1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 195: Cậu và này chưa kết hôn?

      Editor: June_duahau

      Giang Triết vừa mới vào phòng làm việc nghe thấy tiếng gõ cửa.

      Hai chữ "Vào " còn chưa hết, cửa bị mở ra.

      Giang Triết vội vàng nghênh đón, chỉ thấy người đàn ông cao lớn sải bước vào.

      "Tổng giám đốc Giang, xin chào, xin chào."

      Người đàn ông kia cất tiếng chào hỏi bằng tiếng Trung rất thông thạo, ôm chặt lấy Giang Triết.

      Cái ôm của người đàn ông kia là lòng, may mà giờ này tâm trạng Giang Triết vô cùng tốt nên chú ý nhiều, chỉ cười cười.

      George nhàng buông Giang Triết ra, sau đó lại nhìn từ xuống dưới lượt.

      "Cao hơn, còn càng ngày càng phong độ."


      George xong, lui về phía sau ngồi xuống ghế salon. Vì vậy, hai người đàn ông bắt đầu thảo luận công việc.


      Lúc bàn bạc công việc George vô cùng nghiêm túc, mỗi bước đều rất cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả những việc đáng kể cũng đều suy tính đến.


      Hai người hoàn toàn đắm chìm trong công việc, ngay đến cơm trưa của tổng giám đốc cũng là Lâm Mẫn gọi từ bên ngoài mang đến.


      Trong phòng vệ sinh, Giang Triết vội vàng gọi điện thoại cho Giang Thiến, dặn dò mấy câu, sau đó lại gọi về nhà bảo người giúp việc đem cơm qua, để A Đức phụ trách đưa Giang Thiến về nhà sau khi truyền xong nước biển.


      Lúc quay trở lại, George buông văn kiện trong tay xuống, ông ta đứng trước bàn làm việc của Giang Triết, nhìn ảnh chụp chung của và Giang Thiến đặt bàn.


      Nghe thấy tiếng Giang Triết trở lại, George ngay cả đầu cũng ngoảnh lại, chỉ hỏi: " Cậu và này vẫn chưa kết hôn? Nghe lúc đó bé này còn thường quấn lấy cậu? Chắc tại vẫn còn như vậy!"


      Tim Giang Triết bỗng nhảy lên cái. Người đàn ông này rốt cuộc biết được bao nhiêu chuyện giữa và Giang Thiến. Nếu làm sao lại hỏi như vậy. nghe được câu trả lời, George quay đầu lại nhìn Giang Triết.


      "Ồ, xin lỗi, tôi sai sao? Khi đó cha của cậu luôn bé này biết sao lại rất thích ở cùng cậu, khi biết phải là em ruột của cậu, thiếu chút nữa mừng rơi nước mắt đấy!"


      Trong khắc đó, tim Giang Triết như muốn nhảy ra ngoài. vội cầm lấy cánh tay của George, gần như cắn răng nghiến lợi hỏi: "Ông cái gì? George tiên sinh, lời ông vừa là có ý gì?"


      Sắc mặt George hơi đổi. "Tổng giám đốc Giang, chuyện này xảy ra lâu rồi, tôi muốn nhớ tới, nhưng mà, qua nhiều năm như vậy, những chuyện này vẫn thường xuất trong giấc mơ của tôi. Lần này, tôi liên lạc với cậu, chung quy là muốn đem chuyện này cho cậu biết."


      Gương mặt George ảm đạm rất nhiều, ông ta lui về sau mấy bước, ngồi xuống ghế salon. "Tổng giám đốc Giang có thể biết, lúc còn trẻ tôi vẫn luôn thích Trung Quốc, tất cả các bạn hợp tác của tôi hầu như đều là tìm ở Trung Quốc, tôi với cha cậu quen biết nhau chính là vào thời điểm công ty của tôi vừa mới vào hoạt động. Khi đó, Minh Đế làm ăn buôn bán vô cùng lớn, hợp tác với công ty của tôi ra Minh Đế kiếm được lợi lộc gì, mà mục đích chính của ông ấy lúc đó chỉ có , chính là bồi thường."


      "Bồi thường?"


      "Đúng vậy, vợ tôi là Trung Quốc rất xinh đẹp, ấy có cái tên Trung Quốc rất hay --- Tống Na Lỵ. Có lẽ Tổng giám đốc Giang thấy cái tên này rất quen thuộc phải ?"

      Tống Na Lỵ, Tống Na Mỹ, Giang Triết nhẩm nhẩm trong miệng, chậm rãi nhớ lại.


      George gật đầu cái.


      " sai, vợ tôi có người chị , tên ấy là Tống Na Mỹ. Chỉ là tính cách của ấy hơi cố quái chút, hơn nữa mười mấy năm qua có chỗ ở cố định, ngay cả hai vợ chồng chúng tôi cũng ít khi nhìn thấy ấy."


      George cầm tách cafe đưa lên miệng hớp ngụm.


      Thực ra Giang Triết rất gấp, nóng lòng muốn biết đáp án, nhưng vẫn lẳng lặng chờ đợi, mặc dù hơi thở vô cùng dồn dập, nhịp tim cũng tăng nhanh rất nhiều.


      "Lúc công ty của tôi mới thành lập, mỗi bước vô cùng khó khăn, vợ tôi rất lo lắng, vì vậy liền tìm chị cùng nhau thương lượng tìm biện pháp, tìm đến Giang tiên sinh chủ yếu là ý của chị ấy."


      "Lúc mới đầu tôi cũng biết bé này cùng nhà các cậu có quan hệ gì, cho đến ngày cha cậu vô cùng phiền muộn mà ra, nếu bé này phải là con của ông ấy là tốt."


      "Tôi lúc đó gặp qua Tổng giám đốc Giang và bé này, bé rất khéo léo khả ái, hơn nữa bình thường lại xinh đẹp mê người như vậy, mặc dù còn , cũng có thể nhìn ra là tiểu mỹ nhân từ trong trứng, vì vậy, tôi hỏi cha cậu, tại sao đứa bé tốt như vậy lại muốn làm con mình?"


      "Cha cậu vài ba câu cậu và bé đấy luôn quấn quýt lấy nhau, lúc đó tôi mới chợt hiểu ra. Sau khi trở về, thỉnh thoảng tôi lại chuyện này với vợ mình, vợ tôi hoảng sợ bưng kín lấy miệng tôi, là chuyện này chôn dấu bí mật, bảo tôi ngàn vạn lần thể ra."


      "Tôi vẫn luôn cảm kích cha cậu, là bởi vì ông ấy mới có công ty của tôi."


      Chương 196: Bí mật thực ! (1)

      Editor: June_duahau

      "Vì vậy, tôi bồi vợ mình cùng ăn bữa tối thịnh soạn, cuối cùng từ miệng của ấy biết được tất cả mọi chuyện."


      Ngay cả trái tim Giang Triết cũng nảy lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chặp vào mỗi cử động miệng George. Thậm chí ngay cả hô hấp cũng ngừng lại. ngờ tới, thực ngờ tới, chỉ cuộc gặp mặt bình thường lại có thể biết được chuyện quan trọng như vậy.


      "George tiên sinh, mời điểm chính được ?"


      Rốt cuộc kiên nhẫn của Giang Triết khô kiệt, rất muốn biết tất cả nguyên nhân hậu quả của chuyện này, nhưng tại phải lúc, phải lúc này, giờ phút này, chỉ muốn biết điều duy nhất, rốt cuộc và Giang Thiến có quan hệ huyết thống hay .


      "Trọng điểm chính là, cậu phải trai ruột của bé kia."


      Giang Triết ngạc nhiên, sải bước dài bước tới trước mặt George, giơ tay bắt lấy cánh tay ông ta. Ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm George.

      "George tiên sinh, đây là sao?"


      ràng năm đó, chính còn nhận được phong thư của Tống Na Mỹ.


      "Giang tiên sinh, lúc tôi tra ra được chuyện này lập tức bay đến Trung Quốc gặp cha cậu. Tôi nghĩ chuyện này lại kích động ông ấy như thế, vậy mà tại họa lại ập xuống. Tôi thừa nhận, tôi nhát gan, tôi dám xuất trước mặt cậu. Nhưng mà, trong mấy năm này tôi ngừng bị lương tâm dằn vặt, tôi từng từ tay của cha cậu có được số tiền lời lớn như thế, tại sao có thể báo đáp lại đây?"


      "George tiên sinh."


      Giang Triết cắt đứt lời ông ta, giờ phút này có hứng thú với bất kỳ chuyện gì hết.


      "George tiên sinh, tôi chỉ muốn biết chuyện này có phải là , có phải là ?"


      Giọng Giang Triết tựa như rất vội vàng, giống như muốn bóp chặt cổ họng George, cứ thế mà lay lay, để cho ông ta cho biết đáp án cuối cùng.


      "Tổng giám đốc Giang, chuyện như vậy, tôi có thể giỡn sao? Huống chi, cậu có biện pháp để chứng minh cậu và bé kia có phải là em ruột hay mà, phải sao?"


      George chậm dãi phun ra hơi, Giang Triết lại cảm thấy có luồng khí cất giấu ở trong ngực.


      là ngu ngốc đúng ? Chỉ mới nhìn thấy lá thư kia mình cùng Giang Thiến là em ruột, liền cho đó chuyện hiển nhiên. Huống chi, lúc ba còn sống, thường nhìn Thiến Nhi đến ngẩn người. Có lúc đứng ở cửa phòng ba mẹ mình nghe được tiếng cãi nhau của hai người, bên trong dường như về chuyện của Thiến Nhi.


      Những năm đó, những lần ba mẹ cãi nhau đại đa số đều là vì Thiến Nhi. Khi đó còn biết tại sao ba mình lại cưng chiều Thiến Nhi như thế, mà mẹ lại nhìn Thiến Nhi với vẻ mặt chán ghét.


      Sau khi nhận được tin, đem tất cả mọi chuyện xâu chuỗi lại, suy nghĩ chút, giờ mới hiểu được mấu chốt của việc là ở đây, ba trước khi đến nhi viện ra biết Thiến Nhi là con của mình .


      ngu phải ? Hoàn toàn nghĩ đến phương diện này. Cho nên, ngày đó, trước khi gặp chuyện may, ba mẹ rất hưng phấn mà với , có chuyện tốt muốn tự mình cho biết, ra chính là chuyện này, thực chính là chuyện này.


      Giang Triết quay đầu, nhìn George.


      "George tiên sinh, xin thứ lỗi...."

      Giọng của giống như rất cấp bách, nóng lòng muốn chứng minh chuyện này.

      George gật đầu cái.


      "Giang tiên sinh, mấy năm nay lương tâm tôi bị hành hạ mệt mỏi chịu được, tôi nghĩ tới cậu thậm chí vẫn chưa biết chuyện này, nếu như sớm biết, tôi sớm đến cho cậu biết."


      Giang Triết lắc đầu, cầm điện thoại di động bàn lên, hướng về phía cửa định ra ngoài.


      "Cảm ơn ngài, cảm ơn, đúng lúc."

      Giang Triết xong, liền chạy ra ngoài. gọi cho A Đức.


      "Đưa tiểu thư tới bệnh viện, , , để tôi tự mình đến mang ."


      A Đức nghi ngờ để điện thoại xuống, hiểu chuyện gì, người luôn luôn bình tĩnh tỉnh táo như Tổng giám đốc làm sao lại năng lộn xộn như thế.


      quay đầu , nhìn tiểu thư ghế salon. Cũng biết tiểu thư gặp phải chuyện gì, Lý tiều thư ở bên cạnh nhảy nhót hoa tay múa chân, mà Giang tiểu thư vẫn bộ dáng vẻ yên lòng, làm gì còn tâm trí nghe nữa. Nghĩ tới đây, A Đức chậm dãi lui về phía sau mấy bước, đứng ở phía sau lưng Giang Thiến.


      ra Giang Thiến sớm mệt mỏi rồi, nhưng mà, Lý Thanh Yểu lôi kéo tám chuyện trời dưới đất.


      Tay lặng lẽ vuốt lên bụng mình, ánh mắt khỏi ảm đạm rất nhiều. Con à, con nhất định phải hiểu cho mẹ, nên hãy ở lại bên cạnh mẹ thêm mấy ngày nữa.

      Cửa đột nhiên bị đẩy mạnh ra, sau đó Giang Triết vọt vào.

      luôn luôn ngăn nắp chỉn chu, mà giờ phút này cà vạt bay ra sau lưng, nút áo âu phục cài, còn mấy nút áo sơmi cũng bị cới bung ra.

      "Thiến Nhi, Thiến Nhi."

      Trái tim điên cuồng như muốn nhảy ra ngoài.

      Last edited: 12/10/15

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 197: Bí mật thực (2)

      Editor: June_duahau

      Giang Thiến có phần biết làm sao, nhìn Giang Triết vui mừng như điên mà hiểu chuyện gì.

      Giang Triết buông Giang Thiến ra, sau đó cầm lấy tay . "Thiến Nhi, với đến nơi."

      Sau đó cẩn thận từng li từng tý đưa ra ngoài. Lý Thanh Yểu chau mày, nhìn A Đức.


      "Ông chủ nhà các người sao đấy chứ? phải nơi này có vấn đề rồi ?"


      Lý Thanh Yểu vừa vừa lấy ngón tay chỉ lên đầu.


      A Đức ra cũng hiểu rốt cuộc là như thế nào, nhưng mà, ta là người vô cùng trung thành, vừa nghe Lý Thanh Yểu thế, lập tức hỏi vặn lại, " mới là người có vấn đề đấy, trai mới có vấn đề đấy, cả nhà mới có vấn đề đấy."


      Vừa , vừa bước nhanh ra ngoài.


      Lý Thanh Yểu sửng sốt, lâu sau mới phản ứng lại được, mình làm cái gì vậy, vất vả khổ cực bồi ngày, kết quả còn nghe được câu như vậy.


      Giang Triết kéo Giang Thiến nhét vào xe, miệng vẫn còn cười.


      loại dự cảm mãnh liệt rằng và Thiến Nhi phải em ruột, cái người tên George kia khi rảnh rỗi , vô duyên vô cớ mà cùng giỡn như vậy, huống chi, ông ta nhất định biết kiểm tra ADN.


      Aizz, càng nghĩ lại càng thấy mình là ngu, làm sao lại có thể dạ tin lời của người phụ nữ kia được, cho nên mới phải để cho Thiến Nhi của chịu nhiều khổ sở như vậy.


      Nếu như và Thiến Nhi có quan hệ huyết thống, tha thứ cho mình, cũng muốn tìm cho được Tống Na Mỹ mà tính sổ phen.


      đường đến bệnh viện, Giang Triết gọi điện thoại cho Lâm Bân, vì vậy, vừa xuống xe, Giang Triết liền kéo tay Giang Thiến thẳng tới phòng làm việc của Lâm Bân. Tim lại bắt đầu khẩn trương rồi. nhìn Giang Thiến, cũng lời nào.


      ", đưa em đến đây làm gì?"


      Giang Triết chậm rãi lắc đầu, chẳng qua là khóe miệng hơi giương lên.


      , biết Giang Thiến có thể hiểu được hay , nếu như hiểu được là tốt nhất, còn hiểu được, vậy đến lúc ấy cho phần vui mừng lớn. Nếu phải là em ruột, phải có thể để cho Giang Thiến sinh đứa con của bọn họ hay sao?

      *

      Mấy ngày hôm nay Giang Triết càng dịu dàng quan tâm chăm sóc Giang Thiến nhiều hơn. cố ý để cho Giang Thiến trở về biệt thự, có vậy mới an tâm chút.


      vẫn phụng bồi ở bên cạnh , bởi vì cảm thấy có lỗi với George nên gọi cuộc điện thoại. Lại nghĩ tới George ngần ngại chút nào, ông ta , người lời xin lỗi phải là mình, khiến cho hai người ràng có thể ở chung chỗ lại phải chịu nhiều cực khổ như vậy.


      Giang Triết vẫn chưa cho Giang Thiến biết nguyên nhân lấy máu xét nghiệm là vì chuyện gì, chỉ là, Giang Thiến cũng mơ hồ đoán ra được chút.


      Trong lòng lại ngầm dấy lên khổ sở, ngày đó Giang Triết mừng như điên, ngừng lắc lư đung đưa ở trước mặt , ra biết chỉ ôm mộng mà thôi, có điều, cũng tốt, có thể mơ giấc mộng vui vẻ cũng là việc tốt.


      Giang Triết rất ít ra ngoài, cả ngày phụng bồi bên cạnh Giang Thiến, thỉnh thoảng lôi kéo ra vườn hoa tản bộ, nhìn cái bụng còn bằng phẳng của , chân mày đuôi mắt đều che dấu được niềm vui sướng.


      Thúc giục Lâm Bân, để cho bên kia làm kết quả hóa nghiệm nhanh lên chút, lại gọi điện thoại cho Giang Phấn, dù cho có phải lục tung cả trái đất này cũng phải tìm cho được Tống Na Mỹ.


      Tin tức của Giang Phấn so với kết quả ADN đến sớm hơn chút, ta gần như là ngày hai tư giờ 'ngựa ngừng câu vó', rốt cuộc tới buổi sáng ngày thứ năm dẫn Tống Na Mỹ đến trước mặt Giang Triết.


      Ngày đó, Giang Triết vừa hay có ít chuyện phải xử lý, yên lòng để Giang Thiến ở mình trong nhà, vì vậy cũng mang theo Giang Thiến cùng.


      Những tia nắng mai chiếu xuống, rọi lên khuôn mặt trắng nõn của Giang Thiến, giống như thoa lên tầng kim quang.


      Giang Triết ngừng lại tập văn kiện trong tay, quay đầu nhìn Giang Thiến, ánh mắt dời. Bốn phía an tĩnh như vậy, ấm áp như vậy. Vào đúng lúc này, điện thoại của Giang Phấn lại gọi tới.


      Mười lăm phút đồng hồ sau, Giang Phấn mang theo Tống Na Mỹ xuất trước mặt Giang Triết.


      Lúc để điện thoại của Giang Phấn xuống, nội tâm Giang Triết lại bị đau lòng cùng áy náy cắn nuốt, chỉ cần hạ quyết tâm điều tra chút, và Giang Thiến phải đau đớn thống khổ nhiều như vậy.


      Cho nên lúc Tống Na Mỹ bị đưa vào, trong mắt Giang Triết cuộn trào sóng lớn.
      nhìn người phụ nữ ăn mặc thời thượng, hận thể cứ như thế mà cắn nuốt bà ta vào trong bụng mình luôn. Giang Thiến vờ ngủ say giường, khẽ mở mắt, liếc nhìn Tống Na Mỹ.

      đối với mẹ ruột của mình có ký ức gì, lúc bắt đầu có nhận thức mình nhi viện, sau đó là được ba dẫn về biệt thự.

      Cho nên, lười biếng liếc mắt nhìn cái, lại nhắm mắt lại.

      Giang Phấn liếc nhìn Giang Thiến, trong lòng lại nghĩ cái tên Giang Triết này là biến thái đến mức làm cho người ta căm phẫn.

      Phòng làm việc được trang trí xa hoa như vậy, còn đặt cái giường bên vách tường, mặc dù là gấp, nhưng cũng cần làm ô uế phòng làm việc như thế được.
      Last edited: 12/10/15
      dunggg thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 198: Bí mật thực (3)

      Editor: June_duahau

      Giang Phấn khỏi bước vài bước về phía Giang Thiến, mọi người đều biết, chào hỏi cũng phải là chuyện quá đáng gì. nghĩ tới, ta vừa mới dời bước chân giật mình, ánh mắt giá lạnh của Giang Triết quét sang bên này.


      Giang Phấn cảm thấy có luồng khí lạnh từ chân mình sộc thẳng lên. hai à,
      [​IMG]

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 199: Bí mật thực (4)

      Editor: June_duahau

      Nhưng cũng biết, Giang Triết quyết định chuyện gì nhất định phải làm theo, nếu nhất định bỏ xuống việc làm để đưa về nhà.


      Sau khi Giang Thiến ra ngoài, sắc mặt Giang Triết rất nhanh khôi phục lại điềm tĩnh. chậm rãi ngồi xuống ghế, cứ như vậy nhìn Tống Na Mỹ chớp mắt.


      "Giang Triết, cậu muốn ."


      Tống Na Mỹ bị nhìn như vậy, trong lòng thoáng qua tia sợ hãi.


      Giang Triết khẽ

      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 200: Bí mật thực (5)

      Editor: June_duahau

      Sau khi nghe những lời như vậy, sắc mặt Giang Triết trầm đến dọa người, hung hăng nhìn chằm chằm Tống Na Mỹ.

      vỗn vô cùng đau

      [​IMG]

      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :