1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 268: Ngoại truyện: Em là thuốc độc của (4)
      Edit: hochi

      Lúc biết đứa bé trong bụng là , bà ngồi ở bên ngoài ngơ ngác suy nghĩ thời gian rất lâu, cũng vào thời điểm đó, bà ra quyết định.

      Bà gọi điện thoại cho ông ta, trong giọng che giấu được niềm vui sướng.

      : "Giang, em có rồi, đến hôm nay mới cho biết, là vì muốn biết giới tính của đứa bé. vẫn luôn thích có đứa con , cho nên nếu là con trai, em quyết định bỏ sau đó vĩnh viễn gặp nữa."

      Lúc bà những lời này, giọng nỉ non, khiến bên kia cảm động nên lời.

      Khi đó Tống Na Mỹ cho rằng mình tay có lá bài.

      Có lá bài này bà cho rằng đến cuối cùng mình nhất định là người thắng.

      nghĩ như vậy.

      Cho nên đối với đứa trong bụng bà vô cùng nâng niu.

      Có thể là như vậy, sau khi đứa bé ra đời, cực kỳ khác xa đời trước, bà nâng niu đứa bé trong bụng.

      Nhưng cũng ai biết được có số việc mình vĩnh viễn cách nào nắm được.

      Chính là sau cú điện thoại kia, người đàn ông đó dần dần cũng ít khi đến chỗ bà.

      Mặc dù mỗi tháng tiền đều được chuyển vào tài khoản, mặc dù số tiền đó lần sau nhiều hơn lần trước.

      Nhưng ông ta có biết rằng thứ bà cần chính là ông ta, ông ta là chân chính núi tiền, bà đối với số tiền trong thẻ cảm thấy hứng thú.

      Bà chạy đến thành phố A, bà gặp ông ta.

      Khóc cũng khóc rồi, náo cũng náo loạn xong, quỳ, cầu xin cũng cầu xin.

      Bà dùng tất cả phương pháp, bà hi vọng ông ta có thể chấp nhận bà.

      lần cuối cùng, bà tự đặt thân phận mình vào hoàn cảnh cực kỳ hèn mọn.

      : "Em đòi hỏi danh phận, cần làm vợ của , chỉ hy vọng có thể vĩnh viễn sống ở bên cạnh . em mang thân phận gì chính là thân phận đó, cho dù là đầu bếp nhà ".

      Khi đó trong ông ta có nhiều người giúp việc, năm ngón tay bà Giang cũng dính khói dầu.

      Bà hâm mộ, bà căm hờn hâm mộ và đố kỵ, nhưng vậy thế nào?

      Người đàn ông kia sau khi nghe bà như vậy, chỉ nhàn nhạt quét qua mặt của bà, sau đó : "Về sau đừng bao giờ d đến đây nữa, tiền tôi cho , nhưng về sau đừng bao giờ xuất ở trước mặt của tôi".

      "Tại sao?"

      Nước mắt bắt đầu tùy ý chảy xuôi.

      "Tại sao thể, em hạ mình thế này rồi, mặc kệ bảo em làm gì chỉ cần có thể sống ở bên cạnh , tại sao thể?"

      Người đàn ông lời nào, có điều khóe mắt dâng lên giễu cợt.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 269: Ngoại truyện: Em là thuốc độc của (5)
      Edit: hochi


      Người đàn ông lời nào, có điều khóe mắt nổi lên giễu cợt.

      "Em bỏ ra nhiều như vậy, chẳng lẽ ngay cả báo đáp cũng thể sao?"

      Người đàn ông vốn đưa lưng về phía bà, nghe được câu này, đột nhiên xoay người, sau đó ánh mắt như đuốc của ta cứ như vậy nhìn chằm chằm mặt .

      Ánh mắt như vậy trong đó có quá nhiều hàm nghĩa, toàn thân Tống Na Mỹ khỏi chấn động.

      "Tống Na Mỹ, chúng ta tại sao lại tới bước này cũng biết mà, ở đây bố trí cái gì, phải biết".

      "Em có, vu tội em".

      Tống Na Mỹ cao giọng .

      " có?"

      ta cười lạnh tiếng.

      "Tống Na Mỹ, chuyện kia cần tôi phải ra sao? Là ai bỏ thuốc vào trong ly rượu của tôi?"

      "Đấy chẳng qua là lần đầu tiên, đúng, em bị ma quỷ ám ảnh, vì em muốn lấy được . Nhưng những lần sau đều là chủ động phải sao?"

      Đúng, là ta chủ động, mới đầu chỉ bởi vì mới mẻ, cho rằng bé này giống những người khác, sau lại phát ra rất có dã tâm, vì vậy hứng thú của ta căn bản có cách nào thỏa mãn.

      ta nghĩ tới người phụ nữ trong nhà từ trước đến nay cùng chung hoạn nạn với ta, vì vậy, rốt cuộc cố hạ quyết tâm.

      " quá nhẫn tâm, quá nhẫn tâm, rồi phải chịu báo ứng".

      Người đàn ông chỉ nhàn nhạt cười, sau đó : "Ai bị báo ứng còn chưa biết".

      Cũng chính từ lúc đó trở , ta đoạn tuyệt tất cả mọi liên quan đến .

      Rốt cuộc, thù hận giống như cỏ dại mọc hoang, sinh trưởng tươi tốt ở trong lòng .

      Sau khi đứa bé ra đời, vốn là muốn tự mình nuôi nấng.

      Nhưng chưa từng chịu khổ cực như vậy, thời gian đầu, gần như điên đảo ngày đêm.

      Rốt cuộc chịu nổi, cuối cùng đưa đứa bé kia cho người khác, dù sao đứa bé kia vẫn là con cờ của .

      Nhớ lại những đau khổ ấy, nước mắt biết chảy xuống từ khi nào.

      A Đức lấy khăn giấy, sau đó cẩn thận từng li từng tí lau nước mắt cho bà.

      Nhưng nước mắt kia lại như mở miệng cống thoát nước.

      "Đừng khóc, được ?"

      A Đức giọng an ủi.

      Tống Na Mỹ nắm chặt tay A Đức.

      Tay A Đức khẽ run, sau đó tùy ý để Tống Na Mỹ nắm.

      "Có phải tôi chưa đủ tốt ? Hay có đủ sức quyến rũ? Còn giống như phụ nữ? Cho nên mới có ai thương tôi?"

      ", rất tốt, rất tốt, đấy".

      A Đức vẫn giọng : "Nếu làm sao tôi lại vẫn ở bên cạnh , Tống Na Mỹ, tôi cứ nghĩ hiểu tiếng lòng của tôi, ra cái gì cũng hiểu, tôi có chút đau lòng".

      Chương 270: Ngoại truyện: Em là thuốc độc của (6)
      Edit: hochi

      A Đức vẫn : "Nếu sao có thể vẫn mực bên cạnh em được, Tống Na Mỹ, tưởng em hiểu tâm ý của ra cái gì em cũng hiểu, thấy hơi đau lòng".

      Đây là lần đầu tiên A Đức gọi thẳng và đầy đủ tên Tống Na Mỹ.

      Tống Na Mỹ hơi ngẩn ra, mặt bà đều là nước mắt, bà ngẩng đầu nhìn A Đức.

      "Em cảm thấy thế nào? Có phải em cảm giác được con người của rất nhiệt tình? Em cho rằng đối với tất cả phụ nữ đều như vậy? Có phải cảm thấy là ăn no có việc gì làm, cho nên mới suốt ngày làm việc này với em? Có phải cảm thấy rất rảnh rỗi, cho nên thuê chiếc xe con, cứ như vậy mỗi ngày chạy bên em?"

      Trong lòng là mềm mại, nhưng, nhưng lại dám xác nhận.

      Nước mắt cũng ngừng chảy từ lâu, mặc dù mặt vẫn còn có nước mắt.

      "A Đức, tôi hiểu ở đây để làm gì?"

      .

      "Em đứa ngốc, bé ngốc".

      A Đức chậm rãi thở dài, sau đó đưa hai cánh tay ra, cứ như vậy kéo Tống Na Mỹ ôm vào trong ngực của mình.

      Giây phút này, trong lòng Tống Na Mỹ bị niền vui sướng ngập tràn bao vây.

      Nhưng bà lại dám cử động, bà sợ giờ phút này mình vẫn trong mơ.

      Bà chỉ đành cẩn thận xác nhận.

      "A Đức, cái gì?"

      A Đức gì, chỉ mím chặt môi.

      Mặt của ở chỗ Tống Na Mỹ die,n; da.nlze.qu;ydo/nn nhìn thấy, cho nên bà hoàn toàn nhìn thấy chán ghét mặt .

      Vừa rồi ra những lời đó, ngay cả cũng cảm thấy buồn nôn.

      "A Đức, ư?"

      Người trong ngực ràng là rất cố chấp, lại xác nhận lần nữa.

      "Em biết tấm lòng của sao? cho rằng mình làm đủ ràng rồi, nếu làm sao lại coi chuyện của em so với bản thân còn quan trọng hơn chứ".

      Hai tay ôm chặt cơ thể Tống Na Mỹ.

      Vùi đầu vào cổ của bà.

      "A Đức".

      Nước mắt lại lần nữa trào lên, có điều lần này là nước mắt vui sướng.

      Đây là chuyện bà có nằm mơ cũng nghĩ tới, nhưng hôm nay lại có thể xảy ra.

      Giờ phút này, bà cảm thấy pháo hoa nở đầy trời cũng đều vì bà mà nở rộ.

      "Em quả thể tin được".

      Giọng của bà có chút nghẹn ngào.

      "Cho nên, đừng bao giờ đánh giá thấp bản thân, ở trong mắt của em vẫn giống như bé, đáng giá để cưng chiều, mê luyến em".

      " ư? Có ?"

      Tống Na Mỹ khẽ ngắt cái cái mũi của mình, tất cả chuyện xảy ra là quá mức đột ngột.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :