1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 218: Người phụ nữ độc ác (8-)

      Editor: June_duahau

      Nghĩ tới đây, Giang Triết khỏi xoay người.

      Đúng lúc ấy , trước mặt đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô, Giang Triết quay đầu, nhìn người trước mặt từ từ ngã xuống, cảm thấy trái tim mình bị ai đó hung hăng bóp nghẹn.

      chỉ cảm thấy huyết dich toàn thân dường như bị đông lạnh. Cảm giác 'lục phủ ngũ tạng' cả người đều kêu gào đau đớn.
      Cái loại đau đớn giống như là bị hung khí hung ác đập vào, đau đến tài nào hô hấp nổi.

      Thiến Nhi của .... .....

      Thế nhưng đó lại là Thiến Nhi của .

      Chưa từng trải qua chật vật như vậy.

      khuôn mặt trắng nõn đều sưng đỏ.

      Khóe môi đỏ tươi giống như rỉ máu.

      mặt vương đầy nước mắt, cho dù là như vậy, hai tay của vẫn kiên trì che chở cho bụng mình.

      Giờ phút này, Thiến Nhi của đứng ở đó, nước mắt lưng tròng nhìn !

      Giang Triết bước nhanh tới, khắc kia, thậm chí ngay cả ý nghĩ giết người cũng có.

      Giang Thiến hung hăng hít mũi cái. giống như vị thần bảo hộ cứ như thế phủ xuống trước mặt .


      Nhớ tới chuyện vừa rồi, còn có chút sợ hãi, nếu phải mình phản ứng nhanh, tạm thời tìm cái đệm người tất cả những chuyện xảy đến dám tưởng tượng.

      "!"

      Lời còn chưa thốt ra khỏi miệng,nước mắt liền ào ào rơi xuống, tất cả ủy khuất ở ngay giờ phút nhìn thấy toàn bộ được trút ra hết.


      Giang Triết đau lòng đến cách nào hô hấp nổi, ánh mắt lạnh như băng khiến người khác dám nhìn tới, chẳng qua, lúc nhìn đến Giang Thiến ràng lại dịu dàng như nước.


      lấy điện thoại di động ra , "Lập tức thay tôi phong tỏa toàn bộ con đường dành riêng cho người bộ." Mỗi chữ ra đều lạnh như hàn băng, khiến người ta rét mà run.


      Mọi người xung quanh, mỗi người đều kinh ngạc há hốc miệng, người nào cũng nghĩ tới nữ chính trong việc vừa rồi lại là bạn của Giang tổng giám đốc của Minh Đế.


      Còn có người giọng : "Nhìn , tôi sai chứ." Ý tứ trong lời ràng ràng là đắc chí.


      " còn dám , có nhìn thấy sắc mặt của Giang tổng giám đốc , bộ dáng kia giống như muốn ăn thịt người vậy, lại còn ở chỗ này, chẳng lẽ muốn chờ ta đến 'ăn thịt' sao?"

      Vì vậy, đảo mắt cái, đám người đó liền biến mất thấy tăm hơi.

      Giang Triết nắm chặt quả đấm trong tay, đúng vậy, muốn giết người, muốn giết người.

      Giang Thiến khẽ rúc vào trong ngực , chuyện vừa xảy ra khiến người ta hoảng sợ, chỉ cảm thấy cả người mình ngừng run rẩy.
      Last edited: 8/1/16
      dunggg thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 219: Người phụ nữ độc ác (9)

      Editor: June_duahau

      Giang Triết biết nên làm thế nào mới tốt, cần thân dỗ dành Thiến Nhi trong ngực, sau cùng ngồi xổm xuống, bế ngang lên. Chỉ là, sau khi Thiến Nhi mang thai, có điều rất tốt, mặc dù nhìn phải dạng người mập, nhưng sức nặng cũng . Huống chi còn mang bụng bầu lớn như vậy.

      Cho nên, thậm chí còn dám sải bước lớn bước .

      hoàn toàn phát ra, giờ phút này có người phụ nữ đứng trước cửa sổ lầu hai, ánh mắt ngoan độc.

      Đám người vệ sĩ đứng bên muốn giúp tay, nhưng lại bị ánh mắt sắc bén như dao của Giang Triết ném qua, dọa cho sợ vội vàng cuối đầu.

      "Còn mau mở cửa xe."

      Lúc này, để ý nhiều đến việc nơi này có được phép đỗ xe hay , Thiến Nhi của gần như muốn té xỉu trong lòng rồi, đâu còn tâm trí trông nom nhiều như vậy làm gì?

      Rất nhanh sau đó xe chạy đến, dè dặt cần thẩn đặt Thiến Nhi vào trong xe. Vừa hay điện thoại di động vang lên, là người lúc nãy gọi điện phân phó.


      "Giang tổng, đường dành riêng cho người bộ bị phong tỏa, tiếp theo nên làm gì ạ?" thanh cẩn thận, ràng có ý lấy lòng. Mặc dù mới vừa đến đây nhưng nghe tất cả mọi chuyện. Giờ phút này, ông ta sợ hãi , trời ạ, bảo bối kia của Giang tổng giám đốc lại xảy ra chuyện trong phạm vi quản lý của ông ta, đó còn phải muốn lấy mạng của ông ta hay sao?

      "Người ở bên trong, tên cũng được để chạy thoát." Giang Triết lạnh lùng phân phó.

      Chuyện này làm sao có thể dễ dàng buông tay, người bị tổn thương chính là Thiến Nhi của .

      Người con đó, từ trước tới nay đều coi như bảo bối, là tâm can của , thậm chí ngay cả lời nặng cũng nỡ với .


      Mấy ngày nay, cho dù có bận rộn thế nào, nhất định trước khi ngủ phải chạy tới, phụng bồi bên cạnh chuyện phiếm chút, sau đó còn giúp rửa mặt, rửa chân.


      Nếu muốn hái bầu trời sao, thậm chí dám hái trăng sáng cho . Người con đó được mọi người dưới trong biệt thự đặt ở đầu quả tim mà thương, cho nên, chuyện bị người ta bạt tai. Chuyện này, Giang Triết nuốt trôi.


      Mới vừa rồi ràng có nhiều người như vậy cũng ai giúp đỡ, có lấy người cứu Thiến Nhi ra ngoài, cho nên, tuyệt đối cho ai trong bọn chúng được sống yên ổn.


      Nhưng mà, phát bây giờ có thời gian, phải đưa Thiến Nhi đến bệnh viện, sau đó làm kiểm tra toàn diện, chưa hết, còn phải để lại quan sát vài hôm, xem người còn có chỗ nào ổn .


      bắt đầu hối hận, tại sao lại muốn nhận nhiều hợp đồng như vậy, còn có chuyện gì quan trong hơn sức khỏe của Thiến Nhi chứ?


      Giờ phút này nhìn cuộn tròn núp ở trong ngực mình, tình nguyện cái gì cũng cần, chỉ cần vui vẻ, bình an.


      Lại tới Phó cục trưởng cục công an, mắt thấy bên trong nhiều người như vậy khỏi sợ hết hồn, trong khoảng thời gian này, bởi vì ngày nào Giang Thiến cũng tới đây, vô hình trung trở thành nhân vật quảng cáo, cho nên lưu lượng người thông hành đoạn đường dành cho người bộ này rất lớn, đông như vậy làm sao ông có thể trông nom nổi?


      Nhưng mà, có biện pháp khác, bất kể phải dùng cách gì ông ta cũng phải giữ bằng được nhóm người này lại.

      Ông ta vội vàng lấy điện thoại ra, sau đó gọi cho người ở bên kia.

      "Mau chóng điều đến đây trăm người, , càng nhiều càng tốt, nhanh chóng tới phần đường dành riêng cho người bộ."

      Nếu như để ý đến đám người này, vậy cái mạng già này cũng cần nữa.


      Trong bênh viện, Giang Triết giúp Giang Thiến làm kiểm tra, tất cả các hạng mục kiểm tra cho thấy Bảo Bảo trong bụng có vấn đề gì cả. May mắn, trừ gương mặt sưng đỏ bên ngoài, ngoài ra có vấn đề gì.


      bất an lo lắng treo lơ lửng của Giang Triết rốt cuộc cũng được bỏ xuống. Cảm xúc của Giang Thiến cũng dần dần bình tĩnh lại, nằm ở trong ngực Giang Triết, lặng lặng có bất kỳ thanh gì. Giang Triết trừ đau lòng cũng chỉ là đau lòng, ngón tay nhàng lướt gương mặt Giang Thiến.


      cắn chặt môi, tiếng nào. Tay Giang Triết nắm chặt thành nắm đấm, người kia, nhất định phải tra ràng.


      Điện thoại di động vang lên, là cục trưởng bên kia, giọng ông ta run rẩy : "Giang tổng, xin hỏi lúc nào ngài mới có thể tới đây?"


      Ông ta cũng quản nổi, rất nhiều người bắt đầu nổi giận, xung động với cảnh sát, dù sao thích dạo là chuyện, bị cưỡng bách dạo lại là chuyện khác.

      "Ông đừng với tôi chút chuyện cỏn con này ông cũng xử lý được?" Giọng của Giang Triết lạnh như băng.

      "Bắt đám phụ nữ đó đứng ở đấy, khi nào thân thể Thiến Nhi cho phép, lúc đó tôi tới." xong, nhấn mạnh lên nút tắt điện thoại.

      Giang Thiến ngầng đầu lên, nhìn Giang Triết.
      ", sao vậy?"

      "Đáng chết, nhất định phải tìm ra tên kia, nếu quá hời cho ta rồi." Giang Triết gần như cắn răng nghiến lợi ra từng chữ.

      " bao vây tất cả mọi người trong đó rồi sao?" Giang Thiến nhìn chằm chằm vào mắt Giang Triết, đoán chừng người này nhất định là làm như vậy.


      Giang Triết phủ nhận, "Chẳng lẽ cứ thế để cho bảo bối của mình bị người khác khi dễ?" bây giờ nhớ lại, tất cả những chuyện trước đó vẫn còn làm cho người ta chưa tỉnh hồn.

      Giang Thiến gì, chuyện này nếu đổi lại là , có thể cũng làm như vậy.
      Last edited: 8/1/16
      dunggg thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 220: Người phụ nữ độc ác (10)

      Editor: Sukate

      Giang Triết mang Giang Thiến đường dành riêng cho người bộ.

      ra theo ý nghĩ của , cũng có thể , làm cho những người đó vẫn đứng ở nơi đó, ai bảo những người đó ở giữa làm tổn thương Thiến Nhi của , ai bảo những người đó thời điểm Thiến Nhi của bị người ta khi dễ có đứng ra giúp đỡ? Đây là trừng phạt bọn họ.

      Giang Thiến gì, chỉ giả vờ mình rất muốn nhanh chút nhận ra người kia, thúc giục Giang Triết nhanh lên chút.

      Đám người bắt đầu tức giận. Dựa vào cái gì bắt bọn họ ở nơi này?

      Phải biết rằng thời điểm vừa rồi đường dành riêng cho người bộ là giờ ăn cơm trưa, nhưng, lúc này đến giờ cơm tối.

      Trưởng cục công an chạy từ đâu đến, vẻ mặt vô cùng lo lắng, mồ hôi trán ngừng chảy xuống.

      Rốt cuộc thời điểm xe Giang Triết chậm rãi dừng lại, cục trưởng kia hận thể nhào qua ôm hôn cái.

      Mẹ, người rốt cuộc cũng đến đây, người cuối cùng hiểu .

      Ánh mắt Giang Triết lạnh lùng quét qua mặt của ông ta, lại quét qua đám người nóng nảy.

      "Tôi biết trong lòng mọi người rất thoải mái, nhưng hôm nay bảo bối của tôi ở chỗ này bị oan ức, món nợ này tôi nhất định phải tính toán tốt."

      Đám người lập tức yên tĩnh lại.

      Lúc này mới Giang Triết xoay người, bế Giang Thiến từ xe xuống. Trải qua xử lý, mặt Giang Thiến bớt sưng đỏ, nhưng nhìn vẫn có chút đáng sợ.

      Ánh mắt Giang Thiến lướt qua mặt từng người , dường như phải, lại dường như phải.

      Quá mệt mỏi, chậm rãi nhắm mắt lại, khuôn mặt người phụ nữ chỉ tay vào mũi mắng lại xuất trước mắt.

      "Làm sao vậy? Có phải mệt mỏi hay ? Nếu ngày mai chúng ta lại nhận thức?"

      Trong ánh mắt Giang Triết đều là đau lòng.

      ôm nàng, giọng hỏi.

      ", có người kia, quên , đem thả bọn họ ."

      Dù sao những người này cũng đều là người vô tội, mắt thấy trời sắp tối, những người này đều phải về nhà, giữ họ ở lại cũng phải biện pháp.

      " được."

      mặt Giang Triết đầy tàn nhẫn.

      Thả bọn họ?

      thế giới này làm sao có chuyện đơn giản như vậy?

      "Nhưng , em mệt mỏi, em muốn nhận thức nữa."

      Giang Thiến chậm rãi lắc đầu, chỉ là nhắm chặt hai mắt.

      ", đây phải là biện pháp, hơn nữa những người kia ở đây."

      " mặc kệ, nếu tìm thấy người kia, tìm những người này tính sổ."

      Trong giọng Giang Triết là chân đáng tin.

      " thả những người vô tội, có lẽ chúng ta còn có phương pháp khác."

      Giang Triết nhìn Giang Thiến, nheo mắt nhìn những người trước mắt.

      ", có được ?"

      Giang Thiến rúc vào lòng Giang Triết, thanh nhu hòa, nhàng làm nũng.

      Giang Triết sờ soạng cái trán của Giang Thiến chút, bất đắc dĩ lắc đầu.

      "Được, vậy hãy để cho bọn họ từng người ra, em phân biệt lần nữa."

      Biết làm như vậy khiến mệt chết, nhưng chính mình cam lòng.

      Người phụ nữ của Giang Triết bị người khác khi dễ như vậy, chính mình lại làm được gì, làm sao trong lòng khó chịu?

      Giang Thiến khẽ gật đầu, biết nhất định phải làm như vậy, nếu yên tâm .

      Đều là những người vội vã trở về, từng bước từng bước qua trước mặt Giang Thiến.

      qua nửa giờ, theo cầu của Giang Triết bên trong người cũng giữ lại.

      Cho đến khi mọi người đều hết, vẫn phát ra người kia.

      Sắc mặt Giang Triết càng ngày càng tối tăm, nghiêng đầu, nhìn lên camera, như nghĩ tới cái gì.

      Mười phút sau, mọi người rời khỏi đường dành riêng cho người bộ.

      Đêm nay, đường dành riêng cho người bộ giới nghiêm, ai có thể vào lần nữa, ngoại trừ người của Giang Triết.

      Băng ghi hình đưa tới, chính là dựa vào Giang Thiến bị người ta vu cáo ở nơi đó.

      Nhưng, kiểm tra toàn bộ băng ghi hình, đều phát có hình đoạn kia.

      ra, có camera chuyên môn quay ở đó, nhưng may, cái camera kia trước ngày thế nhưng bị phá hỏng.

      Cục trưởng cảm giác lưng mình mồ hôi lạnh túa ra.

      Người nào có thể phá hỏng, vì sao cố tình phá hỏng?

      Sắc mặt Giang Triết ngưng đọng, phải người bình thường, tin chuyện này tình cờ đơn giản như vậy.

      Nó có thể cho mình vấn đề, chuyện này là có kế hoạch từ trước .

      ra chuyện này cũng khó để suy đoán, Thiến Nhi chưa từng gây thù oán với người khác, gần đây tiếp xúc là Lý Thanh Yểu và Lý Thanh Hàng.

      Mà cái tên Lý Thanh Hàng đương nhiên là nỡ làm tổn thương .

      Nhất định từng có quan hệ với mình.

      Mà chuyện đánh Thiến Nhi chính là cái bệ, có thể khiến kế hoạch hoàn mỹ như thế, sau lưng người kia tuyệt đối là đơn giản .

      Mình gần đây đắc tội với người nào?

      Trong đầu loại bỏ tất cả những người quen biết.

      , ."

      thanh của Giang Thiến đánh gãy suy nghĩ của Giang Triết.
      Last edited by a moderator: 20/2/16
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 221: Người phụ nữ độc ác (11)

      Giang Triết hướng về phía Giang Thiến cười dịu dàng, thu hồi hết tất cả tàn nhẫn trong mắt, thời điểm đối mặt với Thiến Nhi, mặt lưu lại vĩnh viễn là dịu dàng.

      Đoàn người trở lại biệt thự, khẩu vị Giang Thiến phải rất tốt, chỉ ăn chút liền lên lầu nghỉ ngơi.

      rất mệt, vừa lên giường liền ngủ thiếp .

      Nhưng mà ngủ ngon, ngừng gọi .

      Ánh mắt Giang Triết tối sầm lại u ám.

      Lúc chạng vạng, hướng về phía mình miễn cưỡng cười, sao, sao, có phải chỉ vì an ủi mình hay ?

      ra, ở trong lòng chuyện này để lại tổn thương thể xóa nhòa.

      Thậm chí có thể lưu lại ám ảnh.

      Nghĩ đến đây, Giang Triết hung hăng đấm quyền vách tường bên cạnh.

      "."

      Giang Thiến nằm ở giường lại kêu to tiếng.

      Giang Triết sợ tới mức nhào qua, ôm chặt lấy Giang Thiến.

      "Thiến Nhi, ở đây, ở đây."

      ". . . . . . phải. . . . . . em trộm . . . . . . phải là em trộm ."

      giọng mớ, ngừng lắc đầu, cái trán đổ mồ hôi hột.

      Giang Triết chỉ cảm thấy dường như trong lòn có kim ngừng châm.

      " biết, biết, phải Thiến Nhi của chúng ta."

      hôn lên trán Giang Thiến, ánh mắt đau xót, nước mắt thiếu chút nữa tràn mi mà ra.

      Giang Thiến dường như lại ngủ thiếp , chỉ là lông mày nhíu chặt với nhau.

      Giang Triết vươn tay, chậm rãi thay vuốt lên chân mày nhíu chặt.

      Thiến Nhi, Thiến Nhi, nhất định thay em tìm ra người kia, nhất định, nhất định.

      đứng lên, sắc mặt lo lắng.

      Chậm rãi đến trước cửa sổ, lấy điện thoại di động ra, liền nhấn dãy số kia.

      "Tôi mặc kệ cậu dùng biện pháp gì, cho cậu tuần, phải điều tra cho tôi ra người kia."

      "Được . . . . . nhưng. . . . . . tổng giám đốc Giang. . . . . ." Bên kia còn muốn cái gì nữa, Giang Triết lập tức liền cúp điện thoại.

      cho cậu ta cơ hội biện bạch, chuyện này, cậu ta phải điều tra ra.

      Giang Triết quay đầu, Thiến Nhi vẫn ngủ an ổn như cũ, ràng vừa mới vuốt chân mày giờ phút này lại nhăn lại với nhau chặt.

      Trong lòng Giang Triết chỉ có đau.

      đêm này, hai người đều ngủ ngon, cho nên khi Giang Thiến...tỉnh lại rất muộn rồi.

      quay đầu nhìn người bên cạnh ánh mắt sáng lóe sáng, cảm giác kỳ lạ.

      ", hôm nay làm sao?"

      Giang Triết nhàng lắc đầu.

      Ngày hôm qua mới hiểu được, mặc kệ mình nhận bao nhiêu hợp đồng, kiếm bao nhiêu tiền, chỉ cần Thiến Nhi của có chuyện gì, như vậy vĩnh viễn vui vẻ .

      Nếu đời có hối hận, nhất định chút do dự ăn hết toàn bộ, đổi lại chuyện ngày hôm qua xảy ra.

      Nhưng, có tồn tại hối hận, bởi vì sơ suất của mà người dưới phạm sai lầm, phải từ chịu trách nhiệm.

      A Đức gọi điện thoại tới, cậu ta để chuyện như vậy xảy ra, cậu ta cậu ta muốn trở về, tự mình mang những người đó đến tạ tội với tiểu thư.

      Mặt Giang Triết lạnh lùng, giọng điệu cũng lạnh lùng .

      "Cậu có đầu óc hay ? Tại sao thời điểm chuyện kia sắp thành công lại từ bỏ ?"

      ít khi dùng giọng điệu như vậy chuyện với A Đức.

      A Đức và cùng nhau lớn lên, là cha chọn từ để bảo vệ , tình cảm giữa và cậu ta phải chỉ có chữ "Sâu" là có thể hình dung .

      "Nhưng. . . . . ."

      " có nhưng nhị gì hết."

      Giang Triết lớn tiếng , ánh mắt chạm đến khuôn mặt ngủ của Giang Thiến, lại giọng.

      "Nếu cậu dám chạy trở về, vĩnh viễn tôi gặp cậu."

      Giọng điệu chậm lại, "Về phần những người làm tròn bổn phận, tôi làm cho bọn họ từ đâu tới liền trở về đó."

      nặng nề .


      Nếu phải bởi vì những người đó cùng, làm sao có thể cho người ta nhân cơ hội.

      Cho nên chuyện của Thiến Nhi, những người hộ vệ kia chịu trách nhiệm là thể nào trốn tránh .

      "Tổng giám đốc. . . . . ."

      A Đức muốn lại thôi, cậu ta biết tính cách của tổng giám đốc tuyệt đối tha cho những người đó, huống chi làm tổn thương người từ trước đến nay tổng giám đốc coi là bảo bối.

      "Câm miệng, cần nghĩ xin thay cho bọn họ." Cầu cạnh

      "Tôi xin chuyện này, tổng giám đốc, những người này bị trừng trị là đúng tội. Nhưng, tại người cũng khó tìm, huống chi những người đó từ trước tới nay là lòng trung thành với tiểu thư."

      " lòng trung thành?"

      Giang Triết cười lạnh.

      "A Đức, cậu tuyệt đối dùng những từ này người những người kia có phải châm chọc hay ?"

      "Dạ, A Đức sai, A Đức sai rồi, nhưng mà bọn họ nghĩ đến xảy ra chuyện như vậy."

      "Nhiều khi ngờ lấy cớ lại hại chết người ."

      "Tổng giám đốc, cho bọn họ cơ hội ."

      Dường như A Đức đau khổ cầu xin .

      theo tiểu thư mọi người là những người mình tự tay tuyển chọn kỹ càng, mỗi người đều đơn giản, nếu lập tức cho những người đó đều biến mất, mình nơi nào tìm người nhiều như vậy?

      Chương 222: Người phụ nữ độc ác (12)

      Giang Triết im lặng .

      "Tổng giám đốc, có thể kiên quyết trừng phạt bọn họ, nhưng chỉ xin có thể cho bọn họ ở lại."

      Giang Triết yên lặng cúp điện thoại.

      Hôm nay chuyện của Thiến Nhi là hồi chuông báo động, nhắc nhở , Thiến Nhi an toàn, cần gấp chính là người, những người đó cho dù phạm sai lầm, cũng chỉ có thể giữ lại bọn họ, nhưng trừng phạt đương nhiên là khó tránh khỏi .

      Giờ phút này, nhìn người bên cạnh hờn dỗi với mình, tâm trạng ngày của đột nhiên tốt, phát ở thời điểm bận rộn như vậy, thỉnh thoảng trốn việc, ra cũng là chuyện làm cho người ta vui vẻ.

      Giang Triết vốn tưởng rằng hôm nay là ngày gió êm sóng lặng, dù sao mình ở bên cạnhThiến Nhi.

      Chỉ là ngờ sau bữa sáng, đột nhiên Giang Thiến đau bụng.

      Mới đầu chỉ là đau lâm râm, khẽ vuốt ve bụng mình.

      Giang Triết rất nhanh phát bình thường, ngồi xổm xuống trước mặt .

      "Thiến Nhi, Thiến Nhi, cho biết làm sao vậy?"

      "Đau. . . . . ."

      Giang Triết cước đá ghế dựa bên cạnh, sau đó ôm ngang Giang Thiến lên.

      "Nhanh chuẩn bị xe, gọi điện thoại cho bác sĩ Phùng, bảo ấy chờ."

      Dường như gầm lên, như điên lên xe.

      đường xe như bay, bác sĩ Phùng chờ ở đó, vừa nhìn thấy Giang Triết xuống xe, vội vàng tiến lên hỗ trợ.

      phen kiểm tra, ấy thở phào hơi.

      "Trước mắt xem ra có gì chuyện gì, có ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng. Đoán chừng là chuyện ngày hôm qua làm cho ấy quá khẩn trương ."

      Chuyện ngày hôm qua, lại là chuyện ngày hôm qua, sắc mặt Giang Triết trầm đáng sợ.

      Làm sao có thể biết chuyện ngày hôm qua đáng sợ như vậy.

      Đêm qua Lâm Mẫn gọi điện thoại cho , các trang web lớn của thành phố A đều đưa chuyện Giang tiểu thư lên trang đầu .

      ấy gửi cho tấm hình, mặt Thiến Nhi của hốt hoảng nhìn xót cái gì.

      Như vậy Thiến Nhi đau lòng đến cỡ nào, chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này mặt .

      Mình bảo vệ Thiến Nhi rất tốt, cho dù rời khỏi mình, ở trường học lân cận thời gian ngắn, mình vẫn như cũ nỡ để ăn chút xíu khổ.

      cắn chặt môi mỏng, thân thể cứng ngắc.

      ", nên tức giận ."

      Giang Thiến cúi người, kéo góc áo Giang Triết.

      Giang Triết khẽ thở dài hơi, thấy trong mắt là tự trách mình.

      ôm chặt lấy Giang Thiến.

      Thiến Nhi, Thiến Nhi ngốc của , bị tổn thương như vậy, thế nào còn nhẫn tâm trách ?

      Sau chuyện lần đó, khoảng thời gian rất dài Giang Thiến khôi phục lại như cũ.

      Mỗi đêm ngủ đều ngon, nhiều lần tỉnh lại nước mắt ràn rụa.

      Giang Triết biết đau lòng bao nhiêu, vừa gây áp lực với cục trưởng, bên thầm tìm hiểu.

      《thiên hạ giải trí》đưa ra quảng cáo trọng thưởng, các trang web lớn đều rối rít đưa tin, đài truyền hình quan trọng nhất Hoàng Kim cũng truyền bá ra.

      Tổng giám đốc Giang còn cam kết, cho dù bất luận kẻ nào, nhất định giám hộ nhà riêng, tất cả tin tức đều thẳng cho nghe, chỉ cần dùng được, nhất định cảm tạ tốt.


      đồng thời công bố cảm ơn, mặt sau con số kia thêm vài số lẻ, là tiền lương người vài chục năm.

      Có công mài sắt có ngày nên kim, lục tục có người tìm đến Giang Triết.

      Có người buổi chiều hôm ấy thấy có người phụ nữ hốt ha hốt hoảng chạy hướng bến xe.

      tài xế xe taxi xế chiều hôm đó có người phụ nữ ngồi của xe của ta, sắc mặt rất đúng, ngừng thúc giục ta nhanh chút.

      Mà mọi chuyện quan trọng nhất là tin tức của người phụ nữ còn trẻ cung cấp.

      ta trước khi việc xảy ra ngày có người phụ nữ mua ở cửa hàng của ta mua cái vòng kim loại tương tự cái vòng trong bức ảnh.

      ta sở dĩ chuyện này để lại ấn tượng với ta, là vì thời điểm người phụ nữ đó đến mua vòng tay, dường như có chuyện rất quan trọng cần làm, tùy tiện chỉ vào cái vòng tay, liền mua luôn .

      Hơn nữa người bình thường đều đem tiền đưa đến quầy thu ngân, nhưng người phụ nữ đó nhất định muốn đưa cho nhân viên bán hàng.

      Lúc ấy, hai người thiếu chút nữa tranh chấp, bởi vì nhân viên bán hàng kia món tiền lớn như vậy mình cầm lấy yên tâm.

      Sau khi Giang Triết nghe đến mấy câu này, dường như là từ chỗ ngồi nhảy dựng lên .

      kiềm chế chính mình, cho Lâm Mẫn đem cái băng ghi hình lấy lại đây.

      ra, vốn là qua, nhưng hứa hẹn qua người khác, nếu qua, ắt phải huyên náo tất cả thiên hạ đều biết .

      Băng ghi hình rất nhanh được đưa tới, dường như Giang Triết lập tức đưa đến biệt thự, thời điểm hình ảnh người phụ nữ đó xuất , cảm xúc Giang Thiến lập tức kích động.

      Giang Triết ôm chặt Thiến Nhi vào trong ngực của mình, vỗ từng cái .

      Chuyện kế tiếp chuyện vô cùng thuận lợi, đem ảnh chụp người phụ nữ đó đưa đến cục công an, rất nhanh tất cả tin tức toàn bộ lộ ra.

      Mười phút sau, bốn công an mặc y thường phục từ cục công an lên đường đến chỗ của người phụ nữ đó.

      Chương 223: Người phụ nữ độc ác (13)

      Mấy tiếng sau, bên kia truyền đến tin tức, nhìn thấy người, nhưng tra được vị trí của người phụ nữ đó.

      Giang Triết vẫn chờ tin tức, trong mấy tiếng này, dường như đứng ngồi yên.

      Mỗi chuyện làm đều hoàn toàn chắc chắn, chỉ riêng chuyện này, dù sao vẫn làm cho có chút cảm giác sợ hãi.

      biết bởi vì đây là chuyện liên quan đến Thiến Nhi.

      cũng biết người đằng sau người phụ nữ này làm cho người ta sợ hãi, người nọ tuyệt đối hiểu được làm thế nào đả kích mình, đả kích Thiến Nhi.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Thiến Nhi gọi tới vài cuộc điện thoại.

      Giang Triết biết bởi vì nguyên nhân chuyện kia, nếu như mình trở về, Thiến Nhi của chắc là ngủ .

      Vì thế, để lại lời nhắn cho người ở cục công an, khi đưa người đến lập tức gọi điện thoại cho mình. nhanh chóng chạy về biệt thự.

      Trong nhà, quả nhiên dường như nghển cổ mong ngóng, vừa nhìn thấy xuất , thiếu chút nữa nhào đến đây.

      Giang Triết ôm chặt, hôn mùi hương người , say mê trong đó.

      Đúng lúc này nhớ tới điện thoại. Lấy điện thoại di động ra, quả nhiên mặt là số của cục trưởng.

      ", có phải lại muốn ra ngoài hay ?"

      mặt Giang Thiến thoáng qua vẻ thất vọng.

      Giang Triết nhàng vuốt ve mặt Giang Thiến chút, sau đó nhấn phím gọi.

      Bên kia cho biết, người đường khoảng hai giờ sau đưa đến.

      "Tốt."

      chữ vô cùng đơn giản, giọng cũng là nặng nề .

      dỗ Giang Thiến ngủ, vẫn bên cạnh .

      Vẫn an ổn, mặc dù so với mấy ngày hôm trước có chút chuyển biến tốt đẹp.

      Sắc mặt của càng ngày càng trầm, nếu bị mình tra được là người nào, nhất định thiên đao vạn quả người kia.

      Dặn dò quản gia, lại gọi Lâm Mẫn đến đây, lúc này Giang Triết mới ra cửa.

      Thời điểm thấy cục công an, người phụ nữ đó đến, lúc thấy ánh mắt Giang Triết, ta run lẩy bẩy.

      "Chuyện liên quan tới tôi, chuyện liên quan tới tôi."

      ta ngừng xua tay, mặt là hoảng sợ.

      Sắc mặt người đàn ông này nhìn qua đáng sợ, từ trong ánh mắt của nhìn thấy sóng to gió lớn, ánh mắt kia dường như lập tức ăn ta.

      " . . . . . . . . . . . . liên quan. . . . . . liên quan tới tôi. . . . . . Chuyện đó."

      Hàm răng bắt đầu đánh nhau, nhìn bóng đen đỉnh đầu mình ta hoảng sợ hét to tiếng, sau đó nhắm hai mắt lại.

      Sau đó mặt của bị hung hăng đánh xuống cái tát.

      ta cảm giác đầu mình bắt đầu choáng váng.

      "Người phụ nữ xấu xa."

      Sắc mặt Giang Triết rất xấu, giờ phút này, hận thể chém hai tay người phụ này xuống, đưa đến trước mặt Thiến Nhi.

      mặc kệ người phía sau người phụ nữ này như thế nào, nhưng ta là người trực tiếp hành động.

      ra bình thường trước mặt người bên ngoài Giang Triết vẫn là lạnh lùng, cho nên chỉ Giang Thiến mới có thể làm cho bình thường cười nhiều hơn. Mặc dù lạnh lùng, nhưng cực ít tức giận, cho dù giận khóe miệng của khẽ giơ lên, sau đó là tươi cười.

      Nhưng là, hôm nay cực kỳ tức giận, chưa bao giờ đánh phụ nữ đối với khuôn mặt người phụ nữ đó cứ như vậy xuống .

      Cuối cùng, xoay người, cố gắng khống chế hơi thở của mình.

      "."

      Đối với người phụ nữ này, thậm chí ngay cả nhiều hơn câu cũng muốn.

      "Người tìm tôi chỉ này. . . . . ."

      Ngẩng đầu lên, đột nhiên thấy mặt Giang Triết trầm đáng sợ, vội vàng sửa lại lời .

      " tiểu thư đắc tội với người của ta."

      Giang Triết cười lạnh, muốn Thiến Nhi của đắc tội với người khác, đánh chết cũng tin.

      "Đắc tội với ai?"

      Giang Triết lạnh lùng mở miệng, trong hai mắt là lửa thiêu đốt.

      " biết."

      Người phụ nữ đó lắc đầu, "Người kia tìm tới tôi chuyện gì cũng cần hỏi, chỉ cho tôi biết toàn bộ kế hoạch, để cho tôi mua cái vòng tay vàng, còn đến lúc đó có người phối hợp tôi."

      "Phối hợp?"

      "Đúng vậy, lúc ấy cũng phải người xuất , tôi đến nơi định chờ thời cơ, xung quanh rất nhiều người cùng tôi vào, tôi chỉ nhét cái vòng đeo tay vào trong túi tiểu thư, những người đó đem tiểu thư vây lại, che tầm mắt người phía ngoài."

      Giang Triết nhìn chằm chằm người phụ nữ đó, hận thể nhào qua lập tức bóp cổ ta.

      "Thiến Nhi là người thiện lương như vậy, như thế nào ngươi xuống tay được?"

      Dường như phẫn nộ đến cực hạn.

      "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Thời điểm người kia đến tìm tới tôi, cho tôi rất nhiều tiền."

      "Tiền."

      Giang Triết dường như từ trong kẽ răng nặn ra cái chữ này.

      "Nếu lúc ấy đem chuyện này cho tôi biết, tôi cho gấp mười, gấp mười, có biết hay ?"

      Dường như Giang Triết hướng về phía người phụ nữ gầm thét, chưa từng thất lễ như thế ——

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 224: Người phụ nữ độc ác (14)

      "Tôi, tôi biết."

      Người phụ nữ sợ hãi lắc đầu, vội vàng lui về phía sau.

      Giang Triết hít thở sâu, lại hít thở.

      "Người tới tìm là ai?"

      "Tôi biết."

      Người phụ nữ lắc đầu.

      " biết?"

      Giang Triết cười lạnh, "Cuối cùng cần ra vẻ cho tôi, nếu tôi tuyệt đối làm cho chịu nổi."

      "Tôi biết. Người kia cho tôi biết, đường tìm người, vừa đúng gặp tôi, là tôi nhìn giống như là người dối."

      Giang Triết hết sức khống chế chính mình, hai tay của nắm với nhau chặt.

      hoài nghi tại mình có xúc động giết người, xúc động giết chết người phụ nữ này.

      xoay người, hướng về phía những vệ sĩ phía sau lưng : "Đánh."

      Người phụ nữ "Bùm" cái liền quỳ xuống, hướng Giang Triết ngừng dập đầu.

      ta ngốc, nơi này nhiều người như vậy, vừa rồi lúc mình vào, những người tới bắt mình hướng về người gọi cục trưởng, cũng chính là cục trưởng kia thấy người trước mắt mình cũng là cúi đầu khom lưng. Cho nên thực tế người này mới là lợi hại nhất .

      "Tiên sinh, , ông chủ, tôi sai lầm rồi, tôi biết sai lầm rồi."

      "Sai lầm rồi? Được, nếu làm cho thời gian quay lại, tất cả xảy ra, nếu , chính đem tay chém xuống. Cục trưởng, lấy đao."

      "Giang. . . . . . Tổng giám đốc Giang."

      Cục trưởng va va chạm chạm .

      Người phụ nữ này là tội thể tha, nhưng đem hai tay ta chém xuống, vậy có phải quá tàn ác hay ?

      Nhưng, ông ta cũng biết mình ở trước mặt Giang Triết mình có quyền chuyện.

      Quả nhiên, sau khi Giang Triết nghe thấy ông ta như vậy, ánh mắt liền liếc tới đây, trong mắt giống như : "Ông dám làm như vậy?"

      "A, a, ông chủ, van cầu , van cầu ."

      Người phụ nữ này ngừng dập đầu, cái trán của ta đều là máu.

      "Được, tôi cho cơ hội, tìm ra người liên hệ với ."

      "Tôi, tôi biết."

      Hiển nhiên người phụ nữ bị dọa hỏng, thân mình ngừng run rẩy.

      Giang Triết hướng về phía cục trưởng nháy mắt cái, cục trưởng lập tức hướng về người bên cạnh : "Còn mau lấy đao."

      " cần."

      Giang Triết nhìn người phía sau mình "Trong xe có đao lấy lại đây."

      Người phụ nữ "A" tiếng liền bị dọa hôn mê bất tỉnh.

      Giang Triết hung hăng đá người phụ nữ đó cái, hướng về phía người bên cạnh : "Làm ta tỉnh."

      Ánh mắt của tràn đầy tàn nhẫn, trong ánh mắt nhìn người phụ nữ kia chút dịu dàng.

      thừa nhận trong cơ thể có chút phân tử tương đối hung tàn .

      Nếu phải bởi vì người khác chọc trước, những phân tử kia ngoan ngoãn nằm trong cơ thể của , vĩnh viễn thức tỉnh.

      Nhưng, mấu chốt của vấn đề là người ta chủ động chọc trước, Giang Triết tuyệt đối biết làm chuyện im hơi lặng tiếng .

      Người khác đối xử với như thế nào, nhất định có thù tất báo, chừng là gấp mười, hai mươi lần.

      Người phụ nữ rất nhanh liền tỉnh lại, ta nhìn dao găm sáng loáng trước mặt "Gào khóc " gào thét.

      Giang Triết khẽ nhíu mày cái, người phía sau lập tức ngầm hiểu, hung hăng tát người phụ nữ này.

      nửa mặt của ta lập tức sưng đỏ giống như bánh bao.

      ta sợ hãi, thanh gì cũng dám phát ra, như vậy làm sao giống người ngày đó ở trước mặt Giang Thiến ngang ngược càn rỡ.

      "Cho 10 phút suy nghĩ làm thế nào tìm được người kia, nếu tôi có cách nào bảo đảm tôi làm ra chuyện gì."

      ta ngơ ngác nhìn Giang Triết, trong đầu rất nhanh hồi tưởng tất cả mọi chuyện cần thiết, rốt cuộc : "Lúc chúng tôi đứng ở đường, từng có người gọi là chủ nhiệm Lý."

      "Chủ nhiệm Lý?"

      Thành phố A lớn như vậy, có bao nhiêu chủ nhiệm Lý?

      tin tức như vậy đối với Giang Triết mà quả thực là mò kim đáy bể, nhưng dù sao có còn hơn .

      khẽ gật đầu, sau đó hướng về người phía sau : "Cục trưởng có lẽ muốn làm chuyện như vậy, chúng ta cho cục trưởng vấn đề nan giải, cầu của ta các ngươi hoàn thành."

      ", tổng giám đốc Giang, phải ý này."

      Cái trán cục trưởng toàn bộ là mồ hôi lạnh.

      Nhưng Giang Triết liếc mắt nhìn cục trưởng cái, chỉ xoay người liền ra ngoài, đúng lúc này điện thoại di động vang lên, mặt là điện thoại biệt thự.

      Tim của đột nhiên căng thẳng, vội vàng nhấn nút nghe.

      "Thiếu gia, tiểu thư khóc rất đau lòng."

      Giang Triết nhấn tắt điện thoại di động, lập tức xông ra ngoài.

      Giờ phút này chuyện gì cũng so sánh được với Thiến Nhi, Thiến Nhi của .

      Gấp rút chạy về nhà, Lâm Mẫn ở ngoài cửa, vừa nhìn thấy Giang Triết vội vàng chào, giọng : "Bây giờ ngủ thiếp ."

      Giang Triết hung hăng đánh quyền vách tường bên cạnh, khắc kia, Lâm Mẫn nhìn thấy người này dường như là sắt thép cũng thể xâm nhập mặt lên tia yếu ớt.

      Lòng của nổ tiếng động lớn, tổng giám đốc tiểu thư thê thảm, cho nên mới khổ sở như thế, khó chịu như thế.









      Chương 225: Người phụ nữ độc ác (15)

      Thời điểm ngày mới đến, dường như Giang Thiến quên chuyện tối ngày hôm qua, chỉ là tinh thần của tốt.

      Giang Triết gọi điện thoại cho bác sĩ Phùng, miêu tả cặn cẽ tình trạng của Giang Thiến.

      Bên kia trầm ngâm lâu, rốt cuộc : "Xem ra tình huống so với phán đoán của tôi nặng hơn."

      ấy khẽ thở dài hơi, "Tâm bệnh của ấy chỉ có dựa vào chính mình giải quyết, hoặc là Giang Tổng mang ấy ra bên ngoài chút, nhưng tại bụng ấy lớn như vậy, ra ngoài căn bản là yên lòng ."

      "Bác sĩ Phùng, nên làm cái gì bây giờ?"

      Tổng giám đốc Giang chưa bao giờ nhíu mày, người đàn ông đối với xử lý bất cứ chuyện gì cũng đều vân đạm phong khinh, giờ phút này lo lắng trùng trùng.

      "Hoặc là tìm bác sĩ tâm lí, hoặc là khuyên bảo ấy, trừ cách đó ra, còn cách nào, nếu vô cùng có khả năng sinh non. Mang thai bảy tháng sinh non, tổng giám đốc Giang suy nghĩ nên làm thế nào?"

      Giang Triết hung hăng đánh quyền bàn đọc sách, dám cái bàn kia bị đập thủng lỗ, thế nhưng cảm thấy đau đớn chút nào.

      Mấy ngày nay, giây phút nào nghĩ muốn bộc phát, lửa ở trước ngực hừng hực thiêu đốt, lại tìm thấy phương pháp giải quyết. Chưa từng khổ sở như thế.

      biết đứa trong bụng Thiến Nhi là bảo bối, thậm chí đến mức đố kỵ mới thôi. Mỗi ngày đều là ngại phiền toái dưỡng thai, ca hát cho đứa , kể chuyện xưa. Phản ứng thời kỳ mang thai của tuy rằng phải rất nghiêm trọng, nhưng là từng có khoảng thời gian cũng là ăn cái gì liền ói ra cái đó. Vì đứa bé trong bụng, thậm chí vừa ói vừa ăn, mặc dù ăn hết liền lập tức ói ra .

      Nếu biết tiếp tục như vậy kết quả sinh non, có bao nhiêu khổ sở?

      Giang Triết như con thú bị vây quang quẩn trong thư phòng.

      bố trí xuống, mặc kệ toàn bộ thành phố A có bao nhiêu chủ nhiệm Lý, cho dù là nghìn cái, thậm chí là vạn cái, đều phải tìm ra tìm ra.

      tin tưởng nhất định tìm ra, nhưng là chỉ có Thiến Nhi, nên làm cái gì bây giờ?

      thở dài hơi, rốt cuộc kéo cửa thư phòng ra, ra ngoài.

      nắm tay Giang Thiến, nhàng dạo ở bên ngoài.

      "Thiến Nhi, bác sĩ Phùng cho biết tin tức xấu."

      Giang Thiến đột nhiên dừng lại bước chân, sau đó nhìn Giang Triết ——

      " ấy nếu em vẫn nghỉ ngơi tốt như vậy, rất có khả năng ảnh hưởng đến Bảo Bảo trong bụng, sau đó khiến sinh non."

      " ."

      mặt Giang Thiến là hoảng sợ, thậm chí có chút thất kinh.

      Trong lòng Giang Triết lên đau lòng, thậm chí đành lòng.

      Nhưng, khẽ cắn môi, biết mình ngoại trừ dùng phương pháp này, còn có thể làm sao.

      Trong lòng đứa bé là bảo bối, cho phép đứa bé bị bất kỳ tổn thương gì.

      Chỉ có như vậy , chỉ có như vậy, mới có thể làm cho Thiến Nhi của dũng cảm đứng lên, dũng cảm mà đối mặt với tổn thương từng trải qua.

      "Thiến Nhi, sau chuyện kia, vẫn tiếng thực xin lỗi với em. xin lỗi là sai sót, mới để cho em như vậy. Nhưng, xin em bởi vì đứa bé quên có được hay ?"

      ", , nguyên nhân là Thiến Nhi."

      Giang Thiến ngừng lắc đầu, "Nếu phải em hiểu chuyện, làm sao có thể dời khỏi những vệ sĩ kia, nếu phải em dời khỏi bọn họ, bị lăng nhục như thế? , mấy ngày qua, trong lòng em biết đau lòng đến cỡ nào, em vẫn nghĩ nếu thời gian có thể quay lại, em tuyệt đối làm như vậy hiểu chuyện. Nhưng, nó xảy ra, xảy ra."

      Hai vai Giang Thiến ngừng co rúm.

      Giang Triết chỉ cảm thấy sương mù trong hai mắt mình, cánh tay dài của chụp tới, sau đó đem ủy khuất kia đến trong ngực của mình.

      Đây cũng là nguyên nhân mấy ngày nay nghỉ ngơi tốt, chuyện kia trở thành cái nút trong lòng , cái nút giải được, cho nên mới có thể buồn bực vui.

      Nghĩ đến đây, Giang Triết khỏi có chút tự trách.

      ra mình đối Thiến Nhi căn bản là được tốt lắm, chưa bao giờ nghĩ đến phải vào trong nội tâm của , làm cho thực vui vẻ.

      Nếu phải bởi vì hôm nay dùng phương pháp như vậy, Thiến Nhi của muốn mình lưng đeo khoản nợ tới khi nào?

      " phải, phải."

      Tay nhàng vỗ lưng Giang Thiến, như là trấn an đứa bé.

      " phải, em cần tự trách, rất nhiều chuyện xảy ra chúng ta có cách nào đoán được, nếu xảy ra, liền dũng cảm đối mặt, vì cùng đứa trong bụng, được ?"

      dịu dàng bên tai bên tai : "Dù sao em hy vọng con của chúng ta có việc gì phải ?"

      đánh cuộc, lần cuối cùng, dùng đứa bé đánh cuộc.

      Giang Thiến gật đầu, sau đó lau khô nước mắt, ngẩng đầu nhìn .

      Chương 226: Người phụ nữ độc ác (16)

      Giang Thiến gật đầu, sau đó lau khô nước mắt, ngẩng đầu nhìn .

      ", em đồng ý với ."

      Đồng ý với , từ nay về sau quên toàn bộ chuyện từng bị tổn thương sâu, đồng ý với từ nay về sau trở nên dũng cảm.

      Giang Triết tựa đầu vào vai Giang Thiến, trong lòng vui vẻ.

      Lâm Mẫn gọi điện thoại tới, tra ra toàn bộ chủ nhiệm Lý, hỏi tại Giang Triết có rảnh hay .

      Giang Triết nhìn thoáng qua Giang Thiến trong lòng có chút khó xử.

      ", , em sao."

      Giang Thiến khẽ đẩy Giang Triết ra, mặt là nụ cười xinh đẹp động lòng người.

      "Em đồng ý với nhất định trở nên dũng cảm, yên tâm."

      hướng về phía Giang Triết giơ nắm tay.

      Khóe miệng Giang Triết nổi lên tươi cười, nhìn nụ cười mặt Giang Thiến, biết nhất định làm được, tuy rằng cần quá trình, nhưng đó là Thiến Nhi của , Thiến Nhi của khẳng định tự mình vượt qua được.

      "Được, ."

      Giang Triết lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho tài xế.

      Nhiều ngày trôi qua như vậy, đây là lần đầu tiên có lo lắng cùng ưu sầu gì, biết chuyện quan trọng nhất trước mắt của mình là tra ra người làm tổn thương Thiến Nhi.

      Khi tới công ty, Lâm Mẫn cùng các nhân viên cao cấp đều ở phòng họp, vừa nhìn thấy Giang triết đẩy cửa phòng họp, lập tức cung kính chào: "Tổng giám đốc Giang."

      Giang Triết khẽ gật đầu, ánh mắt sắc bén quét qua mặt mỗi người.

      Lâm Mẫn nhanh lên, sau đó đem chồng tài liệu trong tay đưa tới, "Tổng giám đốc, đây là tất cả chủ nhiệm họ Lý."

      Giang Triết nhìn kết quả, ánh mắt nhanh chóng quét qua, những người này đại đa số đều biết, có cơ quan chính phủ, hẳn là có khả năng, những người đó nhất định là biết người sau lưng Thiến Nhi là mình, làm sao dám xuống tay như vậy.

      Tất cả có khả năng chính là công ty, cái loại này quyết đánh đến cùng .

      Trong đó cái tên khiến ngừng lại, khẽ nhíu mày chút.

      Lý Kỳ Trung?

      ra đối với cái tên này phải rất quen thuộc, nhưng đối với người đảm nhiệm chức vụ này rất quen thuộc.

      Đỗ thị?

      "Tra chút Lý Kỳ Trung công ty Đỗ thị có phải công ty của Đỗ Hân Lệ hay ?"

      Trong phòng lập tức nghe thấy thanh gõ bàn phím.

      Chỉ chốc lát sau, liền vang lên giọng của Lâm Mẫn, "Tổng giám đốc, phải"

      "Đúng vậy, tổng giám đốc."

      Mấy người khác cũng rối rít .

      "Được, lập tức đến cục công an tìm ảnh chụp của Lý Kỳ Trung, sau đó cho người phụ nữ đó nhận thức tốt."

      Trong lời Giang Triết mang theo lạnh lẽo từ trong xương, ánh mắt của càng làm cho người nào có thể nhìn.

      Lâm Mẫn nhanh chóng chạy ra ngoài.

      Công ty dưới mỗi người đều biết người kia quan trọng đối với tổng giám đốc.

      Sau ngày gặp chuyện may, công ty từ xuống dưới mọi người thay nhau lo lắng cho Giang tiểu thư.

      Rất nhiều người thậm chí ở diễn đàn tức giận mắng, bởi vì cái bé kia bất luận nhìn thấy ai đều mỉm cười, đó là nụ cười e lệ khiến mọi người trong công ty đều thích . Qua nhiều năm như vậy, chưa từng dựa vào thân phận của mình sai bảo người khác.

      Cho nên tuy rằng những ngày kia tổng giám đốc tới công ty, nhưng mọi người vẫn giống như cũ cần cù chăm chỉ làm việc. Mọi người biết đối với việc này thể giúp gì khác, chỉ có dùng thực tế công việc của mình báo đáp bình thường tổng giám đốc quan tâm. Cho nên tại có cơ hội có thể làm mấy chuyện này, mỗi người đều là tận tâm tận lực.

      Rất nhanh, bên kia truyền đến tin tức, là qua người phụ nữ đó phân biệt, xác nhận hôm đó người cùng ta ở đầu đường đúng là chủ nhiệm Lý.

      Sắc mặt Giang Triết tối tăm từ trước đến nay chưa từng có, trở về phòng.

      Đỗ Hân Lệ, thể tưởng được, thể tưởng được thậm chí có lợi hại như vậy, phải là ác độc như thế.

      đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn bên ngoài.

      Giờ phút này, đúng là thời gian tan tầm giữa trưa, đường cái ngựa xe như nước.

      Từ góc độ này của mình nhìn sang, thấy nét mặt từng người, nhưng là có thể thấy được mỗi người đều là dáng vẻ vội vã, có phải trở về hay , bởi vì phía trước có mái nhà ấm áp.

      chậm rãi nhắm mắt lại, nhớ tới cha từng qua với mình đoạn.

      Ông : "Triết nhi, làm thương nhân mặc dù phải quang minh lỗi lạc, nhưng là con phải đề phòng người khác hiểm. Những lời này cũng phải muốn con học được hiểm, để cho con học được dùng thủ đoạn hiểm đối đãi người khác."

      Giang Triết nhớ lúc cha những lời này khi đó mình còn tán thành.

      Bởi vì khi đó thế giới của mình chỉ có Giang Thiến, hoàn toàn đều là Giang Thiến, trong lòng căn bản chính là chứa bất kỳ thứ gì khác.

      Nhưng là mặc kệ có nghe hay , cha vẫn kiên trì với chuyện kế tiếp.

      "Những năm này bên người cha có ít người trung thành và tận tâm, Minh Đế đến tại, cùng bọn họ phân ra trước ngựa sau yên, qua nhiều năm như vậy, bọn họ mực yên lặng đứng ở nơi người khác nhìn thấy."

      Chương 227: Người phụ nữ độc ác (17)

      Vẫn còn nhớ lúc trước mình đối với những lời này cũng hiểu được, cho nên vẫn dùng vẻ mặt nghi hoặc nhìn cha.

      Cha chỉ trầm mặc , lâu sau, ông mới từ trong ngăn kéo của mình lấy ra cái chìa khóa.

      "Đây là chìa khóa két bảo hiểm, nếu ngày kia con gặp khó khăn, có thể hướng những người này nhờ giúp đỡ."

      Khi đó cha cũng biết tương lai lâu sau, ông vĩnh viễn rời khỏi con mình, chỉ là bởi vì ông có thói quen bình thường dạy cho con mình chút chuyện .

      Cha, tại biết có tính là chuyện khó khăn hay , vừa muốn hung hăng đả kích Đỗ thị, lại muốn bảo toàn chính mình.

      ra , sau khi cha , từng nghĩ tới muốn mở két bảo hiểm, dù sao bên trong có đồ vật gì mình cần kiểm tra tốt và nhận thử xem.

      Chỉ là, thời điểm lúc đầu hận cha mẹ cứ như vậy dời khỏi mình và Thiến Nhi, thậm chí lời từ biệt, hay là trước mặt mình và Thiến Nhi.

      Mỗi lần nhìn thấy cái chìa khóa đó, trong lòng chính là oán hận, thậm chí đôi khi nghĩ, có phải cha sớm đoán được hay , cho nên mới với mình như vậy.

      Rồi sau đó, còn lại là hơi thở tuổi trẻ hừng hực, trong lòng cứ nghẹn hơi như vậy.

      Sau đó, thời gian từ từ từng chút từng chút trôi qua, khỏi cười mình mới đầu ngây thơ, huống chi công ty phát triển dường như là hoàn mỹ, vì thế, cảm thấy cần thiết mở ra.

      Giang Triết cúi người xuống, sau đó kéo hộc tủ ở ngăn kéo dưới cùng ra, sau đó đưa tay vào, chạm đến cái kim loại lạnh như băng kia.

      Ngón tay nhàng lấy ra cái chìa khóa kia.

      nhàng mở két bảo hiểm, bên trong chỉ có phần tài liệu mỏng manh.

      Trong lòng Giang Triết trận hoài nghi, chẳng lẽ cha cái này có thể giúp mình vượt qua cửa ải khó khăn sao?

      khắc kia, cảm thấy trận châm chọc.

      Cũng là tự trách mình ngốc, hôm nay làm sao có thể vô duyên vô cớ nghĩ tới cái này, dù sao cha phải thần, ông có bản lĩnh biết trước mọi thứ.

      loại lừa gạt nảy lên trong lòng, thậm chí có loại xúc động ngay tai chỗ xé nát tờ giấy này .

      Chính là nghĩ lại chút, chuyện cha làm đều thực tế, ông chưa bao giờ cố làm ra vẻ huyền bí.

      nhớ tới ngày đó vẻ mặt cha với mình, ràng là chuyện nghiêm túc, căn bản giống như là bộ dạng đùa.

      Nghĩ đến đây, tay liền hướng về phía những tài liệu kia.

      mỏng manh mấy tờ giấy, cũng là rậm rạp chằng chịt, Giang Triết xem xong khỏi chấn động.

      Sau đó bưng kín mặt mình chặt, nước mắt từ kẽ ngón tay nhanh chóng chảy xuống.

      Bờ vai của ngừng run run, sau đó chậm rãi quỳ xuống.

      chưa từng nghĩ đến cái trong két bảo hiểm thế nhưng cất giấu cái bí mật lớn như vậy.

      Cha, cha thân của tôi, mấy năm nay chỉ cần vừa nghĩ tới tình cảnh ngày đó cha cùng mẹ rời trong lòng liền đau đớn thôi, trong lòng đối với cha thậm chí là oán hận sâu.

      Nhưng, tại mới biết được, ra cha an bài toàn bộ, mình lại ngờ tâm tư ông kín đáo như thế.

      Thực xin lỗi, cha, thực xin lỗi.

      Giờ phút này có bao nhiêu lời cũng bù lại được áy náy của mình.

      Phần tài liệu kia rơi xuống sàn nhà màu rám nắng, ánh nắng chiếu vào trong phòng, ánh sáng nghiêng qua cửa sổ thủy tinh chiếu tài liệu, ánh sáng lóng lánh đẹp mắt.

      Đúng lúc này di động vang lên.

      Tiếng chuông quen thuộc thường ngày có vẻ như đột ngột phá vỡ gian yên tĩnh.

      Giờ khắc này cảm xúc Giang Triết vô cùng xuống thấp, loại tình cảm sâu chưa bao giờ có vây quanh .

      Chỉ là kia tiếng chuông dường như nhất quyết buông tha, rất có thể Giang Triết tiếp ông ta dừng lại.

      Giang Triết hô hấp sâu, sau đó nhấn nút trả lời.

      "Tổng giám đốc Giang, chào ."

      thanh trầm thấp, Giang Triết chưa từng nghe qua, bên kia rất nhanh cái tên.

      Giang Triết đột nhiên đứng thẳng lên, cái tên này mình vừa mới nhìn thấy tài liệu kia, theo tài liệu người này là nhân viên cao cấp của Đỗ thị.

      "Chú khỏe chứ, Tần thúc thúc."

      Cha sai, những người này quả đứng ở nơi người khác nhìn thấy, vì Minh Đế lặng lẽ cống hiến.

      "Mười phút sau cháu nhận được phần tài liệu."

      Bên kia dùng kính ngữ, nhưng giọng điệu vô cùng cung kính.

      "Cám ơn."

      Thông minh như , làm sao có thể biết là tài liệu gì.

      " cần."

      "Tần thúc thúc, xin hỏi đến lúc đó chú thích nơi nào?"

      Bên kia truyền đến thanh sang sảng.

      " ngại quá, Tần thúc thúc, hôm nay cháu mới biết được cha ra còn có công ty."

      Hơn nữa buồn cười là, chính mình từng nhiều lần gặp mặt tổng giám đốc công ty kia, bàn bạc chuyện hợp tác.

      Mà càng làm trong lòng khó chịu là, làm thương nhân, chỉ lần ép giá.

      Chương 228: Người phụ nữ độc ác (18-)

      trách được lần đầu tiên gặp, cái Tần Trà kia dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn , nhưng lập tức sảng khoái đồng ý .

      Sau nhiều lần, đều tiếp xúc qua Tần Trà, bé này là ánh mặt trời quang đãng, mỗi lần giao dự án cho bọn họ thiết kế đều xuất sắc.

      Khi đó mình cũng phải là có nghĩ tới, nhưng sau khi nghĩ lại mình muốn là kết quả, đối với quá trình đó là chuyện sao cả.

      ngờ, có nghĩ đến, đó là công ty của cha, thế mà sau nhiều năm như vậy mình mới biết được.

      thanh máy fax nhắc nhở Giang Triết trầm tư.

      Giang Triết tới, nhìn từng tờ tư liệu , quả nhiên là hết sức quan trọng .

      Cũng chỉ có vào lúc này, sắc mặt của mới hơi bình tĩnh, nhưng ở trong lòng tự với mình, mình đúng là vẫn còn dùng lực lượng của cha.

      Đến lúc chạng vạng, toàn bộ thành phố A đều biết tin Đỗ thị phá sản, mà nghe cái tổng giám đốc xinh đẹp kia từ sau khi biết tin tức này, cũng chưa từng xuất .

      Dù là như thế, Giang Triết vẫn cảm thấy tiện nghi cho Đỗ Hân Lệ, Thiến Nhi của bị vũ nhục, mà Đỗ Hân Lệ mặt vẫn còn là mặt, mũi là mũi, chuyện gì cũng có.

      Như vậy ngụm ác khí vẫn nghẹn trong lồng ngực của .

      Điện thoại di động lại vang lên, là số của Tần thúc thúc.

      "Tổng giám đốc Giang, cẩn thận chó điên cắn người."

      có quá nhiều lời , ông ta liền cúp điện thoại.

      Khóe miệng Giang triết khẽ giơ lên, người này ngược lại cùng mình hoàn toàn giống nhau, câu có thể đúng tử huyệt.

      Suy nghĩ chút, gọi điện thoại tới biệt thự, tỉ mỉ dặn dò, suy nghĩ vẫn là yên lòng, vừa đúng lúc thời gian cũng muộn, vì vậy tính toán trở về.

      Xe vừa mới ra khỏi gara, bỗng người vọt ra chắn ngang xe.

      May mắn tài xế của Giang Triết giỏi, vội vàng đánh tay lái, chân lại giẫm phanh, cho dù là như thế, sắc mặt của ta cũng sợ tới mức trắng xanh, lập tức quay đầu nhìn Giang Triết.

      "Tổng giám đốc, có chuyện gì hay ?"

      Giọng điệu của ta tương đối khẩn trương, giọng run nhè .

      Giang Triết khoát tay, sau đó nhìn người trước mắt kia.

      Mặc dù vừa rồi động tác người kia lao tới cực nhanh, nhưng vẫn là thấy ràng, đó là người phụ nữ.

      Giờ phút này thời điểm xe dừng lại, hoàn toàn thấy ràng, người trước mắt này phải là người bên ngoài tìm thấy, quản lí Đỗ sao?

      Giang Triết khỏi cười lạnh thành tiếng, ánh mắt thậm chí dừng lại người Đỗ Hân Lệ chút, chỉ là hướng về người bên cạnh : "Nghĩ cách ném ."

      Đối với người này, có hứng thú gặp mặt, sợ mình vừa nhìn thấy người này, khống chế được bóp chết ta.

      Tài xế khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Hân Lệ.

      Ngay lúc Đỗ Hân Lệ chuẩn bị đứng dậy, tài xế hung hăng giẫm chân ga, chiếc xe lập tức ra ngoài.

      Giang Triết nhìn kính chiếu hậu, chỉ nhìn thấy Đỗ Hân Lệ ở bên kia ngừng giơ chân.

      Trở lại biệt thự, Giang Thiến liền tiến lên đón.

      ", trở lại."

      Nhiều ngày trôi qua như vậy, lần đầu tiên đối mặt với Giang Triết lộ ra tươi cười.

      Tất cả phiền não trong khắc kia toàn bộ biến mất thấy gì nữa, thân thể lập tức thoải mái rất nhiều.
      Đêm nay, Giang Triết giống thường ngày trở về thư phòng, chỉ là ngồi giường, cùng Giang Thiến câu được câu chuyện phiếm, mãi cho đến Giang Thiến nhắm mắt lại, nặng nề ngủ.

      Giang Triết lại chậm chạp có ngủ , chuyện lần này, chỉ có thể mình cực kỳ may mắn, thể đảm bảo lần sau xuất chuyện như vậy mình có vận khí tốt như thế.

      vươn tay, để tay bụng Giang Thiến.

      Hông của quá rộng, phải mình có thể bế, cho nên, có thói quen mỗi đêm để tay bụng Thiến Nhi, bởi vì nơi đó chứa bảo bối của .

      Ngày hôm sau thức dậy, lại là ngày thời tiết tốt.

      Tâm tình Giang Triết cũng tốt, tạm biệt Giang Thiến, tới công ty.

      ngờ Đỗ Hân lệ vẫn còn ở chỗ ngày hôm qua chờ .

      nghĩ nghĩ, rốt cuộc xuống xe, đứng ở trước mặt Đỗ Hân Lệ.

      Giờ phút này Đỗ Hân Lệ cũng sớm có cao quý hào phóng ban đầu, cả người hồn bay phách lạc.

      Vừa nhìn thấy Giang Triết ra, ta"Bùm" cái liền quỳ gối trước mặt Giang Triết.

      Đối với kết cục ngày hôm nay như vậy ta có đoán trước, ta cho là mình làm như vậy là chê vào đâu được, lúc trước là bởi vì sợ chuyện bại lộ, cho nên, ta mới có thể cho thủ hạ đường tùy tiện tìm người.

      Mãi cho đến ngày hôm qua thời điểm xảy ra chuyện, ta còn có nghĩ đến chính mình đến rốt cuộc bước sai ở đâu.

      Nhưng, ta cũng biết dù sao cũng là bởi vì chuyện của Giang Thiến mới để cho chính mình tới bước như vậy, ta biết Giang Triết lợi hại, nếu biết chuyện này bị Giang Triết biết, như vậy đánh chết ta cũng làm như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :