1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 241: Tổng giám đốc Giang vô lại (2)
      Edit: hochi


      “Giang Triết, dù sao em cũng là người mang thai, sao lại nhẫn tâm sai khiến người mang thai phục vụ như vậy?”

      Cuối cùng Giang Thiến nổi giận, sau đó quyết định để đến người đàn ông vô lại trước mặt này nữa, nếu như mình cho ăn, chẳng lẽ đói chết hay sao?

      “Vợ, vợ đừng tức giận.”

      Giang Triết vội vàng lấy lòng, kể từ sau ngày tiếp nhận chiếc nhẫn, Giang Triết bắt đầu gọi Giang Thiến là “vợ”.

      “Ai là vợ của .”

      Giang Thiến quay mặt sang chỗ khác, thèm nhìn Giang Triết, mình từng miếng từng miếng ăn cơm, còn cố ý giả vờ ra vẻ ăn ngon lành.

      Giang Triết nhìn thức ăn trước mắt, lấy tay chạm cái cái muỗng, sau đó chán nản rũ tay xuống.

      “Vợ.”

      đáng thương nhìn Giang Thiến cái, sau đó khó khăn nuốt ngụm nước bọt.

      Giang Thiến còn gì để .

      chịu thua luôn, thể làm gì khác hơn là lặng lẽ cầm cái muỗng lên, sau đó bắt đầu cho Giang Triết ăn cơm.

      Ở phía sau Giang Triết làm tư thế thắng lợi, khóe miệng khẽ nhếch lên.

      Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang, qua vài ngày, lúc Lâm Bân tới đây kiểm tra, nhìn thoáng qua hai cái đùi đẹp của Giang Triết, sau đó dd*lqd khẽ nhíu mày chút.

      “Lâm Bân? Có chuyện gì đúng sao?”

      Giang Thiến có chút nóng nảy, chỉ sợ Giang Triết lại phải chịu đau đớn.

      Mấy ngày trước Giang Triết vì giữ lại, lúc từ giường lăn xuống, mới vừa được nối lại khớp xương bị lệch, cho nên lại chịu thêm lần đau đớn.

      “Nếu cả ngày nằm ở giường nhúc nhích như vậy, cơ chân rất dễ dàng bị teo, đến lúc đó phiền toái lớn.”

      Sắc mặt của Giang Thiến hơi đổi, quay đầu, hung hăng dd.lqd trừng mắt với Giang Triết, cả ngày chính là viện cớ chân bị thương, nhìn đây chính là kết quả.

      Giang Triết lại hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Bân cái.

      Đáng thương cho Lâm Bân hiểu ra sao, biết mình vừa trêu ai ghẹo ai, mình chỉ là ăn ngay thôi mà, hơn nữa mình vậy còn phải là vì Giang Triết hay sao?

      Vì vậy, Lâm Bân vừa ra khỏi, đáng thương cho tổng giám đốc Giang lập tức bị Giang Thiến gọi đứng lên từ giường, để cho ở trong phòng mình “” mười phút.

      Mười phút sau, đầu tổng giám đốc Giang đầy mồ hôi, đứng ở trước mặt Giang Thiến, mím chặt môi mỏng, vẻ mặt mệt mỏi.

      “Mệt quá”.

      Ngay cả cũng muốn dài dòng, chỉ hai chữ đơn giản.

      Vì vậy, bữa tối hôm đó, tổng giám đốc Giang dĩ nhiên lại được hưởng thụ Giang Thiến bón từng miếng từng miếng , vui vẻ đến mặt mày hớn hở, ràng là dáng vẻ rất hưởng thụ, còn cố tình giả vờ chau mày.
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 242: Họ Giang nào đó ghen (1)
      Edit: hochi

      Chuyện kể rằng sau khi Lý Thanh Hàng hoàn thành nhiệm vụ từ nước ngoài trở về, nghĩ tới tất cả thay đổi.

      ta vốn muốn mượn tiếp nhận công ty của dòng họ, sau đó cùng Giang Thiến bắt đầu cuộc sống mới.

      Bởi vì trước khi nghĩ tới lúc trở lại, chính là Lý Thanh Hàng hoàn toàn mới, vì vậy, ta thậm chí cũng lời tạm biệt với Giang Thiến, chỉ thông qua Lý Thanh Yểu chuyển lời cho Giang Thiến.

      Thời điểm trở về nước, đúng lúc Giang Triết xuất viện.

      Cái chân đòi hỏi phải rèn luyện mới hồi phục, mỗi ngày bệnh viện giờ, trong giờ này dĩ nhiên là Giang Thiến cũng cùng.

      Lúc đầu Giang Triết thấy thương vì Giang Thiến mang thai, dd!lqd cũng muốn theo cùng, nhưng Giang Thiến muốn, mặc dù mỗi ngày nhìn bộ dạng Giang Triết ở bên kia mồ hôi đầm đìa, mình cũng đau lòng thôi.

      Lúc nhận được điện thoại của Lý Thanh Hàng cũng chính là lúc Giang Thiến và Giang Triết làm xong vật lý trị liệu.

      Khi thấy ba chữ "Lý Thanh Hàng" nhấp nháy màn hình điện thoại di động, Giang Thiến cũng len lén nhìn Giang Triết.

      Mặc dù cũng làm việc gì trái với lương tâm, dd!lqd nhưng bộ dạng kia cứ như là bị chồng bắt gian.

      "Có chuyện gì sao?"

      Lý Thanh Hàng thất vọng nặng nề, ta và dầu gì cũng từng qua lại thời gian ngắn.

      " về nước rồi".

      "Ừ".

      Hả? Cứ như vậy thôi sao? Giọng điệu thản nhiên như vậy.

      Trái tim dần dần trầm xuống, nhưng mà, vẫn có chút cam lòng.

      "Có thể mời em ra ngoài uống ly trà , chỉ là giống như bạn bè ngồi chút thôi".

      Khóe miệng lại nâng lên tia mỉm cười giễu cợt, Lý Thanh Hàng ơi Lý Thanh Hàng, lúc nào mày lại hèn mọn đến tình trạng này rồi.

      Giang Thiến quay đầu nhìn Giang Triết, nhìn thấy ràng lỗ tai dựng lên, vẫn còn muốn giả vờ bộ dạng sao cả, ngừng hưng phấn suy nghĩ.

      "Được, ở đâu?"

      Lý Thanh Hàng ngạc nhiên, ta vốn nghĩ qua Giang Thiến từ chối gặp, ta chỉ ôm chút hy vọng thử xem, thế nhưng ngờ Giang Thiến lại đồng ý.

      "Starbucks."

      Sợ Giang Thiến đổi ý, sau khi Lý Thanh Hàng cho địa chỉ, lại nhanh chóng : “ ở chỗ này chờ em, gặp về”.

      Sau đó nhanh chóng cúp điện thoại.

      "".

      Giang Thiến quay về phía người bên cạnh cười.

      Giang Triết hơi hơi nhíu mày, sau đó nhanh chóng khôi phục bình thường, mắt vẫn dừng lại tài liệu.

      "".

      Giang Thiến tiếp tục làm nũng.

      "Em muốn gì?"

      Giang Triết khẽ xoa chân mày, sau đó quay đầu, nhìn Giang Thiến, khóe miệng khẽ nâng lên.


      Chương 243: Họ Giang nào đó ghen (2)
      Edit: hochi

      "Muốn gặp người bạn."

      "Bạn nào?"

      Vừa rồi hình như mình nghe được từ trong ống nghe truyền tới là giọng của người đàn ông.

      Thiến Nhi quen biết nhiều người, nhìn nhìn lại cũng chỉ có vài người thôi, mà đàn ông ít lại càng ít.

      Nghĩ đến đây, trong lòng nhanh chóng suy xét các mối quan hệ của Giang Thiến với những người đàn ông lần nữa.

      Lý Thanh Hàng?

      Trừ Lý Thanh Hàng ra có người khác.

      "Chính là người bạn, trở về rất nhanh, chỉ chuyện phiếm vài câu mà thôi".

      Mặc dù mình đối với Lý Thanh Hàng dd/lqd có ý gì, thế nhưng lúc trước mọi người cũng từng cùng nhau chơi đùa.

      Ánh mắt của Giang Triết ở mặt Giang Thiến quét qua lại vòng, sau đó ngón tay nâng cằm Giang Thiến lên, dd8lqd dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng : "Vợ, bạn bè nào của em mà thể với ?"

      Dĩ nhiên là thể , ngộ nhỡ rồi, còn có thể đồng ý để em ra ngoài?

      Dĩ nhiên lời này thể cho Giang Triết nghe, vì vậy, đôi tay khẽ dao động đung đưa cánh tay của Giang Triết.

      Ngẩng đầu lên, nhìn Giang Triết, giọng vô cùng ngây thơ.

      "Chồng, nhiều ngày như vậy, cũng có ra ngoài dạo, cứ coi như em ra ngoài hóng mát ".

      câu gọi chồng của Giang Thiến khiến trong lòng Giang Triết ngứa ngáy, sau khi đeo nhẫn, mặc dù Giang Triết thường gọi Giang Thiến là vợ, nhưng mà Giang Thiến gọi Giang Triết là chồng ít lại càng ít, cho nên, Giang Triết vốn muốn hỏi ra vấn đề nghi vấn rốt cuộc là người bạn nào ý nghĩ trong đầu biến mất còn mống.

      Vươn tay, vuốt ve mái tóc đen của Giang Thiến.

      "Được, đúng lúc cũng đến công ty, sau đó qua đón em".

      "Chân như thế này, đừng công ty có được ? Có tài liệu gì bảo Lâm Mẫn mang tới thôi. Nếu em yên lòng đâu? ra ngoài gặp bạn bè cũng vui".

      Đầu của tựa vào cánh tay của Giang Triết, dịu dàng .

      Tội nghiệp lòng của tổng giám đốc Giang lại lần đặc biệt mềm nhũn, lại khẽ gật đầu.

      Khi chuyện, xe vào đến biệt thự, sau đó Giang Thiến xuống xe với Giang Triết, bước vào phòng khách, lúc này mới tạm biệt Giang Triết.

      Giang Triết nhìn bóng lưng Giang Thiến.

      Mang thai sắp ba tháng, cần phải vui vẻ, ngay cả phản ứng khi mang thai Giang Thiến cũng có.

      Ngày nào cũng đầy sức sống, ngược lại có đôi khi mình ở bên cạnh lại thấy căng thẳng, chỉ sợ xảy ra chuyện may.

      Nghĩ tới đây, ánh mắt của khỏi nhu hòa, sau đó ngồi xuống ghế sofa, bắt đầu tiếp tục xem tài liệu.



      Chương 244: Họ Giang nào đó ghen (3)
      Edit: hochi
      Lúc Giang đến Starbucks, Lý Thanh Hàng đến rồi.

      Dù bên cạnh đều là ánh nhìn mê muội!

      Nhưng, người con trai có gương mặt mị ngay cả cử chỉ dư thừa cũng nhìn bé đó, ánh mắt lấp lánh chớp nhìn chằm chằm cửa.

      Thấy Giang Thiến vào cửa, ánh mắt của lập tức sinh động sau đó nhanh chóng đứng dậy.

      mím chặt môi, nhưng khóe miệng khẽ giơ lên vẫn tiết lộ bí mật nội tâm của .

      Giang Thiến ràng cũng nhìn thấy , bước nhanh tới chỗ .

      "Chịu trở về rồi? Sao lại gầy như vậy?"

      Lý Thanh Hàng nho nhã cười, sau đó thay Giang Thiến kéo ghế dựa ra.

      ra muốn trở lại sớm, tiếc rằng nhiệm vụ bố giao là quá nhiều.

      Rất nhiều lần, muốn len lén trở về, gặp mặt Giang Thiến.

      Nhưng, vô số lần lại kìm nén chính mình, tự với mình, chỉ có trở nên càng thêm ưu tú, mới có thể xứng với đối diện bé này.

      Đáng tiếc, mình vẫn chậm bước.

      Ánh mắt tham lam lưu luyến dừng người của , sau đó thấy được ngón tay bé của đeo chiếc nhẫn xinh đẹp, dd.lqd ánh mắt bỗng tối tăm rất nhiều.

      ra mình quả chậm trễ, nếu như, nếu như, mình đến sớm chút, tất cả có thể xảy ra thay đổi hay .

      "Cà phê?"

      Giang Thiến hé miệng mỉm cười, sau đó lắc đầu.

      Bây giờ trong bụng có đứa bé, làm sao có thể cà phê đây?

      "Trà sữa thôi".

      Lý Thanh Hàng khẽ gật đầu, đè xuống cay đắng trong lòng, sau đó giơ tay gọi nhân viên phục vụ.

      Thanh Yểu Giang Thiến mang thai, ra quả là như thế.

      Rũ mắt xuống, che giấu mãnh liệt tình cảm trong lòng, chỉ hóa thành nhàn nhạt mấy chữ: "Giờ tốt ?"

      Nhớ đoạn thời gian đó, mỗi ngày buồn bã đau khổ.

      Mỗi lần mình cũng biết làm cái gì, chỉ là đưa dạo xung quanh.

      Nhưng mình vốn cũng bận, vụ án gần như chất đống như núi, cho nên rất nhiều buổi tối, sau khi đưa về đến nhà, mình còn phải tăng ca, thậm chí bận đến trời hửng sáng.

      Nhưng cũng chưa từng hối hận qua, mỗi khi mệt mỏi, chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu lên nụ cười dịu dàng của , dd.lqd mặc dù nụ cười này có chạm tới đáy mắt, mình cũng thỏa mãn.

      "Hẳn là cũng tệ lắm".

      Mặc dù cũng chỉ là nhàn nhạt mấy cái chữ, nhưng khóe mắt đuôi mày đều là nụ cười hạnh phúc, nghĩ tới người đàn ông ở nhà kia, trong lòng cũng từ từ mềm mại.
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 245: Họ Giang nào đó ghen (4)
      Edit: hochi

      Nụ cười đong đầy hạnh phúc như vậy, sáng loáng, lập tức làm bỏng ánh mắt của Lý Thanh Hàng, làm cho dám ngẩng đầu nhìn .

      Bốn phía là tiếng nhạc ru dương, hai người yên lặng đến nỗi có chút đáng sợ, cũng may lúc này phục vụ bê đồ uống hai người vừa gọi lên.

      Giang Thiến nhàng hớp ngụm trà sữa, vừa muốn mở miệng, điện thoại di động bỗng nhiên reo lên.

      Ánh mắt ngượng ngùng nhìn về phía Lý Thanh Hàng, sau đó lấy điện thoại di động ra, phía ràng nhấp nháy dãy số của Giang Triết.

      "Sao thế?"

      " được ăn đồ lung tung".

      Vừa mở miệng chính là giọng bá đạo, sau đó nghe thấy nhạc truyền đến từ ống nghe, chân mày khỏi nhíu lại.

      "Biết".

      Giang Thiến dịu dàng .

      "Còn có. . . . . . Còn có. . . . . .".

      Suy nghĩ hồi lâu nhưng biết nên như thế nào.

      Vốn cho là mình có thể bình tâm mà đọc tài liệu, nhưng phía tài liệu kia đều là khuôn mặt tươi cười của Giang Thiến.

      Ngoài cửa sổ ràng là ánh nắng tươi sáng, tâm tình lại hết sức tồi tệ.

      Ngón tay dừng lại màn hình lâu, rốt cuộc gạt xuống dãy số kia.

      Giang Thiến cũng chuyện, chỉ lẳng lặng chờ đợi Giang Triết tiếp tục .

      "Về sớm chút".

      "Biết".

      " cho phép uống cà phê".

      " vừa rồi, hơn nữa lúc em , cũng nhiều lần".

      " sợ em quên".

      Giang Thiến khẽ vuốt trán cái, nhìn người đối diện, rốt cuộc bất đắc dĩ : "Tất cả em đều biết, em về nhà sớm, cứ như vậy được chưa?"

      Nhắc tới cũng phải, kể từ sau khi hai người có thể chính thức ở chung chỗ, ban ngày hầu như chưa từng có xa cách.

      Lý Thanh Hàng quay đầu , hận thể bịt lỗ tai của mình lại, nghe ở đây bắt đầu dùng lời dịu dàng như thế dd.lqd với người bên kia xong, trái tim khỏi chua chua.

      Để điện thoại di động xuống, Giang Thiến hướng về phía Lý Thanh Hàng cười tiếng xin lỗi.

      " sao? Tốt ?"

      Giọng bình thản, chỉ giống như bạn bè bình thường hỏi cho có lệ chút mà thôi.

      Lý Thanh Hàng chua xót cười.

      "Cũng như vậy".

      Cảm giác nóng lòng muốn chia xẻ với những ngọt ngào vui vẻ gian khổ, tất cả bị áp chế xuống.

      Phải thế nào đây?

      "Bây giờ có dự định gì ?"

      Hình như từng nghe Thanh Yểu , quản lý công ty của dòng họ.

      "Muốn nghỉ ngơi khoảng thời gian".

      Miệt mài phấn đấu ở nước ngoài chẳng phân biệt được ban ngày đêm tối, thầm nghĩ phải có được , nhưng lại dd.lqd phát đến chậm bước rồi, công ty của dòng họ đối với chỉ còn lại trách nhiệm và nghĩa vụ thôi.

      Chương 246: Họ Giang nào đó ghen (5)
      Edit: hochi

      "".

      Bên tai đột nhiên vang lên giọng của Lý Thanh Yểu.

      Giang Thiến ngẩng đầu lên, đứng bên cạnh là người đẹp trai tuấn tú, người đàn ông này mình rất quen thuộc, thế giới này đúng là kỳ diệu, quanh quẩn lại đều là người mình quen biết.

      ", trở lại rồi sao? thiên vị, trở lại cũng tới tìm em".

      Lý Thanh Yểu giọng oán trách.

      Lý Thanh Hàng chỉ cười, sau đó nhìn người đàn ông bên cạnh .

      "Sao giới thiệu thay chút?"

      dễ dàng dời chủ đề của Lý Thanh Yểu .

      Quả nhiên, Lý Thanh Yểu lập tức đỏ mặt.

      ", đây là Giang Phấn. Giang Phấn, đây là trai chúng ta".

      Giang Thiến "Xì" cười tiếng, sau đó hủy bỏ Lý Thanh Yểu.

      " trai chúng ta?"

      Lý Thanh Yểu cũng cảm thấy giật bởi lời sai của mình, mặt lập tức đỏ bừng.

      Giang Phấn cũng là dễ tính cười cười, sau đó vươn tay về phía Lý Thanh Hàng, biết lắng nghe: "Chào ".

      Bình thường Giang Thiến và Giang Phấn cũng hay qua lại lắm, chỉ khi nhà họ Giang có chuyện gì quan trọng, dd.lqd mới chạm mặt nhau, hôm nay vừa thấy, ra cũng rất dễ chuyện, vì vậy trong lòng lặng lẽ đánh giá cao hơn chút.

      Giang Thiến vốn là nghĩ chỉ ngồi với Lý Thanh Hàng lát, rồi lập tức trở về với Giang Triết, nhưng vì gặp phải Lý Thanh Yểu cùng Giang Phấn, muốn chuồn phải chuyện dễ dàng rồi.

      Lý Thanh Yểu khó có được mọi người tụ họp lại chỗ, Lý Thanh Hàng ước gì Giang Thiến cứ như vậy nữa, nhìn thấy Giang Phấn cũng tương đối vui vẻ, vì vậy chữ "" ở trong miệng Giang Thiến sắp ra, cũng chỉ có thể nuốt xuống.

      Gọi nhân viên phục vụ tới, bốn người lần nữa đổi vị trí, sau đó lại lần nữa chọn món.

      Lúc này thời gian trôi qua nửa giờ nữa, Giang Thiến len lén nhìn thời gian chút, trong lòng lặng lẽ suy tính, cục dd.lqd diện này cảm thấy có khả năng tan nhanh.

      định với Giang Triết tiếng, ngẩng đầu gặp phải ánh mắt quan tâm của Lý Thanh Hàng.

      "Có muốn gọi điện thoại cho ta ".

      Giang Thiến còn chưa gật đầu, Lý Thanh Yểu mở miệng.

      "Giang Triết ở đó đám người vây quanh rồi, thỉnh thoảng cậu cùng chúng mình tán gẫu, có liên quan gì chứ?"

      Khóe miệng Giang Phấn cũng cười hài hước, đầu Giang Thiến nóng lên, vì vậy, lập tức để điện thoại di động xuống.

      Đáng thương cho tổng giám đốc Giang ở bên kia đợi dài cổ, vẫn luôn nhìn cửa, cửa có bất kỳ động tĩnh gì lập tức ngẩng đầu lên, nhưng mỗi lần đều là thất vọng. Càng về sau hoàn toàn nổi giận, bắt buộc những người đó ai cũng được phép ra vào.
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 247: Họ Giang nào đó ghen (6)

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rốt cuộc Lý Thanh Hàng cũng mệt mỏi dựa người ra phía sau, Giang Thiến ra ngoài nhiều tiếng đồng hồ.

      Lúc này Giang Thiến tranh thủ toilet để gọi cho Giang Triết cú điện thoại.

      Người bên kia vừa nhìn thấy số điện thoại này gọi tới kích động đến nỗi lập tức cầm lấy điện thoại di động, nhưng ngay lập tức mặt lại lạnh xuống.

      Tại sao lại gọi điện thoại đến, đó chẳng phải vẫn muốn với tạm thời thể quay lại sao?

      Vì vậy, hung hăng ném điện thoại xuống mặt đất, thèm quan tâm tới.

      Bên này Giang Thiến nghe thanh “tút tút” trong điện thoại di động, trong lòng phiền não, muốn nghĩ nhiều, trong lòng càng thêm chán nản.

      Từ trước đến nay điện thoại Giang Triết bao giờ rời người, nhưng cuộc gọi này lại bắt máy, vậy khẳng định chịu nhận cuộc gọi của mình.

      Thở dài sâu, bất đắc dĩ xoay người, trở lại bên ngoài.

      Là Giang Phấn đưa Giang Thiến đến, sợ ngộ nhỡ Giang Triết biết là Lý Thanh Hàng đưa mình trở về, chừng cũng phát điên.

      phải là nhìn thấy mặt Lý Thanh Hàng bi thương, nhưng Giang Thiến cũng biết, nếu mình thể cùng Lý Thanh Hàng xảy ra chuyện gì, bằng làm triệt để, để ấy hiểu được tâm ý của mình.

      Khi xe chậm rãi chạy nhanh đến cửa biệt thự, trong tim Giang Thiến như bị nhéo cái.

      Vội vội vàng vàng xuống xe, thậm chí kịp tạm biệt Giang Phấn, nhanh chóng vào, cũng nhìn thấy ban công tầng hai có người đàn ông sống lưng cứng ngắc.

      Giang Triết đứng ở đây thời gian rất lâu, đây là cuộc chờ đợi có phần cực khổ, huống chi cái chân của lành lặn.

      Nghe được tiếng xe, nheo mắt lại, thời điểm thấy được biển số xe quen thuộc, khẽ sửng sốt, sau đó trở lại gian phòng.

      Giang Thiến vừa lúc đẩy cửa vào.

      ”.

      tới bên cạnh, sờ sờ gương mặt đen kịt của Giang Triết, lại phát vô cùng lạnh giá.

      “Em đâu?”

      Giang Thiến sờ lại mặt mình chút, hình như mặt còn lạnh hơn mặt mình.

      Giang Triết hừ mũi có hơi bớt giận, quay đầu, ngồi xuống.

      nên tức giận, phải em trở lại sao?”

      Giang Thiến biết vâng lời mà , dáng vẻ khéo léo đáng thương giống như người vợ uất ức.

      “Theo ý của em , em còn chẳng muốn trở lại?”

      Lần này ngay cả ánh mắt của Giang Triết cũng lạnh xuống.

      phải, phải ý này”.

      Ở trước mặt người đàn ông này quả nhiên phải cẩn thận khi chuyện.

      “Rất nhanh thôi nhưng khi sắp ra về gặp Lý Thanh Uyển và bạn trai ấy”.

      Giang Thiến tiếp tục giải thích.

      “Em là bà mối sao?”


      Chương 248: ngại để em thử chút xem hơi sức của như thế nào (1)

      Trong lời của Giang Triết có chút châm chọc.

      nên so đo với , nên so đo với .

      Giang Thiến thầm lẩm nhẩm từng câu .

      ăn cơm chưa?”

      cần em lo”.

      Giang Triết thở phì phò nằm xuống giường.

      buồn ngủ à?”

      Giang Thiến có chút bất ngờ, đây là phòng của , phải là tối nay muốn ngủ chỗ này chứ?

      Như vậy có chút kỳ quái, đồng ý ngủ trong phòng của sao?

      Giang Thiến lặng lẽ lên nhưng mà chưa kịp giúp tay, Giang Triết lập tức cởi quần áo của mình ra sau đó nằm chết dí ở giường.

      Giang Thiến bất đắc dĩ cười, sau đó lắc đầu.

      Như vậy cũng tốt, mấy đêm trước, mỗi đêm Giang Triết đều an phận, cả người gắt gao dán vào , hoàn toàn cho cơ hội thở dốc.

      thế còn chưa hết, tay của còn cố tình sờ loạn người , khiến cho đêm nào cũng được ngủ ngon.

      Giang Thiến xoay người ra ngoài.

      “Em đâu vậy?”

      Sau lưng vang lên giọng lạnh buốt.

      Giang Thiến dừng bước, tồi, chịu chuyện với mình, chứng tỏ cũng phải rất tức giận, chỉ sợ chuyện với mình câu nào thôi, như vậy phiền toái.

      “Ngủ chứ sao”.

      ngủ ở đây, em định ngủ ở đâu?”

      Giọng điệu của người sau lưng càng ngày càng tốt, thậm chí Giang Thiến hoài nghi có thể nhào tới đè mình ngã xuống giường.

      “Nhưng đây ràng là phòng của em”.

      “Của em thế nào?”

      Họ Giang nào đó tỉnh táo hỏi vặn.

      “Giang Thiến, trí nhớ của em kém như vậy, em chỉ được cái hay quên. Còn qua đây, chẳng lẽ em tưởng ôm được em?”

      Giọng của mang theo giọng mũi nồng đậm, nghe qua càng thêm tình cảm.

      Giang Thiến có chút sững sờ, biết là chuyện nào, nhưng đợi suy nghĩ ra, giùng giằng đứng lên sau đó dùng lực kéo lấy Giang Thiến hung hăng đè xuống giường.

      “Chân bị thương mà sức lực còn khỏe như vậy”.

      Giang Thiến giọng lầm bầm.

      ngại để em thử hơi sức của rốt cuộc như thế nào, cũng ngại dùng phương pháp khác để chứng minh”.

      Giang Triết cười xấu xa lật Giang Thiến đè lên người mình, tức giận vừa rồi biến mất còn tung tích.

      Nhưng dám dùng lực quá nhiều, dù sao trong bụng Thiến Nhi cũng có con của với .

      Giang Thiến vội vàng che bụng.

      “Giang Triết, được náo loạn”.
      Last edited by a moderator: 3/6/16
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 249: ngại để em thử chút xem hơi sức của như thế nào?

      Thấy trong giọng của Giang Thiến có tức giận, khóe miệng Giang Triết khẽ nhếch lên, đứng dậy, ôm Giang Thiếu đến gối đầu.

      “Tại sao ngủ ở đây, em cũng phải ngủ ở đây?”

      Giang Thiến có chút uất ức.

      Dựa vào cái gì mà mình phải ngủ cùng ấy chứ?

      ràng đây là phòng của ấy.

      Giang Triết cũng tức giận chỉ là đôi tay nhàng vuốt ve tóc Giang Thiến.

      “Em về sau mỗi ngày buổi tối cùng ngủ chung, hơn nữa còn muốn để cho em biết sức lực của đến cùng lớn bao nhiêu.”

      Giang Triết bên tai Giang Thiến. “ muốn làm gì? Bác sĩ em mới được ba tháng, hai chúng ta thể ngủ với nhau.”

      Giang Triết nhìn Giang Thiến, tay chậm rãi dời xuống sau đó vuốt ve gò má của .

      “Cái người này, đầu suy nghĩ gì đấy?”

      Ánh mắt của Giang Triết tràn đầy khinh bỉ, ý tứ kia chính là Thiến Nhi em thuần khiết.

      “Thiến Nhi, để cho em thử chút hơi sức của như thế nào, chỉ làm muốn cùng em vật cổ tay chút.”

      Đầu Giang Thiến bốc lên vạch đen.

      Vật cổ tay?

      thể nào, vào buổi tối khuya lại muốn cùng mình vật cổ tay.

      “Tất nhiên, em cho là cái gì?”

      kề tròng mắt đen nhánh đến gần mặt của .

      “chỉ là, nếu như em có cầu có thể , tận lực thỏa mãn cầu của em, để cho em được thư thái.”

      có, có, em cầu khác.”

      “A, nhất định là còn có.”

      Giang Triết hướng dẫn từng bước.

      “Vậy em nghe chút, muốn thỏa mãn em như thế nào?”

      “Giang Triết.”

      Giang Thiến tức giận, quyết định quay lưng lại, để ý tới .

      Chỉ là sức lực của làm sao có thể địch được sức lực của Giang Triết.

      Vì vậy, buổi tối hôm đó, Giang Triết cho Giang Thiến cảm giác được rốt cuộc sức lực mạnh mẽ của mình lớn ở chỗ nào? Còn có rốt cuộc những địa phương nào lớn.

      quả được là làm được, nếu bác sĩ bảo thể như vậy, kiên quyết chẳng làm như vậy, làm như thế.

      Sau đó đáng thương cho đôi tay Giang Thiến mỏi nhừ đến cơ hồ đứt rời.

      Cho nên sáng ngày thứ hai khi bạn học Giang Triết khiêm tốn hỏi Giang Thiến, hơi sức của rốt cuộc như thế nào, Giang Thiến cơ hồ muốn khóc, chỉ biết ngừng gật đầu.

      “A, em cũng thừa nhận sức lực của lớn, nếu làm lại lần nữa?”

      Vì vậy, đáng thương cho Giang Thiến lần nữa bị bắt cảm nhận sức lức của ngài Giang Triết rốt cuộc như thế nào.

      Lần này, hai tay nhúc nhích, chỉ là nằm ở giường nhắm chặt hai mắt.

      Khóe miệng Giang Triết nâng lên, xuống giường ôm Giang Thiến vào phòng tắm, cẩn thận tắm rửa cho lần.
      Last edited by a moderator: 9/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :