1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 26
      Gián tiếp nhận X



      Mấy đồng học của Giang Thiến Nhi tới rất nhanh, Giang Thiến Nhi mới vừa cơm nước xong, thời điểm chỉ huy Giang Triết đem khay điểm tâm tới, liền có người gõ cửa.

      Giang Triết vội vàng đứng lên, mở cửa để cho những người đó vào. Đều là những người tuổi thanh xuân, người trong số đó tay còn cầm bó Mân Côi xinh đẹp.

      Giang Triết liếc mắt nhìn đóa Mân côi được cậu bé trai kia cầm, sau đó mặt biến sắc đem đóa Mân Côi nhét vào góc.

      " , đem Mân Côi tới đây, thả vào đầu giường." Người bệnh nhân kia thuận theo, lớn tiếng thét.

      " Nếu như em thích, lập tức mua."

      Giang Triết cúi đầu, tựa như là lơ đãng , sau đó cầm điểm tâm lên, bỏ vào trong miệng Giang Thiến Nhi.

      Những bạn học kia toàn bộ ngây người. thể tin được Giang Triết như vậy, lại càng dám tin tưởng Giang triết đối với Giang Thiến Nhi ôn nhu như thế.

      ra Giang Thiến Nhi mặc dù ở trường, nhưng dù sao cũng trưởng thành, cho nên bình thường cùng đồng học trong lớp quan hệ cũng tương đối khá.

      Mà trong đám bạn học, Giang Thiến Nhi là nhất, huống chi sinh ra mắt ngọc mày ngài, mặt màu da càng làm cho người ta đố kị, hâm mộ, cho nên mọi người đối với tồi.

      Mọi người đều biết, tình cảm của Giang thiến Nhi với trai mình rất tốt, hôm nay vừa thấy mới phát , quả nhiên danh bất hư truyền.

      Xem chút, cử động của vừa rồi là cỡ nào ngây thơ. Giang Thiến nhi có phần lúng túng, vội vàng hướng Giang Triết : " , còn mau để cho đồng học của em ngồi xuống."

      " cần, cần, bọn mình lập tức ."

      " cần lập tức a, các cậu biết tôi có bao nhiêu nhàm chán." Giang Thiến Nhi khẽ nhíu lỗ mũi khéo léo.

      " là em cũng vừa mới tỉnh mà thôi." Giang Triết vạch trần lời dối.

      " bậy, em cơm cũng ăn rồi." Giang Thiến Nhi thuận theo. " phải là muốn phá hư hình tượng của em trong lòng mọi người đấy chứ?"

      Giang Triết nhìn chút những đồng học kia, ngưng trọng gật đầu, " Tốt, bất quá, em vốn cũng có hình tượng gì để mà phá hư ". Mọi người nghĩ đến chuyện buổi trưa, toàn bộ cười to.

      " , đáng ghét có biết hay ?"

      " biết." Giang Triết vừa vừa tiếp tục đem điểm tâm đưa tới. Mắt tinh phát khéo miệng Giang Thiến Nhi dính mảnh bánh ngọt,, đưa tay ra, rất tự nhiên đem mẩu bánh kia lấy xuống, bỏ vào trong miệng mình.

      Giang Triết làm động tác này thành thói quen, bình thường hạt cơm dính khéo miệng Giang Thiến Nhi đều là được lấy xuống như vậy.
      dunggglinhdiep17 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 27
      Gián tiếp nhận X (2)


      Giang Triết làm động tác này thành thói quen, bình thường hạt cơm dính khóe miệng Giang Thiến Nhi cũng là được lấy xuống như vậy. Mà Giang Thiến Nhi cũng hình thành thói quen, thấy có chút nào ổn.

      Những bạn học kia nhìn đến cơ hồ muốn rớt con ngươi, mẹ nha, đây phải là gián tiếp hôn sao? Giang Thiến Nhi cùng trai quan hệ phải tốt đến nhường nào mới có thể làm ra những hành động như vậy.

      Thân mật như vậy ràng đối với hai người là sao cả, lại làm cho người khác hâm mộ vô cùng.

      ra vốn tưởng rằng là có ý tốt đến thăm bệnh, lại nghĩ tới thành ra quấy rầy người khác.

      Vừa nghĩ như thế, những bạn học kia liền dám ở lại nữa, vì vậy rối rít cáo từ.

      " này, mọi người thế nào lại như vậy a, là đến xem ta, vậy mà ngồi chưa được bao lâu muốn ."

      " Hả, cái đó, chúng ta buổi tối tụ hội." Cuối cùng, người trong số đó phản ứng mau .

      "Vậy cũng thể cứ như vậy mà bỏ lại tôi a."

      " Thiến Nhi, nên nháo, mọi người trong lúc cấp bách còn bớt chút thời gian tới thăm em, em nên cao hứng mới đúng, thế nào còn biết dừng?" Mặc dù là câu trách cứ nhưng gần xa, có bất kì ý trách cứ nào.

      ra Giang Triết làm sao chịu trách cứ, đau lòng còn kịp.

      Vừa đúng lúc A Đức mở cửa vào, Giang Triết vội vàng : " A Đức, đưa đồng học của tiểu thư về, bọn họ muốn đâu liền đưa tới chỗ đó." Nhìn lướt qua mọi người trong phòng, còn : " Hai chiếc xe."

      " cần, cần." Những người đó liên tiếp từ chối.

      " sao, sao, cần cự tuyệt, dù sao tại bọn họ cũng có chuyện gì." Giang thiến Nhi hướng về phía những đồng học kia .

      " , có đúng ?" Giang Thiến Nhi hướng về phía Giang Triết làm mặt quỷ.

      " Tiểu nha đầu." Giang Triết đem điểm tâm để lại tủ cạnh đầu giường, sau đó ngắt mũi Giang Thiến Nhi cái, thân mật : " Cùng mọi người bảo ngày mai có rảnh tới thăm em."

      " cần vặn lỗ mũi, vốn đủ thấp." Giang Thiến Nhi luống cuống tay chân bảo vệ lỗ mũi.

      "Nếu như ngày mai còn muốn đến, gọi điện thoại cho tôi, tôi ấy kêu tài xế tới đón mọi người." Giang Thiến Nhi hướng về phía bóng lưng đồng học kêu.

      " E hèm, ngược lại học được hổ giả uy." Giang Triết nhìn Giang Thiến Nhi, trong mắt là nồng đậm cưng chiều.

      " Đó là tự nhiên, là tư chất vốn có cần phải học." Giang Thiến nhi vừa , thân thể vừa ngã về phía sau.

      Giang Triết cầm lấy gối đầu, để cho Giang Thiến Nhi tìm tư thế thoải mái ngồi.

      tốt, nhìn cùng mình cười đùa, mở ra lớn cười lớn, cảm giác như thế tốt.
      dunggglinhdiep17 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 28
      Trừng phạt

      Hai giờ sau, Lâm Bân lại đến nhìn Giang Thiến Nhi, cho uống thuốc, nhìn bên giường hai người tựa vào nhau chặt, Lâm Bân cuối cùng đành đem những lời muốn nuốt xuống.

      Mới vừa rồi mình xem họ lục đó, ra cũng phải cố ý qua, chẳng qua là bệnh nhân bên kia ngừng tới tố cáo, cái phòng bệnh nhân đó qua mức ồn ào, Lâm Bân cuối cùng quyết định nhìn chút.

      Đẩy cửa ra, bước vào bên trong Lâm bân ít dám tin vào mắt của mìn. Cái cao ngạo đó thế nhưng lăn lộn mặt đất, nhiều tiếng khóc lóc kể lể ngừng. Trong đầu Lâm bân lập tức lóe lên Giang Thiến Nhi ở trong lời Giang Triết sâu đè nén thống khổ.

      Có lẽ đạt tới cầu của Giang Triết, cũng dã nếm qua tất cả khổ sở cùng Giang Thiến Nhi, thậm chí so với Giang Thiến Nhi còn thống khổ hơn. Mà Giang Triết khi đó là trong tức giận, khỏi nóng nảy đưa ra trừng phạt, đầu óc mình cũng nên ràng.

      Lục cha Lục mẹ vừa nhìn thấy Lâm Bân vào, liền hướng quý xuống.

      " Bác sĩ, bác sĩ, van ngài, van ngài, van ngài." Mẹ của Lục Cách thậm chí khóc ngất , tựa vào người Lục cha, lời gì cũng ra được. Nếu như ta là cử chỉ vô tâm, như vậy bây giờ cũng nên được tha thứ ?

      " Tôi lấy thuốc." Lâm bân xong xoay người.

      bên mở cửa, vừa lắc đầu, vừa thở dài, vốn là xuất sắc, ưu tú cỡ nào, lại cứ muốn tự chiu đầu vào lưới người đàn ông mà đối với bất kì nào cũng .

      Giang Thiến Nhi ở trong bệnh viện mấy ngày, đợi chấm đỏ người hoàn toàn biến mất. ra sớm muốn xuất viện từ lâu rồi, nhưng là Giang Triết cố ý cho.

      tất cả mọi chuyện đều có thể theo ý Giang Thiến Nhi nhưng là chỉ riêng chuyện này tuyệt đối thể đồng ý, thể để lưu lại bất kì ảnh hưởng gì tới sức khỏe.

      Những ngày kia, luôn coi trừng bên cạnh Giang Thiến Nhi tấc cũng rời. Sợ giang Thiến Nhi sinh nhàm chán, thâm chí đem gian phòng bệnh trang trí giống trong phòng của Giang Thiến Nhi, làm cho Lâm bân mỗi lần vào phòng bệnh đều hô to.

      " Tổ tông của tôi, tại sao lại tăng lên vật, chẳng lẽ ngươi tính toán ở chỗ này lâu dài rồi hả?"

      Giang Triết còn chưa mở miệng, Giang Thiến Nhi " Phun phun phun " hướng về phía trừng mắt

      " Lâm Bân, hồ ngôn loạn ngữ, phi phi phi, đồng ngôn vô kị, đồng ngôn vô kị."

      " Giang thiến Nhi,em dám là trẻ con, em có phải hay chán sống?"
      dunggglinhdiep17 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương29
      Thân thể chợt bắt đầu phản ứng


      " Giang Thiến Nhi, em dám là trẻ con, em có phải chán sống rồi hay ?" Lâm Bân giả bộ khuôn mặt tức giận, hướng Giang Thiến Nhi .

      " A, , ." Giang Thiến Nhi kêu to, sau đó từ giường nhảy dựng lên, lập tức nhảy vào trong ngực Giang Triết.

      " Có người khi dễ em, , cứu em, cứu em." Hai tay Giang Thiến Nhi ôm chặt cổ Giang Triết. Giang Triết hơi sững sờ, sau đó cỗ mùi thơm nhàn nhạt chui vào sống mũi .

      và Giang Thiến nhi tách ra ngủ cũng được ba năm, hôm nay ngửi thấy mùi thơm quen thuộc cơ thể , Giang Triết phát , thân thể mình chợt bắt đầu phản ứng.

      có chút tức giận trước phản ứng của mình, nhưng mặt lại dám để lộ ra vẻ gì, chẳng qua là liếc mắt nhìn Lâm Bân.

      " Thiến Nhi còn chưa có xuất viện đấy, cần chơi điên khùng như vậy."

      " Giang Triết, ta biết ngay là ngươi trọng sắc quên bạn mà."

      " Cái gì sắc a? ràng là em có được hay ?" Ánh mắt Lâm Bân quét qua Giang Triết, biết có phải hay do Giang Triết quá đa nghi, cảm giác ánh mắt của Lâm Bân dừng lại nơi hạ thân của trong chốc lát.

      khắc kia, Giang Triết chỉ có cảm giác mình tựa hồ bị Lâm Bân nhìn thấu, bận ngừng đem Giang Thiến Nhi thả lại giường,
      " Lần sau nên như vậy nữa." xong xoay người ra ngoài.

      " Giang Thiến Nhi nhìn bóng lưng của . " Lâm bân, ấy làm sao thế?"

      Lâm Bân cười lắc đầu, tình a, từ xưa tới nay có mấy người có thể chạy chốn?

      mở cửa ra ngoài, sau đó chạy thẳng tới thang máy, quả nhiên là thấy được Giang Triết đứng ở đó, bóng lưng nhìn qua rất độc.

      " Nếu là bảo bối, cũng cần tổn thương."Lâm Bân hai tay cho vào trong túi quần, chậm rãi tới bên cạnh Giang Triết.

      Giang Triết lặng lẽ tới bên cửa sổ. " Lâm bân, cậu phải biết." Giang Triết nhìn bầu trời bao la ngoài cửa sổ. " Muốn buông tha, nhưng là lại thể buông tha, đau nhiều năm như vậy cũng trở thành thói quen, tại sao có thể buông tay? Nhưng là, chỉ sợ có ngày làm tổn thương đến ấy." khó chịu vò tóc của mình.

      Lâm bân nhìn Giang Triết, tổng giám đốc cao cao tại thượng như vậy, ra cũng có những thống khổ.

      " Cậu mới vùa rồi nhìn thấy phản ứng của tôi, hoặc phải ngươi phải tin tưởng, nhiều năm như vậy, bất kể cùng nữ nhân nào ở chung chỗ, cũng có bất kì cảm giác, nhưng là, khi đến gần tiểu nha đầu kia, cho dù người chỉ là mùi thơm thoang thoảng, cho dù là ngón tay nhàng tiếp súc, thân thể phản ứng."
      linhdiep17 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 30
      Bị ma nhập


      " Nhưng là, khi tới gần nha đầu kia, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng người , cho dù là ngón tay nhàng tiếp súc, thân thể phản ứng." Giang Triết đột nhiên quay đầu, ánh mắt lấp lánh.

      " Lâm Bâ, cậu phải là bác sĩ sao? Cậu mau cho tôi biết, có phương phát gì, đem ấy từ trong lòng tôi nhổ tận gốc." Giang Triết xong từ trong ngực mình móc ra thuốc lá. Tay của khẽ run, muốn đốt thuốc lá, nhưng vẫn có thành công.

      Lâm Bân từ trong tay Giang Triết đoạt lấy cái bật lửa, Giang Triết đột nhiên nhớ đến Giang Thiến Nhi ghét người mình có mùi thuốc lá, vừa cười khổ lắc đầu.

      " Thế nào?"Lâm Bân có chút cảm thấy kì quái, ràng muốn châm lửa, nhưng là khi mình châm cho , lại bỏ qua.

      " ấy thích tôi hút thuốc lá."

      " Giang Triết." Lâm Bân suy nghĩ chút, rốt cuộc , " Cậu có phải hay bị ma nhập rồi hả ?"

      Giang Triết hơi sững sờ, sau đó thế nhưng lại gật đầu. " Có lẽ a... ! Ma nhập, vĩnh viễn cách nào thoát ra ."

      đem thuốc lá bỏ vào phía dưới mũi của mình tinh tế ngửi cái, sau đó lần nữa bỏ vào bao thuốc lá, nhét vào túi.

      " Tôi vào trong đây, tôi chưa từng có ra ngoài lâu như vậy ." xong hướng phòng bẹnh Giang Thiến Nhi tới.

      Lâm Bân nhìn bóng lưng của , trong lòng có chút dành lòng, tất cả mọi người đều cho rằng Giang Triết muốn gió có gió, muốn mưa có mưa nhưng biết rằng cũng bị lún sâu vào chữ tình thể tự thoát ra được.

      Giang Thiến Nhi sau khi xuất viện lại trong đoạn thời gian ở nhà nghỉ ngơi. Giang Thiến Nhi cảm giác mình nhàm chán tới cực hạn, cuối cùng quyết định ra ngoài dạo phố.

      ra rất ít khi ra ngoài, bởi vì từ trước đến giờ cần quan tâm đến bất cứ vấn đề gì, thậm trí ngay cả trang phục, khi đến mùa treo đầy trong tủ quần áo. Chỉ có thỉnh thoảng mấy lần Giang Triết lôi kéo dạo siêu thị, mua vài thực phẩm thích ăn.

      Chẳng qua gần đây Giang Triết cực kì bận, mình dĩ nhiên thể làm phiền .

      " Tiểu thư, người định đâu vậy ?" Giang Thiến Nhi vừa tới cửa lập tức có người chào đón .

      " Tôi ra ngoài chút, ngươi cần phải theo ." ra thích có người theo phía sau, như vậy có cảm giác tự do.

      " Này, này được ." khi chuyện mấy người nữa lại tới. Đều là người bên cạnh Giang Triết, Giang Thiến Nhi lại gọi ra tên của bọn họ, bình thường đều chỉ biết đến Giang triết, làm sao biết được tên của họ.
      dunggglinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :