1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 250: Người phụ nữ độc ác (1)

      Thời điểm chân bị thương của Giang Triết gần như khỏi hoàn toàn, bụng Giang Thiến cũng lớn hơn trước.

      Giang Triết dám làm ở Minh Đế, nhìn Giang Thiến ở trước mặt mình di chuyển như bay, khẩn trương vô cùng, mỗi ngày ở bên cạnh nhìn chằm chằm, chỉ sợ để ý trượt chân.

      Năm tháng sau, Giang Thiến bắt đầu thích ăn các loại đồ ăn vặt.

      Đặc biệt là đối với những thứ thơm nức mũi gì đó, càng thêm có bất kỳ sức kháng cự nào.

      Giang Triết dám để cho Giang Thiến ra ngoài ăn, vì vậy phân phó cho quản gia tìm những chủ quầy ăn vặt đầu đường kia, mỗi ngày đều có người đến nhà làm.

      Nhưng trong tình huống này, để cho mình đối mặt nhiều đồ ăn như vậy, làm sao có thể ăn hết được?

      Vì thế mấy lần sau bèn lên kháng nghị, sau đó nhất định phải ra ngoài tiện thể dạo vòng.

      Lại , đúng là rất lâu ra ngoài dạo phố rồi.

      Giang Triết dĩ nhiên là yên lòng để , hận được cả con đường, sau đó cho mình dạo ở bên trong vui vẻ.

      Giang Thiến vừa nghe như vậy xong, liếc mắt nhìn về phía , vì vậy, còn chưa kịp nuốt tất cả xuống, vừa ra khỏi miệng, biến thành: “…….Tại sao ? Thuận tiện để cho con chúng ta ra ngoài mở rộng tầm mắt.”

      Vì vậy, Giang Triết dẫn Giang Thiến ra ngoài dạo phố.

      Giang Thiến khẽ nhíu mày cái, dạo phố dạo phố, có nhất thiết phải làm cho phiền phức như vậy sao?

      Phía trước hai người mở đường, phía sau có bốn người theo.

      Sáu người kia lại vẫn cứ mặc đồ đen, trông dáng vẻ giống như đại ca xã hội đên, cứ như vậy khoanh tay sau lưng Giang Thiến, là có bao nhiêu kỳ cục có bấy nhiêu khó chịu.

      Chỉ là dù sao cũng hơn bị cấm thể ra ngoài, Giang Thiến nhìn những người bên cạnh chút, ràng mấy người này khẩn trương quá độ, bất đắc dĩ thở dài cái.

      Lần trước đường dành riêng cho người bộ, cũng ở chỗ này, Giang Triết sắp xảy ra chuyện.

      Chỉ cần nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Giang Thiến có chút thoải mái, chỉ là, tay bé của mình bị người bên cạnh nắm chặt, mặt người kia còn khẩn trương nhìn mình, lúc nào cũng trong tư thế sẵn sàng đỡ cố nếu bị ngã.

      Quên , quên , nể mặt chuyện này, mình cũng tạm thời tha cho thôi.

      Trước mặt truyền đến từng đợt mùi thơm, Giang Thiến sớm theo mùi thơm này.

      ra là hạt dẻ rang đường, trước kia Giang Thiến vẫn rất ưa thích thứ này.
      Last edited by a moderator: 9/6/16
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 339: Dấm chua thêm đường là cái gì (9)
      Edit: hochi

      Cũng chính khắc kia, trong lòng của dâng lên nỗi oán hận sâu.

      Nếu muốn để cho mình , tại sao còn phải gật đầu, thế này chẳng phải được coi là nhục nhã mình sao?

      Nếu phải là do gật đầu, Lâm Mẫn làm sao có thể ra những lời như vậy?

      Chỉ là lời như vậy cũng chỉ có thể giấu sâu ở trong lòng mình.

      Lâm Mẫn ràng cũng có chút ngạc nhiên, nhưng là thư ký, cũng chỉẩn sâu nghi ngờ vào lòng, gì, sau đó lặng yên tiếng động lui ra ngoài.

      Dưới tình huống bình thường tổng giám đốc cũng phỉa người đằng làm nẻo, làm như vậy nhất định là có nguyên nhân gì đó.

      “Tôi nghĩ rằng trường hợp như vậy thích hợp mang người con khác .”

      Giang Triết cúi thấp đầu, lông mi dài che hết ánh mắt của ánh.

      Chẳng qua là ngón tay của lại nhàng vung qua người phụ nữ trong , mặt thậm chí có dịu dàng ra được.

      Tần Trà ngốc, làm sao lại hiểu ý tứ đó.

      khắc kia toàn bộ sương mù xông lên mặt.

      Giang Triết có biết cứ làm như vậy so với trực tiếp cự tuyệt còn làm tổn thương trái tim em hơn.

      “Lúc Thiến Nhi tới biệt thự, chỉ có năm tuổi, chớp mắt cái, cũng qua hơn mười năm, cho tới bây giờ tôi còn nhớ tình cảnh cả người ấy mềm nhũn dựa sát vào trong lòng tôi.”

      Tần Trà gì, chỉ đứng ở noi đó.

      cúi đầu có ai biết suy nghĩ gì.

      Hơn tháng trước, cũng là ở nơi này trò chuyện vui vẻ với Giang Triết, khắc đó, thiếu chút nữa sinh ra ảo giác, cho rằng dịu dàng trong mắt là vì mình mà bộc lộ.

      ra tất cả cũng chỉ là mình tự mình đa tình mà thôi.

      “Cứ thế ấy quyến luyến tôi rời….tình cảm giữa tôi và ấy cũng phải loại tình cảm bình thường, đó là loại tình cảm dung hợp sâu sắc.”

      khắc đó, Tần Trà có chút đố kỵ, đố kỵ với người con trong ảnh cố thể hưởng thụ dịu dàng và thủy chung của người đàn ông, hạnh phúc biết chừng nào.

      Giang Triết ngẩng đầu lên nhìn Tần Trà.

      “Hôm nay tôi hơi choáng, định vài huyện với . Tổng giám đốc Tần, chứ?”

      Giang Triết, nhất định phải như vậy sao? Nhất định tổn thương em đến nỗi thương tích khắp người mới hài lòng sao?

      nhàng lắc đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, che giấu tất cả chua sót trong lòng.

      “Tổng giám đốc Giang, Giang có phúc lớn.”

      “Ai cũng đều ấy có phúc lớn, nhưng lại người nào biết nội tâm ấy từng bị tổn thương như thế nào.”

      Giang Triết xong, ngượng ngùng về phí Tần Trà: “Tiệc tối tôi để Thiến Nhi cùng.”

      Giang Triết quả mang theo Giang Thiến dự tiệc.

      Ngày đó lúc nhìn mặt Tần Trà khoái trá, lập tức nhớ tới Thiến Nhi.

      Trong ấn tượng, từ trước đén nay chưa bao giờ đưa Thiến Nhi tham dự qua bất kỳ buổi tiệc nào.

      vẫn giấu ở biệt thự nhìn bề ngoài, hình như là bảo vệ , là tình đối với nhưng ra như vậy là chuyên chế chăng?

      Cho nên, khoảng khắc đó, chỉ nghĩ tới, mang theo người sâu đạm, xuất ở trước mặt của mọi người, mà phải tùy tiện gọi người phụ nữ.

      phương diện khác, cũng hi vọng Tần Trà có thể thông qua chuyện ngày hôm nay hiểu rằng, mình và vĩnh viễn là chuyện thể nào.

      là người thế nào, hiển nhiên có thể nhìn ra ý đồ của Tần Trà.

      Chỉ là ý đồ như vậy toàn bộ che giáu sâu ở đáy lòng thôi.

      Mình cho cơ hội rồi, nhưng lại kiên quyết cướp cơ hội từ trong tay của .

      Tần Trà là người thông minh, đương nhiên hiểu vậy là ý từ gì.

      Chỉ mong trải qua lần này, có thể nhận tất cả mọi chuyện, cũng làm ra chuyện gì ngu ngốc.

      Tiệc mừng Lãnh thị tròn 50 năm ngược lại cực kỳ náo nhiệt.

      Đại đa số đều là người quen biết Giang Triết, nên dẫn theo Thiến Nhi bên cạnh mình chào hỏi với người khác liên tục, vậy khẳng định là làm mệt chết.

      Vì vậy, vừa vào cửa Giang Triết lập tức để cho tùy ý tìm đồ ăn, muốn làm cái gì làm cái đó.

      Đó là người phụ nữ của , chỉ cần vui vẻ, nguyện ý để cho làm bất cứ chuyện gì.

      bưng ly rượu chào hỏi tất cả mọi người.

      Đêm nay bà Lãnh ăn mặc quý phái trang nhã, có điều chính là bà vốn rất duyên dáng sang trọng.

      Bà dẫn Lãnh Hạo Thiên xuất ở trước mặt của Giang Triết.

      “Tổng giám đốc Giang, về sau phải nhờ cậu giúp đỡ nhiều hơn rồi.”

      Giọng là Lãnh chân thành.

      Giang Triết khẽ gật đầu, nhìn người đàn ông trước mắt cao lớn đẹp trai này.

      Bên cạnh là vợ của ta sao?

      Có điều vợ của ta thoạt nhìn hình như tuổi rất .

      “Tổng giám đốc Giang, ngài khỏe chứ, đây là vợ của tôi Tô Mi.”

      ta giới thiệu, nhưng trong giọng điệu kia hình như thiếu cái gì đó.

      Ánh mắt thờ ơ của Giang Triết quét qua mặt của Tô Mi, gần như lập tức ràng hơn.

      Bình thường, tình cũng giống như người khác thấy, cũng như Lãnh Hạo Thiên và Tô Mi, nhìn ngoài mặt hình như cực kỳ đằm thắm, ai biết thực chất là như thế nào chứ?

      “Chào

      vươn tay, nhàng bắt tay với Lãnh Hạo Thiên.

      Lại tùy tiện hàn huyên mấy câu, ánh mắt của Giang Triết mực dừng người của Giang Thiến.

      “Hôm nay trong người được thoải mái, cho nên cho phép tôi xin phép, cảm ơn.”






      Chương 340: Dấm chua thêm đường là cái gì (10)
      Edit: hochi


      Lại tùy tiện hàn huyên mấy câu, ánh mắt của Giang Triết mực dừng người của Giang Thiến.

      Đối với chuyện tình của người ta cũng cảm thấy hứng thú lắm.

      Huống chi, vừa rồi lúc mới dẫn Thiến Nhi vào, quả thực gây nên hồi náo động, gần như tất cả mọi người đều ngờ tổng giám đốc Giang dẫn Giang Thiến mang thai đến.

      “Vợ sắp sinh chưa?”

      Lãnh Hạo Thiên giọng hỏi.

      “Vẫn còn hai tháng.”

      Khóe miệng Giang Triết khẽ giơ lên.

      Thấy vợ Lãnh Hạo Thiên ánh mắt chớp nhìn Giang Thiến, bên trong có hâm mộ sâu.

      Nhưng chỉ là hâm mộ mà thôi, khi ánh mắt đó cẩn thận chạm vào hai mắt của mình, lập tức thu lại hết thảy vẻ mặt, chỉ còn lại lạnh nhạt.

      Thậm chí ngay cả khi nhìn Lãnh Hạo Thiên có cảm thấy , ta đứng ở nơi đó hình như hơi mất hồn.

      “xin lỗi tiếp chuyện được.”

      Giang Triết câu về phía Lãnh Hạo Thiên, lập tức tới chỗ Giang Thiến.

      Bên cạnh nhiều người vây quanh, cũng hiểu những người đó muốn từ chỗ Giang Thiến nghe được cái gì.

      “Thiến Nhi.”

      xô đám người ra.

      “Khó chịu chỗ nào?’

      cúi người xuống giọng .

      có.”

      Giang Thiến nhàng lắc đầu.

      “Cảm ơn các vị quan tâm, Thiến Nhi mang thai, rất dễ dàng mệt mỏi, cho nên thể ở trong này lâu.”

      xong, cũng quan tâm những người đó ở sau lưng phản ứng như thế nào.

      nghĩ tới tổng giám đốc Giang tình cảm lại sâu sắc như thế.”

      “Đúng vậy, mỗi lần đều đưa cùng.”

      “Thậm chí muốn đưa người phụ nữ khác theo.”

      “Ôi chao, cả đời tôi nếu có thể gặp gỡ người như vậy là tốt biết bao.”

      “Tổng giám đốc Giang, bây giờ phải sao?”

      Lãnh Hạo Thiên đúng lúc tới.

      xin lỗi phải trước rồi.”

      Dù sao đối với trường hợp như vậy mình cũng có hứng thú, huống chi mình cũng vòng rồi.

      “được, còn phải cảm ơn tổng giám đốc Giang tới đây.”

      Lãnh Hạo Thiên chìa tay, tao nhã lễ độ.

      Giang Triết cũng đưa tay ra, khẽ gật đầu, sau đó dìu Giang Thiến xoay người rời .

      , có vấn đề gì chứ, ở đây có nhiều người như vậy?”

      Giang Thiến nehj giọng hỏi bên tai Giang Triết.

      Khóe miệng Giang Triết khẽ giơ lên, chẳng lẽ làm việc còn cần phải suy nghĩ những vấn đề này.

      có việc gì.”

      nhàng ôm lấy bả vai Thiến Nhi.

      “Em được đến gần.”

      Giang Thiến dẩu môi, trong giọng hơi bất mãn.

      “Được, là đúng.”

      Mỉm cười trong giọng tràn đầy cưng chiều.

      Hai người hồn nhiên cũng biết ở hành lang sau lưng phía sau cây cột người phụ nữ núp nước mắt rơi đầy mặt.

      Buổi sáng hôm sau Tần Trà lại đến tìm Giang Triết.

      Giang Triết cho rằng hôm trước thái độ của mình đủ ràng, cho nên thời điểm khi nhìn thấy Tần Trà, mắt bất giác lạnh xuống.

      Khéo léo như Tần Trà làm sao lại nhận ra

      phải cười khổi cái, quả mình nóng lòng quá sao?

      “Tổng giám đốc, người của công ty bên kia rất muốn gặp mặt ngài.”

      trong lúc đó khoảng cách bỗng chốc xa với thể với tưới.

      Nhưng cũng biết, người đàn ông trước mắt này phải thuộc về mình.

      người thông minh, nếu giữa nhiều đứa bé như vậy chỉ có là trổ hết tài năng?

      Từ học đoán ý qua lời và sắc mặt, hiểu được lúc nào mới thích hợp chuyện gì.

      cũng biết nhiều khi lùi bước ra chính là tiến bước.

      Đây cũng là chỗ thông minh của , đây cũng là nguyên nhân bố vẫn rất yên tâm đối với csoo.

      Ông biết con của mình vĩnh viễn để cho bản thân thua thiệt.

      Vẻ mặt Giang Triết dịu .

      “Vẫn còn rất như vậy sao.”

      khẽ trầm ngâm, rốt cuộc .

      “Tổng giám đốc Giang, người của công ty đều biết, ra ông chủ chúng ta đích thực chính là ngài, rất là phấn khởi, hôm nay tôi tới đây vai gánh vác kỳ vọng của rất nhiều người.”

      Giang Triết lời nào.

      “Tổng giám đốc Giang, ngài thấy sao?”

      Tần Trà nhìn sắc mặt của Giang Triết chút, chân thành : “ bằng lần , về sau tôi đỡ phải thường xuyên đến làm phiền ngài.”

      Rốt cuộc Giang Triết gật đầu, ra cũng chỉ là lần, dù sao công ty vẫn do Tần Trà quản lý, có chuyện gì vẫn là toàn quyền quyết định.

      Vì vậy đứng dậy.

      Tần Trà xoay người, mặt che giấu được ý cười.

      dẫn theo Giang Triết vào thang mấy, sau đó lại ở phía trước dẫn đường.

      ra Giang Triết phải sang công ty đó, ở bên ngoài tường rào.

      Từ khi biết công ty này cũng là lúc mình lên nắm quyền, bắt đầu khâm phục bố nhìn xa trông rộng.

      Tường bao công ty đó rất rộng, thậm chí xây dựng chung cư hạng sang dành cho nhà giàu.

      Ngược lại bốn phía của Minh Đế đều là cao ốc cao chót vót, ngay cả gara đậu xe dưới lòng đất cũng tương đối eo hẹp, nếu muốn phát triển lâu dài trái lại có chút khó khăn.

      Xe mạch, bởi vì phải giờ cao điểm làm, nửa giờ sau, thuận lợi đến công ty.

      Lúc xuống xe có rất nhiều người đứng ở cửa, trong đó có người cầm bó hóa hồng to ướt át kiều diễm.

      Mội nghi thức chào mừng thế này trái lại hết sức long trọng.

      “Hôm nay đên này rồi sao?”

      Giang Triết hỏi Tần Trà bên cạnh.

      “Ừ, mỗi ngày có thói quen đến đây sớm.”

      Khóe miệng Tần Trà tươi cười.
      Last edited by a moderator: 9/6/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 341: Dấm chua thêm đường là cái gì (11)
      Edit: hochi

      Khóe miệng Tần Trà tươi cười.

      coi công ty này như tính mạng của mình.

      Mặc dù mới đầu vì Giang Triết, nhưng càng về sau, cũng thành thói quen.
      Giang Triết gật đầu cái, công ty lớn như vậy nhất định là rất khó quản lý, nhưng Tần Trà lại quản lý tồi.

      tỏng công ty có rất nhiều người ngưỡng mộ Giang Triết, bình thường đều ngưỡng mộ Giang Triết, hơn nữa còn vô cùng ngưỡng mộ.

      vừa nghe ra Giang Triết chính là ông chủ chân chính của công ty, đám đều vui vẻ ra mặt.

      vì vậy, ban đầu chỉ là mười người ở cửa công ty nghênh đón, lập tức biến thành mấy chục người, gần như tất cả người của công ty đều dốc toàn bộ lực lượng.

      đoàn người vào phòng họp, rối rít ngồi xuống.

      Giang Triết biết chút tình trạng phát triển của công ty, phải chăng có khá khăn gì?

      ra cũng có gì dám , nhưng những người đó lại dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào Giang Triết.

      Sau đó cùng nhau ở trong công ty ăn bữa cơm

      Theo ý kiến của Tần Trà là ra ngoài ăn, cho Giang Triết tình huống căn tin chút.

      Mãi cho đến buổi chiều, Giang Triết mới rời .

      Chỉ gọi cho Lâm Mẫn cuộc điện thoại rồi về thẳng biệt thự.

      Giang Thiến ngũ, lông mi dài viền mắt rủ xuống.

      Giang Triết ngồi ở phía trước cửa sổ ngẩn ngơ nhìn, ánh mắt nhu hòa.

      Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Giang Triết hơi tức giận, chỉ sợ đánh thức Giang Triết, vội vàng nhấn từ chối, sau đó bước nhanh ra bên ngoài.

      Là điện thoại của A Đức, Giang Triết khẽ cau mày.

      A Đức là người có chừng mực, vô suyên vô cớ gọi tới đây.

      Vì vậy, lập tức gọi lại.

      “Tổng giám đốc.”

      .”

      ta hình như thể rời bỏ tôi.”

      “A Đức, mười ngày trước cậu cũng với tôi những lời này, cậu đừng với tôi, mười ngày nay vẫn có tiến triển.”

      Giọng Giang Triết lạnh lùng.

      “tôi giao cho cậu chuyện quan trọng như vậy, cậu lại làm ra cho tôi tiến độ như thế?”

      phải.”

      .”

      “Phát trong cơ thể ấy có khối u, nhưng mới ở giai đoạn đầu.”

      “Vậy thế nào? Đó là trời cao trừng phát đối với ta, liên quan gì tới tôi, tôi chỉ muốn tiếp tục trừng phạt ta.”

      “Bác sĩ bảo ấy phẫu thuật.”

      “A Đức, từ khi nào cậu trở nên giống bà mẹ như thế, nên làm chuyện gì, nên làm thế nào, chẳng lẽ còn muốn tôi dậy cậu hay sao? Chuyện này giao cho cậu từ bây giờ trở tôi cũng nối cho cậu biết, từ nay về sau chẳng quan hệ tới tôi.”

      Đầu dây kia yên lặng chỉ chốc lát, rốt cuộc giọng : “Vâng, tổng giám đốc.”

      Giang Triết hít thở sâu, sau đó dùng sức nhấn tắt điện thoại di động.

      A Đức người này phải chăng là càng ngày càng hiểu chuyện rồi.

      đẩy cửa ra, suy nghĩ chút, lại tới cửa sổ phía trước.

      Tại sao có thể buông thả, người kia làm thương tổn Thiến Nhi như thế, đau đớn này là cả đời, là vĩnh viễn khó có thể xóa .

      biết, phía sau cửa Giang Thiến nhàng dựa vào cửa, mắt đau xót.

      trừng phạt ấy?

      Người kia là ai?

      Là kẻ địch Giang Triết? cho nên bỏ qua cho người ấy.

      Nhưng, bởi vì sao?

      Vừa rồi như thế giọng điệu ràng chính là nghiến răng nghiến lợi, đó phải thù hận bình thường.

      từng xảy ra chuyện gì với ai?

      , phải chăng còn có rất nhiều chuyện quan trọng mình có cách nào hiểu được.

      nhàng trở lại giường, sau đó lại lần nữa nằm xuống.

      Có lẽ coi như chuyện gì cũng chưa xảy ra thôi.

      Ngoài cửa, mãi cho đến lúc tâm tình của mình khôi phục lại bình thường Giang Triết mới xoay người, định tiếp tục vào phòng.

      Điện thoại di động lại vang lên.

      Giang Triết có loại kích động bóp nát điện thoại, nhưng rốt cuộc vẫn phải nhận.

      “Tổng giám đốc Giang, ngài khỏe chứ.”

      Là giọng của Tần Trà.

      .”

      Giờ phút này, tâm tình Giang Triết tốt cho lắm, cho nên giọng điệu lại càng tốt.

      Bên kia hơi ngạc nhiên, nhưng lập tức : “Tổng giám đốc của Lãnh thị vừ gọi điện thoại cho tôi, muốn chúng ta bán cho đơn hàng.”

      “Tần Trà, chuyện như vậy cần phải báo cáo với tôi, nên làm cái gì, nên như thế nào làm, vẫn giống như ban đầu, hiểu ? Tất cả vẫn như cũ là do quyết định, nếu như thế hài lòng, tôi có thể nhượng lại cổ phần của tôi.”

      Tần Trà hơi sửng sốt.

      “Tổng giám đốc, tâm tình ngài tốt sao?”

      Cổ phần? cổ phần kia là bao nhiêu? Trừ phi đầu óc bị hỏng mất rồi mới ra những lời như thế.

      Giang Triết sững sờ, vội vàng cao giọng : “Tần Trà, rốt cuộc muốn gì?”

      Lần này, trong giọng của là tức giận.

      “Bởi vì đơn hàng kia số lượng tương đối lớn, công ty bên này nhân công đủ.”

      “Hàng đủ còn nhận đơn? Tần Trà, vừa làm sao? hoàn thành công ty phá sản, chẳng lẽ biết?”

      Giang Triết hơi cao giọng.

      Tần Trà lời nào, chỉ cầm điện thoại di động lời nào.

      Biết, sao có thể biết, phải đứa ngốc, là cố ý, cho nên mới phải đồng ý.

      xin lỗi, tôi còn tưởng rằng bà Lãnh ngài phải chăm sóc tổng giám đốc Lãnh, nếu như ngài biết nhất định cũng đồng ý, dù sao Minh Đế cũng có năng lực đồng thời làm những việc này.”

      Trong giọng của Tần Trà có uất ức.

      Chương 342: Dấm chua thêm đường là cái gì (12)

      Ánh mắt của Giang Triết lập tức lạnh buốt.

      “Làm sao biết những việc này?”

      Tần Trà hận thể cắn đứt lưỡi của mình.

      “Tôi…tôi chỉ suy đoán mà thôi. xin lỗi, tổng giám đốc, xin lỗi.”

      liên tục xin lỗi.

      “Thôi.”

      Giọng của Giang Triết hơi trở lại bình thường, nhớ tới bà Lãnh đúng là như vậy.

      Đối với bà Lãnh vẫn luôn tôn kính, cũng thấy được bà với mình như vậy cũng coi là hạ thấp phong thái rồi.

      “Có cầu gì, chỉ cần với Lâm Mẫn, tôi để ấy phối hợp với .”

      Giang Triết xong, lập tức cúp điện thoại.

      Xoay người, lặng lẽ đẩy cửa ra, Thiến Nhi tỉnh rồi, đôi mắt trắng đen ràng mở to nhìn .

      “Thiến Nhi.”

      cúi người, sau đó đỡ lên.

      “Hôm nay sao mới ngủ dậy rồi hả? có phải chịu chỗ nào ?”

      nhìn bằng ánh mắt dịu dàng, động tác tay càng thêm thận trọng, dường như sợ vừa dùng lực làm đau.

      có, rất tốt.”

      Giang Thiến quay đầu, tránh né ánh mắt của Giang Triết.

      Trong lòng Giang Triết hơi kinh ngạc, hẳn là Thiến Nhi có tâm ? Cho nên dám nhìn thẳng vào mắt ?

      Chuyện gì?

      Trong đầu cố gắng tìm tòi.

      Vừa rồi khi về nhà, hỏi quản gia, là cả ngày chủ đều ở trong biệt thự, đâu cả.

      Buổi sáng tập bài thể dục cho phụ nữ mang thai, nghe nhạc, còn ra ngoài tản bộ nữa.

      Lúc trở về, dựa vào phòng bếp, nhìn những người đó làm món điểm tâm ngọt.

      Quản gia còn hôm nay tâm tình chủ rất tốt, luôn cùng bà vừa vừa cười.

      Ăn xong cơm trưa, ngồi nghỉ lát, rồi lên tầng nằm.

      Trong lúc này chắc xảy ra chuyện gì.

      .”

      Giang Thiến nhàng gọi, muốn lại thôi.

      “Làm sao vậy?”

      Tay nhàng vuốt ve tóc của , nhất định có chuyện gì rổi."

      Từ trước đến giờ Thiến Nhi vui buồn đều mặt.

      có việc gì, chỉ là hình như còn buồn ngủ.”

      “Heo , còn ngủ? cũng hơn ba giờ, sao ngủ được rồi, vận động chút có được ?”

      “Em muốn vận động.”

      Giang Thiến lập tức phản đối, ánh mắt nhìn Giang Triết như nhìn mãnh thú.

      Giang Triết thấy buồn cười.

      “Đồ ngốc, em đây là nghĩ đâu vậy? cũng muốn làm hại con của chúng ta, vận động như thế chúng ta còn nhiều thời gian, Thiến Nhi, em đúng ?”

      Giang Triết khẽ cắn vành tai Giang Thiến, giọng mập mờ.

      , đáng ghét.”

      Giang Thiến thẹn thùng , bởi vì sợ nhột, cho nên ngừng tránh né miệng mềm mại của Giang Triết.

      Giang Triết chỉ cảm thấy người có lửa bùng cháy.

      Lửa kia từ bụng dưới bùng lên.

      vốn thịt vui.

      Nhưng bởi vì cơ thể Thiến Nhi mang thai, vì thế thể khống chế mình.

      Tựa như giờ phút này ôm nhuyễn hương trong ngực, vây quanh mũi đều là mùi sữa nhàn nhạt người .

      để Thiến Nhi dựa vào đầu giường, sau đó xoay người vào phòng vệ sinh.

      Chỉ chốc lát sau, bên trong truyền đến tiếng nước chảy “rào rào rào”

      Giang Thiến che giấu thất vọng mặt, trong ánh mắt lướt qua đau buồn.

      đây là thế nào?

      ràng giây trước vẫn dịu dàng, sao vừa quay người buông mình, sau đó trốn vào phòng vệ sinh.

      Nghĩ đến vừa mới nghe lén điện thoại, trong lòng khỏi mất mát.

      làm sao biết người đàn ông kia vào phòng vệ sinh chỉ là vì dập lửa.

      Cứ như vậy vẫn ngồi ngơ ngác cho đến khi Giang Triết ra ngoài.

      Ánh mắt Giang Thiến tìm tòi qua lại Giang Triết mặt.

      “Làm sao thế?”

      Giang Triết thấy buồn cười, làm sao có thể biết Giang Thiến trong cái đầu ngốc nghếch kia là cái gì.

      có gì. Gần đây bận lắm à?”

      bận.”

      Giang Triết ngồi xuống cạnh bên giường, tay ràng vươn ra muốn đặt lên bả vai Giang Thiến, nghĩ đến chuyện vừa rồi, vội vàng thu tay về.

      Giang Thiến làm sao có thể nhìn thấy động tác như thế, chỉ cảm thấy lòng mình từ từ bị dìm xuống đất.

      Giang Triết còn tưởng rằng thời gian mình ở cùng Giang Thiến ít quá, cho nên Giang Thiến vui, vội vàng : “Bắt đầu từ ngày mai ở cùng nhà với em được ? Có phải cảm thấy buồn chán ?”

      , em chỉ tùy tiện hỏi chút thôi, nên làm việc gì cứ tiếp tục làm việc đó.”

      Giang Thiến quay về phía Giang Triết môi mấp máy.

      sao?”

      Trong mắt Giang Triết lên tia nghi ngờ, cứ có cảm giác hôm nay Giang Thiến hơi là lạ, nhưng lại nên lời.

      “Đúng vậy. , mọi người đều sau lưng người đàn ông thành công luôn có người phụ nữ, nhưng hình như em vẫn luôn giúp được việc gì.”

      Giang Thiến cúi đầu, giọng .

      Giang Triết dù đần độn, cũng nghe ra thương cảm trong giọng của Giang Thiến.

      nâng cằm Giang Thiến lên, ánh mắt dịu dàng áp sát nhìn thẳng mắt Giang Thiến.

      “Thiến Nhi, cho xảy ra chuyện gì? Chuyện gì vui?”

      Giang Thiến lời nào, chỉ dùng hàm răng trắng như tuyết cắn chặt đôi môi đỏ tươi của mình.
      Last edited by a moderator: 9/6/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 243: Dấm chua thêm đường là cái gì (13)
      Edit: hochi


      Giang Thiến lời nào, hàm răng trắng như tuyết chỉ cắn chặt đôi môi đỏ tươi của mình.

      Cặp mắt to xinh đẹp càng dâng lên sương mù, như dòng nước mênh mông.

      Giang Triết có cảm giác lòng của mình run lên bần bật.

      Trong nháy mắt chỉ cảm thấy đau lòng tột đỉnh, chắc Thiến Nhi lại chịu uất ức?

      "Thiến Nhi, cho ".

      Mỗi chữ đều rất kiên định, làm sao có thể cho phép người khác tổn thương Thiến Nhi.

      ", có việc gì”.

      Giang Thiến lại cắn môi cái.

      Giang Triết vươn tay đưa ngón tay mình chạm vào hàm răng phía dưới của .

      "Thiến Nhi, nên tổn thương mình”.

      Giang Thiến nhìn khẽ mỉm cười.

      " có việc gì, chỉ là em cảm thấy những người đó bận quá, mà em cái gì cũng giúp được, lại còn vướng víu chân ”.

      Cuối cùng cũng chẳng gì, chuyện gì cũng .

      nghĩ đến từ đến lớn, bên cạnh chưa bao giờ thiếu phụ nữ.

      Lục Mạt Cách, Đỗ Hân Lệ, còn có rất nhiều người nữa mình biết.

      Mặc dù đối với những phụ nữ đó cũng chưa bao giờ động lòng, nhưng cái thế giới này ai có thể trước chuyện gì?

      Có lẽ tất cả rồi cũng xảy ra.

      ra , tự tin, có tự tin, cho nên mới lệ thuộc vào Giang Triết như thế.

      Nếu như, có tràn đầy tự tin đối với mình, cũng cần lo lắng như vậy, như thế tinh thần có chút yên.

      "A, sao?"

      Giang Triết lúc này mới thở ra hơi dài, nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Giang Thiến.

      "Đứa ngốc, em suy nghĩ lung tung cái gì thế? Phía sau cũng có phụ nữ thành công thôi, đó chính là em. Nếu như phải dd.lqd là em, sớm cũng mất ý chí chiến đấu, vào lúc này Minh Đế ở đâu cũng biết được? Cho nên em cũng có công lao, chỉ là em biết mà thôi”.

      Hai tay của Giang Triết chậm rãi dời xuống, sau đó ôm lấy đầu Giang Thiến.

      " ra cũng trách phải hay ? vẫn chưa ràng với em, chưa để cho em hiểu được địa vị của em trong lòng ”.

      Giang Triết than bên tai Giang Thiến.

      "Nhưng Thiến Nhi, tưởng rằng em biết rồi đấy. thế giới này, và em mãi mãi là thể, và em vĩnh viễn ở cùng nhau. Em vĩnh viễn là người phụ nữ đứng ở phía sau quan trọng nhất”.

      "Vĩnh viễn sao?"

      Giang Thiến giọng nỉ non.

      "Đương nhiên là vĩnh viễn. Đồ ngốc”.

      Giang Triết hôn vành tai Giang Thiến.

      "Chẳng lẽ em còn muốn bỏ rơi à, hừ, mặc kệ, em là vợ của rồi, và em chỉ còn thiếu nghi thức nữa mà thôi. Em nên nghĩ tới bỏ , nhất định vĩnh viễn nắm tay em lại”.

      Nghe những lời như thế lỗ mũi Giang Thiến cay cay, sau đó nước mắt rơi xuống.

      Giang Triết lập tức luống cuống tay chân, khăn giấy tủ ở đầu giường cũng biết rơi đâu, sau đó cúi đầu bắt đầu hôn từng chút từng chút nước mắt chảy xuống.

      "Thiến Nhi, Thiến Nhi, Thiến Nhi”.

      Từng tiếng dịu dàng gọi, chạm vào đáy lòng của người ta.

      "Đừng khóc, có được ? Em cho biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì”.

      " ràng là người khiến người ta yên tâm, ràng mới có thể theo người khác, còn cố tình hãm dd.lqd hại người khác. , là hư, là hư”.

      Giang Triết dừng lại động tác, sau đó ôm mặt của Giang Thiến “Đồ ngốc, ra là em ở đây lo lắng chuyện này? Đứa bé ngốc này, bé ngốc của ”.

      ôm vào trong ngực, cằm khẽ chống trán của .

      " bị em trói lại, sao còn có thể theo người khác? Được bên em, cảm thấy thời gian trôi cực nhanh, em thương em còn hết, ngay cả nhìn người phụ nữ khác cũng có thời gian, làm sao còn có thể theo người khác đây”.

      giọng , trong lòng từ từ dâng lên, cả người bị loại cảm giác gọi là ngọt ngào lấp đầy .

      Chắc là Thiến Nhi ghen, Thiến Nhi mới khẩn trương, Thiến Nhi lo lắng rồi, ha ha, đây có phải tượng tốt .

      "Có ?"

      Giang Thiến ngước đầu, đôi mắt to trắng đen ràng cứ nhìn Giang Triết như vậy, bên trong có sâu muốn xa rời.

      " bỏ rơi em, cũng cùng người phụ nữ khác bỏ ?"

      Chuyện như thế gần như dám tưởng tượng, chỉ cần vừa nghĩ tới trong lòng đau đớn sắp chết, dd.lqd cách nào tưởng tượng, nếu như cùng người phụ nữ khác ở cùng chỗ, mình có phải khổ sở đến chết ?

      "Thiến Nhi”.

      Trong giọng của Giang Triết là vui.

      " gì sai sao? Chẳng lẽ chưa đời này em khảm vào thân thể của , khảm vào lòng của , khảm vào mạng của sao? Nếu như với em nhất định phải chia lìa, như vậy cũng chính là tính mạng của biến mất.....”.

      "Đừng”.

      Mặt Giang Thiến hoảng sợ, vội vàng bưng kín miệng Giang Triết.

      Giang Triết khẽ liếm bàn tay Giang Thiến.

      là kỳ lạ, bàn tay Thiến Nhi hình như cũng có loại hương thơm quá.

      "Vì vậy vui phải ?"

      , cũng biết phụ nữ có thai rất dễ dàng suy nghĩ lung tung”.

      "Là đúng, Thiến Nhi, là đúng, bắt đầu từ ngày mai luôn luôn ở cạnh em được ?"

      Giang Triết nhàng bên tai Giang Thiến.
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 244: Dấm chua thêm đường là cái gì (14)
      Edit: hochi


      Nhưng Giang Triết lại nghĩ tới, thế giới mọi chuyện đều luôn luôn xảy ra biến hóa.

      vốn tính toán rất tốt trong khoảng thời gian này ở bên cạnh Giang Thiến.

      Nhưng còn chưa tới buổi trưa, nhận được điện thoại của Lâm Mẫn.

      Phải Lâm Mẫn đúng là thư ký có khả năng, dưới tình huống bình thường rất ít tìm Giang Triết.

      Trừ phi là gặp chuyện khó có thể giải quyết.

      Tựa như giờ phút này, gọi điện thoại tới đây, giọng rất cung kính.

      "Tổng giám đốc, giám đốc Tần gọi điện thoại đến nhân lực đủ".

      "Như thế nào?"

      Giang Triết liếc mắt nhìn Giang dd.lqd Thiến ở bên cạnh nghiêm túc chăm chú đọc truyện cổ tích.

      "Nhưng trong khoảng thời gian này Minh Đế cũng cực kỳ nhiều việc. Giám đốc Tần cầu mỗi người đều phải cẩn thận, ít nhất phải có thợ cả giúp đỡ".

      Giọng của Lâm Mẫn chỉ nhàn nhạt lo lắng.

      "Giám đốc Tần thợ cả là quan trọng nhất, có những thợ cả đó chẳng khác nào mọi thứ đều bằng ".

      "Bên công ty kia có sao?"

      "Có, nhưng giúp được".

      "Bên này Minh Đế cũng có biện pháp điều sang sao?"

      Trong giọng của Giang Triết có phần kiên nhẫn.

      Nếu như có, vậy có nghĩa là phải tự mình ra tay.

      " có".

      Giọng của Lâm Mẫn hơi trầm, làm thư ký bên cạnh Giang Triết nhiều năm, tất nhiên có thể nghe ra tâm tình trong giọng của Giang Triết.

      "Gần đây Minh Đế nhận rất nhiều nhân tài, giám đốc Tần cũng tự mình lên, nhưng vẫn thiếu người".

      "Tôi biết rồi".

      ra cũng biết thiếu hụt đội ngũ thợ cả, hậu quả kia là cái gì, vậy nghĩa là tất cả mọi việc đều có cách nào hoàn thành.

      gọi điện thoại cho Tần Trà.

      Bên kia nhưng vẫn nhận điện thoại.

      Tiếng chuông reo lần nữa, lúc Giang Triết muốn ngắt điện thoại, bên kia rốt cuộc nhận điện thoại.

      "A lô".

      Giọng sợ hãi, cũng là giọng nữ hoàn toàn xa lạ.

      "Ngài khỏe chứ, giám đốc Tần bây giờ rất bận, có thời gian nghe điện thoại, có chuyện gì cần tôi chuyển lời sao?"

      Đại khái trong điện thoại của Tần Trà cũng lưu số của mình, cho nên bé kia cũng biết mình là người ai.

      Nhưng ngay cả thời gian nhận điện thoại Tần Trà cũng có, vậy chỉ có thể ấy đúng là cực kì bận rồi.

      "Thợ cả có đủ ?"

      biết trong điện thoại di động là ai, nhưng vừa nghe ta quen thuộc với chuyện của công dd.lqd ty như thế, vì vậy, chẳng nghĩ gì : "Sai rồi, còn thiếu nhiều, nhưng tìm ở đâu ra được, cho nên giám đốc Tần tự mình ra trận".

      Để điện thoại di động xuống, Giang Triết hơi trầm ngâm.

      ", công ty rất bận sao?"

      Giang Thiến quay đầu, nghe được giọng của vừa rồi gọi điện thoại chắc là gặp phải chuyện gì rồi.

      " có việc gì".

      ", , em sao, mặc dù em làm được người phụ nữ thành công, nhưng cũng thể trở thành người kéo lui về phía sau đâu".

      Giang Thiến nghịch ngợm nhìn về phía cười tiếng.

      Giang Triết muốn chuyện, điện thoại di động lại vang lên, kia màn hình là số điện thoại của Tần Trà.

      Giang Triết mới vừa ấn nút tiếp nghe, bên trong liền truyền đến giọng của Tần Trà, giọng điệu hiếm khi cấp bách.

      "Tổng giám đốc Giang, xin lỗi, vừa rồi biết là ngài, bởi vì vội, cho nên nhận được điện thoại của ngài".

      Tần Trà rất vội, vừa gọi điện thoại cho Giang Triết, vừa phải sơ lược trả lời vấn đề của công nhân.

      " xin lỗi, xin lỗi, tổng giám đốc Giang, là có chút vội, xin hỏi ngài có chuyện gì sao?"

      Giang Triết gì, chỉ là lạnh nhạt suy nghĩ cúp điện thoại.

      ra chuyện này ngay từ đầu tán thành Tần Trà, Tần Trà có năng lực nên ký hợp đồng với người khác.

      Ngộ nhỡ chuyện này thành công, như vậy danh tiếng trong công việc của tuyệt đối rất kém, như xã hội bây giờ, nếu như dd.lqd hoàn thành, về sau ai còn đến tìm nữa.

      Nếu như chẳng liên quan đến nhau, hai người cũng có bất kỳ quan hệ gì, nhưng ta lại cố tình làm việc đó cho công ty danh nghĩa của , mà ta cũng danh nghĩa của làm thay.

      Nghĩ tới đây, mắt Giang Triết khỏi lạnh buốt.

      Bản thân Tần Trà cũng là người rất hiểu chuyện, sao có thể gây ra cho rắc rối lớn như vậy?

      đứng trước mặt của Giang Thiến.

      "Thiến Nhi".

      Hình như Giang Thiến hiểu muốn gì chuyện, chỉ quay về phía lộ ra nụ cười giọng ngọt ngào.

      ", có chuyện gì, lo lắng cái gì chứ? gần trưa rồi, ăn xong cơm trưa, cũng đến lúc ngủ, vừa tỉnh lại, lại ở trước mắt của em rồi".

      Mặc dù như vậy, nhưng ngày hôm qua mình vừa đồng ý bắt đầu từ hôm nay ở bên cạnh mà, ngờ ngày đầu tiên lật lọng, mà quan trọng nhất là chuyện này có thể giải quyết xong trong ngày ngày hai.

      "Chuyện có phần căng thẳng, có thể về muộn".

      ngồi chồm hổm xuống trước mặt .

      Vóc dáng vốn cao, hôm nay ngồi xổm trước mặt của Giang Thiến, vậy mà đầu cũng thấp hơn bao nhiêu so với Giang Thiến.

      "Lỡ về muộn, em phải ăn cơm ngon, được giận dỗi, được ?"
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :