùy tiện cũng có thể quen biết trai có tiền, biết ta có phải cố ý giả ngu hay !

      Vũ Văn Lạc ngược lại cảm thấy Kiều Bối Nhi quen biết trai Tư Minh Dạ này cũng tệ, có lẽ như vậy Lục Mạn Nhã lại cho rằng Kiều Bối Nhi xứng với !
      Chris thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 66

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Dùng cơm xong Vũ Văn Lạc dẫn Tư Minh Dạ cùng Bùi Diệc đến thư phòng, thảo luận công việc hợp tác, còn lại ba người phụ nữ ngồi ở phòng khách, mắt to trừng mắt .

      Kiều Tịch Nhan cố ý đến phòng bếp lấy bánh ngọt ăn vì biết Kiều Bối Nhi thích món điểm tâm ngọt. Lúc còn ta thường xuyên như vậy, cố ý cầm món điểm tâm ngọt ăn ở trước mặt Kiều Bối Nhi, cũng cho ăn, chắc là nay bộ dáng Kiều Bối Nhi vẫn ngây ngốc rất giống lúc trước nên nhịn được mới xuất ra chiêu trước đây.

      Lục Mạn Nhã cũng chưa gì, chỉ tao nhã uống cà phê xem tin tức, giống như căn bản thấy Kiều Bối Nhi bị khi dễ. Kiều Bối Nhi cũng kỳ vọng bà gì, bà giúp đỡ Kiều Tịch Nhan bắt nạt tốt rồi !

      Kiều Tịch Nhan thấy Kiều Bối Nhi có phản ứng gì, nhíu mày, sau đó vẻ mặt cao hứng ,“Bánh ngọt này ăn ngon , hẳn là Lạc cho thợ làm bánh tiền lương cao lắm !”

      Rốt cục Kiều Bối Nhi nhìn cái, Kiều Tịch Nhan cười càng thêm sáng lạn,“Ân, có ít bơ, ngọt mà ngấy, là món ngon !”

      Kiều Bối Nhi cảm giác duy nhất chính là, người này là tên ngu ngốc !

      Vũ Văn Lạc xuống lầu thấy màn này nhịn được nhíu mày, trong lòng có chút tức giận, nhìn về phía Kiều Bối Nhi, dịu dàng hỏi,“Bối Nhi muốn ăn món điểm tâm ngọt ?”

      Kiều Bối Nhi lắc đầu, chu miệng ,“Cái kia khó ăn muốn chết, ăn còn có thể béo lên, Bối Nhi muốn béo lên giống heo đâu, xấu lắm !” Kiều Tịch Nhan lập tức liền có khẩu vị, đem bánh ngọt đẩy ra rất xa. Trời ạ ! cư nhiên như con ngốc kia, ăn nhiều bơ như vậy, xong rồi, dáng người hoàn mỹ của a !

      Khó ăn ? ràng nhớ Bối Nhi rất thích món điểm tâm ngọt ! “Nếu Bối Nhi muốn ăn bảo người làm biết ?” Thấy Kiều Bối Nhi gật đầu, Vũ Văn Lạc mới dặn người làm pha ba ly cà phê đưa đến thư phòng.

      Kiều Bối Nhi đột nhiên ,“Phải ly sữa, trai uống sữa !”

      Vũ Văn Lạc sửng sốt chút, bật cười ,“Bối Nhi, Tư tổng thích sữa !” Nha đầu ngốc này cho là mình thích sữa người ta cũng thích sữa chứ?

      Kiều Bối Nhi cố chấp ,“ ấy là trai Bối Nhi, Bối Nhi thích sữa, ấy khẳng định cũng thích !”

      “Bối Nhi…” Vũ Văn Lạc vẻ mặt bất đắc dĩ.

      Lục Mạn Nhã rốt cục nhịn được lên tiếng,“Lạc, Tư tổng thể đắc tội, đừng để con nha đầu ngốc này phá hỏng chuyện, nên làm như thế nào làm như thế, đừng nghe nó lung tung !”

      Kiều Bối Nhi ứa nước mắt, ủy khuất ,“Người ta lung tung, trai vốn thích sữa, các người bắt nạt Bối Nhi, tôi phải cho trai biết !”

      Lục Mạn Nhã hung hăng trừng mắt Kiều Bối Nhi cái, Kiều Tịch Nhan cũng nhíu mày, nha đầu kia cư nhiên còn biết tìm chỗ dựa !

      Vũ Văn Lạc dở khóc dở cười, giọng dỗ,“ đây bảo người ta đưa thêm ly sữa lên, được ?”

      Kiều Bối Nhi gật đầu, miệng còn thầm ,“ trai vốn thích sữa mà !”

      Vũ Văn Lạc vội vã lên lầu, Kiều Bối Nhi cũng muốn ở lại chỗ này tùy ý hai người phụ nữ kia bắt nạt, ngoan ngoãn trở về phòng.

      Thư phòng, Tư Minh Dạ lẳng lặng tựa vào sô pha, còn Vũ Văn Lạc thảo luận cùng Bùi Diệc, vị tổng giám đốc chỉ như vật trang trí.

      “Cốc cốc…”

      Nghe tiếng gõ cửa, Vũ Văn Lạc lên tiếng ,“Tiến vào !”

      Nữ giúp việc bưng cà phê cùng sữa tiến vào, nhìn ba người đàn ông dung mạo xuất sắc nhịn được tim đập nhanh hơn, tuy rằng đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đều rất xuất sắc, nhưng vẫn có miễn dịch với soái ca a ! Nhưng người đàn ông bộ dáng rất đẹp kia lạnh nga ! Nếu có thể dịu dàng chút tốt rồi, cười rộ lên nhất định đẹp hơn !

      Tuy rằng trong lòng ngừng thầm nhưng cũng có quên trách nhiệm của mình. đến bên cạnh Tư Minh Dạ, muốn bưng cà phê lên Tư Minh Dạ lại trực tiếp đưa tay bưng sữa lên, nữ giúp việc sửng sốt chút, rất nhanh phục hồi tinh thần lại, đem hai ly cà phê đặt ở trước mặt hai người kia.

      Vũ Văn Lạc trong mắt cũng xẹt qua tia kinh ngạc, Tư Minh Dạ thích uống sữa ? Chẳng lẽ phải người nhà tiến cùng cửa ? Chỉ có Bùi Diệc biết, thói quen đó của lão đại là bị chị dâu cương quyết sửa !

      Tư Minh Dạ bưng sữa, khóe miệng gợi lên chút độ cong ràng, sau đó ngửa đầu uống cạn, ,“Chuyện còn lại tổng giám đốc Vũ Văn cùng Bùi Diệc thảo luận là được rồi, tôi nghỉ ngơi trước !”

      Vũ Văn Lạc cũng thêm gì, chỉ bảo người làm dẫn về phòng, dù sao Tư Minh Dạ ở đây cũng chuyện, hoàn toàn là Bùi Diệc làm chủ.

      Tư Minh Dạ rồi, Bùi Diệc nhịn được hỏi,“Lạc, mẹ của cậu giống như thích nhị tiểu thư Kiều gia !”

      Vũ Văn Lạc đau đầu ,“Mẹ tôi cảm thấy Bối Nhi chỉ là đứa con riêng xứng với tôi !”

      Bùi Diệc uống hớp cà phê, hỏi,“Nếu mẹ cậu lấy cái chết bức cậu ly hôn với Kiều Bối Nhi, cậu làm như thế nào ?”

      Vũ Văn Lạc nhíu mày, biết trả lời vấn đề tính giả dụ này như thế nào, Bùi Diệc cũng làm khó ,“Được rồi, chúng ta vẫn chính !” Trong lòng cũng có tính toán, tuy Vũ Văn Lạc, Vân Thiên cùng có quan hệ tốt lắm, nhưng có số việc cũng vì là em mà nhượng bộ. Tựa như Vũ Văn Lạc để cho người ta uy hiếp đến tập đoàn Vũ Văn, Vân Thiên để cho người ta tổn hại đến Vân Môn, mà , phản bội lão đại, đây cũng là ăn ý giữa bọn họ !

      Lúc nãy nhìn thấy Kiều Bối Nhi, trong nháy mắt có chút khó xử nhưng mặc kệ như thế nào, chị dâu là người của lão đại, hơn nữa chị dâu cũng lão đại, tuy rằng giấu diếm Vũ Văn Lạc có chút có lỗi nhưng tuyệt đối ủng hộ lão đại !

      Hơn nữa xem ra Lạc cũng phải thương chị dâu như vậy, nhưng lão đại nếu mất chị dâu … Nghĩ đến bộ dáng lúc trước của Tư Minh Dạ, trong lòng còn sợ hãi, nếu chị dâu trở về, lão đại chết !

      Kiều Bối Nhi trở về phòng cũng có chuyện làm, dứt khoát mở nước gục trong bồn tắm lớn. Trong lòng suy nghĩ phải như thế nào để Vũ Văn Lạc dẫn về nhà tổ. Vũ Văn Liệt gặp qua, cũng là tên cáo già, muốn từ người ông ta để biết vật kia đặt ở đâu dường như cũng rất khó !

      Tiếng vang “răng rắc” rất vang lên, Kiều Bối Nhi ngẩng đầu liền thấy Tư Minh Dạ nghênh ngang đến,“ vào bằng cách nào ?”

      Tư Minh Dạ nhíu mày,“Em cảm thấy cái khóa kia khóa được ?”

      Kiều Bối Nhi lại mệt mỏi nằm sấp lại, khẳng định khóa được ! Nghiêng đầu nhìn Tư Minh Dạ chuẩn bị cởi quần áo, Kiều Bối Nhi có chút khó xử,“ tại là ban ngày !”

      Tư Minh Dạ câu môi cười ,“ muốn làm cái gì sao ?”

      Kiều Bối Nhi càng thêm khó xử,“Em có em nghi ngờ muốn làm gì sao ? Ban ngày Vũ Văn Lạc bất cứ lúc nào cũng có thể tìm , nếu bị lộ làm sao bây giờ ?”

      Tư Minh Dạ vừa cởi quần áo vừa chút để ý ,“Nếu bị phát , cùng lắm liên hợp Ám Dạ cùng U Minh Điện trực tiếp cướp vật kia là được !”

      Kiều Bối Nhi nhíu mày,“ có biết ?”

      Tư Minh Dạ bước vào bồn tắm lớn, đem ôm trong lòng, khẽ cười,“Em cho là có mấy người có thể cùng bất phân thắng bại ?” A… nghĩ tới, tùy ý nhặt người cũng có thể đem Dạ đế nhặt về nhà !

      Kiều Bối Nhi đưa tay để trong ngực , nhíu mày ,“ cẩn thận chút, miệng vết thương thể dính nước !” Nhìn vết thương vai , Kiều Bối Nhi trong mắt ý lạnh chợt lóe qua, sau đó bĩu môi oán giận ,“ nghĩ vài ngày lại đến đây sao ?”

      Tư Minh Dạ buộc chặt cánh tay, giọng ,“ nhớ em…”

      Kiều Bối Nhi đưa tay ôm thắt lưng của , đầu tựa vào vai phải của , rầu rĩ ,“Em cũng rất nhớ !”

      Tư Minh Dạ khóe miệng giơ lên, hôn lên trán rồi hỏi,” ra thứ mà em muốn trộm là cái gì ?” Có thể làm cho tiêu phí nhiều tâm tư, núp ở Vũ Văn gia như vậy, chắc là vật gì đó rất khó.
      AikoNguyenChris thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 67

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Kiều Bối Nhi híp mắt ,“Ngay cả quỷ cũng sợ cái đó !”

      Tư Minh Dạ nghe vậy nhíu mày, Kiều Bối Nhi ở vai cọ cọ mới thở dài tiếp tục ,“Từ hơn năm trước Ám Dạ yên bình rồi.”

      “Ân ?” Tư Minh Dạ nhéo hai má của , mặc dù chưa từng chứng kiến qua năng lực của nhưng trực giác của cho rằng, có ở Ám Dạ đến mức như vậy mới đúng.

      Kiều Bối Nhi bất mãn kéo tay mặt xuống, oán giận ,“Đừng nhéo, cẩn thận tạo thành mặt bánh nướng đó !”

      “Ha ha…” Tư Minh Dạ nắm chặt cánh tay, hôn mặt cái, cười ,“Yên tâm, cho dù là mặt bánh nướng cũng ghét bỏ em !”

      Kiều Bối Nhi giơ nắm tay lên, hung tợn ,“ dám ghét bỏ thử xem !”

      ràng nay hoàn toàn thay đổi thành người khác nhưng bọn họ ở chung lại có chút được tự nhiên, cách phù hợp tự nhiên như vậy làm cho người ta trong lòng nhịn được dâng lên cảm giác vui sướng.

      Tư Minh Dạ cầm lấy tay cắn cắn, Kiều Bối Nhi cũng mặc kệ , chỉ nhíu mày ,“ hẳn là biết Ám Dạ ngoại trừ em ra, còn có năm tên sát thủ kim bài, trong đó có người là Vân Huyên. Lúc trước tự nguyện gia nhập huấn luyện sát thủ Ám Dạ, khi đó đầu lĩnh vẫn còn, biểu của ta cũng tệ lắm, đúng lúc nhận được vị trí thứ năm của sát thủ kim bài. Nhưng dã tâm của ta , ngay từ đầu nhắm vị trí đầu lĩnh, nhưng em ngay từ đầu làm đầu lĩnh hạ nhiệm đến đào tạo, cuối cùng cũng thuận lợi tiếp nhận vị trí đầu lĩnh. Vân Huyên cam lòng, liền bắt đầu mượn sức sát thủ kim bài, năm tên sát thủ kim bài chỉ có hai người hoàn toàn trung thành với em.”

      Tư Minh Dạ nhíu mày,“Sát thủ cũng phải dễ mượn sức như vậy !”

      Kiều Bối Nhi khẽ cười ,“Phần lớn mọi người sợ chết !”

      “Em Vân Huyên chính là tên sát thủ kim bài thứ năm !” Tên sát thủ kim bài thứ năm là sát thủ kim bài kém cỏi nhất, muốn uy hiếp người so với mình còn lợi hại hơn tất nhiên phải có gì đó dựa vào.

      Kiều Bối Nhi thở dài ,“Thế giới to lớn có, Vân Huykhóa cửa sao ?”
      AikoNguyenChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :