1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma cục cưng: Chọc mẹ ta thử xem - Bát Bảo Đường (12) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 11: Báo chí phen chấn động

      Hoàn thành được nhiệm vu lớn nên Đồng Đồng cùng Hạ An Thiển có thể nghỉ ngơi tháng. Vốn tưởng mọi thứ đều tốt đẹp, lặng lẽ trôi qua tháng. ngờ, đến ngày thứ ba ở Luân Đôn, tin tức chấn động muốn nổ tung cả thành phố Luân Đôn.

      Sáng sớm, Hạ An Thiển còn ngủ chuông cửa ngừng kêu to. Hạ An Thiển vẫn còn nằm trong ổ chăn dày bò ra và mở cửa bị dội ngay trận thét chói tai “Hạ An Thiển chết tiệt! Bạn tạo ra scandal rồi! Bạn tạo ra scandal lớn rồi!”

      “Shit! Bị thần kinh à! Cái gì mà scandal, con trai mình còn ở nhà, đừng có làm hư con trẻ!” mặt Hạ An Thiển thế nhưng lại rất sốt ruột đoạt lấy tờ báo tay An Khả Nhi.

      Nhưng khi tờ báo xuất trước mắt, cả bầu trời như sụp đổ, như giáng mạnh cú vào .

      Cả hô hấp cũng gần như quên mất! Chết tiệt, chết hết ! Sao có tấm hình trần trụi của ở đây? Hơn nữa chỉ lần quan hệ nam nữ vào năm năm trước!??

      An Khả Nhi nhìn bộ dạng của , hai mắt híp lại, tiến tới bước nắm áo “Mau thành khai báo Hạ An Thiển! mau, bạn bị tên đàn ông nào chơi?”

      Hạ An Thiển đau đầu vỗ vỗ vào gáy, túm lấy bạn “Là năm năm trước đó! Cái đêm mây mưa duy nhất ấy đấy!”

      An Khả Nhi chậm chạp phản ứng, vỗ vỗ vào đầu, sau đấy mới nhớ ra “Nhớ rồi! Trời ạ! Bạn từ sớm bị thằng đàn ông đó tính kế, tại trở thành tin sốt dẻo khiến mọi người ở Luân Đôn đều biết! Hạ An Thiển, bạn xong đời rồi!”

      thanh cao vút của An Khả Nhi khiến cho đứa trẻ ngủ mê mệt như Đồng Đồng cũng giật mình tỉnh giấc, đôi mắt còn nhập nhèm từ lầu xuống, thấy Khả Nhi liền buông câu châm chọc “An Khả Nhi, giống heo quá! quả ăn quá nhiều, khó đỡ!”

      Hạ An Thiển chậm chạp nhớ đến việc, lập tức đứng lên đem tờ báo giải trí vội vàng ném vào cái giỏ nằm ở đằng xa mà lấy lòng Đồng Đồng “Đồng Đồng, mẹ đói bụng, mẹ muốn ăn sáng, cho nên…. Cho nên….”

      Đồng Đồng gì, đứng nguyên tại chỗ, khoanh tay lại, cặp mắt ngây thơ mở to triệt để xem xét vấn đề trước mắt của hai người phụ nữ đồng thời nhìn vào cái giỏ rác.

      Bỗng nhiên cậu bé bước nhanh tới trước, Hạ An Thiển định ngăn cản nhưng cậu dùng ánh mắt có thể giết người trừng mắt , chỉ còn biết lùi lại đứng yên tại chỗ.

      Đồng Đồng cúi xuống nhặt tờ báo lên, cặp mắt nhìn vào tấm ảnh lõa lồ mặt báo, tròng mắt đột nhiên phát lạnh, cậu nhận ra thân hình cánh bướm hồng hào này, nhất định là mẹ!

      Mẹ cậu rốt cuộc có chuyện gì giấu cậu? Hơn nữa đạt đến trình độ bị đưa lên báo thế này? Cậu tiến lên nhìn An Khả Nhi “Bà heo kia, con biết xinh đẹp nhất thế giới lại là người phụ nữ tốt, khi dễ trẻ con, càng lừa gạt trẻ con!”

      An Khả Nhi thống khổ nhìn Hạ An Thiển, bộ dáng rất khó coi.

      Đồng Đồng càng tới gần, càng thống khổ, mãi sau đó mới đưa hai tay lên “Ôi! Đồng Đồng bảo bối, đầu hàng a! thể dối sao?”

      “Vâng!” Đồng Đồng khoanh tay lại, nhíu mày, ung dung nhìn An Khả Nhi mà chờ đợi đáp án.

      An Khả Nhi cắn môi, dùng ánh mắt có thể giết người hướng vào Hạ An Thiển mà gằn từng tiếng “Mẹ con của năm năm trước lựa đúng thời điểm mà trộm con, người bị ăn trộm chụp hình được. Nhưng chẳng biết ai thiếu đạo đức đến mức tung tin lên báo vậy biết?”


      ---Hết chương 11---
      Editor : Jesscica

      Chương 12: Con là được trộm về

      Toàn bộ đại sảnh im lặng như tờ. Hạ An Thiển muốn đào cái lỗ để chui vào. Đồng thời đem người phụ nữ tên An Khả Nhi băm thành trăm mảnh, như thế nào mà đầu óc của bạn này thể suy nghĩ điều gì khác xoay để chuyển tình thế a!

      Đồng Đồng nhìn tờ tạp chí rồi nghe An Khả Nhi trả lời xong, đôi mắt màu lam lan tỏa ra sắc thái lạnh như băng, cùng lúc đó quay đầu nhìn Hạ An Thiển “Tên cha con là gì? Người mà mẹ trộm con ấy?”

      Hạ An Thiển trời sợ, đất sợ, ngay cả chết cũng sợ, chỉ sợ mỗi con trai quý của mình, và con trai bây giờ lại.... ....uy hiếp .

      “Gì…. Này, con đừng hỏi được ? Đồng Đồng bảo bối, con còn bé nên chuyện nên biết cần biết!”

      Đồng Đồng chẳng thèm ngó nghiêng mà vẫn khoanh tay, nhìn thẳng Hạ An Thiển “Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị trừng phạt! Hạ An Thiển, mẹ có biết câu đó vậy? Nếu mau ra , hậu quả mẹ khó lòng mà chịu đựng được nha!”

      Hạ An Thiển nhìn Đồng Đồng cười nhưng trong ánh mắt gian trá lại rất lộ liễu liền sợ hãi vô cùng! Chết tiệt, sao cảm thấy có con dao kề ngay cổ của mình thế này biết.

      Mà tên lừa thầy phản bạn An Khả Nhi thấy tình hình căng thẳng liền lập tức biến mất khỏi biệt thự. Đến lúc này chỉ còn Hạ An Thiển ở lại bế tắc như ngồi chảo lửa!

      Cuối cùng, Hạ An Thiển dùng lượng nhất mà ngoan ngoãn ra tình hình thực tế, muốn tìm cái lỗ mà chui “Chính là như vậy! Mẹ xong rồi!”

      “Vậy, mẹ định xử lý thế nào? Chẳng lẽ để tấm ảnh lõa lồ mấu chốt này cứ phát tán báo như vậy sao?” Vẻ mặt nghiêm trọng của Đồng Đồng nhìn Hạ An Thiển chằm chằm, thân hình bé nhưng điệu bộ như người có địa vị cao sang, còn bộ dạng của Hạ An Thiển cực kỳ bất an!

      Hạ An Thiển nghĩ việc này nên để Đồng Đồng nhúng tay nên vỗ vai cậu “Bảo bối, chuyện gì nữa mẹ cũng có biện pháp để giải quyết. Con ngoan ngoãn ở lại nước là được rồi!”

      Đồng Đồng nhìn như thể tin được điều vừa nghe, bỗng nhiên mếu máo “Mẹ quên ! Cho mẹ mình chẳng khác nào con tự rước phiền toái vào mình, vẫn là con theo lo liệu !”

      “Bảo bối, con vậy là có ý gì? Mới mấy tuổi đầu vậy có cần xem thường mẹ đến thế ?” Xấu hổ quá mất, con trai quý của mình lại dùng ánh mắt ấy mà coi mình.

      Đồng Đồng nhíu mày, hai tay ôm chặt đầu cười ngây thơ vô hại “Hạ An Thiển tiểu thư, xin hỏi mẹ làm sao đem vốn tự có của mình mà xử lý cho tốt mọi việc? Cái của trời cho vô dụng ấy làm sao đối đầu lại chú ấy đây?”

      “Hừ hừ…. Câm miệng cho mẹ!” là, chút mặt mũi cũng giữ lại cho mẹ mình mà. có cảm giác bản thân mình rất đáng thương.

      “Mẹ, lần này xem con làm việc, cam đoan với mẹ tuyệt đối làm cho người đàn ông kia lần nữa thấy tài năng của con!” Đồng Đồng biết Lãnh Quân Dục với Hạ An Thiển ngoài việc có quan hệ các vấn đề khác còn chưa , hề cảm thấy kỳ lạ mà ngược lại muốn sửa lưng phen.

      Hạ An Thiển chỉ có thể khoanh tay cười bất đắc dĩ, xem ra chỉ có thể tin tưởng vị quân sư phía sau này.

      ……… ……………..

      7h tối tại thành phố,

      Ở biệt thự xinh đẹp của Lãnh gia. Lãnh Quân Dục nửa nằm nửa ngồi ghế, nhìn bầu trời đầy sao, ánh trăng chiếu sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng. Nắm trong tay tờ báo, bên cạnh còn bốn năm tờ tuần san Toàn Cầu, hoàn toàn bằng tiếng .

      A Ben cầm theo chai rượu Brandy đến đưa cho Lãnh Quân Dục, đồng thời thản nhiên đảo qua tờ báo nằm trong tay , vài chữ to hiển nhiên lọt vào tầm mắt “Vị hôn thê thần bí của Dạ thị là Hoa Kiều ở nước

      Hóa ra cậu chủ vì chuyện này mà mất hứng, xem ra người phụ nữ này lợi hại, lần trước là chỉ là nữ hầu rượu, thế nhưng lúc này đây có thể thăng cấp trở thành vị hôn thê của Dạ gia.

      ---Hết chương 12---

      Editor : Jesscica

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :