1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Last edited by a moderator: 6/6/15
      dunggg thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 112: Chẳng lẽ là người của xã hội đen?

      lúc ấy , những người vệ sĩ kia vội vã chạy tới.

      "Tiểu thư, xin lỗi, xin lỗi."

      ràng vóc dáng mỗi người đàn ông đều cường tráng nhưng lúc này lại cúi đầu trước Giang Thiến.

      Mấy giây trước người đàn ông còn vênh váo hống hách, bây giờ hoàn toàn trợn tròn mắt.

      Sao chuyện lại biến thành như vậy, bé này mới nhìn yếu đuối như vậy, dáng vẻ giống như bơ vơ nơi nương tựa đứng ở nơi đó, sao lập tức lại có nhiều người đàn ông như vậy.

      Đầu tiên là cái người ưu tú tài giỏi, đó ưu tú tài tuấn, sau đó là lần này nhìn dáng dấp ràng là thuộc hạ của bé kia.

      Người đàn ông có chút run sợ trong lòng, phải bản thân chọc vào người nên chọc rồi chứ, bé này phải là người cuả xã hội đen chứ.

      Những người vệ sĩ kia đứng dậy, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông đối diện kia, trong mắt mỗi người đều là hung ác.

      "Quên , về thôi."

      Giang Thiến muốn dàn xếp ổn thỏa.

      " được."

      Lý Thanh Hàng lạnh lùng , trở về, chuyện cười, chọc người của Lý Thanh Hàng như vậy, sao có thể để ta dễ dàng như vậy.

      Khi trong đầu Lý Thanh Hàng đột nhiên loé lên ý nghĩ như vậy, bản thân cũng khỏi ngẩn người chút.

      làm sao vậy?

      Giang Thiến còn chưa mở miệng, những người vệ sĩ kia ra tay hung hăng đánh người đàn ông kia cái tát.

      Bảo vệ trong siêu thị vội vội vàng vàng chạy tới, vừa thấy tình huống vội vã chen lên.


      Chỉ là đợi nhân viên an ninhkia tới của, người đàn ông kia lại bị bị cái tát, lần này là người vệ sĩ khác ra tay.

      "Các ngươi, các ngươi thể đánh người."

      Người đàn ông biết là mình chọc vào người nên dây vào, ta cà lăm

      "Được."

      Lý Thanh Hàng trong trẻo lạnh lùng mở miệng, " làm theo lơi tôi mới vừa , nếu cái thứ hai? cho biết, cái thứ hai coi là tiện nghi cho ."

      Người đàn ông nhìn mấy người trước mắt mình, tay run rẩy từ từ đưa ra.

      "Tôi có mắt tròng." "Ba" cái.

      " được, đủ nặng."

      "Tôi nên mắng vị tiểu thư này, trứng gà là do tôi cầm chắc."

      Từng cái từng cái, người đàn ông kia đánh miệng của mình.

      Lúc này Lý Thanh Hàng mới hài lòng, sau đó bắt được tay của Giang Thiến ra ngoài.

      Mãi cho đến cửa, Giang Thiến vùng khỏi tay Lý Thanh Hàng.

      "Giang Thiến . . . . . ."

      "Đừng tưởng rằng giúp tôi, tôi cảm kích ann."

      Lý Thanh Hàng còn chưa kịp gì, bị Giang Thiến ngắt lời.

      Lý Thanh hàng nhìn dáng vẻ giương nanh múa vuốt của khỏi cười khổ.
      Last edited by a moderator: 7/6/15
      dunggg thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 113: đơn



      Lý Thanh Hàng nhìn dáng vẻ giương nanh múa vuốt của khỏi cười khổ.

      Nhưng mà, so với dáng vẻ mới vừa rồi ở trong siêu thị với , vẫn ưa thích dáng vẻ này của .

      Mới vừa rồi sắc mặt tái nhợt, mặt giống như có chút máu nào, ánh mắt của cũng lung lay mơ hồ, biết linh hồn ở chỗ nào.

      Nhìn dáng vẻ mới vừa rồi của , tim của hung hăng quặn đau chút.

      “Vậy làm sao bây giờ? Lúc ra tay giúp đỡ em, muốn em cảm ơn tốt, tốt nhất là dùng phương pháp lấy thân báo đáp…”

      Lý Thanh Hàng nhìn Giang Thiến, cười du côn.

      có điều bất ngờ gì xảy ra, thấy được đỏ mặt.

      cười, chính là thích bộ dạng như vậy của , liền thích như vậy trêu cợt , như vậy làm cho vui vẻ và hạnh phúc.

      Đối mặt cười càn rỡ, Giang Thiến hung hăng trừng mắt liếc .

      Da mặt người đàn ông này phải dày bình thường, chẳng lẽ ta nhìn ra là rất ghét ta sao?

      Mặc dù mới vừa rồi ta là người đầu tiên giúp , nhưng điều này cũng chứng tỏ có tình cảm với ta?

      “Tiểu thư.” Những người vệ sĩ kia tới, cung kính đứng bên cạnh Giang Thiến.

      Giang Thiến gật đầu cái, “Tôi còn chưa mua đồ, các dẫn tôi đến siêu thị khác .”

      Nhớ tới trước kia dù là lúc nào cũng có Giang Triết siêu thị với , nhưng tại chỉ còn lại mình , cúi đầu, tinh thần khỏi chán nản.

      Ánh mắt Lý Thanh Hàng nhìn Giang Thiếnsâu thấy đáy, thấy sắc mặt của lập tức ảm đạm .

      là vì Giang Triết , mới có thể vào cuộc sống của .

      nhìn có chút mất mát.

      “Vâng, chúng tôi đưa tiểu thư .”

      Giọng đồng loạt cắt đứt suy nghĩ của Giang Thiến và Lý Thanh Hàng, hai người hẹn mà cùng ngẩng đầu.

      Giang Thiến gật đầu cái, cũng thèm nhìn Lý Thanh Hàng cái, lúc này Giang Thiến hoàn toàn biến thành đại tiểu thư ngạo nghễ.

      Khóe miệng Lý Thanh Hàng khẽ giơ lên, cứ như vậy nhìn nhóm người từ từ rời trước mắt mình.

      qua, quả , bản thân cũng nên suy nghĩ kỹ có ý nghĩa gì về Giang Thiến.

      Khi Giang Thiến về nhà, sắc trời u ám, vào, bên trong bay ra mùi thơm của thức ăn.

      Bước chân của Giang Thiến dừng lại chút, hy vọng có thể nhìn thấy người kia ở nơi này, nhìn thấy ta đứng ở nơi đó cười với .

      Nhưng chính cũng biết đó là thể nào.

      Nghe tình hình bên kia có chút phức tạp, cũng tới được.
      Last edited by a moderator: 3/6/15
      dunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 114: Say rượu (1)

      Giang Thiến khỏi khịt mũi cái, loại cảm giác này tốt.

      Nhìn thấy vào cửa, bảo mẫu vội vàng đưa cái ly tới, sau đó lại đưa đến mấy viên thuốc.

      Thuốc này uống được mấy tháng, Giang Triết là thuốc, Giang Thiến cũng hỏi.

      Ăn cơm tối xong, cũng có chuyện gì có thể làm.

      Giang Triết cũng gọi điện thoại tới đây, có thể là bận thôi.

      Lên giường, sau đó bắt đầu ngủ.

      Cũng biết là mấy giờ, Giang Thiến đột nhiên tỉnh lại, trong phòng có loại cảm giác kỳ dị.

      từ từ đưa mắt nhìn, sau đó nhìn thấy người đưa lưng về phía mình.

      Cái bóng lưng kia vô cùng quen thuộc, từ góc độ của nhìn sang, cái bóng lưng kia đơn làm sao.

      .” Giang Thiến lầm bầm ra tiếng.

      “Ba” Đèn đầu giường bỗng chốc bị mở lên, màu sắc da cam dưới ánh đèn, Giang Triết đứng ở nơi đó ngọc thụ lâm phong.

      “Tiểu Trư, em có thể ngủ, đứng ở nơi này lâu rồi.” Giang Triết giễu cợt, từ giường kia vòng lại đây, tới bên cạnh Giang Thiến.

      “Đó là đương nhiên.” Giang Thiến dí dỏm cười tiếng, “Em tới đây, nhất định là an bài bảo vệ ở bên ngoài, em chỉ cần yên tâm ngủ là được.”

      nhóc này.” Giang Triết theo thói quen vươn tay, vuốt ve cái trán của Giang Thiến.

      Theo tay của Giang Triết, đột nhiên ngửi thấy cỗ mùi rượu gay mũi.

      uống rượu?”

      Giang Triết gật đầu, dưới ánh đèn, ánh mắt trong suốt của nhìn .

      Lập tức Giang Thiến kéo cao chăn mền của mình, “Ừm, uống nhiều rượu như vậy còn dám tới đây, tránh ra.” Giang Thiến chán ghét nhíu lỗ mũi cái.

      “Rất thúi sao?” Giang Triết cúi đầu, ngửi chút, “Rất thơm, mùi thơm xông vào mũi.”

      từ từ cúi người xuống, lấy chăn bông đầu Giang Thiến xuống. “Thiến Nhi, rất thơm, em nên ngửi cái.”

      Hơi thở quen thuộc cứ như vậy xông vào mũi.

      Giang Thiến gần như tham luyến, ra tách ra đâu phải là chuyện dễ dàng.

      Tối hôm nay, nhìn thấy Giang Triết, thậm chí ngay cả ăn cơm cũng có khẩu vị.

      phải uống quá nhiều rượu, nên thậm chí ngay cả hơi thở cũng có chút yên.

      Tay của cứ như vậy thẳng tắp duỗi tới, sau đó vô ý thức từng cái vuốt mặt của Giang Thiến.

      Giang Thiến chỉ cảm thấy máu toàn thân cũng bắt đầu sôi trào, theo động tác tay của , cả người nóng ran.

      , dừng tay.” Giang Thiến có chút kinh hãi.
      Last edited by a moderator: 5/6/15
      dunggg thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 115: Say rượu (2)

      , dừng tay.” Giang Thiến có chút thất kinh.

      bị dị ứng rượu nghiêm trọng, cũng biết mà.

      dựa vào gần , người toàn mùi rượu ngất trời, ngộ nhỡ dính lên người làm sao đây?

      Còn có, ràng muốn đẩy ra, nhưng lại dính vào cùng chỗ.

      “Dừng tay?”

      Giang Triết tự giễu cười tiếng, nhìn tay bản thân, sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn Giang Thiến ở phía trước.

      “Thiến Nhi, tại sao có thể dừng tay? Tên bắn làm sao có thể thu hồi lại? Tình cảm bỏ ra làm sao thu hồi lại? Tay đổ nước làm sao thu hồi lại?”

      Dáng vẻ của khổ não, chân mày nhíu chặt lại, cứ như vậy nhìn chằm chằm Giang Thiến.

      Giang Thiến lời nào, làm sao biết? Nếu như biết phương pháp, cũng thống khổ như vậy rồi.

      Giang Triết cúi người, sau đó ôm chặt lấy Giang Thiến.

      , .”

      Giang Thiến có chút bối rối.

      Hơi thở nóng bỏng của Giang Triết phun lên cổ của , đợi lát nữa có thể dị ứng hay .

      Giang Thiến muốn đẩy tay Giang Triết ra nhưng sức lực của làm sao lớn bằng Giang Triết.

      , bị dị ứng.”

      Giang Thiến gần như muốn khóc lên, , chẳng lẽ quên Thiến Nhi từng chịu khổ rồi sao?

      “Thiến Nhi, em yên tâm. Lâm Bân đưa thuốc cho em, vẩn bảo mẫu đưa cho em uống, chỉ cần em uống bị dị ứng.”

      Trong lòng Giang Thiến bắt đầu yên tâm, vậy tốt, thống khổ như vậy, bao giờ muốn chịu lần nữa.

      Nhưng, lập tức nghĩ đến vấn đề.

      Giang Triết cứ như vậy nằm ở người của , hai tay bắt đầu thành sờ loạn ở người của , mà môi cũng cắn cổ của cũng là ở phần cổ của nàng nơi này gặm nuốt.

      , buông ra.”

      Giang Thiến thấp giọng cầu khẩn.

      Hai tay Giang Triết qua chỗ nào, chỗ đấy chỉ có cảm giác bị thiêu đốt, mà gặm cắn như vậy càng làm cho người ta tâm hoảng ý loạn.

      “Thiến Nhi, Thiến Nhi.”

      Vẻ mặt Giang Triết có chút mê loạn, trong đầu của chỉ có ý tưởng chân .

      Đây là Thiến Nhi của , là thuộc về , người khác có cách nào lấy .

      Đúng vậy, uống rượu, hơn nữa còn uống rất nhiều rượu.

      Lâm Bân cho biết, cậu ta làm thí nghiệm nhiều lần, hiệu quả của thuốc kia sai, nhưng có điều rất quan trọng, chính là thể gián đoạn, cho nên, mới yên tâm uống rượu.

      Mà nguyên nhân uống rượu là nghe hôm nay ở siêu thị Thiến Nhi bị người ta khi dễ, hết lần này đến lần khác người giúp Giang Thiến ra mặt phải là Giang Triết , đây cũng là điều làm thương tâm.


      Chương 116: Say rượu (3)

      Chuyện ấy là vệ sĩ , lúc nhận được điện thoại, uống rượu với giám đốc bên kia.

      Thiếu chút nữa ném điện thoại trong tay rồi, sau đó cắn răng nghiện lợi : "Tôi bỏ tiền ra thuê các người đến, chính là để các người làm biệc như vậy?"

      Quả nhiên người điện thoại tới, ngay cả thở cũng dám thở mạnh.

      Chờ quay lại phòng bao lần nữa, mặt Giang Triết còn nụ cười, chỉ kính lãnh đạo ly.

      Người bên kia từng người đều thụ sủng nhược kinh (được sủng mà sợ hãi), đều Giang tổng rất ít khi uống rượu, trừ phi là mặt mũi lớn, mới uống chút rượu, nghĩ tới hôm nay lại phóng khoáng như vậy.

      A Đức ở đại sảnh lầu hai, khi thấy Giang Triết say khướt, dọa cho sợ đến Hồn Phi Phách Tán.

      ra chuẩn bị gian phòng, nhưng Giang Triết lại kiên trì phải về A thị.

      Đương nhiên A Đức cũng có thể đoán ra chút nguyên nhân, chỉ là dám , cứ như vậy đưa Giang Triết say đến bảy tám phần đến dưới lầu Giang Thiến.

      Lúc Giang Triết tiến vào gian phòng, mượn ánh sáng yếu ớt, nhìn Giang Thiến ngủ say như vậy, trong lòng lập tức yên tĩnh lại, cả người cũng tỉnh táo chút, vẫn đứng ở cửa sổ, nhàng kéo rèm cửa sổ ra, sau đó nhìn thế giới bên ngoài.

      thừa nhận muốn buông tay, thể buông tay, trái nghĩ phải nghĩ, chỉ cần vừa nghĩ tới, người con ngủ cùng mái hiên với , trong lòng lại dày đặc đau đớn.

      "."

      Giọng yếu ớt của Giang Thiến vang lên, thậm chí có chút vô lực.

      Như vậy lửa nóng người bản thân càng ngừng thiêu đốt, chỉ muốn dựa vào chặt người Giang Triết, giao tất cả cho ann.

      Giang Triết chỉ có cảm giác trong đầu mình mảnh hỗn độn, chóp mũi quanh quẩn mùi thơm của cơ thể người con phía dưới, mùi thơm tốt đẹp như vậy, làm say mê, nhịn được say mê.

      "Thiến Nhi, Thiến Nhi."

      thấp giọng gọi, tiến đến gần, cắn lên vành tai Giang Thiến, cổ, gương mặt, chóp mũi, mãi cho đến môi, sau đó hấp thụ chặt.

      xâm chiếm XX, ra quyển này vốn thuộc về .

      hối hận, muốn buông tay, muốn buông tay, nếu như ở chung chỗ là phải xuống địa ngục, vậy hãy để xuống địa ngục.

      Đây là ý tưởng mơ mơ màng màng trong đầu .

      Chỉ là tại căn bản nghĩ như vậy, chỉ nghĩ cùng Giang Thiến hợp làm thể.




      Ta thấy chương 117, hazzz

      Chương 118: Say rượu (5)

      Cậu bé mười lăm tuổi, ở lúc đó suy nghĩ khác với những đứa trẻ bình thường.

      dùng sữa tươi rửa mặt cho , thậm trí tắm thân thể.

      Lúc lần đầu tiên bảo mẫu tắm cho Giang Thiến Nhi, khóc lớn, chịu vào bồn tắm.

      Giang Triết đợi ở bên ngoài đẩy cửa vào, nhìn bảo mẫu.

      Bảo mẫu bị dọa sợ cái trấn toát mồ hôi lạnh, vừa xin lỗi.

      Nhìn thấy Giang Triết vào, Giang Thiến ngừng khóc, sau đó nhào tới trong ngực của .

      Động tác của quá nhanh, bởi vì mới Là rồi Giang Thiến an phận nên mặt đất kia hơi ướt chút, mà Giang Triết lập tức bị bổ nhào vào, vì vậy, Giang Thiến nằm người Giang Triết cười ha hả.

      lần kia, là Giang Triết giúp Giang Thiến tắm, lúc tắm được nửa, người Giang Triết ướt đẫm hoàn toàn.

      Giang Thiến lôi kéo cùng nhau tắm.

      Từ đó về sau hai người cùng nhau tắm, cùng nhau tắm, cùng nhau tắm hai giờ.

      Từ Giang Triết tỏ ra kiên nhẫn giống người khác, nhưng lần đó, dịu dàng đến mức cũng cảm thấy kì quái.

      Cũng chính là từ lần đó, Giang Thiến tắm toàn bộ đều do Giang Triết hoàn thành.

      Giang Thiến sợ nóng, vừa đến mùa hạ, chi dù là ở trong phòng điều hoà, cũng mồ hôi đầm đìa.

      Mồi ngày Giang Triết buổi trưa, gần tối, buổi tối đều tắm chi Giang Thiến, làm Giang phu nhân đố kị.

      Khi đó Giang Triết rất an tâm, vẫn cho rằng là được nhận nuôi, nhận định về sau bé này cùng đến hết cuộc đời.

      Chỉ là chuyện sau đó ai cũng đoán trước được, thất vọng, thống khổ, , đó là loại tuyệt vọng cắn nuốt, nhưng, mặc dù như vậy, ý nghĩ như vậy vẫn có lúc xuất , mãi cho đến sau, thà bị xuống Địa ngục cũng muốn Giang Thiến.

      Đúng vậy, nếu trời cao công bằng với như vậy, trời cao nếu đối với như thế chăng công bằng, cũng có cần thiết hiền hậu đối với trời cao đúng ?

      Ánh mắt của tinh tế híp lại, ở trong đó hiênh lên vui sướng.

      Thành kính cầm mặt của Giang Thiến, tinh tế hôn, đường xuống phía dưới.

      Hôn đủ, hơn mười năm tình cảm toàn bộ buông thả trong đêm này.

      Da của bóng loáng trắng mịn, làm cho người ta thích buông tay.

      Giang Triết cảm giác mình mê muội ——

      ( nơi này bị thủ tiêu, ai, ngay cả ta nhìn thấy cũng tim đập thình thịch, chỉ có thể thủ tiêu a. )—




      _________________



      Chương 119: Say rượu (6)

      ra phải là lần đầu tiên Giang Triết làm chuyện như vậy.

      Nhưng, đối mặt với cơ thể của Thiến Nhi, chỉ cảm thấy mê muội hoàn toàn.

      mút vào, thỉnh thoảng lại biến đổi.

      Cơ thể Giang Thiến ở phía dưới nhàng run rẩy.

      Nhưng hai tay của lại ôm chặc cổ của .

      Giang Triết có cảm động, điều đó chứng tỏ Giang Thiến yên tâm giao bản thân cho .

      XXXX, sau đó tay của Giang Thiến đè đầu của .

      " cần."

      Giọng mềm , mang theo tia làm nũng.

      Giang Triết dừng lại động tác, chỉ ôm Giang Thiến chặt.

      XX như vậy bóng loáng tựa như tơ lụa, như vậy XX làm cho người ta mê muội , tay của , giống như vĩnh viễn sờ đủ.

      Dưới ánh đèn, lông mi dài của ngừng run rẩy, che đôi mắt to của Giang Thiến.

      Giang Triết chỉ có cảm giác trong lòng mình mềm mại. Tay của vẫn di chuyển, cuối cùng dừng lại bất động.

      dám động, lần đầu tiên Thiến Nhi đau, muốn làm đau, nhìn biểu tình mặt của .

      Tại lúc này Giang Thiến mở mắt, nhìn Giang Triết, nhìn trong mắt tình cảm trong mắt , X, tràn đầy tình , X, cũng lời nào, chỉ dịu dàng cười tiếng, sau đó lại nhắm hai mắt lại.

      Tay của Giang Triết rốt cuộc. . . . . . . . . . . . .

      Từ trước đến nay chưa từng khiếp sợ như vậy, ngón tay gần như run rẩy vào.

      " cần."

      Giang Thiến đột nhiên mở mắt, có thể lùi về phía sau.

      ", cần, cần."

      Giang Thiến đau đớn thỉnh cầu.

      thể cảm giác của bản thân, là sợ, nhưng hơn nữa là ghét.

      Khi bản thân bị vui thích làm mờ lý trí, hoàn toàn dựa vào cảm giác, nhưng lập tức, . . . . . . . . . . . . . . . . . . Thời điểm, bị đau đớn, sau đó đột nhiên thức tỉnh.

      Chính mình làm gì? Làm chuyện buồn nôn nhất thế giới, đó là của , sao?

      Bất chợt lập tức đẩy Giang Triết người minhg ra.

      Giang Triết phòng bị, ngã sang bên cạnh.

      Giang Thiến vội vội vàng vàng xuống giường, người trắng nõn hấo dẫn ánh mắt mọi người, khắp người đều là vết hôn ngân, đó là hậu quả kích tình mới vừa rồi.

      Giang Thiến vọt vào phòng vệ sinh lên tiếng khóc lớn, thậm chí ngay cả tiếng nước chảy "Rào rào rào" cũng lấn áp được tiếng khóc.

      Giang Triết vọt vào, ôm lấy Giang Thiến.

      "Thiến Nhi, Thiến Nhi." ——


      _________________

      Chương 120: Say rượu (7)

      Editor: thienthannho96

      ", em ghê tởm có đúng ? Có phải em là bẩn nhất thế giới ? Em vậy mà câu, dẫn của mình."

      "Thiến Nhi, em hãy nghe , nhe có được hay ?"

      Giang Triết ôm Giang Thiến chặt, muốn để cho lắng xuống.

      "Tình có lý do , huống chi lúc và em nhau, biết em lag em ruột của ."

      ", tại sao em có thể cùng làm chuyện như vậy chứ? Em hạ tiện, em biết xấu hổ. , xin lỗi, xin lỗi."

      Giang Thiến gần như khóc té ở trong ngực Giang Triết.

      Cảnh tượng như vậy có phải có chút buồn cười , hai người mặc quần áo cứ như vậy ôm chặt nhau.

      Nhưng, hai người kia cũng có ai cảm thấy ổn, tay của Giang Triết nhàng vuốt ve mặt của Giang Thiến.

      "Là đúng, đáng lẽ phải phanh lại."

      Giang Thiến còn , xô tham luyến loại vui vẻ đó, nhưng Giang Triết bất đồng, nên kịp thời ngăn lại.

      ", là lỗi của em, là lỗi của em."

      "Thiến Nhi, đừng khóc, thề về sau đụng vài em, tuyệt đối đụng. "

      Rượu phải là đồ tốt, chỉ cần mỗi lần uống rượu say đều xó chuyện tầm thường phát sinh.

      cầm mặt của Giang Thiến, " làm theo cầu của em, chúng ta em, em tốt, có được ?"

      giọng khẩn cầu.

      "?"

      Trong lòng đau đớn, nhưng cũng biết đây là kết quả tốt nhất.

      "Đúng vậy, chúng ta làm em rất tốt, em luôn luôn ở nơi này, vẫn ở biệt thự. Chúng ta nhìn nhau từ xa, nhớ thương lẫn nhau, vẻn vẹn dừng ở đây."

      ôm , tham luyến hương thơm người , nhưng nên tôn trọng .

      "Được, được."

      Nước mắt mặt Giang Triết càng ngừng lưu lại, cười càng ngừng gật đầu.

      "Phải, cần khổ sở, mới vừa rồi là do uống say, nếu phải do rượu cồn như vậy, cho nên, Thiến Nhi, cần khó chịu."

      Giang Triết giọng cầu khẩn.

      "Em, em khó chịu."

      Cám ơn , để em nếm được tình tuyệt vời, cám ơn cho em biết nụ hôn tuyệt vời, cảm ơn .

      "Vậy em ngủ được ?"

      Giang Triết nhìn Giang Thiến, giọng u ám.

      "Dạ." Giang Thiến gật đầu.

      Giang Triết kéo khăn giấy qua, cẩn thận từng ly từng tí, dịu dàng lau nước mắt cho , tỉ mỉ như vậy, giống như là chuyện quan trọng nhất thế gian.

      Giang Thiến vẫn cúi đầu, nhúc nhích, mặc cho Giang Triết ôm mình, nhàng thả vào giường.

      Chương 121: Tan nát cõi lòng phải chia năm xẻ bảy

      "Quên tất cả mọi chuyện."

      Cuối cùng, khó khăn cầu.

      Qua tối nay, chỉ là quan hệ em mà thôi.

      Giang Triết bước từng bước rời .

      Giang Thiến đưa tay, có loại xúc động muốn gọi lại, nhưng vẫn nhịn xuống.

      bên Lâm thị cần vài ngày, nhưng tối hôm nay cứ như vậy chạy về, hơn nữa còn uống rất nhiều rượu, mặc dù phải lái xe, nhưng cũng mệt mỏi, phải sao?

      "."

      Rốt cuộc Giang Thiến mở miệng.

      Giang Triết chợt sửng sốt, nhanh chóng xoay người nhìn Giang Thiến, mặt là vui mừng.

      ", ngủ ngon."

      xong những lời này Giang Thiến nhắm mắt lại, sau đó nhanh chóng chui vào chăn.

      dám nhìn thái độ của Giang Triết nữa, biết biểu tình như vậy bản thân đành lòng nhìn.

      Giống như tiếng thở dài, tiếng thở dài như xa như gần chui vài tai Giang Thiến.

      bưng kín lỗ tai của mình, nước mắt cứ như vậy chảy xuống.

      Đây mới là buổi đầu tiên Giang Thiến ở nhà mới, càng về đêm, vẫn chưa ngủ.

      Trước kia Giang Triết ngủ ở đối diện với , mỗi đêm cũng an tâm ngủ.

      Nhưng, tại có người nào có thể dựa vào, biết phải làm thế nào mới có thể ngủ được, mặc dù biết Giang Triết nhất định bố trí đầy người ở bên ngoài.

      Ngày mới, phát trong gương với đôi mắt thâm quầng, phải thoa rất nhiều phấn để che .

      vẫn học như cũ, giống như có chuyện gì phát sinh, mặc dù trong lòng thống khổ cách nào diễn tả, thậm chí nhìn mặt trời cũng vô duyên vô cớ rơi lệ.

      gặp lại Giang Triết, nhưng biết nhất đinhh nhìn , giống như vào buổi tối ngày ngủ được, thình thoảng phát chiếc xe của Giang Triết ở dưới lầu nhà mình.

      Nhìn thấy chiếc xe kia, gần như ngừng hô hấp, cố gắng mở to hai mắt, sau đó nhìn thấy người bên cạnh xe.

      ít buổi tối, núp ở sau rèm cửa nhìn người ngẩng đầu ở dưới lầu.

      Sau khi tới nơi này, mất ngủ thành chuyện thường như cơm bữa, cũng tập mãi thành thói quen.

      Giang Thiến cũng gặp phải Lý Thanh Hàng, giống như người đàn ông kia biến mất thế giới.

      vẫn làm bạn tốt với Lý Thanh Yểu như cũ, hai người cười đùa, mặc dù trong lòng đau phải chia năm sẻ bảy, nhưng cách nào diễn tả nội tâm, ở trong đêm khuya yên tĩnh len lén rơi nước mắt.

      Lý Thanh Yểu cũng về chuyện Lý Thanh Hàng với Giang Thiến.
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :