1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác ma chúc phúc - Nhược Thủy Lưu Ly (c130/130)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 48

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Hứa Nhã Lệ nhịn được run chút, ràng là con trai của bà, bà lại nhịn được sợ hãi, nếu phải có việc, bà muốn đến tìm .

      Hạ Duy Y trong mắt vui vẻ, xoay người liền nhào vào trong lòng Tư Minh Dạ, người cọ cọ, ủy khuất cáo trạng,“Dạ, người phụ nữ xấu xa kia bắt nạt người ta !”

      Tư Minh Dạ đưa tay ôm , tầm mắt lạnh như băng nhìn về phía Hứa Nhã Lệ, Hứa Nhã Lệ run lên, kiên trì ,“Mặc kệ như thế nào, mày hôm nay nhất định phải đến bệnh viện gặp Tiểu Nhu !” Tần Lôi sinh lòng bất mãn, nếu vẫn xuất ở bệnh viện, vậy hôn chỉ sợ có thể thất bại, đến lúc đó tập đoàn Kiền Vũ cũng chỉ có thể kết thúc theo thôi.

      Tư Minh Dạ vuốt sợi tóc mềm mại của Hạ Duy Y, hai mắt lại lãnh nhìn Hứa Nhã Lệ, lạnh giọng hỏi,“Bà lại làm cái gì ?”

      Lục Vân nhìn được, có chút oán giận mở miệng ,“Tổng giám đốc, tôi có thể làm chứng, mẹ cũng có bắt nạt này, là này cố ý gạt chân bà.”

      Bùi Diệc nhíu mày, cảnh cáo nhìn cậu cái,“Lục Vân !” Nếu phải biết cậu cùng nhà Vũ Văn có chút quan hệ, mới lười mở miệng.

      Lục Vân ngậm miệng, nhưng trong mắt cũng là ràng trách cứ, cậu nghĩ tới Tư Minh Dạ cư nhiên là người đúng sai chẳng phân biệt như thế, vì cư nhiên đối mẹ mình như vậy!

      Hứa Nhã Lệ vẻ mặt đau lòng, lại gượng cười vui khuyên Lục Vân,“Cậu trai này, cậu là người tốt, cần vì tôi mà đánh mất công việc của mình.”

      Bùi Diệc nhíu mày, cười lạnh tiếng, nhàn nhàn mở miệng,“ ngờ lại trở nên thông minh !” Đáng tiếc, bà cho là mình Lục Vân có thể làm khó dễ lão đại sao ?

      Hạ Duy Y ôm Tư Minh Dạ trong lòng liền cao hứng, ở người cọ tới cọ lui, nghe Bùi Diệc , bĩu môi,“Mới phải bà ta trở nên thông minh, bà ta là học theo tôi !”

      “Phốc… Ha ha…” cậu cũng quên, tình huống như vậy quả thực với quán cà phê tình hình có chút giốn. Nhưng mà chị dâu biết lợi dụng lực lượng quần chúng, Hứa Nhã Lệ này căn bản có học toàn bộ, lôi kéo người có ích lợi gì ? Ngược lại nghĩ nghĩ, cho dù là lôi kéo đám người, với lão đại cũng có tác dụng gì.

      Lục Vân nhịn được nhíu mày, cậu cũng phải đứa ngốc, ngay cả Bùi Diệc cũng nhằm vào Hứa Nhã Lệ như thế, chắc có chuyện gì cậu biết. Cậu cho rằng Bùi Diệc nịnh nọt, tuy rằng cậu đối Tư Minh Dạ biết nhưng Bùi Diệc, cậu có nghe cận qua, cho nên cậu rốt cục thông minh lựa chọn im lặng.

      Tư Minh Dạ lạnh lùng giơ môi lên,“Muốn đám hỏi kỳ cũng rất đơn giản !”

      Hứa Nhã Lệ cho là có hi vọng, trong lòng vui vẻ, vẻ mặt chờ đợi nhìn . Tư Minh Dạ châm chọc ,“Bà làm gì hao phí nhiều sức lực đến thúc ép tôi như vậy ? Bà có thể cho cha tôi cưới Tần Nhu phải là tốt lắm sao, tập đoàn Kiền Vũ cũng được cứu phải sao ?”

      “Khụ khụ…” Bùi Diệc ngờ bị nước miếng của mình làm bị sặc, lão đại lợi hại !

      Hứa Nhã Lệ biến sắc, há mồm liền mắng,“Mày đứa bất hiếu này, tao chịu nhiều đau khổ sinh ra mày, mày lại đối với tao như vậy ? Mặc kệ thế nào, mày hôm nay nhất định phải đến bệnh viện, bằng tao khiến cho toàn bộ tập đoàn Tuyệt Thế mọi người đều biết tổng giám đốc bọn họ là đứa con bất hiếu ngay cả cha mẹ cũng nhận !”

      Lục Vân nhìn bộ dáng bà giương nanh múa vuốt, vội vàng lui về phía sau từng bước, để tránh bị tai họa. Hạ Duy Y hừ tiếng, nâng mặt Tư Minh Dạ lên, an ủi,“Dạ, yên tâm, cần sợ bà ta, chỉ có ngu ngốc mới có thể tin lời người đàn bà chanh chua này !”

      Lục Vân sắc mặt cứng đờ, này phải cậu là ngu ngốc sao ? Bùi Diệc nhìn cậu ta cái, lại nhìn Hạ Duy Y trong mắt đều là giảo hoạt, buồn cười lắc lắc đầu, chắc là vừa rồi Lục Vân đối lão đại bất mãn làm cho chị dâu khó chịu, tại báo thù đây mà !

      Tư Minh Dạ trong mắt cũng khỏi lộ ra mỉm cười, đem tay bé của kéo đến bên môi hôn, dịu dàng hỏi,“Sao có nghỉ ngơi cho tốt ?”

      Hạ Duy Y ủy khuất nhìn ,“Người ta nhớ …”

      Nhìn đôi môi bĩu ra, Tư Minh Dạ ánh mắt tối sầm lại. Hạ Duy Y rụt cổ, sợ hãi nhìn trong mắt bùng lên ngọn lửa. sai cái gì sao ?

      Tư Minh Dạ vươn ngón cái nhàng vuốt ve cánh môi của , tầm mắt vẫn chưa dời, thản nhiên dặn dò,“Bùi Diệc, tôi muốn lại nhìn thấy tập đoàn Kiền Vũ nữa !” khoan nhượng lâu như vậy, loại tình cảm sinh dục ân dưỡng cái gì cũng trả xong rồi, nếu hai người này trước sau biết hối cải, vậy khiến cho bọn họ hoàn toàn hết hy vọng là được.

      Nhìn Tư Minh Dạ ôm Hạ Duy Y phải , Hứa Nhã Lệ phục hồi tinh thần lại, vội vàng kêu lên,“Mày thể làm như vậy, thể đối tập đoàn Kiền Vũ như vậy !” Hứa Nhã Lệ sắc mặt tái nhợt, Kiền Vũ nếu biết vì bà mà tập đoàn Kiền Vũ mới gặp nạn, ông nhất định giết bà !

      Bùi Diệc sớm gọi điện thoại kêu bảo an, nhìn Hứa Nhã Lệ điên cuồng giãy dụa kêu la bị kéo . Lục Vân nhìn về phía Bùi Diệc, chát chát mở miệng,“Phó tổng giám đốc…”

      Bùi Diệc vỗ vai cậu, vẻ mặt từng trải thở dài,“Lục Vân, cậu còn rất tuổi trẻ, rất nhiều người, rất nhiều chuyện bề ngoài nhìn qua cũng phải như vậy.”

      Lục Vân nhìn bóng dáng rời , thụ giáo gật đầu, sau đó nhớ tới tổng giám đốc tại khẳng định là muốn tham gia tiệc rượu, cậu là thư ký cũng phải , vội vàng theo.

      Tư Minh Dạ cùng Hạ Duy Y xe, Bùi Diệc cùng Lục Vân xe, lần này nhiều người như vậy là cho Vũ Văn Lạc đủ mặt mũi. Yến hội buổi tối là vì chúc mừng tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn kết hợp mạnh mẽ, thuận tiện thảo luận kế hoạch kế tiếp.

      Tư Minh Dạ vừa lên xe liền kéo Hạ Duy Y vào lòng, Hạ Duy Y còn chưa phản ứng lại nụ hôn của ùn ùn kéo tới. Hạ Duy Y dễ dàng tìm được khe hở có thể chuyện,“Dạ, rất vui sao ?” Hai mắt sương mù nhìn Tư Minh Dạ, cố gắng tập trung tinh thần nghiêm túc quan sát, hoàn toàn chú ý tới quần áo người mình bị lột sạch.

      Tư Minh Dạ dịu dàng mút cánh môi của , ôn nhu ,“ rất vui, bé cưng về sau phải nhớ luôn luôn nghĩ đến , biết ?” Có người nhớ đến cảm giác rất hạnh phúc !

      đợi mở miệng, Tư Minh Dạ ôm thắt lưng của , chuyển động thắt lưng cái, Hạ Duy Y kinh hô tiếng, phục hồi tinh thần lại,“Ngô… Đại sắc lang…” Cư nhiên thừa dịp chú ý lại muốn ăn .

      Bùi Diệc lười biếng tựa lưng vào ghế, miệng hát khẽ, bộ dáng nhàn nhã, đột nhiên nhớ tới cái gì, lấy điện thoại ra, ấn dãy số, vừa chuyển được liền ,“Lão đại, muốn cửa hàng trang phục trước ? Cần gọi điện thoại cho người trang điểm ?” Cũng thể để cho chị dâu mặc áo sơ mi của lão đại tham gia tiệc rượu được, xem cậu khéo hiểu lòng người !

      Nhưng nghe từ điện thoại loáng thoáng truyền đến tiếng rên khẽ, Bùi Diệc chờ bão táp tiến đến, dứt khoát quyết đoán cúp điện thoại, vẻ mặt thê thảm. Cậu xong rồi, cư nhiên có lòng tốt làm chuyện xấu, lão đại cũng là, chút ít thời gian như vậy cũng bỏ qua.
      AikoNguyenChris thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 49

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Bệnh viện

      Tần Nhu nằm giường nghỉ ngơi nhưng có ngủ, trong lòng lo lắng. Hứa Nhã Lệ lâu như vậy cũng chưa có trở về, vậy Tư Minh Dạ vẫn là chịu đến gặp .

      Tiếp tục như vậy được, biết người đàn ông kia khi nào tìm đến, ràng đối với căn bản quan trọng gì nhưng chịu buông tha . người phản bội cần phải bị trừng phạt, nhưng có phản bội a ! là bị oan ! Nhưng quả cùng người đàn ông khác xảy ra quan hệ, bảo đó chính là phản bội, bất luận là nguyên nhân gì!

      rất hối hận vì chọc phải nhưng tại cái gì cũng cần nữa. Cho dù tại xem ra dường như quên nhưng biết sớm hay muộn bắt trở về, càng thêm tàn nhẫn tra tấn , trừng phạt vì tội chạy trốn. Cho nên mặc kệ như thế nào, nhất định phải làm cho Tư Minh Dạ thương , nếu nhất định bị điên, người đàn ông kia quả thực chính là tên biến thái !

      “Két”

      tiếng vang , cửa phòng chậm rãi mở ra, Tần Nhu cả kinh,“Ai ?”

      xinh đẹp hơi thở tràn ngập lạnh giá vào phòng bệnh, Tần Nhu thấy tướng mạo người tới, suy tư chút, trong đầu linh quang chợt lóe,“Là !”

      *****

      Xe dừng lại ngoài biệt thự, Tư Minh Dạ giúp Hạ Duy Y mặc quần áo. Nhìn bộ dáng mệt rã rời, thương xót sờ trán ,“Bé cưng, mệt lắm ?”

      Nhìn bộ dáng có chút tự trách, Hạ Duy Y lắc đầu, mí mắt muốn sụp xuống, mơ mơ màng màng,“Em ngủ giấc được rồi…”

      Đem sợi tóc khuôn mặt nhắn của nhàng vén ra hai bên, Tư Minh Dạ hôn lên trán , dịu dàng ,“Ngủ , vào chút ra liền, sau đó dẫn em về nhà được ?”

      “Ân…” Nhìn muốn ngủ, Tư Minh Dạ trong mắt lộ vẻ chiều. Đặt nằm lên ghế xong, lại hôn môi cái mới mở cửa xe.

      Nhìn hai người xuống xe phía sau, Tư Minh Dạ lạnh giọng dặn dò,“Bùi Diệc, cậu ở lại !”

      “Được !” Bùi Diệc trả lời được tiếng ràng, đây đúng là thời cơ tốt lấy công chuộc tội a ! Lúc nãy nghe được thanh ái muội như vậy, lúc này lại thấy chỉ có mình Tư Minh Dạ ra, vậy chị dâu là mệt lắm rồi.

      Lục Vân theo Tư Minh Dạ vào biệt thự, mà Bùi Diệc lại đứng ngoài xe canh chừng. Cũng có người thấy cậu liền lên chào hỏi nhưng cậu cũng chỉ là đáp trả vài câu, sống chết chịu rời chiếc xe kia nửa bước. Đùa sao, phạm sai lầm lần rồi, nếu lại để chị dâu bị lạc mất, thế cậu chết cũng phải bị lột da !

      Trong biệt thự người đến người , tất cả đều là nhân vật nổi tiếng. Thấy Tư Minh Dạ xuất , tất cả hai mắt đều tỏa sáng, vội vàng vẻ mặt lấy lòng qua chào hỏi, còn có ít người cố ý dẫn theo con đến, chờ Tư Minh Dạ xuất liền đến giới thiệu.

      Bây giờ Tư Minh Dạ cùng Vũ Văn Lạc đều là nhân tài mới xuất , người lường được, bình thường gặp được lần cũng khó khăn, nhất là Tư Minh Dạ lại rất ít lộ diện. Khó có được cơ hội như vậy, tự nhiên phải đem con trang điểm xinh đẹp đến, tùy tiện được kết thân cũng tốt a ! Tuy Vũ Văn Lạc kết hôn nhưng phu nhân Vũ Văn, nhị tiểu thư Kiều gia phải mất tích sao ? Hơn nữa cho dù làm người tình mà có thể giúp đỡ công ty của mình, rất nhiều người cũng ngại bán con , vì đây là nhà quyền thế !

      Nhìn mình bị vây quanh vòng người, hơi thở lãnh người Tư Minh Dạ càng thêm nồng đậm, cảm giác được vui, trong lúc đám người chíu chít đồng thời im miệng. Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ, vội vàng tới,“Tư tổng…” Vũ Văn Lạc đối Tư Minh Dạ cũng là bội phục, có chút cảm giác hối hận vì gặp nhau quá trễ.

      Nhưng lại nghĩ rằng, Tư Minh Dạ thấy cậu, câu đầu tiên chính là,“Tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác hủy bỏ !”

      Kiều Tịch Nhan trong khoảng thời gian này vẫn rất hiền lành, lúc này cũng ngoan ngoãn đứng ở góc chớp mắt. Thấy Tư Minh Dạ, trong mắt là chút nào che giấu kinh ngạc, nhưng sau đó lại đem tầm mắt đặt người Vũ Văn Lạc. Tuy rằng người đàn ông kia vừa thấy chính là rồng trong muôn người, nhưng hơi thở lãnh người làm người ta thoải mái, vẫn là Lạc tốt hơn !

      Vũ Văn Lạc sau lúc lâu có phục hồi tinh thần lại, biệt thự vốn ồn ào đột nhiên yên tĩnh, ai dám nhiều lời. Vũ Văn Lạc lâu sau mới nhíu mày, khó hiểu hỏi,“Vì sao ? Tư tổng tại hủy bỏ, tổn thất của Tuyệt Thế so với tập đoàn Vũ Văn nhiều hơn !”

      Lục Vân trong lòng “lộp bộp” tiếng, trực giác là vì chuyện ảnh chụp kia, cậu nghĩ tới Tư Minh Dạ trực tiếp hủy bỏ như vậy. Phải biết rằng tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn lần này hợp tác, Tuyệt Thế sao cũng kiếm được hơn trăm triệu, Tư Minh Dạ cư nhiên dứt khoát bỏ qua như vậy. Hơn nữa chủ động đưa ra lời hủy bỏ, chỉ có hướng tập đoàn Vũ Văn bồi thường tiền hợp đồng, còn liên quan đến vấn đề danh dự Tuyệt Thế, thấy thế nào cũng là mất nhiều hơn được. nghĩ tới Tư Minh Dạ cư nhiên tùy hứng như vậy, tình nguyện hai bên cùng chịu thiệt cũng muốn hợp tác cùng tập đoàn Vũ Văn, xem ra kia đơn giản chỉ là người tình !

      Tư Minh Dạ thản nhiên ,“Tôi thiếu tiền !” Dứt lời, giữa bầu khí yên tĩnh ra ngoài.

      Vũ Văn Lạc mày nhíu chặt lại, hơn trăm triệu cứ như vậy còn ? Tư Minh Dạ bộ dáng giống như chút cũng đau lòng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì làm cho ta đột nhiên đưa ra quyết định như vậy ? Những người khác thở mạnh cũng dám, ai cũng nghĩ tới chuyện phát triển thành như vậy.

      Lục Vân nhìn Tư Minh Dạ xa, vội vàng thấp giọng với Vũ Văn Lạc,“ Lạc, tổng giám đốc chỉ sợ là giận Cận động vào người phụ nữ của ta !” Dứt lời, cước bộ vội vàng đuổi theo Tư Minh Dạ.

      Vũ Văn Lạc nhíu mày, Cận ? Cận gần đây phải trở nên rất theo khuôn phép cũ sao ? Hơn nữa chỉ là người phụ nữ, đáng giá Tư Minh Dạ bỏ qua hợp đồng hợp tác hơn trăm triệu sao ?

      Nghĩ lại, nếu hơn trăm triệu có thể đổi Bối Nhi về, nhất định đổi, dù sao hơn trăm triệu kia với , tuy rằng ít nhưng có thể kiếm lại.

      Nhưng vấn đề là tại Cận tựa như có cướp người phụ nữ của Tư Minh Dạ mà ? Cận nó chưa bắt đầu thất tình, nếu làm cho nó thất tình là người phụ nữ của Tư Minh Dạ, như vậy, e là Cận chỉ có ý muốn theo đuổi kia mà thôi, chỉ là như vậy, cũng đáng Tư Minh Dạ thua lỗ hơn trăm triệu, còn có danh dự Tuyệt Thế ? Bởi vì muốn cho Cận cảnh cáo ? sao biết Tư Minh Dạ cư nhiên là người lý trí như vậy ?

      Hạ Duy Y ngủ choáng váng, đưa tay sờ sờ chung quanh, như thế nào cũng sờ tới lồng ngực ấm áp, bất mãn nhíu mày, hai mắt cố gắng mở ra khe hở, mơ mơ màng màng mở cửa xe, ra bên ngoài.
      AikoNguyenChris thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 50

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Bùi Diệc nghe thấy thanh mở cửa xe, quay đầu liền thấy Hạ Duy Y lắc lắc chui ra, chân chạm vững mặt đất, chân khác lại bị vấp chút, suýt ngã mặt đất được Bùi Diệc nhanh tay chụp lại, ổn định thân thể của , oán giận ,“Chị dâu , chị cẩn thận chút, nếu chị ngã xuống tôi cũng bị xui xẻo theo !”

      Hạ Duy Y đưa tay ôm lấy cậu sờ sờ, lại giống con chó cổ cậu ngửi ngửi. Bùi Diệc lông tơ cả người dựng thẳng, chuyện cũng lưu loát,“Chị… Chị dâu … Chị làm gì ?” Trong đầu tại xuất chính là ma cà rồng chuẩn bị hút máu.

      Hai nữ sinh cách đó xa nhìn màn này nhưng lại có vẻ mặt khác nhau, trong đó người mắt đầy tim hồng,“Oa… người kia hình như là phó tổng giám đốc Tuyệt Thế nha ! rất đẹp trai nga ! ta ôm kia là bạn ta sao ? Bộ dạng đáng !” Đảo mắt nhìn về phía người bên cạnh thấy sắc mặt có chút tái nhợt, lo lắng hỏi,“Mạc Mạc, cậu làm sao vậy ? Có phải thoải mái ? Sắc mặt hơi khó coi !”

      Nữ sinh chuyện là Đồng Duyệt, là thiên kim tập đoàn Đồng thị. Tập đoàn Đồng thị , lớn cũng lớn nhưng tiệc rượu đêm nay cũng nằm trong nhóm được mời. Đồng Duyệt cảm thấy tiệc rượu như vậy rất nhàm chán cho nên mới kéo theo Mạc Mạc.

      Đồng Duyệt tuy rằng cũng là đại tiểu thư người nhà có tiền nhưng có thói quen đại tiểu thư, nên mới cùng Mạc Mạc trở thành bạn tốt.

      Mạc Mạc muốn làm cho lo lắng, cố gắng cười tươi,“ có việc gì, chỉ là đầu đột nhiên có chút choáng váng. Đồng Duyệt, mình muốn vào, mình muốn về nhà nghỉ ngơi !”

      Đồng Duyệt hoài nghi nhìn cái, gật đầu,“Tôi bảo lái xe đưa cậu về !”

      cần, tôi muốn tản bộ !”

      Nhìn Mạc Mạc bộ dáng thất hồn lạc phách, Đồng Duyệt rất lo lắng, vừa định đuổi theo,“Duyệt nhi, sao trễ như vậy mới đến ?”

      Đồng Duyệt quay đầu nhìn lại, vội vàng xin lỗi,“Cha, cha biết con thích tiệc rượu như vậy mà ! Con là nể mặt cha mới đến đó !”

      Đồng Uyên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ông bảo Đồng Duyệt tới tham gia tiệc rượu cũng phải vì công ty mình mà tình là vì Đồng Duyệt. Ông rất thích Tư Minh Dạ nên mới muốn dẫn Đồng Duyệt đến, để cho trông thấy, xem có thể thích hay . Nhưng đêm nay Tư Minh Dạ tâm trạng tựa như tốt, ông vẫn là cần nhận xui.

      Quay đầu nhìn thoáng qua Tư Minh Dạ vẻ mặt trầm cách đó xa, Đồng Uyên dẫn theo Đồng Duyệt chuẩn bị tránh ra. Đồng Duyệt theo tầm mắt của ông nhìn lại, đúng lúc thấy Tư Minh Dạ,“Đẹp trai quá !” Nhưng… Đồng Duyệt nhịn được chà cánh tay, người nọ phải rất lạnh sao ? cảm thấy từng cơn gió lạnh a !

      Hạ Duy Y sau lúc ngửi ngửi, đột nhiên đẩy Bùi Diệc ra, oán giận ,“ sao giả mạo Dạ ?”

      Bùi Diệc nhịn được run run khóe miệng, làm ơn ! Cậu khi nào giả mạo lão đại chứ ? Đảo mắt thấy Tư Minh Dạ sắc mặt trầm, Bùi Diệc trong lòng ai hô, xong đời ! chỉ có có thể lập công chuộc tội, còn phạm vào tội trọng !

      Tư Minh Dạ đem Hạ Duy Y mơ mơ màng màng kéo vào trong lòng, Hạ Duy Y như cũ người ngửi ngửi, sau đó ôm lấy cọ cọ, liền như vậy ngủ. Tư Minh Dạ nhìn khóe miệng cười ngọt ngào, trong lòng mềm nhũn, cũng lại so đo ôm người đàn ông khác. Ôm ngồi vào trong xe, nhìn Bùi Diệc, lạnh giọng ,“Trong tháng tới, chuyện công ty do mình cậu trông coi !” cùng Hạ Duy Y so đo có nghĩa là tìm Bùi Diệc gây phiền phức !

      “Vâng !” Bùi Diệc vẻ mặt mệt mỏi, nhưng ra có phản ứng khác, dù sao cũng là thói quen !

      “Tổng giám đốc…” Lục Vân lo lắng mình còn phải theo cùng .

      Bùi Diệc vỗ vai cậu,“Lão đại phải về nhà, cậu cần theo !” xong chui vào chiếc xe sau.

      Dọc theo đường chỉ nghe Bùi Diệc than thở, cậu rất hoài nghi lão đại căn bản chính là muốn lười biếng, nếu sao mỗi lần đều giao công việc của mình quăng cho cậu đây ?

      “Đùng…”

      Vốn thời tiết tốt lúc này cư nhiên bắt đầu có sấm. Bùi Diệc chà cánh tay, cậu phải chỉ là oán giận chút sao ? Chẳng lẽ còn cần thiên lôi đánh xuống ?

      “Đùng…” Mưa to kéo theo tới, mưa từ cửa kính xe chảy xuống.

      Vốn ngủ ngon trong lòng Tư Minh Dạ đột nhiên bừng tỉnh, trong mắt mang theo khủng hoảng gần như bản năng, thấy gương mặt tuyệt mỹ, cơ thể căng thẳng mới thả lỏng ít nhưng như cũ nhịn được có chút run run. Tư Minh Dạ nhíu mày, đem ôm càng chặt,“Bé cưng… ở cùng em… Đừng sợ…”

      Hạ Duy Y ôm chặt , gật đầu,“Em… em sợ…” Ân, sợ, Dạ bảo vệ !

      “Đùng…” Lại tiếng, Hạ Duy Y dùng sức chui vào trong lòng Tư Minh Dạ, trong lòng ngừng an ủi chính mình, cần sợ, đánh đến người. Nhưng mặc dù biết có việc gì trong lòng vẫn nhịn được khủng hoảng, cố lấy dũng khí ngẩng đầu nhìn Tư Minh Dạ, nước mắt lăn qua lăn lại, ủy khuất hỏi,“Dạ, em có phải rất vô dụng ?”

      Tư Minh Dạ cúi đầu hôn , dịu dàng dỗ,“Làm sao có thể ? Bé cưng rất lợi hại !”

      “Nhưng… Nhưng mà…”

      có nhưng gì hết ! Người càng lợi hại cũng có điều gì đó sợ hãi, hiểu ?”

      Bị phân tán lực chú ý, Hạ Duy Y cũng sợ nữa, nhìn tò mò hỏi,“Dạ sợ cái gì ?”

      “Sợ em rời khỏi !”

      Hạ Duy Y khóe miệng giơ lên, cam đoan ,“Em rời khỏi Dạ, vĩnh viễn cũng !”

      “Bé cưng phải nhớ lời mình , lần sau lúc tức giận cho phép nghĩ chạy, biết ?”

      Hạ Duy Y chu miệng,“Em lần sau chạy, nhưng cho phép chọc em tức giận !”

      “Được…”

      Vẫn chuyện, Hạ Duy Y dần dần quên tiếng sấm ngoài xe, Tư Minh Dạ trong lòng nhàng thở ra, nhìn , đáy mắt u lam lưu động tất cả đều là ôn nhu.

      *****

      Mạc Mạc như người mất hồn, mặt là mưa hay nước mắt, sao lại tin lời chứ ? sao có thể tin đối xử khác với ? Khóe miệng gợi lên chút cười khổ, biết vốn chính là play boy, biết nên động tâm…

      “Nếu em gả được, tôi ngại em trở thành trong những người phụ nữ của tôi.”

      “Này , em trả giá nhiều vì hành vi của mình !”

      Lần đầu tiên khi gặp mặt, theo như lời , lại , trở thành trong những người phụ nữ của ? sao có thể kỳ vọng trở thành người duy nhất của ? Vì hành vi của mà trả giá nhiều ? Cho nên tới nay, chỉ là đùa , trả thù cái tát lúc trước sao ?

      cơn chóng mặt kéo tới, trước mắt Mạc Mạc tối sầm, ngã xuống đường.

      “Két…” Đột nhiên thắng gấp, Bùi Diệc vốn nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên mở mắt ra, nhíu mày hỏi,“Làm sao vậy ?”

      “Phó tổng giám đốc, đường hình như có người bị ngã !”

      Bùi Diệc nhíu mày, nghiêng đầu nhìn, xuyên qua kính chắn gió nhìn về phía trước, loáng thoáng thấy khuôn mặt nhắn thanh tú kia. Trong lòng căng thẳng, mở cửa xe liền xông ra ngoài, ôm người cả người lạnh như băng, Bùi Diệc chỉ cảm thấy trái tim thắt chặt, ngốc này sao có thể té xỉu ở đây ? “Mạc Mạc…”

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Bùi Diệc nghe thấy thanh mở cửa xe, quay đầu liền thấy Hạ Duy Y lắc lắc chui ra, chân chạm vững mặt đất, chân khác lại bị vấp chút, suýt ngã mặt đất được Bùi Diệc nhanh tay chụp lại, ổn định thân thể của , oán giận ,“Chị dâu , chị cẩn thận chút, nếu chị ngã xuống tôi cũng bị xui xẻo theo !”

      Hạ Duy Y đưa tay ôm lấy cậu sờ sờ, lại giống con chó cổ cậu ngửi ngửi. Bùi Diệc lông tơ cả người dựng thẳng, chuyện cũng lưu loát,“Chị… Chị dâu … Chị làm gì ?” Trong đầu tại xuất chính là ma cà rồng chuẩn bị hút máu.

      Hai nữ sinh cách đó xa nhìn màn này nhưng lại có vẻ mặt khác nhau, trong đó người mắt đầy tim hồng,“Oa… người kia hình như là phó tổng giám đốc Tuyệt Thế nha ! rất đẹp trai nga ! ta ôm kia là bạn ta sao ? Bộ dạng đáng !” Đảo mắt nhìn về phía người bên cạnh thấy sắc mặt có chút tái nhợt, lo lắng hỏi,“Mạc Mạc, cậu làm sao vậy ? Có phải thoải mái ? Sắc mặt hơi khó coi !”

      Nữ sinh chuyện là Đồng Duyệt, là thiên kim tập đoàn Đồng thị. Tập đoàn Đồng thị , lớn cũng lớn nhưng tiệc rượu đêm nay cũng nằm trong nhóm được mời. Đồng Duyệt cảm thấy tiệc rượu như vậy rất nhàm chán cho nên mới kéo theo Mạc Mạc.

      Đồng Duyệt tuy rằng cũng là đại tiểu thư người nhà có tiền nhưng có thói quen đại tiểu thư, nên mới cùng Mạc Mạc trở thành bạn tốt.

      Mạc Mạc muốn làm cho lo lắng, cố gắng cười tươi,“ có việc gì, chỉ là đầu đột nhiên có chút choáng váng. Đồng Duyệt, mình muốn vào, mình muốn về nhà nghỉ ngơi !”

      Đồng Duyệt hoài nghi nhìn cái, gật đầu,“Tôi bảo lái xe đưa cậu về !”

      cần, tôi muốn tản bộ !”

      Nhìn Mạc Mạc bộ dáng thất hồn lạc phách, Đồng Duyệt rất lo lắng, vừa định đuổi theo,“Duyệt nhi, sao trễ như vậy mới đến ?”

      Đồng Duyệt quay đầu nhìn lại, vội vàng xin lỗi,“Cha, cha biết con thích tiệc rượu như vậy mà ! Con là nể mặt cha mới đến đó !”

      Đồng Uyên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ông bảo Đồng Duyệt tới tham gia tiệc rượu cũng phải vì công ty mình mà tình là vì Đồng Duyệt. Ông rất thích Tư Minh Dạ nên mới muốn dẫn Đồng Duyệt đến, để cho trông thấy, xem có thể thích hay . Nhưng đêm nay Tư Minh Dạ tâm trạng tựa như tốt, ông vẫn là cần nhận xui.

      Quay đầu nhìn thoáng qua Tư Minh Dạ vẻ mặt trầm cách đó xa, Đồng Uyên dẫn theo Đồng Duyệt chuẩn bị tránh ra. Đồng Duyệt theo tầm mắt của ông nhìn lại, đúng lúc thấy Tư Minh Dạ,“Đẹp trai quá !” Nhưng… Đồng Duyệt nhịn được chà cánh tay, người nọ phải rất lạnh sao ? cảm thấy từng cơn gió lạnh a !

      Hạ Duy Y sau lúc ngửi ngửi, đột nhiên đẩy Bùi Diệc ra, oán giận ,“ sao giả mạo Dạ ?”

      Bùi Diệc nhịn được run run khóe miệng, làm ơn ! Cậu khi nào giả mạo lão đại chứ ? Đảo mắt thấy Tư Minh Dạ sắc mặt trầm, Bùi Diệc trong lòng ai hô, xong đời ! chỉ có có thể lập công chuộc tội, còn phạm vào tội trọng !

      Tư Minh Dạ đem Hạ Duy Y mơ mơ màng màng kéo vào trong lòng, Hạ Duy Y như cũ người ngửi ngửi, sau đó ôm lấy cọ cọ, liền như vậy ngủ. Tư Minh Dạ nhìn khóe miệng cười ngọt ngào, trong lòng mềm nhũn, cũng lại so đo ôm người đàn ông khác. Ôm ngồi vào trong xe, nhìn Bùi Diệc, lạnh giọng ,“Trong tháng tới, chuyện công ty do mình cậu trông coi !” cùng Hạ Duy Y so đo có nghĩa là tìm Bùi Diệc gây phiền phức !

      “Vâng !” Bùi Diệc vẻ mặt mệt mỏi, nhưng ra có phản ứng khác, dù sao cũng là thói quen !

      “Tổng giám đốc…” Lục Vân lo lắng mình còn phải theo cùng .

      Bùi Diệc vỗ vai cậu,“Lão đại phải về nhà, cậu cần theo !” xong chui vào chiếc xe sau.

      Dọc theo đường chỉ nghe Bùi Diệc than thở, cậu rất hoài nghi lão đại căn bản chính là muốn lười biếng, nếu sao mỗi lần đều giao công việc của mình quăng cho cậu đây ?

      “Đùng…”

      Vốn thời tiết tốt lúc này cư nhiên bắt đầu có sấm. Bùi Diệc chà cánh tay, cậu phải chỉ là oán giận chút sao ? Chẳng lẽ còn cần thiên lôi đánh xuống ?

      “Đùng…” Mưa to kéo theo tới, mưa từ cửa kính xe chảy xuống.

      Vốn ngủ ngon trong lòng Tư Minh Dạ đột nhiên bừng tỉnh, trong mắt mang theo khủng hoảng gần như bản năng, thấy gương mặt tuyệt mỹ, cơ thể căng thẳng mới thả lỏng ít nhưng như cũ nhịn được có chút run run. Tư Minh Dạ nhíu mày, đem ôm càng chặt,“Bé cưng… ở cùng em… Đừng sợ…”

      Hạ Duy Y ôm chặt , gật đầu,“Em… em sợ…” Ân, sợ, Dạ bảo vệ !

      “Đùng…” Lại tiếng, Hạ Duy Y dùng sức chui vào trong lòng Tư Minh Dạ, trong lòng ngừng an ủi chính mình, cần sợ, đánh đến người. Nhưng mặc dù biết có việc gì trong lòng vẫn nhịn được khủng hoảng, cố lấy dũng khí ngẩng đầu nhìn Tư Minh Dạ, nước mắt lăn qua lăn lại, ủy khuất hỏi,“Dạ, em có phải rất vô dụng ?”

      Tư Minh Dạ cúi đầu hôn , dịu dàng dỗ,“Làm sao có thể ? Bé cưng rất lợi hại !”

      “Nhưng… Nhưng mà…”

      có nhưng gì hết ! Người càng lợi hại cũng có điều gì đó sợ hãi, hiểu ?”

      Bị phân tán lực chú ý, Hạ Duy Y cũng sợ nữa, nhìn tò mò hỏi,“Dạ sợ cái gì ?”

      “Sợ em rời khỏi !”

      Hạ Duy Y khóe miệng giơ lên, cam đoan ,“Em rời khỏi Dạ, vĩnh viễn cũng !”

      “Bé cưng phải nhớ lời mình , lần sau lúc tức giận cho phép nghĩ chạy, biết ?”

      Hạ Duy Y chu miệng,“Em lần sau chạy, nhưng cho phép chọc em tức giận !”

      “Được…”

      Vẫn chuyện, Hạ Duy Y dần dần quên tiếng sấm ngoài xe, Tư Minh Dạ trong lòng nhàng thở ra, nhìn , đáy mắt u lam lưu động tất cả đều là ôn nhu.

      *****

      Mạc Mạc như người mất hồn, mặt là mưa hay nước mắt, sao lại tin lời chứ ? sao có thể tin đối xử khác với ? Khóe miệng gợi lên chút cười khổ, biết vốn chính là play boy, biết nên động tâm…

      “Nếu em gả được, tôi ngại em trở thành trong những người phụ nữ của tôi.”

      “Này , em trả giá nhiều vì hành vi của mình !”

      Lần đầu tiên khi gặp mặt, theo như lời , lại , trở thành trong những người phụ nữ của ? sao có thể kỳ vọng trở thành người duy nhất của ? Vì hành vi của mà trả giá nhiều ? Cho nên tới nay, chỉ là đùa , trả thù cái tát lúc trước sao ?

      cơn chóng mặt kéo tới, trước mắt Mạc Mạc tối sầm, ngã xuống đường.

      “Két…” Đột nhiên thắng gấp, Bùi Diệc vốn nhắm mắt nghỉ ngơi đột nhiên mở mắt ra, nhíu mày hỏi,“Làm sao vậy ?”

      “Phó tổng giám đốc, đường hình như có người bị ngã !”

      Bùi Diệc nhíu mày, nghiêng đầu nhìn, xuyên qua kính chắn gió nhìn về phía trước, loáng thoáng thấy khuôn mặt nhắn thanh tú kia. Trong lòng căng thẳng, mở cửa xe liền xông ra ngoài, ôm người cả người lạnh như băng, Bùi Diệc chỉ cảm thấy trái tim thắt chặt, ngốc này sao có thể té xỉu ở đây ? “Mạc Mạc…”
      AikoNguyenChris thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 51

      Edit : Phương Thiên Vũ

      Nhìn sắc mặt tái nhợt, Bùi Diệc đột nhiên cảm thấy khủng hoảng, vội vàng ôm đem lên xe, nhìn lái xe sững sờ, nổi giận quát,“Lái xe, bệnh viện nhanh lên !”

      Lái xe run lên, vội vàng lái xe, trong lòng vẫn còn kinh hoàng, trời ạ ! Vốn nghĩ tổng giám đốc khủng bố nhất, hóa ra phó tổng giám đốc cũng khủng bố như vậy. Ông vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy phó tổng giám đốc thế này. Lén nhìn ra sau từ kính trong lòng , trong lòng thầm, phó tổng giám đốc khẩn trương như vậy, kia là con riêng của chứ ? [Vũ : ông lái xe bị bệnh à >’’

      thể bội phục sức tưởng tượng của lái xe này, Bùi Diệc phong lưu thế nào nữa cũng thể có con lớn như vậy.

      Bệnh viện Lam thị

      Bùi Diệc lôi kéo Lam Tư, chút cũng chú ý tới sắc mặt Lam Tư càng ngày càng lạnh, ngừng hỏi,“Lam Tư, thế nào ? Vì sao còn chưa tỉnh a ? Y thuật của cậu có phải bị giảm rồi ?”

      Lam Tư thể nhịn được nữa, bỏ móng vuốt cánh tay ra,“Bùi Diệc !”

      Bùi Diệc phục hồi tinh thần lại, ha ha cười gượng,“Cái kia… Tôi chỉ là rất sốt ruột… phải cố ý…” sao có thể hoài nghi y thuật của Lam Tư chứ ? Biết đây là chuyện Lam Tư thể chịu được nhất, cư nhiên phạm vào cấm kỵ !

      Lam Tư hừ lạnh tiếng, lại mặc kệ . Cậu bề bộn nhiều việc, cư nhiên vì chuyện mắc mưa này khiến cho viện trưởng cậu phải đích thân ra tay sao ? ta nghĩ đến ta là lão đại sao ? Nếu là lão đại , cậu tự nhiên có câu oán hận gì.

      Bùi Diệc hậm hực sờ mũi, thầm,“Đại khối băng !”

      “Ân… nước…” Tiếng rên suy yếu từ miệng người giường truyền ra.

      Bùi Diệc vội vàng nhìn về người giường, thấy tỉnh lại trong lòng nhàng thở ra. Rót ly nước rồi ngồi xuống bên mép giường, ôm lấy Mạc Mạc, để tựa vào trong lòng rồi cho uống nước.

      Uống xong ly nước Mạc Mạc mới cảm thấy cổ họng dễ chịu chút, ý thức cũng thanh tỉnh hơn. Bùi Diệc đưa tay sờ trán của , bớt nóng, nghĩ đến lúc nãy Mạc Mạc té xỉu ở đường, nếu phải đúng lúc gặp, chừng có thể mất mạng. Sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng hỏi,“Em sao lại té xỉu đường ?”

      Nghe thấy thanh của , Mạc Mạc thân thể cứng đờ, trong đầu lại ra hình ảnh thân mật ôm khác, kia xinh đẹp hơn so với , còn có vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng có chút kiên nhẫn, trong lòng đau đớn từng đợt.

      Bùi Diệc thấy lời nào, lại lo lắng hỏi,“Làm sao vậy ? Còn chỗ nào thoải mái ?” Đem đặt nằm lại giường, đứng dậy muốn tìm Lam Tư nhưng lại bị Mạc Mạc giữ chặt.

      Bùi Diệc quay đầu nhìn về phía , Mạc Mạc lại cúi mắt nhìn , chỉ giọng ,“Bùi Diệc… Chúng ta chia tay !”

      Bùi Diệc sửng sốt chút,“Em cái gì ?”

      Mạc Mạc rốt cục ngẩng đầu nhìn hướng , trong mắt lại lộ vẻ lạnh lùng,“Em , chúng ta chia tay !” thể làm bộ biết, ngây ngốc hưởng thụ tình tự cho là đúng, làm được !

      Bùi Diệc gương mặt cũng lạnh xuống,“Vì sao ?” tốn nhiều tâm tư như vậy mới làm cho chấp nhận , nhưng bây giờ lại dễ dàng ra lời chia tay, chẳng lẽ cho tới nay đều là tự mình đa tình sao ?

      “Vì sao ?” Mạc Mạc ngây ngốc lặp lại, sau đó lát sau mới thản nhiên ,“Chúng ta phải người trong cùng thế giới !”

      Bùi Diệc nôn nóng quát,“Này coi là lý do gì chứ ?” Lúc trước chịu chấp nhận là lý do này, tại cư nhiên lại lấy nó ra,“ ở trong lòng em quan trọng như vậy, muốn cước đá văng liền đá văng sao ?”

      Mạc Mạc cũng nổi giận, ràng là cùng khác ôm ấp, cư nhiên đem trách nhiệm đổ lên người ? “Bùi Diệc, có thể cùng khác chơi trò ái muội, em vì sao thể cước đá văng ?”

      Bùi Diệc nhịn được cười lạnh,“Tôi cùng khác chơi trò ái muội ? Mạc Mạc, em muốn đá văng tôi cũng cần tìm lý do như vậy. Tôi phải người da mặt dày như vậy, chết bám lấy em buông. Em muốn chia tay, vậy chia tay !” Bùi Diệc rất đau lòng, trước kia phóng đãng nhưng từ khi cùng chỗ, cùng những khác sớm cắt đứt sạch . chưa từng vì nào làm nhiều như vậy, vì để cho chấp nhận , bỏ cả sĩ diện, mặt dày mày dạn quấn lấy , ngầm giúp giải quyết phiền toái cũng dám để cho biết, bởi vì có kiêu ngạo của mình, nhưng trả giá nhiều như vậy, kết quả là, người ta căn bản cần.

      “Ầm”

      Cửa phòng bị đóng lại mạnh, Mạc Mạc sững sờ nằm giường, tùy ý nước mắt chảy xuống. cho rằng cũng sao, nhưng tại lại đau lòng thể hô hấp, cảm giác giống như sắp chết vậy. Hóa ra trong lúc vô tình trở nên quan trọng như vậy.

      Bùi Diệc nhìn Lam Tư đứng ngoài cửa mặt chút thay đổi, giật giật khóe miệng,“Cậu nghe được ?”

      Lam Tư thản nhiên gật đầu, có phản ứng gì nhiều, Bùi Diệc ôm vai cậu,“ em, tôi biết tôi làm cậu mất mặt nhưng là tôi thất tình nha, cậu có thể an ủi tôi vài câu được ?”

      Lam Tư lạnh lùng liếc mắt nhìn , thản nhiên ,“Cậu tháng thất tình hơn mười lần !” Nhưng đều là bỏ mặc người ta, lại hô to thất tình !

      Bùi Diệc run run khóe miệng, cho nên đây là báo ứng ! Thở dài,“Quên , lão đại lại đem công ty ném cho tôi, tôi bề bộn nhiều việc, về công ty trước đây !” được vài bước, vẫn nhịn được ,“Giúp tôi chăm sóc ta chút !”



      Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng rúc sô pha, vừa xem tivi vừa cắn hạt dưa. ra phải cả ngày dính lấy Tư Minh Dạ ở cùng chỗ, mà chờ đem mọi chuyện xử lý xong mới lại dính .

      Nhìn Nam Cung Liệt vẻ mặt lo lắng, khỏi hỏi,“Nam Cung Liệt, làm sao vậy ? Hai ngày nay cũng nhìn thấy nha !” Trong ấn tượng của Hạ Duy Y, trong tứ đại đường chủ, thường xuyên xuất ở biệt thự nhất chính là Nam Cung Liệt cùng Bùi Diệc. Bùi Diệc tháng này chỉ sợ có thời gian về biệt thự, nhưng Nam Cung Liệt hai ngày nay cư nhiên cũng nhìn thấy.

      “Nga ! Tôi hai ngày này có việc !” Lão đại dặn để yên cho Doãn Hi An nên hai ngày này đều tra tấn Doãn Hi An, nghĩ tới người phụ nữ kia mạng rất lớn, lại có thể kiên trì hai ngày.

      Hạ Duy Y lại đem tầm mắt từ tivi kéo trở về, tò mò hỏi,“Bộ dáng có vẻ rất lo lắng, có phải đột nhiên phát được bệnh nan y ?”

      Nam Cung Liệt nhìn tivi, màn hình là người đàn ông thất hồn lạc phách ra từ bệnh viện, chỉ vì đột nhiên phát mình bị bệnh AIDS. Nhịn được run khóe miệng,“Chị dâu , chị nên xem tivi nhiều !”

      Hạ Duy Y bất mãn chu miệng,“Nhưng Dạ ấy bận việc trong hai tiếng !” Cho nên mới có thể xem tivi thôi ! “ nhanh lên !” Hai mắt sáng nhìn .

      Nam Cung Liệt da đầu run lên, sao cảm thấy chị dâu ước gì cũng bị AIDS thế ? Nếu có cũng là Diệc a, cậu ấy rất phong lưu ! Nghĩ đến Bùi Diệc, Nam Cung Liệt lại nhịn được nhíu mày, thở dài ,“Tôi có bị bệnh nan y gì, là Diệc thất tình !” Nổi danh play boy nay bộ dáng này đúng là làm cho người ta lo lắng !

      “Bùi Diệc thất tình ? Ngô… Tôi muốn ăn thịt !”

      Ách ? Nam Cung Liệt nhất thời phản ứng kịp, Diệc thất tình cùng ăn thịt có quan hệ gì ? Chờ lấy lại tinh thần thấy Hạ Duy Y chạy đến phòng bếp cầm cái chân gà to bắt đầu cắn.

      Lại run khóe miệng, Nam Cung Liệt biết gì,“Chị dâu …” thể có chút đồng tình sao ?
      AikoNguyenChris thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 52

      Edit : Phương Thiên Vũ

      “Dạ !” Hạ Duy Y vừa thấy Tư Minh Dạ xuống lầu liền bị kích động chạy đến.

      “Bé cưng…” Tư Minh Dạ bất đắc dĩ nhìn dấu tay đầy dầu mỡ áo sơ mi màu đen, trong mắt ràng mang theo chiều, tuyệt để ý quần áo đắt tiền của bị dơ.

      “Ha ha…” Hạ Duy Y vô tội cười, trong mắt lại mang theo giảo hoạt.

      Tư Minh Dạ lắc đầu, khóe miệng hơi giơ lên, ôm ngồi xuống sô pha. Hạ Duy Y tay ôm thắt lưng của , tay cầm chân gà, cẩn thận nhìn đến hình ảnh ở tivi, biến sắc, nhanh tay lấy điều khiển tắt .

      Tư Minh Dạ nhíu mày, nhìn bộ dáng hơi sợ của Hạ Duy Y trong lòng , trong lòng cảm thấy buồn cười, mặt lại là bộ dáng tức giận,“Biết sai rồi ?”

      Hạ Duy Y gật đầu, lại gật đầu.

      “Ân, biết sai là tốt rồi !”

      A ? giống như bị lừa, Dạ căn bản là có tức giận mà ! Tư Minh Dạ trong mắt nhịn được lộ ra ý cười, kỳ tivi cũng có cái gì, chỉ là đôi nam nữ ôm hôn giường, kế tiếp chỉ sợ là trực tiếp nhảy sang buổi sáng ngày hôm sau. Nhưng sau chuyện CD kia, Hạ Duy Y vừa nhìn thấy cảnh ái muội này liền lập tức tắt tivi, sợ người nào đó lại tức giận trừng phạt .

      “Dạ, gạt em !” Hừ tiếng, hung hăng cắn miếng chân gà, giống như cắn thịt Tư Minh Dạ vậy.

      Tư Minh Dạ nhíu mày, đưa tay tới bên miệng , buồn cười hỏi,“Muốn cắn cái ?”

      “Ngu ngốc, đau !”

      “Phốc…” Nam Cung Liệt nhịn được bật cười, chị dâu lại còn lão đại là ngu ngốc !

      Tư Minh Dạ ra lại để ý, trìu mến vuốt mái tóc mềm mại của , nhìn về phía Nam Cung Liệt,“Bảo Bùi Diệc về biệt thự !”

      Nam Cung Liệt sửng sốt chút, phục hồi tinh thần lại vội vàng lấy di động ra. Ánh mắt lộ ra mỉm cười, lão đại nhất định là nghe được lời cậu , tuy rằng lão đại luôn lạnh như băng nhưng kỳ vẫn quan tâm người khác.



      “Lão đại…” Bùi Diệc yếu ớt chào hỏi, buông mình sô pha, ngây ngốc thất thần.

      Hạ Duy Y thầm,“Lại mơ mộng !” Lại đánh giá Bùi Diệc lượt, ghét bỏ ,“Cái dạng này quá xấu !”

      Bùi Diệc tại vẻ mặt tiều tụy như vậy… Kỳ cũng tính xấu !

      Kết quả, Bùi Diệc bởi vì thất tình, Tư Minh Dạ cho cậu hoãn thi hành hình phạt, người vốn rảnh rỗi lại bắt đầu bận rộn, Hạ Duy Y bất mãn chu miệng. Nhưng nhìn Bùi Diệc bộ dáng yên lòng cũng cái gì, chỉ vây quanh Tư Minh Dạ xoay tới xoay lui.

      Tư Minh Dạ đối với dường như vĩnh viễn bực mình, bên công tác, bên chú ý , khóe môi nhếch lên mỉm cười thản nhiên.

      Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng sô pha cách đó xa, ánh mắt chớp nhìn Tư Minh Dạ, ngây ngốc nở nụ cười trong chốc lát. Đột nhiên nhớ tới cái gì, hai mắt sáng ngời, sau đó đem Tiểu Hùng đặt sô pha, chạy tới phía sau ôm lấy cổ .

      Tư Minh Dạ ngừng động tác tay, đem kéo vào trong lòng, hôn lên khuôn mặt nhắn của , dịu dàng hỏi,“Làm sao vậy ?”

      “Dạ, em giúp !” Như vậy cần bận rộn như vậy !

      Tư Minh Dạ nhíu mày nhưng có nghi ngờ năng lực của , khẽ cười ,“Được.”

      “Ân, vậy dạy em !”

      Tư Minh Dạ trực tiếp kéo qua phần biểu bảng báo cáo, dạy thấy thế nào nhưng…

      “Này đơn giản thôi ! Em làm được !”

      Tư Minh Dạ nhíu mày, tùy ý thu xếp. tay ôm , tay di chuyển chuột, nhìn phức tạp máy tính.

      Hạ Duy Y đột nhiên nhìn lại đây, hai mắt sáng, ràng đối với cái này càng có hứng thú,“Dạ, nơi này… Nơi này…” Ngón tay trắng nõn vừa vặn chỉ ở chỗ tầm mắt Tư Minh Dạ lướt đến.

      Tư Minh Dạ cười hôn , chút keo kiệt khen,“Bé cưng thông minh !” Hạ Duy Y đối với khích lệ của rất thích, ôm lấy cổ , cao hứng mặt hôn cái.

      Này phần là bức vẽ kết cấu tổng bộ U Minh Điện, hai ngày trước cư nhiên có người xông vào tổng bộ U Minh Điện. Tuy rằng người nọ bị xử lý nhưng An Thụy cũng ý thức được hệ thống phòng vệ của tổng bộ khẳng định có sơ hở. Nhưng sau khi cậu nhìn kỹ qua lại tìm ra, cho nên mới truyền cho Tư Minh Dạ.



      “Két”

      Cửa phòng mở ra, Mạc Mạc ngẩng đầu nhìn lại, thấy Lam Tư, trong lòng xẹt qua tia thất vọng. Trong lòng khỏi cười khổ, còn chờ đợi cái gì ? Hai ngày nay Bùi Diệc có đến gặp nữa, giữa bọn họ dường như hoàn toàn cắt đứt. ràng là đưa ra lời chia tay nhưng chút cũng bỏ xuống được, trong đầu luôn nhịn được mà nghĩ có thể nhớ hay ? Hay ôm vuốt ve khác ? Điểm này chút cũng giống !

      Lam Tư mặt biểu tình vẫn lạnh lùng, nhìn ra điều gì nhưng Mạc Mạc cảm giác dường như thích . Cảm giác của là đúng, Lam Tư thể nào thích , vài người bọn họ đều là người vô cùng tự bênh vực mình.

      nhìn ra được Bùi Diệc lần này rất nghiêm túc, hai ngày nay Bùi Diệc luôn xem mình như máy làm việc, luôn làm việc, chợp mắt. Giống như liều mạng với ai vậy, cũng may lão đại gọi cậu ấy về rồi.

      Nếu phải Bùi Diệc bảo chăm sóc này tốt, chỉ sợ kết quả của so với Tần Nhu càng thê thảm hơn. Dù sao lúc trước Tần Nhu cũng có tổn thương Tư Minh Dạ nhiều, mà Bùi Diệc lần này bị thương !

      Bùi Diệc bỏ lại câu kia, mặt là bảo chăm sóc giúp này, mặt khác cũng là cho phép ra tay với Mạc Mạc !

      “Có thể xuất viện !” Bỏ lại những lời này, Lam Tư xoay người bước . Chỉ dầm mưa ở bệnh viện hai ngày rồi, cần ở thêm nữa.

      “Chờ chút !” Mạc Mạc gọi lại, ràng với tính cách của hẳn là để ý người lạ chán ghét , nhưng lại nhịn được hỏi,“… Giống như rất chán ghét tôi ?”

      Lam Tư quay đầu nhìn về phía , bình tĩnh ,“ chia tay với Diệc, vậy tôi hy vọng vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới của cậu ấy !”

      Mạc Mạc sửng sốt, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới của ấy. Ngực nhói chút, ngây ngốc hỏi,“Vì sao ?”

      “Chúng tôi cũng hy vọng cậu ấy lại bị thương !”

      Bị thương ? Bởi vì ? Mạc Mạc nhìn Lam Tư còn muốn nên vội vàng mở miệng,“Nhưng… ấy có khác !” biết sao lại với Lam Tư điều này nhưng vẫn là nhịn được ra, trong lòng tựa như chờ đợi cái gì.

      Lam Tư thản nhiên ,“Trước kia cậu ta hàng tháng hơn mười lần thất tình, nhưng mấy tháng nay cậu ta chỉ lần !”

      Mạc Mạc nghe ý trong lời , ngực nhịn được kinh hoàng, cho nên ấy cùng những khác cắt đứt là ? “Nhưng là tôi tận mắt thấy ấy ôm khác…” Hơn nữa kia còn ái muội ở cổ ngửi tới ngửi lui.

      “Vậy hỏi qua cậu ta chưa ? Có lẽ kia chỉ là em cậu ấy ?” Lam Tư trong đầu suy nghĩ, đem toàn bộ tin tức liên kết lại với nhau rồi liên hệ đến tiệc rượu, Bùi Diệc bị phạt, hai người chia tay, cuối cùng kết luận kia hẳn là chị dâu !

      “Tôi… ấy có em !”

      Lam Tư như cũ có biểu tình gì, thản nhiên ,“Tôi chỉ đưa ra ví dụ !” Nhìn Lam Tư rời , Mạc Mạc sững sờ, hiểu lầm sao ?

      ra phòng bệnh Lam Tư lấy di động ra, thào,“Đừng tôi giúp cậu !” Ấn dãy số, lạnh lùng phun ra câu,“ của cậu hiểu lầm cậu với chị dâu có quan hệ !” Sau đó cúp điện thoại.

      thích Mạc Mạc, nếu phải thấy Bùi Diệc bỏ xuống được, cũng nhiều giúp cậu giải thích như vậy !

      Bên kia Bùi Diệc ngây ngốc cầm điện thoại, biết nên cao hứng hay nên khổ sở, hiểu lầm ? ghen chứng minh là để ý , nhưng đáng tin như vậy sao ?

      Vì sao lão đại giống như rất dễ ? Nhiều nhất bị chị dâu đánh chút lại ngọt ngào mật mật, nhưng sao phức tạp như vậy ? Yên lặng ngồi lâu, ngẩng đầu đúng lúc thấy Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng xuống lầu, liền hỏi,“Chị dâu , nếu chị thấy lão đại ôm người phụ nữ khác ở cùng nhau chị thế nào ?”

      Edit : Phương Thiên Vũ

      “Dạ !” Hạ Duy Y vừa thấy Tư Minh Dạ xuống lầu liền bị kích động chạy đến.

      “Bé cưng…” Tư Minh Dạ bất đắc dĩ nhìn dấu tay đầy dầu mỡ áo sơ mi màu đen, trong mắt ràng mang theo chiều, tuyệt để ý quần áo đắt tiền của bị dơ.

      “Ha ha…” Hạ Duy Y vô tội cười, trong mắt lại mang theo giảo hoạt.

      Tư Minh Dạ lắc đầu, khóe miệng hơi giơ lên, ôm ngồi xuống sô pha. Hạ Duy Y tay ôm thắt lưng của , tay cầm chân gà, cẩn thận nhìn đến hình ảnh ở tivi, biến sắc, nhanh tay lấy điều khiển tắt .

      Tư Minh Dạ nhíu mày, nhìn bộ dáng hơi sợ của Hạ Duy Y trong lòng , trong lòng cảm thấy buồn cười, mặt lại là bộ dáng tức giận,“Biết sai rồi ?”

      Hạ Duy Y gật đầu, lại gật đầu.

      “Ân, biết sai là tốt rồi !”

      A ? giống như bị lừa, Dạ căn bản là có tức giận mà ! Tư Minh Dạ trong mắt nhịn được lộ ra ý cười, kỳ tivi cũng có cái gì, chỉ là đôi nam nữ ôm hôn giường, kế tiếp chỉ sợ là trực tiếp nhảy sang buổi sáng ngày hôm sau. Nhưng sau chuyện CD kia, Hạ Duy Y vừa nhìn thấy cảnh ái muội này liền lập tức tắt tivi, sợ người nào đó lại tức giận trừng phạt .

      “Dạ, gạt em !” Hừ tiếng, hung hăng cắn miếng chân gà, giống như cắn thịt Tư Minh Dạ vậy.

      Tư Minh Dạ nhíu mày, đưa tay tới bên miệng , buồn cười hỏi,“Muốn cắn cái ?”

      “Ngu ngốc, đau !”

      “Phốc…” Nam Cung Liệt nhịn được bật cười, chị dâu lại còn lão đại là ngu ngốc !

      Tư Minh Dạ ra lại để ý, trìu mến vuốt mái tóc mềm mại của , nhìn về phía Nam Cung Liệt,“Bảo Bùi Diệc về biệt thự !”

      Nam Cung Liệt sửng sốt chút, phục hồi tinh thần lại vội vàng lấy di động ra. Ánh mắt lộ ra mỉm cười, lão đại nhất định là nghe được lời cậu , tuy rằng lão đại luôn lạnh như băng nhưng kỳ vẫn quan tâm người khác.



      “Lão đại…” Bùi Diệc yếu ớt chào hỏi, buông mình sô pha, ngây ngốc thất thần.

      Hạ Duy Y thầm,“Lại mơ mộng !” Lại đánh giá Bùi Diệc lượt, ghét bỏ ,“Cái dạng này quá xấu !”

      Bùi Diệc tại vẻ mặt tiều tụy như vậy… Kỳ cũng tính xấu !

      Kết quả, Bùi Diệc bởi vì thất tình, Tư Minh Dạ cho cậu hoãn thi hành hình phạt, người vốn rảnh rỗi lại bắt đầu bận rộn, Hạ Duy Y bất mãn chu miệng. Nhưng nhìn Bùi Diệc bộ dáng yên lòng cũng cái gì, chỉ vây quanh Tư Minh Dạ xoay tới xoay lui.

      Tư Minh Dạ đối với dường như vĩnh viễn bực mình, bên công tác, bên chú ý , khóe môi nhếch lên mỉm cười thản nhiên.

      Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng sô pha cách đó xa, ánh mắt chớp nhìn Tư Minh Dạ, ngây ngốc nở nụ cười trong chốc lát. Đột nhiên nhớ tới cái gì, hai mắt sáng ngời, sau đó đem Tiểu Hùng đặt sô pha, chạy tới phía sau ôm lấy cổ .

      Tư Minh Dạ ngừng động tác tay, đem kéo vào trong lòng, hôn lên khuôn mặt nhắn của , dịu dàng hỏi,“Làm sao vậy ?”

      “Dạ, em giúp !” Như vậy cần bận rộn như vậy !

      Tư Minh Dạ nhíu mày nhưng có nghi ngờ năng lực của , khẽ cười ,“Được.”

      “Ân, vậy dạy em !”

      Tư Minh Dạ trực tiếp kéo qua phần biểu bảng báo cáo, dạy thấy thế nào nhưng…

      “Này đơn giản thôi ! Em làm được !”

      Tư Minh Dạ nhíu mày, tùy ý thu xếp. tay ôm , tay di chuyển chuột, nhìn phức tạp máy tính.

      Hạ Duy Y đột nhiên nhìn lại đây, hai mắt sáng, ràng đối với cái này càng có hứng thú,“Dạ, nơi này… Nơi này…” Ngón tay trắng nõn vừa vặn chỉ ở chỗ tầm mắt Tư Minh Dạ lướt đến.

      Tư Minh Dạ cười hôn , chút keo kiệt khen,“Bé cưng thông minh !” Hạ Duy Y đối với khích lệ của rất thích, ôm lấy cổ , cao hứng mặt hôn cái.

      Này phần là bức vẽ kết cấu tổng bộ U Minh Điện, hai ngày trước cư nhiên có người xông vào tổng bộ U Minh Điện. Tuy rằng người nọ bị xử lý nhưng An Thụy cũng ý thức được hệ thống phòng vệ của tổng bộ khẳng định có sơ hở. Nhưng sau khi cậu nhìn kỹ qua lại tìm ra, cho nên mới truyền cho Tư Minh Dạ.



      “Két”

      Cửa phòng mở ra, Mạc Mạc ngẩng đầu nhìn lại, thấy Lam Tư, trong lòng xẹt qua tia thất vọng. Trong lòng khỏi cười khổ, còn chờ đợi cái gì ? Hai ngày nay Bùi Diệc có đến gặp nữa, giữa bọn họ dường như hoàn toàn cắt đứt. ràng là đưa ra lời chia tay nhưng chút cũng bỏ xuống được, trong đầu luôn nhịn được mà nghĩ có thể nhớ hay ? Hay ôm vuốt ve khác ? Điểm này chút cũng giống !

      Lam Tư mặt biểu tình vẫn lạnh lùng, nhìn ra điều gì nhưng Mạc Mạc cảm giác dường như thích . Cảm giác của là đúng, Lam Tư thể nào thích , vài người bọn họ đều là người vô cùng tự bênh vực mình.

      nhìn ra được Bùi Diệc lần này rất nghiêm túc, hai ngày nay Bùi Diệc luôn xem mình như máy làm việc, luôn làm việc, chợp mắt. Giống như liều mạng với ai vậy, cũng may lão đại gọi cậu ấy về rồi.

      Nếu phải Bùi Diệc bảo chăm sóc này tốt, chỉ sợ kết quả của so với Tần Nhu càng thê thảm hơn. Dù sao lúc trước Tần Nhu cũng có tổn thương Tư Minh Dạ nhiều, mà Bùi Diệc lần này bị thương !

      Bùi Diệc bỏ lại câu kia, mặt là bảo chăm sóc giúp này, mặt khác cũng là cho phép ra tay với Mạc Mạc !

      “Có thể xuất viện !” Bỏ lại những lời này, Lam Tư xoay người bước . Chỉ dầm mưa ở bệnh viện hai ngày rồi, cần ở thêm nữa.

      “Chờ chút !” Mạc Mạc gọi lại, ràng với tính cách của hẳn là để ý người lạ chán ghét , nhưng lại nhịn được hỏi,“… Giống như rất chán ghét tôi ?”

      Lam Tư quay đầu nhìn về phía , bình tĩnh ,“ chia tay với Diệc, vậy tôi hy vọng vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới của cậu ấy !”

      Mạc Mạc sửng sốt, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới của ấy. Ngực nhói chút, ngây ngốc hỏi,“Vì sao ?”

      “Chúng tôi cũng hy vọng cậu ấy lại bị thương !”

      Bị thương ? Bởi vì ? Mạc Mạc nhìn Lam Tư còn muốn nên vội vàng mở miệng,“Nhưng… ấy có khác !” biết sao lại với Lam Tư điều này nhưng vẫn là nhịn được ra, trong lòng tựa như chờ đợi cái gì.

      Lam Tư thản nhiên ,“Trước kia cậu ta hàng tháng hơn mười lần thất tình, nhưng mấy tháng nay cậu ta chỉ lần !”

      Mạc Mạc nghe ý trong lời , ngực nhịn được kinh hoàng, cho nên ấy cùng những khác cắt đứt là ? “Nhưng là tôi tận mắt thấy ấy ôm khác…” Hơn nữa kia còn ái muội ở cổ ngửi tới ngửi lui.

      “Vậy hỏi qua cậu ta chưa ? Có lẽ kia chỉ là em cậu ấy ?” Lam Tư trong đầu suy nghĩ, đem toàn bộ tin tức liên kết lại với nhau rồi liên hệ đến tiệc rượu, Bùi Diệc bị phạt, hai người chia tay, cuối cùng kết luận kia hẳn là chị dâu !

      “Tôi… ấy có em !”

      Lam Tư như cũ có biểu tình gì, thản nhiên ,“Tôi chỉ đưa ra ví dụ !” Nhìn Lam Tư rời , Mạc Mạc sững sờ, hiểu lầm sao ?

      ra phòng bệnh Lam Tư lấy di động ra, thào,“Đừng tôi giúp cậu !” Ấn dãy số, lạnh lùng phun ra câu,“ của cậu hiểu lầm cậu với chị dâu có quan hệ !” Sau đó cúp điện thoại.

      thích Mạc Mạc, nếu phải thấy Bùi Diệc bỏ xuống được, cũng nhiều giúp cậu giải thích như vậy !

      Bên kia Bùi Diệc ngây ngốc cầm điện thoại, biết nên cao hứng hay nên khổ sở, hiểu lầm ? ghen chứng minh là để ý , nhưng đáng tin như vậy sao ?

      Vì sao lão đại giống như rất dễ ? Nhiều nhất bị chị dâu đánh chút lại ngọt ngào mật mật, nhưng sao phức tạp như vậy ? Yên lặng ngồi lâu, ngẩng đầu đúng lúc thấy Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng xuống lầu, liền hỏi,“Chị dâu , nếu chị thấy lão đại ôm người phụ nữ khác ở cùng nhau chị thế nào ?”
      AikoNguyenChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :