1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 21
      Tuyệt đối thể có Thiến Nhi


      " Ba " Lục Cách chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ủy khuất

      " Lục tiên sinh, ông cho rằng đến tình trạng này rồi, khổ nhục kế còn có tác dụng sao?"

      Thanh đều đều ra mấy câu nhưng chẳng khác gì xử Lục Cách tử hình.

      Lục cha thở dài hơi, " Giang tổng, Cách là bị chúng tôi chiều sinh hư, hiểu nhân tình thế thái, hôm nay khiến Giang tiểu thư chịu thống khổ như vậy, có bị Giang tổng xử phạt cũng là đáng đời nó, chỉ xin Giang tổng đối với Cách tay chút."

      Lục Cách nước mắt càng ngừng chảy xuống, bị Lục cha đánh, nửa bên mặt sớm sưng đỏ, nhưng là có cảm giác đau đớn chút nào.
      tại trong lòng chỉ có loại cảm giác tuyệt vọng.

      Giang Triết chẳng qua là quay lưng lại, tựa hồ như nghe thấy lời của Lục cha.
      Hồi lâu, rốt cuộc ra bên ngoài, tới cửa phòng bệnh

      " Lâm Bân." giọng gọi

      Lâm Bân liếc mắt nhìn người ngủ say giường, lại kiểm tra chút mẩm đỏ mặt cùng người Giang Thiến Nhi, lúc này mới ra ngoài.

      Về dị ứng lần này của Giang Thiến Nhi, Giang Triết tìm Lâm Bân rất nhiều lần, hy vọng Lâm Bân có thể suy nghĩ ra biện pháp, sau đó chế tạo ra thuốc chữa bệnh cho Giang Thiến Nhi, chỉ cần Lâm Bân nghĩ ra biện pháp, bất kể là bao nhiêu tiền cũng cho

      Lúc ấy , Lâm Bân từng giỡn

      " Nếu như tôi muốn Minh Đế thế nào?"

      Giang Triết cười: " Lâm Bân, xem ra cậu vẫn chưa Thiến Nhi đối với tôi quan trọng như thế nào, đối với tôi mà , Minh Đế có cũng được, có cũng sao; nhưng là Thiến Nhi tuyệt đối thể có"

      Khi đó, Giang Thiến Nhi vẫn chưa tới mười lăm tuổi Thời điểm Giang Triết câu này có bao nhiêu nhu tình mật ý, làm Lâm Bân ghen muốn chết.

      Khi Giang Triết biết thân thế của Giang Thiến Nhi, nhiều lần cùng Lâm Bân chuyện phiến, Lâm Bân từng nhắc tới có muốn hay nghiêm chế vấn đề.

      Lúc ấy Giang Triết ánh mắt lạnh lẽo: " Thay đổi chẳng qua là thân phận, thay đổi được tình cảm."

      Khi đó Lâm Bân biết Giang Triết sâu bị cuốn vào.

      Cho nên những năm này, Lâm Bân cơ hồ là chú tâm vào nghiên cứu các loại dị ứng.

      Dù sao tiền lương ít, tiền thưởng nhiều nhất cũng là từ người kia cung cấp, ngộ nhỡ phát minh ra, còn có thẻ kiếm được khoản lợi rất lớn, đúng là nhất cử lưỡng tiện

      " muốn như vậy?"

      Lâm Bân giọng hỏi, ra trong lòng cũng biết những lời này căn bản là dư thừa.

      Quả nhiên ánh mắt Giang Triết nghiêng qua mặt của Lâm Bân, sau đó vào phòng bệnh, cặp mắt nhìn vào người Giang Thiến Nhi, nhúc nhích.
      dunggglinhdiep17 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 22
      cách nào đảm bảo làm ra chuyện điên cuồng


      Lâm Bân sâu thở dài. biết mình nhất định phải làm như vậy, dù mình là vì 'hổ làm tránh cũng tốt. cũng hiểu, đối với Giang Triết, quyết định đối với Lục Cách như vậy xem như là rồi.

      " Lục tiểu thư, mời theo tôi." Lâm Bân .

      Lục Cách thân thể cứng lại, dám tin vào tai mình, quay đầu nhìn cha mình, tìm kiếm trợ giúp.

      " ."

      " " Lục Cách quay đầu nhìn Lâm Bân.
      " Làm sao mấy người có thể đối với tôi như vậy?"

      Lâm Bân liếc mắt nhìn phòng bệnh an tĩnh, " tốt nhất nên giọng chút, nếu với tính khí của Giang Triết, tôi cũng thể đảm bảo làm ra những chuyện điên cuồng gì đâu."

      Những lời này thành công khiến Lục cách im miệng.

      Nhưng là qua mấy phút, khi Lâm Bân chuẩn bị xong, Lục Cách lui về phía sau mấy bước, sắc mặt trắng bệnh.

      " Làm sao có thể làm như vậy? Tôi muốn kiện các người, tôi là luật sư, tôi kiện các người tội mưu hại."

      " Lục tiểu thư, nên nghe lời khuyên của tôi, đối với như vậy mà nhất rồi, nếu như kiên trì muốn cùng Giang Triết chống đối cứ kêu , kêu đến khi Giang Triết phiền lòng, sau đó cho người chặt đứt tay cầm ly rượu của ."

      Nghe vậy, Lục Cách chỉ cảm thấy rét mà run.

      " Cách có lẽ bác sĩ Lâm đúng đó."

      Cái người đàn ông tên Giang Triết đó, cả người phát ra hơi thở làm người ta phải sợ, nếu quả làm theo lời , hậu quả còn đáng sợ hơn.

      " Tại sao? Tại sao ta có thể làm như vậy?"

      Bởi vì khẩn trương, cũng bởi vì sợ mà thân thể Lục Cách ngừng run rẩy.

      " Bởi vì, đó là bảo bối trong lòng ."

      " Chuyện này chỉ là do tôi cẩn thận, thực chỉ là cẩn thận, huống chi ấy đột nhiên đứng lên."

      Lục Cách như phát điên .

      Khóe miệng Lâm Bân dâng lên châm trọc, " Bất quá, có nghĩ hay , chuyện xảy ra, Giang Thiến Nhi chịu đâu khổ, dù có nghìn lần, vạn lần đều thay đổi được ."

      Lâm Bân vừa , vừa hướng mu bàn tay Lục Cách hung hăng đâm xuống.

      Lục Cách " A " hét lên tiếng, sau đó nhảy lên.

      A Đức lập tức tới, hung hăng trừng mắt liếc Lục Cách.

      " Tôi là lão đại, tôi bao giờ để ý đến việc chuyện gì có thể là, chuyện gì thể làm, nếu dám cam đản kêu to, tôi cho người cắt lưỡi của ."

      Chuyện cười, khiến Giang tiểu thư chịu thống khổ như vậy, nếu vẫn có thể dễ dàng tha thứ cho Lục Cách to gan như vậy, vậy đối với ta quá tốt .
      dunggg thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 23
      Em chỉ là đói bụng



      Lục Cách nhìn A Đức, bộ dáng như hung thần ác sát, người đàn ông này nhìn qua thức đáng sợ, chừng làm , vì vậy lập tức ngậm miệng lại.

      tại rược tính còn chưa có phát tác, Lâm Bân nhìn trước mắt chút, vốn là phải đuổi ta về nhà nhưng thiện tâm đại phát, sai hộ sĩ tìm cho phòng bệnh gần nhất mang Lục Cách qua đó.


      vào phòng bệnh Giang Thiến Nhi, Giang Triết vẫn như cũ có nhúc nhích đứng ở nơi đó.

      " Ngồi lát , ấy cũng phải mấy giờ nữa mới tỉnh."

      Giang Triết lắc đầu cái, giờ phút này đâu còn có ý định ngồi.
      Mà Giang tổng ngồi thủ hạ càng dám ngồi.

      Vì vậy, đoàn người đứng ở trong phòng bệnh tiếng nào.

      Trong thời gian đó, Lục cha có tới mấy lần, cầu khẩn Lâm Bân qua xem Lục Cách chuyến.

      Lâm Bân , biết, nếu như mình qua đó Giang Triết đem từ lầu năm trực tiếp ném xuống lầu , biết Giang Triết tuyệt đối làm như vậy.

      lần cuối cùng, Lục cha suýt chút nữa là quỳ gối trước mặt Lâm Bân, nhưng Lâm Bân vẫn có động.

      Lân bân bất đắc dĩ thở dài, là khờ, chẳng lẽ biết là nên cầu Giang triết sao? Hoặc là lén ra ngoài tìm bác sĩ cũng tốt.

      Lục cha cuối cùng cũng hiểu , Lâm Bân thể nào qua, rốt cuộc ủ rủ cúi đầu thẳng bước ra ngoài.

      Lâm Bân đột nhiên cảm thấy mình có chút tàn nhẫn, nhưng là suy nghĩ chút, nếu như mình ra tay, đại ma đầu Giang Triết kia còn làm cho Lục Cách kia thống khổ hơn bây giờ gấp ngàn lần.

      Buổi chiều khoảng ba bốn giờ, rốt cuộc Giang Thiến Nhi cũng tỉnh lại, nhìn Giang Triết đầu tiên là im lặng rơi lệ.

      Giang Triết cơ hồ là nhào qua, bình thường căng thẳng, lãnh khốc còn sót lại chút nào.

      " Thiến Nhi, em cảm thấy thế nào rồi?"

      ra cũng biết còn có chút khó chịu, dù sao mẩn đỏ nổi lên cũng có khả năng biến mất mau như vậy.

      " Khó chịu "

      Chỉ là hai chữ nhưng lại làm cho Giang Triết cách nào hô hấp, nhìn Lâm Bân, " Chẳng lẽ còn biện phát nào."

      Lâm Bân nhìn thời gian chút, " Hai giờ sau có thể tiêm mũi, chỉ là có chút tác dụng phụ."

      Giang Triết nhìn Giang Thiến Nhi đáng thương nằm giường, trong lòng bắt đầu khó chịu.

      " cần"

      Giang Thiến Nhi lắc đầu, mình đủ thống khổ rồi, ngộ nhỡ kim châm kia đem mình đánh ngu vậy mình phải là càng tổn thất lớn sao.

      Giang Triết nhìn chằm chằm chấm đỏ mặt Giang Thiến Nhi, môi mỏng mím chặt.

      " " Giang Thiến Nhi biết trong lòng Giang Triết khó chịu, " có chuyện gì, chỉ là em đói bụng rồi."

      Giang Thiến Nhi cười cười.
      dunggg thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 24
      Hi vọng giờ phút này dừng lại


      Giang Triết lúc này mới nhớ tới bụng của mình cũng là trống , đoán chừng sau lưng những người đó cũng đói bụng.

      quay đầu, " A Đức, gọi điện thoại cho khách sạn Minh Đế, sào bốn món thức ăn tới đây, được cho rượu, được có mùi tanh, thuận tiện đặt bàn ở ngoài, sau đó mọi người cùng đến đó ăn ."

      Giang Triết đối với thủ hạ của mình thưởng phạt rất phân minh, tựa như biết mọi người hôm nay cực khổ, liền đặt bàn rượu ngon khao mọi người, mặc dù khách sạn Minh Đế cũng là của tập đoàn Minh đế.

      " Giang tổng chúng tôi cần đâu cả."

      A Đức giọng đề nghị.

      " nhảm cái gì, tôi như thế nào cứ làm như thế ." Giang Triết giọng quát lớn.

      A Đức lúc này mới chạy nhanh, theo sau mấy huynh đệ kia cũng chạy ra ngoài.

      Lâm Bân nhìn nơi này tạm thời có chuyện gì cũng ra ngoài.

      Giang Thiến Nhi nhìn Giang Triết chuyện cũng bát đầu cười.

      " Tiểu nha đầu, em cười cái gì?" Giang Triết giọng cười.

      Nhìn ở trước mặt mình cười như vậy là tốt.

      khắc kia, Giang Triết thầm thề, về sau nhất định phải chiếu cố Giang Thiến Nhi tốt, thống khổ như vậy tuyệt đối để cho lặp lại lần nữa.

      " Giang tổng uy phong lẫm liệt a."

      Giang Thiến Nhi che miệng cười.

      " Tiểu nha đầu, dám giễu cợt ."

      Giang Triết giơ tay lên nhưng là có đánh xuống cho dù là hạ tay xuống cũng nỡ. Mới vừa màn kia nhanh chóng thoáng qua trong đầu , tiểu nha đầu này còn chịu thống khổ, sao nhẫn tâm để chịu khổ nữa.

      Khách sạn tốc độ nhanh, nữa giờ sau thức ăn liền được đưa đến.

      Giang Thiến Nhi muốn ngồi dậy nhưng Giang Triết lại đè thân thể lại, căn bản cho nhúc nhích.

      " Em xem, vất vả mới có cơ hội biểu , sao có thể bỏ qua được."
      Giang Triết cười, sau đó gắp rau đưa qua.

      ra thói quen ăn cơm trước kia của Giang Thiến Nhi cũng khá lắm, cho nên từng có đoạn thời gian rất dài, Giang Triết phải yu ăn mới chịu ăn.

      Mà bây giờ, thời gian tựa như bị đảo ngược, lập tức trở lại như trước kia.

      Giang Thiến Nhi chậm rãi hé miệng, sau đó từ từ lập lại: " "

      " Hả?" Giang Triết nhìn Giang Thiến Nhi, cửa phòng bệnh bị đóng lại, bốn phía trở nên an tĩnh, thậm chí có thể nghe được thanh nhịp tim đập lẫn nhau, nếu như giờ khắc này có thể lậu dài là tốt biết bao.

      " , em hi vọng thời gian cứ như vậy dừng lại." Giang Thiến Nhi .
      dunggg thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 25
      Chỉ cần vui vẻ



      Giang Triết tay cầm muỗng khẽ run, nghĩ tới Giang Thiến Nhi cũng có ý nghĩ giống như mình.

      ra là, mình và nên ở chung chỗ, nếu như có cái quan hệ máu mủ chết tiệt kia.

      Giang Thiến Nhi có thể cũng nghĩ đến điểm này, ánh mắt chán nản rũ xuống.

      " Nhất định , trước tiên lấp đầy bụng rồi hãy , có được hay ?" Giang Triết ôn nhu .

      Giang Thiến Nhi sống mũi đau xót, biết đây là Giang Triết an ủi mà thôi. ra tàn khốc bày ra trước mắt, cùng cuối cùng cũng tiến vào hai thế giới bất đồng, sau đó can thiệp chuyện của nhau.

      Điện thoại di động tại lúc này vang lên, thời điểm tiếng chuông điện thoại đánh vỡ gian yên tĩnh trong phòng, hai người giật nảy mình, Giang Thiến Nhi còn có kịp phản ứng.

      Giang Triết ở trong lòng thở dài hơi, cảm tạ người gọi cú điện thoại này, rốt cuộc để Giang Thiến Nhi còn khổ sở nữa.

      Nhìn bộ dáng mờ mịt của , mỉm cười nhắc nhở.

      " Là của em."

      " Đúng vậy a, nhưng là em dậy nổi, điện thoại di động ở nơi nào rồi."

      Giang Thiến Nhi buồn rầu , ra muốn cho biết, chỉ cần nghĩ tới trở thành hai gia đình khác nhau, trong lòng lại đau đớn.

      Giang Triết cầm lấy túi xách của Giang Thiến Nhi ở tủ đầu giường, đó là A Đức mang tới.

      " Thế nào? Có phải hay còn khó chịu? Điện thoại di động ngay bên trong túi xách đấy."

      " , em mới phải là bà già si ngốc."

      Giang Thiến Nhi cố gắng điều chỉnh tâm tình của mình, hướng về phía Giang Triết le lưỡi cái.

      " Khụ, khụ, ý em muốn già rồi có phải hay ?" Giang Triết có chút vui .

      " Nào có a, đấy là tự thôi."

      Giang Thiến Nhi vừa cười vừa lấy điện thoại di động ra.

      Nguyên lai là những bạn học buổi trưa cùng ăn cơm, bên kia mọi người yên lòng cho nên muốn đến thăm chút.

      " Các cậu là muốn tới nhìn tớ chứ gì? Có phải là vì tớ tuấn, tiêu sái nhiều tiền ? Vẫn là suy nghĩ muốn trở thành chị dâu tớ có phải ?"

      Giang Thiến Nhi giả bộ lớn tiếng cười, chỉ có mình biết, phía sau tiếng cười là cả đau đớn.

      Giang Triết khẽ nhíu mày cái, tựa hồ chính mình nghe được lời đó có chút vui vẻ, nhưng là muốn thừa nhận mình vui là bởi vì Giang Thiến Nhi như vậy thèm để ý chút nào.

      Lại hàn huyên mấy câu, mãi cho đến khi Giang Triết gõ chén cái, bên trong là nồng đậm cảnh cáo, Giang Thiến Nhi mới ngượng ngùng để điện thoại di động xuống.

      " , bạn học của em tới đây thăm em."

      " Tốt " Chỉ cần Giang Thiến Nhi vui vẻ, cái gì cũng tốt.
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :