1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ác ma ca ca, nói ngươi yêu ta- Lãnh Mặc Ngưng Hàng Hương (242)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      CHương 17 : Đánh Giá

      Lời của hai vị đại nhân bay vào trong lỗ tai hai em, Thư Dật và Hải Nhạc nhịn được cũng bắt đầu đánh giá lẫn nhau.

      Hôm nay Tạ Thư Dật cũng mặc bộ tây trang màu trắng, thân hình của cao lớn cân xứng như người mẫu, bên trong áo ba-đờ-xuy là cái sơ mi màu đen, thắt caravat cũng cài nút áo cùng, lộ ra vùng xương quai xanh màu tiểu mạch tráng kiện, làm cho thoạt nhìn vô cùng cao quý mà mang theo thứ ngạo khí lười nhác kềm chế được. (quyến rũ quá đê)

      “Ngọc thụ lâm phong”, là từ mà Tạ ba ba gán cho , rất xứng ban chữ này, Hải Nhạc thầm .

      Mà Tạ Thư Dật, cũng dùng loại ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá Tạ Hải Nhạc, trước đây khi ta vẫn mặc đồng phục và trang phục bình thường đúng là con vịt con xấu xí, cho dù phải vịt con xấu xí, cho tới bây giờ cũng thấy ta có bao nhiêu xinh đẹp, nhưng hôm nay, chỉ cái váy với chút trang điểm sơ sơ, ta liền biến thành thiên nga trắng tỏa sáng rực rỡ làm cho cũng phải kinh hãi.

      Hôm nay ta đến Hứa gia, tuyệt đối tỏa sáng nhất định có thể thu hút ánh mắt ít nam sinh cho xem! Nghĩ đến đây, Tạ Thư Dật đột nhiên cảm thấy trong lòng cực kì thoải mái, khỏi nhíu mày.

      Đột nhiên, bắt gặp ánh mắt Hải Nhạc vụng trộm đánh giá , khỏi khó chịu : “Nhìn cái gì vậy!”

      Bị rống cái, Hải Nhạc sợ tới mức lập tức thu hồi ánh mắt, nhưng mà, trong lòng lại có chút cam lòng, cho là ai, liếc mắt nhìn cũng được sao?

      nhìn tôi, làm sao biết tôi nhìn chứ? xem tôi, tôi đây nhìn , cũng có cái gì đáng chỉ trích a.” Hải Nhạc ôn nhu .

      ” Tạ Thư Dật dừng bước, phải bây giờ ta càng ngày càng có can đảm rồi chứ?

      Hải Nhạc vẫn cúi thấp đầu bước tới biết đột nhiên ngừng lại, đầu liền tiến công vào lồng ngực của .

      “Ngô” ôm cái mũi bị đâm đau, mũi ê ẩm đến mức phải rơi nước mắt.

      Tạ Thư Dật vốn muốn rống tiếp,lại thấy bộ dạng côchật vật thế kia, tự nhiên cảm thấy vừa bực tớ vừa buồn cười.

      “Ngu ngốc, đường cũng mở to mắt được sao?” hừ lạnh tiếng .

      “Tôi” Hải Nhạc ấp úng, trong lòng cũng thầm mắng, tôi ngu ngốc, mới ngu ngốc! đứng bình thường, tự nhiên lại dừng lại!

      thôi!” Tạ Thư Dật rống nữa, chỉ dùng sức lôi , dắt đến trước xe hơi thể thao của , chút khách khí đẩy vào trong, hại chân Hải Nhạc thiếu chút nữa trẹo luôn.

      Hải Nhạc mới kéo dây an toàn, xe thể thao liền gầm rú xông về phía trước, Hải Nhạc sợ tới mức mặt mũi trắng bệch hết, trước kia chưa từng ngồi xe Tạ Thư Dật, cũng biết lái xe lại nhanh như vậy.

      Nhìn khuôn mặt Hải Nhạc trắng bệch, Tạ Thư Dật lại hừ lạnh tiếng : “Nhát gan!”

      đạp chân ga, tốc độ lại tăng nhanh, thích thú nhìn bộ dạng vô thố của Tạ Hải Nhạc, nếu vô thố của là do mà ra, rất có cảm giác thành tựu. (biến thái quá hai ơi)


      Khi xe thể thao của vào đại môn Hứa gia, mới “Két” tiếng dừng lại, bấm còi, cổng Hứa gia từ từ mở ra, chạy xe vào.

      Xuống xe đầu óc Hải Nhạc hoàn toàn mê muội, hoàn hảo là kiểu tóc của đều dùng kẹp cố định tốt, bằng , tóc của , nhất định bị gió thổi thành kiểu tóc của lệ quỷ mất.

      em họ Hứa bước lại đón, Tạ Thư Dật hỏi Tạ Hải Nhạc: “ có chuẩn bị lễ vật chưa?”

      Qua cơn choáng váng chóng mặt Hải Nhạc mới nhớ tới tớ và mẹ vòng vo cả ngày, vậy mà lại chuẩn bị quà sinh nhật tặng cho người ta.

      Tạ Thư Dật thấy mặt thế kia, lắc đầu : “May mà ba có chuẩn bị tốt.”

      lấy trong xe ra hai cái hộp gói thập phần tinh mỹ, đưa cái cho Hải Nhạc: “Cầm, đến lúc đó đưa cho Hứa Nhã Nghiên là được.”

      “Bên trong là cái gì vậy?” Hải Nhạc lo lắng hỏi.

      “Tôi cũng biết, là ba cho người chuẩn bị, ba liệu trước các người cũng mua quà sinh nhật, là cho phòng lễ tân đưa đến nhà.” Tạ Thư Dật kiên nhẫn , “Tôi làm sao có thể mua quà cho con chứ, người con có thể làm cho tôi tự mình mua quà, chỉ sợ còn chưa sinh ra.”

      Hứa Chí Ngạn cùng muội muội đến trước mặt bọn họ, che dấu kinh diễm đối với Hải Nhạc.

      “Hải Nhạc, hôm nay em còn xinh đẹp hơn công chúa.” mỉm cười .

      “Cám ơn.” Hải Nhạc quen người khác khen , xấu hổ đỏ mặt.

      Tạ Thư Dật thấy lại đỏ mặt với Hứa Chí Ngạn, hừ lạnh tiếng, thuận tay đưa quà cho Hứa Nhã Nghiên, “Nhã Nghiên, sinh nhật vui vẻ.”

      Hứa Nhã Nghiên ở bên nghe ca ca khen ngợi Hải Nhạc giống công chúa, trong lòng có chút thoải mái, bởi vì hôm nay vận thành bộ dáng công chúa, đầu còn đeo vương miện, hai cũng là công chúa, thế nhưng lại khen Hải Nhạc giống công chúa, cái tiệc sao có thể có hai vị công chúa chứ?

      khỏi tỉ mỉ đánh giá Tạ Hải Nhạc, cho rằng Hải Nhạc rất đẹp, so với trước kia lúc nào cũng yên lặng rất bất đồng, hôm nay tinh thuần trung mang theo kiều diễm, liền như đóa mở ở sáng sớm trung mang lộ hoa bách hợp, như viên ngọc thô chưa có mài dũa, đợi thời gian trải qua thời gian mài, tuyệt đối có thể giống kim cương tỏa ra hào quang ban phía, thấm chí có thể vượt qua dung mạo của ! Nghĩ đến đây chút, Hứa Nhã Nghiên trong lòng thực khố chịu, bất quá, Tạ Thư Dật tặng quà cho , mặt nhất thời cười nở hoa.

      tiếp nhận quà, ngọt ngào : “Thư Dật ca ca, cám ơn quà của , cám ơn tới tham gia tiệc sinh nhật của em.”

      Hải Nhạc cũng ngại ngùng đưa gói quà cầm trong tay cho : “Nhã Nghiên, sinh nhật vui vẻ.”

      Hứa Nhã Nghiên cũng đưa tay nhận lấy, cười: “Cám ơn Hải Nhạc.”

      khôn ngoan gọi tên ấy (chỉ Nhã Nghiên) mà thêm “tỷ tỷ” phía sau,tâm tình ngột ngạt lại tốt trở lại, thân thiết dắt tay Hải Nhạc: “Chúng ta vào thôi, tất cả mọi người còn đợi kìa.”

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 18 : Tiệc Sinh Nhật

      Ba người cùng nhau vào phòng khách, đại sảnh vốn náo nhiệt vì ba người bọn họ đến mà đột nhiên trở nên an tĩnh lại.

      Con si ngốc nhìn Tạ Thư Dật, mà con trai, đều si ngốc nhìn Tạ Hải Nhạc.

      Bọn họ vốn nghĩ Hứa Chí Ngạn đủ đẹp trai rồi, mà nhìn đến Tạ Thư Dật, tuấn và lãnh ngạo của , như hoàng tử trong truyện tranh, lười nhác và thong dong của , tao nhã và khí phách, như con sư tử bước chậm trong tuyết, , làm cho đầu óc bọn họ đứng hình luôn rồi, trái tim cũng muốn ngừng đập, đời lại thực có nam nhân đẹp trai thái quá như vậy sao?

      Bọn họ biết Tạ Hải Nhạc là mỹ nữ, á khôi của trường cũng là bọn họ bình luận ra, nhưng ngờ, khi bỏ đồng phục xuống mặc vào lễ phục, lại có thể đẹp đến nước này, đó là loại đẹp thoát tục, tựa như đóa sen tuyết khó gặp đỉnh núi tuyết, băng thanh ngọc khiết, lóng lánh trong sáng, làm cho bọn họ đều nhìn đến choáng váng.

      “Vị này là cậu học cùng thi đậu Ngũ Châu với tôi Tạ Hải Nhạc, vị này, là trai của ấy Tạ Thư Dật.” Hứa Nhã Nghiên giới thiệu với mọi người.

      Nga, ra là hai em a, khó trách xuất sắc như thế a.

      Mọi người chậm rãi vây qua, giới thiệu bản thân với hai em bọn họ, hơn nữa đám con đó, muốn khiến cho Tạ Thư Dật chú ý, làm trò hề.

      Mà nhóm con trai, cũng thể ân cần với Tạ Hải Nhạc, bất quá, đều bị Tạ Hải Nhạc nhất nhất cự tuyệt, rất quen trường hợp như vậy.

      Cuối cùng Hứa Chí Ngạn nhìn được nữa, hét lớn cắt bánh ngọt, mọi người mới lại xúm tới Hứa Nhã Nghiên, hát bài hát chúc mừng sinh nhật, Hứa Nhã Nghiên ước nguyện, sau đó bật đèn lên, Hứa Chí Ngạn khui sâm banh ra, mọi người hoan hô, chúc mừng sinh nhật Hứa Nhã Nghiên.

      Hứa Chí Ngạn đưa cho miếng bánh ngọt cho Hải Nhạc.

      “Cám ơn.” Hải Nhạc đưa tay nhận lấy.

      “Học kỳ sau là em với học cùng trường rồi, chờ mong có thể nhìn thấy em trong trường.” Hứa Chí Ngạn mỉm cười nhìn Hải Nhạc.


      cảm giác tớ thế nào cũng nhìn đủ Hải Nhạc, vừa nghĩ tới về sau có thể gặp trong trường học, cũng có thể tiếp cận , trong lòng vô cùng vui sướng.

      “Em cũng chờ mong, học trưởng, Hải Nhạc còn phải xin chỉ giáo nhiều hơn.” Hải Nhạc cười .

      “Ha ha, Hải Nhạc, em dễ thương.” Hứa Chí Ngạn sủng nịch cười.

      “Phải ? Em dễ thương sao? Đối với thôi, mẹ toàn em là đứa chưa trưởng thành, tuyệt dễ thương.”

      “Chưa trưởng thành mới đáng a.”

      “Em mới phải chưa trưởng thành, em hận thể trong vòng ngày lớn lên ngay”, lời của còn chưa xong, bị thanh sau lưng cắt đứt: “Liền có thể rời khỏi Tạ gia phải ?”

      Tạ Hải Nhạc bỗng nhiên quay đầu, là Tạ Thư Dật, “miệng cười mà tâm cười” nhìn .

      “Thư Dật, xem cậu kìa.” Hứa Chí Ngạn hoà giải, “Tớ chỉ chuyện phiếm với Hải Nhạc mà thôi.”

      Tạ Thư Dật liếc cái: “Tớ biết các cậu chuyện phiếm, tớ cũng biết các cậu tán gẫu rất vui vẻ, Chí Ngạn, em của tớ bộ dạng rất được đúng ?”

      Tạ Hải Nhạc nhìn dáng vẻ của , biết lại tức giận, vì sao lại dễ dàng tức giận như vậy.

      Mà Hứa Chí Ngạn cũng biết tại sao hôm nay lại linh mẫn như bình thường, nghe được trong giọng toàn mùi thuốc súng, cười gật đầu : “Em của cậu rất đẹp.”

      ? Rất xinh đẹp, Chí Ngạn, cậu phải cẩn thận, phụ nữ xinh đẹp đều mang độc, coi chừng công lực cậu đủ, cẩn thận cái liền bị độc chết.” Tạ Thư Dật vỗ vai Hứa Chí Ngạn . (hừ, miệng lưỡi như rắn độc ý, còn độc hơn>”
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 19 : Dạ Chi Hoàng Triều

      “Thư Dật ca ca, thích tới tham gia tiệc sinh nhật của em sao?” Hứa Nhã Nghiên ủy ủy khuất khuất .

      Tạ Thư Dật thấy như vậy, vội vàng lắc đầu : “ có, Nhã Nghiên, nên nghĩ như vậy, phải thích, rất cao hứng, đừng suy nghĩ lung tung a.”

      “Kia, vì sao mặt lại cứng ngắc ra thế?” Hứa Nhã Nghiên hỏi.

      có sao?” Tạ Thư Dật sờ sờ mặt, ràng như vậy sao? ( sao, chỉ là có chút chua chua)

      Thấy Hứa Nhã Nghiên khổ sở, hơi bất đắc dĩ, hôm nay là sinh nhật của Hứa Nhã Nghiên làm cho khổ sở hình như có chút thể nổi, đành phải : “Nhã Nghiên, có mất hứng, nếu , đêm nay mời các đồng học của em cùng Dạ Chi Hoàng Triều vui vẻ thế nào? có thẻ VIP ở đó, có thể bao hết ghế lô tốt nhất lớn nhất, mọi người chúng ta hát vui, say về, được ? Xem như cho Nhã Nghiên phần quà khác?”

      Hứa Nhã Nghiên vừa mừng vừa sợ, vỗ tay : “ vậy chăng? Thư Dật ca ca ? Là Dạ Chi Hoàng Triều đó, nhiều người như vậy a!”

      “Chỉ cần em cao hứng, chuyện này sao cả!” Tạ Thư Dật tiêu sái phất tay áo.

      Chính cũng muốn cởi bỏ nỗi buồn bực đột ngột trong lòng.

      “Chỉ có điều, bác trai và bác có đồng ý ?” Tạ Thư Dật hỏi.

      “Mẹ em , hôm nay là ngày hoàn toàn thuộc về em, em có thể quyết định ngày này, tin có thể hỏi trai em.” Hứa Nhã Nghiên nhảy nhót .

      Hứa Chí Ngạn gật gật đầu.

      “Vậy còn chờ cái gì?” Tạ Thư Dật thuận tay để dĩa bánh ngọt miếng cũng ăn nổi trong tay đặt lên bàn.

      Tạ Hải Nhạc tự nhiên theo đám người tới chỗ ăn chơi gọi là Dạ Chi Hoàng Triều, phía trước, cho tới bây giờ chưa từng tới những chỗ như thế.

      Mọi người ngồi trong ghế lô đằng kia ca hát uống rượu khiêu vũ, Hải Nhạc cũng biết ca hát, khiêu vũ, nhưng trong những loại tình huống thế này lại thể hưởng ứng nổi, ngồi bên cạnh nhìn người ta hát hò nhảy nhót, sau đó lại bị Hứa Nhã Nghiên mạnh mẽ lôi chơi đoán tay , bị mấy người đồng học kia chuốc vài ly rượu bia, tửu lượng côlại kém, cuối cùng đành phải choáng váng chóng mặt ngồi sô pha, từ chối tất cả hoạt động, chỉ ngồi bên cạnh lẳng lặng nhìn người khác chơi thế nào.

      ngờ, Tạ Thư Dật ca hát giỏi vô cùng, giọng trầm hùng vang vang, nhất là khi hát bài “Quang Huy Tuế Nguyệt” của Beyond , rung động tất cả mọi người.

      Mà khi nhảy cùng Hứa Nhã Nghiên, kỹ thuật nhảy của cũng làm cho Hải Nhạc vô cùng bất ngờ, kỹ thuật nhảy căng tràn sức sống, vặn eo lắc mông vừa đẹp trai lại khốc. Công tử Tạ gia, ăn nhậu chơi bời quả thực mọi thứ tinh thông! Tạ Hải Nhạc nhịn được thầm cảm thán.

      ngờ, bia cũng làm cho choáng luôn rồi, rất muốn ra ngoài ghế lô hít thở khí, trong lúc mọi người cuồng hoan, lặng lẽ mở cửa ra ngoài.

      lang thang mục đích bao lâu, chạm phải đám khách chơi, ôm hai tay, cúi đầu đứng nép vào tường, muốn chờ bọn họ qua trước.

      “Wow nhìn xem, ngờ Dạ Chi Hoàng Triều lại có mặt hàng cực phẩm như vậy, tại sao má Tang giới thiệu với chúng ta chứ?” Đột nhiên có người dừng lại, đứng trước mặt Hải Nhạc ngạc nhiên thú vị .

      “Tôi…tôi phải là mặt hàng cực phẩm gì, tôi chỉ là…chỉ là học sinh, tới nơi này…” Lời của còn chưa hết, người nọ sáng mắt lên, đột nhiên vươn tay bắt lấy hai vai Hải Nhạc, hưng phấn mà bạc tà : “Học sinh? Khẩu vị ta nhất đúng là học sinh thuần khiết!”
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 20: Bảo Vệ Em

      Máu, nhất thời dồn hết lên não, bên nhằm về phía Tạ Hải Nhạc bên quát như sấm: “Buông ấy ra!”

      Đại Hắc Nha ngưng cưỡng bức Hải Nhạc, chuyển qua nhìn Tạ Thư Dật, thấy Tạ Thư Dật nhiều lắm chỉ là tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch, khỏi cười khinh miệt: “Con tép khô từ đâu đến, còn muốn bắt chước người ta hùng cứu mỹ nhân nữa!”

      Hải Nhạc cũng ngưng phản kháng, nước mắt lưng tròng nhìn Tạ Thư Dật, co run run môi kêu: “Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật!” Tạ Thư Dật nắm tay thành quyền, nặng nề : “Mày tốt nhất buông ta ra, đừng ép tao động thủ!”

      Đại Hắc Nha khiêu khích sờ sờ mặt Hải Nhạc: “Ông đây buông đấy, thế nào!”

      Tạ Hải Nhạc né khỏi tay của , thống khổ nức nở, toàn thân run rẩy, bất lực và đau khổ nhìn Tạ Thư Dật.

      Tạ Thư Dật nhìn thấy bàn tay heo của tên kia lại dám sờ mặt Hải Nhạc, làm cho Hải Nhạc thống khổ như vậy, phổi của ngay lập tức muốn nổ ra vì giận, đột nhiên tiến lên, quyền đánh vào khuôn mặt thấy ghét kia, Đại Hắc Nha dương dương tự đắc, ngờ rằng động thủ , kêu thảm tiếng, bị Tạ Thư Dật vừa vặn đánh, buông lỏng tay loạng choạng ngã ngửa xuống đất.

      Mà Tạ Thư Dật lập tức kéo Tạ Hải Nhạc qua, đem che sau lưng tớ.

      Tránh sau lưng , Tạ Hải Nhạc lại thấy an ổn kỳ lạ, thân thể của cũng ngừng run run, ngờ Tạ Thư Dật lại vì ra tay, lần đầu tiên cảm thấy lưng Tạ Thư Dật là to lớn như vậy, đủ vì mà ngăn trở mọi phong ba.

      Lúc đó, Hứa Chí Ngạn cũng chạy tới, sóng vai đứng cùng Tạ Thư Dật đứng, đem Hải Nhạc chắn phía sau hai người bọn họ.

      “Thư Dật, hình như hai chúng ta lâu cùng nhau đánh trận.” nóng lòng muốn thử.

      “Đúng là hơi lâu.” Tạ Thư Dật cởi áo khoác ra, đưa cho Tạ Hải Nhạc đứng sau lưng, “Cầm cho tôi, đừng làm dơ áo tôi đấy, lui ra phía sau, có động tĩnh gì cùng Nhã Nghiên vào ghế lô đóng cửa lại đừng ra!”

      “Ân.” Tạ Hải Nhạc ngoan ngoãn cầm áo của , từng bước lui về phía sau, sau đó xoay người bỏ chạy, chạy đến cách đó xa sợ hãi che miệng lại níu lấy Nhã Nghiên, Hứa Nhã Nghiên khỏi gắt gao ôm vào trong ngực an ủi.

      Tạ Thư Dật cùng Hứa Chí Ngạn đều xắn tay áo, hai người dựa lưng vào nhau, bày thế sẵn sàng tùy thời phản kích.

      Đại Hắc Nha bụm mặt, thấy máu mũi tí tách tí tách lách tách rơi xuống, thẹn quá hóa giận: “Tụi bay còn đứng ngây đó làm gì? Lên cho tao!”

      ít lâu la còn ở bên ngẩn người tỉnh táo lại, tất cả hướng Thư Dật và Hứa Chí Ngạn đánh tới.

      Mà nam sinh cùng với Thư Dật bọn họ thấy thế, cũng tham gia vào trận đánh lộn, tất cả mọi người xoay tay đánh nhau, tình hình biến thành đám hỗn loạn, nữ sinh đều đứng bên sợ hãi thét chói tai, rất nhanh liền kinh động ban quản lí VIP và bảo vệ Dạ Chi Hoàng Triều.

      “Tất cả đều dừng tay cho tôi! Dạ Chi Hoàng Triều là nơi các người có thể quậy phá hay sao?” Ban quản lí VIP quát to tiếng.


      Tạ Thư Dật cùng Hứa Chí Ngạn đánh đến bất diệc nhạc hồ, hai người đều là ngũ đẳng huyền đai quyền đạo, cùng Đế Uy, Lâm Phong bọn họ từ rèn luyện quyền đạo, làm cho bọn họ từ quốc trung đến đại học, đều là bá vương trong trường học, người nào dám động thủ đầu thái tuế!

      Nhất là Tạ Thư Dật, từ có sức lực mạnh mẽ, huấn luyện viên kinh hô là thiên tài võ học, đáng tiếc bản thân cũng có ý niệm nghiên cứu phát triển phương diện này, thuần túy là chỉ muốn học để phòng thân, điều này làm cho huấn luyện viên vô cùng tiếc nuối quyền đạo tương lai lại mất đại sư, cho nên, từ gần như là đánh khắp nơi đối thủ, trong giới quyền đạo có chút danh tiếng, mấy tên côn đồ trước mắt này còn chẳng để vào mắt, quật đám ngã mặt đất như cây củ cải khóc ba gọi mẹ, cho đến khi quản lí nơi này hô ngừng, mới tình nguyện dừng lại.

      “Tạ thiếu gia, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Quản lí biết Tạ Thư Dật đến đây, đổi khuôn mặt tươi cười hỏi.

      Tạ Thư Dật hung tợn nhìn cái tên Đại Hắc Nha rốt cuộc bò dậy nổi kia, sau đó nhìn về phía quản lí: “Người này xâm phạm và vũ nhục Tạ thị An Thác tập đoàn thiên kim đại tiểu thư, quản lí tiên sinh, khoản nợ này tính như thế nào đây?”

      Đại Hắc Nha hít sâu hơi khí lạnh, vừa mới đùa giỡn lại là đại tiểu thư của Tạ thị trong tứ đại gia tộc tiền tài quyền thế bằng trời? Cái này, đúng là đụng sai người rồi!

      Quản lí cũng bị dọa, đầu toát đầy mồ hôi.

      “Vậy, Tạ thiếu gia muốn làm sao bây giờ?” Quản lí cẩn thận hỏi.

      “An Thác đại tiểu thư ở Dạ Chi Hoàng Triều của các người bị xâm phạm tình dục, tôi muốn báo cảnh sát, để cảnh sát đến xử lý vụ kiện xâm phạm tình dục này, Dạ Chi Hoàng Triều các người cũng khỏi liên can, để đám khách ngưu quỷ xà thần làm ra loại chuyện này, tổn hại đến danh dự Dạ Chi Hoàng Triều các người, tôi biết các người có kẻ chống lưng mạnh, chỉ sợ còn mạnh hơn tứ đại gia tộc của chúng tôi phải ?”

      “Chuyện này…” đầu quản lí mồ hôi càng nhiều.

      Tạ Thư Dật xoay người, vẫy vẫy tay với Hải Nhạc: “Muội muội, lại đây.” Lại với Hứa Chí Ngạn , “Chí Ngạn, chụp lại tất cả dấu vết bị xâm phạm người Hải Nhạc, đến lúc đó dùng để làm chứng cứ!”

      Hứa Chí Ngạn gật gật đầu, lấy điện thoại ra.

      Hải Nhạc cũng sợ hãi về phía , Tạ Thư Dật đánh giá từ xuống dưới, cũng là chật vật, tóc bị rối loạn như tổ chim, mà váy hình chữ U, lại bị xé mở thành hình chữ Y rồi, cho dù Hải Nhạc dùng tay che, vẫn có thể nhìn thấy nội y Lace màu trắng như như .

      Lửa giận của Tạ Thư Dật lại bùng lên lần nữa, sau đó chuyển mắt nhìn lên, nhìn thấy Hải Nhạc bên mặt vừa hồng vừa sưng, ràng nhìn đến mấy cái dấu tay, lửa giận rốt cục bùng nổ như núi lửa phun trào, quay đầu lại, ánh mắt như ma vương cơ hồ có thể đem Đại Hắc Nha cắn nuốt, rét căm căm hỏi: “Mày còn dám đánh nó?”

      “Tôi…” Đại Hắc Nha bị khí thế của đè ép, khó khăn nuốt nước miếng, là dại a, động ai cũng thể động Tạ gia đại tiểu thư của tứ đại gia tộc a!

      “Tôi…” Đại Hắc Nha bị khí thế của chặn miệng, khó khăn nuốt nước miếng, là sắc mê tâm khiếu , động ai cũng thể động Tứ đại gia tộc Tạ gia đại tiểu thư a!

      “Mày xâm phạm nó, lại còn dám đánh nó? Lá gan của mày phải lớn bình thường.” Tạ Thư Dật cười lạnh .
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Chương 21: Hậu Quả Là Cái Gì

      Đại Hắc Nha thiếu mỗi nằm sấp xuống đất, đừng trông bình thường làm uy làm phúc, nhưng đến khi gặp người tay , hai chân của liền nhũn ra lập tức.

      “Tạ thiếu gia, tôi…tôi…tôi…thực xin lỗi…thực xin lỗi, tôi biết ấy là Tạ gia tiểu thư a, ngài giơ cao đánh khẽ buông tha tôi lần này .” cầu xin.

      Tạ Thư Dật mặt đổi sắc : “Mày tự vả miệng mình trăm cái, đánh cái câu “Tạ tiểu thư thực xin lỗi” trước, để xem tao có tâm tình có thể bỏ qua mày lúc này .”

      trăm cái? Đại Hắc Nha ngây dại.

      muốn sao? Tốt lắm, việc này phải chỉ là báo cảnh sát đơn giản như vậy, hậu quả sao?” Tạ Thư Dật dừng lại chút, lãnh cười cười, “Hậu quả là cái gì, thừa dịp cái đầu mày ở tốt người, mày nên cân nhắc cẩn thận .”

      Đại Hắc Nha vừa nghe như thế, cảm thấy phía sau lưng đều lạnh vù vù, muốn mặt mũi? Hay muốn mạng? Ai, có thể bảo trụ mạng cũng tệ rồi, còn muốn mặt mũi làm cái gì? Ở núi xanh, sợ gì củi đốt, quyết tâm, giơ tay lên, tát cái mặt mình.

      tính toán gì hết, quá .” Tạ Thư Dật mấp máy môi mỏng .

      Đại Hắc Nha đành phải tăng thêm lực đạo tát má trái của mình: “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!”

      “Vẫn còn quá , giọng cũng quá , lực đạo nặng hơn chút cho tao, lớn giọng hơn nữa!” Tạ Thư Dật lạnh lùng nhìn .

      “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!” “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!” “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!”

      Thấy mặt Đại Hắc Nha từ từ sưng phồng lên, giọng cũng khàn khàn rồi, mà Tạ Thư Dật rốt cục cũng đếm tới trăm, nghe thấy mấy chữ kia, Đại Hắc Nha tê liệt ngã mặt đất.

      Cuối cùng, thở phì phò hèn mọn hỏi Tạ Thư Dật: “Tạ đại thiếu gia, có thể tha tôi chưa ạ?”

      Tạ Thư Dật giọng mỉa mai lắc đầu : “Quyền quyết định ở trong tay tao, mà là ở trong tay Tạ tiểu thư, mày hỏi nó .”

      xoay người với Tạ Hải Nhạc: “Muội muội, nhớ , cần mềm lòng với người thương tổn em nha.”

      Tạ Hải Nhạc vuốt bên má còn nóng của tớ, người đó tự đánh tớ trăm cái tát, tư vị kia nhất định rất khổ sở, có chút mềm lòng, nhưng nghe Tạ Thư Dật vậy, lại dám tha người kia, : “Em nghe lời , quyền quyết định giao cho .”

      “Nga? Nghe ?” Tạ Thư Dật mỉm cười chút, ta đúng là thông minh, biết đẩy đề khó giao cho .

      “Nếu muội muội giao cho tao, tốt lắm, con người của tao tâm địa kỳ cũng rất từ bi, như vầy , mày thích cởi đồ người ta như vậy, tất cả quần áo người mày đều…” Tạ Thư Dật cố ý chậm lại, hài lòng nhìn mặt Đại Hắc Nha từ sưng đỏ từ từ biến thành đen.

      “Tất cả? Vậy…vậy…như vậy sao được?” Đại Hắc Nha lắp bắp.


      Như vậy phải làm cho quần con lẫn mặt mũi đều mất hết hay sao?

      “Đương nhiên, mày có thể mặc quần đùi con, tao giữ lại cho mày chút mặt mũi cuối cùng, mày cởi nhanh , tao thích chờ đợi.” Tạ Thư Dật mất kiên nhẫn .

      Thấy có thể giữ lại chút thể diện cuối cùng, Đại Hắc Nha đành phải cởi bỏ y phục người, chỉ giữ lại vẻn vẹn có cái quần cộc, sau đó, đáng thương nhìn Tạ Thư Dật.

      Mọi người thấy eo bự bụng tròn đều buồn cười, bao gồm cả thân tín của Đại Hắc Nha.

      Tiếng cười của mọi người làm cho mặt Đại Hắc Nha vốn sưng đỏ ta1i xanh rồi biến thành đen, từ đen lại trở về xanh, chỉ có thể khom eo, cúi đầu thấp xuống.

      “Mày, xuống đài biểu diễn dưới lầu, tao cho mày tiếng đồng hồ biểu diễn, mày đứng ở đài, dùng microphone kêu to lên: “Tôi phải là người, tôi là con quỷ háo sắc“, giờ, cho mày đủ mặt mũi, xuống , chúng tao đứng đây nhìn, nếu mày biểu diễn làm cho tao vừa lòng, tao cũng quên chuyện mày tổn thương muội muội tao.” Tạ Thư Dật .

      Lời của vừa dứt, mọi người liền phát ra trận cười, tưởng tượng ra bộ dạng Đại Hắc Nha ở đài.

      Đại Hắc Nha thầm cắn răng nanh kêu khanh khách , ngờ Tạ Thư Dật lại chơi đến như vậy!

      Nhưng, lại thở dài nhõm hơi, chỉ cần biểu diễn cho vừa lòng, cũng truy cứu nữa.

      Tiểu tử họ Tạ kia, về sau mày đừng để cho tao tìm được cơ hội, tao đòi lại gấp bội! Mày chờ! Nghĩ thế, trong mắt của lên tia tàn.

      Tạ Thư Dật xoay người, với quản lí Dạ Chi Hoàng Triều: “Dẫn ! Sau đó xuống dưới ngừng tất cả hoạt động nhạc, biểu diễn gì đó, phải làm cho tất cả đèn đều chiếu lên người , cần đuổi người ngoài, tôi muốn để cho tất cả mọi người có thể thưởng thức màn trình diễn của .”

      “Dạ, Tạ công tử rất đúng, chuyện ngày hôm nay, chúng tôi áy náy sâu sắc, chi phí của Tạ công tử ở đây đêm nay, chúng tôi miễn phí toàn bộ.” Quản lí lau mồ hôi .

      Tạ Thư Dật liếc mắt nhìn : “Tạ Thư Dật tôi là người thiếu tiền như vậy sao?”

      “Vậy…vậy…trong vòng năm nay, chi phí của Tạ công tử ở đây, Dạ Chi Hoàng Triều chúng tôi đều giảm 50%, như vậy được ?” Quản lí đành phải kiên trì , nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt Phật, Tạ Trường Viên a, Tứ đại gia tộc a, nên đắc tội tốt hơn, thà bị lỗ cũng phải trừ tai họa.

      Tạ Thư Dật nghe như thế, khóe miệng cong lên: “ sai, đề nghị này rất tồi, được rồi, nể mặt lão bản nhà là bằng hữu phụ thân tôi, tôi cũng làm khó Dạ Chi Hoàng Triều các , dẫn xuống, bọn tôi muốn xem diễn.”

      Bọn họ đứng ở lầu, nhìn Đại Hắc Nha thân thể trần truồng đứng đài biểu diễn hô: “Tôi phải là người, tôi là con quỷ háo sắc”, tiếng cười mỉa lầu hòa cùng tiếng cười sằng sặc dưới lầu, lần này chỉ mặt Đại Hắc Nha phải vứt xuống đất, mà còn làm mặt mũi mười tám đời tổ tông nhà đều mất sạch luôn rồi, ai, ai bảo chọc phải là người khác, lại là Tạ gia thái tuế đâu? Mọi người vừa cười vừa cực kì tội nghiệp cho .

      giờ qua , trò khôi hài chấm dứt, Đại Hắc Nha chạy trối chết từ đài xuống dưới, mặc xong quần áo chật vật chạy trốn ra khỏi Dạ Chi Hoàng Triều, đến đây, Tạ Thư Dật rốt cục quay đầu lại, nhìn Tạ Hải Nhạc, lớn tiếng hỏi: “Tại sao em lại chạy loạn? Hả?”
      Đại Hắc Nha thiếu mỗi nằm sấp xuống đất, đừng trông bình thường làm uy làm phúc, nhưng đến khi gặp người tay , hai chân của liền nhũn ra lập tức.

      “Tạ thiếu gia, tôi…tôi…tôi…thực xin lỗi…thực xin lỗi, tôi biết ấy là Tạ gia tiểu thư a, ngài giơ cao đánh khẽ buông tha tôi lần này .” cầu xin.

      Tạ Thư Dật mặt đổi sắc : “Mày tự vả miệng mình trăm cái, đánh cái câu “Tạ tiểu thư thực xin lỗi” trước, để xem tao có tâm tình có thể bỏ qua mày lúc này .”

      trăm cái? Đại Hắc Nha ngây dại.

      muốn sao? Tốt lắm, việc này phải chỉ là báo cảnh sát đơn giản như vậy, hậu quả sao?” Tạ Thư Dật dừng lại chút, lãnh cười cười, “Hậu quả là cái gì, thừa dịp cái đầu mày ở tốt người, mày nên cân nhắc cẩn thận .”

      Đại Hắc Nha vừa nghe như thế, cảm thấy phía sau lưng đều lạnh vù vù, muốn mặt mũi? Hay muốn mạng? Ai, có thể bảo trụ mạng cũng tệ rồi, còn muốn mặt mũi làm cái gì? Ở núi xanh, sợ gì củi đốt, quyết tâm, giơ tay lên, tát cái mặt mình.

      tính toán gì hết, quá .” Tạ Thư Dật mấp máy môi mỏng .

      Đại Hắc Nha đành phải tăng thêm lực đạo tát má trái của mình: “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!”

      “Vẫn còn quá , giọng cũng quá , lực đạo nặng hơn chút cho tao, lớn giọng hơn nữa!” Tạ Thư Dật lạnh lùng nhìn .

      “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!” “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!” “Ba!” “Tạ tiểu thư thực xin lỗi!”

      Thấy mặt Đại Hắc Nha từ từ sưng phồng lên, giọng cũng khàn khàn rồi, mà Tạ Thư Dật rốt cục cũng đếm tới trăm, nghe thấy mấy chữ kia, Đại Hắc Nha tê liệt ngã mặt đất.

      Cuối cùng, thở phì phò hèn mọn hỏi Tạ Thư Dật: “Tạ đại thiếu gia, có thể tha tôi chưa ạ?”

      Tạ Thư Dật giọng mỉa mai lắc đầu : “Quyền quyết định ở trong tay tao, mà là ở trong tay Tạ tiểu thư, mày hỏi nó .”

      xoay người với Tạ Hải Nhạc: “Muội muội, nhớ , cần mềm lòng với người thương tổn em nha.”

      Tạ Hải Nhạc vuốt bên má còn nóng của tớ, người đó tự đánh tớ trăm cái tát, tư vị kia nhất định rất khổ sở, có chút mềm lòng, nhưng nghe Tạ Thư Dật vậy, lại dám tha người kia, : “Em nghe lời , quyền quyết định giao cho .”

      “Nga? Nghe ?” Tạ Thư Dật mỉm cười chút, ta đúng là thông minh, biết đẩy đề khó giao cho .

      “Nếu muội muội giao cho tao, tốt lắm, con người của tao tâm địa kỳ cũng rất từ bi, như vầy , mày thích cởi đồ người ta như vậy, tất cả quần áo người mày đều…” Tạ Thư Dật cố ý chậm lại, hài lòng nhìn mặt Đại Hắc Nha từ sưng đỏ từ từ biến thành đen.

      “Tất cả? Vậy…vậy…như vậy sao được?” Đại Hắc Nha lắp bắp.


      Như vậy phải làm cho quần con lẫn mặt mũi đều mất hết hay sao?

      “Đương nhiên, mày có thể mặc quần đùi con, tao giữ lại cho mày chút mặt mũi cuối cùng, mày cởi nhanh , tao thích chờ đợi.” Tạ Thư Dật mất kiên nhẫn .

      Thấy có thể giữ lại chút thể diện cuối cùng, Đại Hắc Nha đành phải cởi bỏ y phục người, chỉ giữ lại vẻn vẹn có cái quần cộc, sau đó, đáng thương nhìn Tạ Thư Dật.

      Mọi người thấy eo bự bụng tròn đều buồn cười, bao gồm cả thân tín của Đại Hắc Nha.

      Tiếng cười của mọi người làm cho mặt Đại Hắc Nha vốn sưng đỏ ta1i xanh rồi biến thành đen, từ đen lại trở về xanh, chỉ có thể khom eo, cúi đầu thấp xuống.

      “Mày, xuống đài biểu diễn dưới lầu, tao cho mày tiếng đồng hồ biểu diễn, mày đứng ở đài, dùng microphone kêu to lên: “Tôi phải là người, tôi là con quỷ háo sắc“, giờ, cho mày đủ mặt mũi, xuống , chúng tao đứng đây nhìn, nếu mày biểu diễn làm cho tao vừa lòng, tao cũng quên chuyện mày tổn thương muội muội tao.” Tạ Thư Dật .

      Lời của vừa dứt, mọi người liền phát ra trận cười, tưởng tượng ra bộ dạng Đại Hắc Nha ở đài.

      Đại Hắc Nha thầm cắn răng nanh kêu khanh khách , ngờ Tạ Thư Dật lại chơi đến như vậy!

      Nhưng, lại thở dài nhõm hơi, chỉ cần biểu diễn cho vừa lòng, cũng truy cứu nữa.

      Tiểu tử họ Tạ kia, về sau mày đừng để cho tao tìm được cơ hội, tao đòi lại gấp bội! Mày chờ! Nghĩ thế, trong mắt của lên tia tàn.

      Tạ Thư Dật xoay người, với quản lí Dạ Chi Hoàng Triều: “Dẫn ! Sau đó xuống dưới ngừng tất cả hoạt động nhạc, biểu diễn gì đó, phải làm cho tất cả đèn đều chiếu lên người , cần đuổi người ngoài, tôi muốn để cho tất cả mọi người có thể thưởng thức màn trình diễn của .”

      “Dạ, Tạ công tử rất đúng, chuyện ngày hôm nay, chúng tôi áy náy sâu sắc, chi phí của Tạ công tử ở đây đêm nay, chúng tôi miễn phí toàn bộ.” Quản lí lau mồ hôi .

      Tạ Thư Dật liếc mắt nhìn : “Tạ Thư Dật tôi là người thiếu tiền như vậy sao?”

      “Vậy…vậy…trong vòng năm nay, chi phí của Tạ công tử ở đây, Dạ Chi Hoàng Triều chúng tôi đều giảm 50%, như vậy được ?” Quản lí đành phải kiên trì , nhìn mặt tăng cũng phải nhìn mặt Phật, Tạ Trường Viên a, Tứ đại gia tộc a, nên đắc tội tốt hơn, thà bị lỗ cũng phải trừ tai họa.

      Tạ Thư Dật nghe như thế, khóe miệng cong lên: “ sai, đề nghị này rất tồi, được rồi, nể mặt lão bản nhà là bằng hữu phụ thân tôi, tôi cũng làm khó Dạ Chi Hoàng Triều các , dẫn xuống, bọn tôi muốn xem diễn.”

      Bọn họ đứng ở lầu, nhìn Đại Hắc Nha thân thể trần truồng đứng đài biểu diễn hô: “Tôi phải là người, tôi là con quỷ háo sắc”, tiếng cười mỉa lầu hòa cùng tiếng cười sằng sặc dưới lầu, lần này chỉ mặt Đại Hắc Nha phải vứt xuống đất, mà còn làm mặt mũi mười tám đời tổ tông nhà đều mất sạch luôn rồi, ai, ai bảo chọc phải là người khác, lại là Tạ gia thái tuế đâu? Mọi người vừa cười vừa cực kì tội nghiệp cho .

      giờ qua , trò khôi hài chấm dứt, Đại Hắc Nha chạy trối chết từ đài xuống dưới, mặc xong quần áo chật vật chạy trốn ra khỏi Dạ Chi Hoàng Triều, đến đây, Tạ Thư Dật rốt cục quay đầu lại, nhìn Tạ Hải Nhạc, lớn tiếng hỏi: “Tại sao em lại chạy loạn? Hả?”
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :